[GĐCP] Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc
|
|
Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu sang chỗ nhìn Tử Lam, con ngươi tràn đầy tức giận.
Tử Lam thầm nghĩ , nàng khi nào đắc tội tới hắn ?
Ngay vào lúc này , Mặc Thiếu Thiên chợt đè lên nàng , không nói lời gì , hướng về phía Tử Lam môi liền hôn lên.
Tử Lam ngơ ngẩn.
Mặc Thiếu Thiên hôn, bá đạo, cường thế, đầu lưỡi trực tiếp dò vào trong miệng Tử Lam, chợt thỏa thích trong lòng.
Rồi buông ra.
Tử Lam nhìn hắn, có chút tức giận, “Mặc tổng, anh đang làm cái gì vậy?”
“ Hôn cô !”
". . . . . . "
Tử Lam giận, vừa muốn mở miệng, lại bị Mặc Thiếu Thiên đè lại, “Cô cùng Lục Tử Thịnh quan hệ thế nào?”
Tử Lam cau mày, đôi tay đặt ở trước ngực cường tráng của hắn, cũng có thể cảm thấy tim đập của hắn, chỉ vậy Tử Lam cũng cảm thấy hít thở không thông , lại nỗ lực để cho mình trấn định, “Mặc tổng, đây là chuyện riêng của tôi!”
“ Các người ở chung một chỗ ?” Mặc Thiếu Thiên không đợi câu trả lời của cô, tiếp tục hỏi.
“ Không có ! ”
“ Không có vậy hắn tại sao hôn cô ? ” Mặc Thiếu Thiên tức giận.
Tử Lam nhíu mày, “ Mặc tổng, tôi không biết anh ở đây nói gì ! ”
“Đừng giả bộ, tôi đều thấy được, Lâm Tử Lam, lá gan cô ghê gớm thật, lại dám ở công ty cửa cùng nam nhân khác hôn môi!” Mặc Thiếu Thiên giọng nói thế nào nghe đều có một loại ê ẩm mùi vị.
Tử Lam lúc này mới nhớ tới ở tại cửa ra vào lúc nảy, Lục Tử Thịnh là lấy lá cây trên đầu xuống cho cô.
“ Nha , vậy thì thế nào ? Chuyện này cùng Mặc tổng có gì quan hệ gì chứ ? ” Tử Lam hỏi ngược lại.
Đúng, đúng là không có quan hệ gì thật , nhưng không hiểu sao trong lòng hắn cứ cảm thấy rất khó chịu , cảm giác hít thở không thông !
Mặc Thiếu Thiên hung hăng nhìn chằm chằm Tử Lam , sau đó giảo hoạt cười, “ Các ngươi đã không có ở cùng nhau, hắn có thể hôn cô, ta tại sao không thể chứ ? ”
" . . . . . . " Mẹ nó! Đây là logic chó má gì chứ ?
Tử Lam thực sự nổi giận “ Mặc tổng, nếu như anh để cho tôi cùng đi ra ngoài chính là cùng tôi nói mấy chuyện không đâu này , vậy xin phép , tôi hiện tại phải về! ”
Nói xong, Tử Lam muốn đi, nhưng Mặc Thiếu Thiên nhanh tay nhanh mắt mau khóa lại cửa xe.
“Anh!” Tử Lam quay đầu lại mở to mắt trừng hắn.
Mặc Thiếu Thiên cũng trừng mắt nhìn nàng , nhưng không có nói cái gì nữa , khởi động xe , lái đi.
Dọc theo đường đi, Mặc Thiếu Thiên bộ mặt lạnh lùng, không có ý muốn nói chuyện, như vậy cũng tốt, Tử Lam cũng lười mở miệng, hai người cứ như vậy một đường trầm mặc.
Nửa giờ sau, xe ở một nhà hàng Thiên Hựu ngừng lại.
Mặc Thiếu Thiên xuống xe trước, Tử Lam đi theo ở đằng sau .
Vừa đi vào liền nhìn đến hai người nam nhân ngồi ở bên trong, một người trong đó còn là người ngoại quốc.
Mặc Thiếu Thiên đi tới, đơn giản lên tiếng chào hỏi, giới thiệu, “ Vị này là công ty chúng tôi thiết kế sư, Lâm Tử Lam!”
Tử Lam hướng đối phương gật đầu mỉm cười, sau đó ngồi xuống.
Mặc Thiếu Thiên trực tiếp nói thẳng vào chính đề, “ Mars, tôi nghĩ muốn hợp tác cùng tập đoàn của anh trong dự án lần này! ”
Mặc Thiếu Thiên là một buôn bán cao thủ, ở trên bàn đàm phán cho tới bây giờ đều không nói nhảm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Mars thoạt nhìn là một người rất ôn hòa , đối mặt với tính cách trực sảng của Mặc Thiếu Thiên , hắn chỉ nở một nụ cười rất nhạt , “Mặc tổng, tôi cùng quý công ty hợp tác qua mấy năm , tác phong làm việc của công ty anh rất tốt , nhưng cùng ý niệm tôi muốn bất đồng , Mặc tổng, lần này rất xin lỗi rồi !” Mars là một tính tình sảng khoái, thấy Mặc Thiếu Thiên như thế trực tiếp, hắn cũng nói thẳng.
