Hai Nhóc Uke và Seme
|
|
Tên Uke tới nhà con bạn thân và nằm khóc rấm rức. Như phần nào hiểu được tâm trạng của bạn mình con Trang nhẹ nhàng hỏi han:
- Có chuyện gì vậy mày? - Nó làm tao... chịu đựng không được! Chả biết khi nào tao sẽ mềm lòng và gục ngã khi tiếp tục đối diện với nó nữa! Tao sợ lắm!
Vừa xoa lưng thằng Uke, con Trang vừa triết lý:
- Thôi ráng cố gắng đi! Con trai phải cứng rắn lên chứ mậy! Như tao nè, đá biết bao nhiêu thằng dù trong lòng vẫn còn yêu nó mà có bao giờ tao tốn hột nước mắt nào đâu? Vài bữa sau thấy thằng bị tao đá tung tăng với con khác...
"Nước mắt" mà con quỷ này làm như kim cương hay sao mà kêu bằng "hột", với lại câu chuyện của nó có vẻ gì đó buồn cười, thằng Uke mới dụi mắt quay lại nhìn con bạn hỏi:
- Rồi sao?
Nó nhe cái răng khỉ ra cười:
- Lúc đó tao mới khóc! He he!
Xô con bạn ra nó chửi:
- Con quỷ! Nói chuyện đâm hông! - Nói vậy thôi chứ cũng đừng có buồn hay suy nghĩ gì nhiều, không có mày thì nó cũng kiếm được đứa khác chơi chung, rồi sau này mày cũng phải chấp nhận chuyện nó có bạn gái, nó lo cho bạn gái của nó, rồi còn phải tưởng tượng cảnh nó dẫn con đó đi khách sạn quất nữa chứ!
Con bạn này đang nghiêm mặt nói chuyện ra vẻ triết lý nhưng cuối cùng cũng ráng chêm thêm một câu "bậy bạ" khiến tên Uke méo cả mặt:
- Con quỷ, nói bậy quá, im miệng mày lại dùm tao cái!
Nó tỉnh bơ nhún vai:
- Đó là sự thật cuộc sống mày ơi! Phải chấp nhận thôi. Với lại tụi mình còn trẻ, dễ thay đổi trong tình cảm lắm! Nay thích đứa này, mai thích đứa khác hà, mốt thấy thằng khác đẹp trai hơn mày chạy tò tò theo người ta, lúc đó khi nghĩ tới chuyện mày đã từng khóc vì thằng Tâm như hôm này mày sẽ thấy nhục mặt vô cùng! Tin tao đi!
Cười chả nổi với cái tương lai hài hước của con Trang đang hào hứng vẽ ra, nhóc Uke buồn bã:
- Tao cũng hy vọng là vậy! - Thôi đi lên quán ông Đen ăn chè đi mày ơi! - Ừh! Đi thì đi!
Hai đứa kè nhau đi, có một ánh mắt buồn bã từ xa nhìn thấy, một cái thở dài buông ra trong cơn gió chiều. Sao trời không đổ mưa cho lòng ai nhẹ đi bớt!
"Tâm ơi! Giờ đây Dũng nhớ Tâm nhiều lắm, dù sự chia cắt hôm nay là do chính Dũng cố tình tạo ra, Dũng ước rằng trái tim mình dễ dàng thay đổi và thích nghi với một người khác nhanh chóng như con Trang từng nói. Liệu Dũng có làm được điều đó không? Liệu khi thấy Tâm đi bên người khác Dũng có chịu đựng nổi chăng?"
|
Huyền chận thằng Uke ngay trước đường về lớp vào sáng hôm đó, mắt nàng đỏ hoe đầy căm phẩn khi chìa ra trước mặt hắn một lá thư màu hồng còn chưa được mở, nhưng giờ đây đã bám đầy bụi đất:
- Ông nói coi, tại sao ông không đưa dùm tôi lá thư mà lại vứt nó ngoài đường như vậy? Ông ác lắm! Nếu tôi không tình cờ lụm được mà nó rơi vào tay người khác thì sao? Đồ ác độc!
Tên Uke ú ớ thì con Trang xen vào:
- Có chuyện gì vậy Huyền?
Con Huyền đưa lá thư về phía con Trang và kể lại câu chuyện thương tâm của số phận lá thư ấy...
