Quỷ Vương Thứ Phi: Toàn Hệ Triệu Hồi Sư
|
|
Edit: Chiryu Vũ
☆, Chương 8: Nàng ngủ hai ngày hai đêm
Tử Diễm bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Việc này nói ra rất dài dài, thân phận ta tạm thời không nói. Nhưng ta có thể chính xác nói cho ngươi, hồn thần của ta bị người phong ấn trong Long tháp, cần một Triệu hồi sư cấp bậc Quân lâm giả, hoặc là Triệu hồi sư Không gian hệ cấp bậc Thần đế đem ta giải cứu."
Quân lâm giả Triệu hồi sư!
Tử Diễm tuyệt vọng quá. Bởi vì từ cổ chí kim Quân lâm giả Triệu hồi sư không một ai có thể đánh vỡ. Đó là cấp bậc cao nhất, nó tựa như đỉnh nhọn của kim tự tháp, không có cao hơn , chỉ có “Tối thượng”.
Cái vị trí cao cao tại thượng kia, tạm thời còn không có ai có thể với tới.
Tuy nhiên, Triệu hồi sư Không gian hệ cấp bậc Thần đế ba trăm ngàn năm trước xuất hiện một người.
Nhưng là, cũng gần là trong ngàn vạn năm sinh ra một người mà thôi.
Tử Diễm thở ra một hơi thật sâu, tưởng tượng đến việc rời đi Long tháp là chuyện xa xôi cỡ nào, hắn có loại xúc động muốn chết.
Liễu Hồ Nguyệt từ trong đầu truyền đến tin tức cũng hiểu biết đại khái về triệu hồi sư, đối với người nào đó cần có thể chất đặc thù càng yêu cầu thêm nghiêm cẩn.
Liền tỷ như vị kia Tử Diễm tiền bối nói Triệu hồi sư Không gian hệ, ba trăm ngàn năm mới có một, có thể thấy được, tưởng trở thành một triệu hồi sư, còn phải cần nhờ thiên phú chính mình.
Liễu Hồ Nguyệt ngửa đầu, cẩn thận nhìn nhìn Tử Diễm. Hắn không đồng ý nói cho nàng thân phận, mà hắn vừa rồi còn nói là "Nhân loại" phong ấn hắn trong Long tháp, hắn chẳng lẽ không phải người...
"Ngươi không phải người." Liễu Hồ Nguyệt tiếp tục đoán.
Tử Diễm đối Liễu Hồ Nguyệt cố chấp bất đắc dĩ phải gật đầu. Nếu là vài năm trước, nàng cố chấp lời nói này, có lẽ...
Tử Diễm thu liễm cảm xúc bi thương, điều chỉnh tâm tình, cười nói: "Tiểu gia hỏa, muốn biết ta là cái gì, vậy nỗ lực lên."
Nâng lên tay, bàn tay ấm áp lại một lần nữa nhẹ nhàng đặt ở trên đầu Liễu Hồ Nguyệt, Liễu Hồ Nguyệt chỉ cảm thấy nơi đó truyền đến nhất một cỗ nóng bức. Cảm giác đó từ đỉnh đầu dần dần tiến vào thân thể của nàng, cảm giác cực nóng chẳng những không có duy trì độ ấm như ban đầu, ngược lại càng ngày càng nóng, càng lúc càng khó chịu.
|
Bốn phía như bị lửa nóng bao lấy, làm cho ý thức nàng dần dần chìm xuống, trước mắt lại phủ một tầng sương trắng.
Nàng cảm thấy choáng váng, thân mình cũng không chịu khống chế ngã xuống.
———— [ toàn hệ triệu hồi sư ]————
Liễu Hồ Nguyệt cứ như vậy mà ngủ, liền ngủ suốt hai ngày hai đêm, nhưng lại làm Liễu Tường Phong lo lắng đến sứt đầu mẻ trán.
"Mẫu thân, nàng thế nào?" Đi đi lại lại không biết bao nhiêu, Liễu Tường Phong đột nhiên dừng bước chân, đi tới ngồi ở trước giường . Trước mắt Liễu lão phu nhân đang bắt mạch cho Liễu Hồ Nguyệt.
Lông mày Liễu lão phu nhân cũng không khỏi nhíu lại: "Uống thuốc rồi, theo lý mà nói, hẳn phải đã tỉnh."
Cúi đầu nhìn tinh xảo nhưng lại có chút tiều tụy mặt, Liễu lão phu nhân trong đầu cũng nóng nảy. Mạch tượng của Liễu Hồ Nguyệt hết thảy đều bình thường.
Một vị phu nhân mặc y phục màu đỏ nhạt, lộ ra nụ cười dịu dàng, đi tới trước mặt Liễu Tường Phong, thấp giọng khuyên nhủ: "Lão gia, Tiểu Cửu nhi sẽ không có chuyện gì ."
