Trái Tim Lạnh Giá
|
|
Chương 73 : Làm Người Yêu Anh Nhé Khi sang đến Úc du học , Hắn và Nó vẫn thường giữ liên lạc , nhưng chỉ được một thời gian ngắn cả hai đều mất liên lạc nhưng lần này là chính Hắn cắt liên lạc . Không một cuộc gọi , không một tin nhắn . Ban đầu thì Nó cũng còn nhắn tin với anh nhưng không hề có hồi đáp , rồi lúc sau Nó cũng không kiên nhẫn nhắn tin tiếp , công việc của cả hai rất nhiều , thôi thì cứ đợi bốn năm sau …………… . . . . . . . . - Làm người yêu anh nhé . . . . . . . . - anh sẽ tổ chức hôn lễ . . . . . . . Trong cơn say đêm đó , anh ôm cô gái đó , anh luôn miệng gọi : - Anh yêu em nhiều lắm, Linda ạ . . . . . . . . . . . . 6 năm sau ……………………… Cuộc sống của Nó vẫn thế , có điều Nó đã tha lỗi cho Peter , ông cũng rất ân hận về những việc đã làm , Nó cũng không nỡ ra tay với bố ruột mặc dù ông có lỗi với Nó rất nhiều . Thật ra , nói đúng là vì Nó thay đổi nên ông mới được toàn mạng chứ nếu là HÀN TIỂU BĂNG thì ông toi mạng từ lâu rồi . Nó trả Hàn gia lại cho ông , Minh về sống chun với ông để ông không bị cô đơn . Jenny thì nghe nói cùng bạn du học bên Nga . Mọi thứ đều theo quỹ đạo của nó nhưng có một điều . Có ai đó đã thất hứa ..........……hơn 2 năm rồi vẫn chưa thấy một tin tức gì từ người đó . Gương mặt Nó trong suốt hai năm nay không một nét tươi tắn , rạng rỡ nữa mà là một nét ưu buồn . Nó lo lắng cho Hắn rất nhiều , không liên lạc được với Hắn , Nó như ngồi trên đống lửa . Tan việc , Nó vẫn ngồi lại tại nơi đó , đợi một tiếng nói ấm áp phát ra nhưng bao giờ Nó cũng thất vọng tràn trề . Hôm nay , vẫn như thế , nhưng không còn ngồi không nữa mà là Nó vùi đầu vào công việc để quên đi thời gian . <<< Cốc …………Cốc >>> - Vào đi . - ………,…… - Mời ngồi , anh Blue .………… _ Nó định gọi Blue nhưng.…,……… - Không , anh đến rủ em đi chơi - Ủa , Ken , hôm nay anh tan việc sớm thế ? - Ừm , công việc anh còn dang dở , nhưng anh mệt muốn đi thư giãn , sang đây rủ em , em đi không ? Nó ngước mắt lên nhìn đồng hồ . - Ô đã trễ vậy sao ? Thôi , mình đi ăn rồi đi chơi nhé ? - Ok , em chuẩn bị đi , anh xuống lấy xe . - Ok . Ken và Nó cười rồi Ken xuống dưới lấy xe , Nó gom tài liệu lại cất gọn gàng rồi tắt đèn , với lấy cái áo khoác rồi rời khỏi văn phòng . Ra ngoài Nó gặp Blue , hình như anh định nói gì đó với Nó . - Linda .…, anh có chuyện ,…,……… - Chuyện gì vậy anh ? - Ừ thì ……………ừ ……………… - Thôi để sau anh nhé , em có hẹn rồi . - Ừm , em đi đi . - Chào anh .…………… Nó chạy đi nhanh , Blue chỉ nhìn theo bóng lưng Nó , đôi mắt của anh khó đoán , có gì đó khó chịu , có gì đó buồn , có gì đó có lỗi ...………… . . . . . . . . Ken chở Nó đi đến Victoria ăn , một lần nữa bước vào đây . Nó lại nhớ đến Hắn . Nhớ cái hôm mà Nó và Hắn đi chơi với nhau . Lòng Nó có chút bất ổn , có điều gì đó không ổn . - Linda , em không sao chứ ?_ Ken thấy nét mặt Nó có chút không ổn - Em thấy bất an lắm , như một điều gì đó sắp xảy ra . - Bình tĩnh đi nào , đừng suy nghĩ nữa , ăn đi rồi đi chơi cho thoải mái . Anh thấy dạo gần đây , tinh thần của em không được tốt lắm . - Dạ , em biết rồi . Nó và Ken ngồi ăn , tiếng cười nói rôm rã cả bàn . Điểm dừng chân thứ hai của cả hai là khu trò chơi VINI gần đó . Nó nở nụ cười thích thú với nơi này . Ken nhìn Nó vui anh cũng vui . Thật ra giữa Ken và Nó có một cái hôn ước từ nhỏ , anh định là sẽ huỷ bỏ nhưng dù sao cũng là ý kiến từ hai bên gia đình , không nên làm họ thất vọng . Anh cố vun đắp và tìm kiếm tình cảm từ Nó . Ken và Nó cùng vào trong . Chơi hết trò này tới trò khác . Nó không đuối chứ Ken rã rời . Mới vào mà chơi toàn trò gì đâu không . Nhào lộn rồi lộn nhào . Mệt quá , Ken đứng lại thở gấp gáp .