Thế Thân (Kenzy Lisa)
|
|
Chương 25: Khóc Dư Huy im lặng nằm trên giường, nhìn an tường như đang ngủ, nhưng thực tế nếu nhìn kỹ sẽ thấy lông mi có chút run rẩy. -"Anh à" Diệu Vy lên tiếng. -"..." Dư Huy cắn răng, suýt chút nữa đã theo thói quen "uh", anh im lặng không trả lời. -" Mau mở mắt ăn chút gì đi anh?" Diệu Vy lay nhẹ tay anh gọi lại một lần. ~im lặng~ Diệu Vy nhìn bàn tay có chút không tự nhiên giật giật ngón trỏ của anh trong lòng bàn tay mình có chút bất đắc dĩ. Gỉa vờ ngủ? -" Tôi đếm một đến ba, nếu anh không tỉnh, vậy tiếp tục truyền dinh dưỡng tốt lắm." Diệu Vy biết anh đã tỉnh, liền nói. ~im lặng~ Diệu Vy buồn bã, vẫn không được sao? Cứ thế này anh sẽ không chịu nổi mất. Cô phải làm sao để anh ăn đây? Một giọt nước mắt nóng hổi rơi vào mu bàn tay Dư Huy trong lòng bàn tay Diệu Vy làm bỏng rát trái tim anh. Cô khóc? Bàn tay Dư Huy không tự chủ nắm lại tay Diệu Vy. -"Anh à.." Diệu Vy kinh hỉ, nắm chặt tay anh hơn. -"..." Dư Huy không nói gì, nhẹ thả tay Diệu Vy ra, xoay người, mở mắt. Một đôi mắt tĩnh mịch, không chút ánh sáng. Diệu Vy cắn môi không cho tiếng khóc thành lời. -"tôi ăn" Dư Huy khô khan nói như vậy. -" vâng, anh chờ một lát" Diệu Vy gạt nước mắt, đứng lên bê bát cháo trở lại giường. Cô cẩn thận tỉ mỉ múc một thìa, thổi nhẹ, sau đó chìa ra trước môi Dư Huy. Dư Huy chần chừ một chút rồi há miệng. Mùi cháo cải lập tức tràn ngập cả khoang miệng. Dư Huy mặt không biểu cảm nhưng trong lòng lại âm thầm rơi lệ, gật đầu. Cháo "Sơ Nhi" nấu thật là ngon!!! Cứ như vậy, một người đút, một người ngoan ngoãn ăn, khung cảnh ngược lại rất hoà hợp. ------------------------------ Dư Huy nằm trên giường, vẫn ngây ra nhìn trần nhà, kì thật suy nghĩ đã bay xa tận đâu. Diệu Vy thu dọn bát muỗng đã đi ra khỏi phòng. Hiện giờ chỉ còn mình anh. Nói thật trong lòng anh không hận cũng không trách Sơ Nhi. Bởi vì đời ai học hết chữ ngờ, tai nạn đó là một bất ngờ, không ai mong muốn. Anh chỉ vô cùng đau khổ vì cô ấy lừa dối anh, lừa dối tình cảm của hai đứa. Là anh không tốt? không đủ thương yêu chiều chuộng cô? vẫn là lí do nào khác khiến cô ngã vào vòng tay người khác? Lúc đó.. Khi phát hiện mình không còn khả năng nhìn thấy, anh là thật kích động, cũng có tuyệt vọng, nhưng anh lại kỳ lạ không hận cô- kẻ gián tiếp gây ra tình trạng thê thảm của anh hiện giờ. Nhưng anh lại không thể tha thứ cho cô... Hoặc nói.. Cô cũng không cần sự tha thứ đó.. Nói chia tay xong anh liền hối hận. Đó là cô gái lần đầu tiên đi vào trái tim anh, kể từ lúc anh cứu anh nơi bờ hồ kia. Cho dù sau này cô thay đổi, cô vẫn luôn giữ vị trí trong lòng anh. Nghe tiếng khóc cùng tiếng bước chân xa dần của Sơ Nhi, anh mới phát hiện mình đã lệ rơi đầy mặt. Trong lòng cứ như đè nặng một tảng đá, không muốn ăn gì, không muốn suy nghĩ, thậm chí anh có cảm giác cứ như vậy chết đi cũng tốt.. Sau đó.. Cô lần nữa quay lại.. Lúc nghe được giọng cô, mặc dù so với lúc trước thêm một phần mạnh mẽ dứt khoát, nhưng đó là giọng cô.. Anh không thể sai được. Cô nói.. Cô muốn ở bên anh. Chăm sóc cho anh.. . . Được không? Em sẽ ở lại bên anh sao? Hay... Sẽ vì anh trở nên vô dụng.. mà dần dần xa cách? Sơ Nhi.....
