Cưỡng Chế Ái Chi Đường Quả Dụ Hoặc
|
|
CHƯƠNG 45: RỜI XA
Tô Thần đã thật lau chưa từng được ngủ ngon như vậy, tuy rằng vừa mở mắt cơn đau đầu do say rượu đã ập đến, nhưng đại não đặc biệt thanh tỉnh, tựa như một người nằm trong giấc mộng dài, khi tỉnh lại vẫn mang theo hỉ nộ ái ố của giấc mộng.
Ngẩn người lật tấm chăn trên người ra, huyệt thái dương Tô Thần giật giật lên đau đớn, tuy rằng không bằng một phần đau xót trong lòng cậu lúc này. Xa cách nhau, cũng có dự cảm bất an nhưng khi trực tiếp đối diện cậu vẫn vô pháp thừa nhận tất cả.
Tự cười chính mình, đối với Tần Bách mà nói, con đường làm quan mới quan trọng nhất, tình cảm? Chỉ là hoa thêu trên gấm, có càng đẹp không có cũng chẳng sao, ai có thể giúp y nhanh chóng thăng tiến, y sẽ ở bên người đó.
Ngay từ đầu cậu đã sai, tình cảm nam nữ trường tồn vĩnh cửa đã vô cùng khó, huống chi là người đàn ông với nhau? Biết rõ đến chuyện này, nhưng cậu vẫn không muốn lo xa, đáy lòng vẫn nổi lên nhiều hy vọng, hy vọng Tần Bách cùng cậu sẽ là ngoại lệ!
Nhưng cuối cùng hy vọng ấy hôm nay cũng đã tan vỡ, đưa cậu ngã về hiện thực đau thương, trở tay không kịp, đau đớn vạn phần không gì sánh nổi.
Mờ mịt ngẩng đầu, cả căn phòng phá lệ yên tĩnh càng khiến Tô Thần như cô đơn lạc lõng trong ấy, từ nay về sau chỉ có mình cậu mà thôi, âm thanh vui cười đâu đó bây giờ chỉ còn là quá khứ xa xôi, sẽ không bao giờ có thể quay lại nữa.
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, cậu chậm chạp giơ tay đón nhận, là A Ngũ đã giúp cậu tìm được phòng ở, nói với hắn cậu đang tắm rửa, chậm rãi thu dọn đồ đạc của chính mình, mọi thứ liên quan đến Tần Bách đều bỏ lại, chỉ mang theo một quyển album lưu giữ tuổi thanh xuân tươi đẹp mà thôi.
Đút chìa khóa vào cửa, cậu đứng yên lặng một lúc lâu, cuối cùng không chút do dự khép cửa bước đi.
A ngũ đứng bên bên nhà mới chờ cậu, thấy cậu mang nhiều đồ đạc đến liền tiến đón: “A Thần, cậu lần này thật nhanh chóng! Vừa lúc nãy còn trong điện thoại nói chờ tôi chút, không phải tớ đang nằm mơ chứ.”
Tô Thần theo hắn lên lầu, không cao, ở tầng 2, vừa nhìn đã biết đây là một căn phòng cũ, chủ nhà cũng không lắp đặt quá nhiều thiết bị, có nhiều chỗ tường đã bị tróc ra, mặc dù nhỏ nhưng lấy ánh sáng rất tốt, xung quanh cũng rất yên tĩnh, cậu cũng không thể chê trách gì, có chỗ trú ngụ là quá tốt rồi.
“Cảm ơn cậu A Ngũ.”
“Không có việc gì, có cái gì không thích cứ gọi điện thoại cho tớ, tớ còn tiếp một người khách nữa, lần sau gặp lại.” A Ngũ khoát tay dặn dò vài câu liền voi vàng rời đi.
Tô Thần hít thở sâu một hơi, chuẩn bị tinh thần bắt đầu thu dọn hành lí.
Bởi vì chủ nhà là bạn của A Ngũ, cho nên hôm nay đã có thể vào ở. Ngày hôm sau Tô Thần đến ngân hàng rút một phần tiền tiết kiệm ký luôn nửa năm hợp đồng với chủ nhà, rốt cuộc cũng kiên định kí xuống, tiếp theo là bổ sung đồ gia dụng trong phòng, chờ tất cả thu xếp xong cũng là ba ngày sau.
Ba ngày bận rộn chuẩn bị cậu không còn chút thời gian suy nghĩ đến Tần Bách, Tiếu Nam hay Duyệt Dạ nữa, tâm tình cũng thoải mái đi không ít, lúc này trong yên lặng bỗng suy nghĩ đến Tần Bách, cậu cũng không đau khổ như mấy ngày trước đây.
Thời gian là liều thuốc hiệu quả nhất, mặc cho bất kì ai dù bị dằn vặt khổ sở đến mức nào, sẽ biến mất dần dần theo thời gian. Tô Thần chợt nghĩ có phải mình không còn yêu Tần Bách sâu sắc cho nên tâm tình dễ dàng chuyển biến tốt đẹp? Hay là, bọn họ ở cùng nhau chỉ là sưởi ấm cho nhau, cũng không phải là tình yêu sâu đậm gì?
Nếu suy nghĩ ấy có thể khiến cậu sống tốt, Tô Thần nguyện ý tin tưởng như vậy.
Mở laptop, cậu suy nghĩ một chút bắt đầu gõ bàn phím, hai bức email, một cho Tần Bách nói y cậu sẽ không nhận căn hộ, mặc y tùy ý xử lý. Một bức là cho Tiếu Nam, đơn xin từ chức.
Lúc trước vì Tần Bách mà kiêng kị Tiếu Nam, hôm nay đã không còn,…ràng buộc đó nữa, cậu cũng không cần theo hắn làm thư kí.
Lúc gửi thư đi, trong mắt cậu bỗng hiện lên đôi mắt màu lam băng lãnh, tâm đột nhiên đập lên mạnh mẽ, khuôn mặt không tự chủ được mà nóng lên.
