Nhỏ Xấu Xí Cô Là Ai?
|
|
Phần 2:Chương 55
9h AM tại sân bay
- Tiểu thư,mừng cô trở về!
- Mau đến công ty Thiên Long,chắc chắn La Thanh Duy cũng đang ở cùng với Vương Hoàng Anh_ một vị tiểu thư xinh đẹp ra lệnh cho tên tài xế
- Vâng thưa tiểu thư!
___________
Tập Đoàn Thiên Long
Phòng chủ tịch
- Vương Hoàng Anh!Chúng ta phải làm gì tiếp theo đây.Nếu chị tôi đã mất trí nhớ thì phải tìm cách nào để đại tỉ lấy lại trí nhớ chứ?_ Thanh Duy vì quá nóng lòng muốn nói hết mọi chuyện cho nó biết nhưng lại bị hắn ngăn cản vì hắn đang lo sợ.Bây giờ,La Thanh Thanh không còn giống như lúc trước nữa rồi mà bây giờ nó đã thay đổi thành một con người khác hoàn toàn nó bây giờ là một cô gái dịu dàng nữ tính và vô cùng ngây thơ.Nếu nói ra toàn bộ sự thật thì liệu rằng nó có bị shock và sau đó thì bị rối loạn thần kinh hay không? Hậu quả sau khi nói ra sự thật là gì?
- Thanh Duy,không nên nóng vội.Nếu cậu cứ ép Thanh Thanh nhớ lại thì cô ấy không thể chịu đựng cú shock này đâu.Cứ để mọi chuyện từ từ rồi cũng sẽ có cách giải quyết thôi_ hắn ra vẻ bình thản trước mặt Thanh Duy nhưng bên trong hắn còn lo lắng gấp 100 lần nữa kìa
- Tôi biết rồi
Sau đó,hắn và Thanh Duy bàn tiếp công việc kinh doanh thì bỗng dưng cánh cửa phòng chủ tịch bật tung ra khiến hắn và Duy hoảng hồn,cả hai nhìn ra phía cửa thì nhìn thấy bóng dáng của một người con gái có chút xa lạ nhưng cũng cảm thấy quen thuộc làm sao. Cho đến khi người con gái đó bước vào thì cả hai đều tròn mắt ra nhìn
- Hương...Hương Ly???_ cả hai đồng thanh_ Cô về nước lúc nào vậy hả?
Sau 8 năm Hương Ly trở về Nhật sinh sống thì ngày hôm nay khi cô quay về thật khiến cho người khác ngạc nhiên mà. 8 năm trôi qua,Hương Ly ngày càng trở nên xinh đẹp và quyến rũ hơn,liệu rằng...Hương Ly và Thanh Duy sẽ như trước hay xem như chẳng có chuyện gì xảy ra.
- Tôi vừa về là đến đây ngay. Hai người tìm được Thanh Thanh là thật sao?_ Hương Ly ngồi xuống chiếc ghế sofa
Mới tối hôm qua hắn nhắn tin cho Hương Ly biết về chuyện của nó thì ngay sáng hôm nay Hương Ly đã trở về nước,cho thấy...La Thanh Thanh vô cùng quan trọng với cô.
Hắn và Duy cùng nhau ngồi xuống ghế sofa rồi thay nhau tường thuật lại mọi chuyện
Sau khi Hương Ly nghe những lời của hai người họ kể lại thì khóe mắt của cô nước mắt cứ không ngừng,cô ôm mặt khóc nức nở vừa khóc Ly vừa nói
- Không thể nào như thế được...tại sao...tại sao lại có chuyện kinh khủng như vậy xảy ra với bạn tôi kia chứ...huhuhuhu_ Ly đau đớn
Khi nhìn thấy Ly khóc thì Thanh Duy cảm thấy như mình bị thứ gì đó đâm vào tim vậy đó.Sau khi cô rời Việt Nam về lại Nhật thì Duy đã trở thành con người trăng hoa,bên cạnh Duy lúc nào cũng có nữ nhân bên cạnh nhưng trong tim cậu không hề có bọn họ mà chỉ có một mình Hương Ly luôn ở vững trong tim cậu mà thôi.
Duy bước đến chỗ Ly ngồi rồi nhẹ nhàng đưa chiếc khăn tay trước mặt Ly và nói:
- Đừng khóc nữa,lau nước mắt đi
Ly ngước mặt lên nhìn Duy thì bắt gặp được sự ôn nhu mà Duy dành cho mình,cô cầm lấy chiếc khăn tay
- Cảm ơn cậu
Duy đỡ Hương Ly đứng dậy rồi quay sang nhìn hắn
- Tôi đưa cô ấy về nhà còn chuyện công việc để ngày mai rồi bàn bạc sau
- Được rồi,đưa Ly về nhà cẩn thận
Bao năm qua khi ở bên cạnh Duy,hắn cũng hiểu được tình cảm của Duy đối với Ly rất sâu nặng nhưng khổ nổi Duy lại không biết cách chủ động nên đã để Ly đi mà không nói bất kì câu nào hay tìm cách giữ chân Ly ở lại mà cứ để cho Ly đi. Hắn cũng chỉ mong sao cho hai người họ hòa hợp chứ đừng như chuyện tình bây giờ của hắn.
