Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ
|
|
Chương 70
Mảnh ghép 70 : Chỉ có thế là oan gia ngõ hẹp - Yeah, hôm qua mọi người ngủ ngon chứ? - Lam hưng phấn húp sạch một bát súp do Hiểu Vĩ múc cho Nghe đến đây Băng bất giác đỏ mặt - Ấm lắm ! - Phong cười đểu Thấy Băng đỏ mặt ngượng ngùng một cách khó hiểu và giấu giếm. Lam nhận ra nên chêu Băng và Phong... - Hihi. Hôm qua hai người ngủ chung chứ gì ? - Tầm bậy ! - Băng chối ngay được. Phong chỉ nhìn Băng đầy khiêu gợi. Hai đôi chân liên tục dẫm đạp nhau bên dưới... ... Bữa sáng kết thúc nhanh chóng... - Con bé sao rồi ?- Giọng một người đàn ông trung niên cất lên kiêu ngạo y như khuôn mặt của ông ta vậy Chàng trai trẻ đứng trước mặt ông ta cúi đầu cung kính với thân phận chủ -tớ - Thưa ông chủ, tiểu thư vẫn sống tốt, chắc ông chủ cũng biết cuộc đua xe lần đó chứ hả? - Ta biết, con bé rất giỏi, không hổ danh là con gái của ta, giao Mặt nạ quỷ cho con bé ta thấy rất yên tâm. Nhưng... - Ông cười lớn và nụ cười vẽ lên đầy vẻ tự hào rồi lại trầm giọng ... - hình như con bé biết yêu rồi...!! - Dạ cái này tôi không rõ. Ông chủ? Người được gọi là ông chủ ừ hử một tiếng rồi cúp máy. Đứa con gái ông nhắc đến chính là Băng Hôm nay là ngày cha của Băng về nước , 6h sáng đã có mặt tại hội nghị của bang hội rồi - Ông chủ ông đã về - Tất cả anh em có mặt trong bang đầy đủ chỉ thiếu duy nhất Băng, tất cả cung kính cúi đầu hô to. Ông cười lớn, đứng dậy vươn vai hít thở thật dài - Bang vẫn tốt, gọi con bé về đây cho ta - Ông nói bằng giọng nghiêm nghị, giọng nói cần phải thường xuyên có trong bang Mười phút sau, Băng có mặt tại bang cùng chiếc mặt nạ, việc Băng đeo mặt nạ cha nó cũng biết trước nên không có gì là ngạc nhiên cả Đối diện với con gái, ông chỉ cười nhẹ rồi nói - Thay đồ chỉnh tề sang bên ông Chính cùng ta nhé! Băng lưỡng lự một lúc cũng gật đầu Vì phong cách ăn mặc trong bang rất play hoặc kì quái nên cha của Băng mới kêu Băng mặc quần áo chỉnh tề là vậy Chiếc xe đen bóng vút trên đường , tài xế riêng của cha Băng là một người đã ngoài 40 tuổi, có vẻ là ông ta rất trung thành với cha Băng nên mới có thể làm tài xế riêng cho ông trùm mặt nạ quỷ những mười mấy năm như vậy Chiếc xe đỗ lại trước cánh cổng lớn, hàng vệ sĩ thẳng tắp cúi chào hai người bước xuống xe Lúc này Băng không hề đeo mặt nạ vì cha Băng bảo đây là chốn thân quen lên không cần kín mít như vậy Biệt thự mở ra là một không gian thật tĩnh lặng, vang ra bên ngoài là âm nhạc du dương tha thiết, không gian bên ngoài thì toàn mùi chết chóc và kinh khủng, vào đến bên trong mới cảm nhận được nơi đây ấm áp thật tuyệt vời Thật không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được.. Xui xẻo cho Băng hôm nay Phong cũng được cha mời về nhà dùng bữa vì có người bạn thân cùng vào sinh ra tử của ông đến chơi sau lâu ngày xa cách Tình huống nào tiếp theo sẽ xảy ra? Liệu thân phận của Băng có bị Phong vạch trần trong ngày hôm nay?? ------- Rì rào rì rào, hàng cây xanh đứng tuổi xô nhau trong tiết trời lạnh lẽo, âm khí bao trùm khi bước xuống xe là một chàng trai lạnh lùng kinh khủng.. Phong giữ nguyên gương mặt lạnh lùng từ biệt thự riêng của mình đến biệt thự này, cùng với chiếc headphone đeo trên tai Theo quy tắc nơi này, hễ Hứa Thiên Phong đến là tất cả đám vệ sĩ canh cổng và bên trong đều phải hô to tên cậu chủ và cúi đầu , nếu ai không làm đúng theo quy tắc thì sẽ bị phanh thây theo mức độ xử phạt của Phong. Tất nhiên chả ai muốn dẫn thân đến chốn Diêm Vương nên ai cũng làm theo mệnh lệnh và đặc biệt tất cả vệ sĩ ở canh cổng cũng được huấn luyện sắc bén như bây giờ đều là dưới bàn tay uy quyền của Phong Đôi chân dài bước đều trên nền gạch , trên người cậu toát lên vẻ lạnh lùng có thể ngửi thấy,ánh mắt xa xăm vô định hình không biết