Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 644: Không có ngày mai điên cuồng 6
Tình tự phập phồng quá nhanh, quá mau, Hạ Thần Hi cảm thấy bụng dưới không thoải mái, có chút đau đớn, cô một tay bưng bụng dưới, gần đây thường có cảm giác đau, cũng không phải là như vậy rõ ràng, chỉ là đau một trận rồi hết. cô cũng không để ở trong lòng. Hạ Thần Hi gần đây nội tiết mất cân đối, thân thể rất nhiều tật xấu lộra, ngày nào đó lúc rảnh rỗi,cô muốn đi bệnh viện hảo hảo kiểm tra một chút. Bụng dưới đau một lúc lâu mới chậm rãi khôi phục lại bình thường, Hạ Thần Hi lấy điện thoại di động ra, Lâm Nhiên đánh thật nhiều điện thoại cho cô, trừ Lâm Nhiên, chính là Tiết Giai Vân, bọn họ vì sao đánh nhiều như vậy điện thoại cho cô? Hạ Thần Hi gọi điện thoại cho Tiết Giai Vân. “Giai Vân, cậu tìm mình?” Hạ Thần Hi hỏi. Tiết Giai Vân nói, “Dọa chết tớ , cậu đi đâu vậy ?” “Không có việc gì, ở bờ sông đi dạo một mình , không chuyện gì, cậu tìm mình có chuyện gì?” “Không phải tớ tìm cậu, là Lâm Nhiên tìm cậu, nói Đường tổng có chuyện tìm cậu, di động cậu phóng chỗ nào rồi, cũng không nghe điện thoại.” Tiết Giai Vân nhịn không được oán trách một tiếng. Hạ Thần Hi cười khổ, “Mình biết, mình sẽ tìm Đường Bạch Dạ , cậu không cần lo lắng.” Hạ Thần Hi nói, gọi điện thoại cho Đường Bạch Dạ, vang lên một lần, Đường Bạch Dạ không tiếp, Hạ Thần Hi nhíu mày, bình thường di động Đường Bạch Dạ bất ly thân, chung quy mang theo bên người, cô gọi điện thoại, không mấy tiếng liền nhận. Lâu như vậy không đón điện thoại cô, trái lại rất ít thấy sự tình. Hạ Thần Hi lại gọi một lần, vang lên hơn mười thanh, cô đang muốn cúp điện thoại, về nhà trước lại nói, ai biết Đường tổng nhận, thanh âm có chút sàn sạt cảm giác, “Về nhà?” “Em chính là về nhà.” thường ngày Hạ Thần Hi không gọi điện thoại nói chuyện như vậy, mới xảy ra loại chuyện này, cô không cách nào khác đành giả dạng làm như không có việc gì, cô thậm chí không muốn cùng Đường Bạch Dạ gặp mặt, nói chuyện, sợ một nhịn không được khóc lên. “Giai Vân nói anh tìm em, làm sao vậy?” “Không có việc gì, em về nhà trước đi.” Đường Bạch Dạ cúp điện thoại, Hạ Thần Hi hơi mờ mịt, Đường Bạch Dạcúp điện thoại? Đường Bạch Dạ thanh âm có điểm gì là lạ, có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không? Hạ Thần Hi không dám nghĩ, có lẽ anh ấy bận đi. Hạ Thần Hi cũng không nói gì, thuê xe về nhà. Xe trở lại nhà trọ cảnh biển số hai, Hạ Thần Hi có chút sợ hãi đi lên. Cô nghĩ nghĩ, lúc này mới cố lấy dũng khí lên lầu, mở cửa, Đường tổng đã ở trên ban công, trong phòng khách toàn tối tăm , Đường Bạch Dạ cũng không bật đèn, Hạ Thần Hi mở đèn, Đường Bạch Dạ áo khoác ném ở trên sô pha, cà vạt cũng ném ở trên sô pha, cửa sổ ban công sát đất mở ra, thổi tới một cỗ mùi thuốc lá. Đường Bạch Dạ nghiện thuốc lá cũng không nặng, chỉ là trong lòng có chuyện phiền, hoặc là áp lực quá lớn, Đường Bạch Dạ mới hút thuốc giải sầu. Hạ Thần Hi đem túi xách để trên sô pha, Đường Bạch Dạ đứng ở trên ban công, đưa lưng về phía cô, bóng lưng thon dài cô tịch, màu trắng áo sơ mi cơ hồ muốn dung đến trong bóng đêm, cả người thoạt nhìn, rất cô xa. Hình như, vẫn luôn là một người. Đầu ngón tay có một mạt hồng, vòng khói lượn lờ. tư thái Đường Bạch Dạ hút thuốc, rất đẹp, rất có sức quyến rũ. Hạ Thần Hi đột nhiên không biết nên nói với Đường Bạch Dạ cái gì, nếu là một câu nói cũng không nói, côlại cảm thấy kỳ quái, “Em đã trở về.” Đường Bạch Dạ bóng lưng cứng đờ, đã đánh mất vòng khói, vê diệt tàn thuốc, phục hồi tinh thần lại, khẽ mỉm cười đi tới, “Em đi đâu vậy, trễ như thế mới trở về?” Nụ cười của anh rất ôn nhu. Hạ Thần Hi không biết thế nào nghĩ đến nụ cười ẩn chứa nhiều đao. Trong lòng cô rùng mình, kỳ thực Đường Bạch Dạ cùng bình thường không khác, có phải hay không trong lòng cô có quỷ, mới sẽ cảm thấy Đường Bạch Dạ cũng có quỷ, cô không biết,cô nhất định là đa tâm , nhất định là... cô cũng không biết, tại sao mình nhiềutâm như vậy, vì sao như vậy... Nghi thần nghi quỷ.
|
Chương 645: Không có ngày mai điên cuồng 7
“Đến bờ sông đi dạo một mình.” Cô cúi đầu, không để Đường Bạch Dạ nhìn thấy ánh mắt của mình, xoay người đi vào phòng ngủ, Đường Bạch Dạ nhìn thấy lắc tay trên cổ tay cô, nheo mắt lại, lắc tay này, bây giờ xem ra, chói mắt như vậy. Cô mang lắc tay này, vậy mà ở trên người Tiêu Tề. Hạ Thần Hi, cô thật giỏi! Hạ Thần Hi đi vào phòng ngủ, không phát hiện mặt Đường Bạch Dạ, thâm trầm như ma quỷ. Hạ Thần Hi ở phòng ngủ rửa mặt, mắt quá sưng đỏ, căn bản là không che đậy, Đường Bạch Dạ nhất định sẽ hỏi, cô nên trả lời anh thế nào, Hạ Thần Hi phiền não cực kỳ, vừa mới nghĩ như vậy, đột nhiên cửa phòng tắm bị đẩy ra, một đôi tay thon dài ôm hông của cô, từ phía sau dán lên đến. Đường Bạch Dạ hôn dái tai của cô, thân thiết đến cực điểm, lồng ngực cứng rắn, toàn bộ dán tại phía sau lưng của cô, cô có thể cảm nhận được trong ngực anh phát ra nhiệt lượng cuồn cuộn không ngừng, như muốn làm bỏng cô. “Làm sao vậy?” Hạ Thần Hi cười, Đường Bạch Dạ một câu nói cũng không nói, không ngừng hôn dái tai của cô, cổ của cô, một tay ở hông của cô không ngừng xoa bóp, Hạ Thần Hi thả lỏng chính mình, kề sát khắp nơi trong