Ta Không Muốn Sinh Hài Tử
|
|
Chap 45
“Miêu Nhi, không cần đi gấp như vậy, chúng ta có thể thuê xe ngựaở cổng thành đi được khoảng một ngày đường, hiện tại nếu đinhanh quá, một chút nữa lại đi không nổi” Lý Học Tuấn hướng vềbóng dáng Miêu Nhi đang vui vẻ hô lên.
Miêu Nhi nghe xong, lúc này mới đi chậm lại, có chút ngượngngùng sờ sờ đầu, chính mình dường như có chút hưng phấn quámức.
……
Trong Hoàng Hà thôn, Vương Nhị đã làm mấy tháng thôn trưởng,biết để có thể dẫn dắt mọi người xây dựng lại thôn sẽ không giốngnhư lời của tẩu sao sao không biết phân rõ phải trái cùng qua loanhư vậy, Vương Nhị có chút khó xử nhìn sao sao trung niên đangkhông ngừng yêu cầu mình giúp hắn.
“Tẩu sao sao, ăn cơm trước đi, chuyện này nên để cho A Nhị hảohảo ngẫm lại đã” Ngô Tô Nhi hợp thời giải vây giúp Vương Nhị.
“Chậc chậc, A Nhị làm thôn trưởng có khác, nhìn nồi cháo này coi,cả nhà của ta chỉ có thể uống canh suông cùng một ít nước chào”
Tẩu sao sao một bên há mồm to uống cháo, một bên nước miếngbay tứ tung nói.
“Cữu sao sao đừng khách khí, hôm nay người đến gia đình ta, dùthế nào thì cũng phải nhường Cửu sao sao ăn một bữa cơm nobụng, nhờ người mà nhà chúng ta cũng sáng sủa hơn” Lý Giai Nhicười khanh khách nói.
Tẩu sao sao nhìn lướt qua lão thợ mộc cùng Lý Thạch, cau màynói: “Tô Nhi, trong nhà có nhiều lương thực như thế sao không giúpđỡ cho Đại ca ngươi, cũng không nên lấy những thứ đó cho ngườikhác, sao không nghĩ đến người thân một chút”
Mới trước đây, Vương Đại Trụ cùng Ngô Tô Nhi về nhà mẹ đẻ mượnlương thực cùng tiền, đều chịu đựng lời nói lạnh nhạt cùng xemthường của Cữu sao sao, đối với người luôn vụng trộm cấp này nọcho mình còn có chút ấn tượng tốt, đối với tẩu sao sao này thìkhông có cách nào đối đãi tốt được.
Vương Đại Trụ lúc này cầmchén đập mạnh xuống bàn, nói: “Ai không nghĩ đến người khác?Phương đại thúc là sư phó của ta, còn Lý Thạch là đệ đệ của ta”
Tẩu sao sao tựa hồ bị bộ dáng âm trầm của Vương Đại Trụ dọa sợ,nhỏ giọng nói thầm “Cũng không thể bằng người thân được”
“Khụ, lại nói tiếp, tẩu sao sao, người cùng mấy đứa nhỏ đều ở chỗnày thì Đại ca của ta ai chiếu cố?” Ngô Tô Nhi ho nhẹ một tiếng hỏi.
Ánh mắt của tẩu sao sao có chút né tránh “Nga, ta tự nhiên đã anbài tốt lắm rồi mới xuất môn”
“Đại Cẩu Tử, cha con ở nhà có gì ăn không?” Ngô Tô Nhi đối vớiĐại Cẩu Tử đang cắn bánh bột ngô dò hỏi.
“Ngô, ân, nhóm chúng ta sáng sớm đã đi, A sao không có nhómlửa” Ngô Đại Cẩu cố hết sức nuốt xuống một mồm đầy bánh bộtngô, lăng lăng đáp.
“Tẩu sao sao, ngươi cứ như vậy bỏ mặc Đại ca của ta sao?” Ngô Tô Nhi có chút sinh khí hỏi.
“Đại ca ngươi cũng không phải ngã bị thương tay, trong nhà còn cólương thực, chính hắn phải tự lấy ăn chứ” Tẩu sao sao cứng đầunói.
“Ngươi…” Ngô Tô Nhi tức giận đứng lên.
“Được rồi, A sao, ăn cơm trước, một chút nữa ngươi mang theonày nọ đi xem cậu thử, đừng dọa Vương Hưng cùng Vương Tổ” Lý Giai Nhi nhìn hai đứa sinh đôi đều có chút ngốc lăng nhìn Ngô Tô Nhi, giữ chặt Ngô Tô Nhi ôn nhu khuyên nhủ.
Ngô Tô Nhi nhìn thoáng qua lão thợ mộc cùng Lý Thạch đang khôngbiết làm sao, phóng hoãn ngữ điệu nói: “Phương sư phó, Lý Thạch,các ngươi không cần khách khí, đều đã đến đây mười ngày, cứ coinơi đây là nhà của mình, ăn nhiều một chút, ăn no luôn đi”
“A Tô, ngươi chờ một chút, ta đi cùng ngươi, A Nhị có đi không?”Tẩu sao sao phát ra âm thanh the thé, cao hứng hô.
“A Nhị còn có việc, ta đi trước xem tình huống như thế nào đã”Ngô Tô Nhi thay Vương Nhị tra lời, nói.
“Ngươi đi có ích lợi gì, A Nhị là thôn trưởng, A Nhị đi mới nóichuyện tốt được”
“Tẩu sao sao, hôm nay ta có việc bận rồi, chờ A Tô về nói lại tìnhhuống cụ thể cho ta, đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi nghĩ biện pháp”Vương Nhị có chút chột dạ nói.
“Ai, cũng được, chỉ cần A Nhị đồng ý hỗ trợ là tốt rồi” Tẩu sao saora vẻ nói.
Ngô Tô Nhi mang theo mấy cân bánh cùng một khối thịt nhỏ đitheo tẩu sao sao đến thôn Thượng Hà, tạm thời không đề cập tới.
***
Lý Học Tuấn cùng Miêu Nhi đi được nửa ngày đường thì đếnmột thôn trấn có tên là Sài Hồ, hai người ở ven đường tìm mộtquán trà nhỏ kêu một bình trà nóng, đơn giản dùng chút lương khôrồi lại tiếp tục vội vàng lên đường, không giống như dự tình banđầu, hai người đến lúc trời tối cũng không thể đi vào trong thành.
….
“Miêu Nhi, đừng lo, đêm nay vào thành, sáng mai là có thể thuêmột chiếc xe ngựa, tái kiên trì một chút” Lý Học Tuấn đem hành lý trong tay Miêu Nhi vác lên vai của mình, đối với Miêu Nhiđang thở hổn hển nói.
“Hô, hô, không sao” Miêu Nhi lần này không có đoạt lại hànhlý của mình, thật sự là chân nhuyễn đến lợi hại, bây giờ cậu vôcùng hoài niệm máy bay, xe lửa cùng xe đạp ở kiếp trước.
