Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 212: Bạc Cẩm, tìm bạn trai đi! 【13】
Tịch Giản Cận mấp máy môi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Bạc Sủng Nhi. Nhìn Bạc Sủng Nhi đáy lòng sợ hãi, ánh mắt khẽ chuyển động, có chút chột dạ. Tịch Giản Cận nhìn thấy sự chột dạ trong đáy mắt cô, trong nháy mắt dại ra, một hồi lâu, anh mới khó khăn mở miệng: “Bạc Cẩm, chúng ta nói chuyện một chút đi.” Tịch Giản Cận vẻ mặt rất nghiêm túc. Anh nhìn Bạc Sủng Nhi, chậm rãi thở phào nhẹ nhỏm, nói: “Vậy chúng ta sẽ nói tiếp chuyện lúc em đau dạ dày bị cắt ngang, hiện tại tiếp tục......” Vậy bọn họ sẽ nói chuyện? Anh nói, nếu không phải bởi vì bỏ thuốc cùng uống rượu say, anh vốn không muốn làm cô một chút nào? Bọn họ bây giờ có cái gì hay để nói sao? Đừng nói là, anh muốn quan hệ giữa cô và anh, phân chia rõ ràng sao? Tịch Giản Cận thấy Bạc Sủng Nhi không nói gì, anh tỉ mỉ suy nghĩ một chút, mặc dù là anh uống rượu say, nhưng đây là lần thứ hai phạm sai lầm, không cách nào trốn tránh trách nhiệm. “Em muốn như thế nào? Muốn bồi thường tiền...... Hay là......” Anh dừng một chút. Anh có chút nói không nên lời, nhất là ở bảy năm trước, bị cô tàn nhẫn mà bỏ rơi như vậy, anh đã không thể nói ra lời như vậy rồi! Hay là, cầm giấy căn cước, chúng ta đăng ký kết hôn? Anh vừa nói ra khỏi miệng...... Vậy thì đại biểu, anh ở trước mặt cô, lại một lần nữa đại bại! Mặt mũi mất hết! Thật ra thì, anh một mực đợi cô mở miệng, nói để anh chịu trách nhiệm! Song, cô không nói, nhưng là, không có nghĩa là, anh có thể không chịu trách nhiệm! Cái ý nghĩ này, ở trong óc của anh, vẫn dây dưa một ngày, suốt một ngày. Tịch Giản Cận thở dài một hơi, mở to miệng, mới vừa muốn nói tiếp thì Bạc Sủng Nhi lại đột nhiên lên tiếng, cắt lời anh. “Này có cái gì hay để nói sao? Không phải là nam hoan nữ ái, một đêm tham vui sao? Huống chi, chúng ta cũng đều tận hưởng, không phải sao? Mà anh, anh cũng nói, anh bị bỏ thuốc, anh uống rượu say, nếu như anh thanh tĩnh, cũng chưa chắc muốn em, đã như vậy...... Chúng ta nói chuyện gì?” Mặt cô vẫn là mang theo nụ cười xinh đẹp, vươn móng tay ra, nhẹ nhàng ngắm nghía rồi nhìn Tịch Giản Cận, sau đó uốn môi lên, mười phần trêu chọc nói. Đáy lòng lại có mấy phần tức giận! Anh thật đúng là mở miệng, nói muốn bồi thường tiền cho cô?
