au khi ăn no nê cô trở lên phòng,
— Hàaaa.. No quá!
Cô nằm trên dò chị trong khi chị đang đọc sách,
— Sao rồi hã? Giảm cân lại thất bại nữa hã cô bé.
— Í... Em lại quên mất mình đang giảm cân hic hic..hic
— Hì hì
Chị bỏ sách xuống, vén tóc trên gương mặt xinh đẹp của cô, cô nắm tay chị hôn lấy
— Chị là người mà em yêu nhất! Em..bị chị quyến rũ khi lần đầu em thấy chị. Trái tim em cứ đập nhanh như lúc này
Cô đặt bàn tay chị lên trái tim mình, chị cảm nhận được cô cũng giống như chị.
— Đừng rời xa em nhé!
— Ừm..
Cô hôn lấy tay chị thật sâu, cô trân trọng và yêu thương chị rất nhiều...
— Nếu k có chị e sẽ chết sớm mất
— Đừng ns như thế chứ! Chị sẽ tự cao lắm đấy
— Chị làm dám sao
Cô nhấn vào vết thương của chị
— Đau đau...
— Ai kêu chọc em làm j
Cô định bỏ đi nhưng bị chị nắm tay kéo lại, mặt đối mặt
Chị gần sát lại cô càng né ra
— á Biến Thái
— Dám ns như thế à, cho chết này
Chị chọc lét cô làm cô cười rất lớn, lâu r khônv ai đối xử zs cô như chị: yêu thương và quan tâm
—kaka..em Thua..haha
Cô mệt nằm sang 1bên thở dốc.
—chị ác wá nha.
Chị xích nguời nằm trên cô, vén tóc cô ra. Hai tay giữ 2 tay cô.
Cô và chị nhìn nhau, trái tim cô đang mún nhảy ra ngoài làm mặt đỏ cả lên, còn chị bên trong cũng thế nhưng bên ngoài lại rất bình tĩnh.
— Hay mình đi coi phim đi chị, hôm nay có phim hay lắm hềhề
Chị vẫn giữ tay và đôi mắt vô hồn cuốn cô, càng lúc càng gần,
— Có ai gọi...
Chị bụm miệng cô bằng nụ hôn, chị nhẹ nhàng hưởng thụ từ chút, liếm trên rồi dưới, dùng lưỡi cọ quét bên trong...cô mở to mắt nhìn chị đang say sưa, cô thấy ngại lắm liền cự quậy nhưng bị chị giữ lấy.
Càng lúc chị lại càng tăng cường độ lên, tấn công một cách mạnh bạo, càng làm cô kích thích, cô dần hoà vào cùng chị, sau khi chị dứt ra, cô lại mún thêm lần nữa, cô cố gắng đớp lấy chị nhưng bị chị từ chối và khống chế.
— hứk...sao thế?
Cô nhăn mặt khó chịu khi chị k cho mình, nhưng cô đâu bít chị còn khó chịu hơn gấp mấy lần vì chị phải kiềm chế nếu k sẽ ăn thịt cô mất. (Cô vẫn chưa 17t đâu)
— hì..thôi đi ngủ, chị mệt rồi
Chị lăn sang 1bên chui vào mền ngủ, còn cô vẫn còn cảm giác trên môi, cô mún thêm 1lần nữa (đó có phải chịu chứng thèm hôn k?). Trong đầu cô cứ suy nghĩ về cảm giác lúc nãy mak trằn trọc khó ngủ. Chị cũng k thua kém...
Một buổi sáng mệt mỏi zs hai nguời khó ngủ, chị thức dậy nhìn đồng hồ gần 6h nên VSCN rồi thay đồ, xong lại kêu cô dậy
Hôm nay trời khá lạnh, cô ngồi sau xe, ôm và sưởi cho chị.
— Hôm nay trời lạnh wá chị nhỉ?
— Ừm cũng gần tết rồi
— Trưa nay chị về trước đi, em ở lại trường có tí việc.
— Hửm...việc j
— Tập nhảy hjhjhj
— Ừm...trưa nay có ăn j k? Chị mua đem lên.
— Em tự mua được rồi.
— Ừ.
