Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia
|
|
Chương 34
“Tuyệt tỏ tình với ngươi sao?” Thời điểm Diệp An Thần còn đang chỉ vào chính mặt mình, Bạch Tịch Vũ thình lình lại nói ra một câu làm Diệp An Thần biến thành người gỗ.
“Xem bộ dáng này của ngươi, hẳn là Tuyệt đã tỏ tình!” Bạch Tịch Vũ vẻ mặt khẳng định.
Diệp An Thần vẻ mặt rối rắm cúi đầu, không đề cập tới còn tốt, giờ nhắc tới Diệp An Thần liền nhớ tới lời hứa bảy ngày trước đã qua năm ngày, đến lúc đó chính mình rốt cuộc phải trả lời như thế nào.
“Thần…… Ngươi rốt cuộc là rối rắm cái g ì?” Nhìn biểu tình của Diệp An Thần, Bạch Tịch Vũ thật tình không rõ, rõ ràng là thích không phải sao? Kia, vì cái gì còn rối rắm?
“Thực…… Rõ ràng sao?” Diệp An Thần ngẩng đầu liền thấy Bạch Tịch Vũ gật đầu, không khỏi dùng tay xoa bóp mặt, cậu cũng biết chính mình sẽ không có kết quả đoạn, nhưng là……Cậu thật sự quyết đoán không đứng dậy a!
“Ta cùng Đông Phương Tuyệt đều là nam a. Hơn nữa Đông Phương Tuyệt vẫn là người điều hành tập đoàn……” Nghĩ nghĩ, nhìn Bạch Tịch Vũ, Diệp An Thần cảm thấy, chính chỉ số thông minh của cậu rất hữu hạn, hơn nữa bởi vì biết toàn bộ cốt truyện, cho nên thực dễ dàng liền đi vào ngõ cụt. Hơn nữa, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, chính mình nghĩ không rõ, nói không chừng Bạch Tịch Vũ lại có thể thấy rõ.
“Ngươi là lo lắng người nhà Tuyệt phản đối? Yên tâm đi, bọn họ đều đã chuẩn bị tâm lý?” Bạch Tịch Vũ lắc lắc tay, một chút đều không thèm để ý nói.
Chỉ là nghe xong lời này Diệp An Thần kinh ngạc, có chuẩn bị tâm lý? Cái gì chuẩn bị?
Thấy Diệp An Thần rõ ràng không hiểu, Bạch Tịch Vũ hảo tâm giải thích nói, “Cha mẹ Tuyệt bên kia ngươi có thể yên tâm, cha mẹ hắn đều biết Tuyệt là cong, cho nên nếu các ngươi thật sự ở bên nhau, bọn họ cũng sẽ không phản đối. Ban đầu bọn họ cũng là cảm thấy Tuyệt già đầu rồi, hẳn là nên tìm một người chiếu cố lẫn nhau.”
Ha……? Lần đầu tiên biết tổng giám đốc đại ở trong mắt người khác sẽ là cong…… Nha?
“Các ngươi như thế nào có thể xác định hắn là cong?” Quá kinh khủng nha có được hay không? Diệp An Thần trộm mà xoa xoa mồ hôi trên trán.
“Ngươi đã từng gặp qua một người ba mươi tuổi mà chưa từng có bạn gaia chưa? Một người đều không có a! Thậm chí bạn gọi là con gái cũng không có?” Bạch Tịch Vũ nhún nhún vai.
Đó là bởi vì Tổng Tài đại nhân là nam chính được không, hơn nữa lại là nam chính lạnh lùng được không, mà nam chính như vậy thông thường đều là vì nữ chính thủ thân như ngọc được không? Thế nhưng liền bởi vì như vậy bị người hiểu lầm là cong? Diệp An Thần cảm thấy Tổng Tài đại nhân quá đáng thương.
“Ngươi rối rắm cái này?” Bạch Tịch Vũ giải thích xong, vẻ mặt hoài nghi nhìn Diệp An Thần.
Đương nhiên không phải……
“Còn có……” Tuy rằng rất muốn nói, nhưng trong lúc nhất thời Diệp An Thần thật không biết nói như thế nào? Về thế giới này là quyển sách, chuyện này nhất định là không thể nói, liền tính là nói, Bạch Tịch Vũ cũng nhất định sẽ không tin, nói không chừng còn sẽ mang cậu đi xem tới khoa tâm thần. Nhưng nếu không nói, Diệp An Thần lại không biết nói như thế nào nghĩ vấn của minh chính mình, a…… Quả nhiên chỉ số thông minh không đủ chính là phiền toái a!
Trong lòng tổ chức lại ngôn ngữ thật lâu, ở một bên Bạch Tịch Vũ lại không có nói nữa, an tĩnh chờ.
“Ta mấy ngày trước xem một quyển sách, nam chính cũng là tổng giám đốc, tính cách gì đó cùng Đông Phương Tuyệt là giống nhau như đúc. Ở trong sách, hẳn là nam chính cùng nữ chính ở bên nhau, nhưng đột nhiên có một người xuyên vào, vì thế nam chính thích người kia, ngươi nói người kia phải làm sao bây giờ?” Thật cẩn thận nói, nói xong về sau liền tràn đầy chờ mong nhìn Bạch Tịch Vũ, chờ đợi hắn trả lời.
“Nếu thích vậy thì liền ở bên nhau." Bạch Tịch Vũ trả lời đương nhiên.
Không nghĩ tới Bạch Tịch Vũ sẽ nói một câu như vậy, Diệp An Thần nhíu nhíu mày: “Nhưng là giữa bọn họ còn có cốt truyện
Rốt cuộc chỉ có nói mấy câu, Bạch Tịch Vũ nói không chừng còn không có hiểu chuyện quan trọng nhất trong đó, vì thế lại một lần nói: “Ân…… Ta nói kỹ càng tỉ mỉ một chút nha, nam chính ban đầu thích hẳn là nữ chính, cùng nữ chính trải qua các loại hiểu lầm sau đó ở bên nhau. Nhưng là có một ngày, thời điểm cốt truyện còn chưa có bắt đầu thì có người xuyên qua, hắn xuyên qua về sau liền phát hiện nữ chính đã tự bắt đầu cốt truyện, hơn nữa trình tự có điểm sai rồi.”
Tạm dừng một chút, Diệp An Thần tiếp tục nói: “Mà nam chính căn bản là không có đi theo cốt truyện, vì nam chính hẳn là thời điểm nhìn thấy nữ chính liền thưởng thức nữ chính, nhưng không biết vì cái gì, nam chính hiện tại đối nữ chính là…… Thấy rất phiền phức. Hơn nữa nam chính còn đối với người xuyên qua kia tỏ tình, ta nói như vậy ngươi nghe hiểu không?"
“Ân.” Bạch Tịch Vũ gật gật đầu, bất quá thấy Diệp An Thần thấp thỏm nhìn, chờ đáp án, Bạch Tịch Vũ cười khẽ ra tiếng, “Ngươi như thế nào sẽ xem tiểu thuyết cẩu huyết như vậy?”
Cậu cũng không biết a…… Vì cái gì thế giới này cẩu huyết như vậy nha! Tuy rằng trong lòng là tràn đầy bất mãn, nhưng bây giờ còn không biết phải làm sao.
“Ta cảm thấy nếu hai người đều thích đối phương, nên ở bên nhau.” Bạch Tịch Vũ nói vẫn là vẻ mặt thản nhiên, thấy Diệp An Thần há mồm, biết Diệp An Thần muốn nói gì, Bạch Tịch Vũ nói tiếp, “Vì cái gì ngươi phải để ý cốt truyện như vậy?”