cảm xúc được che giấu ở đâu Với con người và tính cách của Phong, không bao giờ cậu nhẹ nhàng được với những cánh cửa mặc dù vô tội Không sử dụng đến đôi tay, Phong đạp mạnh cửa cho cánh cửa bật ra rồi cậu mới bước vào trong Đâu đâu cũng toàn thấy vệ sĩ và người hầu nên nhìn thấy cha con của Băng đầu tiên cũng không dễ chút nào Tất cả nguời làm chào cậu chủ theo phản xạ rồi nhanh chóng lượn ngay ra chỗ khác sợ va chạm gì đó đến cậu chủ là ăn cước như chơi Phong lạnh lùng thong thả đi đến chỗ ghế ngồi ở trung tâm phòng khách với chiếc đèn chùm pha lê rực rỡ bên trên Băng từ bên trong bước ra đã thấy Phong ngồi chễm chệ trên ghế, gương mặt vẫn y xì gương mặt hằng ngày cô phải cảm thụ, Băng giật mình lấp ngay sau cánh cửa để Phong không nhìn thấy Đấu tranh tư tưởng một hồi lâu, Băng bức dức mãi không biết nên sử dụng biện pháp đối mặt hay chơi bài chuồn. Mà đối mặt thì biết nói sao hay chỉ toàn cười trừ.. Mà chuồn lúc này thì cũng khó, muốn ra thì phải đi qua bộ bàn ghế sang trọng ánh vàng đó mới đến cửa chính được, vì căn biệt thự này thiết kế khá độc đáo nên Băng không thể tìm ra được lối ra thứ 2 Lục lọi khắp phía sau mình, những căn phòng trống ở đó để xem có lối ra không nhưng kết quả đều là con số 0 tròn trĩnh Thấy ông Chính - cha của Phong bước ra, thấy Băng thập thò ngó ra chỗ Phong, ông hiểu nhầm là vì Phong đẹp quá nên Băng nhìn trộm, ông tiến tới vỗ vai Băng cười ha hả - Con thích nó sao ? Ông Chính hất mặt về phía Phong, Băng hiểu được câu ông nói , xua xua tay phản đối, tiện thể hỏi luôn về thân phận tên kia - Đó là ai ạ ?? - Phong, con trai ta - CÁI.....GÌ...Con...t..ra..i - Băng lắp bắp không nói thành lời vì quá ngạc nhiên , đâu cần xúc động vậy chứ, oan gia ngõ hẹp rồi. Sao Băng luôn đụng độ với Phong thế này Vì Băng hét to quá, Phong nghe tiếng quen nên bất giác nhíu mày rồi nghiêng đầu vè phía phát ra tiếng hét kinh khủng đó. Thân hình của cha mình che lấp mất thân hình của người đứng phía sau ông, Phong cũng chẳng thèm đoái hoài gì đến lại tiếp tục trở lại với gương mặt lạnh lùng, đôi tay vẫn lướt nhẹ trên màn hình cảm ứng điện thoại - Sao vậy con ?- Ông cũng ngạc nhiên không kém, nhíu hàng mi lại nhìn Băng với vẻ khó hiểu Băng cười trừ rồi nói đều đều.. - Con đau bụng quá bác ơi, con xin phép về được không ạ? - Sao đau bụng hả, để ta gọi bác sĩ đến khám, con vào phòng kia nghỉ đi - ông Chính ân cần với Băng, ông coi Băng như con gái của mình vì lý do Băng là con gái cưng của bạn thân và con bé cũng rất cá tính và dễ thương - Thôi khỏi làm phiền bác, con về nhà nghỉ là được rồi ạ - Băng khua tay múa chân từ chối - Thế sao được,.để ta gọi cha con xuống đây - Ông Chính định la lớn để cha Băng trên tầng nghe thấy và xuống thì Băng nài nỉ - Bác đừng gọi,cha con xuống cũng không giải quyết được gì đâu, giờ bác không cho con về nhỡ con chết ra đây thì sao, ui da..đau quá. Xin bác đấy...huhu.. Băng nói với giọng thảm thiết cộng thêm khuôn mặt vờ nhăn nhó nên ông cũng hết cách níu Băng ở lại - Vậy để ta đưa con ra ngoài . Ông Chính kéo tay Băng đưa nó ra bằng lối cửa chính. Vậy khác nào để cho Phong nhìn thấy - Ôi bác ơi, không còn lối phụ sao ạ, con không đi lối chính đâu. - Con bé là hôm nay kì sao vậy , lối phụ bên phải kia kìa - Ông nhăn mặt rồi chỉ tay về hướng có cánh cửa màu bạc Nhìn đó chẳng giống một cánh cửa tý nào, thảm nào Băng mò mẫm mãi mà không phát hiện ra cánh cửa đó vì nó nghĩ đó là một thứ trang trí trong nhà Băng nhẹ nhàng đến cánh cửa đó và khẽ mở ra, chạy tọt ra ngoài coi như thoát nạn Đám vệ sĩ cũng không chặn đường vì biết thân thế của Băng Băng chạy ra ngoài đường một cách thản nhiên trên thản nhiên, Băng bật cười thành tiếng rồi mất hút sau căn biệt thự đó Trong đầu vẫn suy nghĩ mông lung về chuyện Phong là con của ông Chính, điều này khiến Băng sốc nặng, chắc lần sau Băng chẳng dám đến đây chơi mất vì sợ Phong vạch trần được thân thế của mình --------
