Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 94: Hạ tiểu thư cự tuyệt lời mời Đường tiên sinh
Editor: boconganh1503 Bởi vì phụ trách hạng mục này có thể thường xuyên cùng Đường Bạch Dạ gặp mặt, Tưởng Tuệ sao có thể bỏ qua được, cô cũng không muốn cho Đường Bạch Dạ nhìn thấy được năng lực của cô, cho nên cô vẫn cho là, dự án này nên để Tưởng Tuệ phụ trách. "Đúng là Tưởng Tuệ nên tham gia dự án này, chỉ là, Đường tổng không yên tâm, anh ấy cảm thấy thực lực của Tưởng Tuệ có hạn ." Trần Dương không thể nói, đây là Đường Bạch Dạ chỉ đích danh muốn Hạ Thần Hi tham gia dự án này. Trần Dương nghĩ, Đường Bạch Dạ ngưỡng mộ năng lực của Hạ Thần Hi . Hạ Thần Hi cũng không hỏi nữa, Trần Dương nói, "À, Thần Hi, Trương tổng mở tiệc đãi đám cưới vàng vào thứ năm này, tôi nhận lời mời đến, hiện nay lại không có bạn gái, không biết Thần Hi có nể mặt đi cùng tôi được không." "Tổng giám đốc nói đùa, anh anh tuấn phóng khoáng như thế, sao có thể không có bạn gái đi cùng." "Cô nghĩ tôi có thời gian rảnh không?" Trần Dương cười nói, "Coi như giúp tôi một chuyện." "... Được rồi." "Cứ quyết định như vậy đi." Văn phòng tòa nhà Đường thị có tất cả 52 tầng. Tòa nhà có phòng tập thể thao, hồ bơi, quầy bar giải trí, spa, phòng hội nghị cao cấp, nhà hàng, ngân hàng, rạp chiếu phim... Cái gì cần có đều có, chỉ mở cửa cho nhân viên Đường thị, phúc lợi vô cùng tốt. Phòng làm việc của Tổng giám đốc ở lầu 50, đệ nhất phòng họp cũng ở lầu 50. Đường Bạch Dạ nhìn thấy Hạ Thần Hi, cũng không có chút gì ngoài ý muốn, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, chẳng lẽ anh ta đã sớm biết cô sẽ đến sao ? "Thần Hi, không ngờ kỹ sư phụ trách bên WPL là cô a." Lâm Nhiên cười bắt tay chào hỏi Hạ Thần Hi. Hạ Thần Hi trêu tức hỏi, "Có muốn hay không tôi mang Giai Vân theo?" Hạ Thần Hi biết, hai người này gần đây rất hay liên lạc cho nhau, vô cùng mờ ám, Lâm Nhiên biết Hạ Thần Hi nói đùa, cười nói, "Tốt, không có vấn đề, tôi đồng ý hai tay." Mấy người cười cười nói nói tiến đến phòng làm việc. Tổng cộng là có mười tám người họp, trừ hai vị tổng giám đốc, đại diện pháp luật, còn lại đều là người của bộ công trình, chuyên môn nhằm vào dự án khai phá mở rồng này, sự việc xảy ra đột ngột, nên Hạ Thần Hi không có đủ tài liệu trong tay . Hơn phân nửa là nghe, sau đó ghi lại, rất ít nói chuyện. Đường thị có rất nhiều kỹ sư có kinh nghiệm, trên tổng thể là không có vấn đề gì . Ánh mắt Đường Bạch Dạ như vô tình, luôn luôn xẹt qua Hạ Thần Hi, khóe môi nhàn nhạt cười, cũng không rõ ràng, người