Đấu La ~ Hồ Điệp Ngạo Thiên
|
|
CHƯƠNG 129: ĐỆ NHẤT CHIẾN TƯỚNG. Lần này Lâm Minh chọn người cùng hạnh động với mình là Cơ Trí, thứ nhất hắn bây giờ đã là 79 cấp Hồn Thánh chỉ còn cách Hồn Đấu La một bước nhỏ, thứ hai Lâm Minh chính là nhìn trúng Thiên Cơ thuật của hắn. Tuy Cơ Trí không được xếp vào Thập Đại Chiến Tướng nhưng thực lực của hắn cũng không kém là bao, trên Chiến Tướng Bản cũng xếp hạng 13 tồn tại. Bởi vì cũng quen với Lâm Minh nên khi được mời thì Cơ Trí cũng nhanh chóng đồng ý, nhưng lúc này: "Hắn, ta muốn, Lâm Minh ngươi tránh qua một bên" "Viên Không, ngươi cũng quá tự cao rồi đấy" kẻ đến chính là Đệ Nhất Chiến Tướng - Viên Không. Thật ra mà nói Lâm Minh và Viên Không từ lâu đã không vừa mắt nhau. Viên Không khi dể Lâm Minh nói cậu may mắn mới vào được Thập Đại Chiến Tướng, còn Lâm Minh thì cực kỳ chán ghét sự "hữu dũng vô mưu của hắn". "Thế nào, không phục thì cứ đến đây" Viên Không bày ra tư thế chiến đấu. Giọng của Viên Không khá lớn nên chẳng bao lâu xung quanh đã tụ tập rất đông người. "Viên Không là Đệ Nhất Chiến Tướng cũng mười năm rồi, thực lực sâu không lường được a" có người bàn luận. "Nói vậy cũng đúng nhưng Lâm Minh lấy 75 cấp Hồn Thánh đã leo lên được Chiến Tướng Bảng Thứ ba, thì cũng khó lường a" có thể nói Lâm Minh là Chiến Tướng trẻ nhất và cũng là tu vi yếu nhất vào được 10 vị trí đầu. "75 với 79 đó là một sự tách biệt dài, ta không tin Lâm Minh dám chiến a" Trong khi đám người còn bàn luận sôi nổi thì Lâm Minh đã xuất ra Võ Hồn của mình. "Hắn vậy mà ứng chiến" "Lâm Minh, cố lên" ở một góc nhỏ một cô gái đang âm thầm cổ vũ cho cậu. Cô ta chính là Vân Nguyệt, mấy năm nay ai cũng biết là cô thích Lâm Minh chỉ có điều là không dám nói ra mà thôi. Trở lại với trận đấu, trái ngược vẻ mỹ lệ của Không Linh Dạ Điệp thì Võ Hồn của Viên Không lại cực kỳ bưu hãn. "Ăn một đấm của ta" Viên Không lao đến Lâm Minh. Với Võ Hồn Hoàng Kim Bỉ Mông thiên về sức mạnh tuyệt đối thì cách tốt nhất là hắn phải áp xác Lâm Minh. "Thuấn Di" nhẹ nhàng né ra, ngay sau đó từng mãnh không gian xé toạt ra bao phủ lấy Viên Không. "Hừ" một đấm thất bại còn bị Lâm Minh phản công khiến Viên Không càng thêm tức giận. "Đại Địa Chấn Động" một đấm xuống mặt đất, Viên Không đây là nhờ sức mạnh của Đại Địa để phá tan bẫy không gian mà Lâm Minh đã tạo ra. Đúng là thực lực của Viên Không rất mạnh, một cú đấm này không chỉ phá hủy bẫy không gian mà áp lực còn bay thẳng đến chổ Lâm Minh. Niềm Lực vừa được tung ra chặn áp lực thì một đâm nữa đã được Viên Không đánh tới. Lần này không dùng Thuấn Di nữa nhưng Lâm Minh cũng đã né được, bởi vì cậu chui qua khe nức không gian. "Không phải là