Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia
|
|
Chương 77
Đi vào phòng riêng của mình, nhìn quà đặt ở trên bàn trà đóng gói hoàn mỹ, Đông Phương Tuyệt ôm Diệp An Thần ở trên sô pha ngồi xuống dùng ngón tay chọc chọc hộp trên bàn trà, về sau mới nói nói: “Quà của tôi?”
“Đúng vậy, đây là em cùng Vũ học làm.” Tháo tơ lụa trên hộp, mở nắp, lấy ra một cái đĩa, thật cẩn thận cắt một khối bánh kem đặt ở trên, đặt trước mặt Đông Phương Tuyệt: “Nếm thử xem.”
“Không tồi.” Tinh tế nhấm nháp hương vị trong miệng, Đông Phương Tuyệt vừa lòng gật đầu, chính mình đem bánh kem trên tay Diệp An Thần toàn bộ ăn hết. Bảo bối của mình làm gì đó, đương nhiên muốn ăn hết toàn bộ. Bất quá, cúi đầu, ở trên môi Diệp An Thần hôn một cái, so với bánh kem còn ngon hơn, vì thế nâng cằm Diệp An Thần ở khóe miệng mỉm cười, “Bất quá, so với cái này, tôi càng muốn ăn em hơn.”
Tuy rằng cái này bánh kem rất hợp ý hắn, nhưng hiển nhiên cùng bánh kem so sánh, Đông Phương Tuyệt vẫn cảm thấy người trước mắt này càng hợp cho hắn ăn hơn. Nhìn thoáng qua trước mặt còn dư lại một chút bánh kem, nghĩ một lần nhấm nháp đến loại mùi vị ngon lành kia, tay Đông Phương Tuyệt liền bắt đầu không an phận.
"....." Cậu muốn nói! Kỳ thật cậu sẽ nói, làm tốt bánh kem cậu cũng đã đoán được Tổng Tài đại nhân sẽ nói những lời này? Hơn nữa, Tổng Tài đại nhân tay anh đang sờ đâu hả? Ăn đậu hủ ăn như vậy quang minh chính đại thật sự tốt sao?
Tuy rằng trong lòng muốn hét như thế, nhưng Diệp An Thần cũng không làm ra vẻ, dù sao bọn họ hai người cái gì đều đã làm, hơn nữa nên làm, không nên làm bọn họ cũng đều đã làm. Đang nói hôm nay lại là sinh nhật của Tổng Tài đại nhân, câuh chủ động thì có làm sao?
Vì thế, Diệp An Thần chủ động cởi áo khoác người kia, lại cởi áo sơ mi của Tổng Tài đại nhân, bám vào người tiến lên hôn Tổng Tài đại nhân. Bất quá hôn còn không qua vài giây, đã bị Tổng Tài đại nhân ấn ở trên sô pha, mà kế tiếp hôn cũng nhiệt liệt không kém, thẳng đến khi Diệp An Thần cảm thấy chính mình sắp thiếu không khí, Đông Phương Tuyệt mới buông ra.
Nhưng loạt hành động kế tiếp của Đông Phương Tuyệt lại làm Diệp An Thần lần hai lâm vào trạng thái hít thở không thông, chỉ nghĩ hôm nay là sinh nhật Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần liền lại chủ động.
Chỉ là câ chủ động, vì thế cậu phát hiện, nếu như tiếp tục như vậy, chính mình phỏng chừng mấy ngày không xuống giường được, nhưng hiện tại kêu dừng lại…… Ha hả, lại là một việc không có khả năng.
Mà sự thật chứng minh, Diệp An Thần nghĩ chính là chính xác. Thời điểm Diệp An Thần cảm thấy chính mình nói không chừng sẽ chết dưới thân Tổng Tài đại nhân, Tổng Tài đại nhân mới rốt cuộc săn sóc ngừng lại. Mà kế tiếp rửa sạch tắm rửa gì đó, Diệp An Thần hoàn toàn không có cảm giác, ôm người bên cạnh ngủ a! Liền kém ngáy ngủ nữa thôi.
Thẳng đến nửa đêm Diệp An Thần không biết vì cái gì mơ mơ hồ hồ tỉnh lại, nguyên bản đầu óc còn không phải thực rõ ràng, chỉ là mơ mơ màng màng nhìn phía trước. Nhưng khi mắt thích ứng với bóng tối, hơn nữa ánh trăng chiếu rọi, Diệp An Thần thấy ở trong bóng đêm Tổng Tài đại nhân sắc mặt tái nhợt, đầu óc còn không có phản ứng lại, tay Diệp An Thần cũng đã sờ lên mặt Tổng Tài đại nhân.
“Đánh thức em?” Bắt lấy cái tay ở trên mặt mình sờ loạn, Đông Phương Tuyệt mỉm cười hôn một cái.
“Ân?” Rốt cuộc thanh tỉnh Diệp An Thần mở đèn lên, đột nhiên sáng làm Diệp An Thần chói mà nhắm mắt, nhưng khi mở to mắt, Diệp An Thần rất là đau lòng nhìn Tổng Tài đại nhân tràn đầy mồ hôi lạnh, “Làm sao vậy? Đau dạ dày?”
Từ trên giường bò dậy, lại bị Tổng Tài đại nhân kéo xuống ôm vào trong lòng “Không có, em tiếp tục ngủ đi.
“Mặt đều trắng bệch thành như vậy còn nói không có.” Cũng may Tổng Tài đại nhân ôm không phải chặt, Diệp An Thần quằn quại dùng tay đẩy Tổng Tài đại nhân ra. Dịch khỏi cái ôm của Tổng Tài đại nhân, muốn xuống giường đi tìm thuốc, chỉ là hai chân mới vừa đứng ở trên mặt đất lại thiếu chút nữa hai đầu gối quỳ xuống đất, mà phía sau ẩn ẩn truyền đến đau đớn cũng rõ ràng nói cho Diệp An Thần biết hiện tại tại sao lại như vậy.
“A……” Tổng Tài đại nhân ở trên giường thực không phúc hậu cười một tiếng, lại là lập tức liền im lặng, lấy tính tình bảo bối nhà mình nếu chính mình không im lặng, về sau sinh hoạt gì đó liền khó khăn. Nhưng liền tính hiện tại thân thể không thoải mái, lại vẫn như cũ ngăn không được Đông Phương Tuyệt tâm tình thực tốt, chỉ là tiếng nói chuyện so với bình thường yếu đi một chút, “Này đều đã bị en phát hiện.”
Quay đầu lại trắng liếc mắt Đông Phương Tuyệt đã như vậy còn không đứng đắn, càng ở chung, Diệp An Thần liền càng nhìn thấy Tổng Tài đại nhân vô lại a!
Dùng tay chống mép giường đứng lên, lại như cũ vẫn có điểm chân mềm. Cũng may thích ứng trong chốc lát về sau không đến nỗi đi vài bước liền muốn hướng mặt đất nằm xuống, bất quá đau ở nơi phía sau kia vẫn là làm Diệp An Thần sắc mặt ửng đỏ.
Ở trong tủ tìm ra thuốc dạ dày, này vẫn là thấy Tổng Tài đại nhân uống nhiều rượu liền bảo phục vụ đi mua, nguyên lai ngay từ đầu liền muốn cho Tổng Tài đại nhân uống, nhưng là sau lại…… Ha hả……Chuyện như vậy cậu như thế nào còn sẽ nghĩ đến.
Tiếp một ly nước ấm, Diệp An Thần liền hầu hạ Tổng Tài đại nhân uống thuốc, thuận tiện còn đắp một cái khăn ấm trên bụng Tổng Tài đại nhân, “Biết dạ dày không tốt liền ít đi uống một chút, thân phận hiện tại của anh liền tính là uống ít mấy chén bọn họ cũng sẽ không nói gì, vì cái gì muốn uống nhiều như vậy.”
Nghiêm túc nghe lồ bảo bối nhà mình, Đông Phương Tuyệt duỗi tay giữ chặt Diệp An Thần cười cười, “Làm em lo lắng rồi.”
Liếc mắt một cái Tổng Tài đại nhân ngoan ngoãn nghe lời, “Muốn làm tôi lo lắng về sau liền ít đi uống một chút.”
