Dành Cả Thanh Xuân Để Yêu Em
|
|
nào không hay. Trong mắt mình Tường Vy thật tốt , dễ thương lại còn tốt bụng nữa. Cô ấy cũng rất độc lập, mạnh mẽ. Điều đó khiến con tim mình sao xuyến không thể không dõi theo và yêu Tường Vy dù mình biết có rất nhiều người săn đón theo đuổi cô ấy . Nhìn Tuấn Dũng gương mặt ngượng ngùng ấp úng thú thật với tôi, rồi gương mặt cậu ấy sáng lên khi nhắc về Tường Vy làm tim tôi đau nhói. Còn gì đau khổ hơn khi yêu mà không dám nói. Giờ còn phải nghe chàng trai khác nói về người mình yêu trước mặt mình tôi tự nghĩ rằng bản thân mình thật hèn nhát. Nhưng Tuấn Dũng là một chàng trai tốt. Cậu ấy học hành rất chăm, lại tử tế, không lăng nhăng , rượu chè, cờ bạc như những người khác. Tường Vy yêu Tuấn Dũng sẽ không phải chịu thiệt thòi gì. Tôi nghĩ vậy. Đè nén mọi ưu tư của mình khích lệ Tuấn Dũng _ Nếu yêu thì tỏ tình đi. Để lâu ngày thằng khác nó hốt thì đừng có tiếc _ Nhưng mình không biết phải mở lời như thế nào _ Thì cứ tỏ tình thôi . Cần gì phải sợ _ Được rồi , mình nhất định sẽ nói với Tường Vy mình yêu cô ấy. Nhưng cậu phải giúp mình cái này nha. _ Ừ ! Hôm nay là sinh nhật Tường Vy . Tôi đã đến trước cửa tiệm bánh kem và cầm sẵn một hộp quà do chính tay tôi lựa chọn rồi gói tỉ mỉ. Nhưng, tôi không vào. Tôi đã hứa với Tuấn Dũng hôm nay sẽ không đến để tạo không gian riêng cho hai người. Thế rồi, đôi chân và con tim tôi chẳng nghe lời, nó đã lang thang và dừng trước cửa tiệm này. Nhìn người con gái ấy trong váy jeans lửng, áo trắng, tóc xoã ngang vai làm tôi không thể rời mắt. Thật đẹp . Thật dễ thương. Tường Vy vẫn giữ nụ cười tươi với Tuấn Dũng, chốc lát lại nhìn ra cửa kiếm gì đó hay ai đó. Tôi muốn chạy thật nhanh vào đứng bên cô ấy nhưng tôi không thể. Thật nực cười và khốn nạn quá khi chính bản thân mình lại tự xát muối, dâng hiến tình yêu của mình cho kẻ khác. Cô đơn, lạc lõng bao trùm lấy tôi. Tôi thấy bầu trời kia, đám mây đen kia cũng bao trùm lấy mình. Không khí dồn nén đến mức tôi không thể
|
thở được. Nó như đám mưa tích tụ lâu ngày chỉ chờ đủ điều kiện để rơi xuống bao phủ mọi thứ. Đẩy một tiếng thở dài thườn thượt tôi xoay bước đi trong vô thức. Chẳng biết qua bao lâu, bản thân đã đi đến đâu . Chỉ thấy nơi đây tối mù mịt. Phía trước hình như là một con sông. Tôi biết sự hiện diện của nó khi cảm nhận được từng làn gió lạnh từng cơn , từng đợt thổi thẳng vào người. Không gian trầm lặng, một nỗi u sầu kéo dài. Chỉ còn nghe tiếng hợp ca của bầy côn trùng. Phải chăng nó cũng đang buồn, đang đau như tôi. Reng.. Reng.. Reng.. Reng.. Reng Nhìn màn hình. Là Tường Vy. Chỉnh lại cảm xúc của mình , tôi nhấc máy _ Mình nghe cậu _..... _ Mình xin lỗi _...... _ Ừ, được rồi. Mình đến ngay _..... _ Bye Cất điện thoại vào túi, tôi nhảy cẫng lên vì vui sướng. Thế là tôi đã có cái cớ để đến dự sinh nhật Tường Vy , để tặng món quà bản thân tự lựa cho người tôi thương . Lần này đành phải có lỗi với Tuấn Dũng rồi. Yêu thực chất rất mù quáng, ích kỉ . Đâu ai muốn chịu thiệt và tôi cũng thế thôi. Hít một hơi thật sâu đầy buồng phổi, tôi co chân chạy thật nhanh đến quán cafe thân thuộc của 3 đứa. _ Xin lỗi Tường Vy mình tới trễ _ A, Bảo Như cậu đến rồi. Mình mong cậu mãi. Lại đây Tôi nở nụ cười ngốc nghếch ngồi xuống cạnh Tường Vy . Rồi nhìn Tuấn Dũng
|
