Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia
|
|
Chương 72
Xoa xoa đầu, nhìn môi đỏ trước mắt, tiến lên muốn giữ lấy, nhưng không giữ được, buông ra một tay ôm Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần muốn tiến lên giữ lại, nhưng vô luận như thế nào cũng không bắt trúng.
“Anh đừng cử động.” Một tay ôm Tổng Tài đại nhân dùng chút lực, một tay khác vẫn sờ loạn trên mặt Đông Phương Tuyệt, sau đó nhìn người trước mặt cười ngốc hề hề, “Tuyệt đâu……”
“Em đây là đang dụ dỗ tôi sao?” Bắt lấy cái tay đang ở trên mặt chính mình sờ loạn, đặt ở trên môi hôn hai cái, liền thay đổi phương hướng mà hôn lên môi Diệp An Thần. Khó có lúc Diệp An Thần không đỏ bừng mặt mà rất nhiệt tình đáp lại. Thẳng đến khi Diệp An Thần sắp hít thở không thông, Đông Phương Tuyệt mới buông ra, dùng lòng bàn tay lau khoé môi người kia, lại nhịn không được mà hôn một cái, “Em đó, tên tiểu yêu tinh này.”
Thật muốn đem em ăn vào trong bụng a! Đem người không có nửa điểm phản ứng cẩn thận đặt lên giường, cẩn thận cởi bớt quần áo cho Diệp An Thần đặt ở một bên, nhìn người trước mặt kia mê người, Đông Phương Tuyệt phát hiện, người trước mắt này lại một lần nữa khiêu chiến định lực của chính mình a!
“Tuyệt……” Đôi mắt mang theo hơi nước, không có tiêu cự mà nhìn Đông Phương Tuyệt, tay lại quờ quạng trước mặt, lại là cái gì cũng không bắt được. Vì thế lại lắc lư từ trên giường bò dậy, chậm rãi dịch đến mép giường, ngồi ở mép giường, còn nghi hoặc tạm dừng vài giây, giống như đang tự hỏi trước mặt có nhiều người như vậy, thì cái nào mới là Tổng Tài đại nhân.
Vì thế sau khi tự hỏi vài giây, Diệp An Thần quyết đoán nhào tới một Tổng Tài đại nhân.
Làm cho Đông Phương Tuyệt lập tức tiến lên ôm lấy người đang muốn từ trên giường ngã xuống dưới kia: “Như thế nào uống say lại như vậy.” Đông Phương Tuyệt cười nhìn Diệp An Thần ôm mình ngây ngô cười, lắc đầu. Trước kia cũng không thấy dính người như vậy a, hiện tại uống say…… Ha hả…… Ở trên môi người kia hôn một cái, thật là một tiểu yêu tinh dính người a!
“Tuyệt……” Vui vẻ nắm lấy quần áo Tổng Tài đại nhân cọ cọ, lại cọ đến cúc áo cọ, sau đó ủy ủy khuất khuất nhìn cúc áo trước mặt, “Khi dễ ta……” Nhìn cúc áo, Diệp An Thần khụt khịt, vươn ngón tay ra chọc chọc, nhưng lại chọc trượt. Vì uống say, mà Diệp An Thần liền tiếp tục hướng cúc áo kia mà chọc, có một loại cảm xúc chọc đến nghiện.
Mà động tác như vậy lại làm khổ Đông Phương Tuyệt. Tiểu yêu tinh này là đang tìm chết sao? Duỗi tay bắt lấy cái tay nhỏ đang lộn xộn của Diệp An Thần, thấy Diệp An Thần ngẩng đầu vô tội nhìn hắn, Đông Phương Tuyệt tức khắc cảm thấy có một phen dục hoả đốt người.
“Di……” Tuy rằng bị Đông Phương Tuyệt bắt được một tay, nhưng vẫn như cũ ghé vào trên người Đông Phương Tuyệt, Diệp An Thần nhìn cái cúc chớp chớp mắt, hoàn toàn say, Diệp An Thần vẫn như cũ rất là tò mò dùng tay chọc chọc. Tuy rằng thẳng đến lần thứ ba mới thành công, nhưng là khi thành công lại một lần nữa thực chuẩn xác mà chọc chọc, chọc xong về còn bày ra vẻ mặt muốn khen ngợi mà nhìn Đông Phương Tuyệt.
Nếu hiện tại hắn còn không làm gì, Đông Phương Tuyệt cảm thấy, hắn không phải một thằng đàn ông. Hơn nữa…… Tiến lên hôn lên Diệp An Thần đang ngửa đầu, sau đó chậm rãi đè người ở dưới thân: “Đây chính là em gợi lên, em cần phải phụ trách.” Nói xong, lại một lần nữa hôn lên cặp môi thơm mềm mê người kia, chỉ là lúc này không có dừng lại, mà là một đường hôn xuống phía dưới, không ngừng ở trên làn da trắng nõn của người kia mà lưu lại dấu vết của mình.
Ngày hôm sau, trên giường một người mới động đậy. Diệp An Thần dùng tay xoa xoa đầu từ trong chăn chui ra, ngáp một cái. Duỗi tay, lại không có sờ đến di động đặt ở đầu giường, nghi hoặc mở mắt ra, ló đầu ra, lại bởi vì thế mà động đến miệng vết thương, tức khắc không khỏi hút một ngụm khí lạnh.
Chỉ là khi hút xong khí lạnh về sau, nhìn trên cánh tay một mảng xanh tím, mơ hồ đầu lại bắt đầu thanh tỉnh, cậu không phải ở uống rượu sao? Như thế nào về đến nhà? Tổng Tài đại nhân…… Sau đó…… Sau đó là cái gì!!
Nhớ tới gì đó Diệp An Thần nhìn chằm chằm cánh tay một mảng xanh tím mà ngẩn người. Thật cẩn thận xốc chăn lên nhìn nhìn, khi thấy thân mình tràn đầy dấu hôn, Diệp An Thần biết chính mình uống rượu sau đó thật sự……
A…… Chính mình rốt cuộc là làm cái gì? Nhớ lại ở trên giường lăn hai cái, nhưng bị phía sau đau đớn làm cho cứng đờ ở tại chỗ. Tuy rằng uống say, nhưng hiện tại nghĩ lại một chút, quá trình kia tuy rằng không phải thực rõ ràng, nhưng là…… Cũng không có mơ hồ nhớ không rõ, dùng tay che mặt, giống như lúc ấy vẫn là chính mình dụ dỗ Tổng Tài đại nhân. Xoay người, chôn mặt vào gối đầu, lại không cẩn thận đụng tới miệng vết thương phía sau làm Diệp An Thần hút khí.
Xoa xoa mặt, dùng khóe mắt trộm nhìn nhìn ngón tay mình, cậu cư nhiên…… Cư nhiên còn chọc…… Chọc Tổng Tài đại nhân cái kia…… Ô ô ô…… Không mặt mũi gặp người a! Vì cái gì cậu lần đầu tiên liền dưới tình huống như thế liền trao thân a! Ô ô ô……
Bất quá……Cảm thán trong chốc lát chính mình mơ mơ màng màng cư nhiên đã bị ăn về sau, Diệp An Thần liền nghiêng đầu nhìn giường, chính là vì cái gì Tổng Tài đại nhân không ở đây? Chậm rãi đem thân mình dời qua, ấm áp, hẳn là vừa rời đi không lâu đi!
Chỉ là……Loại thời điểm không phải hẳn là chờ cậu tỉnh lại sau đó nói vài câu lời ngon tiếng ngọt gì đó sao? Hoặc là nói câu tối hôm qua cảm giác thế nào a, như thế nào hiện tại người lại không thấy, loại cảm giác này chính là dùng xong rồi liền ném là xảy ra chuyện gì?
Lay lay gối có mùi của Tổng Tài đại nhân, bụng lại kêu lên nói cho Diệp An Thần biết cậu đói bụng, bẹp bẹp miệng, thấy bốn phía không có giấy, ô ô ô ô…… Đem mặt chôn ở gối đầu…… A……Cậu bị “Vứt bỏ”…… Ô ô ô……
Chỉ là Diệp An Thần còn không có kịp cảm thán nhiều, cửa phòng lại mở. Nghi hoặc quay đầu, thấy Tổng Tài đại nhân bưng một cái khay đi đến.
"Nhớ tôi a!” Đóng cửa lại, đem đồ trong tay để lên tủ đầu giường, khom lưng ở trên trán Diệp An Thần hôn một ngụm, hôn xong còn một đường hôn xuống phía dưới thẳng đến khi hôn lên môi Diệp An Thần.
“Ai nhớ nhà anh?” Đem người đang ôm chính mình đẩy ra một chút, Diệp An Thần từ trên giường bò dậy, chỉ là khi ngồi dậy liền cảm giác được chỗ kia truyền đến một trận đau đớn, làm Diệp An Thần ban đầu thấy đồ ăn liền vui vẻ sau đó cứng đờ, hung hăng mà trừng mắt nhìn Đông Phương Tuyệt.
