Hầu Môn Kiêu Nữ
|
|
Chương 39-2: Rập bẫy (2)
Tiêu Duệ Hoa tán thưởng, khen ngợi Tần vương chính phi...Dương thị. Vị này là nữ tử khó lường, thà bản thân bị tổn hại, cũng không chịu vũ nhục bị hưu. Cũng không đành lòng để thân sinh nhi tử bị người coi khinh…… An bài hết thảy, rồi lại ôm nhi tử tự sát, tạo ra mâu thuẫn khó giải giữa Tần vương cùng hoàng thượng. Đồng thời biểu lộ với người trong thiên hạ là Dương gia nữ trung liệt, bởi vì quá mức thảm thiết, cọc án oan này bị lặp đi lặp lại, vĩnh viễn tồn tại trong trí nhớ của bá tánh Đại Minh. Triệu Đạc Trạch chậm rãi cúi đầu, che đậy mi mắt: - Đúng, mẫu phi của ta là nữ tử rất lợi hại…Ta…- Thế tử điện hạ không cần coi nhẹ bản thân, người dũng cảm sống sót, khắc cốt ghi tâm cừu hận so với người đã chết càng đáng giá kính nể, có khi người chết có nghĩa trốn tránh, sau khi chết hết thảy ân oán tình thù cũng hóa thành hư ảo, trên đời lấy đâu ra ác quỷ dây dưa trả thù kẻ thù?Thân là người đứng xem, cũng là người biết chuyện, Tiêu Duệ Hoa có thể toàn diện đối đãi với Tần vương thế tử Triệu Đạc Trạch. Tần vương phủ là cái trạng huống gì, Tiêu Duệ Hoa biết không nhiều, nhưng cho tới bây giờ hoàng thượng vẫn không bắt được nhược điểm chí mạng của Tần vương thế tử. Đủ để chứng minh thế tử điện hạ tuyệt đối không ăn chơi trác táng vô dụng như vẻ bề ngoài. - Không có ai có thể làm tốt hơn ngươi, thế tử điện hạ…… Tần vương chính phi ở dưới chín suối cũng có thể nhắm mắt.- Ta nghĩ nương ta sẽ đi tới thế giới cực lạc vô khổ vô bi, cùng ngoại tổ phụ cùng các vị cữu cữu ở bên nhau.Sắc mặt Triệu Đạc Trạch bình thản, chỉ chỉ người bị thương đang nằm trên giường. - Nói xem năm đó hắn làm như thế nào mà sống sót, ta nhớ rõ hoàng thượng hạ chỉ nam đinh Ngô gia toàn trảm.- Nếu Từ đại nhân bán hữu cầu vinh, Ngô Văn Tề phải tuân theo thánh mệnh không thể không xử trí Dương gia, sao hắn lại không lưu hậu thủ? Ngô gia cùng Từ gia sớm có hôn ước, Từ Nghiễm Lợi về tình về lý cũng sẽ cứu tiểu tế tương lai. Mai danh ẩn tích tìm cho hắn thân phận khác…Chỉ tiếc vị bằng hữu này không có tính cầu tiến, chuyện học hành luôn gập ghềnh, chất nữ duy nhất được Từ Nghiễm Lợi coi trọng là Từ tiểu thư, lại là Giang Nam danh viện, xứng với một tên tú tài chẳng phải quá đáng tiếc?- Từ Nghiễm Lợi hối hôn?- Không sai. Từ Nghiễm Lợi cho rằng mình dấu diếm rất tốt, cho là hắn không biết chuyện năm đó, nhưng trên đời này không thiếu những người mang ơn cảm kích, nhũ mẫu chính là người đó…Tiêu Duệ Hoa tươi cười nặng thêm một phần. - Nhũ mẫu tìm được hắn, nói cho hắn biết tiền căn hậu quả, vị bằng hữu này cũng là người rất bền lòng, dùng hồ nháo la lối khóc lóc che dấu chân chính mục đích, hắn ăn vạ ở phủ của Từ Nghiễm Lợi thám thính tin tức, có rất nhiều người coi hắn như trâu chó, vô lại, tự nhiên có một số việc sẽ không dấu diếm với người vô dụng như hắn, tốn thời gian ba năm, cuối cùng hắn cũng nắm giữ chứng cứ phạm tội của Từ Nghiễm Lợi đủ để hắn sụp đổ.Triệu Đạc Trạch hỏi: - Chứng cứ phạm tội vẫn còn trong tay hắn?- Hiện tại ở trong tay ta, ngày đó, lúc hắn gặp nguy hiểm ta đã cứu hắn, ta là Giang Chiết giải Nguyên. Kim khoa khoa cử sẽ đậu cao trung, hắn tin tưởng ta có thể giúp hắn đem chứng cứ này nộp cho hoàng thượng vì Ngô gia sửa lại án xử sai. Vốn dĩ hắn còn định chờ hai tháng nữa mới tới kinh thành, nhưng Giang Nam đột nhiên xuất hiện nhiều lời đồn đại khiến Từ Nghiễm Lợi quan tâm, nghe nói thế tử điện hạ có tâm với Từ Anh…Trong lòng Từ Nghiễm Lợi kiêng kị thế tử điện hạ, cho nên âm thầm an bài, phái người tra rõ việc này.- Bằng hữu của ta thấy ít người trông coi cơ mật, hắn định nhân cơ hội một lần nữa tiếp cận Từ gia, đáng tiếc lại để lộ dấu vết, bị Từ Nghiễm Lợi biết được.- Từ Nghiễm Lợi lo lắng lời đồn đãi là thật, chất nữ Từ Anh ở kinh thành sẽ gặp chuyện ngoài ý, cho nên tăng số người ám vệ hộ vệ, hơn nữa Từ Nghiễm Lợi coi khinh hắn, cho rằng hắn biết này nọ chỉ là chút da lông, người của hắn đi theo đuổi giết cũng không dám ở phụ cận kinh thành hành hung, cũng vì vậy mà hắn mới có thể tìm được ta.Tiêu Duệ Hoa đem một bố bao nhiễm huyết đưa cho Triệu Đạc Trạch: - Ngươi xem đi, lần này Từ Nghiễm Lợi muốn sống cũng khó, bệ hạ tàn nhẫn với mưu nghịch quyền thần, năm đó Dương Soái phạm vào kiêng kị, Dương gia diệt tộc, hiện giờ Từ Nghiễm Lợi đi cùng con đường với Dương Soái. Hơn nữa ngày thường hắn càng biểu hiện trung thành, một khi chứng cứ tố giác đưa ra, hoàng thượng sẽ càng tức giận.- Chưa kể, hoàng thượng đem Từ lão tặc xem như Chu Công phụ chính thái tử.Triệu Đạc Trạch lật xem chứng cứ, rồi hỏi: - Ngươi tính làm sao?- Cần có người giao cho bệ hạ, nhưng chứng cứ này không thể xuất hiện trong tay ngươi.- Ngươi muốn dùng ai?Triệu Đạc Trạch hỏi lại: - Ngươi muốn ai làm bia ngắm tạm thời hấp dẫn chú ý của Từ Nghiễm Lợi? Người này phân lượng không thể nhẹ.Cùng người thông minh nói chuyện không cần lãng phí miệng lưỡi, Tiêu Duệ Hoa vừa ý Triệu Đạc Trạch, trầm ngâm một lúc rồi nói: - Còn có một đoạn chuyện xưa, có lẽ ngươi không biết...