Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 292: Tới mài dũa “Kỹ thuật “ một chút? 【1】
Bạc Sủng Nhi vốn là nhắm mắt lại, hưởng thụ phần này thoải mái, nghe được nói như vậy, lại đột nhiên mở mắt. Cô con ngươi khẽ đảo lòng vòng, liền vươn tay, ôm cổ của anh, mượn sức, khiến cho chính mình ngẩng đầu lên, thuận thế cũng đem đầu của anh đè đến trước mặt của mình, ngay sau đó, cô liền tiến tới môi của anh, cắn cánh môi của anh, chậm rãi cọ xát lấy, nhẹ nhàng mềm nhũn hô hấp, mang theo tràn đầy trêu chọc. "Tịch...... Dùng thân thể bồi thường lại...... Có được hay không?" Ngữ điệu của cô, nói cực kỳ mềm mại đáng yêu. Bản thân cô không có mặc quần áo, tay của anh ở trên người của cô theo đó tới lui, theo hơn phân nửa, vẫn luôn đè nén ham muốn của mình, lúc này bị cô cắn cánh môi, ái muội và câu dẫn như vậy, Tịch Giản Cận chẳng qua là cảm thấy lửa nóng chôn ở áo tắm, trong nháy mắt lại bắt đầu sôi trào. Thanh âm của anh, thô dát hơn rồi, chống môi của cô, cảm giác được cô khẽ cắn, không nhịn được nuốt nước bọt, hầu kết trên dưới chuyển động, tràn đầy sức hấp dẫn, anh khúc khích cười khẽ, nói: "Với điểm kỹ thuật này của em, còn không biết xấu hổ đem đi bồi thường?" Bạc Sủng Nhi hai gò má khẽ đỏ lên, tất nhiên nghe được trong câu nói kia của Tịch Giản Cận chút ít ái muội giễu cợt, cô liền phồng má, dùng sức cắn cắn môi dưới anh, tức giận reo lên: "Coi như là kỹ thuật không tốt, đó cũng là em ăn anh trước!" Tịch Giản Cận cười khẽ một tiếng, cũng không có đáp, chậm rãi ở môi của cô hôn hai cái, liền giơ tay lên, tiếp tục ấn lấy huyệt Thái Dương cô. Bạc Sủng Nhi lại lắc đầu, không chịu để cho anh xoa bóp, nghiêng đầu, cắn ngón tay của anh, nhưng không có dùng sức, ngay sau đó, cô liền nháy mắt, giống như là tinh linh giảo hoạt: "Tay của anh, cũng cứng như vậy...... giống như em trai anh!" Cô vừa nói, vừa lấy đầu lưỡi, vòng quanh ngón tay của anh, hàm răng thỉnh thoảng gặm gặm ngón tay của anh, mâu sắc anh thoáng cái trầm xuống. Hình ảnh như vậy...... Để cho anh không nhịn được muốn đem ngón tay của anh, trở thành quái vật lớn của anh...... Anh chẳng qua là cảm thấy toàn thân chính mình giống như bắt lửa, không cách nào khống chế, quả thật là...... tiểu yêu tinh muốn mạng người! Bạc Sủng Nhi lại cười đùa ngẩng đầu, buông tay anh ra, thoải mái từ trong bồn đứng lên, thoáng cái ngồi ở hai chân của anh, cảm nhận được lửa nóng của anh, thân thể của cô co rúm lại một chút, ngẩng đầu lên, cắn hầu kết nơi cổ của anh, mỵ mỵ mở miệng: "Nếu không, chúng ta tới mài dũa kỹ thuật một chút?"
