Quần áo càng ngày bị kéo xuống càng thấp, Nguyên Mẫn đã muốn rên thành tiếng, nàng cảm giác Cung Tuế Hàn hôn vào lưng nàng, hơn nữa còn ở bên trên xương cột sống để lại dấu ấn, nàng bắt đầu cắn cắn môi, Nguyên Mẫn hít sâu một hơi khí, ý thức lúc này liền khôi phục lại. Nàng không nhịn được liền xoay người đối mặt với Cung Tuế Hàn, loại cảm giác mê luyến này lại một lần nữa bộc phát, Cung Tuế Hàn hiện tại làm cho nàng cảm giác vô cùng đẹp, đẹp có phần quỷ dị, đẹp một cách mê người, Nguyên Mẫn khắc chế không được liền nâng đầu Cung Tuế Hàn lên, nhiệt tình mà kịch liệt hôn lên môi nàng, hôn đến nổi làm cho Cung Tuế Hàn có chút không thở nổi, nhưng lại cảm thấy vô cùng tuyệt vời.
Cung Tuế Hàn bàn tay cũng không an phận, vuốt ve lấy da thịt mềm nhẵn như lụa của Nguyên Mẫn, còn yêu thích không thôi, đối với nàng cảm giác này vĩnh viễn không đủ. Tay nàng dường như có ý thức, liền tìm được đôi gò núi hoàn mỹ vô cùng mềm mại kia, còn đi theo cảm giác kéo lớp y phục vướng víu ra trực tiếp xoa nắn điểm mềm mại của Nguyên Mẫn, nhẹ nhàng vê lên, sau đó lại đè xuống.
Nguyên Mẫn lúc này có một cảm giác tê dại cực điểm chạy dọc cả thân thể, thở nhẹ ra thanh âm "Cung Tuế Hàn... đừng..." Thanh âm ôn nhu, yếu ớt, nghe không ra một tia cự tuyệt, dục còn ẩn ẩn trong lời nói, khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ của nàng thẹn thùng đỏ hồng một mãnh, làm cho Cung Tuế Hàn trong lòng không khỏi rung động, làm sao bây giờ nàng thật muốn, muốn đem da thịt Hân nhi ăn sạch, muốn Hân nhi mãi mãi ở bên nàng, một khắc cũng đều không phân ly, giờ phút này ánh mắt Cung Tuế Hàn như lửa cháy, có thể khúc xạ ra cả hào quang.
Hân nhi thích như vậy! Cung Tuế Hàn có thể xác định được, hơn nữa còn tin tưởng suy nghĩ của bản thân, nàng nhất định phải làm cho Hân nhi càng thêm khoái hoạt mới được, Cung Tuế Hàn nghĩ như vậy liền hạ quyết tâm.
Nguyên Mẫn có chút không chịu nổi khi thấy Cung Tuế Hàn như vậy, nói thật là nàng cũng thừa nhận Cung Tuế Hàn ở phương diện này đúng là có thiên phú thật tốt, bởi vì nàng đã có chút muốn đắm chìm vào cảm giác dục vọng này... Không được! Nàng không thể để cho Cung Tuế Hàn cứ như vậy mà thực hiện được.
Nguyên Mẫn có chút không kiên nhẫn liền bức xé quần áo trên người Cung Tuế Hàn, bởi vì lúc này trên người Cung Tuế Hàn vẫn còn y phục chỉnh tề, làm cho nàng cảm giác thật mất mặc.
Rất nhanh, y phục trên cở thể Cung Tuế Hàn nửa phần bị cởi hết, cảnh đẹp liền bại lộ trước mắt, Nguyên Mẫn ánh mắt càng ngày càng tối, lúc này cũng có suy nghĩ giống như Cung Tuế Hàn, thật muốn không bao giờ ly khai.
Hai người da thịt dán cùng một chỗ, đối phương đều hiểu rõ nhiệt lượng của nhau, tựa hồ còn muốn đem người trong lòng đốt cháy, hơn nữa càng ngày hai người càng cảm thấy nóng, hiện tại còn đang ở trạng thái ngồi chồm hỗm ôm nhau, quần áo thì chỉ mới cởi xuống một nữa, vẫn còn lưu lại bên hông.
