Con Hâm! Tao Yêu Mày, Hiểu Không?
|
|
Chap 11: Sinh nhật
Lời của mình (lời của tác giả ý): từ chap này sẽ có vài từ hơi tục nên mình không khuyến khích các bạn dưới 15 tuổi đọc. Nhưng những từ đó chỉ tục nhẹ không xúc phạm quá nặng nề. Mong mọi người tiếp tục ủng hộ
Một tình bạn lại tiếp tục... Mới đây...đã lớp 9 rồi...Thiên Di cao 1m50, chỉ hơn 2 năm trước 5cm, con nhóc vẫn sở hữu làn da trắng, mái tóc dài. Nhưng suy nghĩ của nó thì đã người lớn hơn nhiều. Không còn ngây thơ như lúc bị Dương Thần lừa (haha). À...con nhóc được mệnh danh là chị đại của trường, ai ai cũng khiếp sợ. Còn Dương Thần, bây giờ cậu đã là một hot boy nổi tiếng trong trường, học giỏi, đẹp trai, mắt nâu, mũi cao, môi trái tim, có nụ cười Thiên thần, da ngăm, cao 1m75. Là một học sinh ngoan của trường. Được mọi người ngưỡng mộ. Dù thế, Dương Thần cũng chỉ đi chơi với Thiên Di, điều đó khiến ai cũng tò mò
Ngày hôm nay....một ngày đặc biệt: 14/2
_ Dương Thần! Đi họccccc- Thiên Di đứng từ ngoài cửa hét lớn. Từ trong nhà, Dương Thần đi ra với vẻ mặt khó chịu cực kì _ Con hâm kia! Từ từ tao đi! Mày la lối nghe mệt quá nha _ Rồi rồi! Đi học thôi...- Thiên Di cười . Dương Thần cùng Thiên Di tới trường... bầu không khí im lặng đến đáng sợ _ Mày...biết hôm nay ngày gì không? _ Hả? Hôm nay? Cái gì mà ve len thai thai gì... _ Chỉ thế thôi à?- Thiên Di thoáng buồn _ Ờ...thế thôi!- Dương Thần bình thản. 14/2...là valentine nhưng cũng là...sinh nhật của Thiên Di. Vậy mà Thần lại không nhớ...rất đáng để Thiên Di tặng cho một đạp. ~~~vạch ngăn cách~~~ Trường Ice... _ Ê...đó có phải Dương Thần không? Ảnh đẹp trai quá hà _ Ay da, sao tao không đẹp như thằng đó? _ Lại xin sđt đi tụi bây! _ Còn con đi kế là chị đại của trường hả? _ Èo... suốt ngày đi chung với con nhỏ Thiên Di .... _ Đứa nào vừa nhắc tên tao? - Thiên Di lạnh lùng _ Sao? Là tao đó! Mày nghĩ mày là chị đại thì làm gì tao? - ả cất giọng đanh đá. Thiên Di nhẹ nhàng bước tới _ À, mày chẳng phải là Yến Nguyệt chị đại trường Alan sao? BỐP Một cảnh tượng khiến cho cả sân trường náo động. Yến Nguyệt- Chị đại trường Alan bị Thiên Di tặng cho một cái tát "xả giao". _ Tao đéo quan tâm mày là chị đại trường nào. Nhưng đã vào trường này học thì không được lên mặt với tao Yến Nguyệt bổng xanh mặt, định đưa tay tát lại thì đã bị Thiên Di nắm chặt tay. Sức của Thiên Di thì dư sức bẻ tay con đó, chỉ là Thiên Di không muốn khiến ngày sinh nhật của mình phiền phức nên chỉ nắm nhẹ. _ AA, chị...chị...chị tha cho em...e..em không...d...dám nữa Thiên Di nhẹ nhàng thả ra, Yến Nguyệt chạy bán sống bán chết về lớp. Dương Thần ngán ngẩm lắc đầu _ Thiên Di! Mày hơi bạo lực rồi _ Hehe kệ tao! Giờ len lớp nè- Thiên Di thay đổi 180 độ với Dương Thần! Thiên Di lướt qua ai đều khiến người đó rùng mình...
