Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 99: Đường tiên sinh ăn giấm chua (1)
Editor: boconganh1503 "A, chẳng lẽ tôi chưa từng nói qua sao?" Trần Bình so với anh càng kinh ngạc. Trần Dương 囧, "Anh nói lúc nào?" Trần Bình nói, "Ồ, để tôi nói một lần, cô ấy chưa kết hôn nhưng đã sinh con, có một đứa con trai rất đáng yêu, tổng giám đốc Ốc Ôn cũng biết chuyện này a." Trần Dương vừa nghe, chân mày nhíu lại , "Sao anh không sớm chút nói cho tôi biết." "Chuyện của người ta, anh biết làm gì, chẳng lẽ anh có ý gì với cô ấy sao?" Trần Bình càng kinh ngạc. Trần Dương bật cười, "Anh suy nghĩ quá nhiều." Tưởng Tuệ nghe thấy bát quát này, hết sức kinh ngạc, nhịn không được gọi một người cấp dưới đến xác nhận, xác định là thực sự, cô kinh ngạc cực kỳ, cô tưởng là con nuôi, kết quả cấp dưới nói, chính miệng Hạ Thần Hi thừa nhận là con ruột. Tưởng Tuệ nghe xong, tim chợt buông thả xuống. Cô ta thậm chí khoan dung quyết định, Hạ Thần Hi có thể không cần chết. Hạ Thần Hi với cô đã không còn uy hiếp gì . Cô ta có con trai, chưa kết hôn đã sinh con, lấy thân phận cùng địa vị của cô, xem như là một tin tức lớn. Dù cho Đường Bạch Dạ có chút ý tứ với cô ta thì thế nào, Đường Bạch Dạ cũng sẽ không cưới phụ nữ đã có con. Sợ rằng Đường Bạch Dạ căn bản không biết Hạ Thần Hi có con trai. Nghĩ đến đây, Tưởng Tuệ nhịn không được đắc ý, cô cho rằng, Hạ Thần Hi đã sinh con, căn bản là không hề đem cô để vào mắt. Hạ Thần Hi, con hồ ly tinh này , vậy mà gạt tin tức lớn như vậy, xem tôi vạch trần cô như thế nào. Cô thậm chí không thể chờ đợi được nghĩ muốn nói cho Đường Bạch Dạ, Hạ Thần Hi có con trai. Nội bộ WPL càng sôi trào, những người đàn ông có ý tứ với Hạ Thần Hi đều dời mục tiêu, lại cũng không cảm thấy Hạ Thần Hi là nữ thần, trái lại cảm thấy, cô rất tùy tiện, rất không bị kiềm chế. Trong lúc nhất thời, nhân viên WPL đối Hạ Thần Hi chỉ trỏ. Hạ Thần Hi là kỳ nhân, cô không quan tâm chuyện gì, chuyện vào được tai cô, cho nên, mặc kệ nhiều lời khó nghe, cũng là vào tai trái ra tai phải, không phải cô nghe không hiểu, mà là, này với cô mà nói, thật là việc nhỏ. Nếu như trải qua sinh tử, nếu như trải qua các loại cực khổ, trải qua các loại tuyệt vọng. Họ sẽ phát hiện, lời đồn đại chẳng là gì cả. Cô căn bản không quan tâm. Lão đại Trương Tổng mở tiệc cử hành vào thứ năm này, địa điểm được tổ chức ở biệt thự của Trương tổng. Nói đến vị Trương tổng này, là một nhân vật truyền