Mê Điệp Tình Nhân Chiến
|
|
Chương 34 "Ân, xem ngươi kìa, hiện tại muốn lạt mềm buộc chặt, sau đó thì một chiêu thượng ốc trừu thê*!" *上屋抽梯: lên nhà rút thang hay qua cầu rút ván. (ba mươi sau kế) Nguyễn Hoàng xin Trịnh Tùng cho mình vào miền Thuận Hoá chống quân Mạc để tránh bị ông này mưu hại. Sau Nguyễn Hoàng khai khẩn đất trong Nam, các con cháu ông lập thành nước riêng, không thần phục họ Trịnh nữa. Mặc dù không biết ngày mai Nhan Tiêu sẽ làm gì, nhưng Lạc Tử Tịch biết Nhan Tiêu dùng chiêu lạt mềm buộc chặt đối với Lăng Dịch Hằng. Có khả năng ngày mai liền thượng ốc trừu thê, tìm người giả vờ, tình cờ bắt gặp, dựa vào đó cắt đứt mọi biện hộ, giam vào cái bẫy chết. "Lạc Tử Tịch, ngươi cũng biết trong đó còn có một kế?" Nhan Tiêu không thể phủ nhận, Lạc Tử Tịch quả thật nhìn thấu lòng nàng. Đúng là nàng có kế hoạch như vậy, cũng đang chuẩn bị triển khai kế hoạch đó. "Mỹ nhân kế? Làm hắn ngoại tình? Không phải cao chiêu nha." Khi Nhan Tiêu nói để nàng tự giải quyết kỳ thật Lạc Tử Tịch cũng đã thầm đoán được Nhan Tiêu muốn sử dụng kế gì. "Lạc Tử Tịch, ngươi thật quá thông minh. Từ xưa tới nay được dùng nhiều nhất chính là mỹ nhân kế phải không? Đương nhiên, kế hay sẽ trúng. Bất quá, hiện tại ta xâm nhập doanh trại địch, ám độ trần thương, sau đó đảo khách thành chủ." Nói xong, Nhan Tiêu không để ý cũng không quản chuyện gì lại tiếp tục ôm Lạc Tử Tịch. Nàng cảm thấy nàng thật ác độc, một kế lại một kế, hoàn hảo nàng thích Lạc Tử Tịch, khẳng định Lạc Tử Tịch cũng sẽ giúp nàng, nếu không làm sao có người có thể chịu đựng được tính khí thất thường lại còn ham vui của mình? "Hảo hảo hảo, biết ngươi lợi hại, đừng náo loạn nữa, ngươi đem đồ đã nấu lấy ra đi." Lạc Tử Tịch coi như bội phục Nhan Tiêu. Nhan Tiêu ngoan ngoãn nghe lời buông tay, nhưng còn không nhịn được ở bên tai Lạc Tử Tịch thổi một hơi, khiến Lạc Tử Tịch một trận run rẩy sau đó mới dào dạt đắc ý mở cửa phòng bếp, đem đồ ăn bưng ra ngoài. Ăn cơm ăn cơm, buổi tối còn nhiều thời gian, nàng đã quyết định đêm nay phải lừa đem Lạc Tử Tịch đi. Hiện tại sẽ không nháo Lạc Tử Tịch. Lăng Dịch Hằng ở phòng khách nhìn thấy Nhan Tiêu bưng một đĩa đồ ăn ra, chạy nhanh lại nghênh đón. Lăng Dịch Hằng không giấu được hưng phấn nói: "Nhan Tiêu... Làm xong hết rồi sao? Đây, đưa ta." Hai nữ nhân ở tại phòng bếp không biết sẽ thế nào, cửa đóng chặt, hắn cũng không tiện đứng ở cửa cho nên trở lại phòng khách xem TV. Thuận tiện nghĩ thật tốt làm sao tiếp cận Nhan Tiêu cùng đem quan hệ ba người bọn họ làm cho tốt hơn. Muốn đem quan hệ ba người họ tốt lên là một cái đại công trình. "Không sai biệt lắm, đem mấy thứ trong phòng bếp ra nữa là có thể ăn." Thái độ cùng lúm đồng tiền như hoa của Nhan Tiêu đối với Lăng Dịch Hằng là một trăm tám mươi độ chuyển biến. Một nữ nhân muốn bắt được nam nhân quả thật rất đơn giản, bắt một nam nhân có hứng thú với chính mình càng đơn giản. Phương thức lạt mềm buộc chặt luôn rất hiệu quả. Quả nhiên, Nhan Tiêu nở nụ cười với Lăng Dịch Hằng rất có tác dụng, Lăng Dịch Hằng tích cực đi thu dọn bàn ăn, sau đó lại giành vào phòng bếp đem đồ ăn mang ra. Nhan Tiêu vui vẻ ngồi thoải mái nhìn Lăng Dịch Hằng bận rộn. Mà đồ ăn cuối cùng Lạc Tử Tịch cũng làm tốt để cho Lăng Dịch Hằng mang ra, sau đó đi tắm. Lưu Lăng Dịch Hằng cùng Nhan Tiêu ở phòng khách. Lăng Dịch Hằng chịu khó cầm chén đũa bày ra, còn đem tới một chai rượu. Nhan Tiêu nhìn ra, đó là rượu nàng thích, lần trước Lăng Dịch Hằng cũng vì nàng mà kêu rượu giống nhau. Khóe miệng Nhan Tiêu kéo lên, trên mặt lộ ra nụ cười khiến người khác không dễ phát hiện. Nếu nàng thích nam nhân, nếu Lăng Dịch Hằng còn chưa kết hôn, nàng sẽ cảm động vì phần tâm ý của Lăng Dịch Hằng đối nàng. Chỉ tiếc... Nhan Tiêu cảm thấy đặc biệt buồn cười, xem Lăng Dịch Hằng giống như chú hề hảo buồn cười. Đem tất cả mọi thứ đều chuẩn bị tốt, Lạc Tử Tịch lại còn đang tắm rửa, Lăng Dịch Hằng thật quý trọng cơ hội một mình ở chung với Nhan Tiêu. Vì thế ngồi trở lại bên cạnh Nhan Tiêu, mãn nhãn vui mừng nhìn Nhan Tiêu liếc mắt một cái, lại còn có chút ngượng ngùng khẩn trương ngồi một bên. "Nhan Tiêu, cám ơn ngươi đưa Tử Tịch trở về." Lăng Dịch Hằng không biết chủ đề yêu thích của Nhan Tiêu là gì, nhưng hắn biết Nhan Tiêu nhất định thích chủ đề liên quan đến Lạc Tử Tịch, xem ra Nhan Tiêu cùng Lạc Tử Tịch càng ngày càng hợp nhau. Lần này Lạc Tử Tịch trở về, Nhan Tiêu không chỉ ra sân bay đón người còn có thể lưu lại ăn cơm. Này đủ chứng minh quan hệ Nhan Tiêu cùng Lạc Tử Tịch từng bước ngày càng gần. Đây là chuyện đáng giá cao hứng. Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu quan hệ càng tốt, hắn càng có cơ hội tiếp cận Nhan Tiêu, giống như hiện tại. "Là chính ngươi muốn cảm tạ ta, hay là thay Lạc Tử Tịch nói cảm tạ ta?" Khuôn mặt Nhan Tiêu mang theo nụ cười yêu nghiệt nói với Lăng Dịch Hằng. "Đều vậy. Nhan Tiêu, quan hệ của ngươi cùng Lạc Tử Tịch phát triển đặc biệt nhanh, hai nữ nhân có phải hay không thực sự có nhiều đề tài đến vậy nha?" Lăng Dịch Hằng bộ dáng rất hứng thú, quan hệ Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu phát triển quả thật rất nhanh, nhanh đến ngoài dự kiến của hắn. Nếu dựa theo bình thường, hai nữ nhân nói chuyện hữu nghị, quả thật cùng dạo phố một lần, có qua có lại mới có thể phát triển thỏa đáng thành tỷ muội, tựa như nam nhân uống rượu thường xuyên mới là hảo bằng hữu. Huống chi cảm tình của nàng và Lạc Tử Tịch là như vậy, khiến Lăng Dịch Hằng kinh ngạc không nhỏ. Nhan Tiêu cười cười, nói: "Bí mật của nữ nhân, nam nhân vĩnh viễn sẽ không biết." Nhan Tiêu ra vẻ thần bí làm cho trong lòng Lăng Dịch Hằng rung động, hỏi: "Nhan Tiêu, hiện tại ngươi cùng Tử Tịch là hảo bằng hữu?" "Có thể nói như vậy. Ngươi để ý ta cùng Tử Tịch trở thành hảo bằng hữu, hảo tỷ muội?" Nhan Tiêu cười hỏi lại. "Không có, ta rất thích các ngươi trở thành bằng hữu, bằng hữu Tử Tịch rất ít, khó có được khi các ngươi trở thành bạn tốt. Tử Tịch trước kia trừ bỏ công tác chính là gia đình, bên người không có vài bằng hữu hợp tính, cho nên, ta cảm thấy Tử Tịch nhất định rất quý trọng cảm tình của ngươi cùng nàng..." Lăng Dịch Hằng nói. Sau đó Lăng Dịch Hằng còn nói một ít chuyện của Lạc Tử Tịch. Nhan Tiêu im lặng nghe, Lăng Dịch Hằng thật ra rất thông minh, đề tài luôn luôn xoay chuyển quanh Lạc Tử Tịch, chuyện liên quan Lạc Tử Tịch, nàng đương nhiên muốn biết, cho dù đều là chuyện cùng Lăng Dịch Hằng nàng cũng không để ý, ai kêu nàng đến muộn chi? Bất quá, về sau là thời gian của nàng cùng Lạc Tử Tịch. Lăng Dịch Hằng nhìn thấy Nhan Tiêu thực sự nghe hắn nói, ngẫu nhiên còn cười đáp lại, dĩ nhiên biết Nhan Tiêu cảm thấy hứng thú với Lạc Tử Tịch, cảm giác được chính mình biết được một điều yêu thích của Nhan Tiêu trong lòng càng thêm hưng phấn không khỏi tuôn ra những chuyện trước kia của Lạc Tử Tịch, khó có được cơ hội ngồi cùng Nhan Tiêu trò chuyện vui vẻ như vậy. "Nói cái gì thế, nói vui vẻ đến vậy." Lạc Tử Tịch tắm rửa đi ra liền nhìn thấy hai người Lăng Dịch Hằng cùng Nhan Tiêu trên mặt đều mang theo tươi cười, Nhan Tiêu cười nàng có thể nhìn ra vài phần thật, còn Lăng Dịch Hằng cười là thật sự vui vẻ mà cười. Trong lòng Lạc Tử Tịch khó chịu, nhưng không có biểu hiện ra, miệng mỉm cười đi đến trước mặt bọn họ. "Nói đến ngươi, chuyện trước kia của ngươi." Nhan Tiêu cười trả lời. Nhan Tiêu nhìn thấy Lạc Tử Tịch đi ra, đứng dậy chạy nhanh đến, ôm lấy một cánh tay Lạc Tử Tịch, một bộ dáng thân thiết bằng hữu tốt. Khiến cho Lăng Dịch Hằng từng trận ghen tị. Lăng Dịch Hằng đố kỵ Lạc Tử Tịch, Nhan Tiêu vừa rồi còn ngồi bên cạnh hắn, nhưng vẫn luôn duy trì khoảng cách nhất định, hắn muốn tiến tới gần đều khó, nhưng Lạc Tử Tịch vừa ra tới, Nhan Tiêu liền thân thiết dán lấy. Lăng Dịch Hằng không thể không cảm khái, hai nữ nhân có thể tùy ý dính lại với nhau chính là tốt nhất. "Chuyện trước kia của ta có cái gì đâu." Lạc Tử Tịch vừa nghe, nhẹ nhàng thở ra, kỳ thật nàng không thích Nhan Tiêu ngồi