Thiên Tài Triệu Hồi Sư
|
|
Nam nhân thô kệch thở dài, trên mặt nghiêm túc có bất đắc dĩ, “Bình Nguyên Thiểm Quang là nơi nhiều khoáng thạch nhất Tạp Lan Đế Quốc, khai thác nhiều năm nên mạch khoáng thạch mới ít dần, mà địa phương quý nhất này lại bị công hội lính đánh thuê sở hữu.”
Vân Phong ngồi kia, nhìn nam nhân thô kệch, “Nói như vậy tất cả dong binh đoàn đăng ký ở công hội lính đánh thuê có thể có chỗ tốt.”
Nam nhân cười chua sót, lắc đầu, “Tiểu cô nương, công hội lính đánh thuê có đến trăm dong binh đoàn là ít, cho dù Bình Nguyên Thiểm Quang có rộng gấp mười cũng chẳng đủ, huống hồ mạch khoáng cũng không phải khắp nơi có, nếu tất cả dong binh đoàn đều chen chúc tới, chẳng phải sẽ rất lộn xộn.”
Vân Phong gật đầu, cũng nghe ra ẩn ý trong đó, “Nói như vậy, đến Bình Nguyên Thiểm Quang nhất định phải có tư cách?”
“Đúng vậy, công hội lính đánh thuê cứ ba năm lại tiến hành định cấp các dong binh đoàn, chỉ có dong binh đoàn trên 3 sao mới có tư cách đến Bình Nguyên Thiểm Quang, mà dong binh đoàn ở Bình Nguyên Thiểm Quang có cơ hội ngang nhau, một khi phát hiện mạch khoáng là có thể chiếm làm của riêng, đương nhiên cũng có kỳ hạn, kỳ hạn chính là ba năm. Ba năm kỳ hạn vừa đến, chỉ có thuận lợi thông qua cuộc thi cấp bậc mới có thể tiếp tục có được mạch khoáng, nếu không chẳng những bị mất mạch khoáng mình phát hiện, ngay cả cấp bậc dong binh đoàn cũng giảm, không đủ tư cách đến Bình Nguyên Thiểm Quang.”
Vân Phong nghe đến đó cũng hiểu đại khái, cuộc thi cấp bậc chỉ là một cửa, người qua cửa có thể đến Bình Nguyên Thiểm Quang, nếu thật sự tìm được mạch khoáng, như vậy dong binh đoàn cũng sẽ thu được tài phú không nhỏ, bất luận là bán ra hay lưu lại đều tốt, có trợ lực không nhỏ.
“Xem ra, các ngươi không thông qua cuộc thi cấp bậc.” Vân Phong thản nhiên mở miệng, mấy người đều quẫn bách, bị một tiểu hài tử nói ra, thật là khiến người ta không ngẩng mặt lên được
“Ha ha, không dối gạt ngươi, dong binh đoàn Hồng Phong chúng ta ban đầu cũng cực kỳ mạnh, nhưng trời không phù hộ, mạch khoáng chúng ta phát hiện bị đội lính đánh thuê khác nhòm ngó, một phen ác chiến, vài vị cao thủ ở đây cũng lần lượt rời đi.”
Nam nhân nói xong, mọi người đều mang đau khổ, Vân Phong nghe xong nhíu mày, “Ai phát hiện trước thì của người đó không phải ư? Chẳng lẽ mạch khoáng cũng có người tranh?”
Tiểu Dĩnh cười chua sót, thân mình mỏi mệt tựa vào ghế, “Ai phát hiện trước thì của ngươi đó? Đây là thế giới lính đánh thuê, lính đánh thuê không có quy tắc này, ngươi có thực lực là có thể tranh! Cướp được là của mình! Trận chiến kia chúng ta dùng toàn lực, tuy khiến đối phương thất bại, nhưng chúng ta cũng thương vong thảm thiết.”
“Đối với một dong binh đoàn mà nói, tổn thất tinh anh là trí mạng, tổn thất tinh anh thật lớn sẽ khiến thực lực cả dong binh đoàn đại suy giảm.” Tổ tiên nói trong đầu Vân Phong, xem ra Dong binh đoàn Hồng Phong trong trận ác chiến kia, tinh anh hẳn là tổn thương lớn, thế nên còn chưa khôi phục thực lực, bây giờ lại có nguy cơ mất tư cách ở lại Bình Nguyên Thiểm Quang.
“Cuộc thi cấp bậc lập tức sẽ bắt đầu, bằng thực lực chúng ta bây giờ không thể được trên ba sao, trừ phi……” Nam nhân nói, ánh mắt lướt qua Nhục Cầu, Vân Phong lập tức hiểu rõ.
“Trừ phi dùng thủ đoạn, tỷ như đưa một ma thú cho giám khảo?” Vân Phong nhấc Nhục Cầu, khẽ lắc thân mình đầy thịt của nó, nam nhân nghe xong cười xấu hổ, Tiểu Dĩnh nghe xong bất đắc dĩ lắc đầu.
“Chúng ta không còn cách khác, muốn bắt một ma thú nói dễ hơn làm, huống hồ phải còn sống! Tiền thì toàn giá trên trời, mạch khoáng của chúng ta là cấp thấp nhất, số lượng khoáng thạch cũng có hạn, căn bản không mua nổi ma thú thời thượng trên thị trường……”
Ma thú đối với thế giới này mà nói, luôn là đắt giá nhất, trên đại lục hay biển người có địa vị đều mong có một ma thú làm sủng vật hoặc tọa kỵ, bên cạnh có một ma thú nghe lời mình sẽ khiến họ cảm thấy mình đến gần nghề cao quý thần bí ấy thêm một bước, thế nhân đều biết, chỉ có Triệu hồi sư cường đại mới có thể thu phục ma thú!
Tuy nhân loại hiện nay chỉ có được một vài ma thú chủng hiền lành, và vài chủng hung hãn, nhưng ma thú này không thể trở thành đồng bọn chiến đấu được, chỉ có ma thú của Triệu Hồi Sư là khác, ma phú thần phục họ, nghe lệnh hoàn toàn, năng lực như thế tất nhiên sẽ được ngưỡng mộ tuyệt đối.
“Có lẽ giám khảo cũng có ma thú rồi?” Vân Phong nói, kỳ thật cảm thấy có chút buồn cười với ý tưởng của họ, hối lộ nhân viên đánh giá, đây có phải là suy nghĩ viển vông không.
“Không! Ta điều tra rồi, giám khảo không có ma thú, nếu chúng ta có thể đưa một ma thú cho hắn, cho dù là nể mặt ma thú, hắn cũng không làm khó chúng ta!”
Tiểu Dĩnh có chút vội vàng nói, Vân Phong không có phản ứng gì, chỉ hỏi một câu, “Cấp bậc đánh giá kiểu gì?”
Nam nhân thô kệch có chút trách cứ nhìn Tiểu Dĩnh, như trách cứ nàng sao còn không hết hy vọng, cười ha ha với Vân Phong, liền giải thích cho nàng.
“Có tổng cộng năm cấp, từng dong binh đoàn đưa ra đội ngũ tinh anh của mình, tiến hành thi đấu, đại hội lần đầu tiên, đội ngoài 3 sao là có tư cách đóng quân Bình Nguyên Thiểm Quang tư cách, đại hội tiếp theo lại có quy tắc mới. Đội ngũ thấp có thể khiêu chiến với đội cao sao hơn mình, nếu thành công thì tăng một sao, đội bị khiêu chiến giảm một sao, nếu bên khiêu chiến thất bại không sao nhưng lại bị khóa cấp, chỉ cần ngươi có khả năng thì khiêu chiến với đội năm sao cũng được.”
Vân Phong gật đầu, “Nói như thế, khiêu chiến hơn nửa sẽ là đội 1 sao hoặc 2 sao, đội trên 3 sao sẽ ít đi khiêu chiến.”
Tiểu Dĩnh thấp giọng cười, lắc đầu, “Không phải như thế, Bình Nguyên Thiểm Quang rất lớn, hơn nữa cấp bậc mạch khoáng cũng có phạm vi riêng, dong binh trên 3 sao sẽ được phân khu khai thác khác nhau, mà bản chất mạch khoáng cũng khác nhau, đội 3 sao chỉ có thể đào được mạch khoáng cấp 1, mà mạch trung cấp và cao cấp đều bị đội 4-5 sao chiếm, mạch khoáng truyền thuyết tuy chưa xuất hiện, nhưng có lẽ là trong khu vực do đội 5 sao giữ.”
Vân Phong đã hiểu, hóa ra Bình Nguyên Thiểm Quang cũng có phân chia như thế, xem ra đội đứng cao sẽ hay bị khiêu chiến, dù sao ai cũng muốn tăng sao của mình, như vậy sẽ có lợi hơn về nhiều mặt, tài phú có được cũng không nhỏ.
“Chúng ta vốn cũng muốn khiêu chiến với đội 4 sao trong lần này, nhưng nào ngờ trận ác chiến kia tổn hại quá lớn, căn bản không thể khiêu chiến, giờ còn gặp nguy hiểm bị đội 1 – 2 sao khiêu chiến, nếu chúng ta không thắng được thì lập tức biến khỏi Bình Nguyên Thiểm Quang.”
Tinh anh của đội rất quan trọng, có lực lượng tinh nhuệ mới có thể có người mới gia nhập cũng tăng được sức mạnh toàn đội, nhưng tổn thất tinh anh chẳng những tổn thất lớn với mình mà lại còn chẳng có được người mới, không có máu tươi bổ sung, dong binh đoàn sẽ chẳng gượng dậy nổi sau này.
“Dong binh đoàn Hồng Phong chúng ta tự nói là chính trực nhất, công bằng nhất, tuy trong giới lính đánh thuê, nhưng chúng ta không giết, không tranh, chưa bao giờ cố ý đi chèn ép người khác, nhưng cũng thật không ngờ một đoàn đội chính nghĩa, lại bị đả kích như thế, đều do người trẻ chúng ta bốc đồng……!” Tiểu Dĩnh nói nói, hốc mắt đã đỏ, ngồi nhẹ giọng nức nở, mà người trẻ tuổi bên cạnh nàng cũng im lặng không nói, trên mặt là u ám.
“Được rồi Tiểu Dĩnh, chúng ta đừng dùng phương pháp này, không làm thế chúng ta cũng thoải mái, quang minh chính đại đấu, thua là thua, chúng ta sẽ làm lại từ đầu!” Nam nhân thô kệch lớn giọng nói, như tiếng chuông đập vào những thiếu niên này, Vân Phong nghe xong, khẽ nổi lên gợn sóng, tác phong quang minh lỗi lạc, thật giống Người Vân Gia vài phần, Vân Gia cũng nguyện ý kết giao bằng hữu như vậy!
“Đại thúc nói đúng, vì sao không đường đường chính chính đánh một trận, cho dù thua, cũng đã dùng toàn lực, không tiếc nuối đúng không?” Vân Phong lớn tiếng phụ họa một câu, nam nhân thô kệch vừa nghe, lúc này cười ha ha một tiếng, “Hay, hay! Nha đầu có khí phách, đại thúc thích!”