“Bởi vì nữ chính chính là đi theo cốt truyện nha? Nếu về sau nam chính không cẩn thận yêu nữ chính thì sao? Hơn nữa nữ chính cùng nam chính ại một lần không cẩn thận…… Lăn giường liền có hài tử, ngươi nói……”
“Thần, tình yêu chính là không thể biết trước.” Không chờ Diệp An Thần nói xong, Bạch Tịch Vũ liền ngắt lời Diệp An Thần nói, “Tình yêu vẫn luôn là từ phía hai người, ta không thể bảo đảm cái nam chính kia nhất định sẽ không yêu nữ chính. Nhưng nếu nam chính thật sự giống Tuyệt. Như vậy, ta có thể nói cho ngươi. Người giống Tuyệt chính là một người chung thủy, yêu rồi sẽ không theo đuổi ai khác, trừ phi thật sự có sai lầm không thể vãn hồi ở giữa bọn họ phát sinh. Còn có ngươi nói cốt truyện, không phải ngay từ đầu liền không tồn tại sao? Lại đi rối rắm những cái đó, có ý nghĩa sao?”
“Ngay…… Ngay từ đầu liền không tồn tại?” Có sao? Cốt truyện không phải chỉ là thay đổi sao? Như thế nào lại không tồn tại…… Rõ ràng nữ chính vẫn là đi theo cốt truyện không phải sao……
“Thần, ngươi cảm thấy chúng ta hai cái vì cái gì sẽ ngồi ở chỗ này?” Như không có thấy Diệp An Thần nghi vấn, Bạch Tịch Vũ hỏi ra một cái vấn đề cùng vấn đề vừa rồi không hề quan hệ.
“Ta tới nói chuyện với ngươi nha……” Diệp An Thần không xác định nói, Diệp An Thần biết, Bạch Tịch Vũ nghĩ đến đáp án nhất định không phải là cái này.
“Ngươi còn nhớ rõ chúng ta làm sao lại quen biết nhau không? Ngày đó ngươi đi dạo phố vừa lúc gặp cửa hàng của ta, vì trời mưa, ngươi trốn đến trong tiệm, ngươi thích món điểm tâm ngọt, cửa hàng của ta bán đồ ngọt, ngày đó ta vừa lúc có bánh kem mới chuẩn bị tìm người nhận xét, mà ngươi gặp được liền nói thật xinh đẹp, ta làm, ngươi ăn, sau đó chúng ta nói chuyện phiếm, biến thành bạn bè, sau đó ngươi liền liên tục tới tiệm ta ăn bánh kem.” Một câu lại một câu, làm Diệp An Thần không rõ Bạch Tịch Vũ nói lời này có ý nghĩa gì.
“Nếu không có những sự kiện trên, nếu chúng ta bỏ lỡ nhau mà nói, sự việc phía sau còn có thể giống nhau sao? Liền tính là giữa chúng ta, có bất luận cái sai lầm gì đó thật nhỏ, nói không chừng hiện tại ta đều không thể làm ở chỗ này, cho nên ngươi nói…… Cốt truyện là cái gì? Thời điểm người kia xuyên qua cũng đã không tồn tại.”
“……” Nghe xong Bạch Tịch Vũ nói, Diệp An Thần cảm thấy giống như rất có đạo lý, chỉ là, “Nữ chính không phải đang đi theo……” Cốt truyện đi sao?
“Không có! Nếu nàng đi theo truyện, liền sẽ không lệch lạc. Hơn nữa mỗi người sẽ có một tác phong hành, mà cái nữ chính kia, hẳn là có tâm tư, chỉ bởi vì người kia xuyên qua xuất hiện, cho nên nàng mới đem việc cần làm làm trước, nhưng nàng không có thay đổi, cho nên nàng làm vẫn là những việc đó.”
Ở một bên Diệp An Thần nghe sửng sốt, lại sửng sốt? Là như thế này sao? Ngay từ đầu nữ chính chính là muốn dùng những thủ đoạn đó có được tâm nam chính, bởi vì chính mình xuất hiện, trong đó xuất hiện sai lầm, hoặc là nữ chính trước tiên gặp được Tổng Tài đại nhân, cho nên nữ kế hoạch của nữ chính đều phải làm trước.
Nghĩ trong hiện thực hoàn cảnh nữ chính lần đầu tiên xuất hiện ở trước mặt Tổng Tài đại nhân. Cho nên, chuyện này nói cho chúng ta đạo lý chính là…… Ấn tượng đầu tiên quả nhiên rất quan trọng nha.
“Hài tử kia thì sao?” Một nửa khúc mắc mở ra, nhưng là một nửa khúc mắc lại còn ở nha!
“Ngươi cảm thấy nhân vật giống Tuyệt như vậy sẽ không cẩn thận làm nữ chính mang thai sao.” Bạch Tịch Vũ đặc biệt nhấn mạnh ba chữ không cẩn thận, càng khinh bỉ nhìn Diệp An Thần liếc mắt một cái, thuận tiện xem thường bồi thêm một câu, “Nếu thật sự có không cẩn thận, hiện tại những công tử ở xã hội thượng lưu đã có một đội bóng.”
Ngạch, bị xem thường…… Nhưng là không biết vì cái gì nghe Bạch Tịch Vũ nói xong, Diệp An Thần cảm thấy nhẹ nhàng rất nhiều, giống như gánh nặng trên người chính mình đều được dỡ xuống.
|
Chương 35
“Thích chính là thích, yêu chính là yêu, ở bên nhau cũng chỉ có như vậy thôi, chỉ cần tìm đúng người, vì cái gì lạu không thử?” Thời điểm Bạch Tịch Vũ rời đi, rất tùy ý mà nói một câu, chỉ là một câu này, lại làm Diệp An Thần suy nghĩ rất lâu.
Hiện tại cậu không còn băn khoăn bất luận cái gì, mà Đông Phương Tuyệt lại biến câu hỏi duy nhất trong đầu cậu. Đích xác, thích chính là thích, yêu chính là yêu, lão tử chính là yêu nam nhân của nữ chính thì phải làm sao đây? Nhưng cũng không có ai quy định nam chính thì không thể yêu.
Hiện tại cốt truyện đều đã thay đổi, vì cái gì Tổng Tài đại nhân liền không thể cùng cậu tương thân tương ái? Đột nhiên từ trên giường đứng lên, đụng đến chân đau làm Diệp An Thần muốn rớt nước mắt, nhưng trái tim lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Đột nhiên rất muốn nhìn Tổng Tài đại nhân, muốn chính miệng nói cho hắn, lão tử nghĩ kỹ rồi, về sau ngươi chính là của ta, nếu dám ở sau lưng lão tử đi tìm nữ chính, vậy ngươi liền chậm rãi mà quỳ ván giặt đi thôi!
Vì thế sau khi rốt cuộc đã nghĩ kỹ, Diệp An Thần lại có thể ngủ mà không hề gặp ác mộng, ngày hôm sau khi chuông cửa vang lên mới tỉnh lại, trong nháy mắt Diệp An Thần còn mơ hồ, nhưng khi nghe tới tiếng chuông cửa kêu, trong nháy mắt liền vui vẻ.
Sờ soạng khóe miệng một phen, phản ứng đầu tiên chính là vọt vào WC, vừa mở vòi nước, chuẩn bị đem nước hất lên mặt. Lại nhớ tới trước kia chính mình thấy Tổng Tài đại nhân đều là cái dạng này, đột nhiên chính mình không như vậy, có phải hay không có điểm khẩn trương.
