Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ
|
|
Chương 66
Mảnh ghép 66 : Cuộc đối thoại giữa hai " trùm" Thành phố bao la rực sáng ánh đèn, trên mọi nẻo đường không gian càng trở nên lãng mạn hơn bởi những cặp tình nhân khoác vai nhau trong đêm đông giá lạnh. Họ trao nhau tình yêu mà chỉ có thể nói sẽ bên nhau đi đến suốt cuộc đời Vầng trăng chiếu sáng, những vì tinh tú tô điểm cho bầu trời lung linh Nếu đâu đó xuất hiện một vài tiếng bồm bộp của những pha đánh nhau liệu tất cả có còn lãng mạn không Những chiếc mui trần sang trọng bị đập nát đến nỗi xì cả khói, sẽ có khả năng cháy nếu có một chút lửa bén vào Những cú đánh dã man không ngừng đi cùng những tiếng kêu rùng rợn và xen lẫn tiếng rên đau đớn Mùi máu bốc lên giữa không gian giá lạnh càng làm cho sự ghê tợn và đáng sợ kia tăng lên gấp bội - Dừng tay lại - Một cô gái với chiếc mặt nạ che gần hết khuôn mặt xuất hiện nói như quát, tiếng nói ấy lấn át không trung, tất cả trở nên ním bặt chăm chăm nhìn vào cô gái bí ẩn đó, những ánh mặt ngạc nhiên xen lẫn thú vị của đám côn đồ thật kinh tởm khi chĩa thẳng ánh mắt trái tim màu máu về phía cô gái đó Tiếng nói của Băng như một mệnh lệnh có tác dụng nhưng chỉ sau vài giây tất cả trở nên nhốn nháo và lại bắt đầu những câu rũa nhau vô ý tứ kèm theo những cái trợn mắt cay nghiệt - Đây là địa bàn của tôi, nếu muốn đánh nhau thì biến ra chỗ khác mà đánh, đừng làm giơ bẩn chốn này - Băng lạnh lùng buông thả đôi tay trên không trung thốt ra câu nói làm tất cả đều ngạc nhiên vô cùng nhất là một chàng trai trẻ thanh tú, gương mặt lạnh lùng vô cảm. Ánh mắt dời khỏi sự lạnh lùng chuyển hoá đều đều thành sự ngạc nhiên nhưng sự ngạc nhiên ấy không đơn thuần chỉ là ngạc nhiên bình thương mà nó rất đáng sợ Phong ngước mắt lên nhìn thẳng vào chiếc mặt nạ ấy Trong đầu cậu hiện lên là một cô gái đã cứu mình ở quán bar ấy, không sao dứt khỏi cái tò mò muốn nhìn thấy khuôn mặt kia, một khuôn mặt vốn dĩ rất rất quen thuộc và cũng là khuôn mặt của người đã dần che lấp đầy đủ trái tim sắt đá ấy chỉ còn thiếu một câu nói nữa thôi Ẩn sau chiếc mặt nạ quỷ đó là một sự ngạc nhiên cũng không kém những người kia, khi Băng nhìn thấy Phong và thấy chiếc áo sơ mi trắng của Phong đã dính đầy máu tươi, màu đỏ lan toả khắp các nơi trên cơ thể thậm chí có cả trên mặt " Sao lại là cậu chứ, trời liệu cậu ta có nhận ra giọng nói của mình không...làm sao giờ...chuồn hả...không được..thế khác nào đễ lũ này nói vào nói ra Mặt Nạ Quỷ chứ..." - Băng cắn môi bức dức khi thấy chàng trai trẻ là Phong với gương mặt đã trở lại lạnh lùng nhạt nhẽo như bao giờ hết. Băng thay đổi giọng 180 độ để tránh Phong nhận ra giọng, cố mãi mới nói được giọng khang khác giọng mình ở lớp, và chất giọng đó cũng học được rất nhiều ở người con trai này đó là rất rất lạnh lùng hầu như một chút biểu cảm cũng không lộ được ra - Tôi nói sai ở đâu sao mà tất cả ngạc nhiên vậy?có cần người của tôi ra tiễn không? - Mày là con nào, ở bang hội nào mà dám to tiếng với tụi tao - Một tên mặt dính máu và khoé môi đã bị nứt lên giọng , hất tay về phía trước trừng mắt nhìn Băng với thái độ khinh bỉ. Một động tác coi trời bằng vung..coi thúng bằng lia.. - Con người..Mặt Nạ Quỷ - Băng nói ngắn gọn , mùi nguy hiểm dực lên bao trùm cả không gian Căng thẳng căng thẳng, những nhịp tim vô tình đập mạnh và run lên vì nghe thấy cụm từ Mặt Nạ Quỷ Chỉ có trùm to của Mặt Nạ Quỷ mới được đeo chiếc Mặt nạ đó, sao mà không để ý ngay từ đầu, nghe nói Mặt Nạ Quỷ có một người con gái trẻ tuổi đứng đầu nhưng không để lộ mặt trong giang hồ...giờ mới được nghe giọng nói ấy...