Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ
|
|
Chương 55[EXTRACT]La Thông mang theo đồ vật tới nhà Xuân Phong chính là ngày đầu tiên của trung thu, Vạn nương tuy rằng không tươi cười chào đón, nhưng vẫn là mang bánh trung thu làm một ngày trước đem ra cho người ta. Hai vợ chồng Vạn gia đều cho rằng La Thông tới cầu hôn, nào biết từ đầu tới cuối cũng không thấy hắn nói đến chuyện cầu hôn, chỉ là khách khí cung kính cùng Vạn cha nói chuyện, đợi tới khi hắn muốn đi Vạn cha không nhịn được. Hắn mang theo đồ vật tới cửa lại không nói gì, vậy không phải là muốn cho không sao? “Khụ! Chuyện của Xuân Phong và ngươi chúng ta cũng biết đôi chút, việc hôn nhân của các ngươi chúng ta có thể đồng ý, thế nhưng ngươi phải đồng ý với ta một điều kiện.” “Ngài nói!” Cũng không nghĩ tới cha Xuân Phong lại chủ động nhắc tới việc hôn nhân, trong lòng La Thông rất là vui vẻ, cho dù Xuân Phong cũng đã nói qua cha mẹ hắn đã đồng ý, hiện giờ chính thức cùng cha mẹ Xuân Phong nói chuyện hắn vẫn cảm thấy không giống thật, bởi vì hắn cảm thấy hắn không làm được gì nhiều, ban đầu nghĩ phải thực cố gắng thì chuyện này mới hoàn thành được, hiện giờ thế nhưng đã hoàn thành. Thấy phản ứng của La Thông, trong lòng Vạn cha nghĩ thầm, bộ dáng người này sao lại giật mình, chuyện này không phải đã sớm đồng ý rồi sao, hắn cũng không tin Xuân Phong không nói với tiểu tử này, bọn họ đã đồng ý. “Ừ! Tình huống nhà ta ngươi cũng đã biết, cho nên lúc các ngươi thành thân, cưới xin phải làm ở nhà ta, sau khi cưới xong các ngươi chuyển ra ngoài cũng được, ở lại trong nhà cũng có thể, tùy các ngươi.” Chuyện này Vạn cha đã cẩn thận cân nhắc qua, hắn đã có tính toán, cũng không biết La Thông có đồng ý hay không. Ai biết cũng nói, việc cưới xin làm ở nơi nào, sau này người đó sẽ làm chủ gia đình, ý của cha Xuân Phong là muốn hắn ở rể. La Thông không biết người khác có đồng ý hay không, nhưng hiện giờ hắn không muốn. Nhẹ nhàng nhíu lông mày, La Thông cũng không lảng tránh vấn đề, mà trực tiếp nói với người ta: “Thúc, chuyện này ta phải suy nghĩ đã.” La Thông đồng ý cũng Xuân Phong giúp đỡ lẫn nhau, nhưng trong lòng hắn vẫn có tự tôn không thể để cho hắn có thể yên tâm đi nhận tất cả mọi thứ của Vạn gia, hắn cảm thấy một ngày nào đó bọn họ phải đi con đường này, cũng nên là lúc hắn công thành doanh toại có thể đảm đương mọi chuyện, mà không phải hiện tại. “Thúc, ta có thể hiểu được ý của ngài, ta nghĩ như vậy, sau này ta cùng Xuân Phong có con có thể theo họ của Xuân Phong, cho dù con của chúng ta toàn bộ theo họ Xuân Phong cũng được, nhưng ta không nghĩ….” Trong lòng La Thông rối rắm, kỳ thật hắn biết mình không cần con nối dòng, không cần truyền thừa, chính hắn là một cô hồn ở dị thế này, thậm chí cũng không thuộc loại như vậy, hắn không cần chặt đứt hương khói của La gia ở nơi này, lại càng không muốn thay La gia ở nơi này truyền thừa con nối dòng, chính là…. Chính là trong lòng hắn không vượt qua được, hắn không muốn dựa vào Vạn gia mà sống. Lời nói của La Thông không giống làm bộ, vẻ mặt của hắn còn rất nghiêm túc, nhưng Vạn cha lại hồ đồ, nếu đứa nhỏ có thể họ Vạn, vì sao phải để ý việc nhỏ ấy? Vạn cha làm như vậy kỳ thật cũng chỉ là muốn tạo một đường lui cho con trai. Thành thân ở nhà, vậy Xuân Phong vĩnh viễn đều là người Vạn gia, sau này nếu La Thông không tốt với con hắn hắn liền đón con về, nếu La Thông đối tốt với hắn, hắn liền có thể yên tâm buông tay, theo bọn họ đi, nhưng hôm nay phải làm sao bây giờ? Nhất thời khó khăn, Vạn cha phụng phịu đuổi người đi, sau khi đuổi đi lại một mình sinh hờn dỗi. “Cha….” “Đứng qua một bên đi! Đừng tìm ta nói chuyện, một người hai người chỉ biết chọc ta tức giận!” kỳ thật Vạn cha cũng không phải tức giận thật sự, chỉ làm cảm thấy khó xử, lời của hắn đã nói ra ngoài, vậy phải thu hồi như thế nào đây? Hơn nữa cách vừa rồi của hắn là cân nhắc rất lâu mới nghĩ ra được, chỉ có vậy hắn mới yên tâm để cho Xuân Phong thành thân. Hai người vừa rồi nói chuyện Xuân Phong cũng không nghe được, nương không cho hắn tới đây, sau khi thấy vẻ mặt La đại ca toàn tâm sự rời đi, hắn mới nhanh chóng chạy tới, lại thấy cha tức giận, trong lòng hắn rất bất an! Mọi chuyện cũng đã đến bước này rồi, ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì. La Thông sau khi trở về cũng không rối rắm gì, hiện tại hắn có việc phải làm, hắn phải tìm ông chủ, còn phải vào thôn tìm mấy nam nhân thân thể khỏe mạnh hỗ trợ, còn phải tìm sư phó có kỹ thuật tốt, chuyện hắn phải làm còn rất nhiều, phải trước khi mùa xuân bắt đầu đem phòng ở xây xong. Advertisement / Quảng cáo Sau khi La Thông về nhà, Trương Đông Bình liền tới cửa, sau khi hắn vào cửa cũng không nói cái gì khác, trước hết phải nói móc người này một phen. “Biết tiền buôn bán không dễ kiếm rồi phải không? Chịu khổ lớn rồi phải không? Ta thấy ngươi hay là cứ theo Xuân Phong đi, trực tiếp tới ở rể, cữu cữu cữu mụ ta cái gì cũng tốt, sẽ không có chuyện đối xử không tốt với ngươi.” Khi Trương Đông Bình tiến vào tâm tình rất tốt, việc hôn nhân của hắn đã có tiến triển lớn, rất nhanh có thể có kết quả. Cũng không hỏi Trương Đông Bình sao lại biết chuyện của mình, La Thông nghĩ ngày ấy mình trở về chật vật như vậy, sợ là người toàn bộ thôn đều biết hắn ra ngoài không thuận lợi, nếu như vậy thì càng không thể đồng ý cha của Xuân Phong. “Trước đây ngươi không hay ho gì! Thất bại một hai lần thì đã làm sao? Cữu cữu ta lúc còn trẻ còn bị người ta lừa phải xin cơm về nhà, ngươi thì tính là cái gì, tốt xấu gì cũng đã trở lại, cũng không chịu khổ nhiều.” Bạc nhà ai mà lại có thể từ trên trời rơi xuống, lúc cữu cữu cữu mụ còn trẻ cũng chịu rất nhiều cực khổ, lúc cữu cữu ra ngoài buôn bán, cuộc sống trong nhà đều là dựa vào một mình cữu mụ, hơn nữa còn phải chăm sóc con cái, nếu không sao cữu cữu có thể đối tốt với cữu mụ như vậy được. “Ngươi đừng quan tâm chuyện của ta! Vẫn nên quan tâm chuyện của mình trước đi! Cha mẹ Xuân Phong tốt xấu gì cũng đã đồng ý chuyện hôn nhân của chúng ta, cũng không phải như người nào đó, bát tự còn chưa cầm được.” “Ha! Ngươi đừng nói, việc hôn nhân của lão tử đã có tiến triển, ngươi không biết phải không? Cửu Cửu nhà ta nói, cha hắn đã đồng ý cho hắn lập gia đình, đây chính là một bước tiến!” vẻ mặt Trương Đông Bình đắc ý, La Thông cũng tò mò đánh giá hắn một hồi lâu! Hắn cảm thấy ngôn ngữ và hành vi của người này theo