Lý Học Tuấn một tay vác hai bao hành lý, tay kia thì giúp Miêu Nhi đứng lên.
“Huynh tự đi một mình đi, huynh cũng không phải đang mệt sao”Miêu Nhi kháng cự nói.
“Ta không sao, đừng lãng phí thời gian, đi nhanh đi” Lý Học Tuấnhơi bỏ thêm chút lực giúp Miêu Nhi.
Cảm giác được Lý Học Tuấn kiên định, Miêu Nhi hô một hơi,tựa vào trên người Lý Học Tuấn, cố gắng đuổi kịp bước chân của Lý Học Tuấn.
Cố gắng đi nhanh nhất, hai người rốt cuộc tới trước đi cổng thànhđóng lại, lúc này chưa tới thời gian thi cử nên khách *** cũng dễdàng tìm được. Lý Học Tuấn cho tiểu nhị vài đồng tiền thưởng,liềm phân phó đem một thùng nước ấm đưa vào phòng.
“Được rồi, lập tức có ngay” Hỏa Kế cao giọng lên tiếng, “Đăngđăng” liền xuống dưới lầu chuẩn bị.
….
“Miêu Nhi, Miêu Nhi, chờ một chút tắm đã, ăn cái gì nữa rồi ngủtiếp, Miêu Nhi…..” Lý Học Tuấn đi vào phòng nhẹ giọng gọi Miêu Nhi đang đứng dựa vào tường ngủ gà ngủ gật “Ngồi xuống nào,chúng ta nói chuyện một lát, bây giờ nếu ngủ, ngày mai ngươi lạikhông chịu đựng được”
“Ô, ân” Miêu Nhi mơ mơ hồ hồ ân hai tiếng, híp hai mắt cứngrắn ngồi xuống, chỉ chốc lát sau lại tiếp tục gật gù.
…
Hỏa kế động tác thực nhanh nhẹn, lập tức đưa tới một một dũngcao hơn nửa người, lại đổ thêm nước ấm hơn phần nửa thùng.
…
“Miêu Nhi, tắm rửa, ngươi tắm trước đi” Lý Học Tuấn nhẹ nhàng đẩyđẩy vai của Miêu Nhi lại đang ngồi ngủ gật trên bàn.
Miêu Nhi dụi dụi mắt, híp mắt bắt đầu cởi quần áo, khôngnghĩ đến là càng cởi lại càng rối, còn không đường biết tháo ranữa.
Lý Học Tuấn cười lắc đầu, tiến lên giúp Miêu Nhi cởi bỏ vài cái nút, lưu loát giúp Miêu Nhi cởi quần áo, dắt Miêu Nhivào một dũng.
Được vào trong nước ấm, Miêu Nhi chỉ càngcảm thấy mệt nhọc, cầm khăn mặt như có như không lau ở trênngười. Lý Học Tuấn đoạt lại khăn trong tay Miêu Nhi, một taygiúp Miêu Nhi lau, một tay mát xa chân cho Miêu Nhi(bóng dáng thê nô).
Mệt nhọc bủa vây Miêu Nhi, hưởng thụ sự phục vụ của Lý HọcTuấn nên Miêu Nhi hoàn toàn hạ xuống hai mi mắt. Chờ Lý Học Tuấn giúp Miêu Nhi tẩy hảo lại lau khô, ôm lên giường, Lý Học Tuấn lúc này mới bắt đầu tẩy rửa cho chính mình, trong đầu khôngngừng hiện lên xúc cảm da thịt nhẵn nhụi lại nộn nộn, cười khổcúi đầu nhìn thấy bộ vị phía dưới đã không thể khống chế được màngẩng cao đầu.
Đi suốt một ngày đường, Lý Học Tuấn cho dù có là thanh niên traitráng cũng có chút ăn không tiêu, sau khi lên giường, Lý Học Tuấnôm Miêu Nhi vốn tưởng rằng sẽ lập tức đi vào trong giấc ngủ,không nghĩ tới Miêu Nhi đại khái là ban ngày lượng vận độngquá nhiều, hoàn toàn ngủ say lại bắt đầu không ngừng chuyểnđộng, xoay người, lại ở trên người Lý Học Tuấn cọ tới cọ lui.
Lần cuối cùng Miêu Nhi cuộn thành một đoàn cọ cọ đến trênlưng của mình, Lý Học Tuấn nhịn không được hút một hơi, hô hấpbắt đầu dồn dập, bộ vị vừa nãy không được thỏa mãn, lại bắt đầucó phản ứng.
|
Chap 46
Trong lúc ngủ mơ Miêu Nhi chỉ cảm thấy như thế nào lại cómột cây gậy nóng bỏng đang để ở giữa mông của mình, khôngthoải mái liền xoay người nằm ngửa ra, miệng chậc chậc hai tiếng,nói thầm: “Tay, lại cầm nữa rồi”
Lý Học Tuấn cảm thấy có một bàn tay mềm mại đang nắm lấy bộ vịđang biến cường của mình, tâm vừa mới chuẩn bị bình phục xuốnglại bắt đầu cuồn cuộn dâng lên “Miêu Nhi, ngươi thành thật chútđi”
Miêu Nhi lại trở mình một lần nữa đem cả tay và chân choànglên hết trên người của Lý Học Tuấn, miệng lầm bầm vài tiếng “Ân,ân”
Lý Học Tuấn nhẫn đến phát sốt, cẩn thận thoát khỏi tay cùng châncủa Miêu Nhi, xoay người xuống giường, trong bóng tối mòmẫm khăn mặt, không tiếng động xử lý tình huống trên người, cuốicùng không tự chủ được khinh hô vài tiếng “Miêu Nhi, Miêu Nhi,Miêu Nhi…..”
Vụng trộm đem khăn mặt giặt sạch, sau khi Lý Học Tuấn lên giườnglại đem Miêu Nhi ôm vào trong ngực, ngửi ngửi hương thơmđặc biệt trên cơ thể Miêu Nhi mà chính hắn cũng có khả năngkhông nhận thấy được, than nhẹ một hơi “Miêu Nhi, Miêu Nhi, hyvọng ngươi mau lớn lên”
Lý Học Tuấn trong lòng mong Miêu Nhi “lớn lên” không phải làmuốn tuổi lớn lên, cùng Miêu Nhi ở chung càng lâu càng thânmật lại càng có một loại cảm giác quái dị. Miêu Nhi đối vớiviệc nhi cùng đàn ông kết hợp thật giống như đang xem diễn,không ý thức được mình cũng là một nhi đã lập gia đình, hơn nữađối với quan hệ với mình biểu hiện thập phần lạnh nhạt.
