Trái Tim Lạnh Giá
|
|
Chương 68 : Yêu Thật Rồi ! Ba tháng sau .......... Trong căn phòng kín , có một cô gái lướt lướt trên đống tập tài liệu và màn hình máy tính . Thời gian nhanh thật , mới đây đã được ba tháng kể từ ngày nó mở di chúc và trở thành chủ tịch tập đoàn mua sắm ở bên Paris . Rút toàn bộ cở phần ở Hàn gia nhưng không hiểu sao , Hàn gia hoàn toàn không sụp đổ . Có một thế lực nào đó đang cố giúp cho Hàn gia mà Nó chưa thể biết được là ai ? . Nhất định nó phải tìm ra thế lực đang cố muốn chống đối nó .... - Hải Tuyết ._ Blue mang ly cafe vào cho Nó - ................... - Ba tháng rồi , công ty đang vươn đến tầm hàng đầu thế giới . Em có định mở party chúc mừng không ? - Em rất muốn nhưng anh biết đấy em không có được một chút thời gian nghỉ ngơi thì thời gian đâu mà mở party ?_ Nó hỏi ngược lại Blue Anh nhìn Nó , quả thật một tháng qua , nét mặt nó có chút mệt mỏi . Sức chịu đựng của Nó có giới hạn . - Hay em dẫn Thục Phương sang đây giúp em đi , thêm người công việc sẽ nhẹ nhàng hơn ._ Blue đề nghị - Không đâu anh ạ , Thục Phương phải giúp đỡ anh em , giữ lấy cái trung tâm đó , không thì lại rơi vào tay Hàn gia mất . - Nhắc mới nhớ , anh vẫn chưa điều tra được cái thế lực mà đang giúp đỡ cho Hàn gia . Có vẻ đang trong vòng bí mật . - Được rồi , từ từ cũng sẽ biết thôi . - Vụ lô S35 tiến hành thế rồi ? - Họ đang thực hiện . Sắp gặp tên Just , giao cho hắn thì ta sẽ được nguồn lợi rất lớn . Sau đó em sẽ mai danh ẩn tính tên SKY . - Ừm - Đã mấy giờ rồi ? - Hơn năm giờ chiều rồi , em ăn chút gì nhé - Ừm , anh ra ngoài mua giúp ít đồ ăn nhẹ đi . - Ok , em đợi anh . Thiên Hữu quay đi ra ngoài , Nó xoay ghế lại , ánh mắt hướng ra khung cửa kính kia . Đã 2 tháng rồi , sao Rio vẫn chưa nhắn cho Nó dù chỉ một tin nhỏ . Một tháng đầu tiên lúc anh đi , anh vẫn nhắn tinc ho cô đều đặn , dặn cô phải ăn uống đúng giờ , phải nghỉ ngơi , không làm việc quá sức .v.v. Nhiều khi có những tin nhắn sến rện chủ ý là muốn quan tâm cô tuy cả hai chưa là gì cả . Nó cũng dần dần để tâm đén mấy cái tin nhắn đó nhưng không hiểu sao , hai tháng rồi , nó vẫn chưa nhận được một tin nào nữa . Nó đã từng gọi cho Hắn nhưng điện thoại reo nhưng không ai nghe máy , gọi cho Victor thì anh nói hắn rất bận . Bận việc gì chứ ? Bận việc gì mà nhiều đến nỗi một tin nhắn cũng tiết kiệm là sao ? Cũng không hiểu sao , Nó thấy nhớ Hắn , muốn được Hắn quan tâm . Muốn được nghe giọng nói của Hắn vào mỗi đêm . Đêm nào trước Hắn cũng gọi và chúc nó ngủ ngon , giờ Hắn không gọi Nó cảm thấy rất nhớ . Phải chăng Nso đã chạm phải chữ "yêu" rồi sao ? Tối đêm đó ......... Nó trằn trọc nằm trên giường , lăn qua lăn lại nhưng vẫn không tài nào ngủ được . Có một chút gì đó khó chịu , lo lắng trong lòng Nó . - Linda .............Linda ...............Linda của mẹ ._ Tiếng gọi thân thương lâu ngày Nó chưa được nghe - Mẹ ............. mẹ ơi............ - Linda ngoan nào , con sống tốt chứ ?_ Người mẹ dùng tay vuốt ve mái tóc con gái , Nó đang ngồi dúi đầu vào lòng của mẹ - Dạ , con khỏe ạ . - Bố con và anh em thế nào rồi ? - Ổng chưa chết , anh hai thì khỏe , Jenny thì con không biết ._ Nó vẫn thẳng thừng - Con ....... sao lại nói bố như thế ? - Mẹ thấy rõ hết mọi chuyện không lẽ chuyện ông ta làm , mẹ không nhìn thấy ? Con không muốn nhắc đến ông ta . - Thôi được rồi , con gái ngoan , mẹ không hỏi về ông ấy nữa . mẹ chri muốn nói với con , dù thể nào ông ấy vẫn là cha con . - ....................... - Con đang yêu Rio đúng không ? - Dạ , con không biết - cái cảm giác nhớ nhung của con là mẹ đã đủ hiểu rồi . Con khô ng thấy lạ khi hai tháng nay , Rio không hề nhắn cho con tin nào sao ? - Con không biết . - Thôi con ahỹ suy nghĩ , sẽ có hướng đi tốt cho con . Con mạnh khỏe , mẹ đi ._ Người mẹ tan biến vào không trung ......... Nó chìm sâu vào giấc ngủ ,mang một giấc mơ không tên ........... Nơi đó Nó thấy hắn , người Hắn toàn là máu máu và máu ......... hắn nhìn Nó , Nó chạy đến bên Hắn thì Hắn ngã xuống đất và tan biến . Nó gọi tên Hắn trong vô vọng .... Bất giác một giọt nước mắt rơi ..................
