Sự Trả Thù Của Băng Version Susicry
|
|
- à...tình hình là ad đã đăng lại truyện cho mình...m.n k cần để ý tới mấy chap mới mình vừa đăng đâu nhá...cảm ơn m.n đã quan tâm truyện ạ...:*
|
OMG! [color=purple] Thế chẳng lẽ tg viết truyện này nữa hẩm? Đang hay mà!!!
|
- à...vẫn viết tiếp chứ bạn...mình sẽ cho ra nhanh chap 20 và những chap sau...mong bạn ủng hộ truyện.
|
Chap 20:
Khi đám con gái kia chạy biến đi hết thì cả đám mới bu lấy quanh nó.Nó đứng bất động...tay vẫn cầm khư khư cây súng còn bốc khói.Sắc mặt lạnh tanh...không nói không rằng...làm Kun lo lắng.
- Thôi...về nhé Ice...đủ rồi đấy...sẽ không ai nói em nữa đâu. - Kun lay lay nó...nhưng nó vẫn như vậy...không phản ứng.Jun đứng bên cạnh mà nóng ruột.Hắn tới bế thốc nó lên làm Kun giật mình.Nó không thích người lạ chạm vào nó cơ mà.Cả đám vội chạy theo hắn ra xe.Nhưng nó yên lặng trong vòng tay hắn...đầu khẽ ngã vào ngực hắn...tim hắn đập nhanh hẳn...hắn nóng mặt...ửng đỏ 2 bên má.Ai nhìn vào cũng cười thầm...nhất là Kun.
Nằm trong vòng tay hắn...nó thấy an toàn...ấm áp như trong vòng tay Kun vậy...nó cảm thấy tiếng tim hắn đập...nó chưa từng nghe nhịp tim ai kể từ cái ngày định mệnh đó.Bất chợt nó muốn ngủ...1 giấc ngủ thật yên bình...không có sự xuất hiện của cái ác mộng đau đớn đó...mi mắt nó bắt đầu xụp xuống...chìm vào giấc ngủ.Đặt nó vào xe...hắn ngắm khuôn mặt nó lúc ngủ...sao mà đáng yêu vậy chứ...môi thì môi trái tim...đỏ mọng...nhìn vào chỉ muốn cắn...hắn chợt lắc đầu...đang nghỉ gì vậy chứ...tỉnh lại đi...còn Jill thì sao?...Không được.Hắn vội chui ra khỏi xe...quay qua xe của mình rồi phóng đi trước bỏ mặc Kai ú ớ chưa kịp chui vào xe.May là xe của Kun rộng nên chở đủ người về...nếu không chắc phải quẳng tên Kai vào thùng xe mất.
- Thằng hâm chết tiệt...dám bỏ mình...đáng ghét! - ngồi trong xe mà Kai cứ luôn mồm mắng hắn không ngừng.(Hắn: *hắt xì...hắt xì*...đứa nào nhắc mình vậy nhỉ?)
- Mày câm đi...để Ice ngủ...tao đá mày xuống xe bây giờ. - Kun khủng bố cậu mới chịu im.Ngậm bồ hòn làm ngọt thôi.Nó thì gối đầu lên Nie ngủ...chân gác lên đùi Kun....Và quái xế Rain lên ngôi tài xế.Nhỏ cũng chẳng phải tay vừa đâu...nhưng vì đang chở nó nên không dám chạy nhanh.
Về tới nhà nó cũng tỉnh dậy..Kun cõng nó lên phòng...rồi nó lại ngủ tiếp 1 mạch tới tối luôn.Mặc kệ mọi người đi học hay làm gì nó cũng mặc...ngủ trước đã.Và nó mơ thấy 1 giấc mơ lạ lùng...không phải là ác mộng nữa rồi...mà là 1 cánh đồng bồ công anh...có 2 đứa trẻ đang chạy giỡn rất vui vẻ...đó là khi vẫn còn ở VN...khi gia đình nó vẫn đang hạnh phúc.
Hai đứa trẻ...1 trai 1 gái...đều 5t...chúng như 2 thiên thần bé nhỏ...đùa giỡn hồn nhiên trên cánh đồng bồ công anh.
- Này...sau này cậu phải lấy tớ...không được lấy ai khác đâu nhé? - thằng bé nghiêm mặt nói với con bé.Nó cười khúc khích...đưa tay véo mũi thằng bé.