đáng sợ thật.. Không ai đếm và cũng không ai bảo ai..tất cả...một..hai...ba..năm ( sợ quá thiếu nhịp bốn ) cùng chạy toán loạn va đẩy nhau, vừa chạy vừa đuối dần sức vì vết thương do vụ ẩu đả vừa rồi. Chỉ còn lại duy nhất Phong và một số đàn em của Phong còn đứng nghênh ngang ở đó Phong ra lệnh cho đàn em về Devil bloodthirsty làm một số nhiệm vụ và hoàn thành kế hoạch gì đó cùng Ken Ken là một " chúa tể " hay nói cách khác cậu chính là Boss của bang Viboss làm mưa làm gió trong giang hồ và nổi tiếng nhất ở bên Mĩ, nhưng vì một thời gian Ken đã tự ý rút khỏi giang hồ vì một lý do mà không ai biết, cái tên Boss Ken đã đi vào dĩ vãng nhưng để lại không ít tiếng tăm vang xa đến tận bây giờ. Khánh và Hiểu Vĩ không gia nhập vào giang hồ, bang phái , tổ chức nào nhưng cũng có tiếng lớn và sự đáng sợ đến kinh ngạc mà mỗi khi nhắc đến tên 2 người này trong giang hồ nhiều bang phái cũng phải rùng mình, Khánh và Hiểu Vĩ được coi như " trùm thứ 2" của Devil bloodthirsty ngang hàng với Phong và cũng là " boss thứ 2 " của Viboss ngang hàng với Ken - Lại gặp rồi - Phong nhếch môi nhưng không tạo ra một nụ cười nào hết - Chào - Băng hơi cúi đầu theo kiểu đàn em thường làm với đàn trên - Đây chính là địa bàn của cô sao ? - Đúng thì sao? - Không sao - Giờ có hai người chúng ta, không còn ai xung quanh, cô có thể cho tôi biết mặt thật được chứ - Phong nhếch mép với nụ cười hiểm nhưng thật chất cậu không có một chút ác ý nào - Vì sao cậu muốn biết? - Băng bắt đầu lo lắng nôn nao cảm thấy khó xử - Vì sao à? tôi không bao giờ cần lý do ! - Thế tôi cũng không bao giờ phải nghe theo lệnh của người lạ. Ok - Ok,tôi sẽ không ép, hèn mãi thôi - Phong nói với một chút khinh nhờn để làm tức đối phương, nhưng đối phương sẽ không tức mà còn đáp trả bằng một nụ cười lạnh - Nếu muốn xem...được thôi ! Băng cho tay vào trong túi áo, lướt nhẹ qua màn hình cảm ứng bấm số linh tinh và tắt luôn trong 3 giây .Đó là một kế hoạch Băng muốn làm ngay bây giờ... Thật sắc sảo..đó sẽ là con người thông minh của tương lai Phong đắc ý nhìn bàn tay Băng định nâng và tháo chiếc mặt nạ ra.. Nhưng tất cả bị gián đoạn ngưng trệ này bằng tiếng chuông điện thoại của Băng reo rắt lên rất to, tiếng nhạc của hãng điện thoại Iphone Băng dừng tay lại và cho tay vào túi móc điện thoại ra và nghe theo một quy luật. Thật ra, vừa rồi Băng gọi ột người trong bang thân thiết với Băng nhất và tắt đi khi tên đó chưa kịp nghe, mục đích để tên đó gọi lại xem như có chuyện để đánh lừa cộng chêu tức tên kia cho Phong tưởng bở xong vỡ oà..quá thông minh - Xin lỗi tôi có việc gấp tôi đi trước ! - Băng cười lạnh và nhanh chóng leo lên xe và phóng đi, để lại làn khói bụi còn vương vấn trên không trung và một người con trai đứng " bơ vơ " một mình với một cục tức. Vì Phong cũng biết trò mà Băng làm..cậu cũng đủ thông minh để nhận ra những trò như thế này. Phong lên xe đạp thắng mạnh và vun vút trên đường dài, đắm mình vào những bài nhạc hay được cắm tai nghe. Cuộc đối đầu tuy đơn giản chỉ với vài câu hỏi bâng khuơ nhưng để lại trong người cả hai đều là những tò mò độc đoán và ... lo..sợ
|
Chương 67
Mảnh ghép 67 : Trận đua xe đầu tiên - Đó là một lời đe doạ hay thách đấu? - Ánh mắt Băng tràn đầy âm khí, đôi môi cong cong bí ẩn cùng một nụ cười lạnh - Tuỳ, muốn nghĩ sao thì kệ, ok, đã là người đứng đầu Mặt Nạ Quỷ thì phải biết đua xe - Giọng nói đầy thách thức và một nụ cười ma mị nhìn thẳng vào cô gái đeo mặt nạ quỷ đen kia - Được, mày về chuẩn bị đi, 2h chiều mai bắt đầu thi - Băng nói với chất giọng cực kì đầu gấu cộng thêm vài cử chỉ lạnh lùng - Ok - tiếng cười man rợ phát ra như đắc ý Thiên Thiên cầm chiếc gậy gỗ đập mạnh xuống đất rồi cười lớn quay đi, chiếc xe của Thiên lái cố ý đạp mạnh thắng và lao cước trên đường tạo ra một lớp bụi mỏng bay vào không trung - Chị có biết đua xe không? nếu thua chị sẽ phải tháo mặt nạ ra - Trợ lý riêng trong bang của Băng khẽ lên tiếng khi nghe Băng quyết định trước lời thách đấu xen lẫn đe doạ của Thiên Thiên bên bang Black M-G - Chưa biết, giờ chuẩn bị xe đua cho chị luôn đi, xe máy BMW . Ok ! Nghe Băng nói xong, tên đó gật đầu lia lịa rồi cúi chào Tin tức này đã lan rộng trong giang hồ với lời khiêu chiến của tiểu thư Black M-G và tiểu thư của Mặt Nạ Quỷ Liệu đó có phải điều phiền phức hay không? Băng có phải là đối thủ của Thiên Thiên