- Chuyện gì?- Sự tình liên quan đến thân mẫu của Khương nhị gia.Tiêu Duệ Hoa hơi cong khóe môi, có ý tứ xem kịch vui, nếu thế tử biết thân mẫu của Khương nhị gia cùng đại cừu nhân Từ Nghiễm Lợi có quan hệ, không biết hắn có còn kiên định muốn thú Khương Lộ Dao hay không? Nhân sinh nhiều lần do ngoài ý muốn mà tạo thành, không phải oan gia không gặp nhau. - Hiện giờ Khương nhị gia đã ký danh đích tử.Triệu Đạc Trạch lập tức cảm thấy không ổn, tránh thiết hạ mai phục của Tiêu Duệ Hoa. - Hiện giờ nhị gia là đích tử, nếu làm thế tử, mẫu thân của hắn chỉ có một người... Là Gia Mẫn quận chúa.- Từ gia đã từng có một đoạn chuyện xưa.Tiêu Duệ Hoa không nhanh không chậm, chậm rãi giảng cổ: - Từ gia cũng được coi là vọng tộc, nhưng binh sĩ Từ gia có một cái tính xấu đó là háo sắc, đặc biệt là thích cướp đoạt quả phụ cùng thê tử của người khác…Có lẽ vì theo đuổi kích thích, phụ thân Từ Nghiễm Lợi đã từng vụng trộm với một tiết phụ vừa mới thủ tiết. Bên kia do quá sợ hãi quyền thế của Từ gia, nên không dám lộ ra, bảng hiệu khen ngợi tiết phụ treo ở cổng, ai ngờ tiết phụ châu thai ám kết(thụ thai), sau đó lại thường xuyên qua lại, cũng không biết Từ gia dùng bạc hay là như thế nào, tiết phụ kia khó sinh mà chết, trên thực tế là làm tiểu thiếp cho Từ phụ.- Sau đó?- Ngày đó nàng sinh hạ ra hài tử chính là Khương nhị gia là Liễu thị…Vì mẫu là thiếp, thân phận chết, ai sẽ để ý đến nàng? Đã sớm bị bán tới bán đi…… Cuối cùng rơi xuống Vĩnh Ninh hầu phủ.Triệu Đạc Trạch đột nhiên có loại cảm xúc muốn rống một tiếng, ông trời muốn trêu người? Đại cừu nhân của ngoại gia, Từ Nghiễm Lợi lại là cữu công của Khương Lộ Dao? Sao Khương Lộ Dao có thể có huyết thống với đám người ti tiện Từ gia? Tiêu Duệ Hoa mỉm cười nhìn Tần vương thế tử: - Ngươi còn kiên định muốn thú Khương biểu muội sao? Ngươi không sợ ngoại tổ của ngươi bò ra tìm ngươi…- Đủ rồi!Triệu Đạc Trạch đập tay xuống bàn, hỏi ngược lại: - Ngươi có tư cách nói những lời như vậy? Ngươi cố ý nhắc tới đoạn chuyện xưa này, còn không phải là muốn để cho Khương nhị gia làm bia ngắm? Khiến Từ Nghiễm Lợi vì huyết mạch ràng buộc mà ném chuột sợ vỡ đồ, không dám dễ dàng ra tay động thủ với Khương nhị gia.Thấy sắc mặt Tiêu Duệ Hoa ngưng trọng, có chút hổ thẹn, Triệu Đạc Trạch tiếp tục nói: - Dù ta không rõ mình có để ý Dao Dao với Từ gia có chung huyết thống hay không, nhưng ta sẽ không đem phụ huynh của nàng đẩy vào nguy hiểm.- Sao ngươi biết ta không thể bảo hộ Khương nhị gia?Tiêu Duệ Hoa phản kích nói: - Một khi Từ Nghiễm Lợi suy sụp, tất nhiên người tố giác hành vi phạm tội của hắn sẽ được hậu thưởng, Khương nhị gia chỉ ăn chút khổ mà thôi, hắn là đích tử ký danh Gia Mẫn quận chúa, lại có Vĩnh Ninh hầu…Cho dù vào thiên lao, cũng không có ai dám bạc đãi hắn. Chịu chút trắc trở đổi lấy cả đời phú quý…Ta…Dù Tiêu Duệ Hoa có nhiều lời hợp tình hợp lý cũng nói không nói lên câu không thẹn với lương tâm. - Ngươi dám cam đoan Từ Nghiễm Lợi sẽ vì một ti huyết mạch mà nhẹ tay? Ngươi dám cam đoan Gia Mẫn quận chúa có thể bảo vệ Khương nhị gia?Triệu Đạc Trạch đặt chứng cứ qua một bên, sau khi nghe xong chuyện xưa, cái ý niệm duy nhất cũng là lấy Khương nhị gia làm bia ngắm, hắn so với Tiêu Duệ Hoa cũng không khác gì… Nhưng lúc hắn nghĩ đến Khương Lộ Dao, hắn do dự, cũng không dám để Khương nhị gia chịu khổ, gặp phải nguy hiểm. Mặc dù sau này Khương nhị gia sẽ nhân cơ hội này có được phú quý, thì hắn vẫn không có mặt mũi đi gặp Khương Lộ Dao, chứ đừng nói đến chuyện khiến Khương Lộ Dao cam tâm tình nguyện gả cho hắn. Tiêu Duệ Hoa hỏi ngược lại: - Vậy ngươi nói xem nên làm thế nào?- Tiêu Giải Nguyên, ai cũng không phải là ngốc tử, ngươi nói với ta những lời này, là muốn ta đẩy Khương nhị gia ra làm bia ngắm, đúng không?Triệu Đạc Trạch hận không thể một quyền đánh chết Tiêu Duệ Hoa loại người quỷ kế đa đoan, quả nhiên không có hảo tâm. Lợi dụng hận ý của hắn đối với Từ Nghiễm Lợi, một hòn đá ném hai con chim, chỉ cần Triệu Đạc Trạch làm, cả đời Khương Lộ Dao cũng không tha thứ cho hắn. Đến lúc đó, Tiêu Duệ Hoa có thể làm đại anh hùng đạp đổ nịnh thần, con đường làm quan rộng mở, lại có được hảo cảm của Khương Lộ Dao. Nhất cử lưỡng tiện, quả nhiên Tiêu Duệ Hoa cái gì cũng có thể lợi dụng triệt để. Triệu Đạc Trạch có thêm vài phần hứng thú với Tiêu Duệ Hoa, so với chuyện phân cao thấp với Tần vương phi thì thú vị hơn nhiều, huống chi… Hắn là ngoại tôn Dương gia, Tần vương thế tử…… Dương gia, Tần Vương, Triệu gia lưu lại đồ vật, theo lý là hắn kế thừa. Trước kia hắn thầm nghĩ sẽ khiến Từ Nghiễm Lợi thân bại danh liệt, chỉ cần có thể báo thù là được. Hiện giờ hắn không nghĩ như vậy, dựa theo bộ dạng hiện giờ của hắn, Dương gia quân sẽ nghe lệnh hắn? Cho dù hắn là ngoại tôn Dương gia, người có thể điều động cũng hữu hạn. Chỉ có danh chính ngôn thuận vì ngoại tổ Dương gia báo thù, hắn mới có thể đạt được trung nghĩa tín nhiệm của những người còn sót lại. Nếu không hắn chỉ có thể tiếp tục ăn chơi trác táng. - Khổ này, ta chịu. Nếu ta không được hoàng thượng tín nhiệm, bị Từ Nghiễm Lợi hại tánh mạng, ta nhận mệnh.Triệu Đạc Trạch đem chứng cứ nhiễm huyết bỏ vào trong lòng ngực, đứng lên lãnh ngạo nói: - Ngươi chờ tin tức của ta, tương lai có chỗ tốt bổn thế tử sẽ không quên ngươi.