Ông Xã Bí Mật Của Tổng Giám Đốc
|
|
Chap 60
Lúc Kim Trân Ni chìa tay ra, Phác Thái Anh không hề muốn động đậy. Thật ra nàng vẫn rất muốn, nhưng cả người không còn chút sức lực nào hết, nếu bảo nàng làm chuyện vừa rồi thêm một lần nữa, nàng có lẽ sẽ thích làm theo, nhưng bây giờ có lẽ nàng không làm được đâu, sức lực không đủ mà.
Nhưng nàng biết, Kim Trân Ni vẫn rất dư thừa tinh lực, bây giờ còn sớm, chắc tối nay nàng không thể ngủ sớm được.
"Tiểu Anh, nằm sấp xuống được không?" Kim Trân Ni vẫn muốn làm tiếp. Bên trên tạp dề toàn là tinh dịch, cô vốn định cởi cởi chiếc áo ngủ nàng đang mặc, sợ nàng mặc sẽ khó chịu, nhưng lại không nỡ cởi, sau đó thì nghĩ, để Phác Thái Anh nằm sấp sẽ không sao, đúng lúc nàng có một trò mới muốn chơi.
"Vâng." Phác Thái Anh nằm sấp trên giường giống lần đầu tiên, tư thế này sẽ không mệt quá, vùi mặt trong chăn cũng rất thoải mái, quan trọng nhất là, dùng tư thế này sẽ thoải mái hơn nhiều, lần trước nàng đã rất thích mà, tuy rằng nàng chưa từng làm bằng tư thế khác.
Vẻ nhu thuận nghe lời của Phác Thái Anh làm cho Kim Trân Ni đau lòng, hành vi hôm nay của cô thật sự rất táo bạo, lúc trước cô còn lo lắng sẽ dọa nàng sợ, không ngờ lại tiến triển thuận lợi như vậy.
Hiện tại, xuất hiện trước mặt Kim Trân Ni là một hình ảnh dâm mỹ khác. Phác Thái Anh quay lưng về phía Kim Trân Ni quỳ sấp trên giường, làn da bóng loáng nửa lộ nửa không trắng trẻo hiện ra trước mắt Kim Trân Ni không chút che đậy.
Được rồi, nếu thật sự có thứ đang che, thì chính là lưng áo ngủ, có mà cũng như không có vậy, ngược lại càng cám dỗ hơn.
Lúc này tạp dề cô đeo chỉ có thể che đậy nửa thân trên, chỗ che khuất bộ phận quan trọng bên dưới thì rũ xuống, nên tạo thành tình huống che như không che. Kim Trân Ni nhìn mà ánh mắt lại thẳng tắp, thật sự chỉ muốn nuốt chửng Phác Thái Anh ngay thôi.
Khi thứ nóng rực bằng giả của Kim Trân Ni chạm vào đùi Phác Thái Anh, nàng bị dọa sợ: "Không... Không cần bôi trơn sao?" Lần trước Kim Trân Ni dùng không ít dầu bôi trơn, nên nàng không phải chịu nhiều khổ cực quá, sao lần này lại không dùng?
Kim Trân Ni trở nên biến thái vuốt ve quanh eo Phác Thái Anh, cười nói: "Tạm thời chị vẫn chưa vào, ngoan."
Phác Thái Anh nghe thấy Kim Trân Ni nói vậy, vừa nhẹ nhàng thở ra, vừa có chút thất vọng. Khi nãy nàng lo lắng Kim Trân Ni nóng đầu lên muốn đi thẳng vào, nàng vẫn chưa chuẩn bị tốt mà, nhưng cũng thất vọng vì Kim Trân Ni chưa làm, thật sự nàng muốn lắm rồi, muốn đến chết mất.
Kim Trân Ni không đi vào âm đạo hay tiểu huyệt, vì đột nhiên trong não cô bị ai chọc thủng, nhìn hai chiếc đùi trắng nõn khép lại của Phác Thái Anh thì chảy nước miếng ròng ròng, lần đầu cô trở nên dâm dê biến thái tói vậy, cô muốn chân giao một lần!
Lúc trước phân thân giả của Kim Trân Ni đã cọ sát lên người Phác Thái Anh, nên chất dịch dinh dính chảy ra từ phần đỉnh đã làm cho cả phân thân giả ngập tràn ánh nước. Phân thân giả to lớn tím đỏ như thật kề sát vào đôi mông mềm mại của Phác Thái Anh, màu sắc đối lập một cách mãnh liệt khiến cho hơi thở của Kim Trân Ni nặng nề dần.
Làn da ở mông trong tay quá là mềm mại, Kim Trân Ni cọ sát phân thân vào giữa hai đùi Phác Thái Anh mấy cái, hưởng thụ cảm xúc tuyệt vời từ da thịt mang đến, thật sự chỉ muốn làm cho toàn bộ thân thể nàng đều tràn ngập trong mùi vị của mình. Cơ thể đột nhiên có cảm giác sung sướng đến tận xương, chẳng lẽ phân thân giả này có thể xâm nhập cảm xúc cơ thể người sao?
Phác Thái Anh không hiểu tại sao Kim Trân Ni lại cọ sát vào giữa đùi mình, không vào trong à?