Đã ở cùngnhau nửa năm, Miêu Nhi vẫn còn chưa chính thức coi mình làngười nhà, mà nói theo một cách khác, Vương Nhị cùng Ngô Tônhi bọn họ chỉ coi mình là có chút thân thiết với Miêu Nhi,xem ra mình còn phải tốn một phen công phu. Lý Học Tuấn nghĩcảm giác kỳ quái của mình là do Miêu Nhi còn nhỏ, không biếtchuyện phải làm trong lúc đó giữa nhi và đàn ông, cùng lúc chorằng mình cần phải cố gắng thật nhiều.
Thời gian còn lại, Miêu Nhi vẫn còn duỗi tay duỗi chân, nằmtrên giường không trật tự lăn qua lăn lại, bất quá đối với Lý HọcTuấn đã mệt mỏi quá độ, không tạo thành ảnh hưởng gì mấy, haingười ngủ thẳng đến lúc mặt trời lên cao mới dậy.
…
Lý Học Tuấn mở to mắt, hình ảnh đầu tiên mà mình thấy chính làkhuôn mặt hồng hồng đang gối đầu lên vai của mình ngủ, lông mithật dài run nhè nhẹ, xem ra cũng sắp tỉnh. Lý Học Tuấn cúi đầudùng môi nhẹ nhàng cọ cọ cái trán của Miêu Nhi.
“Ân, ô, huynh làm cái gì?” Miêu Nhi lắc lắc đầu tránh né đụngchạm của Lý Học Tuấn.
Lý Học Tuấn không trả lời, ngược lại ở trên mặt Miêu Nhi hônmột cái “Chụt” “Tỉnh chưa, Miêu Nhi”
“Oa, huynh làm cái gì?” Miêu Nhi ngây người một chút, một bênđem mặt chà chà ở trên chăn, một bên hô.
“Làm sao vậy?” Lý Học Tuấn hỏi “Thân một chút không được sao?”
“Rất kỳ quái a, huynh hôn ta” Miêu Nhi cau mày nói.
“Có cái gì kỳ quái, chúng ta còn có cái gì không thể làm, thân mậthơn nữa cũng được huống chi chỉ mới hôn một chút lên má liền kỳquái” giọng nói Lý Học Tuấn trầm xuống nói.
“Này, không phải đâu, ta mới mười tuổi nha, hơn nữa, chúng ta haingười làm như thế nào?” Miêu Nhi xốc chăn lên, hô.
“Miêu Nhi, ta biết ngươi bây giờ còn nhỏ, nhưng có một số việc, tacảm thấy không phải bởi vì ngươi còn nhỏ mà tạo thành vần đề gì,ngươi khẳng định có vấn đề, chúng ta trong lúc đó còn có cái gìkhông thể nói sao?” Thấy Miêu Nhi đối với việc mình hôn nhẹlên má của cậu thì lập tức bài xích, Lý Học Tuấn liền hạ quyết tâmcùng cậu hảo hảo nói chuyện.
Miêu Nhi trốn tránh ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình củaLý Học Tuấn, tổng không thể nói hắn nghe biết mình ở kiếp trướckhông phải là đồng tính luyến ái, còn kiếp này mình vẫn chưa cóbiến thành đồng tính luyến ái.
“Ha ha, không có gì, ta sẽ có cái gì chứ?” Miêu Nhi cười gượngtrả lời.
“Vậy bây giờ hôn một cái” Lý Học Tuấn chỉ vào mặt mình nói.
“Huynh thần kinh à, mau đứng lên, chúng ta còn phải đi nữa” Miêu Nhi đẩy đẩy Lý Học Tuấn, xoay người muống xuống giường.
“Miêu Nhi, không phải ngươi cảm thấy việc nhi cùng đàn ông ởcùng một chỗ là rất kỳ quái chứ?” Lý Học Tuấn thực kiên trì tiếptục đề tài này.
“Ô, cũng không có việc gì, muốn làm gì là tự do của người khác”Miêu Nhi ấp úng trả lời, loạn phiêu ánh mắt nhìn thấy sắc mặtLý Học Tuấn không được tốt lắm, thân mình có chút thấp xuốngnói: “Được rồi, ta cảm thấy có chút là lạ”
“Ha ha, đừng lo, ngươi là nhi, hiện tại đối với vấn đề này ngươi sẽthấy tò mò một chút, chờ lớn hơn chút nữa, ngươi sẽ hiểu được” Lý Học Tuấn thấy Miêu Nhi lộ ra thần sắc sợ sệt, trong lòng tựtrách mình nhiều chuyện, hiện tại Miêu Nhi con nhỏ, có một sốviệc nhi không rõ cũng là bình thường.
Di, chẳng lẽ Lý Học Tuấn thật sự cảm thấy mình đối với việc nhicùng đàn ông ở cùng một chỗ biểu hiện hảo kỳ sao, hô, hù chếtngười, còn tưởng rằng hắn biết ở bên trong mình là bất đồng sovới người khác chứ.
Lý Học Tuấn nhảy xuống giường, trong lúc Miêu Nhi còn đangsững sờ lại hôn một ngụm “Được rồi, Miêu Nhi, lần này ngươi códịp ra bên ngoài thì học chút kiến thức đi, sẽ không cảm thấy kỳquái nữa”
“Nga, phải không?” Miêu Nhi lăng lăng nói tiếp, không ý thứcđược hồi nãy mình bị Lý Học Tuấn đánh lén.
“Ân, thật sự, làng Lý quá ít người, thời điểm ngươi tám chín tuổiđều hỏng hết cả rồi, không có người hướng dẫn ngươi, chúng tathu thập này nọ nhanh chóng đi, buổi trưa liền trả lại phòng, nếukhông sẽ phải trả tiền phòng hai ngày” Lý Học Tuấn tạm thời buôngxuống chuyện này, bắt đầu an bài hành trình tiếp theo của bọn họ.
“A, huynh không nói sớm, nhanh lên nào” Miêu Nhi vừa nghenếu qua buổi trưa thì phải trả tiền phòng hai ngày liền kinh hô mộttiếng, lập tức thu thập này nọ, hiện tại thời gian đã sắp khôngcòn sớm.
…
Mướn một chiếc xe ngựa, xa phu bình thường không chạy đườngdài, đều là làm trong ngày, trừ phi có quen biết sau đó bỏ ra mấylượng bạc, xa phu cảm thấy nếu có thể giúp đỡ được thì mới đồngý.
Miêu Nhi cùng Lý Học Tuấn chỉ có thể ở cổng thành mướnmột chiếc xe ngựa cùng một xa phu đồng ý đi đến địa phương xanhất có thể, phi thường không tốt chính là phải dừng ở một trấnnhỏ, nơi đó không thể mướn xe ngựa được.
“Miêu Nhi, có muốn nghỉ một chút không, hôm nay không cần phảiđi gấp, không xa kế tiếp chính là thành lớn” Lý Học Tuấn giúp đỡ Miêu Nhi xuống xe xong, thấp giọng hỏi.
“Đi thôi, đến đó rồi nghỉ” Miêu Nhi đỡ bớt gánh nặng trên vaicủa Lý Học Tuấn đáp.