Tuy rằng tựa hồ hình như là cậu bắt đầu trước, nhưng Tổng Tài đại nhân hình như cũng có điểm không kiềm chế……Cậu nói như thế nào cũng là lần đầu tiên được không? Tuy rằng cậu không phải nữ cũng không cần thương hương tiếc ngọc, nhưng nói như thế nào cũng là quý trọng a!
“Có khỏe không? Hiện tại có thể nhẫn một chút, về sau sẽ quen.” Đem một cái gối đầu nhét vào phía sau Diệp An Thần, sau đó đem chăn kéo lên, Đông Phương Tuyệt mới cầm cháo chậm rãi quấy.
“Hừ! Anh còn mơ lần sau……” Ánh mắt từ trên bát cháo của Đông Phương Tuyệt dời qua, Diệp An Thần rất biệt nữu ngẩng đầu lên, tên hỗn đản này cư nhiên còn nghĩ có lần sau, lúc này đã đau chết rồi. Trong lòng gian nan phun tào, nhìn khuôn mặt tươi cười của Tổng Tài đại nhân, cảm thụ được chính mình liền tính là nằm cũng ẩn ẩn đau mặt sau, rất tìm đường chết bỏ thêm một câu, “Anh vẫn là đem kỹ thuật luyện cho tốt rồi nói sau!”
Nói xong Diệp An Thần liền có điểm hối hận, lấy tính cách của Tổng Tài đại nhân, hiện tại nghe được lời như vậy……
“Ân, rất đúng.” Đông Phương Tuyệt rất là nghiêm túc gật gật đầu, cười cười sau đó buông bát cháo trong tay xuống liền hôn lên môi Diệp An Thần, “Chúng ta phải hảo hảo luyện tập mấy lần.” Duỗi tay sờ người Diệp An Thần tràn đầy dấu hôn, nguyên bản chỉ là muốn chọc Diệp An Thần, lại sờ thân mình kia, thấy một thân lưu lại toàn là dấu hôn của chính mình về sau có điểm dừng không được.
Trong lòng chỉ có một thanh âm ở kêu gào, muốn càng nhiều, muốn làm người này từ trong ra ngoài đều là của hắn, muốn hung hăng mà xỏ xuyên người trước mặt này, làm đối phương trong mắt, trong lòng, trong thân thể đều chỉ có hắn.
Cậu đây là tìm đường chết sao? Ô ô ô……Thời điểm nói xong liền biết sẽ phát sinh chuyện như vậy.
Cảm giác tay Tổng Tài đại nhân chậm rãi sờ xuống phía dưới, Diệp An Thần đúng lúc từ trong nụ hôn của Tổng Tài đại nhân mà phục hồi tinh thần lại, đẩy người đang ở trên chính mình ra, hỗn đản a! Cậu hiện tại vẫn còn đau, cư nhiên liền lại bắt đầu nghĩ đến làm.
Nếu là lại đến một lần, Diệp An Thần có thể khẳng định, chính mình hôm nay là thật sự không cần ngồi.
“Em đói bụng.” Đẩy Tổng Tài đại nhân ra, làm Tổng Tài đại nhân rời khỏi mình một khoảng, Diệp An Thần mới cảm thấy an toàn một chút.
"Tôi không phải chuẩn bị uy em ăn no sao?” Nói xong Đông Phương Tuyệt liền lại cười muốn tiến lên.
Liếc mắt làm lơ khuôn mặt tươi cười của Tổng Tài đại nhân, trực tiếp cầm lấy cháo uống, bên trong thả tôm thịt a gì đó, uống lên thực tươi ngon, nguyên lai Tổng Tài đại nhân buổi sáng không ở lại giường là đi làm cháo cho cậu sao? Làm cho cậu còn thực thương tâm cảm thấy chính mình bị vứt bỏ đâu!
Tác giả có lời muốn nói: Rống rống rống…… Diệp tiểu thụ rốt cuộc bị ăn, rải hoa, rải hoa!!
|
Chương 73
“Anh như thế nào biết em tỉnh lại sẽ đói a!” Uống cháo Tổng Tài đại nhân nấu, Diệp An Thần cảm thấy trong lòng mỹ mãn.
“Cũng không biết là ai, liền tính là ngủ nhưng bụng cũng kêu vang trời.” Cười cười nhớ lại thời điểm mình tỉnh lại liền nghe thấy tiếng ục ục tiếng kia liền cảm thấy buồn cười. Cần lấy bát không trên tay Diệp An Thần, uy một ngụm, nhìn người khó được ngoan ngoãn tiếp thu chính mình uy, Đông Phương Tuyệt khóe miệng liền nhịn không được mà gợi lên.
“…… Mới không có.” Sắc mặt hơi hơi đỏ lên, Diệp An Thần tuy rằng vẫn há mồm uống xong đồ Đông Phương Tuyệt, nhưng cũng đem đầu hướng sang một bên, a……Chuyện mất mặt như vậy cư nhiên lại xảy ra trước mặt Tổng Tài đại nhân……
“Đây là thẹn thùng sao?” Đem cái muỗng thay đổi phương hướng, lại lần nữa chuẩn xác bắt đầu đầu uy.
“Anh mới thẹn thùng đấy, em đây là do chưa tỉnh rượu.” Hung tợn cắn muỗng Tổng Tài đại nhân đang uy, giống như hiện tại cắn không phải cái muỗng mà là đang cắn Tổng Tài đại nhân.
“Ân, chưa tỉnh rượu.” Cười cười dùng muỗng vừa rồi uy Diệp An Thần uống một ngụm cháo, muỗng Diệp An Thần vừa ăn cùng hương vị cháo giống như càng thêm mỹ vị.
…… Nhìn động tác của Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần mặt lại đỏ hồng, trong lòng yên lặng mà nói thầm một câu vô lại.
“Anh như thế nào còn không đi làm? Hảo hảo, anh hiện tại có thể đi rồi.” Có điểm thẹn quá hoá giận mà Diệp An Thần từ trong tay Đông Phương Tuyệt đoạt lấy chén, vội vàng nói Đông Phương Tuyệt rời đi.
“Đây là dùng xong rồi liền ném sao?” Xốc chăn lên, Đông Phương Tuyệt nằm lên trên giường, đem Diệp An Thần ôm vào trong lòng mình.
Trời cao a! Ai có thể nói cho cậu tên vô lại kia thật sự là Tổng Tài đại nhân cao quý lãnh diễm sao? Giãy dụa tượng trưng mấy cái, sau đó Diệp An Thần liền ngoan ngoãn nằm trong lòng Tổng Tài đại nhân.
Tìm một vị trí thoải mái, ngửi được mùi sữa tắm giống mình, Diệp An Thần cảm thấy thẹn thùng cùng biệt nữu của mình vừa nãy đã biến mất. Giương mắt liền thấy gương mặt của Tổng Tài đại nhân, nghĩ đến vừa rồi Tổng Tài đại nhân ai oán nói, tâm tình thực tốt liền dùng ngón tay ngoéo cằm Tổng Tài đại nhân một cái, “Yên tâm, bổn đại gia sẽ chịu trách nhiệm.”
“Em không chịu trách nhiệm cũng phải chịu trách nhiệm.” Nắm ngón tay của Diệp An Thần đặt ở trên môi hôn hôn, đem nhẫn Diệp An Thần đeo ở trên cổ gỡ xuống tới, lại đeo lên tay Diệp An Thần nói, “Về sau không cho bỏ xuống, bằng không……”
Bằng không……? Nhìn nhẫn trên tay chính mình, Diệp An Thần trong lòng theo Tổng Tài đại nhân yên lặng mà niệm.
Đông Phương Tuyệt ở trên mặt tà mị cười, bắt lấy ngón tay Diệp An Thần nhẹ nhàng mà cắn một ngụm, “Bằng không, tôi khiến cho em nếm thử cảm giác cả đời không xuống được giường là thế nào.”
“……” Này thật sự là băng sơn tổng giám đốc công sao? Vì cái gì sẽ có một loại cảm giác biến thành quỷ súc công.
Vô lại……
Ở trong lòng yên lặng mà mắng, muốn rút ngón tay ra lại không thành công. Bất quá, nhìn nhẫn trên tay, lại nhìn đến nhẫn trên tay Tổng Tài đại nhân vừa thấy liền biết là một đôi nhẫn, Diệp An Thần liền cảm thấy chính mình có điểm buồn, “Cái này không tốt lắm đâu! Nếu như bị người khác thấy……” Hiệu quả, tuyệt đối không phải nhỏ tí tẹo đi!
"Tôi biết, nhưng tôi muốn toàn thế giới đều biết, em là của tôi.” Nắm lấy tay Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt rất là bá đạo tuyên bố.
