Chị Nói Yêu Em Đi (ĐN)
|
|
o này chị hay giận hờn hay ghen tuôn hay này nọ, tính tình thay đổi hẳn ra, mà cả chị cũng k hề nhận thấy.
Về nhà chị quăng cặp qua 1bên, vào phòng tắm rửa sạch sẽ, Rồi đến quán cà fê ma cô zs chị hay ngồi, vừa nhấm nháp ly cafê sữa nóng vừa học bài, làn gió mát cùng không khí hoà nhập cùng thiên nhiên làm chị cảm thấy lòng mình than thản hơn.
Chị học bài xong, tìm một cuốn sách đọc, với chị đọc sách k bao giờ nhàm chán. Chị ở đó ts khi chiều buông chợt dt của chị vang lên. Nhìn màn hình là Vy, không như mọi khi mak chị chầng chờ không muốn nghe và cuối cùng cũng k nghe, mặc cho dt reo chị tính tiền rồi chạy về nhà.
Chạy ngang nhà cô, chị ms phát hiện là xe của Hoàng đậu ở ngoài ma 3 của Vy vẫn chưa về, chị thấy lo cho cô ấy. Mở cửa đi vào
Phát hiên ngôi nhà trang trí thât đẹp, nhiều bong bóng, hoa hồng. Bánh kem và cả những món quà.
— Vy.. cô có nhà k?
—Ai đó?
— Trúc đây.
"Rồi sao chưa chuẩn pị xong mak ai gọi chị ấy wa thế"
"Ai mak bít."
— Chị vào đây
Chị đi vào, Vy nhanh chóng xịt tuyết, xịt keo, mọi người trong lớp chị ùa ra, cùng quay quanh chị
— Happy birthday... Chị Trúc
— Cô trốn tôi sáng h là mún c.pi cái này cho tôi sao?
— xin lỗi.
Mọi người hát mừng sinh nhật, ca hát nhảy múa, buổi sinh nhật hôm nay thật có ý nghĩa zs chị. Khi chơi đùa thấm mệt, mọi người cùng nhau ra về.
Cô thì hơi say sưa, nhưng phải thức để mở quà tiếp chị.
— Chị xem, hội phó tặng chị đôi giày nè, đẹp wá nhỉ.
— Cô thích thi cứ lấy, Do cô tổ chức tôi mới có buổi sinh nhật vui như thế,
— Không cần phải khách sáo như thế đâu.
— hì
— Đây là món quà e tặng chị, mở đi
— Cô tặng.. Cái j thế
— Chị mở ra đi rồi bít
Chị mở ra, hộp lớn rồi hôp̣ nhó rồi hộp nhỏ hơn.
— Cô rãnh quá, gói j mak lắm thế k bít.
— hjhj do em tự làm mak
Chị khuôi chiếc Hộp cuối cùng, chị khá bất ngờ khi món quà cô tặng là sợi dây chuyền có mặt là hình con Ốc. Rất tinh tế.
— Đẹp quá!
— Đây để em đeo cho, nhớ k được tháo ra nge chưa
Cô tỉ mỉ đeo cho chị, nâng niu như một vật quý báu. Chị đang dọn dẹp cảm nhận được vòng tay đang ôm xíết mình, quay lại mặt đối mặt cô chăm chú cô ôm xiết đến nỗi cả vòng 1 trên cánh tay của chị,
Lần này khác, chị k né ánh mắt cô mak nhìn sâu vào, thấy được 1 điều là cô rất yêu thương chị hết sức mãnh liệt, còn cô yêu chị từ giây phút đầu, yêu nhiều hơn cả bản thân, yêu đến nỗi đánh mất chính mình. Yêu lắm.
Cô sát lại gần chị, đưa môi tìm môi chị.
— Mình đi ngủ nào
Chị tránh hành động của cô, làm cô quê độ
— Xí.. Khó ưa Cô nằm xuống giường, chùm mền quay mặt vào tường ,đưa lưng về phía chị. Chị đưa tay ta tắt đèn rồi lui khui chui vào mền.
Chị rất dễ ngủ chỉ cần 15p chị đã đi vào giấc ngủ nhanh chóng. Cô quay sang thấy chị đã ngủ, lén lút hôn vào má và môi chị cho thoã mãn, rồi mới ngủ
— Cô dậy đi, mún đi học một mình à.
Cô nằm ôm miết gối ôm, mặc cho chị kêu gọi
— Được r. Vậy tôi đi học 1mình zậy
— Đứng lại. . . Chị k bít ms thức sau 5p ms được ngồi dậy không? Em chưa nằm đủ 5p mak
Lúc nào câu ns đó của chị cũng có hiệu quả
— Zậy cô ở đó nằm đi.
— Đợi em.. Cái chị này ngta làm nhũng 1xíu cũng k được.
...
Mọi việc lại trở về như những ngày thường, chị zs cô như chó zs mèo, buổi sáng lại cải nhau um xùm cả đg phố. Nhưng mà cô k quên ôm chị phiá sau,
— Tối nay mình đi ăn mì cay nha chị, em sẽ khao chị
— Nóng quá sẽ nỗi mụn.
— Kệ đi mà... Chị k chê em xấu là đc rồi
Chị cười thật tươi vì cô luôn ở đây ở phía sau chị.
...
Vì buổi sáng cô dậy trể, ra chơi cả hai phải xuống cantin ăn sáng
— Cho em miếng trứng nha
— phần của cô còn mà
— Nhưng em thícb ăn trứng.
— Không.
Thế là cô zs chị giật nhau, cuối cùng vì độ nhoi cô cũng thắng.
— Cuối cùng cũng lấy được
Chị xụ mặt xuống vì thất thế.
— Cho em Ngồi chung zs nha.
