Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 384: Kiểm tra ái muội (8)
Editor: tẹt nùn tịt Beta: thanh huyền Vết thương rất rõ ràng, cũng rất xấu. Anh nhớ, anhhôn cô, hỏi cái gì, An Kỳ ởdưới thân anh cười đến như yêu tinh, lại không trả lời. Trên người Hạ Thần Hi có vết thương như thế hay không, anh nhìn sẽ biết.. Đường Bạch Dạ có thể khẳng định, Hạ Thần Hi chính là chồn đen, sát thủ đứng đầu quốc tế. Trên người côhẳn là mình đầy thương tích, nhưng anhnăm đó ôm An Kỳ, lại không có vết thương gì, trừ vết thương ở ngực, sau anh từng nghĩ, An Kỳ nhất định là một đặc công, hoặc là sát thủ. Thân thể không có khả năng sạch sẽ như vậy, không hề có vết thương. Chỉ có thể giải thích, vết thương trên người làlấy tay thuật, hoặc là dược vật chữa cho tốt, trừ vết thương ở ngực. Bí ẩn lại xấu xí. Côlại không động thủ thuật, chỉ có thể nói, vết thương này có giá trị kỉ niệm. Nếu cô thực sự là An Kỳ, lại mất trí nhớ, vết thương này hẳn là vẫn tồn tại. Anh phải đích thân chứng thực. Đường Bạch Dạ cũng không phải là người ướt át bẩn thỉu, đặc biệt loại chuyện thù sâu như biển này, trong lòng có nghi vấn, anhnhất định phải chứng thực rõ ràng, thuộc về đau dài không bằng đau ngắn, anh thà rằng bây giờ vạn tiễn xuyên tâm, cũng không muốn nghi vấn tồn ở trong lòng, tạo thành ngăn cách, như lăng trì xử tử. ... Lúc Hạ bảo bối nghe thấy tiếng chuông cửa, rất kỳ quái, đã trễ thế này, ai còn sẽ đến nhà bé. Vừa nhìn là Đường Bạch Dạ, békinh ngạc cực kỳ. "Cha, cha không phải có việc gấp sao? Tại sao lại đã trở về?” Đường Bạch Dạ cười, nhéo nhéo khuôn mặt Hạ bảo bối, Hạ Thần Hi không ở phòng khách, anhcười hỏi, "Mẹ conđâu?" "Mẹở phòng ngủ." "Chatìm mẹ concó việc, contrở về phòng đi ngủ." Đường Bạch Dạ xoa xoa tóc dài Hạ bảo bối, tiến phòng ngủ chính, trực tiếp khóa trái cửa, Hạ bảo bối kinh ngạc, cha mặc dù cười, nhưng trong mắt một chút ý cười cũng không có. Hình như rất nghiêm túc. Phát sinh chuyện gì? Hạ Thần Hi đang nằm đọc sách, gần đây đối ấn tượng học kiến trúc rất cảm thấy hứng thú, mua vài cuốn sách, trước khi ngủ sẽ nghiên cứu một chút, đột nhiên nhìn thấy Đường Bạch Dạ mở cửa tiến vào, Hạ Thần Hi giật mình. "Đường Bạch Dạ..." Anhđột nhiên hôn môi của cô , thế tới rào rạt, Hạ Thần Hi ngăn không được, sách vở rơi xuống trên thảm, người bị Đường Bạch Dạ áp ở cái giường, anhhôn, động tác thô lỗ, như phát tiết cái gì. "Đường Bạch Dạ, anh ..." Côvừa mới nói một lời liền bị Đường Bạch Dạ ngăn chặn, tay anhtheo y