Lớp 9a1 _ Sư tỷ vào- Một thằng hét lớn. Thiên Di từ từ vào, lớp 9a1 đã đứng dậy hết _ Tập đoàn nam nhi 9a1 xin kính chào sư tỷ _ Há há! Chào tụi bây! Chúc một ngày tốt lành- Thiên Di cười lớn rồi về chổ. Hạ Lân- thằng con trai bốn mắt duy nhất trong lớp tiến về chổ Thiên Di rồi đưa cho con nhóc một hộp quà. _ Thiên Di...mình...mình tặng bạn... _ Gì? Sao tặng tao? - Thiên Di ngơ ngác _ Thì...hôm nay...là...valentine nên mình tặng _ Ờ...cám ơn- Thiên Di lơ ngơ mở hộp quà ra. Là socola! Vụt _ Gì? Thiên Di không thích socola, tao ăn dùm cho! Cám ơn Hạ Lân nha- Dương Thần giựt hộp quà ngồi ăn ngon lành. Hạ Lân nhăn mặt rồi ậm ừ về chổ. Ai đó chưa kịp vui mừng thì đã chuyển sang tức điên... Bốp _ Quà của tao ai cho mày lấy ăn?- Thiên Di giựt lại _ Thì sao? Bạn bè phải chia sẻ chứ _ Hả? Mày tặng tao được cái gì mà đòi ăn ké? K.H.Ô.N.G.C.H.O _ Tao không biết! Vì tao là bạn thân mày nên đứa nào tặng quà cho mày tao có quyền đồng ý hoặc từ chối giúp _ Mày... _ Im! Tao nói là phải nghe! Hiểu chưa con hâm!- Dương Thần dứt khoác _ Tại sao tao phải nghe....ứm...- Cái mõm xinh đẹp của Thiên Di đã bị bàn tay của Dương Thần bịt kín. Thế là Thiên Di hậm hực mà im. Dương Thần cười lớn... Và một ngày học trôi qua... Dương Thần nhận được hơn mấy chục món quà, Thiên Di cũng được tặng nhiều...nhưng chẳng ai nhớ sinh nhật con nhóc. Thôi! Đành ngậm ngùi im lặng vậy. Có sinh nhật nào nó được tặng quà đâu...
Tùng Tùng Tùng Thiên Di thoáng buồn đi về nhà, Dương Thần vô tư chả biết gì cả. Con nhóc tạm biệt Dương Thần rồi về nhà . . . 7h tối "Happy birthday to you Happy birthday to you Happy birthday happy birthday Happy birthday to you Chúc mừng sinh nhật Thiên Di"
Thiên Di cười buồn rồi xé bịch snack ra ăn. Lại một sinh nhật tẻ nhạt, ngoài kia người ta tỏ tình rần rần, còn Thiên Di đến cái lời chúc mưng sinh nhật cũng không có... Xuỳ xuỳ dù gì cũng quen rồi...