Hôm nay chị phải làm phải việc ở phòng làm viêc trong trường,
"Cốc cốc"
— Vào đi. — Chào chị.
Chị nghe giọng quen quen thì ngước lên đúng như chị đoán là Kim Thư.
— Có j k? Cần tôi kí j k Hội Phó hội học sinh
— Chị bít r sao? Em ms nhận chức hôm nay thôi
Chị chìm vào im lặng, thậm chí không mún nhìn cô
— Em wa đây kiếm chị để cùng chị trang trí cho sân lễ ngày văn nghệ
— Tôi sẽ củng cố bản kế hoạch cho cô sớm nhất.
— Vâng!
...
— Còn việc j k?
— Chị uống miếng sữa e làm việc nha.
Chị xiu lòng trước Thư, cô bé chị từng yêu, tình cảm trong lòng vẫn còn thấp thoáng
— Cám ơn.
— Vậy em xin phép ra ngoài
Chị nhìn cô, cảm giác k còn mãnh liệt, khao khát, zs chị cô bây giờ chỉ là 1người bạn, k hơn k kém...
...
— Vy! Có chuyện Hót 100 Hít—le
— Chuyện j?
— Tao ms thấy c.Thư đi từ phòng Hội Trưởng ra.
— Kệ nó, nó đi đâu có liên quan j tao.
Cô sực nhớ ra điều j đó
— PHÒNG HỘI TRƯỞNG.
— Đúng thế
Nét mặt lập tức thay đổi. Cơn ghen lại ụp tới
— Mày bình tĩnh, tao nghĩ chị Trúc k có j zs nhỏ đó đâu
Cô nhanh chóng chạy xuống dưới phòng chị đang làm việc. Mở cửa đi vào đập mạnh xuống bàn chị đang làm việc
— CHỊ..NẢY CON THƯ VÀO ĐÂY LÀM J?
Chị nét mặt lạnh nhìn cô,
— K có j
— Chị đang nói dối...
Chị đưa cô tấm hồ sơ
— Cái j? Cải k lại định viết giấy cầu xin à...
Cô mở ra đọc
— Cô ta là hội phó có lộn k đó.
— Chỉ bàn công việc thôi,
— Không được giấu diếm j e, nghe chưa.
— Ừ
Néy mặt chị hiện lên sự mệt mỏi, cô cũng thấy
Cô đi ra sau ghế chị massage đầu cho chị
— Làm j thế!
— Ngồi yên nếu k xảy ra án mạng em k bít đâu đấy!
Chị ngồi cho cô massage cảm giác thật dễ chịu, bàn tay cô ấm áp hợp zs mùa lạnh lạnh như thế này
— Đỡ hơn rồi chứ!
— Thôi được rồi! Em lên học đi
—Chưa j hết mún đuổi em rồi.
— Tại zô học rồi đấy?
— HẢ...ZÔ HỌC RỒI HÃ
Cô ba dò bốn cẳnv chạy ra ngoài, chị chưa kịp nhìn thì cô từ ngoài lại chạy vào 1 lần nữa.
— Chuyện j nữa?
Chụt chụt Cô hôn vào môi chị, rồi lại tăng tốc lên lớp học
|
— Nó làm j trong phòng em thế?
— Có chút truyện! wa đây có j k?
— Thì anh nhớ em cho nên wa thăm
— Đừng có ns như thế! Anh bít em không thích r đấy!
— Em nên tập dần cho quen đi.
Anh ta đi lại định hôn chị, như bị chị chặn lại
— Anh đừng như thế! Tôi k thích
— Haizz...được rồi. Em đã ăn j chưa
Anh ta đi ra ngoài ghế ngồi, tháo nút áo trên cùng của chiếc áo sơ mi. Chị nhìn thấy chỉ mún khinh bỉ, một thầy giáo mak lúc nào cũng bê bối
— Ăn rồi!
— Mà em cũng lạ, chúng ta sắp cưới nhau mak cứ ngại ngùng.
— Đến rồi hãy tính.
— Em...hôm nay mình đi xem phim được k? Anh bít chiều này em rãnh.
— Anh quản lí em hồi nào thế?
— Em là vợ tương lai của anh mak
Chị hơi nghẹn ở cổ, chị chán ngáy sự cam chịu này lắm r
— Cũng được! Anh cứ chọn phim đi!
