Quỷ Vương Thứ Phi: Toàn Hệ Triệu Hồi Sư
|
|
Liễu Tường Phong thật không thích câu nói vừa rồi của Liễu Linh Tích nhưng sự thật đúng là như thế. Liễu Hồ Nguyệt hiện tại trong mắt người ngoài chính là một ngốc tử, cùng ngốc vương kia giống nhau.
"Mẫu thân, ngươi xem chuyện nhốt nàng ở từ đường, ta sẽ hảo hảo dạy Nguyệt Nhi." Liễu Tường Phong thấp giọng nói.
Thông thường không chạm đến điểm mấu chốt của Liễu Tường Phong, hắn vẫn là thật nhu thuận nghe lời Liễu lão phu nhân.
Liễu lão phu nhân giận dữ quát một tiếng: "Ngươi câm miệng."
Bị bà quát như vậy, Liễu Tường Phong trầm mặc xuống, dù sao lần này Liễu Hồ Nguyệt xác thực có chút quá đáng, quần áo không chỉnh ngồi ở trên thân nam nhân, này... nói cái gì được đây!
Liễu lão phu nhân nâng lên quải trượng chỉ vào Liễu Hồ Nguyệt: "Đây là nữ nhi tốt ngươi dạy dỗ! Ngươi xem hai tỷ muội Linh Tích như thế nào, hai người các nàng là ta một tay nuôi nấng, sẽ làm ra sự tình không biết xấu hổ như vậy sao. Tuy rằng tình huống Tiểu Cửu nhi có chút đặc thù, nhưng biểu hiện như vậy, cũng là do một tay ngươi tạo thành, cái gì ngươi cũng không cần phải nói. Từ nay về sau, Tiểu Cửu nhi liền chuyển đến chỗ của ta, ta muốn đích thân dạy nàng làm một người tốt như thế nào, này một tháng, ngươi cũng không cần bước vào viện của ta, tự tỉnh lại đi!"
Trong lòng Liễu Hồ Nguyệt bội phục Liễu lão phu nhân, bà nói lời này cũng thật cao minh. Chính là đề cao hai tỷ muội, làm cho các nàng đều sai lầm mà cho rằng Liễu lão phu nhân thiên vị các nàng hơn một chút so với những người khác trong phủ.
Đây là cái gọi là trước cho ngươi lời ngon tiếng ngọt, cho ngươi ở bên trong phủ an phận vài ngày, đỡ phải đến gây sự với nàng.
Tuy rằng lời nói Liễu lão phu nhân có điểm đả thương người, nhưng là lại thay nàng tranh thủ không gian cùng thời gian tu luyện.
Đến viện Liễu lão phu nhân, sẽ không sợ có người dám tùy tiện xâm nhập địa bàn Liễu lão phu nhân.
Liễu lão phu nhân thân là Thủ tịch Trưởng lão Luyện đan Nghiệp đoàn, đan dược tốt đều gửi ở trong viện của nàng.
|
Edit: Chiryu Vũ ☆Chương 38: Ánh mắt quỷ dị
Viện của Liễu lão phu nhân không ít cao thủ đứng gác, có thể nói đó chính là cấm địa Liễu phủ. Không có sự cho phép của nàng, không kẻ nào có thể bước vào viện của nàng. Nếu dám đối nghịch, chỉ có thể bị cao thủ gác viện đánh chết.
Giống như Liễu Hồ Nguyệt bây giờ ba ngày hai bữa bị người ta tới cửa quấy rầy, không cách nào tu luyện.
Tu luyện giả phải có được không gian cùng thời gian phù hợp tuyệt đối, như vậy thì tài năng mới có thể phát huy, sau này mới có thể có thành tựu.
Một tháng thời gian, nàng hẳn là có thể hiểu được ra khế ước chi trận đi. Nếu là hiểu được không mà đi ra, chức nghiệp triệu hồi sư kia nàng cũng đừng mơ đến.
Liễu Tường Phong nghe được lời nói Liễu lão phu nhân, tự nhiên là lo lắng: "Mẫu thân, bệnh của Nguyệt Nhi..."