phục, tiến vào trong áo ngủ của cô, Hạ Thần Hi đang định đi ngủ, vừa mới tắm qua, không có mặc áo ngực. Tay Đường Bạch Dạ không hề ngăn cách che ở nơi mềm mại của cô , hơi xoa bóp. Hạ Thần Hi như bị điện xúc, chỗ hai người tiếp xúc, nổi lên lửa nóng , mang ra khỏi một cỗ cực nóng, đem hai người cùngthiêu cháy. Đầu ngón tay hạ xúc cảm, làm người ta mê muội. Đường Bạch Dạ trầm mê với loại xúc giác này. Mỹ hảo làm cho người khác say mê. Bàn tay to lướt qua mềm mại, rơi vào giữa bầu ngực của cô, chợt hơi nhíu mày, dừng lại động tác, ánh mắt chìm nổi phức tạp, anh dừng lại động tác, Hạ Thần Hi phục hồi tinh thần lại, cuống quít đẩy anhra. Cônhịn không được nghĩchochính mình một cái tát, Đường Bạch Dạ đứng dậy, trầm mặc ra khỏi phòng. Như gió đi rồi. Hạ Thần Hi ngây ngốc. Đường Bạch Dạ, anh tađây là nổi điên làm gì? "Hỗn đản!" Cô một quyền đấm ở một bên trên gối, Đường Bạch Dạ, anh tahỗn đản này, rốt cuộc coicô là cái gì, không hiểu chạy đến, lại đùa giỡn cômột trận, lại đi rồi. Hỗn đản! Tiếp theo cô lại bị anh cứnhư thế ăn đậu hủ, côtức khắc đâm chết quên đi.
|
Chương 385: Anh nhất định sẽ người cha tốt (1)
Editor:... Beta: thanh huyền Tiếp theo tự nhiên cô lại bị anh ăn đậu hủ, cô liền tức khắc muốn đâm đầu chết để quên đi. Đường Bạch Dạ đi ra khỏi cửa, thở phào nhẹ nhõm. Không phải cô. Ngực Hạ Thần Hi một mảnh trắng mịn, không hề cóvết thương. Chỉ sợ không nhìn, anh cũng biết,chỗ kia không có vết thương do đạn bắn. Hạ Thần Hi không phải An Kỳ. Anh thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng lập tức trở nên dễ chịu hơn. Chỉ là, anh không thể tiếp tục ở lại trong phòng cô, người phụ nữnày trên người có một loại ma lực, khiến anhkìm lòng không được màtrầm luân. Anh là đến xác nhận vết thương của cô lại thiếu chút nữa lạc lối. Anh không thích loại cảm giác này, nhưng cũng lại mê luyến loại cảm giác này. Tim đập nhanh nhưng lại mâu thuẫn. "Đường Bạch Dạ, mày thực sự tiêu đời ." Đúng vậy, anh tiêu đời rồi. Giống như, anh thực sự yêu Hạ Thần Hi. Lúc nhận được phần tài liệu kia đoánHạ Thần Hi là An Kỳ, trong lòng anh phẫn nộ, kinh nghi ( kinh ngạc + nghi ngờ) cùng cảm giác bị người phản bội,đau như bị đâm ngàn vạn đao. Không ai biết trong quá trình đó anh rốt cuộc là giãy giụa như thế nào. May mắn, cô không phải. Một phút kia, Đường Bạch Dạ cảm kích ông trời đã chiếu cố anh. ... Tối chủ nhật, Hạ Thần Hi cùng Tiêu Tề có hẹn xem ca kịch, Hạ bảo bối ở trong phòng khách bình tĩnh đọc sách, bé đánh cược , đêm nay mẹ nhất định không thể tới cuộc hẹn, nói đùa, bé đã bán tin tức cho cha. Bọn họ sao còn có thể thành công hẹn hò. Lấy năng lực của cha, nhất định sẽ ngăn cản bọn họ đi hẹn hò . Hạ bảo bối đối với lần này thật không nghi ngờ. Nhưng mà, sau đó lúc tám giờ , Hạ Thần Hi đã thay quần áo đang địnhra cửa, nhưng Đường Bạch Dạ vẫn không có tin tức gì . Hạ bảo bối thầm nghĩ “Cha, không phải chứ, con đều đã cho cha tin tức , cha còn như thế nào không có động tĩnh.’’ Ai biết, bé vừa mới nghĩ như vậy, điện thoại của Hạ Thần Hi liền vang lên. "Thần Hi, không có ý tứ, đêm nay sợ rằng không thể cùng em xem ca kịch ." Thanh âm Tiêu Tề vẫn mỉm cười nhưng mang lại cảm giác có phần cao giọng, làm ngườinghe cảm giác rất lạnh không có nhu hòa. "Xảy ra chuyện gì sao?" Hạ Thần Hi quan tâm hỏi. "Không chuyện gì, em đừng lo lắng." Điện thoại bên kia, nghe như có âm thanhgiục anh ta, Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Thần Hi, anh cúp điện thoại trước." Biệt thự của Tiêu Tề. Một hàng cảnh sát đứng bên ngoài. Cảnh quan dẫn một đoàn người vào trong biệt thự lục soát . Do nhận được mật báo, có người tàng trữ súng ống đạn dược trái phép. Hắc quả phụ cùng Âu Dương là người nhanh trí, giám sát vũ khí nhìn thấy cảnh sát liền lập tức thu thập . Cảnh quan điều tra thân phận, hộ khẩu của bọn họ, mời bọn họ đến đồn cảnh sát uống cà phê. Âu Dương nói, "Đường Bạch Dạ cũng quá nham hiểm đi, chiêu này mà cũng có thể dùngđến." Hắc quả phụ hừ lạnh, "Người này thủ đoạn xưa nay cực kỳ nham hiểm, anh cũng không phải chưa lĩnh giáo qua." Bọn họ dùng đầu gối mà nghĩ cũng biết có kẻ mật báo cho cảnh sát ,người này tất nhiên là Đường Bạch Dạ. Ngoại trừ Đường Bạch Dạ thì còn có thể là ai. Vô duyên vô cớ, cảnh sátđộtnhiên tới cửa, nói bọn họ tàng trữ súng ống đạn được trái phép. Thực sự là chuyện nựccười. Tiêu Tề rất yên lặng, không có biểu tình gì . Loại chuyện nhỏ này, cũng không làm khó bọn họ, nhiều nhất chính là tới đồn cảnh sátmột lần, uống một chén cà phê liền ra, căn bản là sẽ không xảy ra chuyện, Đường Bạch Dạ là ăn no không có việc gì làm sao? Tiêu Tề cùng Âu Dương, hắc quả phụ bị mời tới đồn cảnh sát. Bọn họ vừa mới đi, một chiếc xe chống đạn Ferrari dừng ở cửa biệt thự , Đường Bạch Dạ xuống xe, mấy đặc công thân thể lưu loát từ trong bước ra, quỷ mỵ như nhau nhằm hướng biệt thự , Đường Bạch Dạ dựangười vào xe. Anh cười lạnh, nhìn ngọn đèn biệt thự lấp lánh. Đột nhiên đưa tay lên, nhìn đồng hồ, vừa qua khỏi tám giờ.