— Ok em... 2h trưa nha.
Nói rồi Anh ta đi ra ngoài. Để lại chị trong phòng bực bội
Buổi lên kế hoạch chuẩn pị cho văn nghệ của trường đã xong, chị nộp 1bản cho đoàn trường và chừa lại 1bản
...
— Thư..bản kế hoạch đây. Cô cứ xem,có j thì báo cho tôi
— Vậy chị cho em sđt nha.
Chị bấm sdt của mình cho cô,
— cảm ơn chị... Hihihi
Chị nhìn cô, chưa bao giờ chị ghét cô nhưng cảm giác yêu thì k còn
— Ừm...cô cứ xem đi.
— Zạ.
Chị đi ra ngoài cùng lúc tiếnh trống trường vang lên, mọi người uà ra..chị buộc phải kiếm băng ghế nào đó ngồi và đợi
— sao chị chưa zề.
Chị đang đọc sách, thì Kim Thư đến bà ngồi gần.
— Tôi đang đợi hết xe
— Chị vẫn như ngày nào nhỉ.
— Tôi thì vẫn là tôi như có người đã thay đổi
Cô thấy nhột vì ý chị là cô
— Cũng vì lý do j đó mak người ta ms thay đổi
Chi k ns j nhìn cô chầm chầm, cô lại thấy sợ ánh mắt đó.
— CHỊ TRÚC..
Chị và cả THư đều giật mình,
— Vy..chào cậu
— hứk...Chị Đang làm j đó!
— Mình zs chị Trúc chị đang ns chuyện thôi
— Tao đang hỏi chị ấy mà
— Mình...mình xin lỗi.
Chị vẫn k để ý, cô thấy vậy giật lấy cuốn sách.
— Em hỏi chị đang làm j?
— K Thấy sao? Còn hỏj.
— Em mún chị ns zs em
— Đọc sách và đợi hết xe
— Tốt... Hết xe rồi chị mau về đi
Chị nhíu mày khó chịu, không hỉu cô bị j nữa,
— Mau đi về...đi đi
— Sao thế?
Sau khi chị đi khuất, Vy yên tâm hơn
— Mày sợ tao sẽ lấy lại trái tim chị ấy chứ j
— Tao mắc j phải sợ mày, bây h chị ấy là của tao
— Mày chắc sẽ nắm giữ chị ấy hoài đc chứ.
— Dù sao, cũng k đển lượt mày. Ôi! Nụ hôn của chị Trúc thật tuyệt vời,
Cô bỏ đi, cùng lúc ấy Thư đá vào cánb cửa 1 cái rõ to, thể hiện cô đang rất giận
...
Cô ở trường tập múa(ở trường),còn chị đang say sưa duyệt tiết mục cho các lớp (ở nhà) "Trưa nay chị có rãnh k?"
"Bận rồi"
"Làm j?"
"Một tí việc riêng"
"Ừm..."
Bực bội trong lòng, chị nt lúc nào cũng cọc lóc, nhắn cho có vậy thôi.
Chị được Tuấn dắt đi ăn rồi đi zem phim, bộ phim anh ta chọn chán ngán làm chị mún ngủ ngay và lun. Anh ta nắm tay chị, bàn tay tràn ngập mồ hôi của anh ta làm chị khó chịu,
"Bao h ms hết đây, haizz"
— Hay k em.
— rất ý nghĩa
— hjhj rất hợp zs anh.
— Mình zề thôi, em mệt rồi
Tuấn đưa chị về, ôm và hun chị rồi tạm biệt.
Chị nhìn đồng hồ đã hơn 5h rôi, cô vẫn chưa về, chị thấy lo lắm, nên lấy xe chạy lên trường xem thế nào.
...
— Chị Trúc kià mấy đứa...
— Nhìn từ xa là thấy đẹp rồi.
— chị ấy đẹp thật.
Cả đám bạn của Vy ai cũng ghen tị zs chị.
— Vẫn chưa zề sao?
—Zạ tụi em chuẩn pị nghỉ ạ
Con Lan thay cả nhóm trả lời
— hình như chị là giám khảo thứ 5 phải k?
