Nam Khôi Khoa Kỹ Thuật Và Tên Bác Sĩ Man Rợ
|
|
Nam Khôi Khoa Kỹ Thuật Và Tên Bác Sĩ Man Rợ
Author: ChervaChenesEklat
Trans & Edit: Lâm Thanh (@LmThanh791)
Couple chính: Forth x Beam
Số chương: 43 chương chính văn + 2 chương ngoại truyện
Dựa theo những gì các bạn nhắn tin trên Watt của mình, đây sẽ là một trong hai dự án mà mình sẽ hoàn thành trong dịp Tết Nguyên Đán 2019.
Truyện dịch sau khi đã được sự cho phép của tác giả.
|
[ForthBeam] NAM KHÔI KHOA KỸ THUẬT & TÊN BÁC SĨ MAN RỢ
GIỚI THIỆU - LƯU Ý GIỚI THIỆU (Lời tác giả) "Tôi đã yêu một người có nụ cười vô cùng rạng rỡ" ~~ Forth. Đây là một fanfiction dựa trên tiểu thuyết đăng mạng 2moons của tác giả Chiffon-Cake. Truyện có ba cặp đôi nhưng trong fanfic này, ForthBeam sẽ là trung tâm. Fanfic này sẽ dẫn ta tới một góc nhìn khác của tiểu thuyên nhưng vẫn dựa trên những sự kiện có diễn ra trong tiểu thuyết được kể theo ba mốc thời gian: - Quá khứ: Những tình tiết không có trong truyện gốc - Hiện tại: Những tình tiết ở truyện gốc - Tương lai: Những tình tiết tưởng tượng không có trong truyện gốc Đây sẽ là fanfiction đầu tiên mà tôi viết b ởi vì tôi đã quá nghiện bộ truyện 2moons này rồi. Hehehe. Mong là các bạn sẽ (like) nó. P/s: Sẽ có một vài nhân vật phụ được cắt ra từ những bộ truyện BL mà tôi thích, mong là các bạn không khó chịu vì điều đó. LƯU Ý. (Lời dịch giả) - Đây là truyện được tui dịch từ bản gốc tiếng Anh có tên là "Engineering Moon and the Crazy Doctor" của tác giả ChervaChenesEklat. - Truyện đã hoàn thành, cam kết sẽ dịch nhanh và khả năng cao là sẽ xong trong Tết này. - Lịch đăng chap không xác định nhưng chắc chắn mỗi ngày ít nhất một chap. - Dịch truyện này nhưng không có nghĩa là hai truyện kia tui sẽ dừng không dịch đâu, vẫn dịch nhá chỉ là Tết thì rảnh rỗi sinh nông nổi ý mà. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. P/s: Cảm ơn thím xauthiet đã giới thiệu bộ truyện này cho tui. Dành tặng bộ truyện này cho xauthiet cùng với tất cả những người yêu thích cp ForthBeam nha. Iu thưn <3
|
1.NHÌN THẤY CẬU PHẦN I ~~~ QUÁ KHỨ: Phần chuyện tưởng tượng không có trong truyện gốc.
Lời kể của Beam.
Tôi khó chịu mở mắt ra khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại chết tiệt kêu không ngừng bên cạnh giường ngủ. Chỉ muốn ngủ nướng thêm một chút thôi mà cái thứ điên khùng gì đâu cứ thích làm phiền. Thật không biết tên dở hơi nào lại gọi tới vào tầm giờ người ta đang mải ngủ vậy chứ. Mới có 5 giờ sáng thôi mà!!!
Tôi tính cứ thế lờ nó đi, mong rằng nó sẽ dừng kêu lại nhưng cái thứ đó bị phát rồ gì không biết. Haizz~~~ Thật chẳng có lựa chọn nào ngoài việc bắt máy nghe điện thoại từ bất kể thằng-nào-đó-chắc-chắn-tới-từ-địa-ngục.
"Alo?"
"Thằng Beam, mày vẫn còn đang ngủ đấy hả thằng quần??"
Trán tôi bắt đầu nhăn lại.
"Thằng quần Kit!!!! Mới chỉ có 5h sáng!!! Mày còn mong chờ điều gì hơn ở tao sao???" Tôi cằn nhằn. Nếu có thằng quần đó ở đây tôi dám chắc sẽ đấm thẳng vào mặt nó.
"Này!! Hôm nay là ngày đầu tiên đi học Đại học và mày vẫn còn nằm vểnh mông lên đó được hả??? Hay mày muốn muộn học??"
Đôi lông mày như muốn nhíu chặt vào nhau khi tôi nhớ lại hôm nay là ngày trọng đại như thế nào.
Đ*t con m* nó!!! Quên tiệt mất!!!
Hôm nay đúng là ngày đầu tiên của chúng tôi ở trường Đại học và Khoa Y mà tôi theo học thường bắt đầu sớm hơn tất cả các khoa khác.
Suýt quên m* nó mất!!
"Tao đã nói với mày là tối qua đừng có uống nhiều như vậy rồi, thằng quần!!! Mày xem thử xem mày đã quên cái gì đi???" Kit lầm bầm như thằng dở ở đầu dây bên kia.
Đúng rồi, tôi đã đi bar uống rượu vào ngày hôm qua, để kỷ niệm ngày cuộc đời tôi bước sang một trang mới. Kit và Pha, hai thằng bạn thân của tôi, chúng nó cũng đi cùng nhưng mà lại về sớm hơn vì muốn ngủ đủ cho ngày hôm sau.
Còn về phần tôi, tôi ở lại tới tận tối muộn, cho tới tận khi mệt dã dời mới mò về nhà. Tôi còn ở đó vì một vài cô gái nữa (thật ra là mấy cô gái đó đến vì Pha nhưng bị ăn bơ hoài nên tôi chỉ giúp mấy cô ấy thỏa mãn thui!! Hehe, cũng thoải mái lắm!!). Vì vậy nên tôi đã chẳng biết mình vác được cái xác này về phòng kí túc của chính mình thế nào cả. Có lẽ, tôi đã quá buông thả bản thân rồi.
Tôi cúp điện thoại từ Kit, nhanh chóng chạy tới phòng vệ sinh tắm rửa qua một chút. Cả đầu đau nhức vì cơn say bét nhè tối qua. Nhưng kệ nó đi, quan tâm làm quái gì...