Suốt quảng đường Thanh Duy lái xe đưa cô về nhà thì chẳng có người nào nói chuyện với người nào,cả hai cứ lặng thinh giống như chẳng ai quen biết ai.
Đến nhà Ly,Duy dừng xe lại rồi nhanh chóng chạy ra mở cửa xe cho Ly. Khi Ly quay đầu bước vào nhà thì Duy mới chịu chủ động lên tiếng gọi cô
- Hương...Hương Ly,chuyện của đại tỉ tôi nhất định tìm cách giải quyết cho nên...cô đừng khóc nữa.
Ly nhìn Duy mỉm cười,có lẽ đây là câu nói ngọt ngào nhất mà cô từng được nghe trong suốt 8 năm qua
- Cậu...có muốn vào nhà uống trà rồi đi không?
Duy hết sức lấy làm ngạc nhiên khi được Ly mời trà,trong lòng Duy tự nhiên có thứ gì đó lâng lâng khó tả. Cậu gật đầu đồng ý rồi vào nhà cùng với cô
Vào nhà,Duy ngồi yên tại vị trí phòng khách để nhìn Hương Ly từ xa,dáng vẻ cô đang pha trà cho cậu thật khiến Duy cảm thấy vô cùng xao xuyến, cũng đã lâu rồi Duy mới có cảm giác như thế nào đối với con gái chắc có lẽ là...chỉ có Ly mới khiến cậu như vậy thôi.
- Trà con nóng lắm nên từ từ rồi hãy uống_ Ly đem hai tách trà lên
- Không sao đâu_ Duy vẫn ngoan cố như ngày nào,mặc kệ lời cảnh báo của Ly cậu vẫn cầm lên rồi uống cho đến khi bị phỏng vì quá nóng
- Thanh Duy,cậu có sao không?Cái tên ngốc này đã nói là nóng rồi kia mà
Đột nhiên Ly lại khóc khiến cho cậu lại càng bối rối và tự hỏi rằng tại sao Ly lại khóc. Không một chút đắn đo suy nghĩ,Duy choàng tay ôm lấy Ly rồi quyết định cưỡng hôn cô nhưng cô lại không nổi giận mà còn tận hưởng nụ hôn đó.
_____________
Ngày hôm nay,Gia Huy quyết định nghỉ việc để đưa nó đi ra ngoài dạo chơi.Cả hai đều ra phố ddefu khiến cho ai nấy đều phải ghanh tị vì độ đẹp đôi của hai người họ.Gia Huy và nó đều ăn mặc giản dị hết sức có thể nhưng vẫn không thể che giấu đi sự thanh lịch và quý phái của họ. Gia Huy đưa nó đi khắp nơi,chỉ cần nơi nào nó muốn thì anh sẽ đưa nó đi.Nó muốn thứ gì anh đều mua cho nó,cuộc hẹn hò hôm nay của Gia Huy trải qua suông sẻ cho đến khi...
- Ông chủ,đó không phải là...là cô chủ hay sao?
- Không lý nào là vậy được,đó chính là Thanh Thanh...mau bắt lấy con bé
Rốt cuộc thì ông La Dân cũng đã phát hiện sự có mặt của nó vẫn còn trên thế giới này,ông không cần biết đó có phải người giống người hay chẳng qua là trùng hợp thì đợi đến khi ông bắt nó về thì mọi chuyện sẽ rõ.
Gia Huy và nó đang vui vẻ bên nhau thì đột nhiên một đám người mặc vest đen lao đến bắt nó đi rồi kéo nó lên xe
- Các người là ai?Mau thả cô ấy ra mau lên
- Gia Huy...cứu em...Gia Huy...
Gia Huy bị mấy tên đó giữ lại nên không có cách nào cứu nó,anh chỉ còn cách vùng vẫy chống cự và kết quả là bị bọn chúng đánh
- Các người không được đánh anh ấy...dừng tay lại đi tôi cầu xin các người đó...mau dừng lại đi..._ nó đau đớn khi nhìn thấy anh bị đánh mà mình thì chỉ có thể nhìn anh bị như vậy.
Ngay sau đó,ông Dân xuất hiện và ra lệnh cho bọn chúng đánh tiếp mà không phải là dừng tay
- Ông...ông là ai?_ nó phát hiện ra đây chính là kẻ cầm đầu.
Khi ông Dân nhìn nó thì ông dám khẳng định đây chính là con gái của mình nhưng đến khi nó nhìn ông bằng ánh mắt giận dữ và không biết ông là ai thì ông vô cùng bất ngờ. Ông cũng có thể đoán được rằng sau vụ tai nạn đó chắc hẳn đã có chuyện gì đó xảy ra rồi.
- Tôi xin ông...nói bọn họ dừng tay lại đi..._ nó tha thiết cầu xin ông
- Chỉ cần con ngoan ngoãn theo ta thì ta sẽ tha cho tên đó
- Thiên Di...không được đi theo ông ta...Aaaa..._ Gia Huy dù bị đánh chết cũng không thể để nó đi theo người đàn ông này được
- Nếu con không đồng ý thì tên này sẽ bị đánh cho đến chết
Nhìn thấy Gia Huy bị đánh như vậy nó không thể cứ nhìn anh bị đánh như vậy được
- Tôi đồng ý đi theo ông. Làm ơn đừng đánh anh ấy nữa
Sau khi nó đã đồng ý đi theo ông Dân thì Gia Huy cũng không bị bọn chúng đánh nữa. Gia Huy thương tích đầy mình,anh chỉ còn sức nhìn nó bị bọn chúng đưa đi.Giờ phút này anh cảm thấy mình thật vô dụng khi không bảo vệ được người mình yêu. Nhưng không vì thế mà anh bỏ cuộc,anh nhanh chóng lái xe đến đồn cảnh sát khai báo và nhờ họ giúp đỡ.
