Thiên Tài Triệu Hồi Sư
|
|
bn đăng những truyện đó đi mik sẽ đăng tiếp bn truyện này nhé
|
Lời của Lâm Tuyền khiến Vân Phong muốn mở miệng mắng: Đ*m, lão già không biết xấu hổ kia!
Lâm Tuyền nói lời này cũng thật là da mặt dày, ân oán thế hệ này không nói, ngươi Lâm Gia chiếm gia sản Vân Gia, còn có nhục nhã và ức hiếp, âm mưu sát hại Người Vân Gia! Hận cũ hận mới mấy trăm năm nay, hơn nữa Vân Khải đã chết, chỉ một Lâm Mông cùng Lâm Sâm là có thể hóa giải? Cho dù Vân Cảnh đồng ý, liệt tổ liệt tông Vân Gia cũng sẽ không đồng ý!
Ngươi kính ta một thước, ta còn cho ngươi một trượng, nếu động vào Vân Thị, phải trả lại gấp trăm lần!
Người Vân Gia ân oán rõ ràng, Lâm Tuyền nói lời này đúng là nói nhảm, Lâm Tuyền nghe được Vân Cảnh nói thần sắc đột nhiên trầm xuống, hắn cũng biết mình như nói đùa, nhưng bây giờ có thể có biện pháp gì? Ngoài khẩn cầu Vân Gia có thể cho hắn lối thoát, thực lực chiến sĩ tứ cấp như hắn chẳng thể làm gì trước mặt Vân Cảnh!
“Các ngươi muốn như thế nào? Muốn thế nào mới có thể buông tha cho Lâm Gia?” Lâm Tuyền phẫn hận gào thét, hắn bây giờ hoàn toàn không còn vẻ cao cao tại thượng, hắn bây giờ ngoài thỏa hiệp, còn có thể làm gì! Là hắn đánh giá sai thực lực Vân Phong, là hắn xem thường Vân Gia!
Buông tha? Vân Phong lạnh lùng cong khóe miệng, nếu như bây giờ đổi thân phận, Lâm Gia có bỏ qua cho Vân Gia không? Hận cũ cùng nợ máu, buông tha…… ở đâu ra thế!
Vân Phong ý bảo phụ thân đừng nói, thủ dùng sức đánh mạnh vào mặt Lâm Miểu, Lâm Tuyền nhìn thấy mí mắt nhảy dựng, quyền nắm chặt, ra tay với Lâm Miểu mà không kiêng kị gì trước mặt hắn, Vân Phong chết tiệt!
Lâm Miểu tỉnh lại trong cơn đau, vừa tỉnh thì thấy đại ca Lâm Tuyền, lập tức mở miệng, không rõ nói gì, mơ hồ có thể nghe được hắn gọi đại ca.
Sắc mặt Lâm Tuyền nhất thời khó coi, nếu hai đệ đệ đều chết hắn bây giờ đơn giản chính là cá chết lưới rách, nhưng bây giờ Lâm Miểu không chết, hắn không thể hành động thiếu suy nghĩ!
Trong tay Vân Phong dẫn theo Lâm Miểu, mắt nhìn Lâm Tuyền, cũng không nể mặt vì tuổi tác của hắn, “Gia chủ Lâm Gia, muốn đổi Lâm Miểu về, phải xem thành ý của ông.”
Lâm Tuyền vừa nghe, thân mình lập tức khẽ run lên, trong lòng đã có cân nhắc, lời này của Vân Phong là muốn Lâm Gia trả lại tài sản đã chiếm của Vân Gia, tuy tài sản xác thực không ít, nhưng dưới sự kinh doanh của Lâm Gia mấy trăm năm nay, mơ hồ đã trở thành trụ cột kinh tế của Lâm Gia, bây giờ muốn trả lại hết, chẳng phải là róc thịt ư!
“Sao thế, Gia chủ Lâm Gia đến bây giờ còn do dự sao?” Vân Phong lạnh như băng nói, Lâm Tuyền hung hăng cắn răng một cái, thôi, chỉ cần hắn và tam đệ bình an, bằng bọn họ còn sợ không kiếm được tiền ư? Bây giờ quan trọng là bảo vệ mạng của tam đệ!
“Ta biết rồi, quản gia!” Lâm Tuyền cao giọng quát, lập tức có người đi đến, nhưng người đi vào có chút sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mắt, hoàn toàn hoảng thần.
“Gia, gia, gia, gia chủ, này, này, này, này……”
Lâm Tuyền chau mày, cũng không nghĩ nhiều, lập tức nói, “Đến phòng ta, đem tất cả địa khế, phòng khế của Lâm Gia lấy đến đây!”
Vân Phong vừa nghe, mày nhẹ nhàng chau lại, cười cười bổ sung một câu, “Còn có văn tự kinh doanh nữa.”
Sắc mặt Lâm Tuyền đột nhiên tối đi, hắn vốn lòng dạ hẹp hòi, địa khế, phòng khế đều giao cho Vân Gia không sao cả, chỉ cần Lâm Gia còn có sản nghiệp kinh doanh, muốn đông sơn tái khởi cũng dễ dàng, nhưng lại không nghĩ rằng tâm tư như vậy, cũng hoàn toàn bị phá.
“…… Còn có văn tự kinh doanh.” Chịu đựng đau xót, Lâm Tuyền nói thêm một câu, hung hăng trừng mắt nhìn Vân Phong, trong lòng càng hận Vân Phong, Vân Gia, Lâm Tuyền hắn thề, chỉ cần hắn có thể quật khởi, nhất định sẽ không bỏ qua cho Vân Gia, nhất định dùng mọi cách diệt sạch Vân Gia!