Ở trong gương soi soi, trên mặt vẫn còn dấu vết khi mới ngủ dậy, tóc cũng tán loạn, đem áo ngủ giật, nhìn chính mình trong gương, vẫn cảm thấy có điểm khác. Dùng tay vỗ vỗ mặt mình, đi ra khỏi WC, nghe chuông cửa, tay cầm tay nắm cửa, đầu óc lại do dự, sau khi mở cửa, thấy Đông Phương Tuyệt thì phải nói cái gì?
Trong lòng gian nan nói thử mấy câu, trước kia không phát hiện chính mình thích Tổng Tài đại nhân, thời điểm gặp Tổng Tài đại nhân cũng chỉ có như vậy, thuận theo tự nhiên liền có thể có một chút khẩn trương, cũng không giống như bây giờ, chỉ cần tưởng tượng đến khi mở cửa, thấy chính là Tổng Tài đại nhân, mặt cũng đã bắt đầu đỏ lên, mà tim đập cũng dồn dập.
Dùng tay che lại tim, hít một hơi thật sâu, đột nhiên mở cửa…… Nhưng khi mở cửa, trong nháy mắt lại đơ ra tại chỗ? Ân…… Ha……?
Chớp chớp mắt? Người này? Là ai? Gãi gãi đầu, đầu óc trong nháy mắt lại chết máy.
Thế gian bi ai nhất chính là cái gì, trước kia Diệp An Thần không biết, nhưng hiện tại Diệp An Thần lại cảm thấy, thế gian nhất bi ai không gì hơn là ngươi mở cửa ra, lại phát hiện người nọ không phải người ngươi chờ a! Ô ô…… Nếu hiện tại trước mặt không phải là một mỹ nữ, mà mỹ nữ này nếu không phải là mỉm cười nhìn cậu mà nói, Diệp An Thần hiện tại muốn bụm mặt rơi lệ.
“Cái kia…… Có việc sao?” Tuy rằng trong lòng đã bi ai muốn chết, nhưng Diệp An Thần vẫn phản ứng rất nhanh.
"Tôi là trợ lí của tổng giám đốc Đông Phương, Trần Hân, vì Diệp tiên sinh.à đưa cơm.” Mỹ nữ mặc đồ công sở, khóe miệng gợi lên một nụ cười mỉm, đem đồ xách ở trong tay chuyển qua trước ngực, mà trên mặt nụ cười cũng sáng lạn hơn rất nhiều.
Trợ lý……của Tổng Tài đại nhân? Nhìn mỹ nữ trước mặt, trong đầu trực tiếp phản ứng đối với mỹ nữ nói: "Chào buổi sáng.” Sau đó đầu óc mới tiếp tục phản ứng, sau đó lại hỏi một câu, “…… Tuyệt đâu?”
“Tổng giám đốc có việc xuất ngoại, dự tính buổi tối ngày mai mới có thể trở về.” Cầm đồ ăn trong tay để trên mặt đất, từ túi tiền lấy ra danh thiếp, đưa tới trước mặt Diệp An Thần, trên mặt cười như cũ vẫn không có chút nào thay đổi. Diệp An Thần tiếp nhận, nhìn danh thiếp màu bạc trong tay, a……Không hổ là trợ lý của Tổng Tài đại nhân, chỉ cái danh thiếp thôi cũng xa hoa a!
Cầm danh thiếp trong tay nhéo nhéo, Diệp An Thần khẳng định, danh thiếp trong tay này tuyệt đối, tuyệt đối không phải là giấy. Lại nhéo nhéo, lại nhìn màu bạc, không phải là dùng bạc làm đi!
Nghĩ đến này khả năng này, tức khắc trong đầu Diệp An Thần vụt ra một khả năng. Đó là, có phải hay danh thiếp của Tổng Tài đại nhân chính là dùng vàng làm? Nghĩ đến cái này, nghĩ đến Tổng Tài đại nhân cầm một danh thiếp ánh vàng rực rỡ đi ra ngoài. Ha hả…… Chỉ cần tưởng tượng đến hình ảnh như vậy, Diệp An Thần liền cảm thấy đặc biệt khôi hài.
“Diệp tiên sinh?” Mỹ nữ trợ lí ở một bên bị xem nhẹ mỉm cười nhắc nhở.
“A…… Thực xin lỗi, vừa rồi thất thần, cái kia hộp đồ ăn để nơi này là được, lát nữa tôi sẽ lấy vào.” Lấy lại tinh thần, Diệp An Thần có điểm xấu hổ nói.
“Không cần, tổng giám đốc nói đồ ăn này nhất định phải tự mình đưa đến bàn Diệp tiên sinh.” Trần Hân lại đối Diệp An Thần khom lưng, lộ ra một nụ cười mỉm lễ phép. Duỗi tay cầm lấy hộp đồ ăn, lần hai lại mỉm cười đối với Diệp An Thần.
Bản năng đang muốn nói cái gì, nhưng nghĩ đến tính cách của Tổng Tài đại nhân, cuối cùng Diệp An Thần chỉ có thể đem câu đã đến bên miệng nuốt trở về, nghiêng nghiêng người, để cho mỹ nữ trợ lý tiến vào. “Kia mời vào."
Nhìn đồ ăn trên bàn chính mình, Diệp An Thần nuốt nuốt nước miếng, đây là trợ lý riêng của tổng giám đốc đại nhân a! Nhưng hiện tại cư nhiên lại đưa cơm cho mình? Ha hả…… Đây là cái dạng gì đãi ngộ a! Trước kia chính là nằm mơ cũng chưa mơ thấy như vậy a! Nhưng hiện tại…… Ô ô…… Hình như là nằm mơ nga!
“Cơm trưa tôi sẽ lại đưa tới, thỉnh Diệp tiên sinh không cần lo lắng.” Lại một lần nữa đối với Diệp An Thần hơi hơi mỉm cười, “Nếu không có việc gì tôi xin phép rời đi.”
Thấy Diệp An Thần gật đầu, mỹ nữ trợ lý đối với Diệp An Thần hơi hơi cúi mình sau đó rời đi. Đóng cửa lại, Diệp An Thần chậm rì rì đi đến bàn ăn, nhìn đồ ăn trên bàn, vẫn là những món hôm trước đã ăn, dùng tay cầm khởi một cái bánh bao, cùng mấy ngày trước chính là hương vị giống nhau.
Cơm trưa cũng là Trần Hân đưa tới, mở hộp đồ ăn ra, chỉ là nhìn đồ ăn bên trong, Diệp An Thần liền biết mấy cái này nhất định là tổng giám đốc đại nhân đã nhờ người làm.
Màu sắc lại còn hương vị, mỗi cái đều ngon giống nhau, thậm chí so với mấy món hôm trước tổng giám đốc đại nhân làm còn ngon hơn. Chỉ là, Diệp An Thần ăn vào trong miệng, vẫn là cảm thấy không phải là hương vị chính mình vẫn nhớ nhung. Là bởi vì mấy món này không phải là Tổng Tài đại nhân làm sao?
Một ngày ba bữa, mỹ nữ trợ lý đều thực đúng giờ đưa tới, thậm chí ngày hôm sau bữa sáng cùng cơm trưa cũng thực đúng giờ đưa tới, nhìn đồng hồ trên cổ tay, đã chậm mười phút a! Trước đó vài lần chính là một phút đồng hồ đều không chậm a!
Ngáp một cái ghé vào trên bàn, hôm nay đã là ngày thứ bảy, vì cái gì Tổng Tài đại nhân đến bây giờ còn không xuất hiện? Không phải là do máy bay đến trễ…… Hoặc là…… Đã xảy ra sự kiện cẩu huyết gì giống trong tiểu thuyết đi?