Ai ngờ, Mặc Thiếu Thiên chỉ cười một tiếng , sau đó vẫy vẫy tay , Tử Lam đưa lên tài liệu. Mặc Thiếu thiên trực tiếp đem tài liệu thối lui đến trước mặt của Mars, “ Mars, trước tiên xem cái này rồi hả quyết định! ”
Mars cau mày, mở tập tài liêu trước mặt xem. Ngay khi vừa thấy bản vẻ trước mặt thì chân mày cau lại.
Nhìn đến phản ứng của hắn , Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng lên một tia hả hê cười.
Tử Lam mặc dù hiếu kỳ, nhưng vẫn duy trì yên lặng ngồi ở một bên , trong lòng tò mò Mặc Thiếu Thiên lại không biết hắn muốn giở trò gì. Ngay khi quét mắt về phía bản vẽ thiết kế ngay lập tức nàng cũng vô cùng sửng sốt.
Đó không phải là nàng vẽ đấy sao?
Đó chính là nàng nhất thời linh cảm tiện tay vẽ ra bản thảo , tại sao lại xuất hiện trong tay hắn?
Mặc Thiếu Thiên cầm bản thiết kế của cô là muốn làm gì?
Mars thấy bản thiết kế , ánh mắt tràn ngập thâm tình đau xót .
Mặc Thiếu Thiên nhìn, “ Mars, anh xem sợi dây chuyền này, có cảm giác gì ? ”
Mars ngẩng đầu lên, nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Đây là do người nào thiết kế?”
Mặc Thiếu Thiên nhìn một chút một bên Tử Lam, “ Là thiết kế sư của công ty chúng tôi, Lâm Tử Lam tiểu thư ! ”
Quả nhiên, Mars dời ánh mắt đến trên người của Tử Lam.
Mới vừa rồi Tử Lam cho Mars cảm giác chính là nữ nhân rất an tĩnh, kèm theo một khí chất lạnh nhạt, nhưng là bây giờ nhìn nàng , cũng không biết nên nói gì , lại cảm giác nữ nhân này thật không đơn giản !
Anh mắt Mars nhìn Tử Lam, thế nhưng nhiều hơn một phần thưởng thức !
Tử Lam như lạc vào một tầng sương mù .. không hiểu chuyện gì đang diễn ra .
“ Cái này là cô vẽ sao ? ” Mars hỏi.
Tử Lam biết ý của Mặc Thiếu Thiên, nếu đem thiết kế của cô mang cho Mars nhìn , nhất định có mục đích.
Tử Lam cười gật đầu, “ Là tôi vẽ đấy không sai, đây chỉ là tiện tay vẽ ra bản thảo , khiến Mars tiên sinh chê cười ! ”
Mặc dù chỉ là một bản thảo tiện tay vẽ ra , nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác rất chân thật , vẽ rất nghiêm túc , rất có cảm giác , từng cái đường cong, cũng tràn đầy mùi vị.
Mars nhìn bản vẽ sợi dây chuyền trên tay , ánh mắt thâm trầm.
“ Lâm tiểu thư, tại sao cô lấy linh cảm những giọt nước mắt thiết kế ra sợi dây chuyền này ? ” Mars hỏi.
Hỏi cái này, Tử Lam cũng hoảng hốt, sau đó cười cúi đầu, “ Tôi không cảm thấy đó là nước mắt , tôi cảm thấy được đó là ánh mắt của mẹ tôi, trên cái thế giới này là độc nhất vô nhị ! ” Tử Lam cười nói, khó được tuyệt hảo lần thứ nhất.
Quả nhiên, Mars nghe xong, thân thể rung rẩy, hiển nhiên bị lời nói của Tử Lam, đả động rồi.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Mars thâm tình, cười nói, “ Mars, nếu như chúng ta hợp tác thành công , sợi dây chuyền này thành chế phẩm, cũng chỉ có một cái, đưa cho ngài như thế nào?”
Là lời hứa hẹn.
Ngụ ý, thiết kế này làm thành một cái duy nhất cho Mars!
Tử Lam sửng sốt. Mặc Thiếu Thiên làm như vậy. . . . . .
Mars nhìn Mặc Thiếu thiên, “ Anh nói là thật? ”
Mặc Thiếu Thiên cười, “ Tôi vì cái gì lại phải lừa gạt ngài Mars tiên sinh ? ”
Kế tiếp , Mars nhìn Mặc Thiếu thiên, sau đó cười “ Mặc tổng, anh thật xứng với danh hiệu người đứng đầu trên phương diện làm ăn !”
Vô luận thủ đoạn, còn là tâm kế , Mặc Thiếu Thiên trước nay luôn có chuẩn bị.
Thật đúng là biết người biết ta Bách Chiến Bách Thắng, Mặc Thiếu Thiên không cần đánh trận nhưng vẫn chiến thắng .
Mặc Thiếu Thiên cũng cười phụ họa, “ Khiến cho Mars tiên sinh chê cười rồi ! ”
“Được , tôi đồng ý với anh ! ”
“ Vậy cám ơn Mars tiên sinh , còn chúc chúng ta hợp tác vui vẻ! ”
Vì vậy, dự án được hợp tác thành công .
