Tên truyện : Tình Đầu Tuổi 18
Tác giả : Băng Băng
____♥____♥____♥____♥____♥____
Vào cuối tháng 11 và những ngày đầu tháng 12 , tôi loay hoay với đóng tài liệu cho kì thi HKI sắp tới .Nhìn vào đóng tài liệu ôn thi này tôi ngán tới phát ốm mất .Bước vào lớp với gương mặt bơ phờ vì thiếu ngủ .Chẳng như tôi đám bạn chúng nó đứa nào đứa nấy sáng sớm ra đã toen toét như hái được vàng vậy í ! Thấy mà phát bực àk , tôi hỏi chúng nó :
-Tụi bây có chuyện gì vui à ? Sáng sớm ra đã cười như mấy đứa khùng rồi !
Nhỏ Lan nhìn tôi chằm rồi nói :
-Thanh! mắt mày bị gì vậy ?Bị ai đấm cho à? Trời ạ , tội nghiệp mày quá , nói đi tao xử giúp mày cho .
Trời ạ, Nó nói móc tôi đây mà ! Tôi có bị gì đâu chẳng qua do thức khuya học bài nhiều quá nên mắt tôi thâm quầng vậy thôi nghĩ sao mặt tôi zậy ai dám đấm cà
-Tao đấm mày bây giờ ! Thâm quầng đó mày . Tao là 1 học sinh chăm chỉ , tối nào cũng chịu khó học bài nên mặt tao mới thế .Còn mày thì sao ? Tươi tỉnh sáng sủa quá ha ! chắc tối qua lại cắm đầu vào facebook không học bài rồi đi ngủ chứ gì ?
Nhỏ Lan chống chế :
-Kệ tao mày ! mày á suốt ngày học với chả hành nên bây giờ từng tuổi này chả có được một mối tình nào cả coi chừng ống chề tới già đó .
Tôi đẩy gọng kính lên nghiêm trọng hỏi :
- Ống chề là gì hả mày ?
-Là ế chồng đó ! zậy cũng không biết ! Nhỏ Lan cười đắc ý
-Thế sao...
Reng! Reng! chuông reng mất rồi. Hừ tôi còn chưa kịp hỏi sao tụi nó sáng sớm ra đã cưởi toen toét thì reng chuông vào học mất rồi . Thôi để hỏi sau vậy . 1 tiết ,2 tiết ,3 tiết ,4 rồi lại 5 tiết trôi qua . Đứng zậy đi về tôi cảm giác cơ thể mình gần như không còn chút sức lực nào cả nhưng vẫn cố gắng lết thân tới trạm xe bus để về nhà . Có vẻ như khi tới nơi cơ thể tôi không chút sức nào , mọi thứ xung quang tôi tối sầm lại , tôi đã xỉu ở bến xe bus . Nhưng khi tỉnh dậy tôi thấy mình đag nằm trên một chiếc giường đơn và ở cạnh tôi là 1 cậu bạn mặc đồng phục trường tôi hình như học cùng trường với tôi thì phải
-Cậu tỉnh rồi à ?
-Ừ ,mà sao mình lại ở đây ,cậu là ai vậy ?
-Mình thấy cậu xỉu ở bến xe bus mà nhà mình ở gần đó nên đưa cậu vê đây . Mình là Minh lớp trưởng lớp 11a8 kế bên lớp cậu đấy .
Ra là học kế lớp tôi , mà sao học kế lớp sao tôi không biết cậu ta nhỉ? À mà tôi có bao giờ để ý tới ai đâu toàn cắm đầu vô học không lấy gì mà biết người ta cho được .Lát sau cậu ấy đưa tôi về nhà lúc đầu tôi bảo để tôi đi xe bus về nhưng cậu ấy cứ khăng khăng muốn đưa tôi về nhà nên đành để cậu ấy chở mình về .