“Hảo!” Đông Phương Tuyệt nói xong vẫn như cũ là vẻ mặt tràn đầy ý cười.
Đối mặt Tổng Tài đại nhân chịu thua, Diệp An Thần cũng không hề nói cái gì, dù sao cậu muốn chính là những lời này, chỉ cần là từ trong miệng Tổng Tài đại nhân nói ra, là được.
“Muốn đổi khăn hay không?” Sờ sờ khăn, ngẩng đầu lại thấy Tổng Tài đại nhân trên mặt ngây ngô cười, dời đi tìm một cái khăn khác “Không cần nhìn em cười khờ, khá hơn chút nào không? Có nóng quá hay không?”
“Chỉ cần em ở chỗ này liền không có việc gì.” Nắm lấy tay Diệp An Thần, hôn một ngụm sau đó đem tay Diệp An Thần để lên bụng, “Như vậy liền không đau.”
“Sinh bệnh còn không đứng đắn.” Tuy rằng Diệp An Thần ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn là không có lấy tay ra.
Không biết giúp Tổng Tài đại nhân thay đổi bao lần khăn lông, cũng không biết chính mình khi nào ngủ. Dù sao Diệp An Thần lại lần nữa tỉnh lại ngoài cửa sổ đã đầy ánh mặt trời, mà Tổng Tài đại nhân lại chống đầu cười nhìn cậu.
Thấy cậu tỉnh lại, ở trên mặt cậu hôn một cái cười nói: “Sớm a!"
Ngáp một cái, nhìn ra bên ngoài đã sắp trưa, Diệp An Thần không khỏi muốn hung một chút. Tổng Tài đại nhân mặt phải dày như thế nào mới có thể nói ra những lời này, đem người ôm mình đẩy ra một chút muốn từ trên giường đứng lên “Sớm cái rắm, hiện tại đều đã sắp giữa trưa được không? ”
Mặc xong quần áo, nhớ tới buổi tối hôm qua Tổng Tài đại nhân bị đau dạ dày, vẫn là xoay người lại lo lắng hỏi một câu, “Dạ dày còn đau không?”
“Không đau.” Trong lòng không có người, làm Đông Phương Tuyệt có điểm mất mát, nhìn người trước mặt, Đông Phương tuyệt thật sự rất muốn đem người này kéo qua, hung hăng mà đè ở dưới thân, nhưng vì kế hoạch của chính mình, Đông Phương Tuyệt vẫn cảm thấy chính mình vẫn nên nhẫn một chút đi! Tuy rằng hắn có thể, cũng rất muốn ôm hắn đi, nhưng là…… Nếu thật sự làm như vậy mà nói, phỏng chừng…… Về sau cái hạnh phúc kia liền không có.
Vậy là tốt rồi, bất quá bệnh đau dạ dày, về sau còn phải hảo hảo bảo dưỡng. Hắn nhưng không nghĩ đến về sau lại nửa đêm hầu hạ Tổng Tài đại nhân. Mặc quần áo, Diệp An Thần nhìn hoa quả trên bàn, chính mình có phải hay không hẳn là đi tra đồ bổ dưỡng, hoặc là học nấu canh?
“Anh chừng nào thì tỉnh?” Mặc tốt quần áo nhanh chóng thu thập đồ, nhìn Tổng Tài đại nhân vẫn như cũ nằm trên giường hỏi, chỉ là Tổng Tài đại nhân chỉ đối với cậu cười cười nói ba chữ, “Mới vừa tỉnh.”
Mới vừa tỉnh cái rắm, nhìn Tổng Tài đại nhân trên mặt mỉm cười Diệp An Thần liền biết, người này nhất định là đã sớm đã tỉnh, bởi vì sợ đánh thức chính mình cho nên vẫn luôn không rời đi. Tuy rằng nói trong lòng là tương đối cảm động, nhưng ở ngoài miệng lại vẫn không giống trong lòng nói, “Ngu ngốc.”
Quay đầu lại, thấy Tổng Tài đại nhân vẫn mỉm cười, tuy rằng ở dưới ánh mặt trời thoạt nhìn đặc biệt soái, nhưng là, “Cười cái gì cười, còn không đánh răng rửa mặt đi.”
Chỉ là, đã thoát ly băng sơn, hóa thân vô lại Đông Phương Tuyệt vẫn như cũ không nhúc nhích dựa vào trên giường cười nói: “Tôi đói bụng, muốn ăn cháo tình yêu em làm, làm sao bây giờ?”
Làm sao bây giờ? Rau trộn nhá! Bất quá nghĩ hiện tại Tổng Tài đại nhân vẫn là người bệnh, hơn nữa lâu như vậy Tổng Tài đại nhân đã không ăn cơm, Diệp An Thần liền mềm lòng, bỏ xuống “Chờ.” Về sau liền nhanh chóng rời đi, chỉ để lại một người trên giường, cười sủng nịch Đông Phương Tuyệt.
|
Chương 78
Mượn phòng bếp của khách sạn, Tổng Tài đại nhân làm cháo, thuận tiện thời điểm làm cháo còn xào mấy món Tổng Tài đại nhân thích ăn. Bưng làm tốt đồ ăn trở về, nhưng là…… Nhìn người phía trước mình, Diệp An Thần nhíu nhíu mày, nếu chính mình không có nhìn lầm…… Người này hẳn là nữ chính đi!
Theo thói quen nhìn bốn phía, nhưng thực nhanh liền phản ứng lại, cậu thiệt tình không cần lại trốn tránh nữ chính rồi a! Nhưng là cậu thiệt tình không muốn cùng nữ chính gặp mặt làm xao đây?
Bưng đồ trong tay đi về phía trước, nguyên bản nghĩ tuy rằng bọn họ hai người làm ở cùng một công ty, nhưng thời gian gặp mặt cơ hồ có thể nói là không có, cho nên cho dù hai người gặp, hay gặp thoáng qua gì đó, hẳn là cũng là bình thường đi!
Chỉ là Diệp An Thần nghĩ rất tốt đẹp, lại còn không kịp cùng nữ chủ gặp thoáng qua cũng đã bị nữ chủ gọi lại “Thần……”
Yên lặng trong lòng gian nan thở dài, hắn thật sự không muốn cùng nữ chính tiếp xúc nhiều a! Nhưng Diệp An Thần cũng chỉ có thể bất đắc dĩ trả lời, “Ngươi như thế nào ở chỗ này?” Nói, nữ chính không phải bị Tổng Tài đại nhân đuổi đi sao? Vì cái gì vẫn còn ở chỗ này? Hơn nữa…… Vì cái gì hắn cảm thấy bộ dáng hiện tại của nữ chính quái quái? Là chính mình suy nghĩ nhiều sao?
“Ta……” Đối mặt với vấn đề của Diệp An Thần, nữ chủ lôi kéo quần áo trên người, lại làm Diệp An Thần chú ý tới, nữ chính khoác ở trên người cái áo này, hẳn là……Tây trang nam nhân đi! Đúng không đúng không, kiểu dáng, độ lớn nhỏ, hẳn là của nam nhân đi! Mà bởi vì nữ chủ vừa rồi kéo quần áo, làm Diệp An Thần chú ý tới trên cổ nữ chính có một khối xanh tím, nhan sắc quen thuộc kia, hình dạng quen thuộc kia. Nếu hiện tại Diệp An Thần cởi quần áo ra, nói không chừng có thể tìm được vài cái tương tự như vậy, nhưng là vấn đề là…… Kia thật là sự là dấu hôn đi, thật sự đi, thật sự đi! Hẳn là không phải muỗi a, sâu a, cái gì cắn ra! Nhưng là nếu thật sự là dấu hôn mà nói……Cái này rốt cuộc là phát triển như thế nào?
Trộm hướng chính cổ mình nhìn nhìn, liền vị trí kia, giống như cũng không có khả năng là chính mình có tạo ra, cho nên……
Thấy Diệp An Thần ánh mắt tò mò nhìn cổ chính mình, nữ chủ kinh hoảng che cổ, sau đó hoảng loạn giải thích, “Không phải như ngươi nghĩ đâu, ngày hôm qua, Tuyệt…… Không, Đông, Tổng giám đốc, không phải ngươi như ngươi nghĩ, tối hôm qua, chúng ta…… Uống say…… Ta…… Ngươi…… Không cần hiểu lầm.”