ngực anh . Làn da của cô rất tốt. Nhẵn nhụi, lại mượt, như tơ lụa trên trời, anh thích nhất hôn da thịt của cô. Đường Bạch Dạ xúc giác tối mê luyến như vậy. Anh nhớ tới tám năm trước một đêm kia, anh lần đầu tiên gặp phải cô, anh không quên gương mặt đó, bởi vì anh hận, anh càng hận chính mình, tám năm trước, vẫn hồi ức một đêm kia, một đêm kia,An Kỳ nhiệt tình như lửa . Kể từ khi biết cô là gián điệp, Đường Bạch Dạ rất hận. Loại vô nhân duyên phẫn nộ này, càng làm cho người khắc cốt ghi tâm. Vì Tiêu Tề, cô là cái gì đều nguyện ý làm, liền đi quyến rũ một nam nhân xa lạ, cô cũng nguyện ý, cô cũng nghĩa vô phản cố? Có phải hay không? Cô liền tiện như vậy sao? Vậy mà dùng loại thủ đoạn này? Hạ Thần Hi tám năm trước, rõ ràng là uống thuốc, cho nên mới nhiệt tình như lửa, chính cô đều sợ chính mình vô pháp đối một người đàn ông xa lạ động tình, cho nên mới phải uống thuốc, không tiếc tất cả đều phải đem anh mê hoặc, ăn cắp tư liệu phải không? Vì Tiêu Tề, cô có thể làm được phần này, không tiếc bán chính mình? Đường Bach Dạ rất muốn, hung hăng cắn một ngụm. Trong phim ảnh quỷ hút máu, tổng là như thế mê hoặc nữ tính, ai làm cho các cô mê luyến, muốn làm gì thì làm, quỷ hút máu ngay trên cổ các nữ nhân, hung hăng cắn một ngụm, hút khô máu của cô, làm cho các cô đoản mệnh. Anh cũng muốn, cứ như vậy cắn một ngụm, làm cho cô không có mệnh, không có mệnh. Anh muốn như vậy, cũng cứ như vậy làm, Hạ Thần Hi cảm giác được đau, hơi giãy giụa, “Đường Bạch Dạ...” Hạ Thần Hi muốn xoay người, Đường Bạch Dạ lại giữ thân thể của cô, không cho cô xoay người, cứ như vậy cắn cổ của cô, cô kêu đau, anh lại không quan tâm, Hạ Thần Hi không chịu được giãy giụa, Đường Bạch Dạ đột nhiên ôm lấy Hạ Thần Hi, đi ra phòng tắm, phóng đến trên giường, Hạ Thần Hi hoảng sợ. Trong phòng ngủ không bật đèn, Hạ Thần Hi vừa chuẩn bị đứng lên muốn bật đèn, thân thể Đường Bạch Dạ liền đặt lên trên người cô, chặt chẽ đè nặng cô, toàn bộ phòng ngủ đều là tối tăm, Hạ Thần Hi sợ hãi, đêm nay Đường Bạch Dạ thực sự rất kỳ quái, anh rốt cuộc làm sao vậy? “Đường Bạch Dạ...” Hạ Thần Hi chống thân thể đứng dậy, lại cảm giác đôi chân bị người ngăn chặn, Đường Bạch Dạ lấy một loại tư thế quỷ dị, áp ở trên người cô, đầu để ở đầu của cô, hơi hí mắt ra, nhiệt khí nhào vào trên mặt cô. Tiếng cười Đường Bạch Dạ như ma, mang theo vài phần mê hoặc, “Anh nghĩ muốn em.” Đường Bạch Dạ như ngày bình thường, yêu khí bức người, tà mị như trước, cô lại cảm giác sợ hãi, sợ Đường Bạch Dạ lúc này, Hạ Thần Hi nói, “ Bạch Dạ, em không muốn, thân thể em không thoải mái...”