Người vào còn mơ hồ nhưng cũng hiểu được, Vân Gia đã đến, lúc này run rẩy chạy ra ngoài, lập tức mang đồ Lâm Tuyền dặn đến, giao vào tay Lâm Tuyền, một chồng văn tự thật dày, có thể thấy được Lâm Gia đã tích được bao tiền của mấy trăm năm nay.
“Tất cả ở đây!” Lâm Tuyền giơ văn tự trong tay, Vân Phong gật đầu, Vân Gia cũng hiểu, tuy Lâm Gia chiếm tài sản của Vân Gia, nhưng mấy trăm năm kinh doanh đã khiến người ta hoàn toàn quên mất, muốn quang minh chính đại thu lại chỉ có Lâm Tuyền chắp tay tự nguyện dâng lên.
Lâm Miểu vừa thấy văn tự thật dày kia, không khỏi đau lòng, đó là tất cả cơ nghiệp của Lâm Gia…… Lại bị cầm đi, lại……
Vân Phong nhấc tay, Lâm Miểu văng ra ngoài, mà Nhục Cầu trên vai Vân Phong cũng nhẹ giọng kêu, thân mình hóa thành một dòng điện chạy thẳng đến chỗ Lâm Tuyền, Lâm Tuyền chỉ cảm thấy bị giật một cái, văn tự vừa rồi còn trong tay đã bị cầm đi.
Nhìn Lâm Miểu chật vật cuối cùng cũng bình an vô sự, Lâm Tuyền nhẹ nhàng thở ra, móng vuốt nhỏ của Nhục Cầu cầm lấy văn tự giao cho Vân Phong, Vân Phong cười tủm tỉm vỗ đầu Nhục Cầu, vui mừng vì sự thông minh của nó.
“Đại ca……” Lâm Miểu lắp bắp kêu to, Lâm Tuyền cho hắn một ánh mắt an tâm, cởi trói cho Lâm Miểu, thấp giọng nói bên tai hắn, “Tam đệ, chỉ cần còn mạng là quan trọng nhất, đợi cho Lâm Gia chúng ta đông sơn tái khởi, ta nhất định sẽ diệt chúng, báo thù cho nhị đệ!”
Lâm Tuyền nghiến răng nghiến lợi khiến Lâm Miểu đột nhiên trừng lớn mắt, nếu chỉ có thế, Lâm Miểu nhất định cũng như Lâm Tuyền, không diệt Vân Gia thề không bỏ qua, nhưng Lâm Miểu đã chính mắt thấy Tiểu Hỏa, trong lòng tràn đầy sợ hãi với Vân Gia.
“Đại ca, đừng……” Lâm Miểu lắp bắp, Lâm Tuyền cũng nghe không rõ ràng lắm hắn đang nói cái gì, chỉ thấy Lâm Miểu lắc đầu, Lâm Tuyền có chút khó hiểu, bởi vì hắn thấy sợ hãi trong mắt Lâm Miểu?! Hắn sợ hãi cái gì?
Vân Phong thấy Lâm Miểu lắc đầu, còn có ánh mắt sợ hãi nhìn mình, tự nhiên biết hắn đang sợ cái gì, Triệu hồi sư, nghề tôn quý nhất trên đại lục, chỉ cần tin tức Vân Gia xuất hiện Triệu hồi sư đến tai quốc chủ Tạp Lan Đế Quốc, chỉ là một Lâm Gia, Vân Gia chưa mở miệng, hoàng thất Tạp Lan Đế Quốc cũng sẽ tiêu diệt họ.
Lâm Miểu bây giờ chỉ muốn nhanh đi khỏi Xuân Phong Trấn, cách Vân Gia càng xa càng tốt, báo thù? Hắn bây giờ ngay cả báo thù cũng không dám nghĩ! Đối đầu với Triệu hồi sư, Lâm Gia sẽ trở thành địch nhân của Tạp Lan Đế Quốc!
“Vân Gia đã lấy lại được đồ mình muốn, còn chưa đi sao?” Lâm Tuyền nhìn ba người Vân Phong vẫn đứng kia, không khỏi dâng lên lửa giận, nhưng hắn như đã quên, mục đích Vân Gia lần này đến Lâm Gia, cũng không phải chỉ là giành về gia sản.
Vân Phong từ từ cong khóe môi, chế giễu nhìn Lâm Tuyền, ánh mắt kia khiến Lâm Tuyền rét run, lập tức đứng dậy, quát lớn nói: “Ngươi nhìn gì!”
Vân Phong cười khẽ thành tiếng, “Có qua có lại mới toại lòng nhau, Lâm Gia hại Vân Gia vô số lần, chúng ta không đáp lễ thì chẳng phải thất lễ ư?”
Vân Phong khiến Lâm Tuyền giận đến đỏ mắt, mặc hắn nghĩ thế nào cũng chẳng ngờ, dâng toàn bộ gia sản là có thể bảo toàn một mạng ư, bọn họ căn bản không muốn buông tha!
Là ai nói Vân Gia ngay thẳng vô tư, là ai nói Vân Gia hiên ngang lẫm liệt, Vân Gia lúc cần ác sẽ đủ độc.
Vân Thăng và Vân Cảnh nghe lời Vân Phong đều cảm thấy đầy khoái ý trong lòng, nếu luận mồm mép bọn họ không sắc bén bằng Vân Phong, Người Vân Gia luôn không có công phu miệng lưỡi, cũng không thích tranh luận cùng người ta, nhưng đấu võ mồm cũng có hiệu quả kiểu khác.
Lâm Miểu vừa thấy lập tức biết mình khó thoát khỏi cái chết, nhìn nhị ca Lâm Sâm chết thảm, Lâm Miểu càng thêm bi thương, lập tức hung hăng cắn lưỡi, miệng tràn ra máu tươi, thân mình run rẩy ngã xuống.