Nữ chủ nói đứt quãng, càng nói càng hoảng loạn, càng nói càng nhỏ giọng, chỉ có một câu không cần hiểu lầm là Diệp An Thần nghe rõ. Nếu nơi này không có thanh âm khác nói, Diệp An Thần hoài nghi chính mình nghe không thấy. Chỉ là liền tính là nghe thấy được Diệp An Thần vẫn như cũ nghi hoặc, nữ chính rốt cuộc đang nói cái gì? Muốn biểu đạt có ý tứ gì?
“Cái áo khoác này……” Tuy rằng nữ chính nói cậu nghe không hiểu lắm, nhưng là khi nhìn kỹ nữ chính, Diệp An Thần cau mày, vì cái gì hắn cảm thấy cái áo khoác này cậu nhìn có điểm quen mắt?
Chỉ là Diệp An Thần một câu còn chưa có nói xong, cũng đã bị nữ chủ chen vào “Thần, không phải, không phải như ngươi nghĩ như vậy, ta có việc, đi trước, ta…… Thần…… Không có việc gì, ngươi, không cần hiểu lầm.”
“……?” Cho nên nói, hắn rốt cuộc hẳn là nghĩ thành cái dạng gì? Quay đầu lại nhìn về phía nữ chính rời đi, nói chuyện nói một nửa không tốt a! Chỉ số thông minh của cậu không đủ, cho nên thiệt tình đoán không ra cô là muốn biểu đạt chính là có ý gì, thỉnh cầu lại lần nữa giải thích a! Nhưng nhìn nữ chính đã đi xa, hiển nhiên đây là không có khả năng.
Suy nghĩ xong liền trở lại phòng, Đông Phương Tuyệt đã sửa sang ngồi ở ghế đánh máy tính. Thấy Diệp An Thần trở về liền đem máy tính đóng lại, cong lên khóe miệng ở trong không khí nhẹ nhàng hít vào một hơi, “Thơm quá.”
Nhưng là khi thấy Diệp An Thần đứng ở cửa, nghi hoặc nhìn áo khoác của tây trang chính mình khoác, Đông Phương Tuyệt nghi hoặc, áo khoác hắn rất đẹp sao?
Đi đến bên người Diệp An Thần, tiếp nhận đồ trên tay cậu, kéo Diệp An Thần để cậu ngồi lên ghế, lại đem đồ để lên bàn. Đông Phương Tuyệt cười cười phát hiện, bảo bối của mình vẫn như cũ là vẻ mặt tự hỏi: “Làm sao vậy? Quần áo ta rất đẹp?”
“Áo khoác của anh có phải đã đổi qua hay không? Em nhớ hình như hôm qua anh không phải là cái này a!” Lại nhìn thấy trên áo khoác trên sô pha, Diệp An Thần cảm thấy chính mình suy diễn nói không chừng hoàn toàn chính xác a!
“Đúng vậy, bộ kia đã bị bẩn.” Đông Phương Tuyệt cũng nhìn thoáng qua áo khoác chính mình, “Có cái vấn đề hì sao?” Liền tính là chính mình thay đổi một cái áo khoác khác hẳn là cũng không thể làm bảo bối của hắn nhìn chằm chặp như vậy đi!
Nếu là vậy thì được rồi, Diệp An Thần gật gật đầu. Đưa cháo cho Tổng Tài đại nhân, thấy Tổng Tài đại nhân ánh mắt dò hỏi liền giải thích: “Không có gì, chính là vừa rồi ở trên đường gặp một người, có điểm không rõ ý tứ trong lời nói của nàng, bất quá hiện tại đã nghĩ thông suốt.”
“Gặp được một người, ai?” Uống cháo bảo bối của hắn làm, Đông Phương Tuyệt tùy ý hỏi một câu.
Diệp An Thần nhíu nhíu mi, “Bạch Mộng Tuyết.”
“Bạch Mộng Tuyết……” Ai? Động tác uống cháo của Đông Phương Tuyệt dừng một chút, nỗ lực hồi tưởng người này, nhưng tìm kiếm một lần ký ức của mình lại vẫn như cũ phát hiện không tìm được người này.
Thấy Tổng Tài đại nhân ánh mắt nghi hoặc, Diệp An Thần mới nhớ tới, hiện tại Tổng Tài đại nhân hình như còn không biết tên nữ chính a! Vì thế hảo tâm giải thích nói: “Chính là người ngày hôm qua bị ngươi đuổi ra ngoài ấy.”
Ngày hôm qua…… Như là nhớ tới gì đó Đông Phương Tuyệt ghét bỏ nhíu nhíu mày, tùy ý nói, “Nàng cùng em nói gì đó?” Sau tiếp tục uống cháo, Đông Phương Tuyệt trên người khí lạnh tỏa ra. Diệp An Thần cau mày, nghĩ kỹ càng tỉ mỉ đem chuyện vừa rồi nói cho Tổng Tài đại nhân nghe, lại vui sướng đem suy diễm của mình cũng hoàn hoàn chỉnh chỉnh nói ra, tuy rằng sau lưng nói người khác nói bậy không phải thực tốt, nhưng Diệp An Thần vui sướng tỏ vẻ, hắn muốn ngăn chặn hết thảy Tổng Tài đại nhân cùng nữ chính có cơ hội phát triển.
“Hẳn là như vậy đi!” Nói xong suy đoán của chính mình, Diệp An Thần dò hỏi đương sự trước mặt.
Đông Phương Tuyệt thấy ánh mắt nhìn Diệp An Thần lóe lóe, nhưng trên tay lại như cũ vẫn uống cháo, làm lơ Diệp An Thần chờ mong. Thẳng đến khi đem một chén cháo uống xong mới bình tĩnh nói, “Ta chính xác ở WC trên đường gặp được quá nàng!"
“\ ( ^o^) /……” Cậu quả nhiên chính là Conan.
“Nhưng là ngày hôm qua nàng ở trong rượu của tôi uống hạ thuốc.” Đông Phương Tuyệt mỉm cười.
“( ⊙ o ⊙)……” ( ⊙ o ⊙)
Thấy Diệp An Thần kinh ngạc, Đông Phương Tuyệt lại như cũ vẫn không có buông tha hắn, mà là ăn đồ ăn trước mặt rồi chậm rì rì nói, “Em nói tôi nếu thật sự uống ly rượu kia, gặp lại nàng sẽ nói sao?” Trên mặt lộ ra một nụ cười mỉm nguy hiểm, nghĩ lúc ấy nữ nhân kia ngã vào vào trên người hắn, mùi hương cùng ánh mắt của nàng ta, mỗi thứ đều giống nhau đều làm hắn cảm thấy ghê tởm.
“( ⊙ o ⊙)……” Sẽ thế nào! Vậy nhất định là sẽ xảy ra chuyện a hỗn đản, ( ╯‵□′) ╯︵┻━┻
Nữ chủ đây là công khai đoạt nam nhân của cậu sao? Không thể tha thứ, bất quá…… Này cùng dấu hôn trên cổ nữ chính có quan hệ gì? Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tổng Tài đại nhân từ trên xuống dưới nhìn một lần. Sau đó kiên định lắc đầu, nếu dấu vết kia là của Tổng Tài đại nhân lưu lại, Tổng Tài đại nhân nhất định sẽ trước tiên cùng chính mình nói. Chẳng lẽ…… Nhưng là cũng sẽ không a! Nữ chính gặp cũng không phải là Đông Phương Đêm ngốc kia, ngay cả Đông Phương Đêm uống say đều có thể biết người làm với hắn là ai, không có đạo lý sẽ làm với nữ chính a!
“Sau đó thì sao?” Vì thế thật sự nghĩ không ra Diệp An Thần quyết định vẫn là tiếp tục nghe kể chuyện xưa đi! Rốt cuộc, Tổng Tài đại nhân cũng không phải là cái loại người ăn mệt sẽ không rên một tiếng. Hơn nữa, nhìn Tổng Tài đại nhân hiện tại trên mặt mỉm cười, cậu cảm thấy nữ chính không còn hảo hảo sống để gặp được chính mình a!
