*Ngày xửa ngày xưa,có bà bán dưa bã ngồi bã..."stop tg ới ơi" (hihi só ri tg nói lộn đề). Hôm nay là 1 ngày đẹp trời trong xanh mát mẻ,khác hẳn với thời tiết những ngày vừa qua cứ âm u mưa mãi không ngừng. Để phí một ngày như vậy thì quá uổng nên nó đã hẹn với lũ bạn thân cùng nhau lên kế hoạch đi chơi thư giãn đầu óc cho ngày hôm nay. Vì mai là ngày nó phải nhập học nên nó cần phải tranh thủ (ham chơi quá đê),quan trọng hơn khi vào học nó phải giải quyết rất nhiều bài học,bao nhiêu kiến thức cần phải nhồi nhét.
GTNV: - Nó Nguyễn Ngọc Nga (heo) 16t,là thứ 2 trong 4 chị em,gia đình khá giả nhưng thiếu đi sự hạnh phúc. Có chiều cao lí tưởng khiến ai cũng phải từ từ...từ từ...và từ từ "cuối" xuống nhìn (3m bẽ đôi). Bù lại nó có làn da trắng,mái tóc nâu xoăn ngắn tự nhiên,đôi mắt nâu đen cùng hàng mi dài cong vuốt,mũi cao tinh tế,đôi môi nhỏ hình trái tim,cộng với khuôn mặt khá nam tính -> tạo cho nó có vẽ đẹp rất cuốn hút khó mà nhầm lẫn với người khác. Nó vui tính,hiền lành,thật thà đến mức nhu nhược,luôn tôn trọng mọi người (nó có vẽ đẹp và tính cách như vậy đều được thừa hưởng từ baba của nó). Có thói quen khi gặp người lạ chỉ cười xã giao rồi trở lại nét mặt lạnh lùng,tuyệt nhiên không nói câu nào nếu người đó không nói trước. Trở thành con người khác khi đến trường nghiêm túc,lạnh lùng,ít nói,lễ phép,thực hiện đúng nội quy (thanh niên nghiêm túc)..v.v..
* Hiện tại,nó đã diện cho mình 1 chiếc áo thun trắng bên ngoài khoác 1 chiếc áo sơ mi đen xắn tay ngay ngắn,1 chiếc quần kaki đen,1 đôi giày nike trắng,1 chiếc đồng hồ cảm ứng màu trắng,bông tai 1 trắng 1 đen,dây chuyền và vòng tay màu đen được khắc tên nó. Sau cùng nó đội cho mình 1 chiếc nón da cũng màu đen nốt (@@ chắc ngộp chết quá,toàn trắng đen thôi). Nhìn vào gương cảm thấy mọi thứ đã ổn nó xuống nhà dắt con xe đen trắng vừa mới độ của mình ra sân để chuẩn bị đến chỗ hẹn (xe nó là cup 86 loại hiếm vì giờ toàn cup thường 50cc. Loại này từng bị nhà nước thu lại sau này bỏ lệnh chỉ còn lại 1 số ít. Nhiều dân chơi đang kiếm để độ kiểu). Trước khi đi nó khóa cổng cẩn thận (không có ai ở nhà),rồi nổ máy và xuất phát. Trên đường đi ai cũng phải quay đầu lại nhìn nó rồi cười lắc đầu,không phải vì cách ăn mặc hay chiếc xe lạ mà là vì những bài hát hay được nó cover lại rất "quái" rất hài hước. Đi được 1 đoạn nó rẽ vào con hẻm nhỏ để đi tắt ra đường lớn,nó vẫn không ngừng hát: -"Ngày mới nắng ấm heo xinh xinh đi trên con đường,chợt thấy chó lát cắn cái mông sưng rất to tròn,làm tim heo đây đang yên vui bỗng chết đứng vì...vì...vì...(sao đang hát hay mà ngừng vậy nhỉ?)...