—Ừm.
— Zậy nương tay cho tụi em nhé!
— Nếu mấy em làm tốt
— Hihihi
Vy nãy h đi ra chỗ khác tự kiyện tập cho mình, không thèm ns zs chị tiếng nào
— THÔI GIẢI TÁN ĐI
Lan lớn giọng hô hào
Mọi người giản tán, chỉ còn chị zs cô mỗi người 1gốc. Chị thấy khá lâu mak cô vẫn chưa chịu về, chị lại gần
— Zề thôi trễ rồi
Chị nắm tay cô lôi đi, cô giật tay lại
— Sao?
— Hứk..chị mak cũng quan tâm em nữa à
— Sao lại ns zậy.
— Ns chuyện, nt zs ngta lúc nào cũg cọc cằn, em tưởng chị đang khó chịu đó.
Bỗng chị để ý j đó. Ngồi xuống nắm chân cô
—Bị té sao?
— Ai cần chị quan tâm.
— Đừng trẻ con như thế nữa, mau zề tôi xức thuốc nếi k lại bị nhiễm trùng.
Chị nắm tay lôi lên xe rồi uà ga chạy đi, mọo hành động của hai người đều in vào sâu 1người
...
Buổi tối hôm nay trời se lạnh, cảnh vật bị mờ vì cơn mưa, cả tiếng ns cũng bị lập nhẹ đi, nhưng sao không khí se lạnh lạnh lại dễ chịu thế này, đơn hơn những ngày nắng gắt.
Cô nằm kế bên chị trong khi chị đang nằm sấp để vẽ sân khấu, cô có dịp sờ vào khuôn mặt và vút ve nó.
— Bao h thì xong?
— Xong r, chị chỉ chinb sửa lại thôi,
— Bỏ qua 1 bên đi,
Cô ngồj dậy, dẹp đống tài liệu để trên bàn rồi chiu vào.chị
— Hôm nay trời lạnh nhỉ?
Cô lấy bàn tay chị dòm ngó, rồi hun hít. Chị và cô cùng nhau coi phim trên laptop bộ phim mak cô yêu thích Doremon,
— Hihihi.
— Thôi tắt đi ngủ nào!
— Em vẫn chưa coi đã mà
— Chị bùn ngủ lắm rồi!
— hừm...
Cô với tay tắt cái laptop rồi tắt đèn sau đó chui vào mền, nằm trong lòng chị, mặt đối mặt chỉ cách nhau vài cm, ngay lúc này trong phòng chỉ còn tiếng hai trái tim chung 1nhịp đập, chị nhắm mắt và cô thì mở mắt, cô thở gấp khi khoảng cách gần như thế, tất nhiên chị nghe thấy, nhưng chị mún xem cô như thế nào... Cô đưa tay ôm eo chị, từng bước tiến gần đến chị, cô vụng về hôn môi chị.
Người cô yêu là chị, nụ hôn mak cô cảm nhận rõ nhất vẫn là chị.
Cô dường đi mất đi lí trí, hôn một cách điên cuồng nhưng thật vụng về. Chị cảm thấy thiếu thiếu, nên lại chủ động hôn lại, nụ hôn không còn vụng về mak đúng hơn
— ư..ưm
Chị hoà vào 1cách mạnh mẽ, làm cô phấn kích mak ôm chặt lấy chị, hết hơi chị dứt ra, khuôn mặt ửng đỏ, cùng zs cái nhìn thương yêu của cô làm trái tim chị tan chảy
— Em mún là người của chị.
Chị hơi giật mình
—Ừm...lúc khác đi, hôm nay chị mệt lắm!
Chị xoay mặt wa chỗ khác giả vờ đã ngủ,
Cô vùng vằn, "Chị ấy yêu mình hay chỉ dùng mình thay thế cho Thư chứ!, mình k thể hiểu nỗi chị ấy. "
— Chị nè...chị có yêu em không?
Chị đã ngủ nên k thể trả lời cô, một sự hụt hẫng dâng lên
|
Buổi sáng chị lại thức sớm, bên cạnh lại có cô, cô lun ôm chị vào mỗi đêm làm cho chị dần quen lun cảm giác có cô bên mình, chị hôn vào trán như mỗi sáng rồi vào vệ sinh cá nhân.