|
Chương 71
Mảnh ghép 71 : Nghi ngờ càng thêm nghi ngờ Ông Phúc từ trên trần xuống, ngó xung quanh không thấy Băng đâu, ông nhìn thấy cha con của Phong đang ngồi dưới ghế, ông liền hỏi - Con bé đâu?? - Nó đau bụng đòi về rồi, tôi không cản được - giọng ông Chính cất lên - Cái con bé này, thật là... Ông Phúc nói lửng câu rồi đảo mắt qua Phong - Ồ, con trai ông đây hả? nhìn cậu bé đẹp trai lắm Ông Chính tươi cười giới thiệu Phong... Phong mặc kệ hai người lớn trò chuyện với nhau chỉ chờ đến bữa ăn rồi về - Thưa ông, bữa ăn đã chuẩn bị xong mời hai ông và thiếu gia xuống dùng bữa - Tiếng người hầu cúi đầu cung kính Phong chậc lưỡi đứng dậy, cất giọng u ám - Cô ta đâu? - Ai cơ ? - Cha cậu không hiểu cho lắm - Cha bảo con đến đây dùng bữa với bác này với con của bác, vậy con của bác ấy biến đi đâu mất rồi? - À, bé Băng chứ gì, nó đau bụng xin phép về trước rồi - Ông Chính nói thẳng lừ Gương mặt của Phong tối sầm lại, bỗng thốt lên - BĂNG - Sao không con trai - Không sao, ăn thôi. hai người ăn ngon miệng ! - Phong lạnh lùng trở vào bàn ăn, thức ăn được bàn bẽ thịnh soạn dải đều và kín cả mặt bàn rộng và dài thênh thang - Con lo rồi. Xin phép! - Phong đứng bật dậy khỏi ghế, chiếc ghế mất thăng bằng suýt đổ Phong khoác chiếc áo da lên rồi bước ra khỏi bàn ăn Hai người lớn vẫn nói chuyện rôm rả với nhau mặc kệ thái độ của Phong " Cô họ Hạ..tên Băng..rồi...nhất định là cô, tôi sẽ xé toạc cái nghi ngờ này " - Phong suy nghĩ rồi lao ra gara để xe,chiếc xe vun vút qua chiếc cổng cao Xe dừng lại ven đường, Phong bước xuống xe vì một đám người chặn đầu xe cậu lại Đoán trước được mối nguy hiểm đang rình rập quanh mình nhưng Phong không có một chút gì gọi là sợ hãi, hình như chữ sợ không có trong từ điển của cậu ta Đây là người của Mặt Nạ Quỷ nhưng bọn này cấu kết với Black M-G nhằm hãm hại lại Mặt Nạ Quỷ và Devil bloodthirsty - Hôm nay là ngày đẹp trời, gặp được thống lĩnh của Devil ở đây thật là may mắn - Một tên đầu vàng chói loá cất giọng khinh bỉ - Chết đi - Phong tặng cho chúng một cái nhìn sắc bén cứa đến tận da thịt Phong rút trong người khẩu súng lục M1911 rồi tách lên đạn Phong chỉ có một và một khẩu súng , còn lũ người phạn nghịch của Mặt Nạ Quỷ có tận 10 người và 10 khẩu súng Tình thế hiện giờ của Phong chỉ có thể diễn tả bằng 3 từ " quá nguy hiểm " Phong cuời nhếch mép khi lũ kia cũng rút súng ra và chĩa thẳng vào mặt Phong lấy làm điểm để đạn bay Tuy tình hình nguy hiểm như vậy cũng không đủ để khiến Phong sợ hãi chỉ khiến tim cậu càng hăng máu Tất cả mười tên kia đã chuẩn bị bóp cò....... * Pằng..Pằng...* Hàng loạt tiếng súng vang lên, mười con người kia khôg kịp phản ứng hay đề phòng đã la liệt nằm dưới đất ôm vết thương, không thể nào ngóc đầu dậy được nữa.. Hai tay Băng cầm hai khẩu súng lần lượt chĩa từng viên đạn vào người từng tên một, với tốc độ đạn bay cực kì nhanh và đây là loại súng hiện đại và tiên tiến nhất lên một viên đạn có thể xuyên qua 3 cơ thể người - Xin lỗi đã đắc tội, thuộc hạ của tôi mà tôi không dạy bảo được. Nói xong gương mặt ẩn sau hiếc mặt nạ đen im lặng nhìn Phong một lúc rồi biến mất trong nháy mắt Là Băng đã cứu Phong...một lần nữa Vì Phong đã nghi ngờ chủ nhân chiếc mặt nạ đó là Băng nên cậu đã cố lắng tay nghe chất giọng ấy Giọng nói lạnh lùng và độc đoán nhưng lại rất quen thuộc.. Nghi ngờ càng thêm nghi ngờ, Phong đã đoán ra Băng là con người đó, một sát thủ bóng đêm, là đối thủ đua xe của Thiên Thiên...Và..Phong sẽ như thế nào?? Câu trả lời sẽ có trong ..đọc tiếp đi..hihi ^^ <3
|
Chương 72
