Tôi Yêu Em ! Cô Bé Hai Tính Cách
|
|
Chap 13 gặp lại bạn cũ-học sinh mới Hôm nay cũng như mọi ngày, cái lớp của nó luôn luôn là cái chợ. nhà trường luôn bó tay với cái lớp này. Học cũng rất giỏi nhưng độ quậy phá không kém. Thầy cô ai cũng than khi bước ra từ lớp này. Giáo viên thì đổi liên tục Nghe nói hôm nay lớp nó có học sinh mới, nhưng chẳng ai quan tâm, cái lớp này là vậy. Reng….reng…reng. trống đánh vào lớp vang lên, cô gáo đã vào lớp nhưng lớp vẫn ồn ào, co giáo tức quá hét “IM LẶNG”, nhưng vẫn không lớp hề bị dao động. “RẦM..RẦM…RẦM”- cô đập bàn ba cái, lớp nó giật mình liền im ru. Thấy tình hình ổn, cô giáo lên tiếng “lớp chúng ta hôm nay có hai học sinh mới, chắc các em đã biết”-cô giáo dõng dạt nói “vâng”-lớp nó rồi ai về việc nấy “hai em vào đi”-cô quay ra cửa, ra hiệu cho hai học sinh mới vào. Nhưng lớp nó nào quan tâm, đứa chơi caro, đưa nghe nhạc….v..v..và,v..v “e, hem, hai em giới thiệu về mình đi”cô giáo “chào, mình là emma royal hay emma, mình là du học sinh mĩ, mong mọi người giúp đỡ”-giới thiệu xong cô nàng khuyến mãi cho lớp một nụ cười. nhưng các học sinh trong lớp không hề phản ứng gì (toàn là miễn dịch với trai đẹp gái xinh không). Làm cô nàng hơi quê. “chào, nguyễn thị thiên băng hay snow”- snow lạnh lùng làm cái lớp nó ai cũng ngước nhìn “thật lạnh lùng”-suy nghĩ của lớp nó. còn về nó sau khi nghe cái tên quen quen thì cũng ngước nhìn. Khi thấy mặt người đó rồi nó lao ra ôm chầm lấy snow, làm cô nàng muốn tắt thở. (phần này nói tiếng việt nha) “trời ơi,mày phải không snow, tao không mơ chứ, mày thử tát tao một cái coi tao có đang nằm mơ không”-nó nói tiếng việt nam nên không ai hiểu “chát”-một cái tát giáng suống mặt nó, đầu óc nó quay cuồng, bây giờ thì nó đã biết rằng không phải mơ. Nó lồm cồm đứng dậy giận dỗi nói “mày có cần đánh tao đau vậy không”-nó “mày bảo”-snow vẫn lạnh lùng “vậy tao bảo mày ăn trộm mày cũng đi ah”-nó “tùy”-snow “mày…mày, sao tao lại có đứa bạn như mày chứ”-nó than vãn (hết phần tiếng việt) “hai em quen nhau”-cô giáo giờ mới lên tiếng “dạ, là bạn học của em ở việt nam ak cô”-nó vui vẻ trả lời. “uhm, thôi em về chỗ đi sun, còn snow em ngồi sau sun nha. Còn emma em ngồi kế joo nha”-cô giáo “vâng”-hai người. Sơ sồ chỗ ngồi _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
|