Bình tĩnh nghĩ lại, Tiếu Nam quả thực rất có mị lực, cậu cũng thoáng hiểu rõ tình cảm đáy lòng mình với người đàn ông, nhưng khi tỉnh táo lại cậu thấy mình không thực tế chút nào, đó là người cưỡng hiếp cậu, dùng mọi thủ đoạn áp bức, hai người ở cùng nhau ngay từ đầu đã là sai lầm, mà chuyện tốt đẹp vô tình phát sinh trong quan hệ ấy cũng sẽ nhanh chóng biến mất thôi! Hai người xa lạ không quen biết mới là mối quan hệ đúng đắn giữa họ.
Xế chiều hôm đó Tô Thần nhận được thư trả lời của Tần Bách: “Được.”
Cậu mở to mắt nhìn dòng chữ ngắn ngủn hiển hiện trên màn hình, nở nụ cười tự giễu, ngực đột nhiên thông suốt, một người người đàn ông như vậy có cái gì tốt để mình chờ mong, có cái gì đáng giữ lại?
Tâm trạng thay đổi làm cậu nhất thời buông xuống gánh nặng để khoác lên bộ quần áo đẹp đẽ mới, có đôi khi hoài niệm và không thể buông xuống chỉ là một góc độ, chỉ khi có cơ hội nhìn lại mới cho ta một kết quả đúng đắn nhất.Thực ra cái gọi là tình yêu đích thực, cũng chỉ là một góc của suy nghĩ, buông, vốn dĩ không phải là quá khó.
Trực tiếp cắt đứt tín hiệu, Tô Thần biết mình cùng Tần Bách sau này sẽ không còn gút mắc nào với nhau nữa.
Ngoài ý muốn đến chạng vạng Tiếu Nam gọi điện thoại đến, Tô Thần do dự không biết có nên đón hay không, chỉ nhìn tên trên màn hình đến xuất thần. Cậu không biết người đàn ông sẽ nói cái gì với mình, giữa bọn họ có cái gì cần nói nữa sao?
Thế nhưng, điện thoại cứ reo một lần rồi lại một lần mãi mãi không dừng, giống như đang nói nếu cậu không đón nhận sẽ không buông tay, cố chấp như vậy khiến cậu có chút lo lắng.
Cuối cùng tại hồi thứ hai mươi mốt Tô Thần mới cắn môi bốc máy lên nghe.
“Em đang ở đâu?” Giọng nói trầm thấp truyền đến, ẩn ẩn lửa giận trong đó.
Tô Thần dừng lại một chút mới nói: “Anh đã xem qua email?”
Tiếu Nam tựa hồ nhịn không được lửa giận, quát lên: “Em rốt cuộc đang ở nơi chết tiệt nào?”
Tô Thần nhíu mày, người đàn ông phẫn nộ đại khái là không tiếp thu nổi chuyện mình gửi đơn xin từ chức đến sao?
Cậu im lặng khiến Tiếu Nam cảm thấy hắn có chút thất thố, lúc mở miệng lại hắn đã khôi phục lại vẻ trầm ổn như hằng ngày: “Email từ chức không phù hợp với thủ tục của công ty, nếu em muốn từ chức cũng phải đến công ty trước.”
Tô Thần thở phào nhẹ nhõm, suy nghĩ một chút nói: “Ngày mai tôi sẽ đến phòng nhân sự của công ty làm việc.”
“Lập tức đến công ty, một mình tôi đang tăng ca.”
“..Được rồi.”
Cắt đứt cuộc gọi, đáy lòng Tô Thần nảy lên sự khổ sở, người đàn ông hình như với việc từ chức của cậu rất vội vã, ngay cả một đêm cũng không thể chờ nổi. Cũng đúng đối với hắn mà nói, cậu cuối cùng cũng chỉ là công cụ tiết dục mà thôi, cho một công cụ làm chức vụ quan trọng như vậy, người đàn ông hẳn rất hối hận đi.
|
CHƯƠNG 46: KHÔNG CHO PHÉP RỜI XA (THƯỢNG)
Đứng dưới bãi đỗ xe ngầm của Phong Thượng, từ xa cậu đã thấy một thân ảnh to lớn đứng trước thanh máy đi đi đi lại – nam nhân không biểu tình, vùng xung quanh lông mày nhăn lại, nhãn thần lạnh đến mức có thể đem người khác đông cứng.
Dừng lại bên hắn, cậu phải dùng toàn lực mới có thể miễn cưỡng ngăn cản cường đại đến từ nam nhân: “Tiếu tổng.”
Lam băng sắc lạnh của nam nhân đảo lên khuôn mặt tái nhợt của cậu, không nói lời nào xoay người ấn nút thang máy, Tô Thần nhìn chòng chọc dãy số hiện trên thang máy, thầm nghĩ nam nhân đại khái đang lo lắng, muốn thấy tận mắt cậu rời khỏi công ty..
Khi hai người đến tầng cao nhất, Tô Thần nhìn bóng lưng hắn chần chừ mở miệng: “Phòng nhân lực…”
“Câm miệng!” Thình lình hét lên một tiếng, cổ tay Tô Thần bị một lực rất mạnh kéo ra khỏi thang máy, cậu bối rối nhìn vẻ giận dữ của Tiếu Nam, cặp mắt màu lam bắn ra toàn tia lãnh ý.
Nam nhân tựa như một con sư sử mạnh mẽ nổi giận, không kẻ nào dám thân cận, sắc mặt Tô Thần càng thêm tái nhợt, quay mắt nhìn không rõ ý tứ của đối phương.
“Em chuyển nhà” Cũng không hỏi, Tô Thần minh bạch Tiếu Nam đã qua nhà cũ tìm cậu nhưng không thấy.
“Đúng vậy.”
“Từ chức vì hắn?”
Tô Thần yên lặng không nói, Tần Bách chỉ là một nguyên nhân, càng lớn hơn chính là cậu không muốn đối mặt với loại tình cảm hỗn loạn này, cũng muốn an tĩnh một thời gian. Mà cậu yên lặng trong mắt Tiếu Nam không nghi ngờ gì chính là thừa nhận, trong lòng căng thẳng, hắn lạnh giọng châm chọc: “Em cùng hắn thì có cái gì thua chứ.”
