Con Gái Sếp Tổng Và Osin Cấp Cao
|
|
Con Gái Sếp Tổng Và Osin Cấp Cao! Tác Giả : sittiphak_tae Thể loại : Truyện Teen Số Trang : 29 Trạng Thái : FULL
Giới thiệu truyện:
Một câu chuyện tình của anh chàng vừa ra trường và cô nàng thiên kim.
Chương 1 Vô Đề Ra trường, học 4 năm đại học, tốt nghiệp được cái bằng loại khá. Cứ tưởng cái bằng sau này sẽ trở thành một phụ kiện của cái laptop (Làm miếng lót chuột ) Cuối cùng trời xui đất khiến thế nào lại xin vào làm việc ở công ty nước ngoài. Với chức danh Osin Cấp Cao. - Nói sơ về công việc và công ty. Công ty: Liên doanh Việt Nam và Thái Lan. Sếp: là người trực tiếp quản lý em, còn trẻ, con trai, chuẩn men hay không thì không biết, gì chứ nhìn tụi con trai bên Thái, éo biết được có bị buê đuê hay không _ Công việc: Trợ lý, Là từ nói nghe cho soang chảnh vậy thôi, chứ thực chất không khác gì Osin cấp cao Làm mọi việc sếp giao. Đi gặp khách hàng với sếp, đi gặp nhà cung cấp với sếp.Đi siêu thị, đi chợ với sếp và sếp tổng và con gái sếp tổng. _ Sếp tổng: Là ông chủ của công ty, đầu tư vốn nhiều nhất ở công ty, chủ tịch tập đoàn quản trị của công ty, giàu value. Làm việc ở Thái, thỉnh thoảng mới qua Việt Nam thăm công ty cùng với con gái ổng (Nhân vật chính của em, người mang cho em nhiều cảm xúc nhất) - Con gái sếp tổng, hơn em 3 tuổi, cũng ở bên Thái, làm việc bên Thái. Phụ giúp bố bên Thái quản lý công ty, Chưa chồng chưa con, còn độc thân, ngoại hình thì khoảng 7/10 điểm. Điện nước thì tương đối đầy đủ. Vì con gái Thái nhiều con ngực lép value. Éo hiểu tại sao. Tính tình thì sáng nắng chiều mưa. Con gái nước nào thì cũng giống nhau thì phải, cùng là giống cái hết, không biết đâu mà lường trước được. Sơ sơ về công việc và công ty của em như vậy cho mọi người biết.Công ty mới, nên mọi thứ ở đây đều mới mẻ hết. Làm osin thì nghĩa là phải ở chung nhà với sếp. gặp nhau từ công ty cho đến ở trọ. Thi thoảng mỗi khi sếp tổng qua thì phải đi “tiếp khách” đi các thể loại “vui chơi giải trí” bên Việt Nam thôi. Cứ mỗi lần ông sếp tổng và con gái ổng qua là em đuối, mất sức lắm mấy thím, mệt bơ phờ ra, phải phục vụ ổng đi tiếp khách, phải chăm soc con gái ổng đi mua sắm các thể loại Éo hiểu tiền đâu mà mua nhiều đến vậy, qua bao nhiêu lần là nó mua thì thôi, nội việc mang đồ cho nó là phát cáu rồi. Chuyện không có gì cho đến khoảng ngày 13/2/2013.Nhớ như in cái ngày này. em vẫn nhớ như in cái ngày này. Như thường lệ, sau một ngày đi tiếp khách với sếp và sếp tổng ở quán karaoke X trên đường Hoàng Văn Thụ. mệt muốn phờ người, muốn đi ngủ cmnr, Thì con gái sếp tổng đòi em chở đi mua sắm với nó. Ban đầu không muốn đi rồi, nhưng bia rượu vào, tê tê người, hơi xỉn xỉn nưa, nhìn ánh mắt như đang van xin long lanh của nó, em không nỡ. Tưởng nó đi đâu, cuối cùng nó rủ đi Saigon Square, cũng hơi bất ngờ, bình thường thấy nó đi toàn mấy cái trung tâm lớn, mua hàng hiệu thôi mà, lần này lại chui vào cái Saigon Square, mấy thím ở Saigon chắc cũng biết, vào đó chen lấn thì đuối phải biết, mình có hơi bia rượu vào nữa. Chen lấn một hồi, mệt phờ người.Thì chịu hết nổi, tự nhiên ói ra. Mà ói bình thường không dây vào ai thì đỡ.đằng này lại ói vào người nhỏ con gái sếp tổng. Xui vãi. Ói vào nhỏ,( ẻm lớn hơn mình, nhưng vẫn quen miệng gọi là nhỏ) Nhìn thấy phát tởm. Nhỏ hét lên rồi ngồi xuống ôm mặt khóc.Thề với mấy thím luôn lúc đó em quíu cả người, không biết phải làm sao nữa.Đành kéo nhỏ vào nhà vệ sinh.Lấy khăn giấy lau cho nhỏ, rồi đứng đứng cà rờ cà rờ đó.Chưa biết làm sao thì nhỏ nói.Đưa nhỏ vào khách sạn thay đồ. (wtf? ) cái mặt em lúc đó như thế này!! 24 cái xuân xanh, chưa biết vào khách sạn với gái là cái gì hết.GIỜ lần đầu tiên vác xác vào nàh nghỉ. - Cũng hơi hồi hộp xíu. LẦN ĐẦU VÀO NÀH NGHỈ VỚI GÁI, mà còn là gái nước ngoài
