Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia
|
|
Chương 62
Đông Phương Đêm đứng ở dưới lầu, nhìn toà nhà cao ốc rất là tức giận, thật là, vì cái gì ca đều không giúp hắn? Rõ ràng đều là Mộ Dung Quý sai a! Dùng tay bẻ ngón tay, nghe tiếng ngón tay kêu, Đông Phương Đêm mới cảm thấy mình có điểm thỏa mãn.
Diệp An Thần vừa đuổi theo liền thấy đứng ở cửa cách đó không xa là Mộ Dung Quý. Theo ánh mắt Đông Phương Đêm nhìn, trừ bỏ cửa sổ đang phản xạ ánh sáng, Diệp An Thần cũng không có thấy cái gì khác.
Dùng tay xoa xoa cánh tay sau đó lại bụm tay lại mà hà hơi. Ở bên trong có điều hòa nên thực ấm áp, nhưng hiện tại ra ngoài, Diệp An Thần liền sâu sắc cảm thấy, nếu chính mình lại ở chỗ này tiếp gió lạnh, nói không chừng giây tiếp theo hắn sẽ bị cảm.
“Đứng ở chỗ này làm gì? Ngươi không chê lạnh a! Đi, trước tiên tìm nơi nào ấm áp rồi lại nói.” Kéo Đông Phương Đêm vẫn yên lặng nhìn lên đi, Diệp An Thần hướng về phía trước đi tới, tìm nơi ấm áp.
Rốt cuộc trời xanh không phụ lòng người, Diệp An Thần đem Đông Phương Đêm kéo vào một cửa hàng trà sữa, gọi hai ly ca cao nóng sau đó mới xoa xoa tay cánh tay ngồi xuống. Khi ca cao nóng bưng tới, uống một ngụm to, hai người mới thấy ấm lại.
Một lúc sau, Đông Phương Đêm trong tay cầm ly ca cao nhấm nháp, nhưng trong lòng vẫn tức giận như cũ: “Ngươi nói xem cái tên hỗn đản Mộ Dung Quý này rốt cuộc là nghĩ như thế nào a! Vũ tốt như vậy, hắn cư nhiên không thích.”
Chuyện này…… Diệp An Thần cảm thấy thật lòng khó mà nói, tuy rằng cậu cũng rất tức giận, bất quá, tình yêu mà……Không phải một người tốt là có thể thành. Bất quá…… Giống như Tổng Tài đại nhân nói, Mộ Dung Quý là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, cho nên……Nếu nói như vậy, Mộ Dung Quý hẳn là cũng là thích Vũ đi!
“Ngươi nói ta cùng Vũ có khả năng sao?” Khi Diệp An Thần còn đang suy nghĩ đến mối quan hệ giữa hai người kia, Đông Phương Đêm lại hỏi.
Đông Phương Đêm cùng Bạch Tịch Vũ……? Khả năng này cậu thật lâu trước kia cũng đã nghĩ tới, cho nên……Cậu thiệt tình không muốn kích thích Đông Phương Đêm a! Vì thế……
“Ngươi muốn nghe lời nói thật hay là lời nói dối?"
“……” Nhìn Diệp An Thần nghiêm mặt, Đông Phương Đêm dừng một chút sau đó có điểm không xác định nói, "Lời nói dối là gì?”
“Ân! Hai người các ngươi sẽ ở cùng nhau.”
“Thật là như vậy nha~*\ ( ^o^) /*” nghe Diệp An Thần nói xong, Đông Phương Đêm vừa nghe thấy là hưng phấn lên, hắn cùng Vũ sẽ ở cùng nhau sao? Thật tốt……
Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Đông Phương Đêm, Diệp An Thần thật sự không muốn đả kích hắn vui sướng a! Nhưng là, oa nhi a, ngươi rốt cuộc có nghe rõ hay không a, đây là lời nói dối a thân, lời nói dối a!
“Kia nói thật thì sao?” Hiển nhiên hưng phấn trong chốc lát về sau Đông Phương Đêm cũng phản ứng lại, vì thế lại một lần rất là thấp thỏm hỏi.
“Ngạch……” Này muốn cậu trả lời như thế nào a! Nhìn người vừa rồi vẫn thực sung sướng, hiện tại lại rất khẩn trương nhìn mình, Diệp An Thần nuốt nuốt nước miếng tiếp tục nói: “Các ngươi hai người…Không thể.”
Ngươi cũng là người xấu ╥﹏╥
Nghe Diệp An Thần nói xong, Đông Phương Đêm nháy mắt rơi lệ đầy mặt, ô ô ô…… Sớm biết thế thì hắn liền không nghe. Lời nói dối thật sự tốt hơn a, vì cái gì chính mình còn muốn tìm đường chết mà đi nghe lời nói thật a!
“Ô ô ô…… Ngươi nói ta phải làm như thế nào thì Vũ mới yêu ta?” Đông Phương đêm vẻ mặt như đưa đám, nước mắt lưng tròng nhìn Diệp An Thần.
Nhưng khi thấy mặt Đông Phương Đêm như vậy, Diệp An Thần chỉ muốn che mặt làm sao bây giờ? Khăng khăng một mực yêu hắn, cậu cảm thấy căn bản là không có khả năng phải làm xao đây? Nha……Bởi vì, Đông Phương Đêm thấy thế nào đều không giống như công, mà Vũ tuy rằng có khả năng nhưng nhìn thế nào cũng thấy giống thuh, khụ khụ…… Cũng cũng chỉ có thể là thụ a!
Trời a! Tha thứ cho cậu trông mặt mà bắt hình dong đi!
Tuy rằng Diệp An Thần thiệt tình không biểu hiện quá rõ ràng, nhưng hiển nhiên Đông Phương Đêm vẫn hiểu rõ ý của Diệp An Thần, vì thế lại lần nữa thành công nổi bạo, “Ngươi biểu tình như kia là cái gì, là cái gì? Lại nói như thế nào lão tử lớn lên cũng là phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lăng phong, lại còn có tiền? Vì cái gì Vũ lại không thể yêu ta.”
“Khụ khụ……” Diệp An Thần ho khan vài tiếng về sau liền không ngừng xua tay, bởi vì kích động mà đứng lên rồi ngồi xuống. Mà những câu vừa rồi thành công làm người bốn phía quầy lại nhìn, hướng bốn phía mỉm cười xin lỗi, không ngừng nói, “Bình tĩnh bình tĩnh.”
“Ta đã đủ bình tĩnh rồi!” Ngồi xuống Đông Phương Đêm bẹp bẹp miệng.
Nghe Đông Phương Đêm nói xong, Diệp An Thần lại buồn, ngươi như thế này mà cũng kêu là bình tĩnh? Thiếu chút nữa toàn bộ phố đều biết ngươi phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong được chứ?
“Nếu không ngươi giúp ta nghĩ biện pháp? Ngươi xem ngươi đều có thể cưa đổ lão ca ca cấm dục nhà ta, nhất định có thể giúp ta đem Vũ bắt to tay!” Càng nói càng kích động, sau đó Đông Phương Đêm liền lôi kéo Diệp An Thần bắt đầu dùng ánh mắt lấp lánh nhìn cậu. Chính là a, vì cái gì hắn trước kia không có nghĩ đến?
Làm lão ca ca nhà mình yêu hắn a! Quả nhiên tẩu tử chính là tẩu tử a, quả nhiên tẩu tử chính là lợi hại a!
Diệp An Thần gãi gãi khóe miệng, đối với ánh mắt trước mặt càng thêm loé sáng, Diệp An Thần thật sự rất muốn nói, hài tử a, suy nghĩ nhiều không tốt a! Ta có thể nói, kỳ thật ta cũng không biết tại sao ta lại có thể đem ca ca ngươi bắt tới tay? Hơn nữa đừng nói là bắt, tôi hình như là bị bắt a!
Đối mặt với ánh mắt Đông Phương Đêm, Diệp An Thần tiếp tục ho khan vài tiếng, mới không thể không đem tay còn bám trên người mình lột ra, sau đó nói thật: “Không phải lừa ngươi, ta là thiệt tình cảm thấy các ngươi…… Không thích hợp.”
╥﹏╥ người xấu! Người xấu!
Quả nhiên là lão bà của ca ca a, đều là người xấu, đem cốc ca cao uống hết, đặt mạnh xuống bàn, lại lớn tiếng kêu một câu, “Phục vụ, thêm một lý nữa."