|
Chương 69 : Sang Nga Gấp Rút . - Rio ........... - Rio ........ Rio ........... Nó gọi Hắn , và Nó tỉnh giấc . Mồ hôi đổ nhiều trên gương mặt của Nó . Nỗi lo lắng vây lấy Nó , nước mắt vẫn còn đọng lại ngay khoé mi . Tại sao Nó lại mơ như thế ? Không lẽ Hắn đã có chuyện gì sao ? Nó mở đèn trong phòng , với lấy cái điện thoại nằm trên bàn , nhấn số gọi cho Hắn một cách gấp rút ........ [[[ Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được , xin quý khách vui lòng gọi lại sau ........... ]]] [[[ Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được , ........... ]]] [[[ Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc .......... ]]] ........................... Gọi cho Hắn hơn một chục cuộc gọi vẫn câu nói muôn thuở . Nó càng lo lắng hơn , phải chăng giấc mơ đó là một cái điềm . Nó gọi điện thoại cho Blue . [[[ Alo ? ]]] - Blue , anh đặt ngay cho em vé bay tới Nga trong đêm nay đi . [[[ Sao không để sáng , giờ này em nên nghỉ ngơi ]]] - Có chuyện gấp , em không liên lạc được với Rio . [[[ Chắc là do Rio bận nên không nghe máy được thôi , em nên nghỉ ngơi sớm , mai sáng hẳn tính ]]] - Nhưng em vừa mơ giấc mơ kì lạ , em thấy Rio người đầy máu . Em lo lắm . [[[ Em thử liên lạc với Victor chưa ? Giờ này khuya rồi em ạ , hẳn là Rio đang ngủ ]]] - Em chưa , thôi anh nghỉ đi , phiền anh rồi . Nó tắt máy khi chưa kịp nghe Blue định nói gì . Nó liền bấm số gọi cho Victor . Tay Nó run run cầm điện thoại . [[[ Alo ? ]]] - Victor là em , Zin đây . [[[ Sao lại gọi anh vào lúc này ? ]]] - Kevin có ở đó không ? Đưa máy cho Kevin giúp em . [[[ Kevin sao? Sao em lại muốn gặp Kevin ? Giờ này Kevin chắc ngủ rồi ]]] - Ý anh là sao ? Kevin không ở đó với anh sao ? [[[ Ờ ....... Ờ ........thì ..........thì ............ À ....... Kevin sang Úc vào tối qua rồi , nên anh không biết ]]] - Thật không ? [[[ Thật ]]] - Vậy thôi , em xin lỗi đã làm phiền . Chào anh ....... Nó tắt máy , thở dài , Nó nằm xuống . Đôi mắt tuy khép lại nhưng mà .......hình ảnh người Hắn đầy máu lại hiện ra . Nó đắn đo một hồi cũng quyết định ............. Sáng hôm sau ........ Blue mang cafe vào văn phòng cho Nó thì không thấy bóng dáng Nó đâu . Blue thắc mắc vô cùng , anh đi vào phòng Nó tìm Nó cũng không thấy . Chỉ thấy một bức thư Nó để lại : " Blue , lúc anh thấy thư thì em đang trên máy bay tới Nga rồi . Em không biết vì sao nhưng em thật sự rất lo lắng cho Rio , đêm qua em không tài nào ngủ được nên em đã mua vé và bay gấp rồi . Anh ở lại trông công ty giúp em , em sẽ trở về sớm nhất có thể . Tất cả trông vào anh , có gì gọi cho em . Ký tên Hải Tuyết " " Em yêu Minh Khang rồi sao ? " " Em đã yêu cậu ta rồi sao ? " Blue nắm chặt lá thư trong tay , anh không tin . Anh đã ở bên cô cũng được hai năm rồi , còn Hắn thì chỉ mới đây thôi nhưng mỗi khi gặp Nó cả hai như lửa với nước làm sao có thể yêu nhau được ? Bây giờ anh phải làm sao ? Anh đã yêu Nó rất nhiều , rất nhiều . Nhưng làm sao đây , Nó đã từng thẳng thừng từ chối anh , giờ anh nói yêu Nó còn tác dụng gì không ??? " Linda , em ở bên Hắn sẽ không có hạnh phúc đâu " . . . . . . Nó đã đến Nga sớm nhất có thể . Nó đi nhanh đến chỗ của Victor . Lòng Nó như lửa đốt , lo lắng rất nhiều . Nó thật sự chấp nhận rồi , Nó yêu Hắn mất rồi , yêu từ lúc nào mà Nó cũng không biết nữa ...... <<< Cạch >>> - Zin sao em lại ở đây ?_ Victor giật mình khi thấy Nó lù lù xuất hiện . - Kevin........kevin...........Kevin đâu rồi ?_ Giọng Nó chứa đầy sự lo lắng - Ke.........kevin ....... Không phải anh đã nói là Kevin đi Úc sao ? - Anh chắc chứ ? _ Nó kéo vali tiến vào căn phòng đang đóng kín ở bên trong . - Zin ......... Zin ........ Chắc mà ......... Em đừng vào đó , đồ đạc trong kho bụi lắm , đầy chuột và gián đấy ........ Mở cửa ra là thảm hoạ đấy Zin ......_ Victor cố gắng ngăn Nó - Làm ơn , anh dọn mệt lắm _ Victor ra vẻ mệt mỏi . Nó mới quay lại chỗ cũ . Một phen hoảng ....... Nhưng Nó vẫn không quên chú ý tới cái phòng kho đó .... - Ba tháng trước , em nghe nói bên đây làm loạn ?_ Nó ngồi xuống ghế - Ừm , đúng vậy . Kevin đã sang xử lí và kết quả là Kevin bị ............................_ Victor đang nói thì im . - Bị gì ?_ Nó hét - Không , ý anh là Kevin đã giải quyết xong và Kevin đi Úc rồi , Kevin nói có chút việc ở đó . - Vậy sao ?_ Đôi mắt Nó nhìn vào không trung . - Ừm ._ Victor nhìn Nó . Có sự gượng gạo ..........- Sao em lại đến đây gấp thế ? - Hình như anh không thích sự có mặt của em ở đây . Lo lắng điều gì sao ? - Ờ.......không.........không.........làm sao chứ .......tại anh hơi bất ngờ thôi .......em ăn chút gì chứ ? - Em cũng đói , anh mua giúp em nha , em hơi mệt nên cho nghỉ chút ........ - Ừ .......ừ được thôi . Đi theo anh .......__ Victor dẫn Nó ra ngoài rồi lại khoá phòng kĩ càng . Tại sao lại khoá phòng chứ , chắc là có gì mờ ám ...... Nó đi theo Victor về phòng nghỉ . Victor ra ngoài mua ít đồ ăn cho Nó .