Chị ra ngoài cô vẫn còn ngủ, như thường bữa chị gọi cô dậy.
— Dậy đi em, trời sáng rồi
Cô lập tức ngồi dậy đi vào tolet
— Sao lạ zậy? Mới kêu 1 tiếng đã thức rồi.
Hôm nay lạ thấy cô lại k mún nc zs chị, từ nhà ts trường
— Hôm nay em làm sao thế? Không mún nc zs chị à? Hay bị bệnh
Cô nghe như 1tiếng cũng k đáp lại làm chị hoang mang. Ts trường chị dắt xe vào nhà xe, chạy theo cô hỏi cho ra chuyện
— Rốt cuộc em bị sao zậy? chị k mún phải chiến tranh Lạnh nữa! Có j thì ns.
Cô lắc đầu rồi im lặng bỏ vào lớp
— Bị sao vậy c.điên lại cải nhau zs chị yêu à?
— Haizz...
Haizz..
Haizz
— Thôi đi c.điên. Vụ j ns tao nghe
— Tao k bít chị TRÚC có yêu tao k? Hay chỉ mượn tao làm vật thế thân chọc tức.Thư k nữa!
— Sao m lạo nghĩ thế?
— Tao có cảm giác chị ấy k yêu tao, tối wa tao mún ấy ấy zs chị ấy nhưng bị từ chối đã hai lần rồi! Haiz...
— Có lẽ chỉ chưa sẵn sàng !
— Tao k chắc...
— Hay mày thử lòng đi.
— Bằng cách nào.
— Chia tay
— M ĐIÊN À!
— xuỵt...
— M bít t yêu chị ấy thế nào rồi? Xúi dại hoài
— Bình tĩnh nghe tao ns...
...
Ra chơi cô và Lan xuống phòng tìm chị, nhìn qua cửa sổ thấy chị zs Kim Thư đang cười ns không khí vui vẻ, cô lại nhói trong lòng, đưa tay lên tim để ngăn cơn đau đó lại nhưng k được, như hàn ngày con dao đâm vào trái tim.
Cô giận rồi bỏ đi lên lớp, chị vẫn k hay bít cô bên ngoài chỉ say mê vào bản kế hoạch văn nghệ, đôi lúc lại quên mất cô.
— Cô cứ làm theo lời tôi dặn.
— Zạ... Tối nay có thể mời chị ăn tối k?
— Chắc tối nay k đc. Tôi zs Vy...
— Ờ em hiểu rồi, nếu như có thời gian xin chị đừng tiếc zs em, hãy cho em 1bữa tối. Được chứ!
— Tôi sẽ sắp xếp.
Kim Thư chào tạm biệt chị rồi lên lớp
...
— Ê, sao lúc nãy k vào
— Tao yêu chị ấy nhiều lắm! Nhận ra cuộc sống lun cần chị ấy
— Haizz...chán m thiệt á Vy, luỵ tình thấy sợ.
—kệ tao, nếu lỡ t nghr lời m chia tay, chị ấy sẽ về bên Thư thì sao?
— Nếu chị ấy k yêu mình rốt cuộc cũng về bên nó thôi, hãy nghe tao đi.
— Nhưng mak...
— M cứ thử chị ấy như thế nào. Yêu hay k sẽ được chứng minh
Cô làm đúng như kế hoạch sẽ giả vờ k quan tâm, k lo lắng thấm chí xa rời chị để bít chị ấy cần cô thế nào. Cô quen lại zs Hoàng trong tích tắc.
— C.ơn em đã trở lại zs anh, anh nhớ em nhiều lắm
Hoàng k kiềm được cảm xúc mak ôm Vy,
— Tha lỗi cho em nhé!
— Anh rất yêu em
Hoàng ngồi trong lớl cười mỉm, tâm trạng hết sức vui vẻ, thoáng đãng.
— Làm j cười hoài vậy thằng khùng.