- Thế tử điện hạ, ngươi đi rất nguy hiểm, có lẽ bệ hạ sẽ không tin tưởng ngươi…- Ta hiểu tâm tư của bệ hạ, nhưng việc này ta cần phải làm.Triệu Đạc Trạch nhìn hoàng hôn cuối chân trời, ráng màu thực mỹ, giống như khuôn mặt Khương Lộ Dao đỏ bừng, nắm thật chặt chứng cứ trong tay, lẩm bẩm nói: - Mệnh này là nhặt về, có lẽ mười tám năm trước ta đã đi cùng mẫu phi, nếu ông trời để ta sống thêm mười tám năm, vì chuyện này có chết cũng không có gì tiếc nuối.Đem mệnh này trả cho Dương gia, còn có mẫu phi. Tiêu Duệ Hoa nhìn Triệu Đạc Trạch đi xa, khẽ nhíu mi: - Tần vương thế tử…… Ta xem nhẹ ngươi.Mặc kệ Triệu Đạc Trạch nói như thế nào, chuyện nên làm hắn sẽ làm, không thể vì Triệu Đạc Trạch cố làm gây ra thất bại, mà bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở. Tiêu Duệ Hoa chậm rãi khép lại nắm tay, còn có một câu chưa nói, Từ Nghiễm Lợi cùng thứ mẫu cũng chính là thân tổ mẫu của Khương nhị gia cũng dan díu. Lúc ấy phụ tử bọn họ đồng hành, ai cũng nói không chừng thân mẫu của Khương nhị gia...Rốt cuộc mang cốt nhục của ai? Cũng vì vậy mà Từ gia mới có thể coi thường sự tồn tại của nàng. - Ta có thể cam đoan Khương nhị gia sẽ bình an không có việc gì, cả đời phú quý, Khương biểu muội, muội có thể tin tưởng ta…P/s các nàng ăn tết vui k? Ta ăn hết tuần này mới đi làm lại
|
Chương 40-1: Du thuyết
Sau khi hồi Vĩnh Ninh hầu phủ Khương Lộ Dao vẫn không biết, nguy hiểm sắp buông xuống cả gia nhị phòng. Khương Lộ Dao cùng nhị phu nhân nói hai ba câu, rồi nhìn thoáng qua huynh trưởng vẫn còn ngủ say trên giường, có tâm muốn đánh thức hắn, nhưng lại luyến tiếc. Khương Lộ Dao nhéo má huynh trưởng, lẩm bẩm nói: - Ham ăn mê ngủ.Gần đây nhị phu nhân tiếp nhận miếng ngon từ trong tay lão phu nhân, là tu sửa hoa viên...... Nhị phu nhân rất bận. Tuy nhị phu nhân thường xuyên lấy chuyện đào góc tường hầu phủ làm vui thú, nhưng nàng cực kỳ không thích người khác có sở thích giống mình. Vì vậy từ lúc nhị phu nhân chủ trì tu sửa công trình, bọn hạ nhân một chút nước luộc cũng không có. Chỉ là lúc báo trướng cho lão phu nhân, Khương Lộ Dao sẽ giúp nhị phu nhân tham ô một phần. Nhưng cho dù như thế, công trình hao phí bạc so với người khác làm đỡ hơn một phần mười. Lão phu nhân không thiếu bạc, trước kia cũng không thèm để ý này đó chi ra, hiện giờ nàng có tâm trêu đùa Khương Lộ Dao, thiên vị tôn nữ có mẫu thân cực phẩm. Đối với lão phu nhân mà nói, dùng chút bạc là có thể nhìn thấy Khương Lộ Dao vất vả, rất đáng giá. Bởi vậy gần đây, lão phu nhân càng coi trọng nhị phu nhân, khiến các phòng còn lại ghen tỵ đến đỏ mắt. Nhưng dù bọn họ có nhiều bất mãn, cũng không dám ở trước mặt lão phu nhân vọng ngôn, chỉ có thể ở sau lưng nguyền rủa ông trời bất công. Nhị phu nhân cũng biết bản lĩnh của mình ra sao, nàng biết mình dựa vào nữ nhi mới có ngày hôm nay. Cho nên không phải lão phu nhân giao cho nàng làm cái gì, là nàng làm cái đó, khó quá, mệt mỏi quá, hao tổn tâm huyết quá, cho dù có nhiều nước luộc, nàng cũng không tiếp. (Yul: các nàng hiểu nước luộc của nhị phu nhân nói k? Nếu k hiểu hú ta giải nghĩa nha) Theo tính nhị phu nhân mà nói, nữ nhi của mình mà không đau lòng, thì ai đau lòng? Lão phu nhân có mấy lần đưa đại sinh ý cho nhị phu nhân tiếp quản, đều bị nàng lấy lý do năng lực không đủ đẩy lại. Vốn định "rèn luyện" năng lực cho Khương Lộ Dao, ai ngờ vị mẫu thân này không hề cảm kích. Lão phu nhân cũng chậm rãi thích ứng tính cách nhị phòng. Nhìn nhị phu nhân cùng Khương nhị gia vui vẻ thoải mái sống qua ngày, coi lời nữ nhi nói như thánh chỉ...... Lão phu nhân thầm nghĩ, cũng chỉ có phụ mẫu như vậy mới có thể dưỡng ra Khương Lộ Dao. Khương Lộ Kỳ về trước Khương Lộ Dao, vừa vào cửa tứ phu nhân liền nhìn ra nàng không ổn. Tuy trong lòng oán hận nữ nhi không hiểu chuyện, nhưng tóm lại vẫn là thân sinh nữ nhi của mình. Khương Lộ Kỳ mang theo một loại biểu tình ai oán khó có thể tiêu trừ, tứ phu nhân không rõ từ nhỏ chưa từng chịu khổ, vậy vì sao Khương Lộ Kỳ đau thương. - Ngươi làm sao vậy? Bên ngoài thời tiết thay đổi? Sao tay lại lạnh như thế?Tứ phu nhân nắm đôi tay của Khương Lộ Kỳ, vừa đau lòng lại vừa bất đắc dĩ: - Kỳ nhi, phụ thân ngươi chỉ muốn thừa tước, ngươi đừng mê hoặc hắn, tước vị Vĩnh Ninh hầu rơi trên người hắn, so với Nhị bá phụ của ngươi thì tốt hơn nhiều. Ngươi vẫn luôn hiểu chuyện, hãy nghe lời, cả gia chúng ta trông cậy phụ thân ngươi có thể quan to lộc hậu...Khương Lộ Kỳ thất hồn lạc phách, chỉ cảm thấy thân thể như lâm vào hàn băng, xương cốt lộ ra một cổ hàn khí. Tứ phu nhân nói rất nhiều, nhưng một câu nàng cũng không nghe được, trong đầu nàng chỉ có nghi hoặc không hiểu vì sao Triệu Đạc Trạch không đi đoạt Từ Anh? Hắn không muốn vì Dương gia mà báo thù? Hay là hắn phát hiện ra cái gì? - Kỳ nhi.