Mặc Thiếu Thiên cùng Mars thương lượng một chút chi tiết , xong hai người từ biệt nhau , Tử Lam nhìn theo Mặc Thiếu Thiên tâm tình bất định .
Nàng rất buồn bực , tại sao sau khi Mars nhìn thấy sợ dây chuyền , lại đồng ý hợp tác ngay. Tử Lam là không nhịn được lòng hiếu kỳ, vì vậy cũng muốn hỏi cho rõ .
Mặc Thiếu Thiên biết trong lòng nàng đang nghĩ gì , hắn có lòng tốt giải thích một chút ẩn tình cho nàng hiểu “ Bởi vì con trai của Mars cũng từng vẽ ra một thiết kế tương tự của cô nhìn không sai biệt lắm , tên liền kêu nước mắt ! ”
Nghe được câu này, đáy lòng Tử Lam đột nhiên rung rẩy.
“ Nếu con anh ấy đã vẽ được như thế , tại sao còn phải lấy của tôi ? ” Tử Lam hỏi.
“ Bởi vì con trai anh ta bị tan nạn xe chết, bản thiết kế cũng bị xé bỏ rồi !”
". . . . . ." Vì không biết gì, Tử Lam khi nghe tin tức này, trong lòng thế nhưng run rẩy, nàng cũng là người mẹ, tự nhiên hiểu thân tình quan trọng.
Nhưng đây là thủ đoạn trên thương trường thường gặp .
Tử Lam nhìn hắn, “ Dường như anh rất có niềm tin , Mars nhất định sẽ đồng ý đúng không ? ”
“Ít nhất tôi có chín phần nắm chắc ! ” Mặc Thiếu Thiên tự tin nói.
Tử Lam chau chau mày, “ Không ngờ Mặc tổng cũng sẽ lợi dụng thân tình khiến người khác nhất định phải hợp tác với anh ! ”
“Biết người biết ta trăm trận trăm thắng , đây là quan hệ lợi ích lẫn nhau , tôi cung cấp thứ hắn cần , liền có được công việc , tôi cũng không chiếm tiện nghi của hắn ! ” Mặc Thiếu Thiên dừng lại nói.
Tử Lam chỉ tùy tiện nói như vậy, không ngờ Mặc Thiếu Thiên lại giải thích, cô ngẩn người, cười nói, “ Mặc tổng, tôi chỉ tùy tiện nói một chút thôi , anh không cần phải để trong lòng! ”
Mặc Thiếu Thiên lườm nàng một cái , nhanh chóng quét mắt về hướng khác .
Tử Lam nhìn đồng hồ trên tay một chút , đã là 5 giờ chiều rồi , bất tri bất giác thế nhưng nói chuyện hơn 2 giờ , hơn nữa bây giờ đã là giờ tan ca .
“Mặc tổng, nếu công việc xong rồi , như vậy tôi xin phép phải đi về trước ! ” Tử Lam nói qua sẽ phải xuống xe.
“ Ai cho phép cô đi ? ” Mặc Thiếu Thiên không vui chợt mở miệng.
“ Nhưng công việc đã xong rồi !” Tử Lam cố gắng kiềm nén xúc động muốn đánh người .
“ Ai nói ? ”
" . . . . . . " Thật con mẹ nó tức chết lão nương mà ! Còn có thiên lý nữa không vậy trời ! Đáy lòng Tử Lam âm thầm gào thét mắng chưởi Mặc Thiếu Thiên .
Nàng thật lòng hết ý kiến với hắn ...
Mặc Thiếu Thiên không nói gì thêm nữa tăng ga lái xe thật nhanh về phía trước..
|
Chương 80: Ngươi yêu thích ta!
Tử Lam phải đi về, nhưng Mặc Thiếu Thiên cố tình không để cho cô trở về, nhất định phải ăn cơm xong mới về, Tử Lam cũng không từ chối được hắn, liền thuận theo. Tối về đã 8 giờ 15 phút, Mặc Thiếu Thiên đưa Tử Lam tới dưới lầu khu nhà.
“Mặc tổng, cám ơn bữa cơm tối nay của anh, gặp lại!”
Vừa đến nơi, Tử Lam cầm túi chuẩn bị bước xuống xe. Nhưng còn chưa có mở cửa xe, lại bị Mặc Thiếu Thiên bắt được, đưa trở về chỗ cũ.
“Cô sao gấp gáp đi để làm gì?” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô lạnh giọng hỏi. Tử Lam nhìn hắn, khẻ nhíu mày, sau đó lộ ra nụ cười vô hại,
“Đến nhà tôi, chẳng lẽ tôi không thể đi lên sao?”
Chỉ cần vừa nhìn thấy Tử Lam cười, Mặc Thiếu Thiên càng thêm tức giận. Nữ nhân này xem ra vĩnh viễn đều là một bộ nụ cười vô hại, đối mặt với cô mọi thời điểm đều là vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười , nhưng đang đối mặt người khác thì lại cười đến vui vẻ như vậy, rất tự nhiên, đẹp như thế! Mặc Thiếu Thiên cực kỳ khó chịu! ! ! Đột nhiên, Mặc Thiếu Thiên không nói, chỉ là nhìn cô với đôi mắt thâm thúy, tản ra u ám vả lại mang theo ánh sáng nguy hiểm, hung hăng nhìn Tử Lam. Tử Lam cũng nhìn hắn, nhìn ánh mắt của hắn, đáy lòng hơi ngẩn ra. Hắn sao lại có thể như vậy nhìn cô? Mặc Thiếu Thiên gương mặt tuấn tú từ từ lại gần cô, càng ngày càng gần, gần Tử Lam hô hấp cũng mau muốn ngừng lại rồi, nam nhân này rốt cuộc muốn làm gì?