|
Chương 70 : Suy Nghĩ Đối Lập Nghỉ ngơi tại Nga được một ngày . Nó lại muốn đi dạo xung quanh đây . Lần trước Nó không có dịp đi nhiều . Victor không đi chung với Nó , đơn giản Nó muốn ở một mình . Nó lang thang nhưng Nó vẫn nhớ tới Hắn . " Đang ở Úc sao ? " " Căn phòng đó lại khoá ? " " Kho sao ? " " Cách nói chuyện của Victor thật là kì lạ " Nó dạo dạo vài vòng rồi đến một nơi thật yên tĩnh . Nó ngồi xuống nghỉ chân thì thật là không yên ......... - Zin , Zin , là em phải không ? - ................._ Nó nhắm mắt lại - Lâu rồi không gặp em , sao em lại ở đây vậy ? Đến thăm anh sao ? - ...................... - Hôm trước có trận vui lắm , em không đến xem .. - Trận gì ?_ Lúc này Nó mới lên tiếng - Trận đấu giữa bang HD và KV . Kevin lợi hại nhưng cũng dính đạn . Chắc đã chết lâu rồi . Hahahahahaahahah ._ Jacker nói trong sự vui sướng . Mặt Nó sầm lại . Đôi tay Nó nắm chặt thành nắm đấm. - Ngươi nói gì ? - Kevin bị thương nặng lắm , chắc không qua khỏi . - Từ lúc nào ? - Hai tháng hơn rồi , tung tích của Hắn cũng không thấy đâu nữa . - Ngươi đã làm gì Kevin ? Ngươi đã làm gì anh ấy ?_ Nó bực mình hét lên trong cơn tức giận . Vung tay đánh vào mặt Jacker . Khiến Jacker đổ máu , nhưng thế cũng đủ biết Nó lo lắng cho Hắn đến mức nào rồi . Jacker vẫn nhây . Hắn lau vệt máu , còn nở nụ cười thoả mãn - Em đánh anh sao ? Dành thời gian dự tang của Kevin là vừa đấy . Mà qua rồi còn gì nữa ........ Hâhhaahahahahahaha. Đôi mắt của Nó hiện lên ánh lửa đỏ , đầu Nó như muốn bốc khói . Nó chạy đi sau khi để lại lời nhắn : " Kevin có chuyện gì , tôi sẽ gặp anh tính sổ " Jacker cũng nhìn theo bóng dáng của Nó khuất dần ....... " Em yêu hắn sao ? Em sẽ không có hạnh phúc đâu ? Anh hứa đó " Nó mở mạnh cửa vào phòng Victor làm vang tiếng động lớn . Victor giật mình nhìn Nó , lửa đã vây lấy cơ thể băng giá của Nó rồi . Thật không thể tưởng tượng nếu lúc này , ai đó cố khích Nó . Chắc sẽ phanh thay ra trăm mảnh . - Zin chuyện gì vậy em ? Nó không nói không rằng , tiến thẳng đến cửa phòng đã đóng kín hôm qua Nó thấy . Victor ra sức ngăn cản nhưng chỉ nhận được ánh mắt sắc bén của Nó . Như muốn ăn tươi nuốt sống anh . - Anh mà còn ngăn cản thì đừng trách vì sao em không nể tình anh em . Nó vặn cửa mở thật mạnh <<< Rầm >>> Cánh cửa gỗ chỉ trong tích tắc đã được mở ra . Nó nhìn loạt bên trong , đôi mắt bị thu hút bởi thân hình đang nằm gọn trên chiếc giường , không một sự sống . Đôi chân chầm chậm tiến lại chiếc giường . Con ngươi xao động , khoé mắt cay cay . - Anh xin lỗi em . Nó im lặng không nói gì , chỉ là dùng tay chạm vào gương mặt đó . Người mà Nó " yêu " . Hắn đang nằm tại đó . Một chút sự sống cũng không có . Đôi mắt khép lại như muốn kết thúc chặng đường mở mắt đầy chông gai . Khuôn mặt nhợt nhạt , nhìn Hắn gầy đi rất nhiều . Hai tháng qua Hắn chỉ sống nhờ truyền nước biển sao ? - Tại sao ? - Anh xin lỗi , Kevin không muốn cho em biết . Kevin sợ ảnh hưởng đến công việc của em và mọi người . - Nên thế anh giấu em ? Hai tháng qua Kevin sống dựa vào nước sao ? - Anh ...........anh ........... - Là ai làm ? - Hôm đó , trận chiếc xảy ra giữa hai bang , Jacker chơi xấu gài mìn , Kevin bị dính đạn lẫn mìn , nên lâm vào tình trạng nguy kịch , đến bác sĩ thì may mắn thoát khỏi nhưng tỉnh lại được hay không thì chỉ trông chờ vào thời gian . - Kevin bị dính đạn lẫn mìn sao ?