|
Chương 293: Tới mài dũa “Kỹ thuật “ một chút? 【2】
Tịch Giản Cận ánh mắt thật sâu, khẽ buông thỏng, chẳng qua là thấy hai mắt Bạc Sủng Nhi, sáng trong nhìn anh, rõ ràng lóe ra ánh sáng trong suốt, hết lần này tới lần khác lại làm cho anh cảm thấy mê mị. Hầu kết của anh, không nhịn được trên dưới chuyển động, đầu lưỡi nho nhỏ của cô đưa ra ngoài, theo hầu kết của anh, liếm láp. Hô hấp Tịch Giản Cận dần dần nóng lên, anh ôm tay cô, không thể tự chế nắm thật chặt, chỉ bụng cọ cái hông của cô. Bạc Sủng Nhi bởi vì anh vuốt ve toàn thân, hoàn toàn mềm yếu, nghiêng đầu, vươn cánh tay, đọng ở trên cổ của anh, ngẩng lên đầu, theo hầu kết của anh, một đường hôn lên cái cằm của anh. Đường cong của anh, cực kỳ đẹp mắt, thoạt nhìn mang theo vài phần tú khí ôn hòa, bởi vì ánh mắt sắc bén, cho nên khiến cho khuôn mặt cùng toàn thân thoạt nhìn có thêm mấy phần nghiêm túc. Hết lần này tới lần khác, Bạc Sủng Nhi thích nhất phần nghiêm túc này, là thành phần trong tính tình, cô chưa bao giờ có. Liền giống như cô xảo trá tai quái, nhưng cũng là thành phần chưa bao giờ có trong tính tình của anh! Tịch Giản Cận khẽ cúi đầu, cánh môi liền bắt đến môi của cô, cô lại cười mau tránh ra, không chịu để cho anh hôn, chẳng qua là thỉnh thoảng như gần như xa một cái đụng vào, nhắm trúng lòng anh ngứa đến khó nhịn, hận không được đem cái tiểu yêu tinh này xé nát nuốt trọn! Bạc Sủng Nhi hai chân chậm rãi giang rộng ra, quấn chặt lấy vòng eo tinh tráng bền chắc của Tịch Giản Cận, tay cô chậm rãi từ bờ vai của anh rơi xuống, đem áo tắm từng điểm từng điểm rút lui. Không khí trong phòng tắm tràn ngập hơi nước ươn ướt và ấm áp, mang theo hương thơm thấm lộ lòng người, mơ hồ di động. Bạc Sủng Nhi đối chuyện giường Tịch đúng là không hiểu, mặc dù xem qua vô số cuộn phim, một chút ánh mắt cùng động tác mị hoặc, toàn bộ bởi vì cô di truyền tướng mạo cùng đặc điểm của Bạc Tình cùng Thất Thất, trong ngốc mang theo mị, trong mị mang theo manh, tự mình thành một cách. Rõ ràng, động tác thoạt nhìn cực kỳ đùa bỡn đáng yêu, hết lần này tới lần khác có thể ở trên người của cô làm ra cảm giác dụ mê hoặc tình sắc trí mạng! Ngược lại động tác rõ ràng vốncực kỳ mị hoặc, hết lần này tới lần khác thời điểm bị cô làm, lại mang theo vài phần thiên nhiên và thuần chân manh moe.
|
Chương 294: Tới mài dũa “Kỹ thuật “ một chút? 【3】
Cô gái như vậy, chính là vưu vật. Để cho đàn ông toàn thế giới, muốn điên cuồng. Hai lần trước, Bạc Sủng Nhi chẳng qua là đưa vào trong thân thể của cô, nhìn như cô ở trên người của anh, trên thực tế, quyền chủ khống, mỗi một lần đều bị anh cướp đi. Mới vừa rồi, Tịch Giản Cận khinh bỉ cô kỹ thuật trên giường không được, khiến cho đáy lòng của cô tràn đầy phẫn uất, khó tránh khỏi giờ khắc này, lại muốn thắng anh. Cô thấy áo ngủ tơ lụa theo da thịt tinh tráng chặt chẽ của chàng mỹ nam trợt xuống, lộ ra lồng ngực, bụng, vừa vặn che đậy chỗ bí mật nhất. Không phải không thừa nhận, vóc người Tịch Giản Cận thật rất tốt, Bạc Sủng Nhi chỉ nhìn, liền có chút ngẩn người. Cô đụng lên trước, chậm rãi hôn hít lồng ngực Tịch Giản Cận, một đường hôn xuống, Tịch Giản Cận hấp khí thật sâu, ngón tay vòng quanh cái lưng trơn bong của cô, chậm rãi dao động, ngón tay của anh, giống như là mang ma lực, động tới một chút, cánh môi cô đụng tới da thịt anh sẽ run run một chút, làm toàn thân anh cũng theo đó động động. Cô