chương 21: Buổi tối, Cuồng Nguyệt nghênh ngang vào phòng của Đỗ Tư Nhiên, Đỗ Tư Nhiên trừng mắt nhìn tên cuồng vọng này, nàng thị càng ngày càng không sợ mình nữa rồi!
Da mặt dày Cuồng Nguyệt tuy rằng trải qua một buổi trưa đầy tranh chấp, nhưng lại không muốn buông tha thành quả nhiều ngày của mình, mắt thấy Đỗ Tư Nhiên sẽ tự mình vén váy hạ thủ, mình thế nào có thể chấp nhận mà buông tha nàng chỉ vì…này cãi nhau!
【 ngươi tới làm cái gì? 】 Đỗ Tư Nhiên đầy áp lực, trong lòng phức tạp nên ngữ khí có phần lạnh lùng.
【 đương nhiên là tới ngủ rồi, không phải thì làm cái gì a? 】 Cuồng Nguyệt đi tới phía sau ôm lấy cổ nàng. Không có phòng bị, Đỗ Tư Nhiên thế nào cũng không nghĩ tới Cuồng Nguyệt gan lớn đến như vậy, giãy giụa phản ứng lại đằng sau.
【 lẽ nào ngươi lại muốn... 】 Hai tay Đỗ Tư Nhiên bị Cuồng nguyệt chế ngự , tức giận mắng.
【 hiểu lầm hiểu lầm, ta bất quá chỉ muốn cùng ngươi ngủ, ngươi như vậy kích động việc gì? Nếu ngươi không phản kháng, ta làm sao có thể đối với ngươi như vậy? 】 Cuồng Nguyệt cười gian nói.
Đỗ Tư Nhiên cả người bị nàng cuốn vào trong lòng, lại không thể nào nhúc nhích, đành phải buông tha, nàng căm tức hướng Cuồng Nguyệt nói 【 ta xem ngươi giở trò gì! 】
【 Tư Nhiên, tuy rằng ta không biết ngươi vì sao lại tức giận đến như vậy, thế nhưng, ta hiện tại mệt chết đi đựơc, chúng ta chính là nên đi ngủ sớm một chút a! Ngày mai ta làm cho ngươi ngân nhĩ canh cật, mong muốn ngươi lại trở thành ôn nhu Đỗ Tư Nhiên mà ta từng biết , hắc hắc! 】 nàng nói xong hôn lấy đôi môi đỏ mọng của Đỗ Tư Nhiên, sau đó cảm thấy mỹ mãn liền ngủ.
Đỗ Tư Nhiên bất đắc dĩ nhắm mắt lại, lười cùng nàng tranh cãi. Bất quá ngủ trong lòng nàng, thực sự rất ấm áp, rất thoải mái. --------------------- Chương 22:
Trải qua một đêm ôm nhau, Đỗ Tư Nhiên không còn tức giận như ngày hôm qua nữa, nàng cũng không thể tức giận nổi, bởi vì nàng đang phải bận rộn cho chuyến đi công tác của mình.
Gần đây trong thôn có người bị ám sát, nàng làm tuần phủ nên phải đứng ra giải quyết, bằng mọi cách phải truy nã đựơc hung phạm.
Cuồng Nguyệt bây giờ, tựa dễ dàng hơn rất nhiều, cầm bản danh hoa lục tinh xảo, xem ra nhìn lại, mình thế nào hái thành công người tiếp theo đây, nàng nhăn mặt, nếu như bị sư phụ biết, khẳng định sớm cho ăn bạt tai. nàng đẽo gọt tài năng hái hoa kế tục của mình thế nào đây? Trách không được sư phụ luôn nói: dâm tặc tuyệt đối bất năng bị con mồi của mình quấn quanh, bằng không liền không làm đựoc một gã thành công dâm tặc. Thế nhưng hiện tại mình đã đáp ứng yêu cầu của Lục Tâm Oánh và An Bích Vân rồi, khả dĩ không thể nói không giữ lời a? Chính là đang đau đầu, lại thấy Lục Tâm Oánh bưng vật gì đó tiến đến.