“Lâm Tử Lam, cô đang sợ!”
Đột nhiên, Mặc Thiếu Thiên ở trước mặt cô dừng lại, cười ở bên tai của cô mà nói, giọng nói, chắc chắn! Tử Lam khoảng cách gần như vậy nhìn hắn, hắn ngũ quan cũng không phải rất đột xuất, nhưng là tổ hợp lại với nhau, lại tạo thành một loại không cách nào nói rõ vẻ đẹp, yêu! Tử Lam cười cười, âm thanh êm dịu,
“Mặc tổng, tôi không hiểu anh ở đây nói gì!” Hiện tại, cô không muốn cùng Mặc Thiếu Thiên trao đổi quá nhiều.
“Lâm Tử Lam, cô thích tôi!”
Mặc Thiếu Thiên chắc chắn mà nói, ánh mắt thâm u, khóe miệng cười như không cười giống như đang nói một cái chuyện rất bình thường. Nhưng lời của hắn Tử Lam nghe được trong lòng giống như quả Boom, hung hăng co rúm một chút, sau đó chính là nhàn nhạt cười khẽ. Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, ánh mắt đột nhiên biến đổi, tối tăm không rõ. Tử Lam cười khẽ, môi đỏ mọng khẽ mở,
“Mặc tổng, anh nói chuyện này tôi nghe buồn cười nhất!”
Mặc Thiếu Thiên nheo lại con ngươi, không giận, lại nhìn cô, ôm cô vào thân, đem cô vây ở giữa ngực của mình. Trên người của hắn có mùi nhàn nhạt của thuốc lá, rất nhạt, cũng không ngán, càng làm cho hắn tỏa ra hơi thở tăng thêm một tia khêu gợi.
“Có phải hay không chuyện cười trong lòng cô rõ ràng nhất, nếu như không phải là sợ, tại sao nhìn thấy tôi liền muốn trốn? Gấp gáp như vậy muốn đi?”
Mặc Thiếu Thiên gi¬am cầm cằm của cô, từng chữ từng chữ nói. Âm thanh của Mặc Thiếu Thiên, mang theo đầu độc, quấn quanh trong lòng của Tử Lam. Mặc Thiếu Thiên ở tình trường, bách chiến bách thắng, cho dù nữ nhân như thế nào, cũng có thể bắt vào tay, cho nên đối với nữ nhân phản ứng, hắn rất dễ dàng nhìn ra sơ hở . Tử Lam cố tình phì cười một tiếng.
“Mặc tổng, anh nghĩ quá nhiều, tôi gấp gáp đi, chỉ là bởi vì không muốn làm cho người khác hiểu lầm, hơn nữa tôi cũng đã đến nhà!”
Tử Lam nhàn nhạt nói, này ngây thơ nở nụ cười, Mặc Thiếu Thiên Hận không phải hung hăng xé nát.
“Thật sao?” Mặc Thiếu Thiên cơ hồ cắn răng hỏi ngược lại, rất dễ nhận thấy, hắn không tin.
“Dạ!” Tử lam nói rất khẳng định, cho nên anh đừng nghĩ quá nhiều. Mặc Thiếu Thiên nhìn nàng, con ngươi hẹp dài mị hoặc, tĩnh mịch,
“Nhưng lòng của cô nói cho tôi biết, cô thích tôi rồi !”
“Đó là anh cảm nhận nhầm!” Tử Lam nhàn nhạt nói, mới vừa nói xong, chợt nhớ tới cái gì, mắt đẹp nheo lại, “Mặc tổng hỏi như vậy, chẳng lẽ thích tôi chứ?”
Quả nhiên, Mặc Thiếu Thiên giật mình, con mắt dài nhỏ khẽ nheo lại. Cô nói gì? Thích cô? Làm sao có thể!
“Tôi sẽ không thích bất luận kẻ nào!”
Mặc Thiếu Thiên do dự mấy giây, phủ nhận trả lời. Hắn thừa nhận, Lâm Tử Lam là một nữ nhân rất xuất sắc, mặc kệ diện mạo, vóc người, còn là năng lực làm việc, đều là vô cùng xuất sắc, điều kiện là tương đối khá. Nhưng là, hắn không thích cô! Bởi vì, thích đối với hắn mà nói, thích là cũng không biết đó là một thứ gì! Tình cảm, chỉ biết trở thành người yếu mềm, cho nên hắn chỉ chơi, nhưng cũng không động tình. Hắn đối với cô chỉ có chinh phục! Bởi vì chưa từng có một nữ nhân nào có thể giống như cô, khơi lên chinh phục dục, hoặc là nói, chưa từng có một nữ nhân sẽ cự tuyệt hắn, cô càng cự tuyệt, hắn thì càng tò mò. Tử Lam cười một tiếng, đáp án ở hắn dự liệu bên trong. Mặt mỉm cười, vô úy vô cụ,
“Mặc tổng, có lẽ nữ nhân đối với anh mà nói giống như y phục, thích sẽ mặc, không thích liền cởi, không cần thiết chút nào, nhưng là, xin không cần lấy tôi mở xoạt, con người của tôi, mở không dậy nổi cười giỡn, cũng không chơi nổi, càng sẽ không dễ dàng yêu người!”
