Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi
|
|
Chương 149 : Nguy cơ Khi vẫn còn cách xoáy thiên thạch 1 đoạn khá xa, thuyền trưởng Kent đã cho chiến hạm dừng lại. Ông lo lắng nhìn phía trước rồi nói với NT :" Điện hạ, đây là thử thách thứ 2, so với vòng tiểu hành tinh thì nguy hiểm hơn nhiều. Nếu chưa có sách lược vẹn toàn thì ko nên cứ thế tiến vào." NT nhìn biển lửa đằng trước, hỏi :" Chiến hạm có thể ở bên trong thời gian bao lâu?" "Thưa điện hạ, nếu hoàn toàn ko bị va chạm hay tổn hại gì thì có thể chịu đc 12 giờ. Thế nhưng chúng ta còn phải trở về cho nên thời gian dùng để vượt qua nơi này ko đc quá 6 giờ." Thuyền trưởng Kent đáp. Trong khi đại đa số người còn đang rung động, Mộ Thần bình tĩnh nói :" Nghe nói nếu đi đường thẳng trong vòng xoáy thiên thạch này thì chỉ tốn khoảng 3 giờ là có thể vượt qua. Nhưng đó là ko có khả năng. Thứ nhất, thiên thạch bên trong di chuyển ko có trình tự, để tránh né đc đòi hỏi người lái phải có trình độ và tố chất tâm lý cao. Thứ 2, từ trường bên trong rất hỗn loạn, hệ thống trinh thám của chúng ta ko có tác dụng, như vậy, chúng ta chỉ có thể dựa vào mắt mình để phán đoán phương hướng cùng lộ tuyến." Mộ Thần dừng dừng, nhìn mọi người, lại bình tĩnh nói tiếp :" Cuối cùng, khủng bố nhất là xạ tuyến bên trong rất phức tạp, ánh mắt có thể ko chính xác, thiên thạch bay qua có thể chỉ là ảo giác, mà chỗ an toàn cũng có thể là chỗ nguy hiểm nhất." Trong phòng chỉ huy hoàn toàn yên lặng, LTL cùng Thiều Dung sững sờ nhìn xoáy thiên thạch, tựa hồ còn chưa hồi thần. Nguyệt Thượng phục hồi thần trí, nhìn NT trịnh trọng nói :" NT, em có thể cùng anh cùng nhau điều khiển quân hạm." Thử thách yêu cầu người lái phải có kỹ thuật điều khiển phải thật tốt, như vậy NT sẽ tự mình lái, trên chiến hạm này ko ai có kỹ thuật giỏi hơn hắn và NT. Cho dù NT thích LTL, 2 người cũng ko có cơ hội kề vai chiến đấu. 2 người chênh lệch quá lớn trên nhiều phương diện căn bản là ko thích hợp để sống cùng nhau. Nghĩ vậy, Nguyệt Thượng cười thầm trong lòng. NT gật đầu :" Đương nhiên, cậu nhất định phải cùng lái với tôi rồi, còn có, La Thiểu Thiên, Lăng Tự, Thiều Dung, 3 người các cậu cũng phải cùng lái." NT điểm danh 5 người có kỹ thuật lái tốt nhất. "Năm người lái?" Hách Nhĩ kinh ngạc. 5 người lái là mức cao nhất trong quy trình điều khiển. Thuyền trưởng Kent nghiêm túc nói :" Điện hạ quyết định rất anh minh. Ở nơi nguy hiểm thế này, toàn bộ người lái là đảm bảo nhất. Chỉ cần trong 5 người có 3 người lái chính xác tuyến đường là chúng ta đc an toàn rồi." Mặc dù như vậy, bọn họ cũng chưa chắc đã vượt qua đc biển lửa thiên thạch này. Thuyền trưởng Kent hạ quyết tâm, nếu 5 giờ sau bọn họ vẫn chưa qua đc bên kia của vòng xoáy thiên thạch, hoặc là chiến hạm bị hư hại trên đường di chuyển, ông sẽ khuyên vương tử điện hạ quay trở lại điểm xuất phát. Tuyệt đối ko để điện hạ mạo hiểm. Nếu ko phải kỹ thuật lái ko bằng 5 người này, ông đã cho nhân viên mình thử nghiệm trước rồi. "Vậy đc rồi, tôi ko ý kiến." Hách Nhĩ nhún nhún vai nói. Vì an toàn của bản thân, hắn đương nhiên hy vọng càng bảo đảm càng tốt. Nguyệt Thượng nhìn vài người đc chọn ko nói gì, ko thể ko thừa nhận NT quyết định rất sáng suốt. Đúng lúc này Thiều Dung bỗng lên tiếng :" NT điện hạ, tôi ko thể." Mọi người sửng sốt, tuy Thiều Dung tính cách có chút quái dị nhưng trong số những người ở đây trình độ của hắn chỉ thấp hơn NT mà thôi. "Nhìn bên ngoài tôi cảm thấy quáng mắt." Thiều Dung chỉ chỉ biển lửa phía trước, dường như đang bị áp lực cái gì. Người tinh mắt có thể nhận thấy 2 tay hắn đang run rẩy. Nguyệt Thượng thở dài trong lòng, dời tầm mắt qua Hách Nhĩ. Hách Nhĩ rất phối hợp đứng dậy nói :" Vậy để tôi, đúng lúc tôi cũng ko muốn ngồi 1 bên nhìn." NT ko phản đối, tuy rằng hắn cảm thấy Nguyên Nặc phù hợp hơn, thế nhưng hắn để Nguyên Nặc bảo hộ cho LTL rồi. Mà lúc này, kẻ bị mọi người chụp mũ là nhát gan vô dụng LTL bỗng lên tiếng nói :" Khoan, ta muốn nói, có lẽ ta cũng có thể hỗ trợ. Ta tựa hồ nhìn rõ thiên thạch cái nào là thực cái nào là ảo ảnh." Người chung quanh kinh ngạc nhìn LTL, LTL rụt rè 1 chút, lại bổ sung 1 câu :" …Ta ko nói giỡn, thật đó. Ta có thể nhận ra ảo ảnh có thể là do ta có tinh thần lực. Tuy chỉ là 1 chế tạo sư nho nhỏ nhưng tinh thần lực của ta hẳn là tốt hơn chút so với chiến sĩ cơ giáp đi." Đó cũng là nguyên nhân ngẩn người ban nãy của LTL. Cậu phát hiện mình tựa hồ có thể phân rõ cái nào là thực thể, cái nào là ảo ảnh. Mà khi cậu tăng mạnh ý thức nguyên lực, cậu thậm chí có thể thấy rõ quỹ tích và phương hướng của những thiên thạch đang di chuyển cực nhanh ấy. Nguyên Nặc kéo kéo khóe miệng, lại tới nữa, nho nhỏ chế tạo sư, cậu vừa nghe đến những từ này là lại muốn nổi khùng. Ngài nhỏ yếu vậy nhưng lại nhìn rõ hơn chúng ta, đây là có ý gì? NT nhìn LTL chủ động xin giết giặc, cười rộ lên nói :" Vậy thì tốt quá. Như vậy 5 người chúng ta chịu trách nhiệm lái, LTL chịu trách nhiệm chỉ huy phương hướng, Nguyên Nặc chịu trách nhiệm bảo vệ trong phòng điều khiển." Thuyền trưởng Kent lập tức nói :" Tôi có thể ở lại để giám sát tuyến đường hàng không, kịp thời nhắc nhở khi có vấn đề." Bình thường công việc này có nhân viên phụ trách nhưng thuyền trưởng ko quá yên tâm, quyết định tự mình ra trận. Mộ Thần cũng nói :" Tôi có thể hỗ trợ thuyền trưởng." Thuyền trưởng Kent ko dị nghị, ông cũng thực coi trọng tiểu tử luôn tỉnh táo nhất này. Nếu Mộ Thần ko phải là chiến sĩ cơ giáp, ông sẽ lôi kéo Mộ Thần về làm việc cho Hải Thần của mình. Cuối cùng thuyền trưởng Kent nhìn thoáng qua Á Bá nói :" Đến lúc đó những người lái phải luôn tập trung cao độ, những người ko phận sự nên rời khỏi