Mảnh ghép 72 : Bước đầu của cuộc chia ly - Hôm nay là ngày Ken với Khánh qua Mĩ đó, mày đâu rồi? - Tiếng Lam vọng bên điện thoại. Băng giật mình nhảy phắt từ trên giường xuống Nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi lao ngay đến biệt thự Devil Tiếng nhạc to đùng phát ra từ chiếc máy nghe nhạc sịn của Ken Hành lý đồ đạc chuẩn bị xong, chỉ cần lên xe đến sân bay là xong mọi việc Không ai nói với ai câu gì cho đến khi sân bay trước mắt Cảnh sân bay người đi kẻ lại, người khóc nguời cười.. Khóc vì chia ly, cười vì gặp lại Ba tên vệ sĩ phía sau kéo vali cho Ken và Khánh, hai anh chàng trẻ trung trong bộ đồ thể thao - Lần này đi không biết bao giờ quay lại nữa, chắc tôi nhớ mọi người đến chết mất - Khánh nói giọng trẻ con, tâm trạng ai cũng đang ở mức buồn không cần báo động - Vậy đi - Ken buông thõng một câu và cười mỉm Tiếng loa phát thanh reo réo lên báo hiệu chuyến bay sắp khởi hành Ken và Khánh tự xách vali rồi nhanh chân bước vào trong, để lại phía sau 4 con người với 4 sự lưu luyến khác nhau Trước khi ra đi, Ken còn để lại cho Băng một ánh mắt cực kì đẹp, trong ánh mắt đó nói lên tất cả những gì Ken muốn nói với Băng Đúng một phút sau, máy bay cất cánh...là lúc đưa tất cả khoảng cách dần xa... Máy bay khổng lồ từ từ di chuyển trên nền sân bay rồi vút vào màu trời xanh và biến mất sau những đám mây trắng Tất cả nỗi buồn để lại nơi đây, Lam ôm Hiểu Vĩ khóc còn Băng..Băng không thể ôm Phong được bởi vì hai người họ không phải là của nhau Băng sẽ không tuỳ tiện ôm người con trai khác Nhưng vừa dứt suy nghĩ, Phong choàng tay ôm Băng vào lòng, một cái ôm thật chặt nhưng khiến người ta thật đau Sững sờ một lúc, nhịp tim lại không nghe lời mà cứ đập thật mạnh Bước ra khỏi sân bay. Cảnh sân bay thật nhộn nhịp và tấp nập Những chuyến bay mang lại không ít nỗi buồn. Khi máy bay cất cánh thì người đó sẽ phải rời xa nơi này... Hiểu Vĩ nắm tay Lam còn Phong thì nắm tay Băng như một đôi tình nhân thật sự Từ xa có hai chàng trai kéo vali chạy tới la lớn - Mọi người.... Tất cả quay lại phía sau Có một sự bất ngờ lớn khi thấy tiếng gọi đó là của Ken và Khánh cùng đồng thanh Ken thấy Băng nắm tay Phong, lòng cậu bỗng trở nên thật nặng nề khó chịu, đôi môi bất giác nở nụ cười nhẹ chào mọi người còn Khánh thì toe toét - Sao..tưởng bay rồi mà - Băng đảo mắt xung quanh rồi chọn gương mặt của Ken để làm chỗ dừng - Không bay nữa - Khánh toe toét nói trước - Sao? - Phong cất giọng lạnh lẽo - Gần lên máy bay thì mẹ nó ( chỉ vào Ken ) gọi điện báo rằng công việc bên đó ổn rồi không cần sự trợ giúp của hai quý tử nữa - Khánh cười sung sướng vì được ở lại nước - Ôi. Có phải mơ không đây.? Ai ơi tốt bụng thì tát thử tôi xem có phải đang mơ không?? - Hiểu Vĩ hưng phấn đến nỗi đùa mà...kết quả thành thật * Bốp * Khánh và Lam cùng nhau tát. Mỗi vị hai bên má. Ôi ! Hiểu Vĩ choáng như chưa bao giờ được choáng..Suýt chút nữa bất tỉnh ngay tại trận Cậu ôm hai má xuýt xoa..... - Huhu. Tôi không mơ - Hiểu Vĩ méo xệch mặt. Cả lũ cười ầm ĩ lên - Thế thì về đi ăn mừng thôi - Hiểu Vĩ lên tiếng và tất nhiên cả bọn đều hưng phấn Trên chiếc xe của Phong, tất cả cùng tiến tới nhà hàng lớn nhất thành phố, chắc hôm nay nhà hàng đó phải đuổi hết khách rồi - Băng với Lam vừa khóc sao - Ken nhìn hai người con gái khẽ hỏi - Chứ sao nữa - Lam vừa nói vừa gật đầu - Chắc không nỡ xa tụi tui chứ gì, có ý gì với tui không đấy, hay Lam làm bạn gái của tui, Băng làm bạn gái của Ken đi - Khánh nhảy vào chen họng Ken , nói giọng đùa và cười toe toét Ai cũng biết Khánh chỉ đùa thế nhưng tất cả đều lộn ngược mắt lườm Khánh và Khánh hứng trọn bộ tứ đôi dép của Ken, Hiểu Vĩ, Lam và Băng Phong không nói gì chỉ tập trung lái xe với vận tốc cao - Dã man con vịt - Khánh thều thào - Cho chết cái tội nói lung tung - Băng gõ vào đầu Khánh vài cái nữa. Gương mặt ửng hồng có lẽ vì ngượng. ...