Có ai biết vì sao không? Đoán trúng có thưởng,quỡn thôi....chuyện là vầy trong lúc nó đang hát thì sự việc diễn ra trước mắt nó cứ như trong lời bài hát (cái này gọi là "cầu được ước thấy" nè)...nó nghĩ "ui trời ơi,ở đâu ra tới 2 con chó lát vậy nè,tui đâu có đắc tội gì đâu 2 đại ca?"...(không đắc tội mà kêu người ta là chó lát kìa trời). Nói vậy thôi chứ 2 chú chó rất dễ thương,lông xù như gấu bông vậy á tại vẽ mặt bọn chúng đang hung dữ nên nó mới nói vậy. Sau khi 1phút mật niệm thì 2 chú chó chạy nhanh về phía nó,còn nó khi đã định hình được việc gì đang xảy ra thì lật đật bỏ của chạy lấy người không quên hát thêm câu: -"chết cha tui rồi,chúng nó dí tui kìa..." Chơi trò mèo vờn chuột được 1 lát thì tình hình bây giờ rất là tình hình,nó đang đứng mếu máo hai tay kéo cái quần,còn 2 chú chó thì đang ra sức kéo 2 ống quần của nó. Hết đường chạy nó đứng nói không ra hơi: -Nè,tụi bây chó nhà ai mà mất nết thế hử,giữa thanh thiên bạch nhật mà kéo quần con gái nhà lành là sao hử???
Mãi lo đôi co với 2 chú chó mà nó không để ý rằng từ đầu tới giờ đã có người thấy tất cả và cười muốn đau ruột khi thấy những hành động,lời nói của nó...thấy tình hình của nó có vẻ tội nghiệp nên lên tiếng giải vây: -MiMi FaFa ngoan,lại đây với chị nào...
GTNV: -Cô Lê Thị Anh Thư 25t,là con 1,gia đình thuộc vào dạng gia giáo suy nghĩ cổ hủ. Cao hơn nó,tóc dài thẳng và xuông,thân hình nhỏ nhắn,không đẹp bằng những người con gái khác nhưng có tấm lòng rất nhân hậu,thương người. Cô hiền lành,đôi lúc như trẻ con,giỏi che giấu cảm xúc tình cảm,đặc biệt luôn âm thầm quan tâm mà không nói ra. Giống nó,mỗi khi lên lớp cô luôn nghiêm khắc,chuyên tâm dạy học,công tư phân minh.
Hai chú chó khi nghe được giọng nói quen thuộc của ai kia liền buông ống quần của nó ra chạy đến bên chủ nhân của mình,lúc nảy hùng hổ bao nhiêu thì giờ lại dễ thương bấy nhiêu. Khác với bộ dạng của nó lúc đầu bảnh bao bao nhiêu thì giờ lại tàn tạ bấy nhiêu. Khi thấy 2 chú chó đã buông mình ra thì nó thầm cảm ơn "may quá! ai mà đến đúng lúc dữ ta,phải cảm ơn người ta mới được,mém xíu là bị "hấp diêm" òi" cũng quay lại theo hướng giọng nói khi nảy phát ra. Nó khẽ chao mày khi thấy cô gái đang...
|
Tiếp... Nó khẽ chao mày khi thấy cô gái đang cười vuốt ve 2 chú chó cưng của mình,rồi hàng chân mày ấy cũng dần giãn ra khi nó nhận ra rằng "á à...thì ra là chủ của chúng hèn gì chúng nghe lời dễ thương đến vậy..chả bù với mình lúc nảy kéo xém mún lộ hàng luôn" vừa nghĩ nó vừa dậm chân gương mặt nó bây giờ trong xiêu *kiu te* lun. Trong lúc đùa vui vẻ với 2 cún cưng của mình chợt nhận ra điều gì đó cô ngước đầu lên nhìn nó "wow,dễ thương nhỉ,ụa mà trai hay gái vậy taz? Mà thôi là gì cũng được xin lỗi người ta đã" cất giọng quan tâm cô hỏi: -Thật xin lỗi e nhaz lo đùa với chúng mà quên hỏi thăm e. E có bị sao không? Nảy chị quên đóng cửa nên nó chạy ra ngoài
Cô nói xong kèm theo vẻ mặt hối lỗi cuối xuống đất để chờ sự phản ứng từ nó. Còn nó nảy giờ vẫn thẫn thờ với những suy nghĩ trẻ con của mình,thấy không có động tĩnh gì cô nhìn lên bắt gặp gương mặt của nó thì muốn cười lắm nhưng lại thôi,cô lấy tay quơ qua quơ lại trước mặt nó cũng không thấy phản ứng (không biết suy nghĩ gì mà chú tâm dữ). Thế là bắt buộc cô phải lấy tay đập lên vai nó kêu: -E gì ơi,có nghe chị nói gì không?
