[GĐCP] Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc
|
|
Chương 158: Khi Yêu Đã Thành Chuyện Cũ (1) Hôm nay Lưu Ly cũng nhìn thấy tin tức trên tivi , nhìn đến đối tượng là một đứa bé 7 tuổi trên xe buýt , tay không chống lại phần tử khủng bố , lúc đó trong đầu Mặc Lưu Ly có cảm giác đứa bé mọi người đang nhắc tới chính là Hi Hi , cháu trai của cô .
Chẳng lẻ , mẹ cô nói muốn giết người nào đó không thành chính là nói Hi Hi sao ?
Chân mày Mặc Lưu Ly bất an nhíu chặt , mẹ cô lại vì chuyện năm xưa mà vẫn một mực hận Mặc Thiếu Thiên và Hi Hi đến chết mới thôi sao , đối với sự tồn tại của hai cha con họ lại căm phẩn đến thế sao , bởi vị hận thấu xương cho nên mới hành động như vậy , một chút cũng không cảm thấy hổ thẹn sao….
Nếu không phải như vậy , tại sao lại thuê người đi giết một đứa bé chỉ mới 7 tuổi ?
Cho đến bây giờ , thân phận thực sự của Hi Hi còn là một bí ẩn , coi như là Hắc bang trả thù với nhau cũng sẽ không bao giờ tìm đến Hi Hi .
Nên vừa rồi khi cô vô tình nghe được cuộc điện thoại kia , rất nhanh , cô xâu kết lại với tin tức ngày hôm nay trên tivi lại với nhau , mẹ cô xác thực đã thuê người muốn giết chết Hi Hi .
Đang lúc Mặc Lưu Ly trầm ngâm suy nghĩ , đột nhiên điện thoại di động của cô lại vang lên , thấy người gọi đến là Tinh Tinh , Mặc Lưu Ly lặp tức nhận điện thoại .
“ Mình nghe nè Tinh Tinh , chuyện mình nhờ cậu điều tra như thế nào…..?”
Vậy mà sau khi cô nghe được tin tức bên kia điện thoại truyền đến , chân mày cô hơi nhíu lại , không ngờ tới , chuyện lại nghiêm trọng như vậy .
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Mặc Thiếu Thiên cũng không ngờ tới , Trọng Nhược Tình lại dám hẹn gặp anh .
Hơn nữa , còn lấy danh nghĩa Lâm Tử Lam ra làm điều kiện .
Nếu không phải vì chuyện có liên quan đến Lâm Tử Lam , nhất định Mặc Thiếu Thiên sẽ không bao giờ muốn nhìn thấy cô ta dù chỉ một lần .
Bên trong nhà hàng , Trọng Nhược Tình đang ngồi dựa vào cửa sổ , toàn thân cô một bộ quần áo màu đen , kính đen che hết nửa gương mặt , mái tóc đen mượt thả xuống bờ vai , hai chân bắt chéo , đôi chân ưu nhã thon dài và trắng noãn để lộ bên ngoài , cô nhấp một chút cà phê , từ từ chờ Mặc Thiếu Thiên tới , nhìn cô không có một chút gì biểu lộ hiện giờ cô rất gấp gáp .
Sau khi xảy ra nhiều chuyện như vậy , Trọng Nhược Tình cũng nhận được không ít bài học đáng giá , đúc kết ra không ít kinh nghiệm , nếu gấp gáp chuyện sẽ không thành .
Cô nhàn nhã uống cà phê , vì cô biết , hôm nay Mặc Thiếu Thiên nhất định sẽ tới đây gặp cô .
Qủa nhiên , phía cửa một trận ồn ào , Trọng Nhược Tình ngẩng đầu lên liền thấy người đến chính là Mặc Thiếu Thiên ,phía sau anh còn dẫn theo một đứa bé , nhưng cái loại khí chất đó lại giống nhau đến cực hạn , hai người đúng hẹn đã tới .
Trọng Nhược Tình nhìn Mặc Thiếu Thiên , hôm nay khi cô nhìn anh cùng trước kia nhìn Mặc Thiếu Thiên , lại là hai loại tâm tình khác nhau .
Mặc Thiếu Thiên vừa đi vào , liếc mắt một cái liền phát hiện ra cô đang ngồi đó đợi anh đến .
Hai cha con , đồng thời hướng về phía cô đi tới .
Thật sự , hôm nay Mặc Thiếu Thiên muốn một mình đơn phương đến đây , nhưng vừa lúc Hi Hi gọi điện thoại cho anh , Mặc Thiếu Thiên cảm giác mình không cần thiết gạt Hi Hi , liền mang theo bé , hai cha con cùng nhau tới .
“ Tìm tôi có việc gì ?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Trọng Nhược Tình “ Rốt cuộc Lâm Tử Lam đang ở đâu ?”
Vốn trong lòng anh đối với Trọng Nhược Tình còn một chút thương tiếc , dù gì cũng bầu bạn bên nhau mấy năm liền nhưng hôm nay đã bị cô làm mất sach không còn một mống .
Trọng Nhược Tình ngẫng đầu lên nhìn Mặc Thiếu Thiên “ Có phải nếu như tôi không dùng danh nghĩa của Lâm Tử Lam , sợ rằng muốn gặp anh cũng không được rồi ?”
Mặc Thiếu Thiên cau mày nhìn Trọng Nhược Tình , sắc mặt anh hết sức âm u .
“ Anh yên tâm , cho tới bây giờ , hiện tại tôi đối với anh một chút tình cảm cũng không có , hôm nay tôi tìm anh chỉ là muốn lấy Lâm Tử Lam là điểu kiện giao dịch !” Trọng Nhược Tình nhàn nhạt nói .