Không Gian Hồn Tu nhưng lại khống chế được không gian đến mức này, Lâm Minh này tiền đồ vô hạn a" Thành chủ đánh giá Lâm Minh trên vẻ mặt còn hơi mĩm cười. "Vong Mộng" "Bỉ Mông Hoàng Kim Giáp" "Cuồng Hóa" Viên Không là muốn đánh chết Lâm Minh đây mà. "Là lúc này, Hắc Ám Tù Lung" trói trụ Viên Không lại, ngay lập tức một loạt Tê Liệt được bắn ra. Cuồng Hóa tuy trong thời gian ngắn có thể gia tăng sức mạnh nhúng một khi mất tác dụng sẽ trở nên cực kỳ suy yếu. Lúc này lại bị Lâm Minh tặng cho môt loạt Tê Liệt, cho dù có thắng thì Viên Không cũng sẽ không hề dể chịu chút nào. "Hú... bang..." phá tan Hắc Ám Tù Lung, Viên Không nhảy lên cao đập thẳng xuống Lâm Minh. Lúc này đã có nhiều người không đành lòng nhấm mắt lại, nếu trúng chiêu này thì chắn chắn Lâm Minh chỉ còn lại một đóng thịt vụn. "Ầm...." một tiếng nổ khinh thiên vang lên. Kẻ vang ra lại là Viên Không. "Dám trực diện tấn công vào Màn Đêm Bùng Nổ, không chết đã là may mắn cho ngươi rồi" Lâm Minh lạnh lùng cười lạnh. Tuy miệng thì nói vậy nhưng thật sự mà nói cậu cũng rất ngạc nhiên về Viên Không. Nếu không phải cậu đã tiêu hao lực lương, tâm thần của hắn thì chưa chắc Màn Đêm Bùng Nổ đã tiếp nổi một đấm cuối cùng này. "Thắng, Lâm Minh vậy mà thắng" mọi người ai cũng há hốc mồm. "Đệ Nhất Chiến Tướng đã đổi ngôi rồi a" hiển nhiên khi đánh bại Viên Không thì Lâm Minh đã chiếm luôn vị trí của hắn. Những người quen biết Lâm Minh đều nhìn cậu như một quái vật. "Ta lại bị bỏ xa thêm rồi" Cơ Trí thở dài. Nhớ những ngày đầu gặp gở Lâm Minh chỉ là một tên Hồn Đế, hắn đã là một 78 cấp Hồn Thánh. Nhưng bây giờ Lâm Minh đã vượt qua hắn, đến mức làm hắn cũng phải tự ti. "Hai năm, kẻ này tu luyện như thế nào chứ"
|
CHƯƠNG 130: CHIA TỔ. Năm ngày sau, tại phủ Thành Chủ Lâm Minh và 19 người khác đã có mặt đông đủ. Bọn họ đã đợi cả một buổi sáng rồi mà vẫn không thấy một tên nào của Nội Thành xuất hiện cả. "Bọn chúng coi chúng ta là gì chứ" mọi người bất mãn. "Một đám yếu kém các ngươi không có tư cách bất mãn ở đây" đột nhiên từ trên không chung có tiếng người vọng xuống. Lúc này một chiếc phi chu đáp xuống mang theo đó là 40 tên Hồn Đấu La. "Từ Liêm, ngươi nên nhớ ngươi cũng từng ở nơi này trước đi vào Nội Thành" Thành Chủ nhận ra người vừa nói. "Từ Liêm, đây chẳng phải là Đệ Tứ Chiến Tướng tiền nhiệm sao" Cũng như những kẻ sống trong Ngoại Thành đối xử với bên ngoài dã ngoại, thì bây giờ bên trong Nội Thành cũng khinh thường Ngoại Thành vậy. Cho dù bọn họ cũng từng sống ở đây nhưng khi đã vào được Nội Thành thì luôn coi mình là "đại nhân", hơn tất cả những người khác. "Thành Chủ có ý kiến sao?" Từ Liêm trực diện đối mặt với Thành