……,Nó mỉm cười dừng lại trêu : - Anh yếu đuối quá . - Hơ .......ơ........mệt quá .….…, em phải con gái không vậy ? - Hihi , em là nam cải trang nữ . - Vậy anh là nữ giả nam . ……,…mệt quá , nghỉ chân xíu đi rồi đi tiếp . - Rồi ok bà Ken , ngồi xuống đi tui đi mua nước ._ Nó lại trêu . - Ừm con trai là phải ga lăng thế đấy ông Linda z._ Ken cũng thích thú trêu lại Nó rồ cả hai nhìn nhau phá cười lên . Ken ngồi lại ghế đá nhìn bóng Nó khuata dần , khuất dần . Một nụ cười rạng rỡ hiện ra trên môi . Anh vừa nghiên đầu sang chỗ khác thì có hai bóng dáng lướt qua …………… không kịp nhìn thấy ,… họ tiến gần đến chỗ của Nó …,………… Ps : ĐỐ CÁC BẠN HAI BÓNG DÁNG ĐÓ LÀ AI ?!? Góp ý cho truyện nhé
|
Chương 74 : Chính Thức Mời Đi Dự Tiệc Cưới Tại quầy nước , Nó nhìn lướt sơ tấm bảng rồi lên tiếng : - Cho tôi một sting và một pepsi . - Tôi cũng thế . Có một chất giọng quen thuộc vang lên sau câu nói của Nó . Nó quay lại nhìn người ta và …………………… - Rio …………rio là anh phải không ? Rio anh không nhận ra em sao ?!?_ Nó hét lên chạy đến bên anh , đồng lúc này có một cánh tay khác từ phía sau quàng lấy cánh tay của anh .………… - Jenny ?_ Nó dừng lại , nhìn Hắn và cả cô em của cô . - Chị Linda , chào chị em mới du học về ._ Như hứng khởi chào , nhưng lại không biết ai đó đang cực kì khó chịu . - Jenny , anh mua nước cho em rồi này , em chạy lung tung quá , anh chăm sóc em muốn mệt luôn . - Hihi , thương anh quá , thôi đi lại kia em mua kem cho anh . Đi thôi . Chào chị em đi . - Chào cô Linda Hải Tuyết đứng đó như trời trồng , chẳng hiểu cớ sự gì . Tại sao Hắn gặp lại Nó nhưng tỏ ra chưa hề quen biết ? Tại sao lại thân thiết với Như đến vậy ? Tại sao ? Tại sao ? Sáu năm nay , anh có biết là cô chờ đợi anh như thế nào không ? Đợi anh, nhớ anh và thương anh rất nhiều . Nhưng không ngờ , khi anh quay lại , cô chỉ là người vô hình . Phải chăng cô đã chết rồi nên anh mới không nhìn thấy cô ? Rio của cô thay đổi rồi sao ? Nó vẫn đứng đó , nước mắt mặn chát cay đắng tuôn rơi trên đôi gò má ửng hồng . Ken thấy lâu quá nên anh đi kiếm cô .……… và anh cũng giống cô , thấy Như và Hắn đang đi chung ……… - Rio , lâu ngày không gặp . Khoẻ chứ ? - Vẫn chưa chết . Ủa Như ,,…………em đang ở đây à ?_ Ken nhìn Như . - Dạ , chào anh , em du học gặp anh Rio , hai em cũng thương nhau nên về để kết hôn rồi bọn em sẽ chuyển sang nước ngoài ở . Sao? kết hôn ? Anh có nghe nhầm không ? Rio sẽ kết hôn với Jenny ? - Vậy sao hai người không về Việt Nam ? Nhất định sẽ cưới ở Paris sao ? - Anh Rio thích nơi này . - Thật sao Rio ? - thì ..................... - Ở kia có một cô gái bị ngất xỉu kìa ._ Một người đàn ông chạy tới gọi mọi người . - Ông nói sao ? Ở đâu ?_ Ken lo lắng - Quầy bán nước ……….……,…… - Lin ,.………Linda ........