cùng Lăng Dịch Hằng, ánh mắt Lăng Dịch Hằng vốn không có rời khỏi người Nhan Tiêu, nhìn Nhan Tiêu chằm chằm cứ như nhìn miếng thịt, cái loại ánh mắt này làm cho nàng thực không thoải mái, Nhan Tiêu hiện tại là tình nhân của nàng, là vật nàng sở hữu. "Vẫn là có nói." Nhan Tiêu nói, sau đó hướng Lăng Dịch Hằng bảo: "Lăng Dịch Hằng, thương lượng với ngươi chút, đêm nay cho ta mượn lão bà ngươi một đêm, thế nào?" Muốn lừa người, nàng thật không nghĩ lãng phí tế bào não suy nghĩ lý do gì gì đó, cứ như vậy trực tiếp sảng khoái nha, nàng dám đánh đố, Lăng Dịch Hằng nhất định không dám cự tuyệt nàng. Chỉ cần qua đêm nay, về sau Lăng Dịch Hằng còn có cơ hội chạm Lạc Tử Tịch sao? Nhan Tiêu cười thầm trong lòng. "A? Này... Tử Tịch vừa trở về, có thể hay không quá mệt mỏi." Thật ra hắn cũng không cảm thấy Lạc Tử Tịch quá mệt mỏi, chẳng qua gần đây Lạc Tử Tịch cùng hắn không có làm phương diện kia, hơn nữa lại đi công tác. Hắn nhìn Nhan Tiêu lại không thể ăn, chỉ có thể chờ Lạc Tử Tịch trở về, nhưng mà, Nhan Tiêu muốn "Mượn" Lạc Tử Tịch? Này... "Ngươi đã quên ta làm cái gì? Có thể làm cho Lạc Tử Tịch mệt à? Cùng lắm thì ngày mai ngươi đến điếm của ta, cho ngươi thể nghiệm một chút hạng mục mới của công ty ta, ta tự mình động thủ, được không?" Nhan Tiêu yêu mị cười, nhưng bên hông truyền đến một trận đau đớn, tươi cười trên mặt nháy mắt cứng một chút, chỉ là một chút mà thôi. Nhan Tiêu rất muốn xoa xoa cái eo nhỏ của nàng, Lạc Tử Tịch xuống tay quá độc ác, thế nhưng nhéo nàng. Nhan Tiêu trong lòng ủy khuất: Ta không tung chút dụ hoặc, đêm nay sao có thể bắt cóc ngươi. Nhan Tiêu nghẹn khuất, Lạc Tử Tịch không giúp đỡ nàng chưa tính, còn nhéo nàng, Lạc Tử Tịch rất ít khi nhéo nàng! Nhan Tiêu ủy khuất liếc nhìn Lạc Tử Tịch, tay còn ở phía sau kéo lấy quần áo Lạc Tử Tịch, muốn bao nhiêu u oán là có bấy nhiêu. Đáng tiếc, Lạc Tử Tịch người ta làm như là không thấy ủy khuất của nàng. Nhan Tiêu biết Lạc Tử Tịch sinh khí, là vì câu cuối cùng của nàng tự mình động thủ mà sinh khí. Nghĩ tới đó, trong lòng Nhan Tiêu liền vui vẻ, hận không thể khi dễ Lạc Tử Tịch sinh khí thêm nhiều một chút. Nhan Tiêu tung dụ hoặc tuyệt đối làm cho Lăng Dịch Hằng động tâm, Nhan Tiêu tự mình vì hắn phục vụ? Thật là chuyện tốt đẹp cỡ nào khiến cho người ta chờ mong... bất quá hắn cũng không có ngay lập tức đáp ứng Nhan Tiêu, mà đem ánh mắt nhìn về phía Lạc Tử Tịch, quyền quyết định ở trên người Lạc Tử Tịch. Tuy hắn không biết Nhan Tiêu mượn Lạc Tử Tịch làm cái gì, nhưng hai nữ nhân có khả năng xảy ra chuyện gì được? Bất quá nói thật, hắn thực hy vọng Lạc Tử Tịch có thể đáp ứng, cơ hội khó được, trước kia muốn nhìn thấy Nhan Tiêu trong điếm đều khó, huống chi còn tự mình phục vụ. Lăng Dịch Hằng chỉ vừa nghĩ liền suýt nữa chảy nước miếng. "Ngươi không cần nhìn Tử Tịch, đã nói mượn ngươi là mượn ngươi." Nhan Tiêu thấy bộ dáng Lăng Dịch Hằng biết Lăng Dịch Hằng đã động tâm, nhìn Lạc Tử Tịch chỉ sợ Lạc Tử Tịch phản đối mà thôi. Dù sao cho dù nàng phải phục vụ, vẫn không quá trắng trợn. Đột nhiên bên hông lại đau xót, lại bị độc thủ. Nước mắt Nhan Tiêu đều nhanh chảy xuống, tươi cười trên mặt vẫn sang lạn. "Ngươi cùng Tử Tịch là bằng hữu, nói mượn hay không mượn. Ta chỉ sợ Tử Tịch mệt quá. Bất quá ngươi muốn Tử Tịch theo ngươi qua bên kia cứ đi, chú ý để cho Tử Tịch hảo hảo nghỉ ngơi." Lăng Dịch Hằng vẻ mặt lo lắng nhìn về phía Lạc Tử Tịch. Làm cho quan hệ Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu tiến thêm một bước, rất tốt. Lăng Dịch Hằng một bộ dáng hảo trượng phu lo lắng cho thê tử, khiến cho Nhan Tiêu nhìn đến hận không thể vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Nhan Tiêu nghĩ có nên hay không ban phát một cái thập giai hảo trượng phu* cho Lăng Dịch Hằng đây? *Đại khái là danh hiệu người chồng tốt mười điều đi. "Ăn cơm!" Lạc Tử Tịch xoay người không để ý tới hai người kia, một loạt hành động thật sự rất lưu loát. "Ăn cơm ăn cơm..." Nhan Tiêu nhanh làm một cái mị nhãn cấp Lăng Dịch Hằng, sau đó theo sau Lạc Tử Tịch đến bàn ăn ngồi xuống trước. Lăng Dịch Hằng nhận được mị nhãn Nhan Tiêu trong lòng lại thêm rung động.
|
Chương 35 "Nhan Tiêu, ngươi không phải thực sẽ tự mình phục vụ cho hắn?" Lạc Tử Tịch không thoải mái, trong lòng thập phần không thoải mái, tay nghề Nhan Tiêu nàng rất rõ ràng, đặt ở trên người thì đúng là một loại hưởng thụ. Nàng không dám tưởng tượng tay Nhan Tiêu đặt tại trên người Lăng Dịch Hằng sẽ là bộ dáng gì. Tuy rằng nàng cảm thấy mình càng ngày càng bá đạo, nhưng nàng lại không thể khống chế được chính mình, nàng không thể không thừa nhận dục vọng chiếm giữ đối với Nhan Tiêu của nàng rất mãnh liệt. Tất cả của Nhan Tiêu đều thuộc về nàng, bao gồm cả sự phục vụ của Nhan Tiêu. "Lạc Tử Tịch, ngươi đang ghen sao?" Nhan Tiêu cười, cười đến phá lệ quyến rũ, hiện tại Lạc Tử Tịch càng sinh khí nàng lại càng vui vẻ. Đem Lạc Tử Tịch trở về từ bên người Lăng Dịch Hằng, Lạc Tử Tịch vẫn không nhìn đến mặt nàng, rốt cuộc trước khi ngủ vẫn không nhịn được, đem nàng đặt ở trên giường, dường như nàng có cảm giác muốn chỉnh nàng. "Ta chính là ghen tị, làm sao? Ngươi có ý kiến?" Lạc Tử Tịch nhìn xuống Nhan Tiêu. Lạc Tử Tịch thoải mái thừa nhận chính mình ghen tị, trước kia nàng cùng Nhan Tiêu không có quan hệ gì, Nhan Tiêu làm gì đều không liên quan đến nàng. Nhưng hiện tại là bất đồng, Nhan Tiêu là tình nhân của nàng, thuộc về nàng, cho nên hiện tại Nhan Tiêu làm gì đều có liên quan rất lớn với nàng. Đặt biệt vấn đề tiếp xúc với nam giới, vô cùng vô cùng liên quan đến nàng! "Không có, tuyệt đối không có. Lạc Tử Tịch, ngươi không phải đang để ý ta phục vụ cho người khác đi?" Nhan Tiêu thu lại tươi cười, im lặng nhìn Lạc Tử Tịch, nàng muốn biết Lạc Tử Tịch có phải hay không thật sự toàn tâm toàn ý nghĩ đến nàng. "Phải. Ngươi là của ta." Lạc Tử Tịch trả lời khẳng định. Trên mặt Nhan Tiêu nháy mắt lại tràn đầy vui vẻ, nói: "Lạc Tử Tịch, đời này Nhan Tiêu ta chưa massage quá hai người, một là đạo sư dạy nghề cho ta, một là Lạc Tử Tịch. Ta vừa sinh ra đã là Nhan gia đại tiểu thư, còn ai có thể khiến cho Nhan gia đại tiểu thư phải phục vụ? Bất quá, trước kia có một người dám gọi Nhan Tiêu đi phục vụ..." Nhan Tiêu đột nhiên nhớ tới thời điểm Lạc Tử Tịch đến điếm nàng phục vụ, chỉ tên nói họ kêu nàng phục vụ cho mình, khi đó thiếu chút nữa nàng đem nhân viên tiền sảnh bổ đôi. Bất quá cũng bởi vì có điện thoại của nhân viên tiền sảnh mới có nàng cùng Lạc Tử Tịch hôm nay, ân, nàng hẳn là nên trở về cấp thêm tiền lương cho nhân viên tiền sảnh mới đúng. Bị Nhan Tiêu nói như vậy Lạc Tử Tịch cũng nghĩ tới sự tình trước kia, trên mặt hơi hơi co rút. Khi đó nàng đâu biết Nhan Tiêu chính là tổng giám đốc? Nàng cứ nghĩ Nhan Tiêu là kỹ sư cho nên mới tìm đến nàng. Bất quá lời Nhan Tiêu nói khiến nàng an tâm, phải nha, ai có thể khiến cho Nhan gia đại tiểu thư phục vụ cho đâu? Trừ bỏ Lạc Tử Tịch nàng. Cảm thấy Nhan Tiêu đối với Lạc Tử Tịch nàng bất đồng. Trong lòng thoải mái hơn. "Vậy ngươi còn nói với hắn ngươi tự mình phục vụ cho hắn, muốn làm cho ta sinh khí có đúng hay không?" Lạc Tử Tịch cảm thấy Nhan Tiêu chính là cố ý, cố ý trước mặt nàng nói muốn phục vụ Lăng Dịch Hằng, khiến cho trong lòng nàng không thoải mái. Tốt lắm, trong lòng nàng quả thật không thoải mái, thực không thoải mái, hận không thể đem Nhan Tiêu đá xuống giường. "Ta chỉ nói mà thôi, liền để hắn chờ cũng không được đến lượt ta phục vụ cho hắn. Ngoan, ta sai lầm rồi được không, đừng tức giận được không, ta không di chuyển, để ngươi phạt, được không?" Nhan Tiêu nhu thuận đem quyền chủ động đưa ra. Kỳ thật nàng cũng luyến tiếc khiến Lạc Tử Tịch sinh khí. Nàng cảm thấy nàng nên chủ động nằm giống vầy thì tốt hơn, để cho Lạc Tử Tịch đánh lên người nàng, Lạc Tử Tịch tất nhiên không thể rối rắm. "Đây là chính ngươi nói." Khóe miệng Lạc Tử Tịch kéo ra một nụ cười quỷ dị. Nhìn thấy, Nhan Tiêu rùng mình một trận, lập tức kinh ngạc chính mình bị lừa. Lạc Tử