|
Chương 2 Lần đầu thấy con gái bán nu đồ SAU khi nhận được chìa khóa phòng, Em đưa nhỏ vào thang máy, lên lầu 4.Từ lúc mà vào khách sạn tới giờ nhỏ chưa nói câu nào với em.Nhỏ chỉ nhìn em thôi, làm em cũng hơi ớn ớn.Không biết thực ra nhỏ muốn cái gì. Không biết nhỏ có “muốn điều mà em đang muốn” hay không? Vào phòng. Tay cầm 2 cái BÀN CHẢI SẠCH trên tay mà nhỏ tiếp tân lúc nãy cười cười rồi đưa cho em. Cầm trên tay mà ngượng ngượng, éo dám nhìn thẳng vào nhỏ. Không biết làm gì, nhét đại vào túi quần sau. Chứ giờ cũng éo dám nhét vào túi trước nữa, sợ nó cấn - Cậu đưa cho chị mượn cái trong tui quần đi. Bỗng dung nhỏ lên tiếng. - Trong túi quần em có gì đâu àm đưa chị. Nói vậy thôi chứ đang mừng thầm trong bụng cmnr - Đưa đây, em mượn xíu. Nhỏ lại lên tiếng Nhìn nhỏ cười cười, bị ép quá thì phải đưa bàn chải sạch cho ẻm thôi chứ biết sao giờ. Xong đưa cho ẻm, ẻm vào nhà tắm tắm, không quên mang theo mớ đồ mua lúc nãy ở Saigon Square, và tất nhiên là cả cái bàn chải sạch. Còn em thì ngồi chèo queo ở ngoài, nhỏ bảo em đợi ở ngoài, không được nhÚCh nhích.Em chỉ biết vâng lời ngồi trên giường chuẩn bị tinh thần sức khỏe để chuẩn bị trường kì chiến đấu. - Em ơi, cánh cửa nhà tắm bị hư chốt rồi. Vào đây sửa giúp chị. Em thề lúc đó vận tốc chạy của em nhanh gấp mấy lần vận tốc tốc độ của U-xem-Porn.Chấp U-xem-porn nữa đường cũng không chạy lại. Nhanh như tia chớp, em đã đứng trước cửa phòng tắm. - Nó bị sao vậy chị… !@#$% -Chưa kịp dứt câu hỏi. Thế éo nào máu mũi em mém xịt. Nhỏ chỉ trùm mỗi cái khăn tắm.Từ ngực cho tới vòng 3.Và em không biết phải giải thích sao.Giờ mới thấm thía câu nói. Con gái đẹp mặc gì cũng đẹp, không mặc gì thì còn đẹp hơn, nhưng kín kín hở hở như ẻm bây giờ thì là đẹp nhất. Phần trước em có mô ta nhỏ được khoảng 7/10điểm.giờ chắc phải cộng thêm điểm “vùng miền” , them 1.5 điểm nữa. Cao ráo, dáng thon gọn.Điện nước đầy đủ.Vòng 1 lấp ló, nên chắc cũng thuộc dạng hàng khủng, không Ely Trần thì cũng ngang ngữa Thủy Top.Nhưng nhỏ không thích mặc đồ ôm, nên em mới nhìn lầm nhỏ là vòng 1 khiêm tốn L Nước da trắng.Tóc xõa 2 bên. Nhìn rất hoang dại và cực kì quyến rũ (Tạm thời nhiêu vậy thôi, chứ để mắc công thím vitcon ban nick em mất ) Trở lại đoạn sửa cửa.Em nhìn vào thì cái cửa trời xui đất khiến thế nào cái chốt của lại hư. Éo biết nên vui hay nên rất vui đây. Em mới nói nhỏ là chốt cửa hư rồi.Chị muốn đổi phòng không? - Không cần đâu, kiếm cho chị cái gì nặng nặng chị kê cánh của lại là được rồi. Thế là em mới vác cái ghế khách sạn cho nhỏ chặn cánh của lại.Xong xui câu chuyện đóng cửa, nhỏ vào tắm.Em ngồi… tất nhiên là ngồi trên cái ghế ngay cửa phòng tắm. (Cái này là theo yêu cầu của nhỏ, ngồi quay lưng lại với nhà tắm,) Thề với mấy thím, em ngồi nghe tiếng nước vòi sen chảy mà em muốn đi tù.Rào rào rào, éo hiểu là tiếng nước trong phòng tắm hay là tiếng nhạc thúc dục tinh thần nổi dậy khan chiến nữa. - Cốc cốc! Chị tắm xong rồi. Mang cái ghế chỗ khác cho chị ra. Lần thứ 2 lại đứng hình.Nhỏ đẹp, đẹp không thể chịu nổi, lần này không cần vùng miền gì ráo.Vẫn châm chước cộng thêm cho nhỏ 0.5 điểm ưu tiên con nhà nghèo học giỏi.Thế éo nào nhỏ mặc quần siêu ngắn, áo 2 dây. Tóc hơi rối, chắc là do chưa khô, nhưng không thể phủ nhận nhỏ rất đẹp. Tay cầm Bàn chải Sạch lúc nãy em đưa tiến lại gần em.Đưa bàn chải sạch cho em, ánh mắt rất đáng thương, tỏ vẻ đáng yêu.Ngây thơ vô số tội. - Cậu có sẵn sàng giúp chị không? - Tất nhiên. Hí hửng trả lời ngày và luôn. - Vậy cậu lấy cái này (Bàn chải sạch)… Đến giờ mà em vẫn còn nhớ mãi.Mệt và đuối.