Tần thị là đương gia chủ mẫu Liễu phủ, có hai nàng nữ nhi, lại bởi vì hai cái nữ nhi đều là triệu hồi sư, nên đều được người trong tộc cùng toàn bộ người Thiên Thủy quốc tôn kính.
Đương nhiên, tuy rằng con trai duy nhất Tần thị là một cái thiên phú bình thường chiến sĩ, lại ở đan dược rất có thành tựu, hiện tại chính là dược đồng của Liễu lão phu nhân, cũng là môn hạ luyện đan nghiệp đoàn.
Liễu lão phu nhân nghe Liễu Hồ Nguyệt ngủ say không tỉnh, chuyện còn đang dở, chạy về Liễu gia xem Liễu Hồ Nguyệt.
|
Edit: Chiryu Vũ ☆Chương 9: Phản ứng quỷ dị của thân thể
Thuốc ăn cũng đã ăn, mạch cũng bắt, theo mạch tượng Liễu Hồ Nguyệt thì thân thể nàng không có gì vấn đề, nhưng lại vẫn bất tỉnh.
Liễu lão phu nhân chậm rãi thu tay, mày hơi hơi nhăn lại, đối với nam tử trẻ tuổi hùng tráng đứng ở một bên nói: "Thành nhi, đi lấy hai viên Hồi hồn đan của tổ mẫu đem đến, cho cửu muội muội ngươi dùng đi."
"Cái gì." Liễu Tuấn Thành không thể tin được nhìn Liễu lão phu nhân. Hồi hồn đan không đến một khắc cuối cùng tốt nhất là không cần dùng, bởi vì nó có phản phệ tu luyện giả tu vi tệ đoan. Hiện tại tổ mẫu nhà mình lại muốn Liễu Hồ Nguyệt dùng hai viên, hắn lo lắng nói: "Hai viên thật sự tốt sao? Ta thấy vẫn là đợi chút, biết đâu một lát cửu muội muội sẽ tỉnh lại."
Hai viên Hồi hồn đan đối với một tu luyện giả mà nói, rất có khả năng sau khi dùng xong bị phản phệ tu vi, nhưng nếu là đối với một người không một tia khí mạch đều, Hồi hồn đan sẽ phản phệ hiệu quả, đem một người bình thường biến thành một ngu ngốc.
Nhưng mà nếu Hồi hồn đan này không có phản phệ hiệu quả mà nói, đối với người ăn đó chẳng những là đan dược khởi tử hồi sinh, còn có thể kéo dài tuổi thọ bản thân.
Mà lúc này Liễu Tường Phong mới mặc kệ Liễu Hồ Nguyệt có hay không biến thành một kẻ ngu ngốc, hắn chỉ cần Liễu Hồ Nguyệt còn sống. Mặc kệ tương lai nàng si ngốc hay vẫn là một phế vật, chỉ cần hắn còn sống một ngày, hắn sẽ che chở nàng một ngày.
Tức thời liền quay đầu, lệnh Liễu Tuấn Thành: "Thành nhi, nhanh đi lấy."
"Cha..." Liễu Tuấn Thành khó xử nhìn Liễu Tường Phong, sống chết không đồng ý để Liễu lão phu nhân cầm lại Hồi hồn đan.
Tần thị thấy Liễu Tường Phong trong tư thế kia, làm như muốn đánh Liễu Tuấn Thành, nàng liền chạy nhanh lên phía trước, đẩy Liễu Tuấn Thành ra, hướng Liễu Tường Phong nói: "Lão gia, thiếp thân đi cho ngươi lấy đến, xin người bớt giận."
|
Tần thị xoay người, hung hăng trừng mắt với Liễu Tuấn Thành, rồi sau đó liền bước nhanh ra khỏi phòng, hướng sân viện của Liễu lão phu nhân mà đi.
Liễu Tuấn Thành mặt lo lắng nhìn Liễu Hồ Nguyệt. Tuy rằng hắn cùng Liễu Hồ Nguyệt cùng một mẹ sinh ra, nhưng Liễu Tuấn Thành luôn coi Liễu Hồ Nguyệt giống bảo bối mà sủng ái. Không đến một lát, Tần thị liền cầm hòm dược về tới sân viện của Liễu Hồ Nguyệt.
Liễu Tường Phong vội vàng vội lấy hòm thuốc từ trong tay Tần thị, mở ra hộp thuốc, hai tay đưa cho Liễu lão phu nhân.
Liễu lão phu nhân liền liếc một cái, ý bảo đem thuốc đút cho Liễu Hồ Nguyệt ăn.
Liễu Tường Phong làm theo mệnh lệnh Liễu lão phu nhân, lập tức đem Liễu Hồ Nguyệt nâng lên, cầm lấy thuốc nhét vào trong miệng nàng...