"Tiểu Anh, khép chặt chân lại." Tay Kim Trân Ni vuốt ve đùi Phác Thái Anh thật tình sắc, đợi lát nữa sẽ lưu lại mùi vị của mình ở trên ~
"Hmm?" Phác Thái Anh không hiểu lắm, nhưng nếu Kim Trân Ni đã nói, nàng cứ làm theo là được. Vì thế vào lúc được Kim Trân Ni giúp điều chỉnh tư thế cho tốt, hai chân nàng khép chặt vào nhau, nhìn ra sau thì thấy giữa hai chân không còn khe hở.
Trên đùi đều chỉ toàn thịt, Kim Trân Ni duỗi hai ngón tay chen vào giữa hai đùi, phần thịt co dãn được tạo thành khe hở rất dễ dàng, thật sự là một cảnh đẹp đến tuyệt vời.
Ánh mắt Kim Trân Ni tối sầm, rồi rút hai ngón tay ra, thay bằng phân thân giả của mình, ở đây không cần quá lo lắng sẽ bị thương. Hiện tại Kim Trân Ni đã sắp bùng nổ, phần đỉnh vừa mới chạm vào khe hở giữa hai chân đã chiếm lĩnh trận địa.
"Á ____" Phác Thái Anh bị doạ sợ quá hét toáng lên, nàng không đau, chỉ là quá hoảng loạn, nàng không ngờ Kim Trân Ni lại cắm thứ kia vào giữa hai chân nàng.
Đây là chân giao?
Mặt Phác Thái Anh sắp bốc hơi nước đến nơi. Nàng đã từng nhìn thấy tư thế này trên mạng, nhưng chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ có một ngày mình cũng trải qua, cứ luôn cảm thấy đây là chuyện mà chỉ có mấy ông chú biến thái dâm dê làm với mấy em Lolita, bây giờ Kim Trân Ni đang hóa thân thành ông chú biến thái dâm dê đó à?
Nàng cảm thấy Kim Trân Ni thật sự rất táo bạo, mấy trò cổ quái đến đâu cũng nghĩ ra được, thật là xấu hổ quá!
Hơi thở của người phía sau vô cùng nặng nề, phân thân giả to lớn không ngừng ra vào giữa hai chân khép chặt của nàng, cọ sát như vậy làm cho da dẻ hai người đều nóng lên. Sau đó Phác Thái Anh phát hiện chỗ nào cũng tê dại sướng rơn, cho tới giờ nàng không hề biết, làn da giữa hai chân mình cũng là điểm mẫn cảm!
Kim Trân Ni đang sung sướng cực kỳ, làn da giữa hai chân Phác Thái Anh thật trơn, vừa co dãn vừa giống như có lực hút, hoàn toàn khác biệt so với lúc chôn vùi trong thân thể nàng. Sự kích thích khác lạ khiến Kim Trân Ni sôi trào không thôi, cô rất muốn biến người trước mặt trở thành dâm loạn đến cực độ. Tốc độ phân thân ra vào càng lúc càng nhanh, những tiếng thân thể va chạm vào nhau và tiếng kêu rên của Phác Thái Anh đan xen vào nhau.
Lúc ban đầu Phác Thái Anh chỉ vùi đầu vào trong gối, thế nhưng phân thân giả tự dưng nóng rực của Kim Trân Ni cứ ra vào giữa hai chân nàng, nàng cảm thụ được hết. Lúc Kim Trân Ni dốc toàn lực đỉnh về phía trước, phân thân giả to lớn đó sẽ lao thật mạnh vào giữa hai chân nàng.
Nhất định hình ảnh đó vô cùng dâm loạn, Phác Thái Anh ngại không dám nhìn, nhưng trong đáy lòng thì vô cùng tò mò, Kim Trân Ni khát khao nàng như vậy khiến nàng vừa thỏa mãn vừa kiêu ngạo.
Sau đó nàng cúi đầu xuống nhìn lén.
Chiếc áo ngủ trên người ngăn trở không ít tầm nhìn, Phác Thái Anh không nhìn rõ lắm, nàng rất nôn nóng, rốt cuộc ở giữa hai chân là cảnh tượng gì vậy. Nàng đang tưởng tượng ra cảnh tượng phân thân của Kim Trân Ni xông vào giữa làn da trắng trẻo của mình, trong lúc tưởng tượng, thân thể trở nên mẫn cảm hơn.
Tuy rằng Kim Trân Ni đã chìm đắm trong điên cuồng, thế nhưng cô vẫn thấy rõ nhất cử nhất động của Phác Thái Anh, cùng lúc với hành động ở hạ thân không hề dừng lại, cô vén chiếc tạp dề ngăn trở tầm mắt của Phác Thái Anh ra.
Đúng lúc này thân thể nàng tiến thẳng về phía trước, phân thân tím đỏ lộ ra phần đầu từ khe đùi, vừa vặn bị Phác Thái Anh nhìn thấy. Phần đầu to tròn kia khiến Phác Thái Anh run rẩy không thôi, trên đỉnh vẫn còn chất dịch hơi dính, bị bôi hết lên làn da ở đùi nàng, dâm loạn đến mức Phác Thái Anh phải phát điên.
