✿ Nội dung truyện Tiểu Yêu Tinh, Chúng Ta Về Nhà Thôi!
Tiểu Yêu Tinh, Chúng Ta Về Nhà Thôi! Tác Giả: Khiết Đan (Yu) Thể Loại: Truyện Les, Hài Hước, Tình Cảm Ngọt Ngào,Học Đường, Nhân Vật Hư Cấu,HE. GTNV: Lâm Du Y (Tiểu Y), 16 tuổi, cao 1m64, nhỏ nhắn xinh xắn, dễ thương, tốt bụng. Dạ Vũ (Tiểu Dạ), 100 năm tuổi, cao 1m70, thông minh, lạnh lùng bá đạo, mặt baby. Lâm Hà Yên (Tiểu Hà), 17 tuổi, cao 1m68, xinh đẹp, tài năng, quyến rũ, lầy lội. Lâm Kỳ Hy (Tiểu Kỳ), 15 tuổi, cao 1m66, cá tính, xinh xắn, mạnh mẽ, lầy lội. Lâm Di Yên (Tiểu Di), 13 tuổi, cao 1m60, lạnh lùng, cá tính, ít nói, bá đạo. Lâm Hy Y (Tiểu Hy), 6 tuổi,cao 1m22, bảo bối của cả nhà, ngây thơ đến vô số tội. Nội dung: Tiểu
Y nhặt được một hộp gỗ được điêu khắc tinh tế trước cửa nhà trong một
đêm mưa, nhỏ vốn dĩ chẳng quan tâm trong đó có gì, chỉ nghĩ để hộp gỗ
đẹp như vậy ở bên ngoài thật uổng phí, hay là cứ đem nó vào trong cho
mấy người kia tìm cách xử lý. Nào ngờ vừa đem vào nhà đã bị Tiểu Hy giật
trên tay nghịch phá. -Ta lắc ta lắc, Tiểu Y, trò này là gì không vui gì cả. -Tiểu Bảo Bối, đưa cho chị, đừng phá nữa. Tiểu
Y nhanh chóng đuổi theo Tiểu Hy, con bé nhìn vậy mà nhanh như sóc, ta
rượt, ta đuổi, ta chạy, đúng là trẻ con, Tiểu Hà ngồi thưởng thức cà phê
không quan tâm lắm, Tiểu Kỳ cũng tham gia trò chơi mèo đuổi chuột, nhỏ
tính hợp tác với Tiểu Hy để chọc phá bà chị một chút. -Tiểu Bảo Bối, mau ném nó qua đây. -Dạ~~ Tiểu Di nhăn mặt khó chịu, nhỏ không hiểu sao mình lại sinh ra trong căn nhà này được, ồn ào chết được. -Có thôi đi không mấy người này. Tiếng hét của Tiểu Di làm tất cả chết sửng, không động tĩnh không ai dám nhúc nhích, Tiểu Hà phun cả ngụm cà phê ra ngoài. -Cẩn thận. Tiểu
Y kêu lên, cũng là lúc hộp gỗ rơi xuống đất, vỡ tan tành, một màn sương
dày đặc nổi lên, là hiện tượng lạ nên cả nhà họ Lâm bao vây nhìn chăm
chú. Năm người họ mắt tròn xoe ngạc nhiên đến lạ lùng, năm miệng một
lời. -WOA~ Lấp lóa sau màn sương mù, một vật thể không biết là gì
nằm cử động trên mặt đất, Tiểu Hy ngây thơ vô số tội tiến lại gần nhìn
kỹ hơn, bốn người chị đơ người với con bé, không kịp phản ứng thì con bé
đến ngồi cạnh vật thể đó. -woa~~đẹp quá, xin nhỗi nha, hồi nãy hông phải nà nhỗi ủa tiểu Hy, mà nà do Kỳ Kỳ ngốc. Tiểu Hy vừa nói vừa xoa xoa vết thương của vật thể lạ đó. -Đừng có đụng vào người của bổn vương. Một giọng nói trong trẻo kiêu ngạo phát ra giữa màn sương mù, thấp thoáng lộ ra cái mặt baby của nó. -Oa, để Tiểu Hy nấy đồ che nại nga nga. Tiểu
Y, Tiểu hà, Tiểu Kỳ, Tiểu Di đứng hình, tên sinh vật lạ đó không mặc
đồ, vật là tên đó đang khỏa thân. Tiểu Kỳ cười gian xảo tiến lại gần,
Tiểu Hà cũng lẽo đẽo theo sau, hai con người cùng chung một suy nghĩ đen