— Cô k thôi ám tôi được à Chị nhìn Kim Thư bằng ánh mắt khó chịu
— Em... Chỉ là ở xung quanh đây hết chỗ r ạ
— K s cô cứ ngồi
Vy thay mặt chị đồng ý cho cô ta Cô ấy như người vô hình trong mắt chị, chị k quan tâm k đá động thậm chí là k liếc nhìn
— Chị tối nay em muốn nc zs chị ở chỗ cũ, nếu chị k đến em sẽ k về
Nói r Thư bỏ đi
— Đừng có đi cô ta k có ý j tốt đâu
—k... Tôi sẽ đi.
Cô nhìn chị khó hỉu.
...
Buổi trưa chị đưa cô đi ăn mình cay ở quán ruột của cả hai
— Cay wá đưa em Ly nước.
— hà... Cay wá
— Đã bảo ăn 1 độ thôi, ăn ts 2 độ, thật là... Lì hết bít.
—Tại...tai..hức..hưć
— Tại j.. Thôi nghĩ ăn đi. Uống sữa này
Cô nóc hết ly sữa của chị
— Tối nay đi đâu zs cô ta, cho e theo zs
— không được. Chuyện của tôi, tôi sẽ giải quyết
— chuyện j thế
— Nhiều chuyện thế
Cô cười nhưng trong lòng laị thấy lo lắng
Thế là nguyên buổi tối cô chuầu trực trước nhà chị zs nhỏ Lan, đến 7h chị rời đi. Cô theo chị đến công viên, chị tấp vào khi Thư đứng ở đó, cô chọn một gốc mak có thể nghe thấy họ nc
...
— Chị ns đi sau lại lạnh lùng zs em, sao lại gét em, em làm j chứ. Chẳng phải lúc Trước em cũng như Vy cũng được chị yêu thương như thế. Chị ns đi chứ. Em đã làm j sai
Thư ùa khóc nức nở trước mặt chị
— Đúng! Lúc trước tôj thừa nhận tôi yêu cô nhưng cô đã phản bội tôi mọi thứ cô làm đều dối trá. Cô là đồ dối trá
— Em đã ns dối j chứ.
— Chính mắt tôi nhìn thấy cô quan hệ zs hắn ta, chính cô cũng bít 2năm trước tôi yêu cô thế nào vậy mà tôi chỉ nhận lại đắng cay. Cuộc đời tôi chìm vào bóng tối, cô bít tôi đã tồi tệ như thế nào khi cô rời đi. Tôi k thể tha thứ cho cô
— Chị k thể hay là... Chị yêu con bé đó rồi.
— Chuyện của tôi k liên quan ts cô. Ns cho cô bít nếu dám đụng ts Vy, tôi sẽ cho cô nhận lại nhiều hơn những j cô làm.
Nói rồi chị bỏ đi, cô lắng tay nghe hết mọi thứ, bít chị ns dối cô, chị cũng đã từng yêu cô ta. Sao chị lại ns zs cô chị k yêu cô ta chỉ là do 3 cô ấy bắt buộc.
— M nghe hết r chứ! T sẽ khiến chị yêu t lại thôi
— tao ms cho m bít. Với chị Trúc m chỉ là wá khứ, tao ms là hiện tại
— Vy đừng đôi co zs cô ta về thôi
Thư tát vào má Cô thật mạnh, cô cũng hung hăng bay vào đá tới tấp Thư mhưng bị Lan can ra
— M chỉ là người thay thế củ tao thôi.N.VY
...
— M có nghe nó ns k Lan. M mak k can là tao cho nó ăn đủ
— Thôi đi, đ́anh nhau cũng k có j hay.
— xí.. Kêu m theo cũng như không
— Mak hồi nãy tao k nghĩ nó hâm doạ đâu, tao nghĩ nó làm thật đó
— Việc j
— Làm chị Trúc yêu nó.
—Nó đừng có mơ, còn tao ở đây sẽ k cho nó mơ ts chỉ chứ đừng ns là đụng vào
— Chắc chứ
— R m sẽ thấy
|
— M đâu có là j của chị, tiến ts cũng khó đấy, cưng ạ
— Nhưng tao cảm nhận được chị yêu tao.
— Chỉ là do m tưởng tượng,
— k phải zậy đâu.
— Mak m cũng ngộ, bao nhiêu trai đẹp theo k chịu lại thích cục gạch mak còn là c.gái nữa chứ
— Không như m nghĩ, chỉ ấy thú vị lắm, ở bên chị ấy tao ms thật sự hạnh phúc, nếu mất chị ấy tao chắc k sống nỗi
— Zậy là m yêu thật r hã? T tưởng m chơi qua đg thôi
— lần này thì khác m ạ. T lớn r cũng phải tìm 1tình yêu thật sự
— hahaha zj là chức hào hoa cuả m bị tước bỏ nha
— kakaka.
— Mak còn a.Hoàng thì sao?
— Mai t sẽ lựa lời ct zs anh ta
— tội nghiệp hót boy của t
— Thích thì quen đi
— Xí...ngta k chịu t
— M cứ tiến đi, thua keo này thì bày keo khác
— Thôi đi bà
— kakaka
Cô đưa Lan về nhà rồi chạy về nhà mình, hôm nay đèn nhà cô sáng, cô đoán chắc là baba
Mở cửa ra, cô đi vào nhà, hình ảnh baba trang trí nhà cửa tơm tất, đang đứng dưới bếp làm đồ ăn cho cô
— Con gái, ba về r đây.
— Baba
Cô ôm lấy ba của mình, khóc oà vì thương nhớ.
— Ba xin lỗi tại công việc của ba bận wá, từ đây ba sẽ ở nhà zs con
— Ừm.. Con k trách ba,
— Thôi! Ăn cơm đi con. Để thức ăn nguội hết
— zạ...
Thế là 2 cha con cũng nhau ăn uống. Bỗng có chuông cửa cô chạy ra mở cửa
Là chị...