Vân Phong cười hắc hắc, khuôn mặt nhỏ nhắn nở rộ thành đóa hoa xinh đẹp, Nhục Cầu cũng xoay người, mắt to xem xem nam nhân, địch ý như giảm bớt một ít.
Tiểu Dĩnh nhìn nam nhân thoải mái cười to, ánh mắt lại có chút hồng, mấy ngày này đội trưởng quá không thoải mái, ít thấy hắn thống khoái như vậy, đúng là…… “Nếu đội trưởng lên tiếng, chúng ta đây liền đường đường chính chính đánh một trận đi! Cũng không tiếc nuối gì, các ngươi nói đúng không!”
Tiểu Dĩnh đứng lên, mấy người trẻ tuổi bên cạnh nàng cũng đứng lên, kích động, “Đúng vậy, Tiểu Dĩnh nói rất đúng, chúng ta sẽ quang minh chính đại đánh một trận!”
“Chúng ta không sợ thua! Thua thì thua, cùng lắm thì làm lại!”
Tiểu Dĩnh không còn vẻ buồn chán nữa, đi đến trước mặt Vân Phong, biết lỗi nói, “Tiểu cô nương, vừa rồi xin lỗi, ta cũng bất đắc dĩ mới nghĩ ra cách đó, nhưng ngươi yên tâm, ta không đề ý đến nó nữa, ngươi nói đúng, đi đường đó, không bằng quang minh chính đại một trận!”
Vân Phong gật đầu, Nhục Cầu cũng thu dữ tợn, cảm nhận được đối phương không như hổ rình mồi với mình nữa, Nhục Cầu cũng an thuận, khôi phục dáng vẻ đáng yêu.
“Chậc chậc chậc, đúng là khẩu khí thật lớn, từ xa đã nghe thấy lời khoác lác rồi, ta còn tưởng ai, hóa ra là đội lính đánh thuê Hồng Phong a!”
Mành trại bị xốc lên, mấy người tiến vào, trên mặt là biểu tình trơ tráo, nhìn qua cũng không có thiện ý, khi thấy Vân Phong trong này khẽ sửng sốt, nhưng lại thấy Nhục Cầu trên vai nàng, hai mắt đột nhiên sáng ngời.
“Chậc chậc! Ma thú? Hay là Hồng Phong luôn quảng cáo mình là chính nghĩa cũng muốn làm việc mà các ngươi khinh thường?” Người nói có đôi mắt lươn, cười rộ lên nhìn thật muốn đánh, nam nhân thô kệch vừa nghe, đỏ lên, lời này nói đúng, bọn họ vốn muốn dùng biện pháp này, nhưng cuối cùng bị phủ quyết.
“Lý Quần Âu, đội Ác Lang bị giáo huấn một lần không đủ à?”
Nam nhân tên Lý Quần Âu thần sắc lạnh lùng, mắt lươn âm trầm, tùy cơ cười nhẹ, “Vương đại đội trưởng nói gì vậy, chẳng lẽ chỉ bằng đám già yếu các ngươi, cũng muốn đánh một trận với chúng ta à?”
“Ngươi……!” Tiểu Dĩnh vừa nghe, trợn mắt lên, mặt đỏ bừng, nhưng bị người bên cạnh giữ chặt, ý bảo nàng đừng hành động thiếu suy nghĩ.
“Lý Quần Âu, chúng ta cho các ngươi cút một lần, tự nhiên sẽ làm các ngươi cút lần thứ hai, đừng giương oai ở địa bàn của ta!” Nam nhân thô kệch gầm lên một tiếng, chiến sĩ ngũ cấp bùng nổ chiến khí, Lý Quần Âu khẽ lui về phía sau nửa bước, xẹt qua xấu hổ.
“Vương Minh, đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Cao thủ bên ngươi đều đã chết, ngươi còn khí lực gì đấu cùng chúng ta! Cuộc thi cấp bậc này ta sẽ được nhìn các ngươi biến khỏi đây! Nếu còn muốn làm loạn, ta không ngại chỉ đường hộ ngươi!”
Vân Phong cười ha ha, thân hình nhỏ bé tiến lên trước một bước, nhìn Lý Quần Âu, “Đường gì?”
Lý Quần Âu cười ha ha một tiếng, nhìn chằm chằm Nhục Cầu trên vai Vân Phong, “Tặng cái này cho ta, ta sẽ nghĩ đến việc cho ngươi mượn mấy cao thủ.”
“Ngươi mơ tưởng! Ma thú là của tiểu cô nương, ngươi đừng muốn cướp ở đây!” Tiểu Dĩnh giận dữ, đột nhiên đứng Trước mặt Vân Phong, bảo vệ nàng phía sau, Vân Phong sửng sốt, nam nhân thô kệch đi tới.
“Lý Quần Âu, thu tâm tư xấu xa kia đi, tiểu cô nương là người của chúng ta, nếu muốn thì hãy bước qua xác ta trước đi!”
Mấy người trẻ tuổi vừa thấy cũng vây quanh Vân Phong, Vân Phong ấm lòng, bọn họ có thể ra tay vì người là như thế thật khiến nàng cảm động.
Tích Thủy Chi Ân, Dũng Tuyền Tương Báo, tuy ơn này với Vân Phong không lớn, nhưng phần tâm ý này khiến nàng không thể không để ý đến.
“Dong binh đoàn Ác Lang?” Vân Phong hỏi một câu, Lý Quần Âu cười ha ha, trên mặt mang theo vô tận đắc ý, “Dong binh đoàn Ác Lang có Mộ Dung gia Bách thành làm chỗ dựa! Các ngươi chỉ là Hồng Phong nhỏ bé, một ngón tay là chúng ta có thể nghiền chết các ngươi!”
Vân Phong lạnh lùng cong khóe miệng, Mộ Dung gia sao…… Ha ha, Mộ Dung gia là chỗ dựa của dong binh đoàn Ác Lang, hay lắm.
Tuy Mộ Dung gia đã bị Ma Tang cảnh cáo, nhưng đối với Vân Phong mà nói còn chưa đủ, dong binh đoàn Ác Lang nếu là cánh chim của Mộ Dung gia, như vậy đả kích này sẽ cho Mộ Dung gia một giáo huấn khó quên.
“Lý Quần Âu, tên này rất hay, ngươi đã đến đây, đương nhiên không thể tay không mà về.” Vân Phong đi ra từ sau, khẽ nắm quyền, lực đạo như suy nghĩ, Nhục Cầu cũng lóe răng nanh.
“Nha đầu kia, muốn làm gì!” Lý Quần Âu thấy Vân Phong cười, bỗng đổ mồ hôi lạnh, hắn là tứ cấp trung kỳ, theo lý mà nói đối mặt với một tiểu hài tử không thể cảm thấy sợ hãi, nhưng bây giờ thật quỷ dị đến cực điểm, hắn lại sinh ra một ý niệm con mẹ nó muốn chạy trốn trong đầu!
“Muốn làm gì? Tự nhiên phải hỏi ngươi.” Vân Phong khẽ tiến lên trước một bước, xung quanh quyền mơ hồ phiêu đãng màu lam thản nhiên, thủy nguyên tố kết hợp hoàn mỹ!
“Hỏi ta? Hỏi ta cái gì!” Lý Quần Âu thẳng lưng, lớn tiếng hô, con mẹ nó, hắn sợ cái gì! Một tiểu nha đầu thì sợ cái gì!
Vân Phong cười ha ha, thân hình nhỏ bé quỷ dị chợt lóe, như quỷ mỵ biến mất không thấy, mấy người Hồng Phong đều xem có chút trợn tròn mắt, Tiểu Dĩnh lại khoa trương mở miệng, không thể tin được.
“Kia, tiểu cô nương kia……!”
Hai mắt Lý Quần Âu như muốn lồi ra, không suy nghĩ mà theo bản năng, xoay người chạy ra, nhưng Vân Phong đã quỷ dị xuất hiện trước mặt, một quyền cũng nghênh diện nện xuống!
“A!” Lý Quần Âu kêu thảm thiết một tiếng, ôm mặt mình ngã xuống, mấy người đi theo hắn vừa thấy lập tức vọt lại, cùng xông đến chỗ Vân Phong!
“Đừng hòng động đến tiểu cô nương !” Nam nhân thô kệch lớn tiếng quát, gia nhập chiến cuộc, Tiểu Dĩnh cùng người trẻ tuổi cũng không cam lòng yếu thế, trong nháy mắt, trong lều trại nho nhỏ đánh đến thiên hôn địa ám, kinh thiên động địa. Mấy đội lính đánh thuê gần đó đều tò mò ló ra, không rõ ngóng đến nơi lều trại ồn ào.
“Ngươi, các ngươi lại ra tay với binh đoàn Ác Lang chúng ta! Các ngươi sẽ hối hận!” Lý Quần Âu té trên mặt đất, ôm một bên mặt sừng vù, nói chuyện cũng làm hắn đau nhức, nhìn trước mặt hỗn chiến, Lý Quần Âu định nhân cơ hội chạy trốn. -Còn tiếp-
|
“Ngươi còn muốn chạy đi đâu?” Vân Phong âm thầm xuất hiện trước mặt hắn, Lý Quần Âu vừa thấy chỉ muốn khóc, thân mình lui về liên tục, nhưng lại bị một đòn đánh vào sườn, làm hắn đau đến co rút.
“Quần Ẩu, Quần Ẩu, tự nhiên không thể cho ngươi tay không mà về!” Vân Phong thấp giọng nói, quyền lại đột nhiên chém ra, màu lam mang theo một tia thản nhiên lóe sáng đánh thẳng vào Lý Quần Âu.
“Bang bang bang bang!” Liên tục mười quyền rơi vào bụng Lý Quần Âu, tốc độ khiến Lý Quần Âu ngay cả phòng ngự cũng chẳng kịp, mà chiến khí hắn vốn muốn điều động cũng quỷ dị thong thả, tốc độ không bằng 1%!
Thủy nguyên tố có thể xâm nhập thân thể, ảnh hưởng đến tốc độ lưu động chiến khí!
“A A a a……” Lý Quần Âu run rẩy ngã xuống, chỉ cảm thấy trong thân thể rét run, khiến hắn ngay cả nói chuyện cũng không xong, đưa mắt nhìn chằm chằm Vân Phong, như nàng là quái vật.
Còn lại vài tên đi theo Lý Quần Âu rõ ràng không phải đối thủ của Dong binh đoàn Hồng Phong, có lẽ Lý Quần Âu tới đây chỉ muốn nhục nhã cười nhạo một phen, căn bản không dự đoán được sẽ ra tay quá nặng, lại càng không nghĩ mình bị đánh bi thảm như thế, ngay cả nói cũng chẳng ra hơi.