Đầu mũi Tô Thần chua xót, trừng lớn hai mắt tràn đầy phẫn nộ quay ra nhìn thẳng vào hắn: “Đê tiện!”
Cổ tay lập tức truyền đến đau đớn vô cùng, Tiếu Nam híp đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng cậu: “Vừa nói cái gì!”
“Chuyện tôi cùng hắn không liên quan đến anh, anh nói những lời này… làm gì tôi không rõ!” Cố gắng rút lại cổ tay bị nắm chặt, trong lòng Tô Thần ép không được khổ sở, một tia ý thức hướng hắn hét lên.
Tiếu Nam nhìn dáng vẻ đau đớn của cậu, ngực cũng phập phồng đau nhói, cuối cùng chỉ cắn răng nói: “Tốt, nếu em đã hiểu, tôi cũng không cần tốn nhiều lời!”
Lời còn chưa dứt, bàn tay thô ráp đã mò vào áo khoác Tô Thần, hơi dùng lực một chút toàn bộ cúc áo liền bay tứ tung, lộ ra khuôn ngực trắng nõn bên trong .
“Anh buông tay!” Tô Thần liều mạnh giãy giụa: “Tôi từ chức, anh không thể đối với tôi như thế được!”
Hai tay Tiếu Nam dừng lại, ánh mắt cũng trầm xuống: “Em vẫn là nhân viên của Phong Thượng, là thư kí của tôi.”
Tô Thần không dám tin tưởng vội ngẩng đầu lên: “Anh đã phê chuẩn cho tôi!”
“Tôi chỉ muốn cho em biết từ chức lúc này không phải là một cách!”
Tô Thần lúc này mới ý thức được nam nhân đang chơi trò với mình, không khỏi rống giận: “Thì ra là vậy, anh cũng không thể lại đối xử với tôi như vậy!”
“Tại sao không? Đây là chuyện em đã đáp ứng!”
“Ban đầu là vì hắn mới đáp ứng, hiện tại tôi cùng hắn không còn quan hệ gì nữa!”
Tiếu Nam chần chừ nơi thắt lưng cậu một chút, sau đó không hề do dự giật xuống quần Tô Thần: “Chuyện này không phải em nói kết thúc là xong được.”
Phẫn hận thật lớn dâng lên, Tô Thần hầu như không để ý đến mình đang lõa lồ chỉ muốn phản kháng: “Anh cút! Ép buộc một nam nhân như tôi, anh là biến thái sao?”
Sắc mặt Tiếu Nam càng thêm âm lãnh, khóe môi chứa đầy tàn nhẫn cong lên: “Làm tình với người biến thái, em xem em là cái dạng gì?”
Tô Thần kinh ngạc, lăng lăng nhìn vào khuôn mặt lạnh lẽo của hắn, cậu căn bản không nghĩ nam nhân có thể trả lời một câu ngớ ngẩn đến như vậy, nhất thời hai người đều người đều dừng lại, hai cặp mắt nhìn thẳng vào nhau.
Tiếu Nam nhìn đôi mắt ướt át cùng thần tình ngạc nhiên mờ mịt của cậu, chửi “shit” một tiếng rồi áp lên đôi môi hồng nhuận!
“Ngô..” Tô Thần bị bịt miệng trở tay không không kịp, đầu lưỡi trơn trượt nhanh chóng xộc vào khoang miệng cậu, vị đạo nồng nặc của nam nhân trong nháy mắt khiến cậu choáng váng!
Đại não không còn phản ứng được gì, thân thể đã sớm quen với những đụng chạm quen thuộc, đến mức ngón tay dường như có lửa, khô nóng, vô cùng hỗn loạn kéo đến, Tô Thần chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh mờ mịt, cũng không hề nhận ra được cái gì phía trước.
Băng mâu của Tiếu Nam dường như trầm xuống, từ sâu bên trong bùng cháy lên ngọn lửa nóng bỏng, khí tức ngọt ngào mê người bên người không ngừng khiêu khích ý chí của hắn!
Kề sát người cậu mà hôn sâu, hạ thân bị bó chặt cũng được thả lỏng, dưới bàn tay thô ráp xoa nắn của hắn, thần tình Tô thần gần như gặp được chất xúc tác mà trở nên ấm nóng không ngừng.
Buông đôi môi đã bị hôn đến sưng đỏ, hắn nâng tay lên ôm lấy thân thể mềm nhũn của Tô Thần lên, bên môi tiếu ý càng sâu. Đem người ngã xuống mặt thảm, tuy rằng gấp gáp nhưng hành động của hắn vẫn có vài phần ôn nhu nhẹ nhàng, thân hình cao lớn nhanh chóng áp xuống thân thể xích lõa trắng nõn mê người.
“Không..không nên..” Đầu óc Tô Thần trống rỗng, rõ ràng là muốn phản kháng, nhưng khi thốt ra chỉ toàn là rên rỉ mềm mại.
“A!” Ngực mẫn cảm bị liếm mút, Tô Thần kinh hô một tiếng, rên rỉ càng thêm ngọt ngào.
Cậu hẳn là nên cự tuyệt nam nhân! Sao vậy.. sao lại biến thành ngã trên mặt thảm!
“Dừng..dừng tay..!” Nỗ lực muốn nam nhân ngừng việc cởi quần áo lại, lại bị bàn tay nóng bỏng chạm đến mà co rụt lại.
Tiếu Nam vung tay lên liền đem cậu biến thành vô lực phản kháng, vững vàng nắm lấy hai tay cậu kéo thẳng lên đỉnh đầu, một cánh tay khác ven theo thắt lưng duyên dáng trượt xuống khe mông, đầu ngón tay nhẹ nhàng tiến vào hậu huyệt mềm xốp!
“A…A!” Ngón tay tiến nhập mang theo vui sướng khó nói thành lời, hậu huyệt thật lâu chưa được sử dụng liền có chút chặt chẽ.