Cô cũng không ngờ rằng sẽ có một ngày cô dùng giọng điệu như thế để nói chuyện cùng với Mặc Thiếu Thiên , mặc dù mơ hồ vẫn còn tương đối đau , nhưng đích xác một chuyện , cô đối với Mặc Thiếu Thiên một chút tình cảm cũng không có .
Rõ ràng cô đã ý thức được , người đàn ông này chính là một ác ma .
“ Ngồi đi !” Trọng Nhược Tình mở miệng .
Vì vậy , Hi Hi cùng Mặc Thiếu Thiên trao đổi ánh mắt với nhau , Mặc Thiếu Thiên trực tiếp ngồi đối diện với Trọng Nhược Tình , anh tin tưởng , Trọng Nhược Tình tìm anh nhất định có chuyện , nếu không cô ta không dám quang minh chính đại như vậy tìm anh .
Hi Hi cũng ngồi xuống , liền ngồi sát bên cạnh Mặc Thiếu Thiên , ánh mắt Trọng Nhược Tình nhìn lướt qua Hi Hi , cô không nghỉ tới Mặc Thiếu Thiên là một người rất ghét có con , vậy mà bây giờ lại đối với đứa bé này một bước cũng không rời .
Nghĩ đến đứa bé đã mất của mình , trong lòng của Trọng Nhược Tình có một loại cảm giác không nói nên lời .
“ Có gì liền trực tiếp nói !” Mặc Thiếu Thiên mở miệng , anh rất không thích ánh mắt Trọng Nhược Tình nhìn Hi Hi như vậy .
Trọng Nhược Tình nhanh chóng phục hồi tinh thần lại , nhìn Mặc Thiếu Thiên , suy nghĩ một chút , cuối cùng mới mở miệng “ Mặc Thiếu Thiên , tôi muốn anh thả Ba tôi ra !”
Khóe miệng Mặc Thiếu Thiên nhẹ nhàng nhếch lên một nụ cười khinh thường , lại là chuyện này .
“ Tôi nói rồi , cô đã tìm nhầm người rồi , Trọng Chính hiện giừ đang ngồi ở trong tù , cô muốn tìm , cũng nên đi tìm tân nhậm Thị Trưởng , tôi chỉ là một thương nhân , không quản được nhiều như vậy !”
Trọng Nhược Tình cũng chỉ cười một tiếng , mặc dù lúc trước Mặc Thiếu Thiên đã nói với cô như vậy , nhưng cô nhất định sẽ không tin tưởng .
Thế lực thật sự của Mặc Thiếu Thiên như thế nao , quả thật cô ít nhiều biết được một chút .
“ Vậy nếu như tôi dùng tin tức của Lâm Tử Lam làm điều kiện trao đổi ?” Trọng Nhược Tình nhìn Mặc Thiếu Thiên , không nhanh không chậm lên tiếng .
Mặt của Mặc Thiếu Thiên liền biến sắc .
|
Chương 158: Khi Yêu Đã Thành Chuyện Cũ (2)
Sắc mặt của Hi Hi cũng không tốt chút nào , hai con mắt bé hung hằng nhìn Trọng Nhược Tình , hận không thể đem cô ta ăn sống nuốt tươi , băm trăm mảnh .
Qủa nhiên , Trọng Nhược Tình có liên quan trong chuyện này !
Mặc Thiếu Thiên im lặng mấy giây , mới quay sang nhìn Trọng Nhược Tình , lộ ra một nụ cười lạnh lùng đầy khinh miệt , âm thânh không lớn không nhỏ mở miệng “ Trọng Nhược Tình , tôi ngược lại xem thường cô !”
Trọng Nhược Tình ngồi đối diện Mặc Thiếu Thiên “ Do anh nghĩ quá nhiều , chẳng qua tôi chỉ biết tin tức của cô ta mà thôi , cũng không phải tôi bắt cóc Lâm Tử lam !”
“ Cô cho là những lời bây giờ cô nói , tôi nhất định sẽ tin tưởng sao ?” Mặc Thiếu Thiên hỏi ngược lại , tay anh cầm lên ly cà phê khuấy mấy cái , động tác tự nhiên ưu nhã .
Mặc dù anh rất tức giận , hận không thể bóp cổ Trọng Nhược Tình hỏi ra tung tích Lâm Tử Lam nhưng anh càng tức giận cũng nhất định không bộc lộ ra bên ngoài , khóe miệng vĩnh viễn mang theo nụ cười mị hoặc .
Đây mới đích thực là chổ không thể nắm bắt nhất của Mặc Thiếu Thiên .
“ Tin hay không tùy anh , nêu như tôi thật sự là người băt cóc Lâm Tử Lam , sẽ không chờ tới bây giờ mới đến tìm anh , Mặc Thiếu Thiên , những việc làm trước kia , tôi cũng không muốn so ai đúng ai sai , hơn nữa tôi cũng không còn yêu anh nữa , anh nghĩ cùng với ai chung một chổ đó là chuyện của anh , hôm nay , tôi chỉ muốn cứu ba tôi ra , để cho ông có được tự do !” Trọng Nhược Tình nói thẳng mục đích của mình , có lẻ cô đã thực sự không còn yên Mặc Thiếu Thiên , cho nên mới phải dùng những lời thành khẩn như vậy , bất kể như thế nào , bây giờ cô chỉ muốn cứu ba của mình .
Khóe miệng Mặc Thiếu Thiên khẽ nhếch , thủy chung đều mang trên môi nụ cười xinh đẹp đầy mị hoặc , để cho người ta không cách nào nhìn ra rốt cuộc anh đang suy nghĩ gì .