Lớp học vốn bắt đầu từ 8h sáng nhưng mà các đàn anh lại muốn gặp chúng tôi từ lúc 6h30 nên mới khổ thế này đây!!! Chắc là có nhiều thứ mà mấy anh chị đó muốn nói với chúng tôi lắm... Haizz!!!
Tôi biết Khoa Y sẽ không giống với Khoa Kỹ thuật, sẽ tổ chức những buổi họp mặt với đàn anh theo chế độ SOTUS. Chúng tôi không phải họp cổ động chỉ để được chấp nhận làm đàn em của mấy anh ấy. Tuy nhiên, nếu như có thể tạo ra được ấn tượng ban đầu thật tốt thì vẫn hơn là ấn tượng xấu cho các đàn anh, có đúng không?? Cho nên mới phải đến trường từ 6h30 trong khi 8h mới bắt đầu học đây. Haizzz...
(Chế độ SOTUS là một trong những chế độ thường được áp dụng cho sinh viên khoa Kỹ thuật bên Thái. Để biết thêm thông tin chi tiết thì có thể xem hai bộ phim SOTUS & SOTUS S)
Tôi đến trường bằng xe của Kit vì tôi nghĩ rằng tôi không thể lái được xe khi đầu vẫn còn đang đau như búa bổ ra thế này. Cái thằng bạn đó thấy tôi lên xe nó thì cứ chì chiết suốt. Có mỗi cái chuyện không biết kiểm soát tửu lượng cùng với việc casanova mà nói hoài. Mệt!!! Cái gì mà "Chúng ta là những bác sĩ trong tương lai, chúng ta phải biết chăm sóc cả bản thân mình, như vậy thì mới tốt cho các bệnh nhân tương lai nữa..."
(Casanova - một từ thường dùng để chỉ những người đàn ông lăng nhăng)
Haizzz, con biết rồi mà, thưa mẹ!!!
Khi chúng tôi tới trường, Pha đã đến đó sẵn rồi. Nó cầm điện thoại nghịch gì đó. Bên cạnh là mấy cô gái tới muốn tán tỉnh nó. Chính vì điều này mà nó thường gặp phải cái nhìn không mấy thân thiện từ mấy thằng khác trong trường đó.
"Pha!!" Tôi gọi.
Nó quay đầu về phía chúng tôi khi chúng tôi tiến về phía nó.
"Beam!! Kit!! Sao giờ này hai đứa chúng mày mới tới???"
"Hỏi thằng Beam!!! Là lỗi của nó. Nếu như tao không gọi điện thì chắc nó còn nằm đó phơi mông tới trưa!!!" Thằng Kit chỉ thẳng mặt tôi tức giận nói.
"Ờ... Nếu như bọn tao không đến muộn như vậy, mấy bạn gái kia đâu có muốn tới ve vãn mày như vậy, Ngài Đẹp Trai!!" Tôi cố ý trêu chọc nó một chút để giải tỏa không khí căng thẳng này.
Có ích phết nhỉ!!!
Thằng Pha và thằng Kit quay sang nhìn xung quanh khi nghe tôi nói như vậy. Mấy cô gái kia bắt đầu rúc rích thì thầm coi ai đã là người lọt vào mắt xanh của chàng bác sĩ đẹp trai tên Pha kia.
Haizz... Có vẻ như không chỉ ở Trung học mà lên tới Đại học thằng bạn này của tôi cũng nổi tiếng phết nhỉ??
Mấy người đàn anh tới và yêu cầu chúng tôi tập trung tại phòng thể dục. Chúng tôi ngồi gần nhau, và vài cô gái tiến tới muốn ngồi cạnh chúng tôi. Đương nhiên, tôi đã nhanh chóng tới giới thiệu bản thân mình với mấy cô gái ấy. Hehehe!!
"Xin chào tất cả các em năm nhất!!!" Một đàn anh cao lớn tiến tới chào hỏi.
"Tôi là Ohm Sittiwat, tôi có trách nhiệm phụ trách các cậu trong suốt cả năm nhất tại trường..."
Cái gì cơ??? Tôi đang mong chờ một đàn chị xinh đẹp sẽ dẫn dắt chúng tôi mà. Haizz chán thật!!!
Đàn anh này yêu cầu chúng tôi thực hiện theo rất nhiều những nội quy, quy tắc của khoa Y cùng với nhiệm vụ của chúng tôi tại trường học. Thật mệt khi phải nghe theo những gì mà anh ấy nói, nhưng lại chẳng thể ngồi đó lôi điện thoại ra chơi được vì anh ấy sẽ chú ý tới tôi. Tôi thậm chí còn chẳng hiểu anh ta đang nói cái gì cơ!!!
Đột nhiên, mọi người nhìn về phía chúng tôi đang ngồi. Không, thực ra là chỉ nhìn về phía thằng Pha thôi.
Chuyện gì??? Chuyện gì đang xảy ra chứ???
"Vậy, tôi nghĩ là chúng ta nên chọn một người đại diện cho cuộc thi Trăng và Sao của khoa chúng ta nhỉ??" Ohm, người đàn anh, nói ra.
(Cuộc thi Trăng và Sao - Bên Thái người ta thường gọi Trăng là Nam khôi và Sao là Hoa khôi. Cái này đơn giản là cuộc thi Nam khôi và Hoa khôi dành cho sinh viên năm nhất của các trường đại học bên Thái thôi)
Ồ!!! Đang muốn chọn đại diện để làm Trăng của khoa hay sao??
Thằng Pha có vẻ khó chịu vì bị làm phiền theo kiểu đó nhưng nó lại chẳng nói ra từ gì để phản đối cả. Ờm... Tôi và thằng Kit cũng đủ hiểu rằng nó chắc chắn sẽ được chọn làm Trăng của khoa ngay từ đầu rồi. Tôi không muốn khoe khoang đâu nhưng mà năm nay khoa chúng tôi thắng chắc rồi.
Sau khi được các đàn anh định hướng xong, chúng tôi ra về còn thằng Pha thì bị gọi lại nói chuyện với mấy anh ấy. Chắc là nói về điệu lệ của cuộc thi đó thôi. Tôi nói với Pha rằng cứ nói chuyện với anh ấy đi, chúng tôi sẽ chờ nó tại lớp học.
Một vài phút trước khi lớp học bắt đầu, tôi thấy Pha cố chạy nhanh vào lớp. Nó ngồi ngay cạnh tôi mà nói.
"Beam, lát nữa ra ngoài cùng tao"
"Huh??"
