Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 379: Kiểm tra ái muội (3)
Editor: tẹt nùn tịt Beta: thanh huyền Hạ Thần Hi nhìn củ cải, anhxác định củ cải chín sao? "Liền uống canh a? Không có món chính sao?" Hạ Thần Hi quyết đoán quyết định, bọn họ hay là muốn ăn món chính , canh này thoạt nhìn rất tốt, nhưng Đường Bạch Dạ vốn là muốn xào rau , dầu không ít. Canh quỷ dị như thế, cô mới không cần uống. "Em thế nào khó như vậy hầu hạ?" "Em chính là khó hầu hạ như vậy." Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ đấu khẩu. Đường Bạch Dạ cắn răng, một cước đá hướng cô, "Cút sang một bên." Hạ Thần Hi cười mỉm né tránh. Sĩ diện đàn ông thật khổ thân. Mặc dù cô là cố ý , nhưng nhìn Đường tổng kinh ngạc như thế, trong lòng cô sảng khoái hơn. Đường Bạch Dạ mở tủ lạnh, trong tủ lạnh có hai con cua, có tôm bóc vỏ, còn có một chút rau dưa, Đường Bạch Dạ nghĩ nghĩ, "Nếu không , chúng ta làm cà ri chưng cua." "Anh biết sao?" Hạ Thần Hi tỏ vẻ hoài nghi, như thế khó khăn. Anhxác định anhđược không? "Trừ sinh con, không có gì lão tử làm không được." Đường Bạch Dạ vung tay lên, đem cua lấy ra, vứt xuống trong bồn rửa, sau đó hành tây lấy ra, cắt vài miếng... Thái hành tây là có kỹ xảo . Đường tổng ít xuống bếp như vậy, lại không biết thái hành tây, thế là bi kịch, nước mắt rầm lưu, anhdùng tay đi lau, kết quả càng bi kịch, cay lệ rơi đầy mặt, Đường tổng cuồng nộ. "Mẹ kiếp, đây là rau dưa cái gì quỷ?" Hạ Thần Hi mở to mắt, Đường Bạch Dạ cay hai con mắt không mở ra được, còn dùng tay đi lau nước mắt, Hạ Thần Hi với tâm không đành lòng, cuống quít nắm tay anh, "Ông trời của tôi a, được rồi, đừng lau." Côcầm lấy tay anh , đặt ở vòi nước lau rửa, lại bỏ thêm nước rửa tay. Mắt Đường Bạch Dạ đã bị kích thích, vẫn như cũ không ngừng rơi lệ, lông mi thật dài ngưng một giọt nước mắt trong suốt, bình thường mạnh mẽ ưu nhã như vậy, cắt hành tây ra....Mảnh mai thế. Đường Bạch Dạ rơi lệ, đây là một kỳ quan? Côrất muốn □□ cười, nhưng tình cảnh Đường Bạch Dạ rơi lệ, cô lại có chút ít không đành lòng. Nước mắt chảy ra, mắt cũng thoải mái hơn, cuối cùng cũng có thể mở ra. Sắc mặt Đường Bạch Dạ đỏ bừng, kiếp này sẽ không mất mặt như vậy, vậy mà ở trước mặt Hạ Thần Hi lệ rơi đầy mặt, anhlập tức có một loại cảm giác muốn chết, thẹn quá hóa giận muốn đạp cửa mà đi. Hạ Thần Hi bật cười. "Đường tổng khóc lên..." Rất hỉ cảm a. "Câm miệng!" Đường tổng giận, vô ý thức muốn cô câm miệng, không muốn Hạ Thần Hi nói nửa từ khóc, anhcúi đầu, ngăn chặn môi của cô , triệt để cắt đoạn tất cả nói, Hạ Thần Hi đẩy bờ vai của anh , Đường Bạch Dạ thờ ơ. Anhchế trụ hông của cô, đem cô để ở bệ bếp biên, đỡ đầu của cô , hôn rất sâu. Lưỡi như một con rắn nhỏ, không ngừng chui vào, giống như muốn đem toàn bộ hô hấp của cô cướp đi, cướp đoạt, đem linh hồn của cô đô cướp đoạt đi. Đây là chuyện anh trở về vẫn n muốn làm tình. Chỉ là Hạ Thần Hi không cho anh cơ hội. Khó có thể âu yếm, Đường Bạch Dạ sẽ bỏ qua cơ hội, níu chặt lưỡi của cô , không chơi không có dây dưa, cuồng dã như sói, cường thế bá đạo nhưng lại không mất ôn nhu. Hạ Thần Hi bị anhhôn cơ hồ không thở nổi, chờ anhbuông côra. Côthở hồng hộc, như chạy marathon. Trên mặt một mảnh đỏ bừng, Đường Bạch Dạ lập tức mê say, hơi vuốt ve môi của cô . Đỏ tươi bức người.