Thật khát quá, thật muốn chạm vào thứ to lớn này...
Có lẽ vì quá kích thích, côn thịt giả cải tạo tốt của Kim Trân Ni đã phát tiết một lần nhưng giờ cũng không kiên trì được lâu lắm, chưa đến nửa tiếng mà đã muốn bắn tiếp, trong khi đó Phác Thái Anh đã ra được hai lần.
Sau cùng, lúc côn thịt giả của Kim Trân Ni bắn thì rút ra khỏi giữa hai chân Phác Thái Anh, đặt phân thân lên bắp đùi mềm mại, tinh dịch phun ra giữa đùi, cảnh tượng dâm loạn cùng cực.
Chân giao suốt một lúc làm cho làn da ở đùi trong Phác Thái Anh đỏ ửng, cũng may chất dịch dính cũng khá nhiều nên không đau lắm, chỉ đỏ lên, nếu bôi thuốc trước khi ngủ chắc sẽ hết đỏ rất nhanh.
Lúc này, Phác Thái Anh trở nên mệt muốn chết, dù nàng có sức lực đến mấy nhưng đã phải quỳ sấp lâu như thế, thật sự không thể không đổi tư thế, không thì đầu gối sẽ rất khó chịu.
"Tiểu Anh, nào, ngồi lên người chị đi." Thấy Phác Thái Anh không thể động đậy được, Kim Trân Ni cũng biết đổi tư thế sẽ tốt hơn.
"Vâng." Phác Thái Anh vốn tưởng Kim Trân Ni bảo nàng ngồi lên người cô giống như lúc đầu, tư thế vừa rồi thật sự mệt quá, muốn tự mình động, nhưng Kim Trân Ni vẫn chưa làm thực sự, Phác Thái Anh hơi đau lòng cho cô, cũng chỉ biết ngồi dậy xoay người lại.
Nhưng ai ngờ tư thế mà Kim Trân Ni nói không hề giống với tưởng tượng của nàng. Lần này Kim Trân Ni không nằm xuống mà cô vẫn ngồi, rồi để Phác Thái Anh ngồi vào trong lòng cô, vừa khéo chỗ kia của hai người tương giao nhau.
"Ôm cổ chị, còn lại đều giao cho chị, ngoan." Kim Trân Ni nhẹ nhàng dụ dỗ Phác Thái Anh, để nàng thả lỏng.
"Vâng." Mặt Phác Thái Anh đỏ lên tưởng như sắp bốc cháy. Hai người đang đối mặt với nhau, cho nên toàn bộ vẻ dâm đãng của mình đều lộ rõ trong mắt Kim Trân Ni mất.
Thật ra vẻ mặt khao khát của nàng đã bị Kim Trân Ni nhìn thấu, lúc mới ngồi lên người Kim Trân Ni cọ sát mấy cái đã mê loạn lắm rồi, thực sự muốn bao nhiêu dâm đãng là có bấy nhiêu dâm đãng.
"Còn đau lắm không? Vừa rồi chị rất thô bạo à?" Một tay Kim Trân Ni ôm eo Phác Thái Anh, một tay chui vào bên trong chiếc áo ngủ, muốn dùng những cái vuốt ve để làm giảm đau đớn cho Phác Thái Anh.
"Ưm ~ không đau." Cả người Phác Thái Anh đều cháy bừng, nàng lắc đầu lung tung.
"Ngoan lắm." Kim Trân Ni nhìn dáng vẻ nhu thuận nghe lời của Phác Thái Anh, yêu thương vô cùng, không nhịn được mà hôn lên môi nàng. "Sắp bắt đầu rồi đấy, chuẩn bị tốt chưa?"
"Ừm." Ánh mắt Phác Thái Anh nhìn Kim Trân Ni tràn ngập ánh nước, hai tay ôm chặt cổ Kim Trân Ni. Kim Trân Ni cười nhẹ, nàng biết vẻ mặt của Phác Thái Anh là cực kỳ muốn, cứ cảm thụ nơi hai người tiếp xúc nhau dưới tạp dề là biết, Tiêu Dĩ Thư đã sẵn sàng rồi.
|
*hit* *hit* *chui* *chui* :$
|
Chap 61
Kim Trân Ni xoa mông Phác Thái Anh, để phần dưới của nàng gắn chặt vào phần thân dưới của cô, thường thường lại cọ sát mấy cái. Phần thân dưới bị chiếc tạp dề nho nhỏ che khuất của hai người đã lung tung rối loạn hết cả, cảm giác như tất cả đều bị thấm ướt. Phác Thái Anh chỉ còn cảm thấy phân thân giả của Kim Trân Ni to quá, lại một chút nóng quá, ở chỗ đó hai người không bị tạp dề ngăn cách, mà là tiếp xúc một cách trần trụi, hơn nữa còn dinh dính ướt át, chỉ riêng đó thôi cũng khiến Phác Thái Anh muốn ra.
Kim Trân Ni cắn chiếc dây áo ngủ trên cổ Phác Thái Anh ra, khiến cho tấm vải che đậy phần thân trên bị rơi xuống. Hai khoả vú đỏ hồng thẫm của Phác Thái Anh dựng đứng trong không khí, cực kỳ khiến người ta yêu thương, như đang chờ đợi được đến hái vậy.