Môi mỏng của Tiếu Nam mím chặt, thân thể khô nóng làm hắn phải cởi áo sơ mi, mồ hôi tinh mịn trên khuôn ngực tinh tráng, vị đạo nam nhân cùng hương vị nước hoa trầm lăng kết hợp, một tia ý thức chạm đến Tô Thần, hạ thân cũng lập tức đứng thẳng lên, run rẩy nhỏ ra tinh dịch trong suốt!
|
CHƯƠNG 47: KHÔNG CHO PHÉP RỜI ĐI (HẠ)
“Rất mong chờ? Hử!” Thanh âm sung sướng như thiêu đốt vành tai cậu, Tô Thần nỗ lực trợn mắt, thấy rõ dục vọng đang sục sôi trên mặt Tiếu Nam.
Thân thể giật nảy mình run lên, đầu cậu dường như bị gió lạnh thổi qua, nhấc chân động tay, ngăn cản đối phương tiến thêm một bước áp chế mình, giọng nói cũng khàn cả đi, cuối cùng cậu gầm lên: “Đồ khốn.”
Tiếu Nam dường như không quan tâm lắm, ngón tay luồn xuống khe nhỏ của Tô Thần nhéo một cái…, không ngoài dự tính liền nghe được âm thanh thở gấp gáp: “Tôi quên mất, em thích thô bạo.”
Rút hai tay đang nắm chặt cổ tay Tô Thần đặt lại lên hai chân đối phương, hai chân cậu nhanh chóng bị ép cong lên, cúc huyệt non mịn bị lộ rõ ràng ra trong luồng không khí nóng bỏng, cửa huyệt còn dinh dính chút dịch lúc nãy Tiếu Nam dùng để khuếch trương.
“Buông ra… A!”
Không kịp hét lên, hạ thân mãnh liệt của hắn đã xen vào khiến hô hấp cậu nhất thời dừng lại vài giây! Lưỡi dao sắc bén không chút lưu tình cắm sâu vào trong cơ thể cậu, cúc huyệt bị kéo căng đến tận cùng, hồng hồng diễm diễm tưởng chừng như muốn nhỏ ra máu!
“Đồ…Khốn!” Sắc mặt Tô Thần lập tức tái nhợt, mồ hôi lạnh tứa đầy thân thể, trừng mắt cắn răng chửi người đàn ông hai tiếng.
“Thả lỏng!” Tiếu Nam nhíu chặt lông mày nhìn cậu, mồ hôi nóng hổi trên thái dương chậm rãi rơi xuống, khe nhỏ căng chặt ấm áp mê hồn, lực đạo kẹp chặt khiến hắn nửa bước cử động cũng khó, căn bản vô pháp hưởng thụ vui vẻ được thịt non phun ra nuốt vào!
“Ra..ngoài!” Tô Thần cũng không yếu kém trừng mắt nhìn lại hắn, trong nội tâm thầm phỉ nhỏ mình lúc nãy trầm mê trong dục vọng người đàn ông này mang lại.
Tiếu Nam nheo mắt lại, đường nhìn nguy hiểm tràn ngập ham muốn dày đặc: “Thả, nới lỏng!”
Mồ hôi hai người hòa lẫn vào nhau, Tô Thần ngẩng đầu nhìn hắn, tuy rằng nét mặt bảo trì kiên định, nhưng trái tim đã chịu không nổi áp lực bao phủ, huống chi dương vật thô to của đối phương còn nằm trong thân thể chính mình, khí thế của cậu tự nhiên hạ đi không ít!
Hương vị ngọt ngào từng chút từng chút lan tỏa, hạ thân Tiếu Nam chôn sâu trong cúc huyệt Tô Thần không khỏi trướng thêm vài phần, bối rối lập tức chứa đầy mắt cậu, khí tức càng thêm bất ổn.
Nhẹ nhàng nhắm chặt đôi mắt sâu như biển khơi lại, bàn tay nóng bỏng của Tiếu nam chậm rãi cầm lấy phân thân Tô Thần mà ma sát, nhiệt lưu phút chốc bốc lên, Tô Thần theo bản năng lùi lại phía sau, lại bị đối phương hung hăng nắm chặt ở thắt lưng không thể động đậy nổi.
Cắn chặt môi dưới cậu nỗ lực rên rỉ tình triều nóng bỏng thoát ra khỏi đầu môi, nhưng cậu cũng biết mình sẽ không kiên trì được bao lâu! Giằng co của hai người, vừa nhìn cũng biết kết quả, thế nhưng Tô Thần cũng không muốn dễ dàng buông xuôi như vậy.
“Khiêu khích tôi sao?” Người đàn ông bỗng nhiên ma sát đỉnh phân thân, thân thể Tô Thần run lên, tê dại vui sướng phía trước nhảy thẳng lên đại não!
Cho dù chỉ khẽ run, nhưng hậu huyệt trong nháy mắt thả lỏng, lửa nóng của Tiếu Nam không còn trở ngại lập tức thông thuận trơn huyệt!
Sau đó chính là điên cuồng không thể vãn hồi cuồng nhiệt đâm vào, Tô Thần vốn đã không kiên trì chống lại nổi. kích thích trước sau làm cậu không thể thoát rên rỉ ra khỏi miệng!
“Thật chặt, rất nóng, em.. Bên trong em rất thoải mái..” Thanh âm khàn khàn như đầu độc bên tai cậu, mặt Tô Thần đã nóng đến mức có thể nhỏ giọt.
“Đừng..Đừng nói..”
Hạ thân hắn cứng nóng bị bao bọc trong hậu huyệt trơn trượt mà ra sức quấy đảo, cọ qua địa phương kia làm cậu vô pháp ngăn cản run sợ mềm yếu, huyệt khẩu dường như rất có ý thức nuốt hút, Tô Thần chẳng thể ngăn cản nổi loại khiêu khích dâm mỹ thế này.
Tiếu Nam cười nhẹ thoáng liếc qua nhãn thần căng thẳng của cậu, từ huyệt thịt truyền đến một trận co rút dày đặc lập tức khiến hạ thân hắn phun trào!
“Chết tiệt!” Hắn khẽ nguyền rủa ôm chặt lấy bả vai ướt sũng nước của Tô Thần, bước hai bước ngồi vào ghế sô pha, biến hóa tư thế khiến hai người khát vọng rên nhẹ, lưỡi dao sắc bén càng thêm thâm nhập sâu vào cúc huyệt non mềm.