|
Chương 3 Bàn Chải Sạch. - Bàn Chải Sạch nè. - ….. Em không biết ý đồ của nhỏ là gì? Chỉ cười cười thôi Nhỏ đưa em cái Bàn Chải Sạch rồi nhờ em thổi lên cho nhỏ bỏ dồ dơ vào. Nói thiệt lúc đó em muốn bóp cổ nhỏ ghê luôn. Cầm cái Bàn Chải sạch trên tay mà muốn kéo dài ra thắt cổ nhỏ luôn cmn cho rồi. Thế là một cảnh tượng éo muốn nghĩ tới, một nhỏ phơi phới vậy mà chỉ có mỗi nhiệm vụ ngồi thổi “bong bong” cho nhỏ chơi. Nói thiệt nhiều lúc em cũng muốn làm liều, tới đâu hay tới đó. Mà nghĩ tới ông sếp tổng cũng tội. Ổng đối xử tốt với mình mà mình lại đi làm chuyện này với con gái ổng, thấy cũng kì nên rang kìm cmn nén. Cuối cùng cũng thổi xong, đưa cho nhỏ đựng mớ đồ quần áo vào, giúp nhỏ bỏ các thứ đồ dơ của nhỏ vào. Nhỏ bành cái túi, em nhét đồ. Đm, nhỏ này nó cứ muốn ép em VÀO tù cho bằng được hay sao không biết. Nó đưa cả đồ dơ, từ quần áo, áo nhỏ, quần nhỏ đầy đủ cho em luôn. Lần đầu tiên được cầm đồ chip con gái mới mặc xong, cảm giác khó tả vl. Cuối cùng cũng bỏ đồ đạc xong, nhỏ ôm mớ đồ vứt vào sọt rác trước khách sạn. Thế éo nào thì bỏ mẹ vào thùng rác ngay từ lúc đầu luôn đi, bắc em ngồi thổi bong bong mệt muốn đứt hơi. Vứt xong vào thùng rác nhỏ nói cảm ơn em. Rồi ôm hôn em một cái. What theo heo nái? Em phê như con tê tê. Mấy thím ợ. Tự nhiên nhỏ ôm em rồi ôm hôn em, nói đơn giản là kiss đó. Công nhận trình kiss của nhỏ thuộc dạng cao thủ. Một cái ôm thật chặt. Vòng 1 nhỏ ép vào ngực em mà muốn ná thở cmnl Một cái siết tay thật chặc, đi Một vòng tay rờ rẫm xoa lên mái tóc của em. Hai cặp mắt nhìn nhau đắm đuối. Nhiều hơi thở dồn dập, gấp gáp hơn… Và cuối cùng, một cái kiss thật nhẹ nhàng lên môi em… Em gần như đã “nốc ao”. Lần đầu tiên của em. Đang phê như con tê tê, em chưa kịp đáp lễ thì nhỏ bỗng dưng buông tay em ra, rồi đi thẳng ra cửa, nháy mắt với em một cái. Cười với em một cái. Cười xinh ơi là xinh. Tươi lắm, Cỡ Tăng Thanh Hà thì cười cũng chưa chắc tươi bằng nhỏ được. Em chưa kịp phản ứng thì nhỏ nói. - Xong rồi, về thôi. Đứng đó làm gì nữa? - Ơ, Ơ… Đi về hả? - Chứ muốn gì nữa? Thay quần áo xong rồi. Thì đi về thôi. Lịa cười tập 2. - Vâng, về thì về…Thế lúc nãy là sao hả chị? - À, cảm ơn cậu đã giúp chị đưa vào đây thay đồ, bỏ quần áo cho chị, Cảm ơn cậu như vậy được chưa? - Dạ…được. Chứ éo dám đòi hỏi Thế là em với nhỏ đi về… - Lý lịch trích ngang và những thông tin của nhỏ mà em biết được. + Tên: L*** 27 tuổi. + Con sếp tổng, là con lai Thái – Đức (éo phải thức đái nhé mấy thím ) Mà mấy thím biết rồi đó, con gái Thái gốc thì đúng như mấy thím nói ở phần comment, vừa đên đen, nhìn hơi bẩn bẩn dơ dơ… Nhưng con lai thì khác. Da không đen như tụi Thái gốc, nhìn trắng hơn, sexy hơn, nhìn tây tây hơn. Mặt mũi thì nhìn sắc bén, tóc đen hơi hơi lai vàng 1 tẹo. tướng chuẩn, 3 vòng ngon. Riêng đối với nhỏ, sau ngày hôm đó, em mới cảm nhận được là nhỏ điện nước rất đầy đủ. + Lý lịch: Có thời gian đi du học ở nước ngoài, Đức hay Anh gì đó em không rõ. Sống tương đối thoáng. Như tụi Tây. Từng có người yêu, Thái có, nước ngoài có, mà hình như đã chia tay cmnr. Nhìn nhỏ bốc vậy àm không có người yêu mới lạ. + Sở thích: Thích ăn mặc sexy, thích ăn uống, thích đi chơi, thích du lịch, thích mua sắm… (Đúng là sơ thích con nhà giàu có khác ) + Đối xử với nhân viên Việt Nam: Tốt, ổn, giàu nhưng không hách dịch hay tỏ vẻ là giàu có. Có vẻ hòa đồng. Lúc nào qua Việt Nam cũng đòi dạy mấy câu tiếng Việt mà nhỏ đòi. Em yêu anh, anh yêu em, em thích cái này, thích cái kia..bla bla. + Đôi lúc nhí nhảnh như con nít, thích được chiều chuộng, thích được nhỏng nhẽo người khác. Nhưng đôi lúc lại cực kì quyết đoán, nhất là trong công việc. Đooilusc nhìn cũng hơi sợ sợ. nhưng lúc đó nhìn vẫn rất vô cùng hấp dẫn và tuyệt vời. Sau khi về, em đưa nhỏ về tới khách sạn, nơi nhỏ và sếp tổng đang ở. Khách sạn St****** trên đường Nguyễn Văn Trỗi. Chắc cũng chập choạng tối. - Mang đồ lên phòng giúp chị. Nhỏ nháy mắt nói với em, không kèm them một nụ cười tỏa nắng - Dạ. Trong long phấn khởi. Lên tới phòng, mang vác đồ lên phòng, em cũng hơi mệt, (hoặc là giả bộ mệt) hờ hờ, nhỏ mang cho em ly nước, em ngồi nghỉ uống ly nước xong rồi đầu óc quay cuồng, không biết chuyện gì đang xảy ra. Mở mắt ra, em thấy đang nằm trên giường của nhỏ.