|
Chương 386: Anh nhất định sẽ người cha tốt (2)
Editor:.... Beta: thanh huyền Đặc công vừa mới đi vào, lạiquỷ mỵ như bình thường đi ra. "Thế nào?" Đường Bạch Dạ hỏi. "Đường thiếu, máy vi tính có cài đặt công năng tự động khóa, muốn mở phải cóvân tay của Tiêu Tề . Nếu chúng ta mạnh mẽ xâm lấn, ba phút sẽ tự động kích nổ." "Tôi ở thư phòng tìm được mấy phần giao dịch buôn lậu, hóa ra lúc này bọn họ cùng Columbia đangtrao đổi , buôn bán súng ống đạn dượcở bến tàu của chúng ta." "Biệt thự chỉ có vân tay bốn người , Tiêu Tề lần này cũng mang ít người, tất cả quyết sách củatập đoàn Hỏa Vân đều giao dịch với Phương Đông, tạm thời không phát hiện quá nhiều đầu mối có ích." ... Đường Bạch Dạ thản nhiên nói, "Chuyện ta phân phó,đã làm thỏa đáng ?" Trong đó một người đàn ông hơi thấp bé gật đầu, "Làm thỏa đáng ." "Lên xe." Mấy người lại lên xe nhanh chóng rời khỏibiệt thự. Tiêu Tề từ đồn cảnh sát ra, đã là 11 giờ, vừa mới ra khỏi đã nhìn thấy Đường Bạch Dạ một người một xe ngoài đồn cảnh sát tạo thành một hình ảnh đặc biệt chói mắt. Ferrari màu hồng, phong cách táo bạo. Đèn đường mờ nhạt. Ở trên người anh đánh ra một đạo nhàn nhạt cắt hình. Đầu ngón tay Đường Bạch Dạ có một điểm đỏ. Sương mù lượn lờ, ở trên người nam tửlượn lờ ra cô độc lãnh ngạo, biếng nhác, như báo săn trong rừng rậm châu Phi bỗng nhiên lao rahưởng thụ ánh mặt trời biếng nhác nhưng không mất lợi hại. Một điếu thuốc lá chậm rãi đốt, anh ta nghiêng mặt, ưu nhã không nói nên lời . Cho dù làđối thủ, Tiêu Tề cũng không thể không thừa nhận, Đường Bạch Dạ người đàn ông này đích thực là sát thủ của phụ nữ, hút thuốc cũng có thể hút ưu nhã như thế, thực sự là số ít, ở trên người anh ta tìm không được một điểm làm người ta chán ghét Hắc quả phụ hừ lạnh một tiếng, nắm tay siết chặt, liền muốn động thủ, Tiêu Tề phất tay ngăn lại. Đường Bạch Dạ đã hút hết điếu thuốc, di di tàn thuốc. "Đường thiếu, thật khéo." Tiêu Tề nhàn nhạt nói, đi tới, Âu Dương cùng hắc quả phụ cách anh mấy mét. Đường Bạch Dạ lạnh lùng nói, "Không khéo, tôi đặc biệtchờ anh." "Có gì chỉ dạy?" Đường Bạch Dạ nói, "Lúc nào chạy về châu Âu?" Tiêu Tề điềm đạm nở một nụ cười, mang chút lạnh lùng, "Đường thiếu hi vọng tôi quay về châu Âu như thế nào chẳng lẽ là sợ?" "Sợ anh ?" Đường Bạch Dạ lãnh ngạo nhìn Tiêu Tề, "Tám năm trước tôi không sợ anh, tám năm sau, tôi sẽ lại càng không sợ anh, năm đó tôi bị anh tính kế, cơ hồ giang sơn mất hết, anh cũng không thể bắt toàn bộĐường môn, bây giờ càng là không thể." Tiêu Tề chậm rãi nói, "Giữa chúng ta, có thể nói , giống như không chỉ là Đường môn cùng Hỏa Vân tập đoàn." "Anh cố ý tới đồn cảnh sát mật báo, không phải là phá hư tôi cùng Thần Hi hẹn hò, anh biết rõ, cảnh sát tôi không thể tránh được, tối đa cũng là ngồi một chút, lãng phí một chút thời gian ở đây." "Làm như vậy, chỉ là chứng minh anh sợ, sợ Thần Hi lại một lần nữa yêu tôi." Đường Bạch Dạ cười lạnh, cả người biếng nhác đến cực điểm, lại lộ ra gợi cảm. "Tiêu Tề, anh đánh giá cao chính mình.” Đường Bạch Dạ cười đến ưu nhã, "Tôi phá hư anh cùng Thần Hi hẹn hò, đơn thuần chỉ là tôi không thích mẹ của con trai tôi cùng anhcó nhiều tiếp xúc, nếu nói là lại một lần nữa yêu, chỉ sợ anh không đủ tự tin." Ánh mắt Tiêu Tề hơi trầm. Đường Bạch Dạ tiếp tục nói, "Nói đến phá hư, anh thực sự là chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa, chúng ta đánh một trận, chỉ sợ anh cho người ở New York tung tin tức có An Kỳ ở đó, tôi không nói hai lời lập tức đi New York, vừa đi chính là mười hai ngày." "Anh cố ý dẫntôi rời đi , đơn giản cũng là muốn lợi dụng đoạn thời gian này không có tôi để Thần Hi đối với anh lâu ngày sinh tình, chúng ta cũng vậy, anh liền đừng kẻ tám lạng cười người nửa cân.”