hay không khi Băng chưa một lần nào đua xe còn Thiên Thiên đã có lịch sử đua xe lâu đời rồi. - Anh Phong, giờ có đi xem không? - Một tên đàn em lí nhí nói với Phong, gương mặt dãn ra chờ một câu hỏi - Chuẩn bị xe cho tôi - Phong lạnh lùng trả lời lạc câu thay cái gật đầu. - Vâng - tên đó không dám nói gì hơn trước thái độ vẫn nghiêm ngặt lạnh lùng của Phong Chiếc xe Lamborghini Sesto Elemento lao vun vút trên đường với vận tốc cực nhanh Mỗi lần nhìn thấy Phong là một lần thay đổi kiểu xe mới mà toàn là siêu xe có tên tuổi nhất nhì thế giới. Đây là chuyện trong giang hồ nên không thể nào thiếu Ken được, Ken lịch lãm và nổi trội trên siêu xe Ferrari enzo Con đường gió lộng và âm u toả ra nồng nặc. Vy Băng choáng vang khi thấy số lượng người đến xem khá đông và đặc biệt có cả Phong và Ken. Chiếc mặt nạ vẫn uy nghiêm che khuôn mặt. Băng đã chuẩn bị sẵn những gì thuộc về thể loại đua xe và chiễm chệ trên chiếc xe máy đua BMW hạng nhất Thiên Thiên cũng có mặt với hàng ngàn tiếng khen gợi của đàn ông và những tiếng tâng bốc của đàn em - Tiểu thư Thiên Thiên cố lên. Tiếng đàn em bên Thiên Thiên đập chân đập tay hét lớn. - Nhỏ cáo già Thiên Thiên thua chị hai của Mặt Nạ Quỷ đi, lêu lêu..la la..plè plè - Tiếng đàn em của Băng, mặc dù bang của Băng toàn là đàn ông hiếm lắm mới có một vài đàn bà và bây giờ chính là lúc mồm miệng của lũ đàn ông này bộc phát đả đảo đàn bà. Là đàn ông nhưng đàn em của Băng vẫn nói kiểu đàn bà đến chêu tức mấy đứa con gái õng ẹo bên bè Thiên Thiên. - Thiên tiểu thư là hoa hậu đua xe..hoa hậu sắc đẹp luôn..Tiểu thư cố lên... - Cái gì chứ? Mặt thì như cái chậu mà cũng đòi làm hoa hậu á? - Đàn em của Băng cười ha hả chát ngàn tấn xi măng lên đàn em của Thiên. ( Ha ha nhìn mặt mấy nhỏ đó bị vị xị xuống rồi lại chuẩn bị lên dây cót chửi lại mà buồn cười quá đi..hahaaha // Băng : Ê t.giả bị điên à? // T/giả : Ẹ hèm..thích thua đua xe à? Băng : Suýt...Hì Hì ) Hai chiếc xe đua ngang nhau đã sẵn sàng đến địa điểm xuất phát. Cả hai lên ga và bắt đầu cuộc đua.. Xe phóng vào đường đua như những con báo chạy đua với kẻ thù, hai chiếc xe di chuyển nhanh hết mức xoẹt xoẹt trên đường tạo nên những vết đỏ lửa hung tợn - Mày nhất định sẽ thua, và tao sẽ bắt mày tháo mặt nạ ra - Thiên Thiên cười hiểm ác và lên ga nhanh hơn Thiên Thiên vượt qua Băng một đoạn không xa nhưng cũng đủ đến nàng ta cười đắc thắng - Chị Băng có thắng được nhỏ này không - Mấy tên đàn em của Băng nói lí nhí vào tai nhau và vào tai Hữu Kỷ - trợ lý riêng của Băng Không ai dám nói to tên Băng cho người ngoài bang biết nếu không vào nhà xác như chơi - Im để xem đã - Một vài tiếng lý nhí phát ra chứa đầy lo lắng. Không quan trọng đến danh dự của Mặt nạ quỷ nhưng Băng sẽ thấy không vui nên lũ đàn em cũng rất buồn Không vượt qua được việc gì đó, không dành chiến thắng cho bang, Băng sẽ làm mọi cách và mọi thứ để có thể dành được những thứ đó về mình. Bởi vì cô là thống lĩnh là chị hai của rất nhiều đàn em yêu quý..và cô cũng là người con gái đầu tiên thống lĩnh Mặt nạ quỷ và ghi điểm cao nhất trong lòng đàn em. Dồn hết sức vào để lái xe, Băng cảm thấy mệt mỏi vì lần đầu tiên phải lái xe với tốc độ nhanh như thế này, đường đua còn dài, bánh xe quết vào đường đua tạo nên những tiếng ma sát nghe nổ tai. Thiên Thiên tăng ga và chiếm lĩnh đường đua, vượt Băng một đoạn khá xa. Băng tự cảm thấy mình bất lực trước trò chơi này, ý nghĩ thoáng trong đầu, Băng sẽ không bỏ cuộc mà lao nhanh với vận tốc như tên lửa Tiếp theo sẽ là đoạn cua, Thiên Thiên đã qua còn Băng vừa kịp đến, chiếc xe đua nghiêng theo độ cua gần như sát xuống đường như những tay đua thứ thiệt và có tiếng Chỉ cần một tai nạn nhỏ nhoi cũng đủ để cướp đi sinh mạng trên xe " Vì bang ta có thể làm tất cả,thậm chí cả tính mạng này bởi vì ta đã trân trọng bang lắm rồi , không thể để bang mất thể diện được" Băng gật đầu chắc nịch thoát khỏi dòng suy nghĩ. Bây giờ chỉ có một mục đích duy nhất là chiến thắng cho nên phải vứt