Sau đó? Đông Phương Tuyệt ở khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm: “Nếu nàng thích bị người thượng, tôi liền đáp ứng nàng.”
“……” Quả nhiên Tổng Tài đại nhân tà ác a! Yên lặng mà cấp nữ chính thắp một loạt nến.
Cho nên…… Không phải nữ chính gặp nạn Tổng Tài đại nhân anh hùng cứu mỹ nhân sao? Mà là nữ chính hạ dược không thành bị Tổng Tài đại nhân chỉnh sao?
Trừu trừu khóe miệng, nghĩ nữ chính đối chính mình nói những cái đó ý nghĩa không rõ nói, lại nghĩ trên người nàng có dấu hôn, cùng quần áo, một loạt việc xảy ra, nếu Tổng Tài đại nhân không phải vẫn luôn ở bên người hăn…… Kia hắn hiểu lầm liền sẽ là……
Cho nên…… Nữ chính đây là……? Nhưng là không có đạo lý a! Nữ chính vì cái gì muốn cho hắn hiểu lầm chuyện như vậy? Chẳng lẽ nàng đã phát hiện chính mình cùng Tổng Tài đại quan hệ ra sao?
“Hảo, không cần suy nghĩ cái này, tôi vừa rồi tra mấy trang web, tí nữa chúng ta đi nghỉ phép.” Đem notebook đẩy đến trước mặt Diệp An Thần, click mở trang web để Diệp An Thần xem.
Đi…… Nghỉ phép? Diệp An Thần lập tức thu hồi suy nghĩ, kỳ quái nhìn Tổng Tài đại nhân, “Này đều sắp tết, anh còn có thời gian đi nghỉ phép?”
“Vì cái gì không có, chuyện quan trọng tôi đều xử lý xong rồi, dư lại trợ lý là có thể làm tiếp. Hơn nữa, chẳng lẽ ta một tổng giám đốc ở sinh nhật còn không thể cho bản thân nghỉ phép sao?”
“……” Cái này đương nhiên có thể! Nhưng hiện tại thời gian này đi du lịch…… Nhìn hình ảnh trước mặt, một tờ một tờ nghiêm túc lật xem. “Chúng ta đi nơi nào?”
Vài hình ảnh phong cảnh, đối với Diệp An Thần chưa từng ra nước ngoài mà nói, đều rất hấp dẫn.
Đông Phương tuyệt ở bên cạnh cũng nghiêm túc nhìn, nghe Diệp An Thần nói xong, ở khóe miệng mỉm cười, “Chúng ta đều đi dạo một lần thế nào?”
“Đều dạo một lần?” Có điểm không thể tin tưởng quay đầu lại nhìn Tổng Tài đại nhân, Tổng Tài đại nhân hơi điên đi! Từng đó quốc gia đều dạo một lần, là muốn bao nhiêu thời gian.
“Đúng vậy! Vé máy bay tôi đều đã làm, em thích cái nào? Đến lúc đó chúng ta ở đó mấy ngày.” Đem máy tính đóng lại, kéo tay Diệp An Thần hướng đi ra ngoài. Vừa đi còn giới thiệu mấy nơi đặc sắc.
“……” Vì cái gì cảm thấy Tổng Tài đại nhân đã sớm có dự tính?
An tĩnh đi theo Tổng Tài đại nhân đi vào xe, lại nhìn Tổng Tài đại nhân một đường mỉm cười lái xe, thẳng đến khi đứng ở đại sảnh sân bay, Diệp An Thần mới nghi hoặc hỏi ra nghi vấn trong lòng, “Chúng ta hiện tại liền đi?”
“Đúng vậy!” Mà Diệp An Thần nghe được chính là Tổng Tài đại nhân mỉm cười đáp hai chữ.
“Chính là em cái gì đều không có mang.” Diệp An Thần buông tay, đây là không phải cũng quá nhanh một chút? Hơn một giờ trước Tổng Tài đại nhân mới nói với cậu muốn đi du lịch, hiện tại cậu cư nhiên cũng đã đứng ở sân bay, mà xuống, Diệp An Thần nhìn người mặc vest đen trước mặt, trong tay cầm vé máy bay, lại đi trước dẫn đường người, Diệp An Thần không chút nghi ngờ, nói không chừng lại một khắc sau cậu liền xuất hiện ở nước ngoài.
Đi theo, Đông Phương Tuyệt đi chậm lại cùng Diệp An Thần sóng vai mà đi, “Yên tâm, chứng minh của em, tôi đều mang theo, quần áo gì đó, đến lúc đó lại mua là được."
Tổng Tài đại nhân quả nhiên là thổ hào a! Nhưng hình như trọng điểm không phải ở chỗ này a! Hơn nữa, nhìn bốn phía, vì cái gì sẽ có một loại cảm giác bị bắt cóc?
|
Chương 79
Vì thế khi lại một lần đứng trên mặt đất, nhìn bốn phía đều là người da trắng, người ngoại quốc, Diệp An Thần vẫn là cảm thấy chính mình có điểm đang mơ. Rõ ràng mấy giờ trước cậu còn ở khách sạn nấu cơm cho Tổng Tài đại nhân ăn, nhưng hiện tại…… Vì cái gì cậu lại đứng ở chỗ này?
Vì thế Diệp An Thần kéo kéo áo Tổng Tài đại nhân, “Chúng ta tới rồi?”
“Đúng vậy! Bảo bối, nhưng chúng ta còn có một chuyện quan trọng phải làm nga!” Kéo tay Diệp An Thần, ở trên môi Diệp An Thần hôn một cái về sau liền mang theo Diệp An Thần ngồi trên một chiếc xe nghênh ngang mà đi.
“Chuyện quan trọng?” Chuyện gì? Bọn họ…… Không phải tới du lịch sao? Vì cái gì còn sẽ có chuyện rất quan trọng?
Diệp An Thần cau mày, nhìn Tổng Tài đại nhân, chỉ là Tổng Tài đại nhân còn không có trả lời, di động Diệp An Thần lại vang lên. Đông Phương Đêm? Nhìn di động hiện tên, Diệp An Thần nhíu nhíu mày, hắn gọi điện thoại cho mình làm gì? “Này……”
“Tẩu tử……” Mới vừa nghe được điện thoại, Đông Phương Đêm thanh âm liền từ đối diện truyền đến, mang theo điểm khóc lại run rẩy, làm Diệp An Thần có một loại dự cảm xấu.
“Ngươi…… Ngươi làm sao vậy?” Nhìn thoáng qua Tổng Tài đại nhân ở bên cạnh, Diệp An Thần cau mày hỏi một câu. Vì cái gì hắn cảm thấy vài lần Đông Phương Đêm gọi cho cậu câu đầu tiên đều là cái này.
Đông Phương Đêm xoa mũi khụt khịt, ôm chăn rụt rụt, nhìn thoáng qua cửa đang đóng về sau mới nhỏ giọng nói: “Ta…… Ta…… Ta lại làm chuyện phải xin lỗi Vũ làm xao đây?”
Chuyện phải xin lỗi Vũ? Diệp An Thần ngay từ đầu còn không có phản ứng lại, nhưng là lập tức liền mở to hai mắt, tràn đầy kinh ngạc nhìn thoáng qua có điểm nghi hoặc Tổng Tài đại nhân, thật lâu về sau mới nói ra một chữ. “…… Ngươi……”
“Tẩu tử, ô ô…… Hắn chính là cái tên hỗn đản, sớm biết rằng hắn như vậy ta liền không đi, ô ô…… Tẩu tử ngươi lại không cứu ta, ta gọi điện thoại ngươi cũng không tiếp.” Đông Phương Đêm tiếp tục xoa nước mắt mà nói, thời điểm nói còn không quên nhìn nhìn của đang đóng.