Tịch sao có thể dễ dàng sinh khí như vậy, tất cả đều là diễn trò. Nàng còn không rõ Nhan Tiêu sao, nàng sao có khả năng đi phục vụ cho người khác? Nhưng đây là Lăng Dịch Hằng. Lạc Tử Tịch chính là muốn ép nàng ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, ngoan ngoãn nằm xuống mà thôi. Phỏng chừng là Lạc Tử Tịch xem nàng diễn trò cùng Lăng Dịch Hằng nhiệt liệt như vậy, cho nên trở về cũng diễn lại cho nàng xem, Ách... Nhan Tiêu không khỏi hút một ngụm khí lạnh. Buổi sáng ngày hôm sau vẫn như trước là Nhan Tiêu rời giường làm bữa sáng cho Lạc Tử Tịch, sau đó Nhan Tiêu đưa nàng đi làm, lúc trở về nàng với Nhan Tiêu đi cùng một xe, không có đem xe mình ra. Nhan Tiêu đưa nàng đến công ty sau đó mới trở về đi làm. Giữa trưa Nhan Tiêu lại chạy đến công ty mang nàng đi ăn cơm. Cả ngày, thật sự rất mau, tới khi chạng vạng Nhan Tiêu lại đưa nàng vào trong điếm của mình, Lạc Tử Tịch biết, Nhan Tiêu muốn cho nàng xem cái này. Nhan Tiêu kéo Lạc Tử Tịch đi tới một cái phòng vip, gõ gõ một chút cũng không đợi mà trực tiếp đẩy cửa đi vào, còn cố ý lớn tiếng hô: "Lăng Dịch Hằng, ta đến đây, ngươi xem ta còn đem ai đến cho ngươi." Nàng đáp ứng phục vụ cho Lăng Dịch Hằng vậy nên đến "Phục vụ" cho hắn. Sau khi trở về một lát Lăng Dịch Hằng đến điếm của Nhan Tiêu, lúc này Nhan Tiêu sớm đã an bày tốt, để cho người ta dẫn Lăng Dịch Hằng tới khách phòng chờ trước, nàng sớm đi rước Lạc Tử Tịch. Bây giờ nàng đem Lạc Tử Tịch trở lại, trong khách phòng cũng có thể đang trình diễn kích tình đi? Lăng Dịch Hằng nghe tiếng hồi đầu, ngay ngẩn cả người, không chỉ có một mình Nhan Tiêu xuất hiện ở cửa, còn có Lạc Tử Tịch, mà hắn đây? Chính là đang quỳ gối trên giường, hai tay ôm một nữ nhân xích lõa, còn đang vận động như động cơ, mà chính hắn cũng là xích lõa như vậy. Một khắc kia Nhan Tiêu mở cửa, này nọ của hắn còn tại trong thân thể nữ nhân kia, lúc này, hắn thực muốn quên đi. Hai nữ nhân ở cửa đem một màn này đều thu hết vào đáy mắt, Lạc Tử Tịch im lặng bình tĩnh nhìn Lăng Dịch Hằng liếc mắt một cái, gì cũng không nói liền xoay người bước đi. Nhan Tiêu nhún vai, sau đó cũng xoay người đóng cửa. Một khắc khi cánh cửa vừa đóng, Lăng Dịch Hằng cảm thấy tận thế đến nơi rồi, cả người đều yếu xuống, Lạc Tử Tịch với Nhan Tiêu như thế nào lại tới từ phía sau? Nguyên bản mồ hôi Lăng Dịch Hằng còn nóng khi đang vận động, nháy mắt mồ hôi lạnh đã thay thế, hắn đẩy nữ nhân trên giường ra, ngồi trên giường mà không biết làm sao. Nguyên bản ngày hôm qua Nhan Tiêu đáp ứng đích thân phục vụ cho hắn, cho nên hôm nay trở về một chút hắn liền chạy tới, ngày hôm qua hắn đã mong đợi thật lâu. Chỉ là, lúc vào trong điếm nhân viên tiền sảnh nói Nhan Tiêu còn có việc, còn khoảng nửa giờ, cần hắn chờ một chút, sau đó để cho hắn vào phòng trước. Chính là lúc này nhân viên tiền sảnh đang tiếp đãi đột nhiên bị một người khác kêu đi, vừa vặn lúc đó có một mỹ nữ kỹ sư đi ra, nhân viên tiền sảnh liền kêu mỹ nữ đem hắn đi vào phòng. Chỉ là không ngờ mỹ nữ kia sau khi vào phòng đóng cửa liền ôm lấy hắn, nói nàng đã để ý hắn thật lâu, thật ái mộ hắn, nàng biết thân phận chính mình ti tiện, nên chỉ cầu cùng hắn nhất thời vui vẻ. Kia thân thể nữ nhân mềm mại dán lấy hắn, khiến cho nam tính trong hắn bắt đầu nhanh trổi dậy, mà nữ nhân kia cũng giở trò với hắn, không chỉ sau người không ngừng ma sát, tay còn cố ý vô tình đụng chạm nam tính kiêu ngạo của hắn. Sau đó, lửa, liền được thiêu đốt như vậy. Lạc Tử Tịch gần đây vẫn luôn vắng vẻ hắn, hắn không được phát tiết, giờ phút này lại có mỹ nữ như thế yêu thương nhung nhớ hắn, tính toán được Nhan Tiêu còn có hơn nữa giờ mới lại tới, vẫn còn thời gian cùng mỹ nữ mây mưa thất thường một phen, cho nên liền đem mỹ nữ kia ôm đến bên giường, hai người cùng nhau ở trên giường lăn lộn. Nhưng là hắn thật không ngờ tới sau khi làm liền quên đi thời gian, càng thêm không ngờ là Nhan Tiêu thế nhưng không hề báo trước mà mở cửa vào, dường như hắn chỉ nghe một chút tiếng đập cửa, hắn còn chưa có phản ứng, Nhan Tiêu đã đem cửa mở ra, Lạc Tử Tịch còn đứng ở bên cạnh Nhan Tiêu. Hắn cùng nữ nhân khác phát sinh quan hệ bị chính hai nữ nhân mình thích thấy được, nháy mắt hắn muốn chết tâm đi. Lạc Tử Tịch bình tĩnh khiến hắn hoảng hốt, Nhan Tiêu đem cửa đóng lại sau đó khiến hắn cảm thấy thật tuyệt vọng. Hắn cùng một nữ nhân xa lạ trên giường, Lạc Tử Tịch sẽ không tha thứ hắn, bởi vì hắn rất rõ Lạc Tử Tịch là một người theo đuổi hoàn mỹ nữ nhân, không cho phép có một tỳ vết nào xuất hiện. Cho nên thời điểm hắn nghĩ tới theo đuổi Nhan Tiêu, mới kiệt lực làm cho quan hệ giữa Lạc Tử Tịch và Nhan Tiêu tốt lên, bởi vì hắn biết lúc Nhan Tiêu trở thành tình nhân của hắn, Lạc Tử Tịch có khả năng sẽ vì quan hệ với Nhan Tiêu mà nhắm một con mắt mở một con mắt bỏ qua. Nhưng hiện tại hết thảy cũng không còn khả năng, người trên giường cùng hắn, không phải là Nhan Tiêu. "Lăng tiên sinh, Nhan tổng nàng... Nàng như thế nào vào được... Ta... Lăng tiên sinh, ngươi cầu tình cùng Nhan Tiêu, để cho nàng đừng khai trừ ta. Nội quy công ty quy định rõ rằng, không thể một mình ở trong phòng tiếp khách, nếu không, bị bắt gặp sau khi thanh toán gấp đôi liền trực tiếp cút đi. Lăng tiên sinh, ngài nhất định phải nói giúp ta, ta cầu ngài." Nữ nhân kia thấy Lăng Dịch Hằng ngơ ngác ngồi, nàng cũng hoảng lên. Lần này nàng đụng vào miệng vua rồi. "Cút ngay!" Lúc này Lăng Dịch Hằng đang tâm phiền ý loạn, hắn làm sao có thời giờ quản chuyện của nữ nhân kia? Hắn cầm lên quần áo của mình, nhanh chóng mặc vào rồi đứng lên. Điều chỉnh, hiện tại hắn cần đi tìm Lạc Tử Tịch, muốn giải thích cho Lạc Tử Tịch, có lẽ còn có một tia cơ hội. Chỉ có ổn định Lạc Tử Tịch, về sau mới bắt lấy được Nhan Tiêu. Đáng giận! Tại sao có thể như vậy? Lăng Dịch Hằng hung hắng thầm mắng trong lòng một tiếng, coi như làm cho chính mình bình tĩnh trở lại. Trước khi đi hắn lấy tiền trong ví xuất ra mấy trăm quăng vào người nữ nhân kia, sau đó liền ra khỏi phòng, nhưng mà trong điếm sớm đã không còn thân ảnh Nhan Tiêu cùng Lạc Tử Tịch. "Nhan tổng, Lạc tiểu thư đâu?" Lăng Dịch Hằng hỏi nhân viên tiền sảnh, hắn phải mau chóng tìm được các nàng, cùng Lạc Tử Tịch giải thích cho tốt. Hắn là một nam nhân, ở bên ngoài gặp dịp thì chơi là điều khó tránh khỏi, hắn là một nam nhân, có thời điểm cần tìm người giải quyết cũng không gì đáng trách. Tự hắn cũng cảm thấy chính mình không phạm phải sai lầm gì lớn. Lúc này hắn chỉ thầm nghĩ tìm được Lạc Tử Tịch, một khắc tìm không ra Lạc Tử Tịch, hắn liền cảm thấy hôn nhân của mình vô cùng nguy hiểm. Lạc Tử Tịch là một người quyết tuyệt, năm đó thật vất vả hắn mới cầu được Lạc Tử Tịch gả cho mình, hắn không thể làm cho hôn nhân này tan biến. "Nhan tổng, Lạc tiểu thư vội vàng ly khai rồi." Nhân viên tiền sảnh thành thật trả lời, khí thế Lăng tiên sinh hảo dọa người nha, không biết đã xảy ra chuyện gì. "Các nàng đi nơi nào?" Lăng Dịch Hằng rất gấp, thực sự rất gấp. "Này... Chúng ta không biết, hành tung Nhan tổng chúng ta không rõ ràng lắm." Nhân viên tiền sảnh có chút yếu đuối trả lời. "Chết tiệt!" Lăng Dịch Hằng thấp giọng tức giận mắng một tiếng, sau đó xoay người đi ra ngoài, không biết Lạc Tử Tịch có phải về nhà hay không, hay là cùng Nhan Tiêu đi nơi nào rồi? Hiện tại Nhan Tiêu còn chưa chấp nhận hắn, Nhan Tiêu cùng Lạc Tử Tịch đã trở thành hảo bằng hữu, nhìn thấy Lạc Tử Tịch như vậy, Nhan Tiêu có thể hay không đem Lạc Tử Tịch giấu đi đây? Lăng Dịch Hằng cảm thấy vẫn là nên về nhà xem trước. Ra khỏi cửa Lăng Dịch Hằng vẫn gọi điện thoại cho Lạc Tử Tịch, nhưng điện thoại có vang chỉ là không có người tiếp. Gọi vài lần, Lăng Dịch Hằng biết Lạc Tử Tịch sẽ không tiếp điện thoại hắn, sau đó lại bắt đầu gọi điện thoại cho Nhan Tiêu, kết quả, tắt máy. Lăng Dịch Hằng hận không thể tận tay đem điện thoại ném xuống đất. Hắn nhanh chóng tìm xe của mình, lái xe thẳng về nhà, trong lòng âm thầm cầu nguyện: Ông trời phù hộ, Lạc Tử Tịch hiện tại đã về nhà.