bỏ hết suy nghĩ trong đầu đi để tập trung lái xe hơn. Băng mạo hiểm vượt lên tất cả, qua những đoạn cua thật dễ dàng, đích đã gần kề và Băng đang bám sát nút Thiên Thiên, chỉ cần một chặng không xa Băng sẽ vượt qua cả Thiên Thiên Thấy Băng đã bám sát nút, Thiên Thiên đôi phần lo lắng và sợ cướp được đường đua, đầu óc rối loạn như đang nghĩ ra mưu hèn kế nhỏ vì đó ngay tại đường đua này nhưng chỉ vì một phút lơ là, Băng đã vượt lên trên một đoạn, đến lượt Băng nở một nụ cười đắc thắng Thiên Thiên tức xì khói và cố lái nhanh hơn nhưng vận tốc xe chỉ được thế, bánh xe vẫn lăn bánh với những vòng lăn kinh khủng không thể đếm được quay bao nhiêu vòng trong 1 giây Băng đã gần chạm đến đích mà Thiên Thiên vẫn theo sau với những tiếng rũa nhằm cho Băng lơ đãng nhưng điều đó không ảnh hưởng một chút gì đến Băng, Băng bỏ ngoài tai Cắn đích đầu tiên chỉ trong giây lát, Băng dành chiến thắng, đường đua là một vòng tròn lên đích cũng là điểm xuất phát Tiếng reo và hò hét cứ thể vang lên khen gợi Băng, hưởng ứng nữa là những tràng vỗ tay và pháo hoa bắn lên không trung rất đẹp nhưng phong cảnh lại đậm chất giang hồ. Người bên Thiên Thiên tức anh ách không làm gì được trong khi Thiên Thiên về sau Băng đúng 3 giây. Ba giây đó sẽ là cả một vấn đề nếu ta lơ là đi một việc không đáng để nghĩ Rời khỏi chiếc mũ bảo hiểm đua xe nhưng Băng vẫn không tháo mặt nạ ra, Băng kiêu ngạo bước xuống xe trước khi hò hét tán thưởng của đàn em và một số bang phái khác trong giang hồ, hầu như " trùm " của bang nào cũng có mặt đầy đủ ở đây để chứng kiến cuộc đua xe này. Vì trước hết hai nhân vật đua xe đều là người ảnh hưởng lớn trong giang hồ và ai cũng có mục đích chung đó là muốn biết mặt thật của cô gái đeo mặt nạ kia. Tất cả đổ xuống biển hết khi Băng là người dành chiến thắng lên tất nhiên Băng sẽ không phải tháo mặt nạ ra, đó là một thất vọng tràn trề nhưng không ai có ý định này nọ mà còn mở lời khen gợi Băng trong khi không biết tên và không biết mặt - Em là nữ vương đua xe trong giang hồ rồi - Một tên trùm của một bang khác lên tiếng, nói như thách thức mỉa mai nhưng ý nghĩa không phải vậy - Vậy nam vương sẽ là ai? - Băng nhếch mép cười hiểm, tỏ ý đáp lại như ng thật ra Băng không hứng thú với việc đua xe cho lắm - Chính là anh - tên đó kiêu ngạo nói thẳng lừng, đó là đại ca của bang Thiên Ưng...tên Vĩnh Khoa...tất cả...đàn em của hắn vỗ tay tán thưởng và đồng tính nhưng tất cả người và các vị vua của bang phái khác đều bác bỏ kịch liệt cộng thêm vô số cái lườm đắm đuối, những câu nói chê bai và mỉa mai vang lên vì câu nói này nghe oái tai quá..!! Băng định nói thêm một câu thì Thiên Thiên đáp thẳng lừ cái mũ bảo hiểm trên tay xuống đất chạm đến đế giầy cao cổ đen đính đá của Băng Theo phản xạ, tất nhiên Băng sẽ thu chân lại - Tôi không phục, hôm nay tôi đang ốm lên không có tâm trạng đua xe, đợi khi nào tôi khỏi đi rồi đua lại, ok - Thiên Thiên biện hộ ình, giọng nói đanh đá không che giấu được sự ghen tị và tức giận - Rảnh à ?- Băng đáp gọn, bàn tay xoè ra trước mặt Thiên Thiên như một cử chỉ nào đó chế nhạo Thiên Thiên khiến cô nàng tức lên tức xuống - Mày sợ sao mà không dám thi với tao lần nữa - Thiên Thiên cau màu nhíu mặt, tiếng nói đanh chát vang lên. Băng bó tay chịu chết vì con nhỏ này..quá ư là..haizz !!. - Cứ như vậy đi, bao giờ đua tao sẽ quyết định, ok - Băng nói rồi để lại một lời nhắn như một lời đe doạ - Thua lần nữa thì sớm rút khỏi giang hồ đi là vừa Bấy nhiêu đấy thôi cũng đủ để tất cả người có mặt trừ người của Thiên Thiên và một người con trai đặc biệt cười inh ỏi lên không biết vì gì - Cô ta rất giỏi - Ken ghé sát tai Phong Phong sẽ không trả lời câu nói ấy của Ken vì tính cậu là vậy, Phong sẽ trả lời một câu không có liên quan gì đến câu nói trước. - Về ! Phong và Ken cùng ra gara để xe rước con siêu ngựa của mình về Trong lòng Phong rộn lên một chút gì đó rất quen thuộc từ người con gái che mặt đó nhưng Phong chưa đoán chắc được đó là ai...