kỳ, gầy dựng cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng, hắc bạch đều làm, bất kể là hắc đạo, hay là bạch đạo cũng phải nể ông ba phần, lúc trẻ tuổi, phong lưu tiêu sái, vô số phụ nữ. Kết hôn, an an phận phận, quy quy củ củ, kim bàn rửa tay, chưa từng truyền ra cái gì scandal. Tình cảm chân thành thê tử, không rời không bỏ. Trương tổng rất nghĩa khí, lại rất hào hùng, nhân duyên vô cùng tốt. Ngay cả Đường Bạch Dạ đối với ông cũng vô cùng tôn kính, gặp gỡ mật thiết. Hạ Thần Hi mặt một chiếc váy đen nhỏ, rất đơn giản và thanh lịch, có một chút phong cách Anh, đoan trang và có chút khí phách. Lúc cô chọn bộ lễ phục này, Trần Dương cười trêu ghẹo, "Ai không đủ bản lĩnh thật không dám mang cô đi tham gia yến hội." Hạ Thần Hi cười trừ. Cô ngồi xe Trần Dương đến, vô cùng không khéo chính là, bọn họ ở cửa liền đụng mặt Đường Bạch Dạ, Tưởng Tuệ. Bọn họ vừa tới, đổ xe, đang muốn đi vào. Đường Bạch Dạ nhìn thấy Hạ Thần Hi cùng Trần Dương cùng đi, ánh mắt trầm xuống, sắc bén quét về phía Trần Dương cùng Hạ Thần Hi, Trần Dương cười cùng anh chào hỏi, trên mặt Đường Bạch Dạ biểu tình lạnh đến đáng sợ, có cảm giác như nhìn đôi gian phu dâm phụ. Tưởng Tuệ cười đến dịu dàng, rất hiểu lễ nghĩa cùng Trần Dương chào hỏi.
|
Chương 100: Đường tiên sinh ăn giấm chua (2)
Editor: boconganh1503 Hạ Thần Hi có một loại cảm giác oan gia ngõ hẹp, đột nhiên nhớ tới Đường Bạch Dạ có hỏi qua cô, thứ Năm có rảnh hay không, ý tứ của anh chính là muốn mang cô đi tham dự tiệc tối nay sao? Anh có vị hôn thê của mình, đương nhiên phải mang Tưởng Tuệ, tại sao còn muốn mang cô đi? Tưởng Tuệ cười nói, "Trần tổng giám đốc cùng Hạ tiểu thư thoạt nhìn rất xứng đôi, sao hai người không phát triển thành tình yêu đi?" Đường Bạch Dạ nghe được câu này, ánh mắt càng trầm, lạnh lùng nghiêm nghị bức người. Trần Dương nói, "Tưởng tiểu thư nói đùa, cô cùng Bạch Dạ sắp kết hôn, tôi còn chưa chúc mừng cô." Tưởng Tuệ nói, "Trần tổng cũng phải nổ lực mới được, đến lúc đó tôi sẽ gởi thiệp mời cho các người . Đường, anh xem bọn họ có phải hay không rất xứng đôi." "Có xứng đôi hay không, mắc mớ gì tới cô?" Đường Bạch Dạ không khách khí nói, hừ lạnh nói, "Tôi nhìn một chút cũng không xứng." Tưởng Tuệ không ngờ trước mặt nhiều người Đường Bạch Dạ lại làm cô mất mặt như vậy, nhất thời tươi cười có chút cứng ngắc. Trần Dương trong lòng thổi một tiếng huýt gió, Đường Bạch Dạ, phong độ của anh đâu, phong độ của