Trọng Nhược Tình ngồi đối diện , nhìn Mặc Thiếu Thiên , trong lòng cô thực sự không cách nào yên ổn .
Mặc Thiếu Thiên có thể làm ra chuyện gì tiếp theo , cô cũng không biết .
Cho tới nay , mặc dù bề ngoài Mặc Thiếu Thiên bị Mặc gia khống chế , nhưng sâu trong xương anh có loại bản lãnh không thể xem thường , Trọng Nhược Tình đương nhiên có thể cảm nhận được một chút .
“ Dựa vào gì bảo tôi phải tin tưởng cô ?” Mặc Thiếu Thiên hỏi ngược lại .
“ Một khi ba tôi được thả ra , cả nhà chúng tôi liền đi ra nước ngoài sống , vĩnh viễn sẽ không trở lại !”
Mặc Thiếu Thiên vẫn trầm mặc , đột nhiên mở miệng “ Hảo , tôi đồng ý với cô , nhưng cô tốt nhất không nên gạt tôi , bởi vì hậu quả , cô nhất định không gánh nổi đâu !”
“ Hiện giờ , tôi còn bản lãnh gì lừa anh ?” Trọng Nhược Tình hỏi ngược lại .
Mặc Thiếu Thiên suy nghĩ một chút , đôi mắt âm u , làm cho người ta không nhìn ra tâm tình , Hi Hi vẫn ngồi im , chuyện này hết thảy để cho cha làm chủ .
“ Hiện tại , Lâm Tử Lam đang bị nhốt ở đâu ?” Mặc Thiếu Thiên hỏi .
“ Tôi muốn ba tôi được thả ra trước sau đó tôi sẽ nói cho anh biết !” Trọng Nhược Tình nói , đây là điều kiện cuối cùng cô cần phải duy trì .
“ Cô cảm thấy , tôi sẽ thỏa hiệp dễ dàng như vậy sao ?” Mặc Thiếu Thiên chăm biếm hỏi ngược lại .
“ Mặc Thiếu Thiên , tôi chỉ muốn cứu ba tôi ra mà thôi , chỉ cần ông ấy có thể tự do , tôi nhất định không lừa gạt anh !” Thật sự trong lòng cô cảm thấy hoang mang run sợ , nếu như Mặc Thiếu Thiên biết hết toàn bộ lại không hề ra tay cứu ba cô ra như vậy tất cả tâm huyết của cô đều uổng phí sao .
Mặc Thiếu Thiên suy nghĩ , sau đó liếc nhìn Trọng Nhược Tình “ Hảo , vậy thì 12 giờ tối nay tôi sẽ cho người cứu ba cô ra , nhưng tốt nhất đừng nghĩ muốn lừa gạt tôi !!!” bởi vì , hậu quả rất nghiêm trọng !
Nghe được Mặc Thiếu Thiên nói những lời này , Trọng Nhược Tình phát giác mình còn có được một tia hy vọng .
“ Hảo , 12 giờ khuya nay , khi vừa nhìn thấy ba tôi được an toàn đi ra khỏi đó , tôi sẽ nói cho anh biết Lâm Tử Lam hiện tại đang ở đâu !”
Hai người đạt thành hiệp nghị , Mặc Thiếu Thiên mang theo Hi Hi ra khỏi nhà hàng .
Mới vừa ra khỏi cửa , Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi “ Cha , người tin tưởng những gì cô ta nói sao ?”
“ Tin tưởng , tại sao không tin ?” Mặc Thiếu Thiên xoay người nhìn Hi Hi hỏi ngược lại .
Hi Hi cau mày .
“ Cô ta nói là thật , xác thực cô ta không phải là người bắt cóc , cô ta không có bản lãnh như vậy !” Mặc Thiếu Thiên tin tưởng điều này .
“ Nhưng cô ta cũng là một trong số những người tham dự vào !” Hi Hi nói hết sức khẳng định .
“ Không sai , cho nên , xác thực cô ta biết mẹ con hiện tại đang ở chổ nào ?” Mặc Thiếu Thiên nói .
Trọng Nhược Tình thuộc dạng nữ nhân nào , anh làm sao sẽ không biết ?
Hi Hi gật đầu tán thành , bé hiểu được ý tứ thật sự của cha .
Chẳng qua là ….
Mặc Thiếu Thiên dịu dàng nhìn Hi Hi “ Chẳng qua là , vì cứu mẹ con , nhất định chúng ta phải thả Trọng Chính ra !”
Hi Hi cũng hiểu rõ ý của Mặc Thiếu Thiên , chuyện cho tới bây giờ , Hi Hi chỉ muốn cứu mẹ của mình ra .
“ Chỉ cần cô ta không tiếp tục làm chuyện xấu , con nhất định sẽ phóng cho cô ta một con ngựa lần này , nhưng nếu như mẹ con xảy ra một chút chuyện , nhất định chính tay con sẽ giết chết bọn họ !” Hi Hi gằn từng chử nói , hết sức khí phách .
Trọng Chính và mẹ , căn bản không có thể so sánh .
Nếu như dùng Trọng Chính để đổi lấy mẹ , Hi Hi cảm thấy giao dịch này , rất tốt !
Thật ra , xác thực để cho Hi hi an tâm chính là câu nói kia cũng Trọng Nhược Tình , từ đó về sau bọn họ sẽ ra nước ngoài sinh sống vĩnh viễn không trở lại , tâm tình của Hi Hi lúc này mới thăng bằng được một chút .
Bọn họ nếu vẫn tiếp tục ở chổ này , thủy chung đều là tai họa tìm ẩn .