|
Chương 380: Kiểm tra ái muội (4)
Editor: tẹt nùn tịt Beta: thanh huyền Sắc mặt Hạ Thần Hi hồng không muốn nói, hoàn toàn không biết nên nói cái gì, lại càng không dám ngẩng đầu nhìn Đường Bạch Dạ, lúc này chỉ cảm thấy ánh mắt Đường Bạch Dạ, có một loại thâm tình ảo giác, cô không dám nhìn tới. Không dám tin. Lại không dám, thăm dò anhthật tình, rốt cuộc có vài phần thật. "Hạ Thần Hi..." Đường Bạch Dạ tiếng nói có chút ám câm, vừa mới muốn nói gì, Hạ Thần Hi theo trong ngực anh chạy ra ngoài, cúi đầu, lộ ra một tiểu tiết phấn hồng, "Làm cơm đi, em đã đói bụng rồi ." Cô thấp thỏm bất an, hết hồn. "Anhcũng sắp chết đói." Đường Bạch Dạ một ngữ hai ý nghĩa, Hạ Thần Hi lúc đầu có chút mờ mịt, Đường Bạch Dạ lại thêm một câu, "Gần đây đói bụng, là mình động thủ, lúc nào mới cùng anh một trận?" Sắc mặt Hạ Thần Hi đỏ hơn, "Lưu manh." Đường Bạch Dạ mặt không đỏ, tim không đập phản bác, "Đàn ông thấy phụ nữ không muốn đùa giỡn lưu manh, trừ phi là người không bình thường.” Hạ Thần Hi, "..." Chỉ có anh mới có thể sắc lang như thế đi, chẳng phân biệt được trường hợp thời gian động dục. Trong lời Đường Bạch Dạ nói đùa giỡn Hạ Thần Hi, trái lại không tái hành động. ... Hai mươi phút sau, anh làm xong cà ri cua, bánh ngọt của cô cũng làm xong, hai người dời đến bên cạnh, bề ngoài trông không tệ, một món có màu vàng chanh, một người đích xác có bộ dáng bánh ngọt. "Bánh ngọt của em nhất định ăn ngon hơn so với cà ri con cua của anh." "Cà ri cua của anh so với bánh ngọt của em ăn ngon hơn." Hai người động cái thìa, Đường Bạch Dạ ăn bánh ngọt, Hạ Thần Hi đi ăn cà ri. Hạ Thần Hi hơi nhíu mày, "Vì sao cà ri có hương vị sô-cô-la?" Đường Bạch Dạ mờ mịt, "Vì sao bánh ngọt có chút cay vị?" Hai người nhìn nhau, Hạ Thần Hi ăn bánh ngọt, Đường Bạch Dạ ăn cà ri cua, quả nhiên mùi vị khác lạ. Hạ Thần Hi chỉ vào cà ricua, "Vì sao anh đem sô-cô-la cho vàocà ri cua ?" "Anh không có a." Đường Bạch Dạ nói xong rất vô tội, "Là em không cẩn thận cho vào đi, quên đông quên tây, động tay động chân ." "Nói bậy, em sẽ không tới gần cua của anh." Đường Bạch Dạ chỉa về phía bánh ngọt của cô, "Vậy bánh ngọt vì sao lại có vị cay, em lúc nào cho cà ri?" Hai người trừng nhau. Rất hiển nhiên cầm nhầm. "Ai, rõ ràng bề ngoài tốt như vậy, còn kém một bước." Đường Bạch Dạ vô cùng đau lòng, anhcòn kém một bước đã thành người đàn ông đại tài, đều bị Hạ Thần Hi làm hỏng... "Sai một bước cũng chính là không thành công." Hạ Thần Hi nhịn không được châm chọc. "Kỳ thực, cà ri mang theo vị sô-cô-la, cũng xem là tốt." Đường Bạch Dạ mở mắt nói mò, múc một thìa, ăn rất vui vẻ. Hạ Thần