|
Chương 646: Không có ngày mai điên cuồng 8
“Dù cho em tới nguyệt sự, đêm nay anh cũng muốn làm.” Đường Bạch Dạ thanh âm mang theo ý cười, lại lộ ra một cỗ hận ý, “Nghe nói nữ nhân tới thời gian này, làm đặc biệt thoải mái.” Hạ Thần Hi hoảng sợ, trong bóng tối, cô nhìn không thấy sắc mặt Đường Bạch Dạ, chỉ cảm thấy thân thể anh căng cứng. Hạ Thần Hi vừa muốn nói chuyện, môi liền bị hôn lên. Đường Bạch Dạ hôn đặc biệt sâu, lời lẽ mềm mại nơi đầu lưỡi, không ngừng quấy, hút, liếm đôi môi mẫn cảm của cô, đảo qua mỗi một tấc non mềm da thịt, Đường Bạch Dạ thậm chí hôn trầm mê như vậy. Anh thích nhất hôn Hạ Thần Hi, loại xúc động này, tám năm trước là, tám năm sau cũng là, vẫn luôn không thay đổi. Đêm hôm đó, anh với cô không hề thương tiếc, cô lại phối hợp được vô cùng cuồng dã. Rành rành trước mắt. Nghĩ đến đây, tim của anh chất đầy hận. Bọn họ ở trên giường bắt đầu, cũng là lấy trên giường kết thúc. Đến nơi đến chốn. Đường Bạch Dạ hôn Hạ Thần Hi, lưỡi đưa đến yết hầu của cô, bắt chước giao, hoan tiết tấu, hạ thân cũng cách mấy tầng vải vóc, hung hăng để ở cô, cũng không ngừng đè ép hạ thân chống đối của cô. Hạ Thần Hi bị anh hôn rất khó chịu, chịu đựng không nổi hôn như vậy. Quá sâu, quá kịch liệt, như bị người nuốt . Đường Bạch Dạ bình thường cuồng dã, nhưng không đến mức như vậy. “Ô... Đường Bạch Dạ...” Hạ Thần Hi kinh hô, Đường Bạch Dạ vậy mà thô bạo xé nát bộ đồ của cô, thân thể căng thẳng buông lỏng, tất cả y phục đều bị thô bạo xé đi, đều bị anh xé nát. “Đừng sợ, anh sẽ không làm thương tổn em.” Đường Bạch Dạ thanh âm, lộ ra quỷ dị ôn nhu. Gian phòng quá mờ, thanh âm của anh trước sau như một làm người ta an tâm. Hạ Thần Hi lại cảm giác mình cùng một Đường Bạch Dạ ở mặt khác hoan ái. Một Đường Bạch Dạ thô bạo, luôn thay đổi, lại tàn nhẫn. Trực giác của nữ nhân, nhạy bén, Hạ Thần Hi nhận thấy được không ổn, vừa mới quằn quại liền phát hiện cằm bị người siết chặt , Đường Bạch Dạ thấp thanh âm nói, “Không muốn em cự tuyệt anh, đừng cự tuyệt anh, tại sao muốn cự tuyệt anh?” Anh không phảinhư Tiêu Tề ? Hạ Thần Hi đính hôn, cũng có thể bò lên trên giường Tiêu Tề, cho dù làthương tâm, cũng không nên làm ra loại chuyện này. Cô bây giờ còn muốn cự tuyệt anh? Trong lòng Đường Bạch Dạ, đột nhiên thô bạo, thô bạo mở hai chân của cô, không hề báo động trước, một đỉnh không có vào, tiến quân thần tốc, một vọt tới đế. “A...” Hạ Thần Hi nhẹ hô một tiếng, đau đến thân thể co rút nhanh, cô vẫn luôn khẩn trương, không hề chuẩn bị, thân thể khô khốc đến cực điểm, Đường Bạch Dạ thậm chí ngay cả mở rộng cũng không có, cứ như vậy xông tới. Hạ Thần Hi căn bản chống cự không nổi, thân thể khó chịu co rút lại, Đường Bạch Dạ lưng lủi quá một trận điện lưu, theo cột sống vẫn lẻn đến da đầu, lại xông da đầu xông thẳng xuống, lỗ chân lông toàn thân anh thoải mái đều mở , mỗi một cái lỗ chân lông đều lộ ra thoải mái. Rất thoải mái. “Đường Bạch Dạ, anh điên rồi...” Hạ Thần Hi kinh hô, đầu đầy mồ hôi, loại thô bạo này, yêu có thể nói là cường, bạo. Đường Bạch Dạ trước đây lại dù thế nào, thô bạo cũng không đến mức như vậy. Anh rất khác thường. Đường Bạch Dạ không quan tâm đến đau đớn của cô, thật sâu rút khỏi, nặng hơn trọng địa đỉnh tiến vào, hai tay chế trụ hông của cô, một chút lại một chút, vừa nặng lại ngoan, hình như có thể sử dụng lực lượng đều dùng đến mặt trên, hận không thể cứ như vậy đem cô lộng nát. Rất ngoan, rất thô bạo. Tuyệt vọng như thủy triều, bao phủ Đường Bạch Dạ.