Lần này thì có hiệu quả thiệt,khi tay cô chạm vai nó như có luồng điện chạy qua nó giật mình la lớn: - Á.AAA MÁ ƠI CÓ NGƯỜI QUÁNH CONNNN
Nghe tiếng la của nó cô lại lấy tay bụm miệng nó lại vì tiếng la của nó quá khủng khiếp. Ra dấu hiệu cho nó im lặng nó gật đầu làm theo 1 cách ngoan ngoãn. -E có sao không sao chị hỏi không trả lời,kêu e e không nghe,đụng vào người e còn la oai oái...không lẽ chó nhà chị cắn trúng chỗ nào hả???
Cô hỏi mặt ngây thơ (vô số tội) nửa đùa nửa thật khiến nó ngại rồi đứng gãi đầu ấp a ấp úng: -hì..e không sao,chỉ mém chút là bị mất cái quần thôi à. Tại e suy nghĩ chút chuyện thôi,mà chó nhà chị hả? Tự nhiên e đang hát rồi ở đâu 2 con này chạy ra còn kéo quần e nữa...may..chị ra kịp..hì
Nó nói tay vuốt càm kèm theo nụ cười duyên (lừa tềnh ngta quá đê à). -Tại chị quên đóng cửa nên chúng chạy tùm lum,xin lỗi e nhé! Hay e vào nhà chị uống nước nhaz,coi như chị chuộc lỗi vậy.
Chị hỏi nhìn nó như đợi câu trả lời, nhìn vào đồng hồ đeo tay của mình nó ngẫm nghĩ "đằng nào cũng trễ mất nữa tiếng rồi. Haizzz..đành chấp nhận vậy rồi tạ lỗi bọn nó sau". Quay sang cô nó gật đầu đồng ý: -Cũng được ạ,dù gì e cũng trễ mất hẹn rồi với lại e mà đi với bộ dạng cái quần như cái bang thế này chắc e tiêu mất..
Nói đến đây nó lè cái lưỡi ra nháy mắt làm cô phải cười suốt vì độ dễ thương,đáng yêu và cách nói chuyện không giống ai của nó... -Vậy e đi theo chị nhé,nhà chị nhỏ e thông cảm nhaz.hi -E dễ ăn,dễ ở,dễ nuôi lắm chị ới,chị đừng lo ạ. Nhà lớn hay nhỏ không thành vấn đề. Với e không có ăn mới là vấn đề thôi. Kkk
Nó cười nói sảng khoái rồi dắt chiếc xe của mình theo cô,cô chỉ biết lắc đầu vì trông nó chững chạc mà như con nít ý chỉ toàn tâm hồn ăn uống thôi. Đến nơi cô mở cổng cho nó vào,trước mắt nó là ngôi nhà cấp 4 nhỏ xinh đúng như lời cô nói,trong sân là những chậu kiểng được chăm sóc chu đáo và đặc biệt còn có 1 chiếc xích đu được đặt dưới cái cây to thoáng mát...
P.s: viết tạm vậy,vì k có ai đọc nên mình k dám viết nhiều. Mỗi lần đăng suy nghĩ nhiu thì đăng bấy nhiu thôi à.. hiu hiu T.T. bùn mún khóc khi k ai đọc truyện
|