Diệp An Thần lại gãi gãi khoé miệng, thật sâu sắc làm Diệp An Thần cảm thấy, nếu còn gãi như vậy, mồm cậu sẽ rách. Hơn nữa, nhìn người đang tiếp tục bê ca cao uống, Diệp An Thần chỉ muốn nói một câu, oa nhi a! Cái này không phải rượu a!
Thở dài, Diệp An Thần đột nhiên cảm thấy chính mình không muốn ăn.
Thẳng đến khi tiêu diệt hết một cốc ca cao, Đông Phương Đêm lại buông cái ly thật mạnh xuống bàn, mới lại nước mắt lưng tròng nói: “Ta cũng biết.”
Di…… Biết?
“Chỉ là, Vũ tốt như vậy, vì cái gì Mộ Dung Quý liền không biết quý trọng?” Dùng ngón tay chọc cái ly, Đông Phương Đêm nói. Kỳ thật…… Hắn chỉ là muốn thấy Vũ hạnh phúc a!
Yên lặng trong lòng gian nan thở dài, Diệp An Thần cũng không biết nói cái gì, hắn cũng muốn Mộ Dung Quý hảo hảo mà đối xử tốt với Vũ, nhưng là…… Nói đến cùng đó là tình cảm của người khác, “Tình yêu có khi chỉ là chuyện của hai người, người khác, xen vào không nổi.” Diệp An Thần cũng chỉ có thể nói một câu như vậy.
“Nhưng là ta cảm thấy Vũ làm như vậy không đáng giá.” Nghe Diệp An Thần nói xong, Đông Phương Đêm cũng biết là như vậy, nhưng vẫn thấp giọng nói.
Cậu cũng cảm thấy không đáng giá, nhưng: “Này cũng không có biện pháp a! Ai kêu hắn là người Vũ thích.”
“Đúng vậy!” Đông Phương Đêm cũng tiếp tục cảm thán, ai bảo Vũ lại đi thích cái tên hỗn đản kia. Nếu là Vũ thích hắn, hắn nhất định làm Vũ mỗi ngày đều vui vui vẻ vẻ.
Trong lúc nhất thời, không khí bi thương bao trùm hai người. Mà cũng vào lúc này, di động Diệp An Thần vang lên.
Tổng Tài đại nhân? Tổng Tài đại nhân hiện tại gọi tới có chuyện gì?
Khi Đông Phương Đêm còn u oán, Diệp An Thần nghe máy, Đông Phương Đêm vẫn còn u oán, Diệp An Thần liền tắt điện thoại.
“Ca ca ta?” Cắn ống hút Đông Phương Đêm nói.
“Ân, ca ca ngươi muốn đem ta đi ăn cơm, đi không?” Gật gật đầu, quơ quơ di động, Diệp An Thần dò hỏi.
“Mộ Dung Quý tên hỗn đản kia cũng đi?” Nghe thấy cùng nhau ăn cơm, Đông Phương Đêm lại một lần nữa tinh thần tỉnh táo.
“A! Hẳn là sẽ đi đi.” Diệp An Thần không xác định nói, rốt cuộc Tổng Tài đại nhân chỉ nói cùng bọn họ ăn cơm, cũng không nói Mộ Dung Quý có đi hay không đi a.
“Di…… Ngươi muốn đi làm gì.” Diệp An Thần nhanh tay nhanh mắt lanh lẹ giữ chặt Đông Phương Đêm hùng hổ rời đi. Đây là muốn đi đánh nhau đi, để hắn như vậy mà đi ra ngoài, nói không chừng không đến một phút sau liền mấy chú cảnh sát bắt lại uống trà đi!
“Ta còn là cảm thấy trong lòng không thoải mái, cho nên đi mua thuốc trừ sâu, độc chết hắn.” Đông Phương Đêm hung tợn mà nói, nói xong còn muốn tránh tay Diệp An Thần hướng ra phía ngoài.
A…… Diệp An Thần đột nhiên cảm thấy đau đầu, “Đây là phạm pháp. Hơn nữa quốc gia chúng ta, trừ thuốc trừ sâu DDVP, cũng có nhiều thứ có thể độc chết người a.”
Quả nhiên về nước chính là rơi vào hố mà, “Ta đây liền đi mua thuốc xổ.” Lại hung tợn mà nói, kéo tay Diệp An Thần ra, hướng phía ngoài đi ra.
Không cẩn thận để Đông Phương Đêm đào tẩu Diệp An Thần lập tức tiến lên đuổi theo, đuổi theo Đông Phương Đêm, Diệp An Thần bất đắc dĩ nói, “Liền tính là ngươi mua hắn cũng sẽ không uống.”
Thời gian lại lần nữa tạm dừng vài giây, Đông Phương Đêm nghi hoặc nói, “Chẳng lẽ không thể giống trong TV, đem thuốc mài nhỏ sau đó bỏ vào trong rượu gì đó sao?”
Rốt cuộc lại một lần nữa chứng kiến chỉ số thông minh của Đông Phương Đêm, Diệp An Thần chỉ có thể duỗi tay vỗ vỗ vai Đông Phương Đêm: “Oa nhi a, trong TV đều là gạt người.”
“Vậy ngươi nói phải làm sao bây giờ? Ta vừa nhớ tới hắn liền cảm thấy ngứa răng, như thế nào ta hôm nay cũng muốn làm hắn ăn chút đau khổ. Lại không được, ta liền chờ hắn cơm nước xong, trùm bao tải đánh hắn một trận.” Nghĩ tới đánh người, Đông Phương Đêm liền muốn bẻ ngón tay.
“……” Diệp An Thần hết chỗ nói rồi, oa nhi này rốt cuộc là có bao nhiêu chấp nhất a, hơn nữa hắn nhỏ con như vậy, còn muốn trùm bạo tải Mộ Dung Quý? Chính hắn không bị đánh đã là tốt rồi. Bất quá nhìn Đông Phương Đêm, Diệp An Thần là minh bạch, hôm nay nếu Mộ Dung Quý không bị làm sao, tâm Đông Phương Đêm sẽ không thoải mái.
Hơn nữa nghĩ đến Bạch Tịch Vũ, Diệp An Thần cảm thấy chính mình cũng có chút ngứa a!
“Kỳ thật muốn cho hắn tiêu chảy vẫn có rất nhiều phương pháp.” Diệp An Thần gật đầu nói, cảm nhận được ánh mắt loé sáng sùng bái của Đông Phương Đêm, Diệp An Thần lại một lần nữa gật gật đầu, Mộ Dung Quý…… Ngươi liền chờ tiêu chảy chết ở trong WC đi!
|
Chương 63
“Thật sự có thể chứ?” Đông Phương Đêm lại một lần nữa lóe sáng mắt, chặt chẽ mà nhìn tẩu tử trước mặt.
“Theo tôi.” Diệp An Thần đi về phía trước khoát khoát tay.
Vì thế sau khi đi qua mấy cửa hàng hỏi một hồi, Đông Phương Đêm cầm trong tay cái hộp nhỏ, nhìn vỏ ngoài viết: "Trà giảm béo" ba chữ to màu xanh biếc, sâu sắc cảm thấy hoài nghi. Cầm hộp trong tay giơ lên trước mặt Diệp An Thần, rất nghi hoặc hỏi: “Cái này thật sự có thể hữu dụng?”
“Khẳng định có thể.” đối với sự hoài nghi của Đông Phương Đêm, Diệp An Thần lại rấy tin tưởng. Còn nhớ rõ trước kia thời điểm cậu còn đi làm, đã thấy qua đồng nghiệp nữ trong văn phòng uống loại trà giảm béo này. Nói là giảm béo tự nhiên sẽ không có tác dụng phụ, nhưng một muội tử sau khi uống xong phải vào viện. Từ đây suy ra loại trà giảm béo này uy lực rất lớn.
Mà Đông Phương Đêm trong tay cầm cái này, hắn còn hỏi người bán một chút, đây chính là loại người bán nói dùng tốt nhất a! Dùng tay sờ sờ cằm, quả nhiên trừ ra một cái mặt đẹp trai đúng là có chỗ dùng a!
“Chính là mục tiêu như vậy không phải càng thêm rõ ràng sao? Này phải làm như thế nào hắn mới uống?” Vật giống như vậy cũng không thể bỏ vào rượu đi!