Chủ. Nếu như ngày trước có cho hắn mười lá gan, hắn cũng không dám. Nhưng bây giờ đã khác, Thành Chủ là Hồn Đấu La, hắn cũng là Hồn Đấu La. "Hừ, bang..." không nói một lời chỉ thấy thân ảnh của Thành Chủ lóe lên và Từ Liêm bị đánh văng ra ngoài. Nhìn thấy thực lực của Thành Chủ không còn ai dám khiêu khích ông ta nữa. Có lời đồn các đời Thành Chủ đều xuất thân từ Thần Điện, cho nên thực lực rất khó lường. Bây giờ xem ra đúng vậy a. "Đủ rồi, lần này hai bên cùng nhau hành động nên đừng làm mất hòa khí" một nữ nhân ngăn cản. Hình như lời nói của cô ta rất có trọng lượng nên đám người Nội Thành đều không phản bác lại. "Ngoại Thành sẽ xuất ra hai mươi người, trong đó Thập Đại Chiến Tướng đều sẽ xuất thủ" Thành Chủ đứng phía trên lạnh lùng nói. "Ồ, tại sao có một kẻ 76 cấp Hồn Thánh ở đây" đột nhiên Lâm Minh cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn mình. Kẻ đó cũng nhận ra tu vi ẩn giấu của cậu. "Tuệ Linh Nhãn thật lợi hại" Lâm Minh thầm khen. Võ Hồn này là một loại phụ trợ, nó có thể nhìn thấu tất cả, tuy nhiên cũng phải tùy vào tu vi của Hồn Tu. Hắn ngạc nhiên như vậy cũng đúng, bởi vì ngoài Lâm Minh ra thì những kẻ ở đây tu vi ít nhất cũng là 78 cấp Hồn Thánh. "Chắc là gom cho đủ quân số đây mà" đám Nội Thành cười khinh bỉ nhìn Lâm Minh. "Lần hành động này sẽ chia ra mười đội, gồm bốn người Nội Thành và hai Ngoại Thành. Bây giờ ta sẽ chia đội, ai có tên cùng vào một đội" Thành Chủ cầm danh sách đã chuẩn bị trước ra đọc lớn. ... "Tổ thứ 5, Dạ Lam" bước ra chính là nữ nhân lúc này ngăn lại cuộc chiến. "Ngôn Thừa" tiếp tục là một người quen, hắn chính là tên có Võ Hồn Tuệ Linh Nhãn. "Chu Hiếu, Giang Thông" "Cơ Trí, Lâm Minh" Thấy Lâm Minh bước ra ngoại trừ Dạ Lam thì tất cả những người khác trong đội đều nhíu mày. "Tổ 5 phải gánh thêm một con gà rồi, haha" mấy kẻ khác vui khi thấy người gặp nạn. Lâm Minh không hề nói tiếng nào cả, có một ngày cậu sẽ khiến cho đám người này không dám cười nhạo cậu như vậy nữa. Mười tổ đã phân xong, lúc này kẻ tên Chu Hiếu mới quay qua hỏi Cơ Trí. "Ngươi đứng thứ mấy trên Chiến Tướng Bảng" hắn cũng từng là một Chiến Tướng nên hiểu rỏ mõi vị trí có sự cách biệt to lớn đến thế nào, nếu Cơ Trí xếp hạng cao thì sẽ có lợi hơn rất nhiều. "Ta chỉ xếp hạng 13 mà thôi" "Không thể nào, chẳng lẻ chúng ta phải gánh thêm một tên nữa sao" Giang Thông hét lớn. Đột nhiên lúc này gần đó có một kẻ la lớn khiến mọi người đều chú ý. "Lâm...Minh, không phải chứ" "Hả, ta có nhìn lầm không" Dạ Lam chỉ nhíu mày đi đến đó xem, khi cô nhìn đến thì cũng bất ngờ mở to mắt. "Đệ Nhất Chiến Tướng - Sát Điệp Lâm Minh". ------ P/S: Hôm nay có hứng nên viết luôn 3 chap.
