Hai Nhóc Uke và Seme
|
|
Chả biết bình thường một tiếng là bao nhiêu phút mà sao hôm nay tôi thấy nó trôi qua lâu ơi là lâu. Đánh vợt muốn gãy tay ra, mồ hôi ướt đẫm mà chỉ mới gần được một tiếng... mà nói là đánh vợt cho nó mang hơi hướm menly, thể thao một tí chứ tôi và nó chỉ việc quơ vợt lên xong rùi ngó qua sân nhà ông Ba nghe ngóng tình hình mặc cho trái cầu nó bay đi đâu thì bay.
Thời khắc vàng đã tới, bên nhà ông Ba có tiếng rù rì trở lại, hai đứa tôi quýnh quáng, hoảng loạn lên ngay tức khắc. Chân tay tôi tự nhiên quíu lại, con Tép kéo tay tôi sát lại nép dưới yên xe nhìn ra cổng. Vậy là mới nãy đây anh hùng lắm, đòi bắt quả tang tại trận. Người phụ nữ đi nhanh ra khỏi nhà ông Ba, lúc này con hẻm không có ai, chờ khoảng ba mươi giây con Tép tót lên xe, đề máy:
- Nhanh lên thằng quỷ, bả đi mất bây giờ! Ra tới lộ là hết biết ai là ai luôn đó! - Tao chở cho!
Tôi cũng gấp rút, nhưng con quỷ đó nạt:
- Dẹp, mày chạy chậm rì, leo nhanh lên, còn không là ở nhà một mình! - Nhưng mà mày chạy ẩu lắm! Tao sợ!
Nó rồ ga, nẹt bô đì đùng một cái thay cho câu nói tiếp theo, tôi nín thở leo lên cho nó phóng xe đi, hên sao đối tượng vẫn còn đang ở phía trước. Bà ta đi thật nhanh, khi có tiếng xe hai của hai đứa tôi tới bả mới chịu đi thong thả lại, chúng tôi chạy qua... con Tép dông thẳng luôn ra chợ, nó quành một vòng lớn. Hai chúng tôi mặt mày xanh mét như tàu lá chuối. Không ai nói với ai tiếng nào khi cả hai vừa kịp nhìn mặt được người phụ nữ đó....
... mẹ của thằng nhóc Uke.
|
Tự nhiên bây giờ tôi sợ đi ngang qua nhà thằng Uke và nhà ông Ba ghê gớm. Chả biết cũng như chả tưởng tượng ra được điều gì nhưng tôi biết mình rất sợ, bao giờ đi gần tới chỗ đó tôi cũng chạy nhanh hơn bình thường.
Chiều tối nào hai đứa tôi cũng leo lên nóc nhà nhìn sang bên sân ấy, chúng tôi bắt gặp mẹ của nhóc Uke đi vào đó tới vài lần. Tự nhiên tôi đâm ra vừa sợ, vừa hận bà ghê gớm. Hận tới muốn khóc dù rằng chả có bà con gì với nhau. Tôi thấy lo lo cho một cái gì đó vô hình, không tả được. Con Tép lúc nào cũng thích làm thám tử:
- Phải rồi mày ơi, ba của nó nhìn cà tong cà teo, yếu sinh lý chắc, bởi tối ngày nai lưng ra làm dầm sương dãi nắng kiến tiến để bị cắm sừng. Mà dạo này ổng gầy rộp đi thấy rõ luôn. Trong xóm nhiều người thấy ổng khuya khuya đi ngoài đường thất thần như kẻ mất hồn, lúc thì đi tìm bả, lúc thì đi tìm thằng anh. Thiệt tình hết nói nổi.
Tôi ngập ngừng nói với nó:
- Êh, nói nghe nè, chuyện này của gia đình thằng nhóc Uke, mày làm ơn đừng nói với ai nha! Tao sợ lắm! - Mày có quái gì mà sợ?
Tôi rầu rĩ:
- Thôi mày ơi, chuyện này đỗ bể ra ảnh hưởng tới hạnh phúc gia đình của người ta đó! Nhóc Uke năm nay đang học 12 nữa, gặp thằng anh thì đang trong trại cải tạo. Mấy cú sốc đó sao gia đình người ta chịu nổi?
Nó bĩu môi dài cả thước nhìn tôi:
- Xì... tao không đồn cũng sẽ có người khác đồn thôi, đi đêm có ngày gặp ma hà! Cái đó là do bả không biết thương chồng, thương con, trách ai bây giờ! - Nhưng mà làm ơn đi, thằng Uke nó vô tội!
Còn quỷ này đúng là quỷ:
- Chứ không phải mày còn mê thằng anh của nó sao?
Mặt tôi đỏ rần rần lên:
- Dẹp mày đi nha! Tào lao! - Được rồi, chuyện này coi như tao không thấy gì hết!
Nhắc tới thằng anh nó tôi mới nhớ cái số điện thoại trong tờ giấy nó nhờ tôi liên lạc với con ghệ...