|
|
Chương 68
Mảnh ghép 68 : Điều tra Sau vụ đua xe ấy, Băng vẫn đến trường bình thường vì chỉ có nó mới biết nhân vật bí ẩn và nguy hiểm ấy chính là mình, học sinh trong trường vẫn chỉ coi nó là một con gái nhà quê như một nàng lọ lem trong trường, biết nó vô tư và rất ngông cuồng Nhưng đặc điểm giống nhau nhất giữa Băng lạnh lùng và Băng vô tư là một tính cách không sợ ai vì đơn giản nó nghĩ, cùng là người nếu chết cũng chỉ chết một lần đó chỉ quyết định sớm hay muộn Bốn hoàng tử đến trường trong sự mong mỏi chờ đợi của girl trong trường suốt đêm hôm qua và rạng sáng hôm nay nếu chưa tính đến tỉ lệ cao khi thức trắng đêm vì nhớ mấy vị. Hôm nay bốn hoàng tử lạnh lùng hơn bao giờ hết, Phong thì lạnh lùng sẵn rồi nên không ai có gì để nghĩ ngợi, Ken cũng có chút lạnh lùng nên cũng như Phong vậy nhưng riêng Khánh và Hiểu Vĩ lại khác, hai anh chàng rất ư là lạnh lùng Vì lý do gì đây... Không được thấy nụ cười của Khánh và Hiểu Vĩ hôm nay là một sự buồn tẻ nặng nề đối với girl Không phải vấn đề về tình cảm sống của con người , lý do chính là về vấn đề công việc Theo lời của bốn hoàng tử nói với nhau cho thấy, Khánh và Ken lại sắp phải qua Mĩ để giải quyết một số vấn đề trong tập đoàn AAJ bên đó. Một tập đoàn lớn mạnh thường xuyên đánh đuổi và đè bẹp mọi tập đoàn to nhỏ khác. Bốn người không ai muốn nói ra Tất nhiên Khánh và Ken không muốn rời xa nơi này và đặc biệt là Ken không muốn rời xa vì trái tim Ken đã trót im sâu hình ảnh của một người con nơi này rồi Vì cha mẹ Khánh và cha mẹ Ken là bạn bè thân với nhau lên Khánh cũng được coi là con của cha mẹ Ken và ngược lại nên vấn đề gì liên quan đến một trong hai là cả hai phải sang Mĩ giải quyết cùng gia đình ngay Khánh cũng chẳng muốn sang Mĩ làm gì mặc dù biết Diệp Hân đang bên đó, muốn gặp người yêu lắm nhưng đất nước Mĩ rộng lớn bao la biết Diệp Hân ở đâu mà tìm Nếu nói việc này cho Băng liệu nó có buồn không, nhưng chắc có lẽ Băng sẽ không buồn cho lắm bởi vì thời gian nó ở bên Mĩ xa nơi này xa Ken và Khánh cũng khá lâu lên nó có thể chịu đựng được, còn công việc, kế hoạch trả thù và nhiệm vụ sát thủ trong bang nữa, Băng sẽ không còn hơi đâu để gánh vác những suy nghĩ mệt nhọc này - Nói cho Lam và Băng biết để hai người họ chuẩn bị sẵn tinh thần, lần này hai chúng mày sang đó biết bao giờ về lại đây - Hiểu Vĩ nói tẻ nhạt xen chút buồn bã, ánh mắt lãnh đạm nhìn về phía cuối lớp nơi Băng và Lam đang nô đùa - Để hôm nào định ngày bay rồi hãng tính, giờ cứ vui vẻ đi - Ken vỗ vai thằng bạn - Quyết đinh vậy hả, ok vậy - Hiểu Vĩ nói nhỏ Rồi mấy thằng nhìn nhau lắc đầu cười nhẹ, tiếc cho girl đợi chờ cả buổi học mà không bắt được nụ cười này - À mà mày điều tra được cô gái đó là ai chưa? - Ken nhìn Phong, Khánh và Hiểu Vĩ nghe Ken và Phong kể qua về người con gái và cuộc đua xe đó nên cũng hiểu rõ vấn đề trong nháy mắt - Tao nói gì với mày chưa? - Phong lạnh lùng buông Phong là thế thường trả lời những câu nghe thì thấy không liên quan gì đến nhau nhưng lại là một câu trả lời đúng đắn nhất mọi trường hợp Hiểu được những câu trả lời kì quặc của Phong, cả 3 đều lắc đầu ngán ngẩm và Ken là người duy nhất muốn tút dép cho Phong nếm thử hương vị vì cậu luôn đá đểu hoặc hỏi xoáy lại Ken - Điều tra sẽ không bao giờ chấm dứt nếu chưa biết một chút ít gì về cô ta - Phong nói tiếp rồi bước về chỗ thả lỏng người xuống bàn, đôi mắt khép hờ.. Đôi mắt định nhắm chặt và im trong giấc ngủ thì chiếc điện thoại trong túi quần Phong rung lên mạnh Phong bắt máy theo phản xạ nhưng không nói gì, đợi người gọi nói trước - Thưa cậu Phong, tụi tôi có điều tra được một chút ít về cô gái che mặt nạ đó là cô gái đó là con của Hạ Chiến Phúc - một trong những ông trùm nổi tiếng trong giang hồ độ tuổi trung niên và cũng là nhà kinh doanh giỏi như cha của cậu vậy. Xin hết ạ. Tên đó nói xong, Phong không