Tiếp tục một trận ôm hôn, môi và môi thiếp hợp, lưỡi cùng lưỡi quấn lấy, mang ra một tia dâm mỹ, cả hai lúc này ngập tràn trong dục vọng, càng lúc càng sâu.
"Hân nhi... lần này... để cho ta làm trước... được không..." Cung Tuế Hàn vừa nói vừa hôn lấy vành tai thân mật rủ rỉ, hơn nữa còn ngậm lấy vành tai Nguyên Mẫn, liền tức thì Nguyên Mẫn cảm nhận được một cỗ nhiệt lưu như ẩn ẩn phía bụng dưới, cả toàn thân như nhũn ra, nàng phải bám víu ôm lấy Cung Tuế Hàn. Nguyên Mẫn phát hiện ra một chuyện vô cùng nghiêm trọng, chính là nếu ai ở thế công trước thì sẽ liền chiếm thượng phong, Cung Tuế Hàn vừa rồi ý kiến là muốn chiếm thế trước, cơ thể nàng giờ mềm nhũn, muốn dùng hết sức lực phản kháng, nhưng... không được, vừa rồi nàng cũng không hiểu tại sao nàng lại biến thành như vậy...
"Không..." Nguyên Mẫn lời cự tuyệt còn chưa nói hết thì đã bị một loại cảm giác mới ập tới, nàng nói không nền lời, thay vào đó liền thở gấp...
Cung Tuế Hàn tất nhiên không cho Nguyên Mẫn thời gian để cự tuyệt, liền trực tiếp đem Nguyên Mẫn đẩy ngã, sau đó đem mặt chôn vùi ở giữa ngực nàng, Cung Tuế Hàn thừa nhận nàng đối với nơi này rất đặc biệt, chính là đặc biệt mê luyến, bởi vì Hân nhi so với bánh mì còn đáng yêu, còn thơm hơn rất nhiều!
Nếu Nguyên Mẫn biết lúc này Cung Tuế Hàn so sánh nàng với bánh mì chắc chắn sẽ đem nàng đạp xuống giường. Kỳ thật cũng không nên quá để ý lời nói của Cung Tuế Hàn, bởi vì đối với Cung Tuế Hàn, việc lấy bánh mì ra so sánh thật không nhiều lắm, nếu so sánh với bánh mì, thì đối với nàng đã là hảo hạng lắm rồi.
Cung Tuế Hàn rất nhanh liền ngậm vào hạt đậu nhỏ, dùng sức liếm, mút, cũng không để ý đến Nguyên Mẫn, nàng không còn biết đến quy luật, còn muốn nhằm vào phía dưới của Nguyên Mẫn.
Cung Tuế Hàn đưa chân điểm vào một góc hẹp giữa hai chân Nguyên Mẫn, nàng cảm giác được có sự ẩm ướt trơn bóng, Cung Tuế Hàn không khỏi nhắm vào nơi này chà xát, ma sát ập tới Nguyên Mẫn cảm thấy được rối loạn không dứt, bất lực vặn vẹo cơ thể.
Cung Tuế Hàn tựa hồ cảm giác được sự bất mãn của nàng, liền muốn thỏa ước nguyện cho Hân nhi, nhẹ nhàng đi xuống tìm kiếm, trải qua bụi cỏ ẩm ướt, chóp mũi hướng vào hít thở, Nguyên Mẫn buồn bực hừ một tiếng, cơ thể cũng không giúp ích gì mà rung động, Cung Tuế Hàn lúc này cảm giác nàng đúng là phi thường. Rất nhanh nàng liền vương đầu lưỡi, liếm lấy ở nơi hạ lưu kia mật đang tràn ra, mùi vị thật phi thường, nàng chính là vô cùng thích. Động tác liếm xong lại thành mút, mỗi lần nàng hút hạ xuống, Nguyên Mẫn thân thể liền phản ứng càng lúc càng lớn, Nguyên Mẫn tay lúc này đã khống chế không nổi, không ngăn chặn được Cung Tuế Hàn càn rỡ, vô quy tắc, làm cho nàng càng ngày càng khó chịu.
"Cung... mau lên.." Nguyên Mẫn thở dốc nói, Cung Tuế Hàn rốt cuộc là muốn tra tấn tới khi nào...