- Thiên Di,anh nhất định sẽ cứu em.
|
Phần 2:Chương 56
Tại biệt thự nhà La Dân
Sau khi áp giải nó về nhà thì ông Dân để cho nó ngồi thoải mái trên ghế sofa mà không hề có chút lo lắng rằng nó sẽ chạy mất.
Còn nó,cứ nhìn ông bằng ánh mắt vô cùng giận dữ mà không biết đó chính là ba của mình
- Sao ông lại bắt tôi?
1Ông Dân uống ngụm trà rồi đặt tách trà xuống bàn rồi ung dung nói:
- Con bị mất trí nhớ có đúng không?
Nghe ông hỏi như vậy nó lại ngạc nhiên thêm lần nữa
- Tại sao ông biết?
Ông Dân nhìn nó cười hiền,suốt 8 năm qua ông đã tốn hết bao nhiêu công sức và tiền bạc để đi tìm đứa con gái mà ông yêu thương này nhưng lại không tìm được,rốt cuộc thì đến giờ phút cuối cùng ông định sẽ bỏ cuộc nhưng rồi lại gặp được nó.Quả là kì diệu
- Con bị mất trí nhớ rồi nên ta sẽ nói cho con biết thật ra con là ai?
8 năm qua,nó không thể nhớ được gì và cũng muốn biết mình là ai?Nhưng...Gia Huy lại cắt đứt mọi thiết bị hay thông tin để nó không thể tìm được gi.Nó cũng không phải là người thích đọc báo hay tin tức nên cũng không để ý đến những tờ báo đang tìm kiếm mình.Dần dần sau đó,nó cũng không muốn tìm lại những kí ức của quá khứ vì nó cho rằng nếu thực sự ông trời đã muốn nó quên đi để không phải nhớ lại những kí ức trước kia thì nó phải biết trân trọng những gì ông trời đã ban cho.Nhưng...đến khi hắn,Thanh Duy và ông Dân xuất hiện,cả ba người đều muốn giúp nó nhớ lại kí ức....nó có nên cho mình cơ hội nhớ về chuyện lúc xưa?
- Vậy ông nói đi,thật ra tôi là ai?
- Con tên là La Thanh Thanh,con gái lớn của ta và đứa em trai tên là La Thanh Duy và người bạn trai mà ta không muốn thành đôi với con đó chính là Vương Hoàng Anh.
- Vương Hoàng Anh là bạn trai tôi?_ (bị shock)
- Đúng vậy.Suốt 8 năm nó không ngừng tìm kiếm và chờ đợi con quay về,một lòng một dạ yêu con nên ta đã quyết định để nó làm con rể mặc dù không có con ở đây_ chính vì tình cảm mà hắn đối với nó quá sâu nặng và chân thành nên đã được ông cảm hóa
- Ta sẽ giúp con nhanh chóng nhớ lại để còn thay ta tiếp quản sự nghiệp,ngoài việc đó con còn phải trở lại là thủ lĩnh của băng nhóm
- Băng nhóm?Đó là cái gì?
- Đó là...trùm mafia. 8 năm trước con đã làm rất tốt việc này nên ta tin rằng sau sự trở lại của con nó sẽ rất tốt
- Không...tôi không làm được...tôi không phải là La Thanh Thanh
- Con đừng ích kỉ như vậy nữa. Sau khi con biến mất đã có rất nhiều người đah khổ vì con rồi. Em trai con,bạn trai con và ba của con,con không muốn nhớ lại sao Thanh Thanh_ông Dân tức giận đứng dậy nhìn nó bằng ánh mắt vô cùng đau xót
- Không thể nào...nếu các người là người thân của tôi thì tại sao tôi lại chẳng có ấn tượng gì đối với mấy người chứ_ vẫn còn bị shock
- Việc này...ta sẽ kêu bác sĩ đến chẩn đoán lại cho con rồi sau đó sẽ tiến hành điều trị giúp con lấy lại trí nhớ
- Không....tôi không muốn...tôi không muốn...
Đó là lí do tại sao hắn lại không muốn nói cho nó nghe về chuyện quá khứ sớm như vậy.
Nó không thể chấp nhận được thân thế của mình về 8 năm trước,thật sự...điều này quá sức tưởng tượng đối với nó.Nó cứ luôn nghĩ rằng nó chỉ là một cô gái bình thường và có cuộc sống cũng bình thường như bao người khác nhưng không ngờ nó lại là con gái của mafia và còn là bạn gái của Vương Hoàng Anh.Quá shock...nó nhanh chóng rời khỏi căn nhà này thật nhanh
- Mau đuổi theo...không thể để nó thoát
Một đám người vệ sĩ nhanh chóng đuổi theo nó,nó cứ chạy như thế.