|
Chương 36 Trong văn phòng làm việc của mình, Nhan Tiêu ngồi trên ghế lớn, ôm Lạc Tử Tịch trong lòng. Một màn vừa rồi thật đúng là phấn khích, đi vào thật đúng thời điểm, không biết Lăng Dịch Hằng nháy mắt có yếu đi không? Chậc chậc... Cái tư thế kia của Lăng Dịch Hằng cùng mỹ nữ cũng thật là kinh điển, có vẻ là tư thế chuẩn bị chuyện phòng the. Nhan Tiêu cười trộm. Hiện tại nàng rất muốn nhìn xem Lăng Dịch Hằng sẽ giải thích như thế nào cùng Lạc Tử Tịch. Lạc Tử Tịch vẫn như trước nghiêm mặt bình tĩnh, nhưng Nhan Tiêu biết hiện tại trong lòng Lạc Tử Tịch phi thường không yên ổn, một màn kia quả thật rất chói mắt, Lạc Tử Tịch không phản ứng chính là phản ứng lớn nhất. Ngay bây giờ dù nói thế nào đi nữa Lạc Tử Tịch cùng Lăng Dịch Hằng vẫn là vợ chồng, trong lòng sẽ luôn có chút phản ứng như vậy. "Lạc Tử Tịch, đây là nhân tính 'Dục'." Nhan Tiêu nói nhỏ bên tai Lạc Tử Tịch. Nhan Tiêu không hy vọng Lạc Tử Tịch lại vì Lăng Dịch Hằng mà khổ sở. Những khi Lạc Tử Tịch ở bên, nàng đều không khống chế được chính mình, hiện tại Lăng Dịch Hằng cũng không khống chế được hắn, đó là một loại dục vọng bản năng, quả thật ai cũng không có quyền đi trách cứ ai. Nhan Tiêu tiếp tục nói: "Lạc Tử Tịch, lúc không khống chế được chính mình vượt qua phạm vi luân lý, thử buông thả tâm mình đi, nhìn xem cái mình cần chân chính là gì, đừng để cho luân lý che khuất hai mắt bản thân." "Nhan Tiêu." Tựa vào lòng Nhan Tiêu, Lạc Tử Tịch thở dài, không nói gì thêm. Lạc Tử Tịch trầm mặc đứng lên, nàng ngoại tình, Lăng Dịch Hằng cũng ngoại tình, dường như lúc này bọn họ đã chân chính vượt qua phạm vi mà họ khống chế, cho tới bây giờ nàng luôn được giáo dục truyền thống nay lại bị hung hăng công kích. Lời Nhan Tiêu nói không phải không có lý, nhưng nếu muốn nàng lập tức thay đổi quả thật có chút gượng ép. Nàng sẽ luôn đối mặt với sự thật, chỉ là, nàng cần một ít thời gian. Nàng không phải là Nhan Tiêu, đối với mọi chuyện đều là dĩ nhiên. Lúc này nàng đối mặt là chuyện mà trước kia nàng chưa hề nghĩ tới. Nàng cần thời gian để bình tâm. "Lạc Tử Tịch, sau này còn có rất nhiều chuyện nữa, trò chơi lúc này của ba chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu thôi, hiện tại không cho ngươi lùi bước." Khẩu khí Nhan Tiêu thổi bên tai Lạc Tử Tịch. "Ta..." Lạc Tử Tịch muốn nói mà không nên lời, nàng có thể nói cái gì đây? Này Nhan Tiêu vừa an bày ra là vì khiến cho nàng mau chóng giải quyết quan hệ lúc này của ba người, kỳ thật trong lòng nàng sớm đã có lựa chọn, đúng không? Việc hôm nay của Nhan Tiêu chỉ là dựa theo lựa chọn của nàng mà phòng hộ chắc chắn cho nàng mà thôi. "Nhan Tiêu, ta biết. Yên tâm đi, ta biết về sau ta nên làm như thế nào." "Cốc, cốc, cốc..." Từ cửa truyền đến tiếng gõ. Lạc Tử Tịch giãy dụa muốn đứng lên lại bị Nhan Tiêu ôm lại ngay. Nhan Tiêu hướng Lạc Tử Tịch lắc lắc đầu, ý bảo nàng không cần giãy giụa, nàng biết người ngoài cửa là ai, là mỹ nữ kỹ sư cùng Lăng Dịch Hằng trên giường. "Mời vào." Quả nhiên bước vào chính là mỹ nữ kỹ sư vừa rồi còn cùng Lăng Dịch Hằng dầu sôi lửa bỏng. Mỹ nữ kỹ sư vào cửa nhìn thấy Nhan Tiêu ôm Lạc Tử Tịch, hai người ái muội ở cùng một chỗ, đầu tiên khiến nàng sửng sốt nhưng lập tức hiểu rõ, thoải mái tiến đến bàn làm việc của Nhan Tiêu, nói: "Nhan tổng." "Việc này làm được thế nào? Hắn có hoài nghi không?" Nhan Tiêu hỏi. Người nàng tìm riêng đến, phục vụ đầu bảng đặc biệt của công ty nàng, hẳn là làm việc không sai. Huống chi thế giới này, thật đúng là có tiền mới có thể gọi quỷ sai ma, mỹ nữ kia là cấp dưới của nàng, cô ta có thể đem việc nàng giao làm cho tốt. "Đã dựa theo phân phó của Nhan tổng mà làm thỏa đáng, hết thảy đều dựa theo kế hoạch tiến hành, không có gì bại lộ, hiện tại hắn đã rời đi. Nhan tổng ngài hiện có thể yên tâm." Mỹ nữ kỹ sư cười nói, còn không quen phao một cái mị nhãn cấp Nhan Tiêu. Thời điểm lúc đầu nàng không rõ Nhan tổng vì cái gì lại an bài một tuồng kịch như vậy, nhưng có thể kiếm tiền nàng đương nhiên sẽ không bỏ qua. Nàng làm kỹ sư phục vụ đặc biệt, mỗi một ngày có một hai cảnh sống động đã coi như không sai biệt lắm, gần đây cảnh sát tuần tra nghiêm trọng khiến các nàng không thể hoạt động lúc nửa đêm. Nay Nhan tổng cấp nàng một con đường sống, nàng đương nhiên đồng ý, hơn nữa Nhan tổng còn hứa hẹn nếu làm tốt không chỉ có gấp đôi thù lao mà sau này cũng tận lực an bày cuộc sống cho nàng, bảo đảm an toàn. Hiện tại nhìn thấy người trong lòng Nhan tổng nàng đã hiểu rõ. Nhan tổng đây là muốn ôm được mỹ nhân về, khó trách. Nhan Tiêu là ai? Sao có thể vì một cái mị nhãn của nàng mà sở động? Muốn nói phao mị nhãn, số hiệu 08 này cũng có thể coi là đối thủ của nàng. Nhan Tiêu cười ha ha, số hiệu 08 tuy rằng là kỹ sư phục vụ đặc biệt nhưng không có quan hệ nghiêm túc với nàng, nàng luôn có một bộ phương pháp của riêng mình để đối phó cấp dưới, nếu không sao có thể khiến cho cấp dưới vì nàng mà cam tâm tình nguyện làm việc đây? Nhan Tiêu bất vi sở động* nhưng mị nhãn cả hiệu 08 lại tiến nhập vào đáy mắt Lạc Tử Tịch, nguyên bản nhìn thấy có người tiến vào mà Nhan Tiêu không buông nàng ra làm cho nàng cảm thấy có chút ngượng ngùng, thế nhưng số hiệu 08 này có thể hào phóng ngồi trước mặt các nàng, nàng còn nhăn nhó cái gì? Hơn nữa, Nhan Tiêu cùng người nọ tựa hồ "Mắt đưa mày lại", hừ hừ, coi nàng như không thấy à! Tay Lạc Tử Tịch lặng lẽ đặt lên eo người nào đó, hung hăng ngắt một cái. Nàng nhớ rõ nữ nhân kia chính là nữ nhân vừa rồi cùng Lăng Dịch Hằng. *不为所动:không có động tĩnh. "Đau..." Nhan Tiêu đau đến nổi thiếu chút nữa là la hoảng lên. Trời, Lạc Tử Tịch sao lại ngắt nàng? Nhưng vừa nghĩ tới lập tức liền hiểu được, nàng bị nữ nhân đối diện kia sắp đặt! Cắn răng! "Nhan tổng, ngài làm sao vậy? Chẳng lẽ không hài lòng chuyện ta làm sao?" Số hiệu 08 thấy có chuyện lạ nên hỏi. Số hiệu 08 ngồi ở đối diện, tuy rằng khinh thường việc Lạc Tử Tịch đối Nhan Tiêu dưới bàn, nhưng nhìn thấy Nhan Tiêu nháy mắt biến đổi sắc mặt, xác định hiện tại Nhan Tiêu nhất định chịu không nổi, nàng trộm cười trong