ừ hoặc nói thêm một tiếng gì, tắt máy luôn, cậu không hề suy nghĩ một điều gì nữa. Vài tiếng tút tút đầu giây bên kia, thám tử do Phong thuê để điều tra cũng tắt máy và ghi chép một số dữ liệu gì đó, là thám tử không phải người của trong giang hồ bang của Phong nhưng cũng cần một tinh thần mạo hiểm mới có thể điều tra được những nhân vật nguy hiểm như cô gái che mặt nạ đó vậy Sau khi phổ biến lại một ít vấn đề cho 3 tên kia biết, Phong lại bắt đầu khép mắt mặc kệ mấy tên kia làu bàu bên tai Chỉ có riêng Kỷ Lam thẫn thờ không hiểu mấy tên đó đang bàn bạc vấn đề gì với nhau Cô chỉ nghĩ đó là việc trong giang hồ của họ lên không xem vào là cách duy nhất và chính xác nhất Trong cái khép hờ mắt đó, bỗng nhiên Phong như nhận ra một điều gì đó đứng phắt dậy đập tay xuống bàn và nói duy nhất một từ - HẠ... Thấy chàng hotboy lạnh lùng hành động như vậy cũng là một thứ hay dành cho tất cả học sinh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về hướng Phong nhìn cậu như một sinh vật lạ nếu như Phong không trừng mắt ra ám hiệu tất cả phải dời mắt khỏi cậu ngay lập tức nếu còn muốn sống Với hành động bất ngờ đó của Phong cũng khiến 3 tên kia rất chi là ngạc nhiên - Sao vậy? - Ken kéo đuôi áo của Phong - Sao gì? - Phong hững hờ nhìn thẳng bạn, Ken lại bắt đầu muốn nổ mắt rồi. Ken trừng mắt nhìn Phong đáng sợ thay cho lời nói tiếp theo Uyên Nhi cũng khá ngạc nhiên vì Phong, suýt rơi tim xuống đất khi Phong đập mạnh bàn có khả năng bàn sẽ phải vào nhà tang Uyên Nhi không nói gì vì cô hiểu rõ hơn ai hết, một khi Phong làm việc gì mà thái quá trước mặt rất nhiều người mà đặc biệt là học sinh trường này thì Phong sẽ rất độc đoán và nguy hiểm Phong nhìn về phía Băng ngồi ngủ, ánh mắt tía lên một điều gì đó không đơn giản chỉ có màu mắt xám tro chĩa thẳng vào khuôn mặt Băng mà hơn hết có một điều nghi ngờ của Phong dành tặng Băng.. " Ông ta họ Hạ, cô ta cũng họ Hạ...chả lẽ..." - Phong đứng dậy và bước ra ngoài đúng tầm giáo viên đi vào, nhưng đến cả cấp trên của giáo viên cũng không ngăn được bước chân của Phong lúc này ( Phong : Alo t/giả // t/g : Chi // Phong : Có chuyện muốn hỏi? Vy Băng cô ta.. * chưa nói xong * // T/giả * đoán được vấn đề * Phong ngủ chưa? // Phong : Ờ kì nhỉ. tất nhiên chưa rồi // t/g : Ồ. Chưa ngủ sao mơ // Phong : Á con này..// T/g : ò è..cúp máy ) Phong sẽ chính thức điều tra người con gái ấy thực sự là ai, sao phải giấu tên, giấu mặt trong giang hồ như vậy
|
Chương 69
Mảnh ghép 69 : Ấm áp Qua cuộc đua xe này, Thiên Thiên ghét càng thêm ghét Vy Băng hơn. Lòng lang dạ sói như vậy sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Băng, biết trước được điều đó, ngày ngày Băng vẫn đến bang hội để tập đua xe cùng mấy thành viên biết nhiều về đua xe trong bang Việc tập tành khá ổn chỉ phiền phức duy nhất một điều thường xuyên bị bọn Kỷ Lam gọi điện quấy rầy Phía bên Thiên Thiên, nhỏ ta vẫn ngày đêm lập mưu mô để dành chiến thắng trong cuộc đua xe sắp tới.Nếu thua lần nữa chắc nhỏ không có mặt để đối diện với giang hồ mất Màn đêm dần buông xuống, màu xanh bị che lấp bởi màu đen mịt mù tăm tối y như cái tên gọi của nó vậy, những vì sao trên cao lúc sáng lúc tỏ cùng ánh trăng Những cuộc gọi của Kỷ Lam làm Băng thường xuyên mất tập trung Băng dựng xe xuống rồi đập tay vào yên xe - Ha,nghỉ thôi, tập đến đây mai tập tiếp Cả bọn đồng thanh vâng theo lời của Băng rồi mỗi người một việc Băng nhấc máy lên gọi cho Kỷ Lam - Mày có chuyện gì gọi tao hoài vậy - Mày làm gì mà không nghe máy, tao gọi ày muốn đập cả máy đi nè , sang nhà 4 thèng kia chơi, ok - Tiếng Lam nheo nhéo trong điện thoại cùng mấy tiếng nói của bọn Hiểu Vĩ bên ngoài hất vào - Tối tao không đi đâu, tao còn trông nhà - Khoá cửa vào, không đi không được, hay tụi này qua đó nha ? - Thôi không cần đâu - Thế mày có sang đây không? hay để tao sang rước - Thôi khỏi đi, tao sang liền Băng bật lực vì mấy đứa bạn muốn gì là phải bắt Băng làm bằng được Vậy coi như cuộc chơi tối nay của Băng lại phải hoãn lại một lần nữa Vừa đến cổng biệt thự, đám vệ sĩ đã cúi chào và mở cổng cho Băng vào như một vị khách quý hoặc chủ nhân ngôi biệt thự này Băng cười tươi rồi chạy vào bên trong, vì bên trong với bên ngoài cách âm lên Băng không thể nghe được tiếng động gì bên trong, khi mở cánh cửa to đùng đó ra mới choáng tay vì cả bọn đang thi nhau hát karaoke Thấy sự xuất hiện của Băng, tất cả đón chào nồng nhiệt riêng chỉ có Phong là nhìn Băng với đôi mắt sâu không thấy đáy, có một sự nghi ngờ đang lớn dần trong cậu Ánh mắt Băng vô tình chạm vào ánh mắt Phong, ôi thật là khó xử khi Phong chưa bao giờ nhìn Băng ấm áp như thế Sau khi hát hò xong, tất cả mỗi người một nơi, Băng biết hôm nay mình sẽ bị bọn họ bắt ở lại đây lên không có ý kiến đòi về Băng mệt nhọc nhìn lên những bậc cầu thang vừa to vừa dài ngán ngẩm bước lên phòng Đi qua phòng của Phong, cánh cửa phòng khép hờ lên có thể nhìn thấy bên trong nhưng không nhìn thấy được toàn diện Nghe có tiếng nói chứa đầy ẩn ý của Phong và có đôi chút tức giận trong giọng nói ấy , Băng lại hứng lên và tính tò mò lại hoành hành trong người, Băng bước nhẹ chân đến nghe lén May cánh cửa khép hờ lên âm thanh bên trong vẫn thoát được ra ngoài, riêng cánh cửa bị đóng chặt cả tiếng hét kinh hoàng ở trong đó bên ngoài cũng không nghe được một chút ít gì - Hạn của mày hai ngày nữa, tao hết chịu nổi được rồi, mày phải tìm ra thân thế của cô ta không thì chuẩn bị nhận xác cha mẹ mày ở nhà đi Phong nói qua điện thoại, gương mặt ác quỷ của cậu hiện rõ mồn một, thật đáng sợ, dù cậu ta nói to vậy nhưng môi của cậu vẫn không hề nhúc nhích cho lắm, chỉ đơn giản là nhếch mép Phong vứt mạnh điện thoại xuống giường, Băng cứng người khi Phong quát to như vậy, và ý nghĩ loé lên trên đầu, chẳng lẽ Phong đang nghi ngờ mình Băng vô ý đập tay vào cánh cửa, phát ra một tiếng động nhẹ nhưng cũng đủ để người bên trong phản ứng kịch liệt hơn bao giờ hết Phong ra cạnh cửa mới phát hiện ra cánh cửa phòng mình chỉ khép hờ, Phong nhìn thấy Băng vì nó chưa kịp trốn đi đâu cả Phong đẩy mạnh cửa ra , Băng giật mình chạy vội nhưng bị bàn tay rắn chắc của Phong kéo lại bằng một lực mạnh khiến thân hình nhỏ bé của Băng suýt ngã ra đằng trước nếu bàn tay kia của Phong không đỡ kịp Phong cất giọng lạnh lùng vốn có : - Ở đây lâu chưa?? Băng lắc đầu lia lịa và cười nói, giọng hơi run lên vì cánh tay của nó bị cánh tay của Phong bóp chặt một cách dã man và rất khó chịu - Tôi vừa đi qua, tôi chưa nghe được gì đâu - Nghe gì ? - Phong trừng mắt đầy hàm ý - Tôi đã bảo không nghe thấy gì rồi mà - Băng trừng mắt lại vùng tay mình khỏi bàn tay của Phong. Phong thấy Băng càng ngày càng bất cần trước mặt cậu, coi cậu không ra gì trong khi chưa một ai dám to tiếng như vậy với cậu , cả mẹ cậu cũng chưa bao gờ to tiếng và trừng mắt như vậy với Phong Phong lôi xuềnh xuệch Băng vào bên trong, cảm giác bị chèn ép đến ê ẩm cả người, Băng bắt đầu thấy tức và cố vùng vằng, chửi mắng Ánh mắt của Phong tía lên một tia nguy hiểm và rất đáng sợ, mùi chết chóc tăng đột ngột khiến Băng có cảm giác lạnh người Bàn tay rắn chắc của Phong vẫn giữ chặt người Băng, đau nhưng Băng không nói ra, vì giờ này chỉ có hai người mà phòng lại cách âm lên muốn kêu cứu từ bên ngoài cũng khó hơn biết bay, mà Băng thì quá yếu so với Phong, Phong chỉ cần cho vài đường cơ bản là Băng chào tạm biệt cuộc đời sớm hơn dự định rồi Phong vẫn im lặng không nói gì, ánh mắt vẫn hằn lên tia đáng sợ mà Băng khó hiểu vì sao Phong lại đáng sợ như vậy, ánh đèn ngủ mờ ảo, bàn tay của Phong càng giữ chặt người Băng hơn, lần này thì đau quá Băng không chịu được nên nói lí nhí - Buông tôi ra đi Phong cười nhạt nhẽo và lắc đầu, thật khó hiểu, quá kỳ quặc. Băng chịu hết nổi rồi, người đau ê ẩm, Băng cảm thấy mình như bị chèn ép vô cớ Băng tức lên quát to - Có buông ra không thì bảo, cậu hơi quá đáng rồi đấy, tôi chỉ đứng ngoài cửa phòng cậu thôi mà cậu làm dữ vậy...??..buông ra đi - Băng tuôn một tràng rồi hít thở thật sâu định lấy đà tuôn tiếp Phong đẩy Băng xuống giường với một lực mạnh, những hành động bạo lực mà lì quặc như thế này chỉ có Hứa Thiên Phong thành thạo nhất Thân hình to tướng của Phong che hết người Băng, cậu nhẹ nhàng cúi xuống cạnh Băng, khuôn mặt không được thiện cảm là bao, cậu nở nụ cười nhếch mép chết người, chân Phong gối lên chân Băng, khoảng cách giữa mặt với mặt không còn quá xa mà là quá gần, động tác hiện giờ của Phong thật là khó đoán, bất giác Băng nghĩ đến chuyện đó, cô nhắm mắt vào như chờ đợi một điều gì và nước mắt bỗng nhiên trào ra từ khoé mi Phong lắc đầu đọc được suy nghĩ trong đầu của Băng, cậu chỉ cười nhẹ và nâng người Băng dậy, vẫn những động tác bạo lực khiến cả người Băng giờ ê ẩm, chắc bầm tím cả người lên rồi, đôi chân Băng mềm nhũn vì chân Phong đè lên. Băng bực mình lau nước mắt rồi quát lớn - Cậu muốn gì đây? buông tôi ra tôi muốn về Bây giờ đã quá nửa đêm, Băng lại đòi về như vậy, bất giác Phong nhíu mày tỏ ý không đồng tình, Băng vùng vậy đạp chăn gối tứ tung, đạp cả lên người Phong - Chưa có người con gái nào vào phòng của tôi quá 5 phút - Bỗng Phong nói một câu khẳng định , Băng quạo lên - Tôi cần vào đây lắm à? ai kéo tôi vào đây, tránh ra tôi về phòng mình. Băng vùng vằng như bà chằn xô người Phong sang một bên và leo xuống giường , đôi chân vội vã bước nhanh, gần đến cửa Băng cảm thấy tự do đã trở về nhưng điều gì sẽ xảy ra khi Băng quay đầu lại Phong ôm chặt lên Băng, đầu cậu hơi cúi xuống chỉ cần Băng nhẹ quay đầu là môi sẽ chạm môi, Băng bất giác giật mình, tim đập loạn nhịp, Phong càng ôm chặt tim Băng đập càng mạnh hơn. Cảm giác này là sao, thật khó đoán. Thật ấm áp... Băng đứng bất động gần chiếc cửa chuẩn bị được mở, hai tiếng trôi qua, Phong vẫn giữ nguyên tình trạng ôm Băng đứng như vậy, cậu không thấy gì là mệt mỏi nhưng có biết người con gái trong vòng tay cậu đang mềm nhũn cả người ra vì tê cứng chân và đau thắt người không Băng khẽ cựa quậy , Phong khẽ nhíu mày, Băng ướn người lên và quay lại đằng sau giữ khoảng cách môi với môi Băng nhẹ gạt tay Phong ra nhưng Phong càng ôm chặt hơn, Băng khó thở và khó chịu nghĩ mình như một cái gối ôm của người ta Biết Băng đã mỏi, Phong cũng hiểu Băng muốn gì, Phong nhẹ tiến lại phía giường và thả người xuống chiếc nệm dầy mà êm Đôi tay vẫn không buông tha cho Băng, vẫn ôm chặt Băng như có cảm giác buông ra Băng sẽ biến mất mãi mãi, trong lòng Phong không biết mình đang làm gì với người con gái trong lòng, chỉ cảm nhận được nhịp tim không bình thường Băng mệt nhoài khép đôi mi...trong vòng tay của Phong, cảm giác bình yên ấm áp sao thật kỳ lạ Sáng hôm sau... Băng tỉnh dậy trước Phong, khẽ nhíu mày và nhìn cảnh tượng, Băng muốn đập vào mặt tên trước mặt quá, thì ra cả đêm hôm qua, Phong ôm Băng ngủ , giấc ngủ thật ngon lành không có gì phá đám hai người, trông họ không khác gì cặp vợ chồng thật sự.Băng bất giác đỏ mặt vùng tay định đánh thức Phong nhưng Phong cũng thức luôn khi thấy tiếng thở hổn hển của Băng Như đêm qua Phong ôm Băng chặt quá nó khó thở hay sao vậy?? Băng chợt nghĩ sao lại để hắn ta ôm đi ngủ cả đêm hôm qua, may không có chuyện gì xảy ra không Băng hối hận và cạch mặt Phong cả đời mất - Ngủ ngon chứ ? - Phong nhổm người lên, hai tay chống xuống giường ngả người về đằng sau. Đôi mắt vẫn khép hờ - Không ngon - Băng leo xuống giường, mặt đỏ như quả cà chua khi lần đầu tiên chung chăn chung giường cùng một người khác giới Phong chỉ cười nhẹ, trong đầu cậu không biết chứa những thứ gì nữa Giờ nghĩ lại Băng muốn cho Phong ăn dép quá..
|