Mặc Thiếu Thiên không ngờ tới Hi Hi lại có tư tưởng như vậy , không tệ , cha con bọn họ cùng nhau trở về .
Một Trọng Chính đang bị giam cầm , nhưng có thể đổi lấy tin tức của Lâm Tử Lam , tại sao lại không làm .
Việc trọng yếu nhất , bọn họ đối với anh , cũng không còn bất kỳ uy hiếp nào .
|
Chương 159: Tra Được Dấu Vết (1) Lục Tử Thịnh đang ngồi trong phòng làm việc , lúc này trợ lí gõ cửa tiến vào .
“ Lục tổng , đã tra ra được !”
Lục Tử Thịnh cau mày “ Đưa đến đây cho tôi xem một chút !”
“ Liên tục mấy ngày nay , Trọng tiểu thư thường xuyên liên lạc cùng với người đàn ông này !” Nói xong , cậu ta còn móc từ trong túi ra một tấm hình đưa cho Lục Tử Thịnh .
Lục Tử Thịnh nhìn thoáng qua người nam nhân trong hình , anh khẽ nhíu mày “ Mộ Ngôn Tâm , tại sao lại là hắn ?”
Mộ Ngôn Tâm là người rất háo sắc , rất mạnh tay trên phương diện làm ăn , trước đây từng xuất hiện trong những buổi tiệc ra mắt giới thượng lưu .
Chẳng lẽ , hắn ta cùng Trọng Nhược Tình hợp nhau lại bày mưu bắt cóc Lâm Tử Lam ?
Nhưng Mộ Ngôn Tâm tại sao lại làm như vậy ?
Cuối cùng , giữa bọn họ tồn tại giao dịch gì ?
Coi là như vậy , Mộ Ngôn Tâm cũng không phải loại người thích làm chuyện nguy hiểm , đây là hành động trái pháp luật .
Trừ phi …..
Trong đầu Lục Tử Thịnh chợt nhớ cái gì , anh ngẩng đầu nhìn trợ lí “ Cậu lặp tức tra xem giữa Mộ Ngôn Tâm cùng Lâm Tử Lam có từng xảy ra xung đột gì không ?”
Trợ lý sau khi nghe Lục Tử Thịnh nói , cậu gật đầu “ Vâng , thưa Lục Tổng !”
“ Chờ chút , chuyện này , đừng để cho người khác biết !”
“ Rõ thưa Lục tổng !” Trợ lý gật đầu , xoay người lui ra ngoài .
Lục Tử Thịnh ngồi im trên ghế , suy nghĩ những khả năng có thể xảy ra .
Nếu quả thật Mộ Ngôn Tâm giúp đở Trọng Nhược Tình bắt cóc Lâm Tử Lam , như vậy trong đó nhất định còn có chuyện gì đó mà anh không biết .
Rốt cuộc là chuyện gì , có thể để cho Mộ Ngôn Tâm làm chuyện như vậy .
Mặc dù Mộ Ngôn Tâm là một người rất háo sắc nhưng trên phương diện làm ăn rất có năng lực , trên tay của hắn nắm được rất nhiều hợp đồng của khách hàng , về phương diện xã giao rất lợi hại , nếu như không phải hắn háo sắc một chút , sợ rằng sự nghiệp sẽ phát triển hùng hậu .
Lục Tử Thịnh không cách nào hiểu được vì sao Mộ Ngôn Tâm lại có thể giúp đỡ Trọng Nhược Tình .
Thật ra còn có thể tồn tại một loại khả năng đó là , Mộ Ngôn Tâm coi trọng Trọng Nhược Tình .
Thật ra , Lục Tử Thịnh chịu ra tay giúp đở Trọng Nhược Tình , cũng bất quá bởi vì anh đang quan tâm đến một mãnh đất hiện đang nằm trong tay Trọng gia , mà mãnh đất kia , rất quan trọng đối với tập đoàn Lục gia , mãnh đất kia rất có thể sẽ giúp anh thuạn lợi hợp đồng làm ăn với các thị trường thế giới , công ty của anh đang cùng công ty Mk của Mặc Thiếu Thiên đang đối đầu gay gắt trên bảng xếp hạng .
Cho nên , anh mới có thể giúp Trọng Nhược Tình , nếu không , anh làm sao có thể giúp một người đã từng tổn thương Lâm Tử Lam , người con gái anh hết lòng yêu thương ?
Hiện giờ , mọi chuyện giống như càng ngày càng phức tạp !
Lục Tử Thịnh ngồi trên ghế , bắt đầu lâm vào trầm tư .
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
30 phút sau , cửa phòng một lần nữa bị gõ vang .
“ Vào đi !” Lục Tử Thịnh mở miệng .
Trợ lí vừa bước vào , cậu nhanh chóng báo cáo “ Lục tổng , tôi đã tra ra được !”
“ Nhanh , đưa cho tôi !” Lục Tử Thịnh gấp gáp , hối thúc trợ lí mau chóng giao tài liệu cho anh xem , bây giờ anh rất muốn biết rõ ràng chân tướng trong việc này rốt cuộc là như thế nào .
Trợ lí nhanh tiến lên , đem tài liệu giao cho Lục Tử Thịnh “ Lục tổng , tài liệu trong đây không tra được cặn kẽ , nhưng tôi lại nghe được một nhân viên kể lại chính xác việc này , cậu ta biết rất rõ trong chuyện này !”
Lục Tử Thịnh cau mày “ Nói !”
“ Lục tổng , anh đoán không sai , Lâm tiểu thư thật sự đã từng đắc tội với người khác !”
Lục Tử Thịnh nhìn cậu “ Nói tiếp !”