học bộ dáng anh hôn cô lúc trước, chậm rãi ở trên da thịt của anh dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn liếm, ở lồng ngực của anh lưu luyến quên lối về, thân thể của anh run lên, tay vốn là không thành thật thoáng cái như ngừng lại ở nơi đó, khẽ dùng sức giữ lưng cô, đem cả người cô, hướng trong ngực của anh, ép tới càng sâu. Tay cô cực kỳ không thành thật chậm rãi theo áo tắm, hai chân nhẹ nhàng dẫm bồn tắm, chậm rãi đứng dậy, cọ lên nửa người dưới của anh. Bởi vì cô tắm rửa, còn chưa khô, không biết là nơi đó ướt át, mang theo vài phần cảm giác nhẵn nhụi. Cô cực kỳ không thành thật nhích tới nhích lui, Tịch Giản Cận sợ chính mình không cẩn thận mang theo cô ngã vào trong bồn tắm, chỉ có thể ổn định thân thể, nhiều lần điểm mẫn cảm bị động phải, khiến cho cổ họng của anh không nhịn được tràn ra một tiếng lại một tiếng kêu rên trầm thấp, giống như là khốn khổ. Bạc Sủng Nhi nghe thấy cũng theo đó thở gấp lên, cô ôm đầu của anh, khẽ mượn lực đứng dậy, tìm đúng phương hướng, chậm rãi làm cho mình nuốt hết nửa người dưới của anh. Lần này, cũng là tiến vào vô cùng thông thuận, có lẽ là vì đã ướt át, anh và cô cũng nhịn không được hút ngược một hơi, thân thể của cô, chậm rãi trầm xuống, lại bị anh đè xuống.
|
Chương 295: Tới mài dũa “Kỹ thuật “ một chút? 【4】
Cô chỉ có thể nửa đứng, rồi sau đó phát hiện, môi lưỡi rực nóng của anh, đã cắn xương quai xanh cô, ở nơi đó lưu lại một ít dấu vết, ánh mắt của anh tốt hơn cực nóng, cánh môi theo xương quai xanh, một đường hôn xuống. Cô cùng nửa người dưới của anh, nửa sáp nửa vào, cô không nhịn được kẹp chặc hai chân, ngón tay nắm tóc anh, thanh âm cũng theo đó dinh dính lên: "Tịch...... Em không thoải mái......" Vừa nói, thân thể của cô, liền muốn rơi xuống, cô loáng thoáng biết, mình muốn cái gì. Nhưng là Tịch Giản Cận hết lần này tới lần khác thủ sẵn hông của cô, không chịu để cho cô đi xuống, cực nóng của anh thỉnh thoảng nhảy lên một chút, ma sát cô, cánh môi của anh hôn điểm mẫn cảm trước ngực của cô, càng ngày càng kịch liệt, cô chẳng qua là cảm thấy giác quan toàn thân, trong nháy mắt cũng bị anh mở ra, không kỳ dị, mang theo vài phần khó chịu, cô không nhịn được cọ thân thể, mềm nhũn van xin: "Tịch...... Không thoải mái...... Ừ......" Nói không thoải mái, nhưng lại cảm thấy thoải mái, cảm giác như thế, để cho lòng của cô, bồng bềnh di chuyển, thậm chí, cô hạ mặt, đều có được một trận lại một trận ấm áp bắt đầu khởi động ra ngoài. Tịch Giản Cận nửa híp mắt, khẽ ngẩng đầu lên, nhìn cô, chỗ sâu trong tròng mắt hẹp dài, lăn lộn nồng đậm lửa nóng, "Muốn?" Âm điệu anh, đặc biệt thô dát, mang theo gợi cảm tuyệt đối, khiến cho thân thể cô run lên, đầu nhỏ liên tục gật, ý thức sớm đã một mảnh hoảng hốt, chẳng qua là cô cảm thấy chính mình cần anh tới yêu cô! Tịch Giản Cận nhìn cô gật đầu, biết ý thức cô đã mơ hồ, trầm luân ở trong biển tình vô tận này, ánh mắt của anh hiện lên vẻ bi thương, chậm rãi ngẩng đầu, tiến tới bên tai của cô, hôn lấy vành tai của cô, tinh tế cắn, thanh âm nguy hiểm và nhẹ: "Van xin tôi...... Ừ?" Khuôn mặt nhỏ của Bạc Sủng Nhi cũng bị đùa cho đỏ rừng rực rồi, cô mơ hồ nghe được Tiểu Tịch muốn cô van xin anh, cô nhắm mắt lại, cắn môi, hồi lâu nói không nên lời. Anh tà mị cười cười, ngón tay chậm rãi vuốt ve khuôn mặt nhỏ của cô, hô hấp cực nóng: "Không muốn? Sao? Muốn, liền van xin tôi......"