- Nè bà coi nè, thằng Dũng nó chơi tui như vậy đó! - Gì kỳ vậy? Tui nhớ hôm qua tui thấy thằng Dũng đưa tận tay cho thằng Tâm mà, có lộn không đó?
Dũng gật đầu xác nhận, con Huyền vẫn còn bán tín bán nghi:
- Nhưng sao nó lại nằm ở trước cổng trường, nhìn coi nè, niêm phong còn chưa mở ra nữa... nếu là Tâm vứt đi thì ít nhất Tâm cũng phải xem rồi mới vứt đi chứ!
Trang đập lưng con bạn một cái như một thói quen cố hủ:
- Con Mắm! Mày xớn xơ xớn xác trách lầm thằng Dũng rồi má ơi! Chắc thằng quỷ thằng Tâm nhận thư xong rồi kẹp dzô nách nên đi về làm rớt mà không hay chứ gì, mày cũng biết thằng khốn đó là chúa ẩu tả mà... có thế mà cũng làm um sùm tưởng nhà cháy tới nơi!
Dũng cười gượng, con Huyền mặt đỏ rần rần cúi đầu rối rít xin lỗi.
- Huyền xin lỗi, tại nãy đi học thấy lá thư giữa đường nên Huyền mất cả bình tĩnh, với lại Huyền cứ nghĩ phải tới sáng hôm nay Dũng mới đưa nó cho Tâm!
Con Trang giật lá thư trên tay con Huyền nói:
- Đưa đây cho tao! Để tao lấy cái bao thư khác dán lại rồi đưa tận tay nó, bắt nó mở ra đứng xem tại chỗ, rồi cũng đứng tại chỗ viết hồi âm cho mày luôn! Vậy được chưa con quỷ!
Huyền la lên chói lói:
- Thôi, thôi, trời ơi, kỳ lắm! - Ai biết, tao thấy mày cũng nôn lắm mà..
Trang vừa liếc con bạn vừa cười chế giễu. Thằng Uke lúc đó mới nói:
- Thôi được rồi Trang, chọc người ta hoài, có gì Huyền để con Trang nó đưa dùm cho! Vậy đi nha! - Ừh! Vậy cám ơn hai bạn! ...
Con Huyền đi về lớp, hai đứa còn lại cũng tung tăng cười nói huyên thuyên đi về lớp của mình ở hướng ngược lại. Thằng Seme lùi lũi đi tới, cả ba chạm mặt. Thằng Uke ngưng cười, tên Seme cúi mặt xuống, không thèm nhìn lên, tất cả đang dừng lại lặng yên, lá thư được con trang vỗ về chan chát trên bàn tay. Thằng Seme đứng hình mười giây, nó tiến tới sát con Trang giật lá đi rồi quay lưng đi mất. Con Trang hả họng lên:
- Êh thằng mắc dịch kia, thái độ đó là thái độ gì hả? Đồ mất nết, đồ con trai thúi... cái đồ... mày là cái đồ... - Thôi nó đi rồi, vô học đi má! Mày chửi toàn tao nghe!
Trang ngưng chửi, nó chuyển sang ngạc nhiên hỏi thằng Uke:
- Ủa sao nó không vô lớp mà đi đâu vậy? - Ai biết nè! Mày hỏi tao, tao hỏi ai?
Nhóc Uke buồn bã đáp.
Hôm đó thằng Seme cúp học. Cái bàn của hai đứa giờ đây sao rộng ra mênh mông và lạnh ngắt. Con Trang chốc chốc quay xuống nhìn thằng Uke nháy mắt an ủi. Lần đầu tiên tên Seme cúp học, lần đầu tiên đầu óc tên Uke không tiếp thu được một chữ của thầy cô. Và cũng lần đầu tiên con Trang bị bà cô địa cho ăn nguyên cục phấn vô đầu vì cái tội quay ra đằng sau trong lúc cổ giảng bài.
|
Con Trang coi thế mà tài, mới bữa kia nói bậy nói bạ mà hôm nay đã trúng tùm lum tà la. Sáng hôm kế tiếp đi học đã thấy thằng Seme kè kè, to nhỏ gì với con Huyền, nhìn điệu bộ con Huyền cười chúm chím hạnh phúc thấy mà ghét. Nhóc Uke con mắt bị bụi bay vô hay sao áh, bước đi vô lớp muốn thiếu điều không nổi. Thấu hiểu tâm trạng của bạn, con Trang rù rì:
- Theo ý mày muốn rồi còn đòi hỏi gì nữa, chúc phúc cho người ta rồi kiên cường lên mà sống đi con! Trai thẳng nó là thế đó mày ơi!