Cung Tuế Hàn đối với chuyện này lại vô cùng nghe lời, đầu lưỡi liền tiến vào trong huyệt động, lưỡi chuyển động cũng nhanh hơn, cứ theo tốc độ như vậy khiến Nguyên Mẫn một cỗ khoái cảm trào ra, liền rất nhanh như ẩn như hiện cảm nhận được cảm giác đỉnh điểm...
Mãi một lúc sau, dư vị còn chưa tiêu, Nguyên Mẫn cảm giác có chút xấu hổ vì Cung Tuế Hàn chỉ mới dùng có đầu lưỡi đã làm cho nàng...
Không được, không thể chờ thêm một lần nữa, Nguyên Mẫn lần này muốn hạ quyết tâm, nhưng quyết tâm của nàng chưa kịp làm gì thì đã bị Cung Tuế Hàn chuẩn bị một thế tấn công mới. Cung Tuế Hàn đầu lưỡi vừa rút ra thì ngón tay thon dài đã vươn đi vào, vô cùng cẩn thận, nàng chỉ sợ tiếp tục làm cho Nguyên Mẫn đau, lần đầu tiên thật rất đau a, Cung Tuế Hàn trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhưng nàng lại không biết, lần thứ hai đi vào lại không đau lắm.
"Có đau không?" Cung Tuế Hàn thanh âm bởi vì tình cảm đang dâng trào nên có chút biến chất, đặc biệt là trở nên gợi cảm kì lạ, Nguyên Mẫn nghe được thấy Cung Tuế Hàn có loại dũng khí này cũng biết không phải lỗi của nàng.
Tuy nhiên Cung Tuế Hàn bộ dạng cẩn thận như vậy lại làm nàng có vẻ quen thuộc.
Tên ngốc này...
Nguyên Mẫn cảm nhận được từ trong đáy lòng nàng, tựa hồ là đang cảm động, trong lòng không vì thấy đang bị khi dễ mà xù lông, ngược lại là thích, cũng không quan tâm mà né tránh, Nguyên Mẫn chính là thuận theo lòng mình.
"Không đau!" Nguyên Mẫn hướng về Cung Tuế Hàn, che lại đôi môi nàng, tựa hồ còn có thể cảm nhận được hương vị của bản thân thông qua đầu lưỡi Cung Tuế Hàn.
Cung Tuế Hàn tâm một lần nữa liền động, thấy Nguyên Mẫn trên mặt không hề thể hiện ra một chút nào gọi là không thích nên bắt đầu bạo gan tiếp tục ấn sâu ngón tay. Bản thân Nguyên Mẫn cũng cảm nhận được mỗi lần ngón tay chuyển động là nàng liền thở nhẹ ra thanh âm, vừa giống như vui mừng, vừa giống như khó nhịn, cứ như vậy mà vẻ mặt động tình làm cho Cung Tuế Hàn càng mê luyến.
Hân nhi, thật đẹp, thật đẹp quá đi!
Kỳ thật giờ phút này mị lực mê người không chỉ phát ra ở Nguyên Mẫn, mà Cung Tuế Hàn cũng đồng dạng làm cho Nguyên Mẫn say mê, Nguyên Mẫn cánh tay cũng bắt đầu không kiểm soát được mà vuốt ve cơ thể Cung Tuế Hàn.
Lúc này Cung Tuế Hàn cũng vì quá mức thoải mái mà rên rỉ lên thanh âm.
Hân nhi đúng là không chuyên tâm hưởng thụ, mình tại sao lại bị nàng làm cho phân tâm, có thể bản thân mình làm chưa được tốt.
Nghĩ như vậy ngón tay Cung Tuế Hàn đang đẩy nhẹ chợt đột khởi, nàng thay đổi một chút tư thế, ấn sâu ngón tay vào thẳng huyệt đạo chặt chội bên trong, Nguyên Mẫn bị kích thích hai chân liền kẹp lại. Cung Tuế Hàn tốc độ ngón tay cũng nhanh hơn, càng ngày càng muốn Nguyên Mẫn đạt được khoái cảm, càng muốn nàng được hưởng thụ.
"Chậm lại..Cung..."
Cung Tuế Hàn cảm giác được bản thân đường như không thể dừng lại được, hỡn nữa cơ thể nàng cũng càng lúc càng nóng, đặc biệt là ở lưng, tựa hồ có loại cảm giác nóng rực vô cùng khó chịu. Nàng đem mọi cảm giác quên đi, tập trung vào cơ thể Nguyên Mẫn, ngón tay cũng nhanh hơn, sâu hơn và mạnh hơn.