“ Vào 7 năm trước , Mộ Ngôn Tâm từng bị người chụp hình khỏa thân tung lên mạng , ai cũng từng biết về việc này !”
Lục tử Thịnh gật đầu , chuyện này , anh cũng biết , lúc ấy rất oanh động , khi đó Mộ Ngôn Tâm mới vừa thăng lên vị trí quản lý , tiền đồ rộng mở , không ngờ hắn bởi vì chuyện này , sự nghiệp sụp đổ thể thảm , công ty mới vừa hình thành lại không làm ăn được , cũng bởi vì chuyện này , lão bà của hắn mới ly hôn .
Đương nhiên , mọi người không ít lời đồn đãi , bởi vì hắn háo sắc , cho nên bị người khác thiết kế , nhưng chân tướng thật sự thì mọi người không ai biết được .
“Chuyện này thì cùng Lâm Tử Lam có quan hệ gì ?” Lục Tử Thịnh hỏi .
Nếu nói 7 năm trước , Lâm Tử Lam còn là một tiểu cô nương mới vừa đặt chân vào đại học , làm sao có thể cùng Mộ Ngôn Tâm có bất kỳ quan hệ nào .
“ Sự việc xảy ra vào 7 năm trước đây , Lâm tiểu thư có một cậu bạn trai tên là Hứa Nhược Trung , bởi vì cậu ta muốn mau chóng được thăng chức , cho nên mới đem Lâm tiểu thư lừa gạt , đưa cô cho Mộ Ngôn Tâm , nhưng không biết chuyện gì đã xảy xa , Lâm tiểu thư lại lừa Mộ Ngôn Tâm , lấy còng khóa chặt hắn trong phòng khách sạn , hơn nữa cô ta còn chụp hình hắn phát tán trên mạng …” Nói tới đây , trợ lí không nhịn được bật cười .
Tự tạo nghiệt không thể sống !
Không nghĩ tới , Lâm Tử Lam thoạt nhìn rất ôn hòa , vậy mà lại làm việc liều lĩnh cao đọ như vậy .
Lục Tử Thịnh biết được tin này , đầu tiên anh run lên , không nghĩ tới chính là tác phẩm của Lâm Tử Lam .
Ngẩng đầu , nhìn trợ lí , trợ lí lặp tức ngưng cười .
Điều này cũng không trách cậu ta được , chuyện này quá mức khôi hài , cậu ta cũng không phải cố ý như vậy nha !
“ Sau đó thì sao ?” Lục Tử Thịnh hỏi .
“ Sau đó , Mộ Ngôn Tâm bị trói trong phòng suốt một đêm , chờ đến qua ngày hôm sau nhân viên đi dọn dẹp mới phát hiện ra hắn , bởi vì chuyện này , sự nghiệp của Mộ Ngôn Tâm xuống dốc , hắn cũng từng phái người truy lùng đến tận nhà của Lâm tiểu thư , cố tình gây chuyện , bất quá ngay ngày hôm sau đó Lâm tiểu thư xuất ngoại….”
|
Chương 159: Tra Được Dấu Vết (2)
Bị người ta trói cả một đêm , ngẫm nghỉ một chút cảm thấy thật sự rất buồn cười .
Chuyện này , trong khoảng thời gian ngắn được truyền đi khắp nơi , nghe người ta nói , ngày hôm đó , sau khi cô nhân viên đi dọn phòng phát hiện Mộ Ngôn Tâm đang trong tình trạng khỏa thân còn bị khóa chặt trên giường , quả thật , cô ta bị dọa chết khiếp , lặp tức báo cảnh sát , còn nói Mộ Ngôn Tâm bị người ta cường bạo !
Những chuyện về sau , ít nhiều gì Lục Tử Thịnh cũng biết đôi chút .
Sau khi Lâm Tử Lam được du học ra nước ngoài , tổng cộng có ba người , một người trong số đó chính là anh , bất quá , anh đi chỉ có một năm liền bị người nhà đưa đến trường khác học , mấy năm sau , anh lại trở về gia tộc tiếp nhận sự nghiệp.
Khó trách , hôm đó khi anh nhìn thấy cô có điểm là lạ , anh hỏi cô chuyện gì đã xảy ra , cô một mực giữ im lặng .
Trong lòng Lục Tử Thịnh không biết tâm tình hiện giờ của bản thân ra sao , nhưng thực sự đây là chuyện mà Lâm Tử Lam đã từng làm .
Chẳng qua là , tại sao Lâm Tử Lam lại mang thai mà đứa bé lại là con của Mặc Thiếu Thiên ?
Lục Tử Thịnh không cách nào lý giải được khúc mắc này .
Lúc này , trợ lí lại mở miệng nói tiếp “ Thật ra , còn có một chuyện , không biết Lục tổng có muốn biết không ?”
Lục Tử Thịnh cau mày , đôi mắt hết sức nặng nề nhìn về phía trợ lí “ Nói !”
“ Thật ra , sau hôm đó , Lâm tiểu thư đi quầy rượu…khi cô hơi ngà ngà say , lúc đó Hứa Nhược Trung tiến đến tiếp cận cô , nói muốn bồi tội cùng cô nhưng sự thật không phải như vậy , cậu ta chỉ muốn tiếp cận rồi tìm cơ hộ hạ thuốc “ kích tình” đối với Lâm tiểu thư……, sau khi hạ thuốc xong lại không thấy tung tích của Lâm tiểu thư !”
Lục Tử Thinhj sửng sốt !
Nguyên nhân là như vậy !
Nam nhân đáng chết !
Nghe tới đây , anh cũng không khó khăn để suy luận trường hợp sau đó đã xảy ra .