mình thấy thì so với người thế giới này kém khá xa, có phải hắn cũng có vấn đề hay không? “Nhìn, bụi kìa!” Nhanh chóng chỉ chỉ chân trời, La Thông nhìn thử, sau đó hắn nhìn Trương Đông Bình như nhìn một tên ngốc, sau đó nói: “Ngu ngốc! Mặc kệ là bụi kê hay là bạch kê đều có thể bay đầy trời? ngươi bị điên rồi.” “…..”Haiz, mình thế nhưng bị coi như là tên ngốc! ói ra một hơi, La Thông vuốt vuốt ngực, chuẩn bị hỏi thăm người này những chuyện xảy ra ở trong thôn. La Thông muốn nói sang chuyện khác, tùy ý nói với người này một chuyện gì đó, không nghĩ tới hắn lại nghe được một tin tức lớn! “Vạn đại bá bị điên rồi sao? Cháu còn chưa đón dâu, thế nhưng còn muốn cưới vợ nhỏ, hắn không sợ bị cắm sừng sao?” Hơn nữa, đại bá nương Xuân Phong đã thê thảm rất nhiều. “Vợ nhỏ chính là tiểu thiếp phải không?” “Đúng vậy, trẻ con thông minh.” La Thông cho Trương Đông Bình một nụ cười giả tạo, Trương Đông Bình cũng trực tiếp cười chân thành với hắn: “Ha ha, sợ là ngươi đã quên, ta là biểu ca Xuân Phong, sau này các ngươi thành thân cũng phải kêu ta là ca ca! còn trẻ con? Ngươi bây giờ kêu ca sau này sẽ kêu dễ hơn một chút.” “Cút!” “ha ha, ta cút đây ~ » Sau khi Trương Đông Bình đi được một lúc, La Thông bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, hắn vừa đi mấy tháng, hiện giờ cái gì cũng phải dọn dẹp, nếu không cũng không thể ở lại. « La đại ca. » Sau khi biết cha mình sao lại mất hứng, Xuân Phong liền nhanh chóng chạy tới tìm người, hắn muốn giải thích với người này một chút. Đại khái có thể nói không có ai có thể hiểu được cha mình hơn Xuân Phong, nương hắn sau khi nói với hắn yêu cầu cha nói với La Thông, hắn liền biết là xảy ra chuyện gì. Cũng không do dự vô nghĩa, Xuân Phong nhanh chóng chạy đi tìm người nói rõ dụng ý của cha hắn. « Cha ta chỉ là tính toán cho ta mà thôi, cũng không phải là khinh thường ngươi, ngươi không cần tức giận với hắn. » « Thì ra là như vậy. » La Thông cũng hiểu Vạn cha thực mâu thuẫn, nếu phải làm việc vui ở nhà, vậy thì cần gì đồng ý cho bọn họ thành thân sau đó lại tùy bọn họ ở đâu thì ở, thì ra ban đầu tính toán là như vậy. « Xuân Phong, xem ra cha ngươi thật sự thương ngươi, ngươi thực hạnh phúc. Còn nữa ngươi yên tâm đi, làm sao ta có thể vì việc nhỏ như vậy mà tức giận, ta cũng không giận hắn, hiện giờ biết sao lại như vậy càng không có lý do tức giận, ngược lại ta còn rất bội phục hắn, cha ngươi là người rất lợi hại. » Trong lòng đột nhiên có chút chua xót, La Thông không rõ cũng là cha mẹ, vì sao có người có thể nơi chốn tính toán cho con cái, còn có người lại coi con cái như công cụ. « Trước kia ta không có phúc khí được cha mẹ yêu thương, hiện giờ nhờ phúc của ngươi xem như có một người cha tốt. Xuân Phong, ngươi yên tâm đi, sau này ta sẽ đối tốt với ngươi, cũng sẽ hiếu thuận với cha mẹ. » « Ừ ! La đại ca, ta nghĩ ra một cách, ta nói với ngươi một chút, ngươi xem có được hay không. Chính là, hiện tại ngươi đã trở lại, khẳng định bắt đầu phải xây phòng ở, lúc ấy trong nhà nhất định sẽ thực loạn, không có đất trống đón khách thì không thích hợp làm việc vui, cho nên lúc này chúng ta thành thân ở nhà ta, cũng có thể nói như vậy. Sau khi chúng ta thành thân, lại chuyển tới nơi đó, như vậy cha ta cũng vừa lòng, người trong thôn cũng sẽ không nói ra nói vào, ngươi nói như vậy có được không ? » « Được. » « Hả ? » Xuân Phong nói thật cẩn thận, chỉ sợ La Thông không đồng ý, còn muốn tiếp tục thuyết phục người này, không nghĩ La Thông có thể đồng ý dễ dàng như vậy ? vậy…. vậy lúc ban ngày sao lại không đồng ý ? « La đại ca, ta không có ý ép ngươi, ngươi có thể suy nghĩ thật tốt. » « Không cần lo lắng, ta đồng ý rồi. » Việc này như thế là tốt nhất, không tất yếu vì chút lòng tự trọng của mình, làm cho cha mẹ Xuân Phong phải lo lắng, Xuân Phong khó xử. Trong lòng sau khi đồng ý đột nhiên rất thoải mái, La Thông cảm thấy thực thần kì, vì sao sau khi nghe lời Xuân Phong nói lại tiêu tan, không rối rắm nữa. Có lẽ, là người nhà thì cần nên lo lắng cho nhau, hy sinh cho nhau, huống hồ việc này không thể nói là hắn hy sinh, nếu như thế, có thể làm cho tất cả mọi người vui vẻ thì cứ làm như vậy đi.
|
Chương 56[EXTRACT]Hôn sự sau khi được ấn định, hai người lui tới không còn kiêng dè mọi người như trước kia nữa, La Thông thậm chí cứ hai ba ngày đều chạy tới Vạn gia, nhưng mỗi lần đều chọn sau khi ăn cơm trưa xong hoặc là trước giờ cơm chiều, đưa cho người ta những thứ thú vị xong, cũng không ở lại ăn cơm, sau vài lần như thế, Vạn nương cảm thấy thật ngại ngùng, ngược lại lại chủ động mời người ở lại ăn cơm chiều. La Thông đối với tập tục sính lễ ở nơi này hoàn toàn không có khái niệm gì, hắn đại khái nghĩ muốn chuẩn bị vật gì tốt một chút, những đồ vật nào phải có, hắn cũng không rõ ràng, bởi vậy hôm nay đặc biệt mang sính lễ chuẩn bị ra, muốn cho người ta nhìn xem có chỗ nào không thích hợp. Nhận lấy thứ gì đó La Thông đưa, Van cha cũng không biết đây là thứ gì, đợi cho nhìn thấy những thứ ở phía trên trong lòng hắn có rất nhiều nghi vấn, còn không chờ hắn hỏi rõ ràng, La Thông nhìn sắc mặt người đã chủ động giải thích nói: “Thúc, ngài cũng biết đó, nhà của ta là từ bên ngoài tới, ở đây cũng không có thân thích gì, nương ta đã mất sớm, cha ta lại không thể tin tưởng được, mà có rất nhiều quy củ ta cũng không rõ ràng, cũng không có người nào nói cho ta biết. Hiện giờ trưởng bối ta thân thiết cũng chỉ có ngài và thím, cho nên ta cũng không sợ dọa người, ngươi có thể nói cho ta nghe một chút không.” La Thông vừa nói như vậy, trong lòng Vạn cha hơi có chút áy náy, lúc trước bọn họ có thành kiến với La Thông, cứ cảm thấy hắn trời sinh là một người hồ đồ, nhưng cẩn thận nghĩ lại, hắn nói cũng rất đúng. Từ nhỏ hắn đã không có mẫu thân, cha ruột lại không đáng tin cậy, trong thôn cũng không có thân thích giúp đỡ, đứa nhỏ như vậy khó tránh khỏi đi vào con đường sai trái. May mà tính hắn khẳng khái giống nương hắn, là người thiết thực, sau khi xảy ra chuyện sinh tử kia liền tỉnh ngộ. Trả lại tờ giấy trong tay, Vạn cha cũng không khách khí nữa, nói thẳng: “Chúng ta ở nông thôn, sính lễ làm gì có quy củ gì, mỗi nhà đều dựa vào bản lĩnh cùng tâm tư của mình mà chuẩn bị, chuyện này ngươi không cần cùng ta bàn bạc, cứ theo ý mình mà làm.” Sau khi ngầm đồng ý việc hôn nhân này, Vạn cha đối với chuyện của La Thông đương nhiên có lưu ý, đương nhiên cũng biết lúc hắn