“Tam đệ!” Lâm Tuyền vừa thấy, căn bản không kịp ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Miểu chết đi, mắt Lâm Miểu tràn đầy hối hận cùng tuyệt vọng vô tận.
“Được lắm Vân Gia, được lắm Vân Phong!” Lâm Tuyền cười ha ha một tiếng, đáy lòng tràn đầy chua sót, gia sản không còn, huynh đệ không còn, mình hắn thì có thể làm gì, chẳng gì cả.
Nếu Lâm Mông không hành hạ Vân Phong đến chết, như vậy mọi chuyện sẽ không bắt đầu, đồ giành từ người khác, đều phải trả lại.
|
“Lâm Tuyền thẹn với liệt tổ liệt tông, hôm nay rơi vào cục diện này, Lâm Tuyền ta không còn lời nào để nói.” Lâm Tuyền đỏ mắt nhìn đầu nhị đệ Lâm Sâm trên đất, lại nhìn Lâm Miểu chết thảm, ba người Vân Gia đứng trước mặt hắn, trong tay cầm toàn bộ gia sản Lâm Gia, hắn hận, sao lại không hận, nhưng còn lối thoát ư, Lâm Gia còn đường sống ư???
“Lâm Tuyền, tự ngươi động thủ đi.” Vân Phong quét qua Lâm Tuyền, Lâm Tuyền cười chua sót, đúng vậy, bây giờ Lâm Tuyền hắn ngay cả năng lực liều chết cũng không có, chiến sĩ tứ cấp có thể làm gì? Cho dù có năng lực công kích có thể khiến Vân Gia có chút tổn thất nào sao? Lâm Tuyền cười ha ha, rút ra chủy thủ bên hông, nhìn hai đệ đệ, tay đột nhiên giơ cao, chủy thủ đâm thẳng vào bụng.
“Vân, gia…… Thủ, hạ, lưu, tình……” Hơi thở mong manh, Lâm Tuyền trừng mắt nhìn Vân Phong cầu xin, hắn có thể chết, huynh đệ hắn có thể chết, nhưng những người khác đều vô tội!
“Vân Gia ta không phải người ác độc, không giống các ngươi!” Vân Thăng nhìn Lâm Tuyền tự sát nói một câu, Lâm Tuyền sắp tắt thở từ từ cong khóe miệng, đúng vậy, ác độc…… Vân Gia xác thực không phải là người như thế, những người Lâm Gia còn lại cũng có thể yên tâm đi…… tội nhân hắn cũng nên đi lĩnh tội.
Lâm Tuyền ngã xuống, không còn biểu cảm, chỉ trong một đêm, ba huynh đệ Lâm Gia đều đoản mệnh, những người Lâm Gia khác cũng không thể hiện thái độ như ba huynh đệ Lâm Tuyền, huống hồ tất cả tài sản Lâm Gia đã vào tay Vân Gia, Lâm thị, gia tộc lớn mấy trăm năm ở Xuân Phong Trấn chỉ trong một đêm, hoàn toàn xoá tên khỏi Xuân Phong Trấn!
“Lâm Gia nghe đây! Hạn cho các ngươi trước ngày mai phải ra khỏi Xuân Phong Trấn, những kẻ ngày mai còn chưa đi, đừng trách Vân Gia không cho các ngươi cơ hội rời đi!”
Vân Phong đột nhiên quát lớn, tiếng thét mang sức mạnh của chiến sĩ cấp 6 vang lên trong đêm yên tĩnh, bao trùm cả Xuân Phong Trấn, không chỉ người Lâm Gia nghe được, tất cả mọi người ở Xuân Phong Trấn hai tai đột nhiên chấn động! Lâm Gia, không còn?!
Gia chủ Mai Gia Mai Nhiên đang nhắm mắt tu luyện đột nhiên mở hai mắt, tinh quang hiện lên, vừa rồi giọng nói của Vân Phong xuyên qua chiến khí phòng ngự của hắn tiến vào, tiếng vọng vang bên tai, thần sắc Mai Nhiên không khỏi hơi đổi, lập tức đứng dậy, “Vân Gia Vân Phong, thực lực lại đã tới lục cấp sao? Nha đầu kia đã làm gì, tốc độ tiến bộ quá kinh người, hay là Vân Gia phẫn trư ăn hổ?”
Mai Nhiên chau mày suy nghĩ sâu xa, thiên phú khủng bố cùng thực lực của Vân Phong, đây chắc là con át chủ bài của Vân Gia rồi, chẳng lẽ Vân Gia vẫn âm thầm bồi dưỡng sao? Chẳng lẽ lần đó là giả chết? Mai Nhiên nghĩ đến đây không khỏi có chút tự giễu, nếu đúng là thật, Vân Gia có năng lực thế nào, hắn còn chưa rõ? Chỉ có thể nói, tiểu nha đầu Vân Gia thật sự khiến người ta kinh ngạc, nếu không có nàng, Lâm Gia làm sao có thể ngã mạnh đến thế.
Bây giờ Lâm Gia đã không còn chốn dung thân hoàn toàn xoá tên ở Xuân Phong Trấn, ba đại gia tộc ở Xuân Phong Trấn chỉ còn Vân Gia và Mai gia!
Mai gia dựa vào thực lực của mình vẫn có thể ngồi vững vị trí lão đại, nhưng Vân Gia lại sắp tiếp nhận toàn bộ tài sản Lâm Gia, lão đại Xuân Phong Trấn sẽ là ai, khó mà nói rõ.