“Ý định ép khô tôi sao?” Giữ lấy eo Tô Thần, Tiếu Nam cử động đại cự vật trong cúc huyệt cậu càng thêm mãnh liệt ra vào, vui vẻ càng thêm cường đại.
“A! Chậm..chậm một chút!” Không chịu nổi tiết tấu xâm lược mãnh liệt như vậy, Tô Thần vịn lấy đầu vai người đàn ông nỉ non, thanh âm dường như thêm mật ngọt hương táo, ngọt mê người, hận không thể một hơi nuốt lấy.
“Ôi!”
Đột nhiên hai tay của Tiếu Nam đè chặt lấy hông Tô Thần, bộ phận giao hợp của hai người… hợp nhất đến không còn một khe hở nào. Tiếp theo Tô Thần nhận thấy hạ thân dũng mãnh trong thân thể mình run lên vài cái, dịch nóng bỏng liền phun trào thẳng vào hậu huyệt mềm mại! Song song trong đấy dâng lên một cỗ nhiệt lửa hoa hỏa, dày đặc sâu đậm. đánh thẳng lên trí não !
Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, Tô Thần phảng phất nghĩ dường như đã thật lâu, lúc mở mắt ra thì mình đã tiết dịch bạch trọc lên bụng người đàn ông.
Thở dốc không nói nên lời, cậu mở trừng mắt nhìn người đàn ông duỗi ngón tay xẹt qua tiểu phúc chính mình, đầu ngón tay bị bao vây trong dịch nóng giơ lên trước mặt, lông mày tuấn lãng của người đàn ông dường như tỏa sáng.
Tô Thần sau khi tiết ra không nói lời nào, chính mình mỗi lần đều trầm mê trong dục vọng với người đàn ông này, muốn chống lại nhưng thực sự thân thể không từ chối nổi, thân thể cậu thuận theo bản năng đáp lại, cậu căn bản không thể ngăn cản ảnh hưởng của người đó với mình.
“Ngày mai tôi sẽ lại đến bộ phận nhân lực làm thủ tục xin nghỉ việc.” Nếu vô pháp chống đối, cậu chỉ còn cách tránh xa, nếu không cậu cũng không biết mình sẽ còn kiên trì được đến bao giờ!
Mắt lam đột nhiên phun ra tia nhìn bén nhọn sắc sảo, Tiếu Nam nhìn cậu rũ mắt xuống, chỉ chốc lát sau hai tay hắn nặng nề đặt lên thắt lưng gầy gò tinh tế của cậu.
“Anh?” Tô Thần kinh ngạc ngẩng đầu, lưỡi dao mềm nhũn trong thân thể bỗng nhiên cứng rắn đứng lên, lửa nóng không hề giảm.
Tiếu Nam chỉ cười nhạt, nhìn cậu hoảng hốt né tránh, hạ thân nhấp một cái lập tức một vòng va chạm mới bắt đầu!
“A!” Tình cảm mãnh liệt lần trước vẫn chưa thối lui, thân thể lại bị đốt lên lần nữa, Tô Thần thở dốc nghĩ muốn mở đường chạy trốn, nhưng hai mắt lại chìm thật sâu vào u lam lạnh lùng..
Dục vọng như lửa đỏ nóng bỏng, hương vị ngọt ngào mê người bởi động tình mà bốc lên, rên rỉ kéo theo nhiệt độ cơ thê cậu bay cao, linh hồn như được tắm trong nước mưa ướt sũng…
Kiệt sức ngã nhào vào ghế sô pha, Tô Thần không nhớ nổi mình đã bị người đàn ông muốn bao nhiêu lần, thân thể bủn rủn vô lực, sợ rằng lúc này ngay cả con gà cũng không cầm nổi.
“Vẫn muốn từ chức sao?”
Bên tai vang lên câu hỏi ấy lần thứ hai, hình như mỗi lần cao trào người đàn ông sẽ dùng câu này để hỏi cậu, cậu mỗi lần đều kiên trì không trả lời, sau đó người đàn ông sẽ không nói gì chỉ dùng dục vọng khiến cậu trầm mê trong đó, hao tổn thân thể cậu, bào mòn ý chí cậu.
“Còn chưa đủ?” Thấy cậu lặng yên bất động khiến người đàn ông cười nhẹ, tiếp theo thân mình bị lật trở lại, Tô Thần ngẩng đầu lên nhìn đối phương, hiểu rõ nếu không đạt được mục đích hắn sẽ không bỏ qua.
“..Bỏ..Từ bỏ…” Giọng nói suy yếu thều thào, đập vào tai người đàn ông chính như dụ dỗ dục vọng còn sôi trào, một lần nữa thân thể tinh tráng của Tiếu Nam cúi xuống áp sát cậu, trong đôi mắt phản chiếu lại hình ảnh chật vật lúc này của Tô Thần.
“Đồng ý rồi?”
Hơi gật gật đầu, Tô Thần mệt mỏi nhắm mắt lại, cậu hiểu mình sẽ không thoát nổi kìm kẹp của đối phương.
|
CHƯƠNG 48: TÂM HOẢNG Ý LOẠN
Trầm sâu trong mộng mị chỉ toàn thấy tuấn nhan của người đàn ông, con mắt xanh sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cậu, muốn trốn nhưng không tìm được đường ra, Tô Thần vô lực thở dốc, tự đáy lòng lại nổi lên vài phần vui thích. Tựa hồ như như sâu thẳm trong đáy mắt ấy có một loại trầm mê, phảng phấp như cái nhìn của tình nhân khóa chặt linh hồn cậu lại!
Mạnh mẽ mở mắt ra, lập tức truyền đến đôi mắt quen thuộc ấy, cậu nhất thời không biết mình là đang mơ hay tỉnh, chỉ chăm chăm nhìn vào người đàn ông phía trước.
“Em ngất đi.” Người đàn ông đang vuốt ve thấy cậu tỉnh dậy liền buông tay ngồi dậy, cho dù trong phòng mở cửa sổ, gió lùa vào mát mẻ, nhưng hắn vẫn rời đi khiến trong lòng cậu đầy lãnh ý.