khoang điều khiển." Sắc mặt Á Bá trầm xuống, đang định lên tiếng thì thấy Thiều Dung đứng dậy giơ giơ tay nói :" Thật có lỗi, tình huống của tôi ko thích hợp ở lại đây, tôi đi trước." Thiều Dung đã chủ động rời đi, Á Bá càng ko thể nói đc gì, hắn cúi đầu, nén giận rời đi. Hắn cũng có tinh thần lực, tuy ko bằng cao cấp chế tạo sư, thế nhưng lại ko thể nhìn rõ hư thực những thiên thạch kia. Chẳng lẽ chênh lệch giữa mình và LTL đã rõ ràng vậy sao? 5 người ngồi vào vị trí lái. Đội lên mũ giáp giúp bọn họ có thể cảm nhận rõ ràng bên ngoài, giống như hòa hợp 1 thể với chiến hạm vậy, đồng thời cũng nghe đc rõ ràng thanh âm của LTL. Bên phải họ là thuyền trưởng Kent và Mộ Thần, cũng đội mũ giáp nhưng ko cần thao tác gì, chỉ cần phụ trách xem xét đường hàng không là đc. LTL ngồi trên ghế chỉ huy đằng sau 5 người, Nguyên Nặc ngồi cạnh, phía sau ko có người khác, cách vài mét là cửa phòng điều khiển. Hiện tại cửa đã bị đóng, nếu ko có lệnh của thuyền trưởng thì trong 6 giờ tới sẽ ko ai đc mở cửa ra. Mà dưới sự điều hành của thuyền phó, những thuyền viên khác đang chuẩn bị cho công tác phòng vệ, nếu cần tới, họ phải chắc chắn có thể tùy thời hành động. NT quay đầu lại phía Nguyên Nặc và LTL, ánh mắt mang theo an ủi cùng cổ vũ nhìn LTL 1 cái rồi quay lại, bình tĩnh ra chỉ lệnh :" Bắt đầu khởi động." Chiến hạm xuất phát, tốc độ ko nhanh, thế nhưng càng gần vòng xoáy lửa thiên thạch, thần kinh mọi người cũng càng ngày càng căng thẳng. Vừa tiến vào vòng lửa xoáy thiên thạch, thanh âm LTL vang lên bên tai 5 người :" Chuyển hướng đông nam góc 45˚, đi thẳng." "12 dặm đi thẳng". "Hướng nam." "Lùi lại 3 tinh lý, lập tức! Chuyển hướng tây nam góc 140˚ " (Giải thích 1 chút : đi biển ta đo lường bằng hải lý, ở đây đang di chuyển trên hệ tinh nên kêu tinh lý). LTL nhanh chóng chỉ huy, đồng thời ngón tay ko ngừng di chuyển vẽ vẽ trên giả thuyết tinh đồ. Đường hàng không tạm thời do cậu vẽ ra cũng xuất hiện trên góc trái màn hình của 5 vị người lái. Ngoài thanh âm của LTL, toàn bộ phòng điều khiển đều im lặng nhưng ko ai để ý này. Ngọn lửa tinh thạch phủ kín xung quanh khiến bọn họ phải tập trung cao độ. Có tinh thạch sắp đụng tới chiến hạm, bọn họ phản ứng định tránh né thì chỉ lệnh LTL cũng đưa ra. Chỉ lệnh của LTL đại đa số ko giống với phán đoán của bọn họ thậm chí là trái ngược. Nhưng sau khi làm theo chỉ lệnh của LTL, bọn họ phát hiện chỉ lệnh của LTL hoàn toàn chính xác, ít nhất là tới lúc này chiến hạm chưa bị tổn hại gì. Điều khiển viên cùng giám sát viên đều nhẹ nhàng thở ra, xem ra LTL nói đều đúng. Nhưng điều này cũng vô tình tăng khó khăn cho điều khiển viên. Bọn họ ko những phải làm theo chỉ lệnh 1 cách nhanh nhất mà còn phải đấu tranh với phán đoán của chính mình. Này rất ko dễ dàng gì, ngay cả thuyền trưởng Kent và Mộ Thần phụ trách giám sát cũng mồ hôi như mưa. Nguyên Nặc cũng gắt gao nhìn màn hình lớn, mắt cậu chỉ nhìn đến vòng xoáy thiên thạch cơ hồ ko có kẽ hở, nhưng trong điều kiện di chuyển cực nhanh như vậy mà vẫn ko hề nghe thấy thanh âm va chạm nào với chiến hạm. Nguyên Nặc lặng lẽ ngắm LTL 1 cái, lại dời tầm mắt về phía màn hình. Thật ko hổ là anh họ, ánh mắt chọn người thật tốt a… "Chuyển hướng tây góc 30˚ ". Trên trán LTL mồ hôi ko ngừng chảy xuống nhưng cậu ko dám lau, lúc này cậu ko thể phân thần đc. Nhìn rõ và ra chỉ lệnh là 2 việc khác nhau, đây ko phải việc đơn giản. Mình nhất định phải kiên trì vượt qua vài giờ này, tuy rằng nếu đi thẳng tắp thì chỉ cần 3 giờ là có thể vượt qua nhưng đã qua 1 giờ rồi mà bọn họ còn chưa đi đc 1/5 lộ trình. Liệu trong 6 giờ bọn họ có thể vượt qua vòng xoáy thiên thạch này ko trời… "Đông nam góc 60˚, đi hướng xuống." Sau chỉ lệnh, LTL liếm liếm môi, cậu khát nước, tay cũng mỏi cứng. Mà đúng lúc này, bên tai LTL bỗng vang lên thanh âm :" Cơ hội tốt, giết bọn họ … giết bọn họ…" LTL cứng đờ người, 7 người phía trước đều đang tập trung tinh thần làm việc, Nguyên Nặc bên cạnh cũng đang tập trung nhìn màn hình. Phía sau ko có ai. Hơn nữa, người này dùng ý thức để trao đổi với cậu. "Hướng chính nam, góc 30˚ về phía trước". LTL tiếp tục ra chỉ lệnh, cậu ko thể quay đầu, ánh mắt phải luôn tập trung vào màn hình lớn. Trong lúc khẩn trương cực độ thế này, LTL lại vô cùng bình tĩnh, cậu khống chế ý thức nguyên lực kéo về phía đằng sau, cách 2 thước phía sau quả nhiên có 1 người. Thuyền trưởng Kent đã tự mình khóa cửa cẩn thận, vậy người kia vào bằng cách nào? Vào đây có mục đích gì? Để 1 người như vậy trong phòng điều khiển là cực kỳ nguy hiểm. Hay là dùng ý thức nguyên lực giải quyết kẻ kia! Vô luận thế nào những người trong này ko thể có chuyện gì đc, cũng ko để chiến hạm có chuyện, nếu ko, ai cũng ko sống đc. "Đi vòng theo hướng tây nam 70 tinh lý." Lại ra chỉ lệnh, LTL có chút nhức đầu, cứ tiếp tục phân tâm thì chỉ lệnh sẽ sai lầm mất. Phải loại trừ người kia ngay lập tức. LTL ngưng tụ ý thức nguyên lực, đang định công kích, bỗng cảm thấy có 1 tên béo ục ịch quen thuộc đang đứng ở trung gian khoảng cách giữa hắn và kẻ gây rối kia. 125 nâng cằm, hung hăng hống hách nhìn chằm chằm kẻ phía sau, dùng ý thức nói :" Người này để tôi xử, nghe, tiểu tử, ngươi còn cử động bước nữa, ta cam đoan ngươi sẽ trở thành vật cất chứa trong kho hàng của ta." Cùng lúc đó, người kia cư nhiên dừng lại cước bộ đang đi về trước. LTL nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục ra chỉ lệnh, chỉ hy vọng Nguyên Nặc sẽ mau chóng phát hiện ra có người ở đằng sau. Ở gian cách vách, Thiều Dung 1 tay che mặt, da mặt ko ngừng run rẩy, hắn liếc màn hình 1 cái rồi lại cúi đầu, bỗng cười ra tiếng. "Loại cảm giác này thật hưng phấn… quả nhiên ko thể ở lại nơi đó.