Nếu như Mặc Thiếu Thiên vừa lúc gặp được cô….
SHIT !
Lục Tử Thịnh không nhịn được nghĩ muốn mắng chửi người !
Khẳng định chính là đêm đó , cô và Mặc Thiếu Thiên giữa hai người khẳng định đã phát sinh ra chuyện gì !
Chỉ cânf nghĩ tới đây , trong nội tâm Lục Tử Thịnh không nói nên lời , anh thực sự rất muốn giết người !
Lục Tử Thịnh nhìn trợ lí , sắc mặt anh hết sức âm u , nhiều năm như vậy , anh rất hiếm khi lộ ra tâm tình như thế “ Những lời vừa nãy là câu nghe ai nói !”
“ Ân , chính miệng bạn trai trước kia của Lâm tiểu thư nói , cậu ta đang làm tại bộ phận tiêu thụ của công ty….” Trợ lí nói thật , anh cũng chỉ vô tình đi xuống , không nghĩ tới sẽ gặp được Hứa Nhược Trung , hắn nói hắn biết Mộ Ngôn Tâm , trọ lí vừa mới hỏi thăm một chút , không ngờ , lại biết đucowj một chuyện qua mức kinh động như vậy !
“ Chuyện này tôi đã tra qua , thật sự cậu ta không có nói láo !” Trợ lí nhanh chóng bổ sung thêm một câu.
Chân mày Lục Tử Thịnh không vui nhíu chặt lại , chuyện này hắn nói như thế nào cũng không quan trọng , quan trọng chính là hắn là nam nhân lại có thể đem nữ nhân của mình đem bán , vậy thì còn có chuyện gì mà hắn không thể làm .
Quan trọng nhất , nếu như không phải Hứa Nhược Trung giở trò , có lẽ , Lâm Tử Lam sẽ là vợ của anh .
“ Lặp tức đem hắn sa thải !” Lục Tử Thịnh lớn tiếng nói , biểu lộ lúc này anh đang tức giận , không thể nghi ngờ …
Nam nhân như vậy cũng gọi là nam nhân sao ?
Nếu như là anh , nhất định anh sẽ một quyền đánh chết hắn !
Trợ lí sửng sốt , không ngờ rằng Lục tổng có thể trở nên kích động như thế , nhưng sau đó anh vội vàng gật đầu “ Vâng , tôi biết !”
Chẳng qua , cậu ta cảm thấy Hứa Nhược Trung thật đáng thương , vốn muốn lập công , nhưng lại không ngờ bản thân lại đụng vào họng súng , chẳng nhưng không được lặp được công trạng , ngược lại công việc hiện tại cũng mất luôn .
Bất quá , anm nhân như vậy , đúng là nên bỏ đi !
Ngay cả trợ lí cũng không nhịn được khinh bỉ hắn ta !
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Cùng lúc đó , bên kia Mặc Thiếu Thiên đồng thời nhận được tin tức .
Chuyện mà Lục Tử Thịnh nghĩ tới , đương nhiên Mặc Thiếu Thiên làm sao không nghĩ đến .
Anh tra được gần đây Trọng Nhược Tình thường xuyên liên lạc mật thiết với những ai .
Trong danh sách gồm có ba người .
Người đầu tiên là Lục Tử Thịnh .
Liên lạc không phải rất nhiều nhưng dựa theo sự hiểu biết của Mặc Thiếu Thiên đối với Lục Tử Thịnh , chính xác , người cậu ta thích chính là Lâm Tử Lam , không biết hiện giờ cạu ta đã làm ra chuyện kịch tính nào chưa .
Nhưng chẳng lẻ cậu ta không biết xấu hổ , không bận tâm hình tượng của tập đoàn Lục thị sao !
Bất quá , nếu quả thật là cậu ta , Mặc Thiếu Thiên sẽ không chút do dự phế cậu ta luôn , đánh đổ tập đoàn Lục thị cũng có thể .
Người thứ hai trong dnah sách chính là mẹ của Trọng Nhược Tình , mỗi ngày đều gọi một cuộc ,Mặc Thiếu Thiên cũng đã cho người điều tra qua , không có gì khả nghi .
Vậy mà , người thứ ba trong danh sách chính là…….Mộ Ngôn Tâm .
Cũng chính là người cô ta liên lạc duy nhất một lần .
Mặc dù Trọng Nhược Tình cố tình đổi mới số điện thoại trước khi liên lạc , nhưng anh cảm thấy chuyện này rất khả nghi , chuyện mà Mặc Thiếu Thiên muốn biết , ít nhất chỉ cần hao tổn một chút tâm tư , tuyệt đối không phải là vấn đề gì khó khăn .
Mộ Ngôn Tâm !
Nhìn thấy cai tên này , Mặc Thiếu Thiên cau mày .
Đối với con người của Mộ Ngôn Tâm anh cũng có chút hiểu biết , hắn có chút thực lực , đã từng muốn gia nhập vào thế lực của anh , nhưng anh không chấp nhận , đối với một người háo sắc thành tánh mà nói , vĩnh viễn sẽ không bao giờ lam nên đại sự gì , mặc dù hắn có chút thực lực nhưng lại không phải là một người có thể dùng được , cho nên , Mặc Thiếu Thiên không cần hắn , huống chi , hình tượng lúc ấy của hắn lại xấu như vậy , Mặc Thiếu Thiên làm sao có thể để cho MK của anh mất hết hình tượng đây .
Hiện tại anh khó có thể tưởng tượng nổi , nếu Trọng Nhược Tình và Mộ Ngôn Tâm hai người không một chút liên quan với nhau , tại sao lại có thể có những cuộc điện thoại bí mật .