— Kệ tao,
Cả lớp tưởng nó bị khình tới nơi nên chẳng ai quan tâm
Giờ ra về, cô được Hoàng dẫn dắt nâng niu từng chút
— Em đứng đây đợi anh, anh đi lấy xe
Anh hun má cô rồi nhanh chạy đi, cảm giác rùng rợn trong cô, bỗng cô thấy chị xuất hiện ở đầu nhà xe, chị khác biệt với mọi người, trong đông số người như thế, chị lun là người nỗi bật nhất. Trái tim cô lại đập mạnh, mặc dù không mún. Cô nuốt nước miếng để ngăn lại sự khao khát chị.
Hình ảnh chị cao ráo, dáng đi thẳng người, 1tay xách cặp một tay đang nghe điện thoại, xoay 1 góc 90 độ...đập vào mắt cô.
— EM, WA ĐÂY VỀ NÈ
Hoàng kêu lớn, làm mọi người chú ý trong đó có chị, cô đi lại chỗ Hoàng làm cho chị hoang mang chỉ bít đứng nhìn cô theo Hoàng xa khuất
— Chị Trúc sao hôm nay k đi zs Vy?
C.Lan dở trò đâm chọc
— Tôi k bít...cô ấy..là Vy đúng k?
Chị lắp bắp k tin vào mắt mình.
— Nó quen lại zs Hoàng, chị k bít à
— Cô ấy k nói, thôi tôi về.
Chị chạy wa nhà cô, nhận được tấm biển báo treo trước cổng.
— "Hiện tại tôi k mún gặp chị Trúc" cái gì thế này? Con bé này lại dở trò j thế. Thiệt là...
Điện thoại của chị reo lên
—"alô...rồi tôi sẽ tới ngay đây"
Píp píp
— Chắc cô ấy giận mình vịêc tối qua, công việc như thế không thể bỏ được, cô ấy để sau vậy. Cuối cùng cũng hết giận thôi.
Chị rời đi trong tích tắc, đến quán cafê
— Chị Trúc...em ở đây.
— Bản kế hoạch có j sao?
— Chị lại coi nè
Chị ngồi kế Thư, nghe Thư giải bài ý tưởng mak chị thấy thú vị như ngày đầu chị gặp cô ấy.
— ok nghe lời cô ns, chỉ cần sữa chữa lại khúc này. Để tôi xem xét
— Ừm...
Chị im lặng ngồi xem chi tiết bản vẽ.
— Chị ăn miếng dâu đi, ngon lắm
— Tôi k thích, tôi chỉ mún ăn bánh ngọt
Thư khá ngạc nhiên, chị có bao giờ ăn bánh ngọt đâu
— Đó giờ không phải chị ghét ăn ngọt sao?
— Bây giờ tôi thích, không được à?
— Ờ...được chứ
— Nếu k có j nữa, tôi xin phép về trước
Cảm giác bên Thư không chân thật, tự nhiên như Vy, chị cảm thấh nhớ Vy lắm!
— Chị phan đã... Lỡ đến đây rồi mình ăn chút j nha, chắc chị cũng đói.
— Ờ...thôi vậy cũng được.
Chị ở lại và dùng bữa cùng zs Thư
— Hai bạn dùng gì ạ?
— Cho em 1phần kimpap, còn chi ăn gì?
—Phần mình cay 1,3 độ, 1 ly sữa tươi để thêm ít cafê
Thư há hốc miệng khi chị thay đổi wá nhiều, chị ghét cay và ghét ngọt lắm nhưng bây giờ đã thay đổi.
—Chị thay đổi nhiều lắm!
— Ngay cả bản thân tôi còn giật mình,
— Tại sao vậy?
—Là do Vy, cô ấy ảnh hưởng tôi.
— Chị yêu cô ấy thật sao?
— Tôi k chắc...
"Vậy mình còn cơ hội rồi" Thư vui mừng hi vọng cho bản thân
— Cho 1mì cay 1,3 độ, ly sữa tươi bỏ thêm ít cafê
Chị ngước nhìn thấy cô và Hoàng, bàn tay cô đang được Hoàng giữ trọn trong bàn tay đen ngắm của Hắn.
— Là Vy kìa chị.
Chị nhìn zs đôi mắt giận dữ, khi hắn hôn cô, chị đập bàn và đứng dậy đi lại phía cô
— Em đứng dậy.
— Ủa Trúc, đi đâu vậy?