|
Chương 26 : Mỗi Người Một Tâm Trạng Dư Huy vừa tỉnh giấc liền cảm giác được có người ngồi bên cạnh mình. Mùi nhựa Thông thoang thoảng. Sơ Nhi? Anh trở mình, mở mắt nhìn vào vị trí trước mặt. Mặc dù trước mắt không thay đổi vẫn là một màu đen u ám, nhưng anh vẫn cảm nhận được. Anh biết cô ngồi đó nhìn anh. -"Anh tỉnh rồi à" Diệu Vy nâng đầu giường lên cao, lại dịu dàng dịch gối giúp anh. -"..." Dư Huy không trả lời. Diệu Vy cũng biết anh sẽ không trả lời. Im lặng là hình thức ở chung hiện tại của hai người, anh không muốn nói, cô sẽ không ép, được ở cạnh anh như thế này cô đã thoả mãn rồi. Chuẩn bị tốt cho Dư Huy, Diệu Vy đứng dậy, bê chậu nước ấm đến gần anh. Đưa tay bắt đầu cởi áo. Bàn tay cô mềm mềm, mát lạnh chạm lên da thịt anh ấm nóng khiến cả hai cùng giật mình. Gương mặt cả hai không tiền đồ đỏ bừng. Dư Huy bởi vì gương mặt cố trang lãnh đạm nên Diệu Vy nhìn không ra, mà Diệu Vy gương mặt toàn bộ nóng ran, cũng may Dư Huy không nhìn thấy được, Sau khi bình tĩnh lại, Dư Huy trong lòng đột nhiên nổi hoả. Động tác cô cởi áo rất thuần thục, cô.. cùng nam nhân kia? -"buông ra, đừng chạm đôi tay dơ bẩn đó vào tôi" Dư Huy nâng tay trái, dùng sức gạt bỏ tay Diệu Vy ra khỏi lồng ngực mình. Trái tim đau đớn dữ dội. Diệu Vy sững sờ.. Dơ..bẩn..?! Cô cúi nhìn bàn tay mình, mười đầu ngón tay vì luyện tập vẽ tranh hàng ngày mà dính nhựa thông loang lổ, xấu xí.. Cô chợt nhớ đến bàn tay xinh đẹp của Sơ Nhi... A... Thế thân thì vẫn chỉ là thế thân a.. Haha.. Diệu Vy cúi đầu.. Dư Huy nghe căn phòng chợt chìm vào yên lặng có chút ảo não mình nói nhảm.. Nhưng lời đã nói ra như bát nước đổ đi, làm sao rút lại được.. -"Em đi rửa tay" Diệu Vy giọng rất nhẹ nói như vậy, sau đó đứng lên. -"có rửa cũng không thay đổi việc cô đã chạm vào cơ thể người đàn ông khác." Dư Huy lên tiếng, giọng châm chọc.. Rửa sao? Cả đời rửa... cũng không sạch.. Diệu Vy nghe anh nói sửng sốt, sau đó xoay người ngồi xuống cạnh anh. -"Em chỉ chạm vào anh, anh là duy nhất..." cô nói như thủ thỉ vào tai anh, như tâm sự cõi lòng, hoặc nói cô ám cách bày tỏ.. -"Vậy lần trước cô để người kia hôn cô lại là chuyện gì?" Dư Huy nhịn không được hỏi. -"..." Diệu Vy im lặng không trả lời. Cô thấm ướt rồi lại vắt khô bắt đầu thay anh lau người, động tác mềm nhẹ. Bởi vì vết thương của anh rất nhiều, đa số là vết thương hở, một số tuy đã lành nhưng rất nhiều còn chảy máu kết vảy, không thể tắm được. Cho nên cô lau người cho anh. Cô không biết sự im lặng của cô lại khiến Dư Huy tâm chìm xuống đáy cốc.. Cô chấp nhận sao? Mối quan hệ cùng người đàn ông đó? Anh mím môi, nhắm lại đôi mắt.. Sơ Nhi.. Em làm tôi hết lần này đến lần khác thất vọng về em. Trong phòng bệnh, không khí chìm xuống, mỗi người trầm mặc mang một tâm trạng khác nhau.