Tiếu Nam khẽ lắc cánh tay tê mỏi, nghe được tiếng Tô Thần do dự: “Quần áo của tôi..”
Hắn không trả lời, quần áo trên người đã chỉnh tề đi đến bên bàn làm việc rộng lớn, ánh mắt sâu thẳm lần nữa nhìn chằm chằm vào cậu.
Tô Thần nhăn mặt, xem ra người đàn ông không có ý định giúp cậu, nỗ lực khởi động thân thể bủn rủn vô lực chậm rãi mặc mấy thứ quần áo bị vứt linh tinh dưới sàn, nhưng cúc áo mất gần hết nên cũng không thể che chắn được bao nhiêu. Mặc xong chiếc áo cậu cúi người mặc quần dài, bởi khoảng cách hơi xa không nghĩ được lại suýt chút nữa ngã xuống ghế sô pha!
Hai cánh tay hữu lực đúng lúc lao đến ôm lấy Tô Thần, cũng tiện thể giúp cậu mặc quần dài. Lặng yên tiếp nhận hành động của hắn, hậu huyệt cậu có chút đau nhức, mặc dù không chảy máu nhưng cũng không hề dễ chịu, bất quá cậu chú ý không có cái gì chảy ra, có lẽ người đàn ông trong lúc cậu ngất đi đã rửa sạch.
Trên vai bỗng hạ xuống một chiếc áo khoác rộng lớn bao cậu lại, mùi nước hoa nhàn nhạt hòa quyện cùng mùi thuốc lá đắt tiền, là mùi vị của hắn.
“Tôi đưa em về.”
“Tôi có thể lái xe được…” Cậu theo bản năng từ chối hắn, vừa nhìn đến ánh mắt của đối phương thì lập tức nuốt lại mấy lời phía sau.
Tiếu Nam hừ nhẹ một tiếng, cầm lấy chìa khóa xe trên bàn xoay người đi đến thang máy chuyên dụng.
Tô Thần dừng lại một chút liền mặc áo khoác vào rồi theo hắn đi ra, áo khoác ấm áp bao trùm lên thân thể, cậu đứng cúi đầu phía sau người đàn ông, trong thân thể liền truyền đến khí tức bình tĩnh.
Xe rất nhanh dừng lại trước phòng ở mới của Tô Thần, đêm đã khuya, ánh sáng yếu ớt của đèn cao áp chỉ có thể soi rọi một khoảng không nho nhỏ, đây là một khu nhà kiểu cũ nhìn không rõ bề ngoài lắm, bốn phía cũng an tĩnh đến đáng sợ.
Tiếu Nam nhíu chặt vùng lông mày đảo mắt nhìn cậu: “Ở đây?”
Tô Thần gật đầu, chưa phát giác mà kéo áo khoác ra.
Trong mắt hắn xẹt đến một tia mềm mại, Tô Thần vội xuống xe: “Tôi đi đây.”
Không ngờ Tiếu Nam chỉ nhìn chòng chọc cậu rồi hỏi: “Nhà số mấy?”
“Tầng 2, nhà 202….” Tô Thần cũng không còn sức lực để giãy giụa nữa, sớm muộn gì người đàn ông cũng biết thôi.
Nghe xong đáp án Tiếu Nam dẫn đầu đi vào trong màn đêm, Tô Thần bước chân theo sau, đến phòng cậu lập tức móc trong túi ra chìa khóa mở cửa, vừa muốn quay đầu từ biệt đối phương, hắn đã đẩy cửa bước vào.
Đứng trong phòng mở đèn, Tiếu Nam nhìn phòng đến vài lần, lông mày cũng nhíu lại thật chặt: “Tiền lương tôi trả cho em chỉ thuê được phòng này?”
Tô Thần nhất thời ngừng thở, ngẩng đầu lên nói: “Đã muộn, phòng ốc sơ sài không thể tiếp đón quý khách.”
“A” Ánh mắt Tiếu Nam ngạo nghễ, vô vị bật cười: “Tự tôn không nên dùng ở chỗ này.”
Ánh mắt Tô thần hơi ảm đạm, cởi ảo khoác trên người đưa lại cho hắn: “Tôi rất mệt mỏi.”
Tiếu Nam nhận lấy áo khoác chỉ ném vào trên ghế, cởi cúc áo duy nhất hắn liền tiến vào phòng ngủ: “Ít nhất tôi và em đều giống nhau điểm này.”
Trong mắt Tô Thần hiện lên tia hoảng loạn, bước nhanh theo sau mà nói : ”Tôi thực sự đang rất mệt mỏi.”
Tiếu Nam nằm trên chiếc giường duy nhất trong phòng ngủ,mắt màu lam nheo lại hiện lên vài tia bỡn cợt: “Yên tâm, tôi lúc trước đã bị em vắt khô.”
“A!” Tô Thần sửng sốt, giọng nói trầm thấp của người đàn ông truyền đến làm cậu bất giác tự động hồi tưởng lại vài chuyện xảy ra trong Phong Thượng cách đây ít phút, mặt cũng bắt đầu phát nhiệt.
Vỗ vỗ một bên giường trống không, Tiếu Nam nhắm mắt lại nói: “Em không phải mệt mỏi sao?”
Tô Thần chần chừ trong chốc lát, bất đắc dĩ đi vào nhà tắm đổi áo ngủ, lúc nằm xuống đã nghe được âm thanh hô hấp đều đều của hắn, đưa mắt nhìn trần nhà một chút, cậu cũng chậm rãi nhắm mắt lại, tiến sâu vào giấc ngủ..
Sáng sớm mùa đông một ít nhiều ánh sáng lọt vào khe cửa sổ, mơn trớn trên khuôn mặt ngủ say, lông mi thật dài rung động vài cái rồi nhấp hẳn lên, sương mù trong con mắt lộ vẻ buồn ngủ, một lúc lâu sau mới bắt đầu thanh tỉnh.
Đường nhìn rơi vào bên giường còn lại, trong đáy mắt không tự chủ được hiện lên chút cô đơn, Tô Thần ngẩn người liền lập tức xốc chăn lên, ánh mắt nhất thời rơi vào hộp nhỏ phía bên tủ đầu giường.