Về tới nhà , tôi đã thấy mẹ tôi cằm cây chổi lông gà đứng trước cửa . Do là con trai chở về nên mẹ tôi nghĩ tôi có bạn trai nên khi vừa bước chân tới cổng mẹ đã túm lấy cổ áo cậu ta la mắng cho 1 trận lôi đình . Tôi phải giải thích mãi mẹ mới hiểu chuyện rồi tha cho cậu ấy đi . Xấu hổ chết được người ta đã có công chở mình về vậy mà lại ... kiểu này không dám tới trường quá .
Hôm sau tới trường tôi phải nhìn trước ngó sau xem cậu ấy đã tới chưa . Cố gắng nhất có thể để không phải chạm mặt cậu ta .
-Thanh!
Tiếng kêu ấy làm tôi phải giật bắn mình . Giọng nói nghe quen quen hình như là của cậu bạn hôm qua . Quay đầu lại tối thấy đúng là Minh " Chết tôi rồi là cậu ta” . Tôi không dám quay lại chỉ biết cắm mặt bỏ chảy 1 mạch lên lớp vì xấu hổ chuyện hôm qua . Mẹ ơi là mẹ hại chết con gái mẹ rồi!
Nhưng cậu ta không tha cho tôi thấy tôi chạy cậu ta cũng dí theo kêu tên tôi í ới , chạy mệt bã người tôi phải dừng lại đang ngồi nghỉ thở hỗn hễnh bỗng 1 cái vỗ vai sau lưng tôi quay lại mặt biến sắc :
-Sao thấy mình lại chạy vậy Thanh làm mình dí theo muốn chết luôn!
-À...ờ!
Tôi ấp úng không nói thành lời thành thực mà nói ngay lúc này tôi muốn có 1 cái lỗ đất để chui xuống quá . Lúc này đầu hàng trước cậu ta nói lí do vì sao thấy cậu lại chạy . Nghe xong cậu ta cười bảo không sao . Phù! thật may là cậu ta không để bụng đó chứ không thì . Chào Minh xong tôi và cậu tự về lớp của mình . Tôi với Minh làm bạn với nhau cũng được 2 tháng rồi .
Vừa bước vào cổng trường tôi thấy Minh đứng vẫy tay chào tôi , tôi cũng chào lại cho lịch sự xíu . Tôi cùng cậu ta đi vào lớp . Trước khi vào lớp cậu ta hẹn tôi giờ ra chơi xuống căn tin chờ cậu , tôi bảo làm gì thì cậu ta bảo cứ xuống đi làm tôi 2 tiết học đầu tiên cứ suy nghĩ tới cậu ta à không tới điều cậu ta định làm . Thoáng trong suy nghĩ của tôi cảm thấy cậu ấy rất đẹp trai .
Cuối cùng cũng đã được ra chơi ,từ lớp học tôi phóng thẳng xuống căng tin nhưng ra sớm quá thì phải , cậu ta còn chưa xuống nữa . Đang ngồi chờ bỗng lon coca lạnh áp vào 2 bên má tôi ,quay lại thì thấy cậu ta đứng sau lưng mình từ lúc nào rồi
-Cho Thanh đấy! Minh đưa lon coca cho tôi
-Cám ơn cậu ! tôi thầm rủa cậu ta thì ra chỉ là đưa tôi lon coca thôi làm tôi không học được gì còn chạy như ai đuổi để xuống đây .Nhưng rủa cậu ta được 1 lúc thì tôi bất ngờ trước câu nói của Minh
-Cậu có bạn trai chưa hả Thanh?
-Ờ! Làm bạn với mình 2 tháng rồi mà không biết àk .
-Ừ thì không biết mới hỏi chứ
-Chưa có , mình suốt ngày học thời gian đâu mà gặp ai mà để cặp người này người nọ
-Thế à ! Zậy làm bạn gái mình nha !
