Cac bạn nào cmt quảng cáo link web khác trong này là ad block nick hết nhé. Nên tôn trọng nhà người khác nha
|
Ông Hải nghịch ngu thế. Chín trứng lẫn chim người ta rồi. Kekeke. Nhưng thế mới oách nha. Dám bắt nạt vk iu
|
New chapter đi
|
Hóng ~ ing hóng ~ing hóng ~ ing
|
Chương 42: Lại không phải đùa giởn.
Edit: Baotri1998
Buổi tối, Cố Hải đang ngân nga một giai điệu chuẩn bị cho ‘vợ yêu’ một bữa ăn khuya, bất chợt nghe được tiếng chuông cửa, trong lòng hơi kinh ngạc, đưa đầu hướng ra ngoài xem, kết quả thấy hình bóng Bạch Lạc Nhân tiêu sái đẹp trai đứng đó .
"Tại sao cậu chạy ra ngoài?"
Cố Hải ngậm tàn thuốc, vui đùa với con dao, hình dáng rất ươn bướng .
Bạch Lạc Nhân dựa ở cửa, giận mà không giận nhìn chằm chằm Cố Hải.
"Lão Chu không phải do cậu mà đến bệnh viện?"
Cố Hải liếc nhìn về phía Bạch Lạc Nhân một cái, miệng nhếch lên quang co nói, "Ây dô? Tự mình bước lên cửa máy bay tôi có liên quan gì?"
Bạch Lạc Nhân anh tuấn lông mi mạnh mẽ nhiếu lại, "Thì ra đúng là cậu! !"
Cố Hải nghe được một bộ giọng điệu Bạch Lạc Nhân Tới, nụ cười trên mặt tắt đi, nhanh chóng dập tắt điếu thuốc, đem món ăn đổ vào mâm , thử châm chích mấy miếng, thanh âm vẫn còn quanh quẩn bên tai.
"Cậu thật sự hơi quá rồi ?" Bạch Lạc Nhân tiến đến Cố Hải trước.
Cố Hải sau lưng Bạch Lạc Nhân rửa tay, đột nhiên xoay người, nước lau tay tất cả tập trung vào mặt Bạch Lạc Nhân.
"So với ngày trước sáng bóng hơn nhiều." Cố Hải vẽ mặt không tích cực.
Bạch Lạc Nhân cay đắng bị tay hắn phá hại .
Cố Hải thử nếm vị, tức khắc hỏi lại, "Cậu còn đau lòng cho ông ta?"
Bạch Lạc Nhân chán nản, "Đó không phải là đau lòng, trong lòng tôi không nhẫn tâm được sao? Ông ta mặc dù đối gây khó dể với Tôi một chút, nhưng đó là phương diện huấn luyện cho các binh lính, tình cảm cá nhân không liên quan đến. Ông ta ngày càng đối với tôi nghiêm khắc, càng chứng minh ông ấy coi trọng tôi, nói trắng ra là ông ta vì tốt cho tôi nên mới có làm vậy."
"Ông ta vì muốn tốt cho cậu?" Cố Hải hừ lạnh một tiếng, "Ông ta là xem cậu thành một công cụ! Công cụ hiểu không? Giống như cậu đối với chiến đấu cơ vậy. Trăm phương nghìn kế mà đề cao năng lực của cậu , để phục vụ vào mục đích của ông ta tốt hơn! Và tình cảm cá nhân căn bản không quan hệ!"
Bạch Lạc Nhân ngữ khí chậm chậm, "Nhưng gián tiếp tạo nên thành tựu của tôi không phải sao?"
"Nắm chặt dương vật của cậu là có thể đạt được thành tựu à?" Cố Hải cười đến châm chọc, "Vậy thì thật là tốt, Tôi đem dương vật của ông ta tới vụ ‘ném bom tinh ranh’, nói không chừng lại xẩy ra chuyện…. từ giáo viên trưởng biến thành quân trưởng!"
Bạch Lạc Nhân mắt lộ ra kinh sắc, "Cái gì? Cậu... ! !"
"Nhìn cậu lo lắng kìa!" Cố Hải lại bắt đầu ăn dấm chua, "Ông ta cho cậu quyền lợi gì ? Để cậu quan tâm như vậy !"
Bạch Lạc Nhân giận đến đứng đó đấm vào bụng dưới Cố Hải, "Đúng a! Cậu quá độc ác ! Chu Lăng Vân Không phải là đèn tiết kiệm nhiên liệu*! Cậu phải thật đem ông ấy chỉnh đốn như vậy, ông ta tuyệt đối sẽ không để cậu sống yên ổn."
(tiết kiệm nhiên liệu*: muốn làm gì làm theo mình như thế)
Cố Hải vỗ vỗ đỉnh đầu Bạch Lạc Nhân, "Vậy hãy để cho sư trưởng cậu phóng ngựa đến đối mặt với tôi!"
Bạch Lạc Nhân còn đứng yên tại chỗ, Cố Hải đã bưng cơm nước đến phòng ăn.
Bạch Lạc Nhân đi theo vào trong, vừa muốn ngồi xuống cùng nhau ăn, chợt nghe người đối diện nghi hoặc nói: "Ở đây không chào đón 'Bạch lang sói', mời chỗ khác ăn!"
Bạch Lạc Nhân bị làm cho tức giận đến không thể coi thường, con mẹ nó cậu không cho tôi ăn, tôi vẫn cứ ăn! Thật vất vả từ việc lão Chu rồi cấp tốc mong muốn chạy đến đây, cuối cùng mới có thể len lén hít thở không khí, cậu nha còn không cho tôi ăn .
"Hắc hắc hắc! Có chút tự giác đây mà! Lúc nói chuyện khủy tay còn thụt ra, lúc ăn cơm cậu thu lại cái mặt nghiêm ra của cậu đi! Đem chiếc đũa bỏ xuống, Ai cho cậu gắp? ..."
Bạch Lạc Nhân thừa dịp Cố Hải sặc sụa tức thì cướp thức ăn ngon.
Cố Hải đi vào nhà bếp rừa bát, Bạch Lạc Nhân ở phòng khách rãnh rỗi buồn chán, lại bắt đầu đùa nghịch với con lật đật . Cố Hải nghe được ‘con trai’ hắn kêu to, đưa đầu hướng ra ngoài liếc một cái, vừa vặn thấy Bạch Lạc Nhân toét miệng cười hạnh phúc, vẻ mặt ngây thơ dáng dấp đặc biệt rung động tâm can, Trái tim Cố hải liền mềm thành một khối bông.
|