- Nương...Thần sắc Khương Lộ Kỳ mờ mịt hoảng hốt, hay là nàng đang nằm mơ? Cắn cắn môi, rất đau, không phải mộng! Kiếp trước đau xót giống như khắc cốt ghi tâm, nàng có thể xác định kiếp trước cũng không phải mộng, rốt cuộc là chuyện như thế nào? Nếu Triệu Đạc Trạch không bị phạt đi trông coi hoàng lăng, tương lai sau này sẽ không trở mặt với thủ phụ quyền thần... Chẳng phải Tần vương phi sẽ rất thất vọng? Triệu Đạc Trạch vẫn sẽ làm chuyện táng tận lương tâm, không chuyện ác nào không làm? Sẽ, Triệu Đạc Trạch bản tính ác liệt, là súc sinh không bằng trư cẩu. Khương Lộ Kỳ chỉ cần tưởng tượng đến chuyện ác độc mà hắn đã làm, liền cảm thấy ghê tởm muốn ói. " Triệu Đạc Trạch, ngươi chính là cầm thú không bằng súc sinh."- Nương, không phải nữ nhi không muốn phụ thân thừa tước.Khương Lộ Kỳ lộ ra chua xót, đôi mắt hàm chứa đau thương: - Nếu không có hôn ước cùng Tần vương thế tử, thì sao nữ nhi lại không muốn làm thiên kim hầu gia? Nương cùng phụ thân không thể nghe nữ nhi một lần sao? Tần vương thế tử thật sự không phải là phu quân tốt, nếu phụ thân có tiểu tế như hắn, tương lai sẽ bị hắn liên lụy đến chết....."Phù phù", Khương Lộ Kỳ quỳ xuống: - Nương, nữ nhi thà chết trước mặt người cũng không thể gả cho hắn. Nữ nhi cam đoan, chỉ cần nhị tỷ tỷ gả vào Tần vương phủ, nữ nhi sẽ giúp phụ thân đoạt tước vị thế tử từ trên tay nhị bá phụ.- Không cần. Sắc mặt tứ gia âm lãnh đi vào cửa phòng, nhàn nhạt nói: - Đại ca vì sĩ tử học giả uyên thâm khắc bản thảo, lúc học giả uyên thâm tiến cung giảng kinh cho thái tử điện hạ, thái tử khen ngợi đại ca có tâm dốc lòng cầu học, tôn sư trọng đạo...Thái tử điện hạ đem chuyện này truyền cho hoàng thượng cùng nội các, mới vừa rồi hoàng thượng hạ khẩu dụ, khen ngợi đại ca. Mẫu thân cùng phụ thân cũng thương lượng, sẽ đem đại ca ghi tạc dưới danh nghĩa, tuy ký danh đích tử, nhưng hầu phủ...Không có ai là đích tử chân chính. Ở trong gia phả, chỉ có ký danh đích tử mới có thể liệt dưới danh nghĩa Gia Mẫn quận chúa, thứ tử còn lại tuy cũng kêu lão phu nhân là mẫu thân, nhưng bọn hắn là thiếp thất sở sinh. Khương Lộ Kỳ sửng sốt một lúc lâu, lẩm bẩm nói: - Đại bá không có đích nữ để gả, hắn không có khả năng làm thế tử, phụ thân không cần quá lo lắng đại bá...- Câm miệng, chẳng lẽ đại bá ngươi không thể nâng đích nữ? Rốt cuộc trong đầu ngươi nghĩ cái gì? Mới vừa rồi Tần vương thế tử còn ở trong cung khiến thái hậu cùng bệ hạ vui vẻ, thái hậu nương nương lưu hắn ở lại Từ Ninh Cung, đây là vinh quang cỡ nào? Dù là thái tử điện hạ, cũng chưa từng được thái hậu nương nương coi trọng như vậy, dù thái hậu đã qua tuổi tám mươi, nhưng mắt không hoa, tinh thần không suy, ngay cả hoàng thượng cũng không thể không nghe thái hậu nương nương.- Tất cả mọi người đều biết địa vị Tần vương thế tử vững như Thái Sơn, không nói đến tài học, công bằng mà nói thì hắn cũng không tồi, phẩm mạo xuất sắc, có biết bao khuê tú muốn gả cho hắn mà không được, ngươi có tư cách gì ghét bỏ hắn không tốt?Tứ gia bị Khương Lộ Kỳ chọc tức muốn hộc máu: - Trước kia chỉ có nhị ca còn đỡ, hiện giờ còn có thêm đại ca được hoàng thượng khen ngợi, ta nhìn tước vị như thế nào cũng không đến lượt ta, một khi phụ thân mất, chúng ta chờ bị đuổi ra khỏi hầu phủ đi.- Ngươi canh chừng nàng, đừng để nàng mang tai họa đến cho ta, chuyện thừa tước, không cần ngươi nhọc lòng. Nếu tương lai ta làm thế tử, cho dù Tần vương thế tử què đui, ngươi vẫn phải thực hiện hôn ước.- Phụ thân...- Đủ rồi, ta không muốn nghe ngươi nói những lời vô nghĩa.Tứ gia dặn dò tứ phu nhân trông coi Khương Lộ Kỳ, rồi xoay người đi thư phòng, buổi tối cũng chưa quay lại chính phòng, trực tiếp an nghĩ trong phòng tiểu thiếp. Tứ phu nhân tức nghẹn, càng thêm oán hận Khương Lộ Kỳ. Thâm cung đại nội, yên tĩnh không một tiếng động. Triệu Đạc Trạch bị lưu lại Từ Ninh Cung đang nằm trên giường trằn trọc, nhắm mắt liền nghĩ đến chuyện đã phát sinh ngày hôm nay...... Mồ hôi lạnh ẩm ướt trung y, đột nhiên hắn từ trên giường xoay người đứng lên, ánh trăng sáng xuyên thấu qua song cửa sổ chiếu xạ trán hắn tràn đầy mồ hôi lạnh. Ngũ quan có chút vặn vẹo, đôi đồng tử thâm thúy tồn tại điên cuồng bạo cùng hoang mang, nắm chặt cổ áo, hắn há miệng thở hổn hển, giống như trở lại lúc hắn bị mẫu thân.... Mẫu phi yêu thương hắn, nếu không sẽ không mềm lòng, đáng lẽ hắn đã chết từ mười tám năm trước. Triệu Đạc Trạch đè lại tâm đang nhảy bang bang trong lồng ngực, Dao Dao, ta còn có nàng.