_ Ken hét lên và chạy đi . Hắn nhếch môi , Như chỉ nhìn theo chứ không hề có ý định chạy theo . " Cô ta mà xỉu ? " Hắn không nghĩ cô gái đó là Nó . Nhưng tới khi Ken bế Nó chạy đi lướt qua người Hắn , Hắn mới tin . Hắn kéo Như chạy theo Ken . Ken đưa Nó đến bệnh viện , mọi người ngồi chờ ở bên ngoài . Ken lo lắng đi đứng không yên , cứ đi qua đi lại làm mọi người chóng mặt . Lúc này Blue , Khôi , Minh , Phương cũng có mặt . Phương và Minh vừa đáp chuyến bay lúc trưa , định làm cho Nó bất ngờ mà không ngờ họ tới thì lại thế này . Mọi người thấy Hắn và Như thì không khỏi ngạc nhiên trừ mình Blue . Có lẽ chuyện lúc sáng anh muốn nói với Nó chính là chuyện Rio và Jenny trở về . - Anh hai ? - Elena , lâu rồi không gặp em ._ Hắn tươi cười . Phương nhíu mày khi thấy Như ở cạnh bên . - Như sao em lại ở đây ?_ Minh lên tiếng , anh có linh cảm bất an . - Em đi du học gặp được anh Rio , hai tụi em định về làm đám cưới rồi sẽ sang nước ngoài định cư .,.……......... - Cái gì ?_ Đồng thanh . Lúc này , cửa phòng mở và bác sĩ bước ra ngoài nói với mọi người : - Bệnh nhân không sao , mọi người có thể yên tâm . Nhưng nhớ khi bệnh nhân tỉnh lại , phải giữ cho tinh thần ổn định , không được kích động . Do cô ấy bị sốc và làm việc quá sức nên ngất xỉu . Nếu mà không kịp thời đưa đến đây thì có lẽ sẽ bị đột quỵ chết bất cứ lúc nào . Những câu nói của bác sĩ như sét đánh ngang tai từng người từng người tại nơi này . Nó được chuyển xuống phòng hồi sức . Mọi người vào thăm . Nó vẫn còn đang nhắm mắt nằm im trên giường . - Chuyện lúc nãy mày nói là thật sao Rio ? - Chứ mày nghĩ giả sao ?_ Hắn hỏi ngược lại - Không phải anh hai yêu Linda sao ? Anh hãy mở mắt cho to , tuy hai người giống nhau thật nhưng người ngồi đây là Jenny ? Không phải Linda . Rio đứng dậy , nắm cả tay của Jenny đứng lên , nhìn thẳng vào mắt của Phương mà nói lớn . Cố tình cho ai đó nghe …………… - KHÔNG . Đó là do lúc trước tôi mù quáng mới yêu lầm phải thứ đàn bà như cô ta . Giờ bộ mặt thật đã rõ rồi , tôi chợt nhận ra . Khi chưa đi vào con đường sai , tôi nên biết chọn con đường khác ình . Mọi người nhìn Hắn , mắt chữ O mồm chữ A . Tai cố gắng vảnh hết sức để nghe không bỏ sót chữ nào tự chính lời của Hắn . " Sao chứ ? Thứ đàn bà như cô ta ? " Hình như Hắn đang câm hận Nó điều gì đó , một điều mà chỉ có số ít người biết . BỐP Một tiếng động vang lớn , mọi người trong phòng lại được một phen giật mình . Minh đánh Hắn , khoé môi ra chút máu …,… - Mày nói gì ? Mày nói em tao là gì ? Mù quáng sao ? Thật ra người mù quáng là em tao , không phải mày . Nó sai lầm khi Nó yêu thứ người như mày . Đồ có mới nới cũ . Như đỡ Hắn đứng dậy , Hắn cười nửa miệng . - Sao anh đánh anh ấy ? - Mày nhớ đấy , cú đánh này xem như giữa tao và mày chẳng còn là bạn . Muốn biết ai đúng ai sai thì đợi em mày dậy , tự bản thân mày hỏi thì mày sẽ rõ ..………… - Tôi chẳng hề làm gì sao để cần khẩu cung ._ Một giọng nói nhỏ nhưng rắn chắc vang lên . Là Nó . Mọi người đồng loạt quay lại nhìn Nó . Hai hàng nước mắt Nó vẫn cứ chảy , mọi người nhìn cảnh này thật đau lòng trừ Như và Hắn .………… - Không làm gì sao ? - Tôi có thể thề với trời đất , tôi chưa từng làm việc gì có lỗi với anh . - Cô đang dùng nước mắt để làm tôi tin cô sao ? Cô nghĩ sau sự việc kia , tôi còn có thể tiếp tục yêu cô ? Sự việc mà anh nói thật ra là sự việc gì ? Câu hỏi này chính cô cũng muốn hỏi . Nó hoàn toàn không biết Hắn đang đề cập đến chuyện gì . Hắn thì nghĩ Nó giả bộ nên buông lời cười nhạo Nó , mắng Nó . - Sẵn đây tôi cũng muốn nói luôn . Hai tuần nữa, tôi và Jenny kết hôn . Tôi muốn hôm đó cô cũng có mặt , xem như là chị đi chúc mừng cho em gái . Được chứ ? - Anh thích thì tôi chiều , cứ gửi thiệp , hôm đó nhất định tôi sẽ tới ………….