Đúng lúc đó hắn đang trên đường đến nhà của nó để tìm Thanh Duy thì vô tình đụng trúng ai đó và người đó chính là La Thanh Thanh. Nhanh như chớp hắn lao xuống xe xem xét tình hình thì mới biết người mà hắn đụng trúng lại chính là người mà hắn yêu nhất
Ngay sau đó mấy tên vệ sĩ nhà nó đuổi đến
- Cậu Hoàng Anh...chuyện gì vậy?_ tên vệ sĩ hốt hoảng chạy đến
- Mau gọi xe cấp cứu nhanh lên!_ một tên vệ sĩ khác ra lệnh
- Không! Không thể nào!_ hắn la hét trong sự tuyệt vọng vì lỡ đụng trúng người mình yêu nhất,nếu nó có mệnh hệ gì thì làm sao hắn có thể sống nổi.
Ngay sau đó nó được đưa vào bệnh viện gần nhất để đưa vào phòng cấp cứu vì hiện giờ tình trạng của nó đang rất nguy kịch nếu như chậm trễ một chút thì cả mạng cũng không còn
Cuộc giải phẫu kéo dài đến 2 tiếng ,sau 2 tiếng đó bác sĩ bước ra
- Bác sĩ...cô ấy sao rồi?Có cứu được cô ấy không?_ hắn điên cuồng đến nỗi mất hết lí trí
- Cậu đừng quá kích động,chúng tôi đã giữ được tính mạng của cô ấy nhưng vẫn còn phải kiểm tra thì mới có thể chắc chắn được vì cô ấy bị va đạp vùng đầu khá mạnh.Có vấn đề gì tôi sẽ báo với cậu.Xin lỗi tôi còn có việc phải đi
Sau khi bác sĩ rời đi thì ông Dân,Thanh Duy và Hương Ly điều chạy đến vì được hắn báo tin trước đó
|
Phần 2:Chương 57
Nhìn thấy người nhà của nó đến hắn nhìn mọi người với đôi mắt buồn rũ rượi
- Hoàng Anh,con gái bác sao rồi?_ Ông Dân hốt hoảng chạy đến hỏi
- Thanh Thanh đã qua cơn nguy kịch nhưng vẫn chưa có kết quả chính xác,cô ấy vẫn còn đang hôn mê và đã được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt rồi ạ
Ông Dân nghe xong liền ngã quỵ xuống đất vì ông nghĩ rằng mình chính là người đã gây ra tai nạn cho nó,nếu như...ông không cho người đuổi theo nó thì chắc chắn sẽ không có chuyện kinh khủng xảy ra như thế này
- Thanh Thanh..xin lỗi con...chính ta là người đã hại con ra nông nổi này...Ta xin lỗi_ người như ông Dân cũng phải rơi những giọt nước mắt đau thương như thế này thì những người khác làm sao có thể kìm lòng được kia chứ
Thanh Duy nhìn thấy ông Dân cứ tự trách mình lòng cậu còn cảm thấy đau đớn hơn nữa,Thanh Duy đi đến đỡ lấy ba mình đứng dậy rồi khuyên bảo ông
- Ba đừng lo quá!Nhất định chị sẽ không sao đâu...Ba đừng tự trách bản thân như vậy nữa
- Mau đưa ta đến phòng bệnh của chị hai con đi
- Được,chúng ta đi
Đến phòng đặc biệt cả 4 người chỉ biết nhìn nó qua tấm kính dày của phòng đặc biệt vì vẫn chưa được cho người nhà vào thăm bệnh
Từ ở phía xa của phòng đặc biệt,có một ai đó đang đứng lấp ló ở phía sau tấm tường và người đó không ai khác đó chính là Gia Huy. Huy đã cho người điều tra về tung tích của nó và khi Huy biết được nó đã bị tai nạn phải nhập viện thì Gia Huy tức tốc chạy đến bệnh viện ngay nhưng khi Huy đến thì lại nhìn thấy gia đình của nó đứng ở phòng bệnh nên Huy không thể ra mặt được vì sợ ông Dân lại tìm cách ngăn cản Huy gặp nó nên đành phải chờ đến lúc thích hợp
Mãi một hồi lâu thì cả 4 người mới cùng nhau ra về,Gia Huy nhanh chóng chạy đến nhìn nó qua ô cửa kính rồi khóc một cách vô cùng đau đớn
- Thiên Di...anh xin lỗi!Anh đã hứa sẽ bảo vệ em nhưng bây giờ em lại bị như thế này...
Giờ đây Huy chỉ ước được nắm lấy tay nó để tiếp thêm sức mạnh để nó có động lực sống và quay về với Huy rồi sống một cuộc sống vui vẻ như trước đây.