|
Chương 213: Bạc Cẩm, tìm bạn trai đi! 【14】
Có phải là anh muốn làm cho cô khó chịu hay không? "Tâm sự sao? Anh chịu đem lòng của mình giao cho em sao? Nếu như anh không thể đem lòng của anh cho em, em đây có thể miễn cưỡng suy nghĩ, cho anh chịu trách nhiệm......" Bạc Sủng Nhi nói cực kỳ tùy ý. Đem lời Tịch Giản Cận muốn nói ra, toàn bộ ngăn ở trong cổ họng. Phảng phất thật sự đem mọi thứ giữa bọn họ, cũng trở thành một cuộc vui đùa! Đáy lòng của anh, loáng thoáng sinh ra một tầng tức giận! Tịch Giản Cận khẽ cắn răng, nhìn chằm chằm cô, trong mắt có sát khí khẽ lưu chuyển, một hồi lâu anh mới khẽ cười lạnh một chút: "Lòng, lòng, lòng, cô luôn mồm muốn lòng tôi, tôi đã cho cô, cô có từng quý trọng sao? Bạc Cẩm, tôi cho cô biết, hiện tại tôi đấy, đã vô tâm rồi! Tôi của ngày xưa đã chết rồi!" "Ở bảy năm trước, bị cô giơ tay chém chém chết rồi!" Thân thể Bạc Sủng Nhi khẽ run lên, cô loáng thoáng cảm giác được Tịch Giản Cận toàn thân cao thấp đều bao phủ một tầng lửa giận. Cô vốn chưa từng sợ Tịch Giản Cận. Nhưng là giờ khắc này, cô lại nghe thấy tim mình đập rất nhanh, mơ hồ run rẩy...... Là đang sợ! Chẳng qua là tại sao anh phải đứng ở chỗ này, kiêu ngạo chỉ trích cô như vậy? Ban đầu, anh cũng không làm cho cô khó chịu sao? Bạc Sủng Nhi cắn răng, nhìn Tịch Giản Cận, gằn từng chữ nói. "Nếu không cho em được lòng của anh, kia cũng đừng có theo em nói chuyện này, coi như chơi trò chơi người lớn, chúng ta cũng đã trưởng thành, không phải ai làm ai, nhất định phải sẽ đối với ai chịu trách nhiệm, Tịch Giản Cận, anh không có bất kỳ trách nhiệm nào với em!" "Chẳng lẽ, một trò chơi người lớn anh cũng chơi không nổi sao?" Lời của cô, đột nhiên ghé sát. Bởi vì anh đã đẩy cửa xe ra, xuống xe, hung hăng mà trở tay, vứt lên cửa xe. Cô ngồi ở trong xe, bộ ngực phập phồng, không rõ rốt cuộc là sinh khí, hay là đang sợ. Cô thất thần trong nháy mắt, cửa ghế lái phụ lại bị anh kéo ra. Cô cũng không có kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, liền bị Tịch Giản Cận vươn tay, lôi ra ngoài, rồi sau đó, cả người cô bị anh bất chợt chống ở trên người, cô bất khả tư nghị trợn to hai mắt, kêu la hô: "Anh muốn làm gì?" Tịch Giản Cận căn bản không để ý tới cô, chẳng qua là hung hăng mà đóng cửa xe, trở tay mở ra cửa sau, đem cả người cô hướng phía sau xe nhét vào, Bạc Sủng Nhi khẽ có chút bối rối, trong nhận thức của cô, Tịch Giản Cận chưa bao giờ bá đạo như thời khắc này.
|
Chương 214: Bạc Cẩm, tìm bạn trai đi! 【15】
Cô giãy dụa muốn ngồi dậy, lại bị anh bất chợt trong nháy mắt đặt ở phía dưới. Anh cực kỳ chán ghét bộ dạng cao ngạo của cô. Ở trước mặt anh, giống như là một công chúa! Muốn như thế nào liền như thế đấy! Tùy tâm sở dục! Khiến cho thế giới của anh lộn xộn một đoàn, khi anh có ý tốt thay cô suy nghĩ, xoay người, hướng về phía cô nói, muốn chịu trách nhiệm với cô, nhưng cô châm chọc anh như vậy, không chơi nổi một trò chơi người lớn! Cô có biết hay không, rốt cuộc anh ép buộc chính mình bao nhiêu, mới làm cho mình thử mở miệng nói chịu trách nhiệm với cô! Cô có biết hay không, rốt cuộc mỗi một lần anh đối mặt cô, đều phải chăm chú phòng bị cỡ nào! Anh cho phép cô xông vào thế giới của anh, nhưng mà cũng không có nghĩa là, anh thật sự cho phép cô ở thế giới của nơi, ra ra vào vào, hồ nháo một mảnh! Anh hướng bên trong chen chúc, sau đó vươn tay, đem cửa xe đóng lại, bên trong xe, chỉ có hai người bọn họ. Cô cảm thấy thân thể cô và anh, rất gần. Gần đến mức đáy lòng cô phát run. Cô há miệng, vừa muốn nói chuyện, anh đã cúi đầu, hung hăng mà chặn môi của cô, giống như cuồng phong bạo vũ hôn cô. Mang theo