[GĐCP] Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc
|
|
Chương 85: Có Hạnh Phúc Không?
Edit : Oanh Love
Ngày hôm sau ...
Tin tức Mặc Thiếu Thiên cùng Trọng Nhược Tình đính hôn truyền khắp A Thị .
Các trang đầu , bài báo , tạp chi ... tin tức này trong khoảng thời gian ngắn thịnh hành khắp cả A Thị .
Có người nói , Trọng Nhược Tình đưa tay xua tan mây đen che đi ánh trăng , rốt cuộc tu thành chánh quả .
Cũng có người nói , Mặc Thiếu Thiên bị Trọng Nhược Tình bắt làm tù binh , còn nói Trọng Nhược Tình có thuật ' ngự phu ' .
Còn có tin tức quá đáng hơn nữa là ....Mặc Thiếu Thiên và Trọng Nhược Tình có con mới cưới ... Phút chốc , các loại tin tức , các loại bài báo bạo phát ở A Thị ... .....
Tử Lam nhìn tờ báo , cười nhạt , chuyện này ít đi ký giả sẽ thật sự an tĩnh rất nhiều , nhìn thấy kết quả như vậy , cũng coi như tốt nhất đi .
Xem ra , lời nói hôm qua của nàng , Mặc Thiếu Thiên cũng đã hiểu rõ .
Theo tin tức mới vừa tuôn ra , mấy chuyện xì căn đan của nàng và hắn mấy ngày trước cũng xem như cơn gió thoáng qua , dần dần biến mất không ai nhắc lại .
Tử Lam vẫn đi làm như thường ngày .
Mặc dù tin tức Mặc Thiếu Thiên cùng Trọng Nhược Tình đính hôn trong lòng mọi người điều ôm lòng hoài nghi , nhưng hôm nay điều được khẳng định .
Công ty không ít người điều bát quái chuyện này , chúc phúc , hâm mộ , ghen ty đều có , dĩ nhiên cũng không thiếu mấy người không thích Tử Lam bàn tán xôn xao , chăm biếm , khinh thường , nói nàng công dã tràng , cái gì cũng không chiếm được , đến cuối cùng Mặc tổng không phải cũng đính hôn cùng Trọng Nhược Tình sao .
Đối diện với mấy lời lẽ không chút hảo cảm này , nàng chỉ cười trừ , có một số người , một số lời nói không cần thiết phải giải thích ...
Nàng cũng không phải là gì ? Vậy thì cần gì giải thích đây ?
Tử Lam chính là người như vậy , không cần giao phó hay giải thích với ai gì cả .
Cuộc sống của nàng chỉ cần Hi Hi là đủ rồi ..
Cảnh Thần đi tới , trên tay cầm tờ báo hôm nay .
Bộ dáng tiếc hận nhìn nàng " Chuyện này rốt cuộc vẫn phải xảy ra ! "
Tử Lam bị nét mặt của Cảnh Thần chọc cười " Xảy ra thì sao chứ , cô sao giống oán phụ bị chồng ruồng bỏ vậy , tiếc hận làm cái gì ? "
Hơn nữa đây là chuyện không sớm hay muộn mà thôi .
" Tôi đây tiếc hận thay cô thôi ! " Cảnh Thần bộ mặt tỉnh bơ .
" Tôi , tôi thế nào ? " Tử Lam kinh ngạc .
" Cô không nghe mấy người trong công ty nói gì về cô sao ? Bọn hon điều nói cô trèo cao , cuối cùng vẫn bị Mặc tổng từ bỏ ..."
Tử Lam mỉm cười không nói .
Cảnh Thần nhìn nàng bất mãn " Cô còn cười được ? "
" Chuyện này có liên quan gì đến tôi đâu , tôi và Mặc Tổng vốn không có bất kỳ quan hệ nào , tùy bọn họ nói đi , huống chi , tôi lại không thể ngăn được miệng người ta , muốn nói gì liền nói đi ... " Tử Lam cười khổ , miệng là của người ta , muốn nói gì sao nàng cản được .
Thời điểm nói ra câu này , Tử Lam thật lòng quên đi sự tồn tại của Hi Hi bảo bối a.