Nó joon hắn emma Snow ji soo _ “chào, làm quen nha”-emma “…………”-hắn không thèm trả lời làm emma quê lần hai. Mấy đứa con gái trong lớp nhìn emma với ánh mắt kẹo đồng. vì ai trong lớp cũng biết hắn không hề tiếp xúc với đứa con gái nào ngoại trừ ji và sun. “nè sun, giới…”- ji chưa nói hết câu thì: “lát ra chơi rồi hãy làm quen, giờ chúng ta vào học”-cô giáo. Reng…reng….reng.. Hai tiết học trôi qua. “nè, sun, canteen đi”-joon “uhm,”-nó “co tụi này đi với”-soo, ji “đi không joo, snow”-nó hỏi hai tảng băng .Hai người không nói chỉ gật đầu Thế là cả đám kéo xuống canteen, tất cả canteen như náo động, hôm nay lần đầu tiên các hotboy hotgirl cùng xuống canteen với nhau. Vì lúc trước một là hắn, joon, soo xuông mua đô ăn cho hai nàng hai là ngược lại. Tụi nó và tụi hắn chọn bàn ở góc khuất. “giờ thì giới thiệu đi”-ji hí hửng “ah, đây là thiên băng, bạn từ thơ ấu của sun ak”-nó “oh, hai người hình như tên giống nhau”-soo “uhm, khi còn học ở việt nam, mấy đứa trong lớp hay gọi hai tụi mình là song băng”-nó “ohhhhhhhh”-ji và soo (hai người này nhiều chuyện nà). “cái tát”-hắn lạnh lùng “hihi, là tôi bảo cậu ấy tát ak, tôi tưởng mình mơ, nên….”nó cười trừ “ngu”-hắn vẫn lạnh “nè, cậu vừa thôi nha, tui chưa chọc cậu ah”-nó tức giận “thôi, hai người cho xin”-soo can “hừ”-nó và hắn. Còn snow luôn quan sát hắn, nhìn cũng biết hắn thích nó, snow thích thú, nhếch môi cười. vô tình cái nụ cười đó rơi vào mắt joon, làm tim chàng biểu tình dữ dội. Thế là cả đám ăn uống nói chuyện rôm rã. Lúc này cùng thời điểm ở trên lớp “nè, học sinh mới”-nữ sinh 1 “bạn gọi mình”-emma “không bạn thì ai”-nữ sinh hai “có chuyện gì sao”-emma ngây thơ hỏi “tốt nhất bạn đừng lại gần hai hoàng tử và thái tử nghe chưa”-nữ sinh hai “ai là hoàng tử ai là thái tử”-emma ngây ngô “đại hoàng tử ngồi gần cậu, sau lưng là nhị hoàng tử, còn ngồi trong đại hoàng tử là thái tử”-nhỏ anna “thì sao, tại sao tới lại không được lại gần họ, bạn bè trong lớp không mà, với lại ngồi gần nhau nữa, phải giúp đỡ nhau chứ”-emma cảm thấy khó chịu khi mấy đứa con gái trong lớp tỏ thái độ như vậy “hừ, nói tóm lại, cần tránh xa họ ra, không thì đừng trách chúng tôi không nói cho cậu biết, ngoại trừ sun ngồi kế thái tử, và ji ngồi kế nhị hoàng tử thì ba người họ không tiếp xúc với bất kì cô gái nào, giờ hiểu rồi chứ”-ns 1 nói xong bỏ về chỗ “không được lại gần sao, thú vị, tôi càng muốn biết, hai vị hoàng tử và vị thái tử này có gì đặc biết mà bạn tôi lại thích họ như thế”-emma nhếch môi cười gian. Giới thiệu nhân vật mới Emma royal hay emma 16t, là con gái của tổng giám đốc thời trang bên mĩ (chi nhánh nhà hắn), bạn thân của jun. (lúc bama jun còn sống thì cũng làm trong công ty nhà hắn. vô tình emma và jun quen nhau, rồi thành bạn thân.). tính tình kiêu căng, vì trả thù cho bạn (jun)mới vào lớp này học. thích hắn từ cái nhìn đầu tiên.