Ô ô ô…… Nhớ tới cảnh lúc đó, Đông Phương Đêm đó lại xoa xoa mũi, sớm biết rằng hắn như vậy, hắn liền nói, cái gì ôn tồn lễ độ, cái gì quân tử khiêm nhường, đều là gạt người! Ô ô ô…… Hiện tại, hiện tại hắn thật sự không còn mặt mũi gặp Vũ, hơn nữa…… Nghĩ đến lời người kia nói. Ô ô ô…… Hắn nói hắn không bao giờ bỏ qua chính mình làm xao đây? QAQ
Đối mặt Đông Phương Đêm lên án, Diệp An Thần giải thích, “Vừa rồi ở trên máy bay cho nên……”
“Di? Tẩu tử ngươi hiện tại ở đâu? Vì cái gì di động hiện lên hình như là nước ngoài.” Diệp An Thần nói còn không có nói xong, đã bị Đông Phương Đêm ngắt, nói xong một câu về sau Đông Phương Đêm còn đem điện thoại chuyển qua trước mắt nhìn nhìn, xác định chính mình không có nhìn lầm về sau liền càng thêm kinh ngạc.
Tẩu tử xuất ngoại, tẩu tử vì cái gì muốn xuất ngoại? Tẩu tử đang ở đây, vì cái gì muốn xuất ngoại?
“Ân, ta hiện tại là ở nước ngoài.” Người bên kia kinh ngạc làm Diệp An Thần có điểm nghi hoặc, cậu xuất ngoại rất kỳ quái sao? Nhưng là Diệp An Thần không nghĩ tới chính là, câu tiếp theo của Đông Phương Đêm liền làm cậu thành công mà ngây người.
“…… Tẩu tử ngươi là chuẩn bị cùng ca ca ta kết hôn đi?” Kích động mà nắm di động, thời gian này, tẩu tử xuất ngoại, chính lão ca ca nhà mình nhất định sẽ đi theo bên người, mà bọn họ hai người cùng nhau ở sinh nhật chính lão ca ca đi ra ngoài, còn sẽ vì cái gì, còn sẽ bởi vì cái gì? Đương nhiên là kết hôn a!
A a! Không nghĩ tới tẩu tử nhanh như vậy cũng đã chuyển chính thức a! Quá kích động, về sau chính mình gây ra họa gì muốn đi cầu tẩu tử liền có thể! O ( ∩_∩) O ̄ ̄ về sau chính mình rốt cuộc không cần ở một người chơi game. Ô ô…… Ngẫm lại cuộc sống về sau tại sao lại cảm thấy kích động a!
Sao, như thế nào sẽ? Kết…… Kết hôn? “( ⊙o⊙)…… Không, không phải……” Đi!
Nhìn Tổng giám đốc đại nhân trước mặt, Diệp An Thần cảm thấy hẳn là cậu suy nghĩ nhiều đi! Tổng Tài đại nhân chỉ là nói đi du lịch a! Kết hôn gì đó…… Căn bản đề đều không có nói a!
“Bằng không ngươi hiện tại ra nước ngoài làm gì.” Hắn mới không tin hiện tại, chính lão ca ca nhà mình còn rảnh bồi tẩu tử ra nước ngoài du lịch. Phải biết rằng, hiện tại, bình thường chính là vội đến chân không chạm đất a! Nhưng hiện tại…… Nếu không đi kết hôn, lão ca ca kia cái kia là một tên cuồng làm việc sẽ vứt bỏ văn kiện mà đi ra nước ngoài sao?
Là…… Đúng vậy! Hơn nữa vừa rồi Tổng Tài đại nhân giống như cũng nói có một chuyện quan trọng phải làm, hơn nữa…… Cái quốc gia này giống như còn thật sự cho phép đồng tính đăng ký kết hôn, chẳng lẽ…… Không phải là thật sự đi!
Không thể nào! Hẳn là sẽ không…… Đi! Ngốc ngốc nhìnTổng Tài đại nhân. Ở thời gian Tổng Tài đại nhân cùng chính mình đi du lịch gì đó thật sự không thích hợp a, nhưng là nếu Tổng Tài đại nhân mục đích là kết hôn mà nói…… Giống như hết thảy đều nói được a!
Cho nên……
“Tuyệt, chúng ta hiện tại đi chỗ nào?” Nuốt một ngụm nước miếng về sau, Diệp An Thần cảm thấy, vẫn là hỏi rõ ràng, bằng không chính mình hiểu lầm gì đó, quả thực không cần quá cảm thấy thẹn a!
Diệp An Thần cầm điện thoại, cũng đã nghe không bên kia Đông Phương Đêm đang nói cái gì, chỉ là vạn phần khẩn trương chờ đợi Tổng Tài đại nhân trả lời.
“Ta còn có việc, gọi lại a!” Mà Đông Phương Đêm ở nhìn thấy kia cửa đang đóng mở ra khi, vội vàng đối với Diệp An Thần nói một câu về liền tắt điện thoại, về sau còn nhanh chóng đem điện thoại giấu đến phía sau.
Nhưng là liền tính đã thập phần nhanh chóng, từ phòng tắm đi ra, Mộc Ôn Viễn vẫn thấy, vừa mới gội đầu, tóc còn ở dính nước, khóe miệng mỉm cười cũng như cũ là còn, nhưng khi Đông Phương Đêm nhìn thấy Mộc Ôn Viễn lại co rúm một chút.
“Cùng ai gọi điện thoại hử?” Đem khăn lông vắt ở trên cổ rồi ngồi ở mép giường, nhìn tiểu miêu rúc ở trong góc, Mộc Ôn Viễn bắt lấy móng vuốt tiểu miêu móng vuốt đem hắn kéo đến trong lòng. Nguyên bản hắn còn nghĩ hắn phải đi tìm tiểu miêu này, không nghĩ tới nhanh như vậy liền gặp, bất quá…… Khóe miệng mỉm cười một chút, nhìn người trong lòng ngực không ngừng giãy giụa có ý đồ thoát đi, hắn ôm ấp tiểu miêu, tuy rằng sẽ cắn nhưng thực đáng yêu, nhưng là làm tiểu miêu hoàn hoàn toàn toàn thuộc về chính mình mà nói, nói vậy về sau sẽ càng thêm đáng yêu đi!
“Ngươi…… Ngươi buông tay, ta cũng phải đi tắm rửa.” Ở trong ngực Mộc Ôn Viễn giãy giụa trong chốc lát, lại phát hiện người nam nhân này tuy rằng nhìn qua không phải cường tráng, nhưng là sức lực kia, Đông Phương Đêm cảm thấy hai người bọn họ chênh lệch thật lớn.
Ô ô…… Hắn muốn về nhà……TAT
“Ta với ngươi cùng nhau tắm.” Tiến lên ở trên mặt của Đông Phương Đêm không biết là do phẫn nộ hay là thẹn thùng mà mặt phiếm hồng hôn một cái, Mộc Ôn Viễn liền muốn tiến lên bế Đông Phương Đêm.
“Không cần…… Ngươi…… Ta…… Ta không.” Hắn mới không cần cùng hắn tắm đâu! Gắt gao mà ôm chăn, ô ô ô…… Tẩu tử hắn hiện tại rốt cuộc phải làm xao đây? Ô ô…… Sớm biết rằng như vậy hắn sẽ không đi gặp Mộc Ôn Viễn. Trộm từ khe hở ở chăn nhìn Mộc Ôn Viễn vẫn cười ôn nhu, ở trong miệng kêu một câu mặt người dạ thú, lại nhìn cửa lớn nghĩ, nghĩ hiện tại cái khoảng cách này, nếu chính mình chạy trốn mà nói, thành công tỷ lệ sẽ có bao nhiêu?
“Ca ca ngươi muốn cùng người kia kết hôn?” Mang theo tiếng cười, vừa nghe liền biết chủ nhân nhất định thập phần ôn hòa. Mộc Ôn Viễn dựa vào đầu giường, tay đặt ở trên tiểu miêu trốn tránh trong chăn, nhìn chăn hở kia một đôi mắt lấp lánh, Mộc Ôn Viễn liền cảm thấy tâm tình của mình càng thêm tốt.
Vì thế thừa dịp tiểu miêu không chú ý, một phen xốc chăn, đem tiểu miêu đè ở dưới thân, nhìn tiểu miêu trên người nơi nơi đều là ấn ký của chính mình, nắm tay tiểu miêu thật chặt, “Nếu không chúng ta cũng đi kết hôn đi!”