Dám nói không có quan hệ nào , vậy Hi Hi từ đâu mà có ?
Chẳng lẽ chui từ trong đá ra sao ?
Hi Hi biết được nhất định bé sẽ kháng nghị ! Kháng nghị á !
Cảnh Thần cũng hiểu biết đôi chút về tính tình Tử Lam , nên mới thuận tiện nói như vậy một chút , bất bình thay Tử Lam .
Nhìn hình chụp trên tạp chí , Cảnh Thần nhịn không được cảm thán " Cô nói thử xem , về sau Trọng Nhược Tình và Mặc tổng sẽ hạnh phúc với nhau sao ? "
Mặc Thiếu Thiên cứ như vậy ' lạm tình ' , Trọng Nhược Tình về sau có hay không độc thủ khuê phòng , trở thành oán phụ .
Thật sự điều Cảnh Thần nói rất có lý , cũng không ai biết trước được điều gì sẽ xảy ra trong tương lai ...
Ngồi tại chổ dọn dẹp đồ , nghe Cảnh Thần hỏi đến vấn đề nhạy cảm như vậy , Tử lam nhíu mày "
Chuyện này cũng rất khó nói nha ! Bọn họ kim đồng ngọc nữ ngược lại rất xứng đôi , chỉ là Mặc tổng quá mức ' lạm tình ' , phải cần một người có tấm lòng cường đại bao dung mới được "
Tử Lam chỉ trần thuật quan điểm của nàng !
|
|
Chương 86: Giới thiệu một mĩ nữ
Hi Hi đang suy nghĩ, nếu như Mặc Thiếu Thiên biết người đùa giỡn chính là con trai của hắn, hắn sẽ mang bộ mặt gì? Có thể hay không muốn đi chết a! Hi bảo bối cười thật là không có có hình tượng, sau đó có nhăn nhó hỏi:
“Người ta không hiểu SM là có ý gì đấy...”
Hi Hi tiếp tục giả vờ manh, giả bộ ngu ngốc.
“Ngươi có thể hỏi Baidu. . . . . .”
“Baidu là cái gì?” . . . . . .
Mặc Thiếu Thiên tuyệt đối không tin một hack¬er không biết cái gì là Baidu.
“Ngươi có thể cho gia mở video, gia nói cho ngươi biết. . . . . .” . . . . . .
“Người ta xấu hổ. . . . . .”
Hi Hi gửi một khuôn mặt xấu hổ . . . . . . . Hi Hi hiện tại cũng có thể nghĩ đến Mặc Thiếu Thiên ở máy vi tính bên kia có nét mặt dử tợn.
“Hãy bớt sàm ngôn đi, ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao muốn hack vào hệ thống của tôi?”
Mặc Thiếu Thiên hỏi. Thân sĩ phong độ không giả bộ được đi! Hi hi vẫn như cũ cười bình tĩnh,
“Ngươi không phải nói với người ta, người ta đau lòng, cho nên không cẩn thận liền nối hệ thông của ngươi. . . . . .”
Hi hi vô tội nói. . . . . . . Không cẩn thận nối? Trên thế giới dạng người này sao? Mất hứng mà có thể tùy tiện vào hệ thống nhà người ta sao? Mặc Thiếu Thiên lạnh cười. Mặc dù hắn là nói như vậy, nhưng là Mặc Thiếu Thiên lại cảm nhận được hắn không có ác ý! Trong máy vi tính hắn có rất nhiều cơ mật, nhưng là tên kia đều không có đụng chạm vào, có thể thấy được hắn là vô ý. Mặc Thiếu Thiên bên này cùng hắn trò chuyện, vừa vội vàng phản tung. Hi Hi vừa uống nước trái cây vừa sâu kín nói,
“Mặc tổng, tha cho ta tốt bụng nhắc nhở ngươi đừng nên, ngươi là không tra được IP của ta đâu, muốn tra lời nói, người bây giờ đoán chừng tra được nước Mỹ thôi. . . . . . !”