… Hắn và Như rời đi , Nó nằm xuống giường chùm kín chăn lại . Như không muốn ột chút xíu oxi nào len lỏi vào . Ai nấy trong phòng đều thắt lại . Có người còn khóc giùm Nó . Tại sao ? Chỉ khi đi du học về , con người ta luôn luôn thay đổi . Ngay cả Phương cũng lắc đầu vì anh trai , cô cũng không thể hiểu được người anh của cô nữa . Mọi chuyện ngoài dự đoán của cả Minh và Phương . Nỗi buồn lại ập đến . Ba trái tim thương cảm , hai trái tim khó chịu và có lỗi . . . . . . . . Tình nào rồi cũng sẽ có lúc tàn , chỉ là sớm hay muộn . . . . . Giữa Nó và Hắn căn bản không hề tồn tại chữ " YÊU " . . . . . . Tất cả chỉ là do cả hai tự ngộ nhận , nên rồi giờ mới thức tỉnh . Cả hai đều sai lầm khi nghĩ đối phương yêu mình . Ngay từ đầu , họ đã không thể hợp nhau thì làm sao có cửa yêu nhau . Thời gian ba năm cả hai yêu nhau chỉ là trong trí tưởng tượng của ai đó thôi . Căn bản Nó hoàn toàn không có thật . Mọi thứ trước mắt Nó bây giờ sụp đổ hoàn toàn . Nó không nghĩ Hắn sẽ đứng trước mặt mọi người nói Nó như vậy . Cũng không nghĩ là Hắn mời Nó tham dự đám cưới của Hắn , mà cô dâu không phải Nó . Mà là một người có gương mặt y như Nó . Là em gái Nó - Jenny Tiểu Như ….……………
|
Chương 75 : Đêm Hôm Đó Nằm viện được một hai ngày thì Nó xuất viện . Và kể từ khi xuất viện Nó không còn là Nó nữa , mà Nó chính là HÀN TIỂU BĂNG , một con người lạnh lùng đến mức tàn nhẫn . Và cũng từ lúc đó , trong cuộc sống của Nó không hề tồn tại chữ " YÊU " cũng như cái tên LÂM MINH KHANG . Bản thân Nó thấy mình ngu dốt khi tin vào tình yêu có thật . Hoàn toàn sai lầm , từ khi sinh ra Nó luôn đứng bên phe ngoại lệ ,, nên thứ tình yêu này sẽ không có chân thành cũng như tồn tại . Tất cả chỉ như một giấc mơ , một cơn gió thoáng qua rồi vút bay . Lao đầu vào công việc để quên đi mọi thứ là chủ trương của Nó sau mấy ngày xuất viện . Mọi người , ai ai cũng đều lo lắng cho Nó . Nhưng cái họ nhận lại được chỉ là sự lạnh lùng vốn có trước đây của Nó . Sau bao nhiêu năm , bản thân đã Nó thay đổi theo chiều tích cực rất nhiều . Nhưng kể từ khi Rio đi du học trở về , mọi thứ dường như bị xáo trộn một cách nặng nề . Tan công việc vào lúc 5h chiều , Nó ra ngoài một mình . Đôi chân dài lang thang cùng thân hình nhỏ nhắn trên con đường kia . Nó đi , nhưng bản thân vẫn chưa xác định được phương hướng . Giữa dòng người đang hối hả , thì Nó lại chậm chạp bước đi như muốn thách thức một cái gì đó . Sau bao nhiều ngày Nó vẫn không hề quên được cái hình bóng của Hắn . Có lẽ hình bóng đó đã ăn sâu vào tim nên Nó không thể nào quên được ? Đang đi thì Nó đột ngột nhìn lại . Những ngón tay thon dài khẽ chạm nhẹ vào đôi môi . Trong đầu thì nhớ đến cái khoảnh khắc ấy , rồi Nó thả tay xuống và nở một nụ cười không ai muốn thấy . . . . . . . . . . --------- NGA ---------- Nó bay sang Nga gấp mà không hề báo trước với bất kì ai . Victor là anh em của Nó nên chuyện giữa Nó và Hắn , Victor cũng nên biết . Anh tỏ ra giật mình khi nghe Nó kể , anh không nghĩ Kevin có thể nói ra những lời đó với Nó . Khi nhìn