ra ngoài không quá thuận lợi, thầm nghĩ trên người hắn hiện giờ không có nhiều bạc, liền muốn nhắc nhở người sính lễ tùy ý là được, nhưng đột nhiên hắn cũng nghĩ tới cái hộp trong tay con trai, liền nói vòng vo với người ta: “Kiếm tiền luôn không dễ dàng, nơi nào có thể tiết kiệm thì cứ tiết kiệm, sau này không thích ngươi loạn tiêu tiền cho Xuân Phong. Xú tiểu tử kia từ nhỏ không kiếm qua một văn tiền, không biết tiền bạc khó kiếm, sau này hắn muốn cái gì hào nhoáng bên ngoài, không được mua cho hắn.” La Thông chớp chớp ánh mắt, nhất thời không hiểu được ý của Vạn cha, sao đột nhiên nói tới Xuân Phong? “Hừ! lúc trước tiết kiệm một chút, hiện giờ cần gì phải phát sầu như vậy? cái hộp hào nhoáng kia thật sự rất quý, nếu tiết kiệm cũng đã đủ tiền sính lễ rồi.” Trước đó, Vạn cha không tiếp xúc qua với La Thông, chỉ là dựa vào ấn tượng vốn có với hắn, La Thông này không phải người tốt. Đã nhiều ngày quan sát tinh tế, Vạn cha cảm thấy người này cùng La Thông lúc trước mình hiểu biết quá khác biệt, ngôn ngữ hắn hào phóng có tiến có lùi, nhưng ánh mắt hắn cùng rất chân thành, người như vậy rất ít là người xấu. Trong lòng Vạn cha buồn bực nhưng cũng rất vui vẻ, ít nhất người này so với mình nghĩ tốt hơn rất nhiều. La Thông nghe người ta nhắc tới cái hộp, mặt lập tức hơi nóng, kỳ thật không phải hắn mua, nhưng hiện giờ tuyệt đối không thể thừa nhận! Dù sao so với chuyện dầy mặt nhận lấy với thừa nhận sự thật thì đơn giản hơn! Nếu để cho cha Xuân Phong biết lại lịch của cái hộp, việc hôn nhân này của hắn lại có bất chắc nữa. Nghiêng đầu cho người ta một khuôn mặt tươi cười, La Thông cười thấy răng không thấy mắt, làm cho người ta cảm thấy hắn pha trò cho qua chuyện, trong đầu liền bắt đầu chờ mong chuyện hôn sự của hai người, hiện giờ chuyện này cuối cùng cũng có kết quả, hiện tại hắn cần làm chỉ là chọn ngày thành thân nữa thôi. Thấy người mỉm cười giống như con trai mình làm nũng, Vạn cha nhịn không được hơi nở nụ cười, cho dù là ai cũng không thể đối với người đối xử chân thành với mình mà bày ra một cái mặt thối được. Lúc La Thông trở về, là Xuân Phong cùng hắn trở về, nhưng vẫn là cha Xuân Phong dặn dò Xuân Phong đi theo, bởi vì hắn có chuyện chính giao cho bọn họ. Advertisement / Quảng cáo Hiện giờ chính là thời điểm thu hoạch quan trọng trong một năm, cũng là một năm bận rộn nhất của Vạn gia, từ chỗ con trai biết được hiệp nghị thuê đất là La Thông đưa ra, Vạn cha liền cho La Thông đi theo Xuân Phong thu tô, nhưng ruộng nước trong nhà La Thông cũng là do Xuân Phong giúp đỡ cho thuê, hôm nay hai người bọn họ phải đi thu chính là địa tô của La Thông. Ruộng nước của La Thông, bị Xuân Phong cho một góa phụ ở trong thôn thuê, phu gia phụ nhân kia họ Trương, sau khi trượng phu mất, mấy thúc bá kia đoạt đi đất vườn trong nhà, nàng một mình mang theo nữ nhi lo toan cuộc sống, ngày qua thật khó khăn. Hai người sau khi từ Trương gia đi ra, Xuân Phong lại giải thích với người này: “La đại ca, ta nghe ngươi nói nhiều chuyện ở quê nhà, nói thật, ta nghĩ không ra thế giới kia là như thế nào, nhưng ở nơi chúng ta chính là như vậy. ở trong này, không có con thừa tự hương khói sẽ bị người ta khinh thường, người giống như trương tẩu cũng không ít. Lúc nương ta còn trẻ bởi vì không sinh được con trai, khiến bà ta không vui, nương ta phải chịu ấm ức không ít, cho nên nàng mới có thể đem hy vọng tuổi già ký thác vào người ta, hy vọng ta có thể theo kỳ vọng của nàng cưới vợ sinh con không thua kém người khác.” Việc này lúc trước Xuân Phong đã nói sơ sơ với La Thông, hiện giờ hắn nhắc lại, cũng chỉ là muốn La Thông an tâm, không cần để ý sắp xếp việc hôn nhân của bọn họ. Kỳ thật trong lòng Xuân Phong cũng không yên lòng, bởi vì sau khi hắn xuất giá trong nhà chỉ còn có cha mẹ, nếu đại bá lại lấy lý do cha vô tự, muốn cướp đi tài sản trong nhà, hoặc là muốn đem tài sản trong nhà giao cho người La gia, đến lúc đó cha phải làm sao bây giờ. Xuân Phong vẫn là người rất có chủ ý, tuy rằng do diện mạo cùng tính tình, nhìn qua người rất hiền hòa dễ bắt nạt, nhưng kỳ thật trong lòng hắn chú ý rất nhiều. kỳ thật hắn nghĩ tới vấn đề này, đương nhiên cũng đã nghĩ tới phương pháp giải quyết. Tài sản không phải là thứ có thể gia tăng mà không thể giảm đi, nếu không cũng sẽ không có câu nói táng gia bại sản, hắn nghĩ nếu tương lai nhà đại bá khó xử trong nhà, cùng lắm thì khiến cho cha bán tài sản đi lấy bạc, chỉ cần đem toàn bộ đất vườn trong tay bán đi là được, đến lúc đó cha mẹ cùng bọn họ qua ngày, xem người khác có thể nói gì. La Thông cũng không biết trong lòng Xuân Phong lo lắng những thứ này, hiện giờ hắn mỗi ngày đều qua thoải mái thích ý, bởi vậy khi bọn hắn đi ngang qua Vương gia bị châm chọc, vừa mới bắt đầu La Thông còn không có phản ứng lại. “Chu mặt rỗ chết thật oan uổng, không công lại làm giá y cho người khác.” Nhìn thấy bộ dạng thân mật của La Thông và Xuân Phong, Vương lão đại thấy thế nào cũng khó chịu, lúc trước trong lòng hắn nghĩ muội muội sẽ cùng Xuân Phong thành thân, còn muốn muội muội sau này sẽ trợ cấp trong nhà, Vạn gia nhiều đất vườn như vậy, sau này trong nhà không cần sầu, nhưng làm sao có thể nghĩ tới! Tình thế sẽ biến thành như vậy! La Thông có lẽ nhất thời không tập trung nên không biết người này đang nói gì, nhưng Xuân Phong thì cái hiểu cái không, hắn hiểu được ý vừa rồi của Vương lão đại, nhưng hắn không rõ người này sao lại âm dương quái khí muốn nhắm vào hắn. Căn bản không hòa thuận thì không cần khách khí, Xuân Phong trực tiếp trả lời: “Vương lão đại, không có kiến thức thì đừng đi ra ngoài làm mất mặt xấu hổ, lời nói ra không biết ý gì thì đừng có đi khoe khoang. Chu mặt rỗ làm giá y cho người khác sao? Còn chết thật oan uổng sao? Ngươi là muốn nói nhị ca ta cùng Chu mặt rỗ cấu kết làm việc xấu sao? Bởi vì hiện giờ người lấy muội muội ngươi là nhị ca ta. Còn nữa, lời nói vừa rồi của ngươi không phải là không hài lòng nhị ca ta sao, muốn Chu mặt rỗ, ngươi có muốn ta truyền đạt lời của ngươi không?” Biết người nọ là nhằm vào hắn, nhưng Xuân Phong cũng không ngu ngốc đem chuyện này cột vào người mình, liền cố ý chọc giận người này! Quả nhiên, Vương lão đại bị lời nói của Xuân Phong làm cho tức giận trực tiếp nói: “Chu mặt rỗ chẳng lẽ không oan sao? Hắn chết không toàn thây, La Thông cùng hắn thông đồng làm bậy lại sống đắc ý! Ha, còn nói cái gì mà giữ ở trong nhà cưới