Nghĩ nghĩ, Diệp An Thần cảm thấy rất có khả năng a! Hiện tại đều đã 6 giờ, mà Tổng Tài đại nhân liền một cuộc điện thoại đều không có, không phải là thật sự là bị tai nạn xe cộ sau đó mất trí nhớ đi! Ghé vào trên bàn suy nghĩ đến khả năng này đột nhiên ngẩng lên, sửng sốt hai giây sau, Diệp An Thần lại ở bò lên trên bàn.
Ha hả…… Có đôi khi suy nghi nhiều quá sẽ hù chết người a! Còn đâm xe? Ha hả…… Về sau suy nghĩ nhiều vẫn là không nên đi!
Mắt nhìn đồng hồ trên cổ tay, hơi giật giật, đồng hồ cũng là Tổng Tài đại nhân đưa chính mình, nguyên bản vẫn luôn bị chính mình đặt ở ngăn kéo, hai ngày này mới lôi ra mang, tuy rằng rối rắm một thời gian.
Nhưng nghĩ chính mình hiện tại đều quyết định cùng Tổng Tài đại nhân ở bên nhau, đồ Tổng Tài đại nhân đưa, như thế nào cũng nên dùng không phải sao?
Hơn nữa……Cái đồng hồ này, hẳn là Tổng Tài đại nhân rất quý trọng đi! Nếu hắn thấy chính mình mang có phải sẽ vui vẻ một chút? Từ từ nghĩ, nhưng thực mau Diệp An Thần lại dùng sức lắc đầu, trên mặt cũng hơi hơi phiếm hồng. Dù sao chính mình đeo, mà đây cũng là câu trả lời cho câu hỏi bảy ngày trước. Không biết Tổng Tài đại nhân có hiểu ý cậu hay không.
Khi Diệp An Thần rất ngạo kiều mà nghi, chuông cửa lại vang lên, sờ sờ bụng chính mình, vỗ vỗ mặt chính mình, đem suy nghĩ đều chụp đi.
Chỉ là……Thời điểm mở cửa, trong nháy mắt, nhìn người đứng trước mặt mình, Diệp An Thần lại ngây người, chỉ có thể theo bản năng mà nói: “Tuyệt……”
|
Chương 36
Hơi hơi giương miệng, Diệp An Thần cảm thấy chính mình có phải đã xuất hiện ảo giác? Vừa rồi còn đang nghĩ đến Tổng Tài đại nhân, nhưng hiện tại mở cửa thì Tổng Tài đại nhân liền xuất hiện trước mặt? Cái này không khoa học a!
“Thấy tôi xuất hiện ở chỗ này thực kinh ngạc sao?” Đông Phương Yuyệt khom lưng ở trên má Diệp An Thần hôn một cái, sau đó ôm Diệp An Thần vào nhà.
Đem hộp cơm trong tay để lên trên bàn, mở ra, “Nguyên bản là muốn tự mình làm. Chỉ là thời điểm trở về bị chậm, liền ở bên ngoài tùy tiện mua một chút. Bất quá tí nữa liền mang em đi ra ngoài ăn ngon, hiện tại ăn một chút lót dạ thì tốt rồi.”
“Cái kia kỳ thật…… anh không cần phiền toái như vậy a. Em không kén ăn.” Đã bị đặt lên ghế, trong tay còn bưng một bát cơm, Diệp An Thần nhìn Đông Phương Tuyệt không ngừng gắp đồ ăn cho mình mà nói.
Đem một khối thịt kho tàu gắp bỏ vào bát Diệp An Thần, thuận tiện thời điểm Diệp An Thần ngẩng đầu trộm thơm một cái, rồi mới nói: “Chính là, tôi muốn đem em dưỡng béo a!”
"Em thực bị dưỡng tốt rồi, cho nên anh cũng không cần như vậy, hơn nữa chân em cũng sắp khỏi, về sau đừng đem cơm cho em nữa a.” Đối với hành động hôn trộm của Đông Phương Tuyệt, Diệp An Thần rất muốn tỏ vẻ đã quen a! Từ khi Tổng Tài đại nhân động kinh, chuyện như vậy Diệp An Thần cảm thấy chính mình đều đã có thể thản nhiên tiếp nhận rồi.
Tuy rằng vừa rồi khi Tổng Tài đại nhân hôn lên, vẫn cảm thấy trên mặt có điểm nóng. Nhưng là…… Hiện tại không phải nên nghĩ cái này a! Tuy rằng Tổng Tài đại nhân làm cơm ăn rất ngon, nhưng là…… Diệp An Thần vẫn cảm thấy, Tổng Tài đại nhân vội như vậy. Trước kia chính mình hành động không tiện, nhưng hiện tại tuy rằng vẫn có điểm đau, nhưng cũng đã không có gì đáng ngại, lại để Tổng Tài đại nhân một ngày ba bữa, thật sự là không thể nói nổi.
“Ân! Tôi cũng cảm thấy tôi dưỡng thực giỏi.” Đông Phương Tuyệt lại lần nữa ở khoé miệng Diệp An Thần mà hôn một cái.
Tổng Tài đại nhân, trọng điểm của anh sai rồi được chứ? Ý cậu vừa biểu đạt không rõ ràng sao? Ngài như vậy cắt câu lấy nghĩa thật sự tốt sao?
Trái tim nghe Tổng Tài đại nhân nói câu sau làm cậu muốn hét a! Diệp An Thần há mồm “Em..…”
Nếu trước kia, Diệp An Thần sẽ cảm thấy chính mình nhất định sẽ trầm mặc trong lòng mà chửi đổng. Nhưng hiện tại, Diệp An Thần cảm thấy, nếu chính mình muốn cùng Tổng Tài đại nhân hảo hảo mà ở bên nhau, hơn nữa không biết vì cái gì, lại một lần nhìn sang tổng giám đốc, Diệp An Thần lại cảm thấy có điểm không giống, lại cảm thấy chính mình đã không sợ hắn, cũng đã không có thật cẩn thận giống ban đầu.
Là bởi vì biết, chính mình đã sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng sao? Vẫn là…… Bởi vì đã biết chính mình thích người trước mắt này, cho nên liền không sợ hãi?
Chỉ là Diệp An Thần còn chưa có nói, Đông Phương Tuyệt đã từ bên cạnh lấy ra một cái hộp đem tới trước mặt Diệp An Thần.
“Đây là cái gì?” Theo bản năng hỏi, nhìn đồ vật đột nhiên xuất hiện trước mắt, Diệp An Thần quên mất muốn nói cái gì. Nhìn chằm chằm hộp quà trước mắt, chỉ là nhìn thật lâu cũng chỉ nhìn ra hộp này bên ngoài rất cao cấp, Diệp An Thần một chút cũng không có nhìn ra cái gì khác.
Quay đầu lại nhìn Đông Phương Tuyệt, thấy Đông Phương Tuyệt cũng cười nhìn cậu, Diệp An Thần nghi hoặc lại nhìn nhìn hộp trước mắt mình, nếu đặt ở trước mặt cậu, hẳn là chính là tặng cậu đi? Hoặc là ý muốn chính cậu mở ra?
Rút nơ trên hộp ra, lại ngẩng đầu nhìn Tổng Tài đại nhân liếc mắt một cái, thấy Tổng Tài đại nhân vẫn như cũ mà chỉ cười nhìn cậu không nói gì, Diệp An Thần liền lớn mật mở nắp ra, “Quần áo?” Nhìn nằm đồ nằm trong hộp, Diệp An Thần nghi hoặc lấy đặt ở trước mặt nhìn nhìn.