|
Chap 14 thi học kì Nhóm của nó lúc đầu là năm người, nhưng khi có snow thì trở thành sau người, bọn nó luôn đi chung với nhau làm cho bọn học sinh trong trường rất đố kị. đặt biệt là emma, emma rất tức giận khi hắn luôn đi chung với tụi nó. trước mặt cô thì lạnh lùng còn khi cùng tụi nó thì vui vẻ (nói vui vẻ chứ vẫn lạnh lùng nhưng độ lạnh giảm bớt một tí). Emma luôn cố làm thân với tụi nó để dễ dàng tiếp cận hắn, nhưng tụi hắn thấy cô là lôi ba cô nàng ra xa emma, giống như emma bị bệnh truyền nhiễm vậy. Chỉ còn một tuần nữa là thi học kì, nên tụi nó và tụi hắn quyết định giúp đỡ lẫn nhau, bằng cách giúp nhau ôn bài. “nè, lát đi học về mấy người dọn đồ qua nhà tụi tui ở đi”-soo ra ý kiến “qua nhà anh ở làm gì”-ji ngây thơ “cốc” “không phải là đòi giúp nhau trong kì thi này sao, mỗi đứa ở mỗi nhà thì làm sao mà chỉ nhau được”-soo “ờ ha, hihih”-ji “nè joon với snow thì sao, đồng ý không”-nó hỏi ý kiến hai tảng băng “uhm”-joon và snow “vậy quyết định như vậy nha chiều gặp nhau tại nhà soo nha”-nó hớn hở “mấy cậu cho mình học chung với nha”-emma “uhm, cũng….”-nó chưa nói hết thì hắn đã nhảy vô họng nó mà ngồi rồi “nhưng rất tiết, nhà tôi không chào đón cô”-hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn emma “tại sao chứ, bọn mình học chung lớp mà, sao mấy cậu cứ cố tình không cho tớ chơi với sun, ji và snow chứ”-emma rơm rớm nước mắt “giả tạo”-snow nói lạnh lùng ngắn gọn rồi úp mặt xuống ngủ. “now, sao cậu nói emma như vậy tớ thấy cậu ấy tốt mà”-sun vẫn tin người như vậy “cậu quên chuyện của con nhỏ jun kia sao, đừng nên quá tin vào người khác, bọn tớ chỉ muốn tốt cho cậu, cậu không nghe thì tùy”-joon lạnh lùng vì nó quá cứng đầu, ngang bướng. Khi joon nói vậy emma tức giận bỏ đi, thề sẽ không bỏ qua cho tụi nó. còn Nó không nói gì, nó xụ mặt xuống nhìn đáng yêu vô cùng, hắn nhìn thấy nó như vậy muốn nhào tới mà hôn nó. tự nhiên nghĩ đến hôn hắn đỏ mặt. soo thấy anh mình như vậy thi hỏi “anh bị sốt hả”-nói xong soo sờ tay lên tráng anh mình “không”-hắn “vậy sao mặt anh lại đỏ như vậy”-soo “không có gì, thôi em về chỗ của mình đi, ở đó cứ bà tám hoài”-hắn bực mình Soo không nói gì nữa mà về chỗ của mình, lúc này cô giáo cũng vừa bước vào lớp. Reng..reng…reng Tan giờ học thì ai về nhà náy, để chuẩn bị đồ để dọn tới nhà hắn ở. King koong…king koong. Tụi joon, ji, snow đang đứng