Hộp tròn nhỏ màu trắng tinh xảo đặt ở phía trên, không có nhãn hiệu cũng không có tên gọi, trên hộp chỉ ghi một hàng chữ, kiểu chữ mạnh mẽ hữu lực mà không mất đi vẻ phi dương hào hiệp: “Thuốc tiêu viêm, bôi lên hậu huyệt.”
Người đàn ông biết cậu không khỏe?
Mặt nóng lên, hậu huyệt bất giác cảm thấy tê ngứa, Tô Thần nhanh chóng chạy thẳng vào nhà tắm, khi đi ra không tự chủ được mà nhìn vào tờ giấy kia, do dự một chút cậu cầm lấy mở hộp ra, cời quần nằm sấp xuống giường dùng thuốc mỡ mát lạnh chậm rãi bôi vào hậu huyệt sưng đỏ.
Thuốc rất hữu hiệu, cảm giác đau đớn nhanh chóng biến mất, có thể mấy giờ sau sẽ quay lại bình thương như ban đầu, giống như tình tự của Tiếu Nam lần nào đều thụ thương? Nhớ lại cự vật thô to hung hãn rong ruổi trong huyệt khẩu căng chặt nhỏ hẹp của mình, tim cậu bất giác đập nhanh hơn một chút!
Cậu cuống quýt đẩy tờ giấy cùng hộp thuốc vào trong ngăn tủ, chờ nhiệt trên mặt giảm xuống mới đứng dậy lấy âu phục treo trong tủ đồ xuống.
Bởi vì xe để ở công ty cho nên cậu sáng sớm đành phải đi xe buýt, vội vã chạy ra khỏi khu nhà, vừa ngẩng đầu liền đứng bất động tại chỗ, ngón tay thon dài tựa như phát sáng của người đàn ông đặt trên bánh lái, cả người mệt mỏi tựa vào ghế xe, làm cho tim cậu bỗng nhiên ngừng đập!
“Lên xe” Tiếu Nam xoay người lại mở cửa xe.
Tô Thần lúc này mới lấy lại tinh thần bèn đi vào ngồi ở vị trí phó lái, trái tim đập thùng thùng mãnh liệt, cậu quay đầu nhìn cảnh vật chạy ngược với chiều xe chạy, phảng phất như hiểu được ý nghĩa hành động của người đàn ông, rồi lại theo bản năng ngăn cản nguyên nhân sâu xa mà mình đang nghĩ đến.
Đi làm lúc này chưa phải là giờ bắt đầu làm việc, cho nên hai người rất nhanh đến được building của Phong Thượng, đứng ở dưới ga ra để xe, lúc Tô Thần muốn đẩy cửa bước ra ngoài, bên cạnh bống vang lên âm thanh trầm thấp của Tiếu Nam: “Dùng thuốc?”
Tô Thần phải mất đến nửa ngày mới phản ứng lại được với lời hắn nói, khuôn mặt đỏ đến thiêu cháy, cậu cuống quýt gật đầu nhanh chóng chạy khỏi xe hơi. Không khí lạnh bên ngoài tựa như băng làm dịu đi cháy bỏng trên mặt Tô Thần, cưỡng chế trái tim đập quá nhanh của mình, cậu không khỏi cảm thấy may mắn khi người đàn ông không phát hiện được điểm dị thường này.
|
CHƯƠNG 49: NGUY CƠ TỨ PHÍA
“Mười giờ sáng, dự một hội nghị thương nghiệp. Mười hai giờ buổi trưa, dùng cơm cùng Vương tổng, địa điểm ở Holyland. Hai giờ chiều, Vu tổng hẹn ngài đi chơi bóng. Ba rười chiều, quản lý Cao mời ngài đi uống trà…”
Tô Thần một bên vừa nhớ vừa ghi lại lịch trình hoạt động dày đặc của Tiếu Nam mà thở dài, nguyên nhân chắc do trụ sở chính ở Hong Kong, cho nên khi hắn khó khăn lắm mới lộ mặt ở Bắc Kinh, các loại mời chào liền thi nhau chạy đến, nhưng dù đã từ chối hai phần ba lời mời thì cuối cùng vẫn sắp xếp chật cứng lịch.
“Đã biết.” Tiếu Nam đang xử lý văn kiện, cũng không ngẩng đầu lên.
Tô Thần đáp lại một tiếng liền trở về chỗ ngồi, chỉ một ngày không đến thôi, trên bàn đã chất đầy một đống văn kiện, cậu thở dài cuối cùng cũng bắt tay vào xử lí.
Chạy sô một ngày một đêm một vòng lớn như vậy, nhìn bản lịch trình ghi chép cuối cùng cũng đóng một dấu đỏ đại biểu tượng cho hoàn thành công việc, tâm trạng của Tô Thần đã được thả lỏng, nặng nề khép quyển sổ lại.
Tiều Nam ngồi ở phía sau đang nhắm mắt dưỡng thần, đây là giờ cao điểm của tan ca, ai cũng mong muốn nhanh chóng trở về nhà ăn một bữa cơm gia đình thân mật ấm cúng. Chạng vạng cả con đường sáng trưng ánh đèn xe cộ qua lại, từng đôi từng đôi đầy đặc trông không thấy tận cùng,
Tài xế hết sức chăm chú lái xe hết nhấn phanh lại đạp chân ga, Tô Thần không dám quấy rầy hắn, rất sợ vì mình mà hắn không chú ý làm đâm phải đuôi xe người khác, tuy rằng vị tài xế này đã có hơn mười năm kinh nghiệm, nhưng đường sá ngày càng phát triển từ kinh nghiệm đến tay gà mờ đi nữa, ai biết có phát sinh chuyện gì?
Ngoài cửa sổ cảnh vật không ngừng chuyển động làm cậu choáng váng, Tô Thần chưa phát giác được mình quay đầu nhìn lại phía sau, giữa ánh sáng bên ngoài giao thoa với ánh đèn xe qu lại hiện lên khuôn mặt anh tuấn kiên cường đầy mị hoặc của Tiếu Nam.