"Bệnh gì ta đều sẽ thay nữ nhi ngươi chữa trị. Ta cam đoan với ngươi, một tháng sau, bệnh của Tiểu Cửu nhi bệnh tuyệt đối sẽ tốt lên, như vậy ngươi vừa lòng chưa?" Liễu lão phu nhân tựa hồ đối với thái độ chấp nhất của Liễu Tường Phong có chút bất mãn, tay bà cầm lấy quải trượng dậm dậm xuống sàn.
Mà sắc mặt Tần thị đứng sau lưng Liễu lão phu nhân lại rất không đẹp mắt. Nàng tiến vào, bởi vì Tần Duyệt nói cho nàng, thí nghiệm dụng cụ Thí nghiệm Thần điện rơi vỡ, nhờ Tần thị đi tìm Liễu Tường Phong tới xem.
Hiện tại nghe được Liễu lão phu nhân cam đoan, trong lòng Tần thị chứa đầy oán khí.
|
Lão bất tử này cả ngày ăn no không có chuyện gì làm, ngay cả cái ngốc tử cũng quản.
"Lão gia, Tần Duyệt ở ngoài đại sảnh chờ ngài. Nghe Tần Duyệt nói dụng cụ thí nghiệm Thí nghiệm Thần điện hỏng rồi." Lời nói Tần thị không thể nghi ngờ khiến lực chú ý Liễu Tường Phong dời đi.
Mà Liễu Hồ Nguyệt nghe được lời nói Tần thị, cũng ngẩng đầu liếc nhìn Liễu lão phu nhân.
Liễu lão phu nhân thấp giọng ho một tiếng, nàng biết Liễu Tường Phong tất nhiên sẽ truy cứu việc này, nhưng là, nàng có lý do thỏa đáng.
Liễu lão phu nhân nói: "Ngươi đã có việc, vậy đi trước đi."
Liễu Tường Phong có chút khó xử nhìn nhìn Liễu Hồ Nguyệt, một tay vỗ vỗ bả vai Liễu Hồ Nguyệt nói: "Nguyệt Nhi nghe lời tổ mẫu, phụ thân sẽ đến nhìn ngươi sau."
Liễu Hồ Nguyệt ra vẻ nhu thuận gật gật đầu: "Là, phụ thân đi nhanh về nhanh."
Liễu Tường Phong cùng Tần thị cùng rời đi viện của Liễu Hồ Nguyệt, các tiểu thư cùng công tử bạn hữu đến xem đều bị Liễu lão phu nhân đuổi đi.
Lúc này, trong phòng chỉ còn Liễu Linh U cùng Phượng Dật Thần lưu lại.
Liễu Linh U thường thường nhìn về phía Phượng Dật Thần, nam tử cao quý này là tình nhân trọng mộng của cáu khuê nữ Thiên Thủy quốc. Liễu Linh U cũng là thầm mến hắn.
Phượng Dật Thần quay đầu, chống lại cái nhìn của Liễu Linh U, môi mỏng hơi hơi gợi lên. Nụ cười này liền làm vẻ mặt Liễu Linh U đỏ bừng cúi đầu.
Đứng ở một bên, đáy mắt Phượng Dật Hiên xẹt qua một tia lãnh ý sắc bén, đảo mắt một cái liền biến mất vô tung vô ảnh. Liễu Hồ Nguyệt cũng không bỏ lỡ đạo ánh mắt lộ ra chút châm chọc ấy của Phượng Dật Hiên.Nàng ngẩn ra, ngốc tử kia... Làm sao có thể có ánh mắt như vậy.
Phượng Dật Hiên quay đầu lại, nhìn về phía Liễu Hồ Nguyệt, lộ ra nụ cười ngây ngô: "Nương tử, chúng ta đi chơi."
Đi lên, kéo lại cánh tay Liễu Hồ Nguyệt, nhưng ngay sau đó đã bị Phượng Dật Thần ngăn cản.
Chỉ thấy Phượng Dật Thần thân thủ chắn phía trước, một tay giữ lấy cánh tay Phượng Dật Hiên nói: "Nhị đệ, phụ hoàng nói đã xem ngày, tháng sau ngươi sẽ cùng Liễu gia Cửu tiểu thư thành thân, trong lúc này, nam nữ song phương không được gặp mặt, bằng không sẽ gặp điềm xấu. Ngươi tại sao không nghe lời như vậy?"