Quần áo may thực tốt, cầm ở trong tay lại rất mềm mại, tuy rằng giống như không biết là nhãn hiệu gì, Diệp An Thần cũng không thấy tem trên quần áo. Nhưng là đồ Tổng Tài đại nhân đem về, nhất định thuộc hàng cao cấp. Không phải người ta nói, đồ càng cao cấp, mác càng làm chìm sao?
Mở quần áo ra, là một bộ tây trang? Chỉ là…… Nhìn đồ trong tay chính mình, Tổng Tài đại nhân đưa chính mình cái này là làm gì??
Liền tính cái này thực quý, lại đẹp, tây trang giống như vậy, chính cậu là không dùng được đi!
“Đi thử đi.” Đông Phương Tuyệt đem hộp quần cũng lấy ra để lên tay Diệp An Thần, “Đây là theo tôi miêu tả mà làm, đi thử xem có vừa hay không.”
…… Diệp An Thần ôm quần áo, có điểm ngốc, sau đó hắn liền nghe thấy được Tổng Tài đại nhân mang theo ý cười nói: “Chẳng lẽ là Thần muốn tôi giúp em mặc?”
Ha hả, tổng giám đốc a, ngươi tuyệt đối đừng suy nghĩ nhiều, cầm quần áo, đứng lên, hướng phòng chính mình đi đến, thẳng đến đóng cửa lại Diệp An Thần mới phản ứng, chính mình hiện tại vì cái gì lại nghe lời Tổng Tài đại nhân nói? Nhìn quần áo cầm ở trong tay, cuối cùng thở dài, đem quần áo một bộ mặc lên người.
Có câu nói rất đúng, người đẹp vì lụa. Nhìn chính mình trong gương, Diệp An Thần sửa lại cổ áo. Cậu cảm thấy không giống cậu a! Có điểm là lạ, nhưng không thể nói ra, mắt nhìn của Tổng Tài đại nhân vẫn là không tồi.
"Được chưa? Ra để tôi nhìn xem.” Thời điểm Diệp An Thần còn đối gương cảm thấy biệt nữu, ngoài cửa lại truyền đến tiếng Tổng Tài đại nhân.
“Ân……Được rồi.” Đối với cửa hô một câu, tiếp tục nhìn mình trong gương, Diệp An Thần vẫn là cảm thấy là lạ, tuy rằng tây trang này nhìn rất bình thường, nhưng như thế nào cũng là tây trang a…… Có thể nói, Diệp An Thần đời này chưa có mặc qua tây trang, hiện tại đột nhiên phải mặc…… Diệp An Thần cảm thấy không quá quen.
Lại lần nữa kéo áo khoác tây trang, Diệp An Thần liền nghe thấy tiếng mở cửa, giây tiếp theo, Đông Phương Tuyệt liền xuất hiện trước mặt, “Thật xinh đẹp.” Thời điểm Diệp An Thần không kịp mở lời, Tổng Tài đại nhân liền nói một câu.
Chỉ…… Xinh đẹp? “Anh mới xinh đẹp! Cả nhà anh đều xinh đẹp.” Tuy rằng câun lớn lên thanh tú một chút, nhưng là cậu cũng là nam được không? Tuy rằng cậu hiện tại chính xác đã cong, hơn nữa thấy thế nào cũng là thụ, nhưng cậu vẫn là nam được không? Xinh đẹp……Anh mới xinh đẹp!
Thấy tiểu lão thử tạc mao, Đông Phương Tuyệt chỉ hơi hơi cười, tiến lên, kéo đầu Diệp An Thần lại, ở trên môi hôn lên, thật lâu mới buông ra, “Cũng rất soái.” Sau khi buông ra Đông Phương Tuyệt mới bồi thêm một câu.
Có lệ…… Trên môi vẫn mang theo cảm giác ấm áp, mang theo hương vị của Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần thấy trong mắt Tổng Tài đại nhân tràn đầy ý cười, trong lòng yên lặng nói một câu.
"Thần đối với tôi là soái nhất.” Đông Phương Tuyệt dùng tay giúp Diệp An Thần sửa tóc vì bị mình làm rối, chỉ là xúc cảm mềm mại kia lại làm chính mình lưu luyến, luyến tiếc dời đi.
“Ai là của anh, anh mới là của tôi.” Đem bàn tay ở trên đầu chính mình lấy xuống, Diệp An Thần theo Đông Phương Tuyệt nói một câu. Chỉ là nói xong, mới phát hiện chính mình vừa rồi nói gì.
“Ân, tôi là của em.” Chỉ là làm Diệp An Thần không nghĩ tới, Tổng Tài đại nhân cư nhiên sẽ tiếp mình nói, lại nói câu vừa rồi làm mặt cậu liền nóng lên, đây là tự làm bậy không thể sống sao? Chỉ là…… Tổng Tài đại nhân a! Ngài thật sự không phải là thuộc tính băng sơn sao? Chẳng lẽ ngay từ đầu cậu đã xác định sai?
Vì cái gì người trước mắt này, Diệp An Thần thấy thế nào cũng không thể cùng Đông Phương Tuyệt trong tiểu thuyết liên hệ cùng nhau đâu?
|
Chương 37
Tuy rằng Tổng Tài đại nhân đã không còn băng sơn như trong tiểu thuyết. Nhưng Tổng Tài đại nhân bá đạo thì không có bị thay đổi, bị Tổng Tài đại nhân kéo ra ngoài, Diệp An Thần không thể không đi theo.
“Chúng ta đây là đi đâu a!” Thời điểm bị kéo đi Diệp An Thần liền mở miệng hỏi Tổng Tài đại nhân, nhưng chỉ nhận được câu: “Đến lúc đó sẽ biết.” Thẳng đến khi bị Tổng Tài đại nhân nhét vào trong xe, Diệp An Thần mới lại tự hỏi mà ngồi bên cạnh Tổng Tài đại nhân.
“Chúng ta rốt cuộc là đi chỗ nào?”
“Đến lúc đó em sẽ biết." Tổng Tài đại nhân vẫn trả lời Diệp An Thần như cũ, còn thuận tiện cúi người ở trên môi Diệp An Thần hôn một cái.
Diệp An Thần nhìn Tổng Tài đại nhân liếc mắt một cái, sau đó rất ghét bỏ dùng tay lau nơi Tổng Tài đại nhân vừa hôn qua, nhìn phong cảnh bên ngoài. Chỉ là do quay đầu đi mà bỏ lỡ khoé miệng Tổng Tài đại nhân gợi lên một nụ cười.
Tổng Tài đại nhân rốt cuộc là muốn mang cậu đi đâu? Nhìn ra bên ngoài, Diệp An Thần trong đầu lại không ngừng tự hỏi.
Đột nhiên thấy bên ngoài là một nhà cửa hàng lớn, Diệp An Thần cảm thấy chính mình giống như đã biết cái gì!
Dùng khóe mắt trộm nhìn Tổng Tài đại nhân một cái sau đó nhanh chóng quay đi, tiếp tục nhìn phong cảnh bên ngoài. Nhớ tới hôm nay chính ngày thứ bảy kia, Diệp An Thần liền bắt đầu khẩn trương, Tổng Tài đại nhân không phải là muốn cùng cậu đi…… Hẹn hò đi!
Tưởng tượng đến cái khả năng này, Diệp An Thần liền cảm thấy càng thêm khẩn trương, không ngừng ở một bên cẩn thận hít sâu, sợ tim chính mình đập quá nhanh làm Tổng Tài đại nhân nghe được liền không tốt.