Cốc cốc cốc _ Hửm? Ai dạ?- Thiên Di lên tiếng _ Ra mở cửa cho tao! Tao đạp một phát bay luôn cửa giờ- Giọng Dương Thần vang lên Cạch Thiên Di mệt mỏi mở cửa: _ Gì? Cái con gấu bông gì mà bự tổ chảng thấy kinh thế? Èo èo _ Xuỳ thế không muốn nhận quà sinh nhật à? _ Hả? - Thiên Di tròn mắt _ Vậy thôi tao về- Dương Thần giả bộ đi về. Thiên Di đột ngột kéo lại _ Hì! Thần đẹp trai! Đưa quà đi rồi về- Thiên Di chìa tay _ Méo! Ăn sinh nhật chung đi mày- Dương Thần đẩy cửa bước vào! Eo ôi, bánh snack chất đầy bàn, bộ phim ma còn đang chiếu. Sinh nhật mà chỉ thế thôi sao? Thiên Di nhìn tay Dương Thần, một tay gấu bông, một tay bánh sinh nhật... Thiên Di cảm thấy vui, vậy mà sáng bảo không nhớ! _ Ê! Làm gì nhìn quà hoài thế? Nhìn tao đây này! Hot boy này- Dương Thần khó chịu _ Gớm! Hot dog chứ hot boy cái huần huè !!!- Thiên Di cười lớn. _ Èo! Tặng mày nè con! Gấu bông tao mua mắc lắm nhá! Chả ai tặng con đẹp thế này đâu- Dương Thần đắc ý _ Hề hề! Cám ơn nha! Gấu bông mày đẹp lắm - Thiên Di cười Dương Thần ngồi xuống mở bán sinh nhật ra, bánh sinh nhật bự khinh khủng. Hai đứa có lẽ không ăn hết... _ Ăn đi mày! Cho tròn cái sinh nhật _ Vừa ăn vừa xem phim ma cho ly kì- Thiên Di cười cười. Vậy là hai đứa ngồi xem phim và ăn, mỗi lần tới cảnh có ma là Thiên Di la vang nhà _ Nè! Sợ ma mà coi phim ma làm gì? _ Sợ đâu! Chỉ la cho hấp dẫn! Dương Thần lắc đầu... _ Mà nè! _ Hả? _ Cho mày nè- Dương Thần đưa ra sợi dây chuyền chữ T. Thiên Di nheo mày: _ Chữ T? Là cái gì? _ Tao có biết đâu! Lụm kế ống cống mà- Dương Thần bình thản _ Xớ! Quà mà lụm ống cống thế à? Mà kệ! Dù gì cũng là quà- Thiên Di cười, rồi đeo dây chuyền vào, sợi dây chuyền đẹp lắm. Chữ T màu đen, lấp lánh lấp lánh trông đẹp cực kì. Thiên Di mân mê sợi dây, Dương Thần cười thầm vì thật sự sợi dây đó Dương Thần đặt làm, có giá hơn 10 triệu, lẽ ra định làm cái mắc tiền hơn nhưng tính Thiên Di hay làm mất đồ nên không nỡ làm cái cao quá. Chữ T có nghĩa là Thần. Chả biết vì sao mà Dương Thần lại muốn làm tên cậu. Nhìn cái dáng vẻ thích thú của Thiên Di mà cậu bật cười
9h tối _Thôi trễ quá rồi! Tao về nha- Dương Thần tạm biệt Thiên Di rồi về nhà.
~~~vạch ngăn cách~~~
Dương Thần vừa về tới nhà thì quản gia Kai đã chạy ra: _ Thiếu gia, ông chủ tìm cậu! _ Ừ! - Dương Thần ậm ừ rồi lên phòng làm việc của ba cậu
Tại phòng làm việc _ Dương Thần! _ Có gì không ba?- Dương Thần bình thản _ Khoảng vài tuần nữa con sẽ đi du học _ Dạ? Du học?- Dương Thần bất ngờ _ Ừ! Du học ở Úc! - Ông bình thản _ Bắt buộc sao ba?- Dương Thần bất ngờ _ Ừ! Không được cãi- Ba Dương Thần bình tĩnh _ Dạ...con sẽ sắp xếp Dương Thần chào ba rồi ra ngoài... Du học? Ở đây còn bao nhiêu chuyện cậu chưa làm mà phải du học sao? Cậu phải xa bạn bè, học tập, thể thao...và đặc biệt...là Thiên Di...
<<< hết chap >>>
|
Đậu má... Thần đệ nó ns 10 triệu k quá cao. Mèo ta đây mấy chục còn k có. :/
|
Ta cũm thế! huhu. 10 ngàn còn chưa có! Mà Thần đệ nhà giàu mà truyện phải nói quá vậy nó mới ghê! Ta cũm gato
|
Chap 12: Cuộc hẹn...