vợ, hiện giờ còn không phải là muốn gả ra ngoài sao, thật sự là cười chết người! một tiểu ca nhi mà còn muốn làm một nam tử hán làm chủ gia đình, mơ mộng hão huyền!” “Oan! Sao lại không oan! Cái tên họ Vương kia, vì thỏa mãn lời đồng tình của ngươi với Chu mặt rỗ, không thì như vậy đi, ngày ta cùng Xuân Phong thành thân, cũng để cho Chu mặt rỗ cưới muội muội ngươi, như vậy hắn sẽ không oan uổng, ta nghĩ hai vợ chồng Chu gia yêu thương con mình như vậy, tất nhiên là đồng ý cưới cho con một người vợ rồi. ừ, cứ như vậy đi, Xuân Phong, chúng ta đi, đem những lời đại ca Vương gia tốt tâm nói cho hai vợ chồng Chu gia, chúc mừng bọn họ làm thân gia.” La Thông mới lười cùng người ta cãi nhau, nếu hắn luôn mồm kêu Chu mặt rỗ oan uổng, vậy bọn họ sẽ thỏa mãn hắn. La Thông dứt lời liền trực tiếp kéo Xuân Phong đi, khiến cho Vương lão đại nhanh chóng đuổi theo lớn tiếng mắng! nói giỡn sao! Muội muội hắn đã thành thân, hơn nữa cho dù chưa thành thân cũng không thể để cho Chu mặt rỗ đạp hư! Ban đầu La Thông cũng không thích Chu mặt rỗ kia, cũng không đồng ý đi gây tại họa cho Vương Lan Lan, sở dĩ nói như vậy là muốn cảnh cáo Vương lão đại giữ mồm giữ mép, hắn thấy người đuổi theo, liền trực tiếp xoay người đá vào mắt cá chân người này khiến người này ngã quỵ xuống, sau đó nhổ một bãi nước miếng lên mặt người này. “Lão tử cảnh cáo ngươi, tính tình lão tử trở nên tốt, nhưng cũng chỉ là tốt với Vạn Xuân Phong mà thôi, ngươi nếu còn dám ở trước mặt lão tử mồm miệng không sạch sẽ, lão tử giết chết ngươi! Thuận tiện, cho…. Huynh đệ chết oan của ta một người vợ!” Lại mượn hình tượng ‘La Thông’ hung ác một phen, La Thông sau khi đánh người cùng cảnh cáo trong lòng liền thư thái, lúc này mới lôi kéo Xuân Phong rời đi. Sau khi vội vàng đi một đoạn, La Thông mới cẩn thận liếc mắt nhìn Xuân Phong, ban đầu hắn còn sợ hãi Xuân Phong để ý hắn hung giữ, nhưng vừa mới xoay đầu đã thấy Xuân Phong đang cười, còn cười rất vui vẻ. “Xuân Phong?” La Thông khó hiểu, Xuân Phong vì sao lại cười vui vẻ như vậy ? « La đại ca, ngươi dữ lên thật lợi hại. » Kỳ quái, lúc cười rộ lên bộ dáng không giống ‘La Thông’, nhưng vì sao khi hung dữ lên bộ dáng lại giống như vậy ? Bộ dáng La đại ca dữ lên nhìn rất tốt. « …. » Được rồi ! thì ra là mình lo lắng vô ích. Cũng cười thoải mái theo, La Thông lại tinh tế giải thích với người này vì sao vừa rồi lại làm như vậy, Xuân Phong kiên nhẫn nghe, hai người cùng nhau nói nói cười cười đi đến La gia, thôn dân bên đường nhìn thấy bọn họ tuy cảm thấy kỳ quái, rồi lại nói không nên lời hai người này không thích hợp ở chỗ nào.
|
Chương 57[EXTRACT]Sau khi La Thông chọn ngày lành xong, liền bắt đầu chuẩn bị sính lễ để đưa đến Vạn gia, hắn hỏi mấy người già ở trong thôn, chuẩn bị cơ bản xong đâu đó, sau đó lại mua nửa con heo, một cây vải bố, mua cho Vạn cha hai vò rượu ngon, về phần Vạn nương hắn thật sự không biết chuẩn bị cái gì mới tốt, cuối cùng mua một bao trà về. La Thông cuối cùng vẫn tìm Vương bà mối vẫn một lòng tác hợp cho hắn, nhưng lúc này Vương bà mối cũng không thân thiện như lúc trước, dù sao hiện giờ La Thông cũng không được như trước kia. Ngày La Thông đi Vạn gia đưa sính lễ, Trương Đông Bình cũng đi theo, bởi vì La Thông chuẩn bị coi như cũng không ít, phải hai người cùng nhau mang đi tặng mới được. Khi thấy La Thông mang những thứ kia đến, hai vợ chồng Vạn gia nhìn thoáng qua nhau, trong lòng rất là phức tạp, nhưng hai người cũng rất vui vẻ. Người trong thôn cưới vợ, sính lễ là bạc còn chưa tính, nếu là mua đồ vật này nọ, phần lớn đều là cho nữ nhi sau khi cưới xong thì sử dụng, đã nghĩ có vợ còn muốn mang những đồ vật này về, nhưng La Thông thì rất tốt, mang đến toàn là những thứ không thể mang về, ngay cả vải bố đều là màu sắc và hoa văn người lớn tuổi yêu thích. “Đừng nhìn, sau hôm nay hai người các ngươi nên tránh gặp nhau, đừng ngu ngốc mà ở cùng nhau.” Thấy La Thông vẫn nhìn vào trong phòng, Vạn cha liền biết La Thông muốn tìm Xuân Phong, nhưng mà dựa theo quy củ, từ hôm nay hai người không được gặp nhau, cũng không thể phá hư quy củ. Tâm tư cẩn thận bị phát hiện, La Thông hơi ngượng ngùng, hắn cười cười giơ tay lên gãi gãi đầu, sau đó nhanh chóng thêm trà nóng cho Vạn cha. Đưa sính lễ không thể ở lại ăn cơm, La Thông cũng không ở lại lâu, hắn cùng Trương Đông Bình sau khi đi ra, thế nhưng gặp Lí lão tam từ nhà đại bá nương đi ra. Lí lão tam hiển nhiên là biết lần này La Thông tới để làm chi, sau khi liếc mắt nhìn La Thông, thế nhưng nở nụ cười khì khì, sau đó vẻ mặt đắc ý nói: “Haiz, tất cả đều là mệnh của người này, không phải do người không tin. Có chút người mắt cao hơn đầu, ai cũng chướng mắt, nhưng cuối cùng thế nhưng lại rơi vào tay một tên lưu manh, thật sự là làm bậy.” Lúc đi qua hai người, Lí lão tam còn huýt gió, Trương Đông Bình có thể là không chịu được vẻ mặt đắc ý của hắn, chuẩn bị tiến lên dạy dỗ người, nhưng thật ra La Thông không để ý, hắn nghĩ miệng ra vẻ ta đây thì có ích gì, Lí lão tam kia không phải cảm thấy mình hiện giờ không có miếng ngói che thân, Xuân Phong cùng mình thành thân nhất định sẽ chịu khổ, để cho hắn đắc ý hai ngày là được. “Ngươi lôi kéo ta làm chi? Hắn đánh không lại ta ! » Trương Đông Bình chưa bao giờ cảm thấy La Thông là người tốt tính, hắn cảm thấy kỳ quái, vừa rồi La Thông sao lại nhịn xuống ? Lí lão tam kia vừa rồi không phải nói bậy Xuân Phong sao ! Trương Đông Bình không rõ, La Thông đành giải thích với người này : « Ở chỗ này không thể đánh nhau, không thể phá hư hình tượng của ta được, cũng không thể để cho Vạn thúc cùng thím cảm thấy ta giống như lúc trước. » huống hồ, đợi cho Lí lão tam phát hiện những chuyện trước kia mình làm, mình cái gì cũng không cần làm cũng có thể khiến cho Lí lão tam tức chết. La Thông thế nhưng đến Vạn gia hạ sính ! Tin tức này vừa ra khiến cho toàn bộ thôn dân sợ ngây người, dù sao mọi người trong thôn đều cảm thấy việc hôn nhân của hai người mặc dù thành, vậy cũng là La Thông tới ở rể Vạn gia, nào biết Vạn Xuân Phong được gả ra ngoài, bọn họ đều cảm thấy đầu óc hai vợ chồng Vạn gia có thể là bị hư rồi ! Thế nhưng đem đứa nhỏ quản lý việc nhà gả ra ngoài, cũng không biết bọn họ sau này phải làm thế nào bây giờ. « Ta nhớ rõ hai nữ nhi Vạn gia khi xuất giá đồ cưới cũng thực dày, mặc kệ thế nào, Xuân Phong khẳng định cũng giống như vậy, La Thông kia mặc kệ như thế nào cũng là buôn