lòng. Có vẻ rốt cuộc cũng nhìn thấy được một người có thể thu thập lão tổng yêu nghiệt của các nàng. Nhan Tiêu tới nơi nào là nơi đó liền xảy ra tai họa, cho dù là nữ kỹ sư các nàng, chỉ cần Nhan Tiêu nháy mắt một cái, các nàng liền cam tâm tình nguyện vì nàng mà vượt lửa qua sông. Các nàng cũng không ít lần bị vị lão tổng này làm cho thần hồn điên đảo. Vừa rồi lúc mới bước vào nàng liền cảm nhận được Nhan tổng đối với mỹ nhân trong lòng thật đặc biệt, thật sủng nịnh. Nhan tổng tuy rằng yêu nghiệt nhưng vẫn cùng người khác duy trì khoảng cách nhất định, duy chỉ có mỹ nhân trong lòng nàng lại có thể khiến người ta cảm thấy các nàng thực hợp thể. Hợp thể... Giống như hợp thành một chỉnh thể hài hòa. Cho nên nàng mới cố ý làm chuyện xấu phao mấy cái mị nhãn, nghĩ muốn chứng thực ý nghĩ trong lòng. Kết quả thật đúng vậy... Khiến cho nàng phát hiện một tân đại lục*. *Một chuyện mới lạ. "Không, ngươi làm việc, ta yên tâm." Nhan Tiêu chịu đựng cái đau trên lưng giơ lên khuôn mặt tươi cười. Nữ nhân ăn phải dấm chua thật làm cho người ta cảm thấy khủng bố. Nàng hoài nghi hai ngày nay eo của nàng đã xuất hiện vết bầm, ô hô, đau quá, Lạc Tử Tịch xuống tay thật là ngoan độc. "Chuyện đã đáp ứng ngươi, nhất định sẽ làm theo." Nhan Tiêu bổ sung một câu, muốn nhanh đem số hiệu 08 đuổi đi, có thể vào đầu bảng cũng không phải là người tốt gì, nàng không dám cam đoan số hiệu 08 đứng ở nơi này eo của nàng có thể hay không lại biến hình nghiêm trọng. Nàng như là đã nhìn ra, hiệu 08 kia là nhân cơ hội muốn chỉnh nàng. Đừng nhìn những người đó bình thường ngoài mặt cung kính, chứ có nhiều thời điểm cũng chẳng đứng đắn. "Ta đây trước cảm tạ Nhan tổng." Số hiệu 08 cười xinh đẹp. Hiệu 08 cười làm cho Lạc Tử Tịch trong lòng Nhan Tiêu nhìn thấy đều có cảm giác nức xương, không khỏi thầm nghĩ, hạ nhân của Nhan Tiêu như thế nào lại theo nàng cùng một dạng? Chẳng lẽ lão bản thế nào sẽ có nhân viên dạng đó? Khó trách suy nghĩ của Nhan Tiêu lại tốt như vậy, nhìn những người này, hội câu nhân. Đừng nói nam nhân chống không được, ngay cả nàng là nữ nhân suýt nữa cũng luân hãm. Số hiệu 08 này có vài phần bóng dáng Nhan Tiêu, khó trách Lăng Dịch Hằng điên cuồng như vậy. "Không có việc gì nói nữa, ngươi đi ra ngoài trước đi." Nhan Tiêu hạ lệnh trục khách, bởi vì tay Lạc Tử Tịch còn qua lại bên hông nàng, rất có khả năng tùy thời hung hăng ngắt xuống. "Hảo, Nhan tổng, ta đi ra ngoài trước, ngài... Kiềm chế chút há." Số hiệu 08 cười rồi đứng dậy hướng cửa đi tới, nhìn cánh cửa một cái lại đột nhiên quay đầu, nói với Nhan Tiêu: "Nhan tổng, kỳ thật ta muốn nói, có thể hay không dùng điều kiện lúc trước ngươi đáp ứng ta đổi lấy mỹ nữ trong lòng ngươi?" "Cút! Ngay cả lão bản nương cũng dám đánh chủ ý, ngứa da đúng không?" Nhan Tiêu giận nha, những người này càng ngày càng không biết lớn nhỏ, hừ hừ, nàng không phát uy tưởng nàng là mèo bệnh à! Nhan Tiêu nắm một cây bút trên bàn quăng về phía số hiệu 08. Hiệu 08 động tác cũng mau lẹ, thấy Nhan Tiêu tức giận, chạy nhanh vọt ra cửa, đem cửa đóng lại, sau đó "Ha ha" cười to. "Ngươi với nhân viên quan hệ tốt lắm?" Lạc Tử Tịch thấy hiệu 08 đi ra, hàm xúc ý tứ khác hỏi Nhan Tiêu. "Ha ha, cái kia, hoàn hảo, hoàn hảo, thủ trưởng phải có quan hệ tốt với cấp dưới có phải không? Cho nên... Ta cùng các nàng chính là quan hệ thủ trưởng cùng cấp cưới, không có gì khác." Miệng Nhan Tiêu tuy nói vậy nhưng nàng cảm giác được lòng bàn tay mình đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. "Hừ hừ. Theo kế hoạch tiến hành. Nói, nói kế hoạch của các ngươi là thế nào." Nghe Nhan Tiêu vừa rồi cùng hiệu 08 đối thoại, Lạc Tử Tịch vẫn muốn biết chi tiết một ít. Nàng biết trận này diễn là Nhan Tiêu an bày, nhưng làm sao lại có thể đem Lăng Dịch Hằng dẫn vào kế, nàng vẫn có hứng thú tìm hiểu. "Lạc Tử Tịch, kỳ thật cũng không có gì, ngày hôm qua không phải ta nói với Lăng Dịch Hằng hôm nay sẽ tự mình phục vụ hắn sao, ta nghĩ hôm nay nhất định hắn gấp gáp chạy tới, nhưng ngươi cũng biết bình thường ta 'Là thói quen, nếu quá nữa tiếng mà không gặp hắn', thì liền an bày hắn vào phòng, mà an bày tiếp đãi hắn lúc đó bị ta điều đi, hắn muốn đi cũng không được, mà vừa lúc đó lại có một mỹ nữ ngưỡng mộ hắn xuất hiện, dẫn hắn vào phòng, cố ý vừa vào cửa liền thổ lộ với hắn, khiến cho hắn xem nhẹ việc cửa vẫn chưa được khóa, sau đó, một trận liệt hỏa củi đốt lăn vào nhau. Mà vừa vặn ta đem người trở lại, muốn người cùng đi nếm thử hạng mục mới, 'Lỗ mãng' ta gõ cửa một chút liền xông vào, kế tiếp vừa vặn vượt qua một màn kia... Lại làm cho số hiệu 08 giả vờ đáng thương một chút, cho rằng nàng kiềm lòng không đặng khiến cho hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được là ta an bày. Ân, không sai biệt nhiều lắm là như vậy đi." Nhan Tiêu một bộ liều mạng nhớ lại chi tiết. Thời gian được nàng sắp xếp vô cùng tốt. Lạc Tử Tịch không nói gì, ngay cả chi tiết đều có thể an bày đúng chỗ như vậy, khó trách Lăng Dịch Hằng sẽ rơi vào, hơn nữa, còn chẳng biết hết thảy đều là Nhan Tiêu giả quỷ ở phía sau. Lúc này đây Lăng Dịch Hằng xem như gặp hạn, hắn thích người nào không thích, cố tình thích một nữ nhân chuyên ngoạn trò chơi. Ách, có vẻ Lạc Tử Tịch đã quên, nàng cũng thích Nhan Tiêu. "Lạc Tử Tịch, ta nghĩ hiện tại nhất định là hắn tìm ngươi tìm điên rồi. Hôm nay tạm thời ta không liên lạc hắn, không hiện ra trước mặt hắn khiến cho hắn sốt ruột một phen. Một chiêu này có tên là: Công thành vi hạ công tâm vi thượng*. Để cho hắn hảo hảo phát điên, sau giờ cơm chiều ta mang ngươi đi hóng gió, thế nào?" *攻城为下攻心为上:đánh vào lòng người là thượng sách, đánh thành là hạ sách. Nhan Tiêu cười nói. Tâm tư Lăng Dịch Hằng còn trốn không qua mắt của nàng sao, nàng muốn dựa theo tâm Lăng Dịch Hằng từng bước một đem hắn đánh vỡ. Lúc này Lăng Dịch Hằng vội vã tìm Lạc Tử Tịch giải thích, nàng liền cố tình không cho Lăng Dịch Hằng tìm được Lạc Tử Tịch. Chỉ cần Lạc Tử Tịch ở bên người nàng, nàng nói không cho Lăng Dịch Hằng tìm được, Lăng Dịch Hằng tìm thế nào cũng không ra.