Nhưng còn chuyện hai đứa ngồi kế nhau nữa, đối diện thế nào đây? Đã sắp hết mười lăm phút truy bài đầu giờ mà tên Seme vẫn chưa chịu vào là sao? Lẽ nào hôm nay hắn cúp tiết tiếp? Đã vui vẻ với con Huyền thế kia mắc gì lại cúp tiết nữa chứ? Cái bàn chỉ có hai chỗ mà sao rộng thênh thang thế kia? Thằng Uke nằm dài mẹp xuống bàn chán chường, suy suy nghĩ nghĩ...
Thằng Seme cuối cùng nghêng ngang bước vào lớp, con quỷ lớp trưởng mê nó nên im re không nói gì, chứ gặp đứa khác mà không bị vô sổ bìa đen mới lạ. Nhưng còn lớp phó trật tự Trang làm chi? Nó cất giọng oanh vàng hăm dọa:
- Thằng Tâm đi học trễ, lớp trưởng đâu ghi vô sổ đầu bài trừ điểm thi đua tổ 4 cho tao! Đừng có thấy trai cái là bỏ qua nha mậy?
Tên Seme dường như chẳng quan tâm chuyện đó, nó nhẹ nhàng đi vào chỗ ngồi kế tên Uke. Không khí đột ngột tăng áp suất. Cả hai im lặng không nói với nhau cũng như nhìn nhau lấy một cái, hoặc có thể là không cùng lúc nhìn thấy nhau. Tự nhiên thằng Uke ước gì tên Seme lại năn nỉ hắn giống như hôm qua thì biết đâu hắn sẽ từ bỏ ý định kia thì sao? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì nó đã có con Huyền rồi mà...
Ra về con Trang hí hửng bảo với thằng Uke:
- Tao lấy nó liếc mày cả thảy bảy cái. - Kệ nó đi, tao không quan tâm!
Vừa đá mạnh cục đá bên đường thằng Uke chán chường nói, nhưng con Trang vốn là quỷ đội lốt người mà:
- Phải rồi, may là không quan tâm nhưng mày lại liếc nó tới mười hai lần! Gần gấp đôi! Ê... ê... nó chở con Huyền đi học về kìa mày! Trời ơi! Thằng đó láo thiệt, hôm nay dám công khai luôn nha!
Tên Uke không dám nhìn về hướng chỉ tay của con Trang, nó chỉ bước đi nhanh hơn:
- Chuyện đó bình thường mà, người ta thích nhau thì người ta chở thôi. Mày đúng lạ!
Con Trang chắc lưỡi:
- Thôi tao thấy có lẽ mày nên quay đầu về phía em Hồng Mắm Dzố đi thì hơn! Gái thiếu cha gì không thích, đi thích con trai! Mày quen con Hồng biết đâu nó cất nhắc mày vô đội văn nghệ... - Tao chả thèm vô đội văn nghệ làm gì nữa! - Gì kỳ vậy, thế hôm qua thằng nào cho rằng đó là một mơ ước bự... - Hôm qua khác, hôm nay khác! - Cái thằng... đổi thay như mưa với nắng! - Kệ tao!
|
Két! Tiếng thắng xe đạp quen thuộc chặn trước mặt hai đứa. Con Huyền điệu đà bước xuống xe vỗ vai thằng Uke cái đét:
- Dũng cho Huyền xin lỗi về chuyện hiểu lầm lúc sáng nha! Để chuộc lại Huyền mời Dũng đi ăn kem! - E.. hèm.. con Trang này để chó nó tha hả con kia!
Con Trang vừa chống nạnh vừa hất mặt nói với con Huyền, nhỏ Huyền cười thật hiền trả lời:
- Ấy chết! Huyền xin lỗi, quên rũ cả Trang nữa! Có gì chiều mai 4 giờ nha hai bạn!
Con Trang không chịu buông tha:
- Thôi đi baà.... có trai cái nó kêu mình Trang ngọt sớt như đường phèn, bình thường kêu tao là mày tao không mà... cái thứ gì đâu không!
Huyền vỗ vai con bạn cười hề hề, nhóc Uke lên tiếng:
- Xin lỗi Huyền nhưng mà bốn giờ chiều mai bọn mình...