xem tình hình. Thấy cậu ta vẫn im lặng tôi hỏi vơ _ Mình tới đây có làm kì đà cản mũi bầu không khí riêng của hai người không ? _ Kì đà cái đầu cậu. Tụi mình chỉ là bạn bè bình thường thôi. Với lại mình đã nói là đeo bám cậu còn gì. Tường Vy nhéo má tôi khi đang lau mồ hôi trên mặt cho tôi. _ Cậu ở lại đi . Càng đông càng vui. Tường Vy bảo thế. _ Ừ. _ Quà mình đâu ? Tường Vy chìa tay ra đòi quà của tôi _ Đây ! _ Đến hai phần cơ á Tường Vy ngạc nhiên nhìn tôi khi tôi đặt một con gấu và một hộp quà vào tay cậu ấy. Bên kia Tuấn Dũng cũng ngạc nhiên không kém. Sợ bị phát hiện tôi bông đùa chỉ vào con gấu _ Cái này là để chuộc lỗi vì đã đến muộn. Mình sợ sẽ bị đánh mất nên mua khiêng bảo vệ. Còn cái hộp bé bé này là quà sinh nhật của cậu. _ Cậu làm như mình hung dữ lắm vậy đó. Tường Vy bễu môi , đánh nhẹ tôi một cái _ Thôi được rồi. Cậu đã có lòng tặng không nhận thì kì. Tối nay mình về sẽ đánh con gấu này tan nát luôn coi như trút giận . _ Ừ Tôi mỉm cười vì độ đáng yêu của Tường Vy. Mới vài phút trước tôi còn đau khổ, dằn vặt bản thân. Còn hiện tại thì dâng trào hạnh phúc. Vì một người, một
|
người con gái. Có ai đó hỏi tôi tình đơn phương ra sao ? Đơn phương à! đơn giản lắm. Là tự mình dâng hiến trái tim mình mặc cho người khác chà đạp, tổn thương hết lần này đến lần khác. Rồi lại cứ ngốc nghếch dùng nụ cười , niềm vui của người ta mà băng lại. Nó là phương pháp hữu hiệu nhất với những người đơn phương. Tình đơn phương cũng là tình yêu khắc sâu nhất vì nó chẳng bắt đầu và cũng chẳng kết thúc. Mọi thứ đều là con số 0 tròn trĩnh do kẻ si tình đặt ra và chạy theo . Tự mình bắt đầu, tự mình kết thúc . Chỉ đơn giản vậy thôi. Qua mấy ngày sau tôi gặp Tuấn Dũng ở khuôn viên của trường _ Mấy hôm nay cậu sao vậy. Khác quá _ Lạ gì đâu. Chỉ là nhà xảy ra một số chuyện thôi _ Chuyện tỏ tình sao rồi _ Tường Vy từ chối mình rồi. Cô ấy nói chỉ xem mình là bạn Tuấn Dũng mặt buồn thui thỉu _ Mình đã lấy hết can đảm, dũng khí để tỏ tình với cậu ấy vậy mà.. về tay không . 3 năm. Mình đã yêu cậu ấy 3 năm rồi đó . Tình cảm này kêu bỏ sao mà bỏ được. _ Ít ra cậu còn can đảm để nói ra. Còn hơn một số người yêu mà không dám bày tỏ, chỉ có thể che giấu , đè nén cảm xúc của mình cho riêng mình biết. Nhưng mới thất bại có một lần thì lo gì thử lại lần nữa đi. Tôi đặt tay lên vai Tuấn Dũng an ủi. Tôi an ủi cậu ấy, ai an ủi tôi đây ? Sẽ chẳng ai. Tôi thật hèn nhát và ích kỉ đẩy người mình yêu đến tay một người khác. Dù người kia có là bạn thân của tôi đi chăng nữa tôi cũng chẳng an lòng. Chỉ khi nhìn thấy người con gái đó thật sự hạnh phúc tôi mới an tâm mà đặt để đoạn tình yêu đơn phương này xuống. Để cho nó mãi mãi chìm vào quá khứ chỉ riêng mình tôi biết. _ Ừ, mình sẽ cố gắng lần nữa xem sao. Đàn ông con trai đâu thể thất bại một
|
lần là nản chí bỏ cuộc được. _ Nói hay lắm. Giờ chúng ta đi ăn, mình đói rồi. _ Ừ đi Chúng tôi khoác tay nhau như hai anh em đi trong nắng chiều dưới những hàng cây rợp bóng. Tiếng cười vang vọng cả sân trường. _ Hôm nay cậu kêu tôi ra đây không chỉ đơn giản là chơi bóng rổ. Đúng chứ Đức Khải chặn tay tôi khi tôi di chuyển trái bóng vào rổ của cậu ấy _ Đúng. Tôi muốn hỏi cậu vài chuyện có liên quan đến Tường Vy _ Sao lại hỏi tôi. Không phải cậu là bạn thân của Tường Vy sao Tiếng đập bóng liên tiếp vang lên, làm vọng cả sân bóng chiều yên tĩnh ở trường _ Tôi hỏi về chuyện tình cảm của cậu với Tường Vy. Bức thư hôm trước cậu gửi Tường Vy tôi đang giữ. Vì hôm trước cậu ấy bận học đưa chìa khóa nhà cho tôi nên tôi nhặt được nó. _ Sao cậu không đưa cho cậu ấy. _ Tôi muốn hỏi cậu chắc chắn trước khi giao nó cho Tường Vy Tiếng đập bóng không còn trả lại cho nơi đây bầu không khí yên tĩnh vốn có của nó . _ Tôi và Tuấn Dũng cùng theo đuổi Tường Vy. Tôi nghĩ cậu sẽ đứng về phía Tuấn Dũng. Dù gì cậu với cậu ấy thân hơn mà _ Tôi không đứng về phía ai trong hai cậu. Người tôi đứng về là người bị tổn thương trong đoạn tình cảm này Tôi quay sang nhìn Đức Khải. Trong nắng chiều bóng cậu ấy rọi lên trên sân thật cao lớn, gương mặt điển trai hút hồn bất cứ cô gái nào nhìn thấy nhưng với tôi là một ngoại lệ. Đức Khải là tay ăn chơi có tiếng , lịch sử tình trường cũng rất
|