Hi đối với khẩu vị này không thể ca tụng. Đường Bạch Dạ múc một thìa, nghĩ đút cho cô , Hạ Thần Hi trốn được rất xa, cười xua tay, "Anhđừng làm rộn, đồ chơi này có thể ăn sao? Vịthật kỳ quái, anh cho vịsô-cô-la nhiều lắm." "Đường Bạch Dạ, vị giác anh nhất định phá hủy." Đường Bạch Dạ phi thường uể oải, kỳ thực anh cũng cảm thấy rất khó ăn. Cái gì ý. Thành quả hai người tân tân khổ khổ bận rộn một giờ, toàn ngâm nước nóng . Hạ Thần Hi đều nhanh đói. "Đường Bạch Dạ , emthật đói a..." "Anh cũng thật đói." Đường Bạch Dạ tìm được một gói mì ăn liền, cho vào trong nồi nấu, lại hai quả trứng,cắt một điểm miếng thịt, cuối cùng cũng nấu ra một chén gì đó có thể ăn, dù sao lại không cần đồ gia vị chính mình, cũng không cần thêm cái gì thứ khác. Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối, meo meo vây qua đây, Đường Bạch Dạ đã đánh quên thức ăn cho chó cho bọn chúng. Đến nỗi meo meo, Đường Bạch Dạ rất không ái tâm nghĩ, chết đói quên đi.
|
Chương 381: Kiểm tra ái muội (5)
Editor: tẹt nùn tịt Beta: thanh huyền "Emcũng muốn ăn." Trong nhà trừ hoa quả cùng bánh mì bánh bích quy sữa không có gì có thể ăn,cô đặc biệt tưởng nhớ món ăn mặn . Đường Bạch Dạ bưng một chén lớn mì ăn liền đến trên cái bàn tròn phòng khách, trực tiếp ngồi ở trên thảm, kêu Hạ Thần Hi qua đây, Hạ Thần Hi mếu máo, cũng qua, ngồi ở trên thảm, "Một góimì ăn liền a?" "Anh tìm thấy một gói , hơn nữa còn là bảo bối dự trữ ." Hạ Thần Hi ngửi mùi thơm quá, Đường Bạch Dạ đem chiếc đũa cho cô , Hạ Thần Hi nhìn một chén lớn thoạt nhìn rất ngon miệng, muốn đi phòng bếp lấy thêm một bát, bị Đường Bạch Dạ kéo lại. "Cùng nhau ăn, anhkhông chê nước miếng của em." Hạ Thần Hi 囧 囧 hữu thần, "Em ghét bỏ anh ." ... Đường Bạch Dạ quyết định thật nhanh, "Vậy emkhông cần ăn ." "Đây là nhà em, đây là của em." "Là anh nấu ." "Mì là của em, trứng gà là của em , nước cũng của nhà em.” Đường Bạch Dạ lấy ra một trăm đồng, ném cho Hạ Thần Hi, "Không cần thối lại." Hạ Thần Hi rất muốn một cước giẫm bẹp anh. "Phụ nữ chính là khác người, hôn môi cũng không biết bao nhiêu lần, cùng nhau ăn chung cái chén cũng như thế." Đường Bạch Dạ vô cùng khó chịu, chính mình trước thúc đẩy. Hạ Thần Hi cũng mặc kệ. Đích thực là đói cực kỳ. Hai đầu nhét chung một chỗ ăn một chén mì ăn liền, Đường Bạch Dạ một hút mì, tư tư tác vang, Hạ Thần Hi thiếu chút nữa bị nghẹn , nhịn không được cười mắng, "Đường Bạch Dạ, anhrất đáng ghét a..." Đường Bạch Dạ chững chạc đàng hoàng nói, "Bảo bối nói, ăn như thế mới có kính." Hạ Thần Hi, "..." Hạ Thần Hi lấyipad tới, một bên nhìn video vừa ăn mì, không cẩn thận đánh