“Xác thực chuyện gì đó, thật sự của tôi đối với anh có chút dung túng, nhưng là vậy không đại biểu tôi thích anh, cho nên, không nên hỏi tôi có thích anh hay không, bởi vì anh vĩnh viễn cũng không biết đáp án!”
“Còn có nếu như bởi vì tôi bất đồng, khơi dậy chinh phục dục, như vậy tôi rất xin lỗi, anh có thể thu hồi chinh phục dục của mình, bởi vì tôi là sẽ không dễ dàng thích anh thật!”
Tử Lam nhìn hắn nói gằn từng chữ, nhưng cũng đem Mặc Thiếu Thiên tâm tình mơ hồ trống rỗng. Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, rất dễ nhận thấy không ngờ cô sẽ nói ra những lời này. Tử Lam đẩy hắn ra, cầm lên túi của cô muốn đi,
“Mặc tổng, lời của tôi đã nói xong rồi, ngủ ngon!”
“Cô muốn cái gì?” Mặc Thiếu Thiên chợt ở phía sau hỏi một tiếng. Tử Lam quay đầu lại, tư thái kiêu ngạo cực kỳ,
“Anh muốn cái gì, liền lấy cái gì để đổi!”
Nói xong cũng phải đi, vậy mà lúc này, nàng chợt nhớ tới cái gì, quay đầu lại liếc nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Đúng rồi, Mặc tổng, chúc mừng anh sẽ phải đính hôn!”
Nói xong không để ý Mặc Thiếu Thiên thất thần,cô đóng cửa lại, ưu nhã xoay người rời đi đi lên lầu. Mà ngồi ở trong xe Mặc Thiếu Thiên, nhìn bóng lưng Tử Lam biến mất, sắc mặt một mảnh âm chí. Nữ nhân này như thế này mà nhẹ nhàng chúc mừng hắn! ! ! ! Cô mọi điểm đều không để ý! những lời này của cô, đã chọc giận hắn! Tử Lam an nhàn tiến vào khu của nhà cô. ^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Hi Hi đang ở trên lầu chờ, Tử Lam vừa đi lên, Hi Hi liền lập tức lộ ra một mặt nụ cười xán lạn.
“Mẹ, người trở lại?” Hi Hi cười ngọt ngào hỏi.
“Ân!”
Tử Lam gật đầu một cái, đi vào, Hi Hi vội vàng nhận lấy túi của cô, đem vào, ân cần cực kỳ. Tử Lam đổi dép đi vào.
“Mẹ, cha đưa người trở lại hay sao?”
Hi Hi ở phía sau hỏi. Tử Lam gật đầu một cái, cũng không muốn giấu giếm,
“Ân, làm sao con biết?”
Hi Hi cười, xe ở dưới lầu ngừng lâu như vậy, muốn không phát hiện cũng khó a, biết cũng may, không biết còn tưởng rằng bọn họ ở trong xe làm chuyện gì chút đấy! Hi Hi cười đưa tới,
“Mẹ, Người có phải hay không quyết định muốn đổi cách, nhất định bắt lại cha?”
“Nhi tử, đó là đáng xấu hổ, chẳng lẽ con muốn cho mẹ con làm tiểu Tam sao?” Tử Lam hỏi.
“NO NO NO!” Hi Hi giơ ngón trỏ lên nhìn phía cô quơ quơ,
“Mẹ, người xem con đã bảy tuổi rồi, phải nói Tiểu Tam, cũng là nữ nhân kia là tiểu tam đi, đừng quên, người cùng cha trước biết, còn có con cái này là kiệt tác vĩ đại, là nhi đồng IQ cao nhất toàn cầu đi, con chính là chứng cơ sống sờ sờ đây!”
Hi Hi một bộ dạng kiêu ngạo. Tử Lam bĩu môi, con cô, con thật là quá tự luyến, điểm này cũng thật giống cha con!
“Ngoan, bảo bối, mẹ chỉ cần có con là đủ rồi!” Tử Lam nói.
“Nhưng nhiều cha, cũng không nhiều a, nếu như con bắt cha lại, để cho hắn trở lại nấu cơm cho chúng ta, kéo đất vậy thật là tốt a, bảo bối về sau liền tỉnh sự rồi !” Hi Hi nói. . . . . . .
Tử Lam miệng co rút. Mặc Thiếu Thiên nấu cơm, kéo đất? Vậy làm sao có thể? Tử Lam tưởng tượng tới Mặc Thiếu Thiên bộ dạng cầm cái muỗng, cảm giác đầy hảo cảm ! Tử Lam trở về thực tế,
“Này chỉ sợ con phải thất vọng!”
“Tại sao?”
“Bởi vì hắn sẽ phải lập tức cùng đính hôn!” Tử Lam nhàn nhạt nói.
“Người kia thiên kim thị trưởng?” Hi hi hỏi, cũng là tuyệt không tức giận. Tử Lam gật đầu một cái,
“Ân, chính là cô ấy!”
