- Anh... anh làm cái gì vậy?
- Có làm gì đâu.
- Bỏ ra! Đừng có chạm vào đó mà! - Krixi đẩy Nakroth ra. Thế nhưng cậu ta vẫn chẳng quan tâm gì, vẫn mò vào bằng được.
Nakroth giở váy của Krixi lên bất chấp sự kháng cự mãnh liệt:
- Thôi đi mà!
- Đừng có chống cự! Chống cự là bụng bự đấy!
- Nhưng mà... em không muốn... ưm ưm ưm... - Nakroth áp sát môi mình lên môi Krixi làm cô không còn nói được gì.
Miệng hôn, tay của Nakroth không chịu ngồi yên mà mò vào trong quần lót của Krixi. Nó hơi ươn ướt.
- Em không muốn mà sao ướt thế?
- Em không biết! - Krixi quát.
- Chà chà, ướt như chưa từng được ướt luôn này.
Krixi chẳng hiểu tại sao mình lại muốn như thế. Bình thường cô chả có ham muốn gì nhiều.
- Thôi đừng chọc quê em mà. Nếu anh muốn thì triển luôn đi. - Krixi cởi chiếc quần Nakroth đang mặc - Sao nó...
- Chà, khỏi cần bú cũng được. Đưa đây cho anh.
Nói rồi, Nakroth kéo chiếc quần lót của Krixi sang một bên xong đưa cây hàng vào trong.
- Ưm ưm...
- Em cứ bình tĩnh, anh sẽ làm từ từ.
- Em không sao đâu. Anh cứ làm thật mãnh liệt vào.
Nghe vậy, Nakroth cười nhẹ:
- Đó là do em muốn đấy nhé.
- ÁAAAA!!! - Krixi hét lên.
Vừa nhấp, Nakroth còn tìm cách kích thích những chỗ khác. Vừa chạm vào hột le, Krixi la lên:
- Chỗ đó...
- Em thích anh chạm vào chỗ này à? - Nakroth xoa nhẹ.
- Không... kh.. không phải... đừng mà... đừng chạm vào chỗ đó!
Nakroth hỏi tiếp:
- Em thích à?
- Không có mà aaaa... nó... chỗ đó nhạy cảm lắm... Á! Anh nhấp nhanh lên!
Như máy khâu đạp giập, Nakroth nện cho Krixi "một trận đòn sung sướng". Krixi bấu chặt vào ga trải giường:
- Ư ư ư... sướng quá! Á!!! EM RAA!!!
- Phù... - Nakroth thổi một hơi.
- ANH! Em muốn nữa! Nữa mà!
Nakroth quyết định cởi áo của Krixi ra, cởi nốt cái áo ngực của cô ra luôn. Thấy Nakroth cứ nhìn ngực mình mãi, Krixi che lại giọng ngượng ngùng:
- Nhìn hoài vậy! Em mắc cỡ lắm...
- Anh thôi mà.
- Nhưng mà... em...
Cậu ta đặt Krixi nằm dựa vào người mình rồi lấy tay mân mê ngực Krixi.
- Anh làm gì vậy?
- Chơi với ngực của em thôi mà.
- Nhưng em muốn anh đút vào cơ.
Nakroth bảo:
- Chơi ngực em thích lắm.
- Anh lạ thật đấy. Hàng em như cái đồng bằng mà anh lại thích.
- Miễn là của em là anh thích.
Krixi quay lại:
- Anh nhìn chỗ đó của em đi. Nó chảy nước lênh láng luôn rồi này. Anh mà không đút vào thì...
- Chiều em đây. - Nakroth nằm xuống.
- Anh... anh làm gì vậy?
- Em ngồi lên đây, đút cái này vô rồi tự nhấp đi.
Cô ấy cảm thấy hơi lạ nhưng vẫn nghe theo Nakroth. Vừa đút vào, Krixi đã đẩy khá nhanh. Nakroth giật mình:
- Sao anh thế?
- Em n*ng quá chịu hổng nổi.
- Xem đây! - Nakroth bất ngờ nhấp theo khiến Krixi hét lên. Cả hai "nhún nhảy" với nhau một lúc. Krixi sung sướng không biết bao nhiêu mà kể.
- Em ra! - Krixi rút ra rồi bắn một làn nước lên người Nakroth.
- Sướng đến thế cơ à?
Krixi chưa thỏa mãn, cô nói:
- Em muốn nữa.
- Được thôi. - Nakroth ngồi dậy rồi kéo Krixi ngồi tựa vào người mình. Cậu ta lấy cây hàng đút vào bên trong rồi nhấp.
- Ư ư... A!
Đây là tư thế thuận lợi cho Nakroth chơi Krixi. Anh quàng tay trái se nhẹ đầu v* của Krixi, tay phải ấn mạnh vào hột le và nhấp.
- A anh này! Mấy chỗ đó... đừng đụng vào mà.
- Sao cơ?
- Đừng có đụng vào... AAAaaaa... sướng quá! Mạnh nữa đi mà...