Bá đạo! Lại lần nữa trong lòng yên lặng mà nói, tiếp tục nhìn nhẫn trên tay. Trước kia không mang theo nếu không thật không nghĩ nếu bị chú ý sẽ ra sao, rốt cuộc cái nhẫn này một khi bị phát hiện cùng Tổng Tài đại nhân chính là một đôi, liền thật là hướng toàn thế giới tuyên bố hắn là vị hôn phu của Tổng Tài đại nhân?
Mà nhớ tới Tổng Tài đại nhân mang theo nhẫn xuất hiện ở công ty, khiêmà cho toàn thể công ty rung động, cho tới bây giờ trong văn phòng mọi người đều còn đang đoán xem người đem tổng giám đốc đại nhân bắt được là ai. Nếu là bọn họ biết chính mình chính là người mà Tổng Tài đại nhân cất giấu, ha hả……Trường hợp tiếp theo Diệp An Thần quả thực vô pháp nghĩ đến.
Hơn nữa quan trọng nhất chính là……
Cuối cùng cũng chỉ nhìn nhẫn hỏi một câu, “Anh nghiêm túc?”
Đây là lần đầu tiên Diệp An Thần hỏi, đồng thời Diệp An Thần xác định cũng là lần cuối cùng. Kỳ thật, Diệp An Thần biết Tổng Tài đại nhân hiện tại không nói lời nào, cậu cũng sẽ đánh cược mà tiếp tục tiến về phía trước. Bởi vì……Cậu phát hiện, Tổng Tài đại nhân đã làm cậu nghiện rồi, hơn nữa vẫn là cả đời đều thoát không xong.
Cậu vẫn luôn rất rõ ràng, cậu cùng Tổng Tài đại nhân chênh lệch quá mức với rõ ràng, mà người nhà Tổng Tài đại nhân, liền tính là bọn họ có thể tiếp thu nữ chính nghèo khó, nhưng bọn họ có thể tiếp thu chính mình một nam nhân sao? Diệp An Thần vẫn luôn cảm thấy, tình yêu là từ phía hai người, nhưng nếu thật sự muốn ở bên nhau……Đó còn là việc của hai gia đình.
"Đúng, tôi nghiêm túc.” Thu hồi tươi cười trên mặt, Đông Phương Tuyệt vẻ mặt nghiêm túc mà nói. Đông Phương Tuyệt biết Diệp An Thần lo lắng cái gì, cũng biết nếu hai người thật sự ở bên nhau, Diệp An Thần phải gánh vác nguy hiểm.
Nếu bọn họ hai người thật sự đi cùng nhau, có thể nói, nếu có một ngày chính mình không yêu hắn, Diệp An Thần ở trên đời liền có thể nói là không có đường sống.
Rốt cuộc chính mình yêu hắn, liền tính là người nhà chính mình lại không thích hắn, chỉ cần có hắn ở bên, bọn họ cũng sẽ không động đến. Nhưng nếu có một ngày hắn không thích, đến lúc đó bọn họ có thể có hay không liên lụy cái gì…… Đông Phương Tuyệt xoa xoa tóc Diệp An Thần, đến lúc đó chờ đợi hắn cũng chỉ có cái chết.
Chỉ là, liền tính là như vậy thì như thế nào, hắn cũnh sẽ không buông tay!
Đáp án giống như Diệp An Thần dự kiến, nhưng là không biết vì cái gì, Diệp An Thần lại vẫn như cũ muốn xác định càng nhiều, “Liền tính là có một ngày thân bại danh liệt, hai bàn tay trắng?”
"Đúng, liền tính thân bại danh liệt hai bàn tay trắng, tôi cũng sẽ không buông tay em. Nhưng, tôi vĩnh viễn cũng sẽ không làm ngày này đến.”
Vẫn như cũ nghiêm túc trả lời, làm Diệp An Thần tâm không khỏi nắm thật chặt, đem mặt vùi vào trong chăn, Diệp An Thần thanh âm có điểm rầu rĩ mà, “Vì cái gì lại đối với em tốt như vậy? Rõ ràng em không có gì đặc biệt."
Thậm chí có thể nói là bình phàm (1), cậu chỉ là một trạch nam, hai đời đều như vậy, nhưng là chính mình lại làm Tổng Tài đại nhân nhìn vừa mắt.
(1) Bình phàm: Bình thường.
“Đúng vậy! Tôi cũng không nghĩ ra như thế nào liền coi trọng em. Có lẽ lần đầu tiên gặp mặt liền thích, có lẽ là sau đó tiếp xúc liền thích, ai biết tình yêu rốt cuộc là chuyện như thế nào, nhưng tôi biết tôi hiện tại thích em như vậy là đủ rồi. Hơn nữa tôi xác định, đoạn tình cảm này, về sau cũng sẽ không đổi. Cho nên…… Thần, muốn đánh cược sao?”
Đánh cược tôi có phải sẽ yêu em cả đời, đánh cược…… Chúng ta về sau có phải hay không thật sự sẽ vẫn luôn lâu lâu dài dài?
“Anh sẽ cho em có khả năng từ chối sao?” Từ trong chăn chui ra, Diệp An Thần lại khôi phục lại bộ dáng bạn đầu, liếc Tổng Tài đại nhân một cái, về sau từ trong lòng Tổng Tài đại nhân dời đi, lại không cẩn thận đụng tới miệng vết thương phía sau, đau đến kêu một cái “Sảng khoái”.
“Sẽ không.” Đem người rời khỏi lòng mình một lần nữa cường ngạnh kéo về, nâng cằm đối phương lên cường ngạnh hôn lên, khi rời đi lại kiên định đối với Diệp An Thần, lại ở khóe môi mỉm cười, “Sẽ không.”
Mặc kệ hắn có phải hay không muốn cùng chính mình đi đến cuối cùng, mặc kệ hắn có tiếp thu chính mình, hắn sẽ không làm Diệp An Thần cự tuyệt, cũng sẽ không làm Diệp An Thần có cơ hội cự tuyệt. Hắn coi trọng từ lần đầu tiên, chỉ có thể là hắn, hắn sẽ không làm để người thoát khỏi tay.
Liền biết sẽ như vậy. Diệp An Thần trợn trắng mắt, chậm rãi nằm xuống, tìm một vị trí thoải mái ôm Tổng Tài đại nhân ngủ. Cái đánh cược này, từ lúc bắt đầu cũng đã ở đánh cược không phải sao? Dù sao cả đời này là của hắn, cho người này là được.
Cảm giác được hô hấp của Tổng Tài đại nhân, nguyên bản bởi vì tình yêu cùng say rượu cũng có chút chịu đựng không muốn ngủ, thời điểm Diệp An Thần mơ mơ màng màng sắp ngủ, lại nghe thấy di động vang lên, mơ mơ màng màng duỗi tay sờ, lại là sờ đến một tay cơ bắp.
Ngáp một cái, Diệp An Thần mới xem như thanh tỉnh một chút, nhìn nơi phát ra âm thanh kia, Diệp An Thần rất muốn đi xuống lấy, nhưng mới vừa động đậy đã bị Tổng Tài đại nhân giam cầm ở trong lòng, chỉ thấy Tổng Tài đại nhân nhíu nhíu mi, nhưng tiếng chuông bám riết không tha cuối cùng vẫn là từ trong quần áo nhặt lên di động đưa tới tay Diệp An Thần.
Nhìn màn hình hiện tên, Diệp An Thần ngẩng đầu đối với Tổng Tài đại nhân giải thích nói, “Là đệ đệ anh.”
Thấy Tổng Tài đại nhân gật đầu, Diệp An Thần mới nghe máy, chỉ là khi Diệp An Thần còn chưa có mở miệng, đối diện đã kêu rên ra tiếng, “Ô ô ô ô…… Tẩu tử ngươi rốt cuộc đã nghe điện thoại……”
“Làm sao vậy, đây là làm sao.” Nghe người đối diện khóc giống như đã sắp không kịp thở, Diệp An Thần thật sự không biết làm sao a! Rõ ràng đêm qua còn hảo hảo a! Tuy rằng một buổi tối sẽ không nhanh như vậy, nhưng cũng không đến mức khóc thành như vậy đi!
“Ô ô…… Ta muốn xin lỗi Vũ phải làm xao đây? Ô ô ô…… Ta…… Ta……” Vừa kéo dài thời gian, Đông Phương Đêm mới nói ra một câu hoàn chỉnh, chỉ là những lời này mới vừa nói xong, liền khôi phục lại bộ dáng ban đầu.
"Nói lung tung cái gì? Có thể hảo hảo nói chuyện hay không, còn như vậy ta liền treo máy a!” Nắm di động nhíu nhíu mi, Diệp An Thần trong chốc lát nghe Đông Phương đêm nói không phải là một chuyện tốt.
“Ô ô ô…… Tẩu tử ngươi như thế nào có thể đối với ta như vậy, ta…… Ngày hôm qua, ngày hôm qua…… Ô ô…… Làm một việc phải xin lỗi Vũ làm sao bây giờ?” Có lẽ là nghe Diệp An Thần nói xong tâm tình hơi hơi bình phục một chút, Đông Phương Đêm rốt cuộc có thể hảo hảo nói xong một câu.