Tử Lam đang giáo dục đứa bé phương diện, đều là rất trực bạch , bởi vì có một số việc, còn không bằng nói thẳng ra tốt, bởi vì chớ nhìn bọn họ cũng nhỏ, thật ra thì cái gì đều hiểu! Hi hi nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó nhìn Tử Lam,
“Mẹ, người không tức giận sao?”
“Mẹ tức cái gì?”
“Chẳng lẽ mẹ cũng chưa có một chút xíu điểm tức giận sao?” Hi hi hỏi, dù là chỉ có một chút. Tử Lam suy nghĩ một chút, còn là lắc đầu một cái,
“Không có!” Chỉ là có chút không thoải mái mà thôi. Hi hi nhất thời cúi mặt, mặt bất đắc dĩ mà lắc đầu,
“Ai, xem ra cha thật đúng là thất bại!”
Tử Lam không có nói gì, vùi ở trên ghế sa lon, yên tâm thoải mái sai bảo bảo bối,
“Bảo bối, mẹ khát nước!”
Hi hi không nói hai lời đi vào phòng bếp lấy một ly nước trái cây ra ngoài. Tử lam nửa nằm ở trên ghế so-fa, yên tâm thoải mái hưởng thụ. Hi hi đứng kế bên, suy nghĩ một chút, rồi sau đó nhìn Tử Lam, trên mặt có nét giảo hoạt cười,
“Mẹ, chúng ta tới đánh cuộc như thế nào!”
Tử Lam lười biếng nhíu mày, uống nước trái cây,
“Cái gì đánh cuộc?”
“con cá là cha sẽ không theo nữ nhân kia, kết hôn!”
Hi hi nói gằn từng chữ, lòng tin mười phần. Tử Lam nhíu mày, nhìn hi hi,
“Bảo bối, mẹ biết con muốn cha, nhưng là Mặc gia cùng Trọng gia hôn nhân, đã là sự thật!” Hi hi khóe miệng nhếch lên, mang theo nét tự tin,
“Dù sao con tin tưởng, cha nhất định sẽ không theo nữ nhân kia đính hôn!”
Hi bảo bối tin tưởng, cha ánh mắt sẽ không kém như vậy, nếu như cha thật cùng nữ nhân kia đính hôn, hắn ngay cả mình người máy cũng sẽ hoài nghi. Tử Lam bất đắc dĩ mà lắc đầu, không biết nên nói gì, uống xong nước trái cây sau, cô đứng dậy,
“Những chuyện này đều cùng chúng ta không liên quan, tốt lắm, mẹ không thèm nghe con nói nữa, mẹ muốn đi tắm!”
“Ân, được, mẹ ngủ ngon!”
“Ngủ ngon, con cũng đi ngủ sớm một chút!”
“Ân, biết!”
Hi Hi khéo léo đồng ý, tròng mắt lại thoáng qua một tia giảo hoạt.
|
|
Chương 81: Không Cẩn Thận Đắc Tội
Edit : Oanh Love
Ban đêm..
Tại khách sạn Hoàng Gia...
Mặc Thiếu Thiên là người cuối cùng xuất hiện , thời điểm hắn tới người Trọng gia và Mặc gia đều có mặt , mọi người ngồi chung một bàn , Trọng Nhược Tình cũng đã đến .
Nhìn thấy Mặc Thiếu Thiên , trên mặt Trọng Nhược Tình nở một nụ cười hạnh phúc khác ngày thường hôm nay nàng rất vui ," Thiếu Thiên , anh đã đến ! " Nàng cười , chạy qua nghênh đón hắn ngồi xuống bên cạnh nàng .
Nhàn nhạt liếc Trọng Nhược Tình cũng không nói gì với cô , hắn đi tới nhìn Mặc Ân Thiên chào một tiếng " Cha !"
" Ân " Giọng Mặc Ân Thiên không nóng không lạnh đáp một tiếng , đối với Mặc Thiếu Thiên xưa nay ông điều cư xử như vậy .
" Trọng Thị trưởng , chào bác ! " Mặc Thiếu Thiên đơn giản chào một tiếng .
Trọng Chính đứng lên cười ha hả nói " Thiếu Thiên , đến đây , nhanh ngồi xuống đi , chúng ta đang chờ cháu đấy ! "
Mặc Thiếu Thiên nhìn lướt qua Cung Ái Lâm , trong lòng cười lạnh , không nói hai lời , trực tiếp ngồi xuống .
Những năm này , Mặc Thiếu Thiên cùng Trọng Nhược Tình ở chung một chổ , đối với quan hệ Mặc gia cùng Mặc Thiếu Thiên và chuyện giữa Cung Ái Lâm cùng hắn bọn họ ít nhiều điều biết đến chút ít , cho nên đối với việc hắn không để một số người vào mắt ai cũng không để ý đến .
" A , không biết Trọng thị trưởng đang nói gì về cháu vậy ? " Mặc Thiếu Thiên nhếch môi thản nhiên cười .
" Chúng ta đang nhắc về cháu , tuổi trẻ tài cao , làm ăn có đầu óc , chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi , ở A Thị thuận buồm xuôi gió , nhưng Thiếu Thiên , cậu cũng trưởng thành rồi cũng nên suy nghĩ một chút về chuyện chung thân đại sự " Trọng Chính nghiêm túc .