Ánh mắt Kim Trân Ni càng tối hơn lại vùi đầu xuống cắn, lúc trước là cách áo ngủ, bây giờ thì lưỡi và răng tiếp xúc trực tiếp với làn da non mịn, cảm xúc tuyệt vời đó làm cô lưu luyến không thôi.
Phác Thái Anh đang trong trạng thái phía dưới sắp không chịu được bỗng dưng bên trên bị kích thích mãnh liệt như thế, nàng ngửa đầu kêu rên mấy tiếng rồi bắn ra một chất dịch lỏng trong suốt, cả người đều run rẩy, Kim Trân Ni có thể cảm nhận được, phần tạp dề ở giữa bụng mình và Phác Thái Anh lại bị dính một chút tinh dịch mới, hơn nữa vừa rồi đã có sẵn tinh dịch của mình, nên chiếc tạp dề này đã rối tinh rối mù cả lên.
"Thích đến thế à?" Kim Trân Ni vừa cắn đầu vú vừa cười nhẹ ra tiếng, cô thật sự là yêu mức độ mẫn cảm của Phác Thái Anh đến chết mất, chỉ một chút động tĩnh mà đã phản ứng kịch liệt như vậy, cô đúng là người hạnh phúc nhất trên đời này.
Phác Thái Anh ngâm nga khe khẽ chứ không nói gì, nàng hoàn toàn đắm chìm trong cơn khoái cảm, thật sự rất thoải mái.
Nhưng dù thấy thoải mái, vẫn có vẻ thiếu thiếu cái gì đó. Phía trước thì thoải mái, còn phía sau vẫn trống rỗng, vừa rồi Kim Trân Ni đã hỏi nàng đã chuẩn bị tốt chưa, nàng chuẩn bị xong hết rồi, tại sao Kim Trân Ni vẫn chưa vào?
Phác Thái Anh không hài lòng, sao Kim Trân Ni lại nuốt lời chứ?
Vừa rồi còn nói không có sức, nhưng một người đang bị dục vọng tra tấn thì chuyện gì cũng làm được. Phác Thái Anh buông tay khỏi cổ Kim Trân Ni, dùng hết sức lực để chạm vào côn thịt giả to lớn của Kim Trân Ni, cũng hơi nâng người lên muốn Kim Trân Ni đi vào trong mình: "Nhanh... Nhanh lên, A Ni, em muốn."
"Đừng vội đừng vội!" Kim Trân Ni không thể tưởng tượng nổi mình đang muốn dịu dàng làm theo từng bước mà Phác Thái Anh lại không cảm kích, còn khát khao đến mức không cần cô yêu thương, đã mệt như thế mà còn cố chủ động, thật sự tiết tấu của mình chậm lắm à? "Cứ vào như vậy em sẽ bị thương, chờ một chút."
Phác Thái Anh không ngừng cọ sát tiểu Anh nhỏ dưới vào phân thân giả to lớn của Kim Trân Ni, miệng cứ rên rỉ nỉ non không ngớt. "Nhanh lên đi..."
"Được được được." Kim Trân Ni lấy dầu bôi trơn ở đầu giường, đổ dòng chất lỏng ra lòng bàn tay, vén chiếc tạp dề dính đầy tinh dịch lên, từ từ bôi lên phân thân giả trở nên tím đỏ của mình ngay trước mặt Phác Thái Anh, để cho nó tràn ngập ánh nước bóng loáng, nhất là trên đỉnh, quả thực đã tích thành những giọt nước chảy ra ngoài.
Phác Thái Anh nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm vào phân thân giả như thật Kim Trân Ni không chớp mắt lấy một cái, muốn quá, thật sự muốn quá...
Sau đó Kim Trân Ni lại đổ thêm dầu ra tay bôi vào tiểu Anh của Phác Thái, đến giờ mới coi như hai người đã chuẩn bị sẵn sàng.
Còn không chờ Kim Trân Ni có thêm động tác, Phác Thái Anh đã tự cầm phần thân giả của Kim Trân Ni đến gần âm huyệt của mình. Khi thứ nóng rực của Kim Trân Ni tiếp xúc với cửa huyệt của nàng, đều rên lên đầy thỏa mãn.
Kim Trân Ni cười nhẹ, giờ mới chỉ có phần đầu đi vào đã thích thế này, nếu đi vào toàn bộ thì không biết sẽ thành ra thế nào nữa đây.
"A ____" Bôi trơn như vậy là đủ rồi, Kim Trân Ni không khách khí nữa. Sau khi Phác Thái Anh chủ động, cô cũng giúp ấn Phác Thái Anh ngồi xuống. Sức nặng của thân thể vừa hạ xuống, phân thân giả của cô chôn vùi thật sâu vào nơi đã khao khát từ lâu kia, rồi Phác Thái Anh lại bắn ra một chút dịch lỏng, không nhiều lắm.
Đến cả Kim Trân Ni cũng giật mình, sao mà mẫn cảm đến thế chứ, lần trước đi vào đã bắn rồi, lần này vẫn vậy, sao mà thân thể này lại có thể như thế được, rất thích hợp làm tình.