bán lời. » « Nhưng hai lão kia sau này phải làm thế nào bây giờ ? Cũng không có nơi nương tựa, cũng thật là đáng thương. » « Có gì mà đáng thương, người ta có bạc, ta nghe nói năm trước ông chủ Vạn mua mười mẫu ruộng tốt, thu được rất nhiều địa tô. » Thôn dân không có việc gì làm liền thích nói chuyện nhà người khác, hiện giờ chỉ cần có mấy người tụ lại cùng nhau, thích nhất là nói chuyện Vạn gia. Có người lo lắng thay Vạn gia, nhưng cũng có người cảm thấy chuyện này khẳng định có vấn đề. Advertisement / Quảng cáo « Các ngươi đừng lo lắng cho người ta, hai vợ chồng Vạn gia là người khôn khéo, nếu không sao có thể tạo nên gia nghiệp như vậy, ta cảm thấy chủ ý của người ta rất tốt, con trai gả ra ngoài đồ vật trong nhà đều làm của hồi môn, thân thích La gia cho dù nhiều cũng không chiếm được chỗ tốt gì. » « Ngươi mới ngốc ấy ! Xuân Phong ở trong nhà, La gia mới không có cớ phân tài sản, gả ra mới có cớ ! » « Hừ ! Chỉ có ngươi mới là người thông minh ! » « Ta chỉ biết, ta so với ngươi thông mình hơn ! » Mấy người nói qua nói lại, đều có cái nhìn của mình, ai cũng cảm thấy mình nói có lý, lúc này chính Vạn cha cũng mơ mơ màng màng, hắn cảm thấy việc hôn nhân này hơi qua loa. « Tuy nói ta cũng không muốn làm khó hai tiểu tử, nhưng vẫn cảm thấy việc hôn nhân này hơi nhanh. » « Lại kéo dài thì như thế nào ? ngươi có thể khiến cho con ngươi sửa lại tâm tư sao ? nếu như lại kéo dài, lại khiến cho trong lòng tiểu tử La Thông kia có oán, lúc đó lại nén giận lên Xuân Phong của chúng ta. » Chuyện tới hiện giờ, Vạn nương không phải không hối hận, lúc trước nàng đối với La Thông không vừa mắt, cũng không biết La Thông có ghi hận hay không, may mà mình lúc đó không đen mặt với người ta, cũng không nói những lời khó nghe với người ta. Sau khi việc hôn nhân của Xuân Phong đã định, việc hôn nhân của Vạn Đại Hoa cũng có manh mối, nhưng mà đại bá nương không quá vừa lòng đối phương. « Đại Hoa nhà ta ta biết, hắn luôn luôn mắt cao hơn đầu, cô nương bình thường hắn luôn chướng mắt, nếu không cũng không thể đến bây giờ cũng không thành thân, nhưng hôm nay đối phương lại là tiểu ca, lại còn là tiểu ca có chút thiếu hụt, hắn thế nhưng đồng ý ! » nói tới đây, nước mặt đại bá nương liền chảy xuống, hắn biết con hắn là vì mình, muốn nhanh chóng lập gia đình. « Haiz, Đại Hoa từ trước tới này quật cường, chuyện hắn đã quyết định không ai có thể lay động, nếu không cũng không thể chạy tới chỗ cha hắn ầm ĩ. Chuyện này ngươi đừng vội, từ từ nói cùng hắn đi. » Nghe thấy tẩu tử mình ghét bỏ tiểu ca, trong lòng Vạn nương hơi không vui, Xuân Phong nhà nàng cũng là tiểu ca, người khác cũng sẽ tự nhiên ghét bỏ hắn. cũng không thể ở phía sau nói cái gì, Vạn nương khuyên người vài cầu liền trở về, sau khi trở về mặt liền suy sụp, nàng cảm thấy nàng cùng trượng phu có chút xúc động, mặc kệ La Thông kia hiện giờ biểu hiện như thế nào, thành kiến thế nhưng đối với tiểu ca cũng không dễ dàng thay đổi như vậy, vẫn là để con trai ở trước mặt mới yên tâm. Vạn nương vẫn còn tức giận, lúc nàng đang hoài nghi sau này La Thông thay đổi thì nhà hắn cũng đang rất náo nhiệt, bởi vì nhà bọn họ có khách quý đến. « Các ngươi là ? » La Thông đang cùng Trương Đông Bình bàn bạc phải mời ai tới giúp xây tường, trong nhà có hai người mặc quan phục tới cửa, nhìn bộ dạng bọn họ, có cấp độ là thị vệ. « Các hạ chính là La tiên sinh. » Người hỏi cũng hoàn toàn không dùng giọng hỏi, La Thông khẳng định bọn họ muốn xác nhận thân phận của mình. Lấy tốc độ không thể nhìn ra nhẹ nhàng nhíu mày, sau khi khôi phục lại bình thường, La Thông rõ ràng thừa nhận nói : « Đúng vậy, ta chính là La Thông. » Những chuyện xảy ra ở kinh thành lúc trước La Thông không muốn nhớ lại, bởi vì thật sự không có gì tốt đẹp, thậm chí làm cho hắn rất sợ thế giới này, từng nghĩ muốn chạy trốn, nhìn thấy quần áo của hai người, hắn kết luận chuyện lúc trước của mình có lẽ còn chưa chấm dứt. « La tiên sinh không cần khẩn trương, huynh đệ chúng ta tới nhà là vì chủ nhân của ta có việc nhờ vả, muốn cùng hợp tác với La tiên sinh, còn đây là thư của chủ nhân nhà ta. » Trình lên một phong thư thật dày, La Thông không có do dự tiếp nhận sau đó mở ra. Trong thư khoảng mười trang giấy viết thư, trong thư viết ra một ít chuyện mà La Thông đã kể, nhưng mục đích của phong thư thì chỉ có một, đó là chủ nhân của bức thư muốn hợp tác với La Thông. « Chủ nhân nhà ta chính là chủ nhân của thư viện, là biểu huynh của đương kim thất vương gia, La tiên sinh cứ yên tâm, ngài hợp tác cùng với chủ nhân nhà ta, tuyệt đối không có người làm khó ngài, đây là tiền đặt cọc cũng là thành ý của chủ nhân nhà ta. » « …. » La Thông sững sờ tại chỗ, hắn không biết đây có phải là cái bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống hay không, cũng không biết cái bánh có nhân này có độc hay không, nhưng hắn biết cho dù có độc, hắn cũng chỉ có thể tiếp nhận, bởi vì hắn hoàn toàn không nghi ngờ thân phận đối phương, nếu mình nói một câu không hợp, có lẽ giây tiếp theo mình sẽ bị ép vào đại lao huyện nha. « Đa tạ ưu ái. » Tiếp nhận gói to trong tay người nọ, La Thông nghĩ bên trong hẳn là năm mươi lượng bạc, trong lòng nghĩ cũng quá keo kiệt, gia thế tốt như vậy, nhưng hiện giờ cho người tìm mình, thế nhưng chỉ cho ít như vậy. « La tiên sinh đã đồng ý việc này rồi, chủ nhân nhà chúng ta còn có lời muốn nói. » « Mời nói. » Vừa mới tiếp thánh chỉ, hiện giờ lại là khẩu dụ sao ? chờ người nọ mở miệng, La Thông đoán cũng đúng, nhưng lời người nọ nói ra làm cho La Thông ngây ngẩn cả người, hắn vội vàng nhớ lại mấy ngày hắn ở tửu lâu làm thuyết thư, lại bật cười ha ha. « Thì ra chủ nhân nhà ngươi lại là công tử mặc hồng y kia. » lúc trước La Thông có chú ý tới một vị công tử quần áo bất phàm tướng mạo cũng rất xuất sắc, hắn không nghĩ thân phận người nọ thế nhưng lại quý trọng như vậy, thế mà lại là hoàng thân. « Đúng ! từ nhỏ chủ nhân đã thích hồng y. còn có, chủ nhân nhà ta muốn biết La tiên sinh có thơ ca nào tự sáng tác không, nếu có mong ngài ban cho, chủ nhân nhà ta rất muốn một tác phẩm xuất sắc độc quyền mà tiên sinh sáng tác. » « …. Có, có đây. » Trong lòng khiêm tốn, tiếp theo mặt dày chịu đựng, La Thông nghĩ đây là một thế giới hoàn toàn khác biệt, hẳn là sẽ không gây trở ngại tới nhóm Lý Bạch thánh nhân ở thế giới kia, để cho hắn mặt dày mạo nhận một chút để kiếm tiền nuôi gia đình đi.