Vân Phong nhìn mấy người té trên mặt đất đau đớn than nhẹ, trong mắt là lãnh ý, mấy người Dong binh đoàn Hồng Phong rõ ràng là bị thân thủ của Vân Phong dọa choáng váng, lúc này có chút nói không ra lời.
“Dong binh đoàn Ác Lang là mấy sao?” Vân Phong hỏi, Tiểu Dĩnh choáng váng trong chốc lát, lập tức mở miệng trả lời, “Dong binh đoàn Ác Lang là bốn sao, nhưng đội ngũ ba sao do dong binh đoàn Ác Lang bồi dưỡng cũng có, hai sao cũng không ít.”
Vân Phong nghe xong, lãnh ý càng lớn, khinh thường nhìn Lý Quần Âu ngã bẹt trên đất, “Thật không, cuộc thi cấp bậc này, đội ngũ bốn sao sẽ không có dong binh đoàn Ác Lang nữa.”
Vân Phong bé nhỏ đứng giữa cả đám người, nhưng khí thế tản ra trên người nàng lúc này khiến tất cả ánh mắt đều dán vào nàng, muốn dời cũng không có khả năng.
Lý Quần Âu té trên mặt đất, ôm bụng mình, rét lạnh trong cơ thể điên cuồng trào ra, khiến lông mi hắn cũng kết thành băng, tóc gáy cả người đều dựng thẳng lên đến, rất chật vật.
Lý Quần Âu híp mắt, run rẩy cuộn mình, ngón tay miễn cưỡng chỉ vào Vân Phong, môi run rẩy muốn nói cái gì, cũng phát không ra nửa tiếng.
Vân Phong nhếch môi, khuôn mặt nhỏ nhắn đùa cợt, “Thế nào? Còn chưa cút sao?”
Lý Quần Âu đỏ mặt, sau đó miễn cưỡng mở miệng, than nhẹ với đồng bạn trên đất, thấp giọng gào thét một câu, “Chúng ta…… Đi!”
Đám người trên đất chật vật, Lý Quần Âu té trên mặt đất, cả người lạnh như băng, lập tức có hai người lại nâng hắn, xốc mành chạy ra ngoài.
Lều trại vẫn có chút hỗn độn, hỗn chiến vừa mới chấm dứt, nhưng mấy người Dong binh đoàn Hồng Phong vẫn chưa lấy lại bình tỉnh, ánh mắt nhìn Vân Phong, đều kinh ngạc.
“Tiểu cô nương, hóa ra ngươi lợi hại như vậy!” Tiểu Dĩnh sáng mắt nhìn Vân Phong, đám người vòng quanh Vân Phong vài vòng đều gật đầu, “Chẳng trách còn mang theo ma thú, đúng là anh hùng xuất thiếu niên a……”
Vân Phong mỉm cười, thật có chút ngượng ngùng, “Nếu không có ta, vừa rồi cũng không hỗn loạn như vậy.”
“Tiểu cô nương nói chi vậy! Dong binh đoàn Ác Lang có xú danh trong giới đánh thuê rồi, nếu không ngại cấp bậc của chúng, không hề ít dong binh đoàn đều muốn tẩn chúng! Ha ha, nhưng vừa rồi đánh quá đã!” Hán tử tráng kiện Tên là Vương Minh cười ha ha, trận ban nãy đánh thật là thích.
“Nếu đã lật mặt, chúng ta cũng không phải sợ! Thời gian trước ác chiến cùng dong binh đoàn 3 sao, chúng ta cũng hoài nghi là dong binh đoàn Ác Lang giở trò quỷ sau lưng, dong binh đoàn 3 sa0 là do Ác Lang bồi dưỡng!” Tiểu Dĩnh căm giận nói, người trẻ tuổi cũng mắng vài câu, trên mặt là vẻ đau xót.
“Chiêu này quá độc, cắt giảm thực lực Dong binh đoàn Hồng Phong, khiến cho các ngươi không có thực lực đi khiêu chiến đội ngũ bốn sao cuộc thi cấp bậc lần này, nếu ta không nghĩ sai, đội ngũ lính đánh thuê hai sao do dong binh đoàn Ác Lang bồi dưỡng kia sẽ khiêu chiến với các ngươi!” Vân Phong cẩn thận phân tích, Tiểu Dĩnh, Vương Minh cùng mấy người đều đầy lửa giận.
“Ti bỉ! Vô sỉ!” Tiểu Dĩnh gầm nhẹ một câu, trận chiến hôm trước, tinh nhuệ Dong binh đoàn Hồng Phong tổn hại lớn, đây là một vết thương rất khó lành!
“Mặc kệ vận mệnh về sau của chúng ta thế nào, chúng ta đều phải dùng hết toàn lực, có nghe thấy không!” Vương Minh hét lớn một câu, khiến tất cả mọi người khẽ phấn chấn, tuy bọn họ không còn lực lượng tinh nhuệ, tuy thực lực của bọn họ giảm xuống quá lớn, nhưng đối mặt với khiêu chiến, bọn họ chưa bao giờ lùi bước!
Sợ không? Không, cho dù hạ sao, cho dù phải đi khỏi Bình Nguyên Thiểm Quang, mất đi tất cả đãi ngộ, bọn họ cũng không sợ, cùng lắm thì làm lại từ đầu!
“Được! Dùng hết toàn lực!” Tất cả mọi người là hét lớn sau Vương Minh, mỗi người nhiệt huyết sôi trào bắt đầu khởi động, Vân Phong gật đầu, nhẹ nhàng cười.
“Các vị, ta vừa rồi chỉ nói đùa, để tiểu hài tử này cùng cố gắng nhé.”
Tiểu Dĩnh vừa nghe lúc này cao hứng, hai tay cầm lấy tay Vân Phong, “Tiểu cô nương, ngươi nói……, là thật?!”
Vương Minh cũng vui mừng, nhưng lại ảm đạm bớt, nhìn thấy thân thủ của Vân Phong bọn họ tự nhiên cũng hiểu Vân Phong là một thiên tài, thực lực tất nhiên sâu không lường được, đánh Lý Quần Âu tứ cấp trung kỳ thê thảm như thế, làm sao có thể không phải cao thủ?
Vương Minh tự nhiên muốn Vân Phong gia nhập cùng bọn họ, Vân Phong gia nhập sẽ mang lại cho Hồng Phong lực lượng lớn! Nhất là trong thời kì này, hy vọng của Hồng Phong có lẽ tất cả đều đặt trên người cô bé này! Nhưng Vương Minh cũng hiểu, Vân Phong chỉ là một người qua đường, bọn họ không thể ép nàng, cưỡng bức nàng làm chuyện không muốn!
“Tiểu cô nương, đừng miễn cưỡng, ngươi cũng không nợ chúng ta.” Vương Minh chân thành nói, Tiểu Dĩnh mặc dù không ủng hộ, nhưng cũng không nói gì, chỉ trầm mặc, ánh mắt vạn phần chờ mong nhìn Vân Phong.
Vân Phong cười ha ha, nụ cười tự tin vô cùng, “Vân Gia ta một lời đáng giá ngàn vàng, nói rồi từ nhiên làm được!”
“Vân Gia……?! Ngươi…… Vân Gia Xuân Phong Trấn?!” Vương Minh kích động, vội vàng đi đến Trước mặt Vân Phong, đánh giá Vân Phong, có nói động dung không nên lời.
“Quả nhiên a, Vân Gia…… Ta đã sớm nên biết tiểu cô nương là Người Vân Gia, Người Vân Gia chính là thế, ha ha, ta nên biết a!”
Vân Phong nhìn Vương Minh ngờ vực, cũng cảm thấy Tiểu Dĩnh và những người trẻ tuổi khác có chút kinh ngạc, “Ngươi…… biết Vân Gia?”
Vân Gia ngoài mình, đại ca còn có phụ thân, chẳng lẽ Vương Minh quen với phụ thân ư?
Vương Minh cười lắc đầu, “Chúng ta không biết Vân Gia, nhưng mọi chuyện có liên quan đến Vân Gia, quả thật như sấm bên tai chúng ta!”
“Chẳng lẽ có quen hệ với tổ tiên?” Vân Phong nhẹ giọng hỏi, Vương Minh kích động nhìn Vân Phong, giọng nói có chút run rẩy, “Dong binh đoàn Hồng Phong, là do hai vị lập nên, trong đó có vị đại nhân Triệu hồi sư Vân Gia kia!”
Vân Phong đột nhiên sửng sốt, tổ tiên……?!
“Vân Gia dùng tác phong ấy duy trì Dong binh đoàn Hồng Phong, mấy trăm năm rồi, trở thành tinh túy và trụ cột của Dong binh đoàn Hồng Phong!” Vương Minh nói, hốc mắt có chút ướt át, Vân Phong nghĩ, đúng vậy, ngay thẳng, quang minh lỗi lạc, chính nghĩa như thế!
“Dong binh đoàn Hồng Phong……?” Tổ tiên hơi ngờ vực lên tiếng, Vân Phong có chút xấu hổ hỏi một câu, “Tổ tiên, người quên mất à?”
“Ấy, ha ha, làm sao có thể làm sao có thể…… Có điểm ấn tượng, có điểm ấn tượng……”
Vân Phong bất đắc dĩ lắc đầu, khả năng ký ức của lão nhân gia hơi tồi, ngay cả dong binh đoàn do mình lập nên cũng quên ư?
Vân Phong cũng không biết, Vân Lan lúc ấy là người đứng đầu hô mưa gọi gió, chuyện ông đã làm quá nhiều, dong binh đoàn này cũng chỉ lập trong lúc vô tình, mà Dong binh đoàn Hồng Phong tự nhiên cũng không dám liên lạc, chỉ tự phát triển, nhưng phát triển có chút chậm chạp, cho tới giờ vẫn là 3 sao, nếu không phải lần đó tổn hại thảm thiết, giờ Hồng Phong cũng đã được bốn sao.
“Tiểu cô nương, Gia chủ Vân Gia là ai?”
Vân Phong nhìn nhìn Vương Minh, “Gia chủ Vân Gia đời này, đúng là gia phụ.”
Vương Minh sửng sốt, vui mừng quá đỗi, “Hóa ra là tiểu thư! Lần này đội trưởng nhất định sẽ cao hứng!”
Vân Phong không rõ, tiểu thư? Hắn gọi nàng tiểu thư làm gì?
“Tiểu Dĩnh, chuyện bên này để đó, chúng ta lập tức trở về Cát Nguyên, ta muốn mang tiểu thư về, đội trưởng nhất định sẽ hy vọng tự mình nhìn thấy nàng!”
Tiểu Dĩnh gật đầu, lập tức đi ra ngoài chuẩn bị, Vân Phong không hiểu ra sao đứng nơi đó, Nhục Cầu cũng ngờ vực, thân mình khẽ cọ cọ hai má Vân Phong.