_ Giọng Nó nhẹ tênh , nước mắt của Nó rơi xuống cánh tay của Hắn . - Anh ra ngoài , đóng cửa lại em muốn ở đây yên một chút . Victor lẳng lặng ra ngoài . Anh không nghĩ Nó kích động đến thế . Phải chăng Nó đã yêu Kevin ? Yêu Kevin đến mức như thế sao ? Sự băng giá trong tim Nó đã dần tan chảy hết rồi sao ? Kevin sẽ mang lại hạnh phúc cho Nó chứ ? " Ở bên Kevin , anh nghĩ rằng em sẽ hạnh phúc . Zin , từ bỏ giới ngầm đi em ạ " . . . . . . . . Bên trong phòng , Nó vẫn đứng đó , đôi mắt nhìn chằm chằm vào Hắn . Nó muốn gọi Hắn dậy , rất muốn . Muốn được cải lộn với Hắn , đấu khẩu với Hắn , muốn được thấy tin nhắn quan tâm của Hắn , muốn được nghe tiếng Hắn chúc ngủ ngon và quan trọng hơn hết , là Nó muốn nói tiếng " Yêu " với Hắn . Nhưng có lẽ ông trời không muốn Nó được nói chăng ? Nên mới bắt người thì bất động người thì tương tư thế .Khi nào họ mới được yêu nhau ? - Kevin , nằm đây lạnh lắm phải không ? Lớp mền mỏng lắm đủ ấm không ? Máy lạnh mở nhiệt độ cứ như đang ở phòng đông lạnh trong bệnh viện vậy . Làm như đang nuôi xác chết hay sao đấy ._ Nó lầm bầm rồi bước tới lấy điều khiển chỉnh chế độ bình thường , nhiệt độ vừa phải ..... Nó dọn dẹp gọn cái ghế cạnh bên , cũng không phải bụi bặm gì chỉ là những vật dụng y tế đang lăn lê ở đó . Nó cất vào gọn gàng sạch sẽ , Nó kéo ghế ngồi cạnh giường của Hắn . Nó lần đầu mới được nhìn kĩ khuôn mặt của Hắn . Tim Nó thình thịch , lệch nhịp từng đợt , đến mức không còn nhịp để lệch nữa . Đột nhiên , hai mặt đối lập trong Nó xảy ra mâu thuẫn : " - Mày nghĩ gì vậy ? Mày sinh ra là một tảng băng , không được phép yêu ai hết . - Đâu có , được yêu chứ . Tui sinh ra là con người , tui có trái tim . - Không , là băng , mày phải lạnh lùng đàn ông trên đời chẳng tin thằng nào được . - Tui thích làm gì thì mặc tui , bạn quan tâm quá đấy . Tui cũng được phép như người ta , tui cũng có cái quyền của bản thân . - Hãy là mày của ngày hôm trước , phải cứng rắn , lạnh lùng , tàn nhẫn đến mức người khác phải khiếp sợ . Như thế mới là HÀN TIỂU BĂNG . - Xin lỗi nhé , tui tên HUỲNH HẢI TUYẾT . Tui có cách suy nghĩ của tui , không cần bạn quan tâm . - Kết cục yêu Kevin sẽ không tốt đâu , tao cá chắc luôn . - Tui mặc kệ , ngay lúc này , tui cảm nhận tui yêu anh ấy mất rồi . - Chỉ vài ba cái tin nhắn vớ vẩn và mấy lời chúc sến rện như ma trù thì lại yêu mù quáng đến thế sao ? - Không mù quáng , tui tin chắc tui lựa chọn đúng . - Thì để xem đúng được bao lâu ." Nó ngồi bên Hắn được một lúc lâu thì Victor mang thức ăn vào cho Nó . Dùng bữa xong , Nó tiếp tục túc trực bên Hắn , Nó đọc sách cho Hắn nghe , hát cho Hắn nghe , kể chuyện trên trời dưới đất cho Hắn . Chỉ mong kì tích xuất hiện , Hắn sẽ tỉnh lại . Nó muốn nói yêu Hắn , muốn nói nhớ Hắn . Ba tháng qua Nó thay đổi rất nhiều . Đã bắt đầu biết khóc , biết cười , biết quan tâm mọi người xung quanh . Nó thay đổi như một đứa trẻ bình thường mới sinh . Nhưng điều đáng nói ở đây , Nó lại biết " yêu " . Yên cái tên mà lúc trước hay gây sự với Nó , cái tên " Osin tội nghiệp " của Nó . Đây là sự thay đổi đáng có trong Nó , phải như thế Nó mới hoà nhập với cuộc sống xung quanh và không bị cô lập với chính bản thân của mình . Tối đó , Nó ngủ lại nơi đó cùng Hắn , Nó gục đầu trên giường . Victor mang mền đến đắp cho Nó rồi anh ra ngoài , nhìn cảnh này thật khiến người ta thương . Nhưng ngón tay của ai đó động đậy nhẹ , thật nhẹ ....................... Một ngày lại trôi qua ..................... Vừa vui vừa buồn . Vui vì tìm thấy Hắn nhưng buồn vì Hắn bây giờ không khác gì tảng đá . Không tiếng nói , không ánh nhìn hay dù chỉ là một cử động nhỏ ............