|
Chương 150 : Tin tưởng 125 khiêng khẩu pháo còn lớn hơn cả thân thể của nó đứng phía sau LTL, gắt gao nhìn người nọ. Nó đã sớm nhận thấy có gì đó khác thường, sau đó người này liền xuất hiện rồi khiêu khích nó cả buổi chiều. Người này muốn gây bất lợi cho người gởi nuôi của nó thì cũng phải bước qua xác nó trước. Là một con dị thú cơ giáp, nó cũng có kiêu ngạo của mình! Trán LTL đầy mồ hôi, chú ý đằng sau 1 chút rồi lại tiếp tục tập trung vào tuyến đường hàng không phía trước. Mà cậu cũng ko thể phân thần cho chuyện khác đc nữa bởi bọn họ đã đến trung tâm của vòng xoáy thiên thạch, nơi này thiên thạch nhiều nhất và di chuyển cũng nhanh nhất. Đây là khảo nghiệm lớn nhất đối với mọi người trong khoang điều khiển. Trong suốt mấy giờ kế tiếp, LTL đều ko rảnh chú ý đến phía sau. Mà ở phía sau, 125 cư nhiên khí phách trấn áp đc người nọ, ít ra ko thấy người nọ có thanh âm nào nữa. "Hướng đông nam, góc 30˚ ". LTL lại liếm đôi môi đã khô ráo. Lúc này đã hơn 5 giờ trôi qua kể từ khi tiến vào vòng xoáy thiên thạch. Nhóm người điều khiển và cả Nguyên Nặc bắt đầu thấy mệt mỏi bởi tinh thần luôn căng thẳng chớ nói chi là LTL vốn thể lực yếu hơn bọn họ. Thanh âm LTL khàn khàn, quần áo ướt đẫm mồ hôi, ngón tay cũng cứng ngắc đến nỗi ko biết vẽ tuyến đường có đúng hay ko nữa. Cũng may, sau 5 giờ phấn đấu, bọn họ đã tới đc bên kia vòng thiên thạch, sắp sửa đi ra ngoài. Lúc này, thiên thạch bay chung quanh chiến hạm đã là loại nhỏ hơn, cũng ít hơn. Trên màn ảnh thấy ko còn những thiên thạch rực lửa mà là thiên thạch màu xanh đậm bình thường. Mọi người thở phào nhẹ nhõm, sắp thành công rồi. LTL trầm tĩnh lại, nghĩ tới người đằng sau kia, quay qua định nhắc nhở Nguyên Nặc thì thấy Nguyên Nặc đang nhìn màn hình bỗng thay đổi sắc mặt. LTL giật mình, lập tức nhìn lại màn hình. Sơ suất quá, còn chưa ra đến bên ngoài là ko thể phân tâm. Hình ảnh trước mắt khiến LTL ngây người. Vừa mới thôi, trên màn hình cơ hồ ko có thiên thạch nào. Mà bây giờ bỗng xuất hiện 1 khối thiên thạch lớn, thậm chí lớn hơn cả chiến hạm, giống như 1 tiểu hành tinh đầy ngập ánh lửa. Càng khủng khiếp là, trước đó ko có bất kỳ dấu hiệu nào báo hiệu sự xuất hiện của nó, ko ai biết nó ở đâu toát ra tới mà còn xuất hiện ở khoảng cách gần như vậy. Theo biểu hiện trên màn hình thì ko đến 10giây nữa bọn họ sẽ đụng phải nó. Ko ai trách LTL ko kịp thời đưa ra chỉ lệnh bởi mọi người cũng ko kịp phản ứng đến. Mà khỏa thiên thạch rất lớn này ko phải là ảo ảnh. Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc, hệ thống cảnh báo của chiến hạm bắt đầu vang lên những âm thanh bén nhọn, độ nóng của vỏ chiến hạm đang ko ngừng tăng, tình huống rất nguy cấp. Ko biết có phải là đã bị ảnh hưởng độ nóng hay là do tâm lý, bọn họ bắt đầu cảm nhận đc độ nóng rực đó. LTL cố gắng tập trung chút ý thức nguyên lực còn sót lại để xem xét, sau đó mắt trừng to, vô cùng khiếp sợ. Ngón tay nhanh hơn ý thức vẽ ra 1 nét trên tinh đồ. Đường hàng không mới xuất hiện trên màn hình khiến nhóm điều khiển đều ngây ngẩn cả người. LTL vẽ ra tuyến đường là đi thẳng tắp, nhưng nếu đi như vậy chiến hạm sẽ đụng phải thiên thạch. Nếu nói khỏa thiên thạch này là ảo giác thì độ nóng kia là ở đâu ra? Mà chung quanh thiên thạch lớn này vốn ko có bất kỳ thiên thạch nào. Tại sao ko tránh né? Hay là LTL bị hoảng sợ nên tay run rẩy vô ý thức vẽ ra tuyến đường này? Trong nháy mắt đó, làm theo chỉ lệnh của LTL chỉ có 2 người. Nguyệt Thượng híp mắt nhìn bên ngoài, ko do dự lựa chọn di chuyển chiến hạm theo hướng trái lên. Hách Nhĩ nghiêng đầu coi lựa chọn của Nguyệt Thượng, cũng làm theo Nguyệt Thượng. NT cùng La Thiểu Thiên ko hề do dự chọn đi thẳng, Lăng Tự tạm dừng 2 giây, cũng chọn đi thẳng. Mộ Thần và thuyền trưởng Kent ko biết mình đã có thể yên tâm đc chưa. Khi Lăng Tự chưa lựa chọn, bọn họ lo lắng bởi 2 so 2 như vậy chiến hạm sẽ tự động dừng lại trong khi vẫn còn ở vòng xoáy thiên thạch, độ nóng vẫn ko ngừng tăng lên thế này thì rất nguy hiểm. Đến khi Lăng Tự lựa chọn xong, bọn họ vẫn lo lắng bởi nếu LTL phán đoán sai, bọn họ toàn bộ đều toi mạng. Cho dù may mắn tránh đc, LTL cũng có nguy hiểm. 3 so 2, chiến hạm thẳng tắp đi về hướng thiên thạch rực lửa kia. Mà biểu hiện độ nóng của vỏ chiến hạm thẳng tắp tăng lên. Sau khi trầm mặc 2 giây, Nguyệt Thượng nói đầy nghiêm khắc :" Cậu phải nhớ rõ rằng những người ở đây đều ko thể gặp chuyện gì ko may đc!" 125 nói nhỏ :" Tất nhiên, các ngươi ko có vận may đc chôn cùng với 2 người có thân phận cao quý như chúng ta vậy đâu..." LTL cái gì cũng ko nói, trực tiếp ngã xuống, Nguyên Nặc hoảng sợ, vừa dùng sức kéo LTL lên vừa nhìn chằm chằm thiên thạch đang lao tới bên ngoài. Trong tích tắc đụng độ, mọi người đều nhắm mắt lại, trong lỗ tai chỉ nghe thấy tiếng hệ thống dồn dập báo nguy. Lúc này điều có thể làm chỉ là cầu nguyện, hy vọng LTL ko sai lầm, nếu ko khối thiên thạch rực lửa khổng lồ này sẽ mang đi đoàn người có thân phận quan trọng nhất Liên bang này. Trên toàn bộ chiến hạm chỉ có 2 người ko nhắm mắt lại, NT và Thiều Dung. 1 người biểu tình bình tĩnh, 1 người sắc mặt điên cuồng. Vài giây hoặc có thể là vài phút sau, bọn họ mở mắt ra. Dưới bầu trời đêm thấp thoáng vài ánh sao xa xa. Ko hề sai lầm. Đường hàng không của LTL ko phải là do hắn tiện tay vẽ ra đến. NT nở nụ cười đắc ý, làm như chính hắn là người chỉ huy mọi người thoát khỏi vòng xoáy thiên thạch vậy. Này có gì đâu, LTL vốn là người của hắn mà. Mộ Thần đem bản đồ thực ảnh lên màn hình. Mọi người nhìn lại, nhất thời lặng im. Trên đó là 1 cái vòng tròn thiên thạch lớn, trừ bỏ những nơi bọn họ đi qua là vùng trống, xung quanh tất cả đều là thiên thạch, lại còn dày đặc đến ko có khe hở. Lúc đó, bọn họ vô luận đi hướng nào cũng là đường chết. Điều này cũng giải thích tại sao độ nóng của chiến hạm lại tăng nhanh vậy. Nguyệt Thượng mím môi nhìn màn hình, ko nói cái gì. NT cùng La Thiểu Thiên quay đầu về sau trước tiên, khi thấy rõ tình hình, sắc mặt 2 người vừa kinh ngạc lại vừa phẫn nộ. NT bỏ xuống mũ giáp, đi nhanh đến bên LTL, đỡ LTL lên. Còn La Thiểu Thiên thì lạnh mặt, đằng đằng sát khí đi đến cạnh cửa :" Ngươi là ai?" Chiến hạm vừa đc dừng lại ở vị trí an toàn. Nghe tiếng La Thiểu Thiên, mọi người đều nhìn về phía cửa. "Ấy, đây là hiểu lầm… Cậu, cậu có thể nhích chủy thủ ra khỏi người tôi 1 chút đc ko…" Người bị bắt kinh hoảng hô lên, nhưng ko ai nhận thấy đáy mắt hắn có chút giảo hoạt. Thuyền trưởng Kent hốt hoảng, bật thốt lên :" Sao có thể như vậy? Ở đây sao có thể có ngoại nhân chứ? Trừ tôi ra, bất kỳ thuyền viên nào gồm cả phó thuyền trưởng đều ko có cách nào mở cửa khoang điều khiển đc mà." Nguyên Nặc nóng mặt, tên chết tiệt này tiến vào đây khi nào? Người bị La Thiểu Thiên bắt khoảng 20 tuổi, tóc vàng chóe, tướng mạo cũng anh tuấn, nhưng có thể khẳng định là hắn chưa từng xuất hiện trên chiến hạm này. LTL đang mơ mơ màng