|
Chương 36 Trong văn phòng làm việc của mình, Nhan Tiêu ngồi trên ghế lớn, ôm Lạc Tử Tịch trong lòng. Một màn vừa rồi thật đúng là phấn khích, đi vào thật đúng thời điểm, không biết Lăng Dịch Hằng nháy mắt có yếu đi không? Chậc chậc... Cái tư thế kia của Lăng Dịch Hằng cùng mỹ nữ cũng thật là kinh điển, có vẻ là tư thế chuẩn bị chuyện phòng the. Nhan Tiêu cười trộm. Hiện tại nàng rất muốn nhìn xem Lăng Dịch Hằng sẽ giải thích như thế nào cùng Lạc Tử Tịch. Lạc Tử Tịch vẫn như trước nghiêm mặt bình tĩnh, nhưng Nhan Tiêu biết hiện tại trong lòng Lạc Tử Tịch phi thường không yên ổn, một màn kia quả thật rất chói mắt, Lạc Tử Tịch không phản ứng chính là phản ứng lớn nhất. Ngay bây giờ dù nói thế nào đi nữa Lạc Tử Tịch cùng Lăng Dịch Hằng vẫn là vợ chồng, trong lòng sẽ luôn có chút phản ứng như vậy. "Lạc Tử Tịch, đây là nhân tính 'Dục'." Nhan Tiêu nói nhỏ bên tai Lạc Tử Tịch. Nhan Tiêu không hy vọng Lạc Tử Tịch lại vì Lăng Dịch Hằng mà khổ sở. Những khi Lạc Tử Tịch ở bên, nàng đều không khống chế được chính mình, hiện tại Lăng Dịch Hằng cũng không khống chế được hắn, đó là một loại dục vọng bản năng, quả thật ai cũng không có quyền đi trách cứ ai. Nhan Tiêu tiếp tục nói: "Lạc Tử Tịch, lúc không khống chế được chính mình vượt qua phạm vi luân lý, thử buông thả tâm mình đi, nhìn xem cái mình cần chân chính là gì, đừng để cho luân lý che khuất hai mắt bản thân." "Nhan Tiêu." Tựa vào lòng Nhan Tiêu, Lạc Tử Tịch thở dài, không nói gì thêm. Lạc Tử Tịch trầm mặc đứng lên, nàng ngoại tình, Lăng Dịch Hằng cũng ngoại tình, dường như lúc này bọn họ đã chân chính vượt qua phạm vi mà họ khống chế, cho tới bây giờ nàng luôn được giáo dục truyền thống nay lại bị hung hăng công kích. Lời Nhan Tiêu nói không phải không có lý, nhưng nếu muốn nàng lập tức thay đổi quả thật có chút gượng ép. Nàng sẽ luôn đối mặt với sự thật, chỉ là, nàng cần một ít thời gian. Nàng không phải là Nhan Tiêu, đối với mọi chuyện đều là dĩ nhiên. Lúc này nàng đối mặt là chuyện mà trước kia nàng chưa hề nghĩ tới. Nàng cần thời gian để bình tâm. "Lạc Tử Tịch, sau này còn có rất nhiều chuyện nữa, trò chơi lúc này của ba chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu thôi, hiện tại không cho ngươi lùi bước." Khẩu khí Nhan Tiêu thổi bên tai Lạc Tử Tịch. "Ta..." Lạc Tử Tịch muốn nói mà không nên lời, nàng có thể nói cái gì đây? Này Nhan Tiêu vừa an bày ra là vì khiến cho nàng mau chóng giải quyết quan hệ lúc này của ba người, kỳ thật trong lòng nàng sớm đã có lựa chọn, đúng không? Việc hôm nay của Nhan Tiêu chỉ là dựa theo lựa chọn của nàng mà phòng hộ chắc chắn cho nàng mà thôi. "Nhan Tiêu, ta biết. Yên tâm đi, ta biết về sau ta nên làm như thế nào." "Cốc, cốc, cốc..." Từ cửa truyền đến tiếng gõ. Lạc Tử Tịch giãy dụa muốn đứng lên lại bị Nhan Tiêu ôm lại ngay. Nhan Tiêu hướng Lạc Tử Tịch lắc lắc đầu, ý bảo nàng không cần giãy giụa, nàng biết người ngoài cửa là ai, là mỹ nữ kỹ sư cùng Lăng Dịch Hằng trên giường. "Mời vào." Quả nhiên bước vào chính là mỹ nữ kỹ sư vừa rồi còn cùng Lăng Dịch Hằng dầu sôi lửa bỏng. Mỹ nữ kỹ sư vào cửa nhìn thấy Nhan Tiêu ôm Lạc Tử Tịch, hai người ái muội ở cùng một chỗ, đầu tiên khiến nàng sửng sốt nhưng lập tức hiểu rõ, thoải mái tiến đến bàn làm việc của Nhan Tiêu, nói: "Nhan tổng." "Việc này làm được thế nào? Hắn có hoài nghi không?" Nhan Tiêu hỏi. Người nàng tìm riêng đến, phục vụ đầu bảng đặc biệt của công ty nàng, hẳn là làm việc không sai. Huống chi thế giới này, thật đúng là có tiền mới có thể gọi quỷ sai ma, mỹ nữ kia là cấp dưới của nàng, cô ta có thể đem việc nàng giao làm cho tốt. "Đã dựa theo phân phó của Nhan tổng mà làm thỏa đáng, hết thảy đều dựa theo kế hoạch tiến hành, không có gì bại lộ, hiện tại hắn đã rời đi. Nhan tổng ngài hiện có thể yên tâm." Mỹ nữ kỹ sư cười nói, còn không quen phao một cái mị nhãn cấp Nhan Tiêu. Thời điểm lúc đầu nàng không rõ Nhan tổng vì cái gì lại an bài một tuồng kịch như vậy, nhưng có thể kiếm tiền nàng đương nhiên sẽ không bỏ qua. Nàng làm kỹ sư phục vụ đặc biệt, mỗi một ngày có một hai cảnh sống động đã coi như không sai biệt lắm, gần đây cảnh sát tuần tra nghiêm trọng khiến các nàng không thể hoạt động lúc nửa đêm. Nay Nhan tổng cấp nàng một con đường sống, nàng đương nhiên đồng ý, hơn nữa Nhan tổng còn hứa hẹn nếu làm tốt không chỉ có gấp đôi thù lao mà sau này cũng tận lực an bày cuộc sống cho nàng, bảo đảm an toàn. Hiện tại nhìn thấy người trong lòng Nhan tổng nàng đã hiểu rõ. Nhan tổng đây là muốn ôm được mỹ nhân về, khó trách. Nhan Tiêu là ai? Sao có thể vì một cái mị nhãn của nàng mà sở động? Muốn nói phao mị nhãn, số hiệu 08 này cũng có thể coi là đối thủ của nàng. Nhan Tiêu cười ha ha, số hiệu 08 tuy rằng là kỹ sư phục vụ đặc biệt nhưng không có quan hệ nghiêm túc với nàng, nàng luôn có một bộ phương pháp của riêng mình để đối phó cấp dưới, nếu không sao có thể khiến cho cấp dưới vì nàng mà cam tâm tình nguyện làm việc đây? Nhan Tiêu bất vi sở động* nhưng mị nhãn cả hiệu 08 lại tiến nhập vào đáy mắt Lạc Tử Tịch, nguyên bản nhìn thấy có người tiến vào mà Nhan Tiêu không buông nàng ra làm cho nàng cảm thấy có chút ngượng ngùng, thế nhưng số hiệu 08 này có thể hào phóng ngồi trước mặt các nàng, nàng còn nhăn nhó cái gì? Hơn nữa, Nhan Tiêu cùng người nọ tựa hồ "Mắt đưa mày lại", hừ hừ, coi nàng như không thấy à! Tay Lạc Tử Tịch lặng lẽ đặt lên eo người nào đó, hung hăng ngắt một cái. Nàng nhớ rõ nữ nhân kia chính là nữ nhân vừa rồi cùng Lăng Dịch Hằng. *不为所动:không có động tĩnh. "Đau..." Nhan Tiêu đau đến nổi thiếu chút nữa là la hoảng lên. Trời, Lạc Tử Tịch sao lại ngắt nàng? Nhưng vừa nghĩ tới lập tức liền hiểu được, nàng bị nữ nhân đối diện kia sắp đặt! Cắn răng! "Nhan tổng, ngài làm sao vậy? Chẳng lẽ không hài lòng chuyện ta làm sao?" Số hiệu 08 thấy có chuyện lạ nên hỏi. Số hiệu 08 ngồi ở đối diện, tuy rằng khinh thường việc Lạc Tử Tịch đối Nhan Tiêu dưới bàn, nhưng nhìn thấy Nhan Tiêu nháy mắt biến đổi sắc mặt, xác định hiện tại Nhan Tiêu nhất định chịu không nổi, nàng trộm cười trong lòng. Có vẻ rốt cuộc cũng nhìn thấy được một người có thể thu thập lão tổng yêu nghiệt của các nàng. Nhan Tiêu tới nơi nào là nơi đó liền xảy ra tai họa, cho dù là nữ kỹ sư các nàng, chỉ cần Nhan Tiêu nháy mắt một cái, các nàng liền cam tâm tình nguyện vì nàng mà vượt lửa qua sông. Các nàng cũng không ít lần bị vị lão tổng này làm cho thần hồn điên đảo. Vừa rồi lúc mới bước vào nàng liền cảm nhận được Nhan tổng đối với mỹ nhân trong lòng thật đặc biệt, thật sủng nịnh. Nhan tổng tuy rằng yêu nghiệt nhưng vẫn cùng người khác duy trì khoảng cách nhất định, duy chỉ có mỹ nhân trong lòng nàng lại có thể khiến người ta cảm thấy các nàng thực hợp thể. Hợp thể... Giống như hợp thành một chỉnh thể hài hòa. Cho nên nàng mới cố ý làm chuyện xấu phao mấy cái mị nhãn, nghĩ muốn chứng thực ý nghĩ trong lòng. Kết quả thật đúng vậy... Khiến cho nàng phát hiện một tân đại lục*. *Một chuyện mới lạ. "Không, ngươi làm việc, ta yên tâm." Nhan Tiêu chịu đựng cái đau trên lưng giơ lên khuôn mặt tươi cười. Nữ nhân ăn phải dấm chua thật làm cho người ta cảm thấy khủng bố. Nàng hoài nghi hai ngày nay eo của nàng đã xuất hiện vết bầm, ô hô, đau quá, Lạc Tử Tịch xuống tay thật là ngoan độc. "Chuyện đã đáp ứng ngươi, nhất định sẽ làm theo." Nhan Tiêu bổ sung một câu, muốn nhanh đem số hiệu 08 đuổi đi, có thể vào đầu bảng cũng không phải là người tốt gì, nàng không dám cam đoan số hiệu 08 đứng ở nơi này eo của nàng có thể hay không lại biến hình nghiêm trọng. Nàng như là đã nhìn ra, hiệu 08 kia là nhân cơ hội muốn chỉnh nàng. Đừng nhìn những người đó bình thường ngoài mặt cung kính, chứ có nhiều thời điểm cũng chẳng đứng đắn. "Ta đây trước cảm tạ Nhan tổng." Số hiệu 08 cười xinh đẹp. Hiệu 08 cười làm cho Lạc Tử Tịch trong lòng Nhan Tiêu nhìn thấy đều có cảm giác nức xương, không khỏi thầm nghĩ, hạ nhân của Nhan Tiêu như thế nào lại theo nàng cùng một dạng? Chẳng lẽ lão bản thế nào sẽ có nhân viên dạng