Hi hi lời nói vừa nói, Mặc Thiếu Thiên cũng ngưng truy tung, hắn nói không sai, ngắn ngủn mấy phút,địa chỉ IP hắn vẫn luôn đang thay đổi, hắn căn bản là truy không tới, hiển nhiên, đối phương là một cao thủ Hack¬er, Mặc Thiếu Thiên mặc dù rất có năng lực, nhưng là phương diện máy vi tính này, hắn thật không có nghiên cứu sâu, năng lực có hạn. Nhưng là cảm thấy Hi Hi không có ác ý, hắn cũng buông lỏng rất nhiều.
“Ngươi rốt cuộc là ai? ?” Mặc Thiếu Thiên hỏi. Hi Hi cười hắc hắc,
“Ta là ai không quan trọng!”
“Cái gì mới quan trọng?”
“Quan trọng là, Mặc tổng ngươi đính hôn!”
“Cái này cùng ngươi có quan hệ gì?”
“Có suy nghĩ hay không giải trừ hôn ước à?” Hi hi cười hỏi. . . . . . .
“Ta vì cái gì muốn giải trừ hôn ước? Chẳng lẽ ngươi nghĩ gả cho ta?”
“Ta là nam!”
“Nếu như dung mạo ngươi thật tốt, ta ngược lại thật ra gắng gượng hưởng dụng ngươi!” . . . . . . . . .
Hi hi một hớp nước trái cây phun về phía máy vi tính! Mẹ nó, cha hắn làm sao sẽ cực phẩm như thế? Hắn kích động có chút nghĩ lật bàn rồi !
“Mặc tổng, ta đối với ngươi không có hứng thú!” Hi hi nói thẳng. “Chỉ là Mặc tổng, cùng Trọng Nhược Tình giải trừ hôn ước, rất nhiều chỗ tốt á!” Hi hi cười nói.
“Chỗ tốt gì, nói nghe một chút!” Cùng hi hi trò chuyện, Mặc Thiếu Thiên chợt buông lỏng xuống, cả người cũng rất vừa lòng .
“Ta cho ngươi miễn phí giới thiệu một mỹ nữ, mặc kệ diện mạo, vóc người, thông minh, đều là cao nhất đấy!”
“Nữ nhân vô tài mới là đức, còn là đần một chút cũng tốt!”
Mặc Thiếu Thiên nói. . . . . . . Chẳng biết tại sao, cảm thấy vẻ đẹp của hắn tả, trong óc của hắn thế nhưng thoáng qua hình ảnh Lâm Tử Lam, nữ nhân kia nhiều rắc rối lắm, hắn lại không rõ lắm! Cho nên nói, nữ nhân còn là đần một chút tốt!
“Mặc tổng, ngươi tư tưởng phong kiến!”
“Ta đây là vì tính phúc suy nghĩ!” . . . . . .
“Còn có cái gì tốt nơi sao?” Mặc Thiếu Thiên hỏi. Hi hi suy nghĩ một chút,
“Miễn phí đưa một thiên tài nhi tử!”
“Ta thích hơn mình sinh, mình nuôi!”
“Là thiên tài nhi tử a, việc nhà toàn bao!”
“Ta có thể trực tiếp thuê bảo mẫu!” . . . . . .
“Mẹ nó, ngươi cùng Trọng Nhược Tình đó ngực đại không não, sẽ sanh ra thiên tài sao?” Hi hi không nhịn được bạo tục.
“Ta hậu thiên bồi dưỡng!”
“Vốn sinh ra đã kém cỏi, Hậu thiên vô dụng!” Hi hi hung hăng nói, thật sự cho rằng ai cũng có thể là thiên tài sao?
“Ngươi thật giống như đối với cô ấy rất có thành kiến? Ngươi rốt cuộc là ai?” Mặc Thiếu Thiên có điều hiếu kỳ.
“Ta chỉ phải không thích nữ nhân ngược lớn không có đầu óc!”
“Vậy ngươi thích nữ nhân có dáng vẻ gì hay sao?”
“Ta thích tuyệt đối so với ngươi có phẩm vị!” . . . . . .