anh đâu? Hạ Thần Hi tươi cười, im lặng là vàng. Cô kéo Trần Dương, đứng một bên đúng mức mỉm cười, không biết thế nào , Đường Bạch Dạ cảm thấy một màn này thực sự chói mắt, xoay người rời đi. "Đường, chờ em một chút..." Mang giày cao gót Tưởng Tuệ kinh hoảng thất sắc chạy theo sau, trước khi đi còn hung hăng liếc mắt Hạ Thần Hi một cái. Trần Dương nhìn bóng lưng của bọn họ, cười trêu ghẹo, " Bạch Dạ tính tình mưa nắng thất thường, cô đừng để trong lòng." Hạ Thần Hi cười hỏi, "Trần tổng cùng Đường tổng giao tình không tệ a." "có thể." "Người này từ nhỏ đã thiếu tình thương, có thể cùng Trần tổng kết giao bằng hữu, thật khó cho anh." Hạ Thần Hi ôn hòa nói. Trần Dương kịp phản ứng, cười to không ngớt, dẫn Hạ Thần Hi tiến vào hội trường. Sâm panh mị ảnh, phục trang đẹp đẽ. Xa hoa trụy lạc, hương khí Tập Nhân. Hạ Thần Hi cao gầy mỹ lệ, Trần Dương lại phong độ nhẹ nhàng, hai người đi cùng một chỗ, làm cho nhiều người chú ý. Hạ Thần Hi cùng Trương tổng chưa từng gặp qua, hôm nay cô là bạn gái của Trần Dương, cũng theo Trần Dương cùng đi gặp Trương tổng chúc mừng, Trương tổng cười híp mắt tiếp thu nói cám ơn, phu nhân của ông rất ôn hòa có lễ nghĩa, thoạt nhìn rất có giáo dưỡng. Trần Dương mời Trương phu nhân nhảy một điệu nhảy, lúc này mới trở lại Hạ Thần Hi bên người, hướng Hạ Thần Hi mời khiêu vũ. Hạ Thần Hi không có cự tuyệt, cười theo Trần Dương đi vào sàn nhảy, nhảy waltz. Đường Bạch Dạ thấy hai người nhẹ nhàng khiêu vũ, đột nhiên cười lạnh, cũng kéo Tưởng Tuệ đi vào sàn nhảy, Tưởng Tuệ trong lòng vui vẻ, hướng Hạ Thần Hi một ánh nhìn đắc ý. Hạ Thần Hi thầm nghĩ, Tưởng Tuệ người phụ nữ này thật không biết điều, ba lần bốn lượt khiêu khích, làm cô chán gét a. Đến khúc giữa, vừa lúc bốn người đang chéo nhau, Đường Bạch Dạ nói, "Trần Dương, đổi bạn nhảy." Mới vừa nói xong, đã thừa dịp xoay tròn đem Tưởng Tuệ tung đi. Trần Dương vô ý thức cũng đem Hạ Thần Hi giao cho anh, hai người nhanh chóng trao đổi bạn nhảy. Bởi quán tính, Hạ Thần Hi gã vào trong lòng Đường Bạch Dạ, thân thể chặt chẽ dính sát vào Đường Bạch Dạ, chóp mũi cơ hồ dán chóp mũi, hơi thở pha trộn lẫn nhau, thân mật tuy hai mà một. Hạ Thần Hi không kịp phát biểu cảm khái, ngước mắt liền tình cờ gặp đôi mắt thâm thúy của Đường Bạch Dạ, đen như mực. Ở trong mắt của anh có bóng dáng của chính mình. Giống như vô số ánh sáng. Thâm thúy như vòng xoáy, muốn đem cô cuốn vào. Bên tai hơi có chút phấn hồng.