|
Chương 647: Ôn nhu, Cô không xứng! 1
Thân thể lại vui thích thì thế nào, tâm đã sớm tuyệt vọng, như tử thủy, trong lòng cuồn cuộn sóng không dậy nổi, không thể không hận, cứ như vậy muốn chết, bất kể là ai cũng không cần quan tâm đến đúng sai... Nữ nhân ở việc này, chưa bao giờ là đối thủ nam nhân, huống chi Đường Bạch Dạ lại là toàn thân đều là lực lượng nam nhân, khi Đường Bạch Dạ muốn ngoan tâm hạ địa dằn vặt một nữ nhân, Hạ Thần Hi thật không phải là đối thủ của anh. Huống chi, thân thể Hạ Thần Hi đích xác có chút không thoải mái, kết hợp thật sự đau đớn, lan tràn toàn thân, đau đến tê buốt. Đường Bạch Dạ, đây là cường bạo, anh có biết hay không? Hạ Thần Hi cắn chặt răng, vốn không muốn phản kháng, càng là phản kháng, Đường Bạch Dạ giữ được càng chặt, nhưng đã làm mấy chục lần, Hạ Thần Hi chịu không nổi, buộc chặt thân thể phối hợp, tận lực muốn cho anh thoải mái, thả ra, tất cả cũng có thể kết thúc. Hạ Thần Hi ở dưới thân Đường Bạch Dạ hầu hạ, toàn thân vô lực, đôi chân mềm ở trên người anh, Đường Bạch Dạ điên loạn cuồng dã, có vài phần đau đớn, lại bị cô đè xuống đến, dưới thân như thể mời gọi anh. Đường Bạch Dạ nhận thấy được ý đồ của cô, đột nhiên bất động, nắm lên hai chân của cô để ở eo chính mình, hai tay liền dùng lực, nâng lên hông của cô, Hạ Thần Hi bị anh nâng lên, ngồi ở trên người Đường Bạch Dạ. Hạ thân kia một chỗ, đỉnh rất khó chịu, Hạ Thần Hi muốn thoát đi, lại bị Đường Bạch Dạ dùng lực nhấn một cái, đi vào càng sâu, Hạ Thần Hi một quyền đánh hướng Đường Bạch Dạ, “Đường Bạch Dạ, anh hỗn đản, buông em ra.” “Không buông, chết cũng không thả.” Đường Bạch Dạ đột nhiên gào thét, điên cuồng hôn môi của Hạ Thần Hi, gương mặt cô, ánh mắt của cô, tay Hạ Thần Hi, chăm chú chế trụ bờ vai của Đường Bạch Dạ. Đường Bạch Dạ thì thào tự nói, như điên rồi bình thường, “Thần Hi, đừng cự tuyệt anh, không muốn cự tuyệt anh...” Hạ Thần Hi không biết vì sao, thanh âm của Đường Bạch Dạ nghe thống khổ như vậy, cô cũng cảm thấy thống khổ, yêu thương như đến địa ngục, trừ đau đớn, chỉ có đau đớn. Đường Bạch Dạmuốn, cô không phải không cho, nhưng anh vì cái gì thô bạo như vậy? Hạ Thần Hi triền miên chống cự như vậy. “ Bạch Dạ, em rất khó chịu, trước ra có được không, chờ một lát sẽ tiếp tục, anh ôn nhu một chút được không, em thật rất đau.” Hạ Thần Hi hạ thấp thanh âm, thậm chí là đáng thương cầu xin Đường Bạch Dạ. Đau? Đường Bạch Dạ càng đè nặng cô, thiếu chút nữa một ngụm cắn một miếng thịt dưới người cô. Đau? Hạ Thần Hi, cô đau? Cô biết cái gì gọi đau không? Cô không