màng dựa vào người NT, tinh thần lực bị tiêu hao quá độ, cả người nóng lên. Cậu sớm cảm thấy cơ thể ko ổn nhưng tình huống ban nãy thực ko còn lựa chọn nào khác phải sử dụng ý thức nguyên lực, thật ko ngờ sự tình nghiêm trọng như vậy. 125 đã thu vũ khí, bò lên ôm cổ LTL, cố gắng che khuất làn da bị lộ ra bên ngoài của LTL, đồng thời lặng lẽ nói :" Ôi, nguy rồi, thú văn ( hoa văn dị thú) của cậu lại nổi lên…" "Cái kia, tôi là Lạc Khắc Lewis, con trai của vị Lewis tước sĩ bị các vị gọi là quỷ keo kiệt kia." Người trẻ tuổi lập tức nói. Thuyền trưởng Kent lạnh lùng nhìn hắn, nói :" Thế nhưng, thưa tiên sinh, cho dù ngươi là Lewis tước sĩ đi nữa, ta nhớ là ko có mời ngươi lên Hải Thần chiến hạm. Ngươi tự ý lên chiến hạm chúng ta lại còn xuất hiện ở nơi này, chúng ta có quyền xử quyết ngươi." NT cảm giác đc cơ thể LTL đang nóng dần lên, nhíu mày nói :" Ta đưa LTL đến chỗ bác sĩ trước, thuyền trưởng Kent, tra rõ thân phận và mục đích của người này. Ta ko muốn xuất hiện bất kỳ sự việc ngoài ý muốn nào." "Xin chờ 1 chút, vương tử điện hạ, tôi thật là con trai Lewis tước sĩ, bởi vì nhìn thấy các ngài đi Renda tinh vực tôi tôi rất ngạc nhiên cho nên mới lén đi theo." Lạc Khắc nói. Những lời này khiến sắc mặt thuyền trưởng Kent đen hơn :" Ngươi nghĩ ngươi là ai, chẳng lẽ Hải Thần chiến hạm ai muốn lên thì lên hay sao?" Lạc Khắc vội vàng giải thích :"Đây là chiến hạm có phòng ngự tốt nhất tôi từng gặp, thế nhưng thật đáng tiếc bởi tôi là cao thủ hacker. Cho đến nay tôi chưa bao giờ gặp đc hệ thống internet nào mà tôi ko xâm nhập đc. Cho nên tôi chỉ cần dùng 1 chút thủ thuật là có thể lén lên chiến hạm đc thôi." Thấy NT ko để ý tới mình, Lạc Khắc lại kêu lớn :" Vương tử điện hạ, tôi ko chỉ là cao thủ hacker mà còn là 1 bác sĩ, tôi có hiểu biết về tinh thần lực, có thể khám cho vương tử phi. Ngài xem, tôi có thẻ chứng minh công tác đây." Nói xong, dâng thông tin nghi thức trên cổ tay phải lên, bằng A bác sĩ xuất hiện trước mắt mọi người. NT vẫn ko để ý tới Lạc Khắc, chỉ lạnh lùng nhìn hắn 1 cái, ôm LTL tiếp tục đi ra ngoài. Nguyên Nặc nói :" Cho dù ngươi là bác sĩ, chúng ta cũng ko thể tin 1 kẻ lén lút -- " "Khoan đã, em nghĩ để hắn khám cho em cũng đc." LTL bỗng ngẩng đầu nói. NT dừng chân, nghi hoặc hỏi :" Em xác định?" "Aan, thử tin hắn 1 lần, có anh ở bên cạnh, hắn ko dám giở trò gì đâu." LTL nhịn khó chịu trong người đến mức đỏ mặt nhưng vẫn kiên trì nói. NT dùng ánh mắt đang nhìn con gián nhìn Lạc Khắc 1 cái, nói :" Ngươi đi theo ta." Thuyền trưởng Kent tuy ko ưa Lạc Khắc nhưng lo lắng cho tình trạng của LTL hơn nên đành căm giận theo sau. Trong tích tắc khi NT vừa đưa LTL ra ngoài bỗng có âm thanh bên tai LTL :" Vương tử phi điện hạ, chúng ta làm giao dịch, ngài giúp tôi ở lại, tôi giúp ngài che dấu những hoa văn kỳ quái trên người ngài. Ko chừng tôi còn có thể giúp ngài đc nhiều hơn nữa…"
|
Chương 151 : Nghi hoặc Lạc Khắc sờ sờ mũi, hắn phát hiện việc khám xét bệnh trạng cho LTL là việc rất khó khăn. Bởi NT và 125 chia ra 1 ngồi đầu giường, 1 ngồi cuối giường, 1 lớn 1 nhỏ cả người tản ra hắc khí nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt đó khiến hắn lạnh sống lưng. Lạc Khắc cảm thấy vô luận tiếp theo mình làm gì đều có nguy cơ bị quần ẩu (đánh hội đồng). Còn LTL ngồi trên giường cũng luôn cảnh giác nhìn hắn. Lạc Khắc xoay người đi về phía chiếc ghế dựa, ngồi lên rồi cười nói :" Tinh thần lực của vương tử phi điện hạ bị tiêu hao quá độ, chỉ cần nghỉ ngơi điều dưỡng nhiều là khôi phục đc. Thế nhưng lúc này mọi người đều đang phải làm nhiệm vụ, e là ko đủ thời gian nghỉ ngơi. Nếu cứ tiếp tục hao sức làm việc sẽ ko tốt cho cơ thể ngài. May là tôi có 2 liều thuốc điều trị thương tổn tinh thần lực." Nói xong lấy ra 1 cái hòm màu bạc. NT hoài nghi nhìn Lạc Khắc, nói :" Nếu ta nhớ ko lầm thì trị liệu cho phương diện tinh thần lực đều dùng dụng cụ, chưa bao giờ nghe đến dùng thuốc là có thể chữa khỏi." "Điện hạ, sự thật đúng là như thế. Nhưng mà thuốc này cũng là thực sự hiệu quả. Ngài biết đấy, tòa thành Lewis thỉnh thoảng cũng tiếp một vài vị khách đặc biệt, bọn họ có thể là ngủ nhờ qua đêm, hoặc là đến giao dịch, còn có 1 số người có nhu cầu khác. Khi đó, có người sẽ trả tiền, có người dùng vật phẩm khác có giá trị tương đương để giao dịch với phụ thân tôi. Trong đó có 1 vị khách dùng thuốc trị hao tổn tinh thần lực trao đổi, nói là phương thuốc cổ truyền của quê hương hắn. Vì chưa từng nghe qua bao giờ nên phụ thân tôi hoài nghi, liền trực tiếp thí nghiệm, kết quả người bị hao tổn tinh thần lực chỉ trong vòng 5 phút là khôi phục." Lạc Khắc vừa cung kính trả lời NT vừa nhìn phía LTL lại nói tiếp :" bằng ko tôi cũng ko dám mang ra cho vương tử phi dùng." Thế nhưng bên tai LTL lại vang lên 1 câu khác :" Điện hạ, thuốc này cũng trị đc hoa văn trên cơ thể ngài. Lúc người kia đi có nói thuốc này có thể xóa đi ấn ký. Nếu ngài thực cần nó, xin hãy giúp tôi ở lại. Tôi cam đoan tôi là bạn, ko phải địch." LTL nheo mắt lạnh lùng nhìn hắn, làm như đang tán gẫu hỏi :" Người kia giao dịch chuyện gì với phụ thân ngươi?" Lạc Khắc sửng sốt, lập tức lên tiếng :" mục đích giống các ngài, muốn đi qua thông lộ Lewis." "Vậy sau đó người đó thế nào?" LTL hỏi tiếp. "Sau khi đi vào vẫn ko thấy hắn trở lại. Thế nhưng sau đó nghe nói xuất hiện người thứ 2 vượt qua đc thử thách 2. Bởi vẫn ko gặp lại người đó nên chúng tôi cũng ko chắc có phải người thứ 2 đó ko." Sắc mặt LTL và NT đều biến đổi, Lạc Khắc vẫn cười thuần khiết nói tiếp :" Tôi rất bội phục 2 ngài bởi rất khó để thành công vượt qua thử thách thứ 2 này. Nghe đồn có 3 con đường để qua thử thách thứ 2. Các ngài chọn lựa con đường an toàn nhất mà cũng xa nhất, đã vượt qua và ko bị nguy hiểm gì. Người thứ 2 kia lựa chọn đi tuyến đường ngắn hơn các ngài 1 chút, cũng coi như là an toàn vượt qua. Mà Phượng Già Lăng bệ hạ lại chọn tuyến đường ngắn nhất." LTL kinh ngạc quay ra nhìn NT, mà NT thì mặt băng bó ngồi trên giường ko nói gì. Xem ra Vương hậu ko có chỉ điểm giúp đỡ con trai nha, bọn họ phải tự lực cánh sinh đi tới. LTL tò mò hỏi :" Tuyến đường ngắn nhất là thế nào?" Lạc Khắc giải thích :" Là đi thẳng tắp xuyên qua xoáy thiên thạch." LTL há to miệng kinh ngạc, ko hổ là đệ nhất chiến sĩ cơ giáp, thật quá đẳng cấp. NT hừ 1 tiếng :" Xem ra ngươi ko chỉ là thiên tài trên Internet mà còn là thiên tài bát quái (bà 8 ạ) nữa nhỉ." Lạc Khắc xấu hổ ho nhẹ 1 tiếng, đưa hòm qua. NT theo bản năng nhận lấy chiếc hòm, nói cảnh cáo :" Ta sẽ kiểm tra, hy vọng ngươi sẽ ko làm ra hành động ngu xuẩn nào khiến cả ngươi và Lewis tước sĩ đều phải hối hận." Lạc Khắc nhìn LTL cười thâm ý, đứng lên, nhìn bên giường khom lưng hành lễ, nói :" Sẽ ko, tôi trung thành tuyệt đối với Đế quốc và ngài." LTL nhớ đến ban nãy hắn nói bên tai mình là lập tức giết những người này. Trung thành chỗ nào vậy? Sau khi Lạc Khắc rời khỏi, NT đi