“Ân, đã biết, ta nhớ rõ thành kế tiếp có xe ngựa, chúng ta có thểbớt chút tiền để mướn một chiếc xe ngựa, tự chúng ta lái đi” Lý Học Tuấn cau mày hồi tưởng một chút nói.
“Được, như vậy sẽ tiện lợi hơn, nhưng mà có đắt hay không?” Miêu Nhi đầu tiên là cao hứng kêu lên, rồi sau đó lại có chút lolắng hỏi.
“Không có việc gì, việc này ngươi không cần quan tâm” Lý Học Tuấnsờ sờ đầu Miêu Nhi nói.
Tuy Lý Học Tuấn nói thành kế tiếp không xa lắm nhưng Lý Học Tuấncùng Miêu Nhi cũng phải đi đến lúc trời tối mới đến, suýt nữalà bị nhốt ngoài thành.
“Hô, oa, huynh như thế nào không nhớ rõ đường” Miêu Nhithở hổn hển nói.
“Phù phù, vốn là có thể đi đường nhỏ, không nghĩ tới người dânnơi đó nói cầu gỗ của họ bị gãy, đi đường lớn liền phải đi xa thêmmột đoạn” Lý Học Tuấn cũng có chút thở hổn hển đáp.
Hai ngườinhìn thời gian không còn sớm, sợ không kịp nên đoạn đường cuốicùng này cơ hồ là chạy.
“Về sau xuất môn vẫn là nên đi đường lớn, tuy rằng xa hơn mộtchút nhưng lại an toàn” Miêu Nhi nhắc nhở Lý Học Tuấn nói.
“Ân, ân, đều nghe Miêu Nhi, chúng ta trước đi tìm khách *** đã”Lý Học Tuấn lôi kéo Miêu Nhi hướng trong thành đi đến.
|
Chap 47
Vừa vào khách ***, Miêu Nhi lại một lần nữa không chút dodự đem chính mình quăng lên giường, hai chân đã không còn tựchủ được mà run lên. Lý Học Tuấn cười khổ lắc lắc đầu, lần nàysáng suốt không có đánh thức Miêu Nhi, mà trực tiếp giúp Miêu Nhi cởi quần áo, sau đó đem Miêu Nhi bỏ vào trong đạimộc dũng đang đầy nước ấm.
Chờ Lý Học Tuấn thu thập hảo hết thảy trên giường, Miêu Nhiđại khái đã ngủ đủ giấc, tỉnh lại vừa đúng thời gian. Lý Học Tuấnmột bên xoa bóp chân cho Miêu Nhi, một bên cùng Miêu Nhithảo luận kế hoạch sau này.
“Ngày mai chúng ta sẽ mướn một chiếc xe ngựa để chạy đi cho nhanh, ba tháng sau huynh còn phải tham gia khảo thí” Miêu Nhi cũng giúp Lý Học Tuấn đấm bóp bả vai, nói.
“Ân, tùy nhi thôi, nhi nếu chịu đựng được, chúng ta có thểchuẩn bị thêm mấy bộ chăn bông, buổi tối có thể ngủ luôn trên xengựa, như vậy không cần phải tốn công đi tìm nơi ngủ trọ” Lý HọcTuấn cảm giác được khi Miêu Nhi nói chuyện thì nhiệt khí lạiphun vào lỗ tai của mình, trong lòng không tự chủ được tê rần.
“Như vậy tốt nhất, có thể tiết kiệm được không ít tiền ở trọ” Miêu Nhi tiếp tục tiến đến bên tai Lý Học Tuấn nói: “Chúng ta cũngchuẩn bị thêm một ít lương khô cùng nước uống”
“A, khụ, ân, chuyện đó không thành vấn đề, ngày mai sau khi thuêxe ngựa rồi đi mua luôn cũng được” Lý Học Tuấn cảm giác đượcđôi môi mềm mại của Miêu Nhi đang ma sát vành tai mẫn cảmcủa mình, trên người căng thẳng, thiếu chút nữa là kêu ra tiếng,nhanh chóng làm bộ ho khan một tiếng để che dấu.
“Đến kinh thành, có nên mua thêm mấy thứ như hạt giống, vải vóccùng trứng gà trở về?” Miêu Nhi tiếp tục hỏi.
“Không nhất định, hạt giống khẳng định là không mua, trong thônmọi người đa số đều có sở thích lưu lại hạt giống, vải vóc thì cần,trứng gà còn phải cân nhắc thêm, ta còn muốn tự bản thânmình ấp ra gà con” Lý Học Tuấn cố nén bộ vị đang rục rịch, kiênnhẫn trả lời.
“Ân, chúng ta nên hảo hảo xem một chút cách người ta dưỡng gà,có thể sẽ nhìn ra được cái gì đó” Miêu Nhi không cần nghĩ ngợiliền tỏ vẻ đồng ý, có lẽ, ngay chính bản thân Miêu Nhi cũngchưa phát hiện, bất tri bất giác cậu đối với Lý Học Tuấn đã hoàn toàn tin tưởng.
Nghiêng người sang một bên, nằm lâu, thân thể Miêu Nhi vốnđau nhức có chút chịu không nổi, liền không chút do dự trở mình,vốn là muốn đứng lên matxa chân giúp Lý Học Tuấn, nhưng Miêu Nhi lại không chú ý lướt qua bộ vị của Lý Học Tuấn, không chỉnhư vậy, Miêu Nhi đại khái cảm thấy sau lưng có chút gió lùanên nói thầm vài tiếng sau đó lại thuận thế dựa luôn vào trênngười của Lý Học Tuấn, cọ a cọ.
“Đừng nháo nữa, mau ngủ đi” Miêu Nhi thỏa mãn nằm tronglòng Lý Học Tuấn, mở miệng nói.
“Miêu Nhi, không nên cử động, a, đừng nhúc nhích!” Lý Học Tuấnrên rỉ một tiếng, đại khái là vì hai ngày nay trước khi ngủ đều giúpMiêu Nhi tắm rửa, bị hương thơm của Miêu Nhi dụ hoặc,địa phương trước kia cơ bản còn khống chế được, hiện tại lại phálệ sinh động, động một chút liền nhếch lên.
“Ân, cái gì vậy, để ta xem thử” Miêu Nhi vừa nói vừa lấy taybắt lấy đồ vật cứng rắn đang để ở sau lưng của mình.
“Ân… hừ… Miêu Nhi, đừng a… buông tay……” Lý Học Tuấn xấu hổ kêulên.
Nghe được âm thanh không thích hợp của Lý Học Tuấn, còn có câygậy nóng bỏng hơi hơi nảy lên trong tay mình, kiếp trước Miêu Nhi đã trưởng thành nên lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra,lập tức buông tay ra, xê dịch lưng, cũng không biết như thế nàomà khuôn mặt lại trở nên đỏ bừng.