Về phần Nguyên Mẫn, bị Cung Tuế Hàn áp quá mức mãnh liệt cơ thể nàng đột ngột có cảm giác tê tê dại dại chạy dọc khắp toàn thân, thân người lại bắt đầu run rẩy, cương cứng lên, rõ ràng là đã tới cực hạn, nàng không nhịn được bám víu lấy Cung Tuế Hàn ma sát sau đó lại thêm một cơn cực hạn khác ập đến.
Cao triều đi qua, Nguyên Mẫn cảm nhân được có chút mệt mõi, trong thời gian thật ngắn, lại lên hai lần liên tiếp, đúng là có chút ăn không tiêu a. Nhưng Cung Tuế Hàn, cái tên đáng ghét kia thì vẫn còn nằm úp trên người nàng. Nàng đáng lẽ phải đem Cung Tuế Hàn đẩy ra, nhưng trong lòng chính là rất thích loại cảm giác này.
"Hân nhi, ta dường như cũng rất ướt!" Cung Tuế Hàn vừa nói vừa bắt lấy cánh tay Nguyên Mẫn kéo đến nơi tư mật của mình, Nguyên Mẫn cảm nhận được, nơi ấy lại vô cùng ướt át, làm cho đáy lòng Nguyên Mẫn liền động.
Tốt lắm, thật muốn đem Cung Tuế Hàn ăn sạch, vừa rồi đã muốn ăn thịt nàng nhưng lại bị nàng giành trước.
Nguyên Mẫn xoay người một cái, đem Cung Tuế Hàn đặt ở dưới, rốt cục cũng đến phiên nàng, Nguyên Mẫn nóng lòng muốn thử, cảm xúc hưng phấn ấy ra sao "Được, ta sẽ làm cho người càng ướt..." nàng ở bên tai Cung Tuế Hàn nói vô cùng ái mị, lời nói vô cùng tán tỉnh.
Cung Tuế Hàn nghe được mặt đỏ tai hồng, nàng thật không biết, Hân nhi bình thường rất đứng đắn, nhưng khi ở trên giường lại không đứng đắn như vậy, nhưng nàng không hề ghét, ngược lại còn thích.
"Có thật là ướt không? Để ta xem xem!"
Nguyên Mẫn đem hai chân Cung Tuế Hàn mở ra, ngay cả người từ trước tới giờ ít biết đến lễ nghi gia giáo cũng cảm thấy được vô cùng ngượng ngùng, Cung Tuế Hàn phản xạ tự nhiên, liền đem hai chân kẹp chặt.
"Cung Tuế Hàn, ngoan, mở chân ra.." Giọng điệu Hoàng đế đại nhân vô cùng ôn nhu, trong lời nói còn mang theo ngữ khí lừa gạt, làm Cung Tuế Hàn có chút không quen, nhưng nàng vẫn ngơ ngác làm theo, Cung Tuế Hàn cảm thấy, Hân nhi ở trên giường so với rời giường thật khác biệt. Nhưng Cung Tuế Hàn lại không phát hiện ra, Nguyên Mẫn khi ở trên giường mới chính là nàng...
Hai mảnh hoa kia thật đẹp, còn bám theo một phần chất lỏng trắng mịn, trong đầu Nguyên Mẫn lúc này, ngoại trừ cảnh tượng trước mắt ra không còn cái gì khác... Nguyên Mẫn kìm lòng không được liền hôn xuống, làm Cung Tuế Hàn toàn thân khẽ rung lên, chảy ra càng nhiều chất lỏng...
Đêm cũng thực dài, Cung Tuế Hàn chính là rất khỏe, dù mới đánh xong một trận lại tiếp tục không buông tha Nguyên Mẫn, nàng cốt là mê luyến cơ thể này, hiếm có mới được một ngày như vậy, được lợi thì phải hưởng thụ.
Nguyên Mẫn bất lực vò đầu kéo tóc Cung Tuế Hàn, Cung Tuế Hàn khi nào lại trở thành cao thủ tán tỉnh như thế này, nếu không phải nàng có thể xác minh Cung Tuế Hàn không hề tán tỉnh với người khác thì bản thân nàng cũng thực hoài nghi Cung Tuế Hàn có phải hay không đã tập luyện qua với ai.