- Êh, mày biết tin tức gì của con Dung ghệ thằng anh hôn? - Cái gì? Thằng anh nó quen con Dung hả? Trời ơi, thứ con gái đó mà cũng quen được sao?
Tôi tròn xoe con mắt:
- Mày nói gì ghê vậy mậy?
Còn Tép nói giọng khinh bỉ:
- Mày chưa nghe danh con đó thôi, chỉ cần thằng nào trong bàn nhậu uống 1 ly rượu với nó là tối có thể ngủ được với nó đó! Trong ba cái huyện lân cận của mình chả có thằng con trai quậy nào mà chưa ngủ với nó cả. Thứ con gái gì...
Nghe con Tép nói mà muốn rụng rời:
- Mày nói có quá không con quỷ, làm gì ghê vậy?
Nó chắc lưỡi, xoa đầu tôi thương hại:
- Chậc, chậc tội nghiệp cho mày, chưa biết bụng dạ đàn bà con gái nó ra sao hết hả? Hèn chi tối ngày chỉ biết trai với trú... ...
|
Ba của nó càng ngày càng gầy hẳn đi, ba tháng sau ngày thằng anh đi cải tạo vì tình nghĩa cũ tôi chở ổng đi thăm nó... ổng giận không thèm vào nói chuyện chỉ đứng ở ngoài nhìn tôi và nó nói chuyện...
- Ông tới đây chi vậy?
Tôi nổi cáu lên:
- Mất dạy! Tao đập mặt mày bây giờ! Tao tới thăm không được hả?
Nó cười khẩy, chồm người sát vào tai tôi rù rì, làm tôi tưởng nó tính hôn vô mặt mình:
- Tui bị Sida rồi...
Sau đó nó ngồi xuống quan sát thái độ của tôi.
- Mày nói với tao chuyện đó chi vậy?
Tôi cũng nhìn chằm chằm vô bản mặt nó. Anh chự hất mặt lên:
- Sao? Còn dám tới thăm nữa không? Ông về đi! Lần sau còn dám tới nữa thì tui tiếp! - Mày nghĩ tao không đoán ra được chuyện đó sao? Cái thứ mày ngu như thú không bị Sida mới là lạ...
Nó tròn xoe con mắt nhìn còn tôi thì tự nhiên nóng giận:
- Mày đừng tưởng lấy chuyện đó là hâm dọa là tao sợ mày, thật đáng thương. Tao chỉ tội là tội cho ba mày, cho em mày thôi!
Nước mắt nó rớt ra, giọng vẫn ngang tàng:
- Tôi không muốn gặp những người đó! - Còn mẹ mày nữa thì sao?
Nó gạt phắt tay ra, cũng giận dữ:
- Ông cũng đừng bao giờ nhắc bả trước mặt tôi! - Mày... mày... mày có biết mày là thằng bất hiếu lắm không hả? - Kệ tui! Còn ông cũng cút đi! Không tôi lây một phát cho hết cái tội lo chuyện bao đồng!
Tôi tức giận kéo mạnh tay nó về phía mình gào lên:
- Nè... có giỏi mày lây tao xem thằng ngốc kia! Thằng khốn nạn! Tại sao mày không bao giờ biết suy nghĩ, không bao giờ biết sống cho có ý nghĩa hả? Chuyện tới nước này mà mày vẫn chưa tỉnh ngộ ra hay sao? ...
Tôi chưa bao giờ cải vã nhau với nó nhiều như lúc đó. Cuối cùng khi đã hết thời gian thăm nuôi tôi đứng dậy nói:
- Ở đó đi! Tháng sau tao tới, mày mà chưa tiến bộ thì liệu hồn, coi chừng tao đó thằng khốn! Mày sẽ sống không yên mà chết cũng không yên đâu!
Tôi quay đi để tránh cho nó thấy mắt mình ướt khi nhìn những giọt nước đang tràn trên mắt nó. Tôi mà sợ nó àh? Tôi mà sợ một người người bị nhiễm HIV sao? Còn lâu!
Hết phần 1
|
Phần 2: Xin lỗi mày Seme!
- Dũng... Dũng... chờ Huyền một tí!
Nhóc Uke đang thong thả đi ra cổng trường thì một con bạn kêu í ới:
- Có gì không Huyền?
Mặt cô bé đỏ hồng, khựng khịu một lát rồi ngập ngừng móc trong cặp ra một phong thư màu hồng xinh xắn nói:
- Dũng chơi thân với Tâm, có gì chút... Dũng gởi Tâm tờ giấy này dùm Huyền ha!
Nhóc Uke mỉm cười nhìn cô bạn, có lẽ do cái thằng trưa nên trông nụ cười ấy có vẻ hơi héo hon một tí:
- Thư tỏ tình àh? Tớ đọc được không?