biết, giờ khắc khi tôi biết chân tướng này, trái tim của tôi đều bị cô từng đao từng đao lăng trì, ngay cả đau đớn cũng bị mất tri giác. Cô biết cái gì gọi là đau không? Không, cô không biết, cô một điểm cũng không biết. Ôn nhu? Cô không xứng! Nụ hôn của Đường Bạch Dạ, thô bạo rơi vào trước ngực của Hạ Thần Hi, cơ hồ chui đầu vào vùng mềm mại của cô, Hạ Thần Hi chủ động ổn định chính mình, miễn cho chính mình quá khó chịu, Đường Bạch Dạ thô bạo nuốt phần đẫy đà của cô, hạ xuống vô số hôn, cô thật sợ anh quá xúc động, cắn xuống cô một miếng thịt. Đang tiếp tục thô bạo dằn vặt, Hạ Thần Hi lại phát hiện mình có cảm giác, hạ thân đã ươn ướt một ít, không khỏi phỉ nhổ chính mình, vì sao anh bạo lực như thế cô còn có thể có cảm giác, Đường Bạch Dạ cũng đã nhận ra, một tay giữ hông của cô, làm cho cô ở trên người anh trên dưới phập phồng. Tư thế này cơ thể Hạ Thần Hi rất không thoải mái, cô chỉ nghĩ muốn cơ thể đổi một tư thế, Đường Bạch Dạ lại rất thích, giữ cô, không cho cô động. Đường Bạch Dạ đêm nay, nhất định điên rồi. Mơ mơ màng màng, cô chỉ có thể nghĩ như vậy. Đường Bạch Dạ ôm cô, không ngừng trên mặt đất hạ đỉnh động, Hạ Thần Hi cảm giác không thế nào đau, hơi phối hợp anh, chỉ nghĩ anh nhanh lên một chút, anh tựa như cố ý dằn vặt cô.
|
Chương 648: Ôn nhu, Cô không xứng! 2
Đường Bạch Dạ ôm cô, không ngừng trên mặt đất hạ đỉnh động, Hạ Thần Hi cảm giác không thế nào đau, hơi phối hợp anh, chỉ nghĩ anh nhanh lên một chút, anh tựa như cố ý dằn vặt cô. Đường Bạch Dạ khác thường, trong lòng Hạ Thần Hi rất bất an, khó tránh khỏi thất thần, Đường Bạch Dạ ở trên mông cô dùng sức vỗ, Hạ Thần Hi vừa thu người lại, Đường Bạch Dạ chợt đem cô áp đến giường đệm, tăng lên ra vào. Không đếm xỉa chút nào đến phản kháng của cô. Một trận này, vừa vội vừa nặng, Hạ Thần Hi chịu không nổi, mồ hôi không ngừng bắn tung toé. Đường Bạch Dạ đột nhiên kéo cô, thay đổi một tư thế, từ phía sau tiến vào. Hạ Thần Hi ghét nhất cái tư thế này, mà Đường Bạch Dạ lại rất thích, lần trước anh nghĩ muốn cái tư thế này bị cô cự tuyệt, không phối hợp, lần này anh không đếm xỉa ý nguyện của cô, theo cái tư thế này, anh có thể đi vào càng sâu. Dằn vặt vô chỉ vô tận, Hạ Thần Hi thậm chí không biết Đường Bạch Dạ vì sao đột nhiên trở nên ác như vậy. Mặc kệ lấy cái phương thức gì tiến vào, anh đặc biệt nặng. Hạ Thần Hi vừa thẹn vừa giận, sợ anh đến không lung tung như thế, chính mình kim thương không ngã biến thành giữa đường bẻ gãy sao? “ Bạch Dạ, đủ rồi, đừng sẽ tiếp tục...” Cô thực sự ăn không tiêu, nhịn