Chỉ là, làm một việc phải xin lỗi Vũ? Đông Phương Đêm ngốc kia có thể làm ra cái gì?
Diệp An Thần còn không có hỏi, Đông Phương Đêm liền ấp a ấp úng nói, “Tẩu tử, ngày hôm qua, ngày hôm qua không cẩn thận ngủ cùng một người…… Ô ô ô……”
Không thể tin tưởng nhìn phía trước vài giây, Diệp An Thần mới thật xác định chính mình không có ảo giác. Nhưng là vừa không là ảo giác…… Diệp An Thần ngẩng đầu nhìn Tổng Tài đại nhân hơi đen mặt, nuốt một ngụm nước miếng, cậu chưa từng có nghĩ tới, tình một đêm gì đó còn có thể phát sinh ở trên người Đông Phương Đêm a!
“Thật sự……?” Vì thế liền tính là nghe rõ nhưng vẫn như cũ không thể tin được, Diệp An Thần cảm thấy chính mình hỏi lại một lần mới có thể xác định chính mình vừa rồi không nghe lầm.
“Ta cũng không nghĩ thật a! Ô ô ô…… Nhưng hôm nay buổi sáng tỉnh lại liền phát hiện hắn ngủ bên cạnh ta, hơn nữa, hơn nữa…… Chúng ta còn…… Còn…… Tẩu tử, ta có phải hay không cùng Mộ Dung Quý giống nhau? Ô ô ô…… Ta có phải hay không cùng Vũ không có hy vọng? Ô ô…… Ta hiện tại phải làm sao bây giờ?”
|
Chương 74
Trong tay cầm điện thoại, Đông Phương Đêm nhìn dấu hôn trên người mình, ô ô ô…… Tức khắc càng thương tâm. Hắn thực xin lỗi Vũ a! Hắn hiện tại có phải cũng biến thành tên hỗn đản như Mộ Dung Quý.
A…… Thật là một tin tức đáng kinh ngạc! Diệp An Thần cạn lời nhìn trời, cậu cũng không biết phải làm sao bây giờ. Tuy rằng cậu vẫn luôn cảm thấy Đông Phương Đêm cùng Vũ khả năng tính vốn dĩ không lớn, nhưng hiện tại đã xảy ra chuyện như vậy…… Liền lấy cái tính ngốc nghếch của Đông Phương Đêm kia mà nói……
“Ngươi hiện tại ở đâu?” Đột nhiên Diệp An Thần nghĩ tới một việc rất quan trọng.
“Ta, ta hiện tại ở nhà…… Buổi sáng thời điểm tỉnh lại thấy hắn ở bên người. Cho nên ta liền chạy.” Vừa nói vừa có điểm chột dạ, nhưng lúc ấy vừa tỉnh lại liền phát hiện bên người mình có người, hơn nữa còn có dấu vết trên người như vậy…… Trừ bỏ chạy ra ngoài, lúc ấy thật sự không nghĩ tới chuyện khác a!
Chạy…… Chạy? Nghe một câu nói như vậy, Diệp An Thần yên lặng ở trong lòng vì muội tử ngủ cùng Đông Phương Đêm bi ai một chút. Gặp được người như Đông Phương Đêm cũng đủ sốt ruột a!
Chậm đã…… Giống như vấn đề còn không phải cái này, Diệp An Thần yên lặng nhìn trời tự hỏi. Tình một đêm gì đó, ở trong tiểu thuyết…… Đây là phát triển tình yêu phải giết a! Liền tính là lúc ấy không có phát sinh cái gì, nói không chừng mấy năm về sau lại có thêm một đứa trẻ.
Giống như Tổng Tài đại nhân ban đầu ở trong tiểu thuyết.
Ánh mắt chuyển lên người Tổng Tài đại nhân, tuy nói hiện tại là không thể dùng quan điểm tiểu thuyết diễn tả việc này, nhưng tỉ lệ phát sinh chuyện như vậy hẳn là sẽ có một chút đi!
Dù sao hiện tại Vũ không có khả năng cùng Đông Phương Đêm ở bên nhau, mà làm một người có thể mau chóng hết thất tình, kỳ thật bắt đầu một đoạn tình yêu mới gì đó, cũng là một lựa chọn tốt không phải sao.
“Ngươi biết hắn không?” Tuy rằng biết đáp án, nhưng nói như thế nào cũng muốn xác nhận lại một lần.
“Không quen biết.” Ở đối diện Đông Phương Đêm lắc đầu nói. Nhưng nói xong về sau lại nhíu nhíu mày nghĩ đến gương mặt đẹp trai vào buổi sáng kia, dùng tay sờ sờ cằm, “Nhưng giống như đã gặp qua.”
Ân! Nói xong, Đông Phương Đêm càng cảm thấy khuôn mặt kia thật sự rất quen mắt, nhưng chính là nghĩ không ra đó là ai.
“Vậy ngươi hiện tại tính toán làm sao? Coi như là tình một đêm, không tính toán phụ trách?” Nói xong câu đó, nhìn Tổng Tài đại nhân ở bên cạnh vẫn đen mặt, Diệp An Thần nghĩ nghĩ lại nói thêm một câu, “Nếu không chuyện này cùng ca ca ngươi nói một chút, thuận tiện hỏi ý kiến hắn một chút.”
Mặc kệ là Đông Phương Đêm muốn phụ trách hay không, Diệp An Thần cảm thấy vì an toàn mà đưa ra ý kiến, hẳn vẫn là phải đi tra nữ chính kia là ai đi! Nếu nữ chính kia là một cô gái tốt, nói không chừng thật sự có thể thử xem.
“Không cần, không cần, đánh chết cũng đừng nói cho hắn biết, ô ô ô…… Tẩu tử, ngươi ngàn vạn không cần đem chuyện này nói cho ca ca ta a! Nói cách khác…… Nói cách khác……” Hắn nhất định phải chết, không riêng việc dụ tẩu tử uống rượu, còn đem người khác tình một đêm, ô ô ô…… Chuyện như vậy đánh chết cũng không thể nói cho ca ca hắn a!
“…… A!” Nghẹn thật lâu, Diệp An Thần mới nói ra một chữ, huynh đệ a! Thật sự là thực xin lỗi a! Nhưng chuyện này giống như đã không có khả năng không cho Tổng Tài đại nhân biết, ai kêu Tổng Tài đại nhân hiện tại ở bên cạnh mình a! Bọn họ nói chuyện…… Không cần người khác nói cho, hắn đều đã nghe được hết.
Hơn nữa…… Giương mắt nhìn sắc mặt đen kịt của Tổng Tài đại nhân, thật cẩn thận nắm lấy tay Tổng Tài đại nhân làm đối phương xin bớt giận, huynh đệ a! Tự cầu phúc đi!
Nhưng ngoài miệng vẫn như cũ chỉ có thể nói, “Hảo, ta không nói cho hắn. Nhưng ngươi cũng phải nghĩ đến việc phải làm a!”
“Không thể coi như chuyện này chưa xảy ra sao? Ô ô.....Ta còn nghĩ từ trong tay tên hỗn đản Mộ Dung Quý kia mà đem Vũ đoạt lấy, nhưng hiện tại…… Ta hiện tại phải làm sao bây giờ?” Hắn cư nhiên làm ra chuyện như vậy, hắn còn có mặt mũi mà đi gặp Vũ a!
“Kỳ thật, ngươi không quen biết hắn, hắn cũng không quen biết ngươi, ngươi coi như là một hồi mộng xuân đi.” Yên lặng trong lòng gian nan thở dài, tuy rằng Diệp An Thần rất muốn làm Hồng Nương (1), nhưng “Trong lòng có người” hơn nữa vẫn là một vấn đề cân não làm xao đây?
(1) Hồng Nương: srr các chế, em không biết a~ Cầu kiến giải.
“Có thể như vậy sao?” Nghe thấy lời như vậy, Diệp An Thần có điểm kích động.
“Hẳn là có thể đi! Bằng không chẳng lẽ ngươi còn muốn phụ trách?” Câuh thật ra muốn Đông Phương Đêm phụ trách, nhưng hiện tại Đông Phương Đêm toàn tâm đều là Vũ, xem ra chỉ có thể chờ mong bọn họ có thể gặp lại hay không.
Hoặc là…… Chính mình lại khuyên nhủ, rốt cuộc trên đời này nữ nhân tốt có rất nhiều. Nếu Đêm không thích nữ, nam nhân tốt cũng không ít.