|
Chương 40-2: Du thuyết (2)
Bởi vì đại phòng Khương đại gia cũng được ghi danh đích tử, hầu phủ càng thêm náo nhiệt, dù tam gia, tứ gia ở sau lưng nguyền rủa, lúc ở trước mặt đại ca bọn họ chúc mừng rất có thành ý, các phòng trong hầu phủ hoà thuận vui vẻ, huynh hữu đệ cung. Khương nhị gia ngồi trong bàn tiệc, ăn uống thỏa thích, đồ ăn phong phú tiệc này là đại phòng tự xuất bạc, các loại hải sản, sơn trân hải vị đều đệ nhất. Khương nhị gia ăn một bữa no nê, coi như cân bằng tâm tính, dù gì thư cục là chủ ý của khuê nữ hắn nghĩ ra, lại bị đại huynh phân mỏng lợi nhuận. - Nghe nói Mân Cẩn chuẩn bị khảo tú tài?Khương đại gia cảm kích nhị gia, rốt cuộc người ngu như lão nhị ngu cũng không nhiều lắm. Khương nhị gia gật gật đầu: - Nhi tử của ta chuẩn bị khảo tú tài.- Chất tử nên sớm dụng tâm tiến tới, chuyện khảo tú tài hãy giao cho ta, ta sẽ giúp hắn suy tính, hài tử của phủ chúng ta, sao có thể nhiều lần thi không đậu? Tiến sĩ cử nhân đương nhiên phải dựa vào tài học, nhưng tú tài...Lão Nhị ngươi cũng nên quan tâm chất tử một chút, nên sớm cầu ta, để chất tử phí nhiều năm thời gian như vậy, ai, ta thân là đích trưởng tử, còn có thể không chiếu cố nhi chất(con cháu) của huynh đệ?- Vậy làm phiền đại ca.Người khác vì câu đích trưởng tử mà nhíu mày, còn Khương nhị gia không lại không có khái niệm về từ này. Nếu hắn hỗ trợ, không phải sẽ giảm bớt chuyện? Mới vừa rồi Dao Dao còn nhắc mãi, phải đi cửa sau gì đó, Khương nhị gia nhìn một vòng, hắn phát giác, cái đám hồ bằng cẩu hữu của hắn không giúp đỡ được gì. Cho dù có thể nói vài lời, kéo quan hệ cũng tốn bạc, có Khương đại gia coi bạc như rác đưa tới cửa, Khương nhị gia tuyệt đối không đẩy ra ngoài. Khương tam gia, Khương tứ gia cũng muốn ở trước mặt lão phu nhân biểu hiện mình rất có năng lực, sôi nổi mở miệng nói: - Ta cũng sẽ hỗ trợ.- Ta ở Hàn Lâm Viện có chút phương tiện, chuyện chất tử khảo tú tài, ta cũng muốn giúp chút lực.Khương nhị gia cảm động khi thấy các huynh đệ nhiệt tình, nâng chén nói: - Đa tạ chư vị huynh đệ, hôm nay không dối gạt các huynh đệ, có các ngươi hỗ trợ, ta cũng có thể có nhiều cơ hội ra cửa ước chiến với Triệu vương điện hạ, Triệu vương dưỡng trùng không được, lại hay ở trước mặt ta xưng hảo hán, cho hắn chút mặt mũi, hắn lại cho rằng ta thua kém? Chuyện tiểu tử của ta khảo tú tài liền làm phiền chư vị huynh đệ, ngày khác, hắn đậu tú tài, ta thắng Triệu vương, quý phủ của chúng ta cũng coi như song hỷ lâm môn.-.... Đám người Khương đại gia nhìn nhau, quả nhiên không thể đánh giá cao lão nhị. Sau bình phong, lão phu nhân nghe Khương nhị gia mạnh miệng, thiếu chút nữa không cầm được đũa, xem nhẹ đám người đại tức bên môi cười nhạo, liếc mắt nhìn Khương Lộ Dao...... Nha đầu này thật ra rất hiếu thuận. - Tổ mẫu, người cũng ăn.Khương Lộ Dao cảm thấy ánh mắt của tổ mẫu nhìn tới, đem thịt cá đưa đến trước mặt lão phu nhân: - Tôn nữ đã lấy xương rất sạch sẽ, người nếm thử xem, thịt cá rất tươi ngon.Chỉ cần tổ mẫu đem Khương đại gia ký danh đích tử, đừng nói hầu hạ lão phu nhân dùng bữa, cho dù vì lão phu nhân bưng nước rửa chân, nàng cũng vui lòng. Đương nhiên trong đó cũng do Khương Lộ Dao thiết kế, nếu lão phu nhân không chịu nhận, dù hoàng thượng khen Khương đại gia như một đóa hoa cũng vô dụng. - Chỉ giỏi duy lợi, thúc ngựa xu nịnh, ngươi cùng lão nhị thật sự không giống phụ tử, hắn như thế nào lại sinh ra ngươi, quỷ tinh linh?Lão phu nhân nếm một chút thịt cá, nói những lời này là vì hiểu quỷ tâm tư của Khương Lộ Dao, lão phu nhân cũng thích phần "nịnh nọt dối trá" này. - Nhị tỷ tỷ cũng không đơn giản, ngày thường cũng ít lui tới hiếu thuận với tổ mẫu. Từ khi nhị bá phụ ký danh đích tử, nhị tỷ tỷ vẫn luôn vây