“Miêu Nhi, ngươi, ngươi, này kỳ thật, kỳ thật…” Lý Học Tuấn cũngchỉ là vừa mới bắt đầu trải qua phương diện này nên nhất thờikhông tìm được ngôn ngữ thích hợp, hơn nữa lại đang thực khóchịu, thanh âm cũng bắt đầu trở nên run run.
Nghe âm thanh của Lý Học Tuấn đang đè nén cực độ, Miêu Nhitrong lòng tự trách mình, trước kia lúc còn ở trung học cùng mộtđám con trai không phải chưa từng sờ qua lẫn nhau, hơn nữa đếntuổi rồi thì hiện tượng này cũng là bình thường, nơi này đàn ônglớn giống như Lý Học Tuấn đa số đều đã thành thân, hắn hưngphấn cũng là chuyện bình thường.
“Huynh lấy tay tự mình sờ thì tốt rồi” Miêu Nhi rầu rĩ nói.
Lý Học Tuấn nghe xong lời nói của Miêu Nhi, trong lòng vẫn làcó chút kinh ngạc, nguyên lai Miêu Nhi không phải giống nhưmình nghĩ là không biết gì về chuyện này, đại khái là lúc về nhà, Asao đã dạy cậu nhỉ. Lý Học Tuấn do dự một lát, kéo tay Miêu Nhiqua phủ lên bộ vị của chính mình, thử thăm dò nói: “Miêu Nhi giúp huynh đi”
Miêu Nhi không lên tiếng lắc lắc tay, Lý Học Tuấn cầm chặt lấykhông buông ra, thấp giọng cầu xin“Miêu Nhi, nhi giúp huynh đi, tựmình làm không thoải mái, Miêu Nhi!”
Miêu Nhi trong lòng thầm hận, hắn cư nhiên lại biết tự mìnhsờ lại không thoải mái, còn ở thời điểm này giả vờ ngây ngô, nhưnglà, nhưng là, vì cái gì phải là hắn a!!!
Lý Học Tuấn đợi nửa ngày, thấy Miêu Nhi không có phản ứng,trong lòng có một cổ mất mát không nói nên lời, đang chuẩn bịbuông tay Miêu Nhi ra thì liền cảm giác được bàn tay so với chính mình thì nhỏ nhắn và mềm mại hơn rất nhiều ở bên dưới đang bắt đầu cử động.
“Như vậy là được rồi, ta sẽ không tiến vào trong quần đâu” Miêu Nhi cắn răng nói, bởi vì nơi này không có phéc-mơ-tuya*,cho nên quần đều là dùng dây để cột lại, với lại khi đi vệ sinhthường xuyên vì không tháo dây buộc được mà không giải quyếtđược chuyện cấp bách, cho nên đa số quần đều để mở, như vậykhi đi vệ sinh sẽ không cần loạn tay loạn chân để tháo dây buộcnữa.
Miêu Nhi lúc bắt đầu còn chưa có quen ngủ để môngtrần, liền yêu cầu Ngô Tô Nhi làm mấy cái quần có cái kẹp bêntrong, nhưng mấy lần đi vệ sinh liền để quên mất, sau đó lại nghĩnhập gia tùy tục, bởi vì cột dây thực sự là không tiện chút nào a.
Lý Học Tuấn đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó liền mừng rỡ gật đầu liêntục “Được, được, như vậy là rất tốt rồi”
Kỳ thật, bởi vì thiên taivừa đi qua nên không có vải tốt, bên trong bộ vị mẫn cảm lại masát với vải dệt, tư vị cũng không tốt lắm, nhưng là khi nghĩ đếnMiêu Nhi ngay cả chuyện này cũng đều nguyện ý giúp mình,cuối cùng đối với mình đã bắt đầu nhận mà không có trốn tránhnữa, trong lòng liền vui rạo rực, nhắm mắt lại hưởng thụ tư vịđược Miêu Nhi phục vụ.
“Ân… hừ… Miêu Nhi…. Miêu Nhi…. a~!”
Thu hồi bàn tay đã có chút bủn rủn, Miêu Nhi nhẹ giọng nóithầm “Kêu làm gì chứ, lâu như vậy mới đến, mệt chết!”
Lý Học Tuấn xuống giường cũng không đốt đèn, trong bóng đêmcầm lấy khăn mặt, đối với Miêu Nhi đang trốn ở trong chăn,nói: “Miêu Nhi, có muốn lau chùi một chút không?”
“Ta không cần, huynh tự mình lau đi” Miêu Nhi một bên trả lời,một bên vụng trộm lấy tay đặt ở trên chăn trải giường chùi mấycái, cách quần, nên trên tay cũng không dính gì mấy, chính làtrong lòng có cảm giác không quá thoải mái thôi.
Lý Học Tuấn sau khi xử lý tốt, đem Miêu Nhi đang lui đến tậnbên trong giường ôm vào trong ngực, thân thể Miêu Nhi cứngđờ, nói: “Huynh xích ra một chút đi”
“Mau ngủ đi, buổi sáng ngày mai còn có một đống chuyện phảilàm” Lý Học Tuấn thấp giọng nói, vẫn đem Miêu Nhi ômvào trong ngực như cũ, cảm giác được lúc bắt đầu thân thể Miêu Nhicó chút cứng ngắt, nhưng là cũng không có kháng cự, chỉ chốc látsau cũng chầm chậm thả lỏng người, giống như bình thường, gắtgao dựa vào người mình ngủ, trong lòng mới chính thức trầm tĩnhlại, đem cằm để ở trên vai của Miêu Nhi, Miêu Nhi rất gầy,trên vai xương cốt làm người khác đau nhức, lần này sau khi trởvề phải hảo hảo giúp cậu dưỡng lên mới được.
|
Chap 48
Sáng sớm hôm sau, hai người rời giường đều bình thường giốngnhau, ai cũng không nhắc lại chuyện tối hôm qua.
“Chúng ta đi thuê xe ngựa trước rồi đi mua lương khô sau” Lý HọcTuấn đã thu thập xong hành lý nói.
“Ân, hiểu rồi, đi nhanh đi” Miêu Nhi đem hành lý vác lên vai,nhẹ nhàng đáp.
Hai người rất nhanh tìm được một nhà cho thuê xe ngựa khá lớn,sau đó để cho hỏa kế hỗ trợ tuyển lựa một con ngựa mẹ ngoanngoãn.
“Khách quan, con ngựa già này tính tình là tốt nhất đấy, chính làchạy không nhanh, ngài nếu muốn lên đường nhanh thì vẫn nên lấymột con ngựa đực cường tráng thì tốt hơn” Hỏa kế nhiệt tình giớithiệu nói.
“Không cần đâu, lấy con này đi, giúp chúng ta tìm thêm một chiếcxe ngựa nữa là được” Lý Học Tuấn tiếp nhận dây cương trong tayhỏa kế, sờ sờ lông trên cổ của con ngựa, có người lạ tiếp cận, nócũng không nhúc nhích, quả nhiên là một con ngựa tính tình tốt.