— Cô đã ăn cơm chưa? Tôi có mua cơm cho cô
— Chị sắp bị thất nghiệp việc giao cơm cho em rồi, vì hôm nay ba em về nha
Chị có hơi ngạc nhiên, nhưng cũng hơi vui cho cô
— Vậy cái này cô k cần nữa chứ j
— Cần chứ! Mua cho em mak
Cô giật lấy bọc đồ ăn trên tay chị,
— zị thôi tôi về trước
— Ừm
Cô chạy lên hôn lên 2má của chị,
— Mai nhớ đưa em đi học.
CÔ thoáng nhìn chị đỏ mặt rồi bỏ đi
...
— Ai thế c.gái?
— chị Trúc ạ
— Sau k kêu nó vào ăn tối zs cha con mình
— chị ấy ăn cơm r ạ
— Ừm... Hổm rày ở nhà zs Trúc có j k kể ba nghe nào?
Cô kể hết cho ba mình nghe zs chị, hết nguyên buổi rồi cuối cùng cô hết chuyển, lên phòng và ngủ
...
Sáng sớm, chị vào nhà thấy ba cô đã làm công việc của mình là nấu ăn
— Con chào bác.
— ờ..chào con. Con cứ ngồi đây, con bé Vy xuống ts rồi
Cả công việc kêu cô thưc, ông cũng dành lun r
— Hello buổi sáng chị Trúc!
Cô đi đến chỗ chị hôn vào má chị
— Cô làm j mak cứ hôn tôi thế
— Làm như chị k thích vậy
— Thôi haj đứa đừng cả nhau nữa, ăn sáng nào
Sau khi ăn sáng xong như mọi khi chị chở cô ts trường.
— ở rạp có phim hay lắm hay chị dắt em đi xem nha.
— Mấy h
— 7h30 tối
— Buổi tối tôi có hẹn zs a.Tuấn hay để bữa khác vậy.
—Ông thầy đáng ghét đó à
— Hay cô đi zs Hoàng đỡ đi
— K thích,
Thái độ của cô thay đổi 180 khi chị nhắc tên đó, cô buồn trong lòng,
...
— Hội Thi ca múa nhạc của trường sẽ được tổ chức mừng ngày *** đề nghị các lớp tham gia, ít nhất là 1 tiết mục
Mọi người trong trường ai cũng thích văn nghệ, xôn xao, Vy cũng vậy, cô ấy nỗi tiếng hát hay nhảy đẹp
— Vy tham gia đi tao chắc lại có giải như mọi năm
— Tao mà mậy, ờ mà chọn tiết mục nhãy đi chứ.
— ok Vy
Cả lớp vui vẻ khi có Vy tham gia, cô học thì k hay mấy như còn việc này cô là trùm, uớc mơ của cô là trở thành 1ca sĩ hay nghệ sĩ múa...,
— Vy
Hoàng đứng bên ngoài kêu, Vy nhanh chóng ra ngoài,
— Em ns có chuyện mún ns zs anh
— Tôi mún chia tay, quen zs anh chán wá, tôi k hứng thú nữa
— Em ns zậy là sao chứ, đừng có giỡn, anh k thích đâu
— anh k thích thì kệ cha anh, tôi chia Tay anh, nghe rõ chưa
—( Vy vô đây lẹ đi)
Cô cḥay vào lớp để Hoàng đau lòng mak đứng đot, Hoàng như bao người lun bị Vy đá nhanh đá gọn khi chưa chạm vào tay chứ đừng ns nắm. Hoàng lủi hủi về lớp than thở zs Trúc, chị thấy lòng vui vui k hỉu vì sao? Nhưng bên ngoài vẫn an ủi thằng bạn.
...
— sao cô chia tay zs Hoàng thế?
— em k thích, mak chị có đăng kí văn nghệ của trường k?
— chưa bít nữa
— Năm nay e sẽ giệt giải nữa cho ma xem...kakaka
Chị bó tay zs sự tự tin của cô.
— Tôi zs cô quen nhau gần 3tháng r nhỉ
— Zậy ma chị cứ xưng tôi zs em hoài
— Tôi quen rồi sữa hơi khó
— K khó j hết, kêu từ hôm nay đi.
— nhưng tôi k quen
— Giờ nếu kêu tôi, em sẽ nhéo 1cái
— Tôi à k .. Chị bít rồi
— Tốt r đó.
— Tối nay chị đừng đi zs ́́ông thầy đó đc k?
— Gia đình tôi zs gđ ảnh, k thế huỷ được, mak k bít có việc j k. Haiz chán wá...
|
|
— Chị lại kêu tôi nữa r kìa.
— Đã ns k quen mak
— Thì từ từ r quen thôi
— Hôm nay có dự tính j k?
— Dự tính j chứ! K phải chị đi zs ông thầy kia r s
— Đừng nhắc nữa, thật cũng k mún đi đâu.
— Zậy đừng có đi.
— Dễ như vậy chắc chị chia tay zs Tuấn lâu r.
— Khó nhỉ?
— ừm
...
Buổi tối chị được Tuấn đến đón zs chiếc xe hơi sang trọng, cùng đi zs gđ anh ta, cô đứng trên lầu nhìn thấy tất cả, lòng đau nhói nhưng k có cách nào vơi đi.
Chỉ còn cách móc dt nhắn tin zs chị
"Chị đừng đi, em đang bùn"
Chị thấy tn của cô, trong lòng có chút phiền lòng, nhưng cũng k phiền nt lại
"Tôi đi 1 xíu sẽ mua bánh cho em"
— Ai thế em?
— Bạn thôi ạ!
Thế rồi chị buộc phải ngã vào vai của Tuấn, vòng tay k ấm áp k đủ bao dung để chị cảm thấy hạnh phúc nhưng phải cố vì hạnh phúc của ba mẹ
Chị đc đưa đến 1 nhà hàng sang trọng mak chị lại k thích xíu nào, đi zs cô tuy là đến những ven đường, quán nhỏ mak tràn ngập sự vui vẻ, yêu thương.