"Tao có một cuộc gặp mặt với Trăng và Sao của các khoa khác. Mày và thằng Kit sẽ đi cùng với tao"
"Eh??? Tại sao tao lại phải đi cùng với mày??" Kit cắt ngang ngay lập tức khi nghe thấy những gì mà thằng Pha nói.
"Vì chúng mày khiến tao lâm vào hoàn cảnh này... Nên hai đứa bọn mày, đi cùng với tao!!!"
"Cái quái gì??"
"Đi cùng với tao sau khi lớp học này kết thúc" Pha năn nỉ.
Haizz~~~ Thôi vậy là xong. Bây giờ thì dù có nói gì cũng chẳng được nữa rồi. Thằng Pha một khi đã quyết định cái gì thì sẽ chẳng bao giờ chịu làm theo hướng ngược lại được, tôi cũng chẳng rảnh mà cãi nhau với nó nữa. Các bạn biết không?? Thằng Pha đã cố ý kéo theo hai chúng tôi vào học khoa Y cùng với nó nữa đấy!!! Cũng may là có thể đỗ... Không thì giờ làm thế nào?? Mà thôi, dù sao tới đó cũng gặp được mấy Hoa khôi nữa. Hehe, dù sao cũng phải lấy hết số điện thoại của họ mới được!!!
Đúng như những gì tôi nghĩ luôn!! Cái nơi mà thằng Pha dẫn chúng tôi tới có nhiều cố gái xinh đẹp lắmmmm. Không cần soi gương cũng biết mắt tôi đang phát sáng rồi~~
"Thằng Pha!!! Tao có thể đến đây luyện tập với mày hằng ngay được không???" Tôi choáng váng hỏi.
Thằng Kit đột nhiên gõ mạnh vào đầu tôi ngang xương luôn.
"Thằng quần Beam!!! Vớ vẩn vừa chứ!!! Tao biết mày nghĩ cái gì trong đầu đấy nhé!!"
"Ơ??? Tại sao??? Tới đây hằng ngày cổ vũ tinh thần cho bạn thân không được hả??"
"Mày không tới đây vì thằng Pha. Mày tới đây vì mấy cô gái đằng kia, tao nói đúng không??"
Kit vừa chỉ vào mấy Hoa khôi vừa nói như mắng thẳng vào mặt tôi. Đúng bạn thân có khác, đi guốc trong bụng liền luôn. Tôi gật đầu và lại ăn thêm cả cục u nữa trên đầu. Haizz...
"Dừng lại cái bộ dạng casanova đó lại đi!! Thấy gớm!!"
Ồ lại bắt đầu bật chế độ mắng nhiếc tôi kìa!! Đáng yêu ghê!! Chọc nó cũng vui thiệt!!!
"Sao vậy?? Ghen vì tao không chú ý tới mày hử??"
Kit định đánh tôi thêm phát nữa nhưng tôi nhanh chóng né luôn. Nó chạy đuổi theo muốn bắt tôi nhưng tôi lại chạy nhanh hơn. Hehe!! Cái lợi của người cao là thế đó. Thằng Kit nó lùn hơn tôi nhiều lắm, không dễ gì đánh được tôi đâu.
Trong khi đó, thằng Pha đứng yên cầm điện thoại mặc kệ chúng tôi chơi đùa. Đừng nhìn vẻ ngoài đó mà nghĩ nó cool ngầu nhé!! Nó đang lo lắng đấy... Nếu không bây giờ nó đã tham gia đùa nghịch với tôi và Kit rồi.
Đột nhiên, đang chạy thì tôi va vào một người khác. Cậu ta trông vạm vỡ và cao hơn tôi một chút. Tôi phải hơi ngẩng đầu lên thì mới có thể nhìn kĩ mặt nó!!!
M* kiếp nhà nó!!!
Tôi đã từng nghĩ bạn tôi là người đẹp trai nhất và chẳng ai so bì được với nó cả nhưng cho tới hiện tại... Nhìn cái người mà tôi vừa đâm vào đi, kẻ tám lạng người nửa cân với thằng Pha bạn tôi luôn.
"Xin lỗi!!" Cậu ta nói.
Giọng nói thật trầm ấm kết hợp với vẻ ngoài sắc sảo kia thật tuyệt!!
Khoan đã!! Không phải tôi mới là người nên xin lỗi hay sao??
"Forth!! Tới đây đi!!" Ai đó gọi.
Cái người tên Forth đó gật đầu cười xin lỗi tôi rồi chạy về phía người gọi nó.
"Wowwww!!! Tao không nghĩ là sẽ có người đẹp trai như vậy cũng tham gia vào cuộc thi này đấy, Pha!!!" Dĩ nhiên, thằng Kit cũng bị cái người mới tới kia làm cho ngạc nhiên vậy luôn.
Tuy nhiên, thằng Pha lại có vẻ chẳng quan tâm mấy tới điều này. Đúng, thằng đó lúc nào cũng tự tin như vậy đấy!! Mà thôi, với bề ngoài của nó thì mang giải thưởng về nhà cũng là điều dễ dàng nhỉ??
Tôi quay sang nhìn về phía cái người tên Forth kia rồi quay lại nhìn thằng Pha. Tôi nghĩ, Pha nó không nên tự tin quá như vậy đâu...
Trong lúc ngồi trong phòng họp, tôi biết được rằng, người sẽ có khả năng cạnh tranh với thằng Pha nhất chính là thằng Forth - Khoa Kĩ thuật.
**********
Truyện được dịch từ bản gốc tiếng Anh với tên "Engineering Moon & Crazy Doctor" của tác giả ChervaChenesEklat Nếu muốn REUP truyện lên bất kì trang mạng nào khác, yêu cầu nói với tui trước và phải Credit ChervaChenesEklat là tác giả.
|
2.BẠN RƯỢU Lời kể của Beam.
Như mọi người đã biết rồi đấy, thằng Pha - bạn thân của tôi được chọn làm "Trăng khoa Y" chắc rồi. Tôi cũng chẳng có ý kiến nào cả và cũng chẳng phải là vấn đề gì lớn cho trường chúng tôi nếu muốn tìm một ngôi sao tài năng trong tương lai.
Hằng ngày, trong suốt 3 tuần liền, tất cả Trăng và Sao của các khoa đều phải tụ họp lại để luyện tập, đương nhiên, là vì sự kiện sắp tới đó.
Có tin được không, rằng họ phải tập hát tập nhảy đó!!! Thấy mệt nhỉ??