Nếu không gặp được mình, để người khác phát hiện ra thì phải làm sao, nhất định sẽ không đối đãi dịu dàng giống mình đâu.
Hai người quấn chặt lấy nhau. Hai khoả ngực của Phác Thái Anh kề sát vào lòng ngực Kim Trân Ni, hai khoả ngực đẩy đà thì phập phồng lên xuống liên tiếp không ngừng. Kim Trân Ni không ngừng nỗ lực, thường thường còn nói mấy câu tình tứ bên tai Phác Thái Anh.
"Có thích không?"
"... Thích lắm, em muốn nữa, nhanh, nhanh nữa lên."
Trả lời Phác Thái Anh chính là Kim Trân Ni ra vào kịch liệt hơn.
Phân thân giả to dài ra ra vào vào âm mật huyệt mềm mại, Phác Thái Anh như đang khiêu vũ trên người Kim Trân Ni, cuồng loạn mà mê say, thật thích quá, thích đến mức nàng có chết cũng được.
Phân thân giả không ngừng rút ra cắm vào, mỗi khi rút ra ngoài, âm mật huyệt mê người kia lại hút chặt vào, muốn giữ thứ nóng rực kia ở trong, cảm giác duy nhất của Kim Trân Ni chính là sảng khoái, quá sảng khoái rồi, quá khoan khoái rồi, trong đầu cô chỉ còn kêu gào muốn làm người trong lòng ngất xỉu đi, để mặc cho mình chi phối.
Lại hơn nửa tiếng sau, Kim Trân Ni mới không tình nguyện rút phân thân giả ra. Đúng vào lúc cô rút ra, tinh dịch từ phân thân giả bắn ra ngoài ngay lập tức, trên bụng, trên đùi, trên ngực Phác Thái Anh, thậm chí là cả tạp dề trên người mình đều tràn ngập tinh dịch, hai người đều thở ra thỏa mãn.
Kích tình qua đi, trên thân thể cả hai đều dính dáp, Phác Thái Anh đã chẳng còn một chút sức lực nào, cả người vẫn bám chặt vào Kim Trân Ni.
Trên cơ thể hai người đều tràn đầy mùi vị của nhau. Kim Trân Ni nhìn người mình, lại nhìn người Phác Thái Anh đã rối tung rối mù cùng với chiếc giường hỗn loạn lộn xộn, trong lòng ngập tràn cảm giác thỏa mãn, khắp nơi khắp chốn của người trong lòng đều mang mùi vị của cô, tất cả đều là của cô, chỉ thuộc về một mình cô.
Hai chân mở ra ngồi trên người Kim Trân Ni đã rất lâu rồi, nên chân Phác Thái Anh hầu như đã mất tri giác. Lúc Kim Trân Ni bế nàng đi tắm, nàng cảm thấy lúc khép chân vào, cơ thịt ở đùi trong đều nhức mỏi không thôi. Nàng hơi khó chịu rúc vào trong ngực Kim Trân Ni, hôm nay thật sự là chơi quá nhiều rồi, bắt đầu từ tám giờ, lúc này đã hơn mười giờ, chắc ngày mai không thể xuống khỏi giường rồi.
Cũng may ngày mai là thứ bảy, Kim Trân Ni hơn yên tâm một chút, chứ nếu phải xin nghỉ nữa chắc nàng chẳng còn mặt mũi gặp ai hết... nhưng mà, ngày mai gặp mọi người trong nhà lại phải xấu hổ.
Đã làm ba lần, Kim Trân Ni cảm thấy đêm nay đúng là thỏa mãn, nên khi tắm cũng không dây dưa nhiều lắm, tắm rửa tỉ mỉ cho Phác Thái Anh, sau đó thì bôi thuốc cẩn thận lên phần da ở đùi trong và âm huyệt của Phác Thái Anh. Cô cũng không sờ soạng nhiều, đêm nay Phác Thái Anh đã phát tiết mấy lần rồi, nếu còn sờ soạng thêm nữa chắc người trong lòng sẽ hư hao quá độ mất.
Quá nhạy cảm chính là không tốt ở điểm này, phản ứng thì rất đáng yêu, nhưng cũng rất dễ hưng phấn. Vì nghĩ cho thân thể Phác Thái Anh nên Kim Trân Ni không tiện quá đáng, nếu làm thân thể Phác Thái Anh bị thương thì sẽ được một mất mười.
Thật ra Phác Thái Anh đã ngủ từ lúc tắm. Vận động kịch liệt hơn hai tiếng đã lấy hết toàn bộ sức lực của nàng, nếu không có Kim Trân Ni đưa nàng đi tắm, chắc nàng chỉ có thể mặc chiếc chiếc áo ngủ thấm đầy tinh dịch kia mà ngủ thôi.
Đến lúc Kim Trân Ni bế Phác Thái Anh về phòng ngủ, chăn đệm rối tung đã được thay mới. Người hầu trong nhà cũng rất thông minh, Kim Trân Ni đã bảo bọn họ vào thay trước khi đi tắm, khi tắm xong đi ra thì khắp giường đã thơm ngào ngạt.