“Không muốn không muốn……” Đông Phương Đêm phía đối diện đầu đau như trống gõ. Tuy rằng tựa hồ là hắn thực xin lỗi người ta, nhưng sờ sờ ra đó chính là bản thân mình còn ở đau thí thí (2), ở trong lòng nắm tay, hắn cũng đã phải trả một cái giá không phải sao? Hắn sợ nhất đau anh anh anh……
(2) Thí thí: Cúc hoa (ai cũng biết phải hơm ta *cười bỉ ổi*)
“Kia không phải không được đi! Không có gì ghê gớm, tất cả mọi người đều là người trưởng thành, trở về hảo hảo ngủ một giấc là không có việc gì.” Diệp An Thần tiếp tục khuyên nhủ, chỉ là trong đầu vẫn nghĩ, nói không chừng ngủ một giấc Đông Phương Đêm liền phát hiện chính mình vẫn thích muội tử đêm hôm đó hơn một chút.
“Ân!” Đông Phương Đêm ngoan ngoãn gật gật đầu, lấy gối đầu ôm vào trong ngực, lại không cẩn thận đụng tới vết thương, đau đến nhe răng.
Yên lặng ở trong lòng thở dài, nghĩ đến tiếp theo nhìn thấy Đông Phương Đêm hẳn phải khuyên như thế nào. Ánh mắt nhìn Đông Phương Tuyệt trước mặt đảo qua, lại một lần nữa tự hỏi, vì cái gì rõ ràng là huynh đệ ruột, lại khác nhau nhiều như vậy?
Vừa định tắt điện thoại, lại đột nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng. Lập tức cầm di động nhanh chóng hỏi: “Đúng rồi, ngươi có mang không?”
“???”Có ý tứ gì? Vừa định tắt điện thoại, hảo hảo thôi miên chính mình đem tối hôm qua biến thành một hồi mộng xuân Đông Phương Đêm một đầu óc đầy dấu chấm hỏi.
Đối mặt với Đông Phương Đêm không hiểu, Diệp An Thần chỉ có thể ở trong lòng cảm thán một câu oa nhi này như thế nào lại thuần khiết như vậy, nhưng là muốn cậu giải thích…… Vừa mới nói ra chỉ là nhất thời hơi khẩn trương, hiện tại muốn nói lại, Diệp An Thần liền cảm thấy có điểm xấu hổ, “Chính là ngươi thời điểm kia, có…… Mang cái kia……”
“Không có a! Làm sao vậy?” Rốt cuộc phản ứng lại Đông Phương Đẻm rất nghi hoặc hỏi, thuận tiện còn nhìn tiểu huynh đệ tự hỏi trong những vẫn như cũ là không rõ.
Nha…… Hắn liền biết. Diệp An Thần ngẩng đầu nhìn sắc mặt đã sắp đen nhánh của Tổng Tài đại nhân, nhấp nhấp miệng về sau bất đắc dĩ nói: “Ta cảm thấy đi! Chuyện này ngươi vẫn là hảo hảo nghĩ lại đi.”
“Vì cái gì? TAT” rõ ràng vừa rồi tẩu tử còn nói có thể coi như là một giấc mộng!
Vì cái gì? Diệp An Thần lần hai thở dài, “Ngươi nói ngươi không có mang…… Nếu đối phương mang thai thì phải làm sao bây giờ?”
“Như thế nào lại mang thai?” Nghe tẩu tử nói xong, Đông Phương Đêm cảm thấy dấu hỏi chấm trước mặt chính mình càng nhiều.
“Này không phải là sợ sơ suất một chút sao.” Rốt cuộc cái thế giớicẩu huyết này, sẽ phát sinh việc gì ai cũng không biết a!
“Chính là…… Đối phương là nam a!” Cho nên, một nam nhân hẳn sẽ không mang thai đi! Đông Phương Đêm trong lòng gian nan gật gật đầu. Ân, tẩu tử hoàn toàn suy nghĩ nhiều, nhất định sẽ không mang thai.
“……” Quả nhiên trên đời có rất nhiều sự tình sẽ xảy ra ngoài dự kiến, giống như là chuyện hiện tại. Nghe thấy cái tin tức này, Diệp An Thần ngẩn người liền nhìn về phía Tổng Tài đại nhân cũng đang ngẩn người.
Chỉ là…… Là nam nhân? Nghĩ đến Đông Phương Đêm ngốc nghếch kia, thấy thế nào cũng không giống như ở trên a!
Vì thế nhìn mặt Tổng Tài đại nhân hết trắng rồi lại đen, Diệp An Thần vẫn cảm thấy, tuy rằng trong lòng đã đoán được, nhưng vẫn hỏi một chút. Nếu cậu đoán không đúng làm xao đây, “Đêm a! Ngươi xác định là ngươi ngủ hắn chứ không phải hắn ngủ ngươi?”
“Xác định a! Là, là ta kéo hắn. Hơn nữa ở cuối cùng ta còn thanh toán tiền.” Nói xong Đông Phương Đêm còn trịnh trọng gật gật đầu, lúc ấy chính là hắn lôi kéo đối phương đi thuê phòng, hơn nữa lúc gần đi còn đem tiền trên người đều đưa người ta.
Cho nên…… Hẳn là chính mình ngủ hắn đi!
Oa a! Này không phải như vậy a! Nghe xong Đông Phương Đêm nói, cậu cảm thấy chính mình trong lòng đoán càng thêm đúng làm xao đây?
“Ngươi là ở trên, hay là ở…… Phía dưới.”
“Phía dưới đi!” Nghiêm túc nghĩ nghĩ ngay lúc đó, Đông Phương Đêm tuy rằng cảm thấy chính mình nói đúng, nhưng lại không biết vì cái gì thồ điểm nói có điểm chột dạ.
|
Chương 75
Cậu liền biết……Cậu hôm nay cũng không biết là lần thứ mấy nói những lời này. Nhưng là cậu vẫn muốn nói a! Nếu là ở dưới, oa nhi này a…… Này không gọi là ngươi ngủ người khác, mà là người khác ngủ ngươi a! Hơn nữa bị người ngủ về sau còn đưa tiền? Đó là cái hành vi dạng gì a!
“Có…… Có vấn đề sao?” Càng nói Đông Phương Đêm càng cảm thấy có điểm chột dạ rất thấp thỏm hỏi.
“……” Cậu vẫn không nhẫn tâm nói phải làm xao đây? Này muốn như thế nào cùng một oa nhi thuần khiết nói đến vấn đề công thụ? Nói đến vấn đề trên dưới? Này thật là một vấn đề làm người phiền não a!
“Ô ô ô…… Tẩu tử ngươi không cần trầm mặc a! Ô ô ô…… Ta hiện tại phản bội Vũ…… Ô ô……” Không có nghe thấy Diệp An Thần nói, ôm gối đầu Đông Phương Đêm lại nghĩ tới việc ngay từ đầu: “Ta trước kia còn nghĩ cùng Vũ ân ân ái ái ở bên nhau, hiện tại……”
Vũ còn sẽ tha thứ cho hắn sao?
“Đêm a! Kỳ thật thật không phải ta nói, ngươi cùng Vũ hy vọng không phải lớn, Vũ hiện tại thích cũng không phải ngươi, mà ngươi hiện tại cũng làm ra chuyện như vậy. Liền tính là Vũ tha thứ cho ngươi, nhưng ngươi cảm thấy ngươi có thể tha thứ chính mình sao.”
Tự hỏi thật lâu Diệp An Thần cảm thấy chính mình vẫn là giúp Đông Phương Đêm giải phóng toàn bộ đầu óc đi! Rốt cuộc hiện tại Vũ nói không chừng sẽ cùng Mộ Dung Quý ở bên nhau, rốt cuộc Vũ nói Đông Phương Đêm đối hắn cảm tình đều không phải là tình yêu, rốt cuộc hiện tại Vũ cùng một nam nhân đã có tình một đêm, việc như vậy khó có thể đoán trước được.
Nói không chừng…… Nói không chừng mấy người kia có thể dứt khỏi cái vòng tình cảm luẩn quẩn?
“Cho nên, ta nói nếu đã xảy ra chuyện như vậy, ngươi cũng đã thấy? Tạm thời quên Vũ, hảo hảo mà tìm một người mới? Như vậy, Vũ cũng sẽ không bởi vì không đáp lại được tình cảm của ngươi mà thống khổ, mà ngươi nói không chừng cũng có thể tìm được một người mình thích.”
Đây là lời nói thật lòng của Diệp An Thần. Buông Bạch Tịch Vũ, nói không chừng Đông Phương Đêm sẽ tìm được một người chính mình chân chính thích. Sợ Đông Phương Đêm phản đối, Diệp An Thần nói xong về sau lại nói thêm vài câu rất có đạo lý.
“Liền tính ngươi không thích người khác, kia cũng thử xem đi! Nếu thích, vậy chứng minh ngươi có thể buông tay rồi. Nếu là ngươi cuối cùng cũng không có thích người khác, vậy chứng minh ngươi là thật sự kiên định thích vũ, ngươi liền có thể không hề cố kỵ có lá gan theo đuổi Vũ.”