lên đầu Đường Bạch Dạ, nhịn không được trừng anh , Đường Bạch Dạ nhìn thẳng, hai đầu lại cùng một chỗ ăn mì ăn liền. "Ăn ngon thật." Hạ Thần Hi vừa ăn vừa ca ngợi, "Anhcuối cùng cũng có thể bộc lộ tài năng ." "Mì của anhăn ngon, hay món Pháp thái ăn ngon (của Tiêu Tề) làm ngon?” Đường Bạch Dạ nhấm mạnh giọng. Hạ Thần Hi không hề nghĩ ngợi, "Pháp thái ăn ngon." Đường Bạch Dạ ôm lấy bát, "Không cho ăn ." Hạ Thần Hi, "..." Đường tổng, động tác của anhnày thật ấu trĩ, anh không hiểu được sao? Sắc mặt Đường Bạch Dạ đen lại, mưa gió nổi lên, vậy mà nói anh so ra kém Tiêu Tề làm Pháp thái, đáng ghét, không cho côăn. Thậtkhông cólương tâm . Hạ Thần Hi đáng thương vuốt bụng, cấp tốc xét lại mình, "Đường tổng, emsai rồi, mì anh làm là ngon nhất thế giới, so ra ai cũng kém.” Đường Bạch Dạ nhìn cô không có tiền đồ như thế, tức giận cũng biến mất. "Lại thưởng em một miếng." "Tạ chủ long ân a." Khi Hạ bảo bối trở về liền nhìn thấy một màn hỉ cảm như thế. Cha mẹ của bé ngồi song song ở trên thảm, trên cái bàn nhỏ có một bát mì ăn liền, ipad đang mở video, đầu hai người gần như ở cùng một chỗ, hưởng thụ một bát mì. Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối như thần thủ hộ ở trên sô pha dịu ngoan, meo meo ở một bên, cũng rất yên tĩnh, toàn bộ phòng khách chỉ có tiếng cười của mẹ cùng cha. Cảnh tượng kia, nói không nên lời.......ấm áp. Vừa ăn vừa thảo luận, cực kỳ giống tình yêu cuồng nhiệt. Hạ bảo bối nhìn trời, bé đi một buổi chiều mà thôi, lại phát sinh cái gì bé không biết, rõ ràng bọn họ kỳ quái một buổi sáng, còn kém không đánh một trận,bé vừa đi, bọn họ liền bắt đầu thân thân thiết thiết . Hạ bảo bối phi thường nghiêm túc xét lại mình, chẳng lẽ béthực sự là bóng đèn? Bé thậtthương tâm . "Bảo bối, conđã trở về?"
|
Chương 382: Kiểm tra ái muội (6)
Editor: tẹt nùn tịt Beta: thanh huyền Hạ bảo bối cũng ngồi ở bên cạnh, Tiểu Bảo cọ qua đây, cầu xoa, Hạ bảo bối một bên xoa đầu Tiểu Bối một bên hỏi, "Trong nhà không có đồ ăn sao?" Hạ Thần Hi chỉ vào Đường Bạch Dạ, "Anh ta muốn xuống bếp, kết quả đem nguyên liệu của chúng ta nấu ăn lãng phí toàn bộ, cuối cùng chỉ có một gói mì ăn liền ." "Dađy, chathực sự là bi kịch." Hạ bảo bối ưu nhã cười. Đường Bạch Dạ cười mà không nói, anh cảm thấy ăn như vậy càng thoải mái, càng... Thân mật. Anhđối với bữa tối này vô cùng hài lòng. "Thi đấu xe Ferrari thế nào ?" "Tay đua xe Đức thắng." Hạ bảo bối nói, "Tay đua con thích vậy mà đứng thứ 7, quá yếu, conquyết định không thích anh ta , năm ngoái anh ta còn lấy hạng nhất.” "Thế nào không lý do đi xem đua xe?" "Anh ta có vé, bị bạn gái cho leo