|
Chương 71 : Bóng Đen Kì Lạ . Chồng Tương Lai . Tay Hắn cử động nhẹ , đôi mắt chuyển động . Nó cảm nhận được , nó tỉnh dậy mở mắt nhìn Hắn . Miệng Nó luôn gọi tên Hắn : - Rio tỉnh lại , Rio ........... - Mở mắt ra nhìn tôi đi Rio ........ Nó gọi Hắn và Nó chạy ra ngoài ......... - Victor mau gọi bác sĩ , mau lên . Kevin đã cử động .... Rồi Nó lại chạy vào trong , Nó cầm tay Hắn , mắt Nó rưng rưng . Hắn vẫn nhúc nhích tay và mắt nhưng vẫn chưa thể mở được . Nhanh chóng bác sĩ đến kiểm tra và báo có tin vui . Hắn sẽ tỉnh lại sớm hơn dự kiến . Nó mừng hơn ai hết nhưn Nó không bộc lộ ra bên ngoài , Nó chỉ đứng mép giường nhìn Hắn . Victor thấy Nó quá lo lắng nên cố trấn an Nó : - Zin , em yên tâm , Kevin sẽ tỉnh dậy sớm thôi , em nên nghỉ ngơi . - Jacker đã hại Kevin thế này , hắn sẽ phải trả cái giá rất đắc ._ Nó chắc nịch - Đừng hành động bên này , hãy ở về Paris mà thực hiện , bên này em sẽ bất lợi . - Em hiểu rồi . Victor ra ngoài để lại Nó ở đó với dòng suy nghĩ miên man , lung tung . Chợt điện thoại nó reo lên , ai đó giật mình nhẹ : - Alo ? [[[ - Tuần sau là có thể giao hàng đó Sky ]]] - Tuần sau sao ? Hẹn chưa ? [[[ Rồi , thứ 5 tuần sau sẽ làm xong chuyến này luôn , các anh em muốn rời khỏi . ]]] - Ok , được , bây giờ đang ở Nga , sẽ tranh thủ về sớm . [[[ Uhm , tranh thủ nhé , nốt chuyến này nữa là khoẻ rồi ]]] - Giá cả thế nào ? [[[ Mọi người muốn hỏi ý của em , không ai dám ý kiến ]]] - Thôi được , em ra giá này , mọi người tự tính toán , hãy nhớ đây là lô hàng cuối cùng . [[[ Em định bao nhiêu ? ]]] - 2 tỷ . [[[ Anh sẽ hỏi lại mọi người , em tranh thủ về sớm ]]] - Ok , bye anh . Nó tắt máy và quay lại nhìn Hắn , Nó nhìn khung cửa sổ cạnh giường , nơi có đám mây trong veo lượn lờ trên bầu trời . " Thứ 5 sao ? Liệu Rio có tỉnh kịp không ? " . . . . . . . Ba năm sau ......................... Hàn gia đã bị công ty của Nó thu mua , có nghĩ là bây giờ bố Nó đang trong tình trạng là làm công cho Nó . Ông nhiều lần hối lỗi muốn tìm gặp Nó nhưng Nó một mực không muốn gặp ông . Sau khi thâu tóm được một phần gia tài của Tiểu Như , bà Bạch biệt tăm nhưng làm sao qua nổi Nó . Nó đã cho người truy tìm khắp nơi và cũng tìm được bà ...…………kết cục đau đớn nhất chính là một viên đạn ghim vào ngực . Lúc này Nó lạnh lùng hơn ai hết . Giờ tan sở , Hắn đến công ty tìm Nó . Nó vẫn dùi đầu vào đống tài liệu , Hắn vào không gõ cửa Nó cũng không để ý . - Chủ tịch à , tôi muốn mời cô đi ăn không biết cô có rảnh không ? - Anh không thấy tôi đang bận sao ? Hãy xếp lịch với quản lí của tôi . - Nhưng tôi muốn mời cô ngay bây giờ , thông qua quản lí thật phiền phức . - Xin lỗi không thể , công việc tôi chất cao nhưng núi , không có thời gian ._ Nó vẫn chăm chú vào đống tài liệu . - Đi ăn với chồng cũng không được nữa hay sao ?_ Anh đập bàn làm Nó giật mình . Ngước mắt lên nhìn , Nó thoáng nhíu mày nhưng rồi cũng dãn ra .…… - Rio ....._ Nó gọi tên anh mỉm cười rồi đóng tập tài liệu lại . - Sao nào ? đi ăn với anh nhé ? - Sao nay tốt bụng đến rủ em đi ăn thế ? - Bí mật . Đi thôi Hắn kéo tay Nó rời khỏi văn phòng . Hạnh phúc ngập tràn trong lòng hai người . Một bóng đen xuất hiện ở cuối dãy gần văng phòng Nó . Một ánh mắt khó đoán , một ánh mắt bí hiểm bám theo Hắn và Nó cho đến khi cả hai rời đi ..