- Thiên Di...em mau tỉnh lại đi
- Cô ấy không phải là Thiên Di mà là La Thanh Thanh_ ai đó đứng phía sau của Gia Huy nói
Gia Huy hoảng hốt quay người lại ngay,không ai xa lạ đó chính là Vương Hoàng Anh
- Vương Hoàng Anh?Sao cậu còn ở đây?_Gia Huy cứ tưởng là mọi người về hết rồi kia chứ nhưng không ngờ hắn lại quay lại đây
- Ngay từ đầu tôi đã biết sự xuất hiện của cậu nhưng tại sao lại không ra mặt_ hắn nhìn Gia HUy một cách vô cùng nghiêm túc
- Chính vì các người đã không để cho tôi và cô ấy gặp nhau chính các người đã hại cô ấy ra nông nổi như thế này_Gia HUy tức giận la ầm lên
- Anh đừng nói bừa,đây mới chính là gia đình thật sự của Thanh Thanh.Anh không có quyền thay đổi cuộc đời của cô ấy
- Tôi không quan tâm điều đó,chúng tôi đang rất hạnh phúc với nhau thì lại bị các người phá hoại_ sự giận dữ của Huy càng lúc càng mãnh liệt hơn
- Nói mà không biết xấu hổ,anh đã cố tình che dấu mọi thứ để Thanh Thanh không thể nào tìm lại với gia đình...anh đúng là con người ích kỉ_ hắn tức giận nắm lấy cổ áo của Huy
Huy liền hất tay hắn ra rồi túm lấy cổ áo hắn
- Cậu không xứng đáng ở bên cạnh cô ấy,hãy tránh xa cô ấy đi
- Anh nói cái gì..._hắn lao vào đánh Huy tới tấp nhưng HUy cũng không vừa gì...anh cũng thẳng tay đánh trả
Cuộc chiến giữa hai người đàn ông trở nên quyết liệt hơn chỉ vì muốn giành lại người mình yêu. Một người là Vương Hoàng Anh,hắn đã dành 8 năm chỉ để tìm và chờ đợi nó quay trở về.Còn một người thì luôn bên cạnh nó chăm sóc cho nó trong suốt 8 năm qua,Gia HUy mặt kệ những gì mà mẹ của mình nói và chỉ muốn dành trọn trái tim này cho người mà anh yêu thương nhất.Liệu rằng...trong hai người thì ai sẽ là người quan trọng với La Thanh Thanh?
|
Phần 2:Chương 58
Một tuần sau
Sau một khoảng thời gian dài hôn mê rốt cuộc thì nó cũng đã tỉnh lại nhưng khi nó tỉnh lại thì:
- Á...đầu tôi..đầu tôi đau quá!_ hai tay nó ôm lấy đầu mình rồi quằn quại như một bệnh nhân tâm thần.Rất nhanh sau đó một đội bác sĩ nhanh chóng chạy vào và tiêm cho nó một mũi thuốc an thần
Người làm cha và em trai khi chứng kiến cảnh tượng này thì cảm thấy vô cùng đau đớn
Phải mất một lúc sau,nó mới tỉnh giấc và cảm thấy ổn hơn nhiều so với lúc nãy
- Thanh Thanh...con tỉnh lại rồi_ Ông Dân vui mừng đến phát khóc
- Chị ơi...chị cảm thấy sao rồi_ Thanh Duy lo lắng hỏi nó
Nó nhìn cả hai một lúc rồi mới cất tiếng nói
- Ba...Thanh Duy...
Ông Dân và Thanh Duy sững người nhìn nó rồi bất ngờ cả hai lao đến ôm nó với nỗi vui mừng khôn xiết
- Thanh Thanh rốt cuộc thì...con cũng đã tỉnh lại rồi sao?
- Xin lỗi đã làm cho cả nhà lo lắng_ nó ôm lấy ông Dân và Duy rồi òa khóc
Một lúc sau đó....ông Dân ra ngoài mua cho nó chút đồ ăn.Trong phòng chỉ còn lại nó và Duy đang ngồi nói chuyện cùng nhau thì Duy hớn hở nói
- À đúng rồi,em phải báo tin này cho Hoàng Anh và Hương Ly mới được,chắc họ sẽ mừng lắm
Thanh Duy vừa nói vừa móc điện thoại ra bấm số thì nó ngăn lại
- Khoan hãy gọi cho bọn họ...
- Chị nói sao?_ Thanh Duy đứng sững người_ Tại sao lại không gọi họ đến?
- Duy...giúp chị liên lạc với Gia Huy đi_ nó nhìn Duy với đôi mắt cần khẩn
- Thanh Thanh...chị đang nói gì vậy?Chị muốn gọi cái tên tổng giám đốc Trần đó đến đây sao?Hoàng Anh mới chính là bạn trai của chị kia mà Thanh Thanh_ Thanh Duy bức xúc mắng nó
- Chị...chị...