|
2 days chưa có chap mới ahuhu hixhix
|
CHƯƠNG 131: LẠI VÀO MẠT HUYẾT SÂM LÂM. Lúc này tất cả ánh mắt của đám người Nội Thành đều không hẹn mà quay nhìn về phía Lâm Minh. "Không phải là trùng tên chứ" có kẻ nghi ngờ. "Lâm Minh, ngươi là Đệ Nhất Chiến Tướng?" Tuy không quá tin tưởng nhưng Dạ Lam càng hy vọng là vậy. "Đúng vậy" Lâm Minh xác nhận. "Đám người Ngoại Thành đều là gà mái hay sao lại để cho một tên 76 cấp Hồn Thánh đoạt được Đệ Nhất chứ" có kẻ bất mãn nói. Ngày xưa hắn chỉ xếp hạng 11, bây giờ thấy Lâm Minh tu vi yếu hơn mình mà đoạt được Đệ Nhất càng thêm ganh ghét. "Im lặng, chuyện Ngoại Thành chúng ta còn không đến phiên các ngươi quản đâu" Thành Chủ quát lớn. Bởi vì ngày mai mới xuất phát nên hôm nay thành viên các tổ đội đều ở cùng, giao lưu với nhau, tức nhiên tổ của Lâm Minh cũng vậy. "Dạ Lam đã là 89 cấp Hồn Đấu La nên lần này tất cả đều nghe cô ấy" Ngôn Thừa không hỏi ý kiến của ai hết mà tự quyết định. Nhưng hắn nói cũng đúng, với 89 cấp Hồn Đấu La thì cô ta giữ vị trí tổ trưởng là thích hợp nhất. "Không cần thiết phải như vậy, mõi người đều có chính kiến, nếu ý kiến nào hay thì sẽ nghe theo" Dạ Lam tươi cười. Qua một hồi nói chuyện, Lâm Minh cũng biết được Dạ Lam ở Nội Thành rất nổi danh. Với Võ Hồn truyền thừa từ gia tộc Đế Lam Kiếm thì cô ta từng thủ thắng một vị 90 cấp Đấu La. Phải biết một khi trở thành Phong Hào Đấu La thì Hồn Tu sẽ được một lần thuế biến, sự mạnh mẻ đó không phải một Hồn Đấu La có thể so sánh a. Ngôn Thừa tuy là Phụ Trợ Sư nhưng với Tuệ Linh Nhãn thì hắn vẫn có cái để hóng hách khi ra chiến trường. Kể tiếp là Chu Hiếu, 85 cấp Hồn Đấu La, Võ Hồn Long Kình Thương. Còn Giang Thông cũng không kém là mấy, 84 cấp Hồn Đấu La, Võ Hồn Khiếu Thiên Lang. Lâm Minh sẽ là chủ khống, Cơ Trí phó khống. Nhưng xem ra ngoài Dạ Lam thì ba kẻ còn lại đều không mấy tin tưởng hai người. Sáng hôm sau, tất cả mười đội đều tập trung đông đủ xuất phát về hướng Mạt Huyết Sâm Lâm. Khi vào rừng các đội đều tách ra tự do hành động. Ở phía ngoài chỉ có những Huyết Quỷ thực lực kém nên không có gì nguy hiểm nhưng càng vào sâu ác chiến càng dể nổ ra. Giống như lúc này đây, đội của Lâm Minh đang bị vây công bởi mười mấy tên Huyết Quỷ. "Vong Mộng" chiến đấu với Huyết Quỷ nhiều lần nên Lâm Minh biết rất rỏ điểm yếu của chúng. Linh trí của Huyết Quỷ rất kém nên lợi thế về tinh thần lực của Lâm Minh được phát huy tối đa. Dù tu vi kém nhất nhưng số lượng giết chóc của cậu chỉ thua có Dạ Lam thôi. "Huyết Quỷ càng lúc càng đông, cứ thế này chúng ta sẽ tiêu hao hết Hồn Lực mất" Giang Thông bắt đầu lo sợ rồi. "Cơ Trí, tính ra chưa" Lâm Minh thúc giục. Cậu chọn Cơ Trí chủ yếu là nhìn trúng Thiên Cơ thuật của hắn để dùng vào những lúc này đây. "Hướng đông, nơi đó nguy hiểm ít nhất" "Đi hướng đông" Dạ Lam tiên phong giết ra vòng vây đầu tiên. Mấy ngày nay đi chung cô đã không còn giữ suy nghĩ phân biệt Nội, Ngoại Thành nữa. Cho dù cô không có đặt nặng vấn đề này như những người khác nhưng cũng có một ít coi thường người của Ngoại Thành. Tuy nhiên qua những ngày này, cô nhận ra Lâm Minh và Cơ Trí còn có ích hơn mấy người khác. Không nói đến việc Lâm Minh giết Huyết Quỷ đã không thua kém cô mà chỉ riêng Thiên Cơ Thuật của Cơ Trí đã giúp đội thoát được rất nhiều cuộc chiến nguy hiểm.