|
Chương 101: Ái muội nổi lên bốn phía
Editor : nguoihaymo Beta : Thanh huyền Đường Bạch Dạ di chuyển chậm rãi, kéo theo Hạ Thần Hi, tiếng nhạc du dương một bầu không khí thật lãng mạng, khiến Hạ Thần Hi có chút sợ hãi, lại bị Đường Bạch Dạ ôm chặt vào lòng, không cho phép cô thoát ra khỏi . Những cử chỉ đó đập vào mắt mọi người ở đây, thật sự rất mờ ám. "Không cho phép nhúc nhích!" âm thanh thật hoa lệ, mang theo chút mê hoặc. Hai má Hạ Thần Hi có chút đỏ, may mà cô có trang điểm nhẹ nên không nhận ra được, tim đập loạn xạ, càng đập càng nhanh. Cô cảm nhận được hơi thở của Đường Bạch Dạ ở cổ mình, hơi nóng ấy làm cả người cô không có tý sức nào. Cô muốn anh tan chảy thành nước để xua tan đi cái nóng trên cơ thể ngay lúc này. Đường Bạch Dạ đúng là biết hưởng thụ, khiến người ta cảm thấy rất ngưỡng mộ. Trần Dương khẽ cười, xem ra anh đoán không sai, đích thực là Đường Bạch Dạ có tình ý với Hạ Thần Hi, chỉ là không biết đó có phải là sự thật hay không, hay chỉ là chơi đùa một chút, nếu chỉ là chơi đùa như thế, chỉ sợ là khoảnh khắc này anh khó mà quên được . Anh có chút mong đợi. Tưởng Tuệ tức giận gần như mất đi tác phong của một tiểu thư quê các, cô căn bản không nghĩ tới Đường Bạch Dạ nhảy tới khúc điệp khúc lại hoán đổi người như vậy, bản nhạc còn chưa hết, cô không thể tùy tiện rời khỏi, chỉ có thể cùng Trần Dương nhảy cho hết bản nhạc này. Đáng hận! Hạ Thần Hi chết tiệt. Tại sao mọi chuyện lại trở nên như thế! Đáng ghét! Giờ phút này Hạ Thần Hi cảm nhận mặt mình rất nóng , Đường Bạch Dạ ôm cô càng chặt, cơ thể gần như dính sát vào nhau, tạo nên sự va chạm nhẹ giữa hai người,…… sự vạ chạm này, tạo nên những đốm lửa nhỏ. "Đường Bạch Dạ. . . . . ." Đây là khiêu vũ sao? Đây là khiêu vũ sao? Nào có ai đổi bạn nhảy như thế chứ, thật hoang đường ? Đường Bạch Dạ nhìn cô, ánh mắt thật sâu xa, không nhìn ra ý tứ của anh, tỏ vẻ không hiểu, hướng về phía Hạ Thần Hi đeo cho cô sợi dây chuyền. Mặt cô trở nên ửng hồng. Tim đập rất nhanh. Các cô ấy nói đúng ở thành phố S, Đường Bạch Dạ mà muốn theo đuổi bạn gái, thì bất kì cô gái nào cũng không thể thoát khỏi tầm tay của anh. Hạ Thần Hi đẩy anh ra, vội vã rời khỏi sàn nhảy. Cô không thể đứng ở đó, cô sợ bản thân mình sẽ không thoát khỏi sự mê hoặc đó của anh. Anh như vậy là có ý gì? Cô một mình đến vườn hoa, trong vườn hoa có trồng đủ các loại hoa Ngọc Lan. Năm nay, khí hậu có thay đổi nên hoa Ngọc Lan nở sớm hơn, những bông hoa đua nhau nở, tỏa hương thơm ngào ngạt, khung cảnh vô cùng đẹp. Cô ngồi trên cái ghế dài dưới những tàn cây Ngọc Lan, đối diện bể bơi, ban đêm bể bơi tạo ra những ánh sáng mờ ảo trên những con sóng, tĩnh mịch như một khối ngọc thạch điêu khắc. Trương tổng thiết kế biệt thự có một vườn hoa rất đẹp, khiến người ta cảm giác thật mờ ảo. Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ. . . . . . Cô thở dài, bị Đường Bạch Dạ đùa giỡn làm cô cảm thấy có chút mất mát. Rốt cuộc anh muốn làm gì? "Hạ Thần Hi, cô sợ."Tiếng nói của Đường Bạch Dạ truyền đến, Hạ Thần Hi ngẩng đầu lên nhìn, anh đứng ở bên kia bể bơi, những ánh sáng mờ ảo đó phản chiếu lên người anh , khiến người nhìn có chút say mê. Trên người anh tỏa ra hào quang hòa cùng phong cảnh của bể bơi vào ban đêm, nhìn Đường Bạch Dạ có cảm giác yêu mà không thể nói ra Chỉ có thể hình dung anh anh bằng một từ ngữ. Yêu quái "Đường tổng thật biết nói đùa." Hạ Thần Hi ngoài tươi cười nhưng trong lòng không như thế, vào lúc này, cô không muốn tiếp xúc nhiều với Đường Bạch Dạ. Đường Bạch Dạ bước thêm vài bước, đứng trước mặt cô, từ trên nhìn xuống cô, ánh mắt thật sâu xa mà tĩnh mịch. "Cô thích tôi ." Đường Bạch Dạ xem việc tặng quà cho bạn gái là chuyện bình thường, chỉ là trong lòng Hạ Thần Hi như quả bom sắp nổ, nụ cười theo bản năng của cô, anh cũng cười. Ánh mắt Đường Bạch Dạ đột nhiên thay đổi, không rõ anh đang nghĩ gì ? Hạ Thần Hi, "Đường tổng, anh còn chưa uống rượu, như thế nào lại say."