|
Chương 73
Mảnh ghép 73 : Chiến quyết liệt Pằng... một tay vội cất súng - Ken - Tất cả đồng thanh khi thấy viên đạn trúng ngực Ken, Ken cảm thấy choáng váng là khuỵ chân xuống Một đám người hỗn loạn nhảy xuống xe với đủ thứ dao kiếm - Mẹ kiếp - Phong rít lên từng kẽ răng, hơi thở vẫn đều đều, cậu siết chặt tay lại - Băng với Lam đưa Ken về trước đi ở đây để tụi tui lo - Khánh vừa đánh trả bọn kia vừa tranh thủ nói Băng và Lam gật đầu đỡ Ken dậy, vết đạn gần ngực may không sâu cho lắm không thì Ken đã lên trầu trời rồi Chỉ trong tích tắc với tay nghề của cao thủ như Phong đã hạ được hết sạch đám người ấy - Đây chả phả người của Ken sao, sao mấy tên này lại bắn boss của mình - Khánh nhăn mặt - Lũ phản bội - Phong nói với giọng cay nghiệt, đôi tay siết chặt vào nhau , đôi mắt lẫn khuôn mặt hằn lên một sự tức giận đáng sợ - Về thôi, lũ này để bọn thằng Dân đến dẹp nốt - Phong nói rồi bước lên xe Biệt thự Devil... - Ken sao rồi - Khánh, Hiểu Vĩ đồng thanh - Cậu chủ Ken chỉ bị nhẹ, viên đạn không sâu nên lấy ra rất dễ dàng, chỉ cần bôi thuốc thay băng mấy ngày là hồi phục ạ - Vị bác sĩ già đẩy gọng kính và cầm tập hồ sơ bệnh án trên tay - Lui - Phong hất tay Vị bác sĩ cúi đầu chào Huyệt Dân chạy đến cạnh Phong, mồ hôi lấm tấm trên trán - Anh Phong, tụi Viboss giờ đang tranh nhau làm boss, hôm nay tụi nó muốn ám sát anh Ken để Viboss như rắn mất đầu, chúng nó lên thay. - Diệt hết đứa nào phản - Phong tức giận đập bàn Phong đứng lên khoác chiếc áo da lên người,lạnh lùng bước tới gara để xe, việc này không thể cho Ken biết được, nếu Ken biết thảm nào cậu cũng đòi chính tay cậu diệt hết chúng nó Ken ẩn trong giang hồ, lâu không chủ trì Viboss nên tụi đàn em trong đó ngóc đầu phản, Ken mà biết thì bọn này chỉ có đường lên thiên gặp tổ tiên Kết cục của những kẻ phản bội không bao giờ có hậu đặc biệt là dân trong giang hồ Chuyện này trước sau thì cũng sẽ có lên không thể lường trước được toan tính của thuộc hạ bên trong Hơn 20 chiếc môtô phân phối lớn xếp thành hàng lối phía sau chiếc ôtô mui trần của Phong Phía trước là một căn cứ lớn, màu sắc đa dạng nhưng màu đen vẫn là màu nổi bật hơn cả Trên tấm biển to vĩ đại treo trước cổng là dòng chữ Viboos và Boss Ken bé hơn một tý Ngoài cổng vào, đám vệ sĩ vẫn canh cổng cận mật, người ra kẻ lại đông đảo, điều này cho thấy trong bang này rất có khả năng thay thế một Boss mới Phong nghiến răng kèn kẹt, hạ hết đám vệ sĩ rồi cùng đàn em bước vào trong, theo sau toàn những gương mặt không có hậu chút nào Trong lãnh địa này, có mùi nguy hiểm bốc lên nồng nặc thậm chí tăng cao hơn cả trong lãnh địa của Phong. Xung quanh là vườn cây chết ( cây không có lá ) do Ken đào tạo và là người cho trồng những cây như vậy, nó vẫn giữ được đến ngày nay cho thấy lũ đàn em của Ken vẫn chưa cự tuyệt tất cả những gì của Ken ngày xưa Phong tiến vào bên trong, cảm nhận được tiếng bước chân vội vã, lũ người đang chơi đùa bên trong có phần hoảng loạn và chuẩn bị ngay vũ khí trên mình Ánh mắt, đôi môi, cả khuôn mặt của Phong lộ rõ vẻ uy quyền mang tên chết chóc. Cả nụ cười nhếch mép cũng không thấy đâu A....A......A.. Tiếng hét thất thanh, giọng lạc vào không trung khàn đục cùng những tiếng cười khả ố vang lên khắp những căn phòng tối tăm bụi bặm Vừa vào đến nơi, đập ngay trước mặt Phong và lũ đàn em là cảnh tra tấn hành hạ lẫn nhau. Những con người bị treo lơ lửng trên không