“Hừ hừ, bọn họ hẳn là lái xe tới, nếu là lái xe tới, vậy không thể uống rượu, nếu không thể uống rượu, vậy bảo bọn họ lấy trà thay rượu đi!” Diệp An Thần nhìn Đông Phương Đêm cầm trà giảm béo trong tay dùng vẻ mặt âm u cười.
Nghĩ tới phản ứng của Mộ Dung Quý sau khi uống cái này, Đông Phương Đêm cũng bắt đầu cười âm u, thuận tiện trong lòng còn cảm thán một câu, quả nhiên tẩu tử chính là tẩu tử, lão ca ca tự mình tìm tẩu tử quả nhiên chính là rất lợi hại a!
Bởi vì đủ loại nguyên nhân không thể cho ai biết, Diệp An Thần cùng Đông Phương Đêm tới tiệm cơm muộn hơn lời mời. Vì thế an bào kế tiếp càng thêm chậm.
Diệp An Thần đẩy cửa ra ngồi vào bên người Đông Phương Tuyệt, đã là hơn một tiếng sau.
“Như thế nào lại lâu như vậy?” Đông Phương Tuyệt kéo tay Diệp An Thần hỏi. Nhưng khi chạm vào tay Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt thấy lạnh liền nhíu nhíu mày, “Tay làm sao lại lạnh như vậy?”
“Có sao?” Diệp An Thần áp tay lên má, quả nhiên là có điểm lạnh, nhưng cũng không thèm để ý nói, “Vừa rồi đi xe tới, tài xế không có mở máy sưởi. Bất quá không có việc gì, dù sao nơi này mở máy sưởi, một lát liền ấm lại thời
Đông Phương Tuyệt đem máy sưởi trong phòng chỉnh nhiệt cao hơn một chút, đem thực đơn nhét vào tay Diệp An Thần: “Còn muốn ăn cái gì không? Chính mình gọi!”
Diệp An Thần nhìn nhìn một bàn đồ ăn trước mắt, lắc đầu, cầm thực đơn trong tay để sang một bên: “Không cần, từng này đủ rồi! Bất quá các ngươi đều là lái xe tới đây đi! Cho nên vẫn là đừng uống rượu, cho nên vẫn là gọi chút trà đi, thế nào?”
Nói xong, Diệp An Thần là có thể cảm nhận được ánh mắt sùng bái của Đông Phương Đêm ở bên cạnh. Đắc ý trong tối đối với Đông Phương Đêm nháy nháy mắt.
Đông Phương Tuyệt nhìn hai người mờ ám, chỉ là cười rồi hôn hai má có điểm lạnh của Diệp An Thần sau đó liền gật đầu sủng nịch nói: “Đều nghe em!”
“Kia ta muốn cái này, cái này… Còn có cái này.” Nghe Đông Phương Tuyệt nói xong, Diệp An Thần nhanh chóng gọi vài loại trà. Gọi xong còn không quên nhìn Tổng Tài đại nhân cười hỏi, “Có thể chứ?”
"Tùy em định đoạt.” Mà Tổng Tài đại nhân cũng chỉ là sủng nịch mà nói.
“A, ta không cẩn thận đã gọi cho ngươi rồi, ngươi hẳn là sẽ không có ý kiến đi!” Nghe được Tổng Tài đại nhân đồng ý, Diệp An Thần xin lỗi Mộ Dung Quý. Chỉ là ở trong lòng Diệp An Thần lại thực vui vẻ nghĩ, gọi đều đã gọi, hơn nữa Tổng Tài đại nhân đều đã đồng ý, chẳng lẽ ngươi còn có thể phản đối?
“Như thế nào sẽ? Ta vui vẻ còn không kịp, chốc nữa ta nhưng nhất định phải hảo hảo nếm thử trà Thần gọi cho ta trà a!” Mộ Dung Quý mỉm cười nói, Diệp An Thần nghe xong nhìn Đông Phương Đêm liếc mắt một cái, hai người đồng thời hơi hơi mỉm cười, chúng ta muốn nghe chính là những lời này của ngươi.
Đồ ăn nhanh chóng được đem lên, nhìn đồ ăn trên bàn cơ hồ đều món mình thích, Diệp An Thần hạnh phúc cười bắt đầu ăn cơm. Nếu là Tổng Tài đại nhân cố ý vì chính mình gọi, thì chính cậu liền nhất định phải vui vẻ ăn xong, không thể phụ một mảnh tâm ý của Tổng Tài đại nhân a!
Khi trà được đem lên, Diệp An Thần đang gắp cá cho Tổng Tài đại nhân, hơn nữa nói ăn nhiều cá mới tốt. Khi phục vụ đem trà vào, Diệp An Thần cùng Đông Phương Đêm đều dừng một chút. Thẳng đến khi nhìn ấm trà có dấu hiệu đặc biệt được đặt trước mặt Mộ Dung Quý, Diệp An Thần trong lòng âm hiểm cười cười, liền đối với Đông Phương Đêm nháy mắt một cái, ở dưới bàn Đông Phương Đêm giơ tay Ok.
Mà nhìn ánh mắt Diệp An Thần, Đông Phương Đem hơi hơi gật gật đầu.
Đông Phương Đêm bưng chén trà trong tay đứng lên, đối với Mộ Dung Quý nói, “Ta biết hôm nay là ta không đúng, cho nên hiện tại ta lấy trà thay rượu xin lỗi ngươi.”
Nói xong một ngửa đầu, uống xong, sau đó nhìn chằm chằm Mộ Dung Quý. Chỉ là đợi thật lâu vẫn như cũ không có nhìn thấy Mộ Dung Quý uống, Đông Phương đêm liền tức giận chỉ vào Mộ Dung Quý, “Ngươi có ý tứ gì a, ta đều xin lỗi, ngươi đây là khinh thường ta, không muốn tiếp thu lời xin lỗi của ta a?”
“Ta nói cho ngươi nếu không phải đang ở trước mặt tẩu tử, ngươi đời này đều đừng nghĩ nghe được ta xin lỗi. Một câu, ngươi nếu là còn coi ta là bạn bè liền uống.” Tức giận nói xong, bang một tiếng cầm chén trà trong tay buông xuống, lực đạo kia, rất có thể làm người hoài nghi ly trà trong tay hắn có lẽ đã vỡ.
“Như thế nào lại như vậy, ta chỉ là……” Cảm giác thụ sủng nhược kinh (1) a! Nghĩ đến Đông Phương Đêm trước kia vừa thấy hắn đã nổi giận, Mộ Dung Quý không thể không liếc mắt nhìn Diệp An Thần một cái. Mặc kệ là bởi vì cái lý do gì, có thể làm tiểu bá vương hướng chính mình xin lỗi rất là lợi hại a!
(1) Thụ sủng nhược kinh: Được đối xử tốt mà sinh sợ hãi.
Nhưng tuy rằng không biết trong lòng đánh chủ ý chính là cái gì, nhưng là…… Mộ Dung Quý nhìn trà trước mặt liếc mắt một cái, liền tính là mắt hắn có vấn đề cũng thấy có cái gì đó không tốt?
“Nếu là như thế vậy ngươi liền đem ly trà này uống đi, về sau chúng ta vẫn là bạn bè, nếu không uống, vậy chứng minh ngươi khinh thường ta.” Nghe thấy Mộ Dung Quý nói, nguyên bản nghĩ đến biện pháp khác Đông Phương Đêm lại rất có tinh thần khuyên nhủ.
“Ngươi…… Làm gì như vậy nhìn ta, ngươi rốt cuộc uống không uống?” Tuy rằng thời điểm nói rất nắm chắc, nhưng bị Mộ Dung Quý nhìn chằm chằm, Đông Phương Đêm vẫn có điểm chột dạ.
“……” Nhìn Đông Phương Đêm rất gấp gáp, Mộ Dung Quý càng xác định trà trước mặt chính mình có vấn đề, bất quá, nhìn màu sắc, tuy rằng hơi đặc một chút, nhưng cũng không cái gì không bình thường.
“Này trà……” Cầm lấy chén trà, ở trước mũi trước ngửi ngửi, lại không có ngửi ra trà này là trà gì.
“Sao…… Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi còn hoài nghi ta hạ dược a!” Sợ Mộ Dung Quý nhìn ra cái gì, Đông Phương Đem nghe thấy những lời này liền càng thêm chột dạ.