— mặc kệ chị ta đi anh.
— Bị sao vậy hã? Tôi đã làm j mak em lại đối xử như thế.
— Chyện j vậy hai cô xinh đẹp.
— Không có j đâu anh, chị ta chỉ nói nhảm thôi. CHỊ WA MAK NGỒI ZS THƯ ĐI
Chị liếc nhìn Thư đang nhìn chị. Chị liếc cô rồi quay trở lại bàn
— Sao vậy chị?
—Cô ấy lại dở chứng.
Thư mỉm cười, nụ cười đắc trí.
Chị thật sự nuốt k vô khi nhìn cô âu yếm zs Hoàng dường như mún chọc tức chị
— CHỊ ĂN MIẾNG KEM Đi.
Thư cố tình nói lớn cho Vy nghe, Hình như là hiệu quả, Vy nhìn qua thì thấy chị đang nhìn chầm chầm mình = đôi mắt giận dữ
...
— Tính tiền đi..
Hoàng kêu lớn khi Vy ra lệnh
Thế là...!
Chị 1lần nữa đứng nhìn Vy đi theo người khác, cảm giác trong lòng như vỡ tan.
— Mình về thôi
— Sao vậy chị, chưa ăn xong mak
— Vậy cô ở lại, tôi về trước!
— vậy em về zs chị
....
— VY MAU MỞ CỬA, TÔI CÓ CHUYỆN MÚN HỎI.
Tối chị đứng trước nhà Vy la lối.
— Trúc, con làm j thế!
— Zạ chú, Vy k mở cửa cho con
— Hai đứa có chuyện j sao?
Chị lắc đầu, vơ tay lên đập vào hàng rào vô vọng, cô đứng trên phòng nhìn thấy, nước mắt dàn dụa
— Thôi để chú mở.
Tíc tíc.
— Trúc, bữa khác con qua đi, bữa nay con Vy nó k mún gặp con
Ông bố thay đổi khi xem tin nhắn, cô cũng bít là Vy là. Chị lủi thủi ra về k quên ns zs cha Vy "Nói zs cô ấy hãy tìm con."
Vy khóc rất nhiều, lòng cô đau lắm! Mún đến ôm hôn chị nhưng phải kiềm chế bản thân vì yêu chị.
Tối đó không gian thật trống vắng.
...
Sáng sớm chị thức sớm đứng đợi trước cửa nhà cô mak k dám vào kêu như mọi khi, như ước nguyện cô bước ra, chị liền nở nụ cười hiền zs cô
— Chào! Mình đi học thôi.
— Tôi có hẹn zs Hoàng rồi!
Cô đứng cách xa chị, chị bỏ xe đó và lại gần cô
— Em quen Hoàng chị k phản đối nhưng k nhất thiết tránh mặt chị, bạn bè vẫn được mà
Chị càng ns càng xích lại gần ép cô vào xác tường. Làm cô hồi hộp
— Tôi...ơ..tôi.. — Á Hoàng ts rồi, tôi đi trước..
Cô bỏ chạy wa xe của Hoàng rồi rời đi
— Haizz...uổn công nguyên buổi sáng.
Chị cũng đèo xe 1mình ts trường.
...
Hôm nay là một ngày hết sức vui mà cực bởi vì ngày mai lễ văn nghệ của trường sẽ diễn ra theo đúng kế hoạch,
— Vy, m có tâm trạng tập k đó!
— t ổn mà.
— Nếu thấy k được thì bỏ cuộc đi,
—k tao quyết chứng mình chị Trúc yêu tao.
— Haizz...ý ra tao k nên bày cách cho m
— Hì
—Ê ê chị Trúc.
Chị bước vào lớp cô cùng zs Thư, khuôn mặt lạnh như băng
— Chào các bạn mình là Thư, ḥ́i Phó hội học sinh, đến để thông báo tình hình và tổng điểm, cùng học bỗng...
...
Trong khi Thư đọc bài văn dài dòng, chị có cơ hội liếc nhìn cô đang chơi điện thoại, cô né ánb mắt của chị.