trung, trên những bức tường và cả cột nhà, cả thân thể đẫm máu nhưng vẫn không chịu khuất phục, cái chết sẽ tìm đến trong tích tắc nữa thôi Sự xuất hiện của Phong khiến lũ người trong đó toát mồ hôi lạnh, chân tay run lên nhưng vẫn mạnh mồm nói to và quát - Thằng kia ai ày động đến địa bàn của bọn tao ?? - Câm miệng, mày không có quyền nói ở đây, toàn một lũ phản bội, chết đi - Phong lạnh lùng nói, lời nói chứa chan bao mùi ẩm ướt của thuốc súng, những giọt máu trên người nạn nhân bị treo trên không trung tí tách rơi xuống chạm vào nền nhà một khoảng ướt đẫm và tanh nồng - Thằng Ken không đánh làm boss ở đây,mày im đi, chúng tao không phản bội, boss Ken đã rút khỏi giang hồ bao nhiêu năm, Viboss mà không có boss thì ra làm sao được chứ? - Một tên máu mặt hét lên đầy giữ tợn, bàn tay siết chặt con dao trên tay,phẫn nộ càng tăng lên Phong vẫn giữ thái độ bình tĩnh và lạnh lùng, không có bất cứ phản ứng nào sau câu nói đó, giọng nói vô cảm nhả ra hai chữ khiến tất cả lạnh người - Chết ...đi - Òa, thằng Ken đâu rồi mà để cho bạn thân ra tay thế này, chắc chết rồi chứ gì - Câu nói này vừa dứt là hàng loạt tràng cười khả ố nổ nang bên tai Phong Không tỏ ra thái độ gì gọi là căm phẫn tức giận, Phong nhếch mép mỉa mai, chất giọng lạnh hơn cả băng trên Bắc Cực - Giết... Chỉ với câu nói ấy , tất cả đàn em của Phong xông lên chiến với lũ người gọi là phản bội đó và cứu những người bị treo xuống Chỉ cần nhìn những người thương tích đầy mình mà vẫn sừng cổ gọi tên Boss Ken là chúa tể cũng cho thấy, những người này không chịu gia nhập đội phản lại Ken nên có kết cục bi thảm như thế này đây Đôi cánh bạc của Phong phập phồng trong màu đen, những công tắc điện do lũ phản kia bật lên nhưng sau một hồi bị đao kiếm va chạm cũng lần lượt cháy nổ và rơi xuống đất nghe thật đanh chát Bàn tay sắt đá của Phong bóp nát cổ từng tên một trong giây lát, tất cả chỉ còn lại đống đồ nát và những sinh mạng phải đền tội cho Phong Là bọn phản bội,cả người thân Phong cũng chẳng để yên, tính ác quỷ mãi mãi là thế, không bao giờ tha cho những kẻ phản bội - Còn ai muốn phản Ken nữa không - Phong đứng lên vị trí cao nhất , chiếc áo da bay bay trong gió thoang thoảng mùi nước hoa nam tính nhưng nồng nặc mùi nguy hiểm chết chóc, ánh mắt xám tro lạnh lùng cực độ Tất cả run lên run xuống, ánh mắt của Phong toát lên vẻ uy quyền khiến ai nhìn vào cũng cháy cả người hoặc đóng băng cả người do nhiệt độ cơ thể Phong toả ra - Boss Ken là mãi mãi, không ai dám phản boss Ken - Tất cả những người có mặt và còn sống sót thậm chí có rất nhiều tên đã và đang định phản lại Ken đều cúi đầu, quỳ xuống và hô to Phong không có gì là đắc ý hay không đắc ý, cậu nhảy từ trên cao xuống đáp đất , đôi bàn tay chạm đất và khuôn mặt hất lên phía trên vẻ đáng sợ, tất cả im lìm cho đến khi Phong cùng đám thuộc hạ rời khỏi chốn này Cuộc chiến này sẽ để lại dấu ấn cho không ít người đang sống và làm việc cho tổ chức viboss của Ken, mặc dù Ken sẽ không chính thức lãnh đạo tổ chức này nữa nhưng chức Boss cao nhất của tổ chức mãi mãi thuộc về Ken, không bao giờ có sự đổi thay Tất nhiên, nếu còn một tên nào ngông cưồng phản lại thì kết cục sẽ giống như những người bỏ mạng ngay tại cuộc chiến ngày hôm nay Phản Viboss cũng như phản Devil bloodthirsty
|
Chương 74