ngoài tuyệt đối không thể nhận ra. Hơn hai giờ hội nghị, thảo luận rất dữ dội. Cơ bản điều khoản ký kết không có gì lớn lắm, WPL có Hạ Thần Hi tham dự, Đường thị là người phụ trách chính. Nửa đường nghỉ ngơi mười phút. Hạ Thần Hi đến phòng trà pha một ly cà phê Blue Mountain nâng cao tinh thần. "Tối hôm qua ngủ không ngon?" Đường Bạch Dạ hỏi. Hạ Thần Hi quay đầu lại, chỉ thấy Đường Bạch Dạ đứng dựa trên cửa, anh mặc áo sơ mi màu tím, cà vạt màu đỏ tía. Cả người thoạt nhìn rất lười biếng. Vô cùng quyến rũ Cao quý, biếng nhác, lại yêu nghiệt mê người. Không thể phủ nhận, mỗi lần nhìn thấy Đường Bạch Dạ, Hạ Thần Hi đều cảm thấy, người đàn ông có năng lực như vậy, thực sự là tai họa. Anh có tính phong lưu làm tiền vốn, cho nên, anh mới ở thành phố S làm vương tử phong lưu. Hạ Thần Hi buồn ngủ gật đầu, uống một ngụm cà phê, "Thật sự buồn ngủ." Đường Bạch Dạ cũng pha một ly cà phê, đột nhiên hỏi, "Thứ năm có rảnh hay không?" Hạ Thần Hi nghĩ nghĩ, "Có chuyện gì sao?" "Muốn mời cô đi một chỗ." "Thứ năm tôi có hẹn ." Hạ Thần Hi nói, cô đã đáp ứng cùng Trần Dương đi dự tiệc. Ánh mắt Đường Bạch Dạ tối sầm lại, có chút tiếc nuốt. Hạ Thần Hi hỏi, "Đường tổng đoán chừng sắp kết hôn, sớm chúc mừng anh."
|
Chương 95: Tôi làm phù dâu sợ cô dâu mặc cảm
Eidtor: boconganh1503 Sắc mặt Đường Bạch Dạ trong nháy mắt trầm xuống, con ngươi lạnh lùng thẳng tắp quét về phía Hạ Thần Hi, như muốn đem cô bắn thủng, cô vậy mà nói chúc mừng anh? Anh muốn kết hôn, Hạ Thần Hi một chút cảm giác cũng không có? Lại đi chúc mừng anh? Đường Bạch Dạ không biết vì sao, tức giận như thế. Giống như là bị người khác hung hăng tát cho một cái. "Cảm ơn!" Hai chữ này giống như nghiến răng nói ra, nghe sởn tóc gáy. Hạ Thần Hi cười đến tươi đẹp, cũng không thèm để ý đến sắc mặt của anh, cũng không quan tâm vì sao anh lại tức giận, cô cũng lười đi suy nghĩ. "Tôi kết hôn, cô có muốn làm phù dâu hay không?" Đường Bạch Dạ hỏi, khẩu khí lạnh như băng, hận không thể xé nát khuôn mặt tươi cười kia. Hạ Thần Hi nói, "Anh xác định muốn mời tôi làm phù dâu sao?" Đường Bạch Dạ giận, chẳng lẽ cô tưởng thật. Hạ Thần Hi nghiên đầu, một chút buồn rầu nói, "Tôi không có việc gì làm, lại chưa làm phù dâu bao giờ, đương nhiên cũng muốn thử một lần, chỉ là sợ Tưởng công chúa không đồng ý. Tôi xinh đẹp như vậy, còn đẹp hơn so với Tưởng công chúa, nếu tôi làm phù dâu, phong thái bức người, đem cô dâu làm chìm xuống, vậy không tốt lắm a." Khúc khích! Một tiếng cười bên cửa truyền đến, Trần Dương cùng Lâm Nhiên đứng