quanh tổ mẫu không rời, khiến chúng ta này đó ngày xưa vẫn luôn hiếu thuận với tổ mẫu lại so không bằng ngươi.Trong lời nói của Khương Lộ Châu lộ ra trào phúng, ghen tị, chỉ trích hiếu tâm của Khương Lộ Dao rất giả dối, chỉ vì có được chỗ tốt. Khương Lộ Dao cười khanh khách nói: - Hiếu thuận chẳng phân biệt trước sau, chỉ cần dụng tâm là được, tam muội muội muốn hiếu tâm với tổ mẫu hơn ta, phải nỗ lực gấp bội mới được, ta cũng biết ta làm không tốt, cũng hy vọng tam muội muội có thể vượt qua ta, ta ngóng trông tam muội muội hạ ta xuống đài, trái phải đều hiếu thuận với tổ mẫu.-... Sắc mặt Khương Lộ Châu rất khó coi, Khương Lộ Kỳ mở to hai mắt, giống như lần đầu tiên nhận thức vị nhị tỷ tỷ này. Kiếp trước Khương Lộ Dao không có " vô sỉ "" " ngay thẳng " như vậy, đến cuối cùng, Khương Lộ Kỳ mới biết Khương Lộ Dao mờ nhạt trong đám tỷ muội là vì ẩn giấu, còn nàng biểu hiện rất tốt, cũng không thể gả cho nam nhân tốt. Hôn sự của nàng ta cùng Tiêu Duệ Hoa, là do năm đó Từ đại nhân đã làm thái bảo của thái tử thúc đẩy. Hiện giờ, Từ đại nhân vẫn sẽ hỗ trợ Khương Lộ Dao sao? Khương Lộ Kỳ bị một loạt biến hóa khiến u mê..... Mau khiến Khương Lộ Dao gả vào Tần vương phủ làm Tần vương thế tử phi, về phần Tiêu Duệ Hoa...... Khương Lộ Kỳ khó có thể quên Tiêu Duệ Hoa từng đối với Khương Lộ Dao rất thâm tình chuyên nhất. Nàng càng khó quên tương lai sau này của Tiêu Duệ Hoa sẽ phong cảnh vô hạn như thế nào. Trọng sinh, nàng muốn sống tốt hơn bất cứ ai. Lão phu nhân hưởng thụ Khương Lộ Dao phụng dưỡng, bất tri bất giác ăn uống ngon miệng hơn, lão phu nhân lên tiếng dạy dỗ tôn nữ: - Thật tình hay giả ý, có quan hệ gì? Không phải nhị nha đầu đang đứng bên người phụng dưỡng ta sao?Lời của lão phu nhân mới là đại sát khí, cũng đúng, thật tình, giả ý đối với tổ mẫu mà nói, không phải quan trọng nhất. Nhi tử nhi tức tứ phòng, tôn nữ tôn nhi ở trước mặt nàng diễn cả đời, nàng chơi hầu cũng rất vui vẻ. Từ đây về sau, Khương đại gia bưng nịnh danh trưởng tử, phải quan ái huynh đệ, hiếu thuận phụ mẫu, có hắn ở phía trước, Khương nhị gia khôi phục thú vui như xưa. Cùng Triệu Vương ở đấu quắc quắc, liều chết đọ sức. Thường xuyên qua lại, hắn cùng Triệu vương từ đấu sinh tử thành đấu hữu nghị. Thường xuyên tham thảo nên chơi như thế nào mới tận hứng, bạc nên xài như thế nào, uống rượu như thế nào... Nhưng lúc Triệu vương thổi phồng cách chơi đùa nữ nhân, Khương nhị gia vẫn luôn tỏ vẻ nghiêm trang, phương diện này ta không thân. Tuy Triệu Vương không có cơ hội kế thừa đế vị, nhưng mỗi năm có rất nhiều bổng lộc, hoàng thượng cũng thường xuyên ban thưởng mỹ nhân cho hắn. Cho nên hắn rất hào phóng rất có nghĩa khí, có thể mang theo Khương nhị gia vào danh kỹ phong tư, thậm chí có thể đưa cho Khương nhị gia hai con ngựa gầy Giang Nam. - Không được, nếu ta làm ra chuyện không bằng cầm thú, sẽ bị khuê nữ nhắc mãi đến chết. Ta phải bảo hộ đai lưng...Nếu khuê nữ không nhận ta, sao ta còn có tâm tư đấu quắc quắc dưỡng trùng?- Khuê nữ của ngươi cũng quá bá đạo.- Do ta không có năng lực.Khương nhị gia rót rượu, thở dài: - Nếu ta nhận ngựa gầy gì đó, sao dám nhìn mặt phu nhân? Nàng gả cho ta đã đủ ủy khuất rồi, ta không muốn thấy nàng rơi lệ.- Khuê nữ ngươi bao lớn?Ánh mắt Triệu vương nghiêm túc: - Phủ ta lão nhị là thứ xuất, nếu ngươi chướng mắt hắn, thì ta để lão tam làm tiểu tế của ngươi, như thế nào? Lão tam là đích thứ tử, rất được vương phi yêu thương...- Tuy ta vô tâm với vị trí Vĩnh Ninh hầu thế tử, nhưng ngươi cũng không thể xem thường ta, Khương gia cùng Tần vương thế tử có hôn ước, không chừng một ngày nào đó ta trở thành nhạc phụ của Tần vương thế tử, Tần vương thế tử so với lão tam của ngươi mạnh hơn nhiều.