Khóe miệng Mặc Thiếu Thiên nở nụ cười không đạt tới đáy mắt , " Trọng thị trưởng , có việc gì đừng ngại , xin cứ việc nói thẳng "
Trọng Chính sửng sờ chốc lát , sau đó cười " Thiếu Thiên , chúng ta cũng biết cháu là người coi trọng sự nghiệp nhưng hôm nay dõi mắt khắp A Thị có ai sánh bằng cháu ? "
" Thật ra thì bác và cha cháu đang thương lượng một chút , cháu cùng Nhược Tình quen biết đã lâu , tình cảm cũng rất sâu đậm có phải cũng nên định xuống hôn sự này ! " Trọng Chính cũng bắt đầu nói thẳng vấn đề hiện tại .
" Hơn nữa Nhược Tình bao năm nay đối với cháu một mãnh chân tình , cháu đối với nó cũng rất tốt , các ngươi là một đôi hoàn hảo được nhiều người công nhận , không bằng định xuống thời gian kết hôn ! " Trọng Chính tiếp tục thở dài , hắn cũng muốn định xuống cuộc hôn nhân này .
Đạo lý thật rõ ràng , Trọng Chính vừa nói xong , tất cả mọi người cũng điều yên lặng chờ ý kiến cuối cùng của Mặc Thiếu Thiên , đồng ý hay không cũng điều do hắn ..
Trọng Nhược Tình cũng chăm chú nhìn Mặc Thiếu Thiên , trong lòng thấp thỏm khẩn trương chờ nghe kết quả cuối cùng .
Thời gian trôi qua mấy giây , Mặc Thiếu Thiên vẫn trầm mặc , nhíu mày nhìn về phía Trọng Chính " Trọng thị trưởng nói thật không sai , cháu cũng đã nói với Mặc Lương chuẩn bị họp báo rồi , ngày mai chính thức tuyên bố chuyện này "
Lời này vừa nói ra , mọi người cả kinh ..
Cung Ái Lâm không ngờ Mặc Thiếu Thiên lại nói như vậy .
Hắn thế nhưng đồng ý ?
Đôi mắt xinh đẹp thẳng tắp nhìn chằm chằm Mặc Thiếu Thiên , sau mấy giây mới hoàn hồn , đúng vậy , hắn trừ đồng ý không còn sự lựa chọn nào khác .
Tiếp theo chính là Trọng Nhược Tình , mặc dù nàng cùng Mặc Thiếu Thiên ở chung một chổ đã lâu nên nàng biết rõ tính tình của hắn , hắn không thích bị trói buộc cho nên không muốn kết hôn , nàng cũng không vội , lẳng lặng chờ bên cạnh hắn , bởi vì nàng thủy chung tin tưởng nàng nhất định sẽ cảm động được Mặc Thiếu Thiên , bọn họ sẽ ở cùng nhau . ( có ai cảm thấy tội Trọng Nhược Tình lúc này không vậy ? yêu một người rất khổ , cuối cùng nhận được những gì ngoài 2 tiếng chia tay ...mình chỉ tội nghiệp lúc này thôi nhé , còn đoạn sau thì ...đọc tiếp sẽ biết.. hắc hắc)
Tự tin mãi cho đến một ngày Lâm Tử Lam xuất hiện , nếu không phải vì sự xuất hiện của ả nàng cũng không cần gấp gáp ép hắn định xuống hôn nhân .
" Thiếu Thiên , anh nói thật sao ? " Trọng Nhược Tình mừng rỡ .
Mặc Thiếu Thiên quay sang nhìn nàng , ánh mắt thâm tình , nữ nhân này đã bầu bạn bên hắn suốt 6 năm nhưng hắn thủy chung không nghĩ muốn kết hôn với nàng .
Nhàn nhạt nở nụ cười " Thế nào ? Không muốn sao ? "
Không ! Nàng làm sao có thể không muốn chứ !
Nàng nguyện ý , rất nguyện ý !
Đáy lòng Trọng Nhược Tình không ngừng hô hào vì những lời này " Thiếu Thiên , cảm ơn anh , em nhất định sẽ là một người vợ tốt "
Nói xong , nàng nhào vào lồng ngực rắn chắc của hắn , ôm thật chặt , trên môi nụ cười hạnh phúc mỹ mãn .
Mặc Thiếu Thiên nhìn nàng , khóe mắt vì cảm động mà rơi nước mắt , không hiểu sao , nữ nhân có thể vì một chút xíu chuyện sẽ khóc , lúc này trong đầu hắn thế nhưng thoáng qua một gương mặt thanh thuần tươi cười .
Nữ nhân kia , chỉ sợ cũng sẽ không khóc ..
Nàng vĩnh viễn chỉ biết cười , mặc kệ bất kỳ trường hợp nào , nàng điều ngụy trang rất tốt từ bản thân đến cảm súc , mặt luôn mỉm cười .
Mặc Thiếu Thiên nhìn Trọng Nhược Tình , ánh mắt tối tăm , lúc sáng lúc tối làm cho người khác không bao giờ biết tâm tình hiện giờ của hắn .