ở cửa, hai người trên mặt đều tươi cười, đặc biệt Lâm Nhiên, đấm tường cười to, "Thần Hi, cô thực sự là quá tự kỷ ..." Đường Bạch Dạ cũng dở khóc dở cười, thật không nghĩ tới Hạ Thần Hi lại trả lời anh như vậy. Vẻ mặt Hạ Thần Hi rất khiêm nhường nói, "Tôi nói là lời nói thật a." Lâm Nhiên thật vất vả mới ngưng được tiếng cười, "Mặc dù là lời nói thật, nhưng cô cũng quá kiêu ngạo, lời này nếu để cho Tưởng Tuệ nghe thấy, nhất định sẽ bị tức chết." Hạ Thần Hi cũng không tranh luận nữa, Lâm Nhiên nói, "Được rồi, được rồi, ngày kết hôn còn chưa có định, trước mắt không thảo luận phù rể phù dâu nữa, họp ." Cuộc họp tiếp tục, mặt Đường Bạch Dạ không chút biểu tình , lạnh như băng, như ai thiếu nợ anh mấy trăm triệu không bằng, không khí trong phòng họp theo đó mà u ám, mọi người không rõ, vừa tổng giám đốc vẫn còn trời trong nắng ấm, thế nào đột nhiên liền tình chuyển nhiều mây. Tuy nhiên, Đường Bạch Dạ mưa nắng thất thường, nhiều người đã lĩnh giáo, cho nên, cẩn thận từng li từng tí, cũng không kinh ngạc nhiều. Hội nghị kéo dài thêm một chút nữa, cuối cùng cũng quyết định chi tiết. Đường Bạch Dạ mời Trần Dương, Hạ Thần Hi dùng cơm. Nói chuyện một buổi sáng, bọn họ đã sớm đói bụng, Trần Dương cũng không cự tuyệt, mấy người đều muốn ăn hải sản, chọn một nhà hàng hải sản ven sông. Vừa lúc, cách nhà Hạ Thần Hi rất gần, cô ăn cơm xong có thể trực tiếp về nhà, buổi chiều không cần đến công ty. Trên bàn cơm chỉ có Đường Bạch Dạ, Lâm Nhiên, Trần Dương cùng Hạ Thần Hi. Tuấn nam mỹ nữ, ngồi gần cửa sổ sát đất mở rộng ra, hướng ra sông, xa xa có thuyền qua lại, phong cảnh rất đẹp. Hải sản, rượu vang trắng, thực sự là một loại hưởng thụ. Trong bửa ăn, Lâm Nhiên nói với Trần Dương nghiệp nhiều chuyện bát quái, Đường Bạch Dạ cũng tham dự. Lão bà của ai ai ai có tình nhân bên ngoài, ai ai ai lại đột nhiên nói việc chuyển nhượng tài sản, ai ai ai lại cùng minh tinh chung một chỗ vân vân vân, cái kia ai ai lại bao dưỡng nam minh tinh vân vân vân bát quái. Hạ Thần Hi 囧 囧 , cô cho rằng chỉ có phụ nữ mới có thể bát quái. Không ngờ, mấy người đàn ông cùng một chỗ cũng bát quái. Lâm Nhiên nói, "Thần Hi, thực tế so với trên ti vi còn đặt sắc hơn, cẩu huyết kịch đặc biệt nhiều, chúng ta có một người bạn, có khoảng mười lăm người bạn gái, mỗi một cô đều oanh oanh liệt liệt, không biết cảm giác như thế nào." Hạ Thần Hi nói, "Lạm tình!" "Người kia không gọi lạm tình, vì mỗi lần yêu đương họ đều nghiêm túc." Lâm Nhiên cười ha ha, chỉ vào Đường Bạch Dạ, " Bạch Dạ mới tính là lạm tình.