Chuyện này , nhất định có mờ ám !
Mặc Thiếu Thiên quay sang nhìn Hi Hi “ Bảo bối , con có từng nghe mẹ nhắc tới một người !”
“ Người nào ?”
“Mộ Ngôn Tâm !”
Sau khi Hi Hi nghe được cái tên này , bé lắc đầu “ Không có !”
Trí nhớ của Hi Hi rất tốt , nếu như bé đã từng nghe qua , nhất định bé sẽ nhớ , nhưng cho tới bây giờ , quả thật bé chưa từng nghe qua !
Cho nên……
|
Chương 160: Con Nhất Định Phải Đi Cứu Mẹ! (1) Hi Hi thật không có ấn tượng.
Mặc Thiếu Thiên là người đàn ông cực kỳ thông minh, ở trên một số vấn đề chỉ cần có một tia dấu vết thì anh sẽ đánh hơi được, huống chi, Lục Tử Thịnh cũng có thể nghĩ ra được, anh làm sao không nghĩ tới.
Có lẽ, Hi Hi chưa từng nghe nói đến, cũng có thể là Lâm Tử Lam không muốn nói với bé.
Mặc Thiếu Thiên cau mày, không nghĩ tới giữa Lâm Tử Lam và Mộ Ngôn Tâm có quen biết.
Bất quá nếu đã phát hiện, Mặc Thiếu Thiên lập tức để người đi thăm dò.
Anh sẽ không bỏ qua bất ký chút tin tức nào.
Vào ban đêm.
Mặc Thiếu Thiên đã gọi một cú điện thoại cho cảnh sát để thả Trọng Chính ra, nhưng nếu như Trọng Nhược Tình dám lừa gạt anh, Trọng Chính sẽ bị phán cho tội vượt ngục, sẽ trực tiếp bị xử tử.
Cho nên, nếu như Trọng Nhược Tình lừa gạt anh, đây chính là kết quả.
Hi Hi cũng rất mong đợi tối hôm nay.
Nếu như Trọng Chính có thể đổi mẹ trở về, bé tuyệt đối đồng ý.
Cho nên, đêm nay tình hình rất khẩn trương.
Trong lúc này di động của Mặc Thiếu Thiên vang lên.
“Mặc tổng, đã tra được !” Mạc Lương nói.
Mặc Thiếu Thiên cau mày, “Như thế nào ?”
“À, thông tin cụ thể tôi đã gửi email cho anh!” chuyện này, Mạc Lương khó có thể mở miệng a.
“Được, tôi đã biết!” Mặc Thiếu Thiên đáp một tiếng, cúp điện thoại.
Anh liền lập tức đi tới máy vi tính trước mặt, mở máy, đăng nhập vào email của mình.
Hi Hi cũng đi tới.
Mạc Lương nói tra được thì có thể thấy giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì đó.
Vì vậy, Hi Hi và Mặc Thiếu Thiên ngồi ở trên ghế salon trong phòng khách xem, rốt cuộc là chuyện gì ?
Vậy mà, Mặc Thiếu Thiên mở máy vi tính ra, khi nhìn thấy phần tài liệu kia mà khuôn mặt yêu nghiệt không biểu lộ ra bất kỳ tâm tình gì.
Hóa đá!
Ngay cả sắc mặt của Hi Hi cũng co quắp một cái.
Không nghĩ tới mẹ lại hung hãn như thế.
Đúng là tuổi trẻ ngông cuồng a!
Hi Hi nghiêng đầu qua nhìn Mặc Thiếu Thiên, không biết nói cái gì.
“Cái này...cha...tài liệu này không có gì sai sót chứ?” Hi Hi nháy mắt hỏi.
Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu qua nhìn Hi Hi, “Con cảm thấy thế nào ?”
Nếu như không có chứng cứ xác thực thì Mạc Lương chắc chắn sẽ không gởi cho anh.
Hi Hi nhìn tài liệu một chút, sau đó mở miệng, “Đúng là tác phong của mẹ a ……” Hi Hi thật bất đắc dĩ cảm khái nói ra một câu.
……
Mặc Thiếu Thiên chỉ cần tưởng tượng đến màn này, khóe miệng cũng không nhịn được co quắp một cái.
Không nghĩ tới Lâm Tử Lam này thoạt nhìn cực kỳ ôn hòa lại làm ra chuyện như vậy.
Nếu như là người khác sợ là bị dọa sợ đến khóc lớn kêu to, còn cô, cô thì lại đi chụp hình lõa thể của người ta để mà trả thù.
Bất quá, suy nghĩ một chút, bản tính ghét ác như thù thật đúng là tác phong của Lâm Tử Lam.
Nếu như không phải là bảy năm trước anh đã gặp Lâm Tử Lam, sợ rằng cũng không nghĩ tới Tử Lam trước đó và Tử Lam bây giờ là một người. Bảy năm trước, cô trêu chọc anh ra sao, anh là người hiểu rõ ràng nhất.
Mặc dù bây giờ Lâm Tử Lam tính tình đã phai nhạt rất nhiều, ôn hòa rất nhiều, cũng thu liễm rất nhiều, nhưng tính khí quật cường vẫn còn tồn tại.
Mở miệng lại càng làm cho người khác tức chết.
Nghĩ tới đây, Mặc Thiếu Thiên khóe miệng mỉm cười.
Lâm Tử Lam !
Lâm Tử Lam !
Suy nghĩ cái tên này, tim của Mặc Thiếu Thiên xẹt qua một cảm giác khác lạ.
“Ba, nếu như nói như vậy, Mộ Ngôn Tâm có thể bởi vì chuyện này mà sinh lòng oán hận cho nên bắt cóc mẹ ?” Hi Hi cau mày hỏi.