|
Chương 296: Tới mài dũa “Kỹ thuật “ một chút? 【5】
Bạc Sủng Nhi nắm lưng của anh, lời cầu xin, cũng chậm chạp không chịu nói ra, cô khẽ dùng sức, chẳng qua là cảm thấy toàn thân đều khó chịu chết rồi, nhưng là hết lần này tới lần khác anh vẫn thúc dục. Cô không nhịn được cắn hàm răng, thanh âm đều run lên, mang theo vài phần oán hận: "Tịch, cho em!" Tuyệt đối ra lệnh. Anh lại cong môi, chậm rãi cười cười, đau thương nồng đậm ở đáy mắt, lại càng nồng đậm hơn rồi, cánh môi cắn cổ của cô, nửa người dưới lại chậm rãi hướng phía sau rút lui, cô cảm thấy khó chịu, hai chân run lên, theo đó đuổi theo, anh lại không chịu cho cô, ngón tay ở trước ngực của cô, mang theo một trận một trận kích thích, thậm chí một cái tay khác, đã chậm rãi chạm vào giải đất bí mật của cô, ngón tay thon dài khẽ cọ, cọ ra một mảnh ướt át, anh khúc khích mà cười cười: "Không cho...... Van xin tôi, tôi mới cho......" Toàn thân Bạc Sủng Nhi lúc này cũng đã phát run rồi, cô chưa bao giờ muốn như vậy, cô mềm thân, nhìn Tịch Giản Cận, phát hiện mắt đáy của anh, tựa hồ là nghiêm túc...... Nhưng nếu cô không cầu anh, anh thật không cho cô...... Anh muốn nhìn cô dỡ xuống cao ngạo, ở dưới thân thể của anh, mềm giọng van xin anh sao? Cô khẽ, cắn hàm răng, cố nhịn. Cô như cũ còn có thể duy trì cao cao tại thượng như thế? Ngón tay của anh, càng trêu chọc hơn, đầu lưỡi của anh, vòng quanh da thịt của cô, vẫn đánh chuyển, cô không nhịn được hừ hừ lên, thân thể co rúm lại,đôi tay trắng trẻo mảnh mai của cô nắm bờ vai của anh, khẽ run rẩy, cô há miệng, những lời van xin anh, thiếu chút nữa xổ ra. Hình như anh rất có kiên nhẫn mà đùa với cô, cô biết anh khẩn cấp, nếu giống như bình thường, thì giờ khắc này, anh đã muốn đem cô đè dưới thân thể, cắn nuốt sạch. Nhưng là...... Anh cưỡng chế đè nén chính mình. Chờ cô mở miệng. Nhưng nếu cô không mở miệng, anh có lẽ sẽ thật sự không cho. Bảy năm sau, nếu lại yêu, đó chính là một cuộc chiến tranh, một cuộc thi hàng phục, cô cùng anh, đều là người cao ngạo, đều mơ tưởng nắm quyền trong tay, anh không muốn làm Tịch Giản Cận cúi đầu xưng thần bảy năm trước, mà cô vẫn còn muốn làm công chúa cao cao tại thượng......
|