|
Chương 96: Đường tiên sinh cùng Hạ bảo bối đều thiếu dạy dỗ
Editor: boconganh1503 Đường Bạch Dạ giận, nắm lấy một con cua, ném bay về phía Lâm Nhiên. Lâm Nhiên rất bình tĩnh tiếp được, đẩy ra, hạnh phúc hưởng thụ. Trần Dương dở khóc dở cười, cẩn thận lấy riêng ra cho Hạ Thần Hi mấy con tôm hùm. Đường Bạch Dạ thầm nghĩ, hừ, không có việc gì sao phải xum xoe, làm điều gì sai trái sao, thế là, lấy ánh mắt dùng sức trừng Trần Dương, Trần Dương tất cả vô tội, thân sĩ phong độ a, thân sĩ phong độ, Đường tiên sinh, tôi chỉ là thân sĩ phong độ mà thôi a. Hạ Thần Hi nghe bọn họ bát quái, được một nữa muốn đi toilet. Khi trở về, lúc đi qua một phòng bào, đột nhiên nghe thấy một tiếng nói quen thuộc. "Anh ta đang ở ngay thành phố S, các người cần phải tận lực đi tìm." "Hắc Ảnh cùng Hắc Quả Phụ đã tìm ra vị trí của anh ta, tuyệt đối không sai được, nghe rõ, không nên thương tổn anh ta, tôi muốn anh ta sống ." "Nếu như tôi không thể sử dụng, lúc đó giết anh ta cũng không muộn." Tiếp theo là mấy tiếng nói đồng thời vang lên, "Dạ!" Gióng nói quen thuộc lại vang lên, "Lần này chúng ta bí mật đến thành phố S, nhất định phải khiêm tốn hành sự, có thể không cần dùng đến súng." "Dạ!" "Lão đại, Đường Bạch Dạ đang ở đây? Có muốn cho hắn một bài học hay không, thời gian hắn ở châu Âu cùng chúng ta đối nghịch rất lâu , nên cho hắn một chút giáo huấn." Một gã hung ác nói, "Lão tử cực kỳ khó chịu hắn." "Chúng ta đến đây chủ yếu để tìm vương bài của lính đánh thuê, không phải Đường Bạch Dạ." "Dạ, tôi biết." Hạ Thần Hi toàn thân băng lãnh, tiếng nói này như rắn độc chui vào trong lòng của cô, vô cùng đau đớn, hô hấp cũng trở nên vô cùng gấp, trong trí nhớ giọng nói này rất quan trọng. Hạ Thần Hi nhìn vào cửa, đột nhiên có một loại xúc động muốn đẩy cửa vào. Đột nhiên nghe thấy một tiếng nói quen thuộc thét lên ra lệnh, "Ai ở ngoài cửa?" Hạ Thần Hi lấy làm kinh hãi, vội vội vàng vàng né ra. Người của Tiêu Tề mở cửa, vừa lúc thấy có người đi vào toilet, lại quay trở ra. Hạ Thần Hi trở lại ghế ngồi của mình, không yên lòng, cũng không có khẩu vị. Đường Bạch Dạ mẫn cảm thấy cô có gì đó không thích hợp, "Hạ Thần Hi, cô làm sao vậy?" "Không có việc gì, có khả năng tối hôm qua ngủ không ngon, nên giờ buồn ngủ." Hạ Thần Hi đáp một tiếng, rũ mắt, miễn cưỡng lên tinh thần cùng bọn họ nói chuyện. Trần Dương nói, "Buổi chiều về sớm một chút ngủ đi." Hạ Thần Hi gật đầu. Bọn họ ngồi nửa giờ liền tản, Trần Dương vốn định đưa Hạ Thần Hi về, nhưng Hạ Thần Hi lại cự tuyệt, nhà cô ở gần đó, đi bộ mất mười phút, Trần Dương cùng Lâm Nhiên đi trước. Hạ Thần Hi hỏi Đường Bạch Dạ, "Anh gần đây có đắc tội với người nào hay không?" "Làm sao vậy?" Hạ Thần Hi nói, "Tôi vừa đi toilet, nghe thấy có người muốn cho anh một bài học." Người này nhất định là đắc tội với ai. Đường Bạch Dạ tự phụ cười, cuồng ngạo khí phách, "Lão tử đắc tội nhiều người, không quan tâm nhiều như vậy một hai người." Hạ Thần Hi bất đắc dĩ, Đường Bạch Dạ cảm thấy không để ý, cô cũng lười quản. "Cô bởi vì chuyện này mà tâm tình không tốt sao?" tâm tình Đường Bạch Dạ, lập tức mây đen chuyển tình, có một loại nói không nên lời vui sướng, nha đầu này là lo lắng cho anh sao? Hạ Thần Hi lo lắng anh, làm cho anh thật sự rất thoải mái a. Hạ Thần Hi, "Không phải!" Thực sự, không phải là bởi vì chuyện của anh, tâm tình cô không tốt, là bởi vì tiếng nói kia, cho nên tâm tình của cô vô cùng không tốt. Nhưng mà, Đường Bạch Dạ lại cảm thấy là bởi vì anh, tâm tình cô không tốt, cho nên, tâm tình Đường Bạch Dạ vô cùng tốt. Hạ Thần Hi cũng lười giải thích.