trước nhà hắn bấm chuông, lúc này quản gia kim đi ra. “mấy đứa tới rồi sao”-quản gia kim “vâng ạ”- đồng thanh (trừ snow) “thôi mấy đứa vào đi hai cậu chủ đang đợi, nhưng cô bé này là ai”-quản gia thắc mắc khi thấy snow “dạ bạn mới tụi cháu với lại là bạn thân của sun khi còn ở VN”-ji. Trong nhà chính “chào bà”-ji và joon, còn snow chỉ gật đầu chào. Lúc này hắn, soo và sun bước xuống. nó hớn hở chạy lại, tươi cười nói: “mới tời hả”-nó “uhm”-đồng thanh “ah, bà ơi cho ba người bọn họ ở lại đây nha bà, bọn con định học nhóm, gần thi học kì một rồi”-nó dùng ánh mắt cún con nhìn bà, nhung có ba người tim lệch nhịp. “uhm, mà cô bé này là đại tiểu thư tập đoàn nguyễn thị lớn nhất việt nam phải không”-bà bất ngờ khi nhìn thấy snow. Còn bọn kia cũng bất ngờ về thân phận của snow (ngoại trừ sun) “vâng”-snow vẫn lạnh lùng. “bà biết snow ak”-nó tò mò “ta có một hợp đồng với tập đoàn nguyễn thị nên mới biết, không ngờ cô bé lại là bạn của mấy đứa”-bà “mà thôi, joo dẫn bạn lên nhận phòng đi, rồi xuống ăn cơm luôn”-bà “dạ”-đồng thanh Thế là cả đám kéo nhau lên phòng. Joon sẽ ở một mình một phòng , còn ji, snow thì ở phòng của nó. sau 15’ dọn đồ, cả đám đã có mặt tại phòng ăn. “ngày mai chị con sẽ về hàn”-bà hắn từ tốn nói “cái gì, bả về đây làm gì chứ”-hai chàng dồng thanh. “nó có buổi thảo luận về y khoa quốc tế được tổ chức tại hàn quốc”-bà hắn “vậy bả ở bao lâu”-soo “một tháng”-bà hắn “ngày tháng yên bình chấm dứt”-hai người than thở “ah, nếu mấy đứa mà đạt điểm cao nhất trường, ta sẽ cho mấy đứa một chuyến du lịch về VN chơi.”-bà hắn “bà nói thiệt ak”-cà đám hớn hở “uhm, nhưng phải đạt top 10 trong trường nha”-bà hắn “dạ”-bọn nó hớn hở. Thế là từ hôm đó nó , ji, snow, hắn, joon, và soo giúp nhau học rất hăng hái. Hắn kèm nó, joon kèm ji và soo kèm snow (bóc thăm chia cặp, rất chi là công bằng). vì lo học nên anh em nhà hắn không thèm ra sân bay đón chị của mình luôn. Tại phòng hắn và nó “cô giả cho tôi bài này”-hắn ra lệnh “tại sao? bài này tôi biết làm rồi, không cần giải”-nó “cô cứ giải đi, cô có chắc là giải đầy đủ ý không?” hắn “tất nhiên”-nó hất mặt “uhm, làm đi, dù sai một lỗi nhỏ tôi cũng xử cô đó” hắn lạnh lùng nói làm nó lạnh gáy Nó bắt tay vào giải, 15 phút sau nó đã giải xong, và đưa cho hắn kiểm tra. Sau một hồi hắn đã có kết luận, nó sai một lỗi và thiếu. Hắn nhìn nó cười đểu “giờ sao?”