Tôi và thằng Kit cười như muốn ngã ra khỏi ghế khi nhìn cái cách mà thằng Pha nó ngượng ngùng luyện tập hát.
Nhìn vui lắm đó ~~~
Được, tôi thừa nhận, thằng bạn tôi đẹp trai. Nhưng đâu phải là ông trời thiên vị cho nó tất cả mọi thứ chứ!!! Nó có thể hát, một chút thôi nhưng cũng coi là hát được. Còn nhảy?? Haizz... Muốn cá với tôi không?? Tôi đảm bảo con chó nhà tôi còn nhảy đẹp hơn nó. Nhưng mà ai chú ý tới việc nó nhảy được hay không chứ?? Tất cả những gì mà mọi người nhìn chỉ là khuôn mặt đẹp trai cùng với dáng người chuẩn của nó thôi!!!
Thật không công bằng mà!!! Đúng không?? 555
Nếu như thằng Kit nó chăm chỉ mang tài liệu tới tận đây để học (Các bạn biết đó, thằng Pha nó ép chúng tôi phải tới đây luyện tập cùng nó) thì tôi lại tới nơi này thoải mái nói chuyện cùng với mấy chị Hoa khôi năm hai - những người sẽ hướng dẫn chỉ đạo cho những sinh viên năm nhất luyện tập.
"Vậy, em sẽ đến ký túc của chị vào tối nay có phải không??" Hoa khôi của khoa Nông nghiệp hỏi tôi khi ngón tay cô ấy chạm vào tay tôi.
Tôi cười. Mọi người thường nói tôi có nụ cười rất đẹp. Tôi đang suy nghĩ có nên trở thành đại sứ thương hiệu của hãng kem đánh răng hay là phòng khám nha sĩ nào đây...
Haha!! Đùa chút thôi mà!!
"Đương nhiên, em sẽ đến sớm. Hay là... Chị muốn chúng ta làm ở đây??" Tôi cười quyến rũ.
"Thằng Beam!! Mày quên chúng ta có bài kiểm tra vào ngày mai hả??? Chúng ta phải học nhóm tối nay!!!" Thằng Kit nói.
Sao nó lại luôn là người phá hỏng tất cả những dự định của tôi như vậy chứ??? Ờ, mà nó nói cũng đúng, các Giảng viên đã giao cho chúng tôi cả núi bài tập và những bài kiểm tra ngay từ tuần đầu tiên đi học tại trường!!! Thật sự làm bác sĩ khổ như vậy hả??
"Tao sẽ tự ôn tại kí túc xá của tao"
"Tự ôn?? Mày mà biết tự ôn thì tao đi đầu xuống đất!!! Mày sẽ chỉ ở đó mà làm mấy thứ vớ vẩn khác thôi. Nếu như mà mày trượt ấy, tao và thằng Pha chẳng giúp gì được mày đâu"
"Rồi, rồi." Tôi quay sang nàng Sao tôi vừa tán đổ "Chúng ta có thể ra ngoài lúc này không?? Em nghĩ mọi người sẽ chẳng để ý đâu!!"
Từ khóe mắt, tôi thấy thằng Kit lắc đầu chán nản. Tại sao lại vậy chứ?? Nếu như không thể để dành tối làm thì làm bây giờ không phải tốt hơn sao?? Tôi thậm chí có thể đi về ký túc của cô ấy rồi quay lại trước khi cái kì huấn luyện điên rồ này kết thúc và đi ôn bài cùng hai thằng bạn kia nữa kìa.
Cô nàng Hoa khôi đó đã định đồng ý đi cùng với tôi rồi, nhưng khi người huấn luyện nói 'Nghỉ 10 phút'. Ngay lập tức, nàng Hoa khôi đó liếc thấy thằng Pha đang đi về phía chúng tôi với ánh mắt lấp lánh.
Ờ... Tốt thôi, tôi biết là tôi vừa bị ném ra một góc khác luôn rồi!! Haizz!!
"Có vấn đề gì vậy??" Thằng Kit hỏi.
Pha đi tới với lấy chai nước trên chiếc bàn nhỏ phía sau chúng tôi rồi ngồi xuống cạnh Kit.
"Tao mệt ~~~"
"Nhưng mày đã làm rất tốt mà" Tôi cố ý trêu chọc và nhận ngay cái nhìn tóe lửa từ nó. Chắc nó cũng tự biết nó nhảy không tốt nhỉ??
"Em Beam!! Em không định giới thiệu bạn em với chị một chút hay sao??" Cô nàng Hoa khôi tôi vừa tán nói.
Tôi nhìn về phía Pha "Thằng Pha, mày có muốn được giới thiệu với người khác không??"
"Không"
Tôi chẳng sốc vì câu trả lời của nó đâu. Từ thời Trung học nó đã như vậy rồi. Nó không có hứng thú với phụ nữ, nó chỉ hứng thú với một người thôi.
Tôi quay về phía nàng Sao kia định trả lời nhưng lại thấy khuôn mặt đỏ bừng của nàng. Chắc là giận lắm nhể?? Nàng ta bỏ đi thẳng luôn mà chẳng thèm quan tâm những gì tôi định nói tiếp theo nữa.
"Haizz... Mày phá hủy luôn cả cuộc hẹn của tao rồi!!!"
Tôi mang bực tức đầy mình nhưng cái thằng nam khôi đó chỉ có nhún vai rồi nuốt ngụm nước lại như trêu ngươi tôi ấy.
Khó chịu gì đâu!!!
Tôi đang điên người phàn nàn rằng tôi nên ở cùng với các nàng Sao mỗi tối ra sao nếu như kì huấn luyện ngu ngốc và những bài ôn tập tới tận sáng sẽ diễn ra liên miên trong suốt những năm đại học thế này thì một người nào đó tiến lại gần chúng tôi. Quay lại... Ồ không phải là cái thằng Nam khôi khoa Kỹ thuật đây sao??
"Này, Pha. Mày có muốn đi cùng bọn tao không??? Sau buổi huấn luyện hôm nay bọn tao định sẽ đi tới quán rượu gần trường đây..."
Ầy~~~ Vui nhỉ?? Mà khoan đã... Họ thân nhau tới mức thành bạn rượu từ bao giờ vậy??
Ờ... Đúng rồi!! Trong tất cả các Nam khôi của khoa, thằng Pha thân với Nam khôi khoa Kỹ thuật nhất. Tôi đã nhìn thấy hai thằng bọn nó nói chuyện rất nhiều khi tôi và Kit không ở gần đó luôn.