tối cứ cười hì hì tiến lại. -Oa, Dễ thương quá. -Nè nè, hai người nguy hiểm lắm. Tiểu Y lôi lôi kéo kéo hai người đó lại, nên cũng đã nhìn thấy. -Dễ thương quá chời, mà nà ngươi là ai. Tên vật thể lạ đó nghiêm trọng đứng dậy, tiến lại gần Tiểu Y, nhìn thẳng vào mặt làm nhỏ đỏ mặt. -Ta véo má nhà ngươi, dám hỗn láo, ta véo ta véo. -Nà nà, bình tĩnh đi, không được ăn hiếp Tiểu Y. Tiểu Kỳ cũng bay vô làm loạn, kéo tên vật thể lạ đó ra khỏi Tiểu Y. Ra sức trói lại, còn ưu ái thắt tặng cái nơ. -Hôi nà, Hôi nà, Ngoan nà, đừng có ăn hiếp Tiểu Dạ .~~Tiểu Hy cũng ngây thơ nhào vô cản. -Tiểu Dạ?.~Tiểu Hà thắc mắc hỏi. -Tên hay đúng hôn, là Hy Hy đặt ó.~Tiểu Hy tiến lại ngồi cạnh Tiểu Dạ cười cười, thân mật như quen từ kiếp trước rồi. Cả
nhà năm chị em họ Lâm ngồi nghiêm chỉnh nhìn Tiểu Dạ, tự nhiên khi
không lại xuất hiện một người trong nhà lại đang khỏa thân, thật đúng là
nghi ngờ. -Nói đi, ngươi là ai, đến đây có mục đích gì.~Tiểu Hà tay cầm ly cà phê ung dung nói. -Bổn
Vương là con thứ 99 của hoàng đế Papa Âu Dương Thư Mã Đan Uy Gia Cát
Tinh Phàm và hoàng hậu Đan Hạ Y Nhu Việt Nhã Hòa, là người thừa kế ngai
vàng của gia tộc Âu Dương Thư Mã Đan Uy Gia Cát, bổn vương chính là
người cao quý trong cao quý ~Tiểu Dạ nói một hơi không ngừng nghỉ. -Rốt
cuộc ngươi tên gì, mà thôi gọi là Tiểu Dạ đi.~Tiểu Y gật gật đầu thỏa
mãn, đây là lần đầu tiên được đặt tên cho người khác mà (sự thật thì
Tiểu Hy là người đặt đó mấy chế).Tiểu Dạ khóc không thành lời, người ta
vẫn chưa nói xong mà, ức hiếp người mà. -Đồng ý, mà Tiểu Dạ nà giai hay gái dạ.~ tiểu hy ngây thơ hỏi . -Bổn vương chưa đến tuổi lựa chọn giới tính âu.~Tiểu Dạ nói nhỏ vào tai của Tiểu Hy. Tiểu Y căng thẳng, Tiểu Hà cũng tò mò, Tiểu Di cũng muốn biết. Tiểu Kỳ là lộ liễu nhất, ngồi sát bên nghe lén, rồi la to lên. -Thì ra là vật phi giới tính sao. -Câm miệng cho bổn vương.~Tiểu Dạ đỏ mặt. Tiểu Hà, Tiểu Y cũng thấy thật buồn cười, là một người không có giới tính sao. -Mà sao ngươi là ở đây.~người sáng suốt nhất bây giờ có lẽ là tiểu di. -Bổn
Vương là bị phạt đó, ta vốn là một viên ngọc linh châu, luyện gần 100
năm nên biến thành hình người, sau đó người ta lén chạy vào cấm cung
chơi thì Papa đại nhân phát hiện, và rồi khi tỉnh dậy ta ở đây. -Vậy nói cách khác thì ngươi là một tiểu yêu tinh.~tiểu di trầm mặc. Tiểu
Y nghe vậy lắm làm lo lắng, để loài yêu tinh không rõ giới tính ở trong
nhà không phải nguy hiểm lắm hay sao. Nhỏ kêu bốn người kia lại hỏi ý
để tìm cách nào phi tang Tiểu Dạ. Tiểu Y cười gian xảo nhìn Tiểu Dạ, làm
nó đứng hình, sao có cảm giác bất an vậy trời. Tiểu Kỳ chạy vào kho lấy
ra cây kéo trông sắc bén lắm, không lẽ Bổn vương sẽ chết tại đây sao,
loài người độc ác này. -Cảm ơn Tiểu Hy đi, sao này ngươi ở lại đây với chúng tôi.~~Tiểu Hà nói xong tiếp tục thưởng thức bánh ngọt. Tiểu
Dạ từ nãy giờ trên người giỏi lắm cũng chỉ quấn mỗi tấm vải, ngoài trời
đang mưa không khéo thì cảm lạnh, nó hắc xì liên tục, làm Tiểu Y cũng
thấy xót lòng. -Tiểu Kỳ, kiếm cho Tiểu Dạ bộ quần áo đi. -Tại sao phải là em chứ, ờ mà cũng phải thôi, chị lùn vậy, Tiểu Dạ chúng ta đi thôi. -Tiểu Hy cũng i, sát khí wóa òa. Tiểu
Kỳ vừa đi vừa nói, Tiểu Y ưu ái tặng ngay một chiếc dép vào đầu cho bỏ
cái tật chê chị mi lùn, Tiểu Dạ lắc đầu, cái lũ người này đúng là phiền
phức. Từ nãy đến giờ, ánh mắt của Tiểu Di như bị Tiểu Dạ thu hút, nó
đúng là được phúc lớn cơ mà không biết đây là phúc hay họa.