|
Chương 97: Bí mật sắp được sáng tỏ
Editor: boconganh1503 Đường Bạch Dạ đi rồi, Hạ Thần Hi suy nghĩ một chút, dọc theo con đường lớn đi trường học đón Hạ bảo bối. Cô chỉ đi trường học Hạ bảo bối một lần, chính là lúc tìm trường học cho Hạ bảo bối, từ lúc khai giảng đến giờ cô chưa đi lần nào nữa, bảo bối năm nay học lớp hai, mặc dù trình độ của bé đã vượt qua trình độ đại học. Trường học Hạ bảo bối, buổi chiều tan học rất sớm, một giờ đi học, học hai tiết, ba giờ tan học, việc học tương đối nhẹ nhõm. Đây là trường song ngữ do người nước ngoài mở, giáo viên người nước ngoài nhiều, một lớp học mười mấy người, tất cả đều là học sinh, xem như là một trường học quý tộc nhỏ. Những đứa nhỏ ở đây hầu như sẽ không thi tuyển sinh đại học quốc gia. Cũng không phải xuất ngoại, hay mời giáo sư đến nhà giạy. Cho nên, không có áp lực, việc học cũng nhẹ nhõm. Lúc cô tới trường học, vừa lúc muốn tan học. Đưa ra giấy chứng nhận xác định thân phận xong , Hạ Thần Hi liền liền đến sân trường, chờ bảo bối tan học. Hạ bảo bối ngồi bên cửa sổ, quay đầu liền nhìn thấy Hạ Thần Hi, mặt mày rạng rỡ, vô cùng vui vẻ. Mẹ bé tới đón bé tan học, thực sự lịch sử chỉ có một lần a. Nói đến thực sự không khéo, Hạ Thần Hi không ngờ ở trong trường học gặp được người của bộ phận thiết kế WPL, đó là nhà thiết kế nam, thuộc nhóm thiết kế khác, hơn ba mươi tuổi, anh ta đang dắt một đứa nhỏ đang khóc. Đứa nhỏ rất cao rất khỏe mạnh to béo, thoạt nhìn là một tiểu bá vương. Mắt khóc đến sưng đỏ, quần áo trên người nhăn nheo, xem ra là đánh nhau. Nhà thiết kế nhìn thấy Hạ Thần Hi cũng ngơ ngẩn, vừa định chào hỏi cô, Hạ bảo bối đeo cặp sách nhỏ từ trong phòng học chạy đến, "Mẹ, mẹ..." Hạ bảo bối gục trong lòng Hạ Thần Hi, "Mẹ, hôm nay sao mẹ lại có thời gian rảnh đến đón con." Phía sau Hạ bảo bối là giáo viên dạy tiếng Anh của mình, là giáo viên người Mỹ, hai người chào hỏi nhau, giáo