Hỏa kế sợ Lý Học Tuấn ngại mã không tốt, liền tìm một chiếc xengựa tương đối rộng rãi, việc đó đúng là hợp ý của Miêu Nhicùng Lý Học Tuấn.
Từ đó về sau, Miêu Nhi cùng Lý Học Tuấn hai người liền gấp rútlên đường, ăn cơm thì ngay tại ven đường đốt một đống lửa ănmấy cái bánh nướng, ngủ thì tìm địa phương nơi có người ở,không thì ở trên xe ngựa trải chăn bông ngủ tạm qua đêm.
Tất cảnhững điều đó Miêu Nhi đều có thể chấp nhận được, nhưngmấy ngày nay không được tắm rửa, điểm này làm cho Miêu Nhingồi không yên ổn.
“Miêu Nhi, đêm nay tìm một khách *** tu chỉnh một chút” Lý HọcTuấn biết Miêu Nhi bình thường rất yêu sạch sẽ, hiện tại đãbốn năm ngày chưa tắm rửa, đã đến cực hạn, huống hồ cứ ănbánh nướng khô khốc mãi cũng làm người ta không chịu nổi.
“Hành trình có thể bị chậm trễ hay không? Huynh không cần lolắng cho ta” Miêu Nhi quỳ gối trên xe ngựa, để cho cái môngchịu xốc nảy một thời gian dài được nghỉ ngơi một chút, tuy rằngrất muốn hảo hảo ăn một chút cơm, tắm rửa một cái, nhưng nghĩđến hành trình đang khẩn trương, lại có chút do dự.
“Không có việc gì đâu, lần này sau khi nghỉ ngơi, chúng ta sẽ mộthơi đi tới kinh thành luôn, nếu thuận lợi, tháng này là có thể chạytrở về” Lý Học Tuấn giải thích nói.
“Hô, vậy là tốt rồi” Miêu Nhi chậm rãi thở ra một hơi nhẹnhõm, giao thông không thuận tiện, làm mỗi lần đi xa nhà thậtđúng là làm cho người ta rầu rĩ a.
….
Hai ngươi may mắn tại thời điểm buổi trưa đến được một đạithành có vẻ phồn hoa, ở trong thành nghỉ ngơi cả đêm xong, Miêu Nhi cùng Lý Học Tuấn lại chạy bốn ngày đường nữa mới đếnđược kinh thành.
Cho dù kiếp trước đều gặp qua thành phố được hiện đại hóa,nhưng khi Miêu Nhi nhìn thấy kinh thành vẫn là nhịn khôngđược sợ hãi than một hồi.
Đường cái phi thường rộng mở, venđường là địa phương chuyên dùng để cho các quán bán hàng ronglưu động, trừ nơi đó ra phần đường còn lại cũng đủ cho bốn cỗ xengựa đi song song.
Nơi này quy hoạch thập phần chỉnh tề, cuộcsống của dân chúng rõ ràng giàu có hơn nhiều so với bên ngoài.
“Miêu Nhi, hoa mắt rồi hả, đây chỉ là ngoại thành, chúngta còn chưa có đi đến nội thành đâu” Lý Học Tuấn cẩn thận đánh xengựa, đối với Miêu Nhi đang ghé vào cửa sổ, nói.
“Đã đến đây rồi vì sao không vào nội thành xem thử?” Miêu Nhihỏi.
“Nội thành chỉ người có công danh mới đi vào được, ngươi nếumuốn xem, đợi ba tháng nữa có kết quả của kỳ thi, có cơ hội huynh sẽmang nhi đi dạo” Lý Học Tuấn kiên nhẫn giải thích nói.
“Thiết, thật đúng là đặc quyền của giai cấp…..” Miêu Nhi quăngra một ánh mắt xem thường, nói thầm.
“Miêu Nhi, nhi nói cái gì? Ta nghe không rõ?” Lý Học Tuấn đem xengựa dừng trước cửa của một khách ***, xoay người nhìn vàobên trong xe hỏi.
“Không có gì, đi thôi” Miêu Nhi xốc lên màn xe nhảy xuống.
Lý Học Tuấn đi vào bên trong xe ngựa giúp Miêu Nhi thu thậpđồ đạc lại một chút, rồi mới đem xe ngựa đưa cho hỏa kế đang đira.
Khách *** bình thường ở kinh thành phần lớn phòng trọ đều là ởtrên lầu hai, lầu một chỉ cung cấp một ít thức ăn.
Lý Học Tuấncùng Miêu Nhi đầu tiên là thống thống khoái khoái tắm mộtcái, sau đó mới xuống lầu một kêu một ít thức ăn đơn giản, chiếutheo ý tứ của Miêu Nhi chính là hôm nay sẽ ra ngoài đi dạo,tìm xem có loại hàng hóa nào thích hợp để mang về hay không.
Lý Học Tuấn thấy Miêu Nhi tinh thần cùng không tệ lắm liền dựđịnh cùng Miêu Nhi tranh luận, kỳ thật loại vải vóc này nếumuốn mua thì phần lớn đều lấy ở mấy địa phương cố định, hơnnữa giá thị trường tương đối giống nhau, không cần phải hao phítinh lực đi so sánh ba bốn lần.
Nhưng ngoài dự đoán của Lý Học Tuấn chính là Miêu Nhi khôngcó đi dạo phố, cậu đi đến một quán bán bánh rán, mua hai cái,sau đó nhân cơ hội hướng chủ quán hỏi thăm tình huống bán gàcon ở chợ.
“Tiểu ca nhi đến không đúng thời điểm rồi, xuân thu hai mùa đềucó mua, bất quá bây giờ vẫn còn sớm lắm” Chủ quán một bên lưuloát bắt tay vào làm bánh, một bên nhiệt tình hồi đáp.
“Như vậy a, kia nếu mua về sẽ dưỡng không tốt sao?” Miêu Nhilàm ra một bộ biểu tình tiếc nuối hỏi tiếp.
“Mùa xuân mua thì sẽ dưỡng tốt hơn so với mùa thu, bất quá nếumua vào mùa thu thì đến mùa xuân năm sau gà đã có thể đẻ trứngđược rồi” Chủ quán đem hai cái bánh rán dùng giấy thấm dầu baolại, đưa cho Miêu Nhi “Tiểu ca nhi cầm lấy này, cẩn thận kẻophỏng tay”
Miêu Nhi cười gật đầu, tiếp nhận bánh rán, lấy một cái đưaqua cho Lý Học Tuấn đang đứng chờ ở một bên “Đi, chúng ta đi đếnxem người ta dưỡng gà”
“Hôm nay không còn sớm, trước về khách *** nghỉ ngơi mộtchút, sáng mai chúng ta lại đi” Lý Học Tuấn tiếp nhận bánh rán,cười khuyên nhủ.
“Nào có chuyện nghỉ ngơi sớm như vậy” Miêu Nhi cắn mộtngụm bánh rán, hàm hồ nói.