“Đợi chút, tiểu thư gì chứ……” Vân Phong nhìn Vương Minh kích động đi qua đi lại, Vương Minh vừa nghe cười ha ha, “Tiền bối Triệu hồi sư Vân Gia là người sáng lập Hồng Phong, hậu nhân trực hệ của ông tự nhiên cũng là một chủ nhân của Dong binh đoàn Hồng Phong, gọi cô là tiểu thư cũng không sai.”
“Đội trưởng, đã chuẩn bị tốt!” Tiểu Dĩnh vui vẻ hô một câu, giờ phút này nhìn Vân Phong ánh mắt càng mang theo một phần thân thiết, giống như là người nhà mình.
“Tốt! Tiểu thư, chúng ta đi thôi!” Vương Minh cười ha ha, có khoái trá nói không nên lời, Vân Phong tuy nghe vẫn có chút mờ mịt, nhưng nàng cũng hiểu, Vân Gia như có được một lực lượng không tệ.
Vương Minh như có chút sốt ruột, hôm đó liền mang theo Vân Phong đến Cát Nguyên, có Vương Minh, Bình Nguyên Thiểm Quang đi rất dễ dàng, chưa đến ba giờ, Vương Minh đi một lèo, hai người đi đến Cát Nguyên bằng tốc độ nhanh nhất.
Cát Nguyên, thành thị duy nhất ở đông nam Tạp Lan Đế Quốc, địa phương đóng quân của công hội lính đánh thuê Tạp Lan Đế Quốc, Cát Nguyên này từ kiến trúc đến dân lui đến đều có đặc trưng của lính đánh thuê.
So với Bách thành tổng diện tích còn gấp hai ba lần, kiến trúc đều góc cạnh và làm từ quặng thô, mang vẻ lạnh lẽo và nghiêm túc, đám người thường có lính đánh thuê đến, như thế khá giống với Xuân Phong Trấn, chẳng qua cấp bậc lính đánh thuê nơi này rõ ràng tăng lên rất nhiều, ngũ cấp rất nhiều, lục cấp và thất cấp cũng có số lượng không ít.
Vương Minh mang theo Vân Phong một đường đi tới, khi thấy vài thục gương mặt lính đánh thuê còn chào hỏi, mọi người tò mò về Vân Phong, Vương Minh đều cười ha ha, có chút tự hào nói thêm một câu, “Đây là tiểu thư nhà chúng ta!”
Vân Phong buồn cười lắc đầu, người nghe nói như thế cũng mở to hai mắt, Dong binh đoàn Hồng Phong khi nào thì có tiểu thư? Đội trưởng nào có con gái nhỉ!
Mặc kệ người khác kinh ngạc thế nào, Vương Minh như tự nói một mình, mang theo Vân Phong một đường đi qua rất nhiều ngã tư đường, xuyên qua nửa thành thị Cát Nguyên, Vân Phong từ xa đã thấy một dải canh gác, bên này thì dòng người di động, mà bên còn lại thì im lặng, thỉnh thoảng lại có lính đánh thuê đi vào.
Hai người đứng gác ở cổng, mắt sắc không ngừng quét đám người qua lại, Vương Minh đi lên trước, lấy ra huy chương lính đánh thuê, vừa muốn mang Vân Phong vào trong, đã bị ngăn cản.
“Tiểu cô nương đứng lại! Đây là công hội lính đánh thuê, chỉ có lính đánh thuê mới có tư cách đi vào!”
Vương Minh vừa nghe, hắc hắc nở nụ cười một tiếng, “Đây là tiểu thư nhà chúng ta, đừng nghiêm khắc như vậy chứ…..”
Người gác xem thường, “Vương Minh, ngươi cho chúng ta là kẻ ngốc à? Đội trưởng Dong binh đoàn Hồng Phong chỉ có một nhi tử, mọc ra tiểu thư khi nào?!”
Vương Minh có chút xấu hổ, đứng nơi đó cũng không biết nên nói cái gì, Vân Phong kéo quần áo hắn, gật đầu với hai người gác, “Thủ vệ đại ca, ta là lính đánh thuê mới gia nhập Dong binh đoàn Hồng Phong, huy chương lính đánh thuê ta còn chưa lấy.”
Thủ vệ nhìn Vân Phong, mặc dù kinh ngạc nhưng cũng không nói thêm lời vô nghĩa, lính đánh thuê cũng không phải không có hoa cỏ, một tiểu hài tử như thế cũng không là gì, một thủ vệ chỉ chỉ vào phòng nhỏ bên cạnh dải cảnh giới, “Nơi đó là chỗ kiểm tra cấp bậc lính đánh thuê, ngươi đến đó kiểm tra rồi có thể lĩnh huy chương.”
Vân Phong gật đầu, nói với Vương Minh, “Ta đi thôi, dựa theo quy tắc mà làm.”
Vương Minh nghe được Vân Phong nói như vậy, cũng đồng ý, lập tức cùng Vân Phong đi đến phòng nhỏ có dấu hiệu công hội, Vân Phong đi đến trước phòng, nhìn dấu hiệu công hội lính đánh thuê, hai quả đấm thép giao nhau, hình thành một hình chữ thập, Vân Phong cười cười, hình tượng cực kỳ giống.
Vừa muốn đẩy cửa đi vào, vừa vặn một người đẩy cửa đi ra, Vân Phong nhìn lướt qua, trong tay của hắn cầm một huy chương, ánh mắt quét về phía trước, trong phòng có hai mươi mấy người chờ kiểm tra, Vân Phong đi vào, những thiếu niên chờ kiểm tra đều nhìn nàng, khi Vương Minh đi vào, thiếu niên này như hiểu cái gì.
Tiểu cô nương đi cùng nam nhân này đến kiểm tra cấp bậc, hẳn là như vậy.
Phòng coi như rất lớn, có rất nhiều ghế ngồi, trên bàn bày vài món đồ, sau bàn là Lão Giả tóc bạc kính trắng, từng người kiểm tra trong tay đều có thẻ bài, Vân Phong cũng lĩnh một số, số 22. Tùy tiện tìm một ghế dựa ngồi xuống, chờ đến lượt.
“Số 15!” Lão giả tóc trắng hô một câu, lập tức có người khẩn trương đi đến phía trước lão giả, lão giả ngay cả ánh mắt cũng chưa nâng, chỉ vào món đồ trên bàn.
“Quán nhập (Đưa vào) chiến khí.”
Chàng thanh niên lập tức làm theo lời lão giả, vo;anh:0c2ac.qttp đưa chiến khí vào vật thể trong suốt, chỉ thấy vật thể dần dần biến hóa màu sắc, một lát sau, màu sắc ổn định lại, lão giả nâng mí mắt, tiện tay cầm một huy chương, cúi đầu tìm ngăn kéo, “Có dong binh đoàn chưa?”
Người trẻ tuổi lắc đầu, lão giả trực tiếp đưa huy chương cho người trẻ tuổi, “Kế tiếp, số 16!”
Lại một người trẻ đi tới, Vân Phong đi vào, cũng lục đục có người tiến vào, số người chỉ tăng không giảm, Vân Phong cẩn thận nhìn quá trình kiểm tra, gần như mỗi người đều đưa chiến khí vào trong, Vân Phong nhẹ nhàng nhíu mi lại, nàng chẳng có nửa phần chiến khí, xem ra phải lộ thân phận ma pháp sư rồi.
“Tiếp theo số 22!” Lão giả lớn tiếng hô một câu, Vân Phong cầm thẻ bài lẳng lặng đi qua, cái đầu nho nhỏ rất nổi bật, còn có khuôn mặt nhỏ nhắn trẻ con kia, thu hút rất nhiều ánh mắt.
Ngay cả Lão giả tóc trắng cũng giương mắt nhìn nhìn Vân Phong, thấy nàng cầm thẻ chỉ vào quả cầu, “Quán chú chiến khí.”
Vân Phong đứng nơi đó, không có động tác, lão giả ngờ vực nhìn nàng, Vân Phong mở miệng, “Ta là ma pháp sư, quán chú tinh thần lực được không?”
“Hô–!” Toàn trường hít vào, gần như tất cả mọi người đều nhìn lại đây, đơn giản vì những lời của Vân Phong, ta là ma pháp sư!
Lão giả ngẩng đầu, hai tay đỡ gọng kiếng, đánh giá Vân Phong vài cái, ma pháp sư đến công hội lính đánh thuê? Ma pháp sư không phải đều ở Trường học Ma Tang sao? Cho dù hành hiệp đơn độc cũng không đến công hội lính đánh thuê, công hội lính đánh thuê Đông Đại Lục gần như tất cả đều là chiến sĩ a!
Vương Minh đang ngồi cũng bị dọa không ít, ma pháp sư? Tiểu thư vừa rồi rõ ràng là chiến sĩ a! Ma pháp sư làm sao có thể có thân thể như vậy, có thể thân thể so được với chiến sĩ?!
“Ngươi là ma pháp sư?” Lão giả tóc trắng hỏi một câu, tất cả mọi người trong phòng nín thở chờ đợi Vân Phong trả lời.
“Đúng vậy, ta là ma pháp sư.”
“Ngươi xác định muốn gia nhập công hội lính đánh thuê?”
“Đúng vậy, ta muốn gia nhập công hội lính đánh thuê, chẳng lẽ nơi này không cho ma pháp sư gia nhập sao?”
Lão giả tóc trắng lại đẩy kính mắt, “Không, không có quy định, ma pháp sư gia nhập công hội lính đánh thuê, thú vị……” Thì thào nói nhỏ một câu, lão giả chỉ chỉ vật trước mặt, “May mà vật này cũng có tác dụng với tinh thần lực, quán chú đi.”
Trong phòng lại im lặng, tầm mắt của mọi người đều quét về phía Vân Phong, nàng từ từ nâng tay lên, ánh nhìn chằm chằm quả cầu, mỗi người đều đoán, nàng cuối cùng là ma pháp sư cấo mấy, cấp 2? Cấp 3?
Vương Minh đã ngồi không yên, nghển cổ nhìn Vân Phong, tiểu thư là ma pháp sư cấp mấy, tam cấp sao? Nghĩ đến Vân Phong là ma pháp sư tam cấp, Vương Minh vui sướng dị thường, như vui cùng Vân Gia.
Vân Phong bắt tay quán nhập vào quả cầu, từ từ chuyển tinh thần lực của mình vào, chất lỏng trong quả cầu đột nhiên tăng lên, tăng thẳng đến vạch ngũ cấp!
Ngũ cấp! Trời ơi! Mọi người co đồng tử, ngay cả Lão giả tóc trắng cũng xem có chút choáng váng, không nén dụi mắt, như không tin số hiển thị trước mắt.
Chất lỏng trong quả cầu dừng đúng vị trí ngũ cấp, không dao động nữa, lão giả nén cảm xúc lấy ra huy chương, mỉm cười hữu hảo với Vân Phong.
“Tiểu cô nương, tên của ngươi.”
Vân Phong khẽ nhíu mày, Vương Minh phía sau đi tới, thân mình cao lớn đứng trước bàn, nhìn xuống lão giả, gương mặt ửng đỏ.