cây, bắt con đi xem." "Lần sau muốn xem đua xe, nói cho cha một tiếng, cha giúp conlấy vé tốt nhất.” "Thực sự có thể chứ? Concũng cảm thấy khán đài xa, không thể nhìn toàn cảnh, cũng không giải thích." "Đương nhiên có thể, lần sau cha cùng con đi xem, cha cũng có một khoảng thời gian không thấy đua xe ." ... Hạ bảo bối hoan thiên hỉ địa, có chút khát, đi phòng bếp ép nước trái cây, kết quả, "Oa, cha, một hồi cha thu thập phòng bếp." "A, chanhớ, cha một hồi có việc gấp, contới thu thập đi." Hạ bảo bối, "..." Cha, conkhinh bỉ cha . Đường Bạch Dạ cười, đột nhiên điện thoại vang lên, anhvừa nhìn điện báo, bỏ đi ý cười, đứng lên, đi tới cửa sổ sát đất, "Nói đi." ... "Cậuxác định, nguồn gốc tin tức có thể tin được không?" ... "Đi, tôi biết, tôi lập tức tới." ... Đường Bạch Dạ cúp điện thoại, "Bảo bối, lần này là thật có việc gấp ." Đường Bạch Dạ nắm áo khoác, mặc vào, lại đến trong phòng Hạ Thần Hi, anh dùng nước hoa, lúc này mới ra cửa, Hạ Thần Hi nhíu mày, đã trễ thế này, có thể có chuyện gì gấp? Hạ bảo bối than buông tay, tỏ vẻ không biết. Đường môn, tổng bộ thành phố S. Lâm Nhiên đem một xấp tài liệu cho Đường Bạch Dạ, "Thật sự có một cô gái gọi An Kỳ, ngườithành phố S, chỉ là tên tiếng Anh của cô ta gọi Angel, dịch qua đây chính là An Kỳ, tiếng Trung cũng không phải An Kỳ." Đường Bạch Dạ nhìn cô gái trong hình, cùng An Kỳ anhnăm đó gặp phải, nhìn không sai biệt lắm, chỉ là thành thục hơn. Ánh mắt Đường Bạch Dạ xẹt qua hận ý. Chính là cô ta . Chỉ là, ánh mắt cô gáinày rất nhu hòa, một chút cũng không muốn làm năm An Kỳ, anhnhớ ánh mắt nữ nhân kia, thông minhmang theo một điểm tính kế. "Dạ Bạch, chúng ta vẫn lầm lỗi phương hướng, cậunói năm đó cậu gặp phải cô gáilà An Kỳ, băng theo dõi quán bar cùng cao ốc bị người đánh cắp, không thể khôi phục, chúng ta lấy được chỉ là một cái tên." "Chúng ta vẫn dùng tên An Kỳ này đi thăm dò, tra không được bất cứ tin tức gì của cô ta , cậunói ngũ quan đặc thù quá phổ biến, cũng không có tư liệu gì có thể tìm ra, lần này chúng ta ở Malaysia cuối cùng cũng tìm được một đầu mối, cùng cậu miêu tả không sai biệt lắm, cậuxem một chút, có phải hay không là người này." "Chính là cô ấy ." Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, "Hóa thành tro tôicũng nhận ra, chỉ là..." "Cậuxác định sao?" "Xác định!" "Dạ Bạch, nếu như cậu xác định là cô gáinày, sợ rằng trong đó có cái gì hiểu lầm, tôi điều tra năm đó có ghi lại, tôi phát hiện ngày đó, cô ta bay đi nước Mỹ, hơn nữa chuyến bay ghi lại trên đó có cô ta." Ánh mắt Đường Bạch Dạ trầm xuống, thanh âm trong nháy mắt băng lãnh, "Cậu xác định?"