Mảnh ghép 74 : Nơi tồn tại mọi thứ nguy hiểm Trong căn phòng tối chỉ còn ánh điện mờ ảo hất từ bên đường vào trong qua ô cửa sổ Hôm nay lại xui xẻo khi không được đi chơi tối vì Phong cứ ở bên Băng suốt đêm thế này khiến Băng vô cùng bực mình Tối nào ở bang mà không có Băng cũng xảy ra chuyện nên tính mạng nhiều đàn em cực kì nguy hiểm nếu không có Băng Trên bệ cửa sổ là hai nhịp tim đang dần hoà vào nhau như thể hai trái tim chung một nhịp đập, hai con người mãi mãi thuộc về nhau Ánh mắt của Băng lộ rõ vẻ lo lắng khó diễn hơn ngày thường Tối nay, ở bang diễn ra một cuộc họp rất quan trọng cần sự có mặt của Băng và hơn hết cũng là ngày Băng công bố ngày đua xe với Thiên Thiên Ánh mắt Phong vô cảm nhìn lên bầu trời, bàn tay vẫn siết chặt người Băng như thể không muốn mất. Băng nằm gọn trong vòng tay cứng thép của Phong và cũng hướng mắt lên nhing trời và nhìn về xa xăm - Khát quá - Băng thều thào dúi đầu vào tay Phong, bàn tay khẽ động đậy với một ly nước gần bàn nhất có thể đưa cho Băng - Uống chung được chứ? - Băng nháy mắt tinh nghịch và đưa lại ly nước cho Phong kêu cậu uống trước Phong cũng không ngại ngần một phút giây nào, chạm môi vào ly nước và uống hết 1/3 lượng nước trong đó Băng bất giác cau mày khi Phong uống ít quá, Băng lên giọng và với tay cất ly nước đi - Không uống nữa. Phong không có phản ứng gì, hai người ôm nhau ngồi trên bệ cửa sổ như muốn uống ánh trăng tan Băng đếm thời gian rồi một lúc sau quay người lại thấy mắt Phong đã nhắm, bất giác Băng để lên môi Phong một nụ hôn nhẹ, như một nụ hôn chia tay, Băng lắc đầu sao mình lại lợi dụng lúc người ta ngủ chứ Băng cười lạnh lẽo rồi cố gắng lôi thân xác to kềnh của Phong lên giường Băng nhẹ nhàng nói câu xin lỗì và trèo qua lối ban công rồi biến dạng. trong thứ nước Phong vừa uống, Băng có chế một loại thuốc gây mê có tác động cực mạnh, chỉ cần uống một chút ít có thể bất tỉnh đến mười mấy tiếng Phong khẽ mở mắt, chạm ngón tay lên môi mình, khuôn mặt vẫn giữ thái độ lạnh lùng vô cảm ấy Sở dĩ Phong có thể mở mắt được sau khi uống ly nước ấy là vì Phong đã trải qua rất nhiều thứ thuốc mê hồi bé, vì phải uống và bắt bị uống nhiều quá nên giờ Phong đã quen và có thế miễn nhiễm với tất cả những thứ gây mê Phong đi xuống nhà lấy xe rồi lao ra ngoài, chỉ một lát vòng trên đoạn đường màu cam,Phong đã nhìn thấy chiếc xe của cô gái che mặt nạ phía trên.Mối nghi ngờ cứ tăng dần khi Băng đã cho cậu uống thuốc mê mà bỏ đi Phong đi theo chiếc xe đó. vì người con gái ấy che mặt nên Phong không thể đoán chính xác 100% đó là Hạ Lý Vy Băng Chiếc xe đỗ lại trước cổng của tổ chức mặt nạ quỷ, sự xuất hiện của Băng khiến tất cả cúi đầu chào , đó là phép tắc lâu đời trong giang hồ - Có đối tác bên nước ngoài muốn mượn tay Mặt Nạ Quỷ để tiêu diệt Black M-G, phần lợi nhuận bên mình sẽ không hề nhỏ, chị tính thế nào - Trợ lý của Băng khẽ lên tiếng trước cuộc họp bang, tất cả ngơ ngác chờ câu trả lời của Băng - Lợi nhuận ra sao - Băng nói bằng giọng lãnh đạm - 900 triệu đô la Mĩ và rất nhiều thiết bị tối tân giúp bang Mặt Nạ Quỷ làm trùm được cả thế giới - Không tồi, vậy các người tính thế nào - Băng khẽ lên giọng, đôi tay vịn vào hai thành ghế bên cạnh nhâm nhi một tách cafe nóng - Chị nghĩ sao thì tụi em nghĩ vậy, theo em, vụ này có thế làm và thừa sức bang của chúng ta,lợi nhuận như vậy ngàn năm có một - Lai lịch của đối tác thế nào - Thưa chị,ông ta là chủ đầu tư kinh doanh buôn bán vũ khí và thiết bị cao cấp trên thế giới