đó? Khó trách suy nghĩ của Nhan Tiêu lại tốt như vậy, nhìn những người này, hội câu nhân. Đừng nói nam nhân chống không được, ngay cả nàng là nữ nhân suýt nữa cũng luân hãm. Số hiệu 08 này có vài phần bóng dáng Nhan Tiêu, khó trách Lăng Dịch Hằng điên cuồng như vậy. "Không có việc gì nói nữa, ngươi đi ra ngoài trước đi." Nhan Tiêu hạ lệnh trục khách, bởi vì tay Lạc Tử Tịch còn qua lại bên hông nàng, rất có khả năng tùy thời hung hăng ngắt xuống. "Hảo, Nhan tổng, ta đi ra ngoài trước, ngài... Kiềm chế chút há." Số hiệu 08 cười rồi đứng dậy hướng cửa đi tới, nhìn cánh cửa một cái lại đột nhiên quay đầu, nói với Nhan Tiêu: "Nhan tổng, kỳ thật ta muốn nói, có thể hay không dùng điều kiện lúc trước ngươi đáp ứng ta đổi lấy mỹ nữ trong lòng ngươi?" "Cút! Ngay cả lão bản nương cũng dám đánh chủ ý, ngứa da đúng không?" Nhan Tiêu giận nha, những người này càng ngày càng không biết lớn nhỏ, hừ hừ, nàng không phát uy tưởng nàng là mèo bệnh à! Nhan Tiêu nắm một cây bút trên bàn quăng về phía số hiệu 08. Hiệu 08 động tác cũng mau lẹ, thấy Nhan Tiêu tức giận, chạy nhanh vọt ra cửa, đem cửa đóng lại, sau đó "Ha ha" cười to. "Ngươi với nhân viên quan hệ tốt lắm?" Lạc Tử Tịch thấy hiệu 08 đi ra, hàm xúc ý tứ khác hỏi Nhan Tiêu. "Ha ha, cái kia, hoàn hảo, hoàn hảo, thủ trưởng phải có quan hệ tốt với cấp dưới có phải không? Cho nên... Ta cùng các nàng chính là quan hệ thủ trưởng cùng cấp cưới, không có gì khác." Miệng Nhan Tiêu tuy nói vậy nhưng nàng cảm giác được lòng bàn tay mình đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. "Hừ hừ. Theo kế hoạch tiến hành. Nói, nói kế hoạch của các ngươi là thế nào." Nghe Nhan Tiêu vừa rồi cùng hiệu 08 đối thoại, Lạc Tử Tịch vẫn muốn biết chi tiết một ít. Nàng biết trận này diễn là Nhan Tiêu an bày, nhưng làm sao lại có thể đem Lăng Dịch Hằng dẫn vào kế, nàng vẫn có hứng thú tìm hiểu. "Lạc Tử Tịch, kỳ thật cũng không có gì, ngày hôm qua không phải ta nói với Lăng Dịch Hằng hôm nay sẽ tự mình phục vụ hắn sao, ta nghĩ hôm nay nhất định hắn gấp gáp chạy tới, nhưng ngươi cũng biết bình thường ta 'Là thói quen, nếu quá nữa tiếng mà không gặp hắn', thì liền an bày hắn vào phòng, mà an bày tiếp đãi hắn lúc đó bị ta điều đi, hắn muốn đi cũng không được, mà vừa lúc đó lại có một mỹ nữ ngưỡng mộ hắn xuất hiện, dẫn hắn vào phòng, cố ý vừa vào cửa liền thổ lộ với hắn, khiến cho hắn xem nhẹ việc cửa vẫn chưa được khóa, sau đó, một trận liệt hỏa củi đốt lăn vào nhau. Mà vừa vặn ta đem người trở lại, muốn người cùng đi nếm thử hạng mục mới, 'Lỗ mãng' ta gõ cửa một chút liền xông vào, kế tiếp vừa vặn vượt qua một màn kia... Lại làm cho số hiệu 08 giả vờ đáng thương một chút, cho rằng nàng kiềm lòng không đặng khiến cho hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được là ta an bày. Ân, không sai biệt nhiều lắm là như vậy đi." Nhan Tiêu một bộ liều mạng nhớ lại chi tiết. Thời gian được nàng sắp xếp vô cùng tốt. Lạc Tử Tịch không nói gì, ngay cả chi tiết đều có thể an bày đúng chỗ như vậy, khó trách Lăng Dịch Hằng sẽ rơi vào, hơn nữa, còn chẳng biết hết thảy đều là Nhan Tiêu giả quỷ ở phía sau. Lúc này đây Lăng Dịch Hằng xem như gặp hạn, hắn thích người nào không thích, cố tình thích một nữ nhân chuyên ngoạn trò chơi. Ách, có vẻ Lạc Tử Tịch đã quên, nàng cũng thích Nhan Tiêu. "Lạc Tử Tịch, ta nghĩ hiện tại nhất định là hắn tìm ngươi tìm điên rồi. Hôm nay tạm thời ta không liên lạc hắn, không hiện ra trước mặt hắn khiến cho hắn sốt ruột một phen. Một chiêu này có tên là: Công thành vi hạ công tâm vi thượng*. Để cho hắn hảo hảo phát điên, sau giờ cơm chiều ta mang ngươi đi hóng gió, thế nào?" *攻城为下攻心为上:đánh vào lòng người là thượng sách, đánh thành là hạ sách. Nhan Tiêu cười nói. Tâm tư Lăng Dịch Hằng còn trốn không qua mắt của nàng sao, nàng muốn dựa theo tâm Lăng Dịch Hằng từng bước một đem hắn đánh vỡ. Lúc này Lăng Dịch Hằng vội vã tìm Lạc Tử Tịch giải thích, nàng liền cố tình không cho Lăng Dịch Hằng tìm được Lạc Tử Tịch. Chỉ cần Lạc Tử Tịch ở bên người nàng, nàng nói không cho Lăng Dịch Hằng tìm được, Lăng Dịch Hằng tìm thế nào cũng không ra.
|
Chương 37 Lăng Dịch Hằng vội vàng về đến nhà thế nhưng một khắc vừa vào cửa nhận ra căn phòng tối đen lạnh lẽo khiến cho hắn một trận thất vọng, Lạc Tử Tịch không có quay về, Lạc Tử Tịch không muốn nhìn thấy hắn... Lăng Dịch Hằng bắt đầu gọi điện thoại về nhà mẹ Lạc Tử Tịch, cùng đồng sự bằng hữu trước kia của nàng, nhưng mà tìm khắp nơi vẫn không có Lạc Tử Tịch. Một đống cuộc điện thoại tìm không được, Lăng Dịch Hằng cảm thấy mình sắp điên mất, Lạc Tử Tịch sẽ đi đâu đây? Lăng Dịch Hằng gần như vô lực ngồi ở phòng khách gọi điện thoại. Nữ nhân nhỏ nhen như vậy liền sinh khí? Chẳng qua hắn chỉ là ở bên ngoài cùng nữ nhân lên giường mà thôi, cũng không nói là không thương nàng, không có nói không cần nàng. Gặp dịp thì chơi cũng chả phải tội gì lớn, Lạc Tử Tịch cứ như vậy mất tích tính làm chuyện gì? Lăng Dịch Hằng cảm thấy vô cùng phiền toái, thuốc lá trên tay một cây tiếp một cây, sương khói đã muốn tràn ngập toàn bộ phòng khách. Lăng Dịch Hằng dập tắt điếu thuốc trên tay vào gạt tàn sau đó đứng đậy lấy áo khoác liền đi ra ngoài, nếu Lạc Tử Tịch một mình rời đi, nàng sẽ đi nơi nào? Lăng Dịch Hằng vừa nghĩ đến nơi có khả năng Lạc Tử Tịch đến liền vội vội vàng vàng đi lấy xe, hắn phải mau chóng tìm được Lạc Tử Tịch. Lăng Dịch Hằng kích động lái xe tìm kiếm khắp nơi nhưng là ngay cả bóng dáng Lạc Tử Tịch cũng tìm không ra, Lăng Dịch Hằng thật muốn chửi thề vậy mà ngay cả đối tượng để mắng cũng không có! Tìm thật lâu đã gần tới chín giờ hơn cũng chẳng thu hoạch được gì. Lăng Dịch Hằng nghĩ có thể Lạc Tử Tịch đang ở cùng Nhan Tiêu. Có thể hay không Nhan Tiêu ở trong điếm? Nghĩ đến thế Lăng Dịch Hằng lại chạy đến điếm Nhan Tiêu, nhưng lại bị báo cho biết Nhan Tiêu hoàn toàn không có trở về. "Cho ta biết địa chỉ nhà Nhan tổng các ngươi hoặc là điện thoại nhà nàng." Lăng Dịch Hằng vẫn chưa từ bỏ ý định vây lấy nhân viên tiền sảnh. "Chúng tôi không biết địa chỉ nhà Nhan tổng, Lăng tiên sinh, chúng tôi là tiểu nhân vật như thế nào mà biết được địa chỉ nhà Nhan tổng đây, cho dù biết chúng tôi cũng không có khả năng dễ dàng nói cho người khác địa chỉ nhà lão tổng. Thỉnh Lăng tiên sinh tha thứ." Ngoài tiền sảnh nhân viên tiếp tân cung kính trả lời. Nhan tổng thật đúng là có dự kiến trước, biết Lăng tiên sinh sẽ lại đến còn có thể hỏi địa chỉ nhà nàng hoặc là điện thoại, để cho các nàng sớm có chuẩn bị. Bất quá hiện tại Nhan tổng quả thật không có ở văn phòng, Lăng tiên sinh một chuyến này nhất định là chạy không. Chết tiệt, Lăng Dịch Hằng mắng nhỏ một tiếng, biết không có khả năng từ nơi này dò ra tin tức gì, chỉ có thể xoay người rời đi. Hắn không tin Lạc Tử Tịch trốn được tới chân trời. Hừ... Ngày mai Lạc Tử Tịch không thể không đi làm, hắn cũng không tin ngày mai hắn tìm không thấy Lạc Tử Tịch. Nghĩ đến đây, Lăng Dịch Hằng buông xuống một nửa tính toán. Lúc này đây hắn mới cảm giác được từ bụng truyền tới đói khác, nguyên lai Lạc Tử Tịch đi rồi hắn chỉ một lòng vội vã tìm kiếm Lạc Tử Tịch mà quên thời gian ăn cơm. Về nhà cũng không có cơm ăn, Lạc Tử Tịch không ở đây, ai nấu cơm cho hắn ăn? Ngẫm lại ngày hôm qua ba người bọn họ cùng nhau vui vẻ ăn cơm, hiện tại ngay cả bóng dáng cũng tìm không thấy. Lăng Dịch Hằng cắn răng! Hắn nhìn chung quanh, tùy tiện tìm một quán ăn gia đình, muốn vào ăn, gọi thêm chai rượu mới trở về. Sau khi Nhan Tiêu cùng Lạc Tử Tịch ra khỏi văn phòng, liền dẫn Lạc Tử Tịch tới một nhà hàng Tây cao cấp dùng bữa tối lãng mạn, sau đó lại đem Lạc Tử Tịch chạy vài vòng trong thành phố, nhìn thấy Lạc Tử Tịch hơi mệt mỏi mới cùng Lạc Tử Tịch quay về tiểu nhà trọ của nàng. Nhan Tiêu nhận thấy nàng càng ngày càng thích dính lấy Lạc Tử Tịch. Đứng cũng muốn nắm tay Lạc Tử Tịch, ngồi cũng muốn ôm Lạc Tử Tịch, đương nhiên, nằm cũng muốn... Cũng như lúc này, nàng ngồi xuống liền thuận tay lôi kéo Lạc Tử Tịch, khiến cho Lạc Tử Tịch ngã vào