- Không được rồi...bama nói...lớn lên tớ sẽ làm vợ của anh Kì đấy.- mặt con bé buồn so...thằng bé thì nhăn mày...rồi chợt khóc ầm lên...con bẻ hoảng hồn với tiếng khóc đấy.
- Tớ không chịu đâu...tớ không chơi với cậu nữa đâu. - nói rồi thằng bé chạy vụt đi.Con bé đứng dậy đuổi theo nhưng vấp ngã...í ới gọi theo thằng bé...nhưng thằng bé chưa một lần nhìn lại...bỏ mặc con bé khóc nức nở trên cánh đồng bồ công anh.Rồi tất cả lại trở về với không gian trắng xóa...nó bật dậy...trán thấm đẫm mồ hôi.Nó lẩm nhẩm.
- Thằng bé đó...???
**************************************************
Nó tắm rồi thay đồ bước xuống nhà...Không thấy ai cả...nó bỏ ra phía vườn.Một không gian đẹp lung linh hiện ra trước mắt nó.Một chiếc xích đu gỗ có quấn đầy dây leo...có nhiều bông hoa đầy màu sắc mọc dọc theo đường dây của chiếc xích đu.Chiếc xích đu được treo trên ở 1 cái cây to oành...đèn dây quấn xung quanh...chiếu sáng cả góc vườn...Bên cạnh còn có 1 bộ bàn ghế làm bằng thủy tinh cao cấp...mạ Ruby xung quay...nhờ ánh đèn mà chúng trở nên lung linh...rực rỡ...Khung cảnh thật lãng mạn...cho tới khi....
- Này...trời lạnh rồi đấy...vào trong nhà đi...cô muốn chết cóng à? - là Kai...lúc nào cũng là cái tên vô duyên đó...phá hỏng khung cảnh lãng mạn...thế vào đó là lãng xẹt vô vô cùng.
Nó tức tối trong lòng...còn chưa kịp ngắm hết khu vườn cơ mà lại bị tên đàn bà đó phá đám.Nó chắc chắn sẽ cho tên này biết tay.Xoay người vô nhà...nó thấy được 1 chuyện rất hay...dĩa xoài Nie gọt cho cả nhà để trên bàn...chén muối ớt cực cay do Rain làm...Kai nhanh nhảu cầm 1 miếng to ụ lên rồi chấm vào chén muối.Nếu là muối do người làm dã thì không sao.Không cay mấy...nhưng ở đây là Rain dã đấy...cay dã man con ngan.Vừa nhai nuốt miếng xoài xong...Kai la oai oái lên...chạy nhanh tới tủ lạnh...tu hết chai nước này tới chai khác...mặt cậu đỏ bừng lên thấy tội.Haha...cậu không ăn cay được...ở nhà chỉ mỗi Kai không ăn được cay.Thế là 1 bóng đèn sáng lên trong đầu nó.
- Chưa nấu cơm tối à? - nó hỏi khi thấy người làm giờ mới vào bếp.
- Cô nấu cho chúng tôi đi. - là Kai...nó cười thầm trong lòng...phen này mi chết chắc.
|
Chap 21:
Nó chẳng làm gì cả...chỉ là món nào nó nấu cũng toàn là món cay cực kì lun í...khỏi nói mặt của Kai khi thấy những món nó nấu thì nhăn rúm lại...ngước đôi mặt căm giận lên nhìn nó trong khi mọi người vẫn ăn một cách vui vẻ...như chọc tức Kai ấy....cậu đang đói rụng rốn ra đây.
- Là cô cố tình chơi tôi! - bức quá Kai đậy bàn hét lớn.Tay cậu chỉ thẳng mặt nó.
- Ấy... - Kun chỉ kịp kêu nhỏ 1 tiếng khuyên can Kai.Kun hơi lo cho Kai.Ice ghét bị chỉ mặt.Mọi người im lặng...1s...5s...10s.Chẳng có gì xảy ra.Nó vẫn im lặng ăn phần của mình.
*Cạnh*..tiếng thìa chạm vào chén.Nó ngước đôi mắt băng giá lên nhìn Kai.Kai chợt giật mình.Tay hơi run run.Nhưng đã lỡ rồi thì đành liều vậy...rút lại nhục lắm.
- Đó là kết quả của việc phá hỏng chuyện của tôi. - nó nhẹ nhàng nói.Kai ngớ người.Cậu đã làm gì cơ chứ.Nó đẩy lùi ghế rồi đứng lên đi lên lầu không kịp để Kai đáp trả.Bữa ăn cứ thế trôi qua...và thiếu mặt hắn.(T/g: chả ai quan tâm...chuyện thường mà!)