|
Chương 4 Em không hiểu. Mở mắt ra, thấy đáng nằm trên giường, đã được thay quần áo áo sạch sẽ thơm tho tươm tất . Còn nhỏ thì đang ngồi trước bàn phấn ngồi trang điểm, trong phòng chỉ mặc mỗi một bộ đồ áo choàng sau khi tắm xong đó. (Thông tin cho mấy thím nào muốn cua gái Thái, là người Thái, đặc biệt là con gái Thái rất thích tắm, một ngày tắm ít nhất khoảng 2-3 lần. ) Mà trong bộ dạng áo choàng trắng sau khi tắm xong, nhìn nhỏ rất đẹp, Tuy mặc như vậy nhưng nhỏ không hề một xíu gì gọi là sexy, gợi cảm gì cả, nhìn rất là cuốn hút. Hình như trong người nhỏ tồn tại 2 con người song song đối lập nhau thì phải. Lúc bình thường thì luôn tỏ ra mạnh mẽ, phóng khoáng, cười đùa vui vẻ. Nhưng ngay lúc này đây, lại nhìn thấy thêm một phần con người khác của nhỏ, gương mặt thoáng buồn, ngồi ánh mắt có gì đó đượm buồn, mà hình như nhỏ không thể chia sẻ cùng với ai. Nằm trên giường nhìn, quan sát theo dõi nhỏ (Tất nhiên lúc này em đã thức rồi, nhưng mà vẫn trong trạng thái nữa tỉnh nữa mơ, éo giả vờ nhé. ) Phụ nữ gợi cảm, cuốn hút được đàn ông, đôi khi không phải cứ hở là đẹp. Trong trường hợp này, chắc đúng. - Cậu tỉnh rồi hả? Nhỏ nhỏ nhẹ hỏi em. - Uhm, mới thức dậy thôi. - Thế đã đỡ hơn chưa? Thấy còn mệt không? - Cũng còn xíu xíu, nhưng đỡ hơn nhiều rồi. - Uhm, Xin lỗi cậu ngen, ngày nay đã làm phiền cậu nhiều quá, đã mệt còn bắt cậu đưa đi shopping nữa. - Dạ, không có gì đâu. Xin Lỗi đã ói lên áo chị ngen, còn phiền ngủ ở phòng chị nữa. Thú thật là vượt qua mọi trở ngại về ngôn ngữ và văn hóa, lúc này trong lòng em có một cảm giác rất ấm áp, cứ như là cuộc nói chuyện tâm tình, tâm sự, thủ thỉ của những người đang yêu nhau vậy. Lúc đó em chỉ muốn cả 2 tựa vai vào nhau mà nói những câu chuyện không đầu không cuối như thế. Nhìn biểu hiện trên gương mặt của nhỏ, em hình như cũng cảm nhận được nhỏ chắc cũng đang hơi e thẹn, hơi có chút gì đó đáng yêu, một chút xấu hổ. Và chắc có lẽ cũng có thêm một chút hạnh phúc chăng? Hay là em đang mơ mộng quá xa?? Hoặc là em đang ảo tưởng sức mạnh? Nhưng chắc chắn một điều những cảm giác của em dành cho nhỏ là có thật. Đang trả thôi tư tưởng theo những suy nghĩ vẫn vơ đó, thì em lại bất chợt nhớ đến bộ đồ đang mặc trên người và hỏi. - Chị! Bộ đồ trên người của em là thế nào vậy? - Thì chị thấy bộ đồ trên người cậu đang mặc bốc mùi quá, nên chị thay cho bộ mới, Hên là có dịp được tặng liền. - Em cảm ơn chị…. Em còn đang thắc mắc chuyện, mà chuyện không phải là bộ đồ em đang mặc, mà em chỉ thắc mắc là nó được mặc lên người em như thế nào? Nhưng nhìn gương mặt thấp thoáng ửng hồng, thì em cũng hiểu ra vấn đề. Kể từ lúc em hỏi nhỏ về bộ đồ đang mặc trên người, nhỏ bắt đầu tránh né ánh mắt của em. Nhìn vừa buồn cười, vừa thấy nhỏ trở nên dễ thương gì đâu, khác với vẻ bề ngoài thường thấy của nhỏ. Em chỉ biết nhìn nhỏ. Còn nhỏ thì nhìn ra chỗ khác. Thời gian cứ thế trôi đi. Thấy cũng đã trễ, nên em xin phép nhỏ về trước. Nhỏ vẫn quay mặc đi chỗ khác, không quay lại, em tiến lại gần, nắm lấy tay nhỏ. … - Cảm ơn vì bộ đồ nhé, chị, hợp với em lắm. - Uhm. Thấy cậu thích mặc áo sơ mi nên chị mua tặng. Vẫn không chịu quay lại. - …… Vẫn còn đang nắm tay nhỏ. Nhỏ không nói gì. Sau đó em nắm tay còn lại của nhỏ rồi chào tạm biệt. Nhỏ vẫn đứng quay lưng về phía em. Đóng sập cửa lại, nghe tong cửa đóng, em mới như bừng tỉnh hẳn, Mới biết là những gì xảy ra trong ngày hôm nay với nhỏ chắc không phải mơ, là sự thật. LÀ SỰ THẬT. Vừa ra khỏi phòng, em không hiểu sao mình lại có gan làm những việc như vậy, có gan để những chuyện như vậy xảy ra. Thôi thì có gì mai đi làm rồi tính. Mai là ngày cuối cùng của nhỏ ở Việt Nam trong đợt công tác lần này. Nói sơ về công việc của em, của nhỏ, và của công ty. Công ty em ở Việt Nam, bình thường chỉ có em và sếp em là ở Việt Nam thôi. Còn lại sếp tổng và con gái sếp tổng chỉ thi thoảng qua Việt Nam thôi. Mỗi lần qua Việt Nam như vậy thường kéo dài 3-4 ngày. Sếp tổng qua thì chủ yếu bàn công việc, còn con gái sếp tổng thì chỉ phụ sếp tổng tổng kết lại những cuộc họp. Và chủ yếu là nhỏ vẫn thích qua Việt Nam đi chơi mua sắm là chính. Những địa điểm nhỏ thường đi là Aeon, (mới gần đây thôi mới đi,) Diamond, Vincom,… Các trung tâm mua sắm, các quán ăn…. Hoặc thi thoảng em