Tên Uke chưa nói hết câu thì con Trang nhéo nó một cái thiệt mạnh rồi nhảy vô họng:
- Bốn giờ chiều mai bọn tao chỉ thèm bún riêu thôi! Phải ăn mặn trước mới ăn ngọt sau!
Con Huyền cười giả lã:
- Ừh thì đi ăn bún riêu trước cũng được mà, đâu có sao!
Con Trang hỏi con Huyền mà mắt nó ngước nhìn ba gai thằng Seme:
- Thế thằng Dũng dẫn theo người yêu nữa có được không vậy bạn Hhhhuyềnnnn? - Được mà, càng đông càng vuiii!
Con Trang ngắt ngay giọng con bạn:
- Đông vui hả? Vậy để tao nắm đầu thêm thằng ghệ của tao nữa cho đủ ba cặp!
Dũng đạp chân con Trang một cái:
- Thôi đi, ham hố vừa thôi má, mốt ai dám nhờ vã mày nữa! Bọn này cám ơn Huyền trước nha! - Vậy thôi Huyền về nha! Bái bai! ...
Đợi thằng Seme chở con Huyền đi khuất tên Uke giải nãy:
- Mày khùng hả? Tự nhiên đồng ý đi chi vậy? Tao không muốn đi, tao không muốn nhìn mặt hai đứa đó... - Mày sao vậy? Rũ con Hồng Mắm Dzố đi nữa cho tao! Mày phải chứng minh cho thằng chó Tâm biết là: nó kiếm được người yêu thì mày cũng phải y chang như vậy! Đừng có tưởng bở.
Thằng Uke khổ sở:
- Nhưng mà tao không thích con Hồng, tao không muốn đối diện với chuyện này thêm chút nào nữa, mày có biết cảm giác của tao ra sao không hả? Nghĩ tới chuyện nhìn hai đứa nó tình tứ bên nhau làm sao mà tao chịu nổi hả? Tao thật không ngờ thằng Tâm nó lại chọn chiêu trả thù độc địa như vậy! - Xì... cũng tại mày bày đầu ra mà trách ai! Đúng là mâu thuẩn quá! - Nhưng mà nó cứ hạnh phúc một mình nó đi, việc gì phải lôi tao vào chứng kiến nữa...
Bổng như chợt nhớ điều gì con Trang khiều nó:
- Êh! Nhắc thằng chó Tâm tao mới nhớ, lúc nãy nó nhìn mày quá chừng, tao thấy nó mắc cỡ hay sao áh mày ơi! Chưa kể lúc tao nói mày dẫn theo người yêu là sắc mặt nó biến chuyển liền... - Thôi đi, mày chỉ giỏi vẽ chuyện! Toàn dệt mộng cho tao! Nghĩ cách giúp tao vượt qua chuyện này đi chứ ở đó là tưởng tượng!
Con Trang ra vẻ đăm chiêu:
- Giác quan thứ sáu của người con gái cho tao biết nó có cái gì đó với mày!
Thằng Uke bước nhanh đi, nó xua tay:
- Thôi thôi, cho tao xin! Nó chỉ coi tao là bạn thôi, mày đừng có nói kiểu đó, tao chơi với nó tức nhiên tao hiểu rõ hơn mày! Nó là trai thẳng má ơi!
- Hồng Mắm Dzố, lại tao biểu coi!
Con Trang la cái biệt danh của nhỏ Hồng một cách chát là rồi ngoắc tay kêu nó lại như một đứa chị cả gọi đàn em. Con Hồng mới sáng sớm vô lớp nghĩ bị con quỷ này kêu chắc là sẽ xúi quẩy cả ngày cho mà coi:
- Gì má? Mày làm ơn đừng có rống tên tao cho cả trường nó nghe như vậy chứ! Có kêu thì kêu trong lớp thôi! - Hì... hì, xin lỗi, tao quên! Nói mày nghe nè, mai rãnh hôn? - Chi vậy? Tính rũ tao đi ăn chè hay chi mà hỏi?
|
Con Hồng kênh kiệu tính hỏi sốc bạn ai ngờ lại thấy con Trang cười tủm tỉm:
- Con này ngu dốt thường xuyên lâu lâu lại thông minh đột xuất ta ơi! Không phải tao chỉ rủ mày đi ăn chè đâu!
Thấy điệu bộ hí hửng xỏ lá của nhỏ Trang, con Hồng vì đã quen với cách ăn nói đó nên lơ đểnh hỏi:
- Chứ còn gì nữa! - Ăn bún riêu nữa!