Tiếp thu lời lừa dối của Diệp An Thần, Đông Phương Đêm nghiêm túc tự hỏi lời tẩu tử nhà mình nói. Giống như rất có đạo lý a!
Chính mình luôn đối người khác nói chính mình thích Vũ! Nhưng trước nay đều không dùng hành động chứng minh, hiện tại…… Còn không phải là có một cơ hội ở trước mặt chính mình sao!
“Nhưng......Muốn ta đi tìm người kia làm sao? Đêm qua ta quên lưu lại phương thức liên hệ cho hắn rồi.” Ảo não nói, ở trong lòng yên lặng mà tiếc hận. Sớm biết rằng như vậy, chính mình lúc đi nên lưu cái phương thức liên hệ.
Nghĩ tới người kia chính mình nhìn cảm thấy thực thuận mắt mặt, nếu lưu lại phương thức liên hệ, chính mình nói không chừng liền có thể tìm hắn thí nghiệm mà xác định mình đối Vũ có là tình yêu kiên trinh không du (1).
(1) Kiên trung không du: kiên định không thay đổi.
Thấy chính mình rốt cuộc đem cái chết cân não nói tốt, Diệp An Thần ở trong lòng giơ tay chữ V, cậu được Tổng Tài đại nhân dung túng, có sự tin tưởng của Bạch Tịch Vũ, cùng sự tin tưởng Đông Phương Đêm ngốc nghếch kia, cho nên, “Có duyên nhất định sẽ gặp lại, tình yêu thì sao! Luôn phát sinh trong lúc lơ đãng.”
Treo điện thoại, tuy rằng hết thảy đều rất rõ ràng, nhưng Diệp An Thần nắm di động, vẫn cảm thấy kinh ngạc. Đông Phương Đêm cư nhiên cùng một nam nhân…… Chuyện này nghĩ như thế nào đều thực huyền huyễn a!
“Cái kia…… Xin bớt giận, xin bớt giận.” Phản ứng lại, Diệp An Thần thấy Đông Phương Tuyệt đen mặt, thật cẩn thận giơ tay vỗ vỗ ngực Đông Phương Tuyệt an ủi. Chỉ là nhìn Tổng Tài đại nhân sắc mặt hoàn toàn không có chút nào thay đổi, Diệp An Thần chỉ có thể nói, huynh đệ a! Chuyện này ta bất lực a!
Bất quá làm Diệp An Thần không nghĩ tới chính là, nguyên lai vẫn đầy mặt hắc khí Tổng Tài đại nhân sau đó lại chỉ là nhíu nhíu mày, Mà khi thấy báo cáo điều tra trên bàn Tổng Tài đại nhân, hơn nữa chính tai nghe thấy Tổng Tài đại nhân nói ra cái tên kia, Diệp An Thần toàn bộ biểu tình đều là ( ⊙ o ⊙) như vậy.
Diệp An Thần nhìn cái tên trên bàn kia, thiệt tình không biết muốn nói gì. Phải nói là thế giới này quả nhiên là tròn đi? Hay là nói cậu quả nhiên may mắn khi có thể gặp người kia?
Trong nháy mắt Diệp An Thần hóa đá nhìn lên trời bốn mươi lăm độ muốn cảm thán một câu, a! Hiện tại người cần đều đã đến đông đủ, nhưng trò hay lại không được trình diễn phải làm xao đây?
Nguyên bản Diệp An Thần còn nghĩ, nam chủ chính mình đã bắt được, nam nhị thì được Bạch Tịch Vũ coi trọng, dư lại cũng chính là nam ba có thể cùng nữ chính phát triển tình yêu ngọt ngọt ngào ngào, nhưng hiện tại…… Hảo đi, tuy rằng cũng không phải không thể cùng nữ chủ như vậy như vậy. Chỉ là hiện tại nam ba giống như đã bị Đông Phương Đêm đem ngủ làm xao đây?
Ha hả a…… Thế giới này quả nhiên là tròn a! Quả nhiên là tròn mà! Mà chính mình lúc trước cư nhiên còn nghĩ làm nam ba cùng Đông Phương Đêm ở bên nhau, ha hả…… Chuyện như vậy…… Kỳ thật ngẫm lại còn có điểm kích động!
Chờ cái đệm nhỏ sau đó, chính là sinh nhật của Tổng Tài đại nhân. Cũng may Diệp An Thần đã biết, nói cách khác Tổng Tài đại nhân cùng ngày nói cho cậu biết, cậu không có khả năng chuẩn bị cái gì.
Tuy rằng Tổng Tài đại nhân nói, sinh nhật gì đó hoàn toàn chính là xã giao, cho nên căn bản là không cần để ý. Mà hiện tại sở dĩ sẽ nói cho hắn cũng chỉ là bởi vì nói như vậy có thể cùng cậu ở bên nhau trong chốc lát, nói cách khác mấy ngày nay cơ hồ đã trở thành hai người buổi tối nói không chừng phải tách ra mấy tiếng.
Nơi Tổng Tài đại nhân ăn sinh nhật là khách sạn trên danh nghĩa của Tổng Tài đại nhân, là cái loại phải có thẻ hội viên mới có thể tiến vào. Diệp An Thần tới rất sớm, nhưng vừa tiến vào khách sạn đã bị Tổng Tài đại nhân đưa tới phòng riêng, cũng may bên trong có Bạch Tịch Vũ cùng Đông Phương Đêm, làm Diệp An Thần không đến mức nhàm chán.
Thẳng đến khi tiệc rượu bắt đầu Diệp An Thần mới biết được, vì cái gì Tổng Tài đại nhân không thích ăn sinh nhật. Liền giáng đó người, tuy rằng không phải nghìn nghịt một mảng, nhưng lại là rất nhiều. Tuy rằng đứng cùng Đông Phương Đêm cùng Bạch Tịch Vũ, nhưng là ánh mắt lại không có rời khỏi Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần nhìn Tổng Tài đại nhân cầm ly rượu, tuy rằng lạnh một mặt, nhưng vẫn một ly lại một ly cùng người uống rượu.
Làm Diệp An Thần ở một bên nhíu nhíu mày.
“Không có việc gì, tửu lượng của ca ca ta không cần lo.” Thấy tẩu tử nhà mình cau mày nhìn về phía lão ca ca, Đông Phương Đêm rất đắc ý mà nói, ca ca hắn chính là ngàn ly không say, từ nhỏ đến lớn, tiệc rượu, hắn không có thấy ca ca hắn uống say.
Hắn lo lắng không phải cái này được không! Diệp An Thần vẫn lo lắng như cũ nhìn Tổng Tài đại nhân. Tuy rằng nói ở Trung Quốc uống rượu nói giao tình, nhưng là…… Tổng Tài đại nhân dạ dày không tốt a! Còn như vậy cả buổi tối nhất định sẽ đau dạ dày.
“A a! Tẩu tử, tẩu tử ta, ta…… A a a……” Thời điểm Diệp An Thần dùng ánh mắt yên lặng mà nhìn theo Tổng Tài đại nhân, Đông Phương Đêm lại chỉ vào một người, tuy rằng thanh âm không lớn, nhưng là cũng kích động vặn vẹo.
Quay đầu lại nhìn về phía Đông Phương Đêm chỉ, ôn nhuận như ngọc, phong độ nhẹ nhàng. Khi thấy người kia, Diệp An Thần trong đầu chỉ hiện ra hai từ. Nhưng càng làm cho Diệp An Thần kinh ngạc còn không phải là khí chất trên người người nọ, mà là người này vì cái gì hắn cảm thấy càng nhìn càng cùng nam ba Mộc Ôn Viễn lớn lên giống nhau?
Mà cái Mộc Ôn Viễn này……
“Tẩu tử, lần trước ta ngủ chính là hắn.” Chỉ vào Mộc Ôn Viễn kích động thật lâu về sau, Đông Phương Đêm mới thật cẩn thận đánh giá một lần bốn phía, xác định bên người không có người về sau mới ở bên tai Diệp An Thần cẩn thận nói.
Cậu biết a! Nhưng vấn đề là vì cái gì hiện tại nam ba cư nhiên lại xuất hiện ở chỗ này? A…… Quả nhiên cốt truyện gì đó, đã chết sao? Nhưng hiện tại nam ba xuất hiện ở chỗ này, mà chính mình không có đoán sai…… Nữ chính cũng sẽ ở chỗ này mà xuất hiện.
Hơn nữa nguyên lai trong tiểu thuyết, nữ chính vẫn là ở chỗ này cùng Tổng Tài đại nhân bạch bạch bạch, do đó làm nữ chính cùng Tổng Tài đại nhân cảm tình tăng lên tới độ xưa nay chưa từng có. Tuy rằng hiện tại cậu không lo lắng cái này, nhưng hiện tại càng lo lắng nam ba đối nữ chính nhất kiến chung tình được không!