hướng LTL, thò người qua, giơ tay lên. Tại thời điểm mà tim LTL gần như nhảy lên tới họng và ánh mắt trừng ngày càng lớn của 125, NT sờ sờ trán LTL nói :" Đừng lo lắng, rồi sẽ khỏe thôi." LTL vốn đang khẩn trương nắm chặt ra giường, cứng ngắc nhìn NT, lại nhìn thấy đc sầu lo trong mắt đối phương, LTL ngẩn người, trong lòng mềm mại. Ko phải chỉ mình mình trả giá, trong đoạn tình cảm này, mình nhận đc cũng ko ít mà. "Đương nhiên rồi, vốn dĩ ko có gì nghiêm trọng, em ở 1 mình nghỉ ngơi sẽ tốt nhanh thôi. Ở 1 mình sẽ giúp khôi phục tinh thần lực nhanh hơn chút." Nghĩ đến thú văn, LTL cường điệu 2 chữ "1 mình", hy vọng giấu diếm NT đc 3 ngày. NT nhíu nhíu mày, cảm thấy khôi phục tinh thần lực và mình bị đá ra phòng ngủ là 2 vấn đề khác nhau, nhưng cũng ko nói gì thêm, cầm cái hòm rời đi. Đến cửa, NT lại quay đầu nói :" Nhưng em phải nhớ cái gọi là làm theo khả năng, nếu em bệnh sẽ tạo rắc rối lớn hơn cho ta." Nguy cơ đã đc giải trừ, LTL nói giọng thoải mái :" Các anh phải cám ơn em đó nha, nhờ chỉ đạo của em mới có thể vượt qua thử thách thứ 2 đấy. Lúc trả thù lao nhớ phát nhiều chút cho em nha." Nhìn LTL đang 2 mắt tỏa sáng nói về tiền thù lao, NT im lặng 2 giây, nói :" Em nói rất đúng. Ta thấy sau này chúng ta có người trinh thám miễn phí rồi." "Em chỉ là 1 chế tạo sư nhỏ yếu cần đc bảo hộ a…" LTL ko chút do dự sửa miệng. Sau khi NT lạnh lùng rời đi, LTL và 125 lập tức tụ lại với nhau :" Mau nhìn xem tình trạng của ta thế nào." 125 kiểm tra xong, nói :" Tình trạng lần này đỡ hơn lần trước. Nhưng cũng phải qua 2 ngày thú văn mới biến mất." LTL nhìn thú văn màu vàng nhạt trên người mình, thở dài :" Lát nữa Lạc Khắc đưa thuốc tới, mi kiểm tra giùm ta xem thuốc này có hiệu quả ko." 125 lắc lắc cái đuôi, hầm hừ nói :" Hắn ta ko phải người tốt đẹp gì, cậu nên sớm phân rõ giới hạn với hắn. Đừng tùy tiện dùng cái loại thuốc gì gì đó." LTL cảm động nhìn mập mạp 125, lần đầu tiên cảm thấy nó cũng đáng tin cậy, hỏi :" Bởi vì hắn đánh lén sau lưng ta cho nên mi rất phản cảm hắn?" "Đương nhiên, này là 1 phần nguyên nhân, thế nhưng quan trọng hơn là suốt từ chiều đến giờ hắn đều hack account Quân bộ giống tôi, còn vượt mặt tôi 3 lần. Này là đang khiêu khích tôi đây mà." Nói cách khác, account Quân bộ chỉ mình ngài đc hack đúng ko… Cảm động bốc hơi, LTL nói :"Vậy còn mi?" 125 lại càng phẫn nộ "Tôi mới thành công vượt qua hắn 20 lần." "Vậy là mi thắng còn gì?" "Nhưng mà ở lần cuối cùng tôi nóng giận quá nên ko thấy rõ ràng mà chặn cả thuyền trưởng Kent đăng nhập, Kent đã hạ lệnh kiểm tra toàn bộ hệ thống Internet." 125 chân trái giẫm chân phải, xoắn xuýt nói ra sự việc nghiêm trọng nhất. Sau lại nơm nớp lo sợ nói :" Vì chuyện này NT sẽ ko cần tôi nữa sao?" "…Này khó mà biết, nhưng ta nghĩ cho dù có bị điều tra ra thì tiền phạt ta phải trả cũng là tiền của NT, hy vọng NT bỏ qua cho mi." LTL ko thành ý mà an ủi. 10 phút sau NT trở lại, đem 2 liều thuốc cho LTL :" Đã kiểm tra qua, ko có chất gây hại nhưng ko trắc nghiệm đc hiệu quả." LTL nhận thuốc, qua tay đưa 125, thấy NT nghi hoặc liền giải thích :" Nó có thể kiểm tra đo lường đc cả thuốc nữa. Nó là 1 người máy gia dụng đa năng." 125 lập tức ưỡn bụng phối hợp, tỏ vẻ mình rất hữu dụng, thế nhưng ánh mắt NT vẫn tràn đầy hoài nghi. Vài phút sau 125 đưa thuốc lại cho LTL, nói :" Ko vấn đề gì." LTL kinh ngạc nhìn 125, này ko phù hợp với lập trường ban nãy của nó nha. Sau đó liền nhận thuốc uống vào. Vài phút sau, LTL cảm thấy trên người vô cùng thoải mái, ý thức nguyên lực cuồn cuộn hồi phục. Thuốc này có hiệu quả tốt như vậy, trách ko đc 125 bỏ qua hiềm khích mà cho khẳng định. LTL mở mắt, nhìn thấy NT đang cúi xuống khẩn trương nhìn mình nên giựt mình hoảng hốt. NT cho rằng LTL đang ngủ là do tác dụng phụ của thuốc, nghĩ bụng có nên kêu bác sĩ tới xem hay ko thì thấy LTL sắc mặt hồng hào tỉnh lại, lập tức hỏi :" Thấy thế nào?" "Hiệu quả rất tốt." LTL nói. NT gật gật đầu, đưa tay sờ trán LTL, thấy LTL lại bắt đầu cứng ngắc, liền im lặng 2 giây, nói :" Có tác dụng là tốt rồi. Nhưng mà chúng ta còn phải quan sát tên Lạc Khắc này hơn nữa. Em nghỉ ngơi sớm đi." Lại thấy LTL vẫn còn cẩn thận nhìn mình, NT cả giận nói :" Ta sẽ ngủ dưới đất trong 2 ngày này." Muốn chia phòng ngủ hả, ko có cửa đâu. LTL ngẩn ra, đó giờ NT luôn giống như đại gia vậy cho nên phản ứng đầu tiên của LTL sau khi nghe câu này là : anh ấy cũng biết cái từ "ngủ dưới đất" này cơ đấy. 125 đang ngồi cuối giường nghe vậy cũng thấy lạnh người, lập tức từ trên giường nhảy xuống, chạy vội lên sofa. LTL lấy cớ đi phòng tắm, cởi ra áo ngủ xem xét, rồi thở phào nhẹ nhõm, thú văn đã biến mất rồi. Ra ngoài thấy NT đã đang thành thật nằm trên mặt đất. Nhìn bộ dạng nghẹn khuất kia, LTL cảm động. Nghĩ rằng bây giờ mình đã ko cần kiêng kị gì nữa, LTL liền kêu NT lên giường ngủ. NT vẫn kiên trì sẽ ngủ dưới đất. LTL phải luôn mãi cam đoan rằng chỉ cần yên tĩnh nghỉ ngơi, 2 người ngủ cùng giường cũng ko sao thì NT mới mang vẻ mặt "ta ko tình nguyện nhưng bởi em cứ yêu cầu nên đành chấp nhận" lên giường ngủ. Ôm LTL vào ngực, NT đắc ý dào dạt nghĩ : quả nhiên LTL ko thể rời xa mình đc. Sáng hôm sau, mọi người tập trung ở đại sảnh. Lạc Khắc cũng đến, hắn đc tạm thời tiếp nhận. Thế nhưng bản thân hắn hiểu rõ rằng mình vẫn đang trong giai đoạn bị quan sát, nếu bị phát hiện ra có mờ ám gì thì NT hay Quân bộ đều sẽ xử lý hắn. Vậy mà tố chất tâm lý hắn còn rất tốt, vẫn luôn tủm tỉm cười đc. Ánh mắt Nguyệt Thượng nhìn Lạc Khắc mang theo chán ghét. Cho dù thực sự mang thân phận là con trai Lewis tước sĩ đi nữa thì Lạc Khắc vẫn là trèo cao khi ở cùng bọn họ. Thiều Dung và Hách Nhĩ vẻ mặt ko sao cả, Á Bá đứng cạnh Nguyệt Thượng, rõ ràng cũng ko thích Lạc Khắc. Bên phía NT, Nguyên Nặc nghiêm mặt, La Thiểu Thiên cùng Lăng Tự ko thèm quan tâm, LTL thì lặng lẽ quan sát Lạc Khắc. Sáng nay 125 thừa dịp NT ko có mặt liền tranh thủ nói cho LTL biết thuốc kia là do Lam Nguyên tinh cầu sản xuất - hèn gì nó tôn sùng vậy. Trong lòng LTL càng ngày càng nhiều tò mò, rốt cục Lạc Khắc có thân phận gì, chẳng lẽ cũng là dị thú? Thuyền trưởng Kent cung cấp tư liệu :"Sau khi qua thử thách thứ 2, chúng ta chỉ cần đi 2 ngày nữa là đến đc Renda tinh vực. Trước đó sẽ gặp thử thách thứ 3. Tuy chưa có bản ghi chép nào về thử thách này nhưng nó chính là thử thách khó khăn nhất." Lúc này Lạc Khắc giơ tay, cười tủm tỉm nói :" Tôi có thể bổ sung thêm 1 ít, dù sao Lewis tinh cầu cũng gần với nơi này nhất nên có đc tin tức nhiều hơn chút. Thử thách thứ 3 còn đc gọi là phần mộ, ko có bất kỳ thiết bị thăm dò nào có thể tra ra nó ở đâu. Nhưng có thể khẳng định là thử thách thứ 3 xuất hiện sau khi chúng ta đổ bộ xuống Renda tinh vực." Thuyền trưởng Kent nhìn chăm chú Lạc Khắc, suy xét độ thật giả trong lời nói của hắn, sau đó nói :" Nếu đúng như lời Lạc Khắc nói, chúng ta phải sẵn sàng trước khi đổ bộ."