"Được thôi!!!" Thằng Pha trả lời dứt khoát luôn.
"Này!! Mày vừa nói chúng ta phải ôn tập" Tôi phản đối ngay lập tức.
Nghĩ gì hay vậy??? Tôi vừa mất một cuộc hẹn hò ban đêm vì cái vụ ôn tập chết tiệt đó đấy!!!
Thằng Nam khôi khoa Kỹ thuật đó nhìn thẳng về phía tôi.
Shit!!! Sao nó nhìn đáng sợ thế chứ??? Không phải nó định bẻ cổ tôi vì phá cuộc hẹn của nó đấy chứ???
Nhưng nó không làm thế nhé. Ngược lại, nó cười. Một nụ cười khoe hàm răng trắng đều, đẹp y như tôi luôn. Này, thằng Nam khôi kia!!! Mày định cướp vai trò đại sứ thương hiệu của tao đấy hả???
Shit!!! Tôi vừa nghĩ đi đâu rồi đấy nhỉ???
"Sao phải lo lắng thế?? Bọn tao không chơi đến muộn vậy đâu!! Mày có thể đi cùng nếu như mày thích" Nó cười thân thiện, mời tôi theo... À không, mời tôi và thằng Kit đi theo.
"Okay!!! Bọn tao sẽ đi!!!" Thằng Kit trả lời vui vẻ.
Này này!!! Đứa nào vừa ngăn tao đi hẹn hò chỉ vì việc ôn tập ngu ngốc kia ấy nhỉ?? Công bằng ở đâu hả???
Sau lúc đó, những người huấn luyện gọi họ lại. Thằng Pha cùng với Nam khôi khoa Kỹ thuật vội vã quay lại nơi luyện tập. Nhưng trước khi đi, nó còn cười và vái chào chúng tôi nữa. Chúng tôi cũng vái đáp lại.
Ừm, có vẻ thằng Nam khôi khoa Kỹ thuật đó cũng không tệ như những gì tôi từng nghĩ nhỉ??
**********
Sau khi huấn luyện xong, chúng tôi đi thẳng tới quán rượu ở gần trường. Cũng may là quán rượu này gần với ký túc xá và cũng là quán rượu mà tôi đi uống đêm trước đó.
Chỉ có tôi và thằng Kit là không phải Nam khôi trong đám uống rượu hôm nay thôi nhưng điều đó đâu có nghĩa là nhan sắc chúng tôi thua kém mấy người kia đâu. Nếu như không phải tôi và thằng Pha học cùng khoa thì tôi sẽ thành người đại diện đi thi của khoa tôi chắc luôn.
Eh!! Không phải tôi khoe khoang đâu nhé!! Các bạn nghĩ tôi sẽ được gọi là 'casanova' nếu như tôi không đẹp trai hay sao??
(Casanova: Kiểu đàn ông lăng nhăng)
Còn ngược lại với tôi và thằng Pha, Kit đẹp trai theo kiểu dễ thương cực kì. Nó còn từng được gọi là 'Kitkat' vào thời trung học vì đôi má núm đồng tiền đáng yêu hai bên má và đôi chân ngắn củn ngủn.
Haha!!
Chúng tôi mặc kệ cho mấy người Nam khôi kia chọn đồ uống. Tôi vốn thích rượu nặng cơ, nhưng mấy người kia lại cứ chọn rượu nhẹ, uống chẳng đã gì cả. Mấy đứa chúng nó nói là phải giữ gìn làn da cho cuộc thi sắp tới.
Mấy thằng quần đó!!! Thật chẳng hiểu chúng nó nghĩ cái quái gì nữa!!! Nếu như muốn chăm sóc da thì tốt nhất là đừng có đi uống!! Bọn nó là lũ ngu à?? Mất cả vui!!
Nhưng mà sao dám nói mấy lời này ra chứ?? Bạn biết đấy, nếu nói ra, bị ăn đập chắc luôn.
Nhưng tất cả những lời phàn nàn đó đã được nuốt lại dần khi tôi tiếp xúc nhiều hơn với họ. Thật vui khi nói chuyện với họ, vui tới mức chúng tôi chẳng cần mấy loại rượu nặng kia để xúc tác bầu không khí. Họ đã coi tôi và Kit là thành viên của nhóm này rồi. Thậm chí, mấy chàng Nam khôi đó còn hẹn chúng tôi sẽ đi uống tiếp cùng với nhau sau khi cuộc thi kết thúc nữa kìa. Mấy người chúng nó còn bảo, nếu không phải thằng Pha thì cũng là thằng Forth, Nam khôi khoa Kỹ thuật sẽ thắng cuộc thi này vì hai đứa nó rất tuyệt vời.
Ờ... Tôi biết tên nó là gì. Nhưng tôi không thích, tôi thích gọi nó là 'Nam khôi khoa Kỹ thuật' hơn đấy.
Dù sao thì, chúng tôi cũng rất vui vẻ hưởng ứng, chúng tôi đã cười rất nhiều đó. Sau đấy, Forth nói muốn ra ngoài hút thuốc. Tôi bị dị ứng với khói thuốc. Sao lại có người thích cái mùi khó chịu đó được nhỉ??? Cũng may là thằng Forth biết lịch sự mà đi ra ngoài tránh làm phiền người khác. Tôi cực kì ghét những người hút thuốc luôn. Cái thứ kinh khủng đó sẽ chậm rãi giết chết chính người sử dụng cũng như những người xung quanh họ. Tôi cũng mong là có một ngày thằng Forth sẽ bỏ được thứ độc hại đó.
Sau gần một tiếng đồng hồ uống rượu, chúng tôi quyết định ra về, chuẩn bị ôn tập sẵn sàng cho bài kiểm tra đáng ghét của ngày mai. Nhưng, trên đường đi ra, tôi gặp một cô nàng xinh đẹp, dáng chuẩn trong chiếc váy bó sát màu đỏ đầy quyến rũ. Cô ấy nhìn tôi, tôi hiểu là cô ấy đang tán tỉnh tôi mà. Cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả, không phải sao??
Sau đó, tôi nói với Pha và Kit rằng tôi sẽ không về ký túc ôn bài cùng hai đứa nó nữa vì có việc khẩn cấp cần phải giải quyết. Kit lườm tôi và không nói gì. Này, tôi có làm gì sai đâu chứ hả?? Còn thằng Pha thì chỉ lắc đầu và nói tôi nhớ dùng biện pháp bảo vệ thật cẩn thận khi bọn nó mỗi đứa bước vào một chiếc ô tô lái đi.