“Lão Đặng đầu, đây là tiểu thư nhà chúng ta, đừng có chủ ý gì nhớ!”
Lão giả vừa nghe ngẩn người, lập tức cười ha ha, “Dong binh đoàn Hồng Phong đúng là vận khí tốt, tìm được một tiểu thư thực lực lỗi lạc như thế, xem ra đại hội năm nay Hồng Phong giành 4 sao chắc rồi. Được rồi, thuộc về các ngươi.”
Lão giả xuất ra một khuôn mẫu, nhẹ nhàng ấn huy chương lên, một chiếc lá phong đỏ liền khắc lên, lão giả cười hớ hớ đưa cho Vân Phong, thái độ khác biệt một trời với mấy người trước đó.
Vân Phong thản nhiên tiếp nhận huy chương, không nhìn ánh mắt kinh diễm của người khác, đi theo Vương Minh ra khỏi phòng nhỏ, Vân Phong đi rồi lập tức phòng nhỏ liền sôi trào, tất cả mọi người trẻ tuổi không dám tin, công hội lính đánh thuê lại có một ma pháp sư ngũ cấp! Hơn nữa ma pháp sư ngũ cấp này là một tiểu hài tử! Càng kinh ngạc là, ma pháp sư như vậy lại bị Dong binh đoàn Hồng Phong mời chào tới tay rồi!
|
Vương Minh đi ra khỏi phòng, khóe miệng mở rộng hết cỡ, Vân Phong đi theo phía sau hắn, nhìn hắn không ngừng cười toe toét đúng là cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Hai người đi đến chỗ dải cảnh giới, hai thủ vệ nhìn Vân Phong, Vân Phong chậm rãi đưa huy chương ra, hai thủ vệ đều tò mò nhìn thoáng qua huy chương, có điều, sắc mặt hai người đều đại biến.
“Mời!” Hai thủ vệ lập tức nói một câu mời, Vương Minh có chút đắc ý dào dạt, mang theo Vân Phong đi vào, chờ hai người đi xa, hai thủ vệ nhìn Vân Phong vài lần, hai mặt nhìn nhau.
“Ngươi xem rõ không, cấp bậc trên huy chương.”
Một khác gật đầu, lau mồ hôi trên trán, “Thấy rõ, đứa trẻ này chắc là người thuộc đại gia tộc, muốn đến hội lính đánh thuê chơi?”
“Ta đ* cần biết, đám con cháu đại gia tộc toàn bọn ăn no rửng mỡ!”
Một người khác cười hắc hắc, hai người cũng không nói chuyện, tiếp tục chức trách của mình. Một vài gia tộc Tạp Lan Đế Quốc, cũng có vài đứa trẻ thiên tư xuất chúng muốn trải nghiệm cuộc sống, đại gia tộc cũng sẽ cho phép những thiếu niên đó đến những dong binh đoàn của mình để trải nghiệm một phen, dù sao là của mình thì sẽ không gặp nhiều nguy hiểm đáng kể.
Đối với những nhân tài trẻ tuổi này, làm lính đánh thuê ngược lại là thú tiêu khiển cuộc sống của họ, cho nên với những người coi đây là nghề, liều chết vì vài kim tệ mà nói, những kẻ sống an nhàn sung sướng này thật rảnh rỗi sinh nông nổi.
Vân Phong vừa rồi có ý áp chế thực lực của mình, tỏ rõ thực lực của mình cũng không phải là một cử chỉ sáng suốt, mọi việc đều phải có chuẩn bị, không thể cho kẻ địch biết rõ thực lực, nếu không sẽ gặp nguy hiểm khôn cùng.
Thế giới lính đánh thuê vốn phức tạp, Vân Phong tự nhiên ôm thái độ cẩn thận, trình độ ngũ cấp không cao cũng không thấp, nhưng coi tuổi đã đủ kinh diễm một phen, huống hồ nàng vẫn lấy thân phận ma pháp sư.
Đi vào dải cảnh giới, Vân Phong giờ mới thấy rõ ràng tổng bộ công hội lính đánh thuê Tạp Lan Đế Quốc là thế nào, nói là một công hội, nhưng lại vô cùng khổng lồ, gần như chiếm hết nửa Cát Nguyên, giống như một vương quốc nhỏ, chắc nơi này là nơi duy nhất Hoàng thất Tạp Lan Đế Quốc không vươn xúc tua đến được.
Từng lầu các độc lập san sát, trên lầu các đều là dấu hiệu đủ loại của lính đánh thuê, Vân Phong đếm qua, trước mắt nàng không dưới trăm lầu các, nhưng nàng mới chỉ đi được một quãng đường mà thôi, con đường phía trước còn rất dài.
Công hội lính đánh thuê to lớn khiến Vân Phong khẽ giật mình, lực lượng vũ trang khổng lồ như thế vắt ngang qua Tạp Lan Đế Quốc, Hoàng thất Tạp Lan Đế Quốc cũng trăm phương nghìn kế muốn nó suy yếu hoặc tìm cách diệt trừ.
Vân Phong nghĩ đúng, Hoàng thất Tạp Lan Đế Quốc và công hội lính đánh thuê quan hệ không tốt, chính là bằng mặt không bằng lòng.
Mâu thuẫn giữa quân đội Hoàng thất Tạp Lan Đế Quốc và dong binh đoàn rất nhiều, hai bên cùng xem đối phương không vừa mắt, quân đội hoàng thất tự nhận thân phận cao quý, khinh bỉ lính đánh thuê, mà các dong binh cảm thấy quân nhân chỉ có động tác võ thuật đẹp mắt, bọn họ sao có thể so với lính đánh thuê vào sinh ra tử?
Mâu thuẫn không thể điều hòa, nhưng lại không thể mạnh mẽ giải quyết, có thể là áp lực đã lâu, vài năm gần đây công hội lính đánh thuê và quân đội Tạp Lan Đế Quốc va chạm không ít, thậm chí còn thăng cấp.
“Tiểu thư là ma pháp sư? Nhưng vừa rồi nhìn thân thủ của người, rõ ràng không thua gì chiến sĩ a!” Vương Minh đi phía trước dẫn đường cho Vân Phong, rốt cục thì hỏi ra tò mò.
Vân Phong cười cười, vo;a0n3h:cac.qttp “Ta không phải chiến sĩ, chỉ là rèn luyện thân thể hơi nhiều thôi.”
Hai mắt Vương Minh trợn lên, khẽ quay đầu nhìn Vân Phong, Vân Phong thân hình mảnh khảnh, đúng là không giống người thường xuyên rèn luyện, nói thế nào cũng phải có cơ bắp chứ? Nhưng một thân thể như vậy, bộc phát ra lực lượng quả thật kinh người! Tiểu thư nói nàng là ma pháp sư, thì chính là ma pháp sư, quản nhiều như vậy làm gì!
Vương Minh cười hắc hắc, nhìn biển hình lá phong đỏ cách đó không xa, “Tiểu thư, chúng ta đến rồi!”
Vân Phong ngẩng đầu, liền thấy lầu các cỡ trung, mặt trên là lá phong đỏ giống hệt dấu hiệu trên huy chương của nàng.
“Vương đội trưởng đã trở lại? Xem ra Bình Nguyên Thiểm Quang đã giải quyết xong rồi, báo tin vui đến cho đoàn trưởng à!” Vương Minh và Vân Phong vừa mới đi vào, đã có vài lính đánh thuê ở đại sảnh lầu một cười tiếp đón, chỉ là đều hiếu kỳ nhìn Vân Phong, khi thấy huy chương trước ngực nàng, thấp giọng hít một hơi, đây là thiên tài Vương đội trưởng đào được ở đâu thế?
Vương Minh cười ha ha, có chút ngượng ngùng lắc đầu, “Chuyện kia chưa giải quyết xong, nhưng lần này ta mang về một người rất quan trọng, đoàn trưởng còn lầu hai không?”
“Đoàn trưởng ở lầu 2, nếu nghe nói ngươi đã trở lại, sẽ nhất định ra đón.”
Lời nói vừa xong, chỉ thấy có một nam nhân trung niên đi ra từ lầu hai, Vân Phong nhìn lại, một gương mặt nghiêm túc nhìn chỉ kém phụ thân vài tuổi, nhưng trong mắt có thêm sự khôn ngoan mà phụ thân không có.
“Vương Minh đã trở lại, đến báo tin vui à?” Nam nhân trung niên đi tới, trên mặt mang theo nụ cười, đi theo phía sau hắn là một chàng thanh niên mười lăm sáu tuổi ngũ quan thanh tú, hô một câu với Vương Minh, “Vương thúc, thúc đã trở lại, phụ thân chờ đến nóng nảy rồi.”
“Đoàn trưởng, lần này khiến ngươi thất vọng rồi, chưa giải quyết được chuyện kia, nhưng ta về vì chuyện khác.” Vương Minh nói, thần sắc nam nhân trung niên khẽ tối, nhưng khi thấy Vân Phong cạnh Vương Minh, đột nhiên sáng lên.
“Ngươi nói, là vị tiểu cô nương này?” Nam nhân trung niên nhìn Vân Phong, khi thấy huy chương trước ngực nàng thì sửng sốt, rồi lại cười ha ha vài tiếng, “Vương Minh, Vương Minh tuyệt vời, ngươi cuối cùng lừa được thiên tài này kiều gì? Ha ha ha! Đúng là đại hỷ sự a!”
Thiếu niên cũng nhìn lại đây, khi thấy cấp bậc của Vân Phong thì mày nhíu lại, mắt mang theo nghi ngờ, Vân Phong không nhìn đến hắn, nàng chỉ cảm thấy xung quanh có nhiều ánh mắt nóng rực bắn về phía mình.
“Đoàn trưởng, ngươi biết nàng là ai không? Nàng là nữ nhi của gia chủ đời này của Vân Gia, là tiểu thư đấy!” Vương Minh mở miệng, mọi người ngờ vực không thôi, tiểu thư? Cuối cùng xảy ra chuyện gì?
Nam nhân trung niên vừa nghe, lại sửng sốt, vội vàng đến Trước mặt Vân Phong, hai mắt khôn khéo nhìn Vân Phong, như muốn xem nàng có nói thật không, “Tiểu cô nương, ngươi tên là gì?”
Vân Phong thản nhiên nhìn lại người trung niên, thản nhiên mở miệng, “Vân Phong.”
Nam nhân trung niên nghe xong, như nghĩ đến cái gì, rốt cục ánh mắt lại đặt trên người Vân Phong, “Đúng rồi, Vân Gia có hai hài tử, một Vân Thăng, một Vân Phong, ngươi, chính là Vân Phong, đúng vậy!”
Vương Minh vẫn cười hắc hắc đứng một bên, nam nhân trung niên đột nhiên khẽ khom thân mình, cúi đầu cung kính với Vân Phong!
“Thuộc hạ Triệu Minh Khải, tham kiến tiểu thư!”