vào đôi mắt Kevin , anh biết Hân thương Nó rất nhiều . Nhưng cớ gì ? Cớ sự gì mà dẫn đến tình trạng như hôm nay của cả hai ? Câu hỏi này chính bản thân người trong cuộc cũng muốn biết . - Vậy em sang đây định làm gì ? - Em muốn trả lại vị trí Bá chủ giới ngầm cho Kevin . - Sao ? Trả cho Kevin á ? - Ừm , em không tiện nói thẳng với Kevin nên khi Kevin sang , anh nhớ nói với Kevin nhá . Em muốn đi dạo đây đó ở Nga một chút , em sẽ trở về sớm . Nó lại lang thang như cái hôm Nó sang Nga đột ngột chỉ vì Hắn . Nghĩ lại Nó thấy mình quá ngu ngốc khi tin vào những lời nói của Hắn . Cái câu " Anh yêu em " của Hắn cứ văng vẳng trong đầu Nó như thế mãi . DLo suy nghĩ nên đi Nó không hề nhìn đường , vô tình đụng trúng một người con trai cao to . Ngước mặt lên nhìn thì : - Zin , sao em lại ở đây ?_ Người hỏi Nó là Jacker , tức là người Nó đụng trúng là Jacker Bang chủ HD . - Tôi không có quyền ở đây sao ?_ Nó lạnh lùng nói - Sao rồi , chuyện tình huyền thoại Romeo và Juliet diễn ra thế nào ?_ Jacker xiên xỏ Nó . - Anh đừng lòng vòng , vào thẳng vấn đề đi . - Em với tên Kevin sao rồi ? Hạnh phúc chứ ? - Đừng nhắc Kevin trước mặt tôi . - Em sao vậy , ghét Hắn rồi hay do bản thân không thể nhắc đến tên Hắn ? - Ý anh là sao ? - Đêm đó ? Em không nhớ gì sao ? - Đêm gì ? - Em không nhớ gì sao ? Đêm đó em uống rất say , và vô tình …,…,.…,anh với em .................. - Ngươi nói gì ? Ngày nào ? - Là ngày này của mấy năm trước . - Anh bị điên hả ? Tôi chưa hề sang đây sau khi cùng Kevin trở về nhà cho đến bây giờ . - Dối ai chứ đừng dối anh , anh có chụp hình giữ làm kỉ niệm nữa kìa , anh đã gửi nó cho Kevin . - Anh thật ghê tởm , tôi ghê tởm anh . Anh dám phá hoại chuyện tình tốt đẹp giữa hai tôi ? - Em yêu Kevin sẽ không có hạnh phúc , về với anh , anh hứa sẽ yêu thương và chăm sóc tốt cho em . - Đàn ông mấy người lúc nào cũng có mấy câu như thế . Lặp đi lặp lại như một tổ hợp âm . - Zin , nghe lời anh , sau cái đêm đó thì anh chắc là sẽ không còn ai dám cưới em nữa , lấy anh là lựa chọn duy nhất của em . - Anh có thể gửi cho tôi số hình đó được không ? Rồi tôi sẽ cho anh câu trả lời - Anh cho em ba ngày , ngày thứ ba , hẹn gặp em lúc 9h sáng tại đây . - Được thôi . Nó và Jacker mỗi người đi về một hướng đối lập nhau . Jacker có vẻ vui , còn Nó thì hoàn toàn không . Nó suy nghĩ rất nhiều về số hình trong tay của Jacker . Và Nó chắc rằng kể từ sau khi đi về cùng Hắn cho đến nay quay lại , Nó không hề sang Nga và gặp Jacker . Lời nói của Jacker hoàn toàn vô căn cứ , nhưng sao trong lời nói đó có một niềm tin mãnh liệt như đúng rồi . Nó hoang mang nhưng không hề tỏ ra bên ngoài vì vẻ bề ngoài của Nó được bao bọc bởi lớp băng dày đặc . Thật ra đêm đó là sao ? Đã xảy ra chuyện gì ? Số hình đó có bí ẩn gì ? Ba ngày nữa sẽ có câu trả lời . Ps : Các bạn xem truyện thường ngày , cho tg khảo sát một chút . Có một vài câu hỏi cho các bạn : 1/ Các bạn thấy nội dung truyện thế nào ? Còn chỗ nào chưa hợp lý ? 2/ Các bạn muốn kết thúc câu chuyện thế nào ? ( Tg muốn xem bao nhiêu người có chung suy nghĩ với tg ) CÁM ƠN CÁC BẠN LUÔN THEO DÕI VÀ ỦNG HỘ TÁC GIẢ
|