lại phải qua Thái để họp với sếp tổng về công việc, và thăm các nhà máy, các mô hình của các công ty khác để về áp dụng lại cho công ty mình. Nên giữa em và nhỏ cũng gặp nhau tương đối thường xuyên cả ở Việt nam và Thái Lan Tối hôm đó, nằm ở phòng, những chuyện ngày hôm nay cứ lởn quởn quay vòng trong đầu em. Đôi lúc tự mỉm cười, đôi lúc tự trách mình, cảm giác thật ấm áp lạ thường, cứ nằm suy nghĩ vẫn vơ linh tinh. Nhưng điều làm em băng khoăn nhất là sau khi em ngủ trên giường khách sạn của nhỏ, liệu em có làm gì quá đáng, quá giới hạn hay làm gì có lỗi với nhỏ không? Không biết liệu có chuyện gì xảy ra không. Thật sự lúc đó, em không thể nhớ hết được mọi chuyện. Hôm sau, em lên văn phòng như thường lệ. Gặp lại sếp và sếp tổng và nhỏ. Vẫn tiến hành công việc bình thường, nhỏ không đá động gì tới chuyện ngày hôm qua. Em thì ban đầu cũng hơi bối rối, nhưng sau đó thì cũng quay trở lại bình thường cùng với vòng quay của công việc. Tới trưa, em, nhỏ, sếp và sếp tổng đi ăn trưa ở nhà hàng **** trên đường Lê Văn Sĩ. Trong lúc ngồi trên xe, em nhận được tin nhắn line của nhỏ. - Nhỏ: Biết hôm nay là ngày gì không? - Em: Dạ 14-2. Chị có lịch đi đâu hả? - Nhỏ: Ờ, đi với chị không? - Em: Dạ, chiều nay em cũng rảnh, để em xin phép sếp rồi đi với chị. - Nhỏ: Vậy chiều nay đi tới đây với chị ngen. Khoảng 1 giờ trưa, em với tài xế tới đón chị ở khách sạn. - Em: Dạ. Thú thực lúc đó em không hề nghĩ, cũng không hề nhớ tới ngày lễ tình nhân. Em quên bén đi ngày hôm đó là ngày lễ tình nhân, va len thai, va len thiếc gì ráo. Nhưng mọi chuyện hôm đó xảy ra quá bất ngờ. Đến giờ, em vẫn nhớ những chuyện ngày hôm đó. Lúc em đến khách sạn đón nhỏ. Nhỏ lúc đó đã mặc sẵn một bộ cánh rất sexy và sang trọng, nhìn em với nhỏ là thấy được sự khác biệt nhau về đẳng cấp và tầng lớp. Nhỏ mặc một cái váy đỏ sơn môi đỏ, Có choàng nhẹ một khăn choàng. Tóc buông tự nhiên. Nói chung là mặc đẹp và sang trọng lắm. giờ không biết phải diễn tả sao nữa. Đến nhà hàng, em thấy nhỏ đặt sẵn một bàn rồi, Lúc đi vào nhà hàng phía trong, có sẵn 1 thanh niên đang ngồi đợi nhỏ phía trong. Thanh niên này là người Thái. (đm, số em cứ dính tới Thái Lan quài hay sao, éo biết ) - Hi anh, anh đợi em lâu chưa? - Cũng mới tới thôi. - Anh gọi món gì chưa? - Rồi, em gọi đi. - … Cả 2 ngồi nói chuyện với nhau, em ngồi bàn kế bên, theo cảm nhận của em, nhỏ có vẻ dành nhiều tình cảm và đnag cố tỏ ra than thiện hay làm lành chuyện gì đó với nhỏ. Nhưng mà thanh niên kia chỉ trả lời bâng quơ, không muốn trả lời, trả lời cho có thôi. Bỗng dưng - ANH CHỈ XEM EM NHƯ MÓN ĐỒ CHƠI THÔI HẢ????????? - Thế cô muốn tôi xem cô là gì? - Đồ tồi. Thấy nhỏ tặng cho thanh niên kia một cái tát vào mặt. Rồi thanh niên kia đứng dậy đi ra khỏi nhà hàng. Thú thật với mấy thím, từ khi em biết nhỏ đến đây gặp thanh niên kia, qua cuộc nói chuyện với nhỏ. Em cảm thấy tỏng lòng khó tả lắm. Một chút đau, một chút xót. Một chút tự mỉnh tưởng bở. Một chút hờn ghen, mặc dù mình không là gì của nhỏ. Thế những gì xảy ra trong ngày hôm nay, là gì? Là gì đây?? Em chỉ muốn hỏi cho rõ mọi chuyện, Nhưng giờ đây. Mọi việc với nhỏ đã là quá đủ rồi. Chắc nhỏ cũng đang cảm thấy đau xót còn hơn em gấp bội lần. Sau khi thanh niên kia vừa đứng dậy, em vội đến bên nhỏ. Nhỏ vẫn ngồi đó khóc. Khóc và khóc. Em chỉ biết ngồi đó cho nhỏ tựa vai vào, và im lặng cho nhỏ khóc, khóc cho vơi hết tất cả nỗi buồn ra. Nhỏ vẫn không nói gì với em. RÔì em mới sực nhớ ra hôm nay là valentine, lễ tình nhân, và những gì xảy ra với nhỏ nãy giờ thật kinh khủng và vô cùng đau đớn trong ngày valentine. Đặc biệt là đối với một người con gái yếu đuối như nhỏ (Chí ít là ngay lúc này, em thấy nhỏ vô cùng yếu đuối. Chỉ muốn chở che bao bọc cho nhỏ thôi. ) Nhỏ vẫn ôm em và khóc. Ôm em thật chặt. em cũng chỉ để nhẹ tay lên tóc nhỏ rồi an ủi những câu mà mọi chàng trai vẫn thường hay an ủi động viên người yêu của mình. Rồi tự dưng nhỏ buông và đẩy em ra xa. ngược lại phía đối diện sau lưng em. Em không hiểu chuyện gì đang xảy ra, quay lại thì thấy chàng trai kia vẫn còn đang đứng đó quan sát mọi chuyện. - CÔ ĐÚNG LÀ ĐỒ RẺ TIỀN. …. Em tự trách mình, có phải vì mình mà nhỏ bị thằng kia nói như vậy? Phần này tương đối buồn. Mong mấy thím ủng hộ độgn viên em.