|
CHƯƠNG 152 : ĐỊCH HAY BẠN . LTL uống hết ly nước, thấy Lạc Khắc đi ra phòng khách cũng đứng dậy đi theo. Lúc này, các chiến sĩ cơ giáp ko ở phòng huấn luyện thì cũng ở trong phòng mình; nhân viên trên chiến hạm đều tại vị trí công tác, trên hành lang ko một bóng người. LTL ra tới hành lang, thấy Lạc Khắc đã đi đến khúc cua, nhíu nhíu mày nghĩ người này sao đi nhanh vậy. LTL bước đi nhanh hơn, đến góc cua liền cẩn thận dừng lại. LTL gõ viên đá trước ngực, 125 liền hưng phấn báo cáo :" Bên đó ko có ai." Bởi vì đc cùng LTL giám sát Lạc Khắc, nó cảm thấy vô cùng kích động. Tiểu nhân báo thù, ko sớm thì tối! LTL ló đầu ra, phát hiện Lạc Khắc đã đi đến cuối hành lang. Tất cả đều bình thường. LTL đang suy nghĩ có nên tạm dừng việc theo dõi để tới phòng làm việc hoàn thành kế hoạch hôm nay của mình hay ko. Đang định quay người nhưng LTL chợt thấy phía trước Lạc Khắc còn có 1 người, qua bóng dáng thì có vẻ là Nguyên Nặc. Nguyên Nặc hình như ko biết có người đằng sau, khi Nguyên Nặc tới khúc cua, Lạc Khắc vội lùi vài bước rồi quay đầu nhìn xung quanh, LTL ngay lập tức lùi đầu về sau. Khi LTL lại ló đầu ra lần nữa thì thấy Lạc Khắc đã đi qua khúc cua rồi. LTL lập tức cảnh giác, phải chăng Lạc Khắc đi nhanh vậy là vì hắn đang theo dõi Nguyên Nặc? Trong khi còn đang hoài nghi Lạc Khắc, LTL lại phát hiện 1 vấn đề nữa : lúc này chung quanh ko người, đi qua 2 khúc cua này là sẽ tới khu hẻo lánh. LTL bỗng nhớ đến câu nói ở phòng điều khiển: "nhân cơ hội giết hết bọn họ", liền cả kinh, vội vã đi theo. Mặc dù quen biết ko lâu nhưng LTL thực lòng thích Nguyên tiểu đệ. Đi qua khúc cua thứ 2, LTL phát hiện nơi này chỉ có duy nhất 1 phòng chiếu phim, ko còn phòng nào khác, 2 người kia chắc đều đi vào đây rồi. LTL rút súng, ấn vân tay, cánh cửa liền mở ra. Lạc Khắc đang ngồi trên ghế salon giật mình nhìn LTL, hỏi :" Vương tử phi điện hạ có chuyện gì vậy?" LTL ko đi vào mà vẫn đứng ngay cửa chĩa súng vào Lạc Khắc hỏi :" Nguyên Nặc ở đâu?" Lạc Khắc tao nhã cười, nhấn cổ tay 1 cái, nói :" Ý ngài là cái này sao?" Trước mặt Lạc Khắc có 1 bóng người, chính là bóng Nguyên Nặc. Sắc mặt LTL rất khó coi, nói với 125 bằng ý thức :" Sao mi ko nói cho ta biết đó ko phải là người thật?" 125 ủy khuất mà giải thích :"Tôi tưởng cậu biết mà, lúc đó tôi còn đang khinh bỉ hắn, nhìn xem người hắn thầm mến là ai, ko ngờ lại là tiểu tử Nguyên Nặc…" … "Ngươi cố ý dẫn ta đến đây?" LTL vẫn đứng ở cạnh cửa, cảnh giác nhìn Lạc Khắc. Lạc Khắc là 1 thiên tài internet, y thuật cũng giỏi, lại còn là người thừa kế của 1 gia tộc lớn, gien bậc A, bởi vậy cho nên, thể năng của hắn chắc chắn tốt hơn LTL rồi. Lạc Khắc giơ 2 tay lên, đứng dậy, cười tủm tỉm nói :" Chẳng lẽ ngài ko có điều gì muốn hỏi tôi sao? Ngài xem, tôi rất có thành ý, trên người ko hề có vũ khí, cho dù có, tôi cũng tuyệt đối ko hại ngài. Tôi chỉ muốn nói chuyện với ngài mà thôi." "Đây là cơ hội tốt để vạch mặt hắn, yên tâm, tôi sẽ bảo vệ cậu." 125 thề thốt đảm bảo. LTL do dự 1 chút rồi mới đi vào trong phòng, cánh cửa liền lập tức đóng lại. Đang thảo luận với thuyền trưởng Kent, NT nhìn theo dõi nghi thức trên cổ tay bỗng nhíu mày, buồn bực mà đứng dậy. Trong khi thuyền trưởng Kent còn đang nghi hoặc, NT nắm chặt tay, cuối cùng lại ngồi xuống. Khi LTL đã ngồi xuống ghế salon phía đối diện, Lạc Khắc mới ngồi xuống :" Rất vui khi ngài cho tôi cơ hội này. Ngài rất quan tâm Nguyên Nặc?" "Cậu ấy là bạn của ta." LTL nghiêm túc nói, trong lòng bổ sung 1 câu : còn là em họ NT, coi như là có họ hàng với ta đi… Lạc Khắc cười cười :" Thật ko hiểu nổi tại sao ngài lại khoan dung với con người như vậy, trong khi ngài biết rõ tình hình sẽ đáng sợ thế nào khi họ biết thân phận khác của ngài." "Ta ko hiểu ngươi đang nói cái gì." LTL khô khan nói. "Trong phòng này ko có bất kỳ thiết bị ghi âm hay theo dõi nào cho nên buổi nói chuyện của chúng ta hoàn toàn bí mật, ngài ko cần quá kiêng kị như vậy." Lạc Khắc săn sóc nói. LTL ko băn khoăn, nhìn Lạc Khắc 2 giây, đột nhiên hỏi :" Ngươi dùng biện pháp gì để nói chuyện bên tai ta vậy? Ngươi ko là nhân loại?" Lạc Khắc nhìn LTL đầy thâm ý, sau đó đứng lên đi thẳng đến trước mặt LTL nói :" Ha ha, ngài đang nói gì thế, tôi đương nhiên là nhân loại. Còn về khả năng nói bên tai ngài thì chỉ là tiểu xảo thôi." Nói xong nghiêng người, đưa tay sờ tóc phía trên tai LTL. Cuối cùng đưa tay đến trước mặt LTL :" Là do vật nho nhỏ này, tôi chế tạo. Tôi lấy ngón tay ra chỉ lệnh, nó có thể chuyển thanh âm của tôi đến tai ngài." LTL nhìn cái hạt châu màu đen có bán kính chưa tới 2mm kia, phẫn nộ hỏi :" Ngươi cài nó lên người ta khi nào?" Lạc Khắc giơ 2 tay đầu hàng :" Ngài chớ tức giận, nó ko phải là dụng cụ theo dõi, chỉ là để liên lạc với ngài trong tình huống đặc biệt -- " nói tới đây, Lạc Khắc bỗng khom người đau đớn. LTL vốn đang định đánh hắn bỗng dừng tay, người này lại làm trò quỷ gì vậy? Sắc mặt Lạc Khắc từ từ bình thường trở lại, sau đó lấy trong lỗ tai ra 1 hạt châu màu bạc, thở dài :" Haiz, ko hổ là ngài, mới đó mà đã xử lý hết dụng cụ liên lạc của tôi rồi. Thế nhưng xin ngài tin tưởng, tôi thật sự ko có ác ý." Ngay sau đó là thanh âm áy náy của 125 :" Thực xin lỗi, do tôi sơ sẩy. Bình thường tôi chỉ kiểm tra vật phẩm hoặc những thứ chung quanh, rất ít khi xử lý luôn như vậy." Lạc Khắc ko biết 125 cho nên vẫn cho rằng LTL phá hủy dụng cụ này mà ko nói cho hắn biết. Càng nhiều quân bài chưa