và là người giàu nhất nhì thế giới nhưng không có tiếng trong giang hồ mấy và thường xuyên bị Black M-G phá phách và bóc lột nặng nề - Như vậy, chúng ta có làm tổn hại đến Devil bloodthirsty không? - Thưa chị là không, bởi vì Mặt Nạ Quỷ với Devil bloodthirsty là một, có lợi thì sẽ lợi cho cả hai - Vậy được, nếu các người thích thì tuỳ ngay ngày mai bắt đầu kế hoạch. Ta cũng không có hứng thú lắm.. Black M-G là một tổ chức không nhỏ, là kẻ thù đối đầu khó diệt nhất của Mặt Nạ Quỷ và Devil bloodthirsty, nhân cơ hội này, Băng có thể trả thù được việc riêng một cách dễ dàng Linh tính mách bảo, cuộc đua xe tiếp theo sẽ có chuyện không hay vì Thiên Thiên sẽ tìm mọi cách để chiến thắng trong vụ đua này, cô ta có rất nhiều thủ đoạn không ai có thể đoán trước được cô ta sẽ hại bao nhiêu người Bên trong bang rất yên tĩnh trong suy nghĩ của mọi người đang nên kế hoạch tiếp theo. Bên ngoài đang xảy ra cuộc chiến đẫm máu giữa người của Băng với người của Thiên Thiên - Tao có hẹn sẵn rồi, cút hết để tao vô trong - Thiên Thiên chĩa thẳng súng vào mặt mấy tên canh cổng đang cố chống trọi mọi sự tra tấn của đàn em Thiên Thiên - Có gì nói luôn ở đây - Băng bước ra cùng chiếc mặt nạ huyền bí toả ra xung quanh bao mùi tanh nồng của máu đến đáng sợ - Đua xe thế nào..... Thiên Thiên vừa nhếch mép chưa được hết câu thì Băng nói thẳng luôn - Ngày mai, vẫn 3h chiều, ok - Tôi đổi quyết định rồi, tôi muốn có một điều kiện - Thiên Thiên cười hiểm nói với giọng kiêu sa - Điều kiện gì?- Băng khẽ nhíu mày - Nếu tao thắng,một nửa số đàn em của Mặt nạ quỷ sẽ thuộc về Black M-G, còn nếu tao thua tuỳ mày xử lý , còn có người bị vấn đề như tai nạn trên đường đua thì người kia vẫn sẽ chiến thắng Thiên Thiên nói mạnh mồm như vậy cho thấy cô ta dám khẳng định cuộc đua xe sắp tới ai sẽ là người dành chiến thắng, Băng bắt đầu cảnh giác trước vẻ mặt gian tà của Thiên Thiên - Tao không chấp nhận thì sao? - Mặt nạ quỷ chỉ đến thế thôi sao, vậy huỷ cuộc đua xe này đi, nữ chủ nhân của mặt nạ quỷ lừng danh giang hồ về quê khai hoang mấy khu đất bỏ trống đi là vừa - Thiên Thiên cười lớn , mỉa mai Băng Tất cả đàn em của Băng đều vô cùng phẫn nộ trước câu nói ấy, bỗng nhiên Thiên Thiên nói vậy là sao, Thiên Thiên đã tự coi cô ta là người chiến thắng trong cuộc đua tới, lẽ nào đằng sau đó là một âm mưu khó đoán, một âm mưu có thể giúp cô ta có được mọi thứ Đôi mắt Băng có một chút lưỡng lự nhưng không để phát hiện ra bên ngoài, quyết định cuối cùng của Băng là đồng ý Thiên Thiên cười trong đắc thắng và kiêu ngạo bước đi và không quên trao tặng cho Băng cái nhìn nửa ma nửa quỷ Băng ình cái quyền tự quyết định mọi việc vào không ai có thể cản được nó ngoại trừ một người đặc biệt đó là Phong Phong sẽ ngăn cản được mọi việc của Băng, một khi cậu ta không biết thì cậu ta sẽ không quan tâm, một khi đã biết Băng là cô gái che mặt đó, Phong sẽ không bao giờ để yên tới những việc mà Băng làm Qua hàng cây rì rào, bóng chiếc xe của Phong chớp nhoáng dần biến mất khỏi con đường dẫn đến bang Mặt Nạ Quỷ Phong lái xe về nhà Băng ra coi như mình vẫn hôn mê bất tỉnh Một lúc sau, Băng có mặt tại cổng, chiếc xe đưa Băng về là một loại xe hình dạng giống chiếc xe tăng và mui trần, Băng từ tốn tháo chiếc mặt nạ ra và trao cho tài xế là trợ lý riêng Tất cả, Phong đã nhìn thấy, tất cả mọi sự nghi ngờ của Phong đã có đáp án Chính Băng là cô gái đó..
|