“Rất có thể !” Mặc Thiếu Thiên gật gật đầu nói.
Nếu không chuyện sẽ không trùng hợp như vậy, Mộ Ngôn Tâm và Lâm Tử Lam từng có sâu xa, còn Trọng Nhược Tình lại cùng Mộ Ngôn Tâm có liên lạc mật thiết.
“Vậy mẹ chẳng phải là rất nguy hiểm? Nếu như Mộ Ngôn Tâm bởi vì chuyện này ……” Hi Hi không có nói tiếp, kết quả bé khó có thể tưởng tượng.
Mặc Thiếu Thiên khẽ nhíu mày, Mộ Ngôn Tâm nổi danh háo sắc, nếu như ông ta ……
Mặc Thiếu Thiên cũng không dám nghĩ nữa, trực tiếp lấy điện thoại di động ra, gọi một dãy số, “Vân Dục, giúp tôi tra một người, Mộ Ngôn Tâm, tra nhất cử nhất động của ông ta, tra ông ta ở nơi nào, nhất định phải tra rõ!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Nếu như sự việc theo như suy nghĩ của anh, chỉ cần tra được ông ở nơi nào thì cũng rất dễ dàng tra được nơi giam giữ Tử Lam.
Anh nhất định phải nắm chắc thời gian.
Nghĩ tới đây, Mặc Thiếu Thiên cảm thấy mơ hồ bất an, lại lấy điện thoại di động ra gọi cho Trọng Nhược Tình.
Rất nhanh, bên kia liền bắt mày.
“Tìm tôi có chuyện gì?” Trọng Nhược Tình nhận được điện thoại liền trực tiếp hỏi ngược lại.
“Trọng Nhược Tình, tôi bất kể cô có biết Tử Lam ở nơi nào hay không, hay cô động tay động chân làm gì đó, nhưng tôi chỉ muốn nói cho cô biết, nếu như Lâm Tử Lam rơi một sợi tóc, ba của cô sẽ lập tức bị bắn chết ngay tại tù giam!” Mặc Thiếu Thiên gằn từng chữ nói, giọng nói lộ vẻ ngoan lệ.
“Anh —— được, tôi đã biết !” Trọng Nhược Tình nhẫn nhịn đáp một tiếng, ai mà biết Mộ Ngôn Tâm tên sắc quỷ kia sẽ làm ra chuyện gì !
Suy nghĩ một chút nàng mở miệng, “Chờ khi ba tôi được thả ra, tôi sẽ nói cho anh biết cô ta ở chỗ nào, nhưng nếu như các người tới trễ cũng đừng trách tôi !” nói xong, Trọng Nhược Tình cúp điện thoại, không muốn nghe lời uy hiếp của Mặc Thiếu Thiên.
Mà khi nghe được lời của Trọng Nhược Tình, Mặc Thiếu Thiên cảm giác lòng mình mơ hồ buông xuống.
Nếu như Trọng Nhược Tình thật cùng Mộ Ngôn Tâm hợp tác, như vậy những lời này sẽ khiến cô ta e dè, Lâm Tử Lam tạm thời an toàn.
Nghĩ tới đây, Mặc Thiếu Thiên yên tâm rất nhiều, nghiêng đầu qua nhìn Hi Hi, “Con yên tâm, rất nhanh sẽ có tin tức của mẹ con!”
Mặc kệ tin tức của Trọng Nhược Tình là thật hay giả, tối hôm nay nhất định sẽ biết được.
Hi Hi nghe được lời này, khóe miệng nhếch lên, nặng nề gật đầu.
“Dạ!”
Mặc dù vậy, Hi Hi vẫn khẩn trương ngồi không yên.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Hi Hi ngồi không không được, bé đi ép hai cốc nước trái cây bưng tới.
Mặc Thiếu Thiên ngồi ở trên ghế sa lon, thấy Hi Hi bưng nước trái cây tới, không chút nghĩ ngợi bưng lên uống.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, khi mà sắp tới mười hai giờ, Mặc Thiếu Thiên đưa tay ra nhìn đồng hồ.
Anh ngồi ở trên ghế sa lon lộ ra vẻ mặt bình tĩnh.
Ngay vào lúc này, điện thoại di động của Mặc Thiếu Thiên vang lên.
Mà bây giờ, chính là mười hai giờ.
Thấy điện thoại của Trọng Nhược Tình, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp nhận.
“Như thế nào? Thấy được ba cô chưa?”
“Thấy được rồi!”
“Bây giờ nói cho tôi biết, Lâm Tử Lam ở nơi nào ?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Vì vậy, Trọng Nhược Tình suy nghĩ một chút, cũng đã thấy được ba của mình, cô liền trực tiếp đem địa chỉ nói cho Mặc Thiếu Thiên.
Điện thoại sau khi bị cắt đứt, Mặc Thiếu Thiên liền chuẩn bị lên đường.
Bất kể địa chỉ này là đúng hay sai, anh đều phải đi một chuyến.
Nếu như Trọng Nhược Tình lừa gạt anh, cô sẽ bị giam ở phi trường nơi nào cũng đi không được.
Cho là cô ta bí mật xuất cảnh thì anh không tra được sao ?
Có một số việc, chỉ là không muốn nói chứ không phải là không biết. Trọng Nhược Tình cho là việc mình làm không ai hay biết, thật ra thì sau lưng bị biết bao nhiêu người theo dõi mà cô ta không phát hiện được thôi!
Thấy Mặc Thiếu Thiên cúp điện thoại, Hi Hi đi tới, “Ba, thế nào ?”
|