"Cung ... Tuế ... Hàn!" Nguyên Mẫn thanh âm đứt quãng, bởi vì Cung Tuế Hàn liên tục không ngừng kích thích, ngón tay một lần rồi lại một lần, làm cho nàng có chút không chịu nổi.
"Ân, không thoải mái sao?" Cung Tuế Hàn có chút nghi hoặc ngẩn đầu, Nguyên Mẫn khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ, có phần ửng hồng nhưng chính là đẹp mỵ người, nàng giống như con mèo cần mình lấy lòng. Cung Tuế Hàn cơ bản mà nói là không muốn dừng, còn muốn nữa, nhưng muốn cái gì thì nàng không biết. Nàng để mặc bản năng chỉ dẫn nàng.
"Ngươi... tại sao.. lại... thuần thục.... như vậy.?" Phát ra thanh âm theo hơi thở gấp, Nguyên Mẫn hỏi ra nghi vấn trong lòng.
"Ách.." Cung Tuế Hàn khuôn mặt hồng một mãnh, có chút ngập ngừng ấp úng, nếu nói cho Hân nhi biết, Hân nhi liệu có xem là nàng không đứng đắn, giống đại sắc lang a?
"Nói!" Nguyên Mẫn không thương lượng hỏi, bởi vì Cung Tuế hàn động tác đã tạm dừng, nên nàng mới lấy lại một tia lý trí. Nguyên Mẫn xem ra chính là ăn phải dấm chua a, bằng không cũng không như vậy mà quan tâm Cung Tuế Hàn thế nào luyện tập qua.
"Ách... cái này... không phải... lần trước... Sau lần trước, giữa chừng không được đáp ứng, nàng đã liền ngủ, ta cũng đặc biệt ôm Hân nhi ngủ, nên liền nằm mơ thấy Hân nhi và ta làm.. làm chuyện đó" Cung Tuế Hàn lúc đầu còn ngượng ngùng, sau đó liền lấy lại tinh thần nói cho hết lời, nhưng nói xong thì mặt đã đỏ lên tới không được.
Thì ra Cung Tuế Hàn đúng là nữ sắc lang, xem ra không phải là tự thân tìm hiểu, mà là bí mật, không, mà là ở trong mộng luyện tập qua vô số lần.
Nguyên Mẫn đối với người thường xuyên ngủ bên cạnh mình lại có mộng xuân, không những như thế, chắc hẳn cũng đã từng dò thám qua thân thể của nàng, nàng ngoài việc thở dài, cũng không biết nói gì hơn, nhưng trong đáy lòng lại trào ra một loại cảm giác vui mừng không nói nên lời.
"Hân nhi, ta là yêu thích nàng nên mới như vậy, trước kia ta cũng chưa bao giờ nằm mơ thấy a..." Cung Tuế Hàn cố gắng biện minh cho hành vi của nàng. Ân, kỳ thật Cung Tuế Hàn trước kia thật tốt, điểm ấy không thể nghi ngờ, trước đây, đừng nói là chuyện nam nữ nàng còn hoàn toàn không biết, thì huống chi là chuyện nữ nữ a. Từ nhỏ, Cung Tuế Hàn đã có quyết định không bao giờ có tư tưởng đáng khinh đến như vậy, nhưng hiện tại thì sau vài lần được Hưu Nguyệt chỉ dạy thì nàng đối với lời thề ngày xưa càng lúc càng xa vời.
Nhưng điều Nguyên Mẫn không hiểu chính là, Cung Tuế Hàn thường ngủ bên cạnh nàng cũng thực an phận đi, vẫn không gây rối nhiều đối với nàng, Cung Tuế Hàn nằm cạnh nàng mà trong lòng không loạn mới là lạ, đúng là đánh chết nàng cũng không tin. Chẳng lẽ nàng mị lực không đủ?
Nghĩ tới, Nguyên Mẫn cực kỳ không chấp nhận.
"Bình thường, ngươi cố gắng an phận, là vì cái gì lại an phận như vậy đây?" Nguyên Mẫn hỏi vô cùng khéo léo, kỳ thật nàng muốn hỏi vì cái gì nàng bình thường không đụng đến mình, chẳng lẽ mị lực của nàng không đủ sao?