Nakroth cười khúc khích. Đúng là con gái, nói là không muốn nhưng lại rất muốn. Điều này Nakroth biết. Về phần Krixi, bị kích thích cả ba chỗ, cô chỉ còn biết khóc thét chứ không còn cách nào khác.
- AAAAAA...!!!
Vừa rút ra, Krixi đã bắn ra một đống nước. Nằm bẹp xuống giường, cô thở hổn hển:
- Hộc hộc...
- Anh sắp ra rồi, mình làm phát cuối đi.
Krixi đồng ý, cô nằm ngửa dang hai chân ra:
- Làm đi anh, nhưng đừng ra bên trong em.
- Sao vậy?
- Hôm nay em rụng trứng, nếu anh ra là em có thai mất.
Nakroth đập tay:
- Thế mới hay chứ.
- Hả? Nhưng mà em... em chưa muốn làm mẹ đâu.
- Sao kì vậy? - Nakroth hỏi lại.
- Em sợ lắm.
Câu nói khiến cho Nakroth hơi suy nghĩ:
- Em sợ gì? Sợ đau à?
- Đau thì em không sợ, em chỉ sợ anh bỏ em thôi. Nhỡ em có thai anh bỏ em thì...
Nakroth ôm chặt lấy Krixi:
- Đừng có lo sợ chuyện đó. Anh không bao giờ bỏ em đâu.
- Anh nói thật ư?
- Đương nhiên rồi. Anh đâu có lí do gì để bỏ đi. Không lẽ em vẫn còn sợ chuyện cũ à?
Krixi gật đầu nhẹ. Cậu ta cảm thấy hơi hối hận khi đã bỏ chạy vào cái bữa ấy.
- Nếu em có thai, anh sẽ xin nghỉ để chăm sóc cho em.
Nói xong, Nakroth đưa ngay vào bên trong của Krixi. Cô hét lên:
- Á! Anh làm mạnh thế...
Nakroth hì hục nhấp. Krixi sung sướng quá, cô bấu chặt vào ga trải giường. âm đ*o cô co thắt liên tục. Nakroth nói to:
- Anh ra đây!
Vừa nói xong, cậu ta bắn một đợt t*ng trùng vào trong. Krixi nằm phè phỡn vì sung sướng trên giường. Nakroth cũng nằm xuống ôm lấy Krixi:
- Em nè, nếu có thai thì báo anh một tiếng nhé.
- Em biết rồi. - Krixi hôn Nakroth một cái.
*
Nãy giờ ở bên ngoài, Liliana đã thấy tất cả mọi việc. Nhưng cô không đạp cửa xông vào hay làm gì khác mà chạy thẳng về nhà nhõng nhẽo với Fennik.
- Anh ưiii...
- Cái gì vậy? - Fennik đang vệ sinh mấy món đồ nghề để đi ăn trộm.
- Em muốn làm tình với anh.
Fennik thẳng thừng từ chối:
- No.
- Sao thế, em đang muốn mà.
- Có hai lí do: một là anh chuẩn bị đi ăn trộm, hai là em đang có thai.
Đúng là Liliana đã mang thai thật. Cô bảo:
- Mang thai thì mang thai nhưng anh vẫn có thể làm bình thường mà.
- Thôi thôi anh không dám đâu. Nhỡ có chuyện gì thì chết.
Nghe vậy, cô đành chịu.
*
Sau buổi thi đấu bắn cung tương đối thành công, tôi và Conan được Tel'Annas dẫn đi ăn. Đồ ăn ở quán này ngon tuyệt.
- Nữ vương, người có thông tin gì về giải bắn cung này không ạ? - Tôi tò mò về giải đấu này.
- Đây là giải bắn cung tổ chức hằng năm. Mỗi lực lượng sẽ có một số suất tham dự nhất định mà năm nay có hai suất. Giải đấu được mở rộng ra.
Conan hỏi:
- Ai vô địch nhiều nhất ạ?
- Giải này tổ chức cách đây mười năm, tính tới giờ ta với Yorn vô địch bằng nhau.
Tôi hỏi:
- Ngoài nữ vương với Yorn ra còn ai vào chung kết không?
- Không.
- Giải này tổ chức thế thì làm sao có sức cạnh tranh chứ khi năm nào Yorn và ZTel'Annas cũng vào chung kết. - Conan bảo.
Tel'Annas cười:
- Tại đâu có đối thủ nào để chị phải tung hết sức đâu. Chị mà tung hết sức là đối thủ chỉ có nước khóc thét thôi.
- Tại sao?
- Tại chị bắn toàn trúng mười điểm chứ sao.
Conan ngạc nhiên:
- Thiệt luôn hả? Vận động viên Olympic còn chưa chắc làm được đó.
- Bởi vậy.
- Sao nữ vương không bỏ giải này cho người khác tham gia nữa? Ăn năm cái cúp chưa no à?
Tel'Annas bảo:
- Ta tham gia giải trí, làm việc hoài chán lắm.
- Thua...