Dương Thần suy nghĩ, tâm trạng cậu đang rối lắm. Du học? Vậy...Thiên Di thì sao? Dương Thần mà đi, cậu sẽ nhớ Thiên Di chết mất. Trớ trêu...rồi nếu Thần đi, Thiên Di sẽ ra sao? Con nhóc có bạn không? Dương Thần thật sự đang nổi máu, cậu nắm chặt tay, liệu Thiên Di sẽ phản ứng thế nào nếu cậu đi du học? À...con nhóc vô tư lắm, làm sao biết buồn... Nhưng...Dương Thần sẽ rất rất rất rất buồn. Hay là...cho Thiên Di đi chung, à đúng rồi, phải cho Thiên Di đi chung... Tính con nhóc, liệu có đồng ý?
Suốt một đêm, có một người trằn trọc, ngủ cũng không được, người ta lo lắng suy nghĩ về một đứa con gái... Vì sao nhỉ?
--Nhìn gì? Vạch ngăn cách thôi--
_ Ax xì ax xì ax xì! Gru...ta biết tên điên nào nhắc ta nửa đêm thế này là ta giếtttt ax xì- Thiên Di đang ngủ mà cứ bị làm phiền (Thần ác quá mà). Nhưng cuối cùng Thiên Di cũng ngủ được một giấc.
Sáng Thiên Di lê lết tới tn hà Dương Thần: _ Thần ớiiiii! Đi học điiii _ Im! Từ từ tao ra! La lối um sùn tao táng cho vỡ mồm đấy- Dương Thần từ trong nhà đi ra lên tiếng chửi rủa _ Mới sáng sớm chửi tao hả mày? Bà cho mày chết nè- Thiên Di trừng mắt _ Xuỳ...đi!- Dương Thần bình thản. Thiên Di cùng Dương Thần tới trường... Trên đường... _ Ê! Giả sử tao phải đi du học thì sao Thiên Di?- Dương Thần bất chợt hỏi _ Đi du lịch hổng rủ hả mài?- Thiên Di trừng mắt _ Du học! Là du học- Dương Thần nhăn mặt _ À à! Nếu mà mày đi du học thì kệ mẹ mày! Liên quan gì đến tao! Haha- Thiên Di cười lớn _ Tao phải đi du học thật đấy! LÀ DU HỌC ĐÓ! - Dương Thần hét lớn _ Hả? Du học? Bao lâu- Thiên Di ngơ ngác _ Không biết! Nhưng sẽ rất lâu! Không phải 1 hay 2 năm đâu! _ Ờ...khi nào mày đi _ Vài tuần nữa! Khi thi tốt nghiệp xong _ Vậy à? À ờ...mày đi thì tao chơi với ai...haizzz- Thiên Di thoáng buồn _ Tao không biết! Hay mày đi chung với tao đi _ Ngu như tao làm sao đi du học được! - Thiên Di cúi mặt _ Ờ...nhưng tao qua đó thì mày sẽ có bạn mới! Quên tao luôn thì sao? _ Không quên đâu! Tao có điện thoại để gọi mà! _ Ờ...
Một sự im lặng bao trùm. Mỗi người mỗi suy nghĩ, nhưng bên ngoài ai cũng thấy rõ sự buồn bã của họ! Bạn thân 7 năm mà giờ phải xa nhau sao? Buồn lắm...nhưng ngậm ngùi ma chấp nhận thôi. Chuyện gì đến rồi sẽ đến
--Nhìn gì? Vạch ngăn cách thôi--
Thấm thoát đã hơn 1 tháng, kì thi tốt nghiệp cũng đã qua. Dương Thần chuẩn bị đi du học rồi...
Một buổi chiều...khi hai đứa cùng nhau đi học về _ Thiên Di! Mai ngày nữa tao đi du học rồi _ Ừ! Qua đó học tốt _ Lát tao với mày ra công viên chơi không? _ OK! Mấy giờ?- Thiên Di mỉm cười _ Ừm...6 giờ chiều nhé! Mai tao đợi mày! À nhớ đem theo sợi dây chuyền tao tặng!