Ở trong đại sảnh, các dong binh đều choáng váng, đoàn trưởng của họ lại hành lễ với một nữ hài, nói nàng là tiểu thư, này…… Cuối cùng xảy ra chuyện gì!
Nhi tử của Triệu Minh Khải vừa thấy lập tức đi tới, muốn nâng phụ thân mình dậy, nào ngờ Triệu Minh Khải thấp giọng gầm lên, “Tiểu Nghiêm, còn không tham kiến tiểu thư!”
Triệu Nghiêm vẫn nhăn nhó, đối với vị tiểu thư ở đâu ra này hắn cũng chẳng biết, nhưng phụ thân đã nói thế, dù không muốn cũng phải khom lưng, coi như chào Vân Phong.
“Triệu đoàn trưởng, ngươi làm gì vậy?” Vân Phong mở miệng, có chút không chịu nổi vừa thấy mặt liền nhận lễ lớn như thế, Triệu Minh Khải đứng dậy, có chút kích động nhìn Vân Phong, như một vị quản gia trung thành rốt cục đã tìm thấy chủ nhân thất lạc nhiều năm.
“Thuộc hạ đường đột, chẳng qua tiểu thư có thể đến đây, thuộc hạ cũng không dám hy vọng xa vời, mời tiểu thư lên lầu hai, thuộc hạ từ từ nói rõ với tiểu thư!”
Vân Phong gật đầu, đi theo Triệu Minh Khải lên lầu hai, Triệu Nghiêm còn đứng kia, mắt lộ ngờ vực và bất mãn, Vương Minh cũng đi theo tới, lính đánh thuê ở lầu một xem diễn đều tò mò mồm năm miệng mười vây quanh Triệu Nghiêm.
“Thiếu gia, cuối cùng xảy ra chuyện gì a?”
“Đúng vậy, thế nào bỗng thêm một tiểu thư?”
“Cao thủ kia là tiểu thư a, là trò đùa à? Vân Phong thì làm sao? Chẳng lẽ họ Vân liền rất giỏi?”
“Thiếu gia ngươi nói đi, vạn nhất bé gái kia đúng là tiểu thư, địa vị thiếu gia không phải khó giữ à?”
“Đúng vậy, ai cũng biết chức đoàn trưởng là của thiếu gia, vo;anh:ca0c3.qttp chúng ta cũng không muốn một kẻ ngoại lai chiếm tiện nghi!”
“Được rồi, đều câm miệng đi!” Triệu Nghiêm rống lên một câu, đội lính đánh thuê này đột nhiên có thêm tiểu thư, hắn quả thật không hiểu nổi.
Triệu Nghiêm ngẩng đầu, tối tăm nhìn lầu hai, trong hai mắt tối đi, sớm không đến trễ không đến cố tình đến lúc này, phụ thân cũng thật là, làm gì mà tiểu thư, Dong binh đoàn Hồng Phong trong tay Triệu Gia rồi, bây giờ trả lại à, rất không cam lòng!
Trong một phòng ở lầu 2, Vân Phong ngồi kia, Triệu Minh Khải cẩn thận nói ngọn nguồn sự tình, Vân Phong nghe xong chỉ cảm thấy thật khéo.
Dong binh đoàn Hồng Phong có hai người sáng lập, trong đó có một người là tổ tiên Vân Gia Vân Lan, một người khác cũng là một đại nhân vật, nhưng hai nhà sáng lập này đều là ông chủ vô trách nhiệm, đầu tiên là Vân Lan, sau hôm lập đội thì chẳng biết chạy đi đâu, mà đại nhân vật còn lại tạm thời không thể gánh trách nhiệm này, lại cũng chẳng thành thật, cuối cùng tìm một người tín nhiệm, giao dong binh đoàn cho hắn rồi cũng phủi tay bỏ đi. -Còn tiếp-
|
Hai người này chỉ là lãnh đạo trên danh nghĩa, mà người tiếp nhận binh đoàn cẩn trọng phát triển binh đoàn, dần dần Dong binh đoàn Hồng Phong phát triển lên, cũng không ngăn được sóng lớn, mỗi đoàn trường một kỳ đều hy vọng hậu nhân của hai nhà sáng lập có thể đến đây, nhưng qua bao năm điều này dần vào quên lãng, ngưuời mới gia nhập cũng căn bản không biết bọn họ.
Mà Triệu Minh Khải là quyền đoàn trưởng, quyền đoàn trưởng là hắn tự xưng, người khác đều gọi hắn là đoàn trưởng, hắn nói bao nhiêu cũng chẳng thay đổi được, nhưng trong lòng Triệu Minh Khải, đoàn trưởng phải là huyết mạch của người sáng lập, không có hai người kia làm sao có được Dong binh đoàn Hồng Phong chứ?
Mỗi thế hệ quyền đoàn trưởng đều tìm huyết mạch của hai người kia, nhưng hành tung của họ đều mơ hồ chẳng thể tìm ra, mà Vân Gia lại xảy ra biến cố, không thể tiếp nhận Dong binh đoàn Hồng Phong.
Triệu Minh Khải không ngờ hậu nhân Vân Gia đến đây, điều này khiến hắn thấy rất phức tạp, có vui sướng cũng có một tia luyến tiếc, dù sao lập tức phải giao ra vị trí đoàn trưởng có chút đau lòng, tuy hắn cũng biết vị trí này không phải của mình, nhưng Dong binh đoàn Hồng Phong cũng là trách nhiệm của hắn a!
Vân Phong nghe xong, cũng hiểu sự tình, cười cười với Triệu Minh Khải, nói ra cái nhìn của mình, “Triệu đoàn trưởng đừng gọi ta như thế, tuy tổ tiên Vân Gia là một trong hai vị sáng lập, nhưng bằng tâm mà nói, bọn họ không cống hiến gì với dong binh đoàn, là ngươi, Triệu đoàn trưởng, Dong binh đoàn Hồng Phong phát triển rất tốt dưới sự dẫn dắt của ngươi.”
Vân Phong dùng gương mặt trẻ con nói với vẻ trầm ổn thành thục, khiến Triệu Minh Khải lắp bắp kinh hãi, nhưng hắn cũng hiểu tiểu cô nương trước mặt này tuy tuổi nhỏ, nhưng tâm tính cũng rất thành thục, lời này làm Triệu Minh Khải cảm động, nhiều năm vất vả không bị phủ nhận thật khiến người ta vui mừng.
Vân Phong nói lời này, tổ tiên cũng có chút ngượng ngùng, nhất là khi nghe được Triệu Minh Khải nói hôm sau mình liền biến mất không thấy, không nén được phản bác một câu, “Cái gì mà hôm sau, đó là ngày thứ ba chứ……”
Vân Phong rất bất đắc dĩ, nhưng nhìn Triệu Minh Khải, cũng biết người này coi Dong binh đoàn Hồng Phong là trách nhiệm của mình, tuy mình bị nâng thành tiểu thư, nhưng đoàn trưởng Dong binh đoàn Hồng Phong vẫn là Triệu Minh Khải, phải là Triệu Minh Khải.
“Triệu đoàn trưởng, ta tới chỗ này cũng không phải vì chức vị đoàn trưởng, ta chỉ muốn rèn luyện một phen, chỉ đúng dịp gặp Vương thúc thôi, ngươi đừng có suy nghĩ nhiều.”
Vương Minh cười hắc hắc, cảm thấy khâm phục tư tưởng của Vân Phong, Dong binh đoàn Hồng Phong tuy bây giờ thực lực giảm xuống, nhưng cũng không thể coi thường, nếu như đổi thành người khác, sao có thể thờ ơ với chức vị này mà không tranh không đoạt?
“Tiểu thư đừng nói như vậy, ngươi là người của Hồng Phong, điểm này không thể thay đổi!” Triệu Minh Khải cũng hiểu ý Vân Phong, lại cảm thấy tiểu cô nương trước mắt này làm việc quang minh lỗi lạc, đánh vào lòng người, Người Vân Gia quả nhiên người người tốt!
“Tốt lắm, chuyện này chúng ta tạm thời không nói đến, ta nghe Vương thúc nói trận ác chiến mấy ngày trước, cũng biết có người giở trò quỷ, vì muốn Hồng Phong rơi xuống trong lần thi này.”
Triệu Minh Khải nghe xong cũng bất đắc dĩ nở nụ cười, Dong binh đoàn Hồng Phong vẫn trong sạch trong thế giới lính đánh thuê nhơ bẩn này, Dong binh đoàn Hồng Phong như Vân Gia, vẫn duy trì chính nghĩa, tự nhiên thành cái đinh trong mắt kẻ khác.
“Lực lượng tinh nhuệ tổn hại, người mới lại không đủ thực lực, kiếp nạn, kiếp nạn a……”
Vân Phong mím môi cười, Vương Minh cười ha ha, Triệu Minh Khải nhìn nhìn hai người, “Ta biết tiểu thư là ngũ cấp, nhưng vẫn không đủ a……”
Vương Minh lại cười ha ha, “Đoàn trưởng, tiểu thư cũng không phải là chiến sĩ, nàng là ma pháp sư ngũ cấp!”
“Cái gì? Ngươi nói cái gì? Ma pháp sư ngũ cấp!?” Triệu Minh Khải không thể tin được mở to hai mắt nhìn Vân Phong, Vân Phong từ từ gật đầu, Triệu Minh Khải giống như cảm tương lai thấy vốn u ám biến thành quang minh vô cùng!
Ma pháp sư ngũ cấp a! Ma pháp sư tuy thân thể gầy yếu, nhưng bọn họ có được ma pháp cường đại, chỉ cần chiến sĩ không đến gần, trước mặt ma pháp sư chỉ có một kết quả: Thua cuộc!
Ma pháp sư ngũ cấp có thể mạnh hơn chiến sĩ cùng cấp, một ma pháp sư ngũ cấp nếu tinh thông ma pháp thì có thể chọi với chiến sĩ lục cấp!
Triệu Minh Khải tính toán, lần này trên đại hội nhất định sẽ có binh đoàn 2 sao khiêu chiến, binh đoàn 2 sao sẽ không có cao thủ lục cấp! Như thế, sẽ bảo vệ được bậc 3 sao rồi!
“Không, bảo vệ ba sao còn chưa đủ, chúng ta sẽ khiêu chiến với dong binh đoàn Ác Lang 4 sao!” Vân Phong nói một câu, khiến Triệu Minh Khải sửng sốt nửa ngày, “Khiêu chiến bốn sao……?”
“Đoàn trưởng, ngươi đừng có mà sợ! Tiểu thư nói muốn khiêu chiến bốn sao, chúng ta liền khiêu chiến! Sợ cái gì!” Vương Minh vỗ mạnh vai Triệu Minh Khải, khiến nam nhân này tỉnh lại.
“Tiểu thư tuy thực lực cao, nhưng khiêu chiến bốn sao…… Có phải là quá mức miễn cưỡng?” Triệu Minh Khải cũng không phải lo lắng Vân Phong khiêu chiến không thành công, hắn đang lo lắng Vân Phong vạn nhất không địch lại đối phương, lại bị thương tổn gì thì không tốt.