Chiếc tạp dề Kim Trân Ni đang mặc dính đầy mùi vị tinh dịch của côn thịt giả cũng đã bị Kim Trân Ni vứt vào thùng rác, Phác Thái Anh lờ mờ đương nhiên nhìn thấy, nàng định sau này sẽ mua thêm mấy cái màu sắc khác nhau nữa ~
Một đêm không nói chuyện, sáng hôm sau quả thực Phác Thái Anh không dậy nổi, lúc này những nơi khác trên thân thể không sao hết, cả âm huyệt cũng không đau lắm, nhưng cơ thịt ở đùi trong thì mỏi vô cùng. Hôm qua bị lôi kéo mãnh liệt quá, bây giờ đi đường cũng là cả một vấn đề, đi một bước thôi cũng đau đến nỗi muốn khóc, Phác Thái Anh đột nhiên tức giận cấu Kim Trân Ni mấy cái liền. Cái này có phải giận cá chém thớt a ~
"Đều tại chị hết!" Một tay Phác Thái Anh từ cấu chuyển sang nhéo má Kim Trân Ni, một tay xoa bóp đùi mình, trông quá là tội nghiệp. "Hôm qua dùng cái tư thế hư hỏng kia, làm em đau muốn chết!"
Kim Trân Ni bị cấu nhéo nhưng lại rất vui sướng, cô cũng giúp xoa bóp một chút, chỉ là động tác có vẻ tình sắc hơn. "Không phải hôm qua em cũng rất thích sao, còn bảo chị nhanh lên nhanh lên, nói là thích lắm mà."
"Em... Em không có!" Mặt Phác Thái Anh đỏ lên. Hôm qua mình ý loạn tình mê mà, trong đầu chỉ toàn hồ dính, căn bản không thể coi là thật! Kim Trân Ni trở nên đúng là người không biết hai chữ liêm sỉ được viết thế nào, loại chuyện này sao có thể nói toạc ra như thế chứ, thật là!
"Em không chối được đâu!" Kim Trân Ni sáp đến gần thổi hơi vào tai Phác Thái Anh. "Bây giờ em chỉ mạnh miệng, để sau này chị không làm, xem em có nóng nảy không."
"Không... Không có đâu!"
"Phụt!" Phác Thái Anh muốn tăng cao âm lượng để tỏ vẻ lời mình nói rất đáng tin, thế nhưng câu nói lắp lại bán đứng nàng, khiến Kim Trân Ni phì cười. "Tiểu Anh, em thật sự là đáng yêu quá!"
"Hứ!"
...
Vì thân thể Phác Thái Anh, nên trong suốt hai ngày được nghỉ, hai người đều không làm gì hết. Kim Trân Ni thì hơi hối hận, nếu biết trước thế này thì đã không dùng tư thế kia, khiến mình không được ăn thịt suốt mấy ngày.
Sau này có nên để Tiểu Anh rèn luyện thân thể nhiều hơn không nhỉ, yếu ớt thế này, làm một ngày là phải nghỉ rất lâu, đừng nói là không tiện cho mình ăn thịt, mà là không ăn thịt cũng không tốt cho sức khỏe. Đây rõ ràng là do ít vận động, thảo nào mà dễ bị bệnh, lần trước tự dưng lại bị cảm mà.
Kim Trân Ni quyết định, sau này sẽ để mình giám sát việc rèn luyện cho Phác Thái Anh đi ~
...
Đến thứ hai, Kim Trân Ni vẫn tràn đầy sức sống, lưng đột nhiên nhức mỏi, ở nhà lâu mới bớt đi, nhưng không còn ảnh hưởng đến việc đi đường, chỉ là vẫn không thể vận động quá mức, đau lắm.
Buổi sáng lúc đưa tài liệu cho Kiều Lạc giúp Phác Thái Anh đang nằm bẹp trên ghế, Kim Trân Ni lại gặp Lý Quân ở cửa. Hai người cũng không chào hỏi nhau, chỉ gật đầu một cái tỏ vẻ một chút.
Nơi làm việc của Kim Trân Ni là ở trong văn phòng của Phác Thái Anh, không nhiều người biết chuyện này, nhưng mấy thư ký đều biết, thi thoảng các anh các cô cũng có ra vào văn phòng của Phác Thái Anh, đương nhiên là có thấy Kim Trân Ni ngồi ở một bên.
Sau khi Lý Quân biết chuyện này từ Thái Nghiên, quả thực tức giận muốn nổ tung, quả nhiên cô họ Kim này quá lợi hại, nghe được tin đồn của anh và Phác Thái Anh một cái là ngay lập tức nghĩ cách trèo lên tầng 35.
Lý Quân cảm thấy suy nghĩ của mình thật sự là quá đơn giản, cứ tưởng cô họ Kim này lên tầng 35 chỉ để theo dõi mình, làm trợ lý cho Kiều Lạc đã lợi hại lắm rồi, không ngờ lại còn có thủ đoạn để vào hẳn trong văn phòng của Phác Thái Anh làm việc, định quyến rũ ai chứ?
Nhìn theo bóng dáng Kim Trân Ni, Lý Quân nắm chặt nắm đấm trong lòng bàn tay...