lật, cơ hội thắng càng nhiều mà. "Cho dù ngươi là nhân loại thì những lời nói ban nãy của ngươi cũng đủ cho ngươi đi hầu tòa rồi." LTL nói. "Tôi là nhân loại, chưa bao giờ làm việc xấu, bọn họ ko có cớ để bắt tôi." Lạc Khắc nhún nhún vai, sau đó quan tâm hỏi :" À, còn nữa, hoa văn trên người ngài biến mất chưa?" "Chưa, vẫn còn hoa văn." LTL cẩn thận mà nói, cậu ko muốn Lạc Khắc biết thuốc kia có hiệu quả. Chần chờ 1 chút, LTL lại hỏi :" Thuốc đó còn ko?" "Hết rồi, chỉ người nọ có thôi. Nếu thuốc ko tác dụng thì thật đáng tiếc quá. Nhưng thấy tinh thần ngài vẫn tốt, tôi cũng an tâm." Lạc Khắc cười nói. Cả 2 đều âm thầm buồn bực, thực ko tìm đc chút sơ hở nào của đối phương. "Bất luận ngài tin hay ko, tôi chỉ muốn nói là tôi đứng về phía ngài. Đó cũng là nguyên nhân mà phụ thân tôi để ngài đc qua thông lộ. Nếu cần trợ giúp, xin nhớ là ngài có thể liên lạc với tôi lúc nào cũng đc, Lạc Khắc là thuộc hạ trung thành của ngài. Nói đến đây thôi, chúng ta nên rời khỏi nơi này." Lạc Khắc nói xong, xoay người hành lễ 1 cái rồi đi trước ra ngoài. Khi tới cửa, hắn quay đầu lại nói :" Ngài và nhân loại sống chung hòa hợp lại còn quan tâm bọn họ như vậy, thật sự khó tin. Tôi hy vọng ngài sớm hiểu rõ sự thật." Lạc Khắc đi xa rồi LTL mới từ phòng chiếu phim đi ra. Chẳng lẽ thân phận bị bại lộ? Nhưng mà làm sao có thể nha? Mình bề ngoài là nhân loại, ko làm việc xấu, tuân thủ pháp luật hơn Lạc Khắc, tuyệt đối có tư cách đc bình chọn là công dân gương mẫu của Đế quốc. Tên Lạc Khắc này chắc chắn đang ám chỉ để buộc mình thừa nhận thân phận dị thú. Nếu như vậy sẽ có 2 khả năng : 1 là Lạc Khắc thuộc phe dị thú ; 2 là vì bắt dị thú, tới thăm dò mình. Khả năng thứ 1 sẽ gây bất lợi cho bọn NT, khả năng thứ 2 sẽ là nguy hiểm đối với mình. LTL thở dài, thật phiền toái quá đi. 125 căm tức nói :" Cậu xem, hắn ta thật gian trá giảo hoạt. Hắn hoàn toàn ko có tính cách hào phóng của dị thú cao quý chúng ta, tôi cảm thấy hắn tuyệt đối là nhân loại! Theo nghiên cứu của tôi, nhân loại đều là những kẻ tham lam, yếu đuối, đê tiện - á, ngài đừng nhìn tôi như vậy, trong đó đương nhiên ko bao gồm ngài và NT a…" LTL ko nói gì mà nhìn 125, sau đó nói :" Trước khi Lạc Khắc rời khỏi đây, mi giúp ta giám thị hắn." "Vậy… tôi có thể sử dụng internet chứ?" 125 cẩn thận hỏi. "Có thể. Nếu NT điều tra, ta sẽ che chở cho mi." LTL cam đoan. "A a a, thật vậy sao? Cục cưng, tôi yêu cậu nhất trên đời." 125 cảm động nói. Tuy vẫn đang buồn bực chuyện Lạc Khắc kia nhưng LTL vẫn quyết định đi phòng thí nghiệm chế tạo hộp năng lượng. Chiến hạm bị tiêu hao rất nhiều năng lượng khi trải qua thử thách thứ 2, LTL chế tạo 1 ít phòng khi khẩn cấp. Cho đến khi nhìn thấy LTL đi trên hàng lang, quẹo qua khúc cua, gặp La Thiểu Thiên thì lúc này NT mới tắt theo dõi nghi thức, ngẩng đầu tiếp tục thảo luận với thuyền trưởng Kent. LTL ngẩn người khi gặp La Thiểu Thiên trên hành lang, La Thiểu Thiên gật đầu xem như chào hỏi. Tuy LTL ko muốn có quan hệ với La gia, nhưng vẫn có ấn tượng tốt với La Thiểu Thiên hơn những người khác. Cậu mỉm cười, nghiêng người nhường đường cho La Thiểu Thiên. Thế nhưng La Thiểu Thiên vẫn từ từ đi tới, gần như sóng vai với LTL khiến LTL thấy rất xấu hổ. LTL nghĩ nghĩ, chắc là La Thiểu Thiên đi phòng huấn luyện cạnh phòng thí nghiệm nên đi cùng đường với mình mà thôi. Đến phòng thí nghiệm, LTL thở phào nhẹ nhõm, rốt cục có thể chấm dứt tình trạng im lặng này rồi. LTL đang định mở cửa thì nghe thấy La Thiểu Thiên nói :" Tôi nghĩ anh nên tránh xa Lạc Khắc thì hơn." LTL kinh ngạc quay đầu lại thì thấy La Thiểu Thiên đã quay người đi rồi. Cái loại sinh vật mang tên đệ đệ này quả là phi thường - kỳ quặc nha. LTL cảm thán xong liền đi vào phòng thí nghiệm. Ban tối, NT trở về, thay đổi chế độ cho lồng phòng hộ trên tay LTL thành tự động mở ra khi gặp công kích. Thấy LTL đang dòm dòm mình, NT mất tự nhiên nói :" Khi ko ở cạnh ta, em phải chú ý an toàn, nên đề phòng vẫn hơn." "…Cám ơn" LTL mỉm cười nói. Câu cám ơn này khiến câu nói hung ác tiếp theo của NT bị nghẹn trở về. 2 tối nay NT đều ngoan ngoãn ngủ. Trừ lúc ăn cơm thường buồn bực nhìn cậu một chút ra thì biểu hiện trên những phương diện khác đều khiến LTL cảm động. Đến ngày thứ 3, bọn họ rốt cục tới Renda tinh vực. Sau khi tiến vào tầng khí quyển, hệ thống theo dõi của chiến hạm hoàn toàn mất tác dụng. Bây giờ là ban đêm ở Renda tinh vực. Để bảo đảm an toàn, thuyền trưởng Kent cho chiến hạm dừng giữa ko trung, phái 2 binh lính xuống dò xét tình hình. 2 binh lính đều mang theo dõi nghi thức xuống, thế nhưng hình ảnh truyền về đều là xám trắng, chỉ còn cách chờ 2 người kia trở lại mới biết đc tình hình. Vẫn may là thông tin nghi thức còn dùng đc, vẫn liên lạc đc với 2 binh lính. Nửa giờ sau 2 binh lính trở lại chiến hạm hội báo :" Phía dưới là lục địa, có rất nhiều vũng nước, chung quanh ko có dấu hiệu tồn tại của thực vật hay động vật nào. Cách 2km có 1 hồ nước lớn, quanh đây an toàn. Hết." NT cùng mọi người bàn bạc, quyết định lập tức hành động. Bởi thứ nhất, ban đêm ở Renda tinh vực dài hơn 150 giờ; thứ 2 là bọn họ đã nghỉ ngơi 2 ngày rồi, lúc này sức chiến đấu rất mạnh, ko cần nghỉ thêm nữa. Kent, Lăng Tự cùng đại bộ phận thuyền viên ở lại chiến hạm. NT mang theo những người còn lại xuống đất bằng. Nhưng xuống tới nơi, bọn họ phát hiện nơi đây cũng ko thật sự an toàn bởi sương mù màu xám bao phủ dày đặc chung quanh.