— cô chú chọn thức ăn đi ạ.
— Được r, ba mẹ con đâu r Tuấn
— Zạ, tới ngay đó ạ!
— ừm... Dạo này công việc dạy học tốt chứ!
— Dạ tốt lắm chú ạ. Chỉ hơi phiền vì lớp con có con bé Vy nó quậy lắm!
— Con bé mak hay wa nhà mình hoài phải k Trúc
— Con bé dễ thương lắm!
— Lạ nha! Lâu nay con có khen ai bao giờ đâu,
Chợt dt của Tuấn vang lên,
— Thưa cô chú, con ra đó đón cha mẹ con ạ
— Ừm con.
Chị ngồi buồn vì không khí ngột ngạt của nhà hàng làm chị khó chịu, nhăn nhó, nội nuốt thôi cũng k zô.
...
— Năm sau con zs Tuấn kết hôn đi Trúc à! Anh chị thấy tôi ns zậy đc k?
— Con thấy sao Tuấn?
— Con k có vấn đề j hết. Còn em thì sao Trúc.
— Em còn mún đi học
— Em k cần làm j, zề anh nuôi là được r
Chị nuốt những giọt cay đắng vào cuốn họng, chị bị khi dễ đến như thế, bị ngta đem ra làm trò tiêu khiển. Bên ngoài cuời cười nhưng trong lòng chị buồn bực.k vơi, ấm ức khi mak học cho nhiều chỉ để về làm dâu nhà ngta thôi.
....
Buổi tối chán ngắt wa đi, Tuấn chở chị đi dạo trên con phố, cảm giác k như chị đi zs cô, trên chiếc xe max trắng mak thoải mái hơn trong chiếc xe đắt tiền mau đen này. Bổng chị thấy nhớ cô, nhớ rất nhiều, nhìn những con đg mak chi zs cô hay đi, hình ảnh của cô tràn ngập đầu ốc
— Em đang suy nghĩ j thế?
— Không có j,
— Đừng dấu anh, dạo này anh thấy em có nhiều tâm sự.
— Một chút
— Nói anh nghe, có lẽ anh sẽ giúp đc
— Em mún giữ cho riêng mình.
— Em à! Dạo này anh hơi mệt mỏi zs con bé Vy, em thân zs nó như thế có thể khuyên nó giùm anh k?
— Điểm của con bé k phải đã tăng r sao
— Đúng! Nhưng tính tình lại không thay đổi.
— Đợi 1 thời gian xem sao?
— Em ns zậy thì vậy.
Anh ta đưa chị về nhà cũng đã hơn 10h, chị vào nhà thay bộ đầm ra, mặc ngay cho mình một chiếc quần cụt và áo thun.
— Giờ này còn đi đâu zậy Trúc.
— Con đi đây 1xíu
Rồi dắt xe chạy ngay sang nhà cô. Ba cô ra mở cửa
— Zạ. Có Vy ở nhà k ạ
— Nó trên phòng, mak sao hôm nay wa trễ vậy
— Zạ con có việc ạ
— Zậy con lên đi, nếu thấy trễ quá thì ngủ lại đây.
Chị lẹ chân đi lên trên lầu, chị gõ cửa nhưng k ai mở cửa, sẵn tay nên chị mở cửa đi vào.
Quanh phòng k ai có, nghe tiếng nước chảy chắc là cô đang tắm, chị ngồi vào bàn học của cô, khẽ cười nhìn những hình mak cô đang vẽ nửa chừng. Không phải khen chứ!chao ôi là Xấu, chị lật vài trang mới thấy trên đầu ghi tên của chị, chị k hỉu vì sao. Lật tấm ảnh đầu của cuốn tập là hình ảnh của chị trên face được cô in ra và cho vào cuốn tập, bên cạnh đó còn hình cô dáng chung tạo thành tấm hình chị đang hôn cô. Chị đỏ mặt k bít chuyện j xảy ra, thấy tim mình đập mạnh, tay chân bủn rủn, chợt nghe tiếng mở cửa chi nhanh tay gấp cuốn tập lại,
Xoay wa là hình ảnh của cô, chỉ có một chiếc khăn quắn ngang người đang đứng nhìn chị.
— Chào buổi tối.
— Chị bệnh sao mặt đỏ wá!
Cô đi lại gần chị nhưng chị ngăn lại
— k k.. Tôi k sao, cô cứ đứng đó!
— Chị wa đây có việc j k?
— Tôi wa thăm em
Cô đi lại bàn trang điểm
— Dạo này chị rãnh vậy, đi hẹn hò vs tình nhân kià
— Hì...
— Chị zề đi sau này đừng wa tôi nữa
Chị giật mình vì cô có hành động lạnh lùng
— Tại sao?
— Không phải lúc nãy tôi đã ns "chị đừng đi" r s. Chị cũng như những người kia k hề quan tâm tôi, tôi k mún chị xuất hiện trong c.sống của tôi nữa. Mau zề đi.
Cô nói mak nước mắt chảy giàn dụa. Chị k zề mak đến ôm cô, cô đánh vào chị từng cái mạnh.
— ĐI ZỀ ĐI
— Xin lỗi vì k ở bên lúc em cần
— TÔI K MUÔN NGE..huhuhu..đi zề đi
— Nhưng...
— CHỊ CŨNG BIẾT TÔI YÊU CHỊ NHƯ THẾ NÀO NHƯNG MAK ĐỀU TÔI NHẬN LẠI LÀ SỰ ĐAU ĐỚN, TÔI K MÚN NHƯ THẾ NỮA. mau đi về
Chị thấy cô đang nóng nên cũng buông cô ra, lặng lẽ từng bước ra cửa
— Tôi xin lỗi. Em ngủ ngon.