lửa giận, mang theo phát tiết. Đem hàm răng của cô, cũng hôn đến mơ hồ đau! Anh càng hôn cô, hình như tức giận càng dày đặ, vết thương cùng hận ý ngày xưa, đều ở trong nháy mắt nổ tung. Ánh mắt của anh có chút tối tăm, đè ép thân thể của cô, vươn tay, lung tung cởi đồ của cô. Bạc Sủng Nhi không nghĩ tới Tịch Giản Cận có thể cuồng bạo như vậy, thân thể cô co rúm lại một chút, muốn né tránh, nhưng phát hiện mình căn bản không có đường để trốn! Nhìn! Lúc này đã là lúc nào rồi! Cô vẫn cuồng vọng như vậy! Hướng về phía anh dùng giọng nói ra lệnh nói chuyện như vậy! Tịch Giản Cận cười lạnh, căn bản không có ngừng lại! Anh nắm chặt cổ tay hồ nháo của cô, khẽ dùng sức, cầm đau cô, ánh mắt của cô, phiếm lệ, nhưng thủy chung không có rơi xuống! Anh dù một đường sống cũng không chịu cho cô, giống như là muốn đem cả người cô đều nuốt xuống, thậm chí nay cả hô hốp cũng không chừa cho cô! Cô mặc váy, anh dễ liền vén lên, đè ép thân thể của cô, rất nhanh chóng liền cởi đồ của mình. Cánh tay anh vòng qua hông của cô, không để cho cô giãy dụa, liền làm cho thứ cứng rắn của mình xông vào trong thân thể của cô.
|
Chương 215: Bạc Cẩm, tìm bạn trai đi! 【16】
Một loạt động tác của anh, cũng chỉ bộc phát trong nháy mắt. Đầu óc của cô, căn bản cũng không hề chuyển động, liền cảm thấy đau đớn. Cô nhướng mày, không nói ra, nhìn Tịch Giản Cận như vậy, chẳng qua là cảm thấy một trận hoảng hốt. Anh cuối cùng đã không là lúc thiếu niên trước, lòng tràn đầy tình yêu tinh khiết ôm công chúa của mình, cam nguyện làm đầy tớ! Anh cuối cùng, ở thời gian bảy năm đau thương cay đắng, đã biến thành một pho tượng thần, một vị thần đủ để áp chế cô! Chỉ cần anh muốn! Tùy thời anh đều có thể đem cô phá hủy! Bao gồm, kiêu ngạo của cô, còn có, cái gọi là tôn quý của cô! Bạc Sủng Nhi hậu tri hậu giác phát hiện, lâu như vậy, cô vẫn quấn lấy anh, anh cũng không phải là thật bất đắc dĩ đối với cô, thật sự không phản kháng...... Mà là, anh căn bản...... Không thèm...... Cô cắn hàm răng, nhẫn nhịn đau đớn, cảm giác được động tác của anh, xen lẫn lửa giận, một chút một chút, khiến cho cô có chút đau, cô một câu cũng nói không nên lời, không phải là triền miên, cũng không phải là đau khổ, cô làm sao có thể nói ra một câu, cầu xin tha thứ chứ? Đáy lòng của cô, tràn đầy đều là rung động. Anh trong nháy mắt bộc phát, đủ để khiến cho thế giới của cô, sụp đổ toàn bộ. Cô trở thành bùn nhão dưới người anh, tùy ý anh nắm trong tay. Anh trở thành thần trong thế giới của cô, kiêu ngạo lia mắt nhìn xuống cô. Động tác của anh, cũng không tính là quá thô bạo, tuy nhiên rất mạnh thế mà trực tiếp, cô chẳng bao giờ nghĩ tới, Tiểu Tịch của cô, lại trưởng thành thành một người đàn ông một như vậy! Đáy lòng của cô mang theo vài phần khủng hoảng. Bởi vì...... Cô phát hiện, mấy trò quấn quýt đám đá nát vụn của mình, có lẽ, đối với anh đã không có hiệu quả rồi...... Cô vươn tay, nắm bờ vai của anh, để tránh bị anh đụng phải thân thể bay ra ngoài, đụng đau chính mình. Anh vươn tay, ấnn lấy bả vai của cô, không chịu để cho cô hướng trong ngực của anh, tới gần một bước. Anh càng lúc càng nhanh, càng ngày càng tàn nhẫn, thân thể của cô không nhịn được bắt đầu co rúm lại, cô gắt gao cắn cánh môi, nhắm mắt lại, một bộ tư thái thanh cao. Nhưng là trên trán của cô, rõ ràng có thống khổ lan tràn Anh khẽ cười lạnh...... Động tác hơi hơi dừng một chút, đau không? Cô cũng hiểu được cái gì là đau đớn? Trên mặt cũng sẽ có vẻ mặt đau đến không muốn sống như vậy? Chẳng qua là những thứ đau đớn này của cô, có đáng cái gì đâu! Đau là ở trong mộng, liều mạng tuyệt vọng cũng không nắm được cô!