— ts chị kià. — Chị Trúc. —chị Trúc — CHỊ TRÚC
— À à.. Xin lỗi. —tiếp theo tôi xin thông báo về tiết mục song ca và tóp ca của các bạn đã đc đoàn trường chọn, các bạn sẽ có mặt đêm ngày mai, Chúc mừng
Mọi người vỗ tay ầm ầm khi nghe tin vui.
— Mời bạn Nguyễn vy lên phòng hội trưởng.
Thư ngặc nhiên nhìn chị
— Làm j?
— Tôi muốn bàn về tiết mục của các bạn
— Lan, mày đi đi
Vy đẩy wa cho Lan, vì cô đang ghen khi chị đi zs Thư, thật xứng đôi
—sao lại là tao.
Chị lắc đầu cùng Thư bỏ ra ngoài,
— Chị sao lúc nãy, chị kêu Vy...
— Vì tôi mún nói chuyện zs cô ấy.
— Chi yêu cô ấy?
— Đúng.
— Vậy còn em.
— Tôi k trách cô nhưng bây giờ chúng ta k thể vượt wa tình bạn đươc đâu! Tình cảm tôi dành cho cô đã phai màu hết rồi
— Em có thể tô vẽ lại
— Quá muộc rồi, nó đã được Vy tô vẽ rồi
Chị ns rồi bỏ đi trước
"VY! TAO HẬN MÀY"
Thư bóp nát cuổn sổ trên tay quănh mạnh vào thùng rác.
...
— Chị kêu tôi có gì không?
— Em ngồi đi
— Nói nhanh.
Vy thái độ kiên quyết,
— ờ...em lại đây coi chỗ này. Khúc nhảy này chị nghĩ nên sửa chữa lại,
Vy đi lại đứng kế bên chị, xem trên laptop,
— Tôi thấy có làm sao đâu
Bỗng chị ôm lấy cô xích chặt
— Chị làm cái j thế? Buông ra ngta nhìn cửa...
— Chị k buông, đến khi e cho chị bít lý do tại sao e lạnh nhạt như thế
— Buông ra...cửa đang mở, ngta sẽ thấy.
Chị xích chặt vào lòng, hôn vào bờ môi bé bỏng của cô,
— Ưmmm
Cô cực quậy đánh vào người chị, ra sức xô chị ra nhưng vô vụng, cuối cùng kiệt sức cô để chi mún làm j thì làm, đến khi hết hơi chị rời môi cô.
— Làm hoà đi đừng giận chị nữa!
Chị nhẹ nhàng thả nhẹ vòng tay, đưa trán mình đụng trán cô.
— Chị... Không tôi k yêu chị như trước nữa, tôi..tôi..tôi
Khoảng cách gần làm tim cô đập mạnh,
— Được, k yêu chị cũng được, chỉ cần chị yêu em như thế là đủ rồi
"M k được yếu mềm trước lời nói, Vy ơi...k được"
— Tôi k cần...
Cô xô chị ra rồi chạy về lớp.
— Cô ta k yêu chị, em ns rồi, chị chỉ là món đồ chơi của cô ấy
— Cô k hỉu j đâu
— Chị nên chấp nhận sự thật và về bên em.
Thư ns rồi cũng rời đi, làm chị như chết đứng, tim chị nhói đau khi cô ns k yêu chị, mọi thứ tốt đẹp lại 1lần nữa bị sụp đổ.
Cô chạy lên lớp mak trái tim vẫn còn đập "thình thịch" vì chị, "Cô k ngờ chị dám làm vậy". Nhưng tại sao lúc nào cũng là chị
— chỉ kêu m xuống làm j thế?
— Hun tao.
— Cái gì, chị Trúc á
— Có j lạ, tao zs chỉ kiss nhau 3lần r hjhhhj
— Zậy m thành công r, chị ấy yêu m đó.
— Tao mún chị ấy chứng minh = hành động lớn Hơn
— Rán đi, đừng có để gậy ông đập lưng ông nha
— Còn khuya
...
Buổi trưa đúng như cô đoán, chị lại đứng chờ cô, cô mún lên xe cḥị nhưng bấm bụng đi zs Hoàng.
Nhưng đâu đó thấp thoáng cô nhìn thấy chị đang chở Thư, thì ra là chờ Thư chứ k phải cô
|