|
Chương 102: Muốn trái tim của tôi, phải xem bản lĩnh của cô
Editor: thanh huyền Đường Bạch Dạ cúi người, đem cô vây ở giữa lồng ngực cùng ghế tựa, anh thường dùng nước hoa Dior Fahrenheit bao phủ cô.. Hạ Thần Hi đặc biệt thích nước hoa này, có cảm tình đặc thù. Nhà cô cũng có nước hoa Dior Fahrenheit, thỉnh thoảng sẽ xịt một chút ở phòng ngủ, có thể nâng cao chất lượng giấc ngủ của cô. Nhàn nhạt, không gay mũi. Lại gợi cảm đẹp đẽ quý giá, làm người ta mê muội. Cô vô ý nghiêng đầu, muốn tránh hơi thở này tập kích, lại bị Đường Bạch Dạ nắm cằm, ánh mắt của anh mang ý cười, ôn hòa nói, "Tôi có say hay không, cô rõ ràng nhất." "Nếu không phải sợ hãi, vì sao phải trốn? Vì sao từ sàn nhảy thoát đi? Một khúc chưa xong liền chạy, như vậy có lẽ rất thất lễ, sao có thể giữa đường mà chạy." Tiếng nói Đường Bạch Dạ, mang theo mê hoặc. Anh am hiểu tâm lý học, biết thế nào công phá tâm lý phòng bị của một người. Hạ Thần Hi cười cười, "A, tôi đang sợ cái gì?" "Sợ hãi yêu tôi!" Đường Bạch Dạ kiên định nói. Đường Bạch Dạ ở tình trường mọi việc đều thuận lợi, thanh thuần , diễm lệ , vụng về , thông minh , băng sơn , chim nhỏ nép vào người ... Đủ loại phụ nữ anh đều gặp, phụ nữ như thế nào, tâm lý như thế nào, phản ứng như thế nào. Cao thủ tình trường Đường Dạ Bạch, sao lại không biết. Mặt này, Hạ Thần Hi hoàn toàn không phải là đối thủ của anh. Hạ Thần Hi chậm rãi cười, tươi đẹp tươi cười ở trong bóng đêm cũng tạo ra mơ màng, "Líu lo là sợ hãi yêu, kia đã nói lên, tôi còn không yêu." "Đường tiên sinh, anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không tạo thành người quấy nhiễu." Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, mang theo mấy phần nguy hiểm, "Làm sao cô biết, yêu tôi sẽ tạo quấy nhiễu cho tôi?” Hạ Thần Hi cười híp mắt nói, "Đường tổng, anh sẽ phải kết hôn." Sắc mặt Đường Bạch Dạ hơi đổi, lại cấp tốc khôi phục bình tĩnh, cười đến quần ma loạn vũ, "Trên thực tế, nếu nếu cô có tình cảm với tôi, tôi sẽ rất hưởng thụ." "Không có ý tứ" Hạ Thần Hi ôn hòa nói. Đường Bạch Dạ chậm rãi ngồi thẳng lên, Hạ Thần Hi cũng theo đứng lên, giống như hạ quyết tâm cái gì, cô nói, "Đường Bạch Dạ, có lẽ phụ nữ ở trong mắt anh, cái gì cũng không phải là, thậm chí ngay cả một bộ y phục cũng không bằng, chơi đùa xong liền ném, không quan tâm." "Bởi vì có nhân, tôi đối với anh xác thực là có chút dung túng, cho phép anh đến bên cạnh tôi, nhưng không hơn. Nếu nói là