|
Chương 216: Bạc Cẩm, tìm bạn trai đi! 【17】
Đau là người sống, tuy nhiên lại trống rỗng giống như là đã chết! Đau là bởi vì cô, con dao xuyên qua tim phổi, nhìn máu tươi của mình vẫn chay ra ngoài, nhưng không có cảm giác đau! Đau là anh càng ngày càng mạnh, càng ngày càng đứng cao, quay đầu lại vừa nhìn, mới phát hiện, thì ra là, những thứ mạnh này, cũng là bởi vì cô mà bức ra đấy! Đau là bởi...... Cuộc đời của anh, bởi vì cô xông vào, từ nay về sau, từng cái bước ngoặt của anh, cũng là bởi vì cô! Cô căn bản không hiểu được! Cả đời này cũng sẽ không cảm nhận được đâu! Lý trí của anh giống như là trôi hết, con ngươi thiêu đốt lên, hung hăng mà đè ép thân thể của cô, triệt triệt để để đem cô nuốt hết! Chẳng qua là, động tác của anh đã không còn thô lỗ, mà chậm lại rất nhiều, cánh môi, cũng từ từ rơi vào da thịt trên toàn thân cô. Cô dần dần có chút mơ hồ. Giống như là rơi vào rồi sương mù, chìm chìm nổi nổi. Cô vòng quanh cổ của anh, rên rỉ lên tiếng. Thân thể của cô, dần dần theo kịp nhịp điệu của anh, anh mới chậm rãi tăng nhanh tốc độ, bên trong xe, tràn ngập đều là sắc thái kiều diễm của hai người. Hô hấp của cô và anh, cùng quấn chung một chỗ. Rất lâu, rất lâu sau, anh mới ngừng lại được, ghé vào lồng ngực của cô, khẽ thở hào hển, giống như là muốn làm cho mình ổn định lại, sau đó anh lạnh lùng đẩy thân thể của cô ra, ngồi dậy. Thân thể của cô khẽ run lên, thần trí cũng theo đó trở về, cô há miệng, muốn nói chuyện, nhưng anh đã nói: "Đây cũng là một loại trò chơi người lớn, có phải hay không?" Mặt cô trong nháy mắt tái nhợt, thì ra là, anh làm như vậy, chỉ là vì châm chọc cô sao? Cô âm thầm cắn răng, khuất nhục từ đáy lòng trong nháy mắt lan tràn, cô nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, "Anh —— " "Tôi làm sao? Cô rất dám chơi, tôi liền chơi với cô, Game Over rồi, có phải là nên tan cuộc rồi không? " Tịch Giản Cận nhanh chóng cắt lời cô, anh dựa vào ghế, cũng không có liếc nhìn cô một cái, thẳng tắp mà hỏi. Bạc Sủng Nhi nghe như vậy, ánh mắt khẽ lóe, cô cũng không nghĩ tới, sau bảy năm, Tiểu Tịch lại có thể biết khốn kiếp nhục nhã cô như vậy! Cô giơ tay lên, hướng trên mặt Tịch Giản Cận, liền không chút lưu tình vung tới
|