|
Chương 387: Anh nhất định sẽ người cha tốt (3)
Editor:.. Beta: thanh huyền Phá hư, loại thủ đoạn này có ai mà không biếtchỉ là xem ai cao tay hơn. Đường Bạch Dạ nói, "Tôi phải cảm tạ anh tung ra tin tức của An Kỳ để tôi đi New York một chuyến. Mặc dù cửu tử nhất sinh ( chín phần sống một phần chết ), thiếu chút nữa bỏ mạng trong bẫy của anh tiếc là tôi từ nhỏ mạng cứngkhông dễ chết như vậy." "Anh tính kế tôi ngược lại đã cho tôi một tin có ích , tôi cuối cùng cũng tìm được An Kỳ, cũng biết cô takhông phải làngười tôi muốn tìm. Tôi nghĩ,người tôi muốn tìm chính là người bên cạnh anh, có lẽ..." Ánh mắt của Đường Bạch Dạnhìn về phía hắc quả phụ ở sauTiêu Tề. "Chính là người phụ nữ ở phía sau anh." Chiều cao không sai biệt lắm, dáng người cũng không sai biệt lắm, ánh mắt cũng phóng túng giống nhau , chỉ là người đàn bà kia lãnh ngạo hơn . Anh chỉ là đưa ra một ví dụ. Đường Bạch Dạ rất rõ ràng, hắc quả phụ tuyệt đối không phải An Kỳ. Tiêu Tề cười cho qua, không trả lời. Đường Bạch Dạ là cao thủtrên bàn đàm phán, nghe lời anh, chỉ có thể bị anh lừa vào tròng. "Tôi hôm nay tới nhìn anh, đơn giản là nghĩ nói cho anh biết hai việc. Một, Hạ Thần Hi, anh không thểmang đi, hai, mặc kệ An Kỳ là ai một ngày nào đó tôi sẽ tìm được cô ta, băm thành trăm mảnh." Đường Bạch Dạ giọng nói hung ác nham hiểm, lạnh lùng nhìn Tiêu Tề. "Anh bảo vệ cho cô tacũng không bảo vệ đượclâu đâu." "Nếu như anh muốn biết chuyện vềAn Kỳ, sợ rằng Đường thiếu phảitrả giá một cái giá lớn ." Tiêu Tề đột nhiên lên tiếng, ôn hòa. Đường Bạch Dạ cười lạnh, khinh miệt nói, "Anh cho là đàn ông nói chuyện đều lấyphụ nữ làm điều kiện trao đổi? Tôi, Đường Bạch Dạ không đến mức đem phụ nữ tới trao đổi tin tức, tôi thà rằng lấy bản thân đi trao đổi cũng sẽ không đem một cọng tóc của Thần Hi cho anh động tới." Tiêu Tề muốndùng Hạ Thần Hi trao đổi An Kỳ. Nằm mơ đi! Kẻ thù là kẻ thù , người yêu làngười yêu , anh phân biệt rất rõ ràng. Chỉ sợ anh nghĩ chính tay đâm An Kỳ cũng sẽ không lợi dụng Hạ Thần Hi. Một khi xác nhận tâm ý của mình, Đường Bạch Dạ sẽ yêu hết mình không hề giữ lại Những lời này, đánh vào vết thương cũ trong lòng Tiêu Tề. Lập tức vô cùng đau đớn. Con ngươi cũng trở nên hung ác nham hiểm đến cực điểm. Năm đó, nếu không phải anh để Thần Hi đi đánh cắp tin tức, Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ chính là hai thế giới, là hai người qua đường, Thần Hi cũng sẽ không có đứa trẻ của anh , bọn họ cũng sẽ không hình thành cục diện nhưhôm nay. Đường Bạch Dạ ưu nhã cười, mở cửa xe, ngồi vào đi, đột nhiên thổi một tiếng huýt gió, bày ra bộ dáng nhị thế tổ ( kẻ phóng túng, ăn chơi, công tử nhà giàu) chẳng thèm ngó tới, "Thành phố S là địa bàn của tôi, Tiêu tiên sinh, nếu anh nghĩ muốn náo tôi tùy thời phụng bồi." Phong cách Ferrari, rít gào mà đi. Không để lại dấu vết. Kiêu ngạo được như Đường Bạch Dạ. Tiêu Tề hơi nắm chặt nắm tay, đáy mắt có một luồng gió bão di chuyển. Âu Dương khụ một tiếng, nhàn nhạt nói, "Tiêu lão đại, Đường thiếu đã tới cửa khiêu chiến , chúng ta không làm cái gì ạ ?" Hắc quả phụ oán hận nói, "Tôi đi giết anh ta để xem anh ta có thể kiêu ngạo đến mức nào." Tiêu Tề mím môi, hơi nhắm mắt lại. "Không cần làm gì cả." Lúc này nếu là cho người ra tay, sẽ trúng cái bẫy của Đường Bạch Dạ, anh không ngu xuẩn như vậy. Âu Dương nói, "Tưởng tiểu thư đã rất bất mãn, anh đến thành phố S nửa tháng không động tĩnh gì, cô ta đã gọi một cuộc điện thoại giục anh." "Tôi làm việc, lúc nào đến phiên cô ta xen vào, cô ta nghĩ chính mìnhhiểu chuyện." Hắc quả phụ đột nhiên lên tiếng, "Đường Bạch Dạ kiêu ngạo như vậy , nếu muốn cho anh ta một bài học, ta đi giết con của anh ta." Ba!
|
Chương 388: Anh nhất định sẽ người cha tốt (4)
Editor:.. Beta: thanh huyền Một cái tát vang dộirơitrên mặt hắc quả phụ, trên mặtTiêu Tề lửa giận văng khắp nơi, Âu Dương cùng hắc quả phụ lần đầu tiên nhìn thấy anh ta giận tím mặt chỉ sợ thời gianbiết Hạ Thần Hi có đứa nhỏ, cũng không nổi giận như thế . Hắc quả phụ nâng khóe môi. Trên miệng có chút máu. "Đứa bé kia, là sinh mạng của Thần Hi, cô dám động vào nó ta lấy mạng của cô!" Hắc quả phụ cấp tốc cúi đầu, thầm hận trong lòng. Hạ Thần Hi, lại là Hạ Thần Hi. Sớm biết như vậy, lúc trước nên làm mạnh tay hơn nữa. ... Tiêu Tề gọi điện thoại cho Hạ Thần Hi, cô đang đợi điện thoại của anh, biết anh không có việc gì , cô cũng hơi chút an tâm. "Tôi hình như nghe thấy có người nói... Có phải cảnh sát bắtanh hay không?" Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Không có chuyện gì đặc biệt, chỉ là giúp trợ điều tra." Hạ Thần Hi hơi nhíu mày, giúp đỡ điều tra. Lấy năng lực Tiêu Tề, không nên trêu chọc cảnh sát. "Không có việc gì là được." Hạ Thần Hi cũng không hỏi nhiều cái gì, hơi cắn răng, lấy thân phận của Tiêu Tề, ở lại thành phố S một ngày, xác thực có nhiều nguy hiểm, đây dù sao không phải địa bàn của anh ta . Nếu có việc, cô càng thấy áy náy bất an. "Tiêu