yêu anh, sợ rằng thời gian quá nhanh, con người của tôi, không dễ dàng yêu ai.” "Tôi không biết anh có ý gì đối với tôi, tôi chỉ muốn cho anh biết, nếu như anh nghĩ chơi một chút, chỉ muốn chinh phục quấy phá, tôi khuyên anh sớm chặt đứt ý niệm." Hạ Thần Hi cũng không muốn cùng Đường Bạch Dạ nói thẳng như thế, chỉ là, bọn họ ở trong tình huống ái muội không rõ này, nói sớm, đối với ai cũng đều tốt. "Xem ra, cô muốn trái tim của tôi?” Đường Bạch Dạ nhíu mày. Hạ Thần Hi nghiêm túc nhìn anh, "Đường tiên sinh, tôi không xứng sao?" Những lời này hỏi vô cùng khí phách, lại một chút cũng không đường hoàng. Hạ Thần Hi chính là loại này người, cô quật cường, cô cuồng ngạo, cô khí phách, nhưng, cô lại một chút cũng không đường hoàng. Đường Bạch Dạ cười, đầu ngón tay hơi xẹt qua khuôn mặt Hạ Thần Hi. Xúc cảm đầu ngón tay, làm người ta mê muội. Anh đột nhiên hiểu một việc, cô xứng. "Hạ Thần Hi, tôi như cô mong muốn." Đường Bạch Dạ mỉm cười, yêu nghiệt ưu nhã, "Muốn trái tim của tôi, muốn xem bản lĩnh của cô.” Hạ Thần Hi cười, "Những lời này, tôi còn nguyên tặng cho anh.
|
Chương 103: Thân phận bảo bối được đưa ra ánh sáng
Editor: thanh huyền Đột nhiên, một đạo lực đột ngột xen vào bọn họ nói chuyện, "Đường, anh thế nào để cho em thất vọng?” Hai người quay đầu, chỉ thấy ánh mắt Tưởng Tuệ thống khổ, như lên án bàn nhìn bọn họ, con ngươi nước mắt lưng tròng lóe ra, lớp trang điểm cũng che không lấp được vẻ tiều tụy tái nhợt của cô, như bị người hung hăng đánh mấy cái tát. "Chúng ta tháng sau sẽ phải kết hôn, anh tại sao có thể như thế với em.” Nước mắt Tưởng Tuệ trượt xuống, đột nhiên thét chói tai, "Anh tại sao có thể như thế với em." Có mấy người nghe thấy tiếng của cô, tò mò nhìn qua. Một màn này, thật sự quá khó coi. Hạ Thần Hi vô tâm lại ở dưới gốc cây ngọc lan, xoay người muốn rời khỏi, Tưởng Tuệ chợt hét lớn, "Hạ Thần Hi, cô đứng lại!" Đường Bạch Dạ nói, "Đủ rồi, chuyện của chúng ta, tự chúng ta giải quyết, cùng cô ấy không có quan hệ." Tưởng Tuệ cười lạnh, "Đường Bạch Dạ, anh thế nào lại nhẫn tâm như vậy, em vì anh trả giá tất cả, đợi bảy năm, anh lại nói muốn yêu người phụ nữ này, vì sao?" Bên cạnh có người chỉ trỏ, Đường Bạch Dạ hoa tâm người nào không biết, phong lưu thành tính, ba ngày hai lần lên đầu báo chí tiêu khiển, Tưởng Tuệ cho tới bây giờ đềugiả câm vờ điếc, lần này thế nào đột nhiên không cảm thấy được náo. Mọi người đều rất kinh ngạc, nghị luận