|
Chương 383: Kiểm tra ái muội (7)
Editor: tẹt nùn tịt Beta: thanh huyền "Vô cùng xác định." Chính là bởi vì như vậy, anh mới vội vã tìm Đường Bạch Dạ, nhất định là có vấn đề. Lâm Nhiên nói, "Đêm hôm đó An Kỳ không thể xuất hiện ở quán bar, chỉ là, năm đó sau khi Lâm Tình chết,cậuthường xuyên xuất nhập mint1, An Kỳ vừa đúng lúc cũng là khách quen quán bar." Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, anhtìm An Kỳ tám năm, trong trí nhớ vẫn hận An Kỳ, bây giờ nhìn một xấp tài liệu này, lại ở nói cho anhbiết, cô gáinày không thể giết Lâm Tình. Cô thậm chí không phải An Kỳ năm đó xuất hiện ở trong quán bar. Lâm Nhiên nói, "Nếu không phải cậu nhận lầm người, thì là có người giả mạo An Kỳ, cố ý tiếp cận cậu , người phụ này cùng Lâm Tình đích xác có vài phần tương tự." "Tôi có một giả thiết, năm đó sau khi Lâm Tình chết, cậumỗi ngày ở quán bar mua say, nếu là Tiêu Tề phái người tiếp cận cậu, nhất định ngày ngày theo dõi cậu , nhất định cũng đến quán bar, nếu là gặp phải An Kỳ, nói không chừng sẽ nghĩ tới lợi dụng An Kỳ tiếp cận cậu." Lâm Nhiên nghĩ tới nghĩ lui, đích xác chỉ có cái này giải thích được. Sắc mặt Đường Bạch Dạ âm trầm đến cực điểm. Nếu năm đó An Kỳ, không phải An Kỳ, rốt cuộc là ai? Người này nhất định là người bên cạnh Tiêu Tề, không hề nghi ngờ, hẳn là người Tiêu Tề rất tín nhiệm, này cũng không hề nghi ngờ. Năm đó bên người Tiêu Tề, tín nhiệm nhất, người xuất sắc nhất người, là chồn đen. Là Hạ Thần Hi. Không có khả năng, không phải là Thần Hi. Đường Bạch Dạ cấp tốc phủ định suy đoán trong lòng làcô, Hạ Thần Hi sẽ không lạm sát kẻ vô tội, Lâm Tình năm đó chẳng qua là minh tinh, chỉ là phụ nữcủa anh , họa không kịp thê nhi, Hạ Thần Hi không phải người lãnh huyết vô tình như vậy. Anhđột nhiên bưng đầu... Bảo bối tồn tại, giống như xác nhận cái gì. Năm đó anh và An Kỳ có một đêm xuân, cũng không làm cái gì phòng hộ, anh không có mất trí nhớ, anhxác thực hoang đường,phụ nữkhông ngừng, trừ Lâm Tình, chưa từng có cô gái cócon vớianh. Anhphòng hộ làm rất tót. Trừ An Kỳ... Anh không nhớ Hạ Thần Hi, nhưng nếu Hạ Thần Hi là chồn đen, lại giả mạo An Kỳ tiếp cận anhcó Hạ bảo bối, này tất cả cũng có thể giải thích. ... Anhvẫn cảm thấy Hạ Thần Hi tươi cười rất chói mắt... Năm đó An Kỳ, tươi cười cũng là như thế xán lạn tươi đẹp, lại là tiếu lý tàng đao. "Không có khả năng!" " Bạch Dạ..." Đường Bạch Dạ hé một tiếng đứng lên, đã đánh mất tư liệu vội vã đi ra ngoài. Hạ Thần Hi, chồn đen, An Kỳ... Không thể nào là một người, nếu các cô là một người... Nghĩ đến khả năng này, Đường Bạch Dạ có một loại cảm giác tay chân băng lãnh. Bentley ở đường cái bão táp đi tới. Trước mắt Đường Bạch Dạ có một loại cảm giác mắt hoa. Mặt Hạ Thần Hi cùng An Kỳ ở trong đầu anhkhông ngừng lặp lại, cuối cùng chồng lên nhau. Tiếng phanh chói tai ở trên đường cái vang lên, Đường Bạch Dạ một tay đánh vào tay lái... Không dám đi tìm tòi nghiên cứu đáp án. Nếu Hạ Thần Hi thực sự là An, anh nên đối mặt cô như thế nào, thế nào đối mặt với bảo bối. Vừa nghĩ tới bảo bối là ở cừu hận tới, tim anh như bị đao cắt. Nếu anhsuy đoán là thật, vậy anh khát vọng gia đình, tất nhiên phá thành mảnh nhỏ. Anhvà Hạ Thần Hi, sẽ không thể bên cạnh nhau. Ánh mắt Đường Bạch Dạ xẹt qua một mặt kiên quyết, còn có một biện pháp có thể chứng thực Hạ Thần Hi có phải An Kỳ hay không, năm đó anhlà uống, lại không có say hồ đồ, ngực An Kỳ có một vết thương do đạn bắn. Ngay song - nhũ giữa.
|