*Hmm, chưa biết ai quyến rũ ai.
|
Chap 62
"Phác Thái Anh, bây giờ em có rảnh không?" Kim Trân Ni làm xong phần việc mà Phác Thái Anh giao cho cô, hiện tại đang làm những thứ mà mình muốn học.
"Ừ, rảnh." Sắp đến giờ ăn trưa, Phác Thái Anh đã hoàn thành xong những việc tự sắp xếp cho mình vào buổi sáng, nên lúc nào cũng có thể ăn trưa. Nàng nháy mắt ái muội nói: "Sao thế A Ni, em muốn anh à?"
Kim Trân Ni: "..." Sao em cứ nghĩ đến chuyện này mọi lúc mọi nơi vậy? "Đây là dự án chị làm trước khi chuyển lên đây, chị không biết có dùng được không, em xem giúp chị nhé?"
"Được." Phác Thái Anh cười tủm tỉm đứng dậy đến bàn làm việc của Kim Trân Ni, một tay đặt trên lưng ghế mà Kim Trân Ni đang ngồi, một tay thì chống lên bàn làm việc, bao quanh nửa người Kim Trân Ni, động tác cực kỳ mờ ám. "Nào, mở ra cho em xem."
Kim Trân Ni nghiêng đầu nhíu mày nhìn Phác Thái Anh: "Rốt cuộc em có thực sự muốn xem giúp chị không đấy, cứ phải dùng tư thế này mới được à?" Nói xong thì nhét bản dự án vào người Phác Thái Anh. "Đi ra bàn làm việc của em xem đi."
"Nhưng em thấy dùng tư thế này có cảm giác hơn." Phác Thái Anh không hề dịch chuyển.
"Em đúng là nói nhăng nói cuội, bình thường em làm việc cũng là tư thế này à? Vậy thì còn làm việc thế nào?" Tiêu Dĩ Thư tức giận nói. "Hừ, em không muốn xem giúp chị thì thôi."
"Được được được, là em không tốt!" Phác Thái Anh thấy Kim Trân Ni nổi giận, đành phải ngừng công kích. Aizzz... Ăn chút đậu hủ thôi mà cũng khó như thế.
'Cốc cốc cốc!' Đột nhiên cửa phòng bị gõ.
"Nhanh nhanh nhanh, em đi về nhanh đi!" Kim Trân Ni vội vàng đẩy Phác Thái Anh đi, hai người đang thế này mà bị người khác thấy sẽ không hay đâu.
Phác Thái Anh đành phải cầm bản dự án đi về bàn làm việc của mình đầy vẻ ấm ức, sau khi ngồi xuống thì khôi phục dáng vẻ lạnh lùng nói: "Vào đi!"
Cửa phòng bị đẩy ra, Phác Thái Anh và Kim Trân Ni đều tưởng là Kiều Lạc hoặc là một trong các thư ký, nhưng không ngờ lại là Lý Quân.
Kim Trân Ni lập tức cảnh giác mãnh liệt. Tuy cô biết Phác Thái Anh chỉ thích cô, hơn nữa hai người cũng đã kết hôn, nhưng không hiểu tại sao, cô luôn có cảm giác thù địch mạnh mẽ với Lý Quân, luôn cảm thấy người đàn ông này rất nguy hiểm.
Ban đầu, Phác Thái Anh chỉ hơi ngạc nhiên một chút, rồi lập tức không tỏ vẻ gì hết. Lý Quân là trợ lý của Thái Nghiên, chạy chân giúp Thái Nghiên là chuyện bình thường. "Có chuyện gì sao?"
Đương nhiên Lý Quân đang chạy chân giúp Thái Nghiên, anh cầm kẹp tài liệu đặt xuống bàn làm việc của Phác thái Anh. "Thư ký Thái bảo em mang cái này đến cho Phác Tổng ký tên."
Phác Thái Anh vẫn chưa công khai giải thích tin đồn lần trước trong công ty, cho nên bây giờ toàn bộ công ty đều cho rằng Lý Quân và Phác Thái Anh sắp kết hôn, dĩ nhiên Thái Nghiên cũng nghĩ thế, do đó bình thường vẫn luôn nịnh nọt "vị tổng tài phu quân tương lai" này, hôm nay còn đặc biệt giao việc đưa tài liệu vào văn phòng của Phác Thái Anh cho Lý Quân, tạo cơ hội cho Lý Quân.
Ngoại trừ Diên Cẩn Tỉ ra, mấy thư ký khác đều rất hâm mộ Thái Nghiên, các cô các anh cảm thấy vận khí của Thái Nghiên thật sự quá tốt, không biết chừng sau này còn chen được vào vị trí của Diên Cẩn Tỉ cũng nên.
Phác Thái Anh mở ra xem kẹp tài liệu kia, sau khi xác định không có vấn đề thì ký tên mình lên, rồi đưa lại cho Lý Quân.
Cũng không biết có phải do Lý Quân canh đúng giờ rồi mới vào không, mà lúc này vừa vặn chính là 12 giờ, đã đến giờ nghỉ trưa. Lý Quân cầm tài liệu lên, cười với Phác Thái Anh nói: "Chị Phác, lần trước em mời chị ăn cơm nhưng lại xảy ra chút chuyện, đã hứa sẽ bù đắp một lần, trưa nay chị có rảnh không?" Bây giờ là giờ nghỉ trưa, nên Lý Quân không gọi Phác Thái Anh là Phác Tổng nữa, khôi phục lại cách gọi thân mật là "chị Phác".