Tôi dẫn cô gái đó tới chiếc CR-V của tôi, ga lăng mở cửa cho cô ấy ngồi vào. Đúng lúc đó, tôi nhìn thấy thằng Forth đang đi ra. Tôi mỉm cười, vẫy tay chào nó khi chúng tôi đã là bạn. Còn nó, nhìn về phía tôi và cô gái kia rồi đứng khựng lại một chút.
Có gì phải ngạc nhiên như vậy nhỉ?? Chỉ là nhu cầu bình thường thôi mà.
Sau khi đã hiểu ra, nó cười lại và bước chân ngồi lên chiếc Ducati, đội mũ bảo hiểm, vẫy tay chào chúng tôi rồi phóng xe đi.
Tôi chưa từng nghĩ những người lái mô tô là ngầu. Đối với tôi, điều đó rất nguy hiểm. Nhưng thật lạ, cái lúc tôi nhìn thấy thằng Forth cưỡi chiếc xe của nó phóng đi, tôi thấy nó chính là người ngầu nhất trên thế giới này.
**********
Truyện được dịch từ bản gốc tiếng Anh với tên "Engineering Moon & Crazy Doctor" của tác giả ChervaChenesEklat Nếu muốn REUP yêu cầu nói trước với tui và phải Credit ChervaChenesEklat là tác giả.
|
3.BÁC SĨ MAN RỢ Lời kể của Beam.
Trong những ngày gần đây, trong đầu của tôi luôn chỉ có một ý niệm, một nghĩ mà tôi muốn hét lớn lên cho tất cả mọi người cùng biết...
Tôi muốn bỏ cuộc!!!!!
Tại sao mấy môn học này cứ như muốn tra tấn chúng tôi vậy??? Chúng tôi còn đang học năm nhất mà!!! Năm nhất đó!! Nhưng theo những gì tôi nghĩ, giống như mấy giảng viên kia đang cố nhồi nhét cho chúng tôi kiến thức của năm 4 vậy. Chúng tôi còn có bài kiểm tra mỗi tuần, bài tập về nhà, và cả bài tập phòng thí nghiệm nữa....
Tôi có thể bóp cổ thằng Pha vì đã bắt tôi phải theo nó tới cái địa ngục này không?? Nó phù hợp khi tới đây là bởi vì nó cực kì GIỎIIIIII
Nhưng mà lúc này, tất cả những sự chịu đựng và tra tấn này nên được quên đi nhỉ?? Kể cả những khoa khác trong trường cũng đều dừng việc họ đang làm lại. Đương nhiên, bởi hôm nay là một ngày trọng đại. Ngày sẽ diễn ra sự kiện mà mọi người luôn mong chờ.
Cuộc thi Trăng và Sao.
Yeah!! Một ngày tuyệt vời để giải tỏa bản thân khỏi áp lực... Cho những người như tôi. Nhưng không phải là cho Trăng và Sao của các khoa đâu nhé.
Thằng Pha nói với chúng tôi rằng nó phải tới nơi họp mặt từ lúc 4h sáng cho buổi tập luyện và tổng kết cuối cùng. May là thằng Pha cũng biết rằng lúc đó còn quá sớm nên không kéo tôi và Kit theo (may là nó còn nghĩ được như vậy đó!!) Nhưng tôi và Kit vẫn đến sớm để cổ vũ nó cùng Pring (Nàng Sao xinh đẹp của khoa chúng tôi. Tôi đã thử tán cô nàng đó nhưng cô ấy chẳng đổ gì cả, có vẻ như cô ấy thích thằng Pha, đương nhiên rồi!!)
Chúng tôi tới đứng sau sân khấu nhìn xung quanh bởi người hỗ trợ cũng chẳng có vẻ quan tâm gì cả. Hay họ nghĩ chúng tôi cũng tham gia cuộc thi này?? (Haha!!)
Chúng tôi ra đây bởi muốn biết liệu có nàng Sao nào đánh nhau vì thằng Pha nữa hay không. Các bạn không biết đâu, vào tuần trước, có hai cô nàng đã cố gắng giành lấy sự chú ý của thằng Pha đến cuối cùng hai cô ấy cãi nhau to luôn. Đến khi có 5 nhân viên phải vào can ngăn thì chuyện đó mới dừng lại. Đáng ra tôi và thằng Kit phải lo lắng vì chuyện này chứ nhưng lúc đó chúng tôi lại thấy cực kì vui luôn (Có vẻ giống bạn xấu nhỉ?? Haha) Sau đó, hai cô nàng kia cũng bị loại luôn ra khỏi cuộc thi.
Chúng tôi tìm thấy thằng Pha đang ngồi trong một góc. Nó đã trang điểm và làm mấy thứ linh tinh khác xong xuôi rồi. Tôi nghĩ, nó hẳn là phải lo lắng vì cuộc thi này nhiều lắm, nhưng không, nghe thật chán khi phải nói rằng lúc tôi tiến gần định chạm vào nó thì lại nghe thấy tiếng ngáy nhè nhẹ.
Chắc tham gia cuộc thi này mệt lắm nhỉ??
"Vậy là nó chẳng lo lắng gì cho cuộc thi này hả mày??" Tôi hoài nghi quay sang hỏi Kit.
"Vậy càng tốt không phải sao?? Ít nhất, chẳng cần phải lo lắng cho nó làm gì cả."
Tôi cười ngoác tới tận mang tai khi một ý tưởng điên rồ bỗng xuất hiện trong đầu. Tôi lấy chiếc iPhone ra chụp vài tấm tự sướng với nó.
"Này!! Mày phát điên gì đấy??" Thằng Kit đánh tôi.
Nhưng chỉ một lúc sau, thằng Kit cũng nhảy vào chụp cùng với tôi luôn. Giơ hai ngón tay thành hình chữ V, nó cười chụp ảnh ngon lành. Thấy chưa?? Nó cũng thích chụp ảnh mà cứ thích giả bộ thôi.
Tôi chuyển qua chế độ quay video, chúng tôi thoải mái tạo dáng như đang mở tiệc vậy, cho tới khi thằng Forth tiến tới phá đám.
"Chơi vui nhỉ??" Forth cười nói.