Chương 76 : Khóc Ngày thứ nhất ............. Băng tỉnh dậy sau giấc ngủ miên man kể từ lúc gặp Jacker quay về . Đôi mắt nâu lạnh lùng dừng chân tại khung cảnh buổi sớm ở Nga . Băng tỉnh dậy ngay trên chiếc giường Khang từng nằm khi bị trọng thương . Nhớ lại năm đó , cô với Khang đã nhận ra tình cảm dành cho nhau , nhưng kết cục thì lại khác nhau . Cô ngồi trên giường nhưng hình bóng mờ nhạt của cô đang lo lắng chạy đôn chạy đáo khắp phòng . Nét mặt lo lắng nhìn Kevin nằm trên giường , bác sĩ mọi người cứ ra vào phòng như một đoạn phim bị tua đi tua lại . Được một lúc cánh cửa phòng đóng kín và không mở nữa . Lúc đó , hình ảnh mờ nhạt hoàn toàn biến mất . Thấm một giọt nước mắt còn đọng lại ngay trên khoé đôi mắt nâu đẹp kia . Victor vào phòng và thấy Băng đang khóc , anh đi đến ôm cô vào lòng . Cũng hơi bất ngờ , anh cho cô tựa đầu vào người anh , anh muốn an ủi cô . Tiếng khóc của cô hoàn toàn không hề phát nhưng nước mắt cứ chảy tuôn trào . Tim cô cảm thấy dồn dập , khó thở . - Băng ...................... - Có phải em là kẻ không nên có thứ tình yêu đó ? - Băng à ................... - Có phải em độc ác đến mức cho đến khi chết cũng sẽ không có bạn đời ? - Có phải em rất đáng ghét và khó ưa ? - Băng ................. - Em lạnh lùng lắm phải không anh ? Victor chỉ biết ôm cô vào lòng và gọi tên cô , an không thể làm gì để cho cô vui được , có lẽ , tốt nhất khi Kevin đến chắc sẽ an ủi được Tiểu Băng . - Em nín đi , không việc gì phải khóc , những thứ trước giờ xảy ra với em , đều là do số phận , chứ bản thân em đâu muốn như thế ? Nghe lời anh , bỏ quên tất cả . E có thể làm con người mới hoặc đi về lối của ngày xưa nếu em thật sự muốn quên Kevin . - Kevin ? Anh ta không đáng để em nhớ . Nhưng sao , em cố dặn lòng không nhớ thì lại càng không thể quên ? - Từ từ rồi em sẽ vượt qua . - Em cám ơn , xin lỗi vì làm ướt áo anh , anh ra ngoài đi , em nghỉ ngơi một chút . Băng buông Victor ra , cô nằm xuống giường , đắp chăn che hết gương mặt đang xấu đi vì nước mắt . Victor nhìn cô bằng một ánh mắt lo lắng . Anh rời khỏi phòng . Cánh cửa phòng khép lại , cũng là lúc đôi mắt của ai đó nhắm lại . Giọt nước mắt vẫn đọng trên đấy tạo ra một vết hằn dài nhẹ mỏng . *** - Tiểu thư không có trong phòng ._ Hữu tìm khắp phòng và gấp rút báo với mọi người . - Nó đi đâu mà sao không báo dù chỉ một tiếng nào ?_ Minh giận dữ . - Bình tĩnh đi anh , thử liên lạc với tất cả bạn bè của Linda xem sao ?_ Phương trấn an sự giận dữ của Minh - Xin lỗi , tiểu thư chỉ có mình cô là bạn Hữu nói khiến mọi người càng lo lắng hơn , điện thoại không liên lạc được , cũng không biết đi đâu . Bạn bè không có cũng không biết cách nào để liên lạc . Phương nhìn lại tất cả các sự việc vừa qua , từ lúc anh trai cô và Như trở về sau chuyến du học . - Tất cả đều do hai người đó . Phương chạy đi , cô bắt xe đến chỗ của Như và Khang . Minh , Ken , Hữu , Khôi đuổi theo Phương . Mọi người sợ Phương sẽ gây sự không đáng có , một Tiểu Băng đủ làm họ nhức đầu rồi , giờ thêm Phương , chỉ có nước banh não . Phương chạy đến phòng khách sạn và Như và Khanh đặt ở tạm . Khang và Như mỗi người một phòng , nhưng lúc này Như đang ở trong phòng trò chuyện với Khang . Đơn giản họ đang bàn về chuyện hôn lễ . - Anh Khang , anh nghĩ em mặc áo nào sẽ đẹp ? - Chọn hoa hồng là hoa cưới nha anh . - Anh gửi thiệp cho ba mẹ anh chưa ? - Em sẽ gửi thiệp cho bố - Anh Khang ? Sao anh không nói gì hết vậy ? - Ừ . - Anh có