nhao nhao, cùng xem cuộc vui. Trần Dương cũng vui sướng khi người khác gặp họa, anh đã nói, Đường Bạch Dạ một ngày nào đó sẽ thua trên người phụ nữ, ai bảo anh ta coi phụ nữ không là gì. "Chuyện của tôi, không cần giải thích với cô.” Sắc mặt Đường Bạch Dạ lạnh lùng nghiêm nghị, người càng ngày càng nhiều, anh cũng không muốn cùng Tưởng Tuệ dây dưa. Người ngoài đồn đại chuyện nhảm, Đường đại thiếu xưa nay không để vào mắt. Chỉ là, anh không muốn làm trò tiêu khiển miễn phí. Tưởng Tuệ cười lạnh, lau nước mắt, "Anh phong lưu thành tính, không có vấn đề, em vẫn luôn khoan dung anh, em muốn, sau khi kết hôn anh sẽ an phận, thôi khôn dây dưa với phụ nữ, chơi một chút không sao cả, dùng chút tiền có thể đuổi đi, dù sao chơi gái cũng phải trả tiền.” Sắc mặt Đường Bạch Dạ lập tức trầm xuống, nguy hiểm nhìn Tưởng Tuệ, Hạ Thần Hi không biểu cảm gì, dấu hiệu nổi giận cũng không có. Trần Dương nhíu mày, lời này thực sự nói rất khó nghe, cô còn là thiên kim thị trưởng. "Tưởng Tuệ, câm miệng!" Đường Bạch Dạ quát chói tai. Tưởng Tuệ cả giận nói, "Em nói không đúng sao? Anh muốn tìm phụ nữ, sao không tìm người khá hơn một chút, lại tìm loại phụ nữ chưa kết hôn mà đã có con, người phụ nữ không biết kiềm chế?” Hạ Thần Hi cứng đờ, lại cấp tốc che giấu cứng ngắc của mình, vẫn như cũ cười đến ngọt ngào. Đường Bạch Dạ giật mình, chưa kết hôn sinh con? Có ý gì? Tưởng Tuệ vừa nhìn sắc mặt Đường Bạch Dạ liền biết, anh không biết chuyện này, lập tức trong lòng vui vẻ, cô thống khổ nói, "Đường, anh bị người phụ nữ này lừa, anh cho là cô ta là người tốt sao? Cô ta không phải, con trai cô ta đang học tiểu học, vị thành niên đã sinh đứa nhỏ, cô ta căn bản không phải người phụ nữ tốt, ai biết quá khứ đã từng xảy ra chuyện gì, cô ta chẳng qua nhìn trúng tiền của anh, muốn lừa gạt tiền của anh mà thôi.” Ánh mắt Đường Bạch Dạ chậm rãi chống lại ánh mắt Hạ Thần Hi, con ngươi thâm thúy tà mị, gió bão ngưng tụ, anh một chữ một nói, trầm giọng hỏi, "Hạ Thiên là con trai của cô?" Hạ Thần Hi biết sự tình giấu giếm không được, gật gật đầu, "Bé đích thực là con trai ruột của tôi.” "Vì sao cô chưa bao giờ nói cho tôi biết?" Đường Bạch Dạ nắm chặt nắm tay, trong lòng có một cỗ tức giận. Anh càng phẫn nộ, sắc mặt lại là yên lặng, thậm chí còn cười đến rất tao nhã. Hạ Thần Hi nói, "Đường tổng, là chính anh hiểu lầm con trai tôi thành em trai tôi, cũng không phải là tôi không nói cho anh chân tướng.”
|