|
Chương 5 CUỘC ĐUA SẮP BẮT ĐẦU!! Trách người cũng nên trách ta, em thấy tự nhiên trách mình ghê luôn, không có lẽ tại mình mà nhỏ bị thằng thanh niên kia chửi thậm tệ là đồ rẻ tiền? Cảm giác lúc đó rất khó tả lẫn lộn đan xen nhiều cảm xúc, vừa trách tại mình liên lụy tới nhỏ, vừa trách mình sao không cho thàng ôn đó 1 đạp. (Nhưng đập thằng đó với tư cách gì đây?? )Em có là gì của nhỏ đâu? Chỉ là một thẰng nhân viên do bố của nhỏ thuê đi làm thuê thôi mà. Còn phần nhỏ, sau khi thàng kia lên xe đi, nhỏ vẫn ngồi một đống thu lu như người mất hồn vậy. Mọi người trong quán thì cứ đứng xì xầm bàn tán xôn xao.Chỉ chỏ đủ thứ.Thấy tình hình có vẻ không ổn.Sợ nhỏ nghe phải những điều không hay, những lời bàn tán xôn xao. Em mới nhanh chóng đưa nhỏ lên xe Cụ thể em không biết đưa nhỏ đi đâu. Khi lên xe rồi, cả 2 ngồi trên xe. Em vẫn chưa nói với nhỏ được câu nào. Nhỏ cũng im lặng với em, không nói với nhỏ câu gì. Một sự im lặng đến đáng sợ. Không thể để bầu không khí im lặng như vậy.Em mới hỏi nhỏ. - Chị ổn chứ? - Uhm. “Uhm”, câu trả lời gây khó hiểu nhất nhât thế giới. Không biết là nhỏ có bị tổn thương nhiều hay ít thôi, chứ ổn cái gì mà ổn, ổn mà mặt xù ra một đống như vậy. Và hỏi ai mà nhận được câu trả lời khô khan cộc lốc như “uhm” “”uh” “ừ” “ờ” là cảm thấy không ổn rồi. Và sau này nếu ai có nhắn tin facebook, line, sms mà nhận được tin nhắn uhm, ờ, uh gì gì đó, thì mọi người đừng vội trách người ta vô tình. Biết đâu người ta đang có chuyện gì đó mà không tiện chia sẻ. Thấy tình hình có vẻ hơi căng thẳng, em nói với anh tài xế cho xe đi tới khu công viên ven sông Saigon quận 2. Hy vọng bầu không khí thoáng đãng mát mẻ nơi đây sẽ làm cho nỗi buồn của em ấy vơi bớt đi. (Chắc ai ở Sài Gòn cũng biết khu này. Ven song Saigon, ngay đường Trần Não quẹo vào) vô cùng thoáng mát và yên tĩnh. Lúc trên đường tới khu công viên ven sông, ngồi trên xe lúc này, em thấy nhỏ bắt đầu thiếp đi. Em ngồi sát nhỏ, để cho nhỏ dựa vào. Ánh nắng chiều chiếu vào, nhìn nhỏ lúc này tựa như một thiên thần, đôi mắt đượm một vẻ buồn, bởi vì đã khóc quá nhiều ngày hôm nay, đôi môi nhỏ như mím chặt lại, ánh mắt bờ môi, và cả gương mặt nhỏ như một tia nắng ấm áp giữa một vùng lạnh giá. Em không biết nhỏ thiếp đi vì mệt, hay vì nỗi buồn xảy ra ngày hôm nay, hoặc là vì cả 2. Bất chợt nhỏ nắm lấy tay em, nắm thật chặt… Tựa vào vai em. Tay trong tay, chỉ như vậy thôi, cũng làm cho em cảm thấy ấm áp lạ thường, không biết nhỏ có nghĩ như vậy không? Đến giờ phút ngày hôm đó, khoảnh khắc đó trên xe, em vẫn như chìm trong mớ hỗn độn khó hiểu. Thật ra nhỏ xem em là gì? Mối quan hệ giữa em và nhỏ là gì? Nhỏ chỉ xem em là người thay thế, là người chỉ để nhỏ chia sẽ nỗi buồn cho vơi đi. Hàng trăm câu hỏi được hiện ra. Nhưng đôi khi, có một mối quan hệ mập mờ, không rõ ràng cũng có thể khiến người ta cảm thấy vui hơn chăng?? - Tới nơi rồi. Xuống đây đi dạo xíu đi chị. Em ghé sát tai nhỏ nói. - Không, chị muốn ngồi trên xe thêm một xíu nữa. Thêm một lát nữa hãy xuống được không? - Dạ. Cứ tưởng tượng ra khung cảnh đó. 2 người ngồi trên xe, (Tất nhiên bác tài, em cho xuống cmnr ) giữa một khung cảnh lãng mạng, chỉ 2 người ngồi nắm tay nhau, tựa đầu vào nhau. Đôi lúc em cứ cảm giác là nhỏ là người yêu của mình vậy. Đang ngồi say sưa, tạm gọi là say trong men tình , thì bất chợt nhỏ lên tiếng. - Nhỏ: Mình đi xuống dưới thôi. Đi dạo một lát, ngồi trên xe mà chỉ thế này thì chán lắm. - Em: Là sao?? - Nhỏ: Thì chán chứ sao. Cậu mà như thế thì bao giờ mới có người yêu. - Em: Sao chị biết em chưa có người yêu? - Nhỏ: Cậu mà có. Hoặc từng có người yêu thì không ngồi im như lúc nãy đâu. Mà thôi, kệ đi, xuống đi dạo thôi. Em vẫn không hiểu ý nhỏ muốn nói gì? Là do em ngu hay em cố tình ngu?? Công viên khu này tương đối mát mẻ, khoảng đầu năm 