nghe em nói gì không ? - Ừ - Anh Khang - Ừ ..........hả ......? - Nãy giờ anh có nghe em nói gì không ? - Ừ . - Vậy nghe gì ? - Em sẽ mặc áo hoa hồng trong thiệp của bố mẹ - MINH KHANG ._ Như tức giận hét lên , anh giật mình , và anh nhận ra từ lúc nãy đến giờ chỉ có mỗi cô độc thoại . Tâm trí Khang hoàn toàn không chú tâm đến những việc Như nói từ nãy giờ . Mà trong đầu anh , nơi chứa những dây thần kinh điều khiển hoạt động ngày thường , nơi chứa đựng những cảm xúc bất diệt đang hiện hữu lên một nụ cười hiếm hoi , một nụ cười mà đó là lần đầu Khang nhận được . Một hình ảnh quen thuộc , đôi mắt nâu lạnh lùng , thu hút , đôi môi mềm mỏng , ngọt ngào nhưng lạnh khiến người ta muốn chiếm hữu . Gương mặt đó , gương mặt lạnh lùng đang cố giãn nở ra để hoà nhập cùng thế giới xung quanh hiện lên một cách rõ nét . " Tại sao em lại lừa dối tôi ? " - Khang à , anh nghe em nói gì không ? - Em nói đi , anh xin lỗi . - Không sao , em chỉ muốn nhắc đến lễ cưới của chúng ta . - Ừ - Anh dẹp ngay chữ đó đi , em ghét nó rồi đấy . - Ừ ........à không ........ờ ....... Như lắc đầu ngao ngán , nhưng cô vẫn không bỏ cuộc. Khó khăn lắm Khanh mới quên Băng và yêu cô , đồng ý kết hôn với cô , cô không để tuột mất anh một lần nữa . Lúc trước là do cô quá chủ quan , cứ nghĩ ngày ngày anh bên cô , đi chơi với cô , cười nói với cô thì anh sẽ thích và yêu cô , nhưng mọi thứ dường như sụp đổ với cô khi cứ những thông tin Khang và Băng - chị gái cô hay đi chơi cùng nhau , cười nói rất thân mật , đó là một chuyện lạ . Rất hiếm xảy ra . Nhưng đều nằm ngoài vòng kiểm soát . Bản thân cô cũng thừa nhận rằng cô nợ anh em Minh - Băng một người mẹ , có lẽ định sẵn số phận cô là thế . Từ khi sinh ra sẽ không được chở che bao bọc mà thay vào đó những lời nguyền rủa , chửi rủa không đáng có . Như đã trả nợ Băng kể từ lúc khi Khang và Băng là một đôi cô không hề đụng chạm hay soi mói bất cứ gì , nhưng bây giờ , cô phải đứng lên đòi lại thứ tình cảm vốn thuộc về mình . Một tình yêu đơn phương nhưng cố lầm tưởng là tình yêu từ cả hai phía ................
|
Chương 77 : Một Ngày Thôi Chương 77 : Một Ngày Thôi Phương tức giận , tới chỗ Khang và Như . Mọi chuyện ngoài sức tưởng tượng và tầm nhắm của cô . Cứ ngỡ rằng cả hai sẽ như trong những bộ phim tình yêu , sẽ đến được với nhau nhưng nỡ lòng nào lại đối xử với họ như vậy , bằng cách thêm một biến cố cho họ . Liệu sau vụ này , tình cảm của cả hai có rạn nứt không ??? Khó khăn lắm , trái tim đó hé mở nhưng bây giờ , mọi thứ bây giờ nó đi theo một quỹ đạo khác , quỹ đạo mà không ai mong muốn thấy . - LÂM MINH KHANG Chát Một cái tát đau điếng vang lên , khuôn mặt Khang ửng đỏ , ánh mắt sầm xuống , khó chịu nhìn Phương , mọi người tròn mắt nhìn cô . Ánh mắt uất hận của cô nhìn Khang - người anh mà cô thương yêu và cũng yêu thương cô . - Cô làm gì chồng tôi vậy ?_ Như tiến lên , đẩy Phương sang một bên . Ánh mắt phẫn nộ Như nhìn Phương . - Ồ " chồng " luôn rồi đấy hả ? - Thì sao ? Cô ý kiến gì ? Ít nhất tuần sau cũng là đám cưới của anh cô , bây giờ có nên chào chị dâu một tiếng không ? - Tới đó rồi hẳn chào , biết đâu ngày mai biến cố khác sẽ xảy ra và cái đám cưới tội lỗi đó không xảy ra ? - Cô .................... - Tôi đến đây chỉ muốn nói với Khang là Băng đã biến mất và không có tung tích , nếu anh biết Băng ở đâu xin hãy báo cho chúng tôi . - cô lấy tư cách gì mà ép chồng tôi làm vậy ? - Chưa đến đám cưới , không có tư cách gọi chồng . - Vậy gọi hộ là " bố " được không ? - Ý em là gì ?