Chị đóng cửa lại là lúc cô khóc thét lên khóc như chưa từng được khóc, cô bùn vì ai cũng bỏ cô lúc cô bùn, ngay lúc này người cô yêu nhất cũng bỏ đi. Cô đau 1 thì trái tim lại đau 10, mọi thứ như đổ sập trước mặt.
— Tôi ..hic..hic ghét...chị
Cô ngất đi trong sự mệt mỏi,
...
Chị k hỉu vì sao trong lòng bùn thê thảm thế này, mắt uơn uớt chỉ mún khóc. Bao nhiêu năm r, chưa khóc 1 lần nào, chưa bùn vì ai 1lần nào, vậy mak hôm nay trong lòng lại thấy đau. Chị nhớ những lúc đi nắng về mưa zs cô, cô luôn che chở chị, có khi mưa hai người cùng nhau trú trong nóc nhà nhỏ của người khác vào ban đêm, cô ôm chị sưởi ấm trái tim băng giá của chị, cô là niềm động lực cho c/s của chị từ khi Kim Thư rời xa thế mak bây giờ niềm động lực ấy đang dần tuột mất khỏi tay. Chị cầm dt trên tay mún điện cho cô nhưng lấy tư cách j và k bít phải ns j. Van xin ư? Chị chưa từng. Nói chị cần em. (Chị thật ngại miệng) haizz trách bản thân vì sao wá nhu nhược. Trong màn đêm 1mình đầy sao trời chị nhận ra: chị yêu Vy mất r!
Một người c.gái yêu 1Ng c.gái...
Chị đã từng
Và
Cô chưa từng
Sáng hôm nay là một ngày nghỉ, chị vẫn như ngày nào dậy sớm, trong nhà chỉ có một mình. Thay đồ thật đẹp, dắt xe ra, nhớ lại hình như chị zs cô... Haizz đành dắt xe vào nhà vậy! Một buổi sáng nhàm chán zs chiếc laptop , chị luớt rồi lại luớt, nhàm chán chị đóng lại... xuống nhà xem tivi, cảm giác trống trãi này từng có trước đó nhưng giờ cảm thấy thật không quen, Vậy mak mỗi lần cô ns nhiều chị lại ns phiền vậy mak h chị cần nghe lắm những tiếng ns ngọt ngào ấy.
Chị quyết định đi chạy bộ, chạy quanh khu phố chợt nhìn thấy cô từ nhà bước ra trên tay là bọc rác, chị liền kiếm chỗ nào đó núp vào trong
Thấy cô cực nhọc zs bọc rác nặng từ đây ra ngoài đường hẻm mà phải để xuống mấy lần cuối cùng chịu k nỗi chị phải chạy ra — Để tôi giúp
Chị nhìn cô zs khuôn mặt mất sức sống, hai con mắt thâm quần, lại còn sưng nữa
— Buông
— Tôi bảo buông
Chị k kiềm được mình ôm lấy cô thật chặt, chị đau lòng khi mak cô trở nên tàn như thế. Vì ai? Vì chị.
— Em sao vậy? Sao thành ra thế này.
— KHÔNG CẦN CHI QUAN TÂM, ĐI MAK QUAN TÂM NG.IU CHỊ ĐI
ns r cô bỏ chạy thật nhanh vào nhà, chị định chạy theo
— Ê định bỏ chạy hã nhóc đi bỏ bọc rác kià
Chị kéo thật nhanh bọc rác đi bỏ rồi chạy wa nhà cô đập cửa
— Vy mở cửa cho tôi, nghe k Vy. Tôi mún nói chuyện
Sự im lặng của cô chưa bao giờ đáng sợ như lúc này
— NGHE TÔI NS ĐI ĐƯỢC K?
— Ê con nhỏ đó ms sáng sớm la lối um sùm vậy
— Vy... EM K MỞ CỬA TÔI SẼ PHÁ CỬA ĐÓ.
Chị leo hàng rào vào trong cửa chính, dùng sức phá banh cửa. Chị tìm kiếm cô quanh nhà, cô đabg co rúm trên ghế sofa trước nhà. Chị đi lại quỳ gối dưới cô
— La mắng tôi sao cũng đươc, đừng hành hạ chính mình, tôi đau lòng lắm.
Cô lại khóc, nước mắt chảy dài, chị nhận thấy cô đang đau đớn Chị đi lấy Ly nước cho cô thì phát hiện trên bàn là miếng lưỡi lam rớm mau, chị chạy lại vét tay áo cô lên, như chị đón nó đã hằng sâu những vết thẹo màu đỏ
Đôi mắt chị cay lên, chị một áo cô ra mặc cho cô có chống cự, ngay cả chiếc quần jean, dưới hai bên dò cũng thế. Cô gần như khoả thân, chị lấy thuốc sức cho cô
— Cứ để nó như thế, vì như thế làm dịu đi vết thương lòng của tôi.
— Tại sao chứ?
— Hứk...tại sao à. Tôi yêu chị, tôi yêu chị, chị nghe k? Nghe tôi ns không, hứk... Tức cười phải k.
Cô ngấc lên từng đợt
— Tôi cũng yêu em.
— Chị...đang ns dối, CHỊ ĐANG NS DỐI, làm ơn ĐỪNG THƯƠNG HẠI TÔI
— Tôi k thương hại em, tôi cần em, đừng bỏ tôi
Chị ôm cô thật chặt
— Chị yêu tôi thật chứ?
— Thật. Tôi rất yêu.
Cô ôm chị, hôn vào môi chị, nước mắt cô làm môi cả hai trở nên mặn, 1phần vì đau đớn.có thể 1 phần là hạnh phúc.
...
— Chị nhẹ tay thôi, rát quá!
— Em k thôi la được à, chị đã nhẹ tay lắm rồi,
— Thôi kệ nó đi.
Chị liếc nhìn cô, làm cô hơi rung.
— Xong r.
Cô sau 1 cuộc bị tra tấn bây h đã được nằm trên chiếc giường yêu dấu.
— Chị lại đây.