Nói giỡn đi! Bị một nam nhân đè ở dưới thân, nhìn đường cong kia, chỗ nên có thịt thì có thịt. Nhưng quan trọng nhất chính là một thân toàn dấu hôn hồng hồng cùng dấu răng, Đông Phương Đêm cảm thấy chính mình hiện tại không nên nghĩ kết hôn, hiện tại hắn có phải hay không nên là tìm một mặt tường trực tiếp đâm chết?
Ô ô ô…… Vũ a, người ta thực xin lỗi ngươi, nhưng là người xấu thật sự quá cường đại, hắn vô lực phản kháng a!
“Không nói lời nào chính là đồng ý?” Nguyên bản nói ra lời kết hôn, Mộc Ôn Viễn biết chính mình là có điểm xúc động, nhưng khi nhìn thấy tiểu miêu lóe sáng đôi mắt cùng ấn ký trên người người nọ, Mộc Ôn Viễn liền cảm thấy, kỳ thật đem người này hoàn toàn giam cầm ở bên người chính mình, cũng khá tốt.
Khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm, không giống ngày thường ôn nhu giống nhau, hiện tại chỉ là ngẫm lại, như vậy ý niệm cư nhiên cũng đã áp không được, xem ra…… Hôn lên tiểu miêu vẫn như cũ còn giãy giụa, người này, hắn sẽ không buông ra.
“Không cần…… Ai muốn kết hôn, ta…… Ngô……” Chỉ nói mấy chữ đã bị hôn Đông Phương Đêm đang nhìn ánh mắt ôn nhu giống lão ca ca nhưng lại mang tính chiếm hữu kia, puả thực sắp rơi lệ đầy mặt, ô ô ô…… Hắn biết sai còn kịp hay không?
Ô ô ô…… Tẩu tử cứu mạng a……
|
Chương 80
“Đến lúc đó em sẽ biết.” Đông Phương Tuyệt mỉm cười đem người đang đơ ra ở một bên kéo vào trong lòng, nhìn phía trước nói.
“……” Hắn muốn nghe không phải những lời này được không? Tổng Tài đại nhân trả lời làm Diệp An Thần cảm thấy thất vọng, nhưng Diệp An Thần biết, nếu Tổng Tài đại nhân không nghĩ nói, chính mình như thế nào cũng không có khả năng làm Tổng Tài đại nhân trong miệng đào ra một chữ.
Tổng cảm thấy tâm rất mệt Diệp An Thần dựa vào Tổng Tài đại nhân, cưỡng chế chính mình không hề suy nghĩ đến việc kết hôn, mà là nghĩ Đông Phương Đêm kia ngốc nghếch ngay từ đầu nói những lời này, nghĩ đến Đông Phương Đêm hiện tại cùng Mộc Ôn Viễn khả năng tính ra là gia tăng rồi.
Nhưng là liền tính là như vậy, trong đầu lại vẫn sẽ không ngừng mà thổi qua mấy lời phía sau của Đông Phương Đêm, vì thế liền lại một lần lâm vào tuần hoàn.
Thẳng đến khi bị Tổng Tài đại nhân kéo tay đi vào một tòa cung điện rất là lớn, Diệp An Thần mới phản ứng lại, nơi này…… Là chỗ nào?
Tuy rằng nhìn như rất giống cung điện, nhưng bên trong người xác thật không ít, hơn nữa…… Nhìn một cặp một cặp tay nắm tay, vừa thấy liền biết là người yêu ra ra vào vào, lại nhìn cột đá trên có khắc, tiểu thiên thần cầm cung, tuy rằng không hiểu văn tự bốn phía, nhưng là hiện tại, Diệp An Thần cảm thấy nếu chính mình lại không biết nơi này là chỗ nào mà nói, liền thật sự có thể mua khối đậu hũ đâm chết.
Bị Tổng Tài đại nhân lôi kéo ngồi xuống, bên người cũng không biết khi nào nhiều hơn mấy người nước ngoài mặc tây trang, dùng ngôn ngữ Diệp An Thần hoàn toàn nghe không rõ nói, nhìn Tổng Tài đại nhân gật gật đầu, đem cho chính mình một phần văn kiện, về sau chuyển qua trước mặt Diệp An Thần, “Đem cái này ký.”
“Này…… Là cái gì?” Nhìn có văn kiện có điểm dày, dùng tay lật hai trang về sau Diệp An Thần quyết đoán từ bỏ. Tuy rằng hắn tiếng Anh học không phải thực tốt, nhưng vẫn là có thể thấy được, tuy rằng mặt trên vẫn là tiếng Anh, nhưng tổ hợp ở bên nhau lại hình thành văn tự chính mình xem không hiểu.
“Ngươi không phải đã đoán được sao.” Đem người còn rối rắm ôm vào lòng hôn một ngụm, Đông Phương Tuyệt cười rất là sủng nịch, qua hôm nay, người này chính là của chính mình. Hoàn hoàn toàn toàn thuộc về chính mình.
Cậu không biết nói gì……
“Ngươi thật sự muốn cùng ta kết hôn!” lời suy đoán được chứng thực, Diệp An Thần vẫn rất kinh ngạc, trừ bỏ kinh ngạc bên ngoài, Diệp An Thần còn hoảng loạn, nhìn thoáng qua văn kiện trước mặt chính mình không biết nói cái gì, mỉm cười mấy lần nhưng vẫn như cũ không có nói ra thành câu, cuối cùng nhìn vẻ mặt sủng nịch của người bên cạnh, liền khẩn trương đều không có, có chỉ là cảm động cùng bất đắc dĩ.
“Tuyệt em biết anh đối em là nghiêm túc, nhưng là……” Kết hôn gì đó cậu không cần, cậu chỉ cần biết rằng, hôm nay Đông Phương Tuyệt là yêu cậu là đủ rồi.
Đông Phương Tuyệt cười cười, đem bút nhét vào trong tay Diệp An Thần, hắn làm sao không biết, bọn họ kỳ thật không cần này một tờ giấy mà gia tăng ràng buộc, nhưng là, “Tôi chính là muốn cho toàn thế giới đều biết, em là của tôi, mặc kệ là ở mặt tình cảm hay là trên pháp luật, em đều là của tôi.”
“Bá đạo!” Bá đạo…… Người này chính là bá đạo, nhưng cậu chính là thích người này, ánh mắt từ trên người Tổng Tài đại nhân dời đi, nhìn văn kiện trước mặt.
“Đây là văn kiện tiếng Trung, em nhìn xem, nếu là có cái gì không hài lòng, tôi lại đi sửa.” Đông Phương Tuyệt cười đem một văn kiện chính mình đã kí tới trước mặt Diệp An Thần.
Hỗn đản! Nhìn trước mặt văn kiện viết đơn đăng kí kết hôn, Diệp An Thần thật sự rất muốn hiện tại liền hung hăng mà cắn Tổng Tài đại nhân một ngụm. Biết rõ hắn trừ bỏ tiếng Trung liền không hiểu, người này ngay từ đầu cư nhiên còn lấy ra một phần văn kiện như vậy, nhìn hắn nghi hoặc không biết làm sao rất thú vị sao?
Bị bảo bối nhà mình dùng ánh mắt lên án Đông Phương Tuyệt dùng tay sờ sờ cái mũi của mình, hắn thật sự không dám nói, kỳ thật hắn thật sự đã yêu chết đôi mắt nhỏ mê man của bảo bối nhà mình.
Không để ý tới tổng giám đốc trung khuyển kia sủng nịch mỉm cười, khí phách đem văn kiện trực tiếp mở đến tờ cuối cùng, ký tên, Tổng Tài đại nhân liên tiếp mỉm cười, chung quanh dưới ánh mắt không dám tin tưởng của vài người, Diệp An Thần cầm trong tay văn kiện sau đoa liền có điểm không rõ, hắn cư nhiên thật sự cùng Tổng Tài đại nhân kết hôn!!
“Trở về chúng ta liền làm hôn lễ.” Thấy bảo bối nhà mình nghi hoặc mang theo kinh ngạc, Đông Phương Tuyệt tiến lên hôn lấy cặp môi thơm mê người kia.
“Ta lại không phải nữ nhân.” Né tránh Tổng Tài đại nhân hôn lần nữa, Diệp An Thần biệt nữu đem mặt hướng một bên.