“Chúng ta đi xung quanh đây xem là được rồi, dù sao còn phải tìmmột ít hàng hóa” Lý Học Tuấn đề nghị nói.
Miêu Nhi lúc này mới gật gật đầu, hai người dọc theo đườngcái nhìn một vòng.
….
Buổi tối, Miêu Nhi cùng Lý Học Tuấn ở bênngoài nếm qua rất nhiều đồ ăn vặt, nên không có ăn cơm tối, haingười bận việc một trận, tắm rửa xong liền lên trên giường nằm,Miêu Nhi dùng cánh tay nhẹ nhàng đụng đụng Lý Học Tuấn,thấp giọng nói: “Ta đã đem kinh thành so sánh với trấn Tảng Đá,chính là *** ở đây nhiều hơn một chút, muốn mua cái gì cũngtiện lợi, nhưng chủng loại thật ra không có gì khác nhau lắm, huynh nói chúng ta nên mua cái gì về mới tốt đây?”
“Làm sao giống nhau được, đúng là chỉ có ăn mặc ngủ nghỉ, nhưngđây là chuyện tối an toàn, vải vóc ở đây là tốt nhất, có thể dự trữcùng vận chuyển, lần này chúng ta mua nhiều vải vóc một chútđem về, trứng gà thì lấy một lượng vừa đủ, về sau chúng ta chủyếu chỉ lo hai loại này, bớt việc,nhi cũng bớt lo lắng” Lý HọcTuấn trở mình ôm lấy Miêu Nhi nói.
“Trấn Tảng Đá có bao nhiêu người, mấy *** khác cũng sẽ muavải, có thể hay không nhiều lắm?” Miêu Nhi thấy tư thế của Lý Học Tuấn cũng trở mình nằm lại, làm cho hai người ngủ càng thoảimái.
“Đừng lo, ta đã nghĩ qua, vải vóc cũng chia tốt xấu, chúng ta táchra mua, vải tốt thì bán cho mấy hộ nhà giàu có tiền của, từng loạicũng sẽ được luân phiên bán ra, về sau ta còn muốn bán thêm đồăn cùng gà con, không thành vấn đề” Lý Học Tuấn cảm giác đượcxúc cảm nhẵn nhụi dưới bàn tay của mình, liền nhịn không đượcnhẹ nhàng vuốt ve lên xuống.
“Tay đừng nhúc nhích” Miêu Nhi chặn lại cái tay không anphận của Lý Học Tuấn, đem quần áo kéo xuống che khuất bụng củamình.
|
Chap 49
“Miêu Nhi, nhi sắp mười một tuổi rồi nha” Lý Học Tuấn còn chưa hết hứngthú, thu hồi bàn tay lại.
“Ân, hô, tháng năm tới đây là ta được mười một tuổi” Miêu Nhimang theo chút buồn ngủ đáp, vài ngày ngủ trên xe ngựa làm choMiêu Nhi thập phần hoài niệm chiếc giường, Miêu Nhithoải mái thở ra một hơi, nói.
Lý Học Tuấn cười nhẹ hai tiếng, không có hảo ý nắm lấy bàn tayđang khoát trên bụng của Miêu Nhi, sau đó bắt đầu di chuyểnxuống dưới, cầm lấy mục tiêu, tiểu điểu nhi so vớinam căn của đàn ông khéo léo hơn rất nhiều, hơn nữa lại không cólông mao cứng rắn.
“A, huynh làm cái gì, mau lấy tay ra” Miêu Nhi kinh hô mộttiếng nói.
Cảm giác được Miêu Nhi đang muốn chạy trốn, Lý Học Tuấnkhông chút do dự hơi hơi tăng khí lực trên cánh tay của mình lại“Miêu Nhi, nhi đã sắp mười một tuổi, có thể làm một ít chuyệnkhoái hoạt, có phải hay không, hử?”
Miệng Lý Học Tuấn kề sát vào bên tai của Miêu Nhi nói, tiếptheo là một luồng khí ẩm ướt mang theo âm mũi vọt vào vành taimẫn cảm của Miêu Nhi, lỗ tai Miêu Nhi bắt đầu trở nênphát sốt. Môi của Lý Học Tuấn dán sát vào vành tai nhuyễn hồ hồcủa Miêu Nhi, trong lòng lập tức ngứa ngáy, nhịn không đượché miệng hàm trụ vành tai của Miêu Nhi, dùng răng nanh nhẹnhàng cắn cắn, trên tay cũng bắt đầu hoạt động linh hoạt.
Kiếp trước là một lão xử nam, trừ bỏ khi còn đang đi học trunghọc cùng mấy đứa bạn cùng phòng hồ nháo, dùng tay sờ lẫn nhau,nhiều nhất vẫn là dựa vào chính mình để phát tiết, kiếp trước lạichưa bao giờ trải qua chuyện này, nên cậu đích thực vẫn còn làmột tiểu thí hài thanh thuần.
Miêu Nhi bị Lý Học Tuấn trêndưới giáp công, hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập, trong lòng nghĩlàm như vậy hình như không tốt lắm, nhưng thân thể lại luyến tiếctư vị tuyệt vời này, đồng thời còn cảm khái người dân nơi đây đúnglà trưởng thành sớm a.
Kỳ thật, người dân nơi đây bởi vì mười một tuổi đã bắt đầu hiểusự, nên phần lớn đều thành hôn, mười ba mười bốn tuổi hơn phânnửa là đã có đứa nhỏ, mãi cho đến hai mươi mấy tuổi đều rất dễsinh dưỡng đứa nhỏ, ba mươi tuổi trở vềsau tỷ lệ đó liền giảm xuống đáng kể, hơn nữa đàn ông ở thời điểmhai mươi mấy tuổi cũng là tối cường, đến bốn mươi tuổi cơ bảncũng không có mấy ý nghĩ về phương diện kia.
Đa số người dânnếu có thân thể khỏe mạnh đều có thể sống đến sáu mươi mấytuổi, bảy mươi được xem như là đã thọ. Số lượng sinh dưỡng đứanhỏ là từ hồng chí bên mắt trái của ca nhi quyếtđịnh, hồng chí màu sắc càng đậm càng đẹp lại càng dễ hoài thượngđứa nhỏ, điều tối trọng yếu là nhi đối với chuyện này có nhu cầukhá lớn, điều này tự nhiên làm tăng số lần sinh hoạt vợ chồng, bởivậy cơ hội mang thai lại càng nhiều, hình thành nên một vòng tuầnhoàn tốt.
Chính là, nhi dễ dàng sinh dưỡng chỉ chiếm tỷ lệ mộtphần ba trong số tất cả nhi trên toàn đất nước, cho nên số lượngtiểu hài tử được sinh ra cũng không thể nào cao được, quan phủvẫn duy trì việc cho dân chúng sinh dưỡng nhiều, vì thế cố ý banbố điều lệ tiểu hài tử nếu chưa tới tám tuổi thì không cần phải nộpthuế. Bình thường dân chúng tuy nói là chú ý đến phẩm hạnh củanhi, nhưng đối với việc chưa thành hôn mà đã mang thai, nhiềulắm cũng chỉ nhàn thoại vài câu thôi.