Mai Nhiên nghĩ đến đây, không khỏi cười chua sót, lúc trước mình quyết định bo bo giữ mình sai lầm rồi……
Đêm hôm đó, tất cả người họ Lâm không dám lưu lại Xuân Phong Trấn nữa, tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng quản gia Lâm Gia đã nói rõ tình hình hiện trường, Lâm Gia không thể sống ở Xuân Phong Trấn nữa, Gia chủ Lâm Gia đã chết sạch!
Người họ Lâm hoang mang rối loạn bỏ chạy, chỉ bằng bọn họ chẳng có nổi nửa điểm thực lực nào có ai dám ở lại? Mà các gia tộc nhỏ lúc trước giúp đỡ Lâm Gia chèn ép Vân Gia, giờ phút này hoảng sợ không chịu nổi, sợ vận mệnh của Lâm Gia sẽ lại rơi vào đầu mình.
Nhất là đám người đi theo Lâm Mông, đều bị gia tộc giáo huấn, kết giao với ai không kết lại đi chơi với Lâm Mông Lâm Gia! Giờ thì vui rồi, Lâm Gia chết sạch, Xuân Phong Trấn không còn Lâm thị, đám hài tử đi theo Lâm Mông, cũng tự nhiên sợ hãi Vân Phong, tuy không trực tiếp ra tay, nhưng phất cờ hò reo ủng hộ Lâm Mông, còn châm chọc khiêu khích Vân Phong.
Trước cửa Vân Gia nay đã khác xưa, mỗi ngày đều có rất nhiều người đăng môn bái phỏng, có người chủ động lấy lòng, có muốn chủ động mượn sức, ngoài Mai gia vẫn ổn tọa như Thái Sơn, các tiểu gia tộc gần như đều xông đến.
Vân Gia ngoài ba cha con Vân Phong, bây giờ ngay cả người trông cửa cũng thẳng lưng, chặn hết đám người cầu kiến, trên mặt có kiêu ngạo cùng tự hào, ai nói Vân Gia xong đời chứ, ai nói Vân Gia vận số đã hết? Vân Gia bây giờ đang quật khởi, Lâm Gia kia chỉnh là một ví dụ không thể tốt hơn!
Ngoài cửa náo nhiệt rầm rầm, Vân Phong và Vân Thăng tự nhiên biết, hai huynh muội nhìn nhau cười, đều có chút bất đắc dĩ, đúng là nước lên thì thuyền lên, thân phận cũng đề cao, trước kia Vân Gia có từng có cảnh tượng như bây giờ? Mỗi người tránh né còn không kịp, trước kia chỉ sợ dính đến Vân Gia, bây giờ thì tranh nhau chạy đến.
Vân Thăng kéo tay Vân Phong, hai huynh muội giờ phút này đang lẳng lặng đứng ngoài từ đường Vân Gia, cửa từ đường đóng chặt, hai huynh muội thần sắc nghiêm túc, không nói gì, Vân Cảnh ở bên trong từ đường.
Vân Phong nhìn đại môn từ đường, biết tâm tình phụ thân nhất định không thể bình tĩnh, Vân Gia áp lực đến trăm năm, Vân Gia bị khuất nhục trăm năm, rốt cục đã kết thúc, rốt cục đã xong!
Tuy đây mới là bước đầu tiên, tuy vẫn chưa là gì, nhưng Vân Cảnh kích động khó có thể che lấp, khi trở lại Vân Gia liền vào từ đường, đến bây giờ vẫn chưa đi ra.
Cuối cùng cánh cửa cũng mở, Vân Cảnh mặt không thay đổi nghiêm túc xuất hiện trước mặt hai huynh muội, thấy Vân Thăng và Vân Phong vẫn chờ bên ngoài, Vân Cảnh lộ ra vẻ mặt vui mừng, nữ nhi và nhi tử của ông đều đã trưởng thành, đã biết gánh vác rồi!
“Phong Nhi, con vào đi.”
Vân Phong gật đầu, Vân Thăng cũng buông tay Vân Phong, cho muội muội một ánh mắt cổ vũ, Vân Phong cười cười, đi vào từ đường, phụ thân đi sau đóng cửa lại, Vân Phong không nghĩ ngợi gì liền quỳ xuống!
Vân Cảnh cũng quỳ gối g bên cạnhVân Phon, hai cha con đều nhìn bài vị tổ tông trên từ đường, bức họa tổ tiên ở ngay phía trước, nụ cười kia càng thêm cuồng ngạo, tự tin!
“Vân Phong, con có thể gánh vác kỳ vọng mấy trăm năm của Vân Gia không?”
Mắt Vân Phong vừa động, bàn tay lặng lẽ nắm bàn tay bên cạnh, “Có!”
“Vân Phong, con có thể gánh vác kỳ vọng mấy trăm năm của Vân Gia không?”
“Có!”
“Vân Phong, con có thể vì Vân Gia mà hi sinh cả tính mạng không?!”
Vân Phong đột nhiên nắm chặt tay, mắt ngóng nhìn bài vị liệt tổ liệt tông, trên kia là các hế hệ Vân Gia, những người đảm đương Vân Gia mấy trăm năm nay! Mà nàng sẽ tiếp tục trọng trách này, dù có nặng nề, dù có mệt mỏi, nhưng nàng tình nguyện, đây chính là nhà của nàng!
“Có!”
Tiếng vang rõ ràng không ngừng vang vọng ở từ đường, Vân Cảnh nhắm mắt rồi lại mở ra, trên mặt tràn đầy kiêu ngạo cùng tự hào! Vân Phong quỳ gối nơi đó, chỉ cảm thấy trên vai có một bàn tay đặt lên, ngẩng đầu thì thấy ánh mắt dịu dàng của phụ thân.
“Phong Nhi, vất vả cho con.”