_ Khang nhìn Như Mọi người nhìn Như , lòng Phương có linh cảm xấu , chắc hẳn sẽ có chuyện gì đó sắp xảy ra ............ Hẳn là một điều tồi tệ .......... - Mọi người không cần phải ngạc nhiên thế đâu , sắp đón cháu ................_ Như cười nham hiểm - Rõ hơn đi . - Tôi có thai với anh Khang . Từng chữ " Tôi - Có - Thai - Với - Anh - Khang " lọt thẳng vào bộ óc của từng người có mặt trong căn phòng , kể cả Khang . Bản thân anh cũng không hiểu ý của Như . - Anh không nhớ gì sao ? Đêm hôm đó Bốp ..... Bốp ..... - Cái đầu tiên tao đánh mày là cơn tức giận của tao , thứ hai là tao thay mặt đứa em gái DUY NHẤT của tao . _ Minh nhấn mạnh hai chữ " DUY NHẤT " Đến bây giờ , anh thật sự chỉ cảm nhận được Băng mới là đứa em gái của anh . Anh cảm thấy Như thật trơ trẽn , lại dám quyến rủ người yêu của chị mình để sự việc lái theo một hướng không hay ho gì . Anh cảm thấy xấu hổ . - Anh hai . - Im đi , tôi không có người em như cô . Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi . Cả hai người cũng đừng bao giờ xuất hiện trước mặt Băng _ Minh hét lên rồi kéo Phương rời khỏi . Trước khi rời đi , Hữu cũng gửi lại một lời với Khang , hi vọng thức tỉnh được anh : - Tiểu Băng yêu cậu rất nhiều . Khang dựa tường nghĩ lại mọi thứ , nhìn lại . Bản thân anh thật sự không nhớ Như đang nhắc đến " đêm " nào ? Phải chăng cái hôm đầu tiên anh gặp cô ? Cái hôm mà anh nhận mấy tấm hình anh cho là đồi bại của Tiểu Băng ? Anh thẫn thờ , chẳng buồn nhìn lấy Như , anh rời đi khỏi . - Có con ở đây , thử xem ai dám tách anh và em . _ Như cười nửa miệng nhìn theo bóng lưng cao lớn của Khang . *** Băng ngồi suy nghĩ được một lúc , cô chẳng buồn nghĩ đến chuyện mấy tấm hình gì đó mà Jacker nhắc đến . Cô có thể vỗ ngực tự tin nói , cô hoàn toàn không hề làm chuyện gì lừa dối Khang . Cô đã vạch ra kế hoạch cho ngày tiếp theo của mình . Cầm điện thoại lên cô thấy có tin nhắn , từ một số máy lạ , chỉ mấy dòng chữ ngắn ngủn : " Khang có con với Như " . Băng chẳng buồn quan tâm đến , bản thân cô không biết ai là người gửi đến cho cô nữa , và mục đích gửi đến là gì nữa . Cô vào tin nhắn mới , bấm bấm và gửi đến số điện thoại mang tên Khang . " Xin lỗi , nhưng tôi có thể xin anh một ngày được không ? Tôi muốn anh sang Nga đi chơi với tôi một ngày , một ngày thôi . Cũng đừng nói với bất kì ai biết . Xem như tôi xin cậu - một người bạn của anh trai tôi . " Đúng mười phút sau , tin nhắn trả lời được gửi đến . Nụ cười nửa miệng của Băng hiện ra , đôi mắt lạnh lùng nhìn vào điện thoại , sau đó , cô nằm xuống chiếc giường Khang từng nằm , nhắm mắt cho thời gian trôi đi ...... Tại sao ? Tại sao khi tình cảm dường như bước lên đỉnh cầu rồi thì lại tuột dốc đến mức không thể leo lên được . Thân hình trầy xước , đau rát liệu khi đi lên còn có đủ sức ? Liệu sẽ đi lên được hay được một đoạn lại trượt xuống nhanh ? Có ai còn đủ sức bám theo một tình yêu không có đoạn kết ? Đơn phương chăng , mọi thứ đã cố tình cản trở tại sao lại cứ lao đầu vào ? Có lẽ buông tay sẽ là cách tốt nhất bây giờ đối với cả Băng và Khang ...............
|