2013 thì chưa có nhiều cây xanh, chỉ có vài cây dừa, với vài cây có bóng mát, không biết tên là cây gì nữa. Lác đát bên sông có vài người ngồi câu cá. Lúc còn đi học, em vẫn thường đi ra đây ngồi xem mấy ông này câu cá. Cũng vui. Hai bên bờ sông có lục bình trôi, không biết trôi dạt ở đâu vè nữa. phía bên kia là hình như cái cụm cảng gì đó, hình như là cụm cảng Văn Thánh thì phải (Cái này không có chắc là tên gì).. Chiều chiều thì có nhiều bà mẹ ông bà tập trung tại đây tập thể dục, dẫn mấy đứa con, mấy đứa cháu ra đây đi dạo mát, dụ nó ăn cơm.. Nhìn cảnh sinh hoạt cũng tương đối nhộ nhịp nhưng không ồn ào. Thi thoảng có mấy con cờ hó chạy bậy bạ, cắn giỡn nhau loạn xạ. Nhìn má muốn quất cho mấy con cờ hó một đạp Em đưa nhỏ đi dạo một vòng công viên, nói mang tiếng công viên chứ cũng nhỏ xíu à, đi một tẹo là hết. 2 người đi dạo, em cố gắng trò chuyện, kiếm những câu chuyện cười vui vẻ kể cho nhỏ nghe, thấy tâm trạng nhỏ có vẻ tốt lên, nhỏ bắt đầu cười nhiều hơn, đùa giỡn với em nhiều hơn. Công nhận con gái xinh nhất là lúc cười. Lúc nhỏ cười, nét mặt trông rất ngây thơ và hồn nhiên, nhìn đáng yêu kinh khủng Em với nhỏ đang đi dạo, thì có một em bé con của chị kia đang ngồi trên xe đẩy của mẹ đẩy ngang qua, em bản tính thích con nít. Nên dừng lại chơi với bé một lát. Em ngồi xuống nói chuyện chơi đùa với đứa bé. Và nhỏ cũng hưởng ứng theo, đứng nhìn. - Em: Con tên gì? - Đứa bé: Dạ, con tên Mimi. - Em: Con ăn cơm chưa? - Đứa bé: Dạ, con đang ăn. Tay chỉ chỉ về phía mẹ. - Em: Con thấy bạn gái chú xinh hông? *Tất nhiên nhỏ không hiểu em đnag nói gì.* - Đứa bé: gật gật đầu. Dạ đẹp. - Em: Chú với cô này, ai đẹp hơn? - Đứa bé: *chỉ chỉ vào nhỏ* >>> Nói chuyện chọc nhỏ một hồi. em với nhỏ tới ngồi bệt xuống đất. Ngồi ngắm cảnh. Nhìn trời, nhìn đất, nhìn ghe, nhìn cảng, và nhìn…nhỏ. Lúc này nhỏ mới hỏi. - Lúc nãy, cậu nói chuyện gì với em bé vậy? Muốn nghe không? Muốn nghe nói thiệt hay nói xạo? - Nhỏ: Dám nói xạo không? - Em: Không. He he. - Nhỏ: Thế lúc nãy nói gì với baby lúc nãy, mà chỉ chỉ về phía chị vậy? - Em: Em hỏi baby, người yêu của chú đẹp không? - Nhỏ: … *Nhỏ đỏ mặt, quay lưng đi chỗ khác.* - Em: Sao lại quay lưng? Xấu hổ hả? Lúc nãy ai bảo muốn nghe, giờ không chịu nghe tiếp? - Nhỏ: Ai thèm xấu hổ. quay lại thì quay. - Em: Không xấu hổ, mắc gì đỏ mặt? - Nhỏ: Có đâu. Bắt người ta ngồi phơi nắng thì chẳng đỏ mặt. - Em: ok, ok, tại nắng. - NhỎ: *CưỜI tít mắt* - Em: Em còn hỏi “chú với cô kia, có xứng đôi không?” nữa. *Cái này là em nói thêm* - Nhỏ: Lại quay lưng đi chỗ khác. - Em: Tự nhiên bị nắng nữa hả? - Nhỏ: Muốn gì đây? Quýnh cho bây giờ. - Em: chứ sao tự nhiên quay lưng đi, em hông muốn nhìn lưng chị. - Nhỏ: Lưng chị xấu hả? - Em: Lưng chị đẹp. Nhưng mà lúc này em thích nhìn gương mặt chị hơn, - Nhỏ: … nãy giờ dẻo miệng quá ha. Tính gỡ gạc lại chuyện lúc nãy chê cậu chưa có người yêu hả? - Em: không có, nhưng mà lúc chị cười, nhìn chị đẹp lắm. … - Nhỏ: Thôi, không nói chuyện với cậu nữa. Vẫn trong tư thế quay lưng. -reng! Reng! Reng! (Tiếng chuống điện thoại của nhở vang lên. Nhạc chuông là bài hát tiếng Thái, không tiện ghi ra đây, ai muốn nghe thì có thể search bài เบาๆ nghe thử , hay lắm, em cũng thích bài này) - Alo. - Uhm. - Em tới liền. Đi kèm với đoạn hội thoại ngắn ngủi này đó là gương mặt dần biến sắc, chuyển qua sắc mặt lạnh lùng. Rồi nhỏ dắt tay kéo em lên xe. Rồi nói tài xế chở tới một quán bar trên đường Lê Thánh Tôn. Lúc đó khoảng 6 giờ tối. Bar biếc gì cũng không có ai ráo. Giờ này có ai mà chui đầu vào bar cơ chứ.Em vào trong đó, có thấy thanh niên gặp lúc trưa đang ngồi cùng với 2 em xinh tươi. 1 em mặc áo ôm, màu hồng. Váy ngắn cún cỡn. 3 vòng đầy đủ, được 8/10 điểm. Nhưng em thấy vẫn thua nhỏ một bậc. 1 em còn lại thì xem bộ hiền hơn. Ăn mặc cũng bình