|
Chương 27 : Theo Đuổi Căn tin bệnh viện. Diệu Vy im lặng đứng xếp hàng chờ đến lượt mình nhận thức ăn. Cô không biết có một đôi mắt nóng cháy đang nhìn mình. Sở Lộ Dã ngồi tại bàn chờ hứng thú nhìn cô gái đang yên tĩnh đứng gần đó. Xung quanh cô tản ra khí tức u buồn tĩnh lặng. Hắn đã cho người điều tra kỹ, kết quả cũng khiến hắn thật không ngờ, bởi vì người mà cô đang chăm sóc ngày đêm lại chính là Dư Huy đối thủ của hắn. Mặc dù hiện tại Dư thị vẫn nằm trong tay Dư Kiệt (ba của Dư Huy) nhưng gần như là do Dư Huy lèo lái. Có lẽ Dư Kiệt đang đợi thời cơ chín mùi cho con trai ra mắt. Kết quả.. Haha.. Hiện tại, thông tin về việc giám đốc trẻ tuổi Dư Huy nằm viện đã rò rỉ và phát tán trong giới kinh doanh. Cổ phiếu Dư thị đã bắt đầu lung lay. Lão già Dư Kiệt kia lại là "hàng hết hạn sử dụng". Hiện tại không có Dư thị chèn ép một đầu, Sở thị đang lên như diều gặp gió. Sở Lộ Dã xoa xoa cằm. Nếu hắn dùng thân phận Sở tổng tài Sở thị công khai theo đuổi cô nàng kia.. Hắn đưa đôi mắt nhìn về phía cô gái đang trầm tĩnh đứng đó lộ ra một nụ cười quái dị. Sơ Nhi a Sơ Nhi.. Cô sẽ chọn ai? Hoàng tử và kẻ mù? . . Bốn ngày sau. Diệu Vy nhìn bó hoa hồng lớn trên bàn trong phòng bệnh rất là bất đắc dĩ. Lại nữa rồi. Cô đặt thuốc đã đổi lên bàn, không thương tiếc cho nó vào sọt rác. Gần đây, mỗi ngày việc đầu tiên khi bước vào bệnh viện cô làm là bỏ một bó hoa vào sọt rác. Nhớ lại chuyện năm ngày trước đó Diệu Vy rất là đau đầu. --------------------phân cách tuyến năm ngày trước------------------------------ Khi Diệu Vy nhận xong phần cơm của mình đang lững thững tìm nơi ngồi ăn thì đột nhiện nam nhân này xuất hiện. -"Tôi thích em, có thể chấp nhận tôi trở thành hậu phương che nắng che mưa cho em sau này được không?" hắn đã nói với cô như vậy. -"tôi có quen anh sao?" Diệu Vy trả lời, không mặn không nhạt. -"chúng ta chỉ gặp nhau một lần, nhưng tôi đã luôn dõi theo em sau đó, hãy cho tôi một cơ hội, được không?" Sở Lộ Dã thâm tình nhìn Diệu Vy. -"Nếu anh đã điều tra tôi, vậy hẳn anh phải biết tôi đã có..người yêu đi?" Diệu Vy bình tĩnh nhìn Sở Lộ Dã. -"tôi biết, nhưng không sao cả, chỉ cần em đồng ý tôi sẽ "đập chậu cướp hoa". Sở Lộ Dã tà tứ cười. -"Cảm ơn, khó quá bỏ qua đi anh. Trái tim của tôi mãi mãi sẽ dành cho duy nhất một người, vĩnh viễn không thay đổi" Diệu Vy nói câu này, liền nhìn về phía phòng bệnh của Dư Huy, trong mắt thuỷ chung là sự kiên định. Sở Lộ Dã nhìn vẻ mặt này của cô có chút thất thần. Đợi đến khi hắn bình tĩnh trở lại thì Diệu Vy đã vòng qua hắn đi về hướng khác. Sở Lộ Dã hướng cô gào to. -"Tôi thích em, tôi sẽ không bỏ cuộc" Đúng vậy, tôi bắt đầu cảm thấy em khá thú vị rồi đấy. Vĩnh viễn không yêu ai ngoài anh ta sao? Tôi là Sở Lộ Dã, chưa từng có thứ gì tôi muốn mà không có được cả, kể cả em.. Sơ Nhi.