Hai người vẫn nhạo bang nhau, Mặc Thiếu Thiên cũng không biết vì sao muốn cùng một hack¬er tấn công hắn nói chuyện phiếm, chỉ rất là thích cảm giác như thế.
“Mặc tổng, không chấp nhận điều kiện của ta, ngươi nhưng đến lúc đó đừng hối hận á!” Hi hi nói.
“Ta chưa bao giờ biết hai chữ kia viết như thế nào!”
Mặc Thiếu Thiên phách lối nói. Mặc Thiếu Thiên nghĩ cũng không ra, tại sao có một ngày, hắn vì mình đã nói hối hận không kịp!Lúc hai người đang nói chuyện, chợt cửa phòng nhẹ nhàng gõ một cái, Hi Hi không nói hai lời, vội vàng tắt nút màng hình. Tử Lam đẩy cửa ra, nhìn Hi Hi,
“Con làm sao vậy? tiếng động lớn như vậy?”
Hi Hi vội vàng hiện ra khuôn mặt tươi cười,
“Không có việc gì, buổi tối có điểm kích động mà thôi!”
Ánh mắt của Tử Lam quét hắn máy vi tính đối diện,
“Tốt lắm, không có việc gì đi ngủ sớm một chút, đừng cố quá đã muộn rồi!”
“Ân, con biết rồi!”
Hi Hi gật đầu một cái. Vì vậy, Tử Lam lui ra ngoài. Hi Hi ngồi ở máy vi tính trước mặt, mở nút màng hình.
“Tốt lắm, Mặc tổng, ta cảm thấy buồn ngủ rồi, hôm nào có thời gian tán gẫu tiếp!”
“Về sau không cần hack hệ thống ta nữa!” Mặc Thiếu Thiên cảnh cáo.
“Ta tận lực, nhìn tâm tình!”
Mặc Thiếu Thiên gửi một cái mặt giận dữ. Hi Hi cười hắc hắc, sau đó log out.
|
|
Chương 87
Vừa bước vào bên trong. Trọng Nhược Tình trực tiếp đi tới quầy rượu. Bên trong quầy rượu, màu sắc rực rỡ ánh đèn cầu không ngừng xoay tròn, âm thanh điếc tai nhức óc phấn chấn lòng người, sàn nhảy bên trong nam nữ tận tình tùy ý giãy dụa, ở đây tất cả mọi người điều tự buông thả mình.
Có thể người tới nơi này, phần lớn cũng là người có tiền, hơn nữa tới mục đích đúng là phát tiết, cùng nhận cảm dị tính. Bản thân Trọng Nhược Tình đã có dáng dấp xuất sắc, xinh đẹp, sự xuất hiện của cô, đưa tới không ít sự chú ý của mọi người.
Mà Trọng Nhược Tình, tâm tình cũng không được tốt, uống rất nhiều rượu, sắc mặt phiến hồng, tiến lại sàn nhảy, nhắm mắt lại, tận tình nhảy, uốn éo, phóng túng. Trong đầu hồi tưởng đều là bộ dạng tuyệt tình của Mặc Thiếu Thiên! Nhớ nét mặt hắn, cũng làm cho Trọng Nhược Tình tức giận, cũng không thể phát tiết, chỉ có thể dựa vào uống rượu, khiêu vũ để phát tiết bất mãn của mình.
Trọng Nhược Tình nhảy rất lớn mật, nhưng cũng rất dụ người, làm cho người ta nhìn không khỏi máu nóng sục sôi. Vóc người của cô vốn là rất tốt, mỗi động tác điều rất yêu nghiệt. Nhảy nhảy thậm chí có người đàn ông đi lên cùng cô nhảy thân mật. Đối phương là nam nhân có dáng dấp thật tốt, Trọng Nhược Tình híp mắt nhìn hắn một cái, cũng không còn cự tuyệt, cũng rất lớn mật nhảy, một lòng nghĩ để phát tiết. Hai người càng nhảy thân càng dán chặt vào nhau, càng ngày thân thể dán càng chặt, tay người nam nhân kia tay thậm chí đều đặt ở eo của Trọng Nhược Tình.
“Tiểu thư, cô rất đẹp. . . . . .”