Nhưng Nguyên Mẫn cảm giác nếu hỏi như vậy, tựa hồ có phần bồng bột, lại sợ mất mặt, hỏi như vậy chẳng khác gì nàng mong muốn Cung Tuế Hàn khi dễ nàng.
Thật ra câu hỏi cũng không khác biệt lắm, cơ bản là Cung Tuế Hàn có nghe cũng không phát hiện ra ý tứ gì trong câu nói cả!
"Bởi vì mỗi lần Hân nhi về đều quá mệt mõi, vừa nằm xuống đã liền ngủ mất, ta không muốn quấy rầy nàng ngủ, bất quá ta.. ta ở một bên nhìn trộm nàng ngủ, trộm hôn nàng, còn... còn làm rất nhiều thứ mà nàng không hề biết!" Cung Tuế Hàn đắc ý vênh váo nói, cực kỳ giống như trộm báo vật thành công, cái dáng vẻ đắc ý này làm cho Nguyên Mẫn thấy được lại có phần chói mắt, nhưng lại có nhiều lo lắng.
Đừng nhìn Cung Tuế Hàn đơn giản như vậy, nhưng làm việc gì cũng rất cẩn thận!
"Kỳ thật chỉ cần ôm Hân nhi ngủ, ta đã cảm thấy hạnh phúc rồi!" Bất quá nếu có chuyện kia thì còn hạnh phúc hơn... này đúng bản chất sắc nữ không đổi.
Nguyên Mẫn nở nụ cười, cười thật ngọt ngào, trong lòng không hề có tính toán gì, chỉ có duy đối với Cung Tuế Hàn vui vẻ nở nụ cười như vậy. Tất nhiên Cung Tuế Hàn lập tức bị mê hoặc.
Ánh mắt Cung Tuế Hàn lại bắt đầu nóng rực, dường như nụ cười vừa rồi lại đánh thức ham muốn trong lòng nàng.
Lúc này thân thể xích lõa cũng làm cho Nguyên Mẫn cảm giác khô nóng. Có đi khi chỉ là ánh mắt khiêu khích còn kích thích hơn so với bất kì uy lực nào.
"Hân nhi... ta muốn... muốn đem cơ thể của nàng dung hợp với cơ thể ta, có như vậy vĩnh viễn ta cũng không sợ đánh mất..." Cung Tuế Hàn nói lời trong lòng, làm cho tâm Nguyên Mẫn trở nen mềm nhũn, Nguyên Mẫn cảm thấy được một cổ nhiệt lưa đang bắt đầu chảy ra.
Đầu lưỡi Cung Tuế Hàn ý thức được, liền hướng đến nơi địa phương kia tìm kiếm, giống như là đang tìm kiếm bảo vật. Nơi địa phương ẩm ướt đó, cánh hoa nở đẹp không sao tả xiết, đầu lưỡi của nàng giống như con cá đang ở trong suối nước quấy rối...
Nguyên Mẫn ngày càng thở gấp, mà thở cũng phát ra tiếng càng lớn, nếu không phải còn lại một chút lý trí, nàng sợ là cả cung nữ bên ngoài cũng bị kinh động đi, có thể còn suy nghĩ nàng rên rĩ thật quá lớn tiếng rồi. Mà nữ hoàng cùng với nam sủng ở tẩm cung hoan lạc, tin đồn này cũng đã muốn bay đầy trời, kỳ thật nếu không thể tính đó là lời đồn, mà là sự thật, bất quá chỉ là đem nam sủng đổi thành nữ sủng cưng chìu mà thôi!
Càng ngày tiết tấu càng nhanh, càng lúc càng điêu luyện, càng lúc càng có cảm giác khó chịu, ngón tay Cung Tuế Hàn vào sâu hơn, đối với nàng còn chưa đủ, nàng len theo một ngón tay vào, ấn sâu xuống nữa, tiết tấu dồn dập làm cho Nguyên Mẫn run rẩy, thở gấp một đoạn, không khí vô cùng ái muội ấy cũng dần dần lên đến đỉnh điểm, hơi thở cũng chậm rãi bình phục xuống, không khí cũng dần dịu đi.