Đúng vậy, ánh mắt kia của ngươi, hắn không phải là sợ cái này sao? Mộ Dung Quý đem chén trà cầm trong tay trong chốc lát lại đặt xuống. Trong nháy mắt, rõ ràng cảm nhận được ánh mắt hơi mất mát của Đông Phương Đêm. Hơi hơi cau mày, nhìn trà trước mặt chính mình, không phải là thật sự đã hạ dược đi!
Nhìn Mộ Dung Quý buông chén trà trong tay, thật sự sợ Mộ Dung Quý nhìn ra cái gì, Đông Phương Đêm trong lòng quýnh lên liền đem trà trong tay Mộ Dung Quý uống một hơi cạn sạch. Làm người muốn ngăn cản cũng không kịp, sau đó lại lần một nữa bang một tiếng, đem chén trà đặt ở trên bàn.
Ô ô ô…… Uống xong chén trà Đông Phương Đêm chớp chớp miệng, hảo khổ a! Quả nhiên không nên thừa dịp tẩu tử không phát hiện lại thả vào một gói a! Bất quá sau khi cảm thấy khổ sở, trong miệng lại mang theo một cỗ mùi hoa, hơn nữa trong miệng cũng bắt đầu có chút ngọt. Hương vị còn không tính quá ghê, không biết vì cái gì Đông Phương đêm cảm thấy, trà giảm béo này tuy rằng ban đầu có chút khổ nhưng vì sau có lẽ sẽ tốt.
Nhưng Đông Phương Đêm vẫn tạp đi tạp lại trong miệng, hắn vẫn như cũ không có quên bản chất nước trà này là cái gì. Bất quá hắn chỉ uống một chén nhỏ, hẳn là vấn đề không lớn đi!
“Ha hả, ta như thế nào sẽ cảm thấy có vấn đề gì? Ta muốn nói chính là, trà này giống như còn rất thơm a!” Thấy Đông Phương Đêm bắt đầu nhíu chặt mày, Mộ Dung Quý chỉ cười, lại lấy một cái cái ly rót nước trà, Mộ Dung Quý cười sau đó uống xong.
Khi uống được vị chua, Mộ Dung Quý nhíu mày, chẳng lẽ hắn là muốn khổ chết hắn?
Anh anh anh…… Rốt cuộc uống rồi, nhìn chén trà không trong tay Mộ Dung Quý, Đông Phương Đêm đột nhiên cảm thấy đặc biệt có thành tựu. Bất quá, khi thấy một ấm trà vẫn còn kia, Đông Phương Đêm vẫn biết, cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần nỗ lực.
Có một cái mở đầu xem như không tốt lắm, cũng không biết có phải Mộ Dung Quý rốt cuộc buông xuống cảnh giác, tiếp theo so với ban đầu dễ dàng hơn rất nhiều. Tuy rằng mỗi lần đều là Diệp An Thần cùng Đông Phương Đêm tìm một đống lý do, nhưng cũng may cuối cùng ấm trà trước mặt Mộ Dung Quý cuối cùng đã thấy đáy.
Hai người âm trầm cười, cái này xem ngươi còn không xong đời? Vì bảo đảm tuyệt đối hiệu quả. Cuối cùng, Diệp An Thần thậm chí đều vứt bỏ Tổng Tài đại nhân, cùng Đông Phương Đêm ngồi ở bên cạnh Mộ Dung Quý, thẳng đến khi đem một chút nước trà cuối cùng cũng tưới vào bụng Mộ Dung Quý, hai người mới cười cười rời đi.
Thẳng đến khi mấy người tách ra để về, ngồi vào xe Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần vẫn luôn mỉm cười.
“Thực vui vẻ?” Đông Phương Tuyệt đóng cửa xe hỏi.
“Di, ngươi đã nhìn ra.” Diệp An Thần vẫn như cũ cười thực vui vẻ nói, nhìn Tổng Tài đại nhân cười mà không nói, Diệp An Thần vẫn nhịn không được cùng Tổng Tài đại nhân chia sẻ niềm vui sướng của chính mình.
Vì thế liền lôi kéo Tổng Tài đại nhân, blah blah đem kế hoạch của chính mình đều hoàn hoàn chỉnh chỉnh nói một lần.
Nói xong nghĩ đến tuy rằng kế hoạch của chính mình thành công, nhưng bộ dạng xấu của Mộ Dung Quý chính mình lại là nhìn không thấy, Diệp An Thần vẫn thất vọng cảm thán nói: “Nếu có thể thấy bộ dạng xấu xó của Dung Quý thì tốt rồi.”
“Ha hả…… Sẽ.” Đông Phương Tuyệt sủng nịch xoa xoa đầu Diệp An Thần, nghĩ tới bộ dạng đỡ cửa của Mộ Dung Quý, Tổng Tài đại nhân cũng tỏ vẻ, hắn cũng thực cảm thấy hứng thú, tuy rằng tận mắt nhìn thấy là không có khả năng, nhưng vây xem một chút vẫn là có thể.
|
Chương 64
Tổng Tài đại nhân vừa đến công ty đã bị người gọi đi mở cuộc họp, Diệp An Thần nhìn Tổng Tài đại nhân ghế còn chưa có ngồi xuống đã phải đi họp chỉ có thể lắc đầu, quả nhiên làm Tổng Tài đại nhân chính là sống vội a!
Tuy rằng Tổng Tài đại nhân nói hắn chỉ cần ở văn phòng ngồi là được, nhưng nói như thế nào cũng là tới đi làm, vì thế Diệp An Thần ở trong văn phòng ngồi nửa tiếng, liền chủ động mà rời khỏi chỗ, ra bên ngoài tìm việc.
Trong chốc lát giúp người này photo, tí nữa lại giúp người kia đưa văn kiện, lại đem tư liệu còn tồn trong máy tính hoàn thành. Nói như thế nào cũng không phải một tiểu tử vừa mới ra đời, tuy rằng sống ở nơi này tương đối tốt, nhưng những việc kia đều đã làm qua không phải sao?
Vì thế bất tri bất giác, liền tới thời gian tan tầm, lười nhác vươn vai, nhìn đồng hồ. Tổng Tài đại nhân từ giữa trưa đi họp về sau vẫn luôn không ngừng làm việc, chỉ có nửa giờ nghỉ ngơi. Thời điểm đi đến văn phòng, hôn cậu một ngụm, về sau lại đi họp, làm Diệp An Thần sâu sắc cảm thấy kỳ thật…… Tổng Tài đại nhân cũng rất đáng thương a!
Lại lần nữa duỗi eo, ghé vào bàn mình nhìn bàn củaTổng Tài đại nhân. Nghĩ xem ở Tổng Tài đại nhân vội như vậy, buổi tối gọi mấy món ngon để bồi bổ cho Tổng Tài đại nhân vậy.
“A, còn may ngươi chưa có về nhà. Đi thôi, đi thôi, vừa rồi quên nói cho ngươi, tia nữa văn phòng chúng ta tụ tập a! Hoan nghênh người mới đến.” Mỹ nữ trợ lý đi lên trước kéo Diệp An Thần giả chết trên bàn dậy.
“Cái kia……” Bị kéo đi theo sau mỹ nữ trợ lí, Diệp An Thần đi theo vài bước liền ngừng lại, do dự muốn nói cái gì, nhưng chỉ nói hai chữ cũng đã bị đánh gãy.
“Đừng cái này cái kia, đây chính là truyền thống của văn phòng chúng ta, như thế nào chẳng lẽ ngươi còn muốn phá?” Mỹ nữ trợ lý quay đầu lại đối Diệp An Thần nói, nói xong thấy Diệp An Thần còn muốn từ chối sau, liền nói, “Tỷ tỷ nói cho ngươi nga, nếu ngươi thật sự không đi, hậu quả cũng không phải ngươi có thể thừa nhận nga…………”
Nhìn trước người trước mặt âm u, Diệp An Thần run lên. Mà ở chung quanh nghe được vừa rồi bọn họ nói chuyện mặt, một mỹ nữ trợ lý khác cũng bắt đầu tà ác “Âm trầm” mặt, dùng ánh mắt lục quang nhìn chằm chằm Diệp An Thần, nhìn chằm chằm lại làm Diệp An Thần run lên.
“Bây giờ còn có ý kiến, hoặc là có cái gì muốn nói sao?” Nhìn thấy tiểu tử sợ tới mức run bần bật, mỹ nữ trợ lý mới mỉm cười.