|
Chương 40-3: Du thuyết (3)
Khương nhị gia phi thường chướng mắt nhi tử thứ ba của Triệu Vương, dựa theo bản lĩnh của nữ nhi mà nói, có thể dư sức. Nhưng tiêu chuẩn hoàng tộc đệ tử, bề ngoài rộng lượng, nội tâm âm u, cho dù cùng Triệu vương liên hôn, hắn cũng không thể đem nữ nhi bảo bối gả cho lão tam. Ngược lại lão nhị, mặc dù xuất thân thứ tử, nhưng có thể cùng nhi tử của mình chơi chung, xem ra nhân phẩm cũng không quá kém. Quan trọng nhất là nữ nhi có thể dạy dỗ huynh trưởng khảo tú tài, nghĩ đến nhi tử của Triệu vương cũng tám lạng nửa cân với nhị tử mình, vì vậy đối với nữ nhi mà nói chính là dễ như trở bàn tay. Khương nhị gia là một phụ thân tốt, hắn bắt đầu hỗ trợ Khương Lộ Dao lựa chọn hôn phu. Dựa theo tính tình nữ nhi của hắn, tốt nhất nên gả cho nam nhân chịu nghe lời thê tử. Triệu Vương cười lắc đầu, cầm lồng chim đứng dậy: - Nếu ngươi có thể làm nhạc phụ của Tần vương thế tử, ta sẽ cõng ngươi chạy vòng quanh kinh thành một vòng, còn nữa, ngươi dưỡng Quắc Quắc còn được, nhưng nếu luận về chim chóc, ta bỏ xa ngươi tám con phố, chim sơn ca này hãy để ở chổ ta vài ngày, đợi mấy ngày nữa chờ nó mở miệng hót, ta sẽ trả lại cho ngươi.- Ngươi lại giúp ta chăm sóc chim? Con chim sơn ca này là ta khuê nữ của ta tuyển chọn tặng lão phu nhân.-... Đường đường Triệu vương lại trở thành người dưỡng điểu cho Khương nhị gia, Triệu vương cũng bất đắc dĩ, ai bảo hắn rất vừa ý Khương lão nhị làm gì? Người cùng người có duyên có phận, có đôi khi rất khó nói rõ ràng. Giống như, sau khi Khương nhị gia tiễn Triệu vương xong, lại nghênh đón một vị công tử tuấn tú trẻ tuổi. - Tại hạ họ Tiêu, danh Duệ Hoa, là Giang Chiết thi hương giải Nguyên.Liệt kê những năm trước người Giang Chiết thi hương giải Nguyên, ở Đại Minh triều đều là những nhân vật rất ghê gớm. Khương nhị gia đọc sách không được, đối với những người hay đọc sách, thông minh hiểu lễ rất kính nể bọn họ, Khương nhị gia ngồi thẳng thân thể hỏi: - Tiêu Giải Nguyên có chuyện gì?- Tại hạ còn có một vị muội tử, danh Chước Hoa, lấy tự cành đào sum suê rực rỡ mùa hoa, chi ý nghi thất nghi gia.- Danh hay.Khương nhị gia mở to hai mắt, danh này cùng hắn có liên quan gì? - Tiêu Giải Nguyên, ta có phu nhân.-... Tiêu Duệ Hoa bị nghẹn một hơi: - Tại hạ không phải tới làm mai mối, cũng biết người có phu nhân, còn có nữ nhi cùng nhi tử.- A, nhi tử của ta đã có ý trung nhân, xin lỗi Tiêu Giải Nguyên.Tiêu Duệ Hoa nắm chặt chén trà, hít sâu một hơi nói: - Muội tử của tại hạ chính là ý trung nhân của lệnh công tử.- Phải không?Khương nhị gia nhìn Tiêu Duệ Hoa trong mắt nhiệt tình tăng lên, tự mình thay hắn đổ trà, suy nghĩ một hồi nghi hoặc hỏi: - Ngươi xác định không phải tới đây làm mai mối?Tiêu Duệ Hoa như thế nào cũng không thể ngờ nói chuyện cùng Khương nhị gia sẽ lao lực như thế. Ngày thường Khương Lộ Dao làm như thế nào đốc thúc phụ huynh? Có thể nghe hiểu tiếng người không? - Hay là ngươi phản đối chuyện muội muội của ngươi gả cho nhi tử của ta? Không cần a, nhi tử của ta rất tốt, hắn có phong phạm của ta, nhà ta của cải cũng rất phong phú, chính là ta dựa vào bán Quắc Quắc...... Cũng có thể kiếm đủ một phần sính lễ cực tốt.- Khương bá phụ, người có thể lắng nghe tại hạ nói không?Tiêu Duệ Hoa hận không thể lấy điểm tâm lấp kín miệng Khương nhị gia, hôm nay có phải hắn đã đến nhầm chổ? - Nhi tử của ta đã thức cả đêm khổ học khảo tú tài, giải Nguyên đại lão gia, ngươi không thể nói mà không giữ lời, nếu ngươi đổi ý, nhi tử của ta khổ học không phải vô nghĩa sao? Hắn cố gắng rất nhiều a.- Tại hạ không phải tới vì đổi ý muốn hối hôn.Khương nhị gia vỗ vỗ ngực, thở ra một hơi, ánh mắt trông mong nhìn về phía Tiêu Duệ Hoa: - Ngươi cam đoan? Nếu ngươi hủy hôn, ta sẽ xem như không nghe thấy.- Tại hạ thề, tại hạ cam đoan sẽ đem muội tử gả cho Khương Mân Cẩn.Tiêu Duệ Hoa cắn răng, tương lai sau này của muội tử có nhiều vất vã, có công công như vậy... Hối hôn? Thôi đi, tuy Khương nhị gia khiến người sầu lo, nhưng cũng may là người phụ thân thật tình yêu thương nhi tử. Tiêu Duệ Hoa nhìn thấy ánh mắt của Khương nhị gia chỉ lo nhìn Quắc Quắc, mày khóa chặt, trong lòng tự thề, sau này sẽ không trọng dụng.... - Khương bá phụ.Khương nhị gia xấu hổ cười: - Nếu ngươi có chuyện gì đại sự, hãy đi tìm khuê nữ của ta, nếu không phải tới hối hôn, tìm ta...Hắc hắc, ta sợ sẽ trì hoãn chuyện đại sự của ngươi, ngươi hãy đi vòng quanh kinh thành hỏi thăm một chút, ta từ trước đến nay không làm ra chuyện gì đứng đắn sự, chổ nào ăn nhậu chơi bời đều có ta.- Người sống thật dễ chịu!- Ha ha, khuê nữ của ta cũng nói như vậy, khuê nữ của ta còn nói, người sống cả đời, cuộc sống tự tại rất khó có được, ý tứ của nàng chính là nói ta có được cuộc sống tự tại khó có, so với rất nhiều người thì sống vô cùng tốt.Tiêu Duệ Hoa giỏi nhất thiện biện, nhưng đối mặt với Khương nhị gia, hắn phát giác miệng lưỡi của mình thật vụng về, nếu theo ý nghĩa của Khương nhị gia, cũng không có đạo lý. - Khương bá phụ sống rất tự tại, tiểu chất thực sự khâm phục, nhưng người không định lưu lại cho nhi nữ thứ gì đó ngoài dưỡng trùng?- Bạc ở trong tay phu nhân của ta, ruộng đất nhà ta cũng có một ít, trừ chuyện lưu cho Dao Dao phần của hồi môn ra, còn lại đều để lại cho nhi tử của ta.- Tại hạ nói, công danh lợi lộc!