Người nam nhân kia thì thầm bên tai Trọng Nhược Tình nói,
“Tôi giống như gặp qua cô ở nơi nào?”
Trọng Nhược Tình, thiên kim thị trưởng A thị, cũng lên rất nhiều lần tờ báo, cho nên nhất định sẽ có người từng thấy, nhưng là đi tới nơi này, đã bị sự tình không gi¬an trước mặt chiếm cứ, không thể nào nhớ tới những thứ kia. Làm sao có thể nhớ rỏ được. Trọng Nhược Tình môi đỏ mọng nâng lên, con ngươi xinh đẹp quét mắt nhìn hắn một cái, nhưng không có lên tiếng.
“Có thể mời cô uống một ly được chứ?”
Người nam nhân kia mở miệng lần nữa. Trọng Nhược Tình ngẩng đầu nhìn hắn, cằm khẽ nâng, tư thái cao ngạo,
“anh tính làm gì đó?”
Một câu nói, nam nhân mặt liền biến sắc. Trọng Nhược Tình dừng lại khiêu vũ, vừa muốn rời khỏi sàn nhảy, người nam nhân kia lại bắt được cánh tay của cô, đem lấy cô kéo mạnh vào trong ngực, hắn cười một tiếng, hướng về phía Trọng Nhược Tình môi liền hôn lên. . . . . .
Trọng Nhược Tình sửng sốt. Muốn tránh thoát, lại bị nam nhân cầm giữ thật chặt, hung hăng hôn cô. Nữ nhân xem thường nam nhân, lại thường thường bị nam nhân bá đạo cho làm cảm phục.
Điều này nói rõ, mặc kệ bề ngoài lại cường thế nữ nhân, trong xương cũng đang mong đợi nam nhân bá đạo, cứng rắn. Trong sàn nhảy hôn môi, một màn này người ở bên ngoài xem không coi vào đâu. Nam nhân hung hăng hôn Trọng Nhược Tình, sau đó lôi kéo cô rời khỏi sàn nhảy, hướng đi vào bên trong quầy rượu. Người nam nhân kia lôi kéo Trọng Nhược Tình liền đi tới một cái góc .
Trực tiếp ấn cô lên trên tường, hướng về phía môi của cô liền hôn lên. Trọng Nhược Tình cũng không cự tuyệt, thậm chí là nghênh hợp , cũng ôm nam nhân kích tình nồng nhiệt hôn. Vậy mà lúc này, có một người vóc dáng nhỏ nhắn, một cô gái có vóc người lại rất tốt đang đi tới, nàng y phục hấp dẫn nhưng không mất tự nhiên, gương mặt tuyệt mỹ mang theo cá tính cùng dí dỏm cười, cặp mắt mỹ lệ đường nét như mắt mèo, khẽ nheo lại nhìn bốn phía, lười biếng, mị hoặc.
“Đâu rồi. . . . . .”
Nàng lẩm bẩm nói, rõ ràng thấy chạy đến nơi đây, nhưng không thấy rồi. Hoa hồng hơi nhỏ một chút tức giận. Đáng chết đêm trắng, nàng nhất định sẽ tìm hắn bằng được! Hoa hồng vừa muốn đi, chợt một hồi âm thanh tiếng rên âm truyền đến. Hoa hồng sững sờ, cô đi Đại Giang Nam Bắc, làm sao sẽ nghe không ra âm thanh này là đang làm gì đó! Huống chi, ở những nơi như thế này, loại chuyện như vậy, là rất bình thường rồi ! Chỉ là cô nhướng mày, đêm trắng chẳng lẽ muốn dùng biện pháp như thế để gạt cô đi! Hoa hồng nhếch miệng lên cười nhạt, từ từ hướng bên kia đi tới. Nhưng đi tới sau, nàng mới phát hiện không phải.
Trong góc cái kia một nam một nữ, y phục xốc xếch, động tác mờ ám, tư thế khoa trương, hoa hồng nhìn, sách sách xưng kỳ. Hoa hồng vốn là không muốn xem , cũng thấy nhưng không thể trách rồi, chỉ là mắt chợt đảo qua, người kia có chút quen mặt.
|