Mà Diệp An Thần cũng chỉ còn cách lắc đầu.
Đi ăn cơm có rất nhiều người rất, giống như mỹ nữ trợ lý nói, trừ hai người trong nhà có việc không thể tới, còn lại tất cả mọi người đều đến đông đủ. Bất quá nhìn cảnh tượng âm thịnh dương suy (1), Diệp An Thần cảm thấy thật khủng bố a!
(1) Âm thịnh dương suy: Nhiều nữ ít nam.
Nơi ăn cơm không phải rất xa hoa, nhưng là nhìn bốn phía trang hoàng có thể nhìn ra chủ tiệm là dùng tâm mà trang trí. Nghe bốn phía nói chuyện ríu rít nói bọn họ làm sao lại tình cờ phát hiện ra nhà hàng này, trong tiệm có những đồ ăn ngon là gì, Diệp An Thần liền bội phục sức chiến đấu của nữ nhân.
Ba nữ nhân thành một cái chợ, đừng nói là nhiều nữ nhân ở bên nhau, vì thế toàn bộ phòng chính là một mảnh cãi cọ ồn ào, làm người mới Diệp An Thần cũng bị chiếu cố thực tốt, tiếp thu ánh mắt đồng tình của mấy đồng nghiệp nam, Diệp An Thần tức khắc khóc không ra nước mắt.
Khi ăn cơm trông thấy nữ chính, Diệp An Thần còn đang suy nghĩ phải dùng lý do gì mới có thể cùng nữ chính bảo trì khoảng cách, nhưng hiện tại…… Diệp An Thần chỉ muốn nói, liền tính là nữ chính hiện tại ở bên cạnh, bọn họ cũng không có thời gian nói nữa.
Cơm nước xong lại có người đề nghị đi hát, lúc này Diệp An Thần không từ chối nữa, dù sao thời điểm ăn cơm, cậu đã nhắn tin cho Tổng Tài đại nhân, vì thế khi đi tới phòng hội xa hoa, tất cả mọi người lắc đầu cảm thán, kẻ có tiền a!
Mặc kệ là địa phương nào, chỉ cần có nữ nhân liền sẽ chơi thực cao hứng, đều là phụ nữ thành đạt, một người sợ một người đều là người đứng trên cao, nhưng là hiện tại…… Diệp An Thần trợn mắt há hốc mồm, đúng là phụ nữ thành đạt.
Lấy cớ đi WC rời khỏi phòng, Diệp An Thần rời đi là thời điểm trong phòng đang hứng thú bừng bừng nữ nhân như thế nào mới có thể bắt được lão bản (1), nghe qua quá nhiều giả thiết, Diệp An Thần cảm thấy, nếu cậu còn ở lại, nói không chừng sẽ nói toạc ra một câu: Các cô không cần đoán nữa, Tổng Tài đại nhân đã bị tại tôi thu vào tay.
Nghĩ đến hậu quả nếu cậu nói ra những lời này, Diệp An Thần không khỏi run lên, quả nhiên ngẫm lại liền rất khủng bố a! Lau khô tay đi ra khỏi WC, lại bị người đứng ở cửa WC làm hoảng sợ, bản năng hướng cửa nhìn lại, không sai a! Nơi này là WC nam a!
Một khi đã như vậy! Kia ai có thể nói cho cậu, nữ chính vì cái gì sẽ đứng ở cửa WC nam? Vì cái gì? Vì cái gì a! Chẳng lẽ sẽ là nữ chính không cẩn thận nhìn nhầm rồi? Ha hả……
“Ngạch, cô như thế nào lại ở chỗ này? Không đi hát sao?” Đối mặt với nữ chính chặn đường, Diệp An Thần tỏ vẻ cậu kỳ thật đặc biệt muốn đi vòng qua bên người nữ chính đi, nhưng trước khoảng cách hai bên nữ chính, Diệp An Thần tỏ vẻ, ảo tưởng như vậy không được.
"Trong đó quá bí, liền đi ra hít thở chút không khí.” Nữ chính ngẩng đầu lên, trong mắt hàm chứa nhu tình Diệp An Thần nhìn không rỡ, nói xong một câu, im lặng trong chốc lát về sau liền lại cúi đầu, gọi một tiếng “Thần……”
Tới tới, cậu liền biết, đơn độc gặp được nữ chính nhất định sẽ không có chuyện tốt xảy ra, mà theo một tiếng gọi của nữ chính, Diệp An Thần dựa theo kinh nghiệm, chính là nữ chính có việc muốn nhờ.
“Ba minhg muốn đem mình gả cho ông chủ Vương.” Câu giúp mình không có xuất hiện, nữ chính vẫn như cũ cúi đầu, làm Diệp An Thần thấy không rõ biểu tình trên mặt nàng.
"Ông chủ Vương?” Có cốt truyện như vậy sao? Vì cái gì cậu không biết? Hơn nữa ông chủ Vương…… Là ai?
“Đúng vậy! Một lão nhân năm mươi tuổi, tuổi tương đương ba mình, nhưng ba mình lại gả mình cho hắn.” Nữ chính rốt cuộc ngẩng đầu lên, trong mắt là sự trào phúng Diệp An Thần đều có thể rõ ràng nhìn ra.
“……” Kỳ thật…… Nữ chính cũng rất đáng thương đi! Nghĩ lại trong tiểu thuyết đề cập đến người nhà cực phẩm của nữ chính, Diệp An Thần tức khắc không biế nói gì, hiện tại giá đình nữ chính hẳn là đã sắp phải phá sản đi! Mà chiếu theo tính cách cực phẩm của ba nàng, thật sự rất có khả năng làm ra chuyện như vậy.
“Thần……Mình…… Mình cảm thấy mệt mỏi quá.” Vẫn như cũ không phải câu giúp mình như trong suy nghĩ của Diệp An Thần, Diệp An Thần nhìn nữ chính tới gần liền nghĩ đến nữ chính đang muốn làm gì, nữ chủ lại là tiến lên quàng tay lên cổ cậu, sau đó…… Toàn bộ thân mình đều dán lên trên người cậu nói, “Thần, hôn ta……”
Này…… Ai có thể nói cho cậu hiện tại là chuyện gì xảy ra? Hiện tại nữ chính không phải toàn tâm toàn ý muốn cưa đổ Tổng Tài đại nhân sao? Như thế nào hiện tại cư nhiên chủ động mà nhào vào trong ngực cậu?
Đẩy nữ chính treo ở trên người mình ra, có lẽ là thời điểm đẩy ra dùng sức quá lớn, nữ chủ bị đẩy đụng vào tường, phát ra “Phanh” một tiếng.
"Thực…… Thực xin lỗi!” Cuống quít thu hồi tay, không để ý nữ chính bày ra biểu tình không thể tin nổi, Diệp An Thần nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Đi về phía trước một đoạn sau đó quay đầu lại, thấy nữ chính không đuổi theo Diệp An Thần mới nhẹ nhàng thở ra. Bất quá Diệp An Thần vẫn như cũ không rõ vì cái gì nữ chính sẽ nói là hôn nàng……
Lắc đầu, tiếp tục cúi đầu đi về phía trước, chỉ là đi chưa được mấy bước lại đụng vào một người, “Thực xin lỗi, thực xin lỗi.” Còn không có ngẩng đầu Diệp An Thần liền bắt đầu xin lỗi.
“Tiểu Thần……” Người bị đụng vào hiển nhiên rất kinh ngạc: "Con như thế nào lại ở chỗ này?”
Ân? Diệp An Thần nghi hoặc ngẩng đầu, lại thấy một bác trai rất phúc hậu, Diệp An Thần nhíu nhíu mày, tuy rằng không rõ lắm, nhưng Diệp An Thần vẫn thử nói: "Bác cả……?”
|
Chương 65
Tuy rằng lối đi nhỏ, ánh đèn có điểm tối, tuy rằng Diệp An Thần đi vào thế giới này cũng chỉ gặp qua người này một lần, nhưng lần gặp ấy cũng chỉ là ngắn ngủn vài phút. Nhưng khi Diệp An Thần goi, người trước mặt không phải bác cả của cậu còn sẽ là ai?
“Tiểu Thần a! Ngươi như thế nào sẽ ở nơi loại này a!” Diệp Quốc Minh nhìn Diệp An Thần trước mặt rất từ ái hỏi.