thường, mặc áo sơ mi trắng phá cách, tóc ngắn cá tính. Mặc váy jean ngắn ngắn, nhìn xinh, ưa nhìn, có nét gì đó rất cuốn hút người đối diện. 8.5/10 điểm - Gã thanh niên: Chào, ngồi xuống đi em. - Nhỏ: Uhm. Em tính đi qua bàn kế bên ngồi riêng, thì nhỏ kéo tay lại. - Nhỏ: Cậu ngồi đây đi. Qua đó ngồi một mình buồn. - Em: dạ. - Nhỏ: Cậu uống gì? - Em: Cho 1 chai nước suối được rồi. - Gã thanh niên: Không uống bia hay rượu gì hả? Anh mời. - Em: không, uống nước suối được rồi. - Gã thanh niên: Đàn bà value. - Em: quỷ xứ hà. Kèm theo vẻ mặt kbrm với lão (kbrm: Khinh bỉ ra mặt) - Gã: cười nhếch mép. - Em: *Không thèm quan tâm* quay sang hỏi nhỏ: ChỊ UỐNG GÌ? - Nhỏ: cho chị rượu hay bia gì cũng được, cậu gọi cho chị luôn đi. - Em: Uống nổi không? Ngày nay chị mệt rồi. - Nhỏ: Cậu cứ gọi đi, không sao đâu. Cuối cùng, nhỏ gọi chai rượu gì đó em không nhớ tên. Uống chung với gã thanh niên cùng với 2 cô gái kia. Máy cái chuyện bia rượu này, em không rành lắm. - Gã thanh niên: GIỚI thiệu với em và cậu, đây là H* người yêu anh. Gã chỉ tay về phía nhỏ mặc áo màu hồng. Còn đây là T* bạn của H*, hôm nay tới đây chơi chung. (giờ mới biết một cô tên H* và một cô tên T* (Mọi người đừng thắc mắc về vấn đề ngôn ngữ, đoạn này, thì tất cả nói tiếng anh nhé. Cả H* và T* là người Việt Nam, ) Em lén nhìn nhỏ, xem phản ứng của nhỏ thế nào? Nhưng thật bất ngờ, nhỏ có vẻ dửng dưng - Nhỏ: Chào. Mình là người yêu cũ của anh D* (Bây giờ mới biết cha này tên D* ) - H*: Chào chị, em cũng nghe anh D* kể nhiều về chị. - Nhỏ: Uhm, quá khứ rồi em. ^^ Trong cuộc vui, em thấy nhỏ uống rất nhiều, còn gã D* thì thấy cứ ép cô H và cô T kia cũng uống rất nhiều. Em chỉ uống nước lọc, một phần vì lo cho nhỏ, một phần vì sợ nhỏ trễ chuyến bay tối nay. Nên cứ mỗi khi nhỏ cầm lý rượu lên em đều cản, nhưng không lần nào thành công. - Cậu cứ để chị uống. Lâu lâu mới vui một lần mà. - Chị uống ít thôi, để lát về không nổi. Sếp tổng lại khiển trách em. - Chị chịu trách nhiệm, cậu chỉ sợ bị sếp tổng (là ba của nhỏ) la thôi chứ gì? Cậu đâu có lo cho tôi!! - Ý em không phải vậy. Mà giờ em không tranh cãi với chị nữa, chị uống ít ít thôi là được rồi. - Không, chị cứ uống. Thấy nhỏ uống hết ly này tới ly kia, mà em không làm gì được. Cảm thấy mình thiệt vô dụng. Còn về phần gã thanh niên kia, có vẻ lão cứ cố ép nhỏ T* uống càng nhiều hay sao không biết. Cứ ép hết lần này tới lần khác, nhưng mà bé T* cũng có vẻ biết giữ mình, từ chối khá nhiều. Và cố giữ khoảng cách với lão D*. Thi thoảng, bé T* CÓ NHÌN VỀ PHÍA em, cười với em, như một phép tối thiểu, em cười chào hỏi lại. Từ lúc vào tới giờ, em chưa nói chuyện được nhiều với cô H* và bé T*. Chỉ mới tiện trao đổi danh thiếp với 2 cô này thôi. Rồi chuyện gì đến cũng đã đến. Nhỏ say mèm ra đó. Không còn đủ sức về, không đủ tỉnh táo để lên sân bay. Nên tình thế bắt buộc, em phải gọi điện thoại cho sếp tổng. - Em: alo, thưa sếp, con gái sếp tổng say quá, giờ cổ không về kịp tối nay. - Sếp tổng: Uhm, vậy cậu xem chăm sóc cho nó, rồi mai đặt chuyến bay sớm nhất cho nó về. - Em: Vâng. - Sếp tổng: Cậu nhớ giữ mình, đừng để nó làm gì cậu ngen, khà khà. - Em: Vâng, *cười trừ* Điện thoại xong mà vẫn còn shock, cứ tưởng ổng sẽ nổi sùng rồi nổi giận đùng đùng, không ngờ ổng thoáng vậy. Tan cuộc, chỉ còn mỗi em và bé T* là còn tỉnh táo. Em và nhỏ lên một xe. Gã thanh niên D* và H* lên một xe. Còn bé T* thì lên xe về một mình. Mỗi người mỗi hướng. MỘT LẦN NỮA, EM LẠI PHẢI VÀO KHÁCH SẠN VỚI NHỎ!!! ____ Mọi ý kiến thắc mắc, mấy thím cứ để lại comment, em sẽ cố gắng giải đáp thắc mắc. Mấy thím ủng hộ em nhé. Sẽ sớm ra phần 6 cho mấy thím Hôm thứ 7, chủ nhật coi đá banh, với lại làm mấy cái báo cáo. Không Rì Viu cho anh em được. Hôm nay em sẽ tích cực rì viu cho mấy thím. Hy vọng anh em không gạch đá nhiều
|