|
Chương 58[EXTRACT]Trong thôn trước giờ đều như vậy, chỉ một chuyện nhỏ hai ba ngày sau toàn bộ thôn dân đều biết, nếu có chuyện lớn, thì chỉ trong một lát đã truyền khắp thôn. Trong nhà La Thông có người từ kinh thành tới, đương nhiên là không giấu được, người trong thôn đều rất tò mò! Nghĩ là La Thông chọc phải phiền toái gì, nên bị người ta tìm tới trong thôn, nhưng cuối cùng La Thông cũng không bị bắt trở về, mà bộ dạng La Thông giống như là gặp phải chuyện tốt. Lúc Xuân Phong vội vã chạy qua, trái tim sợ tới mức muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, đợi cho tới khi thấy La Thông hoàn hảo trước mặt, cũng không bị bắt đi mới yên tâm. “Làm ta sợ muốn chết, ta còn nghĩ là, ta còn nghĩ là….. » Chuyện lúc trước của La Thông Xuân Phong đương nhiên biết, La Thông cái gì cũng nói với hắn, lúc nghe thấy nhà hắn có quan sai tới, hắn trực tiếp chạy tới đây. « Xuân Phong, đừng lo lắng đừng lo lắng, là chuyện tốt ! ngươi lại đây, ta nói cho ngươi. » Đem người kéo vào nhà tranh đã rách nát, La Thông mở gói bạc kia ra, bọn họ cữ nghĩ bên trong chỉ có mấy chục lượng bạc thôi, nào biết mở ra bên trong ngoại trừ bạc, thế nhưng còn có ngân phiếu. « Nhiều tiền như vậy sao ? » « Sáu trăm lượng ngân phiếu, sáu mươi sáu lượng bạc. » Sáu sáu sáu ! La Thông cẩn thận nghĩ về khuôn mặt của vị hồng y công tử kia, nhưng ngoại trừ nhớ rõ bộ dáng hắn không tồi thì những cái khác không nghĩ ra, đến ngay cả bộ dáng cụ thể cũng quên, chỉ nhớ được đại khái. « Hắn là đang hy vọng linh cảm của ta lúc nào cũng dào dạt, một đường thông thuận sao ? ha ha, người này thật thú vị. » Đột nhiên thoải mái rất nhiều, có chỗ tiền này hắn cũng không cần sầu lo nữa. Vui vẻ ngâm nga, La Thông ôm lấy người trước mặt quay hai vòng, sau đó đem người thả xuống chống nạnh cười to. La Thông cười ha ha, Xuân Phong cũng cười theo, hắn còn chưa từng thấy La đại ca vui vẻ như vậy. « Con bướm tự do bay lượn, hoa cũng bay đầy trời, từng miếng từng miếng ăn đi ưu sầu ~ » « La đại ca, ngươi đang hát cái gì ? mà lạ như vậy. » Đây là làn điệu gì ? Trước kia sao chưa bao giờ nghe qua, hơn nữa ưu sầu sao có thể ăn được ? Hiện giờ Xuân Phong không còn giấu tâm sự với La Thông, chỉ cần có gì không hiểu sẽ lập tức hỏi ra, La Thông cũng không biết phải giải thích như thế nào, liền tùy ý nói : « Ca từ kỳ quái sao ? ta cũng không biết ta có phải hát sai không, bản thân ta cũng không nhớ rõ nữa. » « hả, thì ra là như vậy. » Khẳng định là La đại ca nhớ lầm. La Thông sợ bóng sợ gió một lúc lại nghênh đón một chuyện kinh hỉ, vài ngày sau hắn lại đến Vạn gia, mang đến khế ước cửa hàng ở trấn trên. Lúc trước Vạn gia muốn tìm một cửa hàng, mở một tiệm bán gạo, nhưng mà vẫn chưa tìm được nơi thích hợp, hiện giờ La Thông tìm được rồi, hơn nữa chính là tửu lâu lúc trước nhà Lí lão tam có tham dự. « Thúc, lúc trước Xuân Phong nói với ta, trong nhà muốn tìm một cửa hàng, ta cảm thấy nơi này rất tốt. Đội diện nơi này có tửu lâu không tồi, cách đó không xa còn có cửa hàng tạp hóa, ta nhớ rõ nơi nó còn có cửa hàng bạc, giá cả bình dân rất được hoan nghênh. Ta nghĩ con phố kia người đi lại cũng không tồi, tửu lâu lúc trước buôn bán không được liền không muốn làm nữa, nên ta tìm người mượn tiền mua lại từ trên tay hắn. » Hôm nay Xuân Phong cũng không có ở nhà, Vạn gia đã nhiều ngày bận rộn, Xuân Phong chắc là bận rộn đi thu địa tô. Advertisement / Quảng cáo Vạn cha cũng không lập tức tiếp nhận đồ trên tay La Thông, tương phản còn nhíu mày, đợi một hồi lâu hắn mới nói với La Thông : « Lúc trước quả thật là có cho Xuân Phong đi tìm xem có cửa hàng thích hợp hay không, chỉ là cửa hàng này là ngươi mua thì nên dữ lại mà buôn bán, cho chúng ta làm gì ? » Việc hôn nhân của hai người đã là kết cục đã định, hiện giờ bọn họ cũng không thể giữa đường phản đối, ngay cả sính lễ cũng đã nhận, cũng không thể lấy thêm sính lễ được. Vạn cha không nghĩ ra, nhưng La Thông suy nghĩ rất đơn giản, hắn cảm thấy cửa hàng kia không làm tửu lâu được, nhưng buôn bán gạo thì rất là tốt. Bởi vì nơi đó có một tửu lâu, cho nên đi vào trong đó mua đồ ăn có thể thuận tiện mua mấy cân gạo về nhà, hơn nữa ra ngoài mua gạo đều là phụ nhân, nơi đó còn có cửa hàng bạc cùng cửa hàng tạp hóa, bình thường phụ nhân ra vào rất nhiều, mà ở trong nhà Vạn gia nhiều nhất chính là gạo trắng, cho nên cửa hàng kia đưa cho Vạn gia là tốt nhất. La Thông chỉ có một câu, Vạn gia gạo nhiều, Vạn cha dở khóc dở cười, hắn tiếp nhận đồ vật trên tay La Thông, tâm tình tốt đến khó hiểu, thậm chí còn mở miệng kêu La Thông ở lại ăn cơm chiều. Vạn cha mở miệng giữ người, La Thông lại không ở lại, chỉ nói để cho bọn họ xem ngày, hắn cũng chọn một ngày, cũng không biết có quá nhanh hay không. « Ngày mùng 9 tháng 9, ta xem hoàng lịch là ngày tốt, hơn nữa ngày hôm đó ta cũng thích. » Sinh nhật của La Thông cũng không vào tháng chín, nhưng mà ngày chín chín trùng dương đối với hắn mới coi là ngày tốt nhất. Chín tháng chín thì hơi nhanh, nhưng Vạn cha nghĩ dù sao bọn họ cũng tạm thời ở nhà, lúc trước hắn cũng đã làm gia cụ, cũng đồng ý. Lúc La Thông trở về, cơ bản là bay trở về, giống như trên ót trực tiếp viết mấy chữ to ‘ta thật vui vẻ’, lúc hắn về đến nhà lại thu được tin tức tốt, sư phó xây tường ở thôn bên cạnh hiện giờ không có việc, phòng ở của hắn có thể lập tức khởi công. Đại cô phụ của Xuân Phong cũng là một sư phó xây nhà, La Thông nghĩ nếu mời một người thì thời gian hoàn thành có thể bị kéo dài cũng rất vất vả, cho nên tìm người hỏi thăm tay nghề sư phó thôn bên cạnh, sau đó nói với Trương Đông Bình để hắn thay mình hỏi cha hắn một chút, mới tự mình tới cửa mời. Đại cô phu rõ ràng đông ý, trong nhà có quan hệ rất tốt với Vạn gia, hiện giờ chuyện của La Thông cùng Xuân Phong đã thành, cái nhìn của hắn với La Thông đương nhiên cũng thay đổi, vả lạ trong một năm này, La Thông sống rất là ngay thẳng. Người không phải thánh nhân, chuyện quá khứ cho qua được thì cứ cho qua. Sau khi tìm