|
CHƯƠNG 132: BỨC MÀNG CHE. Không riêng gì Dạ Lam, những người còn lại cũng đã bỏ đi sự tự cao của mình. Nhất là Ngôn Thừa, hắn cứ nghĩ Võ Hồn của mình sẽ rất có ích nhưng không phải vậy, đối với đám Huyết Quỷ này nó gần như vô dụng. "Các ngươi có cảm thấy lạ không, dường như luôn có một cặp mắt theo dõi nhất cử, nhất động của chúng ta" đã là lần thứ bảy đội Lâm Minh chạy trốn rồi. Cứ hể mõi lần tìm được một nơi an toàn là cứ y như không lâu sau Huyết Quỷ sẽ tìm đến. "Chắc có lẻ là trùng hợp thôi" Chu Hiếu nói nhỏ. Tuy vậy nhưng mọi người đều trầm mặc, lúc đầu Lâm Minh cứ nghĩ chỉ là một cuộc chiến giữa nhân loại và Huyết Quỷ thôi, nhưng xem ra đằng sau nó còn rất nhiều bí mật. Nữa tháng trôi qua, 60 người bây giờ đã chết đi gần phân nữa nhưng cuộc chiến vẫn còn rất ác liệt. Mõi lần viễn chinh sẽ diễn ra trong một tháng, nhưng với tình trạng này không biết còn có ai sống sót để ra khỏi đây không nữa. Lúc này đây đội của Lâm Minh đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Chu Hiếu và Giang Thông đang vị trọng thương rất nặng, bây giờ mũi nhọn tấn công chỉ còn có Lâm Minh và Dạ Lam. "Là ta vô dụng, ta..." "Ngôn Thừa đừng nói như vậy, trong đây không có ai là vô dụng cả" Dạ Lam vổ vai an ủi. "Các ngươi có dám đánh cược một lần không" đột nhiên Lâm Minh bắt ngờ hỏi. Đã bị dồn đến mức này thì dù có giành mạng sống với tử thần thì bọn họ đều dám làm, vì vậy Lâm Minh đã dẫn họ đến mỏ Hồn Thạch. Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Chắc có lẻ đã ra chiến trường hết nên cat khu mỏ lúc này chỉ có mấy tên canh gác, nhẹ nhàng hạ gục tất cả mọi người cùng nhau trốn vào trong. Bởi vì rút khinh nghiệm từ những lần trước nên lần này đội của Lâm Minh thường xuyên thay đổi chổ ẩn nấp, nhưng thương thế của Chu Hiếu và Giang Thông ngày càng nặng, mọi người đều cảm thấy áp lực khinh khủng a. Rồi một ngày không ai muốn cũng xảy ra, Giang Thông bỏ mạng, sau đó Chu Thắng cũng ra đi. Dù biết chiến tranh sẽ có tử thương nhưng nhìn thấy đồng đội chết trước mặt mình, cái cảm giác đó thật sự khó mà chấp nhận được. "Nhìn, bên kia là cái gì" đang núp ở một góc Ngôn Thừa đột nhiên chỉ về một hướng. "Lộng Ảnh Kính, thì ra là vật này đã theo dỏi chúng ta" Dạ Lam tức giận. Lộng Ảnh Kính là một loại pháp bảo có thể thông qua nó quan sát được cảnh tượng ở một nơi khác. "Huyết Quỷ sao lại có vật này" "Rút mau" chưa bàn luận xong Lâm Minh đã cảm nhận được vài khí tức đi lại, trong đó cậu nhận ra khí tức của nhân loại. Ngày cuối cùng của viễn chinh, đám người Lâm Minh an toàn trở về thành nhưng không có ai vui vẻ cả, nhất là Lâm Minh, có quá nhiều thứ khiến cậu phải nghi ngờ. 60 người đi nhưng khi trở về chỉ có 17 người, những người trở về đều được đoán tiếp như những người hùng. Lâm Minh không quan tâm đến những việc này, thứ cậu quan tâm lúc này là phần thưởng đang nằm trên tay cậu đây. "Trung Cấp Huyết La Châu, thưa tốt a" khen ngợi chưa được bao lâu, đến khi cậu hấp thu nó thì mặt lập tức biến sắc. "Loạn Thần Tán, là kẻ nào chứ" đã có kẻ bỏ Loạn Thần Tán vào Huyết La Châu. Thứ này sử dụng ít sẽ không phát hiện nhưng nếu tích tụ nhiều sẽ biến con người trở nên điên dại, trở thành một con rối không hơn không kém. Nếu không phải tinh thần lực của Lâm Minh cao, phát hiện ra biến đổi nhỏ trong tinh thần của mình thì cũng sẽ không phát hiện ra. Vận dụng Thần Lực loại bỏ Loạn Thần Tán trong Huyết La Châu ra, Lâm Minh bắt đầu hấp thu tất cả, cậu sẽ không uổng phí bắt kỳ một thứ gì để nâng cao thực lực. "Sẽ có một ngày ta kéo ngươi ra khỏi tấm màng che này" Lâm Minh năm trong tay viên Huyết La Châu cuối cùng lạnh lùng nói.
|