Đúng là đời học sinh chuyện ẩm thực luôn là vấn đề muôn thưở. Con Hồng nghe tới hai từ "bún riêu" là đã thấy cồn cào ruột gan, mắt mũi mờ hẳn đi.
- Thiệt không đó con quỷ, hay là mày thấy tao chưa ăn sáng nên giở trò...
Con Trang dương dương tự đắc:
- Tao mà nói láo cho tao là con của ông ngoại mày luôn! Nhưng đó vẫn là yếu tố phụ thôi, cái quan trọng nhứt, hấp dẫn nhứt, hồi hộp nhứt là....
Con Hồng không thèm giữ gìn ý tứ nữa, nó vuốt ve lấy con bạn từ vai xuống tay và hỏi tới:
- Còn cái gì nữa con kia? Mày làm tao hồi hộp quá hà, quan trọng là có ăn với uống là được rồi!
Con Trang chu mỏ nhìn bạn một cách khinh bỉ như thể nó đang đối diện với một thứ gì xấu xa lắm:
- Bởi.. mày chỉ biết ham mê vật chất tầm thường, cái giá trị tinh thần mà tao sắp nói ra đây mới là đáng trân trọng, mới là đáng để mày ghi xương khắc cốt đời đời...
Thấy con quỷ Trang vòng vo nãy giờ con Hồng đâm bực dọc, nó dò xét và làm một lèo:
- Má... đừng nói là nhường cái dzinh dzự trả tiền cho tao nha! Thôi khỏi luôn đi! Tao chưa lãnh tiền tuần đâu, rồi còn tiền quỹ lớp nữa... thôi mệt quá, tao đi dzô đây, làm nãy giờ mừng hụt! Đúng là ở đời không ai bất tử tốt với mình hết!
Con Trang chặn đường bạn lại, nó la bài hãi lên, cũng hên tụi nó đi học sớm nên chỉ có lác đác vài đứa trong sân trường, mà cũng chả ai thèm để ý tới chuyện của tụi nó, bởi tất cả đã quá quen thuộc với cái giọng "bô xe lam hết nhớt" của con Trang rồi!:
- Êh! Êh! Cái con Mắm Dzố kia! Thì ra ông bà ta ngày xưa đặt biệt danh Mắm Dzố cho mày quả không sai chút nào hết! Đứng lại coi! Đừng bao giờ lấy dạ tiểu nhân của mày mà đem đi so với lòng quân tử của tao nha! Qua chuyện này mới thấy rõ bản chất vừa ham ăn hốt uống vừa keo kiệt bủn xỉn của mày đó! - Sáng sớm mày ăn nhằm phân bò hay gì vậy con kia? Hết chuyện đem tao ra xài xể nặng nhẹ là sao? Tin tao đem cặp giấy trắng ra trước lớp đốt Phong Long Hà Bá không hả?
Con Trang cũng không phải tay vừa, nó biến một cuộc rũ rê thành một trận cãi nhau nhanh như chớp, tay nàng ta chống nạnh lên dõng dạc nói:
- Tao là tao có ý định rũ mày đi ăn bún rêu, rồi sau đó dẫn mày ăn chè Thái nữa, tao biết mày tttthhhhèèèèmmmmm mấy thứ đó mấy năm nay lận mà, tao tính cho mày ăn ngập mặt một bữa luôn. Để mai mốt có gặp món đó nữa thì đừng có mà chảy nước miếng ròng ròng, kẻo người ta nói tao bỏ bê cho bạn bè chết đói, chết khát. Tức nhiên tao rũ thì chuyện tiền bạc mày khỏi lo. Được chưa con quỷ!
Nghe tới đó con Hồng bình tĩnh lại đôi chút dù rằng nó vẫn tức anh ách vì được ăn mà lại bị con Hà Bá Trang nặng nhẹ như con nó đẻ vậy. Con Trang thì tiếp tục với bài thuyết giáo vĩ đại của mình cho con bạn nghe:
- Con người tao mà Hồng, chuyện tiền bạc nó không có ý nghĩa gì hết đó Hồng ơi, ai bao cũng vậy hà, chỉ có mày mới quan trọng ba cái thứ phù du đó thôi, tại vì sao? Tại vì nhà tao giàu mà mậy? Ba má tao chở nhau đi bán kim cương hằng ngày mà mậy...