trong lòng của nàng. Ôn nhu ôm Lạc Tử Tịch mềm mềm, cảm giác thật không phải thoải mái bình thường, hơn nữa, hơi thở trên người Lạc Tử Tịch cũng ngửi thật tốt. Dù chưa uống rượu mà nàng đã muốn say ba phần. Người nào cũng nói nàng yêu nghiệt, nàng cảm thấy Lạc Tử Tịch mới thật là yêu nghiệt, đừng nhìn bề ngoại Lạc Tử Tịch thanh đạm tao nhã, bộ dáng lặng im, thế nhưng chỉ cần ngươi một khi tiếp cận sẽ bị hơi thở trên người nàng hấp dẫn. Lạc Tử Tịch như một vò rượu lâu năm, mùi hương thơm ngát thuần hậu khiến cho người ta chưa uống đã say. "Lạc Tử Tịch, sao người có thể hấp dẫn người như vậy?" Nhan Tiêu ở bên tai Lạc Tử Tịch nói nhỏ. Nàng nhớ rõ 08 hiệu có vẻ cũng bị Lạc Tử Tịch hấp dẫn. Lạc Tử Tịch bị Nhan Tiêu đột ngột lôi kéo, nhất thời mất trọng tâm té vào lòng Nhan Tiêu, giận trừng mắt liếc Nhan Tiêu một cái. Nàng phát giác Nhan Tiêu luôn thích kề cận nàng, y hệt da trâu! Nhưng nàng cũng không có bài xích hành động này của Nhan Tiêu đối với nàng, Nhan Tiêu so với Lăng Dịch Hằng càng hiểu được cách tạo ra lãng mạn, so Lăng Dịch Hằng càng dễ dàng tạo ra kinh hỉ cho nàng. Thời điểm cùng Nhan Tiêu một chỗ, tổng luôn luôn thu được một ít ngọt ngào của Nhan Tiêu cấp cho nàng. "Có người hấp dẫn ngươi sao?" Muốn nói thu hút người, ai so được với Nhan Tiêu? Mỗi khi nam nhân nhìn thấy Nhan Tiêu đều đưa ra ánh mắt tham lam, Lạc Tử Tịch còn có loại xúc động muốn đem Nhan Tiêu giấu đi. Nhan Tiêu không chỉ có bộ dáng diện mạo yêu nghiệt, nhất cử nhất động càng thêm yêu nghiệt. Lạc Tử Tịch cảm thấy Nhan Tiêu thật đáng giận, cứ nơi nơi thích "trêu chọc khoe khoang". Đang lúc Nhan Tiêu định trả lời, tay nàng vang động, điện thoại công ty, khóe miệng Nhan Tiêu câu lên, phỏng chừng là tiền sảnh gọi tới, vừa thấy thật đúng là vậy. "Uy." Mặt dày ôm Lạc Tử Tịch, tiếp nhận điện thoại. "Nhan tổng, ta là tiểu Tần. Ngài nói đúng, Lăng tiên sinh vừa rồi lại vào trong điếm, còn muốn hỏi địa chỉ ngài cùng điện thoại. Chúng ta đã dựa theo ý tứ Nhan tổng mà nói, Lăng tiên sinh hiện tại đã rời đi, xem ra thật sốt ruột." Đầu kia điện thoại truyền đến một giọng nữ, Nhan Tiêu biết đó là nhân viên tiền sảnh trong điếm. "Ân, đã biết." Nhan Tiêu nói xong liền treo điện thoại, sau đó mỉm cười nhìn Lạc Tử Tịch trong lòng, nói: "Lạc Tử Tịch, lão công ngươi ở bên ngoài tìm người đây, bộ dáng thật sốt ruột." "Này không phải người muốn sao?" Lạc Tử Tịch không có gì để nói, một khắc kia xoay người nàng biết Lăng Dịch Hằng sẽ sốt ruột tìm kiếm nàng, Lăng Dịch Hằng cũng là một người biết tính toán, sự tình nào nghiêm trọng sự tình nào không nghiêm trọng Lăng Dịch Hằng trong lòng rõ ràng, cho nên vội vã tìm nàng giải thích. Bất quá nàng vẫn cùng một chỗ với Nhan Tiêu, Nhan Tiêu lòng dạ hẹp hòi nàng cũng biết, sao có khả năng Nhan Tiêu có thể cho Lăng Dịch Hằng tìm được nàng? "Phải nha, ta chính là muốn cho hắn tìm không thấy ngươi, khiến cho hắn phiền toái làm cho hắn sốt ruột, để hắn muốn giải thích lại không có chỗ giải thích." Nhan Tiêu không phủ nhận, nàng chính là cố ý. "Lạc Tử Tịch, như thế nào, người lo lắng hắn, muốn nghe hắn giải thích?" Miệng Nhan Tiêu nói xong, đôi tay trên người Lạc Tử Tịch không an phận, nếu Lạc Tử Tịch dám lo lắng Lăng Dịch Hằng, nàng ngay tại nơi này đem Lạc Tử Tịch trừng phạt. Lạc Tử Tịch đánh đôi tay không quy củ của Nhan Tiêu. Nàng nghĩ tới Nhan Tiêu chỗ nào lại hào phóng, nguyên lai cũng là lòng dạ hẹp hòi. Ban đầu lời thề son sắt như vậy, lúc này nàng còn chưa nói cái gì lòng dạ hẹp hòi liền lộ ra. "Ngươi cho ta cơ hội lo lắng hắn sao?" Lạc Tử Tịch liếc Nhan Tiêu một cái, Nhan Tiêu hiện tại nhìn nàng thật chặt chẽ, đem nàng hoàn toàn làm vật sở hữu. Nhan Tiêu càng ngày càng để ý vị trí trong lòng nàng, cũng càng ngày càng bá đạo. "Không cho, kiên quyết không cho, ngươi hiện tại là của ta, từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài, ân, tất cả đều là ấn ký của Nhan Tiêu ta, người chỉ có thể là của ta. Nếu người dám lo lắng cho Lăng Dịch Hằng, ta liền..." Nhan Tiêu gắt gao ôm lấy Lạc Tử Tịch, sau đó có chút hung tợn áp chế. "Liền cái gì?" Lạc Tử Tịch không tin Nhan Tiêu có thể đem nàng làm gì, nhiều nhất chính là ở trên giường khi dễ nàng chút thôi, bất quá, đến trên giường, ai khi dễ ai còn chưa thể xác định. "Ta liền... Ta liền cù ngươi?" Nói xong Nhan Tiêu liền hướng lên người Lạc Tử Tịch lung lay, cù Lạc Tử Tịch ngứa. "Hahaha... Nhan Tiêu ngươi bại hoại, mau dừng tay, ngươi cho là ngươi vẫn còn là tiểu hài tử à, người lớn như vậy thế nhưng còn cù ngứa, ngươi... Hahaha... Nhan Tiêu, dừng tay, ta không lo lắng hắn, ta không cần lão công ta muốn lão bà là tốt rồi, được không..." Lạc Tử Tịch bị Nhan Tiêu cù đến khi không hít thở được, ngứa khiến cho nàng cười đến đau sốc hông. Nàng ở trong lòng Nhan Tiêu, muốn giãy dụa đi ra ngoài cũng không được, chỉ có thể lựa chọn đầu hàng. Hừ hừ, Nhan Tiêu hừ lạnh vài tiếng, nàng cũng không tin nàng chế phục không được Lạc Tử Tịch, nghe được lời Lạc Tử Tịch nói, nàng mới buông ra Lạc Tử Tịch, cười thật to, Lạc Tử Tịch một câu kia "không cần lão công chỉ cần lão bà" khiến cho nàng phấn chấn trong lòng. Đợi Nhan Tiêu buông tay Lạc Tử Tịch hít sâu vài cái, trừng mắt nhìn Nhan Tiêu vài lần mới nói: "Hôm nay hắn tìm không thấy ta, ngày mai nhất định sẽ tới công ty tìm ta." Đem hiểu biết của nàng đối Lăng Dịch Hằng, lúc này Lăng Dịch Hằng có thể lại đến điếm Nhan Tiêu cũng đã nói lên Lăng Dịch Hằng muốn đem tất cả địa phương nàng có thể đến mà tìm khắp. Nàng tin tưởng Lăng Dịch Hằng cũng nghĩ đến chuyện ngày mai nàng đi làm. "Ngày mai sẽ không đi làm." Nhan Tiêu không cần suy nghĩ liền nói tiếp. Lạc Tử Tịch vừa nghe, không khỏi bày ra xem thường, nàng tổng không thể không đi làm đi? Nàng không nghĩ gặp Lăng Dịch Hằng, không có nghĩa nàng không cần đi làm nha. Hơn nữa, kỳ thật cũng có thể cho Lăng Dịch Hằng một cơ hội giải thích, nếu không trận này diễn cùng Nhan Tiêu không phải là uổng phí sao? "Buổi sáng ngày mai phỏng chừng hắn sẽ ngăn đón ta ở cửa công ty." "Ngày mai ta đưa ngươi đi, hắn liền giao cho ta ứng phó đi." Nhan Tiêu nhún vai, không phải chỉ là một Lăng Dịch Hằng sao? dễ dàng như vậy liền tiến vào bẫy của nàng, có thể có bản sự gì? Nàng đi đem hắn giải quyết lại không phải đi? Đỡ phải để cho Lăng Dịch Hằng với Lạc Tử Tịch lại cùng nhau, Lạc Tử Tịch sẽ mềm lòng. "Lạc Tử Tịch, nếu không ta dưỡng ngươi đi, ngươi không cần đi làm." Nàng cảm thấy Lạc Tử Tịch kỳ thật cũng dễ năn nỉ, lo lắng trước tiên có nên hay không đem Lạc Tử Tịch giấu đi đây. "Ngươi chớ quên ngươi mới là tình phụ của ta, ta dưỡng tình phụ." Lạc Tử Tịch trắng mắt liếc Nhan Tiêu. Nàng biết của cải Nhan Tiêu so với nàng nhiều biết bao nhiêu, nhưng lúc trước là Nhan Tiêu đáp ứng nàng, Nhan Tiêu làm tình nhân của nàng, là nàng dưỡng nàng trước, mặc dù giá có chút thấp, nhưng ít nhất trên danh nghĩa nàng mới là kim chủ, không phải do Nhan Tiêu đổi ý. Nhan Tiêu bĩu môi, nàng nhận ra nàng hiện tại là tự làm tự chịu, trên đời này nào có tình phụ giá thấp như nàng? Ân, chỉ cần Lạc Tử Tịch cùng Lăng Dịch Hằng ly hôn, nàng nhất định phải danh chính đem Lạc Tử Tịch làm lão bà nàng, đem Lạc Tử Tịch nhốt trong nhà dưỡng trước, hiện tại trước hết phải tiếp tục ủy khuất làm tình phụ Lạc Tử Tịch đi. Lệ tuôn... "Như thế nào? Có vẻ ngươi không phục lắm?" Nụ cười trong mắt Lạc Tử Tịch khiến cho người ta kinh sợ. Nhan Tiêu khiếp đảm rụt cổ, Lạc Tử Tịch cười thật là khủng khiếp... "Không có, tuyệt đối không có. Hắc hắc, Lạc Tử Tịch, cái kia, ta là tiểu tình nhân của ngươi, ngươi dưỡng tiểu tình nhân." Phản ứng của Nhan Tiêu làm cho tâm tình Lạc Tử Tịch tốt lên, hừ, Nhan Tiêu này dạng tiểu nhân, dám cùng nàng giận nhau? Nàng không đem nàng tha lên trên giường hung hăng khi dễ một phen là không thể mà. Kỳ thật, Nhan Tiêu thực sự sủng nàng, cho dù ở trên giường, chỉ cần nàng nói muốn ở trên, Nhan Tiêu sẽ không chút do dự ngoan ngoãn nằm hảo. Đáy lòng Lạc Tử Tịch ngọt ngào, kỳ thật nàng kiếm được một khối bảo.
|