“Ha ha ha, đoàn trưởng ngươi để lại lá gan đi, có tiểu thư, chúng ta sợ cái gì!” Vương Minh quét tới sầu lo của Triệu Minh Khải, nụ cười của Vân Phong chứa sức mạnh rất lớn, cho hắn tự tin mạnh mẽ, có Vân Phong, có tiểu thư, bọn họ còn có sợ cái gì!
“Được, tất cả đều nghe tiểu thư an bài!” Triệu Minh Khải cũng khẽ sôi trào nhiệt huyết, trận ác chiến kia vốn khiến hắn nản lòng thoái chí, nghĩ cấp bậc ba sao cũng chẳng bảo đảm, nhưng bây giờ không chỉ là cấp bậc ba sao, còn phải khiêu chiến bốn sao! Triệu Minh Khải nhìn Vân Phong, đều do tiểu thư đã đến, Hồng Phong mới thay đổi vận mệnh, tiểu thư là ân nhân tái tạo Dong binh đoàn Hồng Phong, là người lãnh đạo hoàn toàn xứng đáng!
Cửa bị gõ nhẹ, Triệu Minh Khải nhìn nhìn cạnh cửa, “Phụ thân, là con!” Triệu Minh Khải đi qua, nghe thấy giọng Triệu Nghiêm, mặc dù không muốn nhưng cũng mở cửa.
“Phụ thân.” Triệu Nghiêm cúi đầu gọi một tiếng, ánh mắt không nén được hướng nhìn thoáng qua Vân Phong, “Ngươi tìm ta có chuyện gì?” Triệu Minh Khải hỏi.
Triệu Nghiêm năm nay mười lăm tuổi, từ nhỏ đã đi theo Triệu Minh Khải, cũng là thiếu niên thiên phú không tệ, mười lăm tuổi trình độ tam cấp, mặc dù không tính là gì trong toàn bộ dong binh đoàn, nhưng thân phận của hắn cũng không đơn giản.
Triệu gia nhận Dong binh đoàn Hồng Phong không dưới trăm năm, đến đời Triệu Minh Khải cũng đã vài chục, Triệu Nghiêm, đoàn trưởng Dong binh đoàn Hồng Phong là phụ thân hắn, nói trắng ra là, Dong binh đoàn Hồng Phong là của Triệu gia hắn!
Nhưng hôm nay lại bỗng mọc thêm một tiểu thư, lại trực tiếp cướp vị trí của phụ thân! Triệu Nghiêm tức giận bất bình, lại càng không để mắt đến Vân Phong một nữ hài nhỏ tuổi hơn mình, thực lực còn cao hơn hắn, nếu tiểu nha đầu này ngồi vào vị trí kia thì mình xấu hổ chẳng ngóc nổi đầu.
Huống hồ vị trí này tương lai là của hắn hắn, bỏ qua điểm ấy, Triệu Nghiêm tức nhất là chênh lệch thực lực giữa mình với Vân Phong, nói trắng ra là ghen tỵ.
“Phụ thân, mấy ngày nữa sẽ phải báo danh, lần này chúng ta có phải sẽ không khiêu chiến với 4 sao không?” Triệu Nghiêm thấp giọng hỏi, tuy không vui khiến Vân Phong nghe thấy, nhưng phụ thân đều đã tỏ thái độ, mình vẫn đừng biểu hiện quá mức rõ ràng.
“Không, lần này chúng ta duy trì ý tưởng ban đầu, khiêu chiến công hội lính đánh thuê bốn sao!” Triệu Minh Khải lập tức khiến Triệu Nghiêm phản đối, tuy hắn tuổi nhỏ, nhưng nhiều năm nay, hắn từ nhỏ lớn lên ở Thế giới lính đánh thuê, tư tưởng cũng có vẻ thành thục.
“Phụ thân! Chúng ta đã tổn hại lực lượng tinh nhuệ, nếu lại đi khiêu chiến bốn sao, như vậy công hội 2 sao khiêu chiến chúng ta sẽ không cản nổi đâu!”
Triệu Nghiêm nói có chút gấp, âm điệu cũng có chút cao, ánh mắt không tự giác liền nhìn về phía Vân Phong, phụ thân luôn luôn bảo thủ làm sao có thể mạo hiểm như thế! Nhất định là tiểu nha đầu mới tới khuyến khích phụ thân!
“Nghiêm Nhi, chuyện lần này không cần con quan tâm, vi phụ đã nghĩ rõ ràng, đi ra ngoài đi.” Triệu Minh Khải thản nhiên nói, không cao hứng vì thái độ của nhi tử, hắn từ nhỏ có chút nuông chiều đứa con này, có lẽ đã làm hư nó, không rõ thân phận cùa mình.
“…… Vâng.” Triệu Nghiêm cúi đầu lui ra ngoài, chẳng qua ánh mắt mang theo một tia giận dữ, Vân Phong tự nhiên cũng thu được ánh mắt này, lập tức nói, “Triệu đoàn trưởng, ta đi ra ngoài trước, chuyện lần này có ta đây, Dong binh đoàn Hồng Phong không có việc gì đâu.”
Triệu Minh Khải cung kính khom người hành lễ với Vân Phong, “Có tiểu thư, ta có lòng tin gấp trăm lần!”
Vân Phong cười nhạt đi ra khỏi phòng, Vương Minh lưu lại cùng Triệu Minh Khải tiếp tục đàm luận, hẳn là có liên quan đến Bình Nguyên Thiểm Quang, Vân Phong đi tới cầu thang, chẳng bất ngờ khi thấy người đứng chờ ở đó, Triệu Nghiêm.
“Ngươi đúng là Vân Phong?” Triệu Nghiêm đứng ở đầu cầu thang, đánh giá Vân Phong, Vân Phong cũng không tức giận trước ánh mắt càn rỡ này, chỉ gật đầu, “Thân phận không thể giả.”
Triệu Nghiêm như bị những lời này hoàn toàn khơi mào lửa giận, khẽ nhấc chân bước lên vài bước, ánh mắt nhìn Vân Phong lóe sáng, “Ngươi tới đây có mục đích gì! Muốn phụ thân khiêu chiến công hội lính đánh thuê bốn sao là ngươi à! Ngươi muốn Hồng Phong giáng cấp sao!”
Vân Phong nhìn Triệu Nghiêm giận dữ, có chút hiểu lửa giận của hắn, chỉ cười nhẹ, tiến vào công hội lính đánh thuê Nhục Cầu đã bị Vân Phong thu về, tuy Vương Minh có chút tò mò Nhục Cầu đi đâu, cũng khôgn hỏi nhiều, trong công hội lính đánh thuê, một ma thú vẫn sẽ tạo oanh động rất lớn.
Không có Nhục Cầu lông mượt kia, Vân Phong như có điểm không thích ứng, Triệu Nghiêm nhìn nàng không yên lòng, lại có chút căm tức, “Ngươi là ngũ cấp, thực lực của ngươi siêu quần, mình ngươi có thể đối kháng với lục cấp, chiến sĩ thất cấp sao! Chỉ bằng mình ngươi muốn ngăn cơn sóng dữ, ngươi có phải đánh giá mình quá cao không!”
Triệu Nghiêm nói, ánh mắt nhìn cấp bậc huy chương trước ngực Vân Phong, miệng khẽ đắng ngắt, hắn tự nhận là thiên tài, được rất nhiều trưởng bối tán thành, nhưng cũng thật không ngờ, trước mặt tiểu cô nương này, thực lực của hắn chẳng là cái gì!
Chênh lệch lớn như thế Triệu Nghiêm không thể nhận, cho nên chờ cơ hội làm khó dễ Vân Phong, hắn làm người luôn luôn bình thản đối với Vân Phong lại thật chua ngoa.
“Cao hay không cao là việc của ta, sự thật có thể chứng minh tất cả, về phần đoàn trưởng Dong binh đoàn Hồng Phong ta không có hứng thú, dùng lời của ngươi mà nói, các ngươi có phải đánh giá mình quá cao không?”
“Ngươi……!” Triệu Nghiêm bị Vân Phong trách móc, khẽ đỏ mặt lên, chỉ cảm thấy nụ cười của nữ hài trước mặt này như đang trào phúng!
“Ngươi dựa vào cái gì bảo cha ta báo danh khiêu chiến công hội bốn sao! Hồng Phong nếu lại có tổn thất ngươi gánh vác được à!”
“Triệu đại thiếu gia, Vân Phong ta lại nói, có ta đây, Hồng Phong không có chuyện gì!”
Triệu Nghiêm khẽ ngẩn người, không nói lên nời, lửa giận bị lời này dập tắt, đúng lúc này, có mấy người đi vào lầu một đại sảnh, mấy người vừa vào, tất cả mọi người dị thường khẩn trương, ngay cả Triệu Minh Khải và Vương Minh đứng ở lầu hai cũng chạy ra, cho đến khi có mặt ở dưới lầu.
|
Vân Phong và Triệu Nghiêm vẫn đứng ở đầu cầu thang, không hẹn mà cùng đi xuống nhìn ba nam nhân đi vào, Vân Phong đột nhiên nhíu mắt, ba người đều có thực lực trên nàng.
Triệu Minh Khải và Vương Minh tới dưới lầu, nhìn thấy ba người đều thoáng lo lắng, Vương Minh đứng bên cạnh Triệu Minh Khải, gương mặt thô kệch lúc này có vẻ nghiêm túc, ba người này đều là đại nhân vật cấp quan trọng của công hội lính đánh thuê, sao lại cùng đến chỗ Hồng Phong này.
Đây là câu hỏi của tất cả mọi người, Triệu Minh Khải đầu tiên cung kính hành lễ với ba người, trên mặt là nụ cười, “Ba vị đại nhân đến Hồng Phong, không biết có chuyện gì?”
Ba người đều hơn năm mươi, người đứng giữa có dáng người cân xứng hơn hai nguowì bên cạnh, hai người còn lại dáng người khá giống Vương Minh, nghe được Triệu Minh Khải hỏi, người đứng giữa mỉm cười, khóe miệng mang theo nụ cười, khiến hắn có vẻ khá thân thiện.
“Triệu đoàn trưởng, chúng ta đến thăm ma pháp sư vừa vào hội đã bị Hồng Phong các ngươi mời đến.”
Nam nhân cười hớ hớ một câu, khiến tất cả mọi người hít một ngụm lãnh khí, ba người lại đều đến vì Vân Phong? Triệu Nghiêm ở đầu cầu thang cũng nhìn Vân Phong, chỗ sâu trong mắt xẹt qua rất nhiều cảm xúc không rõ, mà đương sự Vân Phong thì lạnh nhạt, mắt vẫn nhìn ba người này.
Tất cả Dong binh đoàn Hồng Phong đều kinh ngạc, ba người này đều là người nổi tiếng trong công hội lính đánh thuê a! Người ở giữa kia đúng là phó hội trưởng công hội lính đánh thuê! Mà hai người bên cạnh là hai đoàn trưởng của hai dong binh đoàn năm sao mạnh nhất.