"Ta ta, ta đưa Cầu Cầu đến cho nương tử." Phượng Dật Hiên chỉ chỉ ngực Liễu Hồ Nguyệt.
Liễu Linh U nghe xong, hai má không khỏi đỏ lên, ngay cả nàng nghe cũng cảm thấy xấu hổ. Người này quả thật là ngốc tử, chỉ có ngốc tử mới có thể chỉ trỏ nữ tử như vậy!
|
Nghiêm cấm sao chép truyện đem đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của editor. Nếu bị phát hiện, câu chuyện sẽ bị dừng trên Kenhtruyen. Nếu muốn Re-up, xin liên hệ với facebook: Chiryu Vũ
|
Edit: Chiryu Vũ
☆Chương 39: Tiến vào Tinh Hồn trì
Kỳ thực, mọi người đều hiểu sai ý.
Phượng Dật Hiên chỉ Cầu Cầu, là chỉ nhục cầu màu trắng kia.
Lúc này, nhục cầu liền tránh phía sau cổ Liễu Hồ Nguyệt, bị che khuất bởi mái tóc dài của Liễu Hồ Nguyệt, người khác căn bản không nhìn thấy sự tồn tại của nó.
Nó thật sự quá nhỏ và mềm nhũn.
"Khụ." Phượng Dật Thần rõ ràng không chút nhẫn nại nào, lại nói thêm cái gì đó, vung tay lên, bốn vị hộ vệ cao thủ tiến vào: "Đem nâng Phượng vương gia trở về."
"Tuân lệnh."
Bốn người đi lên, nắm lấy hai chân hai tay hắn, nâng Phượng Dật Hiên nâng.
Phượng Dật Hiên tự nhiên là không thuận theo, lớn tiếng ồn ào : "Nương tử cứu ta, bọn họ muốn giết người , muốn giết người , nương tử cứu ta..."
Liễu Hồ Nguyệt nhướng mày, cũng may là nâng đi rồi.
Bất quá, ánh mắt vừa rồi của Phượng Dật Hiên mắt nàng cũng không quên. Đó không phải ánh mắt của một ngốc tử nên có. Hơn nữa, đạo ánh mắt quỷ dị chỉ tồn trong một khoảng thời gian vô cùng ngắn.
Thông thường loại tình huống này, chỉ có người có lực nắm chắc cực tốt mới có khả năng làm được.
Hắn... Không phải người ngu?
Nghi hoặc giống cái u ác tính lan tràn trong lòng Liễu Hồ Nguyệt.
"Linh U ngươi cũng trở về đi." Liễu lão phu nhân quay đầu nhìn nhìn Liễu Linh U.
Liễu Linh U quét mắt Liễu Hồ Nguyệt, cúi người một cái rồi rời đi.
Chính là, nàng cũng không cam lòng để Liễu Hồ Nguyệt ở lại viện của Liễu lão phu nhân. Liễu gia cao thấp đều biết đến viện của Liễu lão phu nhân có không ít bảo bối.
Nàng lớn như vậy, nhưng cũng chưa bao giờ được tiền vào, cố tình, ngốc tử kia lại được lưu lại một tháng.
Liễu lão phu nhân lại sao lại nhìn không ra đáy mắt Liễu Linh U tràn đầy sự không cam lòng cùng bất mãn.
Mà lúc này bà dù có cố cũng không lo được hết việc, bà chỉ hi vọng năng lực triệu hồi của Liễu Hồ Nguyệt có thể tăng lên. Như vậy, tương lai không lâu, Liễu gia lại sẽ xuất hiện một nhân vật thiên tài.
Liễu gia bọn họ không có khả năng chỉ dựa vào một mình Liễu Tường Phong chống đỡ, Liễu Linh Tích cùng Liễu Linh U tuy rằng cũng là triệu hồi sư, nhưng tư chất cũng không tốt bằng Liễu Hồ Nguyệt.
|