Tề, anh lúc nào trở về châu Âu?" "Emnguyện ý đi cùng anh sao?" Hạ Thần Hi trầm mặc không nói, Tiêu Tề cũng hiểu ý cô. "Trừ phi em nguyện ý đi cùng anh , bằng không, anh sẽ không đi khỏi thành phố S. Thần Hi, lần này anh cũng không phải vì em mà đến, nhưng mà, anh nguyện ý vì em mà ở lại , chẳng sợ thành phố S thập diện mai phục, anh cũng không hề sợ hãi." Hạ Thần Himuốn nói điều gì nhưngTiêu Tề đã mỉm cười nói: "Em ngày mai còn phải đi làm, anh không quấy rầy em nghỉ ngơi." Tiêu Tề cúp điện thoại. Hạ Thần Hi một người ngồi trên bệ cửa sổ, nhìn ngọn đèn dầu dưới tầng rực rỡ. Có chút phiền muộn. Đường Bạch Dạ... Tiêu Tề... Cô thở dài một hơi. Lạimột tuần mới bắt đầu. Dự án cảnh biển triển khai là một vấn đề khó có tính kỹ thuật cao , phòng thiết kế đều không cóđược kỹ thuật cao để đáp ứng , toàn bộ kỹ sưcông trình đều rơi vào trong khó khăn , bao gồm Hạ Thần Hi, cô nghiên cứu một ngày, vẫnkhông tính ra giá trị cụ thể. Thái Gia dẫn một đoànkỹ sư cùng nhà thiết kế đến hội trường họp. Hội trường họp là phòng họp của Đường Bạch Dạ chuyên dùng. Thái Gia nói: "Chúng ta nghiên cứu qua tất cả số liệu, mảnh đất cùng kết cấu, không có biện pháp thực hiện với kỹ thuật khó này, nếu như dựa vào bản thiết kế này trongtương lai quá trình xây dựng sợ là sẽ có nguy hiểm." Hạ Thần Hi cúi đầu nhìn số liệu lắng nghe mọi người họp. Bỗng nhiên nghe Đường Bạch Dạ hỏi, "Hạ tiểu thư, cô có ý kiến gì?" Hạ Thần Hi ngẩng đầu lên, buông tay. "E rằng phải có một khoảng thời gian để chỉnh lý." Hạ Thần Hi cảm thấy rất kinh ngạc, phân tích số liệu của cô rõ ràng làm rất khá, trước đây cũng không có xuất hiện qua vấn đề khó khăn này, mấy ngày nay mấy vị kỹ sư đột nhiên đưa ra kết cấu thụ lực đầy vấn đề. Đây là vấn đềcách phân tích kết cấu của cô. Hạ Thần Hi muốn đem số liệu đi phân tíchmột lần nữa. Nếu không phải lúc trước có sai số , chính là cô sơ ý, nghĩ sai ở điểm nàorồi. Chỉ là, dự án cảnh biển tư liệu nhiều, số liệu cũng nhiều, muốn phân tích cũng không dễ dàng như vậy. Lâm Lâm nói, "Không biết Hạ tiểu thư cần bao nhiêu thời gian, chỉ còn lại có ba ngày sợ rằng không đủ thời gian , thật sự nếu không giải quyếtđược vấn đề, liền hoãnlại tiến độ , chúng ta lãngphíquá nhiều thời gian ." Hạ Thần Hi làm việc kỹ lưỡng, lại là tổngthiết kế, so với người bình thường cần nhiều hơn một chút thời gian cùng tính tình cẩn thận của cô cũng có liên quan. Chỉ cần không ảnh hưởng tiến độ, Thái Gia tuyệt đốikhông ý kiến.
|