"Cháu cùng đồng nghiệp mở tiệc.” Đối mặt bác cả của mình, Diệp An Thần ăn ngay nói thật.
“Phải không? Như vậy là tốt, như vậy là tốt, tiểu Thần a! Ngươi đã tìm được công việc a!” Hiền lành gật gật đầu, Diệp Quốc Minh lại rất hiền lành hỏi.
“Đúng vậy!” Diệp An Thần lại một lần nữa ăn ngay nói thật, tuy rằng đối với bác cả này Diệp An Thần không có hảo cảm, nhưng hỏi gì thì vẫn trả lời nấy.
“Ha hả…… Vẫn là tiểu Thần nhà chúng ta có bản lĩnh a, bất quá nói như thế nào đây cũng là bác hổ thẹn với con a! Nhà mình cũng mở công ty, hiện tại lại để con ở bên ngoài tìm việc, nha…… Thật sự là công ty nhà chúng ta nhỏ, hiện tại cũng không vị trí trống, nhưng cũng không thể để người nhà mình viên chức nhỏ đi!” Diệp Quốc Minh thở dài, sau đó vỗ vỗ vai Diệp An Thần tiếp tục nói.
“Cũng may nhà của chúng ta tiểu Thần có tiền đồ, đâu giống con nhà ta a! Cả ngày trừ bỏ ăn nhậu chơi bời thì việc bên ngoài không biết gì, vẫn là nhà của chúng ta có tiểu Thần có tiền đồ a!” Diệp An Thần nhìn Diệp Quốc Minh gãi gãi khóe miệng cười ha ha, cậu cảm thâý khích lệ như vậy chính xác là có âm mưu a!
Cười trong chốc lát, Diệp Quốc Minh lại một lần nói: “Hảo, hảo, chúng ta không nói chuyện này, tiểu Thần a! Có rảnh a đến nhà bác ăn cơm a, con nhìn xem, đều gầy như vậy, nếu ba mẹ con còn sống thì có bao nhiêu đau lòng a!”
Nghe Diệp Quốc Minh nói xong, Diệp An Thần gãi gãi khóe miệng, gầy? Ha hả……Người trước mắt này ánh mắt thật sự không có vấn đề sao? Cậu như thế này mà còn kêu gầy, ha hả……Cậu gầy sắp gống trẻ con phát phì a! Nhưng mặc kệ trong lòng muốn chửi đổng, Diệp An Thần vẫn như cũ thành thành thật thật gật đầu “Ân” một chút.
“Bất quá lần trước bác nghe Đình Đình nói, con cùng một nam nhân không rõ đi xem phim, lại còn có…… Cái kia?” Kế tiếp Diệp Quốc Minh không có nói xong, nhưng Diệp An Thần cũng biết mặt sau “Cái kia” là có ý tứ gì.
Chỉ là đối mặt với câu nói như vậy, Diệp An Thần chỉ có thể cười trừ, thật sự không biết chính mình còn có thể làm gì.
“Tiểu Thần a, tuy rằng hiện tại tình yêu tự do, hơn nữa bác cũng già rồi, quản không nổi lũ trẻ các con. Nhưng là nói như thế nào con cũng phải tìm nữ nhân a! Con hiện tại tìm nam sau khi ta chết còn mặt mũi nào gặp cha mẹ con a!”
Khi Diệp Quốc Minh tận tình khuyên bảo khuyên, lại có một nữ nhân dẫm giày cao gót từ phía sau đi tới khinh thường nói: “Thiết! Ba, ba quản nó làm gì, chính nó là đồ tiện nhân, rõ ràng là một nam nhân, lại cố tình thích bị nam nhân đè, ghê tởm.”
Nói xong còn không quên khinh bỉ nhìn Diệp An Thần một cái, mà nữ nhân này chính là người lần trước ở rạp chiếu phim thấy Diệp An Thần cùng Đông Phương Tuyệt hôn môi, Diệp An Đình.
“Đình Đình, bà có dạy con nói như vậy sao?” Đối với lời nữ nhi nhà mình châm chọc, Diệp Quốc Minh lập tức ngăn cản. Sau đó đối Diệp An Thần rất xin lỗi cười nói, “Tiểu Thần a, Đình Đình tuổi còn nhỏ, nghĩ sao nói vậy con không cần cùng nàng chấp nhặt.”
Tuổi còn nhỏ? Nghe được lời như vậy, Diệp An Thần lại lần nữa gãi gãi khóe miệng. Nếu hắn không có nhớ nhầm, nàng hình như là tỷ tỷ của cậu đi! Đến nỗi nghĩ sao nói vậy? Diệp An Thần cảm thấy cậu lại đem lòng tiểu nhân đo dạ quân tử thì phải làm sao bây giờ?
“Không có việc gì, cháu sẽ không để ý, nếu là tỷ tỷ sai, cùng cháu nói lời xin lỗi liền không việc gì!” Không thèm để ý cười cười, đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “Tỷ tỷ”. Diệp An Thần cảm thấy từ sau khi cùng Tổng Tài đại nhân ở bên nhau, chính mình tu dưỡng càng ngày càng tốt làm xao đây?
Đều sắp cấp lí trí của mình một trành pháo tay a! Nếu đặt ở trước kia, liền đã lao lên ầm ĩ một trận a!
“Xin lỗi? Mày dựa vào cái gì muốn tao xin lỗi, chẳng lẽ tao nói không phải sự thật sao, rõ ràng chính ngươi không biết xấu hổ. Cư nhiên cùng một nam nhân ở bên ngoài hôn môi, a…… Thật là ghê tởm.” Đối với Diệp An Thần nói, Diệp An Đình không thèm để ý, mắt trợn trắng, sau đó dùng một loại tư thái cao cao tại thượng trào phúng mà nói.
Diệp An Thần nghe xong còn chưa rõ là lời gì, Diệp Quốc Minh ở bên cạnh lại như sắp nổi trận lôi đình: “Đình Đình con tại sao lại có thể nói như vậy, liền tính tiểu Thần lại có cái gì không phải, nó vẫn là đệ đệ của con, còn không mau cùng tiểu Thần xin lỗi.”
“Ba……” Diệp An Đình đối với Diệp Quốc Minh ủy khuất kêu một tiếng, thấy Diệp Quốc Minh cường ngạnh sau đó không những không có xin lỗi, mà càng đối Diệp An Thần nói, “Xin lỗi? Mày nghĩ cũng đều không cần nghĩ, muốn tao hướng người ghê tởm như vậy xin lỗi, tao tình nguyện đi tìm chết. Hừ, nhìn mày tao liền cảm thấy ghê tởm.”
Nói xong liền dẫm giày cao gót “Lộc cộc” đi, chỉ để lại Diệp Quốc Minh vẫn thực tức giận, cùng Diệp An Thần nhún vai
“Tiểu Thần a, Đình Đình không phải cố ý a! Con liền không cần cùng nàng so đo, ta trở về liền đi giáo huấn nàng, con không cần để trong lòng đi, ta còn có việc liền đi trước, con có rảnh liền trở về ăn cơm a!”
Diệp Quốc Minh nguyên bản duỗi tay muốn vỗ vỗ vai Diệp An Thần, nhưng tay mới vừa tới gần Diệp An Thần đã bị Diệp An Thần tránh thoát. Vì thế chỉ có thể xấu hổ nói. Nói xong liền nâng thân hình mập mạp hướng phía Diệp An Đình rời đi, đi đến.
Nhìn hai người rời đi, Diệp An Thần nhún nhún vai, ╮ ( ╯_╰) ╭ để ý? Vì cái gì muốn cậu để ý? Chỉ là một ít người râu ria mà thôi không phải sao? ╮ ( ╯_╰) ╭
Chỉ là hôm nay thật đúng là xui xẻo a! Vừa nãy bị nữ chính đòi hôn, rồi lại bị mắng ở chỗ này, quả nhiên hôm nay ra cửa là không xem hoàng lịch sao?
Vì thế cảm thấy hôm nay thật xui xẻo Diệp An Thần đồng học không biết chính là, thời điểm cậu rời đi, nữ chính từ chỗ ngoặt đi ra, cau mày nhìn phương hướng cậu rời đi không biết suy nghĩ cái gì.
Mà ở bên kia Diệp Quốc Minh ở đuổi kịp nữ nhi nhà mình, cau mày giáo dục nói: “Đình Đình con hôm nay như thế nào có thể làm loại nói ra mặt như vậy.”