Vẫn luôn lái xe, Đông Phương Tuyệt từ lúc bắt đầu đã cảm nhận được ánh mắt luôn nhìn trộm mình, chỉ là tầm mắt chỉ nhìn thoáng qua, kế tiếp tiểu lão thử của hắn cư nhiên vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ không nói một tiếng, vì thế chỉ có thể chính mình mở miệng hỏi một câu: “Như thế nào lại vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ?”
“A! Em đột nhiên phát hiện cảnh sắc bên ngoài hôm nay thực đẹp a! A…… Thật sự đẹp a!” Rất khoa trương mà nói, Diệp An Thần nói xong liền không dám quay đầu lại. Anh anh anh…… Vì cái gì cậu sẽ nghĩ ra cái lí do vừa nghe đã biết là có lệ như vậy?
“Ha hả……” Vừa nói xong, Diệp An Thần liền nghe thấy tiếng cười của Tổng Tài đại nhân.
“Nếu như vậy em cứ tiếp tục xem đi!” Cười xong, dừng một chút, Đông Phương Tuyệt lại nói tiếp: "Tí nữa tôi sẽ giới thiệu em với mấy người.”
Phía trước xuất hiện đèn đỏ, Đông Phương Tuyệt dừng xe lại, nhìn Diệp An Thần rốt cuộc đã quay đầu nghi hoặc nhìn mình, Đông Phương Tuyệt ở khóe miệng lộ ra một nụ cười, duỗi tay, ở trên đầu Diệp An Thần xoa xoa: "Chốc nữa tới đó em phải hảo hảo đi theo tôi, biết không?” Thu hồi tay đang xoa đầu Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt theo thói quen tính cúi người ở trên má Diệp An Thần hôn một cái.
Mà đã quen, Diệp An Thần cũng lười dùng tay lau, chỉ là vừa rồi Tổng Tài đại nhân nói cái gì đó? Giới thiệu vài người cho cậu? Chẳng lẽ hiện tại không phải cùng Tổng Tài đại nhân đi hẹn hò sao? Hơi hơi cười gượng, sắc mặt bắt đầu có điểm phiếm hồng, nguyên lai…… Đều là do cậu tưởng tượng sao?
“Đây là mời em sao?” Đông Phương Tuyệt nhìn Diệp An Thần hơi hơi giương cái miệng nhỏ, nhịn không được lại cúi người hôn lên. Nguyên bản trong sách nói, để con thú nhỏ nhanh chóng tiếp nhận mình, ngày thường phải làm một ít hành động tương đối thân mật, lại tiếp xúc da thịt.
(Anh Tuyệt đem vợ ảnh như thú mà nuôi hả???)
Đông Phương Tuyệt suy nghĩ thật lâu cái gì gọi là tiếp xúc da thịt. Lại kết hợp suy nghĩ trước kia của mình, liền cảm thấy chính mình làm thực tốt. Hiện tại từ lúc bắt đầu làm như vậy, đến sau khi đã thành thói quen, mà hiện tại Đông Phương Tuyệt cảm thấy, chính mình hình như đã thích làm như vậy. Buông Diệp An Thần ra, duỗi tay sờ sợi chỉ bạc lưu lain khoé miệng Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt tiếp tục lái xe về phía trước.
Tiếp xúc da thịt gì đó, còn có thể so với hôn môi càng thêm thân mật sao?
Mà Diệp An Thần lại có điểm đông cứng tại chỗ, còn hồi tưởng động tác vừa rồi của Tổng Tài đại nhân, hiện tại Tổng Tài đại nhân đừng quá yêu nghiệt a! Làm cậu một người trước nay không có nói qua chuyện yêu đương chịu thế nào được? Hơn nữa…… Diệp An Thần yên lặng ở trong tối đan ngón tay, không dấu vết mà nhấp nhấp miệng, bên trong tràn đầy đều là hương vị của Tổng Tài đại nhân.
Rõ ràng trước kia xem tiểu thuyết, Tổng Tài đại nhân cũng chỉ là một tòa cất giấu dung nham mà thôi? Vì cái gì chính mình tới nơi này, này dung nham đã phun trào? Lại còn văng khắp nơi? Này không khoa học được không?
Tuy rằng sự thật chứng minh, tiểu thuyết không đáng tin, nữ chính đều đã bị truất ngôi, cho nên nam chính còn sẽ ra sao? Nhưng Diệp An Thần rất muốn tỏ vẻ, chính mình thiệt tình tiếp thu giang cái xấu a! Rõ ràng trước kia còn tốt, tại sao mấy ngày nay đột nhiên lại biến thành như vậy? Tổng Tài đại nhân xác định không có uống lộn thuốc sao? Vẫn là Tổng Tài đại nhân hiện tại đang bị giảm chỉ số thông minh sao? Không phải là nói trong tiểu thuyết nam chính khi gặp được nữ chính chỉ số thông minh liền biến thành số âm sao? Chẳng lẽ Tổng Tài đại nhân hiện tại lại phát tác?
Nhưng là…… Liền tính Diệp An Thần trong lúc nhất thời suy nghĩ nhiều, Diệp An Thần cũng không có quên lời Tổng Tài đại nhân vừa nói, vừa rồi Tổng Tài đại nhân nói sẽ giới thiệu cậu với vài người đi! Nói cách khác…… Bọn họ hai người hiện tại không phải đi hẹn hò? Nếu không phải đi hẹn hò nói……
“Chúng ta đây là đi nơi nào?” Diệp An Thần lại một lần nữa hỏi vấn đề vừa rồi, nghĩ đến vừa rồi chính mình, Tổng Tài đại nhân trả lời, mà sau đó còn đối Tổng Tài đại nhân mà nói: “Nếu hiện tại anh không nói cho em biết, anh tin hiện tại em sẽ nhảy xuống xe hay không.”
Nhìn nhìn tốc độ xe, Diệp An Thần rụt rụt, nhưng đối Diệp An Thần nói ra “Này hiếp” như vậy.
Khóe miệng Tổng Tài đại nhân hơi cong lên, hơi hất hất đầu, giống như là nói có bản lĩnh thì em nhảy a!
Diệp An Thần “Hừ” một tiếng, quay đầu nhìn bên ngoài, lại kết hợp với tốc độ xe hiện tại của Tổng Tài đại nhân, nghĩ nếu chính mình hiện tại mà thật sự nhảy xuống thì còn có thể sống hay không, lại nghe Tổng Tài đại nhân nói: “Mang em đi tiệc từ thiện.”
Nói xong còn an ủi tính duỗi tay ở trên đầu Diệp An Thần xoa xoa.
"Tiệc từ thiện?” Diệp An Thần rất thong thả nói ra mấy chữ kia, nghe rất quen a! Cái tên này lại giống như cốt truyện lại muốn tiếp tục a!
"Bạn đầu là không muốn đi, nhưng nơi tổ chức lại là thuê chỗ xuất bạn tôi. Tí nữa trong số những người tôi định giới thiệu cho em cũng có hắn. Mà thiệp mời cũng là hắn phát, tôi chỉ là ủng hộ mà đi thôi.”
Nguyên lai là như thế a! Diệp An Thần gật gật đầu, chỉ là trong lòng lại càng thêm khẳng định đây là cốt truyện trong tiểu thuyết muốn xuất hiện a! Nếu cậu không có đoán nhầm, tại tiệc nhất định sẽ gặp lại nữ chính…… Nhìn Tổng Tài đại nhân bên cạnh, tuy rằng biết nếu chính mình thật sự cùng Tổng Tài đại nhân sẽ ở bên nhau, sớm hay muộn sẽ phải đối đầu cùng nữ chính, chỉ là đã quá nhanh hay không? Cậu cái gì cũng chưa chuẩn bị a!