…………… Hắn chở Nó đến một nhà hàng sang trọng ở Paris có tên là " Victoria ". Ngồi vào bàn và gọi món , Nó vô tình gặp lại người cũ , cũng lâu rồi không gặp ông : - Ông ngoại ._ Nó gọi , ông quay lại nhìn Nó , ông tiến đến bàn Nó - Linda , sao cháu ở đây ? À ta quên , bây giờ cháu là chủ tịch trung tâm mua sắm SEONI rồi còn gì ? Sao nào cháu gái , vẫn khoẻ chứ ? - Dạ , cháu vẫn khoẻ . Nay ông đi đâu thế ? Ngồi xuống ăn cùng cháu . - Ồ , nay đi với bạn trai hả ? _ Ông nhìn sang cậu , ông cũng không ngạc nhiên lắm .- Thì ra là cậu nhóc xấc xược năm ấy ._ Chưa gì ông đã móc họng Hắn , khiến Hắn ngượng , xấu hổ . - Chuyện qua rồi cho qua đi ông ạ ._ Nó lên tiếng , ông mỉm cười nhìn Nó ." Cháu hạnh phúc rồi Linda ạ " - Ông dùng bữa cùng bọn cháu nhé ?!? - Ok , nếu tên nhóc này mời ._ Ông liếc mắt sang Hắn. Hắn cười trừ . Cả ba ngồi ăn nói chuyện rôm rã sau mấy năm không liên lạc . Được biết Hunter đã rời khỏi giới ngầm đã lâu , ông chỉ muốn đi du ngoạn khắp nơi , giúp đỡ những người cần giúp và sống một cuộc sống không buồn bã , không chết chóc , không máu me . Ông trở về Paris một vài ngày rồi ông sẽ di du lịch tiếp . Nó đưa ông số điện thoại để tiện giữ liên lạc . Nó đã mất thành kiến về cuộc sống quá khứ của Nó do ông tạo nên . Chuyện gì qua rồi nên cho qua dù sao ông cũng là ông của Nó . Hắn với Nó tiếp tục đi chơi đến hết ngày . Hắn chở Nó đến một ngọn đồi lớn . Nó tựa đầu vào Hắn , cả hai cùng ngồi ngắm sao , ngắm những ánh sáng nho nhỏ đang cố lấp lánh nhất trong màn đêm dày đặc kia . Cùng ngồi ngắm sao , nhịp tim cùng chung một nhịp . Hạnh phúc hơn ai hết , trong trái tim hai người kia đều mang tên nhau . Hi vọng cuộc tình này sẽ kéo dài mãi mãi ...…………hãy cho Nó nhận được những gì thuộc về Nó , vì từ nhỏ Nó là đứa mất mát nhiều nhất .…hãy thương ột trái tim đang nguội dần vì tình yêu ……………
|
Chương 72 : Du Học Úc Ngồi được một lúc Hắn đột nhiên lên tiếng : - Linda , em sẽ lấy anh chứ ? - Anh xàm xàm cái gì vậy ? Anh với em trước đây là kẻ thù mà , làm sao em lấy anh được ._ Nó cười - Không giỡn , anh hỏi thật . - Tự nhiên nay tình cảm vậy cha ? - Em trả lời đi . - Ừ thì em sẽ lấy người em yêu ._ Trong giọng nói có chút vui sướng . - Thế em không yêu anh hả ? - Anh nghĩ sao ? Sao hôm nay anh lại hỏi em thế ? - Anh sẽ đi Úc , anh phải giúp cha anh quản một công ty bên Úc . Anh sẽ trở về , lúc đó mình kết hôn , em nhé ? - Đi Úc sao ? Chừng nào ?_ Trong giọng có chút buồn . - Đầu tuần sau anh sẽ đi , khi anh trở về là bốn năm sau . Em phải đợi anh nhé ? - Em sẽ đợi anh , Rio của em ._Nó mỉm cười quay sang nhìn Hắn thì ngay lúc này , khoảng cách giữa Nó và Hắn rất gần . Chỉ một chút xíu nữa thôi là có thể ……………… Nó ngượng ngùng quay sang chỗ khác nhưng Hắn xoay Nó lại và đặt lên môi Nó một nụ hôn . Nó giật mình nhìn Hắn trân trân , Hắn nhắm mắt đắm chìm trong nụ hôn đó và rồi Nó cũng thế . Nụ hôn của anh phúc . Đây là nụ hôn đầu tiên của Nó và cả Hắn . Thay đổi lắm rồi , Nó không còn là Nó trước đây . HUỲNH HẢI TUYẾT , là một cô gái như bao cô gái khác , biết vui , biết buồn , biết cười , biết khóc và biết yêu ...........Không hiểu sao Nó yêu Hắn rất nhiều , có phải vì những ngày mà