Bị chính lão ba giáo dục Diệp An Đình hiển nhiên rất là ủy khuất: "Con nói rõ ràng chính là chuyện này là sự thật, rõ ràng là nam nhân, lại cùng nam nhân ở bên nhau không phải ghê tởm là cái gì, ba……Ba hôm nay như thế nào lại giúp loại tạp chủng kia, còn mới là con gái ba.”
“Nha, ta như thế nào sẽ giúp nó?” Thấy con gái mình trong mắt rõ ràng viết chữ ủy khuất cùng lên án, Diệp Quốc Minh lộ ra âm hiểm mỉm cười, “Ngươi chớ quên tuy rằng hiện tại công ty là ở trên tay chúng ta, nhưng hiện tại cũng chỉ là đại cổ đông, hơn nữa trong tay Diệp An Thần còn có 20% cổ phần.”
Nghe được lời như vậy, Diệp An Dình không thể tin tưởng mở to hai mắt, tại sao lại như vậy? Nàng vẫn luôn cho rằng, công ty kia đã là của nhà bọn họ, hiện tại…… Không được…… Nàng không thể mất đi công ty, nàng không dám tưởng tượng nàng mất đi công ty về sau sinh sống sẽ là cái dạng gì.
“Nhưng là…… Nếu Diệp An Thần thật sự như là con nói, là một cái đồng tính luyến ái, ngươi nói hội đồng quản trị còn sẽ cần người như nó cầm quyền sao? Chỉ cần chúng ta lấy về cổ phần trong tay Diệp An Thần, công ty……” Không phải hoàn hoàn toàn toàn thuộc về bọn họ sao?
diệp An Đình tư tưởng giống lão bà nhà mình, nghe được lời như vậy, trên mặt cũng như Diệp Quốc Minh lộ ra nụ cười tham lam.
Mà không biết tài sản của chính mình đã bị người nhớ thương, Diệp An Thần về tới phòng, bị mấy nữ nhân bắt lấy hát hai bài hát về sau mới rốt cuộc được buông tha. Mà nữ chính cũng không biết có phải thời điểm ở WC bị kích thích hay không, thời điểm tiến vào cũng chỉ cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì. Ngay cả có người mời nàng hát cũng chối từ.
Thẳng đến khi bang hội nữ nhân rốt cuộc tận hứng, cãi cọ ồn ào ai về nhà nấy. Bởi vì uống rượu mà đầu óc có điểm nặng cũng bị gió thổi mà hơi tỉnh táo lại. Diệp An Thần dùng tay xoa xoa đầu có điểm đau, trong lòng lại cảm thán một câu, nữ nhân sức chiến đấu thật là không thể tưởng tượng a!
|
Chương 66
Đứng ở bên đường cái, nhìn xe tới lui, Diệp An Thần cảm thấy đầu hơi toota lại bắt đầu có điểm choáng, tìm trạm đi xe buýt ngồi, lấy di động ra nhìn giờ, đều đã nửa đêm…… Diệp An Thần thực hoài nghi cậu còn có thể đón xe sao?
Hướng phía nhà chính mình nhìn, ở trong lòng phỏng chừng nếu dựa vào chân đi, ước chừng muốn đi bao lâu đây. Sau đó Diệp An Thần bi ai phát hiện, nếu cậu thật sự làm như vậy, nói không chừng phải đến sáng sớm ngày hôm sau mới về tới nhà.
Ngáp một cái, xoa xoa đầu lại bắt đầu ẩn ẩn đau, Diệp An Thần rốt cuộc thấy rõ chính mình quả thực không nên uống rượu a! Rõ ràng chỉ là uống mấy ly rượu vang đỏ mà thôi, vì cái gì hiện tại liền có một loại cảm giác muốn ngủ.
“Di, ta giống như thấy……” Tổng Tài đại nhân. Nhìn người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, Diệp An Thần nghiêng đầu cười, thời điểm cười còn không quên dùng tay bắt người trước mặt chính mình, a! Cậu có bao nhiêu tưởng tượng hiện tại Tổng Tài đại nhân dẫm tường vân bảy màu (1) tới cứu cậu a! Uống say cư nhiên còn có thể thấy ảo ảnh?
(1) Tường vân bảy màu: Mây bảy màu (Chắc là mây Tôn đại thánh hay dùng đây mà ^_^)
Chỉ khi thật sự khi bắt được người trước mắt, Diệp An Thần có điểm trợn tròn mắt, câu nói kế tiếp cũng không ra khỏi miệng. Vì cái gì cảm xúc trước mắt sẽ chân thật như vậy? Độ ấm, xúc cảm liền cùng người thật giống nhau như đúc a! Cho nên…… Cho nên? Diệp An Thần chớp chớp mắt, cho nên nói người trước mặt không phải chính mình ảo tưởng? Mà là……Người thật… Phải không?
“Tuyệt……” Lại lần nữa xoa xoa đầu, Diệp An Thần không xác định gọi một tiếng.
“Ân! Tỉnh rượu.” Tiến lên, ở trên trán Diệp An Thần hôn một cái, kéo người vẫn ngồi dựa vào phía bảng trạm đón xe, để hắn dựa vào mình rồi đem người lên xe. Thẳng đến khi Tổng Tài đại nhân đóng cửa xe, Diệp An Thần mới hậu tri hậu giác nghĩ: “Anh như thế nào lại ở chỗ này?”
Tổng Tài đại nhân nhìn người có điểm say, ở khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm, đơn giản trả lời: "Đón em.”
A…… Diệp An Thần gật gật đầu, bởi vì uống rượu, cậu cảm thấy đầu óc mơ mơ màng màng, nhưng liền tính là như vậy, Diệp An Thần cũng ở trong lòng cảm thán một câu, nguyên lai Tổng Tài đại nhân thật sự sẽ dẫm bảy màu tường vân tới cứu cậu a!
Đông Phương Tuyệt khởi động xe, thấy người bên cạnh chính mình đáng yêu, biểu tình mơ hồ vẫn là nhịn không được ở trên môi Diệp An Thần hôn một cái, trong hương vị thơm ngọt còn lẫn chút men rượu, Đông Phương Tuyệt liếm liếm môi, gia tăng nụ hôn.
“Uống rất nhiều rượu?” Buông người sắc mặt đã nghẹn hồng, khóe mắt có chút nước mắt, Đông Phương Từ nhấm nháp dư vị trong miệng nói.
“Còn tốt, không phải là rất nhiều.” Ngẫm lại chính mình ở nhà ăn cùng ktv uống rượu, cho nên……Cậu hiện tại sở dĩ sẽ choáng váng đầu chỉ là bởi vì tửu lượng quá yếu sao! TAT
“Ở trên xe ngủ một lát đi! Tới nơi anh gọi em dậy.” Đem Diệp An Thần cởi áo ngoài ra, Đông Phương Tuyệt dùng tay xoa xoa đầu tóc mềm mại của Diệp An Thần.
"Em hiện tại không buồn ngủ.” Vừa rồi một mình ngồi liền cảm thấy giây tiếp theo chính mình có thể ngủ, nhưng là hiện tại, khi nhìn thấy Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần lại cảm thấy chính mình ngủ không được.
“Vậy nhắm mắt lại nghỉ ngơi một lúc đi!” Đông Phương Tuyệt vừa nói vừa đem áo ngoài ném qua một bên.
“Ân!” Nghe Đông Phương Tuyệt nói, Diệp An Thần ngoan ngoãn gật đầu bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần. Tuy rằng hiện tại cậu không mệt nhọc, đầu lại như cũ vẫn đau.
Nhìn người nhắm mắt lại, như là ngủ rồi, Đông Phương Tuyệt cười cười, liền khom lưng ở trên trán Diệp An Thần in lại một cái hôn, sau đó mới khởi động xe rời đi. Chỉ là khi Diệp An Thần cùng Đông Phương Tuyệt mới vừa đi, cách đó không xa vẫn luôn đứng sau cây Bạch Mộng Tuyết cũng đi ra.
Cắn môi, chặt chẽ nhìn hướng xe rời đi, tay chặt chẽ nắm lại, liền tính là có đau đớn truyền đến, Bạch Mộng Tuyết cũng không có buông tay.