Mỉm cười nhìn lão bà nhà mình biệt nữu, Đông Phương Tuyệt không để ý dắt tay Diệp An Thần, ở dưới hoàng hôn chiếu rọi xuống nói: “Chính là tôi muốn đem mọi thứ tốt nhất trên đời này đều cho ngươi.”
Đứng ở bên người Tổng Tài đại nhân, hơi hơi ngẩng đầu nhìn người cùng chính mình sóng vai mà đi, người nọ trên mặt nhàn nhạt tươi cười, nhưng là lại là tràn ngập sủng nịch, trên mặt bởi vì ánh hoàng hôn mà hồng nhuận, mặt lạnh băng trong quá khứ hiện tại nhìn không thấy chút nào, người này a……
Diệp An Thần khó được nhìn Tổng Tài đại nhân cảm thán, hiện tại là cậu, mặc kệ là ở tình cảm hay là ở trên pháp luật, đều là hắn, tay bị một người khác nắm, ấm áp, ở chung quanh đèn đường đã sáng, phát ra vầng sáng nhàn nhạt, còn nhớ rõ lúc trước hắn cùng chính mình ở trường tỏ tình cùng quang cảnh hiện tại giống nhau, hai người tay nắm tay, vẫn luôn đi……
Không biết ở về sau tương lai ra sao, khi hai người tóc đều trắng xoá, có phải hay không còn sẽ giống như hiện tại, tay nắm tay, đi ở dưới đèn đường. Nhưng là mặc kệ tương lai là cái dạng gì, hiện tại……
“Thứ tốt nhất trên đời em không phải đã có được sao.” Nghiêm túc nhìn người bên người chính mình, đã không phải lần đầu tiên nghiêm túc nhìn như thế, nhưng là mỗi một lần nhìn, đều sẽ làm hắn càng thêm say, thẳng đến khi rốt cuộc chạy thoát không được, thẳng đến…… Không bao giờ muốn thoát đi.
“Bảo bối……” Dưới hoàng hôn, Đông Phương Tuyệt hôn lên môi người bên mình, cuộc đời này gặp được ngươi, thật tốt……
Hai người tay nắm tay, nhìn ánh đèn buổi tối, dưới ánh nến lãng mạn của bữa tối, tuy rằng Diệp An Thần ép hỏi, Tổng Tài đại nhân mới khai là chủ ý của Mộ Dung Quý, nhưng là đối với người hoàn toàn không hiểu lãng mạn mà nói, ánh nến bữa tối gì đó, còn không phải là nhiều nến không phải sao...…
Nhưng khi đi vào phòng, Diệp An Thần đứng ở cửa, tuy rằng cậu không thèm để ý cùng Tổng Tài đại nhân ngủ một phòng lại cùng một giường, nhưng giữa giường cùng trong phòng đều là cánh hoa màu đỏ xếp hình trái tim?
Cậu thiệt tình không phải nữ a! Lãng mạn gì đó, cậu trước kia căn bản là trạch nam thiệt tình không hiểu đến a! Vì thế đối với Tổng Tài đại nhân EQ cùng lãng mạn cảm có hiểu biết nhất định Diệp An Thần chỉ vào nói: “Đây cũng là Mộ Dung Quý ra chủ ý?”
Nói xem Tổng Tài đại nhân rốt cuộc thỉnh giáo Mộ Dung Quý bao nhiêu?
“Không phải……” Đứng ở cửa, nhìn trong phòng hết thảy sửng sốt một chút, Đông Phương Tuyệt lắc đầu, dùng tay sờ sờ cằm, “Bất quá tôi đặt chính là phòng tuần trăng mật.”
Cho nên…… Diệp An Thần dùng ánh mắt dò hỏi Tổng Tài đại nhân.
Cho nên…… Đông Phương Tuyệt hơi hơi mỉm cười, “Nếu bọn họ đã chuẩn bị, chúng ta đây phải hảo hảo hưởng thụ đi!” Nói xong một phen bế Diệp An Thần lên, thời điểm Diệp An Thần còn không kịp kinh hô lại một phen đem Diệp An Thần ném ở giữa hình trái tim.
Quả nhiên giống như càng thêm mê người, nhìn cánh hoa trên người, Đông Phương Tuyệt bám vào người áp xuống, “Tuy rằng tôi hiện tại còn không có cho em một cái hôn lễ, nhưng tôi hiện tại liền có thể cho em một đêm động phòng.”
|
Chương 81
Dùng tay xoa xoa eo, liền tính là chung quanh cảnh sắc tốt đẹp, Diệp An Thần cũng không có tâm tình mà ngắm. Hỗn đản a! Quả thực chính là hỗn đản đến không thể hỗn đản hơn, có điểm biệt nữu muốn xoa xoa còn có mặt sau có điểm ẩn ẩn đau, nhưng là ở trên đường làm cái loại việc như vậy, Diệp An Thần làm không được.
“Còn đau sao…… Muốn nghỉ ngơi trong chốc lát hay không?” Đi ở phía sau Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt tuy rằng biết người trước mắt còn đang tức giận, nhưng bảo bối của hắn tính cách quật cường, nếu chính hắn không nói ra trước, nói không chừng người kia sẽ không nói gì.
“Muốn nghỉ ngơi anh tự mình nghỉ ngơi đi, hỗn đản!” Cũng không quay đầu lại tiếp tục đi về phía trước, Diệp An Thần giọng điệu muốn có bao nhiêu ác liệt liền có bấy nhiêu ác liệt, bởi vì vừa rồi đi nhanh về phía trước, làm nơi xấu hổ phía sau lại cảm thấy bắt đầu ẩn ẩn đau, kéo kéo khăn quàng cổ, che khuất dấu hôn xanh tím trên cổ.
Quả thực chính là mặt người dạ thú a! Liền tính là phía sau còn đau, Diệp An Thần vẫn là đi nhanh về phía trước, một tháng, suốt một tháng a! Đông Phương Tuyệt không có một buổi tối nào là ngừng nghỉ, quả thực chính là không thể tưởng tượng, quả nhiên đây chính là kết quả của trước đây cấm dục lâu sao?
Hung tợn mà nghiến răng, nhìn người đi đến bên cạnh mình, cúi đầu, là có thể thấy người kia có một đôi chân thon dài, nhớ tới đồ vật gây họa giữa hai chân kia, Diệp An Thần dùng sức bẻ bẻ tay, luôn có một loại cảm giác muốn tự mình cắt bỏ nó a! Miễn cho sau này còn gây tai họa cho cậu!
“Như thế nào? Thần đây là không thỏa mãn sao?” Tổng Tài đại nhân đã hoàn toàn thay đổi hình tượng ở khóe miệng gợi lên một nụ cười mỉm tà mị, muốn đi đến hôn lên đôi môi hồng nhuận, nhưng thời điểm đụng đến Diệp An Thần lại bị dùng tay ngăn lại, nhìn Tổng Tài đại nhân liếc mắt một cái, Diệp An Thần cảm thấy rất phẫn nộ, vẫn là nên cắt!
Không đánh lén thành công Đông Phương Tuyệt dùng tay sờ sờ mũi. Tuy rằng hắn biết là hắn sai, hắn cũng muốn khắc chế, nhưng tưởng tượng người bên người ngon miệng như vậy, Đông Phương Tuyệt liền cảm thấy, hắn còn có thể khắc chế như thế nào a!
Bất quá nghĩ đến, hắn cũng phải khắc chế một chút, nói cách khác…… Nói không chừng sinh hoạt của chính mình về sau liền thật sự muốn kết thúc, bất quá…… Đuổi kịp người phía trước, lại lần nữa cùng hắn sóng vai mà đi, bất quá…… Nhìn người bên cạnh, này thật sự là một bài kiểm tra nghị lực của hắn a! Xem ra về sau chỉ có thể tắm nước lạnh.
“Làm sao vậy?” Diệp An Thần đang đi thù ngừng lại, Đông Phương Tuyệt hướng phía Diệp An Thần nhìn, khi thấy ở nơi đó có hai người ôm hôn cũng không khỏi ngẩn người.