Ba người này lại đi vào Dong binh đoàn Hồng Phong ba sao, vì muốn gặp ma pháp sư mới đến, Vân Phong!
Các dong binh Hồng Phong nghĩ đến đây, cảm thấy thể diện tăng vọt, đây cũng là một chuyện đáng để khoe đấy, dù sao người khiến ba đại nhân vật tụ hội có thể có mấy người? Cho dù quốc vương đến cũng chẳng có đãi ngộ này!
Huống hồ Vân Phong lại là người của Dong binh đoàn Hồng Phong, nếu nghĩ không sai, hai đoàn trưởng của đội 5 sao đến đây là muốn giành người rồi!
Triệu Minh Khải nghe xong cười ha ha, vừa muốn nói cái gì, đã bị nam nhân tráng kiện bên trái ngắt lời, nam nhân có đeo một khối ngọc to rất sáng trên tai.
“Triệu Minh Khải, lẽ ngươi còn muốn giấu? Để chúng ta nhìn cũng không đành?”
Triệu Minh Khải cười khổ, lại không đợi hắn nói chuyện, bên phải đã mở miệng, nam nhân nói với khẩu khí tuy không như bên trái, nhưng lại có vẻ trào phúng.
“Triệu đoàn trưởng, ta thật là có chút tò mò, Hồng Phong cuối cùng là dựa vào cái gì mới có thể mời được người này?”
Triệu Minh Khải lại cười khổ, dựa vào cái gì? Mọi người đều biết thực lực của Hồng Phong bây giờ, nào có cái gì chứ, nói ra chính là dựa vào quan hệ không thể cắt rời giữa Hồng Phong và Vân Gia.
“Ba vị đại nhân, tội gì nói móc chúng ta như vậy, Hồng Phong bây giờ ba vị đại nhân cũng biết tình hình, chỉ có thể nói vị cao thủ kia để mắt Hồng Phong chúng ta.”
Người Bên trái nghe xong khinh thường nở nụ cười, “Hừ, công hội lính đánh thuê trăm năm cũng khó mà thấy ma pháp sư, không ngờ lại bị bọn ngươi chiếm tiện nghi.”
“Triệu đoàn trưởng, chúng ta hôm nay chỉ đến chào vị ma pháp sư này, ngươi không muốn à.” Nam nhân ở giữa mở miệng nói chuyện, tuy khóe miệng mang theo nếp nhăn, nhưng mắt lại nói rõ: Không cho ngươi cự tuyệt.
Triệu Minh Khải đương nhiên hiểu ý, bất đắc dĩ hít vài hơi, nhìn chỗ quẹo vào lầu hai, nơi đó là vị trí Vân Phong đứng, “Tiểu thư, xin mời.”
Ba người vừa nghe giật mình, là nữ nhân? Tại thế giới này nam nữ tuy ngang hàng, nhưng luận thân thể hay tố chất nữ nhân chung quy đánh không lại nam nhân, nghĩ ma pháp sư ngũ cấp là một nữ nhân, ba người càng chờ mong, ánh mắt nhìn lầu hai.
Vân Phong đứng chỗ quẹo vào, môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, ba lão già kia đi vào đầu tiên là châm chọc khiêu khích Hồng Phong, rõ ràng là nói Hồng Phong không có tư cách có được ma pháp sư ngũ cấp, cũng có chút hối hận mình ra tay chậm, chẳng lẽ ma pháp sư ngũ cấp phải vào binh đoàn 5 sao mới được à? Buồn cười! Nàng muốn đi thế nào thì đi, chẳng đến phiên mấy lão già này quyết định!
Vân Phong bước từng bước một, cầu thang gỗ phát ra tiếng vang nhỏ hấp dẫn ánh mắt mọi người, ngay cả ba cường giả kia cũng không ngoại lệ.
Triệu Minh Khải nhìn Vân Phong từ từ đi đến, dâng lên kích động không hiểu tiểu thư, Dong binh đoàn Hồng Phong, lại khiến ba cường giả tối cao tự mình đến, đoàn trưởng binh đoàn 5 sao kia có lẽ là đến giành người, nếu là người khác Triệu Minh Khải chỉ sợ sau khi hai đoàn trưởng ra điều kiện sẽ khiến ma pháp sư đổi ý, nhưng Vân Phong thì hắn hoàn toàn không lo lắng!
Vân Phong thuộc về Dong binh đoàn Hồng Phong! Điểm ấy Triệu Minh Khải từ đầu tới cuối đều tin tưởng, Vương Minh đứng bên cạnh vẫn không hé răng giờ phút này sớm đã mắng Lão Đặng Đầu te tua, Lão Đặng Đầu chết tiệt, miệng cũng chẳng giữa nổi, mới được một tý thời gian mà ba nhân vật này đã biết rồi.
Vương Minh cũng không biết, tuy Lão Đặng Đầu miệng rộng, Vân Phong đi xong liền báo tin này cho chủ vị công hội lính đánh thuê, trùng hợp là hội trưởng lúc ấy đang ở cùng hai vị đoàn trưởng 5 sao, tin này khiến phó hội trưởng giật mình không ít, hai đoàn trưởng thấy phó hội trưởng như thế liền trêu chọc.
“Xem ngài như vậy, chẳng lẽ công hội lính đánh thuê có ma pháp sư?”
Vốn tưởng rằng chỉ trêu chọc một câu, không ngờ phó hội trưởng lại cười hớ hớ gật đầu, “Đúng vậy, có một ma pháp sư, hơn nữa là ma pháp sư ngũ cấp!”
Lúc ấy hai đoàn trưởng năm sao giống như bị sét đánh hoảng thần, lập tức đều rất nhanh nhìn đối phương, trăm miệng một lời hô một câu, “Cạnh tranh công bằng!”
Hai đoàn trưởng vốn hưng phấn không thôi vì ma pháp sư cấp 5 này, nhưng nghe tin đến lập tức muốn cắn lưỡi “Hai vị chậm một bước rồi, vị kia đã có dong binh đoàn.”
Hai người vừa nghe thì tức điên, nam nhân đeo khuyên tai nghiến răng nghiến lợi hỏi, “Là đoàn 5 sao nào, Tàn Nguyệt hay Liệt Hỏa?”
Dong binh đoàn 5 sao chỉ có 4 nhà, phó hội trưởng nghe xong chỉ cười mà không nói, một đoàn trưởng khác cũng hoàn toàn ngồi không yên, “Chẳng lẽ là dong binh đoàn 4 sao? Vo;anh:0c4ac.qttp Không được, thật mai một nhân tài! Căn bản không thể phát triển!”
Phó hội trưởng vẫn cười hớ hớ, hai đoàn trưởng vừa thấy có chút ức chế, phó hội trưởng cười hớ hớ nhìn hai người vội vàng, “Không phải năm sao, cũng không phải bốn sao, Dong binh đoàn Hồng Phong, hai vị có biết?”
“Hồng Phong?” Nam nhân đeo khuyên suy nghĩ trong chốc lát, nhưng cũng không nghĩ ra cái tên, người còn lại có chút đăm chiêu, mày cũng nhíu chặt.
“Dong binh đoàn Hồng Phong là ba sao, nghe nói mấy ngày trước ác chiến ở Bình Nguyên Thiểm Quang, thực lực đã bị tổn thương nghiêm trọng, dễ bị giáng cấp ở đại hội.”
Phó hội trưởng gật đầu, đồng ý nhìn đoàn trưởng, nhìn thấy dáng vẻ phó hội trưởng, đoàn trưởng nói chuyện ngẩn người, “Chẳng lẽ……”
Phó hội trưởng gật đầu, nam nhân đeo khuyên không hiểu ra sao, “Chẳng lẽ cái gì chứ?”
Phó hội trưởng cười hớ hớ bổ sung một câu, “Chúng ta cùng đi xem, ma pháp sư ngũ cấp bị Dong binh đoàn Hồng Phong thu được!”
Đoàn trưởng đeo khuyên nhất thời hai mắt trừng trừng, nhìn phó hội trưởng thật lâu không thể lên tiếng, năm sao còn khiến hai đoàn trưởng năm sao đi mời có thể miễn cưỡng chấp nhận, dù sao hai đoàn 5 sao còn lại cũng rất mạnh, nếu là 4 sao họ vẫn còn miễn cưỡng được, nhưng 3 sao á, hơn nữa còn là binh đoàn sắp bị giáng cấp, họ sao mà nuốt được cục tức này.
Hai vị đoàn trưởng cũng ôm tâm tư riêng cùng phó hội trưởng đi tới Hồng Phong, đoàn trưởng 5 sao chả bao giờ hạ mình đi vào khu vực 3 sao cả, cho nên khi ba người vừa xuất hiện liền tạo chấn động không nhỏ, ba người vừa đến lại vào thẳng Hồng Phong, tin tức lại càng lan rộng, Hồng Phong có ma pháp sư ngũ cấp!
Ngoài Lão Đặng Đầu, tất cả những kẻ chờ kiểm tra trong phòng đều là kẻ lắm chuyện, tin tức lan ra như cỏ dại, chẳng ai không biết chỉ là vẫn nghi ngờ độ thật giả, nhưng giờ có vẻ là chuyện chính xác rồi.
Trước tòa nhà của Dong binh đoàn Hồng Phong dần dần tụ tập không ít người, tất cả mọi người đều muốn nhìn thấy ma pháp sư, dù sao có thể khiến ba vị đại nhân tụ hội, coi như là một nhân vật lớn, tiếp theo thuận tiện ngó ba vị đại nhân, dù sao ba vị này muốn gặp cũng chả được.
Vân Phong nhất thời nổi tiếng, tất cả mọi người đều nhìn nàng, ma pháp sư ngũ cấp vì sao gia nhập công hội lính đánh thuê, lại vì sao gia nhập Dong binh đoàn Hồng Phong, đây là nghi vấn của vô số người, nhưng nghi vấn này đều không ngăn cản được ham muốn muốn nhìn dáng vẻ Vân Phong.
Vân Phong từ từ đi xuống, cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng từ bốn phương tám hướng phóng đến, có tò mò, đều là tò mò, nếu những người này thấy mình là tiểu hài tử thì sẽ thế nào, chắc là khá phấn khích.
Trên thực tế, so với phấn khích còn càng phấn khích hơn, một khắc ba đại nhân vật nổi danh công hội lính đánh thuê nhìn thấy Vân Phong, đều đứng không vững, nhất là đoàn trưởng đeo khuyên bên trái, thân mình lảo đảo, nếu không ổn định đúng lúc thiếu chút nữa té ngã.
Mọi người bên ngoài Hồng Phong đều im lặng, giờ phút này cả tiếng kim rơi cũng nghe rõ, mợ nó, không phải đâu! Đó là một bé gái à, cao thủ ngũ cấp ma pháp? Trời ơi! -Còn tiếp-
|