Tôi để ngón tay lên miệng ra hiệu nó cho giữ im lặng và kéo nó vào chơi cùng chúng tôi luôn. Nó chỉ biết cười và lắc nhẹ đầu như không thể tin được chúng tôi lại điên điên khùng khùng đến vậy.
Thằng Forth đành phải theo vào nhóm chơi cùng chúng tôi luôn.
Đột nhiên, thằng Pha mở mắt, ba người chúng tôi ngay lập tức quay sang hướng khác, giả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
"Ah, Pha!! Mày tỉnh rồi đó hả??" Tôi giả vờ ngạc nhiên.
"Chúng mày đang làm cái trò gì đó hả??" Thằng đó lười biếng hỏi khi nó vươn vai và ngồi thẳng lưng lên.
"Cổ vũ mày mà, đúng không, Kit??"
"Đúng rồi. Bạn tao đi thi mà, tao phải ở đây cổ vũ mày thật nồng nhiệt chứ!!" Kit nó chưa thể ngừng cười nhếch miệng sau vụ lúc nãy đâu.
Thằng Pha nhìn chúng tôi chán chường. Có vẻ như nó biết chúng tôi vừa làm gì rồi nhỉ. Ờm, thực ra là chúng tôi vẫn luôn làm như vậy mỗi khi nó ngủ. Nó là đứa cực ham ngủ luôn. Chợt, nó nhận ra thằng Forth cũng ở cạnh chúng tôi.
"Này, Forth, sắp bắt đầu chưa??"
Forth phải ho mấy tiếng để tránh cười lớn vì những gì chúng tôi mới làm. Cũng may, thằng Forth là người kín miệng, chắc nó sẽ không nói chuyện đó ra đâu.
"Chưa đâu. Chúng ta vẫn còn khoảng hai tiếng nữa trước khi cuộc thi bắt đầu" Forth trả lời.
Pha gật đầu rồi nhìn về phía chúng tôi. Tôi thật không thích cái cách nó nhìn tôi như vậy chút nào cả.
"Đi mua nước với mấy thứ đồ ăn vặt về đây" Nó yêu cầu.
Biết ngay là mọi chuyện sẽ thành thế này mà!!!
"Tao vẫn luôn thắc mắc tụi tao là bạn hay là người hầu của mày vậy??" Kit cằn nhằn còn tôi thì ngay lập tức gật đầu tán thành những gì nó nói.
Nhưng, đó chỉ là câu đùa cửa miệng của chúng tôi thôi. Chúng tôi luôn biết rằng chúng tôi là bạn rất thân từ lâu rồi. Thằng Pha chỉ là thích yêu cầu chúng tôi vòng vòng như vậy và đó là lý do chúng tôi gọi nó là 'boss'. Dù sao thì, nó cũng luôn ở đó mỗi khi chúng tôi cần một người để chép bài tập về nhà cùng với lúc chúng tôi gặp rắc rối.
Tôi còn nhớ lúc tôi còn học Trung học, có người đã bắt nạt thằng Kit vì nó quá lùn và đáng yêu khi ở độ tuổi đó. Rồi ngày hôm sau, tôi nghe được tin rằng thằng đó đã nhập viện với khuôn mặt gớm ghiếc như vừa bị chó tha lê lết dưới mặt đất.
Ừ, các bạn nghĩ không sai đâu. Thằng Pha đã làm điều đó đấy.
Pha là thằng rất coi trọng bạn bè và nó ghét nhìn thấy cảnh bạn nó bị coi thường như vậy. Cho nên, một chút yêu cầu mà nó làm vậy thì có thấm vào đâu chứ?? Bởi vì, dù sao nó cũng chẳng thể ra ngoài do cái cuộc thi này.
"Forth, mày có muốn ăn chút gì không???" Tôi hỏi.
Nó suy nghĩ một lúc và rồi...
"Tao nghĩ là tao ổn, mày chỉ cần mua snack về cho Pha thôi. Tao nghĩ là nó đã đói lắm rồi đấy."
Tôi nhún vai sau đó đuổi theo sau Kit.
"Thằng Forth có vẻ chu đáo nhỉ??" Kit lầm bẩm khi tôi đuổi kịp theo nó.
"Huh?? À ừ" Tôi gật đầu.
"Thằng đó nhìn có vẻ sống xa cách người khác nhưng hoá ra lại rất thân thiện. Nó thậm chí còn tham gia vào việc trêu thằng Pha lúc này thay vì đánh thức Pha dậy. Thật tốt nếu như nó trở thành bạn của chúng ta"
Tôi liếc mắt sang chăm chú nghiên cứu vẻ mặt của Kit.
"Cái gì???" Kit trợn tròn mắt nhìn hành động kì lạ tôi đang làm.
"Nói thật đi Kit, mày thích thằng Forth, có đúng không???" Tôi cố ý trêu đùa.
Đôi mắt nó mở to như muốn rớt con ngươi ra ngoài luôn. "Mày điên hả thằng kia??? Tao không thích con trai. Tao thích phụ nữ ngực bự cơ".
"Thiệt saoooo???"
"Chết tiệt, thằng Beam này. Sáng nay ra khỏi nhà mày quên uống thuốc hay sao mà phát điên thế hả???"
Kit bước đi nhanh hơn còn tôi thì cứ thế đuổi theo nó mà chọc. Nhìn nó cực đáng yêu lúc bối rối như vậy luôn.
"KitKat của chúng ta biết yêu rồi nè!!!"
Nó cố gắng đạp tôi luôn "Thằng quần Beam, đừng có gọi tao như thế!!!"
"Kitty KitKat!!!"
Chúng tôi đến được căn tin mà vẫn cứ trêu đùa nhau tới như vậy.
**********
Hai tiếng sau, cuộc thi cuối cùng cũng chịu bắt đầu.
Tôi rất vui vẻ ngồi xem chương trình diễn ra, được nhìn những cô gái xinh đẹp từ các khoa khác nhau biểu diễn cơ mà. Tôi không thể đếm được có bao nhiêu cô gái đã trao đổi số điện thoại với tôi rồi. Chắc sau ngày hôm nay, bộ nhớ điện thoại sẽ đầy vì lưu quá nhiều số của các cô gái mất thôi. Aizza, liệu còn cuộc thi nào trong năm nay nữa không nhỉ??? Muốn biết quá đê!!!
