Duyên Phận
|
|
Vừa thấy bà Phụng và ông bá đi khỏi thì Lành vội đóng cửa lại
« chuyện cái thai là sao?»
Chi nhìn Trúc mà không nói gì hết
Trúc: chi đang mang thai là con của tôi
Lành: là của ai?
Trúc: em chỉ cần biết vậy là được...xin em đừng hỏi thêm gì hết
Chi: chị , em xin chị giúp tụi em bỏ chốn được không? Nếu anh Phi mà về thì cha sẽ giết Trúc mất
Lành đứng nghĩ một hồi rồi nói: có lẽ ông trời đang ưu ái hai người nên mới để Chi có thai trong lúc này
Trúc: ý em là sao?
Lành: hai người không thấy vẻ mặt vui không tả nổi của nội và cha khi biết chi có thai sao? Nếu vậy thì cứ để cho mọi chuyện cứ diễn ra như vậy đi
Chi: ý chị là bảo em tiếp tục giấu chuyện của Trúc
Trúc: như vậy phần Phi thì sao? Anh ấy một mực bắt tôi phải xa chi
Lành: phi không có ý giết cậu nên về phía anh ấy em sẽ lo không sao đâu
Lam gõ cửa để mang thức ăn vào
« cô cậu dùng đi ạ»
Chi: được rồi cám ơn em, khuya rồi em cũng về ngủ đi
Lam: dạ
Lành: sáng mai hai người nhớ phối hợp với tôi có biết không?
Chi: chị, em cám ơn chị nhiều lắm
Trúc đi lại nắm lấy tay của Lành : cám ơn em , tôi nợ em quá nhiều mà không biết phải trả bằng cách nào hết....cám ơn em
Lành nhìn Trúc mà cố không khóc mỉm cười: cậu đừng nói vậy...chỉ cần cậu vui là được rồi
Chi thấy hai người họ như thế nên có chút không thổi mái
« cũng trễ mình để chị dâu về nghỉ đi»
Lành : ờ, thôi hai người ăn đi em về phòng đây
Sau khi tắm và ăn uống xong cả hai cùng lên giường nằm ngủ, trúc đang nhắm mắt
Chi: em thấy chị Lành dường như vẫn còn tình cảm với mình thì phải?
Trúc không nói gì mà quay sang ôm lấy cô: em đừng nghĩ lung tung mau ngủ thôi
Chi vẫn không chịu thôi bật người dậy « vừa rồi mình còn nắm tay chị ấy nữa...hai người vẫn còn tình cảm với nhau phải không?»
Trúc ngồi dậy với cơ thể buồn ngủ mà ôm lấy cô: tôi và lành không có tình cảm yêu thương gì hết, chỉ là sự quan tâm của bạn bè , anh chị em thôi
Chi : em không tin
Trúc: giờ lành là chị dâu của em đó, đừng ghen tuông vô lý như vậy có được không?
Chi: vô lý sao ? Phải em lúc nào mà chẳng vô lý
Trúc dí mũi sát vào sống cổ của Chi: tôi thương em ngoài em ra thì không còn ai hết...nếu em không tin tôi sẽ kêu Lành sang đây nói trước mặt cô ấy ,có chịu không?
Chi nghe cô nói vậy cũng nguôi nguội
« mình lúc nào cũng chạy tội được hết»
Trúc cười tươi rói đỡ người Chi nằm xuống giường : chồng em , con em đều buồn ngủ lắm rồi đa....em cũng nên ngủ đi ....ngày mai không biết chuyện gì xảy đến nhưng chỉ cần có những giây phút yên bình như thế này thì là đủ với tôi rồi
Cô để tay lên bụng xoa xoa dịu dàng và hôn lên má Chi : tôi yêu cả hai má con em , yêu nhiều lắm ....nhiều lắm
Cô thì thào cho tới khi ngủ say bên cạnh chi. Sáng hôm sau khi mặt trời còn chưa ló dạng là bà Phụng đã dậy đích thân xuống bếp tiềm gà nấu thuốc bổ cho Chi
Ông bá thì thấp hương cho tổ tiên ông bà , cả già như nhộn nhịp hẳn ra ...Chi nghe thấy tiếng cười nói từ phía ngoài nên thức dậy trước
|
|
|
Hay quá..tiếp đi tg ơi
|
Cô kéo mền đắp lại cho Trúc rồi đi ra phía ngoài
Lam: cô dậy rồi....có đói không?
Chi: nhà hôm nay có khách sao?
Lam: dạ không phải, còn vui hơn thế nữa
Chi: chuyện gì?
Lam: thì chuyện cô mang thai đó, bà đang dưới bếp nấu nướng rất nhiều món ngon đồ bổ cho cô
Ông bá đi lại dìu chi: con có thấy không khỏe ở đâu thì nói có biết không?
Chi: cha à, con....
Ông bá: chồng con vẫn chưa dậy hả?
Chi: dạ, để con vào kêu
Ông bá: con ngồi đi, chắc nó mệt con cứ để nó ngủ thêm một lát
Lành mang chén gà ác tiềm thuốc bắc lên : em dùng đi do tự tay nội tiềm đó
Chi: dạ, em cảm ơn chị....mọi người đừng lo cho em như vậy em ngại lắm
Bà Phụng mang lên chén thuốc bổ thai : ngại gì , người một nhà ruột thịt chứ có xa lạ gì đâu...ăn đi rồi còn uống chén thuốc bổ này nữa
Chi nhăn mặt: nội cứ để đó, nhiều thế này sao uống hết
Lành: em đang có thai, cần phải ăn uống nhiều vào hơn tháng nay chắc ăn uống thất thường lắm phải không?
Chi: dạ, không phải....Trúc rất chăm lo cho em
Ông bá: thằng Trúc là đàn ông thì chăm lo cho con sao kỷ bằng bà ...con nghe lời đi
Bà Phụng : để bà đúc cho
Chi: dạ, thôi để con tự ăn
Bà Phụng nhìn Chi mà cười: nếu biết thả rông hai vợ chồng bây ra bên ngoài vài tháng mà bây có thai thì nội đã sớm đuổi hai đứa rồi
Chi nghe bà nói mà phun nước canh ra ngoài : nội ....(hét lớn) nội nó gì vậy hả? (Mắc cỡ không dám nhìn ai) chết mất thôi (hai tay che mặt)
Cả nhà nhìn bộ dạng xấu hổ không biết giấu mặt đi đâu của Chi mà cười ầm lên
|