"Hân nhi, ta còn muốn..." Không biết là do Cung Tuế Hàn đã nói thành quen hay do Nguyên Mẫn bên tai lại bắt đầu thấy giọng điệu đòi hỏi này cũng bình thường. Cung Tuế Hàn lúc này không thể nghi ngờ là có mị lực vô cùng, nhưng ít ra lý trí của Nguyên Mẫn vẫn còn, nếu không thiếu chút nữa nàng lại không kiềm chế được mà cho phép Cung Tuế Hàn đạt được ước nguyện.
Nguyên Mẫn cũng khó có thể không nuông chìu Cung Tuế Hàn, đối với Cung Tuế Hàn nàng cũng đã hết cách, bởi vì Cung Tuế Hàn đã quá thân cận nàng rồi, nàng cũng tự hỏi nếu cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ thân thể của mình sẽ bị Cung Tuế Hàn vét sạch tinh lực. Đã ba lần rồi, trời cũng sắp sáng, sáng sớm mai nàng chỉ sợ lên triều không nổi, xem ra đã muốn làm hôn quân rồi!
"Cung Tuế Hàn!" Nguyên Mẫn âm thanh có biết bao nhiêu mê hoặc.
"Ân?" Cung Tuế Hàn lại không có tiền đồ, dễ dàng bị kéo vào âm thanh ấy.
"Ngươi không ướt sao?" Nguyên mẫn đưa cánh tay không an phận hạ xuống nơi tư mật của Cung Tuế Hàn. Hơn nữa lại càng không an phận mà khiêu khích vuốt ve.
"Ướt!" Cung Tuế Hàn ngây ngốc thành thật trả lời. Hoàng đế đại nhân lại sắp sữa dụ khị tiểu nhi đồng thuần khiết.
"Được rồi, vậy ta cho ngươi càng thêm ướt, được không?" Khó có được lúc Nguyên Mẫn lại không đứng đắn như vậy, hơn nữa còn là một bộ ngữ điệu trêu chọc tiểu hài tử, xem ra Hoàng đế đại nhân cũng có tiềm chất phía sau hậu cung a.
"Được!" Cho dù lúc này nàng nói ta chết, ta cũng sẽ trở lời 'Được!" hơn nữa còn muốn để nàng lo liệu tất cả.
Cung Tuế Hàn đơn giản mà nói là một tiểu dân, được sủng hạnh cũng là điều hanh phúc, cho nên dù có bị khi dễ nàng cũng thực thích, một chút cũng không phản kháng.
Phía sau lưng Cung Tuế Hàn tỏa ra Phượng Hoàng sắc đỏ càng ngày càng đẹp, trên người nàng đặc biệt phát ra một loại ma lực quyến rũ vô cùng, loại mị lực kì dị này càng lúc càng rõ ràng, đó là loại quỷ lực vô hình, như lại có lực hấp dẫn vô cùng dày đặc khiến người khác không thể không mê mệt.
Bản thân Nguyên Mẫn cũng sa vào mà không hề hay biết, kỳ thật, nếu không có loại khí yêu mị quỷ dị này thì lúc trước Nguyễn Mẫn hôn vào cũng không thể nào phát hiện được. Nàng đối với Cung Tuế Hàn cơ bản mà nói, chính là yêu, dục vọng từ tình cảm yêu thương phát ra, là muốn đối với người yêu mình khi dễ, còn mị lực gì đó... nàng vốn không muốn nghĩ tới!
Bên trong gian phòng, xuân sắc đùa người, bên ngoài căn phòng, đại tuyết bay tán loạn. Ngày hôm nay, tuyết quả thật vô cùng lớn.
Hưu Nguyệt trong tay cầm mai rùa, thả ra một quẻ, Hưu Nguyệt nhìn vào ba đồng xu, đôi mắt đăm chiêu, hạ xuống mai rùa, đi hướng ra ngoài cửa sổ, trận đại tuyết này rốt cuộc là tốt hay xấu đây?
Hưu Nguyệt tận đáy lòng không có đáp án, nhưng nàng biết đêm nay nếu có sao trời, nàng có thể nhìn thấy được, trên trời đã có một ngôi sao sáng lộ diện, càng lúc càng xuất hiện rõ hơn, cái này rốt cuộc có ý nghĩa gì? Phải chăng là thiên mệnh? Dường như... đã nhanh thức tỉnh rồi!