|
Chương 28 : Hiểu Lầm Nối Tiếp Hiểu Lầm Nam nhân kia thật là dai dẳng, cô đã nói rất rõ ràng, cô đã thương người khác nhưng hắn thật cố chấp. Nói cái gì mà tấm lòng của tôi, mong em nhận lấy, sau đó mỗi ngày đều đều gửi đến một bó hoa? Anh ta có nghĩ đến chuyện này sẽ gây phiền phức cho cô? Nói nhẹ có nặng có, cái gì cũng nói rồi, nhưng anh ta không quan tâm vẫn tiếp tục làm theo ý mình. Cô ghét nhất là kiểu nam nhân độc quyền như vậy. Chỉ nghĩ cho bản thân mình. Người như vậy không nên yêu, bởi vì hắn sẽ chẳng yêu ai ngoài bản thân hắn. Diệu Vy cũng lười để ý, anh ta thích thì làm, cô chịu khó bỏ vào giỏ rác mỗi ngày cũng được. Cô thu dọn đồ trong phòng, quét sơ một lượt, sau đó bê chậu nước ấm thay Dư Huy rửa vết thương. Có lẽ hai người ở chung đã được một thời gian, cho nên gần đây Dư Huy thái độ đã giãn ra một chút với cô.. Ví dụ sẽ phối hợp tay chân cho cô thay đồ... Thành thạo thoát đi lớp áo, Diệu Vy hài lòng nhìn các vết thương trên người Dư Huy. Hầu hết các vết thương đã bắt đầu kéo vảy lên da non, các vết trầy xước trên mặt cũng đã dần phai nhạt chỉ để lại vài dấu chấm đỏ. Quả nhiên thuốc tốt. Vốn dĩ loại thuốc này chỉ cần thoa hai lần một ngày kết hợp xoa bóp để cơ chân hồi phục. Diệu Vy biến thành bốn lần mỗi ngày. Cô lại đi học một lớp bấm huyệt cơ bản để massage cho anh. Nhờ đó vết thương mới có thể lành lại nhanh và chân của anh cũng có thể nhẹ nhàng cử động được đi? Cô vui vẻ, nhịn không được khẽ cười. Thật tốt, anh đang bình phục nhanh chóng. Dư Huy nghe giọng cô cười không rõ nguyên nhân có chút bốc hoả. Anh không biết Diệu Vy cười vì mình khoẻ lên. Mà nghĩ là cô cười vì có kẻ tình si theo đuổi cô, mỗi ngày tặng hoa cho cô như vậy. Trong lòng không rõ tư vị. Chỉ cảm thấy ê ẩm và chua chát. Cô sẽ đồng ý theo đuổi của người kia sao? Nghe nói người kia rất đẹp trai? Hệt như hoàng tử? Vô cùng si tình cùng Sơ Nhi? Cả bệnh viện đều đang bàn tán to nhỏ chuyện này. Ngay cả anh cả ngày trong phòng bệnh cũng có thể nghe được một hai, vậy ngoài kia hẳn là tin đồn bay đầy trời đi? -"Thật tốt, có người theo đuổi em rất nhiệt tình?!" Dư Huy đột nhiên mở miệng. -"Ân? À.. uh, anh ta quả thật rất nhiệt tình." Diệu Vy không ngừng động tác trên tay, mà một đường lau xuống chân anh. Vết thương rất dài may hết hai mươi mốt mũi trên chân phải anh đã bắt đầu khép lại, kéo da non, vài chỗ vẫn còn sưng tấy đỏ nhưng vẫn là chuyển biến tốt. -"Là mỗi ngày tặng em 99 đoá hoa hồng sao?" Dư Huy giọng lạnh nhạt, hai bàn tay không dấu vết siết chặt. Diệu Vy nhìn chân anh là thật sự vui mừng. Cô không quá để ý tiếp tục trả lời câu hỏi của anh. Trong giọng mang theo sự vui vẻ khó giấu được. -"Uh, không rõ, chắc là 99 đoá, vì tôi thấy nó rất to" Diệu Vy là thật sự không để ý đến điều này, cô ngẫm nghĩ một chút nói. Tay không ngừng sờ sờ lên lớp da non trên chân anh. Quá chú ý chân anh nên Diệu Vy không thấy được Dư Huy nổi lên một nụ cười châm chọc cùng chua xót.