Tương đối nữ chính cùng Tổng Tài đại nhân bởi vì chậm rãi ở chung mà sinh ra cảm tình, cùng nam hai bởi vì hứng thú mà chậm rãi bắt đầu để ý nữ chính, nam ba đường tình cảm cũng không biết là tác giả vì bớt việc hay là vì sức quyến rũ vô hạn của nữ chính, trực tiếp tới nhất kiến chung tình a!
Nếu thật là như vậy, ánh mắt hướng Đông Phương Đêm một bên vẫn có điểm kích động, nếu là thật sự nói như vậy, người này còn sẽ có cơ hội sao?
“Tẩu tử, vì cái gì hắn lại ở chỗ này……” Nơi này chính là yến hội sinh nhật của ca ca hắn a! Người tới không phải có tiền thì chính là có quyền, nếu không chính là có tiền có quyền. Mà người này xuất hiện ở chỗ này liền đại biểu cho…… Chậm đã, hắn ngay từ đầu không phải còn cảm thấy người này quen mặt sao? Cho nên người này chính mình trước kia nhất định chính là gặp qua……
“A a a a……” Rốt cuộc linh quang chợt lóe nhớ tới gì đó Đông Phương Đêm run rẩy chỉ vào đối với người khác cười vẻ mặt ôn hòa Mộc Ôn Viễn, một cái tay khác lại là lôi kéo Diệp An Thần tay áo chia sẻ chính mình hiện tại kích động, “Ta nhớ ra rồi, hắn, hắn, hắn là người Mộc gia, Mộc cái gì, cái gì tới, a…… Mộc Ôn Viễn, Mộc Ôn Viễn. A! Ta cư nhiên đem ngươi Mộc gia Mộc Ôn Viễn ngủ.”
Là hắn ngủ ngươi a! Hài tử! Nghe Đông Phương Đêm sắp nói năng lộn xộn, Diệp An Thần yên lặng mà trong lòng gian nan chửi đổng.
“A! Ta lúc ấy cư nhiên còn tưởng rằng hắn là làm cái kia, thời điểm đi còn trả lại chín trăm, sớm biết rằng như vậy ta liền không cho.” Hắn thật sự cho rằng đối phương chính là làm kia a! Rốt cuộc người này lớn lên rất đẹp, hơn nữa cũng đứng ở cửa quán bar rất lâu, càng quan trọng là khi chính mình tiến lên muốn cùng đối phương làm cái gì gì kia, đối phương cũng chỉ là cười nói một câu, “Ta sợ ngươi không dậy nổi.” mà nói.
Nhưng hiện tại nguyên lai là chính mình lầm sao? Chỉ là, đại công tử Mộc gia…… Chính mình vẫn là không cần trêu chọc đi!
Ha hả…… Diệp An Thần hiện tại chỉ có thể dùng này hai chữ tỏ vẻ tâm tình của mình. Nguyên lai Đông Phương Đêm vẫn luôn đem Mộc Ôn Viễn trở thành người như vậy a! Nhưng là, liền tính Mộc Ôn Viễn làm cái kia, chín trăm gì đó…… Ngươi tưởng ngươi bao ship sao?
|
Chương 76
“Kỳ thật…… Ta cảm thấy các ngươi hai người vẫn rất xứng.” Nhìn nhìn qua Mộc Ôn Viễn ôn hòa, Diệp An Thần sờ sờ cằm, Mộc Ôn Viễn muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn gia thế có gia thế, tuy rằng có điểm phúc hắc, nhưng là kia đều là đối với người khác, đối với người mình thích, Mộc Ôn Viễn kia là ôn nhu a!
(Dưa: team thương Đêm giờ không cần buồn nhá, có bạn Viễn rước em nó về rồi.)
Mà Đông Phương Đêm hoạt bát hiếu động, chính là muốn một người ôn nhu bao dung, cho nên như vậy mà nói, nữ chính gì đó, giống như Mộc Ôn Viễn thật sự là hợp với Đông Phương Đêm. Có lẽ Tổng Tài đại nhân cũng nghĩ như vậy, nói cách khác, vì cái gì Mộc Ôn Viễn hiện tại lại xuất hiện ở chỗ này?
Di…… Nhìn xem Diệp An Thần sau lại nhìn Mộc Ôn Viễn, “Chính là vì cái gì ta không thấy?”
Tuy rằng Mộc Ôn Viễn hình người giống như tên của hắn rất ôn hòa, nhưng đối phương là người Mộc gia a! Ngẫm lại cùng hắn đều không có khả năng được không!
“Tin tưởng ta, không sai, nếu không ngươi thử xem?” Diệp An Thần mê hoặc nói, nhất kiến chung tình, hẳn là phù hợp với thời gian cùng địa điểm đi, mà hiện tại…… Thời gian địa điểm, trừ bỏ người kia không phải là nữ chính thì đều đúng, Diệp An Thần liền không tin Mộc Ôn Viễn còn có thể chung tình
“……” Mà Đông Phương Đêm tỏ vẻ, chuyện như vậy còn có thể thử xem sao?
Vỗ vỗ vai Đông Phương Đêm, Diệp An Thần thiệt tình cảm thấy, hai người nói không chừng hấp dẫn. Vì thế càng thêm ra sức mê hoặc, “Nhân sinh a! Phải nhiều nếm thử, phải có mạo hiểm tinh thần.”
“……” Liền tính là có mạo hiểm tinh thần, hắn cũng không muốn cùng người Mộc gia thử xem a! Liền tính người kia nhìn qua là vẻ mặt ôn hòa, nhưng loại này cùng ca ca hắn đứng cùng độ cao người sẽ là người mặt ngoài thoạt nhìn vô hại sao? Đông Phương Đêm cảm thấy, liền tính mình chỉ số thông minh thấp, những việc này vẫn là rõ a!
“Nha, không cần như vậy, nhân sinh có rất nhiều sự việc là không thể dùng lẽ thường mà giải thích, ngươi xem, ta không phải cùng ca ca ngươi ở bên nhau sao.” Diệp An Thần buông tay, dùng sự thật nói cho Đông Phương Đêm, trên đời này hết thảy đều có khả năng.
Giống như…… Thật đúng là có chuyện như vậy! Nhìn xuống phía dưới Mộ Dung Quý tên hỗn đản kia thực vui vẻ cùng Bạch Tịch Vũ. Nếu không chính mình thử xem? Cái Mộc Ôn Viễn tuy rằng lớn lên cùng Vũ không phải rất giống, nhưng khí chất tương tự, nếu chính mình ở ở chung về sau không có yêu đối phương, có phải hay không liền chứng minh chính mình đối Vũ quả nhiên là toàn tâm toàn ý.
Nghĩ một chút, Đông Phương Đêm tin tưởng tràn đầy, “Hảo, tẩu tử, ngươi liền hãy chờ xem, ta nhất định đem hắn bắt lấy.” Nói xong câu đó, Đông Phương Đêm liền khí phách hiên ngang hướng Mộc Ôn Viễn đi đến. Kia tốc độ thực nhanh a, khi Diệp An Thần ở phía sau dùng Nhĩ Khang đều không có kịp.
Kỳ thật, ngươi không cần gấp như vậy, thật sự! Liền tính thật sự muốn công hãm Mộc Ôn Viễn, cũng không cần cái gì cũng không nghĩ hảo liền trực tiếp đi lên đi!
Ha hả…… Nhìn Đông Phương Đêm dưới lầu quả nhiên chỉ nói mấy câu liền muốn đào tẩu lại bị bắt lại, Diệp An Thần chỉ muốn che mặt. Hiện tại phải làm sao bây giờ? Tiếp thu Đông Phương Đêm xuyên qua đám người cầu cứu, Diệp An Thần bắt đầu tự hỏi, đây là muốn cậu đi xuống cứu? Vẫn là cứ như vậy mà bắt cậu đi xuống?
Chỉ là Diệp An Thần còn không có làm gì, liền thấy ở bên cốt truyện bắt đầu. Chỉ thấy nữ chính bưng rượu vang đỏ không cẩn thận va vào nữ nhị Mộ Dung Tình, Diệp An Thần liền muốn che mặt.
Vì cái gì cốt truyện đều đã chết, lại chỉ có nữ chính cực cực khổ khổ, cẩn trọng đi cốt truyện đâu? Vì thế Diệp An Thần quyết đoán từ bỏ ánh mắt cầu cứu của Đông Phương Đêm. Nhìn Mộc Ôn Viễn khi nhìn thấy Đông Phương Đêm liền kinh hỉ, Diệp An Thần liền xác định, Mộc Ôn Viễn nhất định là đối Đông Phương đêm có ý tứ, cho nên…… Thuận theo tự nhiên gì đó, Diệp An Thần làm không hề áp lực.
Đang nói, bên kia trò hay đã mở màn, nếu là hắn không đi xem, như thế nào không làm thất vọng chính mình biết đến cốt truyện? Hơn nữa cậu cũng rất muốn biết, cốt truyện rốt cuộc đã nhảy tới rồi cái dạng gì.