Gánh nặng của Vân Gia đặt lên đôi vai gầy yếu của Vân Phong, Vân Cảnh sao lại không đau lòng? Vân Phong dù sao cũng là một nữ hài tử, tuy trong thế giới vi tôn cường giả nam nữ không khác biệt, nhưng nữ luôn yếu đuối hơn.
Vân Phong nở nụ cười, nụ cười này đã xua tan hoàn toàn lo lắng của Vân Cảnh, “Phụ thân, Vân Gia sẽ đứng ở nơi rất cao, hãy tin con!”
Vân Cảnh sửng sốt, sau đó mỉm cười, bàn tay to xoa đầu Vân Phong, “Phụ thân tin con."
|
Vân Cảnh đứng lên, Vân Phong cũng đứng lên, lúc này lời tổ tiên vẫn quanh quẩn trong đầu Vân Phong, “Tiểu tử, con có nhận ra…”
Tổ tiên khiến Vân Phong có chút ngờ vực, nhận ra chuyện gì? Chẳng lẽ tổ tiên phát hiện ra cái gì? “Tổ tiên phát hiện ra gì ạ?”
Vân Phong theo bản năng giương mắt nhìn về phía bức họa tổ tiên ở giữa từ đường, dáng vẻ tự tin mỉm cười kia lại có vẻ giống Vân Phong.
“Con có nhận ra không, ta rất suất đấy.”
Vân Phong sửng sốt, thần sắc có chút xấu hổ, nhìn bức họa thêm vài lần, nói thật tổ tiên rất tuấn tú, nhưng mèo khen mèo dài đuôi thì thật là……
“Tổ tiên nói đúng……” Vân Phong trả lời một câu trong lòng, tổ tiên rất vui vẻ cười ha ha một tiếng, “Ta đã nói tóc ngắn mới đẹp, mấy lão già đó lúc trước còn phản đối, may mà ta vẫn kiên trì…”
Nghe tổ tiên nói liên miên, Vân Phong bất đắc dĩ lắc đầu, lão ngoan đồng, từ này rất hợp với tổ tiên, đã một đống tuổi rồi, ít nhất cùng vài trăm tuổi… lại còn để ý chuyện đấy… tâm tình nặng nề cũng bị tổ tiên làm nhẹ bớt, đi theo phụ thân rời khỏi từ đường, Vân Phong nhìn lão giả xuất hiện trước mặt, cảm thấy có chút bất ngờ.
Vân Cảnh cũng sửng sốt, lại thấy lão giả cười ha ha, có chút xin lỗi chắp tay với Vân Cảnh, “Gia chủ Vân Gia, mạo muội tới chơi, không làm phiền chứ.”
Vân Cảnh cũng chắp tay, nhìn lão giả trước mặt lại nhìn thoáng qua Vân Phong, “Hiệu trưởng đại nhân tới, đương nhiên không phiền, hiệu trưởng đại nhân mời.”
Lão giả lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Vân Phong, cười hớ hớ hỏi, “Tiểu gia hỏa, ngươi cũng nên về Vũ học viện thôi, chuyện Lâm Gia đã xong cả rồi.”
Vân Thăng vừa nghe có chút nóng nảy, muội muội bảo bối của hắn là Triệu hồi sư, về Vũ học viện làm gì, tất nhiên làm chiến sĩ không tệ, nhưng cũng không thể bằng Triệu hồi sư!
Vân Cảnh đưa mắt bảo Vân Thăng an tâm, hai phụ tử không nói gì, chuyện này để Vân Phong tự mình giải quyết cho thỏa đáng, dù sao hiệu trưởng Vũ học viện là đến tìm Vân Phong.
Vân Phong nghe xong mỉm cười, tổ tiên lúc này cũng than thở, “Về Vũ học viện á, tiểu gia hỏa con đừng dao động, thứ to con ngu xuẩn đó so thế nào được với Triệu hồi sư!”
Vân Phong hiểu rõ, tất nhiên phần lớn người Đông Đại Lục tu luyện chiến sĩ, nhưng đó là do thể chế, nếu như có thể, mỗi người đều mơ trở thành Triệu hồi sư! Triệu hồi sư không thể tu luyện chiến sĩ? Đầu óc cũng không phải bị hóa đá. Huống hồ khí mạch Vân Phong bị phế bỏ thật, đã vô duyên với chiến sĩ rồi.
“Đa tạ hiệu trưởng đại nhân, xin thứ cho Vân Phong vô lễ, Vũ học viện con không thể về.”
“Không về Vũ học viện?” Hiệu trưởng kinh ngạc lập lại một câu, khi hiểu được ý Vân Phong, có chút nóng nảy, năm nay còn chờ Vân Phong làm hãnh diện Vũ học viện Xuân Phong Trấn, tiểu gia hỏa này lại không đến! Danh sách kia cũng không cần?
“Vân Phong, Vũ học viện đã cho con vào danh sách, chẳng lẽ con định bỏ cơ hội đến Võ Thần học viện?” Hiệu trưởng cao giọng, thậm chí mang theo điểm bức bách.
Khóe miệng Vân Phong giật nhẹ, Võ Thần học viện? Thiên tài đều muốn tiến vào nơi đó học tập, nếu thật lòng muốn tu luyện, nàng cũng sẽ chọn trường học ma pháp, dù sao Triệu hồi sư vẫn ma pháp sư, tu luyện ma pháp cũng không lạ, Võ Thần học viện? Miễn đi.
“Hiệu trưởng đại nhân, Vũ học viện không phải còn có Mai Băng sao? Thực lực của hắn cũng rất cao.”