Liễu Hồ Nguyệt Ngủ không biết trời trăng mây đất gì đột nhiên cảm thấy miệng bị người cường ngạnh nhét cái gì đó vào trong.
Toàn bộ khoang miệng lan tràn mùi vị cay đắng, nàng muốn phun vật thể đó ra khỏi miệng lại bị người nào đó gắt gao đè lại. Nàng giãy dụa cố thoát nhưng đều bị người chế trụ.
Trong khoang miệng, mùi vị cay đắng càng ngày càng đậm, nàng có loại cảm giác muốn hộc máu.
Theo mùi vị kia xâm nhập, nàng cảm thấy máu toàn thân lưu động ngày càng nhanh. Vốn là toàn thân nàng vô lực, hiện tại toàn thân tràn ngập lực lượng. Mà lực lượng kia như muốn thân thể của nàng cấp tràn đầy thẳng cho đến khi nổ tung.
Nóng quá!
Cảm giác thật khó chịu!
Mạch máu toàn thân giống như muốn nổ tung.
Nhưng lại cảm thấy lạnh.
Tâm lạnh thể nóng.
Đây là một loại dày vò.
Mà Tần thị cùng hai tỷ muội Liễu Linh U cũng là ước gì Liễu Hồ Nguyệt biến thành ngốc tử.
Đồng dạng, tim Liễu Tuấn Thành gắt gao căng thẳng, Liễu Hồ Nguyệt giãy dụa một chút, nội tâm của hắn cũng sẽ giãy dụa một chút.
Trong phòng đợi, mỗi một cá nhân đều ở gắt gao nhìn chằm chằm Liễu Hồ Nguyệt, hơn phân nửa mọi người hi vọng Liễu Hồ Nguyệt cứ như vậy mà biến thành ngốc tử.
|
Edit: Chiryu Vũ
☆Chương 10 Không tiêu hóa được dược hiệu, choáng váng
Vì một mình nàng độc chiếm sửng ái của Liễu Tường Phong cho nên bất kể là thiếp thất hay là các tiểu thư đều hận cho nàng thấu xương.
Đột nhiên, nghe được tiếng kêu thống khổ của Liễu Hồ Nguyệt: "A..."
Liễu lão phu nhân tiếp tục bắt mạch cho Liễu Hồ Nguyệt đột nhiên bị một cỗ lực lượng kỳ quái bắn đi ra ngoài, Liễu Tường Phong đang đè Liễu Hồ Nguyệt cũng bởi vì kia luồng lực lượng mà bị văng ra. CÓ điều chính là, bởi vì tự mình vận lực Liễu Tường Phong, chỉ bị luồng lực lượng kia hất xuống giường. Còn lại những người đứng xem, cũng bị đến cỗ lực lượng này truyền đến, ào ào ngã vào một góc.
Mà Liễu Hồ Nguyệt chỉ cảm thấy cỗ lực lượng kỳ quái kia ở đi khắp toàn thân mình, cuối cùng theo thất khổng phóng ra ngoài, một luồng khói nhẹ lượn lờ từ mắt, mũi, miệng, tai nàng thoát ra.
Mọi người vội vàng nâng Liễu lão phu nhân, Liễu Tường Phong cùng Tần thị dậy, cũng không có chú ý tới tình huống Liễu Hồ Nguyệt bên này.
Tuy nhiên Liễu lão phu nhân lại rõ ràng cảm ứng được khối không khí trong cơ thể kia của Liễu Hồ Nguyệt. Khi đó, nàng vừa mới chạm vào tay Liễu Hồ Nguyệt một chút, chính là trong nháy mắt, Liễu lão phu nhân đã bị bắn ra ngoài.
Liễu lão phu nhân khiếp sợ nâng lên nhìn tay chính mình, ánh mắt lộ rõ sự không hiểu cùng nghi hoặc.
Mạch tượng Nguyệt Nhi vì sao như thế quỷ dị?
Liễu lão phu nhân lập tức thu liễm kia vẻ mặt khiếp sợ, hướng mắt nhìn Liễu Hồ Nguyệt phía bên kia.
Lúc này, Liễu Hồ Nguyệt đã tỉnh lại. Nàng ở trên giường, ngơ ngác nhìn về phía mọi người trong phòng.
Thậm chí cảm thấy kỳ quái.
Ngủ một giấc cần nhiều người bảo vệ như vậy hay sao?
"Nguyệt Nhi, ngươi... Ngươi tỉnh." Liễu Tường Phong vừa mừng vừa sợ xem nàng, nhưng Liễu Hồ Nguyệt lại ngơ ngác, làm tim Liễu Tường Phong giật một cái, sẽ không biến thành ngốc tử chứ?
|