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, tôi, tôi không phải cố ý.” Nữ chính mắt rưng rưng nhìn một vết rượu màu đỏ trên váy Mộ Dung Tình, lấy khăn muốn tiến lên lau, lại bị Mộ Dung tình một phen đẩy ra.
“Không phải cố ý? Tôi lớn như vậy đứng ở chỗ này, cô không phát hiện, cô không phải cố ý lừa ai đi.” Đối với nữ chính giải thích, Mộ Dung Tình căn bản không nghe, nhìn rượu vang trên váy, liền tức giận.
"Tôi thật sự không phải cố ý, nếu không, tôi đền lại cô một bộ khác.” Nữ chính vẫn như cũ đứng tại chỗ, chân tay luống cuống cầm khăn tay, chính là một đóa hoa trắng tinh mỹ lệ, ánh mắt rưng rưng, làm Diệp An Thần muốn nói một câu, hảo một đóa bạch liên hoa thuần khiết.
"Đền? Cô đền nổi sao? Giá trị tất cả đồ trên người của cô bán đi cũng không bằng một phần trăm giá của cái váy này.” lui về sau vài bước, Mộ Dung Tình ghét bỏ nhìn lễ phục trên người nữ chính.
“Làm sao vậy?” Nghe đến được ồn ào, Đông Phương Tuyệt cau mày đi tới, chỉ nhìn thoáng qua cũng đã đại khái minh bạch nơi này đã xảy ra sự tình gì.
Thấy Đông Phương Tuyệt đi tới, Mộ Dung Tình càng thêm kiêu ngạo chỉ vào nữ chính đối diện trong mắt rưng rưng, “Tuyệt ngươi như thế nào sẽ để loại người này tiến vào? Nơi này chính là sinh nhật ngươi, tới đều nhân vật uy tín, nàng có cái gì?”
"Cô như thế nào có thể nói như vậy? Tuy rằng tôi không có tiền như cô, nhưng là tôi cũng có tôn nghiêm, tôi đã vì chuyện vừa rồi mà xin lỗi, vì cái gì cô còn hùng hổ doạ người?” Nguyên bản vẫn luôn làm tiểu bạch hoa, nữ chính nghe thấy Mộ Dung Tình nói như vậy, lập tức dùng ngón tay lau nước mắt, rất ủy khuất cùng không dám tin tưởng nhìn Mộ Dung Tình.
Chỉ là đối mặt nữ chín nhu nhược, Mộ Dung Tình lại không thương cảm, cười lạnh một tiếng, tay khoanh ở trước ngực, sau đó vẻ mặt khinh thường nói: “A, thật là buồn cười, là ai quy định cô xin lỗi, tôi nhất định phải nhận?”
"Cô……” Hiển nhiên nữ chính không nghĩ tới Mộ Dung Tình sẽ nói ra những lời như vậy, trong lúc nhất thời không có phản ứng lại vẫn là không có muốn nói, chỉ là vẫn như cũ hai mắt rưng rưng nhìn Đông Phương Tuyệt.
Đây là trước mặt cậu dám quyến rũ nam nhân của cậu sao? Liền tính cậu tính tình tốt, cũng không thể nhẫn a! Hắn chính là đang ở trước mặt a, không được, cậu nhất định phải ngăn chặn nữ chính cùng Tổng Tài đại nhân bốn mắt nhìn nhau quá dài.
Chỉ là khi Diệp An Thần còn không có kịp hành động liền nghe thấy được Tổng Tài đại nhân lạnh lùng nói: “Mang cô ta đi.”
Chính là lãnh khốc vô tình, chính uy vũ khí phách, Tổng Tài đại nhân nói xong, liền có mấy bảo tiêu tiến lên, rất lễ phép đứng trước mặt nữ chính mời nữ chính đi ra ngoài.
“Không cần các ngươi mang, tôi tự đi. Nguyên lai còn muốn hảo hảo chúc anh sinh nhật vui vẻ, nhưng hiện tại giống như không cần.” Đối mặt với mấy bảo tiêu, nữ chính vẫn như cũ mà nhìn Tổng Tài đại nhân, thâm tình chân thành nói, thật giống như chuyện Tổng Tài đại nhân làm cần xin lỗi nàng.
Quả thực không thể tha thứ a! Diệp An Thần ở trong lòng nắm tay, cậu còn ở đây, còn ở đây a! Hơn nữa nữ chính, cô cùng Tổng Tài đại nhân không thân a, cũng cũng chỉ là gặp qua vài lần mà thôi a! Nhưng cô hiện tại nói như vậy làm người hiểu lầm là có ý gì? Coi cậu đã chết sao?
Khi thấy nữ chính không hề phản kháng bị mang đi, Diệp An Thần liền lại bắt đầu nghi hoặc, nói…… Nữ chính tới nơi này rốt cuộc là vì cái gì?
Sẽ không chính là vì trình diễn một màn như vừa rồi đi! Bất quá, nguyên lai tiểu thuyết cốt truyện viết là như thế nào? Diệp An Thần nhìn trần nhà, nhìn đèn thủy tinh, giống như sắp có tình tiết phát sinh, nhưng nguyên lai nữ chính cùng Tổng Tài đại nhân chính là tình yêu cuồng nhiệt, cho nên…… Kết cục có thể nghĩ a! Chỉ là hiện tại…… Hừ! Tổng Tài đại nhân là của cậu! O ( ∩_∩) O ̄ ̄
“Như thế nào em lại một mình đứng ở chỗ này, hai người kia đâu?” Diệp An Thần nghĩ đến thực nhập thần, cho nên thẳng đến khi bị Tổng Tài đại nhân ôm vào trong lòng mới phản ứng lại. Bất quá cũng may bốn phía không có bao nhiêu người, bằng không Đông Phương Tuyệt hiện tại làm một loạt động tác này, nhất định sẽ dọa người đi.
Rốt cuộc Đông Phương Tuyệt ở giới quý tộc chính là có tiếng giữ mình trong sạch, bên người đừng nói là tình nhân, ngay cả người có quan hệ ái muội đều không có.
“Vũ cùng Mộ Dung Quý đi qua thế giới của hai người, Đẻm đi công hãm Mộc Ôn Viễn.” Quay đầu lại đáng thương hề hề nhìn Tổng Tài đại nhân, cho nên cậu đã bị vứt bỏ. Bất quá đột nhiên nhớ tới lí do Mộc Ôn Viễn xuất hiện ở đây, vì thế mắt lóe sáng nhìn Tổng Tài đại nhân hỏi, “Nói, Mộc Ôn Viễn ở chỗ này có phải hay không do anh cố ý?” Bằng không thời gian này Mộc Ôn Viễn nhất định sẽ không xuất hiện ở chỗ này.
“Giống như em nói, tôi cũng cảm thấy đem Đêm giao cho Mộc Ôn Viễn là một lựa chọn tốt.” Đệ đệ bị chính mình bảo hộ quá tốt, hơn nữa lại hoạt bát. Mà Mộc Ôn Viễn, tuy rằng là người Mộc gia, thủ đoạn quyết đoán, nhưng sau khi điều tra, đối với hắn vừa ý, lại ôn nhu bao dung, người như vậy, thật sự thực thích hợp cho cái đệ đệ ngốc kia.
Loại cảm giác đem gả muội muội là chuyện gì? Nghe Tổng Tài đại nhân nói, Diệp An Thần đột nhiên cảm thấy chính mình cảm giác không cần quá mạnh. Chẳng lẽ chính mình vẫn luôn nghĩ sai giới tính Đông Phương Đêm?
“Nhàm chán sao?” Một tay nắm tay Diệp An Thần, một tay sửa sửa đầu tóc Diệp An Thần, Thấy Diệp An Thần gật đầu, Đông Phương Tuyệt mỉm cười kéo Diệp An Thần đi về phía cửa sau, “Chúng ta liền đi thôi! Không phải nói chuẩn bị quà cho tôi sao!”
Di…… Bị Tổng Tài đại nhân kéo ra cửa Diệp An Thần quay đầu lại nhìn hội trường, có điểm lo lắng nói: “Chúng ta đi như vậy rồi không có việc gì sao?”
“Không có việc gì, nên làm tôi đều đã làm, kế tiếp sẽ có người xử lý.” Đem người đi phía sau kéo vào lòng, Đông Phương Tuyệt không chút để ý nói, “Tôi chính là thực chờ mong quà của em là gì đó a!”
Quả nhiên, Tổng Tài đại nhân chính là cuồng túm khốc huyễn điếu (1) sao!!
(1) Cuồng túm khốc huyễn điếu: cuồng (ngông cuồng), túm (trói buộc), khốc (bá đạo), huyễn (cái này mình chịu), điếu (quỷ quyệt).
=> ý Diệp thụ nói là chồng bạn ấy dục vọng chiếm hữu mạnh với lại, bá đạo nha.
|