Tại sao lại như vậy? Vừa rồi ở lối đi nhỏ nghe thấy Diệp An Thần cùng bọn họ nói chuyện, Bạch Mộng Tuyết mới rốt cuộc hiểu rõ vì cái gì Diệp An Thần đối nàng thái độ đột nhiên liền chuyển biến. Đang lúc nàng suy đoán nam nhân cùng Diệp An Thần ở bên nhau là ai khi, liền khi nàng nghĩ muốn Diệp An Thần trợ giúp nàng tiếp cận Đông Phương Tuyệt làm đối phương yêu mình.
Hiện thực lại nói cho nàng, cùng Diệp An Thần ở bên nhau chính là Đông Phương Tuyệt. Tay lại một lần nữa gắt gao nắm lại, sao lại có thể, sao lại có thể như vậy. Kế hoạch của nàng, nghĩ tới cuộc sống cao cao tại thượng phú quý, chẳng lẽ cứ như vậy trơ mắt nhìn nó biến mất ở trước mắt sao?
Không…… Không thể, nàng không cần gả cho một người bằng tuổi cha nàng, nàng không cần lại ở Bạch gia nhìn sắc mặt người khác mà sống. Nàng sẽ cao cao tại thượng, nàng sẽ làm mọi người đều hâm mộ nàng, nàng sẽ có được tình yêu của Đông Phương Tuyệt, để người trên cõi đời này đều hâm mộ tình yêu của nàng!
Xoay người, Bạch Mộng Tuyết buông tay, nàng sẽ thành công, sẽ! Dùng tay đem tóc bị rối chỉnh lại, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười mỉm. Đông Phương gia sẽ tiếp thu một người nam nhân sao? Sẽ không! Cho nên…… Đông Phương Tuyệt…… Nhất định sẽ là của nàng.
Diệp An Thần hoàn toàn không biết hiện tại nữ chính đã phát hiện cậu cùng Tổng Tài đại nhân, cũng không biết, hiện tại nữ chính đầy lòng tâm tư cấp chính mình. Hiện tại Diệp An Thần che miệng, ở trên xe Đông Phương Tuyệt mới vừa dừng xe xông ra ngoài, lại sau đó…… Đó là phun ra.
Phun xong, Diệp An Thần suy yếu che ngực, Đông Phương Tuyệt từ phía sau đưa một chai nước, để Diệp An Thần súc miệng, nhìn người trước mặt nước mắt lưng tròng, Đông Phương Tuyệt đem người ôm vào trong lòng lo lắng hỏi, “Có khỏe không?”
“Ân, phun ra một chút liền tốt hơn nhiều rồi, vừa rồi cảm thấy có thứ gì chặn ở trong cổ họng.” Lại lần nữa dùng nước súc súc miệng, Diệp An Thần vẫy vẫy tay nói, nguyên bản phun không còn mấy sức lực cũng chậm rãi trở về.
Một mặt còn dính vệt nước, Diệp An Thần chỉ có thể vì tửu lượng của mình yên lặng mà bi ai, uống vài ly rượu vang đỏ cũng có thể phun thành như vậy, chính mình kỳ thật cũng rất lợi hại a!
Yên lặng trong lòng gian phun tào, lại không nghĩ mới vừa ngẩng đầu đã bị Đông Phương Tuyệt hôn. Giãy giụa vài cái Diệp An Thần rốt cuộc đem Tổng Tài đại nhân đẩy ra, dùng tay lau miệng liếc Tổng Tài đại nhân một cái: “Mới vừa phun xong anh cũng không chê bẩn.”
Đông Phương Tuyệt lại không thèm để ý một lần nữa cúi người hôn môi Diệp An Thần, dùng hành động trả lời câu hỏi của Diệp An Thần. Chỉ là lúc này không có thâm nhập, chỉ là rời đi lại cười nói: "Tôi như thế nào sẽ chê bẩn?”
“……” Như vậy là phạm quy rồi? Diệp An Thần trong lòng yên lặng nhìn trời, rốt cuộc là ai đem kỹ năng lời ngon tiếng ngọt của tổng giám đốc đại nhân thắp sáng, thật là ngọt người chết không đền mạng a!
Liền tính là đã nhiều lời ngon tiếng ngọt như vậy, nhưng khi nghe đến Tổng Tài đại nhân lại một lần nói ra, Diệp An Thần vẫn đỏ bừng lỗ tai, ánh mắt không dám nhìn Tổng Tài đại nhân, chỉ có thể quay đầu hướng bên kia nhìn lại.
Chỉ là không nhìn không quan trọng, vừa thấy…… Diệp An Thần liền cảm thấy nhất định là cách cậu quay đầu lại không đúng. Vì cái gì cậu chỉ là vừa quay đầu lại liền thấy ở cách đó không xa một đôi nam nữ cũng đang kiss? Tiết tấu này không đúng a, nhìn đôi nam nữ hôn, nam nhân kia thậm chí còn duỗi tay vào trong quần áo cô bạn gái. Diệp An Thần liền thật sự rất muốn tiến lên nhắc nhở một câu, tại đây rõ như ban ngày lanh lảnh, show ân ái như vậy thật sự tốt sao?
Hơn nữa việc xấu hổ như vậy không nên về nhà sao? A…… A…… Nhìn hình ảnh trước mặt, nghĩ vừa rồi chính mình cùng Tổng Tài đại nhân làm cái gì. Diệp An Thần cảm thấy nội tâm chính mình thật sự có điểm hỏng mất, nhưng vẫn là đỏ mặt không nhìn nữa.
“Nguyên lai là Thần nhà chúng ta là hâm mộ người ta sao?” Theo ánh mắt Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt nhìn ra ở kia một đôi tình nhân, lại nhìn người trong lòng đỏ bừng mặt, nhịn không được gợi lên khóe miệng. Cong người, đem người vừa rồi thoát ly khỏi tay mình lại giam cầm trong lòng. Dùng ngón tay nâng mặt người trong lòng lên hôn xuống, thời điểm hôn xuống còn không quên nói, “Nếu Thần hâm mộ người ta, tôi liền thỏa mãn em.”
“……” Thỏa mãn em cái đầu nhà anh a! Tuy rằng Diệp An Thần rất muốn nói ra những lời này, nhưng bị lấp kín miệng nên nói không nên lời.
Cảm giác được Tổng Tài đại nhân càng hôn càng sâu, cảm giác được tay Tổng Tài đại nhân ở sau lưng du vuốt ve, sau đó chậm rãi đi xuống. Diệp An Thần cảm thấy lý trí của chính mình vừa rồi rời đi giống như sẽ trở lại một chút, giãy giụa đẩy đẩy Tổng Tài đại nhân sắp đưa tay sờ vào trong, Diệp An Thần mơ hồ không rõ nói: “Ân…… Ở, bên ngoài.”
Cho nên có thể chú ý hình tượng a thân! Không cần sờ xuống a! Xuống chút nữa liền thật sự là hình ảnh thiếu nhi không nên nhìn a! Muốn làm cái gì cái gì có thể a! Nhưng là có thể hay không về nhà a!
Cảm giác người kia nghe xong không nghe lời, ngược lại càng thêm điên cuồng chiếm hữu. Diệp An Thần cũng từ bỏ giãy giụa, tùy ý để Tổng Tài đại nhân bá đạo cướp lấy. Muốn chết thì chết đi, đến nỗi mất mặt gì đó, Tổng Tài đại nhân đều không sợ, cậu sợ cái lông a!
Chỉ là khi Diệp An Thần nằm yên, chuẩn bị cùng Tổng Tài đại nhân ngay tại chỗ phát triển, lại sau một nụ hôn dài Đông Phương Tuyệt buông Diệp An Thần đã sắp hít thở không thông hơn nữa ý chí không rõ ra.
Dùng lòng bàn tay lau môi Diệp An Thần, “Nếu hiện tại không phải ở bên ngoài, thật muốn hiện tại liền đem tên tiểu yêu tinh nhà em ăn luôn.” Cúi đầu, lại lần nữa ở trên môi nhiễm hương vị của mình hôn xuống.
Tôi sẽ nói cho anh, kỳ thật tôi đã chuẩn bị tốt sao? Nghe Tổng Tài đại nhân nói xong, Diệp An Thần yên lặng mà nghĩ. Cũng may không nói như vậy, nếu Diệp An Thần nói ra, nói không chừng liền thật sự lại ở chỗ này trình diễn một hồi ân ân ái ái.
|