Ăn một bữa cơm , Trọng Nhược Tình lại có thể ăn rất say sưa ngon lành , đúng là tâm tình tốt , ăn cái gì cũng sẽ rất ngon miệng .
Sau bữa cơm , mọi người điều tản đi .
Đứng trước cửa , Trọng Nhược Tình lôi kéo Mặc Thiếu Thiên , gương mặt nàng ngượng ngùng .
" Thiếu Thiên , cám ơn anh , em sẽ hảo hảo yêu anh , nhất định sẽ trở thành một người vợ tốt ! " Trọng Nhược Tình thẹn thùng nhìn Mặc Thiếu Thiên .
Nàng rất sợ tính tình bốc đồng kiêu căng của mình sẽ thể hiện trước mặt nam nhân nàng yêu mến , nên thủy chung trước mặt hắn nàng điều một bộ dạng tiểu bạch thỏ.
Lâm Tử Lam !
Không biết sao trong đầu Mặc Thiếu Thiên lúc này , hữu ý hay vô ý điều xuất hiện gương mặt của nàng .
Hôn nay nữ nhân kia lại vẫn khiêu khích hắn !
Muốn lấy được cái gì từ nàng , thì phải dùng cái đó để trao đổi ...
Đủ cuồng vọng , đủ phách lối nhưng lại không kiêu căng !
Khóe miệng Mặc Thiếu Thiên bất giác nở nụ cười vui vẽ thật lòng .
Trọng Nhược Tình không biết hắn đang cười cái gì , nàng khó có thể thấy hắn cười vui vẽ như vậy !
Nàng cho rằng hắn cười vì chuyện bọn hắn sắp đính hôn , cho nên tâm tình mới tốt , vì vậy nàng ôm Mặc Thiếu Thiên , cuối thấp đầu cắn môi , bên tai hắn nhẹ nhàng nói " Thiếu Thiên , em rất nhớ anh ....chúng ta thật lâu rồi không có ở cùng nhau ..."
Lời nàng vừa nói , ám chỉ cái gì , Mặc Thiếu Thiên dĩ nhiên biết !
Hắn nhìn nàng bằng ánh mắt thâm trầm " Tối nay anh còn có một số việc cần phải xử lý , em ngoan ngoãn trở về nghĩ ngơi thật tốt ! "
Trọng Nhược Tình sững sốt , không ngờ hắn lại từ chối ...
Mỗi lần nàng làm bộ dạng ám hiệu thế này , hắn sẽ rất kích động bế nàng lên giường , hung hăng muốn nàng .... nhưng hôm nay là lần đầu tiên ....
Hắn thế nhưng cự tuyệt nàng ?
Trọng nhược Tình có chút không thể tin , nhìn Mặc Thiếu Thiên lại không phát hiện có điều gì khác thường , cuối cùng nàng chỉ có thể tự nhắc nhở mình rằng nàng đã suy nghĩ quá nhiều !
Khóe miệng ngoắc ngoắc , miễn cưỡng mỉm cười " Vậy cũng tốt , anh đừng làm việc quá mệt mỏi , nhớ nghĩ ngơi thật tốt ! "
" Ân " Mặc Thiếu Thiên gật đầu .
Trọng Nhược Tình lưu luyến , lái xe rời đi .
Đứng ngay tại chổ , khóe miệng Mặc Thiếu Thiên từ từ cười lạnh...
Muốn khống chế hắn sao ?
A.... ....
Bọn họ còn chưa đủ tư cách !
Muốn chơi thì chơi lớn một chút , hắn không ngại trên con đường này sẽ hy sinh bao nhiêu người .....
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Ngày hôm sau ...
Tin tức Mặc Thiếu Thiên cùng Trọng Nhược Tình đính hôn truyền khắp A Thị .
Các trang đầu , bài báo , tạp chi ... tin tức này trong khoảng thời gian ngắn thịnh hành khắp cả A Thị .
Có người nói , Trọng Nhược Tình đưa tay xua tan mây đen che đi ánh trăng , rốt cuộc tu thành chánh quả .
Cũng có người nói , Mặc Thiếu Thiên bị Trọng Nhược Tình bắt làm tù binh , còn nói Trọng Nhược Tình có thuật ' ngự phu ' .
Còn có tin tức quá đáng hơn nữa là ....Mặc Thiếu Thiên và Trọng Nhược Tình có con mới cưới ...
Phút chốc , các loại tin tức , các loại bài báo bạo phát ở A Thị ... .....
Tử Lam nhìn tờ báo , cười nhạt , chuyện này ít đi ký giả sẽ thật sự an tĩnh rất nhiều , nhìn thấy kết quả như vậy , cũng coi như tốt nhất đi .
Xem ra , lời nói hôm qua của nàng , Mặc Thiếu Thiên cũng đã hiểu rõ .
Theo tin tức mới vừa tuôn ra , mấy chuyện xì căn đan của nàng và hắn mấy ngày trước cũng xem như cơn gió thoáng qua , dần dần biến mất không ai nhắc lại .
Tử Lam vẫn đi làm như thường ngày .
Mặc dù tin tức Mặc Thiếu Thiên cùng Trọng Nhược Tình đính hôn trong lòng mọi người điều ôm lòng hoài nghi , nhưng hôm nay điều được khẳng định .
|
|