Hiệu trưởng lập tức muốn mở miệng phản bác, Mai Băng căn bản không thể so với Vân Phong! Nhưng lời này thật sự không ổn, cố gắng nuốt trở vào, “Tiểu gia hỏa, tiến vào Võ Thần học viện là cơ hội hiếm có, con sẽ có thành tựu, đến lúc đó Vân Gia cũng một bước thăng thiên!”
Hiệu trưởng vẫn chưa từ bỏ ý định, một yêu nghiệt như vậy vô duyên vô cớ chạy mất đúng là không cam lòng, nhưng đệ tử phải tự nguyện, nàng không muốn, ngươi cũng không thể cứng rắn ép buộc.
“Hiệu trưởng đại nhân, cả Vân Gia sao có thể đặt lên người một nữ tử?” Vân Cảnh thản nhiên nói ra một câu, hiệu trưởng lúng ta lúng túng trả lời, “Gia chủ Vân Gia nói cũng đúng, nhưng……” Nhưng bỏ lỡ tiểu gia hỏa này, đúng là rất đáng tiếc.
“Cảm ơn ý tốt của hiệu trưởng đại nhân, nếu Phong Nhi không muốn, tự nhiên ta cũng sẽ không phản đối, hiệu trưởng đại nhân lần này vất vả rồi.” Vân Cảnh chắp tay với hiệu trưởng, tuy trên thực tế Vân Phong đã gánh cả Vân Gia, nhưng trong lòng Vân Cảnh, ông sẽ không để Vân Phong gánh tất cả, ông không chỉ là Gia chủ Vân Gia, ông còn là phụ thân của Vân Phong!
Huống hồ Vân Phong còn có một ca ca, có ông, có Vân Thăng, Vân Phong làm sao phải gánh vác tất cả, dù đôi vai nhỏ bé của nàng có thể, phụ thân của nàng, đại ca của nàng cũng sẽ không đồng ý.
Hiệu trưởng thấy vậy cũng tự nhiên hiểu được, Vân Phong sẽ không đến Vũ học viện, tuy còn có một Mai Băng, tuổi đó đã đến tứ cấp giai đoạn trước cũng hơn người rồi, nhưng so sánh với Vân Phong, đúng là……
Hiệu trưởng chưa từ bỏ ý định nhìn Vân Phong vài lần, Vân Phong cũng chỉ có thể cười xấu hổ, “Ai, tiểu gia hỏa hy vọng có một ngày, con sẽ không hối hận…… Ai……” Hiệu trưởng thở dài rời khỏi Vân Gia, sau khi hiệu trưởng đi, Vân Thăng kéo tay Vân Phong, nhấc người nàng lên cao, ôm vào trong ngực như ôm tiểu hài tử, động tác này khiến Vân Phong khẽ đỏ mặt.
“Đại ca, muội không phải tiểu hài tử, huynh mau buông ra!” Vân Phong bất an giật giật người, Vân Thăng vẫn ôm chặt không buông tay, ánh mắt đầy yêu thương, vừa rồi Vân Phong đi vào từ đường, hắn sao lại không biết phụ thân nói gì, nghĩ đến trọng trách nặng nề đều đặt trên đôi vai nhỏ bé này, Vân Thăng có vài phần xấu hổ, cũng càng kiên định cố gắng quyết tâm, giúp muội muội chia sẻ một phần!
“Phong Nhi nếu không đến Võ Thần học viện, vậy cùng đại ca đến trường học ma pháp đi!” Vân Thăng khiến Vân Phong sửng sốt, Vân Cảnh có chút đăm chiêu nhìn Vân Phong, ý bảo Vân Thăng buông Vân Phong.
“Phong Nhi, đường sau này nên đi thế nào, con đã nghĩ chưa?”
Vân Phong gật đầu, con đường kế tiếp nàng đã nghĩ thông, nếu đã giải quyết xong Lâm Gia, Vân Gia đã đòi lại được tất cả, nàng có thể yên tâm rời đi, tôi luyện mới nhanh chóng trưởng thành! Chuyện vào trường học với Vân Phong mà nói không thành vấn đề, dù sao trường học cũng không giúp ích cho việc trở thành Triệu hồi sư, đã có tổ tiên chỉ dạy rồi, nhưng đại ca là ma pháp sư, mình cũng cần tu luyện ma pháp, đến trường học ma pháp đối với việc tu luyện ma pháp cũng có ích.
Vân Cảnh gật đầu, “Nếu như vậy thì tốt, mấy ngày nữa là ngày học viện ma pháp của đế quốc chiêu sinh, con hãy đi xem cùng Vân Thăng đi.”
Vân Thăng vừa nghe lập tức vẻ mặt vui sướng, Vân Phong nhìn dáng vẻ đại ca vui vẻ cũng gật đầu, trường học đế quốc gì đó nàng chẳng có hứng thú, nàng chỉ đi cùng đại ca, chỉ cần Vân Thăng vui vẻ, có gì mà nàng không thể làm?
|
Do thể chế ở Đông Đại Lục, số chiến sĩ chiếm đến 8 phần, dù là lực lượng vũ trang của đế quốc cũng do chiến sĩ làm chủ, trong chiến sĩ cũng có không ít cường giả, nhưng chiến đấu cũng không thể chỉ chú trọng một bên, ma pháp sư cũng có địa vị không thấp.
Tuy số lượng ma pháp sư kém xa chiến sĩ, thậm chí số lượng ma pháp sư của tứ đại đế quốc cũng không thể bằng số chiến sĩ ở một hai thành thị, tuy tổng thể ma pháp sư không mạnh bằng chiến sĩ, nhưng địa vị ma pháp sư không thấp, thậm chí còn cao hơn chiến sĩ một tầng.