Nói vậy thôi chứ tôi cũng chẳng quan tâm tới cuộc thi lắm đâu. Tôi đang cực kì bận nhắn tin với các cô gái của tôi. Nếu không phải là thằng Pha còn chưa biểu diễn tài năng cá nhân thì chắc là tôi đã đi về từ lâu rồi.
Pha biểu diễn khả năng rê bóng của nó. Tôi biết, nó rất giỏi làm việc này. Tai tôi đã suýt điếc khi phải nghe tiếng các cô gái từ nhiều hướng khác nhau hét lên khi nhìn thằng Pha biểu diễn. Vậy là giải thưởng "Popular" đã được quyết định rồi. Không cần nghĩ ngợi cũng biết giải "Nổi tiếng nhất" sẽ thuộc về thằng Pha chắc rồi.
Thế là xong, giờ thì quay lại nói nhiệm vụ nói chuyện với các cô gái thôi.
Nhưng âm thanh của tiếng gảy đàn đã kéo ánh mắt tôi về lại với sân khấu. Tôi thấy thằng Forth đang đứng giữa sân khấu với cây đàn guitar trên tay. Vậy ra đây sẽ là phần trình diễn tài năng của nó. Forth gõ vài tiếng lên thân cây guitar mở đầu bài và bắt đầu mở miệng hát những ca từ đầu tiên.
Anh muốn mỉm cười với em như thế
Dù rằng em sẽ không thể biết được nó có ý nghĩa đến nhường nào đâu
Anh muốn đứng, được đứng gần cạnh bên em như thế
Như vậy thôi đã khiến anh có những mơ mộng hão huyền rồi.
Những cô gái đang đứng cạnh tôi đều thở dài khi nghe thấy giọng ca quyến rũ đó. Tôi cũng thở dài luôn. Tại sao một cái thằng bộ dạng giống kẻ cướp lại có thể sở hữu giọng hát hay tới như vậy chứ?? Nó giống một thằng phù hợp với việc đánh nhau, cãi lộn hơn là hát.
Sẽ chẳng có lý do gì anh có thể trả lời
Sẽ chẳng có lý do nào để anh nói ra hết những điều cất giấu trong trái tim này đâu.
Forth nhắm mắt lại và hát phần điệp khúc. Ồ... Có vẻ như bài hát này là để dành tặng cho một người nào đó vô cùng đặc biệt chăng.
Bởi vì dù em không biết, anh vẫn sẽ ở đây bên cạnh em
Bí mật ngắm nhìn mỗi khi em không để ý, điều đó sẽ không làm phiền em đâu
Nếu em không biết, anh chỉ có thể tiếp tục mơ giữa ban ngày
Chỉ thế thôi đã là đủ rồi, anh sẽ ở bên cạnh làm một người thầm lặng mà yêu em.
"Em có thể yêu chị đây, em Forth" Một người nào đó trong số khán giả hét lớn.
Cái quái gì??? Các cô gái đang phát điên vì thằng Forth rồi.
Forth mở mắt ra và cười thật tươi với mọi người. Các cô gái lại càng hét lớn hơn.
"Chắc nó sẽ lấy được giải Popular" Kit thì thầm với tôi.
"Không chắc nữa. Tao thấy thằng Pha nổi tiếng hơn chứ"
Nhưng nếu như nó cứ làm các cô gái chết ngất đi thế này thì khả năng nhận giải cũng cao lắm chứ...
... Kể cả là giải thưởng "Trăng của Trường"
Khoan đã, sao cứ có cảm giác như mắt nó đang tìm kiếm ai đó vậy. Đương nhiên rồi, chắc chắn bài hát vừa rồi là để dành tặng cho một ai đó mà...
... Cho tới khi, mắt nó tìm tới tôi.
Anh sẽ nhìn về phía em, nhìn vào đôi mắt em mỗi ngày
Cảm giác của anh bây giờ đâu có quan trọng chứ
Vì anh chỉ muốn tiếp tục ở bên em như này thôi
Bởi nếu anh chỉ giữ lại tiếng yêu trong lòng này, chắc anh sẽ được ở mãi bên em.
Kit đột nhiên đập mạnh vào đầu tôi.
WTF???
"Forth hát bài này tặng mày à??" Kit hỏi.
"Sao?? Ghen hả???"
Tôi chỉ có thể nói được như thế để che dấu sự bối rối trong lòng tôi thôi. Cái cảm giác xấu hổ khi cảm thấy người thằng Forth đang nhìn là tôi.
Cái quái gì vậy???
Lần này tới lượt thằng Kit quan sát tỉ mỉ biểu cảm của tôi.
"Mày nói rằng tao thích thằng Forth nhưng thực ra mày lại dấu diếm bọn tao vụ mày đang hẹn hò với nó."
Tại sao chuyện này lại diễn ra chứ hả??? Chỉ vì thằng Forth nhìn tao khi nó hát mấy cái lời đó?? Này này, nó nhìn về phía này thì chắc gì nó đang nhìn tao?? Có thể là nó nhìn về cô gái đang đứng đằng sau tao thì sao??? Cái cô gái mà liên tục gào thét vì thằng Forth đó.
"Thôi nào Kit, thừa nhận là mày đang ghen đi. Chỉ cần nói là mày ghen thôi, tao sẵn sàng đi thổ lộ hộ mày luôn này." Tôi thậm chí còn nháy mắt cố tình trêu người nó nữa.
Đừng hỏi tại sao tôi làm vậy. Đang xấu hổ tới chết vì bị nó trêu như thế đây. Cái quái gì vừa diễn ra vậy chứ???
Nhưng tôi đâu để mình lép vế. Trên phương diện ghẹo gan, chẳng ai vượt qua tôi được đâu.
Thằng Kit đảo mắt một vòng rồi quay lại chú ý về con người đang chuẩn bị kết thúc phần biểu diễn trên sân khấu kia. Kit biết, nó chẳng bao giờ thắng được tôi trong việc đấu võ mồm đâu.
Tôi thấy nó im im thì cũng quay lại nhìn về phía sân khấu luôn. Đúng lúc nhìn thấy thằng Forth cười tươi rói và nháy mắt.
Tôi suýt làm rớt luôn cả chiếc điện thoại đang cầm trên tay.
**********
Truyện được dịch từ bản gốc tiếng Anh có tên là "Engineering Moon & the Crazy Doctor" của tác giả ChervaChenesEklat Nếu muốn REUP truyện yêu cầu nói với tui trước và khi REUP phải Credit ChervaChenesEklat là tác giả
|