"Em có thể không đi được không?” Đây là phản ứng đầu tiên của Diệp An Thần, nhưng Diệp An Thần chỉ là không ôm hy vọng mà nói.
Nguyên bản Diệp An Thần cảm thấy Tổng Tài đại nhân sẽ nói: "Em cảm thấy sẽ được sao?” Hoặc là nói thẳng “Không được.” Nhưng Đông Phương Tuyệt lại nói: “Không có việc gì, đến lúc đó em đi theo tôi là được, hơn nữa Vũ cũng sẽ đi.”
Đối với Diệp An Thần không muốn đi, Đông Phương Tuyệt trực tiếp lý giải thành tiểu lão thử nhà mình khẩn trương, vì thế rất kiên nhẫn mà trấn an.
Nhìn ý cười nhàn nhạt của Tổng Tài đại nhân cùng sủng nịch trong mắt, Diệp An Thần đột nhiên cảm thấy, năm nhân trước mặt này cùng nữ chính có quan hệ gì? Vì ánh mắt tràn đầy đều là sủng nịch, vô luận là ai cũng đều chìn đắm vào đi!
“Chỉ cần anh không sợ em làm anh mất mặt là được.” Đem mặt quay qua một bên, làm bộ nhìn ra bên ngoài, Diệp An Thần có chút buồn bực nói.
“Ha hả…… Em là người tốt nhất trên đời? Lại vì sao sẽ làm tôi mất mặt? Liền tính là mất mặt thì thế nào? Chỉ cần tôi thích là được.” tiếng của Tổng Tài đại nhân có điểm trầm thấp, nhưng là bên trong lại có ý cười. Liền tính là không quay đầu lại, Diệp An Thần cũng biết hiện tại Tổng Tài đại nhân nhất định là đang cười. Nhìn ảnh chính mình trong cửa xe, cùng Tổng Tài đại nhân phía sau.
Diệp An Thần cảm thấy, cốt truyện đào cho cậu một cái hố, sau đó làm cậu cam tâm tình nguyện nhảy xuống. Chỉ là, Tổng Tài đại nhân…… Chẳng lẽ anh không biết là nói lời ngon tiếng ngọt như vậy là phạm quy sao?
|
Chương 38
Cuối cùng rốt cuộc đã tới nơi Tổng Tài đại nhân muốn mang cậu đi, Diệp An Thần rốt cuộc minh bạch vì cái gì Tổng Tài đại nhân lại sợ cậu khẩn trương. Xuất hiện ở trước mắt cậu đây chính là cái gì? Biệt thự? Lâu đài…… Hoàng cung a!
Cũng quá xa hoa rồi, Diệp An Thần cảm thấy hiện tại chính mình giống như là trẻ quê mới lên phố chưa hiểu đời vậy, đối với một tòa hoàng cung ánh vàng rực rỡ như vậy liền nuốt nước miếng!
Đi vào hội trường, nhìn chung quanh, Diệp An Thần chỉ có thể cảm thán, trước kia trong TV chả là gì sao? Đây mới thật thổ hào (1) a!
(1) Thổ hào: Nhà giàu.
Bị Tổng Tài đại nhân một đường đều dắt đi, thời điểm Tổng Tài đại nhân giới thiệu cậu cùng mấy bác trung niên chào hỏi, nhưng là hơn phân nửa thời gian, Diệp An Thần đều ở trạng thái ngẩn ngơ, quả nhiên lúc ấy nói câu sẽ làm hắn mất mặt kia không phải nói vô ích a!
Lại theo Tổng Tài đại nhân giới thiệu, chào hỏi, bắt tay, hỏi thăm. Làm đến nước chảy mây trôi (2), không có nửa điểm chần chờ, nhưng Diệp An Thần rốt cuộc vẫn nhịn không được, khi Tổng Tài đại nhân đi tới một góc vãn người, người tương đối ít, Diệp An Thần kéo tay Tổng Tài đại nhân tay, thành công làm Tổng Tài đại nhân quay đầu lại.
(2) Nước chảy mây trôi: Trôi chảy.
"Nười bạn kia của anh rốt cuộc là có bao nhiêu xa hoa a, có thể đem nơi này trang hoàng thành như vậy.” Nơi này bốn phía đều là ánh vàng rực rỡ làm Diệp An Thần cảm thấy hai mắt của mình đều sắp bị mù rồi được không?
“Ha hả, tôi cũng là lần đầu tiên tới, bất quá cái vấn đề này tôi cũng rất muốn hỏi.” Nói xong còn nhìn quanh bốn phía một vòng mà lắc đầu, Mộ Dung Quý phẩm vị thật sự kém a!
“Hảo, người cần gặp cũng đã gặp, chúng ta đi lên đi.” Nói xong liền kéo Diệp An Thần hướng lên tầng.
Cậu không hiểu vì cái gì vừa rồi Tổng Tài đại nhân mang cậu đã đi hai vòng rồi? Nguyên lai đây là bởi vì Tổng Tài đại nhân muốn gặp mặt vài người sao? Ha hả……Cậu thật không nghĩ tới a……
Mà càng làm cho Diệp An Thần không nghĩ tới chính là, khi chính mình cùng Tổng Tài đại nhân đi lên tầng trên, liền có mấy chục ánh mắt dừng trên người cậu…… Nếu những ánh mắt đó có thể nói, Diệp An Thần không chút nghi ngờ, hiện tại chính mình nhất định đã thành con nhím. Chỉ là, cái này chưa tính, thời điểm Diệp An Thần cúi đầu, cậu là thấy cái gì?
Nữ chính a! Tuy rằng biết nữ chính có 99% khả năng sẽ xuất hiện ở chỗ này, nhưng Diệp An Thần không nghĩ tới. Bỗng nhiên quay đầu, người nọ thật sự muốn dọa người sao? Hơn nữa nữ chính nhìn cậu như muốn nói rồi lại thôi, lại tràn đầy ủy khuất, kia…… Diệp An Thần có điểm hình dung không ra ánh mắt rốt cuộc như thế nào?
Nhanh chóng quay đầu lại, tách khỏi ánh mắt của nữ chính, Diệp An Thần nhìn mình cùng Tổng Tài đại nhân đang dắt tay nhau, có cũng quá quang minh chính đại hay không? Bất quá…… Nói không chừng nữ chính thấy Tổng Tài đại nhân là hoa đã có chủ liền sẽ buông tay? Tuy rằng biết khả năng như vậy là cực kỳ bé nhỏ a!
Nhưng là không phải đã nói, trong tiểu thuyết việc lạ gì cũng có sao? Nếu như vậy…… Diệp An Thần nắm tay thật chặt, quyết định vậy đi! Tốt nhất là mọi người đang nhìn đều có thể hiểu, Tổng Tài đại nhân đã là hoa xó chủ, ai cũng đừng cướp a!!
“Làm sao vậy?” Đi ở phía trước, Tổng Tài đại nhân cảm nhận được động tác trên tay liền quay đầu lại. Thấy Diệp An Thần gắt gao nhìn chằm chia tay bọn họ, rốt cuộc trên mặt liền lộ ra nụ cười. Khom lưng, ở bên tai Diệp An Thần nhẹ giọng nói: "Tôi muốn cho toàn thế giới đều biết, em là của tôi."
Thời điểm nghe một câu nói như vậy Diệp An Thần sửng sốt một chút, nhưng tiếp theo Diệp An Thần chỉ muốn cười khổ, này còn chưa có ở bên nhau đâu, mà tâm linh tương thông đã xuất hiện a!