Miêu Nhi cũng nằm trong loại hình có hồng chí vừa đậm lạivừa đẹp, nếu là ca nhi khác ở tuổi này có lẽ đã sớm cảm giác đượcphương diện kia, nhưng Miêu Nhi lại bị kinh nghiệm sống ởkiếp trước chi phối nên vẫn cho rằng chính mình vẫn còn nhỏ, cònchưa tới thời điểm để làm chuyện kia, vì vậy mà chưa bao giờ cảmthụ qua một lần, cho nên lần này rất nhanh đã bị Lý Học Tuấn khơimào.
“Aa… ô…. a….huynh…..huynh không nên cử động… mau…. mau buông ra”Miêu Nhi lấy tay chặn lại cái tay đang không thành thật của Lý Học Tuấn, run run nói.
“Không có việc gì đâu, Miêu Nhi, cứ hảo hảo mà hưởng thụ đi” Lý Học Tuấn nghĩ đến Miêu Nhi là lần đầu tiên trải qua sự tình nàynên nhi có chút khẩn trương, nhẹ giọng an ủi nói, đồng thời taykia để ở trước ngực của Miêu Nhi, chuẩn xác tìm được điểmnổi lên, cách nội y mỏng manh nhẹ nhàng đùa giỡn, trước dùnghai ngón tay nhéo nhéo sau đó chậm rãi kéo nó ra, rồi tiếp tục vặnxoắn nó lại, Lý Học Tuấn cứ lặp đi lặp lại mãi việc đó…..
Thân mình Miêu Nhi theo động tác của Lý Học Tuấn mà cửđộng bị chậm lại, hai tay nguyên bản giữ chặt tay của Lý Học Tuấnđã sớm buông ra, vô lực đặt ở một bên, miệng không tự chủ đượcmà phát ra âm thanh “Ô ô” không biết là do khóc hay là do hưởngthụ.
“Ô…. ân… ô… Lý Học Tuấn…huynh…huynh… A.. tay huynh… tay…” Miêu Nhi khóc không thành tiếng nói: “Trước… ô…. trước… dừng…. dừnglại…..”
“Ha ha, Miêu Nhi, trước kia nhi chưa từng tự mình lộng qua?”Lý Học Tuấn cảm nhận được sự trúc trắc của Miêu Nhi, có chútngạc nhiên hỏi.
“A…. ân… không… không… a… ai lại… hô…lại làm loại chuyện này… a..aaa”Miêu Nhi rốt cuộc phát ra một tiếng kêu dài, hưởng thụ khoáicảm lần đầu tiên ở kiếp này của mình, cả người nhũn ra dán ở trêngiường.
“Nột, khăn tay, nhi tự mình lau, hay là để ta giúp?” Lý Học Tuấntừ trong hành lý lấy ra khăn lau của mình đưa tới trước mặt Miêu Nhi, thấp giọng nói, khóe miệng mang theo ý cười đều giấukhông được.
Miêu Nhi bình tĩnh trở lại nhanh chóng đoạt khăn qua, xoayngười lung tung lau mấy cái, nằm ở trong chăn nói: “Huynh sao lại như vậy chứ?”
“Miêu Nhi, đưa khăn cho ta, chuyện này không phải là bình thườngsao?” Lý Học Tuấn đưa tay vào trong chăn mò mẫm nói.
“Khăn, ngày mai tự ta sẽ giặt, huynh về sau không được như vậynữa” Miêu Nhi nhỏ giọng nói, dù sao mình cũng đã thích đếnnhư vậy, nếu Lý Học Tuấn tỏ vẻ không có chuyện gì, thì mìnhhưởng thụ cũng không có gì không đúng cả.
Lý Học Tuấn đoạt lại khăn, tiến đến bên tai Miêu Nhi nói: “Rađược, không phải là rất tốt sao, này cũng không phải chuyện xấunha”
“Huynh tránh ra, không cần dựa vào gần như vậy, tóm lại về saukhông được làm như thế nữa” Miêu Nhi cảm giác được lỗ taiđang nóng lên của mình bị một dòng nhiệt khí ẩm ướt đảo qua,trong lòng tê rần, dùng lưng đưa về phía Lý Học Tuấn, nói thầm.
“Được rồi, mau ngủ đi” Lý Học Tuấn đem khăn nhét vào lại bọchành lý của mình, ân, đây là lần đầu của Miêu Nhi nha, phảihảo hảo lưu giữ lại mới được, sau đó quay về giường ôm Miêu Nhi nói chuyện.
Chạy vài ngày đường Miêu Nhi rất nhanh đã đi vào giấc ngủ,trong mộng Miêu Nhi biến trở lại thành bộ dáng nam nhânthành thục của kiếp trước, một cái eo nhỏ của muội muội đặt lêntrên người của chính mình, tận lực bồi tiếp một trận mây mưa thấtthường, thích đến chính mình phải liên tục kêu to, không đượchoàn mỹ chính là muội muội thật sự quá lớn, đặt ở trên mặt củamình làm mình ngay cả thở đều thực khó khăn.
“Hô, cáp, cười chết ta, mau đứng lên” Miêu Nhi kêu xongnhững lời này liền tỉnh lại, phát hiện nguyên lai chính mình khôngbiết khi nào thì đã trở mình lại, mặt chôn vào trong lòng của Lý Học Tuấn, còn bị Lý Học Tuấn gắt gao ôm, khó trách lại buồn cườinhư vậy.
Một sự kiện khác làm Miêu Nhi xấu hổ thêm chính làở trên quần mình lại có cảm giác ẩm ướt, chính mình cư nhiên lạimộng xuân, hơn nữa nam căn của mình còn để trên người của Lý Học Tuấn.
Nhìn gương mặt anh tuấn đang ngủ say của Lý Học Tuấn, nghĩ đếnđêm qua hắn đối với mình làm chuyện kia, sau đó còn hại mìnhbuổi tối bị mộng xuân cùng cục diện xấu hổ hiện tại, Miêu Nhioán hận vươn một tay nắm lấy cái mũi của Lý Học Tuấn, nói:“Đềulà tại huynh làm việc vô liêm sỉ”
“Miêu Nhi, đừng nháo, để cho ta ngủ thêm lát nữa” Lý Học Tuấnquay cái đầu đi một chút, nói.
Lý Học Tuấn đánh xe ngựa vài ngày so với Miêu Nhi ngồi trongxe ngựa còn mệt hơn, Miêu Nhi chú ý tới quầng thâm nơi mắtcủa Lý Học Tuấn, phẫn nộ buông tay ra “Lần này bỏ qua cho huynh,lần sau… lần sauhuynh nếu làm như vậy nữa ta liền… ta liền….”
Liền như thế nào, chính Miêu Nhi cũng không biết.
|