- Công danh?Khương nhị gia bực bội xoa xoa mặt: - Không phải ta đã nói, chuyện đại sự đừng tìm ta rồi sao? Vừa nghe công danh, ta liền cảm thấy trầm trọng, nào còn cuộc sống tự tại?Tiêu Duệ Hoa vẫn duy trì kiên nhẫn, nhẫn nại, vốn dĩ hắn còn chuẩn bị lấy Đại Nghĩa du thuyết Khương nhị gia. Sau khi gặp mặt, nếu hắn cùng Khương nhị gia nói đến đại nghĩa có thể sẽ khiến bản thân hắn nghẹn chết. Không bằng nói từ tiền đồ của nhi nữ, có lẽ có thể có được hiệu quả. - Có công danh mới có lợi lộc, cho dù người vì nhi nữ lưu trữ nhiều bạc ruộng đất, một khi nhị phòng mất đi chổ dựa là Vĩnh Ninh hầu phủ, bạc có thể giữ được hay không cũng khó nói, hay là Khương bá phụ muốn muội phu tương lai của tại hạ cả đời không thể nổi bật? Làm người bị các quý nhân sai sử?Khương nhị gia trầm mặc, Tiêu Duệ Hoa tiếp tục nói: - Ta nghĩ Khương bá phụ cũng có thể nghĩ đến, ở trước mặt hậu duệ quý tộc, người có từng dương mi thổ khí(=hãnh diện)? Dù người thể cốt cường tráng, tinh trung báo quốc, nhưng có ai xưng hô tán thưởng người?- Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?Khương nhị gia càng nghe càng hồ đồ, hắn nghe không hiểu nha. - Hôm nay ta tới là vì muốn đưa người một phần phú quý, cũng vì tương lai sau này của muội tử mà suy nghĩ, ta là giải Nguyên, tương lai có thể chiếu cố muội phu( em rể), nhưng thân là nam tử, dựa vào thê tộc dìu dắt, làm sao Mân Cẩn có thể ngẩn đầu?- Ta biết rồi.Khương nhị gia vỗ đùi, nháy mắt nói: - Ngươi tới đoán mệnh cho ta đúng không?, có phải tương lai sau này ta sẽ đại phú đại quý?-... Tiêu Duệ Hoa có chút hoài nghi, bằng hữu của hắn điều tra bí mật Từ gia có thật sự chuẩn xác, Khương nhị gia thực sự là người có huyết thống của Từ gia sao? P/s:
|
Chương 41-1: Phụ ái (1)
Vị Ngô bằng hữu từ Giang Nam tới không chỉ mang theo chứng cứ phạm tội của Từ Nghiễm Lợi, hắn còn nói đến những chuyện bát quái( = hoang đường) của Từ Nghiễm Lợi. Năm nay Từ Nghiễm Lợi gần bảy mươi, ở trong mắt người bên ngoài hắn là một vị đại quan cai quản biên giới. Ở Từ gia, hắn có vài phòng tiểu thiếp, hồng nhan tri kỉ không biết có bao nhiêu. Háo sắc là tật của Từ gia hậu duệ, dựa vào Từ Nghiễm Lợi nhân tộc Từ gia có rất nhiều, dìu già dắt trẻ đầu nhập vào Từ Nghiễm Lợi, như thế nào cũng phải trả giá đại giới. Tuy Từ Nghiễm Lợi háo sắc, nhưng hắn có chiến tích xuất sắc, mục thủ Giang Nam cũng coi như thanh chính liêm minh. Nhiều phòng tiểu thiếp hay là có quan hệ không chính đáng với thê tử của người khác, không tính là đại sai. Huống hồ nam nữ hoan ái ngươi tình ta nguyện, chỉ cần không ai tố giác ai, Từ Nghiễm Lợi vẫn có thể tiếp tục làm đại quan biên giới, trọng thần phụ chính. Mặc dù truyền ra một chút tiếng gió, Từ Nghiễm Lợi sẽ dùng người khác gánh trách nhiệm thay hắn. - Tiêu Giải Nguyên hãy nhìn xem mặt ta, nhìn kỹ...Khương nhị gia đem khuôn mặt lại gần Tiêu Duệ Hoa: - Có cao nhân nói tương lai sau này của khuê nữ ta sẽ đại phú đại quý, làm nhất phẩm phu nhân, nhưng không có ai nói ta có mệnh phú quý, đều nói ta trông cậy vào người khác ăn uống không lo, kỳ thật ta cũng muốn vì nhi nữ làm chút gì đó.Văn võ không thành, Khương nhị gia muốn kiến công lập nghiệp cũng không có cơ hội. Bất quá, kiến công lập nghiệp quá mệt mỏi, quá tốn tâm huyết, Khương nhị gia cho rằng ăn nhậu chơi bời tương đối thích hợp với hắn. Tiêu Duệ Hoa nghiêm túc quan sát Khương nhị gia hồi lâu, đã có tâm đem muội muội gả cho Khương Mân Cẩn, hắn sẽ hỏi thăm tin tức một nhà Khương nhị gia. Có người nói Khương nhị gia ngốc, có người nói hắn khờ, cũng có người nói hắn giỏi đánh nhau, càng có nhiều người cười nhạo hắn vô dụng...... Nhưng trong rất nhiều tin tức không có ai nói Khương nhị gia háo sắc. Rốt cuộc Khương nhị gia có quan hệ với Từ gia hay không? Tiêu Duệ Hoa có chút không chắc, sở dĩ dám để cho Khương nhị gia làm bia ngắm, chính là vì Khương nhị gia có huyết mạch Từ gia. Tuy Từ Nghiễm Lợi háo sắc, nhưng thê thiếp chỉ sinh cho hắn một bảo bối nhi tử, còn tôn tử đến tận bây giờ cũng không có một đứa, còn hắn trộm người lại có rất nhiều nữ nhi... Có lẽ hắn làm nhiều chuyện sai trái chịu ông trời nguyền rủa, tư sinh nữ của hắn rất ít ai sống được lâu dài. Không phải chết bất đắc kỳ tử, mà chết thảm vì bị tai họa bất ngờ. Cũng không có được một đứa ngoại tôn, cho nên Từ Nghiễm Lợi rất chú trọng huyết mạch, hết sức bênh vực bao che khuyết điểm cho người của mình. Chỉ cần Khương nhị gia là huyết mạch của Từ gia, nếu không phải là vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối Từ Nghiễm Lợi sẽ không đẩy hắn vào chỗ chết. Chỉ cần trong lòng hoàng thượng có hoài nghi, Từ Nghiễm Lợi sẽ không có cách gì nhập kinh phụ tá thái tử. Nếu tuôn ra bằng chứng Từ Nghiễm Lợi hãm hại trung liệt Dương gia, tất nhiên hoàng thượng sẽ không lưu hắn. Nhưng nhìn Khương nhị gia, rất khó liên hệ với Từ Nghiễm Lợi. - Rốt cuộc thế nào? Khi nào ta có thể phú quý?- Khương bá phụ, có từng nghe qua trung liệt Dương gia?- Dương gia chuyện xưa? Ta từng nghe, còn không phải là Kháng Kim danh tướng, thuyết thư ở tửu quán trà lâu hay nói về Dương gia tướng, ta nghe đến nổi lỗ tai muốn kết kén, ta...Khương nhị gia nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng nói với Tiêu Duệ Hoa: - Ngươi nói xem Dương lệnh công thật ra rất lợi hại, thất tử tám tế( 7 con trai 8 con rể), hắn còn có năng lực đánh thắng trận? Ngươi xem ta, không có việc gì, mấy năm đi qua, chỉ có nhất tử nhất nữ, ai, người cùng người thật không thể so.- Không phải Bắc Tống Dương gia tướng, là đương triều trung liệt Dương gia!Tiêu Duệ Hoa hoàn toàn bị Khương nhị gia làm trộn lẫn rối loạn. (Yul: chết cười với Nhị gia lôi cả Dương gia tướng
|