Đúng là sau tai nạn đó nó đã hoàn toàn nhớ lại tất cả nhưng vẫn không thể nào quên những gì trong 8 năm qua.Hoàng Anh là bạn trai của nó nhưng Gia Huy mới là người bên cạnh chăm sóc cho nó trong thời gian qua...nhưng bây giờ trong tâm trí nó chỉ có mỗi bóng hình của Gia Huy mà thôi
- Em không biết giữa chị và tên tổng giám đốc kia có quan hệ như thế nào nhưng xin chị đừng làm Hoàng Anh tổn thương,anh ấy đã chờ đợi chị suốt 8 năm qua chị không thể vì tên đó mà bỏ rơi anh ấy được.Anh ấy đã chờ đợi chỉ để chờ đến ngày hôm nay thôi đó.Em sẽ gọi Hoàng Anh đến_ nói sao thì nói nhưng Thanh DUy vẫn một mực gọi Hoàng Anh đến cho bằng được
Sau khi nhận được tin từ Thanh Huy thì Hoàng Anh đã lập tức hủy bỏ mọi công việc của mình rồi chạy đến bệnh viện ngay. Vào phòng bệnh,Hoàng Anh nhìn thấy nó ngồi được trên giường liền chạy đến ôm nó vì quá vui mừng không thể kìm nổi cảm xúc của bản thân thêm một giây nào nữa
- Thanh Thanh...may quá em đã chịu tỉnh rồi_ Hoàng Anh vừa nói vừa khóc,đó chính là những giọt nước mắt thật lòng mà Hoàng Anh dành cho nó
- Cảm ơn anh vì đã chờ đợi em_ nó choàng tay ôm lấy Hoàng Anh
3 ngày sau nó đã được sự đồng ý của bác sĩ cho xuất viện về nhà nhưng nếu có biểu hiện gì bất thường thì nó phải quay lại bệnh viện để điều trị. Từ lúc nó nhập viện cho đến nay thì nó vẫn chưa thấy Gia Huy đến thăm mình,nó tự hỏi " Có phải đã có chuyện gì xảy ra với Gia Huy rồi không?". Mỗi ngày nó không ngừng lo lắng cho Gia Huy nhưng lại không có cách nào liên lạc với Gia Huy được là bởi vì Thanh Duy đã giữ điện thoại của nó rồi.Thanh Duy làm vậy điều muốn tốt cho chị mình và Hoàng Anh thôi nhưng cậu lại không biết tình cảm của nó đối với Hoàng Anh đã không còn sâu đậm như xưa nữa rồi
Tại biệt thự nhà Gia Huy
- Chủ tịch,mừng bà trở về
Hôm nay là ngày bà Mai quay trở về sau chuyến công tác ở nước ngoài,dù công việc ở bên đó vẫn còn đang rất bận và lí do mà bà quay về đột ngột như thế là vì Gia Huy.Mặc dù ở nước ngoài nhưng bà luôn cho người theo dõi hành tung của con trai mình và biết được mọi chuyện đang diễn ra ở nhà.
- Gia Huy đâu rồi?_ bà quay sang hỏi người quản gia
- Thưa chủ tịch,cậu chủ đã nhốt mình trong phòng suốt 2 ngày không ăn không uống gì cả
- 2 ngày sao?Yên tâm đi vẫn chưa chết được đâu,phải để cho nó như vậy thì nó mới chịu thức tỉnh mà quên đi con nhỏ đó_ vẻ mặt bà Mai toát lên sự lạnh lùng đến nhẫn tâm,bà ta đúng là một mụ phù thủy đang đội lớp người đây mà.Trong khi con trai của mình đang vật vả vì tình yêu còn bà thì lại muốn đem tình yêu của cậu đi.Có nhẫn tâm quá không?
Một lát sau bà Mai lên phòng Gia Huy
Cốc cốc ( tiếng gõ cửa )
- Gia Huy mẹ vào được không?
Bà Mai đứng đợi một hồi lâu nhưng vẫn không thấy Gia Huy trả lời,ngay lập tức bà Mai mở cửa bước vào phòng Gia Huy. Trong phòng,thứ duy nhất mà bà có thể nhìn thấy đó chính là bóng tối,một màu đen vây kín căn phòng làm cho bà không nhìn thấy được Gia Huy đâu cả,đến khi...bà Mai bật đèn lên thì nhìn thấy Gia Huy đang ngồi ở góc tường,vẻ mặt anh không thể nào có thê thảm thương hơn được nữa chỉ mới 2 ngày mà nhìn anh như một tên bụi đời không hơn không kém,cạnh bên Gia Huy là những chai rượu rỗng chất thành một bãi chiến trường.Giờ đây,ai đó thể nhận ra đây chính là Trần Gia Huy tổng giám đốc resort kia chứ.
- " Vì một đứa con gái không rõ lai lịch thành ra thế này sao?"_ bà Mai tức giận khi nghĩ về nó,đến bây giờ bà vẫn còn ác cảm với nó vì không biết lai lịch của nó như thế nào và bà càng ghét nó hơn chỉ vì nó mà con trai bà thành ra thế này đây.
Bà MAi không nói lời nào với Gia Huy rồi lặng lẽ đi ra ngoài
|
Phần 2:Chương 59
____________
Ngày hôm sau
Vương Hoàng Anh cùng với mọi người đến thăm nó,hắn còn chu đáo tự tay chuẩn bị những món ăn bổ dưỡng để nó mau chóng phục hồi sức khỏe,hắn còn mua thêm một đóa hoa hồng màu đỏ mà lúc trước nó rất thích tặng cho nó.
Sau khi lấy lại được trí nhớ của mình nó dần dần nhìn ra tình cảm chân thành mà Hoàng Anh dành cho nó vô cùng sâu đậm khiến nó có cảm giác tội lỗi khi trái tim của nó bây giờ đã không phải là hắn nữa rồi.
- Phải rồi bây giờ tớ phải đi rồi, tớ còn một số công việc cần phải giải quyết ngay.Tớ sẽ quay lại thăm cậu sau nhé,Thanh Thanh_Hương Ly nói
- Được,tạm biệt cậu.
Hương Ly quay sang chào mọi người rồi đi ra khỏi cửa,lúc đó Thanh Duy cũng nhanh chóng đuổi theo.
- Hương Ly để anh đưa em đi.
- Không cần đâu.Anh cứ ở lại chăm sóc Thanh Thanh,em đi taxi được rồi_nói xong Hương Ly liền quay đầu bước đi.
Lúc này,không biết tại sao Ly lại tỏ vẻ lạnh lùng với Duy trong khi Ly đã chấp nhận tình cảm của cậu và đêm hôm đó hai người cũng đã trải qua những khoảnh khắc tuyệt vời với nhau.