|
“sao là sao, muốn xử sao xử”-nó “vậy thì….”hắn nói ấp úng rồi giơ tay lên, nó tưởng hắn đánh nó. nhưng….. có gì mềm mềm trên môi nó, không lẽ……. đúng như nó nghĩ hắn hôn nó, tính luôn hôm nay là hắn đã hôn nó ba cái rồi. nó bực mình, vốn định tính sổ với hắn, ai ngờ đâu hắn biến ra khỏi phòng rồi. Sau ngày hôm đó nó không còn dám cãi lời hắn nữa, hắn bảo nó giải bài nào là nó giải bài đó. Không dám hó hé dù chỉ nửa lời Tại phòng snow và joon. Hai tảng băng này thì khỏi nói, ai làm việc nấy không quan tâm. Không biết bài nào thì đưa cho người kia giải. vd snow không biết giải thì đưa joon giải và ngược lại.( thật là hết nói nổi hai người này) Tại phòng của ji và soo “soo ah, em giải xong rồi, anh coi có đúng không”-ji “uhm, đây anh kiểm tra cho”-soo cười nói làm ji đỏ mặt. Sau một hồi “em giỏi lắm không sai gì cả, giải rất chi tiết”-soo “thật ạ, hihihi”-ji Quá trình ôn thi cho nhau là như vậy đó, một cặp thì luôn ồn ào, một cặp thì lạnh băng, một cặp thì ấm áp. Tụi nó ra sức học như vậy liệu có đạt được thành tích mà tụi nó mong muốn không……..? hãy đón đọc chạp sau nhé! End chap 14
|
Chap 15. Gặp gỡ định mệnh_ tình yêu sét đánh Tại trường đại học star, nơi diễn ra cuộc hội thảo y học quốc tế. các sinh viên trên thế giới cùng hội tụ tại đây để gặp nhau trao đổi kiến thức. Tại sân sau của trường. “cái trường gì mà rộng vậy trời, không biết cái phòng diễn ra hội thảo ở đâu nữa” anh nó vừa lẩm bẩm (tiếng việt nam) vừa loay hoay tìm phòng. Thì….. “rầm” anh nó đâm phải ai đó. Anh liền rối rít xin rỗi người đó “tôi xin lỗi, cô có sao không” “đi đứng cái kiểu gì vậy, bộ mắt để sau lưng hả”-người con gái đó vừa nắng anh nó vừa phủi quần áo. “tôi không cố ý, tôi xin lỗi”-anh nó vẫn xin lỗi “hừ” người con gái đó hừ lạnh xong ngước để xem mặt kẻ dám tông mình thì “OMG đẹp trai dã mang con ngang, đẹp đâu thua thằng em mình” người con gái đó nghĩ. Rồi nhìn chằm chằm vào anh nó như ăn tươi nuốt sống anh nó. Anh nó thì quen với việc con gái nhìn mình chằm chằm như vậy rồi (đẹp trai mà). Nhưng anh nó vẫn ngượng vì cô gái trước mặt mình quá xinh đẹp. nhưng để giữ hình tượng anh nó tỏ vẻ không quan tâm có gái kia. “này cô, cô không sao chứ”anh nó cố lay cô gái đó nhưng không hiệu quả, cô gái đó vẫn nhìn anh một cách thèm khác. Anh nó liền cúi mặt xuống sát mặt cô gái đó. Cô gái đó tưởng anh sẽ hôn mình. Nhưng “biết đâu bất ngờ” anh nó phán một câu làm cô gái đó quê một cục “nhìn đủ chưa, chảy nước miếng tùm lum kìa” Giờ cô gái đó đả tỉnh mộng, lấy tay chùi miệng. hành động của cô làm anh bật cười “ tôi nói vậy thôi chư không có đâu” “tôi xin lỗi đã va phải cô, nhưng cô có thể đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó không” anh nó nói tiếp “ah, hihi, không sao mà, anh nhìn nè tôi không sao hết anh không cần xin lỗi đâu”- cô gái đó (nãy giờ m.n biết cô gái đó là ai không, chị hắn đó, mê trai dễ sợ) “hồi nãy còn mắng mình giờ ngọt ngào dễ sợ” anh nó nghĩ “uhm, cô không sao vậy tôi đi trước nha”- anh nó “khoang đã, uhm…… mà….. anh tên gì vậy, cơ thể cho tôi biết tên