không được lên tiếng cầu xin tha thứ, thanh âm khàn khàn, thân thể lại đau, ăn không tiêu bạo lực hoan ái như thế... “Không đủ, không đủ...” Đường Bạch Dạ hôn môi của cô, chưa đủ vì sao lại dừng như thế, cơ hồ không có gì kỹ xảo muốn cô, càng như phát tiết cái gì, Hạ Thần Hi trong lòng đau. Đường Bạch Dạ không thương tiếc như vậy, là Đường Bạch Dạ yêu cô sao? Hạ Thần Hi bụng dưới thực sự rất không thoải mái. Trước đó vốn đã không thoải mái, lại bị dày vò như vậy, càng không thoải mái. “Bạch Dạ, van anh...” “Anh nếu không đủ, anh thà rằng cứ chết ở trên người của em như vậy.” Đường Bạch Dạ phát liễu ngoan, chính là không muốn buông tha cô. Anh buông tha cô, ai sẽ buông tha anh? Anh thống khổ như vậy, cừu hận, anh muốn cô cùng nhau chịu, dựa vào cái gì liền một mình anh bị vây khốntại đây loại vực sâu không đáy này, không phương pháp tự thoát khỏi, dựa vào cái gì liền một mình anhthống khổ như vậy, cô lại cái gì không nhớ, mấy năm này quá được “Tiêu Dao” như vậy. Ai tới buông tha anh? Một khắc kia Hạ Thần Hi nếu biết anh đã biết chân tướng, anh muốn làm cái gì? Muốn một phát bắn chết cô, nếu không phải Lâm Nhiên cùng Vân Dật ngăn cản, có một khoảng thời gian bình tĩnh, nếu lúc đó cô ở bên người, anh sợ chính mình không nhịn được một phátbắn chết cô. Phản bội, gián điệp, báo thù, không đội trời chung, tất cả đều là anh vô pháp tha thứ tội. Anh kiếp trước phạm vào cái lỗi gì, kiếp này mới gặp gỡ một Hạ Thần Hi? Thô bạo đau đớn kết hợp, thống khổ chính là hai người, hai người mồ hôi không ngừng bắn tung toé, nhỏ xuống, Đường Bạch Dạ ôm hông của cô, lồng ngực nóng rực kề sát bộ lưng của cô, động tác hạ thân một chút cũng không lưu tình. Mồ hôi không ngừng tràn ra, làn da ma sát, mồ hôi giống như muốn xuyên qua lỗ chân lông, dung hợp đến bắp thịt, hai tầng làn da thân mật dính hợp cùng một chỗ, giống như tách ra chính là máu chảy đầm đìa đau đớn. Bọn họ vốn nên thân mật như vậy, nước sữa hòa nhau. Lại là tuyệt vọng vô cùng thân thiết. Ai cũng không thể cứu vớt. Tay Hạ Thần Hi, nắm lấy chăn đơn dưới thân, chịu đựng luồng khó chịu này, chính mình nỗ lực thả lỏng, làm cho mình không bị thương, đốt ngón tay nổi lên, dùng sức được cơ hồ muốn bẻ gãy, Hạ Thần Hi trong lòng bách vị cùng xuất hiện. Đường Bạch Dạ một tay để trên ở mu bàn tay của cô, không cẩn thận đụng tới lắc tay của cô, khóe mắt co rụt lại, cái loại cừu hận đó ùn ùn kéo đến trong nháy mắt như biển lãng nhào tới, đem anh bao phủ. Đường Bạch Dạ nhớ tới, lúc mua lắc tay này, tâm tình của anh, rất tốt, rất tốt...
|