Thật sự mà nói,Duy không biết Hương Ly đang nghĩ gì.
Vừa đúng lúc Hương Ly đi khỏi thì Gia Huy vừa đến và trên tay cầm theo một đóa hồng màu đỏ.Khi cả hai chạm mặt nhau,Thanh Duy đã nhìn anh với vẻ mặt vô cùng khó chịu.
- Anh nên biết mình không nên đến đây chứ?
Gia Huy đưa mắt nhìn về phía phòng bệnh của nó rồi quay sang nói với Thanh Duy với ánh mắt cầu khẩn:
- Xin cậu hãy để tôi vào gặp Thiên Di một chút có được không?
- Tôi cũng xin anh hãy quên đi cái tên Thiên Di ấy đi.Hạ Thiên Di mà anh biết đã chết rồi,giờ đây La Thanh Thanh đã quay về rồi anh nghĩ chị ấy còn yêu anh sao?_ Thanh Duy cố tình khiến vết thương của Gia Huy trở nên đau đớn hơn khi cố gắng để sự thật đi theo hướng sai lệch.
- Tôi tin...cô ấy vẫn yêu tôi...
- Anh tin nhiều đến vậy sao?Anh nghĩ những chuyện mà anh đã làm...che dấu đi sự thật về thân phận thật sự của chị tôi thì chị ấy sẽ tha thứ cho anh sao?Tốt hơn anh nên về đi trước khi chị tôi nhìn thấy anh lại tức giận thêm nữa.
Gia Huy cứ tin những lời Thanh Duy nói là thật và mang theo một đóng tâm trạng tồi tệ đi về.
Sau khi Gia Huy đi thì Duy cũng nhanh chóng trở vào phòng bệnh.
- Em đi đâu mà lâu vậy?_nó nhìn Thanh Duy hỏi.
- Em...em đi tiễn Hương Ly ra xe nên hơi lâu đó mà.Đại tỉ...chị còn muốn ăn gì nữa không em đi mua cho chị_ Thanh Duy vui vẻ nhìn nó cười nhưng trong lòng cậu đang cảm thấy vô cùng có lỗi khi cố tình chia rẽ tình cảm của Gia Huy đối với nó,nếu như nó biết được chuyện này liệu nó có tha thứ cho đứa em trai này không?
- Chị không đói chị chỉ muốn nằm nghỉ một chút thôi.Hai người mau quay về công ty làm việc đi,không phải hôm nay hai người có cuộc họp quan trọng hay sao?
- Anh đã giao cho người khác làm rồi,anh chỉ muốn ở lại để bên cạnh chăm sóc cho em_ Hoàng Anh nắm chặt lấy tay nó.
- Anh đừng làm vậy,đường đường là chủ tịch gánh vác cả tập đoàn sao anh có thể vì em mà bỏ công việc của mình được chứ,nếu công việc có gì đó sai sót em sẽ không ngừng tự trách bản thân vì ích kỉ để anh ở đây chăm sóc cho em như vậy.Anh mau đi đi đừng lo cho em.
- Hay là anh cứ về công ty giải quyết công việc đi,mọi chuyện ở đây cứ để tôi lo được rồi_Thanh Duy có cùng suy nghĩ với nó nên cũng muốn hắn mau chóng quay lại làm việc.
- Vậy cũng được,đợi sau khi anh giải quyết xong công việc anh sẽ lại đến thăm em.
- Được,em sẽ chờ anh đến_nó nhìn hắn cười.
Trước khi đi,Hoàng Anh nhẹ nhàng hôn lên trán nó và trao cho nó một ánh nhìn ấm áp chứa đầy tình cảm rồi mới chịu rời khỏi. Những cử chỉ mà hắn dành cho nó,nó đều cảm nhận được và bây giờ nó cảm giác có lỗi với Hoàng Anh hơn là hạnh phúc.
- Đại tỉ nằm nghỉ đi,em đi sai người chuẩn bị bữa ăn nhẹ cho chị.
- Được,cảm ơn em.
Khi nó đã chìm sâu vào giấc ngủ thì lúc này Thanh Duy mới an tâm đi khỏi.Nhưng Thanh Duy nào biết một điều rằng mình đã bị nó lừa,ní cố tình làm như vậy để mọi chuyện diễn ra đúng theo suy tính của nó.Sau khi biết chắc Thanh Duy đã đi khá xa với phòng bệnh của mình nó nhanh chóng thay đồ rồi chuồng ra khỏi bệnh viện,ra đến cổng nó lập tức bắt một chiếc taxi để đến nhà của Gia Huy vì nó đang rất nhớ anh.
Chiếc taxi dừng lại trước cổng ngôi biệt thự Trần gia,nó nhanh chóng chạy đến nhấn chuông cổng và lập tức có một người giúp việc chạy ra mở cửa.Nhìn thấy nó cô giúp việc vô cùng vui mừng và nói:
- Cô Thiên Di rốt cuộc cô cũng về rồi.Chúng tôi ai cũng rất nhớ cô.
- Tôi cũng nhớ mọi người lắm.Nhưng mà...Gia Huy anh ấy có ở nhà không?_vừa nói nó vừa nhìn về hướng phòng của anh.