Hắn quan tâm Nó , những ngày Nó ở bên Hắn ? Không suy nghĩ nhiều nữa , ngay lúc này đây . Nó hạnh phúc và cả Hắn cũng hạnh phúc . Thấy Nó và Hắn hạnh phúc , Minh và Phương cũng mừng cho cả hai rất nhiều , tiến triển đúng như dự đoán của anh . Chỉ một bước nữa là mọi chuyện sẽ như ý họ muốn . Chuyện tình giữa Minh và Phương cũng tiến triển rất tốt , Minh đã cầu hôn Phương rồi , cô cũng đồng ý nhưng việc kết hôn , Phương muốn được tổ chức cùng lễ cưới với anh cô . Minh chiều theo ý cô . Hai người đang quản lí công ty ở Việt Nam , nhưng bây giờ họ đang ở Paris du lịch . Về phần David thì sau lô hàng S35 kia , ông cùng con trai út là Hải trở về nước . Ken và Khôi vẫn ở lại đây , sống trong khách sạn đến khi hai anh thích thì hai anh sẽ về . Lô S35 đã cho lộ mặt Sky và Just , hai anh em cô giao dịch trong sự bất ngờ , đâu nghĩ đối phương là anh hay em mình .………cô vẫn lạnh lùng khi giao hàng , nhận được tiền cô đem chia đều ra cho anh em sống một cuộc sống họ mong muốn . Từ đó tên Sky và Just cũng biến mất .…………… Nếu Hắn không kịp tỉnh lại chắc chuyến này Nso sẽ trễ , vì tối hôm thứ 4 năm đó Hắn mới tỉnh lại , Nó yên tâm nhiều , dặn dò Victor chăm sóc Hắn rồi Nó bay về trong đêm đó để kịp hôm sau ra mặt giao hàng .………… Ba năm trước , sau cuộc giao dịch , Nó bay về Nga để gặp Hắn . Được báo tin từ trước , Hắn muốn cho Nó một bất ngờ sau khi nghe Victor kể lại những ngày Nó sang đây với Hắn . Nó đáp máy bay là đi thẳng đến bang , đi thẳng nhanh vào phòng Hắn nằm nghỉ nhưng lại không có ai . Lòng Nó có chút hụt hẫng . Victor ở phía ngoài vừa xem báo vừa nhâm nhi tách coffee vừa xem biểu hiện của Nó . - Victor , Kevin đâu rồi ? - Kevin đang ở sân thượng đấy , lúc Nó tỉnh lại luôn miệng gọi tên em , rồi Nó như một thằng điên đi thẳng lên sân thượng cấm ai đi theo . Nó nói Nó muốn đợi em . - Gì tào lao thế ? Để em lên xem ._ Nó toan chạy đi . Nhưng ……………………………... - Khoan đã Zin , anh muốn hỏi em một câu. - Anh hỏi đi . - Em yêu Kevin đúng không ? Lưỡng lự một hồi , Nó suy nghĩ cho thật chắc và rồi Nó nói : - Phải , em nhận ra mình yêu Kevin rất nhiều anh ạ . - Anh hiểu , em mau đi đi , chạy lên sân thượng xem thằng điên đó thế nào rồi . Nó không đáp , chỉ gật đầu và chạy thẳng lên sân thượng . Victor nhìn Nó một lúc , anh mỉm cười . " Như vậy mới là Zin , em ạ " ---------- Sân Thượng -------- Nó dòm xung quanh mà chẳng thấy Hắn đâu , đi đến giữa sân thượng , Nó vẫn nhìn xung quanh . Vẫn không thấy ai , đứng được một lúc , Nó quay lại định đi vào trong thì .……………………một bàn tay rắn chắn vòng qua eo , ôm cô vào lòng . Hơi bất ngờ nhưng Nó im lặng . Tận hưởng cái ôm từ phía sau đó , Hắn tham lam tận hưởng mùi hương ngọt dịu thơm trên mái tóc của Nó . Bỗng nhiên anh lên tiếng : - Anh yêu em Linda . Được một lúc mới có tiếng đáp lại . Nó phải tin chắc Nó không hề nghe nhầm . Và đúng như thế , là thật , là câu nói thật , câu nói phát ra từ người Nó yêu và cũng yêu Nó . Ngay lúc này , Nó cảm thấy rất hạnh phúc . - Em cũng yêu anh . Mẹ Nó nhìn thấy , một nụ cười rõ rệt hiện trên đám mây đó " Đến lúc mẹ phải đi rồi , con hãy sống theo cách của con , mẹ chúc con hạnh phúc . Linda cố gắng lên con , hạnh phúc rất mong manh , hãy cố nắm bắt con nhé . "
|