anh được không”- chị hắn ngại ngùng “uhm, tôi là lãnh hàn thiên, cô có thể gọi tôi là bin , còn cô”-anh nó “tôi là kim myung hee”-chị hắn ngại ngùng “uhm, vậy tôi đi trước nha”-anh nó “uhm, bye bye anh”-chị hắn luyến tiếc không muốn anh nó đi, nhưng người ta muốn đi cô cũng không ngăn được “trời ơi sao mà đẹp trai dữ vậy, Nhất định phải làm anh ấy yêu mình mới được, nhưng sao mình ngu vậy nè, hỏi tên không sao biết mà gặp lại đây”-chị hắn đứng lẩm bẩm một mình, làm các sinh viên khác tưởng cô mới trốn viện. Tại phòng hội nghị. Cuối cùng anh nó cũng tìm được cái phòng hội nghị và tìm ra được giáo sư và bạn của mình (anh này sau khi đến trường thì xin phép giáo sư đi vệ sinh, bảo m.n đi trước lát tìm đến sau). Anh nó nhanh chóng đến vị trí của nhóm mình. “mày đi vệ sinh gì mà lâu vậy”-sv1 “hiazzz chuyện dài lắm, lát về tao kể cho”-anh nó “uhm”-sv1 Buổi hội thảo diễn ra trong suốt bốn tiếng, cuối cùng cũng kết thúc. Tất cả sinh viên tham gia ngay hôm nay ai cũng hào hứng vì được dự buổi hội thảo đầy ý nghĩa này. Anh nó và chị hắn cũng không ngoại lệ. “ah, giáo sư với m.n về trước đi, em có em gái đang du học ở hàn quốc, nên muốn đi thăm nó”-anh nó “uhm, vậy thầy với mn về trước”-giáo sư “tao về trước đây, gửi lời thăm của tao tới sun nha”- thằng bạn anh nó (sv1 ak). “uhm. Bye mày” anh nó. ………………………………. “ah, đây rồi, cái địa chỉ gì mà khó tìm thấy ớn, nhưng mà sao căn nhà này to dữ vậy”-anh nó “cậu kiếm ai vậy”người làm nhà hắn “ah, chị là….”-anh nó “tôi là người làm cho nhà này, mà cậu tìm ai sao”-người làm “ah, tôi tìm lãnh hàn băng”-anh nó nói “trong nhà này không có ai tên vậy hết”-chị người làm thắc mắc. “ah, tôi tìm cô bé tên sun ak, nó cũng làm trong nhà này”anh nó “ah, sun sao, uhm, chắc giờ này cô bé đi học chưa về, mà cậu là…”chị người làm “tôi là anh hai nó”-anh nó “vậy cậu vào nhà đi”-người làm. Trong nhà “ai vậy, sao cho người lạ vào nhà”quản gia “là anh hai của sun”người làm “uhm, chào cháu, sun nó đi học chưa về, cháu ngồi đây chờ một lát nha, sun nó sắp về rồi đó, min hee (người làm hồi nãy nói chuyện với anh nó) lấy nước cho khách” quản gia “dạ”-anh nó. Trong lúc chờ nó đi học về thì anh nó với quản gia kim nói chuyện với nhau rất vui vẻ. nói chuyện một chập thì quản gia kim phải đứng dậy trước vì ông còn có công việc của mình. Đang ngồi đọc báo thì… “quản gia kim ơi, myung hee về rồi nè”-chị hắn hí hửng chạy vào nhà. Nhưng vào nhà không thấy quản gia kim mà chị hắn nhìn thấy anh nó (bin). Vừa vui vì được gặp lại anh nó, vừa tò mò tại sao bin lại ở đây. “là anh sao, sao anh lại ở đây”- myung hee (giờ mình gọi chị hắn là myung hee và anh nó là bin nha.) “ tôi đang đợi em gái của tôi, mà sao cô lại ở đây?”-bin cũng hơi bất ngờ tại sao myung hee lại ở đây “ đây là nhà tôi”-myung hee “vậy ah, hihihi”-bin vui vẻ Bin và myung hee đang tâm tình thì: “bin oppa”-nó hét lên rồi chạy lại ôm anh nó cứng ngắc(nó đi học về vào nhà thì thấy anh nó) “sun, oppa nhớ em quá ah, em khỏe không có ai ăn hiếp em không” bin nói nguyên một lèo làm nó không ư ớ được gì.
|