- Cậu chủ ra ngoài từ sớm rồi tôi nghe nói cậu ấy đang đi đón một cô gái tên là...tên là..._ cô giúp việc đang cố gắng nhớ lại_ À đúng rồi...chính là Lâm Minh Hy.
- Lâm Minh Hy?_nó liền hoảng hốt la lên.Chẳng phải cô gái đó là con gái của chủ tịch tập đoàn Lâm thị,cổ đông lớn nhất của Green Resort và cũng là kẻ luôn đeo bám Gia Huy khi anh và nó làm việc bên Mỹ sao?
- Phải.Chính là Lâm Minh Hy và cô ấy sẽ là vị hôn thê của Gia Huy sao này đấy.
Nghe câu nói đó nó vô cùng ngạc nhiên nhưng còn bất ngờ hơn người vừa nói lại chính là bà chủ tịch.
- Cháu chào chủ tịch_nó liền cúi đầu chào bà một cách lễ phép.
- Cô còn đến đây để làm gì nữa trong khi đã biết thân phận của mình rồi?_thì ra bà ta đã sớm biết được thân phận thực sự của nó.
- Bà biết thân phận của tôi sao?
- Cô lại quên con người của tôi rồi sao?Tôi đâu dễ dàng để một cô gái lạ mặt đến sống nhà tôi kia chứ_trông bà ta lúc này trông giống hệt mụ phù thủy đội lốt người vậy.
- Các người đã sớm biết thân phận của tôi vậy sao còn muốn giữ tôi lại_nó không thể kiềm nổi cơn giận của mình lúc này.
- Vì cô có giá trị đối với chúng tôi nhưng mà...không phải cô cũng được Trần gia ta đối xử rất tốt hay sao,đáng lẽ cô phải cảm kích ta hơn là cô nhìn ta với vẻ mặt như vậy_bà ta nhìn nó khẽ nhếch miệng cười
- Bà...bà đừng nói dối.Tôi không tin Gia Huy đối xử tốt với tôi chỉ vì lợi dụng...tôi không tin...
Nó hết ầm lên vì quá kích động,nó đã rơi vào tình cảnh như vậy nhưng bà ta lại cảm thấy vui sướng và tiếp tục công kích.
- Lần này Lâm Minh Hy trở về Việt Nam sẽ cùng với Gia Huy tổ chức đám cưới.Cô nên sớm từ bỏ tình cảm với con trai ta rồi nhanh chóng trở về làm đại tiểu thư của La thị đi.
- Bà nói dối tôi sẽ không tin bà,tôi...tôi phải đi tìm Gia Huy...tôi muốn gặp anh ấy để nói rõ mọi chuyện...
Tâm trạng của nó lúc này vô cùng tội tệ,nó mang theo một đóng suy nghĩ rối bời để đi tìm Gia Huy nhưng nó vừa ra khỏi cổng nhà anh thì đã nhìn thấy anh và Lâm Minh Hy cùng bước xuống xe,Gia Huy còn nắm chặt tay cô ta khiến trái tim nó vô cùng đau đớn.
Gia Huy vừa nhìn thấy nó thì đã muốn chạy đến ôm chặt lấy nó nhưng lại bị Lâm Minh Hy giữ chặt tay không cho phép anh buông tay mình chỉ vì nó.
- Gia Huy...anh thực sự cũng với Lâm Minh Hy...hai người sẽ kết hôn sao?_nó vừa khóc vừa hỏi anh.
- Thiên Di hãy nghe anh giải thích đã_Gia Huy bối rối khi không biết phải giải thích làm sao cho nó hiểu được mọi chuyện.
- Tại sao anh phải giải thích với cô ta?_Lâm Minh Hy hỏi anh rồi quay sang tức giận với nó_Hạ Thiên Di tôi nói cho cô biết,từ nay Gia Huy đã thuộc về tôi rồi nên từ đây về sau mong cô giữ khoảng cách với chồng sắp cưới của tôi để tránh việc bị người khác đàm tiếu dị nghị_vẻ mặt của Lâm Minh Hy lúc này vô cùng cao ngạo vì sau tất cả người con trai mà cô ta yêu nhất cũng đã trở thành của cô.
- Đừng nghe cô ta nói bậy...Thiên Di xin hãy tin anh...anh..._Gia Huy định giải thích thì bà chủ tịch liền ra tay ngăn cản.
- Gia Huy con nhanh đưa Minh Hy vào nhà nghỉ ngơi đi,con bé ngồi máy bay đã mệt lắm rồi.
- Nhưng mà...con...
- Mau lên!_bà chủ tịch quát lên khiến ai nấy đều sợ.
Lúc này Gia Huy không thể cãi lời bà nên đành ngoan ngoãn nghe theo lời của mẹ mình.
Đôi bàn tay đó vẫn giữ chặt lấy nhau không rời,anh cứ như vậy nắm tay Lâm Minh Hy vào trong nhà.Khoảnh khắc anh lướt qua nó,hai ánh mắt khẽ chạm nhẹ vào nhau khiến trái tim nó đau vô cùng,vào lúc đó nó chỉ muốn kéo chặt anh về phía mình nhưng nó đã không thể làm thế.
Nó quay đầu lại nhìn anh dần dần khuất xa sau cánh cổng.Bỗng nhiên nó nhận ra khoảng cách giữa nó và anh trở nên vô cùng xa cách,liệu hai người yêu nhau có lại đến được với nhau không?
|