【 Tiểu Nguyệt a, đây là thang nhân sâm bài cốt mà ta sắc, ngươi tới nếm thử đi. 】 Lục Tâm Oánh hài lòng đem chén đặt ở trên bàn, lôi kéo tay Cuồng Nguyệt lại.
【 ân, tốt! 】 Cuồng Nguyệt thấy Lục Tâm Oánh vẻ mặt chờ mong,chậm rãi lấy muỗng múc thử một miếng, vừa vào miệng liền thiếu chút nữa phun ra, đây là vị đạo trưởng nào sắc a, đảo mắt liếc Lục Tâm Oánh, thấy nàng vẻ mặt đầy chờ đợi được ca ngợi, cố nén suy nghĩ ác độc này lại, cảm giác được thang nhân sâm đang trôi xuống bụng mình.
【 thế nào? Hảo uống đúng chứ? 】 Lục Tâm Oánh vừa thấy nàng buông thang xuống liền nín thở hỏi.
【 hảo, Tâm Oánh sắc thế nào lại bất hảo đây. Nghĩ không ra Tâm Oánh một đời nữ nhân tài ba còn có tài nấu nướng cao thủ, ta sau này thật có phúc! 】 thầm nghĩ: má ơi, trên trời phù hộ, Tâm Oánh sau đó đừng ... một lần nữa tiến đến phòng bếp. Ô ô, Tâm Oánh ngươi chỉ cần tú sắc khả cơm là được, không cần nấu cật cho ta đâu. Bưng dạ dày khó chịu đi, thiên, sẽ không như vậy xui xẻo nữa a?
Lục Tâm Oánh nghe của nàng ca ngợi có điểm mặt đỏ, ngượng ngùng nói 【 Tiểu Nguyệt nếu như thích, ta sau này mỗi ngày đều hướng ngươi sắc. 】
【 không! 】 Cuồng Nguyệt chịu đựng đau nhức vội vã cự tuyệt, không nên a! lại thấy Lục Tâm Oánh vẻ mặt thụ thương đầy mình, nàng vội vã giải thích 【 ta không phải không thích của ngươi thang, chỉ là ngươi một người thiên kim tiểu thư, ngũ quan không nên dính tới những chuyện khổ cực này a, với lại, ta thế nào lại có thể bắt ngưoi mỗi ngày đều đối đãi ta ở trù phòng này a? Ngươi chỉ cần làm Tâm Oánh mà ta luôn yêu thích là được rồi, còn cái gì uống cật uống thang đều do ta làm là tốt nhất. 】 Cuồng Nguyệt vẻ mặt thành khẩn cầu xin, thế nào lại không thành khẩn được, nàng thật không thể tưởng tượng ra cảnh phải uống nhân sâm do Tâm Oánh sắc một lần nào nữa.
Lục Tâm Oánh vẻ mặt cảm động nhìn Cuồng Nguyệt, nàn cũng không phải là không có thuốc nào chữa được, chí ít nàng đối với mình rất tốt, ô ô, ta sau này phải chưng càng nhiều món ăn ngon hướng Tiểu Nguyệt cấp, nàng nhất định sẽ... Mặt Lục Tâm Oánh càng lúc càng hồng. Cuồng Nguyệt tất nhiên không biết nàng đang suy nghĩ cái gì, hiện tại kiếm nhà xí đi là hệ trọng nhất.
【 Tâm Oánh a, ta có việc, cần phải ra ngoài gấp. 】 nói xong liền không đợi Lục Tâm Oánh phản ứng bỏ chạy đi!
|
=))........................truyện hay va cang đọc cang thy mec cười,thik truyện kua pn lem,nhơ ngay nèo cũg đag nhìu nhìu nhe pn............
|