được sư phó xây nhà, La Thông lại ở trong thôn tìm tráng hán xây móng, hắn nghĩ mình cũng không có khả năng giúp người ta nấu cơm, và lại người ta cũng không có giao tình gì với mình, có thể sẽ không tình nguyện giúp đỡ, cho nên hắn ra cửa nói không phải là mời người giúp đỡ mà là mướn người làm việc. « Không thành vấn đề không thành vấn đề, gạo cũng đã thu về nhà, cũng không còn việc nặng gì, phải làm bao lâu cũng không có vấn đề gì, thế nhưng tiền công thì không cần, cho bữa cơm là được. » La Thông đi đầu tiên là nhà Vương Qúy, hai đứa con nhà hắn đều trưởng thành, người lại có khí lực, hơn nữa nhà hắn với nhà Xuân Phong quan hệ cũng tương đối tốt, nghĩ tới đây năng lực nhất định rất tốt. La Thông nghĩ cũng không tồi, người nhà Vương gia nhanh chóng đồng ý, nhưng bọn họ cũng không nghĩ lấy tiền công, La Thông thấy vậy thì gay go, trực tiếp nói với người ta hắn không biết nấu cơm. « Haiz, ngươi đứa nhỏ này ! » thê tử Vương Qúy trước nay là người khôn khéo, sau khi nghe La Thông nói xong, trong lòng hơi buồn cười, nàng không biết La Thông khi nào lại biến thánh hào phóng nhưng cũng thật ngốc như vậy, đạo lý đơn giản như vậy hắn sao lại không hiểu. « Ngươi, chuyện này rất đơn giản, ta nói với ngươi vậy, người trong thôn có việc, ngoại trừ sư phụ có tay nghề thì sẽ không lấy tiền, đều là cho hai bữa cơm thì tốt rồi. Lúc này ngươi lại cho tiền những người giúp ngươi xây phòng, ngươi nói những người khác trong thôn phải làm sao bây giờ ? hơn nữa, phòng của ngươi là xây trên phòng cũ, nền đã có sẵn, cùng lắm chỉ là mở rộng ra một chút, cũng không phải là việc gì khó, ngươi như vậy đã cho người ta tiền công sau này nếu có việc nhỏ gì họ cũng sẽ đòi tiền công của ngươi, không nên làm như vậy. » « Nhưng mà thím, ta thật sự không biết nấu cơm. » Tự mình đều là làm lung tung, không chết đói là được, nếu làm cho nhiều người ăn thì không thể được. Vợ Vương Qúy họ Hoa, sau khi nghe xong lời Hoa thẩm nói, La Thông cũng tự hiểu được đạo lý này, nhưng hắn biết tay nghề của Xuân Phong cũng không tốt, hơn nữa làm cơm cho nhiều người như vậy hẳn cũng mệt. Vốn định cho một chút tiền cho xong việc, nhưng La Thông cũng không muốn trở thành người đặc biệt trong thôn, hắn muốn dung nhập vào thế giới này, muốn quên đi bản thân mình ở thế giới kia. Vẻ mặt La Thông khó xử, Hoa thẩm liếc mặt một cái, lộ ra ánh mắt sao ngươi lại ngốc như vậy, sau đó nói : « Ngươi không làm cơm ngươi không biết mời người làm cơm sao ? hiện tại đứa nhỏ ngươi sao càng sống càng khác người thế, cách đơn giản như vậy mà cũng không nghĩ ra. Người trong thôn không biết nấu ăn rất hiếm có, ngươi chỉ cần mời một phụ nhân trong nhà khó khăn tới giúp nấu cơm, cho phép nàng mang đồ ăn dư thừa về, nàng sẽ rất vui vẻ. » « ….. » Vẻ mặt La Thông thể hiện còn có thể như vậy, Hoa thẩm cũng nói thẳng : « Nếu không thì như thế nào ? dù sao ta cũng chưa từng nghe qua nhà nào trong thôn trả tiền cho người ta làm việc. đương nhiên, ngoại trừ đứa ở nhà địa chủ. Đúng rồi, nói đến đứa ở nhà địa chủ, hiện giờ địa chủ lớn nhất trong thôn chúng ta không phải là Vạn gia sao, nhưng ngươi xem người ta có mời đứa ở không ? ta thấy Xuân Phong còn thường xuyên tự mình lên núi lấy củi, không có vô tích sự sống qua ngày. » nhắc tới trong nhà Xuân Phong, Hoa thẩm lại có chủ ý, kêu hắn đến nhà tá điền Vạn gia mời người, bọn họ hơn phân nửa sẽ đồng ý. Bị Hoa thẩm nói cho thông suốt, La Thông buông tha cho kế hoạch ban đầu, tất cả cũng thuận lợi, lúc La Thông chạy tới mấy hộ gia đình rồi trở về, ha hả cười một trận, sau đó nghĩ tới không cần tiền công, vậy đem thức ăn cho bọn họ cũng tốt.
|
Chương 59[EXTRACT]Sau khi ngày thành thân của La Thông và Xuân Phong được định ra, Vạn cha liền bắt đầu đi thông báo với thân thích và bạn bè, thân thích của Vạn gia cơ bản đều ở trong thôn, thế nhưng Vạn nương là người ngoài thôn, thân thích phần lớn đều là ở bên ngoài thôn, nhưng cũng chỉ mất vài ngày cũng thông báo gần đủ. Tháng này là lúc Vạn gia rất bận rộn, ngày thành thân lại cứ chọn vào lúc này, vả lại lúc này cũng không phải bắt đầu mùa đông, tổ chức một việc vui cũng phải mất vài ngày, rất nhiều đồ ăn đã chuẩn bị dễ bị hư, khôn nói tới cái này lúc trước cũng nói Vạn gia rất bận rộn, điều này làm cho Vạn gia cảm thấy rất khó khăn. “Thúc, như vậy đi, trước hết chúng ta lập nên danh sách những đồ ăn cần, sau đó mỗi ngày ta sẽ chuẩn bị, rồi sáng sớm sẽ chuyển đồ tới đây.” Xe ngựa Vạn gia rất rộng, một xe có thể để không ít đồ. La Thông nghĩ, một chuyến đi một chuyến về lên trấn trên, cũng chỉ mất một canh giờ, chỉ cần ra ngoài sớm hẳn là sẽ không ảnh hưởng gì. “Haiz, cũng chỉ có thể như vậy.” Trong thôn nếu có việc vui chỉ có bày tiệc một ngày, chỉ có người cưới vợ hoặc là nhà có tiền mới làm đến ba ngày. Lúc hai nữ nhi xuất giá, trong nhà đều làm tiệc rượu ba ngày, hiện giờ Xuân Phong thành thân, Vạn cha đương nhiên cũng không muốn con trai bị ủy khuất. hắn nghĩ cho dù thời điểm không đúng, cũng phải bày tiệc rượu ba ngày, phiền toái một chút thì phiền toái đi. Sau khi vào tháng tám, Xuân Phong rất bận rộn, mỗi ngày hắn đều rời giường sớm ra ngoài, hầu như mỗi ngày sắc trời gần tối mới có thể về nhà, nương hắn đau lòng hắn không thể ăn cơm thật tốt, mỗi ngày chỉ có thể ăn lương khô, cho nên mỗi ngày cơm chiều đều chờ hắn về rồi mới ăn. “Haiz, đây là chuyện gì, cố tình lại muốn chọn lúc này thành thân, không phải sẽ khiến tiểu tử kia mệt chết sao! Ta nói với ngươi, đến lúc đó ngươi nhắc nhở tiểu tử La Thông kia một chút, cũng không thể khi dễ ngốc tiểu tử nhà chúng ta, một tháng nay hắn rất mệt mỏi, nên để cho hắn nghỉ ngơi thật tốt.” Vạn nương dù sao cũng là phụ nhân, có rất nhiều chuyện nên để trượng phu mình nói. Vạn cha đương nhiên biết ý tứ của thê tử mình là gì, hai đứa nhỏ cũng khó khăn lắm mới có thể đến với nhau, lại ở thời điểm huyết khí phương cương, đợi tới khi thành thân, bọn họ có thể như thế nào? Đương nhiên là mỗi ngày đều gây sức ép. Cũng