|
Chương 29 : Đau Đớn Ngày hôm sau. Trong phòng bệnh. Dư Huy ngồi tựa vào gối trên giường, yên tĩnh đợi chờ tiếng bước chân của cô, đợi chờ mùi hương quen thuộc cùng đôi tay mềm mại giúp anh thay quần áo, giúp anh xoa bóp chân. Anh đang đợi như mọi ngày khi tiếng chuông báo hiệu mười giờ vừa dứt, cô sẽ xuất hiện trong phòng anh. Nhưng hôm nay, chuông đã báo xong khá lâu, vẫn chưa thấy cô xuất hiện. Đây là làm sao? Dư Huy trong lòng nôn nóng. Hơn hai tuần qua, cô chưa bao giờ sai giờ thay thuốc cho anh cả. Cánh cửa đột nhiên mở ra, Dư Huy trong lòng đột nhiên mừng rỡ, anh ngẩng đầu về phía cửa.. -"tiểu Huy, con thấy trong người như thế nào?" giọng Dư mẹ vang lên làm Dư Huy trong lòng đang vui vẻ đột nhiên lạnh tâm. Không phải Sơ Nhi. Khi Dư mẹ đưa tay ý định cởi áo Dư Huy, anh đưa hai tay nắm lấy tay mẹ, nghi hoặc mở miệng. -"mẹ định làm gì?" vì sao lại muốn cởi áo anh? -"mẹ lau người và thay thuốc cho con nga" Dư mẹ đồng dạng khó hiểu. Bà rút tay khỏi tay con trai tiếp tục cởi áo anh. Anh lần nữa chặn lại tay Dư mẹ. -"Sơ Nhi đâu?" anh hỏi. -"À, hôm nay nó không ở bệnh viện" Dư mẹ buông ra tay Dư Huy. Bà nói tiếp. -"Nào, để mẹ lau người rồi thay thuốc." Dư Huy hai tay buông lỏng. Hôm nay cô không tới.. -"Cô ấy bận gì sao?" quan trọng hơn cả anh? Dư Huy nhịn không được hỏi. -"à, sáng sớm mẹ nghe cái Nhi nó gọi điện thoại cho ai đó, hẹn gặp, có lẽ nó có việc bận đi" Dư mẹ không để ý nói. Mà Dư Huy đột nhiên trái tim co rút. Cô hẹn hò cùng nam nhân kia? Haha.. Dư Huy trái tim như bị ai đào rỗng. Khó thở vô cùng. Anh đẩy tay Dư mẹ ra khỏi người mình, không cảm xúc mở miệng. -"mẹ à, con hơi khó chịu, hôm nay không thay thuốc" anh khép hờ đôi mắt. Dư mẹ định nói gì nhưng ngẫm lại bác sĩ có nói, vết thương đã khởi sắc, không cần bôi thuốc đều đặn nữa cũng liền thôi. -" như vậy con nghỉ ngơi đi, mẹ ra ngoài đổi nước" Dư mẹ đứng lên đi ra khỏi phòng. Dư Huy mở mắt, vẫn con ngươi đen kịt mất đi quang huy nay lại phủ thêm một tầng ảm đạm. Rốt cuộc em cũng quyết định rời tôi mà đi sao? Sơ Nhi... ------------------------------------ Trong khi đó, Diệu Vy rời khỏi bệnh viện liền bắt xe đi về nhà. Cô bịt khẩu trang, đội mũ rộng vành bước vào cửa. Cô làm vậy phòng hờ Sơ Nhi đã về nhà mà gây nghi ngờ cho Sơ Nhi. Quả nhiên.. Nhìn đôi giày cao gót 10 centimet trên giá để dép, Diệu Vy âm thầm mừng rỡ mình phòng ngừa đầy đủ. Cô đi nhanh về phòng, lôi ra một mái tóc giả y hệt tóc cô lúc trước đội lên đầu, lại mang kính mắt, mặc đồng phục. Nhất thời "con bé quê mùa" Diệu Vy lại xuất hiện. Cô nhìn mình trong gương một lúc lâu sau nhếch miệng cười nhạt. Dư Huy.. Nếu em trong bộ dạng này đứng trước mặt anh, anh sẽ nhận ra em.. hay sẽ gọi em bằng tên chị ấy? Xoay người ra khỏi phòng, Diệu Vy rời nhà. Hôm nay cô có cuộc hẹn cùng ông Smith- đại diện cho trường đào tại bên Pháp bàn về cuộc thi. Tất nhiên không phải mình cô mà là toàn bộ các thí sinh tham gia vòng chung kết. --------------------------------------
|