What cái quái gì thế này làm bạn gái ư . Tôi có nghe nhầm không zậy làm sao có thể được chứ
-Tớ thích cậu lâu lắm rồi ! Từ cái lúc mình mới chuyển về đây học . Lúc ấy thấy cậu đang ngồi học mình đã để ý cậu rồi mỗi ngày quan sát cậu bây giờ có cơ hội lam quen cậu mình muốn cậu làm bạn gái mình được chứ .
Tôi vẫn đang đắn đo trước lời tỏ tình nhưng đối với tôi việc học là trên hết nên đã từ chối lời tỏ tình của Minh . Thấy mặt cậu ta buồn hiu tôi cảm thấy tội lội như vừa gây ra tội gì vậy ấy.
Mấy ngày sau không thấy cậu tới tìm tôi tôi có chút gì đó nhớ người ta nên đôi khi đi ngang qua lớp cậu tôi len lén nhìn vài xem cậu ấy đâu . Thấy cậu ấy rồi nhưng lại đang đùa giỡn với 1 cô bạn cùng lớp thấy cảnh tượng đó tôi thấy tim mình có chút gì đó nhoi nhói ở tim có phải tôi đang ghen không . Chắc không phải đâu , tôi có tình cảm gì với cậu ta đâu , cũng đâu phải là gì của cạu đâu mà tôi ghen chứ . Tôi nhắm mắt làm lơ ra vẻ như tôi chưa nhìn thấy gì cả .
Có vẻ như Minh đang chọc tức tôi thì phải tôi đi đâu làm gì Minh cũng có mặt ở đó đi kèm là 1 cô bạn phải nói là rất xinh xắn , cứ liên tục tù tì như vậy tôi đầu hàng trước Minh . Và tôi nhận ra mình thích Minh .
Những ngày vừa qua tôi cảm thấy quá mệt mỏi khi trốn tránh việc tôi thích Minh , việc tôi nhớ Minh rất nhiều . Nhưng không thể tôi đã từ chối lời tỏ tình của Minh rồi mà và bây giờ Minh cũng đã có người khác rồi 1 người xứng đáng với Minh hơn tôi . Nhiều khi tôi thấy mình thật ngốc người ta đã hết thích mình rồi , đã có ngươì yêu vậy sao tôi vẫn bận tâm khiến việc học tôi sa sút , nhều khi đến trường thấy
Minh đi cùng với người con gái khác tôi buồn và yếu đuối tới mức bật khóc . Đám bạn tôi lần đầu tiên chúng nó thấy tôi khóc tụi nó tưởng tôi bị ai ăn hiếp nên mới tới lo lắng hỏi tôi có bị làm sao không hình như do dồn nén cảm xúc quá hiều hiến tôi òa khóc nức nở kết hết tất cả cho tụi nó nghe . Nghe xong tụi nó không nói không rằng kéo nhau bỏ đi hết . Đúng là bạn tốt mà , tôi không khóc nữa nhưng vẫn buồn buồn lắm .
Lát sau , có 1 giọng nói quen thuộc cất lên
-Cậu khóc à? sao khóc vậy?
Tôi ngẩn đầu lên là Minh sao , tôi có nhìn lầm hay do tôi tưởng tượng . Minh đưa tay xoa đầu tôi rồi bảo:
-Cậu ngốc quá ! cậu cũng thích mình sao không nói lại còn từ chối lời tỏ tình của tớ nữa chứ !
- Ơ, sao Minh lại biết ? Tôi rất ngạc nhiên khi Minh biết tôi thích cậu
-Bạn của cậu nói !Không ghen nữa nha . Cô bạn đó không phải bạn gái mình đâu chỉ là 1 người bạn bình thường thôi! Bây giờ mình tỏ tình lại 1 lần nữa nhé . Thanh! làm bạn gái mình nha
Hạnh phúc trong tôi dường như vỡ òa tôi ôm chầm lấy Minh và đồng ý lời tỏ tình dễ thương đó .
Vote Điểm :12345