Cho dù người đàn ông này rất ghê tởm vì đã ép buộc cưỡng chế khiến cậu trầm mê trong dục vọng nhiều lần, nhưng Tô Thần vẫn không thể phủ nhận được Tiếu Nam quả thực vô cùng anh tuấn. Khuôn mặt góc cạnh là sự giao thoa giữa Phương Đông và Phương Tây, lộ ra vẻ thần bí rất mê hoặc người khác, môi mỏng nhếch lên cùng với vẻ tuấn mĩ dường như không khiến khuôn mặt hắn trở nên mềm yếu hơn, mà trở nên trầm ổn nguội lạnh lùng kiên cường. Tiếu Nam cũng khác với những người con lai khác âm nhu mĩ lệ, anh tuấn của hắn còn chứa thêm cả cường ngạnh mạnh mẽ, vô luận ở nơi nào hắn cũng sẽ là người đầu tiên hút lấy ánh nhìn của mọi người.
Thế nhưng người khác lại vô pháp khống chế trầm sâu vào cặp mắt băng lam sâu thẳm, thâm thúy, sắc bén tựa như biển cả của hắn, Tô Thần biết lúc trầm sâu trong dục vọng nguyên thúy nhất băng lam chuyển biến thành u lam, sắc đen như dòng suối chảy trong hang động tối mịt, khiến không người nào có thể chạy trốn nổi.
Mà hắn đối với cậu… Đến tột cùng là tính toán điều gì?
Ánh mắt trong nháy mắt liền trở nên ảm đạm, Tô Thần cũng không biết mình rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao vừa nghĩ hình ảnh người đàn ông quấn quýt bên tình nhân lại khiến cậu trở nên đau nhức như vậy?
Chậm rãi quay người nhắm mắt lại, lông mày cũng biến thành hình chữ Xuyên, tại sao cậu xuất hiện cảm giác khác lạ với người đã ép buộc cưỡng bức chính mình…Khi cậu bị Trang Diệp hãm hại phải chạy trốn vào rừng đào, Tiếu Nam xuất hiện khiến cậu lần đầu tiên có ý niệm dao động trong đầu, mà sau này, người đàn ông dường như cũng không còn quá dữ dội hung ác với cậu nữa, càng nhiều thô bạo thì trầm mê trong dục vọng lại càng sâu..
Thủ đoạn hắn dùng để vạch trần giả dối của Tần Bách cũng không quang minh chính đại gì,quả thật lúc ấy cậu tình nguyện đối mặt với sự thật còn hơn bị giấu diếm …
Giật mình với suy nghĩ của bản thân, cậu bất giác quay lại nhìn bộ dạng người đàn ông này, Tô Thần mở trừng mắt, ngoài cửa sổ ngựa xe như nước, hỗn loạn như chính cảm xúc trong trái tim cậu lúc này.
***********
Vài ngày sau Tiếu Nam trở lại trụ sở chính của Phong thượng ở Hong Kong, không biết có phải hắn cố ý hay không mà không gọi Tô Thần cùng đi theo, Tô Thần thở phào nhẹ nhõm một phen, cậu không muốn gặp mặt Tần Bách.
Công ty, chỗ nghỉ hai địa điểm một con đường, đôi khi tan tầm Tô Thần cũng sẽ cùng vài đông nghiệp tiêu khiển một đêm. Đối ngược với ánh mắt vui thích hào hứng của mọi người, trong lòng cậu lại rất tịch mịch, trước đây cậu cùng Tần Bách ngăn trở xa xôi, song ngực lại có nhiều tia hy vọng nên không cảm thấy cô độc tịch mịch, sau đó lại có Duyệt Dạ, mà bây giờ…
Yên lặng thở dài, cậu lấy di động ra nhìn một chút, không biết case lần này Tiếu Nam đàm phán có thuận lợi không nhỉ?
“A Thần~~~đang chờ điện thoại người trong lòng nha~~~” Judy thấy sắc mặt mờ mịt của cậu, lập tức thấu hiểu nháy mắt.
Nghe được lời nói vừa cố tình lại vô ý đó, trong lòng Tô Thần bỗng dưng chấn động mạnh, một lát sau vẫn không nói nên lời!
“Thực sự à A Thân? Có phải là chuyện tình công sở hay không?” Michael nghe vậy liền buông microphone xuống, vẻ mặt vô cùng mong chờ.
“Nghe nói bên cạnh Tiếu tổng cũng có một nữ trợ lý năng lực rất giỏi lại vô cùng xinh đẹp nha! Phòng làm việc này quả nhiên rất tốt!”
“Mùa xuân của A Thần cũng đến rồi.”
Bị các đồng nghiệp chọc ghẹo trêu đùa, ngực Tô Thần lại từng nhịp từng nhịp trầm xuống, cậu quả thực trong vô thức đã chờ điện thoại của người đàn ông, trong mắt mọi người xung quanh dĩ nhiên chính là tưởng nhớ người trong lòng đi! Ý nghĩ này quá mức mãnh liệt, trong lúc nhất thời Tô Thần không thể đưa ra nổi một phản ứng chống cự, đồng nghiệp thấy cậu im lặng không lên tiếng, cho là cậu da mặt mỏng không nên trêu đùa, cho nên cũng không tiếp tục truy vấn.
Trong ngực Tô Thần nhất thanh nhị sở, cảm giác của cậu với người đàn ông là cần đến sự thức tỉnh của người bên ngoài.
Mờ mịt chia tay đồng nghiệp ở của KTV, cậu bồi hồi đầu đường giữa đêm khuya, không khí lạnh lẽo làm cậu thức tỉnh trong cơn trầm mê – ý thức, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời thưa thớt vài ngôi sao nhỏ nhoi, mỗi lần nhìn đều thấy giống đôi mắt thâm thúy mê người của người đàn ông.
“Trợ lý Tô!” Âm thanh trầm thấp cùng hơi thở nóng hổi phun ra phía sau lỗ tai cậu, Tô Thần lập tức cả kinh quay đầu nhìn lại.
Dưới bóng đêm ngồi bên cạnh cậu chính là Trang diệp đang nở nụ cười lạnh lẽo!?
|