“Vì cái gì bọn họ lại ở chỗ này?” Quên mất chính mình hiện tại còn đang giận dỗi, Diệp An Thần tràn đầy kinh ngạc hỏi Tổng Tài đại nhân ở bên cạnh. Tuy rằng hình ảnh trước mặt rất là duy mĩ (1), nhưng Diệp An Thần vẫn là muốn nói, vì cái gì Mộ Dung Quý cùng Bạch Tịch Vũ lại ở chỗ này? Ở chỗ này còn chưa tính, vì cái gì còn…… Hôn nhau?
(1) Duy mĩ: tui không hiểu, cầu cao nhân.
Vì thế xin giúp đỡ nhìn về phía Tổng Tài đại nhân, hy vọng có thể lấy chỉ số thông minh của Tổng Tài đại nhân giúo mình giải thích một chút.
“Cái này tôi cũng rất hiếu kì a!” Đông Phương Tuyệt nhún nhún vai, gần đây hắn vẫn luôn cùng bảo bối của hắn ở bên nhau, cho nên Mộ Dung Quý vì cái gì lại ở chỗ này hắn thật sự là không biết.
“Chúng ta muốn qua đấy hay không?” Nếu là ngày thường, thấy hai người bọn họ nhất định sẽ qua chào hỏi một chút, nhưng là hiện tại, nhìn hai người hôn nhau mà làm lơ quần chúng chung quanh, Diệp An Thần có điểm do dự, nhưng khi Diệp An Thần còn do dự, Đông Phương Tuyệt liền kéo tay cậu đi.
Kéo tay Diệp An Thần đứng ở bên cạnh vây xem, thẳng đến khi hai người hôn môi tách ra, Đông Phương Tuyệt mới tiến lên một bước đi đến trước mặt hai người.
“Oa! Ngươi…… Ngươi……” Hiển nhiên đột nhiên xuất hiện, Tổng Tài đại nhân làm Mộ Dung Quý kinh ngạc, tay đặt ở miệng trước ho khan hai tiếng, sửa sang lại một chút đầu óc chính mình quá mức kinh ngạc, Mộ Dung Quý lại khôi phục nguyên dạng là một hoa hoa vô lại công tử, “A! Thật tình cờ a! Chúng ta ở đây lại có thể gặp được các ngươi.”
“Tuyệt, Thần.” Bạch Tịch Vũ da mặt hiển nhiên không có dày như Mộ Dung Quý, tuy rằng trên mặt vẫn là ôn nhu, giọng điệu cũng rất bình thường đối với hai người chào hỏi, nhưng là lỗ tai đỏ ửng lại bán đứng Bạch Tịch Vũ bình tĩnh.
“Không nghĩ tới ở chỗ này cũng có thể gặp được các ngươi, thế giới này có quá nhỏ hay không? A! Quá khổ.” Ngồi ở một quán cà phê, Mộ Dung Quý uống cà phê trước mặt, tuy rằng đã thêm rất nhiều đường nhưng vẫn cảm thấy thực đắng, cau mày, ghét bỏ lại một lần nữa bỏ thêm vài muỗng đường.
Nhìn nhìn cà phê vẫn đen nhánh như cũ, Mộ Dung Quý thiệt tình không biết chính mình hiện tại vì cái gì lại ở chỗ này! Ô ô ô…… Rõ ràng một khắc trước hắn còn cùng Vũ nắm tay nhỏ đi trên đường, hưởng thụ thế giới hai người. Vì cái gì hiện tại lại an vị ở chỗ này uống cà phê?
“Nhìn ta như vậy làm gì, lại không phải ta cũng muốn gặp được các ngươi, hơn nữa cũng không phải ta đem tiểu hôn thê bắt cóc, càng không phải ta muốn cùng ngươi như vậy ngồi lại cùng nhau.” Đối mặt ánh mắt Đông Phương Tuyệt, đã sinh ra kháng thể Mộ Dung Quý rất nhẹ nhàng nhún nhún vai, hắn thực ủy khuất a! Vì vị tiểu hôn thê cùng hắn giận dỗi, vì cái gì muốn mang Vũ của hắn đi a! Làm hại hắn hẳn phải là đang ngọt ngọt ngào ngào đi dạo phố liền biến thành ngồi đối diện với một tòa băng sơn mà uống cà phê.
Uống một ngụm lại bỏ thêm rất nhiều đường nhưng vẫn như cũ vẫn là không ngọt, kỳ quái nhìn người đối diện bình tĩnh cùng chính mình uống cà phê.
“Không phải vị hôn thê.” Làm lơ ánh mắt Mộ Dung Quý tìm tòi nghiên cứu, ánh mắt Đông Phương Tuyệt dừng ở cửa kính bên ngoài trên phố, rất bình tĩnh nói.
“Không phải vị hôn thê?” Mộ Dung Quý nhíu nhíu mi, sau đó trừng lớn đôi mắt phượng, đứng lên dùng sức mà chống bàn, nhưng vẫn như cũ là làm ly cà phê lắc lư vài cái. Kinh khủng a…… Hắn liền nói vì cái gì người này sẽ vô duyên vô cớ liền xuất ngoại du lịch, nguyên lai là như thế này a……
“Ngươi thật đúng là……” Chờ ngay từ đầu kinh ngạc qua đi, Mộ Dung Quý chậm rãi ngồi xuống, lắc đầu rất là bội phục nhìn nhìn Đông Phương Tuyệt, cầm trên tay cà phê, như là kính rượu đối với Đông Phương Tuyệt, “Hảo hảo hưởng thụ yên lặng trước bão táp đi!”
Đối với Đông Phương Tuyệt, Mộ Dung Quý đã không có lời gì để nói, tốc độ này, thật là đả kích người a! Rõ ràng một lần gặp mặt trước vẫn là một người đàn ông độc thân, nhưng hiện tại…… Nha! Quả nhiên là hắn già rồi sao? Đã theo không kịp thế giới này phát triển?
“Bão táp? Hừ…… Bọn họ còn không có năng lực quản chuyện của ta.” Đối với câu sau của Mộ Dung Quý, Đông Phương Tuyệt nói.
“Liền tính là không có năng lực quản ngươi, nhưng hắn thì sao……” Đối với cửa kính hướng Diệp An Thần chu chu môi, Mộ Dung Quý trên mặt lại lần nữa tươi cười vô lại, “Ngươi vẫn là để ý một chút đi! Bất quá…… Thật đúng là hâm mộ ngươi a……”
“Hâm mộ mà nói thì chính ngươi cũng có thể.” Dùng khóe mắt liếc Mộ Dung Quý một cái, sau đó ánh mắt liền nhìn người bên ngoài đang đi vào.
“A……” Như là mỏi mệt dựa vào trên sô pha, ngửa đầu nhìn trần nhà về sau lại một lần nữa nhìn Đông Phương Tuyệt, trên mặt hiện lên nghiêm túc, “Để ta nghĩ lại đã!”
Thân mình ngả về phía sau, lấy ống đường trên tay Bạch Tịch Vũ, chậm rãi Bạch Tịch Vũ ăn, hoàn toàn đã không còn nghiêm túc cùng ưu thương, thật giống như vừa rồi hết thảy đều là ảo giác, chỉ là, phẩm vị tinh tế trong miệng, thật như là người bên cạnh chính mình a…… Chỉ là…… Hắn…… Có thể cho người kia hạnh phúc sao?
“Đã trở lại.” Đông Phương Tuyệt mỉm cười tiếp nhận đồ trong tay Diệp An Thần.
“Kế tiếp chúng ta đi đâu?” Đem một cái ống đường giải quyết xong, Mộ Dung Quý xoa xoa tay, khinh bỉ nhìn hai người đối diện khoe ân ái, hai người dùng chung một cái ống đường lại còn không ăn nhanh như hắn.
“Chúng ta là đi hưởng tuần trăng mật, ngươi nói đi?” Không có trả lời Mộ Dung Quý, Đông Phương Tuyệt chỉ là nhàn nhạt tung ra một câu.
“Ta đây vẫn là không quấy rầy.” Mộ Dung Quý có điểm nghiến răng nghiến lợi nói, hừ…… Kết hôn, tuần trăng mật cái gì đó ghét nhất, khoe ân aia gì đó quả thực chính là không thể tha thứ a! Mắt nhìn người bên cạnh chính mình, một ngày nào đó hắn cũng muốn ở trước mặt bọn họ khoe ân ái!
|