Con Hồng bụm hai lỗ tai lại la lớn:
- Thôi, thôi! Dẹp cái màn trình diễn tấu hài của mày lại dùm tao cái đi, muốn gì thì nói đại mẹ ra cho rồi, vòng vo một hồi tao chết với mày quá, tao còn đi ăn sáng nữa đó!
Tự nhiên con Trang đâm ra tỉnh rụi, nó vỗ vai con bạn rồi nói:
- Dzô dẹp cặp đi, dẫn tao đi ăn sáng, tao nói thông tin này cho mày nghe! Không hấp dẫn thì tao bao lại mày! - Chuyện gì sao mày cứ úp úp mở mở hoài vậy? - Đó là sẽ có một Bạch Mã Hoàng Tử, mày nên nhớ, người rũ mày đi sẽ không phải là con Trang tầm thường này đâu! Mà sẽ có một Bạch Mã Hoàng Tử xuất hiện, nắm tay và dẫn mày đi ăn bún riêu, tao chỉ là bà Tiên nhân hậu đi ăn ké mà thôi!
Con Hồng lôi bạn mình đi, nó vừa thích thú ngạc nhiên vừa tức cười:
- Thôi đi con quỷ, xuống dùm tao cái, mày leo dây điện cao thế coi chừng té lòi bản họng đó!
#33 | Truyện được đăng tải trên Kênh Truyện - kenhtruyen.com
Con Trang chớp mắt mơ màng nhìn bạn:
- Hồng.... - Gì con quỷ? - Sao mày không hỏi tao chàng Bạch Mã Hoàng Tử đó là ai hả Hồng? - Mệt mày quá, ừh thì.. ai? Mày nói coi? - Đó là chàng Dũng Bạch Mã Hoàng Tử trong mộng của mày đó Hồng ơi!
Con Hồng im re, nó đi te te một nước làm con Trang chới với dí theo:
- Êh chờ tao với, tao chưa nói hết câu mà... - Nãy giờ mày chọc tao phải không? Tao không thích vậy đâu!
Con Hồng giận dỗi nghĩ rằng con Trang đang ghẹo nó nãy giờ, nhưng khi nhác thấy bóng thằng Uke đi tới và con Trang í ới gọi vào thì nó mới biết: con Trang không đùa. Tên Uke gãy đầu liên tục và nói:
- Chiều mai bốn giờ Hồng có rãnh không? - Có gì không Dũng?
Dù đã biết trước kịch bản, nhưng nàng Hồng vẫn mơ màng, nhìn xa xăm ra sân trường và ngây thơ hỏi. Còn thằng Uke thì khó khăn lắm mới nói được hết ý của mình:
- Đi ăn bún riêu với tụi này!
Con Trang xen vào:
- Sau đó còn đi ăn chè Thái nữa!
Rồi nó quay phắt qua con Hồng trừng mắt lên:
- Sao con kia! Tin lời tao chưa?
Hồng đánh vào vai con bạn cái bốp, mặt đỏ rần:
- Mệt mày quá! - Vậy đi nha Hồng! Có gì Dũng qua nhà rước cho!
Hồng cúi mặt xuống đất, nó ngập ngừng:
- Dũng nè, cho Hồng xin lỗi chuyện lá thư luôn nha, hôm qua Tâm có gặp Hồng và giải thích hết mọi chuyện rồi, Tâm đã xin lỗi Hồng và kêu Hồng xin lỗi vì đã trách lầm Dũng... Hồng sẽ cố gắng tìm cách sắp xếp để đưa Dũng vào danh sách văn nghệ của trường, Dũng đừng lo! - Chứ không phải tại người ta dẫn đi ăn nên đổi ý hả con kia!
Con Trang tiếp tục xen vào, thằng Uke nhăn mặt nạt con bạn:
- Con quỷ Trang này ghẹo Hồng hoài, uhm... chuyện đó không sao đâu, Dũng chờ sang học kỳ sau cũng được mà... miễn Hồng đừng hiểu lầm Dũng là được rồi! - Nghe chưa con kia, xớn xơ xớn xác àh!... Ái da... thằng quỷ mày đạp chân tao!
Thằng Seme đi ngang qua căn tin, nó thấy ba đứa kia đang cười giỡn, con Trang thì không nói gì rồi nhưng tại sao hôm nay lại có thêm con Hồng Mắm Dzố ở đó nữa chứ? Lẽ nào...
|