Huyền vỗ vai bạn một cái chát, sắc mặt hồng chuyển màu đậm hơn:
- Dũng nói bậy! Cái này chỉ là tớ viết tờ giấy tính hỏi Tâm cái đề toán coi giải thế nào thôi...
Thằng Uke tinh ranh nheo mắt:
- Thế àh? Vậy để tớ giải hộ cho!
Thấy tên UKe cười mình lém lĩnh, Huyền chạy đi sau khi nói thòng một câu:
- Ông còn khuya mới giải được bài toán khó đó! Nhớ chuyển dùm nha! Cám ơn trước, thành công tui dẫn ông đi ăn Xiên Que quán anh Đen!
Nhóc Uke nói theo chọc:
- Xì... lúc mới nhờ vã thì Huyền, Huyền, Dũng, Dũng ngọt sớt nha! Xong chuyện cái là... đổi tông sang "tui" với "ông" liền!
Nhìn lá thư trên tay bất chợt nhóc Uke ngẩn người ra một lúc...
- Leo lên xe nhanh lên, nắng chết mồ, làm cái gì mà đứng "lơ ngơ như bò đội nón" vậy ku?
Thằng Seme từ trong bãi xe mới đi ra, một tay đưa lên trán còn miệng hét toáng lên...
- Làm gì im re vậy ku? Thường bữa đi học về mày huyên thuyên lắm mà! - Tâm! - Gì? Mày bị gì hả? - Mày thấy con Huyền sao?
Thằng Seme vẫn hì hục chạy, mồ hôi mồ kê nhễ nhãi:
- Sao là sao? Ai quan tâm mà biết trời! - Thì mày thấy nó có dể thương hay đáng yêu gì đó không ấy mà... - Xì... tao không để ý ba cái chuyện ruồi bu đó! Mày nhắc tao mới nhớ, con quỷ đó dạo này làm gì hay nhìn tao lắm! Có bữa đụng mặt, tao hỏi nó có chuyện gì không mà nhìn tao miết... cái nó chạy mất tiêu! Con gái đúng là khó hiểu!
Uke đập vào vai Seme một cái kèm theo nụ cười mỉm:
- Mày sao dzô dziên thúi vậy? Con gái người ta mà kêu là quỷ này quỷ nọ, nó thích mày đó!
|
Thằng Seme vuột miệng:
- Xạo pò mày! - Mày không biết thì thôi, nó nhờ tao gửi thư tỏ tình mày nè... - Có luôn nha! Sao mày không mở ra xem coi nó viết gì ở trỏng? - Thư của mày mà kêu tao mở ra xem! Tào lao quá!
Thằng Seme tỉnh bơ:
- Có gì đâu! Nhắc mới nhớ...
Nó chưa nói hết câu thằng Uke đã nhéo hông một cái:
- Mày sao lúc nào cũng hả họng ra là "nhắc mới nhớ..." không vậy? Tao không nhắc chắc suốt đời mày không bao giờ nhớ hả? Chưa già mà đã lẩn... - Hì hì... bởi vậy tao mới nhờ cái miệng không liền da non của mày nhắc nhở nè... he he!
Hai đứa cười rúc rích với nhau:
- Nhớ chuyện gì nói coi! - Bữa con Hồng Mắm Dzố cũng nhờ tao chuyển cho mày một lá thư...
Thằng Uke bất chợt giãy nãy lên:
- Đâu? Lá thư đó đâu? Nó gửi lâu chưa? Sao mày không nói tao nghe?
Tên Seme cười nghiêng ngã:
- Làm gì sốt sắng vậy ku? Mê con đó rùi hả? Nó gửi cách đây cả tuần lận. Tao canh me lúc nó đi mất là nhảy vô toa-lét xé ra coi nó viết nhăng viết cuội cái gì. Hóa ra là những lời có cánh cùng với lời mời mày tham gia vô đội văn nghệ của trường, con đó đúng nhảm! Có gì thì nói mẹ trước lớp đi, bày đặt màu mè...
Thằng Uke hỏi gặn:
- Rồi lá thư đó của tao đâu rồi?
Thằng Seme quay mặt qua nhìn bạn một cái rồi cười nham nhở:
- Nó viết thư tao đọc xong thấy mắc.. ị quá nên lấy chùi luôn rồi! He he he! - Mày...
Thằng Uke nhảy xuống xe, nó la lên:
- Chán mày quá, mày không biết tôn trọng sự riêng tư gì của người khác hết vậy? Mày phải biết là tao muốn vô đội văn nghệ của trường lắm không hả? Mày... thiệt tình!
Thằng Seme ngạc nhiên:
- Gì vậy ba? Tự nhiên nóng... thôi đi mày ơi, con trai gì mà đi hát văn nghệ, nó sến sến thế nào ấy... - Kệ tao! - Thôi được rồi, tao xin lỗi được chưa! - Dẹp đi, mày lúc nào cũng chỉ biết nói xin lỗi...
|