Rồi hai đứa tạm chia tay
Tại nhà Dương Thần _ Quản gia Kai! Lên lầu tôi hỏi chút!- Dương Thần kêu. Chỉ 5 phút sau quản gia Kai đã có mặt tại hiện trường vụ án (á nhầm) tại phòng Dương Thần. Cả chục bộ đồ của Thần được bày ra: _ Ê! Ông thấy cái áo trắng này đẹp hơm hay áo xám? Còn nữa! Ông thấy cái quần dài này đẹp hay quần short? _ Thiếu gia đi đâu à? - quản gia Kai tò mò _ Ờ...đi chơi với bạn! Kệ tôi đi! Kiếm cho tôi đồ nào đẹp đẹp ấy
Sau 30' chật vật thì Dương Thần bước từ nhà vệ sinh ra, tóc vuốt keo, áo thun trắng, quần dài đen, đội thêm cái nón trắng đen trông rất ngầu và chất. Con gái mà thấy Dương Thần thì đảm bảo đổ ào ào. Dương Thần đi bộ đến công viên với tâm trạng thoải mái cực kỳ luôn nha!
--Nhìn gì? Vạch ngăn cách thôi--
Ngược lại với Dương Thần, Thiên Di mặt cái áo phông, quần short đơn giản nhưng cũng khá là cư tê, con nhóc mang thêm đôi giày, đeo sợi dây chuyền rồi tới công viên. Vừa đi vừa ngắm trời ngắm đất BỐP _ á! Đi đứng gì kì cục vậy?- Thiên Di nhăn mặt nhìn người vừa đụng mình đã cao chạy xa bay! Nhún vai rồi đi tiếp.
Con nhóc đi một đoạn dài mới phát hiện...sợi dây chuyền...đâu mất rồi? Chắc là lúc đụng người đã rơi mất. Thiên Di quay lại, chạy thật nhanh tới chổ lúc nãy để tìm... Nếu không có thì nó sẽ không tới chổ Dương Thần được! 5 phút...vẫn tìm...10 phút...tìm...15 phút...đang tìm....20 phút...tìm tiếp...25 phút...lại tìm... . . . . 2 tiếng trôi qua! 8 giờ! Trời tối lắm rồi! Con nhóc vẫn tìm...mệt quá! Thiên Di ngồi phịch xuống, lau mồ hôi, sợi dây chuyền đâu rồi? Tiên Di nghiến răng...nó thích sợi dây đó lắm...
Ào ào Mưa trút xuống, từng hạt mưa nặng trĩu, mưa tuôn xối xả. Thiên Di mặc kệ mưa, nó lại tìm. Ở dưới cơn mưa, một cô gái đang tìm kiếm một thứ mà chẳng quan tâm mưa đang to dần và chưa có dấu hiệu sẽ hết. Mặc kệ mưa! Con nhóc ngoan cố mà tìm! Nó đã hứa với Dương Thần sẽ đeo sợi dây đó rồi... Trời lại tối hơn...bao nhiêu thời gian trôi qua rồi! _A sợi dây chuyền..- Thiên Di mỉm cười vội vã nhặt sợi dây chuyền trong đám cỏ bên vệ đường. Thiên Di cầm chặt sợi dây vội vã chạy tới công viên... Trên đường dường như chỉ có mình Thiên Di chạy. Sắp tới rồi...chỉ còn qua đường nữa thôi. Thiên Di băng qua đường vội vã...nhưng con nhóc đâu biết, có một chiếc xe tải...đang lao với tốc độ rất nhanh. Kétttt _ AAAAAA Tiếng thét của Thiên Di như xé tan màn mưa... Máu và mưa...hai thứ dường như khác biệt, nó đang hoà lẫn với nhau. Một tai nạn kinh hoàng đã xảy ra. Một cô gái bị xe tải đâm đã trọng thương. Kì lạ là tay cô ấy nắm chặt sợi dây chuyền...và đó chính là...Thiên Di.
<<< Hết chap >>>
|
* chấm nc mắt * ... Cái kết có hậu...
|