Sau khi kể rõ chuyện từ lúc cậu thấy nó ngoài vườn cho Kun nghe thì anh cười thầm trong lòng.Ai bảo chen vào lúc nó đang thư giãn chứ.Đáng đời.Nhưng anh không nói rõ...để vậy cho Kai bị nó chỉnh thêm vài lần thì sẽ tự hiểu thôi (T/g: nham nham hiểm hiểm quá quá)
*******************************************************
20:30
Hắn vẫn đang chiềm trong những chai rượu ở Night.Hắn nốc từ chai rượu nhẹ nhất tới những chai nặng nhất.Hắn uống...uống...rồi uống....Vì cái gì chứ?...Là tên chó khốn khiếp kia...đã khơi gợi lại cái quá khứ đáng chết đó.(T/g: tên cầm đầu bị nó bắn chết ý ạ).Đã 1 năm...hắn vẫn không quên cô.Tại sao...tại sao chứ?....Bỏ hắn đi không 1 lời từ biệt...không 1 lời giải thích...không 1 lí do...không thứ gì cả.
Flash back:
- Đại ca...có thư! - 1 tên đàn em chạy vào đưa cho hắn 1 lá thư.Hắn ngạc nhiên...ai rảnh rỗi đến mức viết thư vậy nè.Mở ra...bức thư chỉ vỏn vẹn 1 dòng chữ nhỏ nhắn quen thuộc...làm tim hắn vụn vỡ.
"- Em đi đây! Tạm biệt anh!"
Hắn điên cuồng xé nát bức thư...phóng xe tới nhà cô.Bấm chuông...bấm bấm bấm...chiếc chuông mém chút nữa là cháy khi hắn cứ bấm liên tục không ngừng.Bất lực hắn ngồi bệt xuống trước cổng nhà cô.Hắn cho người tìm cô...nhưng kết quả chỉ là con số 0.Cô gần như biến mất khỏi thế giới như chưa từng tồn tại.
Những ngày sau đó hắn lao đầu vào rượu mặc dù Kai và Kun can ngăn thế nào cũng vô ích.Hắn đạp phá...đánh nhau...rồi lại uống rượu.Nếu không phải Kun và Kai ngăn hắn lại thì có lẽ hắn sẽ chết vì uống quá nhiều rượu.
End flash back.
Hắn nhếch miệng...tại sao cô lại bỏ hắn chứ...hắn yêu thương cô thật lòng...chẳng phải cô cũng nói sẽ yêu hắn hết đời sao? Giả dối...*Xoảng*...hắn hất hết những chai rượu trên bàn xuống đất...1 thứ âm thanh hỗn tạp phát ra.Mọi người kinh hãi...né xa nơi hắn ngồi...hắn chưa say nên chả ai dám tới can hắn...không khéo hắn đánh cho thành liệt sĩ.
*RẦM*...cánh cửa Bar bị 1 lực không nhẹ tác động...bung ra thu hút ánh nhìn.Bước vào là 1 cô gái vận toàn đồ đen.Đúng với phong cách của 1 xã hội đen.Áo thun đen ôm sát người...quần ôm đen ôm sát lấy cặp dò...khoác bên ngoài là chiếc áo khoác da đen nốt.Hôm nay nó không đeo kính...tóc xõa tự nhiên,mặt không trang điểm nhưng vẫn xinh...hớp hồn các nam nhân trong Bar...trừ hắn.
Tên phục vụ trong Bar thấy nó tới thì như vớ được phao cứu sinh.Chạy ngay tới chỗ nó.
- Quản...quản lí...cô mau can Jun thiếu gia giúp tôi đi.Cậu ấy sắp phá sập cái Bar này rồi. - nó liếc mắt về phía hắn ngồi...võ chai rượu văng tung tóe...không khéo trượt té sẽ bị thương mất.Nó hất tay ra hiệu cho cậu phục vụ đi.Một mình tiến về phía hắn.
Nhìn thấy nó...hắn như nhìn thấy Jill...miệng bất giác gọi tên cô.Nó hơi khựng người..."Jill...đó là cái tên mà tên cầm đầu bị nó giết nhắc tới hôm qua."...Chợt nó giật mình...nghĩ tới mới nhớ...nó quên béng đi cái vụ tập trung đám đàn em mới kia.Thế là nó bỏ mặc hắn...phóng nhanh ra ngoài leo lên xe chạy nhanh về nhà.May quá...Kun chưa ngủ.
|