viên người Mỹ khen Hạ bảo bối thông minh lanh lợi, hàn huyên mấy câu liền đi. Nhà thiết kế nam đã sợ ngây người. Đây là con trai của Hạ Thần Hi sao ? Sao có thể! Hạ Thần Hi mới hai mươi lăm tuổi, sao có thể có con trai lớn như vậy. Con trai nhà thiết kế nam nhìn thấy Hạ bảo bối, khóc trốn sau lưng ba ba, chỉ vào Hạ bảo bối, "Ba ba, ba ba, hắn bắt nạt con, hắn đánh con." Hạ Thần Hi, "..." Hạ Thần Hi rất lúng túng cùng đồng nghiệp chào hỏi, hỏi tiếp, "Bảo bối, con bắt nạt người khác sao?" "Oan uổng a, mẹ, con cái gì cũng không làm a." Hạ bảo bối vô tội nói, vô cùng ủy khuất, ánh mắt muốn bao nhiêu thuần khiết thì có nhiều thuần khiết, lại rất bình tĩnh nhìn về phía đứa bé kia liếc mắt một cái. Tiểu bá vương sợ đến oa oa khóc lớn. Hạ Thần Hi, "..." "Thật xin lỗi." Hạ Thần Hi cùng đồng nghiệp nói. Đồng nghiệp kinh ngạc hỏi, "Đây là con trai cô sao?" Hạ Thần Hi gật gật đầu, "Tại sao anh ở trường học ?" Đây là giờ làm việc. Đồng nghiệp nói, "Giáo viên chủ nhiệm gọi điện thoại qua đây, nói là đứa nhỏ ở trường học đánh nhau, muốn tôi qua đây một chuyến, thật không làm cho người ta bớt lo." Hạ Thần Hi cười, bọn họ không có giao tình gì nhiều, ngẫu nhiên gặp nhau như thế nên hỏi vài câu, đồng nghiệp kia như có điều muốn hỏi, hỏi Hạ Thần Hi, "Cô đã kết hôn rồi sao?" "Không có!" "Kia..." Hạ Thần Hi không muốn nói, sắc mặt đồng nghiệp kia thay đổi, hơn phân nửa đàn ông trong công ty đang theo đuổi Hạ Thần Hi, trong đó cũng có không ít người muốn cùng Hạ Thần Hi tình một đêm . Không ngờ, cô chưa kết hôn đã sinh con. Nhìn không ra, cô còn nhỏ như vậy đã rất phóng khoáng, bình thường ở phòng làm việc thanh cao như vậy, giống như một nữ thần, thực sự là trong ngoài không đồng nhất. Hạ bảo bối không có xem nhẹ sắc mặt biến hóa của người đàn ông kia, chợt lóe lên xem thường, ánh mắt hơi nheo lại, sát khí thoáng qua. Thời đại này, người muốn chết thật không ít!