Kim Trân Ni trừng to mắt nhìn hai người, chuyện này được hẹn từ bao giờ thế? Tại sao mình không biết gì cả?
Phác Thái Anh bị hỏi đột ngột như vậy, mí mắt giật nhẹ, vô thức quay sang nhìn Kim Trân Ni, sau đó thì thấy Kim Trân Ni trừng mắt há miệng. Trước đây nàng chỉ ứng phó qua loa với Lý Quân thôi, đối phương lại nói nhất định phải mời nàng một bữa, vì thế nàng mới tùy tiện nói một câu "Để sau rồi nói".
Hiện tại thật sự là nàng có rảnh, nhưng ngàn vạn lần không thể đồng ý được. Thật ra cũng chỉ là xã giao, gần một tháng nay nàng cũng có đi ăn cùng mấy khách hàng nam và một nam minh tinh, Kim Trân Ni đều không tỏ vẻ gì, căn bản không thèm quan tâm, dù sao cô cũng biết đó chỉ là xã giao.
Nhưng không hiểu tại sao, Phác Thái Anh cảm thấy lần này nhất định không thể đồng ý, trong tiềm thức luôn có dự cảm chuyện này rất nguy hiểm, sẽ liên quan đến "tính phúc" sau này của mình.
"Ừm... Không cần, thật sự không cần mời nữa." Sắc mặt Phác Thái Anh không tốt đẹp gì, có điều nàng cũng không thể tùy tiện nổi giận với Lý Quân, dù gì người ta cũng không phải nhân viên chính thức của nàng. "Thật ra chuyện về Nhuận Hoa, đúng lúc tôi cũng có chuyện muốn bàn bạc với ba cậu, đến lúc đó tôi hẹn thời gian đi ăn với ba cậu là được."
Phác Thái Anh nói rất khéo léo uyển chuyển, nhưng ý tại ngôn ngoại thì chính là: Cậu cũng không phải người phụ trách của Nhuận Hoa, ăn cơm cùng cậu là tôi nể mặt ba cậu, ba cậu mới miễn cưỡng có quy cách ăn cơm cùng tôi, cho nên cậu đừng tự giẫm đạp lên mặt mình làm gì, tưởng mình có mặt mũi lớn lắm à.
Lý Quân thông minh như vậy, làm sao mà không hiểu chứ, nụ cười tươi trên mặt sắp không duy trì được. Lúc nãy khó khăn lắm anh mới có đủ can đảm để hô hoán trước mặt Kim Trân Ni, nhưng không thể ngờ lại bị bẽ mặt như thế. Phác Thái Anh không hề giữ thể diện cho anh, rõ ràng trước đây đã đồng ý rồi, nhưng giờ lại lật lọng hoàn toàn như thế!
"Em biết rồi, nhất định em sẽ nói với ba, ba em đã muốn mời chị một bữa từ lâu."
"Được."
Sau đó, bầu không khí trong văn phòng giảm mạnh xuống, Phác Thái Anh và Kim Trân Ni đều không có ý định nói chuyện tiếp với Lý Quân. Lý Quân vừa bị mất mặt như thế, dù giờ muốn nói nhiều đến mấy cũng không thể nói được, đành phải chôn giấu trong bụng, còn trên mặt thì vẫn cười. "Vậy chị Phác, chị cứ làm việc đi, em ra ngoài trước."
"Được."
Sau khi Lý Quân rời đi, Kim Trân Ni mới thở ra nhẹ nhàng một hơi. Bây giờ cô cứ nhìn thấy người đàn ông này là lại căng thẳng, cũng không biết tại sao lại vậy nữa, có điều vừa rồi Phác Thái Anh không giữ thể diện cho Lý Quân, cho nên tâm tình Kim Trân Ni cũng tốt lên nhiều.
Lý Quân đi rồi, Phác Thái Anh lại khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, nàng cười hì hì nói với Kim Trân Ni: "A Ni, chúng ta ăn trưa đi, hôm nay em đã đặt rất nhiều món chị thích đấy."
"Được." Phác Thái Anh vừa có biểu hiện không tồi, Kim Trân Ni nhìn nàng thấy thuận mắt vô cùng.
...
Lý Quân đóng cửa văn phòng của Phác Thái Anh lại rồi đứng ngoài cửa, móng tay sắp đâm thủng làn da trong lòng bàn tay, hôm nay thật sự là không còn một chút mặt mũi nào.
Lý Quân lấy điện thoại di động ra, mở danh bạ gọi một cuộc điện thoại.
"Alô, A Quân à."
"Vĩ Kiên, tối nay cậu rảnh không, tớ mời cậu đi ăn."
"Được, ăn ở đâu?"
"Cậu muốn ăn ở đâu?"
"Ừm... Để tớ nghĩ đã..."
...
Lý Quân quyết định gặp mặt Ngô Vĩ Kiên trước.
|
co khi nao bi noi lo ra vu ket hon gia hk troi?
|