|
Chương 153 : VŨNG NƯỚC. 2 binh lính dẫn đường cũng sửng sốt, vừa nãy đâu có sương mù thế này. Nguyệt Thượng nhìn 4 phía, nhíu mày nói :"Chẳng lẽ là do hoàn cảnh đặc thù của Renda tinh cầu tạo thành?" Mộ Thần :" Rất khó nói, nhưng quả thật khí hậu trên Renda tinh cầu rất quỷ dị, hơn nữa thời gian ngày đêm đều rất dài. Có người còn đoán là ở đây còn ko có động thực vật nào sinh sống cả." La Thiểu Thiên và Nguyên Nặc lặng lẽ đi 2 bước đến bên cạnh NT và LTL, đồng thời quan sát xung quanh. Sắc mặt NT có chút ngưng trọng. Đối với nhiệm vụ lần này, Phượng Già Lăng chỉ nói cho hắn 1 câu duy nhất :" nơi đó rất quái dị, ta ko biết con có thể hoàn thành nhiệm vụ thử luyện hay ko, nhưng chỉ cần con chú ý quan sát thì an toàn ko khó. Tất nhiên là ta muốn các con thu hoạch đc nhiều thành quả hơn." Bọn họ đương nhiên phải có thu hoạch, thử luyện trưởng thành của hắn sẽ thành công. Hơn nữa, NT cảm thấy năm nay kết hôn là thích hợp nhất. Từ lúc xuống chiến hạm đến giờ, LTL chưa nói 1 câu nào, tim luôn đập nhanh. Dưới thời tiết âm u lạnh lẽo thế này mà cậu lại luôn toát mồ hôi lạnh. Vừa chớm đi xuống đến Renda tinh cầu, 125 liền nói 1 câu mỏng manh bên tai LTL :" Tuyệt đối ko đc sử dụng ý thức nguyên lực." Sau đó liền chết máy. Trừ bỏ làm chuyện xấu nên sợ gặp NT, 125 rất hiếm khi chết máy. LTL cảm thấy chắc chủ yếu do nó sợ tịch mịch. Nhưng hôm nay LTL gõ kiểu gì nó cũng ko có dấu hiệu tỉnh. Mà bởi câu nói của 125, LTL lại ko dám dùng ý thức gọi nó. Rốt cục là có chuyện gì chứ? Ko thể là do thiếu hộp năng lượng đc bởi trước khi tới nơi này, 125 xảo trá lấy của mình rất nhiều rồi. Toàn bộ hộp năng lượng đc chế tạo trên chiến hạm đều để ở chỗ nó. Hơn nữa, trước khi chiến hạm dừng xuống, 125 vẫn còn 10 phần tinh thần lải nhải bên tai, ko có chút bất thường nào. Như vậy chỉ có thể là do bọn họ đặt chân xuống Renda tinh cầu. LTL đang lo lắng là ko biết sau khi rời khỏi Renda tinh cầu, 125 có tỉnh lại ko. Cậu quyết định sau này ko nói nó đáng ghét nửa… Hiện tại bọn họ đã ở trên cái tinh cầu mù mịt này 20 phút rồi. LTL thấy cả người ko thoải mái, có linh cảm rằng nơi này rất nguy hiểm. Mà 125 lại ko ở đây, cậu càng thấy bất an. LTL tự nhủ ko đc dùng ý thức nguyên lực. Thế nhưng càng nghĩ vậy LTL lại càng ko khống chế đc bản thân. Dường như ý thức nguyên lực bị cái gì đó dẫn dắt đang ko ngừng bốc lên muốn khuyếch tán ra mọi phương vị. "Tôi cảm thấy có gì đó ko ổn." Nguyên Nặc lên tiếng. Hách Nhĩ cũng nghiêm túc nói :"Tôi cũng thấy vậy" Thiều Dung đằng sau 2 người nói :" Nơi này là vùng bị phong ấn, nhiều năm rồi còn chưa bị mở ra thì sao bình thường đc. Ko cần nói nhiều, bây giờ chúng ta chỉ cần tìm đc nơi để mở ra phong ấn là xong nhiệm vụ." Nguyệt Thượng hỏi NT :" NT, anh thấy sao? Em đề nghị đi tiếp về phía trước." NT gật đầu :" Tiếp tục đi. Trước tiên phải tìm đc khu vực đặt phong ấn đã." Mọi người đều ko phản đối, chỉ có Hách Nhĩ hỏi :" 2 chế tạo sư có muốn quay lại chiến hạm trước ko?" LTL nói :" Ta ko cần. Anh sẽ bảo hộ em mà, phải ko?" Câu sau là nói với NT. Tuy ko muốn thừa nhận nhưng NT cảm thấy tâm trạng mình đã tốt hơn chút. Hắn nắm lấy tay LTL, cảm giác tay LTL đầy mồ hôi liền bĩu môi, khinh bỉ liếc LTL 1 cái, nhưng lại nắm chặt tay LTL hơn. Á Bá do dự một chút rồi đi 2 bước về hướng Nguyệt Thượng, nói :" Tôi cũng ở lại." Mọi người bắt đầu hành động, chung quanh sương mù tràn ngập, có lẽ còn có nguy hiểm khác nên bọn họ ko có phân tán. Bởi ko thể sử dụng hệ thống trinh thám của cơ giáp nên ngoài La Thiểu Thiên và Mộ Thần dùng cơ giáp, còn lại đều đi bộ. Tốc độ của bọn họ cũng ko nhanh, trên tay mỗi người đều cầm 1 chiếc đèn pin để chiếu sáng. Nửa giờ sau có người nghi hoặc :" Có lẽ thực ko có nguy hiểm, nhưng sao còn chưa tới cái hồ kia nhỉ?" Binh lính đi trinh sát ban nãy cũng thấy kỳ quái :" Chúng ta đang đi đúng hướng, hơn nữa cái hồ kia rất lớn, cho dù đi sai hướng 1 chút thì chắc hẳn là sắp tới rồi." Binh lính trinh sát còn lại thì lại nói :" Có lẽ lúc nãy chúng ta quá khẩn trương nên đi nhanh chút. Chắc đi 1 lát nữa là tới thôi." Mọi người tiếp tục đi về phía trước, sương mù có vẻ càng ngày càng đậm, hơn nữa ở dưới chân tựa hồ có nhiều vũng nước hơn, chỉ sơ ý 1 chút là sẽ rơi vào vũng nước. 1 binh lính bị vấp chân, nhìn xuống thấy dây giày bị tuột, anh ta ngồi xuống buộc lại dây giày. Đèn pin kẹp ở cánh tay anh ta vừa lúc chiếu sáng ao nước bên chân, bên trong chiếu ngược ra bóng người. Binh lính thoáng nhìn, phát hiện mái tóc vàng của mình ở trong nước lại biến thành màu trắng liền khẽ cười lên. Màu tóc này có vẻ giống màu tóc của vị chiến sĩ cơ giáp rất lợi hại kia nha, nhưng mình vẫn thích màu tóc vàng óng của mình hơn, Lâm Đạt thường khen là nhìn thấy ấm áp. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này trở về, mình sẽ có 2 tuần nghỉ phép, đến lúc đó sẽ đưa cô ấy đi chơi ở Thánh Huyễn thành, đây chính là thắng địa du lịch của các đôi yêu nhau. Đang say mê trong tình yêu binh lính bỗng phát hiện bất thường. Anh ta biết mình đang cười bởi mỗi khi nghĩ đến Lâm Đạt anh ta đều cười, nhưng là cái bóng dưới nước - người tóc bạc kia ko có cười, rõ ràng là khuôn mặt mình nhưng lúc này giống như người khác đang lạnh lẽo nhìn mình. Binh lính kinh ngạc há mồm định gọi chiến hữu đằng trước thì trong ao nước bỗng nổi lên bọt nước sau đó có 1 bóng dáng chớp lên cực nhanh, vũng nước từ từ mở rộng, bóng đen kia ko chút do dự kéo người vào trong. Theo sau, vũng nước cũng từ từ thu nhỏ thành hình dạng bạn đầu, bên cạnh chỉ còn chiếc đèn pin. Một giây sau, lại có 1 thứ nho nhỏ giống cánh tay vươn lên kéo luôn cả đèn pin vào trong vũng nước. Mọi người vẫn tiếp tục đi, ko ai hay biết về 1 màn vừa rồi. NT vẫn luôn kéo LTL đi bỗng dừng lại, cảnh giác nhìn xung quanh. LTL sắc mặt cũng khó coi, cậu cảm thấy trong bóng đêm hình như có ánh mắt ác ý luôn theo dõi mình. Binh lính đi gần bọn họ bỗng cả kinh kêu lên :"Điện, điện hạ! Có vấn đề! Chúng ta mất liên lạc với vài người trong đội." Thanh âm vừa dứt, bên trong vài cái vũng nước dưới chân anh ta bỗng vươn lên mấy cánh tay dài nhỏ túm lấy chân anh ta kéo cả người vào trong. Cùng lúc đó những vũng nước chung quanh đều có động tĩnh. NT biến sắc, vội vã ôm lấy LTL, 1 tay rút nhuyễn kiếm màu đen trên lưng ra chém những cánh tay đang vươn đến chung quanh. LTL vẫn đang kinh hoảng hỗn loạn, lại phát hiện những cánh tay bị NT chặt đứt kia vừa rơi xuống nước liền biến mất, ngay cả tơ máu cũng ko có. Nhưng ngay sau đó trong vũng nước lại càng nhiều cánh tay vươn ra, tiến về phía 2 người.
|