không trả lời trước mặt thê tử, Vạn cha mang theo ý cưới, nhẹ nhàng gật đầu, lại nghĩ loại chuyện này hắn phải nói như thế nào, hơn nữa, đợi qua một hồi nhiệt tình cũng không cần bọn họ nhắc nhở. Ngày thành thân, sáng sớm La Thông liền thay hỉ phục, sau đó trời vừa sáng liền mang theo một đội sáo và trống tới Vạn gia, nhưng sau khi bọn họ tới lại không có đưa người đi, mà ngay cả La Thông cũng bị giữ lại. Về việc hôn nhân của hai người, bởi vì La Thông đã sớm hạ sính, nên tất cả mọi người đều cam chịu chuyện Xuân Phong sẽ gả ra ngoài, nhưng hôm nay mọi người cũng không hiểu ra sao. “Chuyện này là sao vậy?” « Đúng vậy, sao lại bái đường ở Vạn gia ? không phải là La Thông chịu thiệt sao ? ta nghe nói hắn đưa sính lễ cũng không ít. » « Ai nói không phải đâu, Vạn gia đang làm cái gì ? » « Được rồi được rồi, đừng nói nữa. ta nói này, Vạn gia sao có thể bỏ được tiểu ca nhi duy nhất mà gả ra ngoài, tốt xấu gì cũng coi như nửa trụ cột. » Người đến uống rượu mừng không ngừng nói nhỏ, lúc này La Thông và Xuân Phong không quan tâm cái gì, hai người nắm chặt hồng trù trong tay, đều vừa khẩn trương vừa hạnh phúc. « Nhất bái thiên địa ! » tân nhân bái thiên địa, hai người tại đây có trời đất làm chứng, kết làm vợ chồng. Advertisement / Quảng cáo « Nhị bái cao đường. » hướng cha mẹ bái lạy, cảm kích ân dưỡng dục của cha mẹ, cũng đồng thời, báo cho bọn họ sau này có thêm một con dâu con rể tốt. « Tân nhân đối bái ~ » chủ hôn kéo dài âm cuối, hắn vừa dứt lời, bốn phía không ngừng vang lên tiếng hét to, âm thanh vỗ tay, còn có âm thanh huýt gió. Lúc hai người từ từ bái lạy đối phương, trái tim giống như muốn nhảy ra khỏi miệng, mở miệng ra mà không thể nhúc nhích, đợi cho tới khi họ từ từ đứng lên, trái tim khẩn trương kia cũng từ từ trở về lồng ngực, bởi vì từ khoảnh khắc này bọn họ đã là người một nhà. « giờ lành đã đến, đưa vào động phòng ! » « A ! » Xuân Phong đang muốn xoay người, cả người lại hơi bay lên trời một chút, hắn bị La Thông chặn ngang ôm lấy, bên tai đều là thanh âm của La Thông, thanh âm náo nhiệt ở quanh mình hắn đều không nghe được. Sân của Vạn gia là tiểu viện nông gia điển hình, đi qua nhà chính, phía tây chính là phòng của Xuân Phong, La Thông đi vào lập tức muốn đóng cửa lại, thế nhưng lại bị hỉ nương ngăn cản. Đứa nhỏ nhà tỷ tỷ Xuân Phong làm hỉ đồng, dưới sự chỉ huy của hỉ nương, ở trên giường mới lăn lộn cười ha ha, sau đó lại ném lên giường rất nhiều đồ vật, cụ thể là đậu phộng táo tàu linh tinh ngụ ý là sớm sinh quý tử. Lúc bái đường, La Thông cũng không kêu người ta đội khăn voan, hiện giờ đương nhiên không cần khều khăn voan, nhưng mà rượu giao bôi vẫn phải uống. Hai đứa nhà cậu Xuân Phong cũng xấp xỉ hắn, sau khi người xem náo nhiệt bên ngoài tiến vào, hai người con trai đứng ở cửa, thanh âm thét to làm cho Xuân Phong đỏ mặt, sau khi khó khăn đem rượu uống xong, Xuân Phong cảm thấy ngoại trừ mặt thì cả người đều nóng. Tửu lượng của Xuân Phong La Thông không biết, hắn không nghĩ chỉ có một chén, thế nhưng Xuân Phong đã hơi say. Hắn vốn nghĩ cùng người này ra ngoài tiếp khách, Xuân Phong thành thân với hắn cũng không phải sẽ thành cô vợ nhỏ không thể gặp người, tương lai hắn làm gì cũng sẽ mang theo Xuân Phong, nhưng hôm nay chỉ có thể để người ở lại. « Được rồi được rồi ! các ngươi đừng náo loạn, đi thôi, đi ra ngoài ta cùng các ngươi uống rượu ! hôm nay tùy tiện uống ! » La Thông để cho Xuân Phong ngồi bên giường, cho hai tiểu hài tử nhìn hắn, tới cửa liền kêu hai biểu đệ đi tìm tỷ tỷ Xuân Phong tới đây, sau đó đóng cửa lại, không cho ai nhìn. Sau khi cửa đóng lại, Xuân Phong co chân lên giường, sau đó lăn lộn, cuối cùng hắn nằm thẳng lên giường, giơ tay vỗ vỗ mặt mình, nhưng phát hiện mặt mình vẫn nóng. « Đây có phải là say phải không ? » Xuân Phong cảm thấy đầu óc mình thật thanh tỉnh, nhưng mà hai má quả thật thực nóng, hắn cũng không biết có phải do rượu hay không, nhưng sau khi tỷ tỷ hắn tiến vào, hắn đã biết. « Tỷ, ta không uống rượu, nhưng có hơi đói bụng. » « Biết, không phải là tới nói với ngươi, lát nửa phòng bếp sẽ mang đồ ngươi thích ăn lại đây. » Hiện giờ Vạn Thu Nguyệt đã là nương của mấy đứa nhỏ, rất nhiều lời ngượng ngùng trước kia hiện giờ có thể thoải mái nói ra miệng. Nàng tới đây ngoại trừ chăm sóc đệ đệ, cũng muốn nhìn chút nương có dạy đệ đệ chuyện phong nguyệt hay không. « …. » Cũng không nghĩ tỷ tỷ sẽ nói trắng ra như vậy, Xuân Phong trực tiếp che mặt lắc đầu, nương hắn chưa nói qua. « Nương sao lại không nói với ngươi, chuyện như vậy sao lại không dạy ngươi, cũng may là ta tới đây. Đúng rồi, ngươi có biết chuyện của tiểu tử La Thông kia hay không, hắn không phải cái kia ? » « Người nào ? » « Haiz ! chính là cái kia, chính là hắn có khi dễ qua cô nương hay ca nhi khác không, mình có phải còn non hay không ? » đều sắp bị đệ đệ của mình làm cho tức chết, Vạn Thu Nguyệt cũng là đột nhiên nghĩ tới, nàng nghĩ lúc trước La Thông là một tên khốn kiếp, sợ là đã vào chốn phong nguyệt không ít. « Tỷ ! » Hiểu được tỷ tỷ mình đang nói cái gì, Xuân Phong cảm thấy đầu óc mình muốn nổ tung, mặt càng nóng hơn, nhưng vẫn nhanh chóng giải thích thay cho La đại ca nói : « Không có, không có, La đại ca đã nói với ta. » Nghĩ tới lời nói lúc trước của La Thông, bên miệng Xuân Phong đều mang ý cười. Lúc trước hắn còn lo lắng La đại ca từng cưới vợ, nào biết La đại ca nói còn không có cưới vợ, hắn cũng không có thích qua người khác, La đại ca nói, mình là người đầu tiên mà hắn thích. Nhìn bộ dang vui vẻ của đệ đệ, Vạn Thu Nguyệt sao còn không biết, cũng chính là La Thông quả thật còn non, như vậy còn được. « Cũng đúng, lúc trước hắn nghèo muốn chết, cũng không có tiền đi dạo…. » « Tỷ ! » « Được rồi được rồi, ta không nói. » hiện giờ cuối cùng đệ đệ đã trưởng thành, mình cũng có nhiều chuyện không cần phải kiêng kị, Vạn Thu Nguyệt cười ha ha, sau đó đứng dậy chuẩn bị ra ngoài, nàng sợ lại ngốc thêm một lúc nữa đệ đệ sẽ nhịn không được đánh nàng.
|