Quay đầu, không đi để ý tới Tổng Tài đại nhân vẫn như cũ mà đi về phía trước, thậm còn hơi kéo Tổng Tài đại để hắn đi nhanh hơn, tuy rằng cậu cũng rất muốn tuyên bố, nhưng là…… Việc ngại ngùng như vậy nên nghĩ ở trong lòng là được, đến nỗi làm ra, ha hả…… Diệp An Thần cảm thấy chính mình không có dũng khí.
“Thẹn thùng?” Đông Phương Tuyệt đi trước hai bước đến trước mặt Diệp An Thần, nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Diệp An Thần, tâm tình thực tốt nói.
"Làm gì có? Đúng rồi, anh không phải nói còn muốn mang em đi gặp bạn anh sao sao? Giờ thì đi đâu?” Đứng ở trước hai lối cầu thang, nhìn hai bên, Diệp An Thần hỏi Đông Phương Tuyệt. Nơi này ở bên ngoài nhìn rất lớn, nhưng là khi ngươi vào bên trong sẽ phát hiện nó căn bản là mê cung a.
“Ân, là muốn gặp.” Đem người bên cạnh mình kéo vào trong lòng, Đông Phương Tuyệt nheo mắt, tâm tình thực tốt nói, “Bất quá em ngay từ đầu đã đi nhầm đường rồi.”
-_-||| liền nói đi vì cái gì cậu đã đi một lúc rồi, vì cái gì Tổng Tài đại nhân một câu cũng chưa nói? Nguyên lai ngay từ đầu liền đi nhầm a!
Rốt cuộc vẫn là đứng tại chỗ hồi lâu, nhìn đồng hồ, Diệp An Thần rốt cuộc biết chính mình là đi một đoạn đường oan uổng.
Mở cửa, phòng rất lớn, nhưng ở trong phòng lại chỉ có hai nam một nữ, trong đó một nam vẫn là Bạch Tịch Vũ. Đối với hai người khác, khi Diệp An Thần cảm thấy chính mình trong lòng hiểu rõ, Tổng Tài đại nhân cũng giới thiệu.
Mộ Dung Quý cùng Mộ Dung Tình. Nguyên bản trong tiểu thuyết là nam phụ cùng nữ phụ a! Tuy rằng đã sớm đã làm tốt chuẩn bị ở chỗ này thấy nam phụ, nhưng Diệp An Thần không nghĩ tới hôm nay cũng sẽ thấy nữ phụ trong truyền thuyết a!
Bất quá nói thật, nam phụ trong tưởng tượng của cậu không khác lắm, tuy rằng lớn lên cũng là soái không phải một chút, nhưng cũng may khí chất kia chính cậu vừa thấy cũng đã nhìn ra. Nhưng là khi nhìn đến nữ phụ, lại đem Diệp An Thần làm bất ngờ một phen.
Không phải đều nói là trong tiểu thuyết, nam phụ là để yêu thương, mà nữ phụ là để làm người hận sao. Nhưng hiện tại nhìn người ngồi trên ghế xa hoa, trong tay cầm một ly rượu vang đỏ, Diệp An Thần thật sự là không thể liên hệ với nữ phụ luôn tìm đường chết trong tiểu thuyết với nhau.
Trước mắt thấy thế nào cũng đều là mười phần mười của hình ảnh người phụ nữ quý tộc, thật sự không giống trong tiểu thuyết…… Tìm đường chết? Suy ngẫm thật lâu, Diệp An Thần vẫn là tỏ vẻ, chính mình quen suy nghĩ nhiều rồi, nhưng chuyện như vậy vẫn là nghĩ không ra a! Bất quá…… Mặc kệ như thế nào, thời điểm Diệp An Thần thấy nữ phụ, Diệp An Thần cũng đã quyết định, vì chính sinh mệnh của mình mà suy nghĩ, chính mình vẫn nên cách nữ phụ xa một chút đi!
“Nha nha…… Rốt cuộc cũng đem tiểu tình nhân ngươi giấu mang ra a!” Diệp An Thần vừa rời khỏi Tổng Tài đại nhân mà đi đến bên cạnh Bạch Tịch Vũ, liền nghe thấy Mộ Dung Quý ở trước mặt Tổng Tài đại nhân nói một câu như vậy.
“Ngươi không mở miệng không ai nói ngươi câm.” Tổng Tài đại nhân thành âm mạng theo hàn khí mà nói, đông lạnh đến Mộ Dung Quý trước mặt Tổng Tài đại nhân chà cánh tay.
Nhưng vẫn như cũ không sợ chết hướng Đông Phương Tuyệt bên người dựa: "Không phải vẫn luôn tò mò sao? Hôm nay rốt cuộc được thấy người thật a!”
Từ trên xuống dưới đánh giá Diệp An Thần, giống như là dùng tia X quang. Diệp An Thần nhịn không được quay đầu lại hướng Mộ Dung Quý nhìn, mới vừa nhìn đối phương, liền nghe thấy Mộ Dung Quý cười vẻ mặt dụ hoặc, "Người này lúc nào cũng lạnh lùng, muốn suy xét đổi người hay không? Cùng ta làm một hồi tình yêu oanh oanh liệt liệt? Ta tuyệt đối so với tên gia hỏa này ấm áp tri kỷ hơn nhiều.”
Nam phụ quả nhiên đều là sinh vật không sợ chết a! Nghe Mộ Dung Quý nói xong, Diệp An Thần cũng vừa cảm thán xong liền cảm nhận được trên người Tổng Tài đại nhân phát ra khí lạnh.
“Tìm chết a……” Một câu cảm thán nói, không phải từ miệng Tổng Tài đại nhân nói, lại là từ trong miệng nữ phụ. Rất ghét bỏ nhìn thoáng qua ca ca như muốn cách xa. Mộ Dung Thất cũng đứng lên, ngồi xuống bên người Bạch Tịch Vũ.
“Khụ khụ…… Không nói cái này, không nói cái này, đều đói bụng đi, ăn điểm tâm, ăn điểm tâm, tí nữa sẽ là không có thời gian đâu.” Mộ Dung Quý rất nhiệt tình tiếp đón.
Năm người ngồi quanh một cái bàn không phải là rất lớn, vừa một bàn. Diệp An Thần trong tay cầm cái đĩa rất tinh xảo, trên đĩa cũng là đồ ăn tinh xảo, mà trước mặt lại là một ly nước trái cây. Mà cùng chính cậu giống nhau, ở trước mặt Bạch Tịch Vũ cũng là một ly nước trái cây.
Nước trái cây không phải là do Đông Phương Tuyệt đưa, mà sở dĩ nơi này ngay từ đầu đã có nước trái cây, bởi vì Mộ Dung Quý vì Bạch Tịch Vũ mà chuẩn bị.
Theo Mộ Dung Quý nói qua, mấy ngày nay Bạch Tịch Vũ có điểm bị đau dạ dày, cho nên không thể uống rượu, cho nên hắn liền cố ý chuẩn bị nước trái cây Bạch Tịch Vũ thích nhất.
Chậm rãi ăn đồ ăn trước mặt, thường thường còn nhìn Bạch Tịch Vũ cùng Mộ Dung Quý bên cạnh, Diệp An Thần cảm thấy, ở trong mắt hắn bọn họ hai người này rõ ràng chính là cơ tình a! Như thế nào hai người kia lại không ở bên nhau?
Chẳng lẽ Mộ Dung Quý thật là một thẳng nam? Nhưng là…… Ánh mắt lại đi tới lên người Đông Phương Tuyệt, nam chính đã cong, nam phụ còn sẽ thẳng đến khi nào đi?
|