|
Chương 98: Bảo bối đánh nhau
Editor: boconganh1503 Ánh mắt của bé đảo qua tiểu bá vương, tiểu bá vương sợ đến muốn tè ra quần, oa oa khóc lớn, nam đồng nghiệp kéo con trai, rất nhanh rời đi, tiếng khóc tiểu bá vương rung trời. "Mẹ, hắn đáng bị đánh đòn." Bảo bối cười híp mắt nói, khẩu khí rất vui sướng khi người gặp họa. Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, "Con cùng nó đánh nhau sao?" "Mẹ, đánh nhau làm tổn hại phong độ của con a." Hạ bảo bối cười đến vô cùng ưu nhã, lập tức cho thấy chính mình phong độ nhẹ nhàng, tuyệt đối là quân tử động khẩu không động thủ . Hạ Thần Hi cười nói, "Họ nói con đánh con trai họ ." "Nói bậy!" Hạ bảo bối nói. Hạ Thần Hi bật cười, vừa lúc lại thấy cặp cha mẹ dắt một đại bá vương ra, là số một đại bá vương, so với tiểu bá vương vừa rồi lớn hơn nữa số một, Hạ bảo bối nói, "Bọn họ đánh nhau." Hạ Thần Hi vui mừng, con trai của cô là đứa trẻ ngon, không đánh nhau, quả nhiên có phong độ thân sĩ Ai biết, đại bá vương đi tới, chân chó nịnh nọt nói, "Lão đại, đây là mẹ cậu a, thật trẻ tuổi, thật đẹp, đẹp như cậu." Hạ bảo bối phất tay một cái, như có một loại, ngươi lui xuống đi, trẫm muốn nghỉ ngơi. Đại bá vương lại cung kính rời đi. Hạ Thần Hi nhìn đại bá vương, lại nhìn nhìn con trai bảo bối phấn nộn cuả mình, vừa nghĩ tới đánh nhau sau lưng rất có nội tình bên trong, cô đột nhiên cái gì cũng không muốn nói . Hạ bảo bối cười như cáo hồ ly. Hai mẹ con tay trong tay cười cười náo náo về nhà, đến nỗi Hạ bảo bối xúi giục người khác đánh nhau, Hạ Thần Hi quyết định chỉ xem nhẹ không truy cứu. Ngày hôm sau đi làm, Hạ Thần Hi mẫn cảm thấy bầu không khí không thích hợp, tất cả mọi người đều chỉ trỏ, nhìn cô bàn tán, Hạ Thần Hi thản nhiên bình tĩnh, cái gì cũng không muốn nói. Chuyện gì xảy ra, Hạ Thần Hi so với ai khác rất rõ ràng. Tiết Giai Vân biết mọi người đang bàn luận về chuyện gì, hận không thể dập tắt cái bát quát này, chưa kết hôn lại sinh con, bị phát hiện sao có thể giấu được. "Thần Hi, cô thật sự có con trai học tiểu học sao?" Trần Khiết tò mò hỏi. "Đúng vậy." Hạ Thần Hi sửa sang lại bàn làm việc của mình, ôn hòa nói, "Thời đại này, người đàn ông bát quát luôn làm người khác không thích." Chu Phóng thổi một tiếng huýt gió, tự tiếu phi tiếu liếc Hạ Thần Hi, "Hạ cô nương, cô giấu kín quá, làm biết bao trái tim tan vỡ." "Tan vỡ, tan vỡ đi." Hạ Thần Hi cười nói, "Tôi chưa từng làm cái gì làm cho người ta hiểu lầm." "Con trai của cô là con nuôi sao." Phù Sử Sơn hỏi. Hạ Thần Hi ngẩng đầu, kiên định nói, "Trăm phần trăm là tôi sinh , vì bé, cô nương tôi đây thiếu chút nữa mệnh cũng bị mất." Chu Phóng lại thổi một tiếng huýt gió, "Quả nhiên tác phong của người đi du học nước ngoài, rất hào phóng." Hạ Thần Hi cười híp mắt , Tiết Giai Vân hừ nói, "Đàn ông thực lắm miệng, lời bọn họ truyền đi thật khó nghe ." "Tùy tiện." Hạ Thần Hi tiêu sái cười, không quan tâm. Cô không làm điều gì xấu, chỉ cần cô và con trai cô được vui vẻ, tự do tự tại, cuộc sống của cô, người khác không có tư cách gì nói cô, nên cô cần gì phải quan tâm. Không phải là chưa kết hôn sinh con sao? Nhiều người muốn sinh ra được đứa con thông minh như vậy còn sinh không được đâu. Hạ Thần Hi chưa kết hôn sinh con bát quát, lan truyền khắp toàn bộ WPL, truyền tới trong tai tổng giám đốc Trần Dương, anh kinh ngạc hỏi Trần Bình, "Đây là thật sao ?"
|