Ma pháp sư am hiểu vận dụng ma pháp là sát thủ đường dài, tuy không có ma thú như Triệu hồi sư, nhưng ma pháp cường đại cũng khiến thực lực bọn họ không tầm thường, chiến sĩ tuy lực lượng cường hãn, nhưng gặp ma pháp sư cũng phải suy nghĩ, ma pháp cường đại không thua chiến kĩ, thậm chí còn siêu việt hơn chiến kĩ!
Ma pháp sư thân thể gầy yếu có thể điều động các loại nguyên tố lực hình thành công kích, phòng ngự kết hợp hoàn mỹ, một ma pháp sư cường đại có thể giải quyết được cả chiến sĩ cao hơn một cấp.
Ma pháp sư có thực lực được hưởng địa vị rất tôn quý ở Đông Đại Lục, nguyên tắc chiến đấu không thể thiếu nguyên tố, mỗi ma pháp sư sinh ra đều là chuyện khiến người ta vui mừng, đương nhiên Triệu hồi sư cường đại mà thần bí vẫn làm người ta chỉ dám nhìn từ xa, mấy trăm năm nay, Đông Đại Lục sinh ra năm Triệu hồi sư, đã từ từ ngã xuống, chẳng còn lại ai, có được Triệu hồi sư sẽ khiến đế quốc đó càng cường đại, mà Tạp Lan Đế Quốc, quốc gia quê hương của Vân Phong không biết đã mỏi mắt suốt bao năm chờ mong Triệu hồi sư sinh ra.
Mọi người đều biết Triệu hồi sư giống ma pháp sư, điều này cũng khiến các ma pháp sư được kỳ vọng, dù kỳ vọng thật xa vời.
Trường học ma pháp Ma Tang là trường dạy ma pháp duy nhất của Tạp Lan Đế Quốc, số lượng ít hơn so với Võ Thần học viện, Trường học ma pháp Ma Tang là duy nhất, trước mắt số đệ tử và lão sư cũng không đến nghìn người.
Toàn bộ ma pháp sư của Tạp Lan Đế Quốc gần như đều tiến hành tu luyện trong này, Trường học ma pháp Ma Tang được Tạp Lan Đế Quốc rất coi trọng, tuy thực lực chỉnh thể không mạnh, nhưng kỳ vọng vẫn không giảm, nhất là ngày chiêu sinh hàng năm của Trường học ma pháp Ma Tang, lại khiến cho Tạp Lan Đế Quốc dâng trào sóng nhiệt.
Trường học ma pháp Ma Tang chiêu sinh không chỉ đơn giản là thu ma pháp sư, quan trọng hơn là, tìm ra Triệu hồi sư! Nếu Triệu hồi sư chính là ma pháp sư, như vậy những ma pháp sư trẻ tuổi thiên tư không tầm thường đều có thể trở thành Triệu hồi sư? Chủ vị Tạp Lan Đế Quốc đều nghĩ thế, nhưng Triệu hồi sư mới chỉ có ở Vân Gia, họ hiểu rất ít về Triệu hồi sư, tuy chưa một ma pháp sư trẻ tuổi nào có thể trở thành Triệu hồi sư, nhưng Tạp Lan Đế Quốc vẫn chưa từ bỏ ý định.
Triệu hồi sư có thể làm dễ thế ư? Không nói đến tinh thần lực phải đạt đến trình độ nhất định, còn phải cảm ứng được nguyên tố lực trên người ma thú, không chỉ như thế, còn phải lĩnh ngộ Khế Ước Chi Trận của mình, cho dù hai điều trước đã được tổng kết, nhưng Khế Ước Chi Trận nếu như không phải Triệu hồi sư, người ngoài làm sao có thể biết?
Khế Ước Chi Trận không lĩnh ngộ được, sao có thể trở thành Triệu hồi sư? Tạp Lan Đế Quốc mù quáng tìm kiếm như thế, hiển nhiên là kết quả không như ý, chỉ có hi vọng hão huyền mà thôi, nhưng Chủ vị Tạp Lan Đế Quốc cũng chưa từng nghĩ đến, ở Xuân Phong Trấn, tại Vân Gia đã nghèo túng đến cực điểm, Triệu hồi sư mà họ khao khát nhất, lặng yên sinh ra.
Vân Phong đang tiến hành kết nối nguyên tố lực, thực lực của nàng đã là lục cấp hậu kỳ, đã mơ hồ có xu thế đi đến lục cấp cao nhất, chỉ cần đột phá đến lục cấp cao nhất, như vậy tiến vào thất cấp cũng không phải việc khó.
Tuy hậu kỳ và cao nhất chỉ cách nhau một bước, nhưng cũng không đơn giản như vậy, Vân Phong tiến hành kết nối nguyên tố lực mỗi ngày, khẽ vươn vai, biển tinh thần lực càng rộng, ban đầu Tinh thần lực của Vân Phong như đại hải, tuy rộng lớn nhưng thực chất lại không mạnh, bây giờ tinh thần lực lại mơ hồ có trạng thái dung hợp, giống như bắt đầu ngưng tụ lại, sắp phát sinh biến hóa.
“Tiểu gia hỏa, đây là dấu hiệu bước vào giai đoạn cao cấp, chỉ cần đến cửa thất cấp, con sẽ thấy, cao cấp là một lĩnh vực hoàn toàn mới.” Tổ tiên truyền lời đến, Vân Phong hiểu ý cười, thất cấp hẳn là sẽ đột phá không lâu nữa, nghĩ đến nơi trường học ma pháp chiêu sinh, Vân Phong cảm thấy có chút khéo, địa phương chiêu sinh đúng là Bách thành, chỗ Mộ Dung gia mà mình có hôn ước hoang đường.