—Em ở đó, tôi xuống nấu ít thức ăn zs sữa cho em.
— Em chưa đói mak
— Ăn một chút...
Cô nằm trên phòng bật nhạc, bấm dt,
— Ngồi dậy ăn 1 ít đi.
— Sao lại là cháo chứ!
— Có thịt mak
— K thích.
— Ngoan...thương mak
Cô cười vì sự dễ thương ms có của chị, thường bữa đã dọa nạn r,
— Đúc cho em
Chị bón cho cô từng nuỗng đến hết cháo và sữa, rồi xuống dẹp, xong nghe lệnh lại lên phòng zs cô.
Chị và cô nằm trên giường cùng xem Tivi
— Chị.. Lúc trước chị zs Kim Thư là như thế nào?
—Không phải đã ns nghe r s?
— Chị ns dối... Em đã nghe hết chi zs cô ta nc ở công viên
— haizz... Thì nó là vậy. Lúc trước chị zs cô ta yêu nhau, chị yêu cô ta rất nhiều nhưng cũng 1 phần là do ba chị nợ tiền, cô ta phản bội chị, chính mắt chị nhìn thấy cô ta quan hệ zs một tên đàn ông trong khách sạn. Chị k ns ra việc đó vì chị mún cô ta đi du học cho an tâm. Nhưng khi cô ấy đi chị bi lâm vào căn bệnh tự kỉ nhẹ, k nc, k làm j hết. Chị suôt ngày bùn rầu. Nhưng r dần cũng trải qua... Cho ts bây giờ chị gặp em và em thay đổi chị
Cô nằm trên người chị
— Chị tin không? Em k bao giờ bỏ chị từ khi chị bỏ em.
— Hứa chắc như thế lun à.
— Em yêu chị rất nhiều.
Cô cúi xuống đớo lấy môi chị, cô nhấp nháp, liếm láp đến khi thoả mãn.
— Nụ hôn của em...
Chị lật cô xuống lấy thế chủ động, cuồng nhiệt tấn công vào con rắn trong đường hầm. Cô thở gấp gáp, khi mak chị xuống ts cổ
— Nụ hôn của em thế nào?
— Ngọt ngào lắm.
Chợt dt cô vang lên xóa tan không khí
|
— Chị lại kêu tôi nữa r kìa.
— Đã ns k quen mak
— Thì từ từ r quen thôi
— Hôm nay có dự tính j k?
— Dự tính j chứ! K phải chị đi zs ông thầy kia r s
— Đừng nhắc nữa, thật cũng k mún đi đâu.
— Zậy đừng có đi.
— Dễ như vậy chắc chị chia tay zs Tuấn lâu r.
— Khó nhỉ?
— ừm
...
Buổi tối chị được Tuấn đến đón zs chiếc xe hơi sang trọng, cùng đi zs gđ anh ta, cô đứng trên lầu nhìn thấy tất cả, lòng đau nhói nhưng k có cách nào vơi đi.
Chỉ còn cách móc dt nhắn tin zs chị
"Chị đừng đi, em đang bùn"
Chị thấy tn của cô, trong lòng có chút phiền lòng, nhưng cũng k phiền nt lại
"Tôi đi 1 xíu sẽ mua bánh cho em"
— Ai thế em?
— Bạn thôi ạ!
Thế rồi chị buộc phải ngã vào vai của Tuấn, vòng tay k ấm áp k đủ bao dung để chị cảm thấy hạnh phúc nhưng phải cố vì hạnh phúc của ba mẹ
Chị đc đưa đến 1 nhà hàng sang trọng mak chị lại k thích xíu nào, đi zs cô tuy là đến những ven đường, quán nhỏ mak tràn ngập sự vui vẻ, yêu thương.
— cô chú chọn thức ăn đi ạ.
— Được r, ba mẹ con đâu r Tuấn
— Zạ, tới ngay đó ạ!
— ừm... Dạo này công việc dạy học tốt chứ!
— Dạ tốt lắm chú ạ. Chỉ hơi phiền vì lớp con có con bé Vy nó quậy lắm!
— Con bé mak hay wa nhà mình hoài phải k Trúc
— Con bé dễ thương lắm!
— Lạ nha! Lâu nay con có khen ai bao giờ đâu,
Chợt dt của Tuấn vang lên,
— Thưa cô chú, con ra đó đón cha mẹ con ạ
— Ừm con.
Chị ngồi buồn vì không khí ngột ngạt của nhà hàng làm chị khó chịu, nhăn nhó, nội nuốt thôi cũng k zô.
...
— Năm sau con zs Tuấn kết hôn đi Trúc à! Anh chị thấy tôi ns zậy đc k?
— Con thấy sao Tuấn?
— Con k có vấn đề j hết. Còn em thì sao Trúc.
— Em còn mún đi học
— Em k cần làm j, zề anh nuôi là được r
Chị nuốt những giọt cay đắng vào cuốn họng, chị bị khi dễ đến như thế, bị ngta đem ra làm trò tiêu khiển. Bên ngoài cuời cười nhưng trong lòng chị buồn bực.k vơi, ấm ức khi mak học cho nhiều chỉ để về làm dâu nhà ngta thôi.
....
Buổi tối chán ngắt wa đi, Tuấn chở chị đi dạo trên con phố, cảm giác k như chị đi zs cô, trên chiếc xe max trắng mak thoải mái hơn trong chiếc xe đắt tiền mau đen này. Bổng chị thấy nhớ cô, nhớ rất nhiều, nhìn những con đg mak chi zs cô hay đi, hình ảnh của cô tràn ngập đầu ốc
— Em đang suy nghĩ j thế?
— Không có j,
— Đừng dấu anh, dạo này anh thấy em có nhiều tâm sự.
— Một chút
— Nói anh nghe, có lẽ anh sẽ giúp đc
— Em mún giữ cho riêng mình.