Vân Phong còn nhớ rõ câu nói Mộ Dung Nhiễm kiêu ngạo ương ngạnh trước khi đi bỏ lại kia: Có bản lĩnh đừng đến Bách thành. Vân Phong cười cười, chẳng lo đến Mộ Dung Nhiễm, Mộ Dung gia, bây giờ chẳng còn quan hệ với nàng nữa, lần này cùng đại ca tham gia cuộc thi chiêu sinh, tiếp theo mình sẽ tiến hành một lịch trình hoàn toàn mới.
“Tiểu gia hỏa, lần này đi Bách thành có thể đến tiệm vũ khí, con cũng nên chọn một món vũ khí thuận tay.”
Vũ khí? Vân Phong cẩn thận nghĩ, mình tu luyện đến bây giờ vô cùng mơ hồ với khái niệm vũ khí, người cao nhất nàng tiếp xúc là lục cấp, vũ khí cũng chỉ là thanh đao của cao thủ Lâm Gia thuê đến.
“Tổ tiên nói vũ khí là thanh đao đêm đó ạ?”
“Hứ! Đó là đồ rỉ sét! Tiểu gia hỏa, chỉ có tiến vào cao cấp mới có thể xứng với hai chữ vũ khí nhé.”
Vân Phong khẽ thè lưỡi, Nhục Cầu trên vai cong người, lông mềm cả người nó cọ vào Vân Phong có chút ngứa, kéo Nhục Cầu ra, nhìn dáng vẻ Nhục Cầu giương nanh múa vuốt, Vân Phong vui vẻ cong khóe miệng.
“Tổ tiên, vũ khí cũng chia cấp bậc đúng không?” Vừa nhéo nhéo Nhục Cầu, Vân Phong vừa hỏi, tổ tiên tự nhiên cũng thấy được một mặt nghịch ngợm của Vân Phong, hiểu ý cười, nó vẫn là một đứa trẻ thôi.
“Cấp bậc vũ khí cũng giống cấp bậc thực lực, quy tắc trên đại lục này đều thế.”
Quy tắc? Vân Phong sáng mắt, tiếp tục vuốt Nhục Cầu, nghe tổ tiên dạy, “Vũ khí của bản thân không có cấp bậc, mà dựa vào thực lực người sử dụng vũ khí phán định, vũ khí đều phụ thuộc vào chiến khí và tinh thần lực, cấp bậc chiến khí, tinh thần lực càng cao, vũ khí càng có thể phát huy thực lực cao nhất, đương nhiên sức mạnh của vũ khí còn quyết định bởi một nguyên nhân khác, lỗ hổng.”
“Lỗ hổng?” Vân Phong ngờ vực hỏi, lỗ hổng của vũ khí? Đó là cái gì?
“Vũ khí có thể khoan, một lỗ (nhất khổng) đến chín lỗ (cửu khổng), mà mỗi một lỗ hổng được khảm tinh thạch ma thú để tăng uy lực của vũ khí!”
Tinh hạch ma thú, có thể nói là tinh hoa của ma thú, trong tinh hạch ma thú ẩn chứa nguyên tố lực ma thú còn có lực lượng của ma thú! Thử nghĩ vũ khí cửu khổng đều được khảm tinh hạch ma thú, lực lượng sẽ trực tiếp vượt cấp!
“Khoan vũ khí có chín lỗ, rồi lại khảm tinh hạch, chẳng phải mỗi người đều là cao thủ?” Vân Phong khiến tổ tiên vừa lòng gật đầu, tiểu gia hỏa quả nhiên không phải người thường, tâm tính đủ trầm ổn.
“Tự nhiên không phải như vậy, không phải ai cũng khoan được, quy cách khảm cũng rất kỳ dị, không phải ai cũng khảm được tinh hạch, hai trình tự này quyết định thành bại của việc khảm vũ khí.”
Vân Phong chậc lưỡi, hóa ra vẫn phức tạp như vậy, khoan vũ khí cần chuyên gia, tinh hạch được khảm vẫn cần chuyên gia, bỏ qua hai điểm này, cho dù là tinh hạch ma thú cũng chẳng phải thường, có thể được khảm tinh hạch cấp bậc càng cao thì sức mạng càng lớn, nhưng ở chợ cùng lắm là xuất hiện tinh hạch cấp 5 hoặc 6, dù sao cao thủ loài người có thể giết ma thú quá ít, huống chi là cao cấp, thậm chí là ma thú tới cấp bậc thống lĩnh?
“Nếu con muốn vũ khí, thì phải tìm người khoan, rồi khảm, như thế có và không có vũ khí chẳng phải như nhau ạ?”
Tổ tiên nở nụ cười, trong tiếng cười lộ ra đắc ý và giảo hoạt, “Tiểu gia hỏa, người khoan phải là chiến sĩ, bởi vì muốn khoan vũ khí cần có sức mạnh, lực khống chế vừa phải, mà người khảm phải là ma pháp sư, bởi vì muốn khảm được tinh hạch ma thú cần phải sử dụng được nguyên tố lực trong tinh hạch.”
Tổ tiên nói tới đây, Vân Phong bỗng nhiên có một cảm giác, chiến sĩ, ma pháp sư…… Đối với người khác có lẽ chỉ có thể làm một, nhưng đối với nàng mà nói, nàng có thể thu phục tất cả!
“Lấy thực lực của con, còn không khoan được khổng cấp 6, khảm được tinh hạch cấp 6 à?” Tổ tiên khiến Vân Phong đột nhiên mỉm cười, lại nhẹ nhàng ném đi Nhục Cầu trong tay, vững vàng cầm lại vào tay, Vân Phong đã hiểu, nàng hoàn toàn có thể làm được chuyện này!
|