— Em à! Dạo này anh hơi mệt mỏi zs con bé Vy, em thân zs nó như thế có thể khuyên nó giùm anh k?
— Điểm của con bé k phải đã tăng r sao
— Đúng! Nhưng tính tình lại không thay đổi.
— Đợi 1 thời gian xem sao?
— Em ns zậy thì vậy.
Anh ta đưa chị về nhà cũng đã hơn 10h, chị vào nhà thay bộ đầm ra, mặc ngay cho mình một chiếc quần cụt và áo thun.
— Giờ này còn đi đâu zậy Trúc.
— Con đi đây 1xíu
Rồi dắt xe chạy ngay sang nhà cô. Ba cô ra mở cửa
— Zạ. Có Vy ở nhà k ạ
— Nó trên phòng, mak sao hôm nay wa trễ vậy
— Zạ con có việc ạ
— Zậy con lên đi, nếu thấy trễ quá thì ngủ lại đây.
Chị lẹ chân đi lên trên lầu, chị gõ cửa nhưng k ai mở cửa, sẵn tay nên chị mở cửa đi vào.
Quanh phòng k ai có, nghe tiếng nước chảy chắc là cô đang tắm, chị ngồi vào bàn học của cô, khẽ cười nhìn những hình mak cô đang vẽ nửa chừng. Không phải khen chứ!chao ôi là Xấu, chị lật vài trang mới thấy trên đầu ghi tên của chị, chị k hỉu vì sao. Lật tấm ảnh đầu của cuốn tập là hình ảnh của chị trên face được cô in ra và cho vào cuốn tập, bên cạnh đó còn hình cô dáng chung tạo thành tấm hình chị đang hôn cô. Chị đỏ mặt k bít chuyện j xảy ra, thấy tim mình đập mạnh, tay chân bủn rủn, chợt nghe tiếng mở cửa chi nhanh tay gấp cuốn tập lại,
Xoay wa là hình ảnh của cô, chỉ có một chiếc khăn quắn ngang người đang đứng nhìn chị.
— Chào buổi tối.
— Chị bệnh sao mặt đỏ wá!
Cô đi lại gần chị nhưng chị ngăn lại
— k k.. Tôi k sao, cô cứ đứng đó!
— Chị wa đây có việc j k?
— Tôi wa thăm em
Cô đi lại bàn trang điểm
— Dạo này chị rãnh vậy, đi hẹn hò vs tình nhân kià
— Hì...
— Chị zề đi sau này đừng wa tôi nữa
Chị giật mình vì cô có hành động lạnh lùng
— Tại sao?
— Không phải lúc nãy tôi đã ns "chị đừng đi" r s. Chị cũng như những người kia k hề quan tâm tôi, tôi k mún chị xuất hiện trong c.sống của tôi nữa. Mau zề đi.
Cô nói mak nước mắt chảy giàn dụa. Chị k zề mak đến ôm cô, cô đánh vào chị từng cái mạnh.
— ĐI ZỀ ĐI
— Xin lỗi vì k ở bên lúc em cần
— TÔI K MUÔN NGE..huhuhu..đi zề đi
— Nhưng...
— CHỊ CŨNG BIẾT TÔI YÊU CHỊ NHƯ THẾ NÀO NHƯNG MAK ĐỀU TÔI NHẬN LẠI LÀ SỰ ĐAU ĐỚN, TÔI K MÚN NHƯ THẾ NỮA. mau đi về
Chị thấy cô đang nóng nên cũng buông cô ra, lặng lẽ từng bước ra cửa
— Tôi xin lỗi. Em ngủ ngon.
Chị đóng cửa lại là lúc cô khóc thét lên khóc như chưa từng được khóc, cô bùn vì ai cũng bỏ cô lúc cô bùn, ngay lúc này người cô yêu nhất cũng bỏ đi. Cô đau 1 thì trái tim lại đau 10, mọi thứ như đổ sập trước mặt.
— Tôi ..hic..hic ghét...chị
Cô ngất đi trong sự mệt mỏi,
...
Chị k hỉu vì sao trong lòng bùn thê thảm thế này, mắt uơn uớt chỉ mún khóc. Bao nhiêu năm r, chưa khóc 1 lần nào, chưa bùn vì ai 1lần nào, vậy mak hôm nay trong lòng lại thấy đau. Chị nhớ những lúc đi nắng về mưa zs cô, cô luôn che chở chị, có khi mưa hai người cùng nhau trú trong nóc nhà nhỏ của người khác vào ban đêm, cô ôm chị sưởi ấm trái tim băng giá của chị, cô là niềm động lực cho c/s của chị từ khi Kim Thư rời xa thế mak bây giờ niềm động lực ấy đang dần tuột mất khỏi tay. Chị cầm dt trên tay mún điện cho cô nhưng lấy tư cách j và k bít phải ns j. Van xin ư? Chị chưa từng. Nói chị cần em. (Chị thật ngại miệng) haizz trách bản thân vì sao wá nhu nhược. Trong màn đêm 1mình đầy sao trời chị nhận ra: chị yêu Vy mất r!
Một người c.gái yêu 1Ng c.gái...
Chị đã từng
Và
Cô chưa từng
Sáng hôm nay là một ngày nghỉ, chị vẫn như ngày nào dậy sớm, trong nhà chỉ có một mình. Thay đồ thật đẹp, dắt xe ra, nhớ lại hình như chị zs cô... Haizz đành dắt xe vào nhà vậy! Một buổi sáng nhàm chán zs chiếc laptop , chị luớt rồi lại luớt, nhàm chán chị đóng lại... xuống nhà xem tivi, cảm giác trống trãi này từng có trước đó nhưng giờ cảm thấy thật không quen, Vậy mak mỗi lần cô ns nhiều chị lại ns phiền vậy mak h chị cần nghe lắm những tiếng ns ngọt ngào ấy.
Chị quyết định đi chạy bộ, chạy quanh khu phố chợt nhìn thấy cô từ nhà bước ra trên tay là bọc rác, chị liền kiếm chỗ nào đó núp vào trong
Thấy cô cực nhọc zs bọc rác nặng từ đây ra ngoài đường hẻm mà phải để xuống mấy lần cuối cùng chịu k nỗi chị phải chạy ra — Để tôi giúp
Chị nhìn cô zs khuôn mặt mất sức sống, hai con mắt thâm quần, lại còn sưng nữa
— Buông
— Tôi bảo buông
Chị k kiềm được mình ôm lấy cô thật chặt, chị đau lòng khi mak cô trở nên tàn như thế. Vì ai? Vì chị.
— Em sao vậy? Sao thành ra thế này.
— KHÔNG CẦN CHI QUAN TÂM, ĐI MAK QUAN TÂM NG.IU CHỊ ĐI
ns r cô bỏ chạy thật nhanh vào nhà, chị định chạy theo
— Ê định bỏ chạy hã nhóc đi bỏ bọc rác kià
Chị kéo thật nhanh bọc rác đi bỏ rồi chạy wa nhà cô đập cửa
— Vy mở cửa cho tôi, nghe k Vy. Tôi mún nói chuyện
Sự im lặng của cô chưa bao giờ đáng sợ như lúc này
— NGHE TÔI NS ĐI ĐƯỢC K?
— Ê con nhỏ đó ms sáng sớm la lối um sùm vậy
— Vy... EM K MỞ CỬA TÔI SẼ PHÁ CỬA ĐÓ.
Chị leo hàng rào vào trong cửa chính, dùng sức phá banh cửa. Chị tìm kiếm cô quanh nhà, cô đabg co rúm trên ghế sofa trước nhà. Chị đi lại quỳ gối dưới cô
— La mắng tôi sao cũng đươc, đừng hành hạ chính mình, tôi đau lòng lắm.
Cô lại khóc, nước mắt chảy dài, chị nhận thấy cô đang đau đớn Chị đi lấy Ly nước cho cô thì phát hiện trên bàn là miếng lưỡi lam rớm mau, chị chạy lại vét tay áo cô lên, như chị đón nó đã hằng sâu những vết thẹo màu đỏ
Đôi mắt chị cay lên, chị một áo cô ra mặc cho cô có chống cự, ngay cả chiếc quần jean, dưới hai bên dò cũng thế. Cô gần như khoả thân, chị lấy thuốc sức cho cô
— Cứ để nó như thế, vì như thế làm dịu đi vết thương lòng của tôi.
— Tại sao chứ?
— Hứk...tại sao à. Tôi yêu chị, tôi yêu chị, chị nghe k? Nghe tôi ns không, hứk... Tức cười phải k.
Cô ngấc lên từng đợt
— Tôi cũng yêu em.
— Chị...đang ns dối, CHỊ ĐANG NS DỐI, làm ơn ĐỪNG THƯƠNG HẠI TÔI
— Tôi k thương hại em, tôi cần em, đừng bỏ tôi
Chị ôm cô thật chặt
— Chị yêu tôi thật chứ?
— Thật. Tôi rất yêu.
Cô ôm chị, hôn vào môi chị, nước mắt cô làm môi cả hai trở nên mặn, 1phần vì đau đớn.có thể 1 phần là hạnh phúc.
...
— Chị nhẹ tay thôi, rát quá!
— Em k thôi la được à, chị đã nhẹ tay lắm rồi,
— Thôi kệ nó đi.
Chị liếc nhìn cô, làm cô hơi rung.
— Xong r.
Cô sau 1 cuộc bị tra tấn bây h đã được nằm trên chiếc giường yêu dấu.
— Chị lại đây.
—Em ở đó, tôi xuống nấu ít thức ăn zs sữa cho em.
— Em chưa đói mak
— Ăn một chút...
Cô nằm trên phòng bật nhạc, bấm dt,
— Ngồi dậy ăn 1 ít đi.
— Sao lại là cháo chứ!
— Có thịt mak
— K thích.
— Ngoan...thương mak
Cô cười vì sự dễ thương ms có của chị, thường bữa đã dọa nạn r,
— Đúc cho em
Chị bón cho cô từng nuỗng đến hết cháo và sữa, rồi xuống dẹp, xong nghe lệnh lại lên phòng zs cô.
Chị và cô nằm trên giường cùng xem Tivi
— Chị.. Lúc trước chị zs Kim Thư là như thế nào?
—Không phải đã ns nghe r s?
— Chị ns dối... Em đã nghe hết chi zs cô ta nc ở công viên
— haizz... Thì nó là vậy. Lúc trước chị zs cô ta yêu nhau, chị yêu cô ta rất nhiều nhưng cũng 1 phần là do ba chị nợ tiền, cô ta phản bội chị, chính mắt chị nhìn thấy cô ta quan hệ zs một tên đàn ông trong khách sạn. Chị k ns ra việc đó vì chị mún cô ta đi du học cho an tâm. Nhưng khi cô ấy đi chị bi lâm vào căn bệnh tự kỉ nhẹ, k nc, k làm j hết. Chị suôt ngày bùn rầu. Nhưng r dần cũng trải qua... Cho ts bây giờ chị gặp em và em thay đổi chị
Cô nằm trên người chị
— Chị tin không? Em k bao giờ bỏ chị từ khi chị bỏ em.
— Hứa chắc như thế lun à.
— Em yêu chị rất nhiều.
Cô cúi xuống đớo lấy môi chị, cô nhấp nháp, liếm láp đến khi thoả mãn.
— Nụ hôn của em...
Chị lật cô xuống lấy thế chủ động, cuồng nhiệt